Đế Bá Audio Podcast
Tập 774 [Chương 3866 đến Chương 3870]
❮ sautiếp ❯Chương 3866: Một Chiêu Đánh Chết
Trong khoảnh khắc các sợi thời gian tinh tuyến bị ném ra xuyên trăm ngàn kiếp, mỗi sợi thời gian tinh tuyến xuyên qua tuyến thời gian, mỗi sợi thời gian tinh tuyến dường như trôi qua sinh mệnh của từng người.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi thời gian tinh tuyến bay ra, từng vầng mặt trời bị đẩy ra, nó vượt qua thiên địa, vượt qua không gian, nháy mắt va chạm vào sinh mệnh của bất cứ ai. – Đến!
Mọi người nín thở, vì trong khoảnh khắc đó họ cảm giác các mặt trời nghiền nát thời gian sinh mệnh của mình.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó các vầng mặt trời bay ra ngoài, nhưng giây sau các mặt trời như biến mất rồi lại như vẫn ở đó, càng như trong tích tắc đập trúng ngực của ngươi, từng mặt trời thi nhau đập vào.
Thật ra tất cả chỉ là ảo giác, vì các mặt trời đã vào lĩnh vực thời gian, nó không ở trong lĩnh vực không gian, nên những gì nhìn thấy chỉ là các loại dị tượng.
Ong ong ong ong ong!
Khi các mặt trời bay đến, Thái Sơ Thụ ở trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ tỏa sáng, đạo quả thứ hai lắc lư một cái.
Vèo!
Trong phút chốc Lý Thất Dạ xoay người như lốc xoáy lại như mũi khoan kim cương, như con quay xoay cực nhanh.
Bùm bùm bùm bùm bùm! Nguồn truyện audio Podcast
Mọi người chưa kịp phản ứng thì tiếng vỡ nát vang lên. Lý Thất Dạ nhiều lần nhảy ra, mỗi tích tắc nhảy ra là bị đập một cái như mũi khoan kim cương lớn va chạm.
Các Lý Thất Dạ va chạm, mỗi Lý Thất Dạ đánh vào một vầng mặt trời, nên tích tắc này trong thiên địa như có một trăm Lý Thất Dạ, mỗi Lý Thất Dạ va chạm vào mặt trời được xỏ trong thời gian tinh tuyến.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Từng tiếng vỡ nát, các mặt trời bị Lý Thất Dạ một kích đánh nát, hắn như mũi khoan kim cương to lớn xoay siêu nhanh. Bị Lý Thất Dạ va chạm, các mặt trời như gốm sứ yếu ớt chạm vào liền nát.
Trong phút chốc một trăm mặt trời của Bách Nhật Đạo Nhân bị Lý Thất Dạ đụng nát.
Mọi người há hốc mồm thật lâu không khép lại:
– Sao có thể như vậy?
Bọn họ không biết ảo diệu, huyền cơ trong đó.
Nên biết mặt trời của Bách Nhật Đạo Nhân đã xông vào thời gian tinh tuyến, nháy mắt xuyên vào thời gian, không có cự ly không gian. Nhưng tích tắc đó Lý Thất Dạ đụng nát tất cả mặt trời, dường như xảy ra trong cùng một lúc. Chỉ khoảnh khắc như có một trăm Lý Thất Dạ, mỗi Lý Thất Dạ dáng điệu khác nhau nhưng đều giống mũi khoan kim cương đụng vào mặt trời.
Cường giả tu sĩ mạnh đến đâu, lão tổ kiến thức uyện bác cỡ nào đều há to mồm không kịp phản ứng, không cách nào nhìn ra đây là ảo diệu gì.
– Đây… là yêu thuật sao?
Bùm!
Một tiếng nổ lớn, mọi người vẫn không phản ứng lại. Lý Thất Dạ như mũi khoan kim cương đạp mạnh vào ngực Bách Nhật Đạo Nhân.
Khoảnh khắc bị Lý Thất Dạ đánh trúng một cú quá đau, mặt Bách Nhật Đạo Nhân thộn ra, lão không biết Lý Thất Dạ như mũi khoan kim cương làm cách nào đánh trúng lão, làm sao công phá phòng ngự của lão.
Bách Nhật Đạo Nhân là Trường Tồn Bất Hủ, lúc này phòng ngự, bộ pháp hay vị trí đi đều là tuyệt thế vô song, hoàn mỹ không gì sánh bằng, không thể nào bị người khoảnh khắc công phá phòng ngự và đánh trúng ngay được, sao có thể đập trúng ngực lão?
Đáng sợ hơn là mặc kệ Bách Nhật Đạo Nhân có phòng ngự, bộ pháp hoàn mỹ cỡ nào thì bị Lý Thất Dạ đá một cú khiến tất cả trở nên yếu ớt, tan vỡ ngay.
Bùm!
Vang tiếng nổ nhức óc, Bách Nhật Đạo Nhân bị Lý Thất Dạ đạp trúng ngực từ trên cao rớt xuống. Lúc rơi mọi người thấy rõ ngực Bách Nhật Đạo Nhân bị xuyên thủng.
Hình ảnh như pha quay chậm kéo dài thật dài. Mọi người xem rõ ngực Bách Nhật Đạo Nhân bị xuyên thủng, máu tươi như mũi tên xẹt qua trời xanh, cảnh tượng quá rung động lòng người.
Bùm!
Trong tiếng nổ lớn Bách Nhật Đạo Nhân nặng nề đập xuống đất, đụng nát mặt đất thủng cái hố sâu hun hút, cái hố sâu đã thành vực thẳm.
Vết máu trên vực thẳm nhìn ghê người, máu Bách Nhật Đạo Nhân tung tóe khắp nơi, tình hình vô cùng rung động.
Thiên địa trở nên tĩnh lặng, mọi người thở không nổi, nghẹt thở. Có người cố gắng hô hấp nhưng không được.
Vừa rồi Bách Nhật Đạo Nhân ra sân kinh diễm, rung động hồn người bao nhiêu. Ở trong lòng nhiều người Bách Nhật Đạo Nhân là vô song trên cõi đời, không người địch nổi.
Nhưng chỉ khoảnh khắc các cặp mắt nhìn Bách Nhật Đạo Nhân bị Lý Thất Dạ đạp thủng ngực, lão bị đá rơi, máu phun ra. Chuyện này rung động lòng người biết bao.
Ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia vừa rồi còn hò reo, hét chói tai, hưng phấn, thậm chí ôm nhau mà khóc giờ thì như bị sét đánh đứng ngây như phỗng thật lâu.
Mới nãy các đệ tử đạo thống Mộc gia xem Bách Nhật Đạo Nhân là vị cứu tinh, họ cho rằng lão ra tay thì đạo thống Mộc gia được cứu rồi. Nhưng giấc mơ đẹp chưa kéo dài được mười lăm phút đã vỡ tan.
Ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia trong cơn tuyệt vọng khó khăn lắm trông thấy một lũ hy vọng, khiến lòng họ dấy lên ngọn lửa hy vọng, nhưng trong thời gian ngắn ngủi hy vọng của họ bị nghiền nát.
Không ai hình dung được tâm tình của tử đệ Mộc gia lúc này, không có bút mực nào miêu tả hết.
Mọi người không rõ vì sao Lý Thất Dạ có thể tích tắc đánh nát mặt trời của Bách Nhật Đạo Nhân. Lẽ ra Bách Nhật Trảm Luân Hồi là công pháp tuyệt đại không gì sánh được, trải qua lão trui rèn từng thời đại nó không có chút sơ hở, không thì lão đã chẳng đem nó làm đòn sát thủ mạnh nhất.
Họ không biết ảo diệu của Lý Thất Dạ, vấn đề nằm ở đạo quả thứ hai trên Thái Sơ Thụ.
Đạo quả này Lý Thất Dạ đặt tên là Tượng Tử Đạo Quả. Ảo diệu lớn nhất của đạo quả này là xoay tròn vô cùng tận, tập trung toàn bộ lực lượng vào một điểm. Khủng khiếp nhất là nó ra một kích chắc chắn chọn chỗ mỏng manh sơ hở nhất. Nên khi Tượng Tử Đạo Quả phát huy uy lực thì một kích của nó sẽ đánh trúng chỗ mỏng manh nhất hoặc sơ hở lớn nhất của địch, chớp mắt cho kẻ địch một kích trí mạng.
Bởi vậy mặc kệ Bách Nhật Trảm Luân Hồi xuyên suốt thời gian, nhảy thoát không gian nhưng trước Tượng Tử Đạo Quả thì chiêu này có sơ hở, nó có một chỗ yếu nhất. Tượng Tử Đạo Quả đánh trúng chỗ yếu nhất một hơi đập nát một trăm mặt trời.
Giống lúc Bách Nhật Đạo Nhân bị Lý Thất Dạ đá trúng, mặt còn thộn ra, lão hoàn toàn không hiểu tại sao phòng ngự mạnh nhất, bộ pháp hoàn mỹ nhất của mình vẫn bị hắn đánh trúng, trông như phòng ngự của lão yếu ớt đạp một cái liền nát.
Đây là uy lực lớn nhất của Tượng Tử Đạo Quả, nó một kích là sẽ trúng, một kích chắc chắn nát. Một kích của nó đánh trúng bất cứ sơ hở, bất cứ chỗ yếu nhất, nháy mắt đánh nát kẻ địch.
Chương 3867: Đạo Tỏa Thương Thiên (1)
Lý Thất Dạ ngáp, thản nhiên nói:
– Chỉ mới bước vào ngưỡng cửa Trường Tồn đã vỗ ngực bảo vô địch.
Câu này làm đám người rùng mình, giật mình tỉnh lại. Mọi người đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, bao người chân mềm nhũn ngồi bệch xuống đất, không có can đảm đứng dậy.
Cảnh tượng này rất khủng bố, thử nghĩ xem, Trường Tồn Bất Hủ mạnh như Bách Nhật Đạo Nhân mà không đỡ nổi một chiêu của Lý Thất Dạ, đổi lại bọn họ càng tôm tép cỡ nào? Một ngón tay, không, một sợi lông tóc của Lý Thất Dạ đủ giết bọn họ rồi.
Lúc này Lý Thất Dạ nói lời nào mọi người đều cảm thấy đó là lẽ đương nhiên, hắn xem Bách Nhật Đạo Nhân như con kiến cũng không có gì lạ.
Lý Thất Dạ nhìn Mộc Kiếm Chân Đế, mỉm cười nói:
– Xem ra Mộc gia các ngươi mời trợ thủ không được tốt lắm.
Mộc Kiếm Chân Đế biến sắc mặt, thầm hoảng sợ, thụt lùi một bước.
Mộc Kiếm Chân Đế cứ ngỡ Bách Nhật Đạo Nhân có thể ngăn Lý Thất Dạ một lúc, vậy thì gã có thể chữa thương, khi gã hồi sức thì sẽ cùng Bách Nhật Đạo Nhân giết Lý Thất Dạ. Giờ xem ra Mộc Kiếm Chân Đế đã đánh giá thấp Lý Thất Dạ, trong thời gian ngắn ngủi gã chưa kịp phục hồi nguyên khí Bách Nhật Đạo Nhân đã bị hắn hạ gục.
Mộc Kiếm Chân Đế nổi da gà, lòng tràn đầy sợ hãi. Lúc này Lý Thất Dạ ở trong mắt gã khủng bố hơn bất cứ tồn tại nào.
Có thể nói đạo tâm của Mộc Kiếm Chân Đế đã rất kiên định, nhưng lúc này gã tràn đầy sợ hãi Lý Thất Dạ, đạo tâm của gã đã dao động.
Thật ra không chỉ riêng Mộc Kiếm Chân Đế thấy sợ Lý Thất Dạ, người trong thiên hạ đều sợ hắn. Từ nay về sau đừng nói Đệ Nhất Hung Nhân lộ mặt, hắn chỉ nói một câu đã khiến tất cả Bất Hủ Chân Thần quỳ xuống, không ai dám đối địch với hắn.
Một câu của hắn đủ khiến người teo tim.
Nhiều người nhìn vực thẳm lớn, họ không hy vọng Bách Nhật Đạo Nhân chết thảm.
– Đã xong rồi?
Nếu Trường Tồn Bất Hủ như Bách Nhật Đạo Nhân bị Đệ Nhất Hung Nhân một chiêu đánh chết thì cường giả tu sĩ như họ đời này đừng đi tu luyện, ngoan ngoãn làm phàm nhân đi, bọn họ khổ tu cả đời cũng không bằng một cọng lông của Lý Thất Dạ.
Người trong thiên hạ chú ý Bách Nhật Đạo Nhân sống hay đã chết, nghểnh cổ trông mong, rất nhiều người căng thẳng nhìn hố sâu lớn.
Một số cường giả tu sĩ thầm cầu nguyện hy vọng Bách Nhật Đạo Nhân sẽ sống tiếp.
Cường giả tu sĩ và Bách Nhật Đạo Nhân chẳng dây mơ rễ má gì với nhau, nhưng lúc này trong lòng họ hy vọng lão còn sống. Miễn Bách Nhật Đạo Nhân vẫn sống thì trong lòng mọi người ít nhiều gì còn chút hy vọng.
Rào rào!
Ngay lúc đó, dưới vực sâu cát bụi bay đầy, một bóng người bay lên cao tận trời.
Thấy bóng người vọt lên cao mọi người ngửa cổ nhìn.
Có người hưng phấn reo lên:
– Nhìn kìa, còn sống! Là Bách Nhật Đạo Nhân!
Bất Hủ Chân Thần hét to nhấn mạnh nhiều lần:
– Đúng là còn sống! Bách Nhật Đạo Nhân sống!
Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân vọt lên cao nhiều người thầm thở phào, ít ra Bách Nhật Đạo Nhân không bị Đệ Nhất Hung Nhân một kích trấn sát, ít nhiều gì cho người thở dốc. Bao người còn ôm chút trông mong, cẩn thận giữ gìn hy vọng mỏng manh.
Nếu Bách Nhật Đạo Nhân bị Đệ Nhất Hung Nhân một chiêu đánh chết sẽ là đả kích vô cùng trí mạng với toàn Đế Thống giới, e rằng từ nay đám người sống dưới bóng ma của hắn không thể thở dốc.
Rào rào!
Đá bay đầy, Bách Nhật Đạo Nhân vọt lên cao đạp trên hư không.
Lúc này Bách Nhật Đạo Nhân rất chật vật, người đầy vết thương. Lồng ngực bị xuyên thủng đã khép lại nhưng vết thương còn đó, Bách Nhật Đạo Nhân không còn dáng vẻ tiên phong đạo cốt như vừa rồi nữa.
Thấy Bách Nhật Đạo Nhân còn sống, Mộc Kiếm Chân Đế thở phào nhẹ nhõm. Nếu Bách Nhật Đạo Nhân bị Lý Thất Dạ một chiêu đánh chết là đạo thống Mộc gia hoàn toàn tuyệt vọng, lúc trước lên kế hoạch hợp tác giết hắn cũng không có chỗ dùng. Thấy Bách Nhật Đạo Nhân còn sống khiến Mộc Kiếm Chân Đế ít nhiều gì còn hy vọng, ít ra đạo thống Mộc gia bọn họ có cơ hội đảo ngược.
Bách Nhật Đạo Nhân vọt lên cao đứng trong hư không, chẳng còn bộ dáng tiên phong đạo cốt nữa, hừ lạnh một tiếng:
– Xem ra bần đạo đã coi thường ngươi.
Lúc này Bách Nhật Đạo Nhân không cách nào giữ vẻ ung dung ưu nhã, nên biết lúc chưa bế tử quan lão là cao thủ mạnh nhất Đế Thống giới, giờ lão phá tử quan ra thành tựu Trường Tồn, có thể nói là vô địch cõi đời.
Sự thật đúng là vậy, khi cường giả tu sĩ Đế Thống giới biết Bách Nhật Đạo Nhân thành tựu Trường Tồn thì bao người sợ teo tim, phập phồng lo âu ước gì ôm chân lão. Vật khổng lồ như Mộc gia cũng cung kính với lão.
Ai ngờ Bách Nhật Đạo Nhân trở thành Trường Tồn Bất Hủ rồi trận chiến đầu tiên đã té nhào thảm vậy, lão là Trường Tồn Bất Hủ mà bị Lý Thất Dạ đánh bay trong một chiêu, một chân đá thủng ngực, quan trọng hơn Đệ Nhất Hung Nhân là vãn bối.
Kết quả chật vật bi thảm như vậy đối với Bách Nhật Đạo Nhân là sỉ nhục to lớn, một vị Trường Tồn Bất Hủ như lão đây là vết nhơ cả đời không thể tẩy rửa.
Lòng Bách Nhật Đạo Nhân dấy lên lửa giận, ánh mắt sắc bén lấp lóe sát khí, khó giữ vưẻ ung dung được nữa, đã không thể giữ bộ dạng tiên phong đạo cốt.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Ngươi không có chút ánh mắt chỉ xứng ở lại đẳng cấp Trường Tồn Bất Hủ, được bao nhiêu kiến thức? Ngươi vĩnh viễn chỉ biết coi thường ta, ngươi mãi mãi không biết kẻ địch trước mặt mình là tồn tại khủng bố bao nhiêu.
Bộ dáng miệt thị Bách Nhật Đạo Nhân thật là lâm li sảng khoái, ít ra người đời thấy vậy.
Tất cả im lặng, vì lúc này mọi người cảm thấy Đệ Nhất Hung Nhân nói câu đó không đột ngột chút nào, hắn hoàn toàn có tư cách nói như vậy.
Giờ phút này dù Bách Nhật Đạo Nhân là Trường Tồn Bất Hủ cường đại không gì sánh bằng nhưng ở trước mặt Đệ Nhất Hung Nhân cũng chỉ là người qua đường. Trước mặt người khác Bách Nhật Đạo Nhân là tồn tại cao cao tại thượng, khiến người không cách nào trèo cao. Nhưng trước mặt Đệ Nhất Hung Nhân thì như hắn nói, chỉ là con kiến.
Mọi người cảm giác lòng thít chặt, có bàn tay to vô hình bóp chặt trái tim họ. Đệ Nhất Hung Nhân mạnh đến trình độ này, người Đế Thống giới cảm nhận áp lực nghẹt thở.
Có người cảm thấy một mình Đệ Nhất Hung Nhân làm tu sĩ đủ rồi, những người khác có tu luyện hay không chẳng sao cả. Vì người khác có cố gắng tu luyện cỡ nào khi so với Đệ Nhất Hung Nhân cũng chỉ là hạt bụi.
Chương 3868: Đạo Tỏa Thương Thiên (2)
Bách Nhật Đạo Nhân biểu tình cực kỳ khó xem, lão khó giữ vẻ ung dung như vừa rồi. Bị Lý Thất Dạ một chiêu đánh chật vật như thế làm sao Bách Nhật Đạo Nhân ung dung nổi nữa, đó là sỉ nhục cho lão. Giờ Lý Thất Dạ nói câu đó càng khiến Bách Nhật Đạo Nhân thấy nhục hơn.
Bách Nhật Đạo Nhân lạnh lùng nói:
– Nói bây giờ còn quá sớm, trên đời có trăm loại thủ đoạn, chưa biết ai cười đến cuối cùng!
Lý Thất Dạ cười cười:
– Đừng nói trên đời có trăm loại thủ đoạn, dù thế giới có vạn loại thủ đoạn cũng không làm nên chuyện gì.
Lý Thất Dạ duỗi lưng:
– Cũng tới lúc dọn dẹp rồi, quét thiên địa này, để ta tiễn các ngươi đoạn đường.
Lý Thất Dạ nói hời hợt nhưng khiến người lòng thít chặt, khi hắn nói câu đó tức là sắp khai sát giới.
Tồn tại khủng bố như Đệ Nhất Hung Nhân khi hắn khai sát giới thì sẽ biển máu ngập trời, xác chất cao như núi. Không cần lâu, chỉ một cái búng tay là hắn đồ diệt đạo thống Mộc gia, khiến tất cả ra tro.
Bách Nhật Đạo Nhân hừ lạnh một tiếng:
– Hừ!
Bách Nhật Đạo Nhân và Mộc Kiếm Chân Đế liếc nhau, hai người lắc mình một trước một sau chặn đứng Lý Thất Dạ.
Mộc Kiếm Chân Đế đứng trước mặt Lý Thất Dạ, Bách Nhật Đạo Nhân thì đứng sau lưng hắn, hai người trước sau kẹp lại, định hợp tác áp chế Lý Thất Dạ.
Dù người đông nhưng tình huống của bọn họ không lạc quan. Mộc Kiếm Chân Đế bị thương nặng chưa lành, thực lực hai người không vbằng Lý Thất Dạ. Trong cục diện trước mắt hai người có bắt tay nhau, Mộc Kiếm Chân Đế có toàn đạo thống Mộc gia làm nội tình thì người xem vẫn không thấy gã có bao nhiêu hy vọng.
Người trong thiên hạ nhìn cảnh này khá nhiều người tinh thần phấn khởi, vì họ biết lại sắp bắt đầu trận chiến đấu thảm liệt.
– Sắp bắt đầu!
Nhìn Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân trước sau chặn lại Đệ Nhất Hung Nhân, lão tổ đạo thống khẽ thở dài:
– Xu hướng suy tàn khó kéo lại.
Bách Nhật Đạo Nhân mạnh thật, trạng thái của Mộc Kiếm Chân Đế cũng trên đỉnh, hai người hợp tác với nhau nhưng không tạo niềm tin cho khán giả. Chủ yếu vì Đệ Nhất Hung Nhân siêu khủng bố, sâu không lường được, khiến người không cách nào nghiền ngẫm.
Có cường giả nhìn đại chiến sắp bùng nổ, lẩm bẩm:
– Bọn họ thật sự không có cơ hội đảo ngược sao?
Bất Hủ Chân Thần thở dài thườn thượt:
– Khó lắm. Giờ Bách Nhật Đạo Nhân hay Mộc Kiếm Chân Đế đều đã lật hết vũ khí bí mật, lấy hết thủ đoạn mạnh nhất ra rồi. Bọn họ muốn ngược dòng thì phải mạnh hơn nữa, có thủ đoạn nghịch thiên hơn. Không thì Bách Nhật Đạo Nhân hay Mộc Kiếm Chân Đế, dù là đạo thống Mộc gia đều sẽ thành mây khói trong tay Đệ Nhất Hung Nhân. – Đệ Nhất Hung Nhân đã đến trình độ thâm sâu không thể phỏng đoán suy luận, theo ta thấy không có Thủy Tổ ra tay thì đại thế không còn người cứu vãn được, Mộc gia sẽ thành mây khói.
Lý Thất Dạ tùy ý bảo:
– Cũng tốt, hai ngươi cùn lên đi, không cho các ngươi cơ hội liên hợp sợ là chết không nhắm mắt.
Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế liếc nhau, biểu tình trầm trọng. Hai người biết không đánh lại Đệ Nhất Hung Nhân, dù bọn họ hợp tác cũng thua, nhưng họ phải chiến đến cùng, không chết không ngừng.
Bách Nhật Đạo Nhân thét dài:
– Bách Nhật Trảm Luân Hồi!
Bách Nhật Đạo Nhân ra tay trước, trăm mặt trời rực rỡ sáng ngời, vèo một tiếng các sợi thời gian tinh tuyến bay ra.
Khi các sợi thời gian tinh tuyến bay ra nháy mắt xuyên thấu thời gian, xuyên qua thời gian sinh mệnh của Lý Thất Dạ. Vang tiếng nổ bùm, trăm mặt trời với thế hủy thiên diệt địa đụng vào Lý Thất Dạ.
Trăm mặt trời đập đến, Lý Thất Dạ không nhúc nhích. Mộc Kiếm Chân Đế hành động, hai người phối hợp khá ăn ý.
Mộc Kiếm Chân Đế rống to:
– Đạo tỏa thương thiên!
Mộc Kiếm Chân Đế giơ Cổ Thao Chiến Côn lên, bùm một tiếng vô số pháp tắc đại đạo bắn ra từ cây gậy, các sợi pháp tắc Thủy Tổ rũ xuống khóa kín.
Đinh!
Có tiếng khóa vang lên, pháp tắc Thủy Tổ hóa thành gông xiềng vô thượng khóa lại tất cả của Lý Thất Dạ.
Pháp tắc Thủy Tổ khóa không gian, thời gian, đại đạo, huyết khí…
Thủy Tổ Chi Tỏa khóa mọi thứ của Lý Thất Dạ, không cho hắn nhúc nhích, càng không thể đánh trả.
Ầm!
Vang tiếng nổ lớn, Thủy Tổ Chi Tỏa khóa Lý Thất Dạ lại, trăm mặt trời nháy mắt đập tới. Mỗi mặt trời từ thời gian tinh tuyến lao đi, vượt qua không gian, vượt qua lĩnh vực đánh vào ngực Lý Thất Dạ, muốn đập nát hắn.
Thấy cảnh này có người tán thán hét to:
– Mưu kế hay!
Bách Nhật Đạo Nhân và Mộc Kiếm Chân Đế hợp tác cùng đánh khá ăn ý, mưu kế cũng rất hay. Bách Nhật Trảm Luân Hồi của Bách Nhật Đạo Nhân thì không cần nhiều lời, nó đã không tồn tại vấn đề tốc độ và cự ly.
Trong tích tắc Mộc Kiếm Chân Đế khóa lại không gian, thời gian, đại đạo của Lý Thất Dạ, cho Bách Nhật Trảm Luân Hồi cơ hội. Dù Lý Thất Dạ thoáng chốc thoát khỏi Thủy Tổ Chi Tỏa nhưng Bách Nhật Trảm Luân Hồi đã đánh trúng người hắn.
Hình ảnh như chậm lại, thời gian bị kéo dài, mọi người nín thở, trái tim treo cao nhìn cảnh tượng trước mắt.
Trong khoảnh khắc người trong thiên hạ ít nhiều gì đều trông mong Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân có thể sáng tạo kỳ tích, nếu đánh bại được Lý Thất Dạ thì người trong thiên hạ có thể thở dốc rồi.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Từng tiếng vỡ nát, phút chỉ mành treo chuông Lý Thất Dạ nhảy lên tựa như mũi khoan kim cương xoay tròn. Thủy Tổ Chi Tỏa, Bách Nhật Trảm Luân Hồi gì đó đều vô ích.
Bùm!
Tiếng nổ inh ỏi, mọi người còn chưa phản ứng thì Bách Nhật Đạo Nhân đã phản ứng lại, nhanh chóng thụt lùi, thoáng chốc mặc thần giáp. Nhưng vô ích, Bách Nhật Đạo Nhân bị Lý Thất Dạ đánh trúng một cú quá đau.
Rầm!
Khoảnh khắc bị đánh trúng thần giáp trên người Bách Nhật Đạo Nhân vỡ nát, lão nặng nề rớt xuống đất, người nát nhừ.
Khi Bách Nhật Đạo Nhân bị đập nát bấy thì Mộc Kiếm Chân Đế chẳng khá hơn bao nhiêu.
Rầm!
Lý Thất Dạ một kích đánh bay Cổ Thao Chiến Côn của Mộc Kiếm Chân Đế, lại ầm một tiếng gã bị mấy cái chân đá trúng, vèo một cái thành huyết vụ.
Ảo diệu của Tượng Tử Đạo Quả là đây. Nó một kích đánh vào sơ hở, một kích sẽ phá. Nên trói buộc, né tránh gì đó vô ích trước Tượng Tử Đạo Quả.
Mặc kệ ngươi vượt qua thời gian hay trói thiên địa đều không đem lại tác dụng gì với Tượng Tử Đạo Quả, vì nó đánh một kích chắc chắn trúng, mọi sơ hở sẽ bị đánh phá trong khoảnh khắc này.
Thiên địa lại rơi vào sự tĩnh lặng đáng sợ. Khi Bách Nhật Đạo Nhân và Mộc Kiếm Chân Đế hợp sức mọi người ngỡ đâu có chút hy vọng, ai ngờ kết quả vẫn như nhau. Lý Thất Dạ ra tay, Bách Nhật Đạo Nhân hay Mộc Kiếm Chân Đế đều thua thảm, không đánh lại hắn.
Chương 3869: Quá Yếu
Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân không sáng tạo kỳ tích. Đệ Nhất Hung Nhân không bị đánh bại như mọi người đoán, hắn vẫn bất bại, như thần thoại vạn cổ bất bại.
Trong phút chốc đám người ngã ngồi dưới đất, bao người sợ điếng hồn.
– Tiêu đời.
Lão tổ có mạnh mẽ, cổ hủ đến đâu giờ đều mặt không chút máu.
Bất Hủ Chân Thần thì thào:
– Sau này lộ mặt thì mọi người cứ quỳ tại chỗ, một ánh mắt của hắn đã có thể đồ trời diệt đất.
Đám người cười cay đắng, lúc này mọi người đã hiểu Đệ Nhất Hung Nhân danh xứng với thật. Hắn không chỉ là Đệ Nhất Hung Nhân, hắn đã là cường giả số một Đế Thống giới, không người địch nổi.
Nguyên Đế Thống giới không có ai đỡ nổi một chiêu của hắn.
Lão tổ đạo thống cười cay đắng:
– Như hắn đã nói, hắn hơi nghiêm túc một chút là thiên địa sẽ run rẩy, chư đế chúng thần nên quỳ rạp.
Lúc trước bọn họ cũng thấy Lý Thất Dạ ra tay nhưng không rung động bằng hôm nay. Giờ họ mới hiểu trước kia hắn chưa từng nghiêm túc, chỉ tùy tiện ra tay.
Lúc trước Đệ Nhất Hung Nhân từng nói câu đó nhưng không ai tin thật, nay mọi người mới hiểu những gì hắn nói luôn chân thật, nhưng khi ấy người đời kiến thức nông cạn, ngu muội vô tri xem lời hắn nói là cuồng vọng.
Các đệ tử đạo thống Mộc gia càng tuyệt vọng, tất cả lực lượng đại đạo của họ gia cố lên người Mộc Kiếm Chân Đế, nội tình toàn đạo thống Mộc gia đều dồn vào người gã nhưng vẫn không thể thay đổi cục diện là gã thua xiểng niểng.
Ong ong ong ong ong!
Trong khi mọi người tuyệt vọng thì một mệnh cung trôi nổi trong huyết vụ. Huyết vụ ngưng tụ, bóc một tiếng Mộc Kiếm Chân Đế hiện hình. Tựa như thời gian chảy ngược, cơ thể Mộc Kiếm Chân Đế tái tạo lại, huyết khí ngưng tụ, trong thời gian ngắn gã lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Lý Thất Dạ không bá đạo ngăn cản quá trình tái tạo này, hắn thoải mái đứng một bên không thèm để ý.
Nhìn Mộc Kiếm Chân Đế tái tạo thân thể, nhiều người thở phào.
Một số cảm khái:
– Chân Đế đúng là Chân Đế, đến mức này rồi mà chưa chết.
So với Bất Hủ Chân Thần thì điểm này là ưu thế của Chân Đế. Nếu gặp tổn hại nặng, dù thực lực ngang nhau thì Bất Hủ Chân Thần rất có thể sẽ thành mây khói nhưng Chân Đế vẫn ngoan cường sống sót.
Bóc một tiếng, bãi thịt dưới đất như bị tách ra, một đoàn sáng tách khỏi bãi thịt. Ngay sau đó ánh sáng ngưng tụ lại như hội tụ linh khí trong thiên địa, lực lượng đại đạo vô cùng. Tiếng xèo xèo vang lên, giờ phút này cả người Bách Nhật Đạo Nhân tái tạo lại.
Quá trình Bách Nhật Đạo Nhân tái tạo lại chậm hơn Mộc Kiếm Chân Đế nhiều, mặc dù thực lực của lão mạnh hơn nhưng về sức sống thì gã ngoan cường hơn.
Cuối cùng một Mộc Kiếm Chân Đế bị đánh thành huyết vụ, Bách Nhật Đạo Nhân bị đánh thành bãi thịt trong thời gian ngắn lại sống động trước mắt người đời.
Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế sống lại, mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Có cường giả nói:
– May mắn bọn họ cường đại đến trình độ như vậy, đổi lại người khác đã sớm thân chết đạo tiêu, làm gì có cơ hội tái tạo lại.
Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế đã sống lại, thân thể được tạo mới nhưng mặt hai người trắng bệch. Trong quá trình tạo thân thể hao tổn nhiều huyết khí ra còn một lý do nữa là họ run sợ, nói câu chói tai là hai người bị Đệ Nhất Hung Nhân hù vỡ mật.
Hai người mạnh đến mức này mà vẫn không đánh lại Lý Thất Dạ, thậm chí không đỡ nổi một kích trí mạng. Lý Thất Dạ để lại ám ảnh đáng sợ trong lòng hai người, khiến Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế sợ.
Lý Thất Dạ ngáp, chậm rãi nói:
– Được rồi, việc không quá ba lần. Đánh tới đánh lui, ta cảm thấy nội tình, đòn sát thủ gì đó của các ngươi chỉ đến thế là cùng. Các ngươi không có viện binh, ta thấy không cần chờ đoạn sau nữa, đã đến lúc đồ diệt các ngươi, tới lúc Mộc gia thành mây khói.
Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân trắng mặt. Không chỉ hai người tái mặt, các đệ tử đạo thống Mộc gia sợ mặt không còn chút máu, bao người mềm nhũn dưới đất.
Tất cả đệ tử đạo thống Mộc gia chợt hiểu rằng tận thế của họ đến, hôm nay Mộc gia đã định trước sẽ thành tro.
Thiên địa trở nên yên tĩnh, mọi người cảm nhận sự tuyệt vọng của Mộc gia. Biết rõ đạo thống của mình sắp thành tro nhưng bản thân không thể làm chút gì, có muốn làm cũng bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn tai vạ đến nơi, nhìn đạo thống của mình thành tro, đây mới là điều tuyệt vọng nhất.
Bách Nhật Đạo Nhân nhìn Mộc Kiếm Chân Đế, chậm rãi nói:
– Dung hợp.
Mộc Kiếm Chân Đế cắn răng gật mạnh đầu:
– Được, dung hợp!
Mộc Kiếm Chân Đế đã bất chấp, dù sao phải chết, đối với gã mặc kệ là thủ đoạn gì miễn cứu được Mộc gia thì gã liều hết mức, không tiếc mọi giá.
Lý Thất Dạ nhìn hai người, cười nói:
– Xem ra các ngươi còn có thủ đoạn không lấy ra? Con người của ta luôn khoan dung, đi đi, có thủ đoạn gì cứ lấy ra, ta chờ. Ta thích nhất là đập tan đòn sát thủ mạnh nhất của người khác, nhìn bộ dạng tuyệt vọng của người đó.
Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế liếc nhau. Mộc Kiếm Chân Đế cắn răng nhanh chóng lùi vào Mộc gia, Bách Nhật Đạo Nhân đoạn hậu sau đó cũng lẩn vào Mộc gia.
Hai người chớp mắt lùi vào Mộc gia, Lý Thất Dạ không truy sát, nhàn nhã đứng chờ.
Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế thi nhau ẩn vào Mộc gia, người trong thiên hạ ngơ ngác nhìn nhau.
– Còn đòn sát thủ gì chưa đưa ra?
Với lực lượng mạnh như thế, Lý Thất Dạ vô địch như vậy, mọi người không nghĩ ra Mộc gia còn có thủ đoạn gì đối kháng lại Đệ Nhất Hung Nhân.
Thoáng chốc ánh mắt mọi người tập trung vào Mộc gia, bọn họ muốn biết đến trình độ này rồi Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân còn sức mạnh to lớn gì?
Người sáng suốt đều nhìn ra Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân đã vào đường cùng. Hai người hợp tác đánh một kích mạnh nhất nhưng không thắng nổi Lý Thất Dạ, mạnh như bọn họ mà không chịu nổi một đòn của hắn.
Trong mắt người khác cho đến ngày nay mặc cho Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân có thủ đoạn gì cũng vô dụng, không cách nào đảo ngược thế cục.
Mọi người đã thấy rõ Đệ Nhất Hung Nhân đến cảnh giới Thủy Tổ và còn là cao giai, ít nhất Thủy Tổ đẳng cấp Đế Thống là bước khởi đầu.
Thực lực bước khởi đầu như vậy dựa vào Bách Nhật Đạo Nhân, Mộc Kiếm Chân Đế thì không thể sánh ngang. Bách Nhật Đạo Nhân chỉ mới chứng Trường Tồn, tối đa miễn cưỡng đuổi theo Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống.
Chương 3870: Dung Hợp
Mộc Kiếm Chân Đế thì thực lực càng thấp, dù có nội tình của đạo thống Mộc gia, có lực lượng đại đạo của ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia nhưng so với đẳng cấp Thủy Tổ như vậy thì không bằng.
Người hơi có lý trí đều thấy rõ ràng, trước thực lực ưu thế tuyệt đối như vậy của Đệ Nhất Hung Nhân dù Mộc Kiếm Chân Đế, Bách Nhật Đạo Nhân dùng binh khí tuyệt thế hay thủ đoạn nghịch thiên gì vẫn không thể lay động Lý Thất Dạ, không cách nào tranh phong với hắn.
Ong ong ong ong ong!
Đạo nguyên sâu trong Mộc gia lại rực sáng, nguyên đạo nguyên lấp lánh trong suốt, đạo nguyên trông như viên kim cương siêu khổng lồ.
Tiếng quát chói tai của Mộc Kiếm Chân Đế vang lên:
– Dung hợp!!!
Mọi người nhìn lại, thấy Mộc Kiếm Chân Đế đứng trong đạo nguyên.
Mộc Kiếm Chân Đế vốn lấy thân mượn đạo, pháp tắc Thủy Tổ toàn thân gã hòa tan thành vô số đạo văn.
Mộc Kiếm Chân Đế hét lên, ba mươi sáu vị thượng tổ Mộc gia nhìn nhau, cuối cùng gật đầu cắn răng quyết định.
Ong ong ong ong ong!
Người ba mươi sáu vị thượng tổ phát ra ánh sáng, từng luồng sáng tuôn ra, đỏ thẫm như hồng ngọc lấp lánh.
Bụp!
Mọi người chưa phản ứng gì thì ba mươi sáu vị thượng tổ bị chấn thành huyết vụ, cơ thể nát bấy.
Cường giả tu sĩ nhìn ba mươi sáu vị thượng tổ đột nhiên chấn thành huyết vụ hết hồn kêu lên:
– Chuyện gì xảy ra?
Ba mươi sáu vị thượng tổ là trụ cột vững chắc của Mộc gia, nếu họ chết hết sẽ là tổn thất nặng nề cho nguyên Mộc gia.
Ong ong ong ong ong!
Khi ba mươi sáu vị thượng tổ bị chấn thành huyết vụ bừng lên tia sáng nhấp nháy, các pháp tắc mỏng manh mà tinh xảo hiện ra trong huyết vụ, mỗi pháp tắc tỏa hơi thở căn nguyên nhất.
Mọi người còn đờ đẫn chợt nghe tiếng lụp bụp, ba mươi sáu vị thượng tổ biến thành huyết vụ bay vào Mộc Kiếm Chân Đế.
Khi tất cả huyết vụ bay tới bên người Mộc Kiếm Chân Đế, các sợi xích pháp tắc mỏng manh tinh xảo trói người gã.
Xèo xèo!
Tất cả huyết vụ chậm rãi dung nhập vào cơ thể Mộc Kiếm Chân Đế.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Các sợi pháp tắc như căn nguyên trói chặt người Mộc Kiếm Chân Đế như những ống khóa to.
Xèo xèo xèo!
Mộc Kiếm Chân Đế từ từ chìm vào đạo nguyên, cơ thể bắt đầu dung hợp với tất cả trong đạo nguyên.
Lúc này đại đạo chân thủy, lực lượng Thủy Tổ hay pháp tắc vô cùng vô tận đều dung nhập vào người Mộc Kiếm Chân Đế, đây là toàn bộ đạo nguyên sắp hòa vào thân thể gã.
Xèo xèo!
Trong tiếng dung hợp, cơ thể Mộc Kiếm Chân Đế dần to ra, vì thân thể hấp thu đạo nguyên nên với lực lượng vô cùng khủng bố đó người gã biến lớn, thành người khổng lồ.
Bựt bựt bựt!
Tiếng đứt đoạn, khi người Mộc Kiếm Chân Đế chìm vào đạo nguyên, lực lượng khủng bố không gì sánh bằng làm cơ thể gã nứt ra, pháp tắc trói người gã đứt từng khúc.
Mộc Kiếm Chân Đế đã lấy thân mượn đạo nhưng pháp tắc Thủy Tổ không trói được lực lượng cường đại vô biên này, trướng nứt thân thể gã.
Ầm!
Huyết khí của Mộc Kiếm Chân Đế tăng vùn vụt, tiếng khóa đinh đang vang lên, pháp tắc tỏa ra hơi thở căn nguyên lại gắn kết với nhau khóa chặt Mộc Kiếm Chân Đế lại không cho cơ thể tan vỡ.
Nhìn cảnh đó mọi người đã biết Mộc Kiếm Chân Đế muốn làm gì.
– Quá điên cuồng!
– Đây là lấy thân chứa đạo nguyên, ba mươi sáu vị thượng tổ gia cố giúp Mộc Kiếm Chân Đế.
Ai cũng biết đạo nguyên là căn bản của đạo thống, bản thân nó có lực lượng vô cùng lớn lao, nội tình không thể tưởng tượng. Có thể nói trừ chính Thủy Tổ ra không người nào có thể lấy thân chứa đạo nguyên.
Thực lực như Mộc Kiếm Chân Đế dù gã lấy thân mượn đạo nhưng không thể nào đặt đạo nguyên vào người được. Vì lực lượng mênh mông vô biên của đạo nguyên có thể làm Mộc Kiếm Chân Đế nổ nát.
Nên lúc nãy ba mươi sáu vị thượng tổ Mộc gia hy sinh chính mình, dùng huyết khí, pháp tắc căn nguyên tinh khiết nhất của mình bảo vệ và gia cố cho Mộc Kiếm Chân Đế, hy vọng khiến cơ thể gã có thể chống đỡ được nguyên đạo nguyên.
Nhìn người Mộc Kiếm Chân Đế càng lúc càng lớn, Bất Hủ Chân Thần chậm rãi nói:
– Hơi điên cuồng chút nhưng Mộc gia đã không còn sự lựa chọn, Mộc Kiếm Chân Đế không có cách khác. Nếu Mộc Kiếm Chân Đế không lấy thủ đoạn nào ra ngăn cản Đệ Nhất Hung Nhân thì Mộc gia bọn họ sẽ thành tro.
Nhiều người nghe vậy ngó nhau, nói cũng có lý. Mộc gia sắp diệt vong rồi, ai quan tâm điên cuồng hay tỉnh táo, miễn ngăn chặn được Đệ Nhất Hung Nhân thì Mộc gia chấp nhận trả hết mọi giá.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Từng tiếng tan vỡ vang lên, Mộc Kiếm Chân Đế chứa đạo nguyên nhiều hơn, cơ thể càng lúc càng lớn ra. Sợi xích pháp tắc căn nguyên trói người Mộc Kiếm Chân Đế cứ đứt đoạn rồi lại móc nối với nhau.
Ngày càng nhiều đạo nguyên được chứa vào, dù huyết khí của Mộc Kiếm Chân Đế điên cuồng tăng vùn vụt, pháp tắc căn nguyên nhiều lần trói chặt, nhưng bắt đầu đuối sức.
Vì khi chứa nhiều đạo nguyên hơn tốc độ tan vỡ đã vượt qua tốc độ pháp tắc căn nguyên trói người, toàn thân Mộc Kiếm Chân Đế nứt nẻ.
Bùm!
Pháp tắc căn nguyên không ngăn nổi lực lượng khủng bố đó nữa, tất cả pháp tắc căn nguyên đứt đoạn, cơ thể to lớn của Mộc Kiếm Chân Đế cũng vỡ ra như làm bằng đất.
Bách Nhật Đạo Nhân điên cuồng hét lên, chớp mắt đứng sau lưng Mộc Kiếm Chân Đế:
– Kiên trì! Dung hợp!
Cơ thể Bách Nhật Đạo Nhân như xuyên thấu qua người Mộc Kiếm Chân Đế.
Bùm! audio coi am
Uy năng Trường Tồn vô cùng vô tận càn quét thiên địa, cuốn bát hoang. Ưu thế, thực lực Trường Tồn Bất Hủ của Bách Nhật Đạo Nhân bày ra hoàn toàn.
Xèo xèo!
Huyết khí của Bách Nhật Đạo Nhân và Mộc Kiếm Chân Đế hòa vào nhau, thân thể lão cũng dần dung nhập vào đạo nguyên.
Chuyện này vốn không thể xảy ra, vì Bách Nhật Đạo Nhân không phải đệ tử Mộc gia, không tu luyện công pháp Mộc gia, không thể nào dung nhập vào đạo nguyên Mộc gia được. Nhưng khi huyết khí của Mộc Kiếm Chân Đế chấp nhận giao hòa với huyết khí của Bách Nhật Đạo Nhân, chấp nhận lão vào đạo nguyên, khiến Bách Nhật Đạo Nhân cũng hòa mình vào trong đạo nguyên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đì đùng không ngớt, được Bách Nhật Đạo Nhân hỗ trợ làm huyết khí của Mộc Kiếm Chân Đế ngập trời, bàng bạc không giới hạn, thân thể rắn chắc.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Pháp tắc căn nguyên bớt gánh nặng, lại trói người Mộc Kiếm Chân Đế. Mỗi sợi pháp tắc căn nguyên càng thô to hơn, đỏ rực như máu.
Vào lúc quan trọng nhất Mộc Kiếm Chân Đế được Bách Nhật Đạo Nhân giúp đỡ rốt cuộc vượt qua được ải khó này, ổn định thân thể.
Xèo xèo!
Tiếng dung hợp gấp gáp vang lên, người Bách Nhật Đạo Nhân như hòa tan từ từ trở nên trong suốt, lão sắp dung hợp hoàn toàn với Mộc Kiếm Chân Đế.