1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 782 [Chương 3906 đến Chương 3910]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 782 [Chương 3906 đến Chương 3910]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3906: Vô Thượng Khủng Bố

Lúc thánh quang nổ tung Lý Thất Dạ rơi vào Tiên Thống giới, rầm một tiếng nhức óc, hắn đập mạnh xuống đất.

Lúc Lý Thất Dạ đập mạnh xuống đất đánh nát nham thạch, máu tươi bắn tung tóe.

Lý Thất Dạ té xuống đất, cười khổ lầu bầu sau đó xỉu:

– Lão già, hai ta rất có duyên.

Thật ra Lý Thất Dạ không thật sự xỉu, tất cả thần thức lìa khỏi thể xác chui vào đạo tâm, tập trung hết sức ứng đôi.

Thánh quang chiếu rọi trong đạo tâm của Lý Thất Dạ, đó là thế giới vô cùng thần thánh, chỗ nào cũng có thánh quang, núi sông thiên địa, mỗi tấc đất bùn đều do thánh quang biến ra.

Nơi đây là thế giới thần thánh nhất, không hắc ám nào sinh tồn được, sẽ bị lực lượng thần thánh nhất xóa bỏ.

Nhưng trong thế giới thần thánh này ma diễm ngập trời, hắc ám như thủy triều điên cuồng vỗ đập thế giới. Hắc ám nhiều lần tuôn trào muốn xông phá thế giới này.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hắc ám như sóng dữ vỗ vào thế giới này, hắc ám cuồng bạo nhiều lần trùng kích muốn đánh nát thế giới thần thánh.

Nhưng hắc ám cuồng bạo nhiều lần đánh lên trời rồi bị thánh quang thần thánh hơn, vô số thánh quang như đại dương đổ ập xuống, dưới đất dâng lên thánh quang, mỗi tấc đất tuôn ra ánh sáng thần thánh như nước suối đậm đặc tràn ra. Mỗi tấc không gian có pháp tắc phù văn thần thánh trôi nổi, luyện hóa hắc ám cuồng bạo.

Hắc ám cuồng bạo không yếu chút nào, có thể nói nó là tuyên cổ vô địch. Thánh quang với tư thái mạnh mẽ oanh tạc, hắc ám cuồng bạo vẫn dâng lên, liên tục oanh kích thánh quang trấn áp ập xuống. Khí thế hắc ám không kém hơn thánh quang.

Hắc ám cực kỳ đậm, đậm như mực, sâu trong hắc ám đặc quánh, ánh sáng nào bị nó bắt giữ sẽ không trốn thoát được, sẽ bị nghiền nát.

Trong thế giới thần thánh, thánh quang không thể oanh kích vào chính giữa hắc ám, chỉ có thể từng tấc một xóa bỏ. Diệt hết hắc ám bên ngoài rồi mới đánh vào tung tâm hắc ám được.

Dù vậy nếu có thể mở ra con mắt quang minh trong hắc ám thì sẽ thấy chính giữa đen đặc có một vật khổng lồ, là tồn tại khủng bố tuyên cổ vô địch. Mười hai sợi pháp tắc trói chặt tồn tại khủng bố tuyên cổ vô địch, ba vòng xoáy lớn trấn áp không cho nó trốn thoát.

Tuy tồn tại khủng bố vô thượng bị khóa lại nhưng lực lượng hắc ám nhiều lần đánh vào thế giới thần thánh, muốn phá sập thế giới, công phá đạo tâm của Lý Thất Dạ.

Cho nên tồn tại khủng bố vô thượng nhiều lần oanh tạc thế giới thần thánh, dao động thế giới. Nó muốn dao động đạo tâm của Lý Thất Dạ, công phá đạo tâm.

Đôi khi nghe tiếng xèo xèo, hắc ám diễn biến nguyền rủa cực kỳ độc ác muốn xâm thực đạo tâm, nhưng vô ích. Hễ hắc ám xâm thực là thánh quang sẽ luyện hóa ngay.

Bùm bùm bùm bùm bùm! Nguồn truyện audio Podcast

Tiếng oanh kích không ngừng bên tai, nhưng không lay động được đạo tâm của Lý Thất Dạ.

Trên đời này đã không có thứ gì kiên định hơn đạo tâm của Lý Thất Dạ, bởi vậy hắn mới dẫn tồn tại khủng bố vào rọ, biến pháp tắc hắc ám mà tồn tại hắc ám khủng bố để lại làm hạt giống giữ trong đạo tâm. Khi tồn tại hắc ám khủng bố muốn xâm nhập thân thể Lý Thất Dạ, chiếm làm của riêng liền trúng kế hắn, nháy mắt giam cầm tồn tại hắc ám khủng bố trong đạo tâm.

Hoặc nên nói tồn tại hắc ám khủng bố vô thượng biết Lý Thất Dạ đặt bẫy, biết hắn đang dụ vào rọ nhưng vẫn xông vào đạo tâm của hắn.

Vị tồn tại khủng bố vô thượng này quá mạnh, trên cõi đời có thể càn quét tất cả Thủy Tổ, không Thủy Tổ nào đánh lại được. Y mới thật sự vô địch, còn vô địch trên cõi đời ở trong mắt tồn tại khủng bố vô thượng chỉ là con kiến.

Vì tồn tại khủng bố vô thượng đã quá mạnh, quá tự phụ, tràn đầy tự tin vào thực lực của mình, muốn chiếm cứ thân thể Lý Thất Dạ thì phải công phá đạo tâm, làm vậy mới luyện hóa hắn thành của mình được.

Đáng tiếc lần này tồn tại khủng bố vô thượng chẳng những không chiếm được thân thể Lý Thất Dạ, công phá đạo tâm còn bị nhốt lại, bị Thái Sơ Nguyên Mệnh khóa lại.

