Đế Bá Audio Podcast
Tập 755 [Chương 3771 đến Chương 3775]
❮ sautiếp ❯Chương 3771: Vừa Đấm Vừa Xoa (2)
– Sẽ đáp ứng.Có người nói nhỏ:
– Vì mấy con sâu kiến mà cự tuyệt lợi ích khổng lồ như thế thì chính là đồ đần.
Mặc dù lời này rất khó nghe, thế nhưng thực tế lại là như vậy. Vì mấy bình dân bách tính không quen không biết với mình mà cự tuyệt lợi ích khổng lồ Khách Minh hứa hẹn, chỉ có kẻ ngu mới làm được mà thôi.
Lúc này ngay cả Ngô Hữu Chính cùng Lâm Diệc Tuyết cũng khẩn trương, cũng nín thở nhìn Lý Thất Dạ. Bọn họ biết, chuyện này cám dỗ rất lớn.
Ngô Hữu Chính là người từng trải qua sóng gió nên biết rằng thế gian không có kẻ thù mãi mãi, chỉ có lợi ích mãi mãi.
Cho dù Lý Thất Dạ thật sự đồng ý, thật sự bắt tay giảng hòa với Khách Minh thì Ngô Hữu Chính cũng không trách Lý Thất Dạ, bởi vì, lợi ích như thế, ai mà không động lòng chứ? Huống chi lúc này Lý Thất Dạ đã cứu bình dân bách tính của Minh Lạc thành rồi.
Lý Thất Dạ với bình dân bách tính Minh Lạc thành không quen không biết, hắn không có nghĩa vụ báo thù cho những bình dân bách tính đã chết, càng không có nghĩa vụ đánh nhau sống chết với Khách Minh.
Đừng nói Lý Thất Dạ, suy bụng ta ra bụng người, đổi lại là hắn thì hắn cũng sẽ lựa chọn như thế.
– Sâu kiến?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
– Trong mắt ta, các ngươi có khác gì bọn họ đâu? Các ngươi cũng là sâu kiến mà thôi. Ta trảm các ngươi, không phải là vì báo thù cho ai, mà chỉ vì ngứa mắt các ngươi, thế thôi.
– Oa…
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, hiện trường xôn xao, tất cả mọi người choáng váng, rất nhiều người nhìn nhau, rất nhiều người sững sờ.
Tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ sẽ bắt tay giảng hòa với Bạch Nhiêm Thiên Khách, tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ sẽ không truy cứu chuyện này nữa, không ngờ Lý Thất Dạ lại cự tuyệt lợi ích của Bạch Nhiêm Thiên Khách, hơn nữa còn rất dứt khoát, không chừa chỗ trống.
– Hắn điên rồi sao…
Có người choáng váng, thì thào:
– Đây… đây… đây… chỉ có người điên với người ngu mới làm như vậy.
Ngay cả người ngu thì cũng biết nên lựa chọn cái nào, một tảng mỡ dày dâng tới miệng, vậy mà không ăn, nhất định phải đánh nhau chết sống với người ta, đúng là quá ngu rồi, người làm được chuyện này, hoặc là người điên, hoặc là người ngu.
– Đệ nhất hung nhân, cũng chỉ có người cuồng bá như thế mới có tư cách xưng là “đệ nhất”.
Hồi lâu, có lão tổ thế gia hoàn hồn, giơ ngón tay cái, cảm khái.
– Đây mới là người cuồng bá, phàm phu tục tử không thể so sánh được.
Có trí giả cảm khái thở dài.
Rất ít người có thể cự tuyệt được điều kiện của Bạch Nhiêm Thiên Khách, người có thể cự tuyệt, nhất định phải có đại phách lực, đại thực lực, đại trí tuệ. Lý Thất Dạ dứt khoát cự tuyệt, để mọi người biết được rằng, đệ nhất hung nhân đúng là phi phàm.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cự tuyệt, bất giác, Lâm Diệc Tuyết nước mắt đầy mặt. Người nam nhân này, là nam nhân vĩ đại nhất mà đời này nàng từng thấy.
Trên thực tế, Bạch Nhiêm Thiên Khách cùng bốn vị Thiên Khách khác đều sững sờ. So với Lục Bào Thiên Khách nhận sai chịu thua thì điều kiện của hắn có sức thuyết phục hơn, khiến người ta động lòng hơn. Có thể nói, điều kiện của hắn hết sức cám dỗ, khiến không ai có thể cự tuyệt nổi.
Không ngờ Lý Thất Dạ cự tuyệt không cần suy nghĩ, bọn họ lập tức sững sờ, bọn họ không ngờ trên thế gian lại có người như thế, không biết nên nói hắn ngu, hay là nói hắn điên khùng nữa.
– Tôn giá muốn thế nào?Nguồn truyện audio Podcast
Vất vả hoàn hồn lại, Bạch Nhiêm Thiên Khách trầm giọng:
– Chỉ cần tôn giá chịu bỏ qua ân oán lần này thì tôn giá cứ ra giá, chỉ cần chúng ta có thể làm được thì nhất định sẽ hết sức.
Bạch Nhiêm Thiên Khách biết rõ cho dù bọn họ có liên thủ với nhau thì cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, cho nên đành phải nhịn đau cắt thịt. Bây giờ bọn họ muốn sống sót rời đi, nhất định phải khiến Lý Thất Dạ hài lòng, bằng không, bọn họ không thể nào chạy trốn được.
– Rất đơn giản, muốn mạng của các ngươi.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Các ngươi tự chặt đầu, ta sẽ không so đo với Khách Minh, cũng sẽ không truy cứu việc này, sẽ không tiêu diệt Khách Minh các ngươi.
Lý Thất Dạ nói lời này rất hời hợt, thế nhưng lại bá đạo vô song, không có đường lui, khiến người ta hít lạnh một hơi.
– Tôn giá khinh người quá đáng, lấn Khách Minh ta không người hay sao?
Kim Giác Thiên Khách không nhịn nổi nữa, nổi giận gầm lên.
– Được rồi, đừng phí lời nữa, cho các ngươi một cơ hội, năm người các ngươi liên thủ đi. Đây là cơ hội duy nhất của các ngươi, nếu như các ngươi có thể chịu đựng được thì các ngươi nhặt được một mạng, chịu không được thì là các ngươi học nghệ không tinh.
Lý Thất Dạ không thèm quan tâm, khoát nhẹ tay áo.
Nhìn thấy đàm phán không thành, rất nhiều người cười khổ. Đây là người điên cuồng nhất mà đời này bọn họ từng thấy, cự tuyệt điều kiện hậu đãi như thế, nhất định phải dồn người ta vào chỗ chết, hơn nữa hai bên lại không hề có thù hận gì với nhau, người như thế, đúng là quá điên cuồng rồi.
Nhất thời, năm người Kim Giác Thiên Khách lửa giận ngút trời, giận đến mức run người. Thế nhưng lửa giận này lại nghẹn trong lồng ngực, không thể phát tiết.
Bọn họ biết rất rõ, cho dù bọn họ liên thủ với nhau thì cũng không thể nào giết được Lý Thất Dạ.
Thế nhưng bây giờ bọn họ mà quay đầu bỏ chạy thì càng chết nhanh hơn, đạt tới cảnh giới như bọn họ, một khi đánh mất chiến ý thì rất dễ bị người mạnh hơn mình giết chết.
– Tốt lắm, rượu mời không uống mà lại muốn uống rượu phạt, vậy thì chúng ta cá chết lưới rách đi.
Lúc này, Lục Bào Thiên Khách bất chấp tất cả, nổi giận gầm lên.
– Là bọn ngươi chết, còn ta thì không hề hấn gì.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
– Các ngươi quá coi trọng mình rồi, cá chết lưới rách hả, ta dùng đôi ba chiêu cũng đủ giết chết các ngươi rồi.
Bị Lý Thất Dạ xem thường như vậy, năm vị Thiên Khách giận run người.
– Tiểu bối, đã như vậy thì hãy đối mặt sinh tử đi.
Lúc này, năm người Lục Bào Thiên Khách nhìn nhau, thân thể của bọn họ chậm rãi lơ lửng.
Lúc này, năm người Lục Bào Thiên Khách lơ lửng trên không trung, sau khi bọn họ kết thành hình tròn thì nhìn giống như thần hoàn khổng lồ khóa chặt Lý Thất Dạ.
Lúc này, năm người Lục Bào Thiên Khách buông tay cược một lần, có thể còn sống rời khỏi nơi này hay không, thì cần phải xem đòn sát thủ của bọn họ.
Lúc này, năm người Lục Bào Thiên Khách cần làm thì đã làm, cần chịu thua thì cũng chịu thua, cần đàm phán thì cũng đàm phán, nếu đã không thể hòa giải, thì bọn họ còn có thể làm được gì chứ? Ít nhất, bọn họ không làm được việc dập đầu xin Lý Thất Dạ tha mạng.
Chương 3772: Chúng Thần Quốc Gia
Dù sao, người tới cảnh giới như bọn họ, ít nhiều gì thì cũng cần mặt mũi, cũng cần tôn nghiêm. Cho nên cho dù dập đầu cầu xin sẽ được Lý Thất Dạ tha mạng thì bọn họ cũng không làm.
Đến nước này, bọn họ chỉ có thể buông tay cược một lần, sinh tử trông chờ hết vào trận chiến này, nếu như không thể sống sót rời đi thì bọn họ cũng nhận mệnh.
Tồn tại như bọn họ, cuộc đời này đã trải qua không ít sóng gió, cũng trải qua không ít lần sinh tử, cho nên cho dù hôm nay có chiến tử ở nơi này thì bọn họ cũng không có gì phải nuối tiếc cả.
“Ông…”
Ngay lúc này, khi năm người Lục Bào Thiên Khách kết thành vòng tròn trên không, khi năm người bọn họ liên thủ với nhau thì cứ như cắt đứt không gian, không gian trên bầu trời bị bọn họ cắt ra một vòng.
Trong tiếng “ông” này, chỉ nghe không gian gợn sóng, bên trong vùng không gian của năm người Lục Bào Thiên Khách nhộn nhạo như mặt hồ, không gian chập chờn, thân hình của bọn họ cũng trở nên mơ hồ, như là đang đồng bộ với không gian dập dờn, hóa thành sóng gợn.
“Két, két, két…”
Lúc này, một trận âm thanh nặng nề vang lên, giống như có một cánh cửa to lớn từ từ mở ra.
Quả nhiên là vậy, bên trong vùng không gian bị cắt ra thế mà lại có một cánh cửa khổng lồ mở ra, giống như một quốc gia hay một thành trì ẩn giấu trên bầu trời. Lúc này, quốc gia hoặc thành trì ẩn giấu trên bầu trời này từ từ mở ra cánh cửa của nó.
Cánh cửa này giống như cửa thành cũ kỹ, được kéo mở từ từ, một quốc gia hoàn toàn mới sắp sửa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
“Đùng… đùng… đùng…”
Từng trận đùng đoàng vang lên, sau khi cánh cửa được mở ra thì sức mạnh mênh mông cuồn cuộn trút xuống giống như nước lũ hồng hoang, cuồn cuộn bất tuyệt, lật tung thiên địa.
“Ông”
Vào lúc này, tất cả mọi người cảm thấy hai mắt lóa sáng, giống như trên bầu trời có một vầng mặt trời đang dâng lên, vầng mặt trời này lóa mắt hơn tất cả mọi thứ, hào quang lóa sáng khiến người ta không thể mở mắt.
Hào quang lộng lẫy chói mắt này tỏa ra từ bên trong cánh cửa. Khi cánh cửa này mở ra thì giống như có một quốc gia xuất hiện, thần quang vô cùng vô tận bên trong quốc gia này lập tức phun ra ngoài, chiếu người ta không mở nổi hai mắt.
– Đó là gì vậy…
Mọi người vất vả lắm mới từ trong hào quang chói mắt nhìn thấy quốc gia trên bầu trời.
Chỉ thấy bên trong quốc gia trên bầu trời xuất hiện những bóng người khổng lồ, những bóng người khổng lồ này xếp hàng trong quốc gia này, giống như hóa thành từng ngọn thần sơn, nguy nga ngất ngưỡng, khiến người ta phải ngước nhìn.
Những bóng người cao lớn này như là thạch điêu, thế nhưng lại không giống thạch điêu, bởi vì mỗi bóng người đều tràn ngập thần tính, mỗi bóng người đều mang tới cảm giác thân thể máu thịt.
– Nhìn xem, năm cái bóng sau lưng người đứng đầu chẳng phải là năm vị Thiên Khách đó sao?
Sau khi nhìn kỹ, có người quát lớn, nhận ra thân phận của những bóng người này.
Những bóng người khổng lồ này càng xếp về sau thì nhân số càng nhiều, mà xếp đầu tiên đó chính là một ông lão tráng kiện, ông lão này chống hươu trượng, sau lưng hắn là năm bóng người khác, năm bóng người này chính là năm người Lục Bào Thiên Khách.
Mà sau lưng năm người Lục Bào Thiên Khách thì có đông đảo cường giả xếp hàng, hơn nữa đều là tồn tại Chân Thần bất hủ. Nói cách khác, không phải là Chân Thần bất hủ thì không có tư cách xếp hàng ở nơi này.
– Đây không chỉ là năm vị Thiên Khách!
Có người sau khi nhìn thấy những bóng người trong quốc gia này thì nói chậm:
– Đây là toàn bộ Khách Minh! Toàn bộ Khách Minh đều ở nơi này. Nhìn xem, hàng đầu tiên chính là Hươu Khách Ông!
– Toàn bộ Khách Minh đều ở nơi này?
Có tu sĩ trẻ tuổi chưa hiểu rõ, giật mình kêu lên:
– Toàn bộ Khách Minh đều giá lâm? Chuyện này… chuyện này… quá bất hợp lí rồi. Toàn bộ Khách Minh ít nhất cũng có mười mấy Chân Thần bất hủ, bọn họ đồng thời xuất hiện, sợ rằng có thể quét ngang cửu thiên thập địa, không ai địch lại.
Khách Minh là do Chân Thần bất hủ tạo thành, phần lớn đều là lão tổ thoái ẩn khỏi thế gian. Nếu như bọn họ đồng thời giá lâm thì thật là khủng khiếp biết mấy, đừng nói đại giáo đạo thống, mà ngay cả ba cự đầu cũng sẽ kiêng kỵ ba phần.
Đương nhiên, ngày thường toàn bộ Khách Minh không thể nào đồng thời giá lâm. Muốn tập trung đủ Chân Thần bất hủ của Khách Minh cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, bởi vì Chân Thần bất hủ của Khách Minh đều phân tán khắp nơi trong Đế Thống Giới.
– Không đúng, nhìn xem, chân thân của năm vị Thiên Khách vẫn còn ở nơi này, nói vậy năm bóng người trong quốc gia đó chỉ là một loại ảo ảnh nào đó.
Có tu sĩ trẻ tuổi quan sát, chỉ thấy năm vị Thiên Khách vẫn còn đứng trong hư không, mà trong quốc gia cũng có năm cái bóng của bọn họ, nói như vậy, trong quốc gia không phải là chân thân của bọn họ.
– Lời đồn là có thật.
Nhìn quốc gia trên bầu trời, có lão tổ đại giáo nói.
– Lời đồn gì?
Có tu sĩ cường giả tò mò.
– Chúng thần quốc gia.
Lão tổ đại giáo này nhìn quốc gia trên bầu trời, nói chậm:
– Đồn rằng sau khi Hươu Khách Ông sáng tạo Khách Minh thì đã triệu tập tất cả Chân Thần bất hủ lại sáng tạo ra một không gian. Đồn rằng, không gian này bắt chước một vùng không gian trường sinh bất tử ở chỗ nào đấy, để các Chân Thần bất hủ để lại thần thông ở nơi này, vĩnh tồn với không gian.
– Trường sinh bất tử? Là có thật sao?
Nghe vậy, không ít người giật mình kêu lên. Trường sinh bất tử, đừng nói Chân Thần bất hủ, mà ngay cả thủy tổ cũng chỉ đang tìm đường mà thôi.
– Chỉ có khả năng mà thôi.
Lão tổ đại giáo trầm ngâm nói rằng:
– Có lời đồn nói rằng Hươu Khách Ông từng đi lên Tiên Thống Giới, là thật hay giả thì không biết, thế nhưng Hươu Khách Ông không chỉ đi lên Tiên Thống Giới, mà còn tiếp xúc được Trường Sinh Giới trong lời đồn. Chính điều này đã mang tới linh cảm cho Hươu Khách Ông, để hắn sáng lập chúng thần quốc gia.
– Trường Sinh Giới?
Nghe vậy, có người không tin, nói:
– Không phải nói Trường Sinh Giới không tồn tại sao? Đây chỉ là truyền thuyết, từ trước tới giờ chưa có ai đi qua Trường Sinh Giới cả, làm sao có thể có Trường Sinh Giới chứ.
– Đây chỉ là phỏng đoán mà thôi, không ai biết thật giả.
Lão tổ đại giáo trầm ngâm nói rằng:
– Còn phần Hươu Khách Ông có đi lên Tiên Thống Giới hay không thì chưa biết chắc.
– Có lẽ chưa từng, nếu như đã lên Tiên Thống Giới rồi thì còn trở lại làm gì nữa. Hơn nữa muốn trở lại từ Tiên Thống Giới là chuyện hết sức khó khăn, người càng mạnh thì càng khó trở lại.
Có tu sĩ cường giả nói thầm.
Chương 3773: Đẩy Mạnh (1)
– Thế nhưng thực lực của Hươu Khách Ông đúng là có tư cách đi lên Tiên Thống Giới, có điều hắn vẫn luôn ở Đế Thống Giới, không đi lên trên đó mà thôi.
Có người nói.
Lúc này, chỉ thấy năm vị Thiên Khách bay lên, bay vào quốc gia này. Khi bọn họ bay vào quốc gia này thì lập tức hòa tan vào cái bóng của mình.
“Đùng…”
Khi năm vị Thiên Khách với cái bóng của mình hợp nhất thì toàn bộ quốc gia lung lay một trận, hào quang quốc gia phun ra càng chói sáng hơn.
Trong nháy mắt, khí tức bất hủ tràn lan như hồng thủy, cuồn cuộn bất tuyệt, khí tức bất hủ trút xuống, nháy mắt che kín thiên địa.
Ngay lúc này, một chuyện đáng sợ hơn xảy ra. Chỉ thấy tất cả Chân Thần bất hủ bên trong quốc gia này, bất luận là Hươu Khách Ông hay là những Chân Thần bất hủ khác đều mở mắt ra.
Trong nháy mắt, hào quang sáng chói, toàn bộ quốc gia như tỉnh lại. Trước đó quốc gia giống như người khổng lồ đang chìm trong giấc ngủ, sau khi nó tỉnh lại thì lập tức bùng nổ sức mạnh khủng khiếp vô song, sức mạnh này có thể nghiền nát chư thiên.
– Đây chính là nội tình của Khách Minh. Đồn rằng, chúng thần quốc gia của bọn họ có thể mở ra bất kỳ lúc nào, bất kỳ chỗ nào, đương nhiên chỉ có thành viên của Khách Minh mới có thể mở ra. Một khi mở ra chúng thần quốc gia, dung hợp với cái bóng của mình thì sẽ đánh thức chúng thần quốc gia, càng nhiều người dung hợp thì càng đánh thức nhiều sức mạnh hơn.
Lão tổ đại giáo nói.
– Tất cả Chân Thần bất hủ của Khách Minh đều lưu lại thần thông ở nơi này, khi thần thông vô thượng này được triệu hoán thì uy lực không thể tưởng tượng nổi.
Có tu sĩ nghe vậy, không khỏi giật mình, nói:
– Nội tình này, chưa chắc đã yếu hơn nội tình của một đạo thống.
– Cho nên, đây chính là chỗ cường đại của Khách Minh.
Lão tổ đại giáo gật đầu.
– Tiểu bối, có dám vào đây chiến một trận hay không.
Lúc này, sau khi hợp nhất với cái bóng của mình, sức mạnh của quốc gia được đánh thức, sức mạnh mênh mông cuồn cuộn tràn khắp quốc gia, để năm vị Thiên Khách khôi phục lại một chút lòng tin.
Lúc này, ở bên trong quốc gia, Lục Bào Thiên Khách quát lớn.
Nghe Lục Bào Thiên Khách khiêu chiến, tất cả mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ. Rất hiển nhiên, nếu như Lý Thất Dạ đi vào quốc gia này thì chính là tự chui đầu vào lưới, chui vào hang hổ.
– Có gì không dám?
Lý Thất Dạ cười nhạt, bay lên trên, nháy mắt bay vào bên trong quốc gia này.
“Đùng…”
Khi Lý Thất Dạ đi vào chúng thần quốc gia thì chỉ thấy tất cả bóng người tuôn ra sức mạnh cường đại vô song.
Trong nháy mắt, chỉ thấy tất cả bóng người lóe lên, từng tôn Chân Thần bất hủ bao vây Lý Thất Dạ, hơn nữa bọn họ còn đứng trên trận vị, tạo thành đại trận tuyệt thế.
Khi này, trên người những tôn Chân Thần bất hủ này tỏa ra hào quang bất hủ, nhất là năm người Lục Bào Thiên Khách, hào quang bất hủ trên người bọn họ càng chói mắt hơn. Bọn họ giống như phong thánh, mang tới cảm giác như là bùn vàng tạc tượng.
“Ông ông ông”
Lúc này, chúng thần quốc gia phun ra hào quang, những sợi hào quang này giống như chùm sáng chiếu lên các bóng người, những bóng người được thần quang chiếu rọi lập tức trở nên như tự mình giá lâm.
– Giết…
Lúc này, một tiếng rống lớn vang lên, chỉ thấy tuyệt thế đại trận kích hoạt, từng tôn Chân Thần bất hủ chuyển động xoay quanh Lý Thất Dạ, càng chuyển càng nhanh, cuối cùng nhanh tới mức không còn nhìn thấy hình dáng của bọn họ đâu nữa.
“Đùng đùng đùng”
Lúc này, tất cả bóng người như hóa thành cối xoay gió khổng lồ đang xoay tròn, thiên địa ầm vang, chỉ thấy từng kiện binh khí, từng món bảo vật điên cuồng đánh xuống, từng môn công pháp vô địch, bí thuật vô thượng trấn sát về phía Lý Thất Dạ.
Ngay khi này, năm vị Thiên Khách lập tức biến mất, theo chuyển động cực tốc, bọn họ giống như là hóa thành một tôn thần vạn tay.
Trong nháy mắt, mỗi cánh tay của thần vạn tay đều tế ra một món bảo vật, thi triển những chiêu thức khác nhau, binh khí mang theo uy lực cường đại nhất tấn công tới, công pháp thì diễn hóa ra uy lực ảo diệu nhất trấn sát xuống.
Nhất thời, Lý Thất Dạ bị vạn cánh tay công kích, tất cả chỗ yếu hại trên người, tất cả không gian xung quanh thân thể đều bị thần vạn tay trấn sát, nhất cử nhất động của hắn đều bị thần vạn tay trấn áp.
Hơn nữa công kích của vạn cánh tay không phải là công kích điên dại, mà mỗi chiêu thức, mỗi món bảo vật đều phối hợp với nhau rất ăn ý, không hề có sơ hở. Mà khi mỗi chiêu thức, mỗi món bảo vật phối hợp ăn ý với nhau thì phong tỏa đường lui của Lý Thất Dạ, khóa chặt tất cả sơ hở của Lý Thất Dạ, đóng chặt lấy tử huyệt của Lý Thất Dạ.
Một đòn này hết sức trí mạng. Có thể nói, khi vạn cánh tay trấn sát thì giống như một trận cuồng phong đánh lên trên người Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy một màn này, tất cả tu sĩ cường giả hít lạnh một hơi. Vạn cánh tay này đánh xuống, sợ rằng không ai có thể địch lại. Bên dưới sức mạnh trấn sát này, mọi lão tổ đại giáo đều sẽ tan thành mây khói.
– Mọi phương vị, mọi góc độ đều bị trấn sát. Chỉ cần đệ nhất hung nhân ra tay thì sẽ bị đánh trúng sơ hở, tất cả công kích sẽ ập tới như vũ bão, sẽ đánh nát người hắn, trừ phi hắn không ra tay.
Nhìn thấy đòn tấn công này, có lão tổ thế gia hít lạnh, tự biết mình không ngăn cản được đòn tấn công điên cuồng này.
“Ông”
Thế nhưng, khi đòn tấn công điên cuồng này đánh tới thì Lý Thất Dạ không hề ra tay. Người hắn tỏa ra kim quang, toán thân ánh kim, còn hắn thì như người được tạc từ hoàng kim.
“Phanh phanh phanh”
Trong nháy mắt, tất cả binh khí, tất cả chiêu thức đều đồng loạt đánh lên trên người Lý Thất Dạ. Khi tất cả binh khí, tất cả chiêu thức đánh trúng người Lý Thất Dạ thì chỉ nghe tiếng phanh phanh vang lên, chúng thần quốc gia như thể đang lung lay.
Lúc này, chuyện không thể nào tưởng tượng nổi xuất hiện. Khi tất cả binh khí, tất cả chiêu thức đánh trúng người Lý Thất Dạ thì bất kể là chùy đập trúng người Lý Thất Dạ, hay là một quyền bá đạo đập trúng người Lý Thất Dạ…
Thì toàn thân Lý Thất Dạ lóng lánh kim quang, thân thể như được chế tạo từ hoàng kim, không hề tổn hại. Cảnh tượng này giống như ngàn vạn trứng gà chọi vào người sắt, nhưng người sắt lại không hề tổn hại.
Đứng trong đòn tấn công điên cuồng này, Lý Thất Dạ không bị đánh hộc máu, cũng không bị đánh lủng ngực. Hắn bình yên vô sự đứng đó, mặc cho vạn tay công kích. Thậm chí có thể nói rằng, ngay cả một cọng lông hắn cũng không mất.
Chương 3774: Đẩy Mạnh (2)
Hơn nữa, đứng trong đòn tấn công điên cuồng này, Lý Thất Dạ lại không hề nhúc nhích. Nhiều binh khí, nhiều chiêu thức nổ tung trên người hắn như vậy, thế nhưng lại không thể rung chuyển hắn mảy may.
– Chuyện này… sao có thể được chứ?
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người nghẹn họng trân trối, tất cả mọi người há miệng thật lớn.
Đệ nhất hung nhân rất mạnh, mọi người đều tận mắt nhìn thấy. Thế nhưng làm người ta bất ngờ là, trong hoàn cảnh như thế mà hắn vẫn đứng im không nhúc nhích, mặc cho vạn tay công kích thì hắn cũng không chút tổn hại.
– Đây… đây chính là kim cương bất diệt trong truyền thuyết hay sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ để mặc cho vạn tay công kích nhưng lại không mất một cọng lông nào, rất nhiều người cảm thấy khó tin, cho rằng mình hoa mắt.
Mặc dù mọi người đều biết rằng kim cương bất diệt có tồn tại, thế nhưng lại không ai làm được kim cương bất diệt. Mặc dù có một ít người rất khó bị thương, thế nhưng khi gặp kẻ thù mạnh hơn thì cũng sẽ bị trọng thương.
Thế nhưng, đứng trong công kích điên cuồng như thế mà Lý Thất Dạ lại không chút tổn hại, đúng là quá khiến người ta khó tin, rất giống với kim cương bất diệt trong truyền thuyết.
– Tới lượt ta.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hai tay khép lại, giữa hai bàn tay tuôn ra hào quang ngập trời. Khi này, giữa hai bàn tay Lý Thất Dạ như ngưng tụ trăm ngàn vạn mặt trời, vô số mặt trời ngưng tụ ra hào quang chói mắt nhất.
“Đùng…”
Chỉ trong nháy mắt, trăm ngàn vạn mặt trời như nổ tung, sức mạnh kinh khủng vô song ập tới, sóng xung kích lập tức hủy diệt thiên địa.
“Đùng đùng đùng”
Toàn bộ chúng thần quốc gia rung lắc, thậm chí còn nghe thấy tiếng vỡ vụn “răng rắc”, chúng thần quốc gia xuất hiện khe hở.
“Phanh”
Khi sóng xung kích quét qua thì tất cả vỡ vụn, khi mọi người nhìn thấy rõ tình huống bên trong chúng thần quốc gia thì chỉ thấy từng bóng người bị sóng xung kích khủng bố đập nát, từng bóng người tan biến, hóa thành từng sợi khói xanh bay đi mất.
Còn năm vị Thiên Khách thì bị đánh bay, máu tươi như bão, toàn thân chảy máu. Sóng xung kích khủng bố nháy mắt đánh nát thân thể của bọn họ, suýt chút nữa là đánh bọn họ thành sương máu rồi.
– Cái này… cái này… quá kinh khủng rồi.
Sau khi chúng thần quốc gia bình tĩnh lại, nhìn thấy năm vị Thiên Khách suýt chút nữa bị đánh thành sương máu, tất cả cái bóng của Chân Thần bất hủ ở trong đó đều bị đánh tan biến, tất cả mọi người rùng mình.
– Một kích này, có thể dễ dàng tiêu diệt một đại giáo, cũng có thể dễ dàng đánh xuyên một đạo thống.
Có lão tổ đại giáo nhìn thấy cảnh này, mặt mày trắng tái.
– Sâu kiến mà thôi, còn có đại chiêu nào nữa không?
Lý Thất Dạ vỗ vỗ quần áo, giống như đang phủi bụi bặm, rất hời hợt.
Lúc này, năm vị Thiên Khách mình mẩy máu me, trong mắt bọn họ toàn là vẻ sợ hãi. Bọn họ không khỏi nhìn nhau, cảm thấy khiếp sợ, không ngờ rằng cả khi ở trong chúng thần quốc gia mà bọn họ cũng bị đánh bại nhanh như thế, hơn nữa còn thua một cách thảm hại như vậy nữa.
– Liều mạng.
Lúc này, năm người Lục Bào Thiên Khách nhìn nhau, quát lạnh. Lúc này bọn họ không còn lựa chọn nào cả, chỉ có gạch ngói cùng tan mà thôi.
“Ông”
Ngay lúc này, bên trong chúng thần quốc gia xuất hiện một tấm gương, tấm gương này giống như mặt hồ. Đáng sợ nhất là, mặt hồ này không phải là nước, mà là máu.
Như thể tấm gương này ngưng tụ vô tận máu tươi, khiến người ta rùng mình hơn đó là, tấm gương này có vô số oan hồn quanh quẩn chưa tan, lệ khí cùng oán niệm toát lên từ tấm gương này có thể xé rách thiên địa.
– Đây… đây là cái gì thế…
Nhìn thấy tấm gương này, rất nhiều người run rẩy, cảm thấy tâm gương này quá dọa người.
– Thứ này cần phải dùng tới bao nhiêu tánh mạng để luyện thành nha, đây là hung khí, không phải, là cấm khí, là binh khí dùng vô số tánh mạng luyện thành.
Nhìn thấy tấm gương này, có lão tổ đạo thống lớn nhìn ra mánh khóe, sắc mặt thay đổi.
– Chỉ bằng tấm gương này, Khách Minh các ngươi tội đáng chết vạn lần.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua tấm gương này, lạnh lùng nói.
– Chờ ngươi có thể vượt qua được một kiếp này rồi hẵng mạnh miệng.
Lục Bào Thiên Khách quát giận. Lúc này, bọn họ “đùng” một cái, tất cả huyết khí giống như cầu vồng xông vào bên trong tấm gương.
Chỉ nghe “xèo xèo xèo”, lúc này, Lục Bào Thiên Khách không chỉ huyết khí khô kiệt, mà thân thể cũng bắt đầu khô quắp, cứ như là tấm gương này muốn hút khô tinh huyết của bọn họ vậy.
– Lục Bào Thiên Khách muốn liều mạng, hao hết tuổi thọ của mình, đưa thọ huyết của mình vào bên trong cái gương này. Cho dù bọn họ có thể chiến thắng đệ nhất hung nhân thì cũng không còn sống được bao lâu nữa, bọn họ đã hao hết tuổi thọ của mình rồi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, có cường giả thế hệ trước thì thào.
Năm người Lục Bào Thiên Khách không tiếc hao hết huyết khí của mình, chính là muốn đồng quy vô tận với Lý Thất Dạ.
“Ông…”
Khi này, chỉ thấy huyết kính phun ra hào quang màu máu. Sau khi năm người Lục Bào Thiên Khách trút hết huyết khí cùng thọ huyết của mình vào huyết kính thì huyết sinh phát sinh biến hóa hết sức kinh người.
Trong tiếng “ông” này, mặc dù huyết quang dập dờn, thế nhưng cái đáng sợ hơn đó là huyết kính khi này giống hệt như hồ máu, chỉ thấy hồ nước dập dờn, thứ dập dờn chính là máu tanh đậm đặc ngưng thành giọt.
Ban đầu mọi người chỉ nghĩ rằng máu trong hồ chỉ là hình chiếu mà thôi.
Thế nhưng sau khi huyết khí của năm người Lục Bào Thiên Khách trút vào huyết kính, thật sự đánh thức huyết kính, thì mọi người mới biết đây không phải là hình chiếu, mà là một hồ máu chân chính.
Có lẽ, đây không phải là huyết kính, mà là huyết hồ, thế nhưng huyết hồ sau khi được thần thông ngưng luyện thì ngưng tụ thành một chiếc kính, nên thoạt nhìn rất giống huyết kính.
Khi huyết hồ dập dờn thì mùi máu tươi tràn khắp thiên địa, “Ô…” đồng thời, trên mặt hồ xuất hiện từng con oán linh, những con oán linh này đang rên rỉ, oán khí vô cùng đáng sợ. Chúng nó như đang ngâm xướng độc chú kinh khủng nhất thế gian, như đang nguyền rủa tất cả sinh linh trên thế gian. Oán hận của chúng nó cuồn cuộn dữ dội, hệt như có thể san bằng mọi thứ trên thế gian.
– Chuyện này… chuyện này… quá đáng sợ.
Nhìn huyết hồ nhộn nhạo huyết quang, nhìn vô số oán linh bồi hồi nguyền rủa, không ít tu sĩ cường giả run rẩy.
– Đây thật sự là một kiện cấm khí dùng vô số sinh mệnh huyết tế mà thành?
Nhìn thấy màn này, có vãn bối run rẩy, hai chân không tự chủ được mà run bần bật.
Chương 3775: Cấm Khí
– E rằng là phải, hơn nữa còn dùng không ít sinh mệnh, thậm chí là hơn trăm vạn người.
Có một vị lão tổ thần thái nghiêm túc, trịnh trọng nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người hít lạnh. Lấy trăm vạn người, thậm chí có thể nhiều hơn, để tế luyện ra kiện cấm khí này, đúng là khủng bố biết mấy, đúng là đáng sợ biết mấy, đồng thời cũng hết sức tàn nhẫn.
Không ít tu sĩ cường giả âm thầm nhìn nhau, phải biết Khách Minh là do Chân Thần bất hủ xây thành, hơn nữa sau lưng những Chân Thần bất hủ này đều là một đạo thống cường đại, có thể nói, sau lưng Khách Minh có tới mười mấy đạo thống.
Nếu như mỗi đạo thống bắt mười vạn tám vạn sinh linh cung cấp cho Khách Minh tế luyện cấm khí này thì cũng không ai phát hiện cả.
Bởi vì một đạo thống cường đại thường to lớn vô ngần, đạo thống như vậy thường có ngàn vạn môn phái truyền thừa cùng tông môn cương quốc. Bên trong đạo thống rộng lớn này, sinh linh có hơn ức vạn, trong ức vạn sinh linh này, mỗi đạo thống lén lút bắt mười vạn tám vạn sinh linh, thì có mấy ai phát hiện chứ? Chút số lượng này, chỉ là một con số nhỏ trong biển người mênh mông mà thôi.
– Có lẽ khi Hươu Khách Ông thành lập Khách Minh thì đã có tính toán này, thậm chí có khả năng Hươu Khách Ông xây dựng Khách Minh là vì mục đích này.
Có người nói nhỏ.
Nói tới đây, người nghe sợ hãi nổi da gà. Nếu như mục đích Hươu Khách Ông thành lập Khách Minh là vì tế luyện thì đúng là quá đáng sợ.
Nếu như một tu sĩ hay một đạo thống lấy ra mấy trăm vạn, thậm chí là mấy ngàn vạn sinh linh tế luyện một kiện cấm khí thì chắc chắn sẽ có người phát hiện. Cho dù dùng sinh mệnh của bình dân bá tánh để tế luyện đi nữa, một khi bị phát hiện thì sẽ bị người ta lên án.
Thế nhưng, nếu như mười mấy đạo thống lén lút bắt tay, dùng mấy trăm vạn hoặc mấy ngàn vạn sinh linh tế luyện cấm khí, như vậy số lượng này chia cho mười mấy đạo thống thì sẽ rất nhỏ.
Một đạo thống mất tích mười vạn tám vạn người không phải là chuyện ghê gớm, thông thường rất nhiều môn phái tranh chấp với nhau thì số lượng người chết cũng chỉ cỡ như thế.
Cứ như vậy, sẽ không có ai biết Khách Minh lén lút dùng mấy ngàn vạn sinh mệnh để tế luyện cấm khí cả.
– Có lẽ đây là thử nghiệm.
Có lão tổ già nua biết một ít về thủ đoạn tế luyện cấm khí, nói nhỏ:
– Nếu như thử nghiệm này thành công, nói không chừng sẽ dùng số lượng lớn hơn để tế luyện cấm khí. Có đồn đãi nói rằng, nếu như lấy toàn bộ thế giới tế luyện một kiện binh khí thì sẽ vô địch thế gian, tuy nhiên không biết thật giả.
Câu nói của vị lão tổ này khiến mọi người rùng mình. Nếu như vị lão tổ này nói đúng, huyết kính trước mắt chỉ là thử nghiệm, bây giờ bọn họ thử nghiệm thành công, nói không chừng sẽ tế luyện binh khí càng mạnh hơn.
Đến lúc đó e rằng không phải chỉ cần mấy trăm vạn người, đến lúc đó, có thể sẽ là mấy ngàn vạn, thậm chí là hơn trăm triệu người.
Nếu như trăm triệu sinh mệnh của một đạo thống bị tế luyện thì thiên hạ chắc chắn sẽ biết, nhưng mà, chia ra mười mấy đạo thống thì chẳng qua chỉ là một cương quốc hay một đại giáo trong đạo thống bị tiêu diệt mà thôi.
Thử nghĩ mà xem, Đế Thống Giới ngày nào cũng có chiến tranh, một đại giáo, một cương quốc bị tiêu diệt không phải là chuyện nhỏ, thế nhưng cũng không quá lớn, chỉ có thể khiến người trong thiên hạ thảo luận mà thôi.
– Dã vọng này, quá kinh khủng.
Nghe vậy, có lão tổ rùng mình.
“Ông…”
Ngay khi mọi người nhỏ giọng bàn luận Khách Minh tế luyện cấm khí kinh khủng thì chỉ thấy huyết kính trên bầu trời buông xuống huyết quang.
Trong nháy mắt, huyết quang trút xuống như thác, bao trùm lấy Lý Thất Dạ.
Huyết quang trút xuống, cuồn cuộn bất tuyệt, hơn nữa huyết quang trút xuống rất giống huyết thủy, bởi vì huyết quang này nhìn có vẻ sền sệt, một khi dính vào thì sẽ không cách nào thoát được.
Cho nên khi huyết quang trút xuống thì chỉ nghe một tiếng “xèo”, huyết quang lập tức bao trùm lấy Lý Thất Dạ, toàn thân Lý Thất Dạ chìm trong huyết quang.
Hơn nữa, từ lúc huyết quang trút xuống, cho tới khi huyết thủy nhấn chìm, quá trình này diễn ra rất nhanh, tốc độ nhanh như thế, cho dù ngươi có nhanh cách mấy thì cũng không thể chạy được.
Huống chi nơi này là chúng thần quốc gia, bất kể ngươi chạy đi đâu thì cũng không thể trốn tránh được. Chỉ cần huyết hồ xuất hiện, chỉ cần huyết quang trút xuống thì đại cục đã định, ngươi sẽ không thể nào chạy trốn được.
– Xong rồi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị huyết quang bao trùm, năm người Lục Bào Thiên Khách mừng rỡ.
Trước đó bọn họ còn đang lo bọn họ chưa đánh thức huyết kính thì Lý Thất Dạ đã chạy khỏi chúng thần quốc gia, hoặc là trước khi huyết quang chưa bao trùm Lý Thất Dạ thì hắn đã dùng thủ đoạn nghịch thiên lẩn tránh.
Bây giờ Lý Thất Dạ lại không chạy trốn khi huyết kính thức tỉnh, cũng không lẩn tránh huyết quang, lập tức bị huyết quang bao trùm lấy.
– Thật sự thành công rồi.
Nhìn thấy toàn thân Lý Thất Dạ bị huyết quang bao trùm, năm người Lục Bào Thiên Khách mừng rỡ không thôi, bọn họ không ngờ lần này lại dễ như vậy. Theo bọn họ nghĩ, chỉ cần Lý Thất Dạ bị huyết quang bao trùm, mặc kệ hắn mạnh cách mấy đi nữa thì cũng khó thoát khỏi cái chết.
“Xèo xèo xèo”
Sau khi huyết quang hoàn toàn bao trùm lấy Lý Thất Dạ thì huyết quang từ từ biến mất.
Lúc này, mọi người lại có thể nhìn thấy Lý Thất Dạ. Thế nhưng lúc này tất cả huyết quang đã chui vào bên trong cơ thể của Lý Thất Dạ, cơ thể của Lý Thất Dạ dung nạp lượng lớn huyết quang, cũng chính vì vậy huyết quang mới từ từ biến mất, bởi vì tất cả huyết quang đã chui vào trong cơ thể của Lý Thất Dạ rồi.
– Đệ nhất hung nhân phản kích sao?
Nhìn thấy huyết quang từ từ biến mất, có người cho rằng Lý Thất Dạ đang thôn phệ huyết quang.
– Không phải.audio coi am
Có cường giả tinh mắt, giật mình nói:
– Không phải đệ nhất hung nhân phản khích, mà là huyết quang công kích hắn. Là huyết quang chui vào trong cơ thể hắn, tất cả huyết quang muốn chui vào trong cơ thể hắn, hắn e rằng không thể phòng ngự.
– Huyết quang chui vào trong cơ thể của hắn thì sẽ thế nào?
Có tu sĩ giật mình, nói:
– Chẳng lẽ sẽ luyện hóa đệ nhất hung nhân?
“Đùng…”
Ngay lúc này, toàn bộ không gian chấn động, dường như có một loại sức mạnh vô địch thế gian khóa chặt lấy toàn bộ không gian, toàn bộ không gian như bị đè nén.
“Xèo…”
Lúc này, chỉ thấy không gian bên trong chúng thần quốc gia ngưng tụ lại với nhau, lấy Lý Thất Dạ làm trung tâm, tất cả sức mạnh không gian điên cuồng ngưng tụ về phía Lý Thất Dạ, toàn bộ không gian đều tinh thể hóa.