Đế Bá Audio Podcast
Tập 636 [Chương 3176 đến Chương 3180]
❮ sautiếp ❯Chương 3176: Hồi Xuân công tử
– Đương nhiên, liên quân đánh Cuồng Đình đạo thống lần này tổn thất thảm trọng, gần vạn tinh nhuệ thương vong toàn bộ, cuối cùng cũng chỉ có lão tổ Chân Thần còn sống trở lại. Chu Tương nữ võ thần là tinh nhuệ trẻ tuổi có thể còn sống trở về, đã nói rõ nàng vô cùng cường đại.
Có một người của Chu Tương Vũ Đình đạo thống nói ra.
Liên quân đánh Cuồng Đình đạo thống, chuyện này cả Vạn Thống Giới đều biết, về sau liên quân trở về nhưng liên quân tổn thất thảm trọng, gần vạn tinh nhuệ chết đi.
Mục đích của liên quân cũng đạt được, Cuồng Huyết Tam Thần bị chém giết, bắt buộc Cuồng Đình đạo thống ký tên vào hiệp nghị năm đó, đối với rất nhiều đạo thống trong Vạn Thống Giới mà nói, đây chính là chiến thắng trở về.
Đương nhiên nói lão tổ còn sống trở về là lý do thoái thác mà thôi, bọn họ đối ngoại tuyên bố lần đánh Cuồng Đình đạo thống là thắng thảm, chém giết đầu sỏ gây nên, bắt buộc Cuồng Đình đạo thống tiếp tục thực hiện hiệp định năm đó.
Mặc dù nói như vậy là thiếp vàng lên mặt các lão tổ, nhưng nói như vậy cũng không tính là sai lầm.
Cuồng Huyết Tam Thần bị chém giết, về phần bị ai chém giết đã không trọng yếu, hơn nữa Cuồng Đình đạo thống cũng tiếp tục hiệp nghị năm đó, về phần ai bị bắt buộc cũng chỉ cao tầng hai bên biết rõ, cũng chỉ các lão tổ, Lý Thất Dạ, Lý Khiêm biết, bọn họ cũng không nói với người ngoài.
Từ ý nào đó là liên quân thắng thảm, bọn họ công bố cách nói này cũng có đạo lý của mình.
Về phần Vũ Băng Ngưng bị bắt làm con tin, chuyện này liên quân không công bố ra ngoài, chỉ có các lão tổ đạo thống mới biết mà thôi.
Dù sao chuyện này truyền ra ngoài không chỉ làm liên quân hổ thẹn, đồng thời cũng không phải chuyện tốt với Chu Tương Vũ Đình và Vũ Băng Ngưng, sẽ tổn hại uy danh của bọn họ.
Cho nên sự kiện lần này, quá ít người trong Vạn Thống Giới biết rõ, cho dù Vũ Băng Ngưng từng theo liên quân đi đánh Cuồng Đình đạo thống nhưng mọi người cho rằng Vũ Băng Ngưng theo chư vị lão tổ trở về.
Cho nên lúc mọi người biết Chu Tương nữ võ thần theo liên quân đi đánh Cuồng Đình đạo thống, rất nhiều người bắt đầu kính nể và bội phục.
Mọi người đều biết Cuồng Đình đạo thống phong bế sơn môn, đánh Cuồng Đình đạo thống là xâm nhập hang hổ, Chu Tương nữ võ thần là người trẻ tuổi đã dám theo các lão tổ chinh chiến sa trường, có thể thấy dũng khí của nàng mạnh cỡ nào.
– Bậc cân quắc không thua đấng mày râu, dám theo các lão tổ chinh chiến Cuồng Đình đạo thống, nữ võ thần chính là gương mẫu của chúng ta, thậm chí có thể nói phương diện này nàng mạnh hơn Tam công tử, dũng khí của nàng làm đám mày râu chúng ta hổ thẹn.
– Hồi Xuân công tử cũng tới hỏa nguyên chi địa.
Đang so sánh Chu Tương nữ võ thần và Tam công với nhau, có người nói một câu này vào.
– Hồi Xuân công tử cũng tới?
Nghe tin tức này, không ít người phấn chấn, có người nói:
– Hồi Xuân công tử muốn luyện đan sao? Hay vì bảo vật khác?
– Không rõ!
Có một đệ tử của Trường Sinh cốc đạo thống nói:
– Ta nhìn thấy hắn là đi ao sen, đồng hành còn có một ít danh nhân của Trường Sinh cốc đạo thống.
– Ao sen nha, cũng chỉ có Hồi Xuân công tử và các cường giả mới có tư cách cộng hưởng.
Có người hâm mộ nói ra. Nguồn truyện audio Podcast
– Hồi Xuân công tử có thể vào ao sen cũng không có gì lạ, thực lực của hắn không kém gì Chân Thần, huống chi Hồi Xuân công tử đan đạo vô song, hắn luyện Bồi Nguyên Đan, Trường Sinh đan đều là nhất tuyệt, cho dù là thế hệ trẻ hay thế hệ trước đều cầu hắn, tương lai Hồi Xuân công tử không chỉ trở thành Chân Đế, nói không chừng hắn còn trở thành dược sư khó lường, thậm chí có khả năng sánh ngang dược tiên.
Có đệ tử Vạn Thọ Quốc kiêu ngạo vì Hồi Xuân công tử.
Nghe đệ tử Vạn Thọ Quốc nâng Hồi Xuân công tử lên cao như vậy, mọi người nhìn nhau, mọi người cũng không muốn phản bác cái gì, tuy không thừa nhận cũng không được, Hồi Xuân công tử là người rất cường đại.
Hồi Xuân công tử chính là thiên tài vô thượng của Vạn Thọ Quốc, nghe Hồi Xuân công đã bước nửa bước vào Chân Đế, không ai biết là thật hay giả.
Có thể nói Hồi Xuân công tử sắp chấp chưởng quyền hành của Vạn Thọ Quốc, hơn nữa Hồi Xuân công tử cũng liệt vào Vạn Thống Giới Tam công tử.
Vạn Thống Giới Tam công tử: Hồi Xuân công tử, Bàn Long công tử, Bình Thành công tử, danh tiếng Tam công tử vang vọng Vạn Thống Giới, được xưng là ba thiên tài trẻ tuổi có khả năng trở thành Chân Đế nhât của Vạn Thống Giới.
Hồi Xuân công tử không phải là người có thiên phú cao nhất trong Tam công tử, cũng không phải là người mạnh nhất, nhưng đạo hạnh Hồi Xuân công tử tinh tiến thần tốc, đồn đãi nói ngay từ đầu đạo hạnh Hồi Xuân công kém xa hai công tử khác, thậm chí hắn đã từng thiếu chút nữa không có cơ hội sánh vai với hai người kia.
Về sau đạo hạnh Hồi Xuân công đột nhiên tăng mạnh, hắn đuổi kịp Bàn Long công tử, Bình Thành công tử, thậm chí có xu thế vượt qua.
Cũng chính bởi vì như thế Hồi Xuân công tử mới được liệt vào Tam công tử.
Đạo hạnh của Hồi Xuân công đột nhiên tăng mạnh, đó là có nguyên nhân, bởi vì Hồi Xuân công tử luyện Bồi Nguyên Đan, Trường Sinh đan là nhất tuyệt cổ kim.
Xuất thân từ Vạn Thọ Quốc, Hồi Xuân công tử chiếm ưu thế may mắn trên đan đạo, điểm này không phải hai người khác so sánh được.
Vạn Thọ Quốc chính là đạo thống mạnh nhất Vạn Đạo giới, bản thân bọn họ có thực lực vượt qua Trường Sinh cốc, hơn nữa đan đạo của Vạn Thọ Quốc cũng là nhất tuyệt Vạn Đạo giới.
Hồi Xuân công tử kế thừa y bát đạo thống của Vạn Thọ Quốc, đan đạo mạnh nhất trong thế hệ trẻ, đã từng có đan vương tán thưởng hắn.
Bởi vì Hồi Xuân công tử có đan đạo vô song, từng có không ít lão tổ Chân Thần cầu Trường Sinh đan của hắn, từ đó mang lại rất nhiều chỗ tốt với Hồi Xuân công tử, trọng yếu nhất Hồi Xuân công tử luyện Bồi Nguyên Đan cũng không thua gì Trường Sinh đan, hắn luyện Bồi Nguyên Đan, chính mình phục dụng, cũng vì thế đạo hạnh Hồi Xuân công tử đột nhiên tăng mạnh.
Cũng chính bởi vì như thế thiên phú Hồi Xuân công tử so ra kém Bàn Long công tử và Bính Thành công tử, địa vị của hắn trong Vạn Thống Giới không kém gì hai người này, không biết có bao nhiêu lão tổ muốn cầu Trường Sinh đan của hắn.
Hồi Xuân công tử đi vào hỏa nguyên chi địa sinh ra động tĩnh không nhỏ, đừng nói không ít thế hệ trẻ nguyện đi theo Hồi Xuân công tử, cho dù là Chân Thần cũng vui vẻ khi đi theo hắn.
Nguyên nhân rất đơn giản, Hồi Xuân công tử luyện đan dược làm người ta thèm thuồng, Bồi Nguyên Đan của hắn có thể tăng công lực thần tốc, đây là đồ vật thế hệ trẻ khát vọng, về phần Chân Thần thế hệ trước cũng muốn đạt được Trường Sinh đan ích thọ duyên niên.
Cho nên bất luận đi tới chỗ nào, Hồi Xuân công tử rất được hoan nghênh, hắn đi tới nơi nào cũng được người người theo sau.
Lúc Hồi Xuân công tử đi tới ao sen dẫn tới không ít tu sĩ trẻ tuổi hâm mộ.
Bởi vì cho tới nay ao sen hỏa nguyên chi chỉ có cấp bậc trưởng lão, lão tổ mới hưởng thụ nổi, thời điểm hỏa nguyên chi liên nở rộ, ao sen đều bị phong tỏa, người khác không vào được.
Hiện tại Hồi Xuân công tử là thế hệ trẻ có thể đi vào với các lão tổ, người khác vô cùng hâm mộ.
Hỏa nguyên chi liên có ở khắp nơi trong hỏa nguyên chi địa, nhưng hỏa nguyên chi liên tốt nhất lại nằm ở ao sen, bởi vì ao sen dựng dục hỏa nguyên chi liên vô cùng trân quý.
Cái gọi là ao sen chính là sơn cốc dung nham rộng lớn, ao sen này rộng cả trăm dặm, trong hồ có dung nham nóng chảy.
Nham thạch nóng chảy đỏ bừng có thể hòa tan mọi thứ.
Nhắc tới cũng kỳ quái, trong dung nham nóng chảy lại sinh trưởng một đám hoa sen, hoa sen này không khác gì hoa sen bên ngoài, khác nhau duy nhất là hoa sen có màu đỏ nhạt giống như cây sắt bị nung đỏ.
Trong ao sen có hỏa nguyên chi liên, hỏa nguyên chi liên có lớn có nhỏ, hỏa nguyên chi liên càng vào giữa hồ càng to lớn, nụ hoa no đủ thô to.
Hơn nữa hỏa nguyên chi liên tại nơi này giống với hỏa nguyên chi liên tại nơi khác, lúc nở ra ở viền hoa sen có màu vàng.
Tuy nói màu sắc không khác quá nhiều, hai gốc hỏa nguyên chi liên ở giữa hồ có khác biệt rõ ràng.
Hai gốc hỏa nguyên chi liên này thô to nhất, trong đó gốc hỏa nguyên chi liên màu vàng lớn nhất, màu bạc thứ hai.
Hai gốc hỏa nguyên chi liên này rất tráng kiện, nụ hoa rất no đủ.
Toàn thân hỏa nguyên chi liên có màu vàng óng, cả đóa sen giống như vàng tạo thành.
Gốc khác nhỏ hơn một chút, toàn thân của nó có màu bạc giống như bạc tạo thành.
– Đó là liên hoàng nha, một bụi khác là liên hậu.
Nhìn hai gốc hoa sen này, không chỉ thiên tài trẻ tuổi và các danh nhân thế hệ trước thèm muốn, nếu được liên hỏa của chúng đoán thể, thân thể sẽ tăng lên rất nhiều.
Lúc này Hồi Xuân công tử và cường giả thế hệ trước đi vào ao sen, đồng hành còn có các thiên tài trẻ tuổi khác.
Sau khi Hồi Xuân công tử và thế hê trước, cường giả trẻ tuổi đi vào sơn cốc, với tư cách đệ tử Vạn Thọ Quốc, Ngô Luyện là người dẫn đầu, mang theo đệ tử Vạn Thọ Quốc phong tỏa ao sen không cho người vào.
– Đều lui ra phía sau, lui ra phía sau.
Lúc này Ngô Luyện khí thế hung hăng càn quấy hét đám người gần ao sen, nói:
– Hiện tại ao sen đã bị phong tỏa…
-… Chỉ có truyền nhân đạo thống, trưởng lão tông môn mới được đi vào, tiểu nhân vật đứng ra ngoài cho ta, muốn liên hỏa đoán thể, không phải ở nơi đó cũng có hỏa liên hay sao?
Nói đến đây hắn chỉ dòng suối nhỏ bên cạnh sơn cốc.
Bên cạnh sơn cốc có một dòng suối dung nham nhỏ chảy qua, trong dòng suối có không ít hỏa nguyên chi liên, đương nhiên không cách nào so sánh với hỏa nguyên chi liên trong ao sen.
Ngô Luyện ỷ thế hiếp người làm nhiều người tức giận, có tu sĩ thế hệ trước hừ lạnh.
Tuy mọi người đều biết mỗi một lần hỏa nguyên chi liên nở ra, ao sen sẽ bị đại nhân vật chiếm dụng, tu sĩ bình thường không có tư cách đi vào.
Rất nhiều người cũng tiếp nhận sự thật này, dù sao thế giới này mạnh được yếu thua, vấn đề ở chỗ Ngô Luyện khinh người quá đáng! Rất nhiều người đều nuốt không trôi cơn tức này.
– Hung hăng càn quấy cái gì, hừ, lại hung hăng càn quấy cũng phải gặm bùn mà.
Có người nói nhỏ trong đám người.
Lời này lọt vào tai Ngô Luyện, sắc mặt Ngô Luyện khó nhìn tới cực điểm, hét lớn:
– Là ai, lăn ra đây cho bổn thiếu chủ.
Đương nhiên người nói lời này không ngốc, đã sớm lẫn vào đám người.
Ngô Luyện tức giận run rẩy, bị Lý Thất Dạ bắt buộc gặm bùn chính là nhục nhã lớn nhất đời hắn, thật vất vả hắn mới vượt qua được, hơn nữa hiện tại có thiếu chủ Vạn Thọ Quốc Hồi Xuân công tử làm chỗ dựa, hắn cũng lực lượng mười phần, cũng có tư cách ương ngạnh, hiện tại lại bị người ta vạch trần vết sẹo, hắn làm sao chịu nổi?
– Hừ, nói với tiểu súc sanh kia, bổn thiểu chủ chờ hắn ở ao sen, bổn thiểu chủ nhất định sẽ làm hắn sống không bằng chết!
Sắc mặt Ngô Luyện rất hung hăng.
– Bổn thiểu chủ sẽ ném hắn vào trong hồ dung nham, làm thân thể của hắn dần dần hòa tan trong dung nham.
Cuối cùng Ngô Luyện nghiến răng nghiến lợi ném một câu ngoan thoại, chỉ có làm thế mới phát tiết oán khí trong lòng hắn.
Chương 3177: Hỏa Nguyên Chi Liên (Thượng)
Nghe Ngô Luyện ăn nói bất chấp như vậy, ai nấy đều nhìn nhau. Mọi người ai cũng biết chuyện cách đây không lâu Ngô Luyện bị Lý Thất Dạ ép gặm bùn, giờ nhìn dáng vẻ điên cuồng của Ngô Luyện, rất nhiều người cảm thấy sung sướng.
Thấy không ai dám hé răng, Ngô Luyện hơi đắc ý. Tuy ngày đó bị Lý Thất Dạ nhét bùn vào miệng rất nhục nhã, thế nhưng sớm muộn gì cũng có ngày hắn báo thù, sớm muộn gì cũng có ngày khiến Lý Thất Dạ sống không bằng chết! Lúc đó chính là lúc hắn hãnh diện.
Bây giờ có thiếu chủ Vạn Thọ quốc, Hồi Xuân công tử chống lưng cho hắn, nên hắn làm sao còn sợ tiểu bối vô danh như Lý Thất Dạ chứ. Ngay cả cường giả của đại giáo thế gia, Ngô Luyện hắn cũng không thèm điếm xỉa tới.
Ngô Luyện hét lớn mấy tiếng, xua đuổi những tu sĩ đứng ở lối vào sơn cốc, dáng vẻ có mấy phần dương oai diệu võ. Sau khi thỏa mãn lòng hư vinh của bản thân, Ngô Luyện lập tức đi vào sơn cốc, đứng bên cạnh ao sen, đứng về bên cạnh Hồi Xuân công tử như một tên tiểu tùy tùng.
Nhìn thấy dáng dấp cáo mượn oai hùm của Ngô Luyện, không ít tu sĩ cường giả ngoài ao sen bất mãn, thế nhưng lại không thể làm gì hơn, đành hừ lạnh lùng.
Bình thường mọi người cũng đã không muốn chọc Ngô Luyện, dù sao xuất thân của hắn rất rắn chắc. Huống chi lúc này có Hồi Xuân công tử chống lưng hắn. Hắn càng ngông cuồng, mọi người càng không muốn chọc một tên tiểu nhân như vậy.
– Mời các vị túc lão chọn một cây sen.
Ở bên cạnh ao sen, Hồi Xuân công tử khiêm tốn cười nói với những danh túc thế hệ trước cùng thiên tài của các đại giáo thế gia.
Hỏa Nguyên chi liên tốt nhất trong ao sen chính là hai cây Hỏa Nguyên chi liên khác với tất cả những cây sen còn lại. Trong đó, cây sen màu vàng là tốt nhất, màu bạc thì kém hơn.
Ngoại trừ hai cây Hỏa Nguyên chi liên này thì cây sen nào càng gần chúng nó thì càng tốt. Bên trong ao sen chỉ có hai cây sen vua, sen hậu. Trước đây đều luận bối phận để xem xem ai được hưởng hai cây Hỏa Nguyên chi liên này.
– Không, không, xin mời công tử chọn một cây.
Có danh túc khiêm nhường.
Luận địa vị, luận bối phận, một ít danh túc ở nơi này cao hơn Hồi Xuân công tử. Dù sao Hồi Xuân công tử vẫn còn trẻ, cho dù là thiên tài ghê gớm đi chăng nữa thì vẫn là vãn bối.
Thế nhưng, không ít danh túc lão tổ của thế hệ trước đều có lúc cần cầu cạnh Hồi Xuân công tử, nhất là Trường Sinh Đan mà Hồi Xuân công tử luyện cực kỳ quý hiếm, rất nhiều nhân vật cấp bậc lão tổ thèm khát nhỏ dãi.
Bởi vì mọi người sẽ có lúc cầu cạnh Hồi Xuân công tử nên trước mắt ngay cả cường giả cấp bậc lão tổ cũng nịnh hót Hồi Xuân công tử.
– Theo ta thấy, công tử lấy sen vua Liên Hỏa Thiêu Thể là xong. Hồi Xuân công tử là thiên tài ghê gớm nhất đương đại, xứng đáng được hưởng đãi ngộ như vậy.
Một Chân Thần tiểu cảnh của thế gia cười nói.
Trong lòng Hồi Xuân công tử cũng cho rằng hắn xứng đáng độc hưởng sen vua, thế nhưng miệng vẫn khiêm tốn:
– Tiền bối quá cất nhắc, ta chỉ là một vãn bối, luận tuổi, luận tư lịch, không thể so sánh với các vị tiền bối ở nơi này, sợ rằng nhận lấy thứ này sẽ mang ngại.
– Nào có, nào có.
Một vị danh túc cười nói:
– Công tử tuy còn trẻ thế nhưng tạo hóa vô song. Lần trước Hỏa Nguyên chi liên nở, cây sen vua thuộc về Trường Sinh chân nhân. Lần này Hỏa Nguyên chi liên nở, công tử cũng có tư cách lấy cây sen vua này.
– Không dám, không dám, ta chỉ là một tên tiểu bối, sao dám so sánh với Trường Sinh chân nhân chứ, tại hạ xấu hổ.
Hồi Xuân công tử vội vàng khiêm nhượng.
Trường Sinh chân nhân là chưởng môn đương thời của Trường Sinh Cốc, địa vị còn cao hơn cả hoàng đế Vạn Thọ quốc, hơn nữa thiên phú kinh người. Thế nhưng xưa nay nàng rất điệu thấp, thế nhưng dù là như vậy thì nàng vẫn có quyền cao chức trọng, có danh vọng rất cao.
Bây giờ có danh túc so sánh mình với Trường Sinh chân nhân của Trường Sinh Cốc, cho dù chỉ là nịnh hót thôi thế nhưng Hồi Xuân công tử cũng cảm thấy vô cùng sung sướng.
Phải biết, tuy võ lực Vạn Thọ quốc của bọn họ được cho là vô địch Trường Sinh Cốc đạo thống, tự nhận mình có thể sánh ngang với Bàn Long đạo thống.
Thế nhưng cho dù Vạn Thọ quốc có võ lực mạnh mẽ cách mấy thì bọn họ vẫn là một quốc gia trong Trường Sinh Cốc đạo thống mà thôi, chỉ là một môn phái truyền thừa chứ không phải là một đạo thống.
Ở trên đạo thổ Trường Sinh Cốc đạo thống, Trường Sinh Cốc mới là chính thống. Cho dù võ lực của Vạn Thọ quốc thật sự hơn xa Trường Sinh Cốc, thế nhưng vẫn không thể nào lay động địa vị chính thống của Trường Sinh Cốc.
Bây giờ có danh túc tâng bốc Hồi Xuân công tử hắn thành nhân vật có thể sánh vai với Trường Sinh chân nhân. Nịnh hay như vậy, Hồi Xuân công tử không sung sướng mới là lạ.
– Công tử chớ khiêm tốn, cây sen vua này thuộc về công tử chứ không còn ai khác.
Có danh túc vội vàng cười nói:
– Nghe nói nữ võ thần cũng tới Hỏa Nguyên chi địa, chúng ta tự tiện làm chủ, giữ cây sen hậu lại cho nữ võ thần.
– Lời này rất hay, rất hay.
Cái vị Chân Thần tiểu cảnh nọ vội vàng tán thành:
– Nữ Võ Thần là thiên tài hiếm thấy trên cõi đời, thừa sức được hưởng sen hậu, rất xứng đáng.
– Ta cũng tán thành.
Nghe vậy, Hồi Xuân công tử tán thành ngay, mặt mày niềm nở, dáng dấp xuân phong đắc ý.
Nữ Võ Thần Chu Tương không chỉ là thiên tài trẻ tuổi mà còn là mỹ nữ tuyệt thế ở Vạn Thống giới hiện nay, không biết có bao nhiêu người muốn theo đuổi. Thậm chí có thể nói có không ít truyền nhân, thiên tài ở Vạn Thống giới ái mộ nữ võ thần.
Hồi Xuân công tử cũng như vậy. Hắn được ghi tên vào một trong tam công tử, đan võ song tu, hơn nữa còn được gọi là tuyệt thế vô song. Hắn cho rằng mình rất xứng với nữ võ thần, thậm chí Vạn Thọ quốc bọn họ từng có ý định đến Võ Đình xin cưới Chu Tương.
Bây giờ mọi người nhất trí đề cử hắn dùng sen vua, còn sen hậu thì chừa cho nữ võ thần Chu Tương, dụng ý bên trong không cần nói toạt thì ai nấy cũng đều hiểu. Hồi Xuân công tử hắn là thành đôi với nữ võ thần Chu Tương là chuyện quá thích hợp.
– Tiểu nhân cũng nghĩ như vậy.
Lúc này, Ngô Luyện ở bên cạnh Hồi Xuân công tử cũng nịnh hót rằng:
– Công tử là thiên tài tuyệt thế của Vạn Thọ quốc chúng ta, đan võ song tu, có một không hai, nhất định là Chân Đế tương lai. Nữ võ thần là đệ nhất mỹ nữ Vạn Thống giới chúng ta, thiên phú dị bẩm. Có thể nói công tử chúng ta cùng nữ võ thần là trời tạo một đôi. Công tử lấy sen vua, nữ võ thần lấy sen hậu, đúng là xảo diệu.
– Chớ nói bậy, cẩn thận trở về vả miệng nhà ngươi.
Nghe Ngô Luyện nịnh hót như vậy, Hồi Xuân công tử quát nhẹ một tiếng. Tuy ngoài miệng quát Ngô Luyện, thế nhưng trong lòng vô cùng thoải mái. Hắn chỉ giả vờ quát mà thôi.
Danh túc lão tổ của thế hệ trước cười cợt, không muốn vạch trần. Tuy bọn họ cũng có ý nịnh hót Hồi Xuân công tử thế nhưng bọn họ không dám nói toạt ra. Tuy Hồi Xuân công tử không hề tệ, thế nhưng nữ võ thần Chu Tương quá kinh thiên, bọn họ không dám làm mối bậy bạ.
Chương 3178: Hỏa Nguyên Chi Liên (Hạ)
– Ngô huynh nói không sai.
Thiên tài trẻ tuổi có mặt ở nơi này cũng phụ họa:
– Công tử cùng nữ võ thần đúng là trai tài gái sắc, trời tạo một đôi, quá sức hoàn mỹ.
Bồi Nguyên Đan mà Hồi Xuân công tử luyện cũng tuyệt nhất thiên hạ, có không biết bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi thèm khát Bồi Nguyên Đan của hắn nhỏ dãi. Vì vậy có không ít tu sĩ trẻ tuổi cũng tình nguyện nịnh hót Hồi Xuân công tử.
Đương nhiên cũng có một ít tu sĩ trẻ tuổi cảm thấy không thoải mái. Dù sao ở Vạn Thống giới có không ít thanh niên tuấn kiệt ái mộ nữ võ thần, bọn họ nghe nói như vậy đương nhiên sẽ cảm thấy khó chịu.
– Không dám, không dám.
Tuy câu nói đó khiến Hồi Xuân công tử cảm thấy khoan khoái, thế nhưng hắn vội vàng nói rằng:
– Câu nói này không thể nói lung tung, không thể nói lung tung. Nếu để nữ võ thần nghe thấy thì không ổn, không ổn.
Tuy rằng Hồi Xuân công tử ngoài miệng khiêm tốn thế nhưng trong lòng rất hưởng thụ, có thể nói gió gió xuân đầy mặt, thật giống như thật sự có chuyện như vậy. Thậm chí hắn còn mơ tưởng tới viễn cảnh ôm được mỹ nhân về nhà.
– Ta gặp nhiều người không biết xấu hổ, thế nhưng người không biết xấu hổ đi nịnh hót bùn xìn thì không mấy khi gặp.
Lúc này có tiếng vỗ tay vang lên, âm thanh rất chói tai, đánh tan bầu không khí vui vẻ thân mật của đám người Hồi Xuân công tử.
Mọi người nghe thấy, không khỏi nhìn lại. Chỉ thấy một người trẻ tuổi thoạt nhìn bình thường đứng ở bên ngoài sơn cốc. Hắn đứng ở nó, cười rất tươi.
Người này chính là Lý Thất Dạ vừa quay trở lại mặt đất. Hắn vừa về thì đã nghe thấy đám người Hồi Xuân công tử nịnh hót lẫn nhau, không khỏi mỉm cười, không hề nể mặt mũi.
– Là hắn —
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đứng bên ngoài sơn cốc, có người nhận ra hắn ngay lập tức, không khỏi kinh ngạc.
Không ít người nhìn nhau. Cách đây không lâu Lý Thất Dạ ép Ngô Luyện cạp bùn, bây giờ hắn lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa vừa mở miệng thì đã đắc tội hết đám người Hồi Xuân công tử.
Chuyện này khiến rất nhiều người tò mò người trẻ tuổi thoạt nhìn hết sức bình thường này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại to gan như vậy, ngay cả Hồi Xuân công tử mà cũng dám chọc.
Lý Thất Dạ nói như vậy cũng tương đương với vả mặt Hồi Xuân công tử trước mặt mọi người, khiến Hồi Xuân công tử sa sầm mặt mày, sắc mặt trở nên khó coi.
– Lại là ngươi —
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, hai mắt Ngô Luyện lập tức tuôn trào lửa giận, nghiến răng nghiến lợi. Lúc này hắn chỉ hận không thể băm thi thể Lý Thất Dạ thành vạn mảnh.
– Đạo hữu dừng chân, người ngoài không được vào nơi này.
Khi Lý Thất Dạ muốn đi vào ao sen, đệ tử Vạn Thọ quốc canh giữ ở lối vào sơn cốc lập tức ngăn cản đường đi của hắn.
“Đùng” một tiếng, Lý Thất Dạ vung tay quất bay những đệ tử này, không thèm liếc nhìn bọn họ, đi thẳng vào trong sơn cốc.
Ở bên trong ao sen, có danh túc lão tổ tới từ khắp mọi nơi, có lão tổ đại giáo thế gia, cũng có các thiên tài, Hồi Xuân công tử thì chiêu đãi bọn họ với tư cách chủ nhân.
Bây giờ Lý Thất Dạ quất bay đệ tử Vạn Thọ quốc, chuyện này tương đương với việc vả mặt Hồi Xuân công tử, vả mặt Vạn Thọ quốc bọn họ.
Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đã đi tới bên cạnh ao sen, nhìn sơ qua Hỏa Nguyên Chi Liên ở trong ao sen, còn phần đám người Hồi Xuân công tử thì hắn không thèm điếm xỉa tới.
– Tiểu súc sinh, ngươi lại dám tới nơi này.
Tỉnh táo lại, Ngô Luyện quát lạnh, lập tức nói ngay với Hồi Xuân công tử:
– Công tử, chính hắn nhục nhã Vạn Thọ quốc chúng ta.
Ngô Luyện không nhắc tới chuyện hắn kết thù với Lý Thất Dạ, cũng không nhắc tới chuyện Lý Thất Dạ ép hắn cạp bùn. Hắn nói thẳng Lý Thất Dạ sỉ nhục Vạn Thọ quốc, hắn muốn biến Lý Thất Dạ trở thành kẻ thù chung của toàn bộ Vạn Thọ quốc.
Nhìn Lý Thất Dạ, Hồi Xuân công tử nhíu mày lại, nói chậm:
– Hành động của tôn quá hơi bị quá phận. Không nhắc chuyện cũ, hôm nay các vị lão tổ cùng tuấn kiệt tới đây ngồi sen tìm đạo, tôn giá tới đây gây sự, thật đúng là không coi các vĩ lão tổ ra gì.
Hồi Xuân công tử ăn nói có trình độ hơn hẳn Ngô Luyện. Hắn không chỉ đại diện cho Vạn Thọ quốc mà đồng thời còn liệt Lý Thất Dạ trở thành kẻ thù của tất cả lão tổ có mặt ở nơi đây.
– Thật hả?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chỗ này không phải nhà ngươi, ta muốn tới thì tới, muốn làm gì thì làm đó. Có người chặn đường ta thì giáo huấn hắn một chầu là xong.
Lý Thất Dạ ăn nói bá đạo thẳng thắn, đơn giản mà thô bạo. Rất nhiều tu sĩ ở bên ngoài sơn cốc cảm thấy thoải mái. Rất nhiều tu sĩ cường giả khó chịu việc đám người Hồi Xuân công tử chiếm riêng ao sen, không cho người ngoài đi vào. Thế nhưng bọn họ tuy giận nhưng không dám nói.
Bây giờ Lý Thất Dạ xông vào ao sen, thẳng thắn thô bạo, thẳng thắn vẽ mặt Hồi Xuân công tử, có không biết bao nhiêu người cảm thấy khoan khoái sung sướng.
Hồi Xuân công tử sầm mặt, nói chậm:
– Hỏa Nguyên Chi Liên có hạn, ưu tiên chư vị danh túc dội thể ngộ đạo là quy củ nghìn vạn năm nay…
– Quy củ hay không…
Lý Thất Dạ vung tay, cắt ngang Hồi Xuân công tử, cười nói:
– Trong mắt ta quy củ không đáng nhắc tới, lời nói của ta chính là quy củ! Vì vậy hôm nay ao sen này do ta thầu.
Câu nói này vừa nói ra, Hồi Xuân công tử hoàn toàn biến sắc, những danh túc lão tổ có mặt ở đây cũng biến sắc. Lý Thất Dạ nói chuyện quá bá đạo, nếu như để Lý Thất Dạ chiếm riêng ao sen thì bọn họ còn mặt mũi nào lăn lộn giang hồ nữa chứ?
– Quá kiêu ngạo rồi, ngươi cho rằng ngươi là ai.
Các thiên tài thế gia có mặt ở nơi này dễ kích động nhất, lập tức quát tháo Lý Thất Dạ.
– Cái thứ không biết sống chết, trước mặt chư vị danh túc lão tổ, trước mặt công tử nhà ta mà lại dám ăn nói khoác lác!
Ngô Luyện hét lớn:
– Hôm nay nhất định khiến ngươi chết không có chỗ chôn thay!
Lúc này Hồi Xuân công tử cũng lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:
– Nếu như tôn giá muốn độc chiếm ao sen thì phải thể hiện bản lĩnh. Trước giờ, muốn sử dụng Hỏa Nguyên Chi Liên thì nhất định phải xét tư cách, hôm nay tôn giá còn chưa đủ tư cách có mặt ở đây nên càng khỏi nói tới việc độc chiếm ao sen! Nói khó nghe, tôn giá chưa đủ tuổi!
Hồi Xuân công tử vô cùng thẳng thắn. Hắn cũng coi Lý Thất Dạ là một cây đinh. Dù đây là đạo thống Trường Sinh Cốc thế nhưng nơi này lại là địa bàn của Vạn Thọ quốc, danh tiếng của Hồi Xuân công tử rộng khắp thiên hạ, có từng sợ ai chứ. Hạng người vô danh như Lý Thất Dạ, hắn không thèm để tâm. Cho dù Lý Thất Dạ có là cao nhân thì hắn cũng không sợ.
Ở bên trong đạo thống Trường Sinh Cốc, có cao nhân nào dám đối đầu với Vạn Thọ quốc bọn họ chứ, làm như vậy là tự tìm mất mặt, tự tìm đường chết!
– Thật sao?
Lúc này, một âm thanh lạnh lùng nói chậm:
– Nếu như Lý công tử không có tư cách thì ai mới có tư cách, là ngươi hả?
Chương 3179: Ngạo thị quần hùng
Âm thanh lạnh lùng này vô cùng giòn giã, cho dù ăn nói hùng hổ thì cũng vô cùng dễ nghe. Tất cả mọi người nhìn lại, chỉ thấy một cô gái đẹp đẽ không ai sánh bằng đang đứng bên ngoài sơn cốc. Cô gái này anh tư vô song, dung nhan khuynh thành, khiến người nhìn thần hồn điên đảo.
– Nữ võ thần Chu Tương.
Nhìn thấy cô gái này, không biết là ai kinh ngạc thốt lên.
– Nữ võ thần đến rồi.
Trong giây lát, tất cả mọi người cảm thấy phấn chấn, nhất là tu sĩ trẻ tuổi thì càng hưng phấn nhìn khuôn mặt xinh đẹp khuynh thành của Vũ Băng Ngưng.
Nữ võ thần Chu Tương, thanh danh hiển hách, ngay cả người chưa từng gặp nàng cũng nghe thấy đại danh của nàng, rất nhiều người rụng rời con tim vì khuôn mặt xinh đẹp tuyệt thế vô song của nàng.
– Đúng như lời đồn. Nữ võ thần không chỉ đạo hạnh cao thâm mà còn đẹp tựa thiên nữ.
Có nam tu sĩ trẻ tuổi thán phục.
Người từng gặp Vũ Băng Ngưng từ lâu đã bị Vũ Băng Ngưng thu hút. Người lần đầu gặp Vũ Băng Ngưng thì không khỏi thất thần, thần hồn điên đảo, quên hết mọi chuyện xung quanh.
Ngay cả Hồi Xuân công tử cũng bị thu hút. Hắn không phải mới gặp Vũ Băng Ngưng, thế nhưng người ưu tú như hắn cũng phải cảm mến người con gái xinh đẹp không ai sánh bằng này.
– Nữ võ thần.
Nhìn thấy Vũ Băng Ngưng đi vào, ngay cả danh túc thế hệ trước cũng phải nể nang Vũ Băng Ngưng.
Không bởi vì Vũ Băng Ngưng xuất thân từ Vũ Đình, cũng không bởi vì Vũ Băng Ngưng là thiên tài của Chu Tương Vũ Đình mà bởi vì khi liên quân tấn công Cuồng Đình đạo thống, Vũ Băng Ngưng là đại biểu cho thế hệ trẻ đi tấn công Cuồng Đình đạo thống.
Xâm nhập vào đạo thống, đừng nói người trẻ tuổi, ngay cả người của thế hệ trước cũng khó mà làm nổi. Thế nhưng Vũ Băng Ngưng lại đi theo liên quân, chỉ bằng việc này thôi cũng xứng đáng khiến người khác tôn kính.
Khi Vũ Băng Ngưng tới gần, Hồi Xuân công tử lập tức đi lên nghênh đón.
– Băng cô nương tới, không thể tự mình đi đón, xin thứ lỗi.
Lúc này, Hồi Xuân công tử mặt mày tươi cười, bày ra dáng vẻ anh tuấn nhất. Nhất là nụ cười mà hắn cho rằng mê người nhất.
Thế nhưng Vũ Băng Ngưng chỉ lạnh lùng nhìn hắn rồi bước chậm tới bên cạnh Lý Thất Dạ.
Thái độ của Vũ Băng Ngưng khiến Hồi Xuân công tử lúng túng, hắn vội vàng nói:
– Ta đã chừa lại sen hậu cho Băng cô nương. Liên hỏa của nó thích hợp để Băng cô nương dội thể hơn ai hết.
– Hỏa Nguyên Chi Liên, nếu như Lý công tử muốn thầu hết thì cứ để hắn sắp đặt.
Vũ Băng Ngưng chỉ nói thờ ơ.
Nói xong, Vũ Băng Ngưng dìu tay Lý Thất Dạ, dáng dấp thân mật, cũng có vẻ nhu thuận, dìu Lý Thất Dạ vào ao sen, dìu từng bước tới cây sen vua.
Trèo lên sen vua, Lý Thất Dạ chỉ tùy ý mỉm cười, không nhìn Hỏa Nguyên Chi Liên quá nhiều mà chỉ nhìn dung nham trong ao.
Trong nháy mắt, khung cảnh trở nên yên tĩnh. Trong giây lát, mọi người đều nín thở, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.
Mọi người ngạc nhiên. Nữ võ thần Chu Tương là nữ thần trong lòng mọi người, có biết bao người điên đảo thần hồn vì nàng ta, có biết bao người vừa gặp đã thương, có biết bao tuấn tài tuổi trẻ cực kỳ mến mộ nàng.
Thế nhưng hôm nay ở trước mặt Lý Thất Dạ thì nữ võ thần lại trở nên cung kính dịu ngoan, hơn nữa còn tự mình dìu hắn trèo lên sen vua, như thể người đàn ông này nói gì thì nàng sẽ nghe theo, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng chống đỡ hắn, là điểm tựa vững chắc nhất của hắn.
Đây là nữ võ thần đấy. Thiên chi kiêu nữ, cành vàng lá ngọc của Chu Tương Vũ Đình, là phượng hoàng trên chín tầng mây, cao quý biết mấy, cao lãnh biết mấy. Không ngờ hôm nay lại ưu ái một tiểu bối vô danh như vậy, nhu thuận với một tiểu bối vô danh như vậy khiến nhiều người không sao nhìn nổi cảnh tượng này.
Trong giây lát, rất nhiều người đố kị nhìn Lý Thất Dạ, rất nhiều người lập tức coi Lý Thất Dạ làm kẻ địch.
Vất vả lấy lại tỉnh táo, Hồi Xuân công tử mặt lúc đỏ lúc trắng. Vừa rồi hắn còn xuân phong đắc ý, ảo tưởng ôm mỹ nhân về nhà. Bây giờ không ngờ Vũ Băng Ngưng lại thân mật với Lý Thất Dạ đến như vậy, nhu thuận với Lý Thất Dạ đến như vậy. Chuyện này lập tức khiến hắn cực kỳ đố kị.
Hồi Xuân công tử liếc mắt ra hiệu với Ngô Luyện ở bên cạnh.
Ngô Luyện là chó săn của Hồi Xuân công tử, nhìn thấy ánh mắt của Hồi Xuân công tử, hắn lập tức tỉnh ngộ, lập tức đứng dậy, quát lớn Lý Thất Dạ:
– Ngươi muốn độc chiếm ao sen hả, đừng nằm mơ ban ngày. Đừng nói Vạn Thọ quốc không cho phép, mà ngay cả những lão tổ có mặt ở nơi này, những thế gia đại giáo có mặt ở nơi này cũng không cho phép! Nơi này không phải là nơi mà ngươi có thể ngang ngược. Dám coi thường các vị lão tổ, nhà ngươi chán sống rồi…
Được Hồi Xuân công tử sai khiến, lá gan của Ngô Luyện cũng lớn hơn.
Trong nháy mắt, “Tư” một tiếng, Ngô Luyện còn chưa nói hết thì Lý Thất Dạ đã duỗi tay, lập tức tóm lấy Ngô Luyện, trực tiếp đè hắn vào trong dung nham.
Khi Ngô Luyện bị đè vào trong dung nham, lập tức hét thảm “A”, dung nham lập tức hòa tan một phần cơ thể của hắn, khói xanh bốc lên, phần cơ thể bị hòa tan ngay lập tức bị đốt thành tro.
– Công tử, cứu ta.
Trong nháy mắt, Ngô Luyện sợ hồn bay phách lạc. Hắn không ngờ có mặt Hồi Xuân công tử ở đây, có mặt nhiều danh túc lão tổ ở đây mà Lý Thất Dạ lại dám ra tay dứt khoát như vậy.
– Làm càn, bát nạt Vạn Thọ quốc không người sao?
Lúc này, Hồi Xuân công tử đứng ra, quát lạnh một tiếng.
“Cheng” một tiếng. Hồi Xuân công tử cầm một cây thần kiếm, chỉa thẳng vào Lý Thất Dạ, gầm thét:
– Họ Lý, chờ làm càn, mau chóng thả đệ tử Vạn Thọ quốc ra, bằng không sẽ coi như ngươi tuyên chiến. Vạn Thọ quốc chúng ta nhất định thề không đội trời chung với ngươi! Không chết không thôi!
– Chiến Vạn Thọ quốc các ngươi mà thôi, có gì phải sợ.
Lý Thất Dạ còn chưa nói gì thì Vũ Băng Ngưng đã đứng dậy, nói lạnh lùng:
– Chém ngươi, cần gì công tử ra tay. Ngươi muốn chiến thì mình ta là đủ!
Vũ Băng Ngưng vừa đứng ra, anh tư lăng người, khí chất xinh đẹp của nàng càng thu hút người khác hơn hẳn, càng khiến người khác rung động con tim.
Chương 3180: Độc chiếm
Có thể nói, về mặt tu hành hắn không bằng Vũ Băng Ngưng, không có ưu thế đáng kể. Vạn Thọ quốc vốn không phải phát triển nhờ chiến tranh, về mặt chiến tranh trời sinh thiếu hụt. Huống chi Vạn Thọ quốc chỉ là một quốc gia mạnh mẽ ở trong đạo thống Trường Sinh Cốc mà thôi. Bọn họ cũng không có quá nhiều công pháp tu luyện của thủy tổ.
Còn Vũ Băng Ngưng thì khác. Chu Tương Vũ Đình là thế lực cầm quyền toàn bộ đạo thống, bọn họ là chính thống của đạo thống. Từ nhỏ Vũ Băng Ngưng đã tu luyện công pháp của thủy tổ, có được ưu thế trời sinh. Huống chi thủy tổ của Chu Tương Vũ Đình được người đời gọi là “Võ Tổ”, hắn một đời ngang tàn, võ đạo vô địch, công pháp sát phạt nổi danh hậu thế.
Cho dù Hồi Xuân công tử thật sự có công lực cao hơn Vũ Băng Ngưng thì khi ra tay, sợ rằng sẽ bị Vũ Băng Ngưng tiêu diệt.
Đối mặt với tình hình này, Hồi Xuân công tử mặt mày lúc đỏ lúc trắng, trong giây lát tiến thoái lưỡng nan, cưỡi hổ khó xuống. Lúc này, hắn không ra tay cứu giúp thì mọi chuyện coi như hết, mà ra tay cứu giúp thì chưa hẳn đã có lợi với hắn. Làm như vậy là vạch mặt với Vũ Băng Ngưng, thậm chí có thể là kẻ thù với Chu Tương võ đình.
Vạn Thọ quốc chỉ là một quốc gia trong một đạo thống, nếu như trở thành kẻ thù với Chu Tương võ đình thì cũng phải cân nhắc thật kỹ. Dù sao một quốc gia đối đầu với một đạo thống, Vạn Thọ quốc bọn họ không hề có ưu thế.
Nhìn thấy Hồi Xuân công tử tiến thoái lưỡng nan, không ít người có mặt ở nơi này mừng thầm. Vừa rồi Hồi Xuân công tử còn xuân phong đắc ý, không ít người cảm thấy không ưa hắn. Bây giờ lại cưỡi hổ khó xuống, khiến rất nhiều người thỏi mái. Bọn họ thích nhìn bộ dạng này của Hồi Xuân công tử.
– Băng cô nương, cũng không phải muốn đối địch với ngươi mà là họ Lý làm việc quá đáng.
Hồi Xuân công tử trầm giọng quát lên:
– Bây giờ thả đệ tử Vạn Thọ quốc vẫn còn kịp. Bằng không, Vạn Thọ quốc thề nhất định không bỏ qua!
– Thật hả? Ta muốn xem thử thề nhất định không bỏ qua là như thế nào.
Lý Thất Dạ không hề nhìn lại, chỉ nhìn dung nham trong ao, bàn tay nhấn xuống.
– A!
Tiếng hét thảm vang lên, tiếng hét thảm của Ngô Luyện vang khắp sơn cốc. Chỉ nghe “xì xèo”, khói xanh bốc lên, chớp mắt cả người Ngô Luyện bị hòa tan vào bên trong dung nham, bị dung nham đốt thành tro bụi. Lúc này Hồi Xuân công tử muốn cứu cũng không cứu kịp.
– Ngươi…
Hồi Xuân công tử xông tới, vô cùng phẫn nộ, thế nhưng lại bị Vũ Băng Ngưng chận lại.
– Băng cô nương, ngươi muốn đối địch với chúng ta sao?
Hồi Xuân công tử hét lớn, nói rằng:
– Vì tên tiểu bối vô danh họ Lý này mà đối đầu với Vạn Thọ quốc chúng ta, Băng cô nương cảm thấy đáng không?
– Cầm lông gà làm lệnh tiễn! Lẽ nào Chu Tương võ đình lại sợ Vạn Thọ quốc ngươi sao?
Vũ Băng Ngưng nói lạnh lùng:
– Ngươi phải nên mừng mới đúng. Ta ra tay thì ngươi còn có cơ hội sống sót, nếu như Lý công tử ra tay thì ngươi không hề có cơ hội phản kháng.
Câu nói này khiến Hồi Xuân công tử cực kỳ khó coi. Câu nói này lọt vào tai hắn, giống như Vũ Băng Ngưng đang coi thường hắn để tâng bốc Lý Thất Dạ.
Bị người thương coi thường như vậy khiến Hồi Xuân công tử đỏ mặt, nhất thời run lẩy bẩy, tức không nói ra lời.
Câu nói này của Vũ Băng Ngưng bị Hồi Xuân công tử coi là nhục nhã, thế nhưng Vũ Băng Ngưng đang nói sự thật. Nếu như nàng ra tay, nể tình liên minh, sẽ có thể nương tay với Hồi Xuân công tử. Thế nhưng Lý Thất Dạ mà ra tay thì Hồi Xuân công tử chết chắc.
Giống như Vũ Băng Ngưng nói, sợ rằng Hồi Xuân công tử không hề có cơ hội phản kháng.
Hồi Xuân công tử tuy là thiên tài trẻ tuổi ghê gớm ở Vạn Thống giới, trong thế hệ trẻ khó gặp đối thủ. Thế nhưng ở trước mặt Lý Thất Dạ chẳng đáng xu nào. Lý Thất Dạ vừa ra tay, ngay cả lão tổ cũng bị tàn sát. Đừng nói Chân Thần đại cảnh mà ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng bị Lý Thất Dạ tàn sát trong nháy mắt.
Trong giây lát, bầu không khí vô cùng trì trệ. Hồi Xuân công tử đỏ mặt, hai mắt ứa ra lửa giận.
“Tách” một tiếng. Trong nháy mắt này, tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên ở trong ao sen dồn dập nở rộ. Trước đó Hỏa Nguyên Chi Liên chỉ là búp sen, giờ đây tất cả búp sen dồn dập nở rộ, từng tầng cánh hoa dồn dập bung ra.
Khi Hỏa Nguyên Chi Liên dồn dập bung ra thì hỏa diễm bắt đầu bùng cháy. Tuy hỏa diễm còn yếu ớt, thế nhưng hỏa diễm này lại không khiến người ta cảm thấy nóng mà trái lại còn cảm thấy khoan khoái khó diễn tả bằng lời, giống hệt như ngâm mình trong suối nước nóng.
Nhất là hai cây Hỏa Nguyên Chi Liên ở chính giữa lúc nở, hình ảnh cực kỳ xinh đẹp. Chỉ thấy từng cánh sen vua vàng óng tách nở, ánh vàng lấp lánh, từng luồng kim quang chiếu sáng khiến không ai dám nhìn thẳng, giống như một đóa sen vàng dưới thân Phật Đà.
Còn sen hậu thì dập dờn ánh bạc, giống hệt như một đóa lửa bạc. Hơn nữa lửa bạc rất mạnh mẽ, giống như bạch ngân bị nung chảy, vô cùng chân thật, vô cùng mỹ lệ.
– Hỏa Nguyên Chi Liên muốn nở.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không biết ai kêu lên. Tất cả mọi người vội vàng nhìn những đóa Hỏa Nguyên Chi Liên đang nở.
– Thời cơ hiếm thấy, chúng ta dội thể trước đã.
Nhìn thấy Hỏa Nguyên Chi Liên dồn dập đua nở, danh túc thế hệ trước dồn dập nhảy lên Hỏa Nguyên chi liên, chờ đợi Hỏa Nguyên Chi Liên dùng liên hỏa dội thể.
– Hồi Xuân công tử, việc gì cũng phải tạm gác, sau khi dội thể thì bàn sau cũng chưa muộn.
Trong khi các vị danh túc thế hệ trước nhảy lên Hỏa Liên Chi Nguyên, có một vị danh túc thế hệ trước khuyên Hồi Xuân công tử.
Người này cũng coi như có lòng tốt, cho Hồi Xuân công tử nấc thang leo xuống. Dù sao nếu như Vạn Thọ quốc thật sự muốn đối địch với Chu Tương võ đình, hai bên thật sự khai chiến với nhau thì Vạn Thọ quốc tuyệt đối không có lợi, khả năng chiến bại quá lớn.
Nghe danh túc thế hệ trước nói vậy, Hồi Xuân công tử không khỏi do dự.audio coi am
“Bùng” một tiếng. Trong nháy mắt này, từng cây Hỏa Nguyên Chi Liên bung nở cực hạn. Lúc này, tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên bùng cháy xích diễm. Từng luồng xích diễm đều lóng lánh như thạch anh. Khi ánh sáng đó tỏa chiếu lên người nào thì sẽ rèn luyện cơ thể của người đó. Đối với tu sĩ, được liên hỏa của Hỏa Nguyên Chi Liên dội thể là một chuyện vô cùng thoải mái, vô cùng có lợi.
“Bùng” một tiếng. Lúc này, tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên tuôn trào lượng lớn liên hỏa. Trong nháy mắt, hỏa diễm phóng lên trời, tựa như núi lửa dâng trào, cảnh tượng vô cùng đồ sộ, khiến rất nhiều người tâm thần rung động.
“Bùng, bùng, bùng…” Tiếng xích diễm phun trào vang bên tai không ngừng, tất cả mọi người đứng trên Hỏa Nguyên Chi Liên đều chuẩn bị hưởng thụ cơ hội hiếm có đấy. Thậm chí có không ít người nhắm mắt chờ thời khắc này tới.
Không đúng, chốc lát, tất cả danh túc lão tổ đứng trên Hỏa Nguyên Chi Liên đều cảm thấy không đúng. Bởi vì liên hỏa của Hỏa Liên Chi Nguyên không dội lên cơ thể bọn họ như tưởng tượng. Hỏa Nguyên Chi Liên không rèn luyện cơ thể của bọn họ, quanh thân bọn họ rỗng tuếch, căn bản không có liên hỏa.