1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 634 [Chương 3166 đến Chương 3170]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 634 [Chương 3166 đến Chương 3170]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3166: Băng hỏa lưỡng trọng thiên

– Ai nói ta không muốn về Chu Tướng Võ Đình!

Võ Băng Ngưng biến sắc mặt nói:

– Được về Chu Tướng Võ Đình ta vui còn không kịp!

Bị Lý Thất Dạ nhìn thấu tâm sự làm Võ Băng Ngưng sợ giật nảy mình, dường như nàng không có chút riêng tư trước mặt hắn, không có thứ gì trốn thoát khỏi đôi mắt hắn.

– Thật sự như thế sao?

Lý Thất Dạ cười chậm rãi nói:

– Cũng tốt, vậy ta xin làm sứ giả hộ hao dưa cô nương về Chu Tướng Võ Đình trước. Ai kêu con người của ta mềm lòng, không thể nhìn mỹ nhân chịu uất ức.

Lý Thất Dạ nói làm Võ Băng Ngưng không kịp trở tay, vì đột nhiên quay về Chu Tướng Võ Đình khiến nàng mấy ngày nay tự do vô âu lo bỗng chốc không thói quen, nàng còn chưa chuẩn bị quay về Chu Tướng Võ Đình.

Vũ Băng Ngưng hít sâu một hơi và khôi phục tinh thần lại, nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:

– Không dám làm phiền ngươi hộ giá, chờ ta khôi phục tự do, trở về một mình là được.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ trong đôi mắt lộ ra nồng đậm dáng tươi cười, từ từ nói:

– Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì, ta cũng không thể bàn giao với Chu Tương Vũ Đình, ta vẫn tự tay giao ngươi cho Chu Tương Vũ Đình mới yên tâm.

– Hừ, không yên lòng.

Vũ Băng Ngưng lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, nàng hừ lạnh một tiếng.

Nhìn vẻ kiêu ngạo lạnh lùng của Vũ Băng Ngưng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Nha đầu, nói đùa với ngươi mà thôi. Tuy, Chu Tương Vũ Đình của ngươi là đạo thống số một số hai Vạn Thống Giới, thực lực mạnh cỡ nào không cần nhiều lời. Nhưng ngươi lại trốn tránh đến Cuống Đình đạo thống, cam nguyện làm con tin mới là chuyện thú vị nhất.

– Chỉ có thể nói sức tưởng tượng của ngươi phong phú mà thôi, chuyện giả dối gì cũng có thể nghĩ ra.

Vũ Băng Ngưng không thừa nhận cách nói của Lý Thất Dạ.

Ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng trọng, từ từ nói:

– Nha đầu, ta có một thói quen không thích người khác đùa nghịch trơớc mặt ta.

Vũ Băng Ngưng hừ lạnh, không nói thêm câu nào cả.

Lý Thất Dạ nhìn Vũ Băng Ngưng, nói:

– Nha đầu, ta thật cam tâm tình nguyện chia sẻ với ngươi, nếu như có lời gì thì nhanh chóng nói đi.

– Ta không có lời gì có thể nói, nếu như ta là con tin Cuồng Đình đạo thống của ngươi, muốn chém giết muốn giết cứ tùy ngươi.

Vũ Băng Ngưng hừ nhẹ một tiếng, lời nói kiêu ngao không nhỏ.

– Nếu như ta muốn ngươi nói thật, ta có trăm ngàn vạn phương pháp, thậm chí ta có thể để ngươi thần phục ta vĩnh viễn.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Chỉ có điều, ta là người yêu thích hòa bình, không dùng thủ đoạn bạo lực mà thôi. Ngươi nên hiểu ta muốn ngươi nói thật là chuyện vô cùng dễ dàng.

– Tự đại cuồng.

Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ, người như hắn không phải người thích bao lực thì không có ưa thích bạo lực. Động một chút lại đồ sát ngàn vạn người, kẻ này nói lời ma quỷ ai mà tin chứ?

– Ngươi có tin ta hay không cũng không sao, ta sẽ để ngươi trở thành nữ nô của ta!

Nghe Vũ Băng Ngưng còn mạnh miệng như vậy, Lý Thất Dạ nói một câu hung ác.

– Có thủ đoạn gì cứ dùng đi, nếu ta có nhíu mày sẽ không phải đệ tử Chu Tương Vũ Đình!

Vũ Băng Ngưng hừ lạnh, nói:

– Nếu như ngươi làm không được chính là kẻ hèn nhát.

– Tiểu nha đầu thật kiêu ngạo, rất tốt, ta có chút hứng thú đấy.

Lý Thất Dạ cười cười, hắn giơ bàn tay lên.

Một tiếng “Ông” vang lên, Vũ Băng Ngưng muốn phản kháng nhưng đã trễ, hơn nữa không cho phép nàng phản kháng, bàn tay Lý Thất Dạ khóa nàng lại, lực lượng đại đạo vô địch áp bách không cho phép nàng phản kháng.

Vũ Băng Ngưng bay tới trước mặt Lý Thất Dạ, cho dù nàng phản kháng thế nào cũng vô dụng.

– Nhìn ta!

Vào lúc này Lý Thất Dạ nói một câu tràn ngập ma lực.

Vũ Băng Ngưng không tự chủ ngẩng đầu đến nhìn vào đôi mắt Lý Thất Dạ, ánh mắt Lý Thất Dạ hiện tại vô cùng thâm thúy, tràn ngập hấp lực giống như có thể hút linh hồn của người khác ra ngoài.

Vũ Băng Ngưng hiện tại bị đôi mắt Lý Thất Dạ hút đi, thức hải của nàng như bị nổ tung.

Chỉ trong nháy mắt đó Vũ Băng Ngưng đã tiến vào thế giới Lý Thất Dạ, dường như thân thể nàng bị thân thể Lý Thất Dạ hòa tan.

Hiện tại Vũ Băng Ngưng không biết mình tiến vào trong thế giới Lý Thất Dạ hay là mượn đôi mắt Lý Thất Dạ bao quát dòng sông thời gian tìm hiểu quá khứ tương lai.

Thế giới này to lớn và mạnh mẽ, hào quang năm màu bao phủ các nơi, thế giới phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất giống như sắp sụp đổ, một bóng lưng độc hành đồ sát chúng đế cho đến khi thế giới biến thành bóng tối…

Trong thời gian ngắn thế giới tràn ngập máu tươi, chúng thần run rẩy, cho dù là cửu thiên Tiên Đế cũng vẫn lạc, không quản hắc ám bao trùm vạn thế, thân ảnh kia vẫn tiến lên đồ diệt tất cả, xóa đi tất cả, không người có thể ngăn, nối thẳng vào nơi sâu nhất của thế gian, bá đạo, giết chóc, huyết tinh, tàn bạo… Làm cho người người và cả thế giới đều run rẩy.

– Không!

Trong nháy mắt đó Vũ Băng Ngưng quát lớn nhưng nàng không thể nói thành lời, nàng có cảm giác mình đã hồn phi phách tán.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lý Thất Dạ buông Vũ Băng Ngưng ra, toàn thân Vũ Băng Ngưng hư thoát, toàn thân đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, trong khoảng thời gian ánh mắt mất đi tiêu cự.

– Công tử, ngươi dọa tiểu cô nương này hỏng mất đấy

Nhìn thấy Vũ Băng Ngưng đổ mồ hôi như mưa, Vương Hàm đau lòng nói một câu.

– Ta chỉ để nàng nhìn thấy hắc ám lớn nhất thế gian mà thôi.

Lý Thất Dạ cười cười, nói:

– Nếu như ta thật sự muốn dọa nàng, chỉ sợ nàng đã bị hù chết.

Nhưng lúc này Vũ Băng Ngưng đã khôi phục tinh thần, nàng ngây người ngồi dưới đất.

– Tiểu nha đầu đáng thương.

Lý Thất Dạ nhìn thấy Vũ Băng Ngưng chấn động, hắn lại vuốt trán của nàng, nói:

– Đây là ngươi dọa nàng quá nặng, thế gian này vần còn rất nhiều điều tốt đẹp, ta dẫn ngươi đi xem.

Nói xong hắn nâng cái cằm xinh đẹp của mình lên.

Trong nháy mắt đó đôi mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ hào quang sáng ngời, dường như có một con âm nha mở ra thế giới mới, thế gian này vô cùng tường hòa, hắc ám muôn đời bị bức ra ngoài, dưới đôi cánh này che chở thế gian, thế giới hài hòa và tươi đẹp.

Trong thế giới tươi đẹp này có tiểu nữ hài đang chạy đi, mưa gió giáng xuống đã có đôi cánh chở che; có cá chép nhảy lên trời, trong hơi nước mông lung biến thành dáng người mờ ảo cùng âm nha vượt qua bóng tối, có thiếu niên vật lộn trên không trung khai thác thời đại, có âm nha đậu trên vai hắn.

Xuân về hoa nở, thế giới vô cùng an vui, đây là thế giới do âm nha thủ hộ, cũng là một nơi không khác gì thần thoại.

Trong khoảng thời gian ngắn Vũ Băng Ngưng như si mê nhìn thế gian, ánh mắt nàng nhìn theo thân ảnh kia, lúc âm nha ngao du cửu thiên, khi thì đứng trên đỉnh phong, khi thì ngóng nhìn tương lai… Hình như hắn mới là bá chủ muôn đời, hình như nó là kẻ thủ hộ tương lai, thế giới biến thành ấm áp dưới đôi cánh che chở của hắn, hắn trở nên mơ người và quyến luyến, biến thành tồn tại người người hướng tới.

Chương 3167: Lên đường (Thượng)

Trong thế giới này không thể không nói tới tồn tại đó, chỉ cần có âm nha tồn tại thì mọi thứ sẽ tốt đẹp, chỉ cần ngươi đi theo bước chân của hắn thì không cần quan tâm mưa gió.

Dường như ánh mắt hắn nhìn tới nơi nào, nơi đó sẽ có nhân tâm hướng tới, bất cứ kẻ nào cũng phải nhìn theo ánh mắt này.

Ngón tay Lý Thất Dạ vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Vũ Băng Ngưng, trên gương mặt trắng tuyết trơn mềm mê người.

Ngón tay Lý Thất Dạ đang vuốt ve, Vