1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 720 [Chương 3596 đến Chương 3600]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 720 [Chương 3596 đến Chương 3600]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3596: Giá Lâm (2)

Nhìn thấy khí chất ung dung cao quý của Binh Trì Hàm Ngọc, không ít người thán phục. Đồng thời phong tình quyến rũ của Binh Trì Hàm Ngọc cũng khiến không ít nam tử trẻ tuổi thần hồn điên đảo. Vưu vật trời sinh như vậy, có vô số người muốn chiếm đoạt nàng làm của riêng.

Khi Binh Trì Hàm Ngọc đến nơi thì Thang Hạc Tường, Quan Hải Đao Thánh cùng Tần Kiếm Dao cũng chào hỏi một câu.

– Chúc mừn Bát Trận Chân Đế lĩnh hội cổ trận.

Tần Kiếm Dao phong thái như tiên, nói rằng:

– Cổ trận vừa ra, chắc chắn sẽ giúp Cửu Bí đạo thống tăng thêm không ít phong thái.

– Lời này của Tần tiên tử khách khí rồi.

Binh Trì Hàm Ngọc quyến rũ tận xương, nói rằng:

– Tương lai đại thế thiên hạ còn cần Tần tiên tử dìu dắt một hai.

Tần Kiếm Dao nhẹ nhàng gật đầu, không nói thêm nữa.

– Bát Trận Chân Đế dùng tới cổ trận, sợ rằng ta chỉ có thể bỏ chạy mà thôi.

Sau khi chào hỏi thì Quan Hải Đao Thánh cười nói.

– Đao Thánh nói giỡn. Đao Thánh đao đạo cử thế vô song, Thiên Trập từng nói với ta, hắn rất tôn sùng đao đạo vô song của Đao Thánh.

Binh Trì Hàm Ngọc mặc dù là công chúa của Binh Trì thế gia, có tính cách tùy hứng của công chúa, thế nhưng ngay thời điểm quan trọng thì lại có biểu hiện tự nhiên hào phóng, tiến thối có độ.

Quan Hải Đao Thánh cười lớn, không coi là thật.

– Chúc mừng Thiên Trập huynh lĩnh hội cổ trận.

Ngay cả đối thủ cạnh tranh với Bát Trận Chân Đế như Thang Hạc Tường cũng hào phóng đi tới chúc mừng Binh Trì Hàm Ngọc.

– Hàm Ngọc công chúa thật sự quá lộng lẫy, cũng chỉ có nhân kiệt như Bát Trận Chân Đế thì mới có thể xứng với tuyệt thế nữ tử như nàng.

Có người suýt xoa, hâm mộ nói rằng.

Ngay khi đám người Tần Kiếm Dao, Binh Trì Hàm Ngọc chào hỏi lẫn nhau thì Lý Thất Dạ dẫn theo Liễu Sơ Tình đi tới bên cạnh hồ nước hoàng kim.

– Tân hoàng tới, tân hoàng tới.

Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Khi nhìn thấy Lý Thất Dạ, cũng không biết là ai thốt lên như vậy. Ngay lập tức, vô số ánh mắt đổ dồn lên người Lý Thất Dạ.

Nếu như là trước đây thì khi nhìn thấy Lý Thất Dạ, mọi người sẽ tỏ vẻ khinh thường, thậm chí còn thấp giọng khinh bỉ mấy câu. Chẳng hạn như hôn quân, chẳng hạn như bùn nhão không đắp được tường, chẳng hạn như phế vật… vân vân và mây mây…

Thế nhưng trải qua trận huyết tẩy ở thạch lâm thì tất cả mọi người nhận ra rằng tân hoàng không chỉ là một tên hôn quân, mà hắn còn là một tên bạo quân. Dưới thủ đoạn thiết huyết tàn bạo, rất nhiều người câm nín như hến, không có ai dám tùy tiện nói xấu tân hoàng.

Nhất thời, mọi người nín thở, nhìn chằm chằm tân hoàng. Mọi người muốn biết tân hoàng có thủ đoạn gì.

Đứng cạnh hồ nước, Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Hồ sâu như vậy, chẳng lẽ muốn ta bơi sang sao. Lỡ như ta chết đuối trong hồ thì biết phải làm sao bây giờ?

Tân hoàng thình lình nói như thế làm tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau.

“Soạt, soạt, soạt, soạt”

Ngay khi tân hoàng vừa nói xong thì trong hồ nổi lên từng tôn hình người. Những tôn hình người này đều vô cùng cao lớn, chân đạp đại địa, đầu đội trời xanh, hồ nước chỉ có thể dâng lên tới rốn của những tôn hình người này mà thôi.

Khi những tôn hình người cao lớn này đứng thẳng thì thần uy khiếp người, hệt như những tôn thần linh vô địch thế gian đang đứng đó.

– Đó là gì…

Nhìn những tôn thần linh đứng trong hồ nước, thần uy khiếp người, bao trùm vạn vực, khiến cho không ít người hai mắt tròn xoe.

“Soạt” Có tiếng nước chảy vang lên, bên trong hồ vậy mà lại xuất hiện một cây cầu ngọc. Cây cầu ngọc này dùng thần ngọc quý báu điêu khắc, toàn bộ cầu ngọc đầy ắp khí hỗn độn. Cây cầu ngọc này bắt trên hồ nước, tựa như có thể nối thẳng tới tiên vực, mang tới cảm giác thần thánh không thể xâm phạm.

“Soạt…”

Ngay lúc này, tiếng nước inh ỏi, bọt nước tung tóe. Chỉ thấy những tôn thần linh cao lớn quỳ trong hồ nước, hai tay nâng cầu ngọc.

– Bệ hạ khởi giá…

Có tiếng quát khẽ vang lên, hệt như có thiên quân vạn mã đang bảo vệ. Trong nháy mắt, tất cả mọi người có ảo giác rằng, dường như có một vị hoàng đế chí cao vô thượng đang đi tuần, hắn bao trùm cửu thiên thập địa, chư thiên thần linh đều phải quỳ gối chào đón hắn, vô cùng rung động lòng người.

Một tiếng “bệ hạ khởi giá” làm rung động chư thiên, uy hiếp vạn vực. Trong nháy mắt, có vô số người đáy lòng sợ hãi, bản năng cảm thấy e sợ, khiến cho một ít người hai chân mềm nhũn, không kiềm chế được mà quỳ gối trên mặt đất.

Chư thiên thần linh đưa hai tay nâng cầu ngọc, quỳ gối xuống đất, thần uy vẫn tràn ngập như cũ. Đây không phải là thần uy vô thượng nhất của chúng, thế nhưng thần uy này cũng đủ đê khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Chính vì thế mới thể hiện được chí tôn vô thượng, bao trùm cửu thiên, vượt trên vạn thần, duy ngã độc tôn.

Cảnh tượng này thật sự quá chấn động lòng người. Phô trương như thế, nhìn khắp Cửu Bí đạo thống, thậm chí là toàn bộ Đế Thống Giới thì cũng không có mấy người có thể có được.

Cây cầu ngọc này bắt trên hồ nước, nối thẳng tới chính giữa hồ nước.

Lúc này, Lý Thất Dạ tùy ý bước lên cầu ngọc, còn Liễu Sơ Tình thì kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, chậm rãi đi theo phía sau Lý Thất Dạ.

Khi Lý Thất Dạ đi trên cầu ngọc thì đám mây lơ lửng dưới chân. Lúc này hắn là tồn tại chí cao vô thượng, là vua của chúng thần, bao trùm cửu thiên, thống ngự vạn thế. Khi đứng trên cầu ngọc nhìn xuống thì cường giả vạn thế chẳng qua chỉ là sâu kiến mà thôi.

Cầu ngọc thần thánh chí cao như vậy, thế mà Lý Thất Dạ lại đi rất tùy ý, giống như đang đi dạo hóng gió, giống như đang đi trên một cây cầu đá bình thường tới mức không thể bình thường hơn.

Lúc này trên người Lý Thất Dạ không có thần uy kinh thiên hay khí thế ngập trời, mà bộ dáng của hắn rất tùy tiện, không hề khác người bình thường là mấy.

Nhưng, mặc dù hắn bình thường là thế, thế nhưng khi hắn đi trên cầu ngọc chí cao vô thượng thì lại có cảm giác rất hài hòa, không hề khiến người ta cảm thấy đường đột. Dường như cây cầu ngọc chí cao vô thượng này cũng chỉ có người bình thường như hắn mới có thể tùy ý đi lại.

Nhất thời, toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh. Mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, rất nhiều người không thể dứt khỏi cảnh tượng này, rất nhiều người bị thần uy cuồn cuộn vô tận chấn nhiếp.

Thử nghĩ mà xem, chư thiên thần linh quỳ gối đưa tay nâng cầu ngọc cung nghênh Lý Thất Dạ đi đến. Quyền uy như thế, nhìn khắp Cửu Bí đạo thống, thậm chí là toàn bộ Đế Thống Giới cũng không có mấy ai có thể làm được. Ngay cả khi Thái Thanh Hoàng còn sống thì cũng không có được thần uy vô thượng như thế.

Chương 3597: Quân Lâm Thiên Hạ

– Đây… đây… đây có phải là huyễn tượng, có phải là chướng nhãn pháp không?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ tùy ý đi lại trên cầu ngọc, có tu sĩ lẩm bẩm.

Rất nhiều người cảm thấy khó tin, một tên phế vật như tân hoàng có thể khiến cho chư thiên thần linh quỳ gối nghênh đón sao? Căn bản là không thể nào. Chuyện này, ngay cả Thái Thanh Hoàng cũng không thể làm được.

Cho nên mọi người cảm thấy đây là thủ đoạn của tân hoàng, chỉ là hoa hòe hù người mà thôi.

– Hình như không phải, thế nhưng, lại không giống thần linh thật sự.

Có lão tổ thế gia mở thiên nhãn, thế nhưng vẫn không thể nhìn thấu cảnh tượng này, không khỏi lầm bầm:

– Huyễn tượng sẽ không có thần uy như thế này, nếu có thì cũng phải cần thần uy rất mạnh để chèo chống, như vậy cũng có nghĩa bản thân hắn rất là cường đại, như vậy thì không thể gọi là huyễn tượng, mà là dị tượng. Thế nhưng đây không phải là chướng nhãn pháp hay huyễn tượng, thần uy này là thần uy thật sự.

– Không phải huyễn tượng thì là cái gì?

Vẫn có người không tin tân hoàng có thể chèo chống dị tượng cường đại như thế, nói rằng:

– Nếu như tân hoàng thật sự cường đại như vậy thì cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như bây giờ.

Câu này, không ai trả lời được. Rất nhiều người đều tin tân hoàng không có cường đại như thế.

Ngay cả những tồn tại như Tần Kiếm Dao, Quan Hải Đao Thánh nhìn thấy cảnh này cũng ngưng mắt. Bởi vì bọn họ có thể nhìn ra đây không phải là chướng nhãn pháp.

Ánh mắt của Thang Hạc Tường thì càng co rút tròng mắt, nét mặt lạnh lùng, sâu trong tròng mắt bùng nổ sát khí. Lúc này, sát ý trong lòng hắn càng trở nên kiên định.

Thang Hạc Tường rất muốn trèo lên hoàng vị. Đại thế hôm nay, nếu như hắn không thể trèo lên hoàng vị thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa. Thế nhưng nếu như hắn muốn trèo lên hoàng vị thì tân hoàng chắc chắn sẽ trở thành vật cản của hắn. Nếu như tân hoàng càng cường đại, nội tình càng dày thì uy hiếp cũng sẽ càng lớn.

Cho nên lúc này Thang Hạc Tường không tiêu diệt được tân hoàng thì sẽ không từ bỏ. Bằng không thì sẽ càng trở nên phức tạp, sẽ bất lợi đối với kế hoạch tương lai.

Nhìn Lý Thất Dạ tùy ý đi trên cầu ngọc, nét mặt của Binh Trì Hàm Ngọc cũng nghiêm lại. Khi nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt của nàng có chút phức tạp. Trước đó nàng chẳng thèm nhìn tới tân hoàng, thậm chí là cảm thấy chán ghét.

Một gã đàn ông hoang dâm vô độ, tham lam háo sắc, ngu ngốc vô năng thì làm sao có thể lọt vào con mắt của thiên chi kiêu nữ như nàng chứ. Trong lòng nàng, thứ đàn ông như thế chẳng khác gì giòi bọ. Cho nên nàng rất là chán ghét tân hoàng.

Thế nhưng bây giờ dường như không phải lại như thế, có rất nhiều thứ thay đổi, có một số chuyện biến hóa theo phương hướng mà bọn họ không thể ngờ tới.

Phải biết rằng giữa hai người từng có hôn ước, sau này Binh Trì thế gia hủy bỏ hôn ước này, mà tất cả những biến hóa hiện giờ đều không phải là chuyện tốt đối với bọn họ.

– Có chút mờ ảo.

Lý Thất Dạ đi chậm trên cầu ngọc, không hề nóng nảy. Mà khi chúng thần linh quỳ gối nâng cầu ngọc thì không ai dám đi vào hồ nước này. Nhìn thấy như thế, Quan Hải Đao Thánh nghiêm mắt, thều thào rằng.

Ngay cả Quan Hải Đao Thánh kiến thức uyên bác cũng không thể nhìn ra ảo diệu.

– Cuối cùng là cái gì? Là huyễn tượng sao?

Thang Hạc Tường hừ lạnh. Từ tận đáy lòng hắn không muốn tin tân hoàng lại cường đại như thế. Dù sao thì ngày trước tân hoàng là tên phế vật bị đuổi khỏi hoang vị, đánh mất giang sơn.

– Không phải huyễn tượng.

Lúc này Tần Kiếm Dao mặt mày trịnh trọng, chầm chậm nói rằng:

– Đây là nội tình của Cửu Liên Sơn. Bằng không thì tại sao Cửu Liên Sơn lại sừng sững trăm ngàn vạn năm vẫn không ngã, từng có rất nhiều cự phách tới Cửu Liên Sơn thế nhưng vẫn không thể rung chuyển nó.

Tần Kiếm Dao mặc dù không có du lịch thiên hạ như Quan Hải Đao Thánh, thế nhưng trong ngực nàng có vạn quyển sách, học thứ uyên bác.

– Nội tình của Cửu Liên Sơn?

Binh Trì Hạm Ngọc ngạc nhiên, nói rằng:

– Tại sao hắn lại có thể điều khiển nội tình của Cửu Liên Sơn chứ? Đây là chuyện không thể nào.

– Cũng không biết được.

Tần Kiếm Dao nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:

– Đây là bí mật của Cửu Liên Sơn. Thế nhưng có một lời đồn đãi nói rằng có một khả năng có thể làm được chuyện này, đó chính là khi ngươi nắm giữ đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống thì ngươi có thể điều khiển được toàn bộ đại thế của Cửu Bí đạo thống. Đến khi đó toàn bộ Cửu Bí đạo thống đều nằm gọn trong tay ngươi, điều khiển nội tình của Cửu Liên Sơn không phải việc khó.

– Nắm giữ đạo nguyên?

Quan Hải Đao Thánh lắc đầu, nói rằng:

– Chuyện này chỉ là truyền thuyết. Nghe đồn ngay cả Cửu Ngưng Chân Đế tu đủ cửu bí cũng chỉ có thể điều khiển được đại thế của Cửu Bí đạo thống, cũng chỉ có thể điều khiển được một phần sức mạnh đạo nguyên mà thôi, còn phần đạo nguyên…

Nói tới đây, Quan Hải Đao Thánh thở dài.

Đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống vẫn luôn là bí ẩn, không ai biết đạo nguyên ở đâu, cũng không ai từng nhìn thấy đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống. Có truyền thuyết nói rằng, ngoại trừ thủy tổ Cửu Bí ra thì không ai biết đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống ở đâu cả.

Cũng chính vì vậy từ xưa tới nay chưa từng có ai thật sự nắm giữ đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống. Tối đa cũng chỉ có thể nắm giữ một phần đại thế của Cửu Bí đạo thống mà thôi.

– Hừ, nắm giữ đạo nguyên? Chỉ bằng hắn?

Thang Hạc Tường lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ đang đi trên cầu ngọc, hừ lạnh.

Mặc dù hắn không nói thêm gì nữa, thế nhưng nét mặt đã quá rõ ràng. Từ tận đáy lòng Thang Hạc Tường vẫn luôn xem thường tên hôn quân như tân hoàng. Dù sao thì tân hoàng từng bị bọn họ đuổi khỏi hoàng vị, bị bọn họ tước đoạt giang sơn. Thang Hạc Tường luôn coi tên phế vật này là bại tướng dưới tay.

– Hắn có thể nắm giữ đạo nguyên sao? Nếu như phải thì vì sao hắn lại bị đuổi khỏi hoàng vị.

Binh Trì Hàm Ngọc lầm bầm. Nàng tuy không tin lắm, thế nhưng chuyện này dường như đang biến hóa theo phương hướng mà bọn họ không cách nào dự đoán được. Nàng cảm giác được Lý Thất Dạ đang biến hóa, chuyện này khiến cho lòng nàng cảm thấy mâu thuẫn.

Tần Kiếm Dao không nói gì thêm, ánh mắt của nàng thâm thúy, âm thầm thở dài. Lúc này nàng hối hận quyết định ngày đó. Có lẽ tân hoàng không giống như mọi người đã tưởng. Có lẽ tân hoàng thật sự thâm tàng bất lộ. Hánh vi ngày trước chỉ là để lừa gạt chúng sinh mà thôi. Lúc này, trong lòng nàng cảm thấy ngổn ngang.

Chương 3598: Ngực Lớn Nói Chuyện Trước (1)

Oanh!

Trong nháy mắt này thiên địa chấn động, vạn vực chìm nổi, trong thời gian ngắn một người một bước đi lên, trên người tỏa ra hào quang sáng ngời, bao trùm chư thần, hắn đứng đó làm thiên địa phải ảm đạm tránh lui.

Hắn bế nghễ nhân sinh, có thể chưởng càn khôn, có thể đoạn muôn đời, có thể diệt thời gian!

Thế Đế, Thế Đế chân thân đến, vào lúc này có một thân ảnh đi tới từ phía chân trời.

Một tiếng “Đùng” thật lớn, sau khi Thế Đế chân thân xuất hiện, bầu trời và hiện dị tượng không ngừng xuất hiện, lực lượng tăng vọt giống như phán xét thế gian, mặc kệ ngươi là phàm nhân nhỏ bé như con kiến hôi hay là Đại Đế có mười hai thiên mệnh, tất cả đều bị phán xét.

– Thiên tru!

Thời điểm lực lượng này xuất hiện, mười hai Đại Đế sợ hãi, sau khi trở thành Đại Đế bọn họ không sợ gì cả, nhưng mà khi thiên tru xuất hiện, cho dù là Đại Đế mười hai thiên mệnh cũng biến sắc.

Dưới thiên tru nhất định tan thành mây khói, cho dù Đại Đế mười hai thiên mệnh cũng không được, Viêm Đế, Lan Đế xuất thân từ cửu giới Tiên Đế chính là ví dụ tốt nhất!

Thiên tru không ai ngăn cản, tất cả đều chắc chắn tan thành mây khói, chắc chắn thân tử đạo tiêu!

– Đi!

Lúc lực lượng phán xét xuất hiện, Thế Đế ra tay, một chiêu chặt đứt nhân quả, phong tuyệt muôn đời, đám Đại Đế đã không dám muốn thiên mệnh nữa, lập tức vượt qua thời gian, thoát ly thế gian, mang theo mười hai Đại Đế lập tức tróc ra khỏi chủ không gian, biến mất trong nháy mắt.

Thế Đế tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, hắn đến đây mang theo mười hai Đại Đế, mang bọn họ biến mất, chỉ còn lại sáu đầu thiên mệnh bị khóa.

Thế Đế là người sát phạt quyết đoán, sáu đầu thiên mệnh này cũng không cần, cũng chặt đứt!

Thế Đế chân thân đích thân tới, đó cũng không phải vì trấn giết Lý Thất Dạ, hắn tới cứu mười hai Đại Đế. Hắn không tiếc mạo hiểm thiên tru xuất hiện, tự mình đi cứu mười hai Đại Đế nơi đây.

Bởi vì Lý Thất Dạ học được Tử Thư, là hắn biết đại cục đã định, có được Tử Thư trừ phi là thương thiên, hoặc là Lý Thất Dạ già yếu mà chết, hoặc tìm ra ba tử hồn, nếu không không ai có thể giết được Lý Thất Dạ.

Cho nên trong thời gian ngắn Thế Đế quyết định ra tay, chân thân đích thân tới, lập tức cứu mười hai Đại Đế sau đó biến mất.

Khi Thế Đế mang theo mười hai Đại Đế lẩn trốn rời đi, lực lượng thiên tru nhanh chóng biến mất.

Thiên tru sinh ra vì Thế Đế, hiện tại Thế Đế ẩn trốn cho nên mất đi mục tiêu, cho nên lực lượng thiên tru trở nên nhạt nhòa.

Nhìn qua Thế Đế biến mất, lực lượng thiên tru nhạt nhòa, Lý Thất Dạ nói:

– Thiển lão đầu trốn quá lâu, vừa xuất thế đã gặp thiên tru, điều này thật sự là nguy hiểm nha.

Thế Đế hắn đã đứng ở đỉnh phong, có được mười hai thiên mệnh, từ lúc đó hắn đã tránh né thiên tru, mười hai thiên mệnh sẽ gặp thiên tru, tỷ lệ hắn dẫn thiên tru tới quá lớn, thậm chí có thể nói chỉ cần hắn vừa xuất thế sẽ dẫn tới thiên tru.

Trong thập giới bất cứ là ai, chỉ cần chịu tải thiên mệnh, chỉ cẩn trở thành Đại Đế Tiên Vương sẽ có tỷ lệ đưa thiên tru tới.

Nhưng mà Đại Đế Tiên Vương sáu thiên mệnh dẫn thiên tru tới quá thấp, đặc biệt Đại Đế Tiên Vương chỉ có một hai đầu thiên mệnh có tỷ lệ còn nhỏ hơn.

Nếu như Đại Đế Tiên Vương có hơn sáu thiên mệnh, bọn họ có tỷ lệ đưa thiên tru tới quá lớn, như Thế Đế thì không cần nhiều lời.

Bất kể như thế nào, trở thành Đại Đế Tiên Vương sẽ dẫn tới thiên tru, cho nên Đại Đế Tiên Vương kết thúc thời đại của mình đều nhao nhao lánh đời không xuất thế, đều nhất nhất trốn đi, thậm chí có Đại Đế Tiên Vương còn chưa chấm dứt thời đại của mình đã trốn đi trước thời gian.

“Tư” một tiếng thật lớn, thời điểm này sáu đầu thiên mệnh dung hợp, sau đó chúng sáng lên, tỏa ra hào quang và sinhe mệnh lực khôn cùng.

– Đáng tiếc, Thiển lão đầu vẫn cẩn thận, thủ đoạn thật sự nghịch thiên vô địch, nếu không phải chân thân tới. Một lần có thể thu bốn mươi cái thiên mệnh, như thế đã đủ rồi, cần gì đi đào hầm cho Đại Đế khác nhảy vào.

Nhìn sáu thiên mệnh đã hoàn toàn dung hợp, Lý Thất Dạ lắc đầu, có chút tiếc nuối nói.

Thời điểm đi lên thập giới, Lý Thất Dạ đã chuẩn bị vì hôm nay, hắn biết đám chư đế chúng thần không bỏ qua cho mình, nếu như nói có thể săn giết mình, bọn chúng sẽ không bỏ qua.

Cho nên Lý Thất Dạ đợi đám người Thế Đế đến săn giết, hắn cần thập giới Đại Đế đưa thiên mệnh, hắn ba đầu đại đạo, mười hai cái pháp tắc cần thiên mệnh hàm dưỡng.

Thậm chí Lý Thất Dạ ý định một lần kiếm đủ, nếu như hắn có thể một lần kiếm đủ tất cả, vậy ý nghĩa hắn có vốn liếng chiến đến cuối cùng.

Đáng tiếc, Thế Đế quá cẩn thận, hắn ra tay cũng quyết đoán, cho nên trong thời gian ngắn bỏ qua sáu cái thiên mệnh, cứu đám người Đạo Long Thiên Đế rời đi, làm cho Lý Thất Dạ chỉ đạt được sáu cái thiên mệnh.

“Ông” một tiếng thật lớn, hiện tại tử ấn sáng lên, hoa sen nâng Lý Thất Dạ bay lên, trong nháy mắt biến mất sâu trong hư không.

Tử ấn nâng Lý Thất Dạ vượt qua lĩnh vực mênh mong, cuối cùng phá tan bầu trời, trong nháy mắt tư ấn mang hắn đi vào thập giới.

Một tiếng “Ầm” thật lớn, sau khi tử ấn biến mất, Lý Thất Dạ té xuống đất, sau đó hắn cười cười, vỗ vỗ bùn đất trên người.

Lúc này Lý Thất Dạ nhìn qua chung quanh, ánh mắt sáng ngời, dường như nhìn không thấy chân trời.

Trước mặt đại địa màu đỏ, đại địa rộng lớn khôn cùng, dường như lớn mấy ngàn vạn dặm.

Đứng ở nơi này, bước trên loạn thạch, hắn cảm giác chân bị phỏng, giống như đang bước trên than lửa, giống như đang khảo nghiệm ý chí.

– Thanh Châu, hỏa thêu bích, đây là nơi không tệ, là nơi bách tộc tụ tập.

Lý Thất Dạ đứng ở nơi này, hô hấp không khí nóng bỏng, liếm liếm bờ môi, cười nói.

Thập giới mười ba châu, Thanh Châu là một trong đó, hơn nữa Thanh Châu cũng là nơi bách tộc tụ tập, trong Thanh Châu có hàng tỉ Nhân tộc, Thạch Nhân, Mị Linh… Có tu sĩ và phàm nhân.

Thanh Châu rộng lớn khôn cùng, mênh mông bao la bát ngát, thậm chí có thể nói không có người rõ ràng Thanh Châu lớn bao nhiêu. Không nói khoa trương. Thanh Châu rộng lớn không thua bất cứ thế giới nào trong cửu giới.

Trong mười ba châu, Thanh Châu là nơi bách tộc hưng thịnh nhất, mặc dù nói Thanh Châu trong suy nghĩ của bách tộc kém Kiêu Hoành Châu, nhưng trước chiến dịch săn đế, Thanh Châu và Kiêu Hoành Châu là hai nơi duy nhất bách tộc có địa vị ngang thần, ma, thiên tam tộc.

Chính là vì như thế, Kiêu Hoành Châu và Thanh Châu bị rất nhiều hậu nhân bách tộc xem là thánh địa.

Trong mười ba châu, Kiêu Hoành Châu là là nơi đầu tiên bách tộc có địa vị sánh ngang thần, ma, thiên tam tộc, mà Thanh Châu là nơi thứ hai.

Trước cuộc chiến săn đế, con dân bách tộc đều nguyện ý ở lại Kiêu Hoành Châu cùng Thanh Châu. Bởi vì hai châu này cực kỳ an toàn, đương nhiên bách tộc có thể được bảo hộ, đây là do tiên hiền cố gắng, là bọn họ không ngừng chiến đấu mới thắng được địa vị như vậy.

Trước cuộc chiến săn đế, Thanh Châu và Kiêu Hoành Châu có được địa vị sánh ngang thần, ma, thiên tam tộc phải quy công cho Tiên Đế Kiêu Hoành Tiên Đế cùng Cổ Thuần Tiên Đế.

Chương 3599: Ngực Lớn Nói Chuyện Trước (2)

-… Phản đồ chính là phản đồ. Cho dù ta có thành thật làm hoàng đế thì sau khi Thái Thanh Hoàng chết, các ngươi vẫn sẽ cử binh làm phản. Ta hoang dâm vừa vặn để các ngươi có cớ làm phản sớm hơn mà thôi. Ngươi có thể còn sống đứng ở chỗ này là vì trước đó ta không có hứng thú giết ngươi mà thôi!

Nghe Lý Thất Dạ nói như thế, không ít người đưa mắt nhìn nhau. Nhất thời mọi người đều có cùng một suy nghĩ.

Sáu quân đoàn lớn cử binh làm phản, Binh Trì thế gia cùng Vạn Trận quốc hợp tác soán vị, chẳng lẽ chỉ bởi vì tân hoàng hoang dâm vô đạo thôi sao?

Thái Thanh Hoàng băng hà, cho dù tân hoàng thành thật nắm đại quyền thiên hạ thì có mấy ai sẽ từ bỏ cơ hội đoạt quyền này chứ. Tân hoàng chưa ngồi vững hoàng vị chính là thời cơ tốt nhất.

– Nói bậy bạ…

Thang Hạc Tường quát lạnh, nói rằng:

– Quân có đức thì thần tận trung…

Lý Thất Dạ cười một tiếng, nói rằng:

– Đừng nói nữa, nói nhiều hơn chỉ tổ khiến ngươi khó xử mà thôi. Ngươi có tìm một trăm cái cớ thì cũng không thể rửa sạch sự thật là ngươi lâm trận làm phản. Bất Trận Chân Đế không mất một binh một tốt thì đã công phá được hoàng cung. Ngươi nói thử xem là ai mở thành nghênh địch, là ai phản chiến trở giáo. Đúng, ta là hôn quân, rồi đấy, mọi người nói thử xem, thân là hoàng tộc Đấu Thánh vương triều, là ai đã giao đế đô cho địch nhân, là ai mở cửa thành nghênh địch vào thành?

– Ngươi…

Nhất thời, Thang Hạc Tường mặt mày đỏ bừng, hồi lâu không nói ra lời.

Không ít người đưa mắt nhìn Thang Hạc Tường. Mọi người không ai nói gì, thế nhưng vẻ mặt đã nói hết tất cả.

Cũng giống như Lý Thất Dạ nói, tân hoàng là hôn quân, hắn hoang dâm vô đạo. Thế nhưng, thân là quân đoàn trưởng Cấm Vệ quân, nhưng mà Thang Hạc Tường lại không phái ra một binh một tốt thì đã mở cửa thành nghênh địch. Cho dù có hàng trăm lý do đi chăng nữa thì cũng không thể rửa sạch vết nhơ làm phản của hắn.

– Thiên hạ giang sơn, người có đức có thể chiếm.

Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc đã ổn định được lửa giận trong lòng, khoan thai nói chậm:

– Người có đức thì được người khác giúp, kẻ không có đức thì bị người khác quay lưng. Ngươi đánh mất giang sơn là bởi vì bị người trong thiên hạ quay lưng.

– Hay cho câu người có đức thì được trợ giúp, kẻ không có đức thì bị quay lưng.

Lý Thất Dạ bật cười:

– Nói như vậy thì ai mới có đức nắm lấy giang sơn này đây?

– Bát Trận Chân Đế.

Binh Trì Hàm Ngọc hết sức tự tin, không hề che đậy, trầm giọng nói rằng:

– Chân Đế quân lâm thiên hạ là nghĩ cho phúc lợi của thương sinh, có thể nắm giữ quyền hành.

Mọi người đều biết chuyện tranh giành hoàng quyền, thế nhưng mọi người lại không nói ra miệng. Bây giờ thí sinh tranh giành hoàng quyền ưu tú nhất đó chính là Thang Hạc Tường cùng Bát Trận Chân Đế.

Nhưng mà, trước mặt người trong thiên hạ, Thang Hạc Tường cũng vậy, Bát Trận Chân Đế cũng vậy, bọn họ không dám nói thẳng mình là hoàng đế Cửu Bí đạo thống, không dám nói cũng chỉ có bọn họ mới có tư cách làm hoàng đế.

Thế nhưng lúc này Binh Trì Hàm Ngọc lại thẳng thắng trước mặt người trong thiên hạ, đã chọc thủng tầng cửa sổ trong nội tâm của mọi người.

– Đúng là có ý tứ. Mặc dù ngươi ngực lớn không não, thế nhưng ít ra lại ngu xuẩn rất đáng yêu.

Lý Thất Dạ bật cười:

– Ít nhất so với một số người liều mạng muốn làm hoàng đế thế nhưng lại không dám nói ra miệng, trái lại còn ra vẻ đạo mạo vì thiên hạ, vì thương sinh, giống như bị người ta ép buộc làm hoàng đế không bằng.

– Thế nhưng, sợ rằng vị hôn phu của ngươi có muốn làm hoàng đế đi chăng nữa thì cũng không có cơ hội.

Nói tới đây thì Lý Thất Dạ dừng lại, mỉm cười.

– Chẳng lẽ ngươi có cơ hội hay sao?

Binh Trì Hàm Ngọc hừ lạnh.

– Giang sơn này, ngoại trừ ta ra thì còn ai có thể nắm giữ?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Quá khứ ta là hoàng đế, hiện tại ta vẫn là hoàng đế, tương lai cũng sẽ như thế.

– Hừ, không thể phủ nhận quá khứ ngươi từng là hoàng đế, thế nhưng hiện tại thì nằm mơ đi thôi.

Binh Trì Hàm Ngọc không hề khách khí, đều đã thẳng thắng với nhau rồi, còn cần gì phải làm bộ khách sáo nữa. Nàng nói rằng:

– Cho dù ngươi muốn trèo lên hoàng vị thì ngươi lấy cái gì để tranh giành giang sơn? Ngươi có một binh một tốt nào không?

– Thiên Trập chính là Chân Đế, tiền đồ vô lượng, tương lai sẽ vấn đỉnh Đạo Tổ, được thiên hạ ủng hộ, có Binh Trì thế gia, Vạn Trận quốc chung tay ủng hộ, ngôi vị hoàng đế, chắc chắn phải có.

Binh Trì Hàm Ngọc nói năng hết sức tự tin, hết sức hùng hồn, nói rằng:

– Ngươi ngoại trừ đã từng làm hoàng đế ra thì có gì có thể phân cao thấp với Thiên Trập chứ? Hoàng quyền, không phải Thiên Trập thì còn là của ai nữa chứ.

Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc nói rất thẳng thừng, không hề che đậy. Không giống như trước, rõ ràng có ý định tranh đoạt hoàng vị, thế nhưng Binh Trì thế gia cùng Vạn Trận quốc lại không dám nói ra khỏi miệng.

Bây giờ Binh Trì Hàm Ngọc nói thẳng trước mặt mọi người trong thiên hạ, cũng tượng trưng quang minh chính đại ủng hộ Bát Trận Chân Đế, sẽ không thay đổi, quyết tâm đi đến cuối cùng.

Binh Trì Hàm Ngọc nói như vậy, cũng có nghĩa bọn họ không chừa đường lui trong việc tranh đoạt hoàng quyền nữa, bọn họ muốn làm tới cùng.

Cho nên, khi Binh Trì Hàm Ngọc nói ra những lời này, tất cả mọi người đều hít lạnh một hơi.

Binh Trì Hàm Ngọc hùng hồn nói ra những lời này, làm cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây nín thở.

Thân là vị hôn thê của Bát Trận Chân Đế, khi nàng nói ra những lời này thì cũng đã đại biểu cho việc Bát Trận Chân Đế quyết tâm giành được hoàng vị.

Trong lòng mọi người đều biết rằng Bát Trận Chân Đế hoàn toàn có thể giành được hoàng vị, thế nhưng tuyên bố cùng không tuyên bố là hai chuyện khác nhau.

Nghe Binh Trì Hàm Ngọc nói như thế, Thang Hạc Tường hừ nhẹ, không tỏ thái độ. Thân là ứng cử viên hoàng đế còn lại, nghe Binh Trì Hàm Ngọc nói như vậy, hắn cảm thấy bất mãn.

– Có chút thú vị.

Lý Thất Dạ bật cười, nhìn thoáng qua Binh Trì Hàm Ngọc, cười nói:

– Xem ra ngươi rất tự tin với vị hôn phu của ngươi. Thế nhưng, hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều.

– Chỉ bằng ngươi sao?

Binh Trì Hàm Ngọc lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, ngạo nghễ nói rằng:

– Thiên Trập là người đáng giá tín nhiệm, ủng hộ hắn, ta tin hắn sẽ không khiến ta thất vọng.

– Vậy ngươi làm sao biết ta không đáng tín nhiệm, không đáng để ủng hộ? Chỉ bởi vì mọi người nói ta là hoàng đế ngu ngốc vô năng, vì vậy các ngươi đưa công chúa giả tới thực hiện hôn ước?

Lý Thất Dạ cười nói.

Chương 3600: Có Chút Thú Vị

– Ánh Kiếm đường muội là đủ xứng với ngươi rồi.

Binh Trì Hàm Ngọc ngạo nghễ nói rằng.

– Nói như vậy là ta không xứng với ngươi rồi.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

– Vậy có nghĩa là, theo ngươi thấy, Bát Trận Chân Đế mới xứng với ngươi sao.

– Không sai.

Binh Trì Hàm Ngọc đã quyết tâm, lạnh lùng nói rằng:

– Con người quý ở tự biết mình! Ngươi nên biết khó mà lui đi.

Mọi chuyện đã thành định cục rồi, Binh Trì Hàm Ngọc không muốn biện giải cho mình, mà dứt khoát trả lời thẳng thắng.

– Ta đột nhiên có một ý tưởng.

Lý Thất Dạ sờ cằm, nói rằng:

– Đã ngươi cảm thấy hơn người như thế, vậy nếu như ta giết Bát Trận Chân Đế, để ngươi làm trâu làm ngựa thì ngươi sẽ cảm thấy như thế nào? Ta đột nhiên cảm thấy rằng, chuyện này rất thú vị.

– Bằng ngươi?

Binh Trì Hàm Ngọc nhìn Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói rằng:

– Binh Trì Hàm Ngọc ta tuy không phải là hạng người cuồng vọng tự đại, thế nhưng lại không hề coi nhẹ bản thân mình. Chân mệnh thiên tử của ta chính là Chân Đế, người muốn ta phục, nhất định phải là chân long trên trời…

Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc hết sức hùng hồn, lãnh ngạo tự phụ. Thế nhưng nàng hoàn toàn có tư cách để lãnh ngạo tự phụ. Thân là công chúa Binh Trì thế gia, nàng vốn là lá ngọc cành vàng, trong người chảy xuôi huyết thông cao quý. Huống chi bản thân nàng cũng có thiên phú rất cao, lại là vưu vật trời sinh, đúng là nam nhân bình thường không hề xứng đôi với nàng.

Hôm nay hôn ước giữa Binh Trì Hàm Ngọc cùng Bát Trận Chân Đế đã định ra rồi, vì vậy lúc này Binh Trì Hàm Ngọc không hề do dự mà đứng về phía Bát Trận Chân Đế, muốn tạo thế cho Bát Trận Chân Đế.

– Ta biết nhà ngươi cao ngạo.

Lý Thất Dạ mỉm cười, cắt lời Binh Trì Hàm Ngọc, nói rằng

– Thế nhưng, chỉ cần ta ra tay thì không có nữ nhân nào mà ta không thể chinh phục.

– Người si nói mộng…

Binh Trì Hàm Ngọc lãnh ngạo mỉm cười, lạnh lùng nói rằng:

– Ngươi có thể ưu tú hơn Chân Đế sao? Có thể kiệt xuất hơn bất thế thiên tài sao? Không thể, thì lấy gì để ta phục.

Ở Cửu Bí đạo thống hôm nay, nam nhân có thể khiến nàng tình nguyện gả đi, có thể khiến nàng tình nguyện hầu hạ cũng chỉ có Bát Trận Chân Đế mà thôi. Nam nhân như tân hoàng muốn chinh phục nàng, đúng là người si nói mộng mà.

– Không nói nhiều nữa, cứ quyết định như thế đi.

Lý Thất Dạ khoát tay áo, nói rằng:

– Chờ chuyện ở đây xong thì ta sẽ dạy dỗ ngươi thật kỹ. Yên tâm, ta sẽ để ngươi biết cách làm nữ nhân. Dù sao, vưu vật quyến rũ như ngươi, nếu dạy tốt thì rất trợ hứng.

– Ngươi…

Bị Lý Thất Dạ nói tục tĩu như vậy, Binh Trì Hàm Ngọc tuôn trào lửa giận, mặt mày đỏ bừng. Nàng dù sao cũng là hoàng hoa khuê nữ, đã bao giờ nghe qua những lời nói hạ lưu như thế chứ.

– Hừ…

Lý Thất Dạ ăn nói tục tĩu để hai ông lão ở bên cạnh Binh Trì Hàm Ngọc hừ lạnh, một ông lão đứng ra, ánh mắt ác liệt, lạnh lùng nói rằng:

– Tốt nhất thì ngươi nên ăn nói sạch sẽ lại đi!

– Sao hả? Muốn đánh nhau sao?

Lý Thất Dạ bật cười, nói rằng:

– Các ngươi cùng nhau lên đi. Hôm nay ta tới đây là để đánh nhau, nếu như các ngươi gấp gáp dâng tới cửa thì ta sẽ dùng các ngươi khai đao.

Lý Thất Dạ xem thường mình như vậy, hai ông lão giận dữ. Bọn họ còn mạnh mẽ hơn cả Dương Bác Phàm, Mã Kim Minh. Nháy mắt, hai mắt bọn họ lộ ra sát cơ.

– Hai ngươi đừng tứ giận.

Khi hai ông lão có ý định ra tay thì Binh Trì Hàm Ngọc cản bọn họ lại, nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói rằng:

– Thiên Trập sắp đến, để hắn ra tay thì hay hơn!

Hai ông lão hừ lạnh, chậm rãi lui ra đằng sau Binh Trì Hàm Ngọc.

– Tốt, hôm nay đông đủ quá.

Lý Thất Dạ nhìn đám người ở xung quanh, nói chậm:

– Nên tính nợ một hồi, ai trước đây? Nếu như lúc này không đứng ra thì chờ khi ta làm hoàng đế thì hãy rút cổ trong ổ của mình, chớ có si tâm vọng tưởng nữa.

Nói tới đây, ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên người Thang Hạc Tường, rất là tùy ý, thế nhưng ý tứ lại hết sức rõ ràng.

Lúc này, ánh mắt của mọi người cũng đổ dồn lên người Thang Hạc Tường. Mọi người biết Thang Hạc Tường luôn có dã tâm với hoàng vị. Tân hoàng là hoàng đế hợp pháp duy nhất, bây giờ hắn đã nói rõ ràng như thế, chỉ còn xem Thang Hạc Tường có dũng khí khiêu chiến tân hoàng hay không mà thôi.

Thang Hạc Tường hai mắt lạnh lùng, thế nhưng lúc này hắn không vội ra tay, lạnh lùng nói rằng:

– Nên tới thì kiểu gì cũng tới, không vội vã nhất thời.

– Mặc dù ta không muốn làm hoàng đế chi cho cực khổ, thế nhưng nhìn ngươi tự tin như vậy, ta cũng muốn luận bàn với ngươi mấy chiêu.

Thang Hạc Tường không ứng chiến, Quan Hải Đao Thánh ở bên cạnh cười lớn.

– Sư huynh…

Thấy Quan Hải Đao Thánh đứng ra khiêu chiến Lý Thất Dạ, Liễu Sơ Tình không vui, giẫm chân một cái, buồn bực gọi.

Quan Hải Đao Thánh mỉm cười nói với Liễu Sơ Tình:

– Nha đầu yên tâm đi, ta không muốn lấy mạng hắn mà chỉ muốn giáo huấn hắn một hồi mà thôi.

– Mặc dù lời này có hơi cuồng vọng.

Lý Thất Dạ nhìn Quan Hải Đao Thánh, nói chậm:

– Thế nhưng nể tình Sơ Tình, ta tha cho ngươi một mạng.

– Khẩu khí thật lớn!

Quan Hải Đao Thánh đanh mắt, đao ý ngang nhiên, nói chậm:

– Lâu lắm rồi ta chưa thấy ai tự phụ như ngươi cả.

Lời này của Quan Hải Đao Thánh không phải là cuồng vọng. Hắn du lịch thiên hạ, thanh danh hiển hách, có thể nói chuyện ngang hàng với Mộc Kiếm Chân Đế, qua đó có thể thấy được thực lực của hắn mạnh như thế nào.

– Đao Thánh chớ nóng lòng.

Lúc này Tần Kiếm Dao cười khẽ. Nụ cười của nàng khuynh quốc khuynh thành, thanh u thoát tục, khiến cho tâm hồn người ta dập dờn, vô cùng xinh đẹp, lập tức hòa hoãn bầu không khí.

Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Bệ hạ, hôm nay chúng ta đến đây không cầu quyền thế ở thế tục, cũng không muốn liều mạng giết chóc. Hôm nay chúng ta tụ tập ở nơi này chính là vì ngộ đạo.

Tần Kiếm Dao nói chậm:

– Quay về nguồn cội, đây mới là thứ mà chúng ta muốn có.

– Ngươi mặc dù tục không ngửi nổi, thế nhưng không thể không thừa nhận rằng ngươi có mấy phần bản lĩnh, rất xứng với thân phận của ngươi.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Hôm nay ngươi tìm về nguồn cội là muốn ngộ ra thứ gì.

Bị Lý Thất Dạ nói không đáng giá như thế, thế nhưng Tần Kiếm Dao không hề tức giận. Nàng buông tư thái rất thấp, nhẹ nhàng khom người, nói rằng:

– Kiếm Dao mặc dù tu luyện hai bí “Giai” “Liệt”, thế nhưng hai bí này không phải là nguyên bản, mà là lĩnh hội của các tổ tiên. Vì vậy hôm nay Kiếm Dao đến đây mong muốn cảm thụ thiên địa, xem thử xem có thể tìm hiểu được ảo diệu của đại đạo hay không, để qua đó tìm kiếm chân thực.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 16 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 23 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin