Đế Bá Audio Podcast
Tập 651 [Chương 3251 đến Chương 3255]
❮ sautiếp ❯Chương 3251: Thiên Nộ Nhất Kiếm
Có lão tổ từng gặp Chân Đế giật mình nói rằng:
– Hắn cưỡng chế nâng thực lực của mình lên tới Chân Đế một mệnh cung. Tuy rằng đạo hạnh không thay đổi thế nhưng lại có được sức mạnh của Chân Đế.
– Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan quá kinh khủng. Ăn viên thuốc này vào thì có thể khiến cho sức mạnh tăng lên điên cuồng, chẳng trách nó lại trở thành vô thượng bảo đan của Vạn Thọ quốc.
Có trưởng lão thế gia rùng mình.
Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan là bảo đan vô song mà Vạn Thọ quốc lấy làm kiêu ngạo. Viên thuốc này có thể khiến thực lực của người dùng tăng vọt. Tuy rằng sau khi sử dụng viên thuốc này sẽ để lại di chứng, thế nhưng vì nó quá bá đạo, có thể trong nháy mắt khiến thực lực của người dùng tăng lên mấy cấp độ, vì vậy có rất nhiều người khao khát bảo đan này.
Thế nhưng Vạn Thọ quốc cũng rất khó khăn mới luyện được đan này, vì vậy nó vô cùng quý giá, rất ít người có được.
“Vù”
Lúc này Hồi Xuân Kiếm trong tay Hồi Xuân công tử bùng nổ nhiều màu ánh sáng. Trong nháy mắt Hồi Xuân Kiếm xuất hiện từng vòng ánh kiếm một. Mỗi vòng ánh kiếm như mở ra một thế giới, bên trong thế giới này có một bóng người, bóng người này cực kỳ vĩ đại.
Đây là một vị Chân Đế, nắm giữ sức mạnh vô địch thế gian, sức mạnh có thể trấn áp vạn vực. Đây chính là sức mạnh thật sự của Hồi Xuân Kiếm. Nó chính là kiếm của Chân Đế. Lúc này cuối cùng nó cũng bùng nổ sức mạnh mạnh mẽ nhất của mình. Lúc bình thường Hồi Xuân công tử không thể điều khiển sức mạnh này, thế nhưng hiện tại thực lực của hắn tăng vọt nên đã khác.
– Chịu chết đi!
Trong nháy mắt, lòng tin của Hồi Xuân công tử bành trướng chưa từng có. Hắn cảm thấy mình như là một vị Chân Đế giáng thế, nắm giữ sức mạnh ngự trị bát phương.
“Leng keng”
Trong nháy mắt, ánh sáng của Hồi Xuân Kiếm hội tụ lại với nhau. Trong nháy mắt này, tất cả kiếm đạo trong thiên địa ngưng tụ thành một cây kiếm trời. Cuối cùng chỉ nghe một cái “oanh” thật lớn, trường kiếm hóa thành một cây cự kiếm dâng trào liệt diễm. Khi cây cự kiếm kình thiên này dựng đứng thì có lôi điện chớp nháy.
Cây cự kiếm này tựa như có thể chọc thủng bầu trời, tựa như nó chính là thanh kiếm trừng phạt thượng thiên giáng xuống, nó mang theo sức mạnh của thượng thiên, có thể chém giết mọi yêu ma quỷ quái!
– Thiên Nộ Nhất Kiếm! Quá mạnh rồi, không ngờ Hồi Xuân công tử lại sử dụng tới chiêu kiếm này. Đây là chiêu kiếm mà Chân Đế Vạn Thọ quốc chuyên dụng.
Nhìn thấy chiêu kiếm này, có lão tổ đại giáo giật mình.
– Thiên Nộ Nhất Kiếm —
Nhìn thấy chiêu kiếm này, rất nhiều đại nhân vật biến sắc, bọn họ cũng nghe qua uy danh của chiêu kiếm này.
Thiên Nộ Nhất Kiếm là kiếm thức do một vị Chân Đế của Vạn Thọ quốc sáng chế. Kiếm này nắm giữ sức mạnh thiên nộ, một loại sức mạnh hết sức cấm kỵ. Sức mạnh của chiêu kiếm này có thể chém giết kẻ địch có cảnh giới cao hơn mình.
Thế nhưng chiêu kiếm này rất khó thi triển. Các đời lão tổ Vạn Thọ quốc cho rằng chỉ có Chân Đế mới có tư cách thi triển chiêu kiếm này. Hiện tại Hồi Xuân công tử lại thi triển được, thử hỏi mọi người sao mà không chấn động được chứ.
– Bàng môn tả đạo, giết không tha!
Hồi Xuân công tử hét điên cuồng, nộ kiếm chém thẳng xuống, vô cùng dữ dội.
Chỉ nghe một tiếng “oanh”. Dưới chiêu kiếm này, ngay cả hư không cũng đổ nát. Khủng khiếp nhất là hư không để lại vết cháy xém. Ngay cả không gian cũng bị thiêu cháy, có thể tưởng tượng được chiêu kiếm này khủng khiếp như thế nào.
Tất cả mọi người có mặt ở đây, cho dù có là Chân Thần đăng thiên đi chăng nữa thì khi nhìn thấy chiêu kiếm này thì cũng biến sắc. Ngay cả Dương Minh tán nhân khi nhìn thấy chiêu kiếm này, ánh mắt cũng nghiêm túc hẳn.
“Vù”
Đối mặt với chiêu kiếm bá đạo như vậy, Lý Thất Dạ chỉ tiện tay vung thiết kiếm.
“Cheng”
Thiết kiếm ngăn cản chiêu kiếm cuồng bạo này lại. Thế nhưng dù sao nó cũng chỉ là thiết kiếm, cho dù nó đâm trúng chỗ yếu hại của Thiên Nộ Nhất Kiếm thì cũng không hề ăn thua.
– Sức mạnh quá chênh lệch.
Nhìn thấy thiết kiếm của Lý Thất Dạ mặc dù đâm trúng chỗ yếu hại của Thiên Nộ Nhất Kiếm nhưng lại không hề có tác dụng. Có lão tổ biết, dưới sức mạnh tuyệt đối thì mọi kỹ xảo đều không có tác dụng, đều sẽ bị sức mạnh tuyệt đối trấn áp.
“Ầm”
Thiết kiếm dù sao cũng là thiết kiếm, không thể chịu đựng nổi sức mạnh của Thiên Nộ Nhất Kiếm. Cả thanh kiếm đổ nát, hóa thành vô số bụi thiết.
“Đùng —”
Sau khi Thiên Nộ Nhất Kiếm đánh nát thiết kiếm thì kiếm thế không ngừng mà trái lại còn bành trướng, mang theo sức mạnh hủy diệt hủy thiên diệt địa chém tới Lý Thất Dạ. Khi chiêu kiếm cuồng bá này còn chưa chém tới Lý Thất Dạ thì chỉ nghe “răng rắc”, không gian xung quanh Lý Thất Dạ sụp đổ. Tựa như chiêu kiếm cuồng bá này còn chưa chém tới thì Lý Thất Dạ đã bị nghiền thành thịt vụn.
– Cẩn thận —
Nhìn thấy Thiên Nộ Nhất Kiếm chém xuống, không gian xung quanh Lý Thất Dạ sụp đổ, bọn người Mục Nhã Lan cả kinh, quát lớn lên.
“Vèo”
Ánh kiếm bùng nổ. Ngay khi chiêu kiếm chém lên trên người Lý Thất Dạ thì chỉ thấy Lý Thất Dạ lật tay, một ngọn cỏ xuất hiện. Ngọn cỏ này lập tức bùng nổ vô tận ánh kiếm.
Chỉ trong nháy mắt, ngọn cỏ nhỏ này hóa thành một cây cự kiếm kình thiên. Cây cự kiếm này to lớn quá sức tưởng tượng, chiếm cứ toàn bộ không gian, giống hệt như một Thải Dược Phong khác, đâm sâu vào trong thiên vũ. Khi cây cự kiếm này đâm vào thiên vũ thì nhật nguyệt ra vào nó, tinh hà vờn quanh nó.
Khi thanh Tinh Hà Cự Kiếm này xuất hiện, chỉ nghe “ầm”, chỉ cần gió phát ra từ kiếm thôi thì cũng đủ chặn lại Thiên Nộ Nhất Kiếm của Hồi Xuân công tử.
Mặc dù Thiên Nộ Nhất Kiếm của Hồi Xuân công tử rất lớn, thế nhưng đem so với Tinh Hà Cự Kiếm thì nó chỉ như một ngọn cỏ nhỏ mọc trên Thải Dược Phong mà thôi.
Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ tiện tay vung Tinh Hà Cự Kiếm. Chỉ nghe “ầm”, Thiên Nộ Nhất Kiếm vỡ nát, thần hỏa dập tắt ngay lập tức. Chỉ nghe tiếng “peng” giòn giã, Hồi Xuân Kiếm lập tức tan nát.
Đây chính là kiếm của Chân Đế, vô cùng mạnh mẽ. Thế nhưng vẫn bị chiêu kiếm này phá nát.
Hồi Xuân công tử thì bị chiêu kiếm này đánh bay ra ngoài. Chỉ nghe “ầm, ầm, ầm” thân thể của hắn đâm thủng từng ngọn núi một, máu tươi nhuộm đỏ từng ngọn núi một, đỏ lòe chói mắt.
Trên những ngọn núi bị đâm thủng không chỉ có máu tươi đỏ lòe mà còn có thịt nát vắt trên loạn thạch.
Thảo Kiếm Kích Tiên Thức Thuật! Chiêu kiếm này chỉ là một kiếm thức Lý Thất Dạ tùy tiện sử dụng, thế nhưng lại vô cùng uy lực, có thể đồ thần trảm đế. Dưới chiêu thức này, Hồi Xuân công tử không đỡ nổi một đòn.
Chương 3252: Đan Đạo Của Phong Tiếu Trần (Thượng)
Trong giây lát, thiên địa yên tĩnh, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Mọi người chưa ai hoàn hồn kịp, im lặng một hồi lâu.
Rất nhiều người chấn động, Hồi Xuân công tử chính là một trong tam công tử. Hồi Xuân công tử là thiên tài tuyệt thế. Hiện tại còn uống “Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan”, thế mà vẫn không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ.
– Ứng cử viên cho tam công tử mới đã ra đời.
Có người hoàn hồn, thì thào rằng.
Trong nhất thời, mọi người nhìn nhau. Lý Thất Dạ đánh bại Hồi Xuân công tử, vì vậy hắn hiển nhiên có tư cách ghi tên tam công tử.
– Quá yếu.
Lý Thất Dạ ngồi cao trên ngai vàng, hời hợt nói rằng, thái độ bình thản.
Mọi người rít lạnh. Không phải Hồi Xuân công tử quá yếu mà là Lý Thất Dạ quá mạnh. Lúc này mọi người đã biết, thủ tịch đại đệ tử Lý Thất Dạ không phải kẻ yếu. Hắn không trở thành thủ tịch đại đệ tử nhờ may mắn, mà là có thực lực.
Khi Hồi Xuân công tử bị khiêng trở lại thì hắn đã máu thịt lẫn lộn, thoi thóp sắp chết. Lúc này hắn không chỉ trọng thương thân xác mà ngay cả chân mệnh cũng sụp đổ, nhìn qua là biết không thể sống tiếp. Bị trọng thương như vậy, cho dù dược đạo của Vạn Thọ quốc kinh thiên cách mấy thì cũng không thể cứu nổi.
Mặc dù Vạn Thọ quốc đủ sức tái tạo thân thể của Hồi Xuân công tử, thế nhưng chân mệnh của hắn đã tan nát, Vạn Thọ quốc không có cách nào tái tạo được. Trong thế gian này, người có thể tái tạo chân mệnh ít ỏi không nhiều.
Cho dù Vạn Thọ quốc dốc hết sức của, cho dù Vạn Thọ quốc thật sự có thủ đoạn thông thiên tái tạo chân mệnh đã vỡ nát của Hồi Xuân công tử, thế nhưng cho dù Hồi Xuân công tử có được cứu sống thì cũng chỉ là một kẻ tàn phế mà thôi.
Thế gian này không có ai có thể tái tạo chân mệnh đã đổ nát trở lại trạng thái hoàn hảo cả. Nếu như thật sự có người như vậy thì hắn cũng không ở lại Vạn Thống Giới mà đã được người khác đón lên Tiên Thống Giới rồi.
– Xuân nhi —
Nhìn thấy tình trạng thảm hại của Hồi Xuân công tử, hoàng đế Vạn Thọ quốc hét lớn.
– Tiểu súc sinh, ta liều mạng với ngươi —
Nhìn thấy Hồi Xuân công tử không sống nổi nữa, hoàng đế Vạn Thọ quốc hét lên, muốn xông lên quyết sinh tử với Lý Thất Dạ.
Thế nhưng Hạo Chiến lão tổ ngăn cản hắn lại, không cho hắn tiến lên, gầm lên rằng:
– Bệ hạ, ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Hạo Chiến lão tổ tinh mắt hơn hoàng đế Vạn Thọ quốc, hắn biết hoàng đế Vạn Thọ quốc đi lên chỉ chịu chết mà thôi.
Sau khi bị Hạo Chiến lão tổ cản lại, hoàng đế Vạn Thọ quốc vẫn phẫn nộ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hai mắt phun trào lửa giận, chỉ hận không thể xé xác Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
– Lão tổ, mời ngài ra tay giết chết thằng súc sinh này.
Hai mắt hoàng đế Vạn Thọ quốc phun trào lửa giận, nói với Hạo Chiến lão tổ.
Hạo Chiến lão tổ hít sâu một hơi, đứng dậy, ánh mắt nghiêm túc, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Khi hắn chọn đứng theo phe Vạn Thọ quốc thì đã chuẩn bị tâm lý rằng đây là một hồi chiến tranh máu tanh, không ai có thể thoát khỏi.
– Lão hủ không biết tự lượng sức mình, nguyện lĩnh giáo cao chiêu của công tử.
Hạo Chiến lão tổ hít sâu một hơi, nét mặt nghiêm túc. Ngay cả Chân Thần đăng thiên sắp sửa vấn đỉnh bất hủ như hắn cũng cực kỳ cẩn thận, không dám bất cẩn. Bởi vì thực lực của Lý Thất Dạ đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
– Thái Đại Vĩ, để ta cho ngươi lĩnh giáo cao chiêu là được, cần gì tới công tử ra tay.
Hạo Chiến lão tổ khiêu chiến, Lý Thất Dạ còn chưa nói thì Đan vương Phong Tiếu Trần đã đứng dậy.
– Phong huynh, không phải ta xem thường ngươi. Mặc dù đan đạo của ngươi vô địch, thế nhưng luận đạo hạnh thì ngươi kém ta nhiều.
Hạo Chiến lão tổ lắc đầu nói rằng:
– Vẫn là mời công tử ra tay.
– Ta biết chứ.
Đan vương Phong Tiếu Trần cười nhạt, nói rằng:
– Đánh một trận thì đã làm sao? Ngươi có thủ đoạn của ngươi, còn ta thì cũng có thần thông của ta!
“Oanh”
Phong Tiếu Trần vừa dứt lời thì hắn ôm lấy dược lô, dược lô này dâng trào lô hỏa, lô hỏa hừng hực, lại còn thuần thanh.
Thế nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là khi Phong Tiếu Trần ôm dược lô thì dược lô lan tỏa mùi thuốc. Trong nháy mắt, Phong Tiếu Trần giống như hòa làm một thể với dược lô. Đồng thời, Phong Tiếu Trần dường như trẻ ra mấy chục tuổi, mái tóc nhiễm sương đột nhiên trở nên đen óng, ngay cả khuôn mặt cũng có huyết khí hơn. Phong Tiếu Trần dường như hoàn lão hoàn đồng vậy.
– Phản lão hoàn đồng sao?
Nhìn Phong Tiếu Trần trẻ ra nhiều tuổi như vậy, mọi người kinh ngạc.
Dù sao trường sinh cũng là điều mà tất cả lão tổ đều hướng tới. Bây giờ nhìn thấy Phong Tiếu Trần phản lão hoàn đồng, mọi người ai cũng giật mình, rất nhiều lão tổ tim đập thình thịch.
– Phong huynh vì muốn quyết sinh tử với ta mà rút tuổi thọ của chính mình sao.
Nhìn thấy Phong Tiếu Trần trẻ ra không ít, Hạo Chiến lão tổ nói chậm.
– Cũng như ngươi nói, võ đạo của ta không bằng người, thế nhưng đan đạo của ta lại vô song. Ta rút ra trăm năm tuế nguyệt, dùng chút tuổi thọ này để đánh cược một lần.
Phong Tiếu Trần nói hờ hững.
Khi Phong Tiếu Trần rút ra hơn trăm năm tuổi thọ thì hắn trở nên khác hẳn. Hắn dường như gắn kết trăm năm tuổi thọ của mình vào giờ khắc này, để sức mạnh của hắn leo cao tới một trình độ hoàn toàn mới.
Tà Chi Nguyệt Dạ – Nguyệt chi Hạ Tường Liêu – Truyện TÀ Tu Dị Thế Tà Quân – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Chỉ nghe một tiếng “vù”, chỉ thấy từng luồng ánh sáng lan tỏa. Ánh sáng này vô cùng óng ánh, vô cùng rực rỡ. Từng luồng ánh sáng đều tỏa ra hào quang của sinh mệnh, từng luồng ánh sáng đều tỏa ra hào quang của năm tháng, vô cùng bắt mắt. Đây là sức mạnh vô cùng thuần túy, tựa như có thể xé rách vạn thế, cắt dứt âm dương.
Nhìn thấy Phong Tiếu Trần chìm nổi trong tuế nguyệt. Mọi người có mặt ở nơi này đều nín thở, ngay cả nhân vật cấp bậc lão tổ cũng thấy lẫm liệt.
Gắn kết tuổi thọ, không phải ai cũng có thể làm được. Cho dù có người mạnh tới mức có thể gắn kết tuổi thọ thì cũng không dám sử dụng tùy tiện, nhất là những lão tổ tuổi tác đã cao, tuổi thọ một ngày cũng rất quý giá.
Thế nhưng Phong Tiếu Trần lại gắn kết trăm năm tuổi thọ, tiêu hao hết trăm năm tuổi thọ vào khoảnh khắc này, tác phẩm vô cùng khổng lồ. Làm như vậy là có nghĩa tuổi thọ của hắn bị rút ngắn.
Cách làm này, người trẻ tuổi không cảm nhận thấy gì, thế nhưng đối với những lão tổ như Phong Tiếu Trần thì đây là sự đánh đổi rất to lớn. Đối với bọn họ thì trăm năm tuổi thọ chính là thứ vô giá.
Thế nhưng hiện tại Phong Tiếu Trần lại dùng hời hợt, không tiếc hao tổn trăm năm tuổi thọ. Cách làm này khiến mọi người đau gan.
Chương 3253: Đan Đạo Của Phong Tiếu Trần (Hạ)
Đây chính là ưu thế lớn nhất của Phong Tiếu Trần. Hắn đan đạo vô song, Trường Sinh Đan mà hắn luyện chế là thứ mà nhiều người thèm muốn. Hắn tự tìm lại trăm năm tuổi thọ cho mình cũng không phải là chuyện khó.
– Được, ta chiến với Phong huynh một trận.
Nhìn thấy Phong Tiếu Trần gắn kết trăm năm tuế nguyệt, Hạo Chiến lão tổ cũng không dám khinh địch. Một bước bước lên trời, đi xuyên vào thiên vũ.
– Vậy thì chiến một trận!
Phong Tiếu Trần hét dài một tiếng, phóng thẳng lên trời. “Cheng”, dược lô trong lòng của hắn phóng to như một ngọn núi lớn đập về phía Hạo Chiến lão tổ.
– Đến hay lắm.
Nhìn thấy Phong Tiếu Trần đánh tới, Hạo Chiến lão tổ cũng hét dài một tiếng, một cây búa lớn xuất hiện trong tay. Cây búa này ánh sao lấp lóe, “đùng” một tiếng, một búa đánh nát hư không, đập mạnh vào dược lô. Khi búa lớn đập xuống, chỉ nghe “ầm ầm ầm”, búa lớn nổ nát không gian, ngay cả ngôi sao trên trời cũng run lẩy bẩy.
“Đùng”
Trong nháy mắt, hai món binh khí va chạm vào nhau. Lúc này, Hạo Chiến lão tổ cùng Phong Tiếu Trần càng đánh càng hăng, nhất là Phong Tiếu Trần, rõ ràng rơi xuống hạ phong thế nhưng hắn càng đánh càng dữ, càng đánh huyết khí càng dồi dào.
Luận tuổi tác, Phong Tiếu Trần lớn tuổi hơn Hạo Chiến lão tổ. Theo đạo lý thì Phong Tiếu Trần càng đánh lâu thì huyết khí càng mất nhiều, dẫn tới huyết khí không đủ, đây là thường thức.
Thế nhưng thường thức này lại không hề có tác dụng với Phong Tiếu Trần. Phong Tiếu Trần càng đánh thì huyết khí càng dồi dào. Trái lại huyết khí của Hạo Chiến lão tổ mất dần theo thời gian, đây cũng là lý do vì sao Phong Tiếu Trần ở thế hạ phong thế nhưng càng đánh thì càng dữ dội.
Đây chính là chỗ nghịch thiên của Phong Tiếu Trần. Ai bảo hắn đan đạo vô địch chứ? Tuy đạo hạnh không bằng Hạo Chiến lão tổ, thế nhưng hắn lại có trăm nghìn phương pháp bổ sung huyết khí. Thậm chí sau khi trọng thương thì cũng có thể khôi phục lại trong tích tắc. Dưới sự hỗ trợ của đan đạo, Phong Tiếu Trần bùng nổ ra thực lực cực kỳ khủng bố.
Mọi người nhìn Phong Tiếu Trần cùng Hạo Chiến lão tổ chiến từ trên trời chiến sâu vào thiên vũ, chiến tới nỗi các vì sao rung rinh. Trong nhất thời, rất nhiều người quan sát tới nỗi tâm hồn điêu đứng.
Phong Tiếu Trần cùng Hạo Chiến lão tổ là hai đại lão tổ của Trường Sinh đạo thống. Bọn họ là nhân vật tiêu biểu của Trường Sinh đạo thống. Hiện tại hai người họ buông tay quyết sinh tử. Trận chiến này khiến cho rất nhiều tu sĩ cường giả ở Trường Sinh đạo thống thấy được một góc độ hoàn toàn mới.
Trước nay rất nhiều người đều cho rằng nếu như tu sĩ thiên tài quá chìm đắm trong dược đạo thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc tu hành của chính mình, và điều này cũng là sự thật.
Cũng như Đan vương Phong Tiếu Trần, thiên phú của hắn chưa hẳn đã kém hơn Hạo Chiến lão tổ. Thế nhưng bởi vì hắn dành phần lớn thời gian trên đan đạo, thế nên mới khiến đạo hạnh của hắn kém xa Hạo Chiến lão tổ.
Thực lực của hai người bọn họ tuy chênh lệch rất lớn thế nhưng hôm nay Đan vương Phong Tiếu Trần nhờ sự trợ giúp của đan đạo vô địch nên có thể chiến với Hạo Chiến lão tổ tới mức trời long đất lở. Mặc dù Phong Tiếu Trần ở vào thế hạ phong, là phía chịu đòn, thế nhưng sau một quãng thời gian, khuyết điểm huyết khí không đủ bắt đầu bại lộ.
– Ngươi muốn tự sát hay muốn ta ra tay?
Trong khi Phong Tiếu Trần cùng Hạo Chiến lão tổ chiến đấu khó phân thắng thua thì Lý Thất Dạ nhìn hoàng đê Vạn Thọ quốc.
– Ngươi…
Hoàng đế Vạn Thọ quốc lập tức biến sắc, không khỏi lùi về sau mấy bước, gào lên:
– Tiểu tử, ngươi chớ ngông cuồng, còn chưa biết hươu chết vào tay ai đâu.
– Thật không?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ít nhất dưới cái nhìn của ta thì hiện tại ta giết ngươi là chuyện chắc chắn.
Nói xong thì chà sát nấm đấm.
– Ngươi…
Hoàng đế Vạn Thọ quốc biến sắc, liên tục lui về phía sau mấy bước. Lúc này hắn cũng ý thức rằng mình không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ.
Trong nháy mắt, hoàng đế Vạn Thọ quốc lấy ra một con ốc biển, ngay lập tức thổi vào ốc biển. “Ô!” tiếng vang của ốc biển kéo dài khắp toàn bộ Dược Lư.
Lúc này, trên những ngọn núi khác của Dược Lư cũng vang lên tiếng ốc biển “Ô!”. Chỉ thấy những ngọn núi đó lập lòe ánh sáng, tiếng móng ngựa sắt vang lên. Chỉ thấy đội ngũ của Ngân Long quân đoàn xuất hiện trên những ngọn núi này.
Trên những ngọn núi này không chỉ có thiết kỵ của Ngân Long quân đoàn mà còn có từng nhóm đệ tử bị áp giải.
– Là Đỗ sư tỷ.
Nhìn thấy những đệ tử bị Ngân Long quân đoàn áp giải, đám người Tần Thược Dược biến sắc. Bởi vì những đệ tử bị giam cầm này chính là đệ tử Trường Sinh cốc.
– Là Bạch sư thúc.
Những tu sĩ cường giả đến từ các môn phái truyền thừa nhìn những tu sĩ cường giả bị áp giải, ai ai cũng kinh hãi.
– Sư phụ!
Có tu sĩ cường giả hoàn toàn biến sắc, hét lớn lên.
Rất hiển nhiên, những tu sĩ cường giả bị áp giải chính là những người bị Vạn Thọ quốc bắt sống hôm qua.
Trong nhất thời, tình cảnh hỗn loạn. Rất nhiều đại giáo cương quốc kiên định ủng hộ Trường Sinh cốc nhìn thấy trưởng bối cùng đệ tử của mình bị giam giữ, ai ai cũng cảm thấy lo lắng.
– Hiện tại ngươi đầu hàng vẫn còn kịp.
Lúc này, khuôn mặt của hoàng đế Vạn Thọ quốc rất dữ tợn, nói rằng.
– Há, nếu như ta không đầu hàng thì sao?
Lý Thất Dạ nhìn hoàng đế Vạn Thọ quốc, cười nhạt nói rằng.
– Nếu như ngươi không bó tay chịu trói thì những người này sẽ chết chung với ngươi.
Hoàng đế Vạn Thọ quốc cười lạnh một tiếng, nói rằng:
– Đệ tử Trường Sinh cốc cấu kết ma giáo, mưu đồ soán vị đoạt quyền, mưu hại Trường Sinh đạo thống! Hôm nay ta thay mặt Trường Sinh đạo thống thanh lý môn hộ, quét sạch độc lưu tà nghiệt! Trả lại bầu trời sáng sủa cho Trường Sinh đạo thống.
Ban đầu Vạn Thọ quốc bắt giam nhiều đệ tử môn của phái truyền thừa ủng hộ Trường Sinh cốc như vậy là vì muốn tạo áp lực cho những môn phái truyền thừa này, để bọn họ ngoan ngoãn quy thuận Vạn Thọ quốc, thế nhưng không ngờ hiện tại lại phải dùng tới sớm như vậy.
Nhìn thấy hoàng đế Vạn Thọ quốc lấy con tin ra uy hiếp, không ít người xem thường hắn. Thế nhưng người của những môn phái truyền thừa kiên định ủng hộ Trường Sinh cốc đều vội vàng nhìn Lý Thất Dạ.
Dù sao Lý Thất Dạ đang đại diện cho Trường Sinh cốc. Ở bước ngoặc sinh tử, bọn họ muốn Lý Thất Dạ làm chủ cho bọn họ.
Nếu như Lý Thất Dạ không muốn cứu con tin thì cho dù hắn không phải là người của ma giáo, thân là thủ tịch đại đệ tử, tương lai hắn sẽ bị người khác phỉ nhổ vì chuyện này.
Chương 3254: Ba Mươi Sáu Long Tôn
Hơn nữa hiện tại những môn phái truyền thừa này có nhiều con tin nằm trong tay Vạn Thọ quốc đến như vậy, nếu như Lý Thất Dạ không đứng ra cứu con tin thì nói không chừng những môn phái truyền thừa này sẽ phản chiến, sẽ không còn ủng hộ Trường Sinh cốc nữa.
Thế nhưng nếu như lúc này Lý Thất Dạ khuất phục Vạn Thọ quốc để cứu sống con tin thì Trường Sinh cốc sẽ bị đả kích nặng nề.
Lúc này, bất luận Lý Thất Dạ đưa ra lựa chọn như thế nào thì cũng rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Nhất thời, mọi người nín thở nhìn xem Lý Thất Dạ sẽ lựa chọn như thế nào. Chuyện này không chỉ liên quan tới sinh tử của bọn họ mà cũng liên quan tới lợi ích của Trường Sinh cốc.
– Xem ra ta chỉ có thể bó tay chịu trói nhỉ?
Lý Thất Dạ bật cười.
– Không sai, không chỉ ngươi mà còn có bọn họ nữa.
Hoàng đế Vạn Thọ quốc chỉ tay vào đám người Phạm Diệu Chân, quát lên rằng:
– Nếu như bất cứ ai trong các ngươi dám phản kháng thì ta sẽ giết sạch con tin, không chừa một ai!
– Không thể đầu hàng.
Mục Nhã Lan lập tức quát lớn. Nàng rất sợ Lý Thất Dạ sẽ nhận thua ngay thời điểm mấu chốt như thế này.
– Không đầu hàng thì ta trước tiên sẽ giết hết con tin, sau đó thì sẽ giết sạch toàn bộ các ngươi.
Hoàng đế Vạn Thọ quốc mặt mày dữ tợn, nói rằng.
– Há, há, há…
Lý Thất Dạ nhìn hoàng đế Vạn Thọ quốc, lắc đầu cười nói:
– Ngươi mấy tuổi rồi? Não đã phát dục hết chưa? Người từng tuổi này rồi mà còn dùng tới thủ đoạn lấy con tin ra uy hiếp, đầu óc của ngươi có vấn đề hả? Thủ đoạn thấp kém như vậy mà cũng lấy ra, Vạn Thọ quốc các ngươi là một đám não tàn hay sao? Ngay cả loại thủ đoạn không ra hồn này mà cũng lấy ra được, có thể thấy Vạn Thọ quốc các ngươi vô năng như thế nào, trí chướng như thế nào!
– Ngươi —
Hoàng đế Vạn Thọ quốc tức giận đỏ mặt, tím tái như gan heo. Hắn gào lên rằng:
– Ta đếm đến mười, nếu như ngươi không bó tay chịu trói thì ta sẽ ra lệnh giết hết kẻ phản bội.
– Một, hai, ba…
Vừa dứt lời, hoàng đế Vạn Thọ quốc lập tức đếm số, dường như không muốn cho Lý Thất Dạ có thời gian suy nghĩ.
Nhìn thấy hoàng đế Vạn Thọ quốc đếm số, những môn phái truyền thừa có trưởng bối cùng vãn bối bị bắt làm còn tin đều vội vàng nhìn Lý Thất Dạ, ai ai cũng căng thẳng tột độ.
– Không cần đếm.
Lý Thất Dạ khoát tay áo, cắt ngang hoàng đế Vạn Thọ quốc, nói rằng:
– Thủ đoạn nhược trí như vậy, ta có thể cho ngươi đáp án ngay bây giờ.
– Giết —
Lý Thất Dạ vừa nói xong, sương xanh bao trùm toàn thân. Thân thể hắn như thể mọc ra dây leo, toàn thân bừng bừng sinh cơ.
“Xì, xì, xì…” Trong nháy mắt, bên trong lòng đất trên những ngọn núi đó đột nhiến toát ra từng sợi rễ già. Những sợi rễ già này giống vừa như roi thép có gai, vừa như rắn độc khạc nộc độc, lại vừa như bò cạp độc núp trong bóng tối đâm gai độc của nó lên.
Khi những sợi rễ già tựa như roi thép này đâm ra thì chỉ trong nháy mắt, nó đâm thủng tất cả áo giáp, đâm chết tất cả cường giả.
– A— a— a—
Tiếng kêu thảm thiết vang lên. Trong nháy mắt, chỉ thấy từng sợi rễ già đâm thủng yết hầu của những binh sĩ Ngân Long quân đoàn đang áp giải con tin. Chỉ trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt, truyền khắp toàn bộ Dược Lư.
Máu tươi nhỏ xuống từng giọt, nhuộm đỏ thảm cỏ xanh miếc. Màu đỏ cùng màu xanh lục trộn với nhau tạo ra một màu mới vô cùng bắt mắt, vô cùng tươi đẹp.
Từng sợi rễ già vung cao, xuyên thủng yết hầu của từng tên binh sĩ Ngân Long quân đoàn, xâu chuỗi thi thể của bọn họ nhấc lên cao.
Không ai thấy rõ Lý Thất Dạ ra tay như thế nào. Chỉ trong nháy mắt hắn đã giết sạch toàn bộ binh sĩ đang áp giải con tin của Ngân Long quân đoàn.
Cảnh tượng này phát sinh quá đỗi đột nhiên, khiến cho người ta hoảng hốt không kịp đề phòng. Tất cả mọi người không ngờ rằng lại có chuyện như vậy xảy ra. Mọi người cũng không biết những sợi rễ già đâm khỏi lòng đất này là thứ gì.
– Quá yếu.
Lý Thất Dạ lười biếng ngồi tại chỗ, nói hời hợt:
– Kẻ địch cấp bậc này quá vô vị. Ta không cần đích thân ra tay thì cũng đã giết ngàn vạn người. Mau lấy ra thủ đoạn có chút trọng lượng đi, nếu không thì lần soán vị đoạt quyền này chỉ là một câu chuyện tiếu lâm mà thôi, căn bản không đỡ nổi một đòn.
– Ngươi —
Hoàng đế Vạn Thọ quốc hoàn toàn biến sắc, sợ hãi lui về sau mấy bước. Lúc này hắn không khỏi nhìn xuống dưới chân của mình. Hắn sợ rễ già bất thình lình đâm lên, bởi vì ngay cả hắn cũng không biết được thứ này là gì.
“Đang, đang, đang”
Ngay lúc này có tiếng thiết giáp vang lên, tất cả cường giả của Ngân Long quân đoàn có mặt ở Dược Lư lập tức vây chặt bảo vệ hoàng đế Vạn Thọ quốc.
Lý Thất Dạ đưa hai chân để lên bàn đá, lười biếng nằm trên ngai vàng, nhàn nhã nói rằng:
– Nếu như Vạn Thọ quốc các ngươi chỉ có ngần ấy sức mạnh để đoạt quyền thì đã tới lúc ta thanh tràng rồi, đã tới lúc giết sạch các ngươi rồi.
“Ô —”
Trong nháy mắt, hoàng đế Vạn Thọ quốc lại thổi ốc biển. Tiếng kèn lệnh của hắn vang khắp toàn bộ Dược Lư.
“Ầm ầm ầm” sau khi kèn lệnh kêu hết thì từng tiếng nổ vang khiến lòng người chấn động vang lên, từng cái bóng người vô cùng to lớn từ trên trời giáng xuống. Những bóng người cao lớn này ngay lập tức đứng ra phía trước hoàng đế Vạn Thọ quốc, tựa như những ngọn núi cao lớn che chở trước mặt hoàng đế Vạn Thọ quốc.
Mọi người đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy từng bộ áo giáp cao lớn đứng sừng sững ở nơi đó. Những bộ áo giáp này cao bằng ba người bình thường, thoạt nhìn giống như người sắt. Nếu như ở khe hở trên đầu giáp không có hai con mắt đang chuyển động thì còn tưởng rằng đây chính là người sắt nữa chứ.
Trên lồng ngực của những bộ áo giáp này có in tiêu ký của Ngân Long quân đoàn, thế nhưng áo giáp của bọn họ lại khác với Ngân Long quân đoàn. Áo giáp của chúng nó tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, dường như bọn họ có địa vị cao hơn cường giả Ngân Long quân đoàn rất nhiều.
Có người đếm qua, phát hiện có tổng cộng ba mươi sáu bộ giáp từ trên trời rơi xuống.
– Ba mươi sáu Long Tôn! Sức mạnh kiên cố nhất của Ngân Long quân đoàn!
Nhìn thấy ba mươi sáu bộ giáp này, có chưởng môn đại giáo rít lạnh.
– Ba mươi sáu Long Tôn! Sức mạnh có thể quét ngang toàn cảnh.
Có lão tổ thế gia hoàn toàn biến sắc.
Chương 3255: Rễ Già Có Khắp Mọi Nơi (Thượng)
Nhìn ba mươi sáu Long Tôn ở ngay trước mắt, rất nhiều người của Trường Sinh đạo thống rít lạnh. Ba mươi sáu Long Tôn chính là sức mạnh ép đáy hòm của Ngân Long quân đoàn, là sức mạnh mạnh mẽ nhất của Ngân Long quân đoàn. Thậm chí có thể nói rằng sức mạnh của ba mươi sáu Long Tôn có thể so với sức mạnh của toàn bộ Ngân Long quân đoàn.
Ba mươi sáu Long Tôn đã tồn tại từ khi Ngân Long quân đoàn thành lập cho tới ngày hôm nay. Từng vị Long Tôn đều có tiêu chuẩn Chân Thần, thậm chí còn có Long Tôn là Chân Thần đăng thiên.
Ba mươi sáu Long Tôn không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà áo giáp của bọn họ cũng là báu vật lợi hại, vô cùng mạnh mẽ. Có thể nói rằng ba mươi sáu Long Tôn liên thủ với nhau thì có thể quét ngang Trường Sinh đạo thống, không một đại giáo cương quốc nào chống đỡ được.
– Trấn quốc chi trụ của Vạn Thọ quốc cũng dời tới nơi này.
Nhìn thấy cảnh này, có lão tổ giật mình. Vì lần đoạt quyền này, Vạn Thọ quốc không tiếc bất cứ giá nào, dốc hết toàn bộ sức mạnh.
“Ầm, ầm, ầm…”
Lúc này, ba mươi sáu Long Tôn đồng thời tiến lên. Bước tiến của bọn họ chỉnh tề như một, hơn nữa mỗi bước đi của bọn họ đều dường như có thể dẫm nát Dược Đàn.
Ba mươi sáu Long Tôn tiến lên từng bước một. Mỗi bước tiến của bọn họ giống như đạp lên trái tim của tất cả mọi người, khiến người ta cảm thấy nghẹn thở. Sức mạnh mạnh mẽ vô cùng đè lên buồng tim của mọi người, khiến cho mọi người không sao thở nổi.
– Tiểu tử, đi xuống chịu chết!
Lúc này, trong ba mươi sáu Long Tôn truyền ra một giọng nói già nua. Một Long Tôn mở miệng, tiếng nói của hắn lạnh lùng nghiêm nghị, nói rằng:
– Dư nghiệt của ma giáo, người người tru chi.
– Chuyện này khiến ta khó xử quá.
Lý Thất Dạ nằm lười biếng trên ngai vàng, nhàn nhã nói rằng:
– Trên người ta có quá nhiều thần thông, ta phải chọn tới chọn lui, xem xem nên dùng thủ đoạn nào để giết chết các ngươi. Dù sao ta cũng là dân sành diệu, giết người cũng phải chú ý tiểu tiết.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ gõ nhẹ lên ghế, dặn dò đám người Mục Nhã Lan:
– Các nha đầu, pha cho ta một ấm trà ngon. Ta muốn suy nghĩ một lát, xem xem nên dùng thủ đoạn gì để biến Vạn Thọ quốc thành tro bụi. Dù sao giết ngàn vạn người, nếu không làm tao nhã một chút thì quá mất thân phận. Dù sao đại đồ sát cũng là một môn nghệ thuật. Người thuần túy giống như ta phải cố gắng hưởng thụ môn nghệ thuật này.
Sau khi Lý Thất Dạ dặn dò thì ba sư tỷ muội Phạm Diệu Chân không dám thất lễ, nhấc ra một cái lò lửa đặt bên cạnh ngai vàng. Ba sư tỷ muội các nàng thật sự bắt nước châm trà cho Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy trong tình cảnh nguy cấp mà Lý Thất Dạ còn nhàn nhã như vậy, còn làm thái độ như vậy, khiến cho tất cả mọi người hết chỗ nói. Mọi người không biết hắn có điên hay không nữa.
– Tiểu tử, chịu chết đi —
Bị Lý Thất Dạ miệt thị như vậy, một vị Long Tôn hét lớn xông lên.
Vị Long Tôn này xông lên, chỉ nghe thấy tiếng “ầm ầm ầm”. Mỗi bước hắn bước ra đều rung chuyển thiên địa, Dược Đàn như thể bị hắn dẫm nát.
Khi Long Tôn mặc áo giáp khổng lồ như vậy xông lên, tuy bước chân rất chậm, âm thanh thì rung chuyển đất trời, thế nhưng tốc độ của hắn thì lại không hề chậm chút nào, thân hình cũng cực kỳ linh hoạt, không hề cồng kềnh.
“Phốc”
Ngay khi Long Tôn xông về phía Lý Thất Dạ thì dưới lòng đất đột nhiên đâm lên từng sợi rễ già. Những sợi rễ già này cứng rắn như sắt thép, từng sợi rễ già đan vào nhau, dựng thành một bức tường rất dày. Bức tường dày này giống như được rèn đúc từ thần kim, vô cùng cứng cỏi.
“Rầm —”
Long Tôn mang theo sức mạnh long trời lở đất va mạnh vào bức tường dày. Thế nhưng sức mạnh hung mãnh của Long Tôn không thể đâm thủng bức tường dày này. Bức tường này cứng cỏi tới mức không thể tưởng tượng được. Khi Long Tôn va vào thì bức tường hãm xuống một lổ, bị kéo thật căng, giống như một bức tường cao su, không thể nào va thủng được.
Khi bức tường bị kéo căng cực điểm thì chỉ nghe một cái “rầm”, vị Long Tôn này bị bắn văng ra ngoài, giống hệt như lưu tinh.
“Rầm rầm rầm” Long Tôn này lập tức khuỵu người lại giữ ổn định thân thể. Thế nhưng dưới sức bắn mạnh mẽ, hắn vẫn bị đánh bật ra rất xa thì mới có thể dừng lại.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người giật mình. Tới giờ mọi người vẫn không rõ những sợi rễ già này cuối cùng là cái gì. Những sợi rễ này dường như tới từ lòng đất, thoạt nhìn vô cùng già nua, thậm chí có một vài sợi rễ sắp đứt gãy. Từ hình dáng của những sợi rễ này thì có thể thấy những sợi rễ này đã sinh trưởng vô số năm thắng, có rễ già khỏe mạnh có tầng biểu bì dày cộm, nhìn giống vảy rồng, vô cùng cứng rắn.
– Phá —
Vị Long Tôn này không tin tà, lập tức hét lớn. Chỉ nghe “cheng”, vị Long Tôn này lấy ra một thanh trường đao. Trường đao trắng sáng như tuyết, cực kỳ sắc bén.
“Rầm —”
Vị Long Tôn này nhảy lên, chớp mắt đánh tới rễ già. Lúc này chỉ nghe một tiếng “sa”, rễ già kết thành bức tường lập tức tách ra, uốn lượn như những con giao long, chớp mắt đánh về phía vị Long Tôn này, giống như có hàng vạn con rồng bay ra khỏi tổ.
– Thiên Sơn Tuyết Trượng —
Vị Long Tôn này hét lớn một tiếng, sóng đao cuồn cuộn, ánh đao bay lượn như hoa tuyết, ánh đao vô cùng vô tận rớt xuống, giống như muốn chém đại địa thành ngàn vạn mảnh.
“Phốc, phốc, phốc”
Trong nháy mắt, có không ít sợi rễ khô héo bị Long Tôn chặt đứt. Thế nhưng “xuy” một cái, dưới lòng đất lại đâm ra một sợi rễ già tráng kiện hơn. Sợi rễ này có lớp da dày như long lân, cứng rắn hơn cả kim thạch.
Khi những sợi rễ già tráng kiện này đâm lên chống lại trường đao của Long Tôn thì chỉ nghe “đang, đang, đang”. Chỉ thấy những sợi rễ già này như roi sắt va mạnh vào trường đao của Long Tôn, trường đao của Long Tôn không thể chặt đứt những sợi rễ già tráng kiện này, nhiều nhất chỉ có thể để lại vết đao.
Khi những sợi rễ già tráng kiện đâm lên đỡ được đòn đánh của Long Tôn thì tình huống của Long Tôn rất không ổn. Chỉ thấy ngày càng nhiều rễ già đâm lên, những sợi rễ già này giống vừa như linh xà, vừa như giao long, vô cùng mạnh mẽ. Khi tất cả sợi rễ tấn công Long Tôn thì khiến cho Long Tôn khó khăn ứng phó, vướng trái vướng phải, chật vật chống đỡ.
– Đạo hạnh không đủ sâu. Nếu như ngươi là bất hủ thì chỉ cần một đao là có thể dọn sạch.
Lúc này đám người Mục Nhã Lan đã châm xong tiên trà. Lý Thất Dạ hớp nhẹ tiên trà, nhàn nhã nhìn Long Tôn chật vật ứng phó, hời hợt chỉ điểm:
– Cẩn thận phía sau, không đúng, cẩn thận dưới chân…