Cũng vì tồn tại khủng bố vô thượng quá mạnh nên Lý Thất Dạ mới nhốt nó trong đạo tâm, vì ở thế giới này thứ gì có thể khóa nó, tiêu diệt nó thì chỉ có đạo tâm kiên định không dao động của Lý Thất Dạ.

Trong hắc ám vang lên tiếng rống:

– Bổn tọa sẽ phá đạo tâm của ngươi, chiếm đạo thân của ngươi!

Trong bóng tối không thấy rõ mặt mũi tồn tại khủng bố vô thượng nhưng mơ hồ thấy đôi sừng to.

Lý Thất Dạ hiện ra trong thế giới ánh sáng:

– Chỉ sợ ngươi vĩnh viễn không có cơ hội này.

Đây là thần thức của Lý Thất Dạ, tất cả thần thức đều ở trong đạo tâm. Vì tồn tại khủng bố vô thượng quá mạnh, mạnh hơn toàn bộ kẻ địch Lý Thất Dạ từng gặp, hắn phải hết sức tập trung ứng đối không thì chẳng thể nào tiêu diệt được.

Tồn tại khủng bố vô thượng thốt ra cổ ngữ:

– Ngươi không phải thánh nhân, quang minh không thể vĩnh hằng.

Cổ nữ xa xưa đến không cách nào ngược dòng, xưa hơn bất cứ thế giới nào. Nhưng đến trình độ như họ thì giao lưu bằng tiếng gì chẳng là vấn đề, thần niệm có thể đọc hiểu hết.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ngươi nên biết quang minh hay hắc ám chỉ là hình thức, chỉ có đạo tâm không thay đổi mới là tuyên cổ. Ta một niệm thần thánh, thế gian liền có quang minh. Ta một niệm hung ác, thế gian có hắc ám. Chúa cứu thế và ma vương chỉ trong một ý nghĩ.

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám im lặng, đẳng cấp như bọn họ đã hiểu thấu.

Tồn tại khủng bố vô thượng thốt ra cổ ngữ lạnh băng vô tình:

– Nếu bổn tọa hoàn toàn khỏe thì đã phá đạo tâm, chiếm đạo thân của ngươi, nuốt đại thế giới.

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám không hùng hổ uy hiếp, lời nói lạnh băng đủ làm Chân Đế hay cả Thủy Tổ phải hồn phi phách tán.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Không thể phủ định ngươi rất cường đại, mạnh đến không gì sánh bằng. Hắc ám, Thủy Tổ gì đó không thể so sánh với tồn tại khủng bố như các ngươi. Người ta không nhận ra nhưng chắc ngươi biết trên người của ngươi là Thái Sơ Nguyên Mệnh. Nếu ngươi bứt đứt được Thái Sơ Nguyên Mệnh thì ta chịu thua. Ngươi tránh thoát được thì các ngươi đã không ở trên trời cao dòm ngó, ngươi sẽ không lén vượt biên đến đây.

Tồn tại khủng bố vô thượng thốt ra cổ ngữ chửi tục:

– Ông trời chết tiệt!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ông trời đúng là tiện nhân, đôi khi ta rất muốn đạp vào cái mặt tiện nhân này. Nhưng có một việc ta cảm thấy ông trời làm rất đẹp. Nếu nói ông trời là tiện nhân thì các ngươi là đồ khốn kiếp.

Chương 3907: Trên Đời Không Có Tiên (1)

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám không lên tiếng, vô số hắc ám đánh ra. Trong tiếng nổ inh ỏi thế giới thần thánh lắc lư một cái, nhưng vẫn không cách nào lay động thế giới này, không thể công phá. Không chỉ vì ánh sáng thần thánh trấn áp đánh tan lực lượng hắc ám của tồn tại khủng bố vô thượng, Thái Sơ Nguyên Mệnh còn khóa chặt y, làm y không thể bứt phá được.

Lý Thất Dạ kiểm soát đạo tâm, trong thế giới thần thánh hắn là chúa tể vô thượng, mọi thứ bị hắn trấn áp, dù là tồn tại khủng bố vô thượng cũng chịu thua.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ta cảm thấy chúng ta nên ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng. Nếu ngươi nói chuyện đàng hoàng với ta không chừng tương lai người đời sẽ lập bia công đức gì đó cho ngươi.

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám cười to bảo:

– Ha ha ha! Ngươi lo tương lai của mình thì hơn, ngươi sẽ chết thê thảm. Nếu như ngươi cho rằng khóa được ta là vô địch thì ngươi sai lầm, bên trên có người mạnh hơn ta.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ta biết, trước lúc rơi xuống đất ta có trao đổi với con mắt kia, biết nhiều tình huống của các ngươi.

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám nói bằng cổ ngữ:

– Hừ! Bọn chúng chỉ sống tạm, càng mạnh thì càng bổ, đạo tâm càng kiên định càng ngon miệng, ngươi sẽ trở thành thịt mỡ!

Lý Thất Dạ dửng dưng:

– Chờ bọn họ có thể ăn ta rồi tính. Nhưng chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện về tình huống của ngươi. Con người ta yêu cầu không cao, chỉ cần ngươi nói thật lòng thì ta sẽ rất vui vẻ lắng nghe, ta là người nghe rất tốt.

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám nói bằng cổ nữ:

– Ngươi bỏ ý định này đi, bổn tọa trải qua nhiều hơn người, vượt qua năm tháng xa xưa hơn ngươi.

Lý Thất Dạ cười:

– Ta biết, ta không bất ngờ. Ngươi thật sự không thỏa hiệp, khuất phục? Nhưng không sao, ta sẽ từ từ tiêu diệt ngươi, mãi đến khi chỉ còn một tia thần niệm, rồi ta sẽ ép khô mọi thứ của ngươi.

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám rơi vào im lặng.

Ầm!

Hắc ám oanh kích mạnh mẽ bá đạo như muốn lật tung thế giới thần thánh.

Hắc ám đánh ra từng đợt, trong tiếng gầm rú ầm ầm hắc ám hóa thành sóng thần ngập trời điên cuồng vỗ đập trùng kích thánh quang.

Nhưng mặc cho hắc ám điên cuồng đánh thế giới thần thánh, lực lượng hắc ám tăng vọt thế nào đều không thể xông phá đạo tâm thần thánh. Dù tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám thi triển thần thông tuyệt thế vô thượng cũng không cách nào xâm thực ma hóa đạo tâm của Lý Thất Dạ.

Có thể nói miễn đạo tâm của Lý Thất Dạ kiện định không dao động thì tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám vĩnh viễn không thể trốn thoát, mãi đến khi bị tiêu diệt hết.

Quá trình nói thì nhẹ nhàng nhưng thật ra kinh khủng tuyệt luân. Tồn tại khủng bố này mạnh đến không thể tưởng tượng, Thủy Tổ, vô địch gì đó không đánh lại y. Tồn tại khủng bố như vậy đã đứng trên đỉnh vạn cổ đến nay, một trong mấy tồn tại đỉnh cao đếm trên đầu ngón tay. Một mình y có thể chiến với đám Thủy Tổ trong thiên hạ, càn quét hết.

Chân Đế vô địch, Trường Tồn Bất Hủ ở trong mắt tồn tại khủng bố vô thượng tựa như con kiến.

Tồn tại hắc ám khủng bố như y nếu xâm nhập đạo tâm của người khác, dù là Thủy Tổ vô cùng kinh diễm cũng không chịu nổi xâm thực, sớm muộn gì sẽ bị công phá đạo tâm, bị chiếm cứ đạo thân, bị ma hóa, cuối cùng bị tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám hoàn toàn chiếm lấy.

Đáng tiếc tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám gặp Lý Thất Dạ, hắn có đạo tâm kiên định không thể phá. Lúc này y bị Lý Thất Dạ nhốt trong đạo tâm, lại bị Thái Sơ Nguyên Mệnh khóa chặt, không thể thoát khỏi đạo tâm. Mặc cho y là tồn tại khủng bố thì cuối cùng gặp kết cục bị tiêu diệt.

Thật lâu sau tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám lạnh lùng hỏi:

– Ngươi muốn cái gì?

Lý Thất Dạ cười hỏi lại:

– Các ngươi muốn gì? Để ta đoán xem, con mắt đó có nói những gì các ngươi đã làm, điều các ngươi cầu chỉ là trường sinh. Miễn được trường sinh, mọi thứ không là gì trong mắt các ngươi, chỉ là con kiến, hạt bụi.

Tồn tại khủng bố vô thượng trong hắc ám cười âm trầm:

– Ha, giống nhau thôi. Chẳng lẽ thứ ngươi cầu không phải trường sinh? Ngươi trải qua vạn cổ, từng quân lâm thiên hạ, chấp chưởng Càn Khôn. Quyền lực trên đời, mọi thứ trên cõi đời cũng chỉ là hạt bụi với ngươi. Ngươi muốn có khác gì chúng ta? Chẳng qua là trường sinh.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ngươi đoán sai, thứ ta cầu không phải trường sinh, cũng không thành tiên, ta chỉ cầu một đáp án.

Tồn tại khủng bố trong hắc ám bật cười nói:

– Đáp án? Trên đời chưa bao giờ tồn tại đáp án, không ai có thể cho chúng ta đáp án, cũng không người nào cho ngươi đáp án được. Đáp án nằm trong lòng ngươi, tiên!

Lý Thất Dạ cười:

– Tiên? Tiên nhân sờ đầu ta, kết tóc thụ trường sinh. Ngươi nói cái gì là tiên?

Tồn tại khủng bố trong hắc ám chậm rãi nói:

– Chúng ta chính là tiên, ngươi cũng sẽ là tiên.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Nếu các ngươi là tiên thì chẳng qua là ngụy tiên.

Tồn tại khủng bố trong hắc ám không giận, bình tĩnh nói:

– Nếu chúng ta không phải tiên vậy ngươi nói người nào mới là tiên?

Nghe như hai người luận bàn đại đạo.

Tồn tại khủng bố vô thượng hỏi, Lý Thất Dạ lặng im.

Tồn tại khủng bố trong hắc ám tiếp tục bảo:

– Nếu ngươi lấy trường sinh định nghĩa là tiên thì chúng ta là tiên, chúng ta trường sinh bất diệt, là chân tiên.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

– Vậy sao? Các ngươi cho rằng mình trường sinh bất diệt?

Tồn tại khủng bố trong hắc ám chậm rãi nói:

– Nếu ngươi không tin thì có thể thử, dù ngươi có tiêu diệt ta nhưng ta vẫn tuyên cổ bất diệt, chỉ cần ta còn tồn tại một tia một lũ thì vẫn bất tử bất diệt!

Câu nói nhẹ nhàng thoải mái, không ăn nhân gian khói lửa. Khi tồn tại khủng bố vô thượng bình tĩnh lại thì không dễ giận, vì y đã trải qua vô số sóng gió.

Lý Thất Dạ cười:

– Ta sẽ làm, ta rất có kiên nhẫn, sẽ ép khô ngươi mới thôi.

Tồn tại khủng bố trong hắc ám không kinh hoảng:

– Dù ngươi ép khô ta, chiếm được mọi thứ ngươi muốn từ ta thì sao? Cuối cùng ngươi vẫn biến thành người giống chúng ta, sống đến cuối cùng chỉ vì trường sinh. Tiên nhân sờ đầu ta, kết tóc thụ trường sinh! Ngươi trường sinh là do ta truyền dạy cho!

Lý Thất Dạ cười châm chọc:

– Vậy sao? Nói vậy là ngươi tràn đầy tự tin, vô cùng tự tin?

Chương 3908: Trên Đời Không Có Tiên (2)

Tồn tại khủng bố trong hắc ám chậm rãi nói:

– Chúng ta tuy ở thiên ngoại nhưng cùng tồn tại với thiên địa, tuyên cổ bất diệt, những gì từng trải, từng thấy nhiều hơn ngươi rất nhiều. Từng có người kinh diễm hơn ngươi, kiên định hơn ngươi nhưng cuối cùng đi chung một lối. Cái gì là hắc ám, cái gì là quang minh chỉ một ý niệm của ngươi.

Khi tồn tại khủng bố trong hắc ám dứt lời, vèo một tiếng tất cả hắc ám chuyển hóa. Hắc ám đậm hơn mực bỗng nhiên biến thành thánh quang.

Ong ong ong ong ong!

Thánh quang tăng vọt như cuồng triều tràn ra. Không thấy rõ mặt mũi tồn tại khủng bố trong thánh quang, nơi y ở có thánh quang vô cùng chói lòa, rực rỡ vô song, khiến người không cách nào mở mắt ra.

Trong thánh quang vô cùng chói lòa, rực rỡ vô song, tồn tại khủng bố không công kích thánh quang của Lý Thất Dạ, như băng tuyết háo tan, muốn dung hợp với thánh quang của Lý Thất Dạ.

Trong phút chốc vang tiếng nổ điếc tai, thánh quang của Lý Thất Dạ không chút khách sáo trấn áp nó, kèm theo uy diệt vạn cổ ức chế thánh quang tuôn ra, không thèm dung hợp. Dù thánh quang của tồn tại khủng bố có thần thánh chói lòa thì đối với thánh quang của Lý Thất Dạ nó vẫn chỉ là hắc ám.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Hắc ám cũng tốt, thánh quang cũng thế, chỉ trong một ý niệm, một loại hình thức, thủ đoạn. Dù ngươi thành thánh nhân thật sự thì ta cũng sẽ trấn áp ngươi, tiêu diệt ngươi.

Tồn tại khủng bố trong thánh quang chậm rãi nói:

– Ta biết, ta chỉ nói cho ngươi đáp án. Ngươi giống chúng ta, ngươi sẽ trở thành chân tiên. Khi ngươi thành chân tiên thì rồi sẽ đứng về phía chúng ta, vạn cổ chỉ là hạt bụi, luân hồi vạn cổ chỉ là quy luật.

Lý Thất Dạ cười trào phúng:

– Ngươi đừng dán vàng lên mặt mình, nếu các ngươi đều là chân tiên thì cõi đời không có tiên.

Cõi đời không có tiên! Câu này có mấy ẩn ý, không đơn giản nói về trên đời không có tiên nhân, ý câu này bao gồm câu vừa rồi Lý Thất Dạ nói.

Tồn tại khủng bố cười:

– Mặc kệ ngươi tin hay không tương lai ngươi sẽ không chạy khỏi số mệnh mình được, trong lòng ngươi đã biết đáp án mình muốn.

Lý Thất Dạ cười đáp trả:

– Ta mỏi mắt mong chờ, nhưng ta chắc chắn rằng ngươi khó thoát chết, sẽ thành tro bụi, chắc chắn.

Tồn tại khủng bố lạnh lùng nói:

– Hừ! Đó chỉ vì ngươi nhặt lậu, nếu ta ở thời kỳ đỉnh cao thì ai địch lại? Sẽ nuốt hết thế giới của các ngươi. Hừ, nếu không phải bị kẹp trong khe hở thì ta sao đến nỗi này. Nếu ta ở thời kỳ đỉnh cao thì mặc ngươi có đạo tâm kiên cố đến đâu cũng không nhốt được ta!

Tồn tại khủng bố nói chuyện tràn ngập kiêu ngạo, tự phụ, y có tư cách, thực lực để kiêu hãnh. Trên đời này đừng nói chúng sinh, tồn tại như Thủy Tổ cũng không đáng một đồng với tồn tại khủng bố.

Lý Thất Dạ chỉ cười bảo:

– Đành trách ngươi xui xẻo.

Tồn tại khủng bố không nói gì nữa, thánh quang đổi thành hắc ám.

Ầm!

Hắc ám ngập trời, lực lượng hắc ám vô cùng vô tận lại bộc phát ra.

Khi lực lượng hắc ám bùng nổ không dung hợp thánh quang mà với tư thái mạnh mẽ nhất oanh kích thánh quang. Lực lượng hắc ám điên cuồng tăng vọt trùng kích nguyên thế giới thần thánh, nó muốn dập tắt tất cả thánh quang, công phá đạo tâm của Lý Thất Dạ. Chờ công phá đạo tâm thì y mới trốn ra khỏi lao tù được, mới chính thức xâm nhập Lý Thất Dạ, chiếm đạo tâm và thân thể của hắn làm của riêng.

Với tồn tại khủng bố thì hắc ám hay quang minh đều như Lý Thất Dạ nói, chỉ một ý niệm, nó chỉ là hình thức, một loại thủ đoạn.

Nếu tồn tại khủng bố cần, một ý niệm là có thể khiến chính mình biến vô song thần thánh, luôn xuyên suốt trở thành thánh nhân.

Nhưng lúc này tồn tại khủng bố đối địch với Lý Thất Dạ, vì vậy đánh ra lực lượng hắc ám mà y sở trường nhất, có ưu thế nhất.

Nói thật lòng đến trình độ như bọn họ, trở thành thánh nhân cũng tốt, làm ác ma cũng thế, không có phân biệt gì lớn, chẳng qua cách cầu khác nhau, trị thế khác biệt. Bọn họ vẫn là họ, sẽ không vì trở thành thánh nhân hoặc làm ác am mà thay đổi bản chất, họ chưa từng thay đổi bản chất.

Giống như tồn tại khủng bố, bản chất của họ là trường sinh, nhóm người bọn họ trường sinh bất diệt, bọn họ chính là tiên nhân.

Lý Thất Dạ từ vũ trụ rơi xuống, rớt vào rừng sâu, đụng nơi này thủng cái hố sâu. Ngày đêm trôi qua, hố sâu mọc ra cây cối cỏ xanh, từ từ thành rừng rậm.

Chỗ Lý Thất Dạ rớt xuống tên là Tiên Ma đạo thống, nói đến thì nó có lai lịch riêng.

Tiên Ma đạo thống do Trường Sinh Lão Nhân sáng lập. Trường Sinh Lão Nhân là một Thủy Tổ rất thần kỳ, dám tự xưng trường sinh tất nhiên có đạo lý riêng.

Nghe đồn Trường Sinh Lão Nhân là người duy nhất hiểu luân hồi, biết luân hồi từ vạn cổ đến nay. Nên đời sau có tin đồn Trường Sinh Lão Nhân từng trải qua luân hồi nhiều thời đại, thân phận khác nhau.

Đời sau có nhiều Chân Đế vô địch, Thủy Tổ tuyên cổ rất hứng thú với Trường Sinh Lão Nhân, bọn họ muốn biết ảo diệu của luân hồi. Nhưng trong dòng sông thời gian dài, Trường Sinh Lão Nhân cực kỳ bí ẩn, thường là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Trên đời dù có người biết Trường Sinh Lão Nhân đã luân hồi nhưng ít ai thấy chân thân của lão.

Trong một đoạn thời gian dài Trường Sinh Lão Nhân gợi lên nhiều hứng thú, những người này bao gồm Thủy Tổ tuyên cổ.

Dường như Trường Sinh Lão Nhân giấu mình trong sương mờ, trên đời ít ai biết lai lịch của lão, biết gốc gác của lão. vạn cổ đến nay ít ai biết Trường Sinh Lão Nhân sâu cạn, không người rõ ràng Trường Sinh Lão Nhân mạnh đến mức nào.

Bởi vậy Trường Sinh Lão Nhân được gọi là Thủy Tổ thần kỳ, bí ẩn nhất.

Một thời gian dài về sau Trường Sinh Lão Nhân không xuất hiện nữa, có người đoán có lẽ khi luân hồi lão thất bại, thân chết đạo tiêu thành mây khói rồi.

Người đời sau dần lãng quên Thủy Tổ thần kỳ như Trường Sinh Lão Nhân, nhưng lão để lại Trường Sinh đạo thống thì truyền lại từng đời.

Trong năm rộng tháng dài Tiên Ma đạo thống từng hưng thịnh, từng xuống dốc. Khi hưng thịnh hay suy sụp Tiên Ma đạo thống chưa từng biến mất, truyền thừa mãi đến ngày nay.

Người đời chưa biết Trường Sinh Lão Nhân còn một thân phận nữa, là Trường Sinh Tiêu Thị trong Tiên Ma động ở Cửu Giới, tức là ‘lão già’ mà Lý Thất Dạ kêu.

Nên khi hôn mê Lý Thất Dạ mới bảo:

– Lão già, hai ta rất có duyên.

Lý Thất Dạ rơi vào Tiên Ma đạo thống là có lý do, sẽ không vô tình rớt vào. Lúc Lý Thất Dạ bị thánh quang của mình nổ bay, trong Tiên Ma đạo thống phát ra lực kéo cực mạnh lôi hắn đến, nên hắn rớt vào Tiên Ma đạo thống.

Chương 3909: Phong Giác Quan Thứ Sáu

Lý Thất Dạ và Trường Sinh Tiêu Thị có quan hệ rất thân thiết, ân oán giữa hai người qua từng thời đại, quấn quýt nhiều đời. Có thể nói gốc gác của Lý Thất Dạ đến từ Tiên Ma động.

Trường Sinh Tiêu Thị trước kia sáng lập Tiên Ma đạo thống, để lại nhiều thủ đoạn, thần thông trong này.

Khi Lý Thất Dạ rơi xuống liền bị lực lượng cường đại của Tiên Ma đạo thống kéo đến.

Với Lý Thất Dạ thì rớt vào Tiên Ma đạo thống xem như về nhà.

Lý Thất Dạ rớt vào rừng sâu, tất cả thần thức chui vào đạo tâm lo hết sức trấn áp luyện hóa tồn tại khủng bố. Vì thế cơ thể Lý Thất Dạ như bị hôn mê, tiến vào trạng thái không có ý thức, trông hắn như người thực vật.

Cơ thể Lý Thất Dạ muốn tỉnh lại rất dễ dàng, miễn hắn rút ra một chút thần thức từ đạo tâm là thân thể tỉnh dậy ngay, không khác gì bình thường.

Nhưng bây giờ việc Lý Thất Dạ cần làm nhất là luyện hóa tồn tại khủng bố trong đạo tâm, vì vậy hắn không đẻ ý thân thể của mình, mặc kệ cơ thể nằm yên tại chỗ.

Lý Thất Dạ đang nằm trong rừng sâu, gió thổi nắng chiếu, sâu muỗi cắn sẽ không tổn thương được hắn. Vì thân thể của Lý Thất Dạ đã mạnh mẽ đến không gì sánh kịp, con kiến bình thường sao tổn thương hắn nổi?

Từng ngày trôi đi, hố to bị Lý Thất Dạ đập thủng đã mọc ra rừng cây xanh um.

Nơi Lý Thất Dạ nằm cỏ cây tươi tốt, bên cạnh hắn mọc nhiều linh dược đan thảo, mọc rất tốt.

Chuyện này không có gì lạ, Lý Thất Dạ rớt mạnh xuống đây, máu của hắn thấm vào đất. Mạnh đến trình độ như Lý Thất Dạ dù không chảy chân huyết, đế huyết, chỉ chảy máu bình thường cũng đã rất quý giá. Đất bị nhuộm máu trở nên vô cùng phì nhiêu, nên cạnh Lý Thất Dạ mọc nhiều linh dược đan thảo um tùm.

Ngày qua ngày, năm lại năm, trong rừng sâu núi thẳm có nhiều người đến nhưng không ai phát hiện Lý Thất Dạ nằm trong rừng sâu.

Cuối cùng một đám đệ tử trẻ tuổi xuất thân từ Hộ Sơn tông vào núi hái thuốc đã phát hiện ra.

Đám đệ tử trẻ vào núi hái thuốc, vất vả hơn nửa ngày mà thu hoạch ít ỏi không có mấy, cuối cùng họ tìm đến chỗ Lý Thất Dạ nằm. Họ nhìn nơi này mọc đầy linh dược đan thảo, đều rất quý giá, um tùm như ruộng thuốc. – Nơi này có một bụi linh dược kìa!

Đám thanh niên mừng rỡ vội đào bớt cắt bụi linh dược đan thảo tươi tốt.

Đào thật nhiều linh dược đan thảo nhét đầy thúng, đám đệ tử Hộ Sơn tông hân hoan, hào hứng đào bới.

– Lần này đã đến đúng chỗ.

– May mắn đại sư huynh mắt sắc, nếu không cả nhóm chúng ta tay không trở về rồi.

Nhiều đệ tử trẻ reo vui:

– Lần này phát tài to, không, là lập công, trở lại giao cho tông môn chắc các trưởng lão vui lắm.

Trong thời gian ngắn bọn họ đào hết linh dược đan thảo khu vực này.

Khi đám đệ tử trẻ đào hết linh dược đan thảo mọc cạnh Lý Thất Dạ, rốt cuộc có người phát hiện hắn nằm yên.

– Đại sư huynh, chỗ này có xác chết!

Nghe thế đám đệ tử trẻ giật bắn người, sợ hãi thụt lùi:

– Xác chết!

Mọi người nhìn nhau, bọn họ không ngờ phát hiện xác chết tại đây. Người hơi nhát gan thì thụt lùi mấy bước.

Lý Kiến Khôn làm đại sư huynh còn giữ được vẻ bình tĩnh, ra lệnh:

– Đào ra xem.

Các sư huynh đệ môn hạ nhìn nhau, luống cuống đào Lý Thất Dạ ra, thanh lý đất bùn trên người hắn lộ ra trọn vẹn.

Đại sư huynh nhìn Lý Thất Dạ mặt đầy bùn, trầm giọng nói:

– Chưa bị mục.

Lý Kiến Khôn phủi đất bùn trên mặt Lý Thất Dạ, nhìn kỹ hơn.

Mọi người thấy rõ mặt Lý Thất Dạ, các đệ tử thở phào nhẹ nhõm:

– Không phải người của Hộ Sơn tông chúng ta.

Đám đệ tử nói thầm trong bụng:

– Không bị mục rữa thì lẽ ra mới chết không lâu, sao chôn trong đất bùn, chẳng lẽ có người cố ý chôn tại đây?

Nghe thế nhiều đệ tử hết hồn, nếu có kẻ giết người rồi lén trốn ở chỗ hẻo lánh thì rất có thể là cướp của giết người, có câu chuyện không ai biết đằng sau nó.

Đại sư huynh xem xét Lý Thất Dạ, trầm giọng hỏi:

– Có ai quen hắn không?

Nơi này dù sao là địa bàn của Hộ Sơn tông, nếu có tu sĩ nào chết trong địa bàn của họ thì hoặc là đệ tử Hộ Sơn tông hoặc là tu sĩ từ bên ngoài.

Các đệ tử nhìn Lý Thất Dạ, lắc đầu, không ai nhận biết hắn.

Có đệ tử nhỏ giọng nói:

– Có lẽ là phàm nhân, xem bộ dạng của hắn không giống tu sĩ, càng không giống cường giả.

Nhiều đệ tử gật gù đồng ý, họ thấy Lý Thất Dạ cực kỳ bình thường, nhìn là biết không phải cường giả, càng không giống như tu sĩ.

Có đệ tử suy đoán:

– Có lẽ phàm nhân chết ở đây, xem trên người của hắn không có vết thương, không chừng đang hái thuốc rồi chết bệnh.

Chợt có đệ tử sợ trắng mặt thụt lùi, lắp bắp:

– Nguy rồi, hắn… Hắn… Hắn còn sống!

Ngay lúc đó Lý Thất Dạ mở mắt ra nhìn bọn họ rồi khép mắt lại, một lũ thần niệm tập trung trong đạo tâm, phớt lờ đám người kia. Thần thức Lý Thất Dạ còn ở đạo tâm luyện hóa tồn tại khủng bố, mới rồi hắn bị kinh động nên hé mắt nhìn một cái, thấy là đám tu sĩ trẻ tuổi thì hắn lười quan tâm. ‘Xác chết’ đột nhiên mở mắt hù đám đệ tử đứng tim, nhiều người thụt lùi mặt trắng bệch.

Trong đám đệ tử trẻ có nhiều người mới vào tông môn, không trải qua sóng gió, còn khá ngây thơ.

Nhìn Lý Thất Dạ mở mắt rồi khép lại, đám đệ tử tưởng hắn xác chết vùng dậy, không thấy động tĩnh gì thì thở phào, cẩn thận đánh giá hắn.

– Hắn… Hắn thật sự còn sống.

Đại sư huynh ngồi xổm người xuống dò xét Lý Thất Dạ, cuối cùng khẳng định nói:

– Thật sự còn sống, có lẽ té ngã ở đây người tàn tật tê liệt, không thể nhúc nhích nữa, sống được đã là kỳ tích.

Nghe đại sư huynh Lý Kiến Khôn nói, có đệ tử lẩm bẩm:

– Tội nghiệp.

Nhìn bộ dạng của Lý Thất Dạ, đệ tử lắc đầu nói:

– Đúng là đáng thương, có lẽ hắn té ở chỗ này lâu rồi, nhưng không người đến tìm, chắc không có người thân, chỉ lẻ loi một mình.

Có đệ tử nói:

– Có thể sống tiếp đã là kỳ tích, làm người thực vật mà chưa chết, có lẽ vì linh dược đan thảo mọc ở đây cứu hắn. Uống sương dược, hút đan khí nên hắn sống tiếp.

Nghe đệ tử này suy luận, các đệ tử gật gù thấy có lý. Một phàm nhân té tại đây thành người thực vật không thể nhúc nhích nhưng vẫn sống, có lẽ nhờ dược liệu quý giá mọc rất nhiều ở đây, mỗi ngày uống nước sương và uống linh khí linh dược đan thảo nên sống được. Không thì phàm nhân như vậy té ngã nằm ở đây đã lâu, dù không bị dã thú ăn cũng sẽ chết đói.

Có đệ tử lẩm bẩm:

– Giờ làm gì với hắn đây?

Chương 3910: Một Sự Lựa Chọn Do Dự

Các đệ tử trẻ nhìn nhau, đa số họ không có kinh nghiệm gì, trong một chốc không có ý gì hay.

Có đệ tử đề nghị:

– Hay là… mang hắn về tông môn, mời các sư tôn xử lý?

Đệ tử khác nói ngay:

– Ai mang hắn về? Lỡ sau đó về kéo dài việc này thì ai chăm sóc hắn?

Đám đệ tử trẻ im lặng. Hộ Sơn tông bọn họ không là môn phái gì lớn nhưng với mỗi đệ tử trẻ thì họ là tu sĩ, dù tu vi cao hay thấp, ở trước mặt phàm nhân họ luôn tự phụ cao hơn một bậc. Kêu tu sĩ như họ đi chăm sóc cho một phàm nhân? Ai chịu làm việc đó.

Mang người này về, nếu có người nhà hoặc sư tôn của họ có cách giải quyết thì tốt, lỡ sư tôn của họ quyết định ai mang hắn về thì người đó chăm sóc, vậy chẳng phải là rắc rối lớn? Kêu đệ tử tu sĩ như họ chăm sóc phàm nhân, có lẽ chăm sóc mấy chục năm, không ai chịu làm chuyện đó.

Có đệ tử đề nghị:

– Hay là bỏ hắn lại đây, mặc kệ chết sống? Dù sao hắn không phải đệ tử của Hộ Sơn tông, không thân chẳng quen với chúng ta.Bỏ hắn ở đây đi, mặc kệ hắn tự sinh tự diệt. Dù sao tự hắn té ngã tại đây, không phải chúng ta hại hắn.

Đệ tử này bổ sung thêm câu cuối để yên lòng.

Tất cả đệ tử Hộ Sơn tông nhìn nhau, đây đúng là cách tốt. Vì phàm nhân này không liên quan gì đến bọn họ.

Đệ tử nhìn Lý Thất Dạ nằm yên tại chỗ, không nhẫn tâm nói nhỏ:

– Thế này không tốt lắm, bỏ hắn ở đây sợ là hắn rất nhanh sẽ bị dã thú ăn mất.

Đệ tử lớn tuổi hơn trầm giọng nói:

– Không bỏ hắn ở đây chẳng lẽ mang về? Lỡ như phải luôn chăm sóc hắn thì làm sao được? Ai gánh vác trách nhiệm như vậy?

Mọi người im lặng, không ai chịu chăm sóc phàm nhân. Vì bọn họ còn phải cố gắng tu hành, tham đạo vấn huyền, bọn họ không thể nào lãng phí thời gian quý giá vào phàm nhân xa lạ.

Cuối cùng đại sư huynh Lý Kiến Khôn trầm giọng nói:

– Giết hắn.

Các đệ tử Hộ Sơn tông giật mình kêu lên:

– Giết hắn!?

Đệ tử nhỏ giọng nói:

– Thế này không ổn.

Làm đệ tử Hộ Sơn tông, trong bọn họ từng giết người, nhưng họ chỉ giết đối thủ, kẻ địch. Giờ kêu họ giết người thực vật không thể nhúc nhích thì không ổn, bọn họ không làm được chuyện như vậy.

Lý Kiến Khôn dù sao là đại sư huynh, thấy nhiều trường hợp hơn, nói chuyện lạnh lùng:

– Không giết hắn, để hắn lại đây cũng chỉ chịu khổ, sớm muộn gì hắn cũng chết. So với bị sâu thú cắn xé chết chẳng bằng cho hắn một kiếm chết ngay, ít nhất đi nhanh.

Các đệ tử Hộ Sơn tông nhìn nhau, im lặng. Tuy rằng bọn họ không dám nói đồng ý lời của Lý Kiến Khôn nhưng gã nói có lý.

Để Lý Thất Dạ ở đây chịu khổ chẳng bằng cho hắn một nhát kiếm đi sớm, dù sao hắn cũng phải chết, người thực vật như hắn một nhát kiếm đi luôn ngược lại là giải thoát.

Thấy các đệ tử Hộ Sơn tông đều im lặng, Lý Kiến Khôn liếc mắt từng người, trầm giọng nói:

– Nếu mọi người không có ý kiến vậy thì giết hắn.

Các đệ tử Hộ Sơn tông nhìn nhau, cuối cùng im lặng, không ai muốn gánh rắc rối.

Lý Kiến Khôn chậm rãi rút bảo kiếm ra, ánh sáng lạnh lấp lánh.

Khi Lý Kiến Khôn rút kiếm sắp giết Lý Thất Dạ thì trong đệ tử Hộ Sơn tông vang lên giọng nói yếu ớt:

– Sư huynh, ta… ta… ta chăm sóc hắn.

Giọng nói yếu ớt ngập ngừng nhưng vẫn lên tiếng:

– Ta… ta… ta cõng hắn về tông môn, xem… xem hắn còn cứu được không, ta… ta chăm sóc hắn.

Đệ tử Hộ Sơn tông nhìn người đó, nói chuyện là một nữ đệ tử, bộ dạng thanh tú, mặt mày không quá tự tin nhưng đôi mắt trong trẻo lóe tia sáng kiên định.

Nghe nữ đệ tử nói, sư tỷ đứng bên cạnh nhẹ kéo nàng:

– Quách sư muội!

Bị các sư huynh, sư tỷ nhìn, nữ đệ tử nhát gan vội cúi đầu.

Sư huynh khác nhỏ giọng khuyên nhủ:

– Quách sư muội, thế này không tốt, dù sao hắn và sư muội không thân chẳng quen, tội gì như vậy.

Nữ đệ tử tên Quách Giai Tuệ, là một đệ tử của Hộ Sơn tông, bái vào đã nhiều năm nhưng thiên phú chỉ tạm được, biểu hiện trong đám đệ tử thuộc loại trung bình, không quá nổi bật. Đệ tử như vậy thường bị người bỏ qua.

Đại sư huynh Lý Kiến Khôn nhìn Quách Giai Tuệ, trầm giọng hỏi:

– Sư muội có chắc không? Nếu sư muội mang hắn về e rằng phải luôn chăm sóc hắn, vì nếu có ngày nào sư muội ném hắn bên ngoài mặc hắn tự sinh tự diệt không chỉ gây tiếng xấu cho sư muội, cũng gieo tiếng ác cho tông môn chúng ta.

Đại sư huynh Lý Kiến Khôn khuyên lần cuối:

– Nếu sư muội không có quyết tâm đó thì tốt nhất là đừng nhận hắn.

Các sư huynh sư tỷ đều nhìn Quách Giai Tuệ, mọi người cảm thấy làm vậy không tốt. Không ai muốn hầu hạ phàm nhân, còn là người thực vật.

Sư tỷ đứng cạnh Quách Giai Tuệ tốt bụng khuyên nhủ:

– Bỏ đi sư muội, hắn và ngươi không thân chẳng quen, nếu như ngươi mang hắn về không chừng đệ tử khác sẽ nói bậy bạ. Ngươi còn phải chăm sóc cho hắn, sẽ lãng phí thời gian. Sau này ngươi cần nhiều thời gian tu luyện, không thể phí thời gian quý giá vào phàm nhân như vậy.

Sư huynh khuyên:

– Đúng rồi Quách sư muội, không cần làm vậy, sẽ gây nhiều rắc rối cho sư muội. Nếu sư muội không nhẫn tâm nhìn thì hãy đi trước, chờ sư muội đi rồi sư huynh mới làm.

Các sư huynh, sư tỷ khuyên:

– Quách sư muội phải nghĩ thật kỹ, có lẽ sẽ lãng phí mấy chục năm của sư muội, lỡ như hắn luôn sống thì chẳng phải là sư muội cứ phải chăm scó sao?

Bị các sư huynh sư tỷ khuyên bảo chi, Quách Giai Tuệ do dư dao động. Nghe sư huynh sư tỷ khuyên bảo chi nói có lý, huống chi nàng và nam nhân trước mắt không quen biết.

Quách Giai Tuệ ngần ngừ nhìn hướng Lý Thất Dạ, mặt hắn lem luốc dính bùn, nhưng nhìn đường nét khuôn mặt làm trong lòng nàng nhớ một người, cảm giác thân thiết.

Cuối cùng Quách Giai Tuệ cắn răng nói:

– Ta… ta… ta quyết định rồi! Đồng… đồng ý chăm sóc hắn.

Nói xong Quách Giai Tuệ thở phào một hơi như trút được gánh nặng.

Thấy Quách Giai Tuệ quyết định, các sư huynh sư tỷ lắc đầu không ngăn nữa, bọn họ đã khuyên nhiều rồi.

– Sư muội quá lương thiện.audio coi am

Mọi người đều biết mang về người thực vật như vậy sẽ thành rườm rà, khi đó Quách Giai Tuệ càng không có ngày nổi bật.

Lý Kiến Khôn cất bảo kiếm, gật đầu nói:

– Nếu Quách sư muội đã có lòng tốt vậy thì ta không nói gì nữa, nhưng từ nay hắn sẽ thành trách nhiệm của Quách sư muội.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 18 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin