Đế Bá Audio Podcast
Tập 77 [Chương 381 đến Chương 385]
❮ sautiếp ❯Chương 381: Sư Hống môn
– Cho nên nói phải đọc nhiều sách, đọc sách nhiều sẽ biết được nhiều hơn!
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng nói:
– Bất quá hiện tại ngươi phải thề rồi, chuyện nơi đây ngươi không thể nói cho bất luận kẻ nào, bao gồm người thân nhất của ngươi, đây là địa mạch của Trì gia, cũng là gốc rễ của Trì gia ngươi!
Trì Tiểu Đao không khỏi vì thế mà chấn động, nơi này là chỗ khởi nguyên của Trì gia hắn, cuối cùng ở dưới chủ trương của Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Đao vẫn là lấy chân mệnh của mình phát thệ, bảo vệ bí mật kim quy địa mạch.
– Ta thật có thể cải mệnh sao?
Sau khi phát thệ, Trì Tiểu Đao cũng không khỏi hỏi lại lần nữa.
Lý Thất Dạ cươi cười, nói:
– Nếu như ngươi có thể tin tưởng ta, đó tuyệt đối không thành vấn đề. Chúng ta cần có thời gian, cũng cần đại lượng dược liệu, chỉ cần hết thảy đều chuẩn bị xong, cải mệnh cũng không khó.
– Tốt, chúng ta trở về, ngươi theo ta hồi tông môn đi, ngươi muốn cái gì, ta chuẩn bị cho ngươi!
Trì Tiểu Đao lập tức nói, lúc này hắn không tin Lý Thất Dạ đều có chút khó khăn, huống chi thật sự là hắn khát vọng giải quyết vấn đề của mình.
Lý Thất Dạ cười cười, gật đầu đồng ý.
Trì Tiểu Đao xuất thân từ Trì gia, mà Trì gia chấp chưởng Sư Hống môn, mà Sư Hống quản hạt Sư Hống quốc. Trên thực tế trước đó Sư Hống môn không được gọi là Sư Hống môn, cương quốc chấp chưởng cũng không gọi là Sư Hống quốc.
Ở trước đây thật lâu, Trì gia đã từng là một cái thế gia cổ xưa mà cường đại, từng thống trị một cái cương quốc rộng lớn, đáng tiếc sau đó lại xuống dốc rồi. Truyền tới thời điểm nhất đại huyền tổ kia của Trì Tiểu Đao, ngay cả tiểu quốc của Trì gia cũng bấp bênh.
Đến thời gia gia của Trì Tiểu Đao, cũng chính là đời sau của Phách Tiên Sư Vương ở rể Trì gia, theo bản thân của hắn cường đại, Trì gia mới có thay đổi, cương quốc ổn định lại, chính là vì như thế, sau khi hai thế hệ kết hợp, Trì gia mới miễn cưỡng được xem là tân sinh, từ đó về sau Trì gia ở trên cơ sở vốn có kiến thành Sư Hống môn, Sư Hống quốc.
Mà gia gia của Trì Tiểu Đao cũng từng được gọi là Sư Hống thánh hoàng, hắn ở Đông Bách thành cũng coi như là nhân vật số một.
Trên thực tế, Sư Hống môn hôm nay cùng với Tẩy Nhan cổ phái chân chính xuống dốc so sánh với nhau, Sư Hống môn hôm nay coi như là cường đại hơn, ít nhất Sư Hống môn còn có cương quốc của mình, mà Tẩy Nhan cổ phái chỉ còn lại một phiến tổ địa, chỉ có thể quản hạt rảnh giới một vùng tổ địa, không cách nào được xưng là quốc.
Đệ tử của Sư Hống môn hơn vạn, thời điểm khi Trì Tiểu Đao mang theo Lý Thất Dạ trở lại Sư Hống môn, môn hạ đệ tử gặp được đều là hết sức nhiệt tình chào hỏi với Trì Tiểu Đao.
Trì Tiểu Đao có thể được xưng là truyền nhân của Sư Hống môn, cũng coi như là người thừa kế Sư Hống quốc, bất quá bản thân hắn thật không kiêu ngạo, hơn nữa cùng hòa mình với đệ tử ở trong môn, đối nhân hiền hòa, được đệ tử môn hạ hoan nghênh.
Cho nên sau khi Trì Tiểu Đao trở về, không ít đệ tử rối rít chào hỏi, có đệ tử cười khen:
– Sư huynh, một chuyến này có thu hoạch không?
– Trì sư đệ lần này trở về tổ địa, có thể có gợi ý?
Cũng có sư tỷ nói giỡn.Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Còn có sư huynh thấy Trì Tiểu Đao mang theo Lý Thất Dạ trở lại, cũng cười gọi tên nói:
– Trì sư đệ, lần này ngươi sẽ không mang theo một cái dược sư trở về chứ?
Trì Tiểu Đao cùng môn hạ đệ tử đánh cười thành một đoàn, mà Lý Thất Dạ bước chậm vào trong Sư Hống môn, thưởng thức cảnh sắc núi sông của Sư Hống môn! Nếu như bàn về vẻ tráng lệ của núi sông, Sư Hống môn đích xác là không bằng tổ địa của Tẩy Nhan cổ phái, bất quá núi sông của Sư Hống môn cũng là phồn thịnh hướng vinh, lâu vũ chập chùng, rất có một phen khí thế.
Mặc dù Sư Hống môn hôm nay xa xa không cách nào so sánh với Trì gia năm đó, nhưng mà vẫn có chút thực lực.
Trì Tiểu Đao sắp xếp cho Lý Thất Dạ ở bên trong đại viện của chính mình, Lý Thất Dạ cũng không lãng phí thời gian, vung tay lên, đưa cho Lý Thất Dạ một tờ danh sách, nói:
– Dược liệu trên danh sách này đều cần thiết, ngươi có thể nhanh lấy tới sớm thì tốt nhất.
Cải mệnh, Lý Thất Dạ lại không phải làm lần đầu, có thể nói, ở đương thời không có ai tinh thông cải mệnh hơn hắn, năm đó hắn cùng với Dược Thần ở trên con đường này đã đi rất xa, có tể nói cải mệnh là một trong những thứ tinh túy nhất của Dược đạo! Hơn nữa cải mệnh rất phức tạp, tình huống bất đồng nên liền có đan phương bất đồng.
May mắn chính là trong tu luyện của Lý Thất Dạ có đan phương nhiều nhất thế gian, điểm này đối với Lý Thất Dạ mà nói, đó cũng không phải là vấn đề.
– Cái này ta phải hướng các trưởng lão xin chỉ thị mới được!
Trì Tiểu Đao vừa nhìn danh sách, cười khổ gãi gãi đầu, nói:
– Cha ta ở Hoàng thành trấn thủ cương quốc, ta chỉ có thể hướng các trưởng lão xin chỉ thị!
Nói xong, phân phó hạ nhân chiếu cố cho Lý Thất Dạ, hắn liền vội vã rời đi.
Bất quá không qua bao lâu Trì Tiểu Đao đã trở lại, thần thái của hắn không tốt lắm, sau khi hắn gặp được Lý Thất Dạ liền cười khổ, bất đắc dĩ nói:
– Những trưởng lão khác đều bí quan, tam trưởng lão không phê chuẩn cho ta, hắn, hắn, lão nhân gia hắn…
– Sợ ta lừa gạt dược liệu của ngươi?
Lý Thất Dạ cười một chút, nói.
Lời này để cho Trì Tiểu Đao hết sức khó xử, cười khan nói:
– Điều này cũng không thể trách tam trưởng lão, lần trước ta bị tiểu tặc kia lừa đến thảm, nếu không trưởng lão bọn họ miễn nợ nần cho ta, chỉ sợ ta không biết phải bao lâu mới có thể có được những dược liệu cùng tinh bích kia! Cho nên lần này tam trưởng lão hắn như thế nào cũng không chịu phê chuẩn cho ta.
Lý Thất Dạ không khỏi cười một chút, đây cũng là có thể hiểu được, dù sao dược liệu hắn cần đều là hết sức trân quý, đổi lại là người khác, căn bản liền không có khả năng có cơ hội phê chuẩn, Trì Tiểu Đao chung quy là truyền nhân của Sư Hống môn, người thừa kế của Sư Hống quốc mới có cơ hội như vậy.
– Ta còn có một chút tích súc!
Trì Tiểu Đao hung hăng nắm tóc một cái, đưa ra quyết định, nói:
– Như vậy đi, ta đi mượn của sư huynh sư tỷ, nhìn xem có thể góp đủ tiền để mua một nhóm dược liệu này của tông môn hay không.
– Vậy thì đi đi!
Lý Thất Dạ cười một chút, nói. Trên thực tế hắn có năng lực lấy ra một nhóm dược liệu này, sau lưng của hắn có Chiến Thần điện ủng hộ, hắn thật lòng muốn một nhóm dược liệu này mà nói, thật đúng là không khó, bất quá hắn tạm thời không có tính toán xuất thủ, trước tiên khảo nghiệm Trì Tiểu Đao một chút.
Mấy ngày tiếp đó, Trì Tiểu Đao bận rộn kiếm tiền, mượn tiền của sư huynh sư tỷ Sư Hống môn, thậm chí là vay mượn của sư thúc sư bá, đối với việc Trì Tiểu Đao vay mượn còn là có trưởng bối có hảo ý nhắc nhở hắn, ngàn vạn lần chớ bị người khác lừa gạt, mặc dù là như thế, Trì Tiểu Đao ở Sư Hống môn rất được nhân tâm, sư huynh, sư tỷ, sư thúc, sư bá đều là cho hắn mượn tiền, ở trong vòng vài ngày ngắn ngủi thế nhưng cũng để cho hắn mua được một nửa dược tài.
Chương 382: Trì Tiểu Điệp (1)
Ở thời điểm Trì Tiểu Đao bận rộn kiếm tiền, mà Lý Thất Dạ ở lại bên trong Sư Hống môn tự nhiên thưởng thức phong cảnh của Sư Hống môn.
Bất quá thời điểm ngày thứ năm, Trì Tiểu Đao thật sớm liền đi vay tiền rồi, Lý Thất Dạ lưu ở trong đại viện nhưng là không nghĩ tới có một người khách đến thăm, hơn nữa trực tiếp tìm đến Lý Thất Dạ.
– Mời rời khỏi Sư Hống môn!
Khách tới vừa thấy mặt, câu đầu tiên nói với Lý Thất Dạ là như thế, hơn nữa khách tới còn là một nữ tử.
Lý Thất Dạ ung dung tự tại, ngẩng đầu lên, nhìn nữ tử ở trước mắt. Nữ tử ở trước mắt một thân phượng thường, đây không phải là phượng thường như truyền thống, áo chính là như phượng hoàng giương cánh, xiêm ý giống như hai cánh nâng lên bộ ngực cao vút của nữ tử, ở dưới áo lộ ra cái eo thon nhỏ nhắn dịu dàng, eo thon trắng như tuyết, trơn mềm vô cùng.
Váy dưới chính là giống như phượng hoàng tuyết vũ, giống như đuôi phượng xòe ra, chập chờn phiêu động, hết sức xinh đẹp, hết sức phối hợp.
Nữ tử trước mắ chính là tụ tập một thân quý khí cùng ngạo khí, một đôi mắt sáng của nàng động lòng người, mơ hồ là kim đồng, càng là cho nàng có phong tình chính là tóc của nàng giống như từng sợi tơ vàng, nhất thời để cho nàng thoạt nhìn tràn đầy phong tình dị vực.
Nữ tử trước mắt tựa như là một con chim hoàng yến, quý khí mà lại tràn đầy ngạo khí, có mấy phần khí thế lăng nhân, nhưng mà thần thái vẫn là trang trọng, cũng không phải là loại người nông cạn.
– Rời đi Sư Hống môn?
Nghe được câu đầu tiên của nữ tử trước mắt, Lý Thất Dạ không khỏi cười một chút. Nhìn thấy mái tóc hoàng kim của nàng thì hắn liền biết thân phận của nàng rồi, nhìn thấy một mái tóc màu hoàng kim này hắn liền nghĩ đến Phách Tiên Sư Vương, đầu của Phách Tiên Sư Vương cũng đều là tóc vàng.
Nữ tử trước mắt này nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hai mắt sắc bén, trầm giọng nói:
– Về chuyện tình của ngươi với đệ đệ ta, ta đã nghe nói qua, cải mệnh, chuyện này không thể nào! Đệ đệ của ta có lẽ là bị ngươi lừa gạt, nhưng mà Sư Hống môn đều không thể bị ngươi lừa gạt!
– Lừa gạt hắn?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, hắn hiểu được nữ tử trước mắt này tại sao muốn đuổi hắn đi, nàng cho là hắn đang lừa gạt Trì Tiểu Đao.
Trên thực tế, chỉ sợ đa số người của Sư Hống môn đều cho rằng Lý Thất Dạ đnag lừa gạt Trì Tiểu Đao, chỉ bất quá mọi người không muốn đả kích nhiệt tình của Trì Tiểu Đao mà thôi. Dù sao cho tới nay Trì Tiểu Đao đều chăm chỉ tu luyện, thiên phú của bản thân hắn không tồi, hơn nữa Sư Hống môn trút lên trên người hắn không ít tâm huyết, nhưng mà đạo hạnh của hắn hết lần này tới lần khác lại bị kẹt ở cảnh giới Dục Thần, một mực không có cách nào trở thành Vương hầu.
Tất cả mọi người có thể hiểu được tâm tình khi tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử của Trì Tiểu Đao, cho nên sau khi Lý Thất Dạ tới, đa số trưởng bối đều sẽ cho rằng Lý Thất Dạ đang lừa gạt Trì Tiểu Đao. Ở thời điểm Trì Tiểu Đao vay mượn, trưởng bối của Sư Hống môn cũng nhắc nhở qua Trì Tiểu Đao, chỉ bất quá xa xa không làm quá mức như nữ tử trước mắt này, trực tiếp đuổi Lý Thất Dạ đi.
– Chẳng lẽ không đúng?
Nữ tử ở trước mắt đánh gí Lý Thất Dạ một cái, nói:
– Cải mệnh, đó chính là học vấn thâm ảo nhất của dược đạo, chỉ bằng vào một tên tiểu quỷ như ngươi, một tiểu mao đầu mới chỉ mười bảy mười tám tuổi cũng có thể nắm giữ? Đệ đệ của ta bị bệnh đến loạn đầu rồi mới tin ngươi, cũng không có nghĩa là ngươi có thể lừa gạt những người khác!
Lý Thất Dạ nở nụ cười, liếc nhìn nữ tử ở trước mặt một cái, nói:
– Thứ nhất, mặc dù ta trẻ tuổi một chút nhưng không có nghĩa là ta không thể nắm giữ thâm ảo của cải mệnh, đạt giả vi tiên, những lời này ngươi nghe nói qua chưa; thứ hai, ở trong mắt các ngươi những dược liệu này là trân quý, nhưng mà ở rong mắt ta lại không coi là cái gì, điểm dược liệu này còn không đáng để cho ta xuất thủ đi lừa gạt; thứ ba, lùi một bước mà nói, cho dù ta muốn đi lừa gạt thì cũng sẽ không chọn Sư Hống môn các ngươi, Sư Hống môn các ngươi không có bảo vật gì đáng giá cho ta đi lừa gạt.
– Nói khoác không biết ngượng!
Nữ tử trước mắt hừ lạnh một tiếng, nói:
– Dược sư có thể nắm giữ cải mệnh ở đương thời chỉ sợ đều là tiếng tăm lừng lẫy, chỉ sợ chính là truyền kỳ dược sư! Ngươi một cái tiểu quỷ lông còn chưa đủ dài lại dám nói nắm giữ huyền ảo của cải mệnh! Khẩu khí thật lớn.
Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, cười nói:
– Ngươi vừa rồi không có nhìn thân thể trần truồng của ta, làm sao ngươi biết được lông của ta còn chưa đủ dài. Nữ hài tử gia gia, đừng xuất khẩu cuồng ngôn, chính mình kiến thức nông cạn nhưng cũng không có nghĩa là những người khác liền không có năng lực.
– Ngươi!
Nữ tử trước mắt nhất thời bị Lý Thất Dạ làm cho tức đến sắc mặt đỏ bừng, ngón tay ngọc chỉ vào Lý Thất Dạ cũng không khỏi phát run, bộ ngực sữa rất tròn nhô lên phập phồng, một trận gợn sóng hết sức dễ nghe.
– Làm sao, á khẩu không trả lời được?
Lý Thất Dạ cười nói, hắn không cùng với người khác đấu võ mồm thì thôi, nếu như đấu võ mồm với người khác, miệng lưỡi bén nhọn của hắn thì lại có ai có thể đấu thắng hắn.
Nữ tử hít vào một hơi thật sâu, đôi mắt kim đồng mãnh liệt, lộ ra hàn ý, khí thế kinh người, trầm giọng nói:
– Nếu như ngươi không đi, đến lúc đó để cho Sư Hống môn ta đuổi ngươi đi chỉ sợ liền không dễ dàng rời đi như lúc này.
– Ta sợ quá!
Lý Thất Dạ vỗ vỗ lồng ngực, một bộ dáng sợ hãi, bộ dáng kia khiến cho nữ tử giận đến hộc máu.
– Tỷ tỷ!
Đang ở thời điểm nữ tử muốn nổi đóa, Trì Tiểu Đao vội vàng xông vào, vừa nhìn thấy thần thái của Lý Thất Dạ cùng tỷ tỷ của mình, Trì Tiểu Đao lập tức biết không hay rồi, lập tức liền tách hai người bọn họ ra.
Trên thực tế Trì Tiểu Đao vừa nghe đến tỷ tỷ của hắn tới, liền lập tức gấp gáp trở về, hắn liền biết rõ tỷ tỷ của hắn nhất định sẽ tìm Lý Thất Dạ phiền toái, nhất định sẽ cho là hắn bị Lý Thất Dạ lừa gạt, tỷ tỷ của hắn nhất định sẽ đuổi Lý Thất Dạ đi.
Chính là bởi vì như thế, Trì Tiểu Đao cũng chẳng quan tâm đến mượn tiền nữa, lập tức chạy trở lại, để tránh cho tỷ tỷ của hắn cùng Lý Thất Dạ đánh nhau.
Vì hóa giải không khí khẩn trương giữa Lý Thất Dạ cùng với tỷ tỷ của hắn, Trì Tiểu Đao vội vàng giới thiệu hai người bọn họ cho nhau, cũng có ý đồ hóa giải ân oán của hai người.
Nữ tử trước mắt chính là tỷ tỷ Trì Tiểu Điệp của Trì Tiểu Đao, cũng là công chúa của Sư Hống quốc, lấy thân phận của nàng mà nói, có thể nói là cành vàng lá ngọc cao cao tại thượng.
So với Trì Tiểu Đao, đạo hạnh của Trì Tiểu Điệp càng mạnh hơn một chút, nàng đã bước vào cảnh giới Vương Hầu, đối với Sư Hống môn hôm nay mà nói, Trì Tiểu Điệp đã là vương hầu cảnh giới huyền mệnh, điểm này cũng đúng là không dễ dàng, tuyệt đối có thể được xưng là thiên chi kiêu nữ.
Chương 383: Trì Tiểu Điệp (2)
Dĩ nhiên Sư Hống môn ở trên người nàng cũng trút xuống không ít tâm huyết, nếu đổi lại là đệ tử bình thường chỉ sợ không có được tạo hóa đạo hạnh như ngày hôm nay.
– Tiểu Đao, hành tẩu ở bên ngoài vẫn là phải biết nhìn người nhiều một chút, có câu nói, biết người biết mặt nhưng không biết lòng!
Mặc dù Trì Tiểu Đao cố ý hóa giải ân án cho hai người, nhưng mà địch ý của Trì Tiểu Điệp đối với Lý Thất Dạ còn rất nồng, nàng nói như vậy đã là rất cho tình cảm, nếu như không phải Trì Tiểu Đao ở chỗ này, chỉ sợ nàng liền nói thẳng Lý Thất Dạ là tên lừa gạt rồi.
Trì Tiểu Đao vội vàng biện luận cho Lý Thất Dạ:
– Tỷ, Thất Dạ huynh không phải là kẻ lừa gạt, hắn nhất định có thể trị lành vấn đề của ta. Hắn là một trong những người ta đã gặp đối với tình huống của ta biết được nhiều nhất, ở trước kia chưa từng có người nào có thể một lần liền nói ra vấn đề của ta, ngay cả chính ta cũng nói không rõ ràng nhưng mà Thất Dạ huynh lại có thể nói được rõ ràng, ta tin tưởng hắn nhất định có năng lực như thế.
Vì tranh thủ tín nhiệm của Trì Tiểu Điệp, Trì Tiểu Đao còn đem những lời của Lý Thất Dạ nói lại một lần, đem tình huống sư giảo quy của hắn cặn kẽ phân tích một lần.
– Sư giảo quy?
Sau khi nghe được Trì Tiểu Đao cẩn thận nói, Trì Tiểu Điệp cũng không khỏi tú mục ngưng tụ, Lý Thất Dạ phân tích chính xác như vậy là lần đầu tiên nàng nghe được thuyết pháp cặn kẽ nhất.
Mặc dù là như thế Trì Tiểu Điệp vẫn là chưa tin Lý Thất Dạ, trầm giọng nói:
– Coi như là hắn nói đúng bệnh trạng của ngươi, nhưng mà cải mệnh, cái này không phải là người bình thường có thể nắm giữ được đấy! Đây là học vấn thâm ảo nhất trong dược đạo, đồn rằng không đạt tới cảnh giới truyền kỳ dược sư là tuyệt đối không thể nào nắm giữ huyền bí của cải mệnh.
So sánh với mới vừa rồi, thái độ của Trì Tiểu Điệp coi như là tốt lắm.
– Tỷ tỷ, tuổi nhỏ lại không đại biểu cho năng lực!
Trì Tiểu Đao đối với Lý Thất Dạ là hết sức tin phục, vội vàng nói:
– Lý huynh là người có học thức cao nhất mà ta từng thấy, hắn học thức uyên bác, cái này không phải là thế hệ chúng ta có thể bằng. Lý huynh cũng không phải là loại người ăn nói lung tung, người giống như Lý huynh ta tin tưởng hắn tuyệt đối sẽ không lừa gạt dược liệu của ta.
Trì Tiểu Đao là hết sức muốn nói ra bí mật liên quan đến tổ tiên Trì gia mà Lý Thất Dạ đã nói cho hắn, nhưng mà hắn đã lập lời thề, chuyện này bất luận như thế nào hắn cũng là không thể nói.
– Liền thật sự là chuyện sư giảo quy, cải mệnh, điều này cũng không gấp được.
Trì Tiểu Điệp nói:
– Cải mệnh không phải là chuyện đùa, không cẩn thận sẽ liên lụy cả ngươi vào, nếu thật cần cải mệnh, chúng ta để cho phụ hoàng tìm dược sư nổi danh nhất Đông Bách thành thì như thế nào?
– Tỷ, ta tin tưởng Lý huynh!
Trì Tiểu Đao hít vào một hơi thật sâu, thái độ kiên định nói.
Về phần Trì Tiểu Điệp thì không khỏi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng cũng không biết Lý Thất Dạ đã cho đệ đệ của nàng ăn mê thang gì, thế nhưng đối với Lý Thất Dạ mới kết giao không lâu lại tín nhiệm như thế.
Đối với ánh mắt có thể giết người của Trì Tiểu Điệp, Lý Thất Dạ chỉ là nhún vai nói:
– Không cần nhìn ta như vậy, ta cũng chưa cho đệ đệ ngươi ăn mê thang gì! Ta dám nói, trong thời đại này người có thể cải mệnh cho đệ đệ của ngươi chỉ sợ chỉ có ta mà thôi, coi như là tìm được truyền kỳ dược sư đến đây cũng không làm được tố như ta!
– Khẩu khí thật lớn!
Trì Tiểu Điệp không khỏi hừ lạnh một tiếng, nói:
– Ngươi biết cái gì là truyền kỳ dược sư không? Còn nhỏ tuổi liền dám cuồng vọng tự đại như vậy!
– Truyền kỳ dược sư?
Lý Thất Dạ nhàn nhã cười một chút, nói:
– Đó là dược sư có thể luyện chế được mệnh đan thất, bát biến mà thôi, không có gì cái to lướn cả.
Trì Tiểu Điệp đối với người cuồng vọng tự đại như vậy thì nhất thời im lặng, chính là Trì Tiểu Đao tín nhiệm Lý Thất Dạ cũng không khỏi im lặng, truyền kỳ dược sư nha, nhưng là tồn tại có địa vị cực cao, coi như là Thánh Hoàng tự mình ra mặt cũng khó mời được loại tồn tại như vậy! Hiện tại đến trong miệng của Lý Thất Dạ tựa hồ biến thành đầu bếp có thể nấu được món ngon.
– Tốt lắm, có tin hay không!
Lý Thất Dạ lắc nhẹ tay nói:
– Lần này hỗ trợ cũng coi như là thuần túy kết một cái thiện duyên với Sư Hống môn ngươi, đoạn một cái khốn quả! Ta cũng chưa lấy được chỗ tốt của các ngươi, ngươi lại cảm thấy sợ ta lừa gạt dược liệu của đệ đệ ngươi, dược liệu thì các ngươi cứ bảo quản là được, đến thời điểm muốn dùng, các ngươi ở bên cạnh trông chừng! Dĩ nhiên ngươi cảm thấy ta không đáng tin cậy, vậy coi như xong, cơ hội đặt ở một bên các ngươi, có thể nắm lấy hay không phải dựa vào chính các ngươi rồi.
Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, Trì Tiểu Điệp có chút mờ mịt, cái gì mà kết một cái thiện duyên, cái gì mà đoạn một cái nhân quả, đây căn bản là để cho người nghe không hiểu.
Trì Tiểu Đao hít vào một hơi thật sâu, thật tình nói với Trì Tiểu Điệp:
– Tỷ, ta tin Lý huynh, ta đối với Lý huynh có lòng tin!
Ngay cả bí mật như Trì gia tổ mạch mà Lý Thất Dạ cũng không chút do dự nói cho hắn biết, cả trân bảo như thiên thạch kim quy mà Lý Thất Dạ đều lười liếc mắt nhìn, hắn tin tưởng Lý Thất Dạ sẽ không lừa gạt dược liệu của hắn!
Thấy đệ đệ của mình kiên định như thế, Trì Tiểu Điệp nhẹ nhàng thở ra một tiếng, làm tỷ tỷ, nàng dĩ nhiên hi vọng vấn đề của thân đệ đệ mình có thể được giải quyết, bất luận như thế nào nàng cũng không hi vọng đạo hạnh của đệ đệ mình một mực kẹt ở cảnh giới Dục Thần.
– Trưởng lão bọn họ tuyệt đối sẽ không cấp nhóm dược tài này cho ngươi!
Ở dưới kiên quyết của Trì Tiểu Đao, thái độ của Trì Tiểu Điệp cũng mềm xuống, không thể làm gì khác hơn là nói như vậy.
Trì Tiểu Đao gật đầu nói:
– Trưởng lão đã bác bỏ yêu cầu của ta, nhưng ta sẽ góp đủ tinh bích để mua của tông môn, giá trị thị trường bao nhiêu ta liền trả bấy nhiêu!
Trì Tiểu Điệp nhìn đệ đệ của mình một cái, nói:
– Hiện tại mượn được bao nhiêu rồi?
Hơn một nửa một chút!
Trì Tiểu Đao cười khổ một cái, dược liệu mà hắn cần đều là hết sức trân quý, hắn không sai biệt lắm đều mượn của cả trưởng bối trong tông môn, nhưng mà vẫn chưa góp đủ.
Trì Tiểu Điệp trầm mặc một chút, sau đó nói:
– Ta còn một chút tích trữ, còn chưa đủ mà nói, lấy cái bảo tráp của ta ra đi, góp đủ mới thôi.
– Tỷ, đồ trong bảo tráp là trước khi gia gia bế quan đưa cho ngươi làm của hồi môn tương lai, ta tuyệt đối không thể động tới nó.
Nghe nói như thế, Trì Tiểu Đao không khỏi kinh hãi nói.
Một khi Trì Tiểu Điệp quyết định ngược lại là dứt khoát, trầm giọng nói:
– Trước cứ cầm lấy dùng đi, chờ sau này ngươi trả lại ta cũng không muộn, ngươi hiện tại nếu như lại trì hoãn nữa chính là bỏ lỡ thời cơ tu luyện tốt nhất!
Chương 384: Hoài nghi của Trì Tiểu Điệp (1)
– Lại nói, ta còn không có ý định lấy chồng! Cần gì của hồi môn!
Cuối cùng Trì Tiểu Điệp lạnh lùng nói.
Nói đến chuyện tỷ tỷ xuất giá, coi như là Trì Tiểu Đao cởi mở cũng không khỏi thần thái buồn bã, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tỷ tỷ của hắn mặc dù là công chúa của Sư Hống quốc, chính là cành vàng lá ngọc, cao cao tại thượng, nhưng cũng không quyết định được vận mệnh của mình.
Cuối cùng chiếm được trợ giúp của Trì Tiểu Điệp, Trì Tiểu Đao rốt cuộc góp đủ, sau đó hướng tông môn mua dược liệu.
Sau khi Trì Tiểu Đao rời đi, Trì Tiểu Điệp nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, tú mục ẩn ẩn kim đồng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, chớp động lên hàn quang, nàng trầm giọng nói:
– Nếu như ngươi dám gạt đệ đệ ta, là là người đầu tiên giết ngươi!
Lý Thất Dạ không thèm quan tâm, nhún vai, cười dài nói:
– Muốn giết ta? Tùy thời hoan nghênh, bất quá hiện tại nha, ngươi chỉ sợ là muốn xếp hàng. Đương thời người muốn giết ta thật sự là nhiều lắm, bất luận là xếp hàng như thế nào chỉ sợ cũng không tới phiên ngươi đầu tiên tới giết a.
Đối với thái độ như vậy của Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp không khỏi hừ lạnh một tiếng, không nghi ngờ chút nào nàng vẫn là không tín nhiệm Lý Thất Dạ, nàng một mực ôm địch ý rất lớn đối với Lý Thất Dạ, đối với Lý Thất Dạ cảnh giác vô cùng.
Mà Lý Thất Dạ căn bản là không xem thái độ của Trì Tiểu Điệp như thế nào, cười một chút, đi ra khỏi viện tử, vừa đi vừa xem, du lãm phong cảnh trên Sư Hống môn.
Mà Trì Tiểu Điệp hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng đuổi theo Lý Thất Dạ, dĩ nhiên Trì Tiểu Điệp còn không đến mức nhiệt tình làm người hướng dẫn du lịch cho Lý Thất Dạ, nói nàng giám sát Lý Thất Dạ còn là không sai.
– Không cần theo đuôi đi phía sau giám thị ta như thế, điểm tài sản này của Sư Hống môn ngươi ta còn thật nhìn không thuận mắt!
Đối với sự giám thị của Trì Tiểu Điệp, Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói.
Trì Tiểu Điệp đối với Lý Thất Dạ là đặc biệt bất mãn, lạnh lùng nói:
– Không biết trời cao đất rộng, cuồng vọng vô tri! Miệng chó không thể khạc ra được ngà voi!
Lý Thất Dạ nói như vậy dĩ nhiên là để cho Trì Tiểu Điệp khó chịu rồi, mặc dù Sư Hống môn bọn họ chưa nói tới cái gì là đại giáo truyền thừa, nhưng mà vẫn có thực lực không tầm thường, Sư Hống môn bọn họ có tư chất nguyên cũng là khả quan, hiện tại đến trong miệng Lý Thất Dạ dĩ nhiên là không đáng giá một đồng, cái này làm sao có thể khiến cho trong lòng Trì Tiểu Điệp thoải mái được?
– Nữ hài tử, nói chuyện ôn nhu một chút, thái độ đoan chính một chút!
Lý Thất Dạ nhìn Trì Tiểu Điệp một cái, ung dung tự tại nói:
– Nếu như ngươi hòa nhã một chút, nói không chừng niệm ở trên phần của tổ tiên ngươi, ta nhưng có thể suy nghĩ thu ngươi làm tỳ nữ, bản thân ta muốn nhận một cái tỳ nữ chiếu cố cuộc sống hàng ngày của ta!
– Ngươi!
Trì Tiểu Điệp bị tức đến sắc mặt xanh mét, “Đang” một tiếng, nàng nhất thời rút kiếm, trong mỹ mâu lộ ra sát ý, lạnh lùng nói:
– Ngươi có tin ta hiện tại liền giết ngươi hay không?
Cái này làm sao không khiến cho Trì Tiểu Điệp tức giận cơ chứ? Nàng chính là thiên kim của Sư Hống môn, công chúa của Sư Hống quóc, xuất thân chính là cành vàng lá ngọc, nàng với tư cách là thành tựu Vương Hầu, được gọi là thiên chi kiêu nữ cũng không coi là quá mức!
Hiện tại tên tiểu quỷ trước mắt này thế nhưng xuất khẩu cuồng ngôn, muốn thu nàng làm tỳ nữ, đây quả thực là làm nhục nàng, cái này không khiến cho nàng giận tím mặt mới là lạ chứ.
– Quên đi, là chính ngươi bỏ qua cơ hội!
Lý Thất Dạ liếc nàng một cái, nhẹ nhàng lắc đầu, cũng lười nói thêm gì nữa.
Trì Tiểu Điệp cũng bị giận đến run run, người lớn lối cuồng vọng nàng đã gặp qua, nhưng mà lớn lối cuồng vọng đến trình độ như vậy còn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy! Nghĩ đến tiểu quỷ trước mắt này căn bản là thái độ không thèm quan tâm, liền khiến cho nàng tức giận đến sắc mặt đỏ lên, nàng đều muốn rút kiếm chém tới, nhưng mà cuối cùng nàng vẫn là nhẫn nhịn xuống.
Lý Thất Dạ tùy tiện đi dạo một chút ở Sư Hống môn, cuối cùng nhìn thoáng qua Trì Tiểu Điệp một cái, sau đó tự nhiên nói:
– Sư Hống môn các ngươi gần đây có cường địch đánh tới hay sao?
– Ngươi nói hươu nói vượn gì thế!
Trì Tiểu Điệp tức giận nói:
– Sư Hống môn ta không trở mặt với ngoại nhân, cường địch đến đánh ở đâu tới được!
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ sờ sờ cằm, cười dài nói:
– Lấy ta xem ra, thế hệ trẻ của Sư Hống môn các ngươi ngược lại là thaoir mái nhất, xuất nhập bình thường. Ngược lại là cường giả thế hệ trước ẩn nấp, lại không rời khỏi cương vị, đây là trạng thái bế quan của trưởng lão hộ pháp Sư Hống môn các ngươi sao?
– Mắc mớ gì tới ngươi?
Sắc mặt của Trì Tiểu Điệp cũng hơi biến đổi một chút, tú mục ẩn ẩn có kim đồng không khỏi ngưng tụ, tựa hồ là nghĩ đến điều gì.
Lý Thất Dạ nhìn thần thái của nàng, cười một chút, nói:
– Ngươi còn không tính là quá ngớ ngẩn! Xem ra Sư Hống môn các ngươi là có chút chuyện rồi! Chỉ bất quá là không nói với đám vãn bối các ngươi mà thôi.
– Hừ, ít ở chỗ này nói hươu nói vượn đi, nếu như trưởng lão bọn họ nghe được tất sẽ bắt ngươi hỏi tội!
Trì Tiểu Điệp lạnh lùng cảnh cáo nói.
Mặc dù Trì Tiểu Điệp ngoài miệng là lạnh lùng cảnh cáo, nhưng mà trong lòng nàng không khỏi vì vậy mà rùng mình, nàng nghĩ tới một việc, một việc có liên quan đến nàng.
Trước đây nàng cũng không có lưu ý đến điểm này, hiện tại được Lý Thất Dạ nhắc nhở, nàng cũng không khỏi nghĩ đến chuyện này. Nghĩ tới đây trng lòng Trì Tiểu Điệp không khỏi rùng mình, nhìn Lý Thất Dạ thêm một cái, không nghĩ tới tiểu quỷ cuồng vọng tự đại này vẫn còn có thời điểm tỉ mỉ như thế!
Lúc xế chiều, Trì Tiểu Đao mua dược liệu ở tông môn xong vội vàng trở về, hắn vừa thấy được Lý Thất Dạ liền lập tức nói:
– Những dược liệu khác đều mua được, duy nhất thiếu một vị Hủ Minh Đậu!
– Hủ Minh Đậu?
Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ khẽ nhíu mày, nói:
– Ta còn thiếu chút nữa đã quên mất, vật này thật có chút không dễ mua, chúng ta đi ra bên ngoài xem một chút, có lẽ những cửa hàng do Đế thống tiên môn kia mở ra có thể có được.
– Ta đi Đông Lâm thành một chuyến, Đông Lâm thành ở Đông Bách thành có thể nói là cổ thành số một số hai rồi, ở nơi đó hẳn là có!
Trì Tiểu Đao vội vàng nói.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Ta đi một chuyến đi, ngươi là kẻ mới vào nghề, Hủ Minh Đậu tốt xấu gì chỉ sợ là khó phân biệt được, vạn nhất thật sự là mua được Minh Đậu bị hủ bại vậy thì thật sự là thiệt thòi lớn.
– Ta đi với các ngươi!
Mà Trì Tiểu Điệp ở lúc này cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng nói.
Trì Tiểu Điệp nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ giống như kẻ cướp như vậy, điều này làm cho Trì Tiểu Đao còn là lúng túng, cự tuyệt cũng không được, không cự tuyệt cũng không được.
– Đi cũng tốt!
Chương 385: Hoài nghi của Trì Tiểu Điệp (2)
Lý Thất Dạ đều không để ý đến thái độ của Trì Tiểu Điệp chút nào, nhàn nhã tự đắc nói:
– Trên đường có mỹ nữ làm bạn cũng tốt, không được hoàn mỹ chính là không đủ hiền hòa ôn nhu, nếu hông còn thích hợp một chút để giải quyết tịch mịch!
Nói tới đây, mí mắt nháy nhìn Trì Tiểu Điệp một cái.
Trì Tiểu Điệp bị lời của Lý Thất Dạ khiến cho tức giận đến xanh mét, nàng vẫn luôn là cành vàng lá ngọc, không biết bao nhiêu ngươi nâng nàng như nâng trứng, không biết bao nhiêu người ái mộ nàng mà liên tục nói những lời nịnh nọt, tiểu quỷ trước mắt này lại dám nói bậy ở trước mặt nàng, không bị tức chết mới gọi là quái dị.
– Tốt nhất là quản tốt cái miệng thúi của ngươi!
Cuối cùng Trì Tiểu Điệp hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Sau khi Trì Tiểu Điệp rời đi, Trì Tiểu Đao cởi mở nắm đầu một chút, hai mắt vừa chuyển, cười hì hì nói:
– Hắc hắc, Lý huynh, ngươi cảm thấy tỷ tỷ của ta như thế nào?
– Cái gì mà như thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn thần thái quỷ dị của Trì Tiểu Đao, nói:
– Cách hiền hòa còn kém rất xa!
Trì Tiểu Đao cười khan một tiếng, chưa từ bỏ ý định, cười nói:
– Kỳ thật tỷ tỷ ta là có lòng bảo hộ ta rất tốt, chỉ sợ ta bị lừa gạt mà thôi, thật ra thì ở lúc bình hường nàng còn là rất ôn nhu hiền hà, hắc, lấy ta nhìn xem, Lý huynh bác học đa tài, tuyệt đối là nhân trung long phượng, cùng tỷ tỷ ta vô cùng xứng đôi.
Trì Tiểu Đao thậm chí có ý tác hợp tỷ tỷ Trì Tiểu Điệp của hắn với Lý Thất Dạ, thế nhưng muốn đem bọn họ tác hợp thành một đôi.
Lý Thất Dạ nhìn Trì Tiểu Đao một cái, chẳng qua là cười một chút, không nói gì, hắn nhưng không muốn đả kích nhiệt tình của Trì Tiểu Đao, lấy yêu cầu của hắn, lấy nhãn giới của hắn, Trì Tiểu Điệp làm tỳ nữ cho hắn cũng rất miễn cưỡng, nếu như niệm ở tổ tiên Trì gia cùng Phách Tiên Sư Vương, hắn vẫn là có thể bồi dưỡng nàng một hai, về phần làm thê tử của hắn…
– Lý huynh không nói lời nào liền đại biểu có ý tứ rồi? Hắc, có muốn ta nói ngọt một hai cho Lý huynh hay không, tỷ tỷ ta miệng khó nghe nhưng mềm lòng, nói không chừng rất nhanh liền có thể thay đổi cách nhìn với Lý huynh!
Thấy Lý Thất Dạ không lên tiếng, Trì Tiểu Đao như cũ cố gắng tác hợp cho hai người bọn họ.
– Ta còn trẻ, có con đường rất dài cần đi!
Lý Thất Dạ cười một chút, khẽ lắc đầu.
– Sau này Lý huynh nghĩ thông suốt, nhất định phải nói với ta, ta sẽ là người dẫn dắt tơ hồng cho các ngươi.
Trì Tiểu Đao mặc dù là thất vọng nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định mà nói.
Lúc này ở phía ngoài vang lên thanh âm không nhịn được của Trì Tiểu Điệp, thúc giục:
– Còn không nhanh một chút, hai đại nam nhân ở bên trong nói thầm cái gì?
– Đi nha!
Trì Tiểu Đao cười khan một tiếng, nói với Lý Thất Dạ.
Đông Lâm thành, ở cả phía đông của Nhân Hoàng giới mà nói là cổ thành có được danh tiếng, thành lập vô cùng lâu, thậm chí có người nói kể từ khi Nhân Hoàng giới có Nhân tộc thì có Đông Lâm thành.
Đông Lâm thành cực kỳ phồn hoa, cái này trờ với cùng nó đã có lịch sử vô cùng cổ xưa ra, cùng với địa thế của nó cũng có quan hệ rất lớn!
Đông Lâm thành tiếp giáp bốn cái truyền thừa cương quốc cường đại nhất trong Đông Bách thành, đông tiếp Trường Hà tông, tây dựa Thiên Đạo viện, bắc gần Băng Vũ cung, nam kế Diêu Quang cổ quốc.
Phải biết rằng tứ đại truyền thừa cương quóc này trừ Thiên Đạo viện ra, ba đại truyền thừa đều là đế thống tiên môn, cường đại của bọn họ là có thể tưởng tượng được, về phần Thiên Đạo viện một mực đều không kém so với Đế thống tiên môn, nó nổi danh cùng Chiến Thần điện, được thế nhân xưng là hai đại khởi nguyên truyền thừa của tu sĩ Nhân tộc!
Mặc dù Đông Lâm thành cùng tứ đại truyền thừa cương quốc cổ xưa mà cường đại tiếp giáp, nhưng mà nó không thuộc về lãnh thổ của tứ đại truyền thừa cương quốc, cũng không thuộc về bất kỳ môn phái nào, địa vị của Đông Lâm thành ở Đông Bách thành rất đặc biệt, nó thuộc về người phát nguyên của Nhân tộc, bất kỳ môn phái nào đều không thể chạm vào!
Chính là bởi vì Đông Lâm thành tiếp giáp tứ đại truyền thừa cương quôc, chính là bởi vì nó không thuộc về bất kỳ môn phái nào, khiến cho Đông Bách thành phồn vinh vô cùng, có thể được xưng tụng là một trong những cổ thành phồn vinh nhất Đông Bách thành.
Sư Hống quốc mặc dù là một cái tiểu quốc, nhưng cách Đông Lâm thành cũng rất gần, hơn nữa Sư Hống quốc là gần với Thiên Đạo viện, cho nên đám người Lý Thất Dạ đi tới Đông Lâm thành cũng không mất bao nhiêu thời gianMa chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Khi đứng ở bên ngoài Đông Lâm thành, nhìn về phía thành trì của tòa thành cổ xưa này, trong lòng Lý Thất Dạ không khỏi cảm khái ngàn vạn, Đông Lâm thành có thể nói là một trong những thành trì cổ xưa nhất của Nhân tộc, gọi nó là nơi phát nguyên của nhân tộc cũng không quá đáng!
Đông Lâm thành khổng lồ vô cùng, thành quách rộng lớn, nhìn không thấy cuối, thành tường thẳng tắp vào tận mây, ở trên tường thành cổ xưa này, từng chỗ lõm xuống vô cùng loang lổ cổ xưa, ở trên tường thành lưu lại vô số vết tiễn cùng đao, thậm chí đến hiện tại vẫn đang có đoạn tiễn cắm ở trên thành tường.
Mặc dù là thành tường tàn cổ loang lổ, nhưng mà thành tường vẫn lưu động đạo quang, mỗi một viên gạch, mỗi một tảng đá của thành tường đều bố trí đạo văn, thành tường của cổ thành này từng được vô số tiên hiền nhân tộc gia trì qua, cũng chính bởi vì vậy, Đông Lâm thành đã trải qua vô số năm tháng mà vẫn đứng vững không ngã.
Nhìn thành trì cổ xưa này, trong lòng Lý Thất Dạ cảm khái vô cùng, hiện tại phồn vinh, nhưng mà trong năm tháng cổ xưa trước kia lại có bao nhiêu người biết Nhân tộc đã từng gian khổ, ở trong thời đại hắc ám của Nhân tộc, ở Nhân Hoàng giới này Nhân tộc từng bị một lần xua đuổi đến không có đất đặt chân, ở thời đại kia Đông Lâm thành chính là một trong những trận doanh cuối cùng của Nhân tộc.
Ở đương thời, lại có bao nhiêu người biết, ở thời đại hắc ám nhất của Nhân tộc, ở Đông Lâm thành phát sinh qua một lần huyết chiến, Nhân tộc một lần lại một lần thủ vững, địch nhân một vòng lại một vòng công kích! Ở thời đại kia, Đông Lâm thành đều bị đánh nát, nhưng mà Nhân tộc một mực không ngừng vươn lên, một lần lại một lần xây dựng bảo lũy phòng thủ, một lần lại một lần gia cố Đông Lâm thành, một mực thủ vững đến cuối cùng!
Trong lòng Lý Thất Dạ ảm đạm thở dài một tiếng, Đông Lâm thành chất chứa rất nhiều ký ức của hắn. Song, thời đại Cổ Minh lại để cho hắn không dám nghĩ lại! Đã từng là thời đại hắc ám nhất của Nhân tộc, vào lúc đó bao nhiêu người bên cạnh hắn chết trận, ở thời đại kia, bao nhiêu hạng người vô địch dưới tay hắn huyết chiến đến chết!
Cứ như vậy đứng ở bên ngoài Đông Lâm thành, Lý Thất Dạ trong khoảng thời gian ngắn trở nên ngây người, bất luận là lúc nào, thời điểm hồi tưởng đến thời đại hắc ám kia, trong lòng của hắn đều không khỏi vì đó mà ảm đạm
– Lý huynh, sao vậy?
Ở thời điểm Lý Thất Dạ nhìn Đông Lâm thành đến ngẩn người, Trì Tiểu Đao kêu hắn mấy lần đều không có phản ứng.