Đế Bá Audio Podcast
Tập 674 [Chương 3366 đến Chương 3370]
❮ sautiếp ❯Chương 3366: Sự Khủng Bố Của Tử Vong (Thượng)
Tử vong! Lúc này, tất cả mọi người run rẩy. Lúc này, tất cả mọi người đã tin, Lý Thất Dạ thật sự nắm giữ tử vong, chỉ có người nắm giữ tử vong thì mới có thể làm được như vậy. Còn không, ai có thể làm được chuyện nói ai chết thì người đó sẽ chết chứ?
Tử vong! Lúc này khi mọi người nhìn Lý Thất Dạ thì trong lòng của mọi người chỉ còn mỗi hai chữ này. Ngoại trừ hai chữ này ra thì không còn câu chữ nào có thể hình dung được chuyện trước mắt.
Hoặc là, “tử vong” chính là biệt danh của Lý Thất Dạ, hắn chính là hóa thân của tử vong.
– Có thật là áo nghĩa tối cao không?
Lúc này, có lão tổ đạo thống run rẩy, lòng lạnh lẽo. Có vô số lão tổ sống cả cuộc đời, bọn họ từng nhìn thấy đế thuật cực kỳ kinh diễm, cũng từng nhìn thấy thủy tổ pháp vô địch thế gian, thế nhưng như Lý Thất Dạ thì bọn họ chưa từng nhìn thấy.
Không cần bất kỳ chiêu thức gì, không cần bất kỳ công pháp gì, thậm chí không cần bất kỳ sức mạnh gì thì tử vong đã lập tức bao trùm kẻ địch, cướp đoạt tính mạng của kẻ địch, trực tiếp thu gặt tính mạng của kẻ địch.
– Có lẽ, đây thật sự là áo nghĩa tối cao, giống như thương thiên sáng tạo sinh mệnh vậy.
Có lão tổ run rẩy, thì thào nói.
Có lẽ Lý Thất Dạ nói thật, giống như thương thiên sáng tạo sinh mệnh vậy, thế nhưng có ai tận mắt nhìn thấy không? Có lẽ bản thân thương thiên không cần bất kỳ công pháp nào, không cần bất kỳ chiêu thức nào, nó cứ như vậy trực tiếp sáng tạo ra sinh mệnh, cũng giống như Lý Thất Dạ trực tiếp thu gặt sinh mệnh.
– Thật kỳ vọng có thể xuất hiện một đối thủ ra dáng một chút.
Lý Thất Dạ lắc đầu nhẹ, nói rằng.
Lúc này Lý Thất Dạ không có khí tức tử vong, lúc này hắn là một người sống sờ sờ, không có khủng khiếp như vừa rồi. Lúc này, mặc dù Lý Thất Dạ là người sống sờ sờ, bề ngoài cũng cực kỳ bình thường, thế nhưng khi nhìn hắn, bất kể là ai thì cũng cảm thấy lạnh gáy.
Lý Thất Dạ phủi cổ áo một chút, sau đó nhìn Vũ Băng Ngưng đã chữa trị xong thương thế, cười nhạt:
– Đi thôi, đừng chậm trễ thời gian của ta.
Nói xong thì xoay người bỏ đi.
Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc hoàn hồn, lập tức đi theo.
Vũ Băng Ngưng còn đỡ, nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, cho dù Lý Thất Dạ có hành động kinh thiên như thế nào thì nàng cũng không khiếp sợ. Còn Lăng Tịch Mặc tuy cũng đã có chuẩn bị tâm lý, thế nhưng vẫn bị chuyện vừa rồi rung động, đây là tồn tại vô địch nhất mà đời này nàng từng nhìn thấy, thế nhưng lại cứ thế mà chết, nên chuyện này cũng là chuyện khủng khiếp nhất mà đời này nàng từng gặp phải.
Lúc này tất cả mọi người đều nín thở, nhìn Lý Thất Dạ chậm rãi rời đi. Thậm chí, không có bất cứ ai ở nơi này dám hó hé tiếng nào, ai cũng ước gì Lý Thất Da mau rời khỏi nơi này.
Trước khi Lý Thất Dạ rời đi, không ai dám manh mộng, mọi người sợ làm ra chuyện gì đó chọc giận Lý Thất Dạ, tới khi đó thì tử vong sẽ rơi xuống đầu bọn họ.
Nhìn thấy ba người Lý Thất Dạ đi xa thì tất cả mọi người nín thở, vô số người có cảm giác như trút được gánh nặng.
Khi Lý Thất Dạ còn ở đây thì vô số người cảm thấy như có bóng tối kinh khủng đang bao trùm lên con tim của bọn họ, giống như lưỡi liềm của tử thần đang treo cao trên đỉnh đầu của bọn họ vậy, làm bọn họ sợ hãi không dám nhúc nhích, sợ bất cẩn một cái thì lưỡi hái tử thần sẽ bất ngờ rơi xuống.
– Má ơi, quá khủng khiếp.
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, cuối cùng có người run lên, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi xuống đất.
Lúc này không ai cười nhạo hắn nhát gan, trên thực tế, có mấy ai không bị Lý Thất Dạ hù hai chân mềm nhũn chứ?
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi thì không còn có ai dám đuổi theo nữa, cho dù mọi người ai cũng biết trong dãy núi này còn có rất nhiều thứ tốt, bất kể là đạo cốt hay là thú đản thì đồ ở nơi này tuyệt đối tốt hơn những nơi khác rất nhiều.
Thế nhưng, Lý Thất Dạ đi vào, những người khác không dám đi vào nữa. Mọi người đều sợ chọc phải Lý Thất Dạ. Chỗ ở của tử thần, ai dám đi chứ?
– Chuyện lớn rồi, tam đại đạo thống chắc chắn sẽ phát điên.
Có chưởng môn đại giáo cười khổ, lắc đầu nói.
Mọi người không hề kinh ngạc. Tam đại đạo thống bị giết mất nhiều lão tổ như vậy, bọn họ có thể không phát điên sao? Bọn họ tuyệt đối sẽ không làm lành, bằng không thì tam đại đạo thống sẽ không còn chỗ chen chân ở Vạn Thống Giới nữa.
– Chỉ sợ phải cần tới bất hủ ra tay.
Có lão tổ đạo thống nói chậm:
– Không phải bất hủ thì căn bản không có tư cách quyết đấu với Lý Thất Dạ, ngay cả Chân Đế cấp thấp cũng không có tư cách quyết đấu với Lý Thất Dạ. Theo ta thấy, ít nhất phải là Chân Đế bốn cung trở nên thì mới có thể. Còn không, bất luận là ai thì cũng chỉ đi tặng đầu mà thôi.
Vị lão tổ này nói vậy để tất cả mọi người hít lạnh. Chân Thần cửu trọng thiên đánh không lại, cũng có nghĩa ở lĩnh vực Chân Thần chỉ có bất hủ mới có thể đánh với Lý Thất Dạ. Nếu như đặt ở lĩnh vực Chân Đế thì phải là Chân Đế bốn cung trở lên mới có thể đánh với Lý Thất Dạ. Như vậy… người này quá khủng bố rồi.
– Sợ rằng giữa hắn cùng Long Tượng Võ Thần chắc chắn sẽ có một trận chiến, thật khiến người ta chờ mong.
Cũng có Chân Thần nuốt nước bọt, thì thào nói.
Hiện nay Vạn Thống Giới không có Chân Đế, thế hệ trẻ vẫn chưa có ai phong đế, mà Chân Đế ở thời đại trước đã rời khỏi Vạn Thống Giới lâu rồi.
Bây giờ người đứng trên đỉnh cao của lĩnh vực Chân Thần chính là Long Tượng Võ Thần, cường giả số một Vạn Thống Giới.
Nghe vậy, vô số người chấn động, thế nhưng cũng có một chút hưng phấn. Có cường giả không nhịn được nói:
– Một trận chiến với Long Tượng Võ Thần… thật khiến người khác mong đợi. Đây chính là cường giả số một Vạn Thống Giới nha, khi đó sẽ biết được ai mới là cường giả số một Vạn Thống Giới.
Nhất thời, rất nhiều cường giả mong chờ trận chiến này. Dù sao Long Tượng Võ Thần cũng tượng trưng cho chiến lực cao nhất của Vạn Thống Giới, nếu như Lý Thất Dạ thật sự khiêu chiến Long Tượng Võ Thần thì như vậy sẽ có trò hay để mà xem, trận chiến đó tuyệt đối không thua gì trận chiến cấp bậc Chân Đế cả.
– Long Tượng Võ Thần đúng là vô địch, xứng đáng là cường giả số một Vạn Thống Giới.
Lúc này có một vị lão tổ nói chậm:
– Thế nhưng đừng quên rằng bên cạnh Mộc thiếu chủ còn có một vị bất hủ. Hắn xuất thân Mộc gia, đến từ Đế Thống Giới, đến để hộ đạo cho Mộc thiếu chủ.
Chương 3367: Sự Khủng Bố Của Tử Vong (Hạ)
– Bên cạnh Mộc thiếu chủ còn có bất hủ sao!
Rất nhiều người lần đầu tiên biết được tin tức này, trong lòng chấn động, ngơ ngác nói:
– Bất hủ đến từ Đế Thống Giới.
– Đúng, vị bất hủ này rất thần bí, thực lực không rõ, nghe nói rất nhiều người kiêng kỵ.
Vị lão tổ kia thần thái trang trọng, nói rằng:
– Nói không chừng có thể sánh ngang với Long Tượng Võ Thần!
– Sánh ngang với Long Tượng Võ Thần!
Nghe vậy, vô số người giật mình. Long Tượng Võ Thần chính là cường giả số một Vạn Thống Giới.
– Tại sao bất hủ Đế Thống Giới lại đến Vạn Thống Giới, đây là giảm thọ nha.
Có người không hiểu, ngay cả nguyên lão đại giáo cũng không hiểu.
Nhân vật như Long Tượng Võ Thần thật sự có tư cách lên Đế Thống Giới, nói không chừng còn có thực lực lên Tiên Thống Giới.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần xuất thân từ Chu Tương võ đình, hắn yêu quý vùng thế giới này, hắn muốn bảo vệ Chu Tương võ đình, vì vậy hắn mới không rời khỏi Vạn Thống Giới, chịu đựng năm tháng ăn mòn.
Thế nhưng bất hủ Đế Thống Giới không lên Tiên Thống Giới thì thôi, thế mà lại leo xuống Vạn Thống Giới, thật khiến người ta khó hiểu.
Mộc thiếu chủ đến Vạn Thống Giới thì mọi người còn có thể hiểu, dù sao hắn còn trẻ, vẫn còn nhiều cơ hội.
Thế nhưng bất hủ tuổi già từ Đế Thống Giới đến Vạn Thống Giới thì không phải là chuyện tốt. Bởi vì tuổi thọ ở Đế Thống Giới dài hơn Vạn Thống Giới, nhất là người xuất thân từ Đế Thống Giới, sống lâu như vậy, đột nhiên đi xuống Vạn Thống Giới, như vậy cũng có nghĩa là giảm thọ.
Còn phần giảm thọ bao nhiêu thì mỗi người mỗi khác. Thế nhưng đối với tồn tại như bất hủ thì tuổi thọ là vô giá, thiếu mất một ngày thì sẽ sống ít hơn một ngày.
Thế nhưng dù biết phải giảm thọ thì bất hủ Đế Thống Giới vẫn xuống Vạn Thống Giới, chuyện này làm cho mọi người khó hiểu, mọi người không biết trong chuyện này có mưu đồ gì.
– Nếu như nói Mộc thiếu chủ tới Vạn Thống Giới là để mài giũa, như vậy bất hủ tới Vạn Thống Giới là tự nguyện trụy lạc.
Có trưởng lão thế gia thì thào nói:
– Thử nghĩ mà xem, Mộc thiếu chủ xuống vạn thống giới. Dù bất kể nguyên nhân là gì, nếu có Chân Thần đi xuống cùng hắn thì còn có thể hiểu, dù sao hắn cũng là thiếu chủ Mộc gia. Thế nhưng, một vị bất hủ tự nguyện giảm thọ xuống Vạn Thống Giới cùng hắn, ngươi cảm thấy phải là ai thì mới có tư cách này?
Lời này khiến mọi người chấn động đứng ngay tại chỗ. Nếu nói là truyền nhân đạo thống thì cũng không có tới mức như vậy.
Bởi vì truyền nhân đạo thống tuy rằng quý giá, thế nhưng còn lâu mới quý bằng một vị lão tổ, còn lâu mói bằng được một vị lão tổ quyền cao chức trọng.
Quan trọng hơn là, truyền nhân chết rồi thì đạo thống này vẫn còn dự trữ những nhân tài khác, sẽ có người tiếp nhận lấy vị trí của hắn.
Thế nhưng lão tổ chết rồi, nhất là tồn tại như bất hủ thì cũng có nghĩa đạo thống sẽ mất đi một vị bất hủ. Loại tổn thất này không cách nào bù đắp được, cũng không có ai tiếp nhận được. Dù sao, cho dù có là một đạo thống đi chăng nữa thì muốn bồi dưỡng ra một tồn tại bất hủ thì cũng là chuyện cả một thời đại hoặc mấy cái thời đại.
Thế nhưng, bây giờ có một vị bất hủ tự nguyện đi theo Mộc thiếu chủ xuống Vạn Thống Giới, qua đó có thể thấy địa vị của Mộc thiếu chủ cao quý khó tả.
– Chẳng trách lại có nhiều đạo thống chịu nịnh bợ hắn như vậy.
Có người cuối cùng cũng nghĩ thông, thất thanh kêu lên, rồi lập tức bụm miệng mình lại.
Bởi vì ở đây có không ít cường giả đạo thống từng nịnh bợ Mộc thiếu chủ.
– Có lẽ chỉ có nhân vật như đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ mới có thể thu thập Mộc thiếu chủ.
Có lão tổ đạo thống ánh mắt thâm thúy, nhìn ra đằng xa, nói chậm:
– Thiếu chủ Đế Thống Giới cứ ở lại Vạn Thống Giới mãi như vậy cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp cả.
Nghe vậy, mọi người chấn động. Nếu nói Mộc thiếu chủ ở lại Vạn Thống Giới mà không có mưu mô gì, thì thật sự không ai tin nổi cả.
Lý Thất Dạ dẫn theo Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc rời khỏi, tiến về phía trước.
– Ngươi ngồi trước khối đạo cốt kia tìm hiểu cái gì?
Lăng Tịch Mặc không dám hỏi lung tung. Thế nhung Vũ Băng Ngưng lại không quan trọng, trên đường đi không nhịn được mà hỏi.
Vũ Băng Ngưng tin, người như Lý Thất Dạ, một khi hắn tìm hiểu thì chắc chắn có thu hoạch.
– Nói ta tìm hiểu thì chẳng bằng nói hơi chỉnh đốn mạch suy nghĩ, làm sáng tỏ một vài phán đoán trước đây. Thứ đó đúng là một khối đạo cốt rất lợi hại, nó có thể giúp ngươi hóa phức tạp thành đơn giản, giống như xua mây thấy mặt trời.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói.
– Vậy ngươi thu hoạch được cái gì?
Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ, vô cùng tò mò. Thậm chí còn cảm thấy hưng phấn, bởi vì một khi Lý Thất Dạ ngộ ra thứ gì đó, thì thứ đó chắc chắn rất động trời.
– Chút thu hoạch nhỏ mà thôi… chỉ là một chút chính xác.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:
– Chính xác từng li từng tí.
– Chính xác?
Lăng Tịch Mặc nãy giờ nghe ngóng bên cạnh ngạc nhiên. Nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ tìm hiểu được công pháp kinh thiên gì chứ. Dù sao nhân vật nghịch thiên như Lý Thất Dạ, chỉ cần ngộ ra, thì thứ đó chắc chắn phải là cái gì đó động trời động đất.
Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ chỉ nói hiểu được một chút “chính xác”, nàng cảm thấy khó hiểu, một chút “chính xác” có gì hay để tìm hiểu chứ.
– Đỉnh hào!
Vũ Băng Ngưng hiểu ngay, biết Lý Thất Dạ đang nói cái gì.
– Đúng, đỉnh hào!
Lý Thất Dạ cười nhạt:
– Sai một li, đi ngàn dặm. Đây chính là đỉnh hào. Chỉ cần chính xác một chút xíu thôi, thì đã có thể làm được rất nhiều chuyện.
– Ta chưa thể làm được như vậy, ít nhất phải trở thành thủy tổ thì mới có tư cách tìm hiểu lĩnh vực này.
Vũ Băng Ngưng cười khổ. Tuy chỉ là một chút chính xác mà thôi, thế nhưng lĩnh vực này lại là một đường rãnh lớn đáng sợ, không thể vượt qua.
– Ta… ta… ta nghe không hiểu.
Đạo hạnh của Lăng Tịch Mặc rất nông cạn, cũng không có danh sư chỉ điểm, cho nên nàng nghe tới nỗi đầu óc mơ màng, vội vàng thỉnh giáo, hỏi:
– Băng Ngưng tỷ tỷ, điều này… điều này có ý gì?
Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ, nàng tạm thời chưa đủ tư cách đặt chân vào lĩnh vực này.
– Thì chính là đỉnh hào.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
– Giống như Kiếm Thánh các ngươi để lại một môn kiếm pháp, hậu nhân tu luyện, thế nhưng bất kể luyện như thế nào thì cũng không thể luyện ra uy lực được như Kiếm Thánh, không thể luyện ra ý nhị của Kiếm Thánh, nhưng lẽ nào chỉ bởi vì công lực không đủ thôi sao? Có một vài lão tổ còn mạnh hơn cả khi Kiếm Thánh sáng tạo ra môn kiếm pháp này, thế nhưng lại không thể vượt qua Kiếm Thánh. Bởi vì đây không phải là chênh lệch công lực, cũng không phải là chuyện có tìm hiểu đạo đại hay không, mà là ở đỉnh hào.
Chương 3368: Đỉnh Hào
– Đỉnh hào.
Lăng Tịch Mặc nghe vậy, nửa hiểu nửa không, đầu óc vẫn còn mơ hồ.
– Một bộ kiếm pháp, khi hậu nhân tu luyện, mỗi chiêu mỗi thức đều khác với Kiếm Thánh năm xưa. Có lẽ sự khác biệt chỉ có một chút xíu mà thôi, thế nhưng khi tu hết kiếm pháp thì khác biệt sẽ lớn. Bởi vì vậy mà có rất nhiều công pháp tuyệt thế trải qua nhiều đời truyền thừa thì trở thành tứ bất tượng, uy lực giảm mạnh, thậm chí là thất truyền. Đây chính là sai một li, đi ngàn dặm.
Lý Thất Dạ kiên nhẫn nói.
– Hóa ra là như vậy.
Nghe vậy, Lăng Tịch Mặc đã hiểu, thì thào nói.
– Đương nhiên, đỉnh hào chân chính cần phải sử dụng, đây mới chính là ý nghĩa tồn tại của nó.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói.
– Sử dụng đỉnh hào?
Lăng Tịch Mặc thì thào, nàng không tưởng tượng được cách sử dụng đỉnh hào.
– Tỉ như ta đứng trước mặt ngươi, ngươi cầm kiếm chém ta. Thế nhưng ta chỉ cần nhích chân một cái là có thể tránh thoát, chỉ cần điểm nhẹ một cái thì tuy kiếm thế không đổi thế nhưng sức mạnh lại mất khống chế, sức mạnh của chiêu kiếm sẽ quá nhiều, thoát khỏi sự khống chế của ngươi, rồi chiêu kiếm sẽ chém lên cần cổ của ngươi, chặt bỏ đầu của ngươi.
Lý Thất Dạ nói chậm.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Lăng Tịch Mặc ngớ người.
– Lại tỉ như, thân là tu sĩ, khi ngươi chém ra một kiếm thì nó luôn bị ngươi khống chế. Vì vậy cho dù ngươi có tự chém cổ mình thì khi lưỡi kiếm chạm tới da thịt thì ngươi vẫn có thể khống chế nó, kiềm hãm chiêu kiếm này lại, bởi vì sức mạnh bị ngươi khống chế. Thế nhưng, khi này nếu như tăng thêm một chút sức mạnh thì nó sẽ thoát khỏi sự khống chế của ngươi, kiếm thế sẽ không thể kiềm hãm lại được, nó sẽ chặt đầu ngươi ngay lập tức. Chỉ sau một chút thôi thì cũng tạo thành sai lầm lớn.
Lý Thất Dạ nói nghiêm túc.
– Rất nhiều thứ mất khống chế chỉ bởi vì một chút ít ở đâu đó.
Lý Thất Dạ nói chậm:
– Một chút chênh lệch này có thể giúp ngươi giết chết Chân Thần, mặc cho ngươi chỉ việc búng nhẹ ngón tay mà thôi. Dùng sức mạnh yếu ớt nhất để đánh bại sức mạnh mạnh mẽ nhất, cần phải có sự chính xác tới từng milimet. Đây chính là đinh hào.
Nghe Lý Thất Dạ nói một hồi, Lăng Tịch Mặc hoảng hồn rất lâu.
Trong lòng nàng, có công pháp mạnh nhất, có binh khí vô địch, thì sẽ ổn định địa vị của một tu sĩ.
Thế nhưng, bây giờ Lý Thất Dạ lại nói tới một phạm trù thoát khỏi phạm trù này, một phạm trù cao vời khiến người khác không thể với tới.
– Đỉnh hào.
Cuối cùng, Lăng Tịch Mặc hoàn hồn, không khỏi cười khổ. Lĩnh vực này, sợ rằng cả đời này của nàng cũng không có cách với tới. Vũ Băng Ngưng ít nhất vẫn còn có cơ hội, còn nàng thì ngay cả cơ hội cũng không có.
Lăng Tịch Mặc không nói nữa, đi theo phía sau Lý Thất Dạ. Lời nói của Lý Thất Dạ khiến nàng quá chấn động, giống như mở ra một thế giới hoàn toàn mới, một thế giới mà nàng hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Điều này cũng để nàng hiểu, khi mạnh tới một cấp độ nào đó thì bọn họ không chỉ có bảo bối hay tu luyện môn công pháp vô địch nào đó, mà còn có lĩnh vực khiến người khác phải ngước nhìn.
Cũng không biết đi được bao lâu, Lý Thất Dạ dừng lại, nhìn ra đằng trước, nói chậm:
– Ta tới rồi, ta phải đi vào một mình. Các ngươi có thể đi đây đi đó, xem xem có cơ duyên gì hay không. Cũng có thể đi dạo xung quanh, nhìn ngắm phong cảnh.
– Chỉ một mình ngươi đi thôi sao?
Vũ Băng Ngưng nói.
– Đúng, các ngươi không cần phải đi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
– Dù sao đạo tâm của các ngươi vẫn chưa đủ mạnh, sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới các ngươi.
Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc đều ngoan ngoãn gật đầu, các nàng nghe theo sự sắp xếp của Lý Thất Dạ.
– Nha đầu, nếu như đã theo ta rồi thì ta sẽ không bạc đãi ngươi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng xoa mái tóc của Vũ Băng Ngưng, cười nhạt:
– Chờ sau khi ta tìm hiểu rõ Kim Tiễn Lạc Địa thì sẽ truyền cho ngươi Vũ Tổ mười hai thức.
– Vũ Tổ mười hai thức!
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Vũ Băng Ngưng lập tức chấn động. Tuy rằng nàng đã có chuẩn bị từ trước, nàng cũng cảm thấy Lý Thất Dạ chắc chắn biết Vũ Tổ mười hai thức. Thế nhưng Lý Thất Dạ chưa từng thẳng thắng thừa nhận.
Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ nói muốn truyền thụ nàng Vũ Tổ mười hai thức, Vũ Băng Ngưng không chấn động sao cho được. Đây chính là bí thuật bất truyền của Chu Tương võ đình, ngay cả bản thân Chu Tương võ đình cũng thất truyền, chỉ nắm giữ năm thức mà thôi. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại muốn truyền thụ nàng Vũ Tổ mười hai thức, đúng là quá sức chấn động.
– Thực ra ba thức mà ngươi tu luyện chẳng ra làm sao cả.
Lý Thất Dạ mỉm cười lắc đầu, nói:
– Nếu như Vũ Tổ nhìn thấy đám vãn bối các ngươi tu luyện mười hai thức rách nát như vậy, chắc chắn sẽ dẫm chết hết toàn bộ các ngươi.
Lý Thất Dạ nói vậy làm Vũ Băng Ngưng dở khóc dở cười. Nàng oán hận lườm hắn, tức giận nói:
– Luyện không tốt, thì người dạy ta đi.
Lời nói này, có bảy phần làm nũng.
Có thể nói, bắt đầu từ lúc rời khỏi Chu Tương võ đình, đây chính là lúc mà nàng vui vẻ nhất.
– Sẽ.
Lý Thất Dạ xoa mái tóc mềm mại của nàng, ôn nhu nói.
Lúc này Lăng Tịch Mặc đứng im lặng ở bên cạnh, vô cùng ước ao, dù sao nếu như tu luyện được Vũ Tổ mười hai thức thì giá trị con người sẽ khác hẳn.
– Tiểu nha đầu, yên tâm đi, sẽ giúp ngươi tìm được Kiếm Phần.
Lý Thất Dạ nhìn Lăng Tịch Mặc ngớ người, cười nói.
– Thật không —
Lăng Tịch Mặc vất vả hoàn hồn, hai mắt trừng lớn.
– Lời nói của ta… còn thật hơn cả trân châu.
Lý Thất Dạ mỉm cười.
– Cám ơn công tử —
Lăng Tịch Mặc kích động không gì bằng, hồi lâu không thể nói thành lời, vội vàng quỳ lạy.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay áo, dặn dò:
– Đi đi, đi xem đây đó đi.
Nói xong thì một mình rời khỏi, nháy mắt biến mất vào nơi sâu nhất trong dãy núi.
– Mộc thiếu chủ sắp tới, Mộc thiếu chủ giá lâm Kim Tiễn Lạc Địa.
Lúc này, một tin tức chấn động lập tức bao trùm Kim Tiễn Lạc Địa.
– Mộc thiếu chủ sắp tới?
Nghe tin tức này, rất nhiều người giật mình, ngay cả lão tổ đạo thống cũng vậy.
– Chính xác trăm phần trăm, tin tức này do chính bản thân Mộc thiếu chủ vừa thông báo.
Có người nhận công việc truyền tin, lan truyền tin tức này. Chỉ trong thời gian ngắn, tất cả tu sĩ ở Kim Tiễn Lạc Địa đều biết tin tức này.
Mộc thiếu chủ còn chưa tới thì đã loan tin khắp Kim Tiễn Lạc Địa, đúng là hung hăng, đúng là bá đạo.
– Mộc Thiếu Thần muốn tới.
Chương 3369: Lời Đồn Về Trọng Khí (Thượng)
Có đạo thống mạnh mẽ sau khi nghe tin tức này thì trở nên nghiêm túc, có lão tổ nói chậm:
– Người thiên tư vô thượng như vậy, tới Kim Tiễn Lạc Địa để làm gì?
– Mọi người yên tâm, Mộc thiếu chủ tới đây không phải là để tranh giành bảo vật với mọi người. Mộc gia có vô số bảo bối, sẽ không ham muốn bảo bối ở Kim Tiễn Lạc Địa.
Khi có một vài người hoài nghi mục đích Mộc thiếu chủ tới Kim Tiễn Lạc Địa thì có người đứng ra giải thích.
Dù sao bây giờ khắp Kim Tiễn Lạc Địa đâu đâu cũng có người, tất cả mọi người ở Vạn Thống Giới đều tới nơi này, tất cả mọi người đều muốn tìm được báo vật, nếu như thêm Mộc Thiếu Thần thì cạnh tranh sẽ càng mãnh liệt.
– Mộc thiếu chủ tới đây là vì họ Lý.
Người truyền tin lập tức nói rõ lập trường, nói:
– Mộc thiếu chủ quan tâm Vạn Thống Giới, nhìn thấy họ Lý làm ác Vạn Thống Giới, vì vậy xung phong thay Vạn Thống Giới tiêu diệt kẻ này, vệ đạo trừ ma, là trách nhiệm của tất cả mọi người.
Mộc thiếu chủ giá lâm, hơn nữa còn tuyên bố nhắm vào Lý Thất Dạ. Nghe thấy tin tức này, không ít người lén lút nhìn nhau.
Nghe thấy tin tức này, mọi người không hề cảm thấy bất ngờ. Dù sao Lý Thất Dạ với Mộc thiếu chủ kết thù với nhau đã lâu, nhất là sau khi Lý Thất Dạ giết chết lão bộc của Mộc thiếu chủ thì giữa Lý Thất Dạ cùng Mộc thiếu chủ đã hoàn toàn lật mặt, hai người nhất định sẽ một mất một còn.
– Mộc thiếu chủ cùng hung nhân Lý Thất Dạ, cuối cùng ai thắng ai thua?
Một ít cường giả bắt đầu phán đoán.
– Ta cảm thấy đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ có cơ hội hơn.
Có nguyên lão đại giáo nói nhỏ. Lời nói này, hắn chỉ dám nói với người thân cận với mình chứ không dám nói với người ngoài, dù sao cũng không có ai muốn đắc tội Mộc thiếu chủ.
– Mộc thiếu chủ tuy rằng hung hăng, thế nhưng hắn vẫn thiếu thiếu cái gì đó. Mộc thiếu chủ tuy rằng được xưng tụng là thiên tư vô song, tư chất rất cao, không ai có thể so sánh. Thế nhưng mọi người thường kiêng kỵ hắn vì Mộc gia chứ không phải vì bản thân hắn. Phần lớn đạo thống truyền thừa chỉ kiêng kỵ Mộc gia, còn bản thân Mộc thiếu chủ thì rất khó uy hiếp Vạn Thống Giới chúng ta…
Nói tới đây, vị nguyên lão đại giáo này ho khan, nói:
– Hung nhân Lý Thất Dạ thì khác. Mặc kệ mọi người có thừa hận hay không, thế nhưng ít nhất có thể khẳng định rằng, tên tuổi của hắn giết chóc mà ra. Mới đầu, kể từ lúc hắn là người chấp chưởng Cuồng Đình thì đã giết bại liên quân Vạn Thống Giới. Khi ở Trường Sinh đạo thống thì đã giúp Trường Sinh chân nhân tiêu diệt Vạn Thọ quốc, cuối cùng còn đại sát tứ phương…
-… Hung nhân như Lý Thất Dạ, mặc kệ hắn có mượn sức mạnh của đạo thống hay không. Thế nhưng việc đại khai sát giới ở Kim Tiễn Lạc Địa đã nói rõ thực lực của hắn. Tuy thực lực của hắn mạnh tới đâu vẫn còn là bí ẩn, thế nhưng theo cá nhân của ta thấy thì sợ rằng thế hệ trẻ đã không còn ai có thể so sánh, tuyệt đối là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ.
Nói tới đây, ánh mắt của vị nguyên lão đại giáo này trở nên thâm thúy, nhìn ra đằng xa, nét mặt nghiêm túc.
– Mộc thiếu chủ tất thắng —
Cũng có một vài người dù Mộc thiếu chủ chưa tới thế nhưng đã hô lớn khẩu hiệu như vậy. Những người này nếu không phải tông môn của mình nương nhờ Mộc Thiếu Thần thì cũng có quan hệ lợi ích rất lớn.
– Vì sao có một số người lại tự tin cho rằng Mộc thiếu chủ tất thắng nhỉ?
Nghe những người này hô to khẩu hiệu như vậy, có cường giả cười nói:
– Đừng quên rằng một ngày trước hung nhân Lý Thất Dạ vừa đánh một trận kinh thiên. Hắn ra tay tiêu diệt tất cả lão tổ của tam đại đạo thống, ngay cả kiếm thần vô địch như Cô Độc Kiếm Thần cũng thua dưới tay hắn, đám người Vạn Tí Thiên Vương thì càng bị Lý Thất Dạ tàn sát. Lý Thất Dạ, đã có tên tuổi đệ nhất hung nhân, là đệ nhất!
– Hừ, ngươi không hiểu gì hết!
Cường giả đứng về phía Mộc Thiếu Thần cười gằn, nói lạnh lùng:
– Lý Thất Dạ mạnh hơn thì sao, đừng quên rằng Mộc thiếu chủ đến từ Vạn Thống Giới, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng hộ đạo cho hắn. Mộc thiếu chủ cao thâm, hạng người như Lý Thất Dạ làm sao có thể so sánh.
– Có một số chuyện, không nên nói quá dễ.
Trước đây có rất nhiều người không coi trọng Lý Thất Dạ. Rất nhiều người cảm thấy Lý Thất Dạ kết thù với Mộc Thiếu Thần là tự tìm đường chết.
Thế nhưng gần đây nhất Lý Thất Dạ đại khai sát giới, thậm chí ngay cả lão tổ của tam đại đạo thống liên thủ cũng bị giết tơi bời hoa lá, để cho vô số cường giả chấn động. Trong nhất thời, rất nhiều đạo thống có cái nhìn mới về Lý Thất Dạ, biết Lý Thất Dạ tự xưng đệ nhất hung nhân không phải không có đạo lý. Hắn rất mạnh, mạnh rối tung rối mù.
– Các ngươi thật sự không hiểu gì hết, Mộc thiếu chủ mà muốn giết Lý Thất Dạ thì quá đơn giản, chỉ cần nhúc nhích một ngón tay mà thôi.
Cường giả ủng hộ Mộc Thiếu Thần cười nham hiểm, nói:
– So với Mộc thiếu chủ thì Lý Thất Dạ chẳng là cái thá gì hết. Chỉ cần Mộc thiếu chủ thật sự muốn giết hắn thì còn dễ hơn ăn bánh.
– Lời này quá khoa trương rồi. Lý Thất Dạ tuy rằng ngông cuồng, thế nhưng thực lực của hắn bày ở nơi đó, ngay cả Cô Độc Kiếm Thần cũng thua thảm, thế hệ trẻ, e rằng đã không còn ai có thể so sánh với hắn.
Có người không tán thành, cảm thấy những môn phái ủng hộ Mộc Thiếu Thần thổi phồng quá đáng.
– Tại ngươi không biết đó thôi.
Cường giả thế gia cười thần bí, nói:
– Nói cho các ngươi biết một bí mật, tuyệt đối đừng nói với người ngoài. Ta có được tin tức chính xác, Mộc thiếu chủ lần này tới Vạn Thống Giới không phải tới tay không, hắn có mang theo một món trọng khí.
– Trọng khí? Thủy tổ trọng khí?
Nghe vậy, ngay cả Chân Thần cũng biến sắc, hít lạnh, nói rằng:
– Có thật không?
– Thật hơn cả trân châu nữa.
Cường giả thế gia đắc ý nói:
– Mộc thiếu chủ mà lấy trọng khí ra thì có thể quét ngang cửu thiên thập địa, vô địch thế gian, một tên Lý Thất Dạ thì có là cái thá gì.
– Chuyện này… chuyện này không thể nào. Đây chính là trọng khí đó nha.
Nghe được tin tức này, ngay cả nhân vật như Chân Thần cũng nửa tin nửa ngờ.
– Có gì mà không thể, đừng quên thủy tổ của Mộc gia là thủy tổ Tiên Thống, hắn đương nhiên có thể chế tạo được trọng khí.
Cường giả thế gia đắc ý nói:
– Mộc thiếu chủ mang theo món trọng khí đó xuống đây.
Nghe tin tức này, mọi người ai cũng nửa tin nửa ngờ, thậm chí có người còn cảm thấy bất an.
Chương 3370: Lời Đồn Về Trọng Khí (Hạ)
Trọng khí, như đã nói, chỉ có thủy tổ Tiên Thống mới có tư cách đúc một món trọng khí hoàn chỉnh. Trọng khí chính là binh khí mạnh mẽ nhất của thủy tổ Tiên Thống.
Có thể nói, món trọng khí này chính là vô số tâm huyết của thủy tổ. Có thủy tổ vì để chế tạo một món trọng khí mà đã phải bỏ ra một cái giá không hề nhỏ.
Cho nên, trọng khí chính là bảo bối ép đáy hòm của thủy tổ. Tuy rằng có không ít thủy tổ chế tạo rất nhiều binh khí, thế nhưng những binh khí này lại kém xa trọng khí.
Cũng có một vài thủy tổ Đế Thống hoặc Vạn Thống dựa theo quy cách của trọng khí để chế tạo một món binh khí, những món binh khí này đều là binh khí mạnh mẽ nhất của những thủy tổ này. Thế nhưng bởi vì những thủy tổ này chưa phải là thủy tổ Tiên Thống nên những món binh khí này chỉ có thể gọi là chuẩn trọng khí, hoặc bán trọng khí.
Thế nhưng, phần lớn thủy tổ Tiên Thống đều không để lại trọng khí cho hậu nhân, bởi vì đối với cả thủy tổ thì trọng khí cũng rất quan trọng.
Trừ phi vị thủy tổ này tìm được vật liệu tốt hơn, tìm được thời cơ tốt hơn, tính toán đổi một món trọng khí mới, tình nguyện tiêu xài nhiều tâm huyết hơn để chế tạo ra một món trọng khí mạnh mẽ hơn. Còn không, thủy tổ chỉ có một món trọng khí thì sẽ không để lại cho hậu nhân.
Lời đồn Mộc thiếu chủ có trọng khí vừa lan truyền thì lập tức chấn động vô số lão tổ đạo thống, tu sĩ cường giả. Trong nhất thời, vô số người chấn động, cảm thấy sợ hãi.
– Mộc Vân thủy tổ thật sự để lại trọng khí cho hậu nhân của mình sao?
Nghe thấy tin tức này, có lão tổ đạo thống nghi ngờ.
Thủy tổ Mộc gia chính là Mộc Vân, là một vị thủy tổ cấp bậc Tiên Thống. Chuyện hắn chế tạo trọng khí không có gì đáng nghi ngờ cả.
Vấn đề là, Mộc Vân thật sự để lại trọng khí cho con cháu của mình sao?
Nói lui một chút, cho dù Mộc Vân để lại trọng khí ở Mộc gia thì nó cũng sẽ trở thành bảo vật trấn gia của Mộc gia, là binh khí chí cao vô thượng. Món bảo vật như vậy, toàn bộ Mộc gia chỉ có một cái, Mộc gia sẽ không giao binh khí chí cao vô thượng như vậy cho Mộc Thiếu Thần đem theo xuống Vạn Thống Giới.
Nếu như Mộc Thiếu Thần thật sự đem theo một món trọng khí xuống Vạn Thống Giới, như vậy thì quá chấn động lòng người, e rằng bất cứ ai ở Vạn Thống Giới cũng phải kiêng dè Mộc Thiếu Thần, cũng có nghĩa lai lịch của Mộc Thiếu Thần quá kinh thiên, cũng có nghĩa địa vị của Mộc Thiếu Thần ở Mộc gia rất cao quý, sợ rằng không đơn giản chỉ là truyền nhân của Mộc gia.
Tin tức Mộc Thiếu Thần có trọng khí chấn động vô số tu sĩ cường giả, ngay cả lão tổ đạo thống cũng bị tin tức này chấn động. Nhưng khi mọi người chưa tận mắt nhìn thấy trọng khí thì lão tổ đạo thống vẫn ôm thái độ hoài nghi, vẫn còn nửa tin nửa ngờ.
– Mộc thiếu chủ tình nguyện làm điều tốt cho Vạn Thống Giới, thiếu chủ đồng ý làm đầu mối gắn kết tất cả đạo thống ở Vạn Thống Giới, cùng nhau diệt trừ ma đầu Lý Thất Dạ, trừ ma vệ đạo, ai ai cũng có trách nhiệm.
Khi Mộc Thiếu Thần còn chưa tới thì Kim Tiễn Lạc Địa đã bùng nổ tin tức như trên.
Có người truyền lời thay Mộc Thiếu Thần, bày tỏ thái độ của Mộc Thiếu Thần.
Nhất thời, không ít đạo thống ở Vạn Thống Giới đều nhận được thiệp mời của Mộc Thiếu Thần. Mộc Thiếu Thần muốn mời tất cả đạo thống liên thủ, diệt trừ Lý Thất Dạ, cùng nhau hoàn thành nghiệp lớn.
Mộc Thiếu Thần cũng nói rõ, vì để diệt trừ ma đầu Lý Thất Dạ, hắn tình nguyên xung phong chiến đấu, đồng ý là người đầu tiên khai chiến với Lý Thất Dạ.
Trong thời gian ngắn, có không ít đạo thống lần lượt hưởng ứng lời mời của Mộc Thiếu Thần, đồng ý kết minh với Mộc Thiếu Thần, diệt trừ ma đầu Lý Thất Dạ.
– Mộc thiếu chủ có trọng khí, chỉ một tên Lý Thất Dạ chẳng là gì cả. Chỉ cần Mộc thiếu chủ búng một ngón tay thì đã có thể biến họ Lý thành tro bụi.
Những đạo thống hưởng ứng lời mời của Mộc Thiếu Thần sớm nhất đều rất có lòng tin vào Mộc Thiếu Thần.
– Đúng vậy, cho dù họ Lý mạnh cách mấy thì cũng không thể so với bất hủ được. Thiếu chủ có trọng khí trong tay, nhìn khắp Vạn Thống Giới, không ai có thể chống lại.
Trong nhất thời, có không ít đạo thống hưởng ứng Mộc Thiếu Thần.
Thế nhưng cũng có không ít ôm thái độ xem xét lời mời của Mộc Thiếu Thần, bởi vì còn có không ít đạo thống vẫn còn giữ thái độ hoài nghi Mộc Thiếu Thần.
– Vân Độ đạo thống đồng ý dốc hết sức lực ủng hộ Mộc thiếu chủ. Vân Độ đạo thống đồng ý cùng tiến cùng lui với Mộc thiếu chủ. Trừ ma vệ đạo, chúng ta việc nghĩa chẳng từ trách nhiệm. Vân Độ đạo thống đồng ý đi theo Mộc thiếu chủ, giết chết tên ma đầu Lý Thất Dạ.
Ngay khi không ít đạo thống còn đang quan sát thì một mỹ nữ tuyệt thế xuất hiện ở Kim Tiễn Lạc Địa, tuyên bố ủng hộ Mộc Thiếu Thần.
– Chu công chúa —
Nhìn thấy vị mỹ nữ tuyệt thế này, không ít người lập tức nhận ra nàng, không khỏi kinh ngạc.
– Là công chúa của Vân Độ đạo thống.
Vị mỹ nữ tuyệt thế này vừa xuất hiện thì ngay lập tức thu hút không ít cái nhìn của mọi người.
Vị mỹ nữ tuyệt thế này mặc váy xòe trông như ráng mây, nhìn trông chẳng khác gì tiên tử sau áng mây. Viên ngọc quý trên trán càng khiến nàng trở nên chói mắt, đẹp không sao kể xiết. Không ít thanh niên trẻ tuổi gục ngã, bắt đầu yêu thương.
Công chúa Vân Độ đạo thống Chu Tiểu Ngả cũng là thiên tài lừng lẫy hiện nay, cũng là một vị mỹ nữ tuyệt thế, so với nữ võ thần thì Vân Độ công chúa còn kém một chút, thế nhưng ở Vạn Thống Giới có vô số người theo đuổi nàng, mỹ danh của nàng cũng truyền khắp Vạn Thống Giới, ai ai cũng biết.
– Vân Độ công chúa cũng ủng hộ Mộc thiếu chủ à.
Nhìn thấy Vân Độ công chúa bày tỏ thái độ ủng hộ Mộc thiếu chủ, một số người không khỏi giật mình.
– Ngươi còn chưa biết sao?
Có cường giả tin tức linh thông nói nhỏ:
– Vân Độ công chúa từ lâu đã là nữ nhân của Mộc Thiếu Thần. Nàng với Mộc Thiếu Thần đã song phi song túc lâu lắm rồi. Có một thời gian dài, Mộc Thiếu Thần là khách quý ở lại Vân Độ đạo thống.
– Chẳng phải Mộc thiếu chủ muốn cưới nữ võ thần hay sao?
Nghe được tin tức này, không ít người lén giật mình.
Chuyện Chu Tương võ đình liên hôn với Mộc gia không còn là bí mật ở Vạn Thống Giới nữa.
– Đàn ông tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường. Huống chi, lấy thân phận như Mộc Thiếu Thần, xưa nay hắn chưa bao giờ thiếu nữ nhân, từ lâu đã trái ôm phải ấp rồi. Khi Mộc Thiếu Thần ở Vân Độ đạo thống thì đã có vô số công chúa đại giáo, tiểu thư thế gia ngã vào lòng hắn.