Đế Bá Audio Podcast
Tập 666 [Chương 3326 đến Chương 3330]
❮ sautiếp ❯Chương 3326: Thân Phận Như Mê (Hạ)
Nhìn thấy trường kiếm trong tay Bình Thành công tử, một vài lão tổ nhìn kỹ một hồi, xác định đây là Du Long Kiếm, không khỏi giật mình.
– Nó từng là thần kiếm của Bàn Long đạo thống.
Nhìn thấy Du Long Kiếm, có người giật mình rằng.
Du Long Kiếm tuy không phải là tổ khí, thế nhưng nó từng là một thanh thần kiếm của Bàn Long đạo thống, tiếng tăm lừng lẫy. Sau này sau khi con cháu của thủy tổ Bàn Long biến mất thì Du Long Kiếm cũng biến mất theo.
Hôm nay Du Long Kiếm xuất hiện trong tay Bình Thành công tử, như vậy thân phận của Bình Thành công tử cũng dần hiện rõ.
Từ lâu đã có người đoán rằng Bình Thành công tử là con cháu của Bàn Long, bây giờ tìm được chứng cứ, coi như cũng nằm trong dự đoán của mọi người, thế nhưng cũng nằm ngoài dự đoán của một số người.
Người có sắc mặt nghiêm nghị nhất đó chính là Bàn Long công tử, đây là đáp án mà hắn không muốn thấy nhất, cũng là chuyện mà Bát Tí vương triều không hy vọng thấy nhất. Nếu Bình Thành công tử thật sự là con cháu của thủy tổ Bàn Long, như vậy hậu quả rất nghiêm trọng.
– Chúng ta tung hết sức mạnh đi.
Lúc này, Bình Thành công tử cười lớn. “Đùng”, toàn thân Bình Thành công tử dâng trào ánh sáng. “Ô”, chỉ thấy một con bàn long khổng lồ vờn quanh thân thể Bình Thành công tử. Con bàn long này vừa bay lên, y như có thể xé rách vòm trời.
– Bàn Long Hộ Thể —
Thấy vậy, sắc mặt của Bàn Long công tử càng khó coi. Bởi vì đây là bất thế thuật của thủy tổ Bàn Long, bọn họ không có môn công pháp này.
– Thật sự là con cháu của thủy tổ Bàn Long.
Mọi người nhìn con bàn long xuất hiện ở đằng sau Bình Thành công tử, thì thào rằng. Không còn nghi ngờ gì nữa, thân phận của Bình Thành công tử đã chắc chắn.
“Vù —” Kế đến, đằng sau đầu Bình Thành công tử phát sáng, xuất hiện một vòng phật quang. Khi vầng phật quang này hiện lên thì y như có ngàn phật niệm kinh, tiếng niệm kinh vang bên tai không dứt.
– Không thể —
Nhìn thấy như vậy, rất nhiều trưởng lão đại giáo, lão tổ đạo thống quát lớn rằng, không tin nổi cảnh này.
Ngay cả Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn cũng choáng váng, mặt mày kỳ quái.
– Thiên Phật tộc —
Mọi người choáng váng, thì thào rằng.
Vừa rồi mọi người còn chắc chắn Bình Thành công tử là con cháu của thủy tổ Bàn Long. Thế nhưng bây giờ tình thế nghịch chuyển, bởi vì Bình Thành công tử là Thiên Phật tộc!
Thiên Phật tộc là một tộc lớn ở Vạn Thống Giới. Tộc này trời sinh có phật quang sau đầu. Bây giờ Bình Thành công tử lại là Thiên Phật tộc mà không phải là Bát Tí tộc như mọi người dự doán.
Thủy tổ Bàn Long là Bát Tí tộc, mà Bình Thành công tử lại là Thiên Phật tộc. Nói như vậy, Bình Thành công tử không thể nào là con cháu của thủy tổ Bàn Long. Lần này, tất cả mọi người đều choáng váng.
– Không ngờ đúng không?
Bình Thành công tử mỉm cười, dáng vẻ đùa dai, nụ cười rất xán lạn.
Mọi người tắt tiếng. Lúc này mọi người mới biết mình bị Bình Thành công tử chơi xỏ. Từ đầu hắn đã lừa gạt mọi người, để mọi người cho rắng hắn thật sự là con cháu của thủy tổ Bàn Long.
– Phải hay không phải là con cháu của thủy tổ Bàn Long thì đã sao, dù sao cũng giết không tha!
Kiếm Tôn hét dài, thần kiếm ngang trời, chém ra một kiếm, kiếm ý mênh mông.
Nháy mắt, chỉ thấy có tới tám Kiếm Tôn, tám Kiếm Tôn giống nhau như đúc đồng thời ra tay. Chỉ nghe “keng”, kiếm chấn bát hoang!
– Bát Hoang Kiếm Thần —
Kiếm Tôn hét dài, chỉ nghe “keng”, tám luồng kiếm hoang tựa như thiên hà, từ trên trời giáng xuống. Mỗi một ánh kiếm chém xuống đều có sức mạnh chém nứt thiên địa.
– Tuyệt học Kiếm Thánh để lại.
Nhìn thấy tám Kiếm Tôn đồng thời ra tay, có lão tổ đại giáo nhận ra môn tuyệt học này.
Nhìn thấy tám Kiếm Tôn đồng thời ra tay, Lăng Tịch Mặc nhìn chằm chằm không chớp mắt. Đây là thuật vô thượng của thủy tổ Kiếm Thánh, thế nhưng Lăng Tịch Mặc chưa từng tu luyện.
– Giết —
Bàn Long công tử hét lên. Trong nháy mắt, tám món bảo vật đồng thời đánh tới, nổ nát thiên địa, lấy khí thế nghiền nát bốn phương tám hướng giết về phía Bình Thành công tử.
– Phá —
Bình Thành công tử hét dài. Chỉ nghe một tiếng rồng ngâm “ô”, chỉ thấy bàn long bay lên, nằm giữa bầu trời, tựa như biến thành một mảnh long vực. “Đùng”, bàn long ngăn cản đòn tấn công mạnh mẽ của Bàn Long công tử.
Đồng thời, Du Long Kiếm trong tay Bình Thành công tử lao lên trời cao, vô cùng linh hoạt, lật kéo toàn bộ không gian, ngay cả tám tên Kiếm Tôn cũng bị nó kéo đi mất.
– Du Long Tại Thiên —
Bình Thành công tử hét dài. Du Long Kiếm cuốn lấy tám thanh thần kiếm đang chém tới, chỉ nghe “leng keng”, hoa lửa văng tung tóe.
– Bát Biểu Hùng Phong!
Thấy chiêu thức thất bại, Bàn Long công tử hét dài, tám cánh tay đồng thời kết ấn, tám món binh khí lập tức dung hợp, hóa thành một cái thủ ấn, đánh thẳng về phía Bình Thành công tử.
Kiếm Tôn cũng quát lạnh. Chỉ thấy hắn vung trường kiếm, “leng keng”, bầu trời lập tức xuất hiện mưa kiếm vô tận, ngàn vạn thanh thần kiếm điên cuồng đánh xuống Bình Thành công tử.
– Mở —
Bình Thành công tử hét dài, người đi theo kiếm, Du Long Kiếm cuốn một vòng, từng vòng ánh sáng lan tỏa, tạo thành từng tầng màn kiếm, ngăn cản thế tiến công của Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử.
Chỉ nghe “ầm, ầm, ầm”. Kiếm thế của Bình Thành công tử tuy rằng rất tuyệt, thế nhưng trước sự tấn công mạnh mẽ của Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử, màn kiếm của hắn đổ nát từng tầng một.
“Ầm, ầm, ầm”
Tiếng binh khí va chạm nhau vang lên, hoa lửa tung tóe, vô cùng lóa mắt, giống như pháo hoa giữa trời đêm, soi sáng cả bầu trời.
Tuy Bình Thành công tử rất lợi hại, thế nhưng trước sự tấn công mạnh mẽ của Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử thì cũng rơi xuống hạ phong. Dù vậy, hắn lại có thể chống đỡ được, cho dù hoàn cảnh không có lợi với hắn thì hắn cũng không có thua.
“Đùng” Trên vòm trời, Bình Thành công tử đánh với Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn tới mức trời long đất lở. Đùng một cái, lực xung kích đánh vỡ một ngôi sao, thiên địa cũng rung chuyển.
Chỉ thấy Bình Thành công tử vì chặn lại đòn đánh dữ dội của Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn mà phải liên tục lùi về phía sau. Rất hiển nhiên, khi lấy một địch hai thì Bình Thành công tử rơi xuống hạ phong, cuộc chiến này không có lợi cho hắn, thế nhưng hắn vẫn kiên trì.
– Bình Thành huynh, nếu như không có tổ khí thì hôm nay ngươi khó mà chạy thoát.
Bàn Long công tử từng bước ép tới, tám món bảo vật cùng đập tới.
– Có tổ khí hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Bình Thành công tử vẫn cười xán lạn, cho dù nằm thế hạ phong, chiến cuộc không có lợi với hắn, thế nhưng hắn vẫn nói chuyện vui vẻ, phần quyết đoán này khiến mọi người cảm thấy khâm phục.
Chương 3327: Ma Đao Thái Tử
– Giết!
Kiếm Tôn hét dài, kiếm y tung hoành, kiếm đạo cuốn tới, chớp mắt giết tới, xuất kiếm vô tình, kiếm kiếm trí mạng, muốn dồn Bình Thành công tử vào chỗ chết.
So với vô tình kiếm của Kiếm Tôn thì Bàn Long công tử không vội dồn Bình Thành công tử vào chỗ chết, bởi vì hắn muốn thấy Bình Thành công tử lấy ra tổ khí, dù sao Bàn Long đạo thống không chỉ có một mình hắn tới đây.
Nếu như Bình Thành lấy ra tổ khí thì Bát Tí vương triều sẽ không tiếc mọi giá cướp tổ khí tới tay, bọn họ cần thứ này nhất.
Dù sao Bát Tí vương triều ở Bàn Long đạo thống danh không chính ngôn không thuận, nếu như có được tổ khí của thủy tổ Bàn Long thì tình hình sẽ chuyển biến không ít, sẽ đặt vững căn cơ vạn thế của Bát Tí vương triều.
“Ầm, ầm, ầm” Tiếng đánh đập đùng đoàng vang không dứt, hai bên đánh nhau dữ dội. Bình Thành công tử vẫn bị Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn đẩy lùi về sau liên tục, trên người có vết thương, thế nhưng vẫn không thấy BÌnh Thành công tử lấy ra tổ khí.
Thấy vậy, không ít người nhìn kỹ không chớp mắt. Mọi người cũng nhìn ra được, nếu như một chọi một thì BÌnh Thành công tử chắc chắn mạnh hơn Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử. Thế nhưng khi hai người họ liên thủ thì ưu thế của Bình Thành công tử mất hết.
– Coi như Bình Thành công tử không phải là con cháu của Bàn Long thì cũng có mối quan hệ rất lớn lao, hắn thực sự kế thừa y bát của thủy tổ Bàn Long. Thân phận như vậy, sợ rằng có thể làm rung chuyển địa vị của Bát Tí vương triều.
Có lão tổ đạo thống nhìn thấy Bình Thành công tử lần lượt sử dụng tuyệt học bất thế của thủy tổ Bàn Long, không khỏi thì thào rằng.
Trên thực tế, nhìn thấy Bình Thành công tử lần lượt sử dụng bất thế thuật của thủy tổ Bàn Long thì Bàn Long công tử vừa giận vừa đố kỵ. Bởi vì Bát Tí vương triều không có những bất thế thuật này, đây là truyền thừa chân chính của Bàn Long đạo thống, những truyền thừa này năm xưa đã biến mất cùng con cháu của thủy tổ Bàn Long.
Bây giờ những môn bất thế thuật này bị Bình Thành công tử sử dụng, Bàn Long công tử không ước ao đố kỵ mới là lạ. Một khi để Bình Thành công tử có thành tựu thì sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đối với Bát Tí vương triều.
“Đùng” Trong nháy mắt, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn liên thủ với nhau đánh ra một đòn, đánh nổ bay Bình Thành công tử, khiến Bình Thành công tử phun máu tươi.
“Vù” Trong nháy mắt, khi phòng thủ của Bình Thành công tử nổ tung, một vệt sáng lạnh quét tới, đao ý lan tỏa.
Lưỡi đao thình lình xuất hiện nhắm thẳng tới yết hầu của Bình Thành công tử. Đao này quá nhanh, nhanh tới mức không thể nào tưởng tượng nổi. Đao này thình lình đánh lén, là muốn lấy mạng của Bình Thành công tử.
Ngay khoảnh khắc sinh tử, bóng người của Bình Thành công tử mờ ảo, bóng của hắn bị kéo thật dài, một bước là một thế, xuyên qua thời gian, giống như một con bàn long đang nhảy khỏi thời không.
– Bàn Long Dược Thế.Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!
Nhìn thấy thân pháp này, Bàn Long công tử kêu lên, đây là bất thế thuật của thủy tổ Bàn Long.
“Xuy”
Mặc dù thân pháp của Bình Thành công tử tuyệt thế vô song, nhảy qua thời gian, thế nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi một đao trí mạng này, bị đao này xẹt qua lồng ngực, máu đỏ chớp mắt nhuộm đổ xiêm y, để lại một vết đao thấy tận xương cốt.
Một đao thình lình giết tới khiến mọi người hít lạnh. Bình Thành công tử đấu với Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn cũng đã rơi xuống hạ phong, một đao thình lình đánh lén này là muốn lấy mạng của Bình Thành công tử.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy một người thanh niên hiện thân trong hư không. Người thanh niên này mặc trường bào, vóc người thon dài, cả cơ thể giống như một thanh đao, đường nét trên thân thể vô cùng rắn chắc lạnh lẽo, đồng thời trên người còn lan tỏa đao khí như ma quỷ, khi thân thể của hắn bị đao khí này bao trùm thì nhìn giống như một vị đao khách tới từ ma giới.
– Ma Đao thái tử!
Nhìn thấy người thanh niên này, có người ngạc nhiên thốt lên.
– Ma Đao thái tử!
Có người nghe danh hiệu này, âm thầm kinh ngạc, nói rằng:
– Ma Đao thái tử cũng tới. Hôm nay tam công tử cùng đao kiếm song tuyệt đều tới đủ cả!
Đương nhiên, không tính Hồi Xuân công tử đã bị giết.
– Ma Đao thái tử Tôn Ngật Thần.
Có một ít người đã từng đối đầu với hắn, vừa nhìn thấy người thanh niên này thì giống như nhìn thấy ma quỷ, không khỏi lui về phía sau một bước, sợ lạnh gáy.
Ma Đao thái tử Tôn Ngật Thần là thái tử của Thiên Khai đạo thống, đao đạo thiên tài, cũng là cường giả nổi danh cùng Kiếm Tôn.
Dù rằng tam công tử cùng đao kiếm song tuyệt đều là thiên tài tuyệt thế ở đương thời, thế nhưng Ma Đao thái tử lại khác với đám người Bàn Long công tử. Mặc dù Ma Đao thái tử xuất thân từ đạo thống lớn như Thiên Khai đạo thống, thế nhưng phong cách làm việc của hắn rất quỷ quyệt.
Như Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn, bất kể bọn họ làm gì thì mặt ngoài bọn họ luôn coi mình là chính thống, rêu rao mình là chủ lưu của Vạn Thống Giới.
Còn Ma Đao thái tử thì lại khác. Hắn làm việc không chính không tà, lại còn làm một ít hoạt động ám sát, nhận mối giết thuê, thậm chí Ma Đao thái tử còn đánh lén người khác.
Có lẽ Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn cũng từng đánh lén người khác, thế nhưng nhiều nhất bọn họ chỉ làm lén lút, không dám làm trắng trợn.
Thế nhưng Ma Đao thái tử thì lại khác, giống như bây giờ, cho dù ở ngay trước mặt mọi người trong thiên hạ thì hắn cũng dám ra tay đánh lén Bình Thành công tử.
Vì vậy không thể lấy tiếng truyền nhân đạo thống để cân nhắc hành động của Ma Đao thái tử. Cũng bởi vì phong cách làm việc như vậy mà không ít người kiêng kỵ hắn, bởi vì ngươi sẽ không biết ngươi sẽ bị hắn lén giết lúc nào. Cũng chính vì vậy, hắn mới bị mọi người gọi là “Ma Đao thái tử”.
– Thì ra là Ma Đao thái tử, ta còn tưởng ai đánh lén ta nữa chứ.
Bình Thành công tử không nhìn nhiều vết đao trên người mình, chỉ cười lớn nhìn Ma Đao thái tử.
– Đừng trách ta, có người bỏ tiền muốn mạng chó của ngươi.
Giọng nói của Ma Đao thái tử lạnh lẽo, có bảy phần ma khí.
– Có thể mời được Ma Đao thái tử, giá tiền nhất định rất thốn.
Bình Thành công tử không hề sợ hãi, vẫn cười nói như thường:
– Đáng giá nhiều tiền như vậy, bản thân ta cũng thấy vui vẻ, ít nhất cái mệnh cún con này vẫn đáng giá.
Mọi người thấy vậy, không biết phải nói gì. Trên thực tế rất nhiều người không hiểu Ma Đao thái tử, hắn là thái tử của Thiên Khai đạo thống, thân phận rất cao quý, hơn nữa Thiên Khai đạo thống không phải là đạo thống bình thường mà bọn họ có thực lực rất mạnh. Phải biết thủy tổ của Thiên Khai đạo thống Thiên Khai đao tổ mới đầu tuy chỉ là thủy tổ Vạn Thống, thế nhưng sau này đã trở thành thủy tổ Đế Thống.
Chương 3328: Một Kiếm Đó, Quá Sức Vô Địch (Thượng)
Ở Vạn Thống Giới, thực lực của Thiên Khai đạo thống tuyệt đối được xếp vào nhất lưu, cho dù không bằng Chu Tương võ đình thì cũng hơn xa rất nhiều đạo thống khác. Thế nhưng, làm thái tử của Thiên Khai đạo thống, theo lẽ thường thì Ma Đao thái tử sẽ không thiếu tiền, thế nhưng hắn lại vì tiền đi làm sát thủ, chuyện này khiến mọi người không sao hiểu nổi.
– Giết!
Trong nháy mắt, ba người Bàn Long công tử lập tức hiểu ngầm với nhau. Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn giáp công trái phải, “Đùng”, hai người bọn họ cùng ra tay, thần diễm dâng cao ngàn tỉ trượng, thần diễm kinh khủng muốn nuốt chửng Bình Thành công tử.
– Bàn Long Khai Hoang!
Đối mặt với ba người liên thủ, Bình Thành công tử không hề sợ hãi, hét lên một tiếng, hóa thành một con bàn long dài ngàn vạn trượng, xé rách thần diễm, xông giết về phía trước. Khi hắn xông giết về phía trước thì trên người lại xuất hiện thêm vết thương.
Ngay khoảnh khắc này, Ma Đao thái tử lại đánh lén trí mạng, lại một đao yên ắng cắt vào chỗ yếu hại tại lồng ngực của Bình Thành công tử. Tuy rằng Bình Thành công tử đã biến hóa hướng đi, thế nhưng trên lưng vẫn trúng một đao, máu tươi văng tung tóe.
Rất hiển nhiên, thủ đoạn của Ma Đao thái tử hung tàn hơn, kinh khủng hơn Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn.
– Tiếp.
Mặc dù không địch lại ba người bọn họ, thế nhưng Bình Thành công tử vẫn không hề sợ hãi, hét lên một tiếng, lại xông giết tới.
“Ầm” Bình Thành công tử đâm vào Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn, ngay lúc này, Ma Đao thái tử lại đánh lén, hơn nữa ra đao trí mạng, đao pháp vô cùng tàn nhẫn, vô cùng vô tình, dao đao trí mạng, vô cùng khủng bố.
– Ma ĐAo thái tử quá tàn nhẫn.
Ngay cả đại nhân vật nhìn thấy như vậy cũng phải lắc đầu, nhỏ giọng rằng.
Luận đạo hạnh thì Ma Đao thái tử chưa chắc đã cao hơn Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn. Thế nhưng, Bàn Long cũng vậy, Kiếm Tôn cũng vậy, bọn họ đều xuất thân từ môn phái không có truyền thừa chân chính, bọn họ có rất ít công pháp của thủy tổ.
Nhưng Ma Đao thái tử thì lại khác. Hắn xuất thân từ đạo thống kế thừa truyền thừa của Thiên Khai đao tổ. Mỗi đao hắn đánh ra đều có đạo của thủy tổ, để hắn càng mạnh hơn. Trên công pháp, Ma Đao thái tử hơn hẳn Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn, không hề thua kém Bình Thành công tử.
Chính vì vậy Bình Thành công tử rơi vào thế khó. Chỉ riêng Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn thì hắn còn có thể chịu nổi. Thế nhưng Ma Đao thái tử vừa tham gia thì tình thế thay đổi, đao đao trí mạng, đao đao đánh trúng, căn bản không có cách nào xoay chuyển thế cuộc.
– Sợ rằng Bình Thành công tử không chịu nổi nữa.
Nhìn thấy Bình Thành công tử rơi vào khốn cảnh, mọi người biết, hôm nay Bình Thành công tử thua rồi.
Trong giây lát, Bình Thành công tử không địch nổi lửa, toàn thân dính đầy vết thương, máu chảy đầm đìa, xiêm y trên người hắn đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Vết thương trên người Bình Thành công tử phần lớn là vết đao, đều là do Ma Đao thái tử gây ra. Khi Bình Thành công tử lấy một địch hai thì hắn còn có thể ổn định cục diện, còn có hy vọng lật mình. Bây giờ Ma Đao thái tử tham gia, Bình Thành công tử lập tức rơi vào tuyệt cảnh, thế cuộc của hắn tan nát, không thể tiếp tục chịu đựng được nữa.
Nhất là Ma Đao thái tử thường đâm sau lưng một đao, mỗi đao đều là đòn đánh lén trí mạng, khiến hắn khó lòng phòng bị. Vì vậy chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà Bình Thành công tử trúng liền mấy chục đao, phần lớn vết thương trên người đều do Ma Đao thái tử gây ra.
“Xuy” Ma Đao thái tử lại đánh lén thành công, lưu lại vết đao nhìn thấy tận xương trên hai chân Bình Thành công tử, chỉ thiếu chút nữa là đao này đã chặt đứt hai chân của Bình Thành công tử rồi.
– Giết!
Cho dù là như thế thì Bình Thành công tử càng đánh càng hăng, máu me khắp mình mẩy, chiến đấu cực kỳ hung mãnh, giống như thú dữ bị dồn ép tới đường cùng.
“Ầm, ầm, ầm” Tiếng đánh đập đùng đoàng vang không dứt, chỉ trong thời gian ngắn, Bình Thành công tử lại nhận một đòn đánh nặng nề, Ma Đao thái tử thậm chí có một đao suýt nữa đã chặt đứt đầu lâu của Bình Thành công tử, để lại vết thương trên yết hầu của Bình Thành công tử.
“Keng!” Chỉ thấy Bình Thành công tử tuy rằng chặn được chiêu kiếm của Kiếm Tôn, thế nhưng lại bị Ma Đao thái tử đâm trúng thân thể, máu tươi trút như thác.
“Ầm” Sau đó lại bị Bàn Long công tử bồi thêm một đòn, máu thịt be bét, đánh bay Bình Thành công tử.
Bình Thành công tử bị đánh bay vất vả bò dậy. Lần này hắn bị thương quá nặng, muốn đừng cũng đứng không vững, Du Long Kiếm phải ghim xuống đất chống đỡ.
Nhìn thấy Bình Thành công tử mình mẩy đầy máu, tất cả mọi người đứng trầm mặc nguyên tại chỗ, tất cả mọi người đều nín thở. Lúc này, có một vài người nhìn nhau.
Mọi người biết, lần này Bình Thành công tử tiêu đời rồi. Tuy rằng có một vài người quen biết Bình Thành công tử, thế nhưng chỉ là quan hệ hời hợt, không có sâu đậm.
Cho dù có giao tình thì lúc này cũng chưa chắc có ai đứng ra giúp đỡ. Dù sao khi đối mặt với Kiếm Tôn, với Bàn Long công tử, với Ma Đao thái tử tử thì cũng phải xem xét bản thân mình. Thế hệ trẻ tuyệt đối không có ai là đối thủ của bọn họ.
Huống chi bọn họ đại biểu cho ba đạo thống. Nếu lúc này ra tay cứu giúp thì cũng có nghĩa sẽ đối đầu với ba đạo thống này. Chuyện như vậy, không mấy người chịu làm, cho dù có thâm giao thì cũng không thể.
– Cuối cùng cũng là chỗ dựa không đủ mạnh.
Có cường giả thế hệ trước thở dài. Nếu như Bình Thành công tử cũng có xuất thân như Ma Đao thái tử thì lúc này lão tổ của hắn đã ra tay giúp đỡ. Tiếc là, Bình Thành công tử cô đơn một mình, cho dù bị người ta vây công thì cũng không có ai ra tay giúp đỡ.
– Lợi hại, Ma Đao thái tử đúng là không phải hư danh.
Lúc này, dù bị thương nặng, thế nhưng Bình Thành công tử vẫn cười nói vui vẻ, nụ cười vẫn xán lạn như thường.
– Ta khâm phục phần can đảm này của ngươi, tiếc là đã có người thanh toán một cái giá lớn.
Ma Đao thái tử lạnh lùng nói.
– Không sao cả, hươu chết vào tay ai còn chưa biết đâu.
Bình Thành công tử dù máu me đầy mình, thế nhưng dáng vẻ vẫn thoải mái như trước. Cho dù hắn không gượng đứng nổi, thế nhưng vẫn còn có thể mỉm cười, nụ cười của hắn vẫn xán lạn, rất là thu hút.
Chương 3329: Một Kiếm Đó, Quá Sức Vô Địch (Hạ)
– Đáng tiếc, nhà ngươi chỉ có công pháp truyền thừa mà thôi, không có tổ khí.
Bàn Long công tử lắc đầu, nói rằng.
Trên thực tế Bàn Long công tử rất muốn Bình Thành công tử lấy tổ khí ra, đây là điều mà bọn hắn muốn nhất.
– Tính toán của ngươi quá lộ, đáng tiếc, ta sẽ không để ngươi toại nguyện.
Bình Thành công tử cười lớn, lắc đầu nói.
– Nếu đã như vậy, vậy thì tiễn ngươi chầu trời.
Bàn Long công tử lạnh lùng nói, hai mắt lộ ra sát cơ.
– Đi thôi, ta sẽ giải quyết ngươi trong một đao, sẽ không đau đớn.
Ma Đao thái tử âm u nói.
Lúc này, ba người Bàn Long công tử cùng đi về phía Bình Thành công tử. Bọn họ đã chuẩn bị đòn đánh cuối cùng, cũng là đòn đánh mạnh mẽ nhất, muốn giết chết Bình Thành công tử.
– Có thể để nhiều người tiễn đưa ta như vậy, coi như cũng có ý nghĩa.
Bình Thành công tử cười lớn.
“Keng” Lúc này, Ma Đao thái tử rút ma đao ra khỏi vỏ, lần này hắn không ra tay đánh lén nữa mà chỉa thẳng trường đao vào Bình Thành công tử.
Nhìn thấy Bình Thành công tử không đường lật mình, tất cả mọi người nín thở. Mọi người biết Bình Thành công tử sẽ chôn thay vào hôm nay. Nhất thời, bầu không khí căng thẳng tột độ.
– Tất cả giải tán đi.
Ngay giờ khắc sống chết của Bình Thành công tử, một âm thanh lười biếng vang lên, đánh vỡ bầu không khí nghẹn thở này.
Vừa nghe âm thanh này, tất cả mọi người nhìn sang. Chỉ thấy người nói chuyện là Lý Thất Dạ đang lười biếng ngồi trên một ngọn núi. Cũng không biết Lăng Tịch Mặc kiếm đâu ra một cái ghế dựa, chỉ thấy Lý Thất Dạ nằm nửa người trên đó, nằm một cách lười biếng, giống như đang tắm nắng.
Lúc này, sau khi Lý Thất Dạ nói như vậy thì còn chẳng thèm nhìn bọn họ, chỉ híp mắt lại, bộ dáng nửa tỉnh nửa ngủ.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, ba người Bàn Long công tử, Ma Đao thái tử cùng Kiếm Tôn đang đi về phía Bình Thành công tử phải dừng chân, cùng nhìn sang Lý Thất Dạ.
Nếu là ngày trước thì Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn có lẽ sẽ không coi Lý Thất Dạ ra gì. Thế nhưng lúc này thì ba người bọn họ do dự. Phải biết Lý Thất Dạ vừa trấn áp Truy Phong Thần Ẩu, đây chính là Chân Thần tầng tám, cho dù ba người bọn họ liên thủ, dốc hết toàn lực thì cũng không thể sánh bằng Chân Thần tầng tám. Dù sao, đây chính là tồn tại có thể khiêu chiến Chân Đế cấp thấp, bọn họ còn chưa trở thành Chân Đế.
– Lý đạo huynh, đây là ân oán cá nhân của bọn ta.
Lúc này Bàn Long công tử ngưng mắt, nói chậm:
– Hy vọng Lý đạo huynh chớ nhúng tay.
Nếu là trước đây thì Bàn Long công tử sẽ coi thường Lý Thất Dạ, thế nhưng hôm nay lại khác, câu nói này của Lý Thất Dạ rất có trọng lượng.
Còn phần Kiếm Tôn thì chỉ đơn giản là im lặng. Lăng Tịch Mặc đứng ở bên cạnh Lý Thất Dạ nhưng hắn không thể làm gì, cho dù hắn biết Lăng Tịch Mặc tới nơi này là vì Kiếm Phần, trong tay có chìa khóa Kiếm Phần, thế nhưng hắn cũng coi như không nhìn thấy. Dù sao khi chưa nắm chắc thì hắn không muốn chọc Lý Thất Dạ.
– Vậy thì sao?
Lý Thất Dạ lười biếng nói:
– Ta nói giải tán, thì giải tán.
Mọi người ở đây lập tức nhìn Lý Thất Dạ, không ít người cười khổ, đúng là quá bá đạo, hiện nay có mấy người dám nói chuyện như thế với đám người Ma Đao thái tử chứ. Căn bản là coi đám người Ma Đao thái tử nhỏ như con kiến, vẫy tay thì đi, ngoắc tay thì đến.
Thế nhưng, nghĩ lại thì ngay cả Truy Phong Thần Ẩu cũng bị hắn đánh bay, ngay cả cường giả số một Vạn Thống Giới là Long Tượng võ thần mà cũng dám chọc thì sợ rằng hắn không coi tam công tử cùng đao kiếm song tuyệt ra gì.
– Lý đạo huynh nói chuyện quá bá đạo rồi.
Bàn Long công tử khó chịu, dù sao bây giờ bọn họ có thể giết chết Bình Thành công tử, có thể vĩnh trừ hậu hoạn cho Bàn Long đạo thống.
– Đúng, ta bá đạo đấy.
Lý Thất Dạ nói.
– Khẩu khí thật lớn!
Ma Đao thái tử cũng tức giận, lạnh lùng nói:
– Đối địch với ba đạo thống chúng ta, ngươi có gánh nổi không?
– Ba đạo thống?
Lý Thất Dạ chầm chậm nhìn Ma Đao thái tử, lười biếng nói:
– Chỉ là ba đạo thống mà thôi, cũng dám ra vẻ uy phong trước mặt của ta. Đối địch với toàn bộ Vạn Thống Giới thì ta cũng không hề nháy mắt.
Câu nói này vừa nói ra, sắc mặt của Ma Đao thái tử đỏ lên, nét mặt hết sức khó coi, đây là trần trụi coi thường.
Mọi người hít lạnh, ai cũng líu lưỡi. Đối địch với toàn bộ Vạn Thống Giới cũng không quan tâm, câu nói này không chỉ đơn giản là bá đạo.
Thế nhưng cẩn thận nghĩ lại thì cũng không thấy lạ. Chẳng phải Cuồng Đình đạo thống từng đánh nhau với liên quân hay sao? Đó không phải là đối địch với toàn bộ Vạn Thống Giới hay sao? Nói như vậy, cái người cầm quyền Cuồng Đình đạo thống này đúng là không ngại đối địch với toàn bộ đạo thống của Vạn Thống Giới.
– Lý đạo huynh, ngươi ngang ngược cản trở như vậy, đúng là…
Bàn Long công tử không nhịn được, nói rằng.
Trong nháy mắt, ánh kiếm lóe lên. Chỉ nghe “keng”, lúc này mọi người mới nhìn thấy Lý Thất Dạ giơ tay rút thiết kiếm sau lưng Lăng Tịch Mặc. Thế nhưng còn Lý Thất Dạ xuất kiếm như thế nào thì bọn họ không nhìn thấy rõ.
Trên thực tế, trình tự chính xác là Lý Thất Dạ rút kiếm, sau đó mới có tiếng kiếm vang “keng”, sau đó mới có ánh kiếm lóe lên.
Thế nhưng tốc độ của Lý Thất Dạ quá nhanh, tất cả trình tự đều bị đánh vỡ, ngay cả thời gian cũng bị đánh vỡ.
Ngay khi ánh kiếm vừa lóe lên thì đám người Ma Đao thái tử phát lạnh, hàn ý bùng nổ, ra tay theo bản năng, muốn phản kích.
Thế nhưng đã muộn, vai của bọn họ đau xót, máu tươi rỉ ra khỏi vết thương, từ từ nhuộm đỏ xiêm y của bọn họ.
Chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đâm bị thương bả vai của ba người bọn họ. Khi bọn họ muốn ra tay thì Lý Thất Dạ đã đút thiết kiếm vào vỏ. Hắn vẫn lười biếng nằm đó nơi đó, giống như nãy giờ chưa từng ra tay.
Cảnh này khiến ba người Ma Đao thái tử lạnh gáy, da đầu nóng rần. Bọn họ theo bản năng lui về sau mấy bước, thế nhưng mấy bước lui về sau này lại không hề có tác dụng.
Khi thấy rõ chuyện vừa diễn ra, tất cả mọi người lạnh gáy, da đầu tê tái.
Không còn nghi ngờ, ngay cả ba người Ma Đao thái tử cũng không có cơ hội ra tay khi Lý Thất Dạ xuất kiếm.
Đây không phải là vì Lý Thất Dạ mạnh, hay công lực sâu, mà bởi vì tốc độ của Lý Thất Dạ quá nhanh, nhanh tới mức vượt qua tất cả mọi thứ!
Chương 3330: Nhượng Bộ Lui Binh (Thượng)
Một kiếm vô địch, vô địch không ở công lực sâu cạn, cũng không ở đạo pháp ảo diệu, càng không ở bảo vật thông thần. Một kiếm này vô địch, chỉ vẻn vẹn là vì tốc độ mà thôi.
Tốc độ vượt qua cực hạn, khiến người ta nhìn sởn da gà. Không cần công pháp, chỉ cần một chiêu kiếm là đã đủ khống chế kẻ địch.
Kiếm nhanh cực tốc như vậy, khiến người xem sởn gai ốc. Ở nơi này có không ít Chân Thần, thậm chí có Chân Thần đăng thiên, thế nhưng khi nhìn thấy chiêu kiếm này thì cũng lạnh gáy.
Bởi vì chiêu kiếm này thật sự quá nhanh, nhanh vượt qua phạm trù của bọn họ. Nếu như giao phong chính diện thì đừng nói Chân Thần mà ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng không dám chắc mình có thể đỡ được chiêu kiếm này.
Khi tốc độ vượt qua cực hạn thì sẽ đánh vỡ tất cả gông xiềng, vượt qua tất cả biến hóa. Đứng trước tốc độ cực tốc này, tất cả đều trở nên nhỏ bé.
– Chưa am tạo hóa của đại đạo, chưa nắm đỉnh hào của đạo hiệu, tất cả đều chỉ là phù vân.
Lý Thất Dạ nằm nửa người tại chỗ, lười biếng nói.
Lúc này Ma Đao thái tử, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn hoàn toàn biến sắc, tròng mắt co rút. Ngay cả Ma Đao thái tử tu luyện công pháp của thủy tổ cũng hết sức nghiêm nghị, như gặp đại địch, nét mặt có một chút hoang mang.
Bởi vì đối mặt với chiêu kiếm này, bọn họ không hề có lòng tin, bọn họ cũng không dám nói mình có thể ngăn cản được chiêu kiếm này. Chiêu kiếm nhanh cực tốc như vậy, nếu như không ngăn được thì chắc chắn sẽ là một kiếm lấy mạng.
– Giải tán đi, ta sẽ không nói lại lần thứ hai.
Lý Thất Dạ nói hời hợt, giống như đang nói một chuyện rất nhỏ, nói rằng:
– Ta lại xuất kiếm, thì chắc chắn đó sẽ là kiếm giết người.
Lúc này tất cả mọi người cùng nhìn ba người Ma Đao thái tử, bọn họ là thiên tài lợi hại nhất hiện nay ở Vạn Thống Giới, đều là tồn tại có tư cách vấn đỉnh Chân Đế. Thế nhưng lúc này bọn họ phải lựa chọn, hoặc là chịu thua, hoặc là bỏ lại tính mạng của mình ở nơi này
Lúc này ba người Ma Đao thái tử nhìn nhau, bọn họ rất không cam lòng, không chỉ không cam lòng buông tha Bình Thành công tử, bởi vì lúc này Bình Thành công tử là thịt cá còn bọn họ là dao thớt, bọn họ muốn xâu xé như thế nào cũng được. Nếu như bỏ qua cơ hội lần này thì lần sau chưa chắc đã có cơ hội tốt đến như vậy.
Nhưng càng khiến bọn họ không cam lòng hơn đó là tốt xấu gì bọn họ cũng là cường giả tiếng tăm lừng lẫy, tuy không dám nói vô địch thiên hạ thế nhưng lại là tồn tại đỉnh cao trong thế hệ trẻ.
Thế nhưng bây giờ lại bị Lý Thất Dạ uy hiếp ngay trước mặt người trong thiên hạ. Nếu như bọn họ thoái nhượng thì sẽ quét sạch uy danh của bọn họ, để bọn họ mắc nghẹn ở cần cổ.
Dù sao bọn họ đều là truyền nhân đạo thống, thậm chí còn là tồn tại cai quản một đạo thống, bọn họ có bao giờ bị uy hiếp như vậy chứ. Bị uy hiếp như vậy, đối với bọn họ là một loại sỉ nhục.
Cuối cùng, đám người Ma Đao thái tử nhìn nhau, cắn răng, Kiếm Tôn lạnh lùng nói:
– Giữ lại núi xanh, không sợ không có củi đốt!
Lúc này trong lòng Kiếm Tôn cũng có ý thoái lui, hắn cũng không có lòng tin sẽ ngăn được chiêu kiếm của Lý Thất Dạ. Đối mặt với chiêu kiếm nhanh cực tốc như vậy, hắn không hề nắm chắc, một khi không ngăn được thì sẽ là một kiếm lấy mạng. Làm người cầm quyền Kiếm Trủng, hắn không muốn chết ở chỗ này.
Hôm nay cho dù không thể giết Bình Thành công tử thì ngày khác cũng còn rất nhiều cơ hội, chỉ cần bọn họ còn sống thì ngày khác sẽ có cơ hội giải quyết ân oán với Bình Thành công tử.
– Bình Thành huynh, hôm nay ngươi gặp may mắn, thế nhưng sau này sợ rằng ngươi sẽ không may mắn được như vậy.
Bàn Long công tử tuy không cam lòng thế nhưng lại không thể làm gì, đành phải oán hận lui sang một bên.
Ma Đao thái tử lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, không nói không rằng, vươn mình nhảy lên, chớp mắt biến mất vào chân trời.
Kiếm Tôn thì bỏ trường kiếm vào bao, nhìn Bình Thành công tử, lạnh lùng hừ, không muốn nói thêm gì nữa, ôm trường kiếm vào lồng ngực, chậm rãi lui về ngọn núi của mình.
Lúc này, cho dù hắn nói một, hai câu gỡ mặt mũi, hay nói vài câu hung ác thì cũng không có tác dụng, cũng không thể thay đổi cục diện, vì vậy hắn không thèm nói gì.
Ma Đao thái tử đi xa, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn thoái lui sang một bên, như vậy cũng có nghĩa nguy cơ của Bình Thành công tử được giải trừ, hắn đã nhặt lại được tánh mạng của mình.
Nhìn thấy ba người Ma Đao thái tử đều chịu thua, đây là chuyện không ít người đã đoán được, dù sao chiêu kiếm của Lý Thất Dạ quá khủng khiếp, đừng nói đám người Ma Đao thái tử mà ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng phải cân nhắc một hồi. Người này quá tà môn, mới đó không lâu còn trấn áp Truy Phong Thần Ẩu, đối địch với hắn không phải là hành động sáng suốt.
Cũng có một số người bất ngờ. Theo bọn họ thì đám người Ma Đao thái tử chính là thiên tài mạnh nhất hiện nay, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, không ai có thể địch lại, ngay cả Chân Thần thế hệ trước cũng phải nhường nhịn bọn họ ba phần. Huống chi đằng sau bọn họ còn có ba đạo thống chống lưng. Thế nhưng, dù là như vậy thì bọn họ vẫn chọn cách chịu thua.
– Bá đạo lắm, hung mãnh lắm, thế hệ trẻ không ai sánh bằng.
Có cường giả thế hệ trước khâm phục. Một kiếm vô địch, trực tiếp trấn áp thiên tài trẻ tuổi như Ma Đao thái tử, trực tiếp khiến bọn họ phải chịu thua.
– Vậy thì chưa chắc, còn có Mộc thiếu chủ nữa.
Có người có giao tình tốt với đám người Ma Đao thái tử nên không cam lòng dùm bọn họ, không phục dùm bọn họ, hừ lạnh một tiếng.
– Đúng vậy, còn có Mộc thiếu chủ.
Có cường giả chân chờ, khi nhắc tới “Mộc thiếu chủ” thì rùng mình, cảm thấy kiêng kỵ.
– Đồn rằng Mộc thiếu chủ có rất nhiều thủ đoạn, thiên phú vô song. Hắn từ trên kia đi xuống đây, có mang theo vài thứ cực kỳ nghịch thiên.
Có lão tổ đạo thống ngưng mắt, cũng cảm thấy kiêng kỵ.Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!
Có quá nhiều người kiêng kỵ Mộc thiếu chủ, ngay cả đạo thống mạnh mẽ cũng cực kỳ kiêng kỵ người này. Thiếu chủ Mộc gia, đúng là không ai dám trêu chọc.
Lúc này Bình Thành công tử thở phào một hơi, thương thế lành lặn không ít. Hắn cúi đầu với Lý Thất Dạ, nói rằng:
– Lúc nguy nan nhờ có Lý huynh ra tay giúp đỡ, Bình Thành nợ Lý huynh một mạng, ngày khác nhất định trả lại.
Nói xong thì quỳ xuống vái lạy.
Lý Thất Dạ chỉ nhẹ nhàng khoác tay áo, không có nói gì, dường như đây là chuyện rất nhỏ không đáng nói tới.