1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 753 [Chương 3761 đến Chương 3765]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 753 [Chương 3761 đến Chương 3765]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3761: Khách Minh (1)

– Câu cá nha.

Có cường giả hiểu được ý đồ, tái mặt, nói:

– Xác chết khát máu, mỗi lần chúng nó xuất hiện đều muốn uống máu người. Khách Minh muốn bắt cư dân, tu sĩ Minh Lạc thành làm mồi câu, lấy máu của bọn họ để câu xác chết xuất hiện.

– Lấy máu…

Nghe vậy, rất nhiều người chợt hiểu. Có không ít người hít lạnh, tái mặt, nói nhỏ:

– Đây là biến tướng huyết tế.

Vừa nghe tới chữ “huyết tế”, mọi người mặt mũi khó coi, cái từ “huyết tế” này rất khiến người ta kiêng kỵ, một khi từ này xuất hiện thì thường bị mọi người coi là bàng môn tả đạo, rất dễ bị coi là ma đạo.

Bây giờ Khách Minh lại dùng tới thủ đoạn này, bọn họ sao mà không tái mặt chứ.

– Lần này Khách Minh làm quá quắc rồi.

Có tu sĩ ngoại lai cảm thấy chuyện này quá quắc, không khỏi phàn nàn.

– Lợi ích động nhân tâm.

Có lão tổ lắc đầu, nói:

– E rằng đây là mệnh lệnh do cấp trên ban ra, người bình thường không dám ra mệnh lệnh như thế. Phải biết rằng, Hươu Khách Ông đã lớn tuổi, ở Đế Thống Giới, nếu luận tuổi tác thì không có mấy người lớn hơn hắn, thọ nguyên của hắn không còn nhiều nữa. Nếu như hắc thạch thật sự có thể kéo dài tính mạng thì, hắc hắc… Khách Minh sẽ không tiếc gì hết…

Hươu Khách Ông chính là minh chủ của Khách Minh.

– Huyết tế, đây là chuyện khiến người ta hết sức kiêng kỵ.

Có cường giả nói thầm:

– Đây chính là ma đạo, một khi làm không khéo thì sẽ khiến mọi người căm phẫn.

– Cho nên Khách Minh mới dùng cư dân, tu sĩ Minh Lạc thành làm mồi dụ.

Có lão tổ nói chậm:

– Thạch Vận đạo thống ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng không có thì lấy gì chống lại Khách Minh? Hơn nữa cũng không có ai muốn vì Thạch Vận đạo thống mà trở thành kẻ thù với Khách Minh hết.

Thạch Vận đạo thống hôm nay, cho dù Khách Minh lấy mấy vạn sinh mệnh huyết tế thì cũng không ai có thể cứu bọn họ.

Hơn nữa, Thạch Vận đạo thống đã xuống dốc, đã không còn minh hữu, thế thì có ai lên tiếng trượng nghĩa nữa chứ.

Đổi lại là đạo thống cường đại khác thì Khách Minh sẽ không dám làm như thế, chuyện này sẽ khiến quần chúng giận dữ. Thế nhưng tồn tại nhỏ yếu như Thạch Vận đạo thống thì cơ bản chính là cá nằm trên thớt, cơ bản không có ai bênh vực bọn họ cả.

– Khách Minh làm như vậy, có hơi quá quắc.

Có lão tổ sau khi nghe được tin tức này thì lắc đầu.

– Thực lực của bọn họ bày ra đó, còn cách nào nữa chứ?

Một vị lão tổ khác nói:

– Đừng thấy Tàng Kim Động hùng hổ dọa người, thế nhưng cũng không mạnh bằng Khách Minh. Khách Minh chính là liên minh do mấy lão đầu xây nên, sau lưng nó có mười mấy đạo thống.

– Đúng vậy, nếu không có ba cự đầu chèn ép thì Khách Minh đã lật trời lâu rồi.

Có lão tổ chỉ biết thở dài, không thể phủ nhận Khách Minh cường đại.Nguồn truyện audio Podcast

Khách Minh là liên minh lớn nhất Đế Thống Giới, ban đầu khi Khách Minh thành lập thì khẩu hiệu rất chính nghĩa đường hoàng.

Ban đầu khi Khách Minh thành lập, bọn họ tuyên truyền là để tránh ba cự đầu Cửu Bí đạo thống, Lý gia, Mộc gia chèn ép hoặc thống trị Đế Thống Giới, cho nên những Chân Thần bất hủ lớn tuổi bọn họ bắt tay với nhau chống lại cường quyền.

Cho nên, noi theo khẩu hiệu này, người lớn tuổi nhất Đế Thống giới, cũng là Chân Thần bất hủ mạnh nhất Hươu Khách Ông cầm đầu thành lập Khách Minh.

Sau này Khách Minh có rất nhiều Chân Thần bất hủ gia nhập, ngoại trừ Hươu Khách Ông mạnh nhất Khách Minh ra thì còn có năm vị phó minh chủ được gọi là Thiên Khách. Năm vị phó minh chủ này đều là nhân vật uy hiếp cửu thiên thập địa, mạnh hơn Thập Đại Kim Cương của Tàng Kim Động rất nhiều.

Khách Minh mặc dù chỉ là một liên minh lỏng lẻo, hơn nữa thành viên của Khách Minh đều gia nhập bằng thân phận cá nhân, thế nhưng phía sau bọn họ có mười mấy đạo thống, những Chân Thần bất hủ này đều là lão tổ của những đạo thống, đại giáo này.

Có thể nói, nội tình của Khách Minh rất thâm hậu, tiềm lực của bọn họ vô cùng lớn. Chọc người của Khách Minh thì cũng có nghĩa là chọc tổ ong vò vẽ.

Mặc dù những năm gần đây Tàng Kim Động hùng hổ dọa người, phách lối bá đạo, thế nhưng luận thực lực tổng thể thì mọi người cảm thấy Khách Minh hơn hẳn Tàng Kim Động.

Dù sao, Tàng Kim Động mạnh cách mấy thì cũng chỉ đại biểu cho sức mạnh của một đạo thống. Còn sau lưng Khách Minh thì là mười mấy đạo thống, Tàng Kim Động không đủ tuổi so sánh tài nguyên cùng thực lực với bọn họ.

Cũng chính vì vậy, từ trước tới nay không ai dám gây hấn với Khách Minh, ngoại trừ ba cự đầu ra thì tất cả mọi người đều kính sợ tránh xa Khách Minh.

Bây giờ Khách Minh bắt mấy vạn người Minh Lạc thành huyết tế, không ai dám nói gì. Cho dù bọn họ cảm thấy Khách Minh làm việc quá quắc, cho dù có người muốn bênh vực lẽ phải, thế nhưng nghĩ tới Khách Minh, bọn họ chỉ có thể từ bỏ.

Vì người ngoài không có liên quan gì tới mình mà đắc tội Khách Minh, đối đầu với Khách Minh, là cách làm hết sức thiếu lí trí.

Ngày thứ hai, chỉ nghe “két két két”, cánh cửa đóng kín từ từ mở ra.

– Khách Minh muốn huyết tế.

Thấy cảnh này, không ít tu sĩ vội vàng ra khỏi thành, xem Khách Minh sẽ làm như thế nào.

Khi mọi người ra ngoài thành thì chỉ thấy Khách Minh dựng một tháp cao, dựng một rãnh máu ở ngoài Minh Lạc thành, rãnh máu dẫn khắp mọi hướng, rất hiển nhiên, bọn họ muốn dẫn máu tươi dụ dỗ xác chết chui ra ngoài.

Trong thời gian ngắn, cửa thành tụ tập đông đảo tu sĩ, không ít tu sĩ cường giả ngoại lai vội vàng tụ tập lại với nhau, cũng có người đứng trên tường thành, đứng quan sát từ xa.

Lúc này, chỉ thấy Khách Minh đã áp giải mấy chục người, những người này đều là cư dân của Minh Lạc thành. Trong mười mấy người này có tu sĩ, có bình dân, bọn họ đều bị trói chặt, không thể cựa quậy.

Cường giả Khách Minh áp giải bọn họ tới rãnh máu, đao phủ đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể giơ đao hành hình bất cứ lúc nào.

– Bắt đầu rồi.

Nhìn thấy cư dân Minh Lạc thành bị áp giải đến chỗ đó, có người nói nhỏ.

– Có hơi quá quắc rồi, tai họa không nên liên lụy dân thường.

Có cường giả đại giáo nhìn thấy cảnh này, không khỏi lắc đầu, có hơi bất mãn.

Trong thế giới của tu sĩ, mặc dù không có quy định nào nói không thể ra tay với bình dân, thế nhưng không ra tay với bình dân, là luật bất thành văn trong thế giới của tu sĩ.

Mặc dù có không ít đại giáo đấu đá lẫn nhau, hoặc đạo thống đấu đá lẫn nhau, thì cũng là chuyện của tu sĩ, rất ít khi coi bình dân trong lãnh thổ của đối phương làm mục tiêu.

Chương 3762: Khách Minh (2)

Cho dù có một vài đại giáo hay đạo thống diệt sạch kẻ thù của mình, diệt sạch một đại giáo đạo thống, thì tối đa cũng chỉ đồ sát đệ tử của đạo thống này mà thôi, còn bình dân bách tính thì rất ít người hỏi đến, càng không để chiến hỏa dính lên người của bọn họ.

Dù sao thì đây cũng là hai thế giới hoàn toàn khác biệt, chiến tranh của tu sĩ hoàn toàn không có liên quan gì tới bình dân, từ trước tới đây, chiến tranh của tu sĩ sẽ cố gắng không làm liên lụy tới bình dân.

Tai họa không liên lụy bình dân, đây là luật bất thành văn của thế giới tu sĩ.

Bây giờ Khách Minh lại bắt bình dân huyết tế, đúng là có hơi quá quắc, khiến không ít tu sĩ cảm thấy Khách Minh đang làm hỏng thanh danh của giới tu sĩ.

– Hừ, các ngươi muốn làm gì vậy?

Lúc này, có cường giả thế hệ trước không nhịn nổi nữa, một vị lão tổ hừ lạnh, lạnh lùng nói:

– Tai họa không liên lụy bình dân, chuyện như thế mà cũng làm được, đúng là làm xấu thanh danh của tu sĩ.

– Khách Minh làm việc, đừng nhiều chuyện.

Lúc này có đệ tử Khách Minh mặt mày lạnh lùng, khí thế bức người, lạnh lùng nói rằng.

– Khách Minh…

Vị lão tổ này hai mắt lạnh căm, hất tay, chỉ nghe một tiếng “phanh”, tên đệ tử này bị quật bay, hắn lạnh lùng nói:

– Cho dù có là Khách Minh thì cũng không thể muốn làm gì thì làm.

– Đúng vậy nha, Khách Minh làm vậy có hơi quá quắc rồi.

Một vài tu sĩ cường giả cảm thấy hành động này của Khách Minh đúng là quá quắc, không khỏi lắc đầu, lên tiếng ủng hộ lão tổ này.

– Vân Hạc lão tổ nói không sai, cho dù có là Khách Minh thì cũng không thể muốn làm gì thì làm, chuyện này sẽ làm hỏng thanh danh của tu sĩ chúng ta.

Có cường giả tán thành câu nói của vị lão tổ này.

Vị lão tổ này thực lực không hề tầm thường, thanh danh vang dội, cũng là một đại nhân vật ở Đế Thống Giới.

– Vân Hạc huynh bớt giận!

Vào lúc này, một giọng nói già nua vang lên, chỉ thấy có đệ tử Khách Minh nâng một cỗ kiệu đi tới, bên trên cỗ kiệu có một lão tổ đang ngồi.

Vị lão tổ này mặc quần áo màu xanh, khí xanh bừng bừng, giống như sinh cơ cuồn cuộn.

– Lục Bào Thiên Khách.

Nhìn thấy vị lão tổ này, có người gọi nhỏ:

– Một trong năm vị phó minh chủ của Khách Minh.

– Lục Bào Thiên Khách cũng tới.

Không ít cường giả nhìn thấy vị lão tổ này, vội vàng lùi lại, dọn ra một con đường, nét mặt có hơi kiêng kỵ.

Mặc dù Thập Đại Kim Cương có uy danh hiển hách, thế nhưng năm vị phó minh chủ của Khách Minh, hay còn gọi là Ngũ Đại Thiên Khách, thì càng có cân nặng hơn. Bởi vì Ngũ Đại Thiên Khách đều từng là lão tổ vô địch một thời đại, có nội tình mạnh hơn, thực lực mạnh hơn Thập Đại Kim Cương.

Ở trong Khách Minh, đương nhiên Hươu Khách Ông là mạnh nhất, sau đó là Ngũ Đại Thiên Khách. Ngũ Đại Thiên Khách đều là lão tổ mạnh nhất của một đạo thống, đều là Chân Thần bất hủ mạnh nhất của một thời đại.

– Lục Bào Thiên Khách.

Nhìn thấy lão tổ này, vị lão tổ bênh vực lẽ phải sầm mặt lại, nói:

– Lục Bào Thiên Khách, ngươi cũng là cường giả danh chấn thiên hạ, tiếng tăm bát phương, các ngươi bắt bình dân huyết tế, không thấy quá đáng lắm sao.

Lục Bào Thiên Khách vừa xuất hiện, hiện trường trở nên yên tĩnh rất nhiều. Những cường giả từng bênh vực lẽ phải, từng lên tiếng ủng hộ vị lão tổ nọ đều trầm mặc, bởi vì Lục Bạo Thiên Khách rất cường đại.

– Vân Hạc huynh nói nghiêm trọng rồi.

Lục Bạo Thiên Khách lắc đầu, nói:

– Vân Hạc huynh cũng thấy rồi, Thạch Vận đạo thống sắp sửa diệt vong, bọn họ trước sau cũng đại họa lâm đầu, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết. Bọn họ chỉ có một con đường chết, chúng ta chỉ đẩy nhanh cái chết của bọn họ mà thôi, giúp bọn họ rời khỏi thế gian này mà không hề đau đớn.

– Miệng lưỡi đường hoàng.

Vị lão tổ nọ hừ lạnh, bất mãn nói:

– Có diệt vong hay không thì cũng là chuyện của Thạch Vận đạo thống, mà không phải lý do để các ngươi huyết tế người ta mà còn ra vẻ phổ độ chúng sinh.

– Vân Hạc huynh, thế gian đúng sai, ta không muốn tranh cãi với ngươi.

Lục Bào Thiên Khách không có kiên nhẫn tranh cãi, nói chậm:

– Việc này, ta cùng bốn vị đạo huynh quyết định sau khi bàn bạc, bốn vị đạo huynh của ta đều ở Minh Lạc thành, nếu như Vân Hạc huynh có lời muốn nói thì các vị đạo huynh sẽ rất nhiệt tình khoản đãi Vân Hạc huynh.

Lục Bào Thiên Khách vừa nói như thế, không ít người hít hà, nói nhỏ:

– Ngũ Đại Thiên Khách của Khách Minh đều đã tới, Hươu Khách Ông cũng tới luôn hay sao?

Mọi người không ngờ Ngũ Đại Thiên Khách của Khách Minh vậy mà lại đến hết, hơn nữa không một ai biết Ngũ Đại Thiên Khách đang ở Minh Lạc thành.

Câu nói của Lục Bào Thiên Khách mặc dù khách khí, thế nhưng ý đồ uy hiếp quá trắng trợn. Nếu như vị lão tổ này vẫn muốn bênh vực lẽ phải thì cứ đi tìm bốn vị còn lại mà nói chuyện.

Vị lão tổ này mặc dù cường đại, thế nhưng, hắn không có đủ thực lực để đánh nhau với bốn vị Thiên Khách.

Trên thực tế, nhìn khắp Đế Thống Giới, người có thể chống lại bốn vị Thiên Khách rải rác không nhiều, huống chi vẫn còn có Lục Bào Thiên Khách.

– Tốt, coi như các ngươi hung ác.

Vị lão tổ này giậm chân, nói:

– Hôm nay ta thua, thế nhưng, đừng quên rằng, các ngươi làm như là muốn gặp báo ứng, là làm trái với ý trời!

– Ý trời?

Lục Bào Thiên Khách cười lớn, nói:

– Ý trời là cái gì? Thế gian này có ý trời sao? Từ trước tới giờ chẳng hề có ý trời, chỉ có mạnh được yếu thua. Cái gọi là ý trời, chẳng qua chỉ là thứ mà kẻ yếu tự an ủi mình mà thôi. Cho dù chúng ta có huyết tế ngay tại chỗ này đi chăng nữa thì ý trời có thể làm gì được chúng ta chứ?

Vị lão tổ nọ hết cách, mặt mũi khó coi, xoay người rời đi.

Vị lão tổ nọ phủi áo rời đi, tất cả mọi người trầm mặc, cho dù có người muốn bênh vực lẽ phải, cho dù có người cảm thấy Khách Minh làm việc quá

quắc thì cũng chỉ biết trầm mặc.

Theo một vài tu sĩ cường giả thấy, Khách Minh huyết tế bình dân chính là phá hỏng danh dự của tu sĩ, cũng phá hủy luật bất thành văn của thế giới tu sĩ.

Thế nhưng thì đã sao? Bọn họ bất lực, cho dù bọn họ muốn bênh vực lẽ phải, muốn giải cứu những bình dân bách tính này thì cũng bất lực.

Vị lão tổ nọ thực lực rất mạnh, đồng thời cũng xuất thân từ đạo thống lớn, thế nhưng hắn cũng bất lực. Lúc này không chỉ có Lục Bào Thiên Khách ở trong Minh Lạc thành, mà bốn vị Thiên Khách khác cũng đều ở trong Minh Lạc thành.

Chương 3763: Xin Giúp Đỡ

Có thể nói, ngoại trừ Hươu Khách Ông ra thì Ngũ Đại Thiên Khách cường đại nhất Khách Minh đều có mặt ở đây, có thể xem là đại quân áp cảnh. Dưới tình hình này, ai muốn bênh vực lẽ phải, ai muốn giải cứu bình dân bách tính Minh Lạc thành, thì phải cân nhắc thực lực của mình.

Một khi không địch lại Khách Minh thì không chỉ mất mạng, mà còn có thể liên lụy đến tông môn của mình, liên lụy đến đạo thống của mình.

Cũng chính vì vậy, mặc dù vị lão tổ nọ thực lực rất mạnh, cũng xuất thân danh gia, thế nhưng cuối cùng còn chẳng phải hết cách, cuối cùng còn chẳng phải phất áo rời đi.

Lúc này, một số tu sĩ cường giả cảm thấy bất bình chỉ biết nhìn nhau. Bọn họ bất mãn với cách làm của Khách Minh, thế nhưng, bọn họ cũng bất lực.

Bây giờ người hoặc đạo thống có thể chèn ép Khách Minh cũng chỉ có ba cự đầu Cửu Bí đạo thống, Lý gia, Mộc gia mà thôi. Ngoài ra, những người còn lại căn bản không thể nào rung chuyển được Khách Minh, chống đối Khách Minh thì chỉ có con đường chết mà thôi.

– Giết.

Lục Bào Thiên Khách mặt mày lạnh tanh, vung tay lên, lạnh lùng ra lệnh.

Lúc này, Lục Bào Thiên Khách đích thân tọa trấn hành hình. Khi hắn ngồi xuống, tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực, nhất là khí tức bất hủ trên người hắn càng ép mọi người không thở nói.

Rất hiển nhiên, khi Lục Bào Thiên Khách đích thân tọa trấn ở nơi này thì không ai dám hành động thiếu suy nghĩ cả, những tu sĩ cường giả muốn bênh vực kẻ yếu chỉ có thể ngoan ngoãn đứng sang một bên.

Lục Bào Thiên Khách đích thân tọa trấn, khi hắn vừa ra lệnh thì đao phủ trên pháp trường giơ cao đồ đao.

– Không…

Khi sắp chết, có bình dân bị trói hét lên.

Thế nhưng đã muộn rồi, tất cả đều chỉ là giãy dụa bất lực, chỉ nghe một tiếng “xùy”, đao quang lóe lên, đồ đao rơi xuống, máu tươi tung tóe, đầu người rơi xuống đất.

Máu tươi trào vào rãnh, máu tươi theo rãnh chảy xuống mặt đất, nhuộm đỏ bùn đất.

Nhìn thấy màn này, không ít người nín thở, mọi người nhìn máu tươi nhuộm đỏ bùn đất, có người tò mò, muốn biết cách huyết tế của Khách Minh có tác dụng hay không.

“Sa sa sa…”

Ngay lúc này, dưới lòng đất có tiếng sào sạt, bùn đất bị máu tươi nhuộm đỏ bắt đầu nhúc nhích.

Cuối cùng chỉ nghe “ào ào ào”, có tiếng động chui khỏi mặt đất, chỉ thấy từng bàn tay thụt lên, chỉ thấy mấy bộ xác chết bò lên.

– Là xác chết, xác chết ra ngoài, cách này thật sự có tác dụng.

Nhìn thấy xác chết chui ra khỏi bùn đất, không ít người giật mình kêu lên.

Lúc này, tất cả mọi người đã quên chuyện huyết tế, tất cả mọi người đã quên bình dân bách tính bị chém đầu, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào xác chết chui ra khỏi bùn đất.

Thậm chí khi nhìn thấy xác chết, có không ít tu sĩ cường giả ánh mắt nóng rực, cảm thấy thủ đoạn của Khách Minh thật sự có hiệu quả, không uổng công huyết tế.

Trên thực tế, tính mạng của bình dân bách tính trong mắt tu sĩ cường giả chỉ là một con kiến hôi mà thôi. Khi thấy thủ đoạn của Khách Minh có hiệu quả, không ít người nôn nao, không ít người tim đập thình thịch.

Mặc dù có người thật sự cảm thấy bất bình thay bình dân bách tính, thế nhưng khi có đủ lợi ích, khi có thứ khiến người ta tim đập thình thịch thì chính nghĩa, lương tri, thiện hạnh… những thứ này không đáng một xu.

Sau khi phát hiện thủ đoạn huyết tế có hiệu quả, sợ rằng không chỉ Khách Minh dùng thủ đoạn này, mà những tu sĩ cường giả khác cũng sẽ dùng tới.

Ngay cả những tu sĩ cường giả ăn nói chính nghĩa đường hoàng, cho dù ngoài sáng không dùng tới thủ đoạn này thì cũng lén lút dùng tới thủ đoạn này.

“Phanh phanh phanh”

Đệ tử cường giả Khách Minh đã chuẩn bị sẵn, khi xác chết bò dậy thì bọn họ lập tức ra tay, đánh bại những xác chết này, nháy mắt đóng đinh chúng nó trên mặt đất.

Trong nháy mắt, đệ tử cường giả Khách Minh khoét xác chết lấy hắc thạch. Sau khi mất hắc thạch, chỉ thấy xác chết đạp chân loạn xạ, sau đó chết thẳng cẳng.

Đệ tử Khách Minh ra tay rất nhanh, hơn nữa thủ pháp quen thuộc. Nhìn thấy cảnh này, không ít người chấn động, sợ rằng đây không phải là lần đầu Khách Minh làm chuyện như thế, mà trước đó Khách Minh đã từng lén lút huyết tế dụ dỗ xác chết, thế nhưng không công khai như lúc này mà thôi.

– Nhóm tiếp theo.

Giết xác chết lấy hắc thạch, động tác của đệ tử cường giả Khách Minh hết sức lưu loát. Thế nhưng lúc này bùn đất nhuộm đỏ máu tươi đã không còn xác chết bò ra nữa.

Cho nên, Lục Bào Thiên Khách không hề chớp mắt, ra lệnh.

Lục Bào Thiên Khách vừa dứt lời thì lại một nhóm bách tính bị áp giải tới, những người này mặt mày trắng bệch, lúc di chuyển thì hai chân run rẩy.

Trong thời gian ngắn, Khách Minh lấy máu của mấy nhóm bình dân, xác chết nên bò ra ngoài thì đã bò ra hết, lúc này đã không còn xác chết nào bò ra ngoài nữa.

Lúc này, Lục Bào Thiên Khách lạnh lùng nói:

– Hôm nay tới đây thì thôi, ngày mai tiếp tục.

Nói xong thì được đệ tử nâng đi.

Khi cao thủ cường giả của Khách Minh rời đi thì không khí tràn ngập mùi máu. Nhìn bùn đất bị máu tươi nhuộm đỏ đến phát tím, có người run rẩy, có người hai mắt nóng rực, nội tâm rục rịch.

Trên thực tế, khi nhìn thấy thủ đoạn huyết tế của Khách Minh thu hoạch được nhiều hắc thạch như vậy, có không ít tu sĩ cường giả động lòng, có tu sĩ cường giả muốn dùng thủ đoạn này để thu hoạch hắc thach85.

Dù sao, hắc thạch có thể bán được giá trên trời, một viên hắc thạch có thể khiến không ít tu sĩ cường giả liều mạng với nhau. Nếu như có thể thu hoạch nhiều hắc thạch như vậy, thế thì, tại sao không thể huyết tế chứ?

Khi đủ cám dỗ thì bình dân bách tính chỉ là sâu kiến, không ít tu sĩ cường giả đã ném câu nói “tai họa không liên lụy bình dân” ra sau đầu.

Thế nhưng, bây giờ tất cả tu sĩ, bình dân Minh Lạc thành đều đã rơi vào tay Khách Minh, trở thành tù nhân của Khách Minh, cho dù có người muốn huyết tế thì cũng không tìm được con mồi huyết tế.

Bên trong đồng điện, Lý Thất Dạ nhắm mắt dưỡng thần, thần ngao thái hư, im lặng nhập định, giống như một pho tượng.

– Công tử, xin mau cứu con dân Minh Lạc thành.

Lúc này, Lâm Diệc Tuyết tới cầu xin Lý Thất Dạ, nói:

– Con dân Minh Lạc thành bị người ta dùng làm con mồi huyết tế, xin công tử từ bi, cứu vớt bọn họ.

Lý Thất Dạ ngồi nguyên tại chỗ, vẫn nhắm mắt như cũ. Một lát sau, hắn mới nói chậm:

– Thế gian này không có chúa cứu thế, chỉ có cường đại thì mới có thể nắm giữ được vận mệnh của mình.

Chương 3764: Ra Mặt (1)

“Phanh”

Lúc này, Lâm Diệc Tuyết quỳ xuống đất, “phanh phanh phanh”, nàng dập đầu với Lý Thất Dạ, hơn nữa dập đầu rất mạnh, cái trán đập mạnh lên sàn nhà, đập chảy máu đầu, máu tươi từ trên trán chảy xuống.

– Xin công tử từ bi.

Ngô Hữu Chính cũng đi vào, quỳ xuống, cũng liên tục dập đầu.

Lâm Diệc Tuyết không rên rỉ kêu đau, dập đầu hết cái này đến cái khác. Lúc này máu tươi đã nhuộm đỏ sàn nhà, máu tươi như trút, nhuộm đỏ luôn cả quần áo của nàng.

Lúc này, Lý Thất Dạ mới chậm rãi mở mắt, nhìn Lâm Diệc Tuyết máu me đầy mặt, hắn thở dài.

– Thôi, nể tình nhà ngươi, ta sẽ cứu bọn họ một mạng.

Lý Thất Dạ bất đắc dĩ, khoát nhẹ tay áo.

– Cám ơn công tử từ bi.

Lúc này Lâm Diệc Tuyết trào nước mắt, dập đầu thật mạnh.

Ngô Hữu Chính cũng dập đầu chảy máu, máu tươi chảy xuống.

– Đi băng bó đi.

Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, thở dài khe khẽ, nói:

– Ta cứu được bọn họ nhất thời, nhưng không cứu được bọn họ cả đời. Tương lai các ngươi phải dựa vào chính bản thân mình, đạo thống này phải dựa vào các ngươi lớn mạnh. Bằng không, các ngươi mãi mãi cũng chỉ là cá nằm trên thớt mà thôi.

– Chúng ta sẽ cố gắng, nhất định sẽ cố gắng.

Bất giác, Lâm Diệc Tuyết khóc ướt cả mặt, siết chặt nấm đấm.

Từ trước tới giờ nàng luôn cảm thấy mình rất hạnh phúc. Già trẻ trong môn phái sủng ái nàng, hơn nữa Minh Lạc thành vẫn luôn bình yên vô sự, mặc dù có hơi nhỏ yếu, thế nhưng nàng hết sức thỏa mãn thời gian yên bình hạnh phúc như thế.

Tuy nhiên, khi đại nạn lâm đầu, nàng mới phát hiện mình nhỏ yếu như thế, bất lực như thế, không thể bảo vệ được gia viên của mình, không thể bảo vệ được người thương yêu mình. Nếu như Lý Thất Dạ không ra tay thì Sơ Thạch tông đã bị tiêu diệt từ lâu lắm rồi, càng khỏi phải nói tới chuyện che chở Minh Lạc thành, che chở con dân bách tính của Minh Lạc thành.

– Đại đạo nhiều gian khó, hy vọng các ngươi có thể luôn luôn vươn lên, ngẩng đầu tiến về phía trước.

Lý Thất Dạ nói chậm:

– Chỉ khi nào bản thân các ngươi cường đại rồi thì mới có thể bảo vệ được thứ mà mình muốn bảo vệ, bảo vệ được người mà mình muốn bảo vệ.

– Ta sẽ ghi nhớ lời dạy của công tử.

Giọng nói của Lâm Diệc Tuyết run rẩy, nội tâm phức tạp đủ mùi vị. Bây giờ, trong thế giới này chỉ có Lý Thất Dạ có thể ra mặt giúp nàng mà thôi.

Ngày thứ hai, Khách Minh tiếp tục cử hành huyết tế. Hôm nay, Lục Bào Thiên Khách vẫn đích thân tọa trấn, đệ tử cường giả Khách Minh áp giải bình dân bách tính tới.

Hôm nay, tu sĩ cường giả tụ tập quan sát nhiều hơn, có rất nhiều tu sĩ cường giả đi tới quan sát, có người đứng trên tường thành, có người ẩn vào hư không, càng có người đứng chụm thành đoàn…

Lúc này, Lục Bào Thiên Khách lạnh lùng ngồi trên đài, thần thái lạnh băng. Theo hắn thấy, bình dân bị huyết tế chỉ là sâu kiến, sự sống chết của bọn họ không đủ thành đạo.

Lục Bào Thiên Khách đích thân tọa trấn ở nơi này, không chỉ tránh có người can thiệp bất bình, mà còn đề phòng có người nổi lòng tham. Bởi vì hắc thạch trên thị trường có giá trên trời, không chừng có người nổi lòng tham, bất ngờ ra tay cướp giựt hắc thạch.

– Khách Minh lại sắp thu hoạch không ít hắc thạch.

Nhìn thấy từng dãy bình dân bách tính bị áp giải tới, có người nói nhỏ:

– Khách Minh bội thu à nha.

– Đúng vậy, khó trách Khách Minh lại ra tay độc ác như thế. Tính thử thì lần này Khách Minh sẽ lũng đoạn thị trường hắc thạch, sau khi huyết tế xong thì hắc thạch trong tay bọn họ sẽ nhiều hơn tất cả hắc thạch của mọi người cộng lại.

– Xem nào, bình dân cùng tu sĩ Minh Lạc thành rơi vào tay Khách Minh có khoảng sáu bảy vạn.

Có cường giả đánh giá, nói:

– Sau khi huyết tế xong thì Khách Minh có thể thu được ngàn viên hắc thạch hoặc nhiều hơn, đúng là phát tài lớn.

– Tài sản khổng lồ như thế, nhất là hắc thạch có thể ích thọ duyên niên, khó trách Ngũ Đại Thiên Khách không tiếc dùng tới thủ đoạn này. Hồi báo phong phú như vậy, sợ rằng đã được Hươu Khách Ông cho phép, nên Khách Minh mới dám buông tay làm như thế.

Có lão tổ thế gia nói thầm.

– Lần này Khách Minh giàu to rồi.

Không ít người hâm mộ.

Lúc này, không còn ai chú ý tới bình dân bách tính nữa. Thậm chí, đã không còn ai quan tâm tới sự sống chết của bình dân bách tính nữa.

Trong mắt bọn họ, mấy vạn bình dân bị huyết tế chỉ là chuyện cỏn con. Thứ mà bọn họ quan tâm hơn đó chính là Hắc Minh rốt cuộc lấy được bao nhiêu hắc thạch trong lần huyết tế này.

Còn những bình dân bách tính bị áp giải, bọn họ không thể làm gì cả, ai cũng trắng tái mặt mày. Trước mặt Khách Minh, bọn họ giống như giun dế, mọi sự phản kháng đều vô dụng. Nói khó nghe thì một ngón tay của cường giả Khách Minh cũng có thể nghiền chết bọn họ.

Vào lúc này, bọn họ chỉ biết nhận mệnh mà thôi, cúi thấp đầu, yên lặng chờ đợi tử vong.

– Chuẩn bị.

Sau khi bình dân bách tính bị áp giải tới, Lục Bào Thiên Khách ra lệnh.

Lúc này, đao phủ đã giơ sẵn đồ đao, đồ đao trong tay chớp lóe.

– Một đám ngu xuẩn, quấy rầy ta ngủ ngon.

Ngay khi mọi người nín thở chờ đợi đồ đao rơi xuống thì một giọng nói lười biếng vang lên.

Trong thời điểm yên tĩnh như thế này đột nhiên xuất hiện giọng nói như thế, hơn nữa giọng nói này còn khinh bỉ tất cả mọi người, khiến tất cả mọi người choáng váng, không khỏi đưa mắt nhìn sang.

Mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên chậm chạp đi tới, dáng vẻ lười nhác, hơn nữa còn ngáp một cái, mệt mỏi vươn người.

Phía sau là Lâm Diệc Tuyết cùng Ngô Hữu Chính đi theo. Khi nhìn thấy Lâm Diệc Tuyết cùng Ngô Hữu Chính, không ít bình dân bách tính lập tức nhìn thấy hy vọng, bên trong ánh mắt tuyệt vọng dấy lên ánh sáng hy vọng.

– Đệ nhất hung nhân.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ uể oải đi tới, không ít người hét lên.

“Sa”

Lúc này, hiện trường dọn ra một con đường, vô cùng ngay thẳng, tốc độ rất nhanh. Trong nháy mắt, tất cả mọi người lùi lại, không ai dám cản đường hắn.

Đây chính là thế giới của cường giả, khi ngươi đủ mạnh rồi thì sẽ khiến người ta vô cùng kính sợ.

Hai ngày trước đệ nhất hung nhân ra tay tiêu diệt chiến hạm đoàn của Tàng Kim Động, tiêu diệt Thập Đại Kim Cương, uy danh như rồng, hơn cả Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế. Mọi người biết, đệ nhất hung nhân không chỉ cường đại vô song, mà hắn cũng như danh hiệu của hắn, là một người hung ác tàn khốc, một câu không hợp thì ra tay diệt cả nhà ngươi.

– Đệ nhất hung nhân.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ xuất hiện, không ít người kính sợ, đồng loạt nhìn Lý Thất Dạ, sau đó lại có người nhìn Lục Bào Thiên Khách.

Chương 3765: Ra Mặt (2)

Mọi người biết, đệ nhất hung nhân xuất hiện tuyệt đối sẽ không có chuyện tốt lành. Huống chi phía sau hắn chính là Lâm Diệc Tuyết cùng Ngô Hữu Chính, bọn họ là người sinh trưởng ở nơi này, hơn nữa Lý Thất Dạ lại chọn đúng thời điểm này xuất hiện.

– Không biết tôn giá có gì chỉ giáo?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ xuất hiện, Lục Bào Thiên Khách đứng dậy, ôm quyền, ăn nói khách khí.

Thái độ này của Lục Bào Thiên Khách rất là khách khí. Trước đó, khi bị lão tổ nọ chỉ trích, hắn vẫn ngạo nghễ ngồi trên kiệu, mặc dù gọi đạo huynh, thế nhưng không quá quan tâm.

Thế nhưng sau khi Lý Thất Dạ xuất hiện thì Lục Bào Thiên Khách không hề sĩ diện, cũng không hề tự cao tự đại, lập tức đứng dậy, ôm quyền chào đón, còn gọi một tiếng “tôn giá” nữa.

Nhìn thấy Lục Bào Thiên Khách khách khí như vậy, không ít người lén lút nhìn nhau. Đương nhiên, mọi người đều hiểu.

Mặc dù luận địa vị, luận thực lực thì Ngũ Đại Thiên Khách cao hơn Thập Đại Kim Cương, Ngũ Đại Thiên Khách liên thủ cũng mạnh hơn Thập Đại Kim Cương.

Thế nhưng thực lực của đệ nhất hung nhân thì cũng không phải bàn cãi, tay không tấc sắt tiêu diệt Thập Đại Kim Cương, hủy diệt chiến hạm đoàn, ngay cả Tàng Kim Động vô cùng mạnh mẽ cũng bị hắn coi là sâu kiến.

Đối mặt với địch nhân khủng bố như thế, cường đại như thế, ngay cả Lục Bào Thiên Khách trong Ngũ Đại Thiên Khách cũng không dám kiêu ngạo.

Theo Lục Bào Thiên Khách thấy, tồn tại cường đại như thế, nếu không đắc tội thì cố gắng không đắc tội.

– Không có gì chỉ giáo hết.

Lý Thất Dạ ngáp một cái, dáng vẻ yểu xìu, giống như vừa mới bị đánh thức, cơn buồn ngủ rất nặng. Hắn khoát tay áo, nói:

– Không có việc gì thì cút xéo đi, tất cả cút hết ra Minh Lạc thành.

Lý Thất Dạ vừa nói như thế, tất cả mọi người nhìn nhau. Lý Thất Dạ không chỉ nhắm đến Khách Minh, mà còn nhắm đến tất cả mọi người.

– Thật không tiện.

Lục Bào Thiên Khách ôm quyền nói:

– Lão phu ngu dốt, không rõ ý tứ của tôn giá, xin tôn giá chỉ rõ.

Lục Bào Thiên Khách là tồn tại uy danh hiển hách ở Đế Thống Giới, mặc dù không bằng Thái Thanh Hoàng hay Cổ Nhất Phi, thế nhưng trong những Chân Thần bất hủ ở Đế Thống Giới ngày nay, hắn cũng được xếp vào hàng nhân vật có tiếng tăm, là một vị Chân Thần bất hủ hết sức mạnh mẽ.

Lúc này, hắn nói như thế, buông thái độ thấp như thế, là chuyện hết sức đáng quý. Nhìn khắp Đế Thống Giới, không có mấy người có thể khiến hắn bày ra tư thái này.

Có thể khiến Lục Bào Thiên Khách bày ra tư thái này, cũng chỉ có nhân vật như Thái Thanh Hoàng, Cổ Nhất Phi mà thôi.

Dù sao, Lục Bào Thiên Khách không chỉ cường đại, mà sau lưng hắn còn có Khách Minh, đây chính là liên minh có mười mấy đạo thống làm nội tình, ai mà dám chọc bọn họ chứ?

– Cút.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Ngoại trừ cư dân, tu sĩ bản địa ra thì tất cả mọi người cút hết ra Minh Lạc thành, nếu như còn có chuyện như huyết tế phát sinh nữa thì ta diệt toàn tộc hắn.

Lý Thất Dạ vừa nói như thế, tất cả mọi người nhìn nhau. Lúc này mọi người mới biết Lý Thất Dạ tới đây can thiệp bất bình.

Lục Bào Thiên Khách nghe vậy, sắc mặt biến đổi. Hắn chính là nhân vật giẫm chân một cái thì thiên hạ biến sắc, đây là lần đầu tiên hắn bị người ta kêu cút ngay trước mặt người trong thiên hạ, trên thế gian này không có mấy người dám kêu hắn cút như thế.

– Hóa ra tôn giá vì chuyện này mà tới.

Lục Bào Thiên Khách không khỏi nhìn Lâm Diệc Tuyết cùng Ngô Hữu Chính sau lưng Lý Thất Dạ, nói chậm:

– Nếu như tôn giá đích thân tới đây rồi, như vậy thế này thì sao, bất kỳ người nào có liên quan tới tôn giá, tôn giá có thể dẫn đi, chúng ta lập tức thả ngươi…

– Ngu xuẩn.

Lý Thất Dạ khoát tay áo, cắt ngang Lục Bào Thiên Khách, nhàm chán nói:

– Nếu là vừa rồi thì ta có thể không trừng phạt các ngươi, thế nhưng bây giờ không giết các ngươi thì không được, ngu không ai bằng.

Lý Thất Dạ vừa nói như thế, Lục Bào Thiên Khách biến sắc, mặt cười cứng lại, sắc mặt lạnh lại:

– Tôn giá nhất định muốn chống lại Khách Minh chúng ta sao?

Lúc này, Lục Bào Thiên Khách không nói chống lại mình, mà nói chống lại Khách Minh, ý của câu nói này quá rõ. Lúc này, đối địch với hắn, cũng chính là đối địch Khách Minh.

– Khách Minh hay không Khách Minh gì chứ.

Lý Thất Dạ khoát tay, nói:

– Một đống cứt chó, hôm nay ta tiếp quản Minh Lạc thành, tất cả mọi người cút ra khỏi Minh Lạc thành, ai làm trái, giết không tha!

Nghe vậy, tất cả mọi người hít lạnh. Sau khi đệ nhất hung nhân nói ra câu nói này, không ai cho rằng hắn đang nói đùa.

Một người dám giết Thập Đại Kim Cương, căn bản không cần nói đùa, đồng thời cũng không phải cuồng vọng vô tri. Hắn dám nói như thế, thì hắn có thể làm được như thế.

Lục Bào Thiên Khách mặt mày khó coi, ở Đế Thống Giới ngày nay, không một ai dám nói Khách Minh bọn họ là “một đống cứt chó”, không một ai dám sỉ nhục Khách Minh bọn họ như thế cả.

– Tôn giá, ngươi phải nghĩ kỹ vào.

Lục Bào Thiên Khách sầm mặt lại, nói:

– Khách Minh chính là liên minh lớn nhất Đế Thống Giới, do vô số Chân Thần bất hủ liên hợp với nhau xây nên, sau lưng có hơn trăm cái đạo thống, không ai có thể cản. Tôn giá cảm thấy, vì bình dân như sâu kiến này mà trở thành kẻ thù với Khách Minh thì có đáng giá hay không?

Mặc dù Lục Bào Thiên Khách nói hơi quá, thế nhưng cũng coi như là tình hình thực tế, không ít tu sĩ cường giả gật đầu. Dù sao, vì bình dân mình không quen không biết mà trở thành kẻ thù với quái vật khổng lồ như Khách Minh, chính là thiếu sáng suốt.

– Khách Minh là cái thá gì chứ?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.

– Ngươi…audio coi am

Lục Bào Thiên Khách mặt mày khó coi, dù sao, bị người ta mắng là “cái thá gì chứ”, không ai có thể nuốt trôi cơn giận này.

Khách Minh bọn họ uy hiếp thiên hạ, hoành hành vô địch, nội tình thâm hậu, Tàng Kim Động không thể nào sánh bằng. Hôm nay lại bị Lý Thất Dạ mắng “cái thá gì chứ” ngay trước mặt người trong thiên hạ, Lục Bào Thiên Khách

làm sao có thể nuốt trôi cơn giận này chứ.

– Tôn gia, chỉ vì mấy con sâu kiến, có đáng giá không?

Lục Bào Thiên Khách thần thái lạnh lùng, hắn không phải là loại người sợ phiền phức, nếu như buông tay làm, Khách Minh bọn họ đã từng sợ ai chứ? Ai dám đối địch với Khách Minh, bọn họ giết không tha.

Có thể nói, theo Khách Minh, ngoại trừ ba cự đầu như Cửu Bí đạo thống ra thì bọn họ không kiêng kỵ đạo thống nào hết.

– Làm bạn với Khách Minh, thiên hạ mặc ngươi đi lại, đối địch với Khách Minh, hậu hoạn vô tận.

Lúc này Lục Bào Thiên Khách không còn khách khí như vừa rồi nữa.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 11 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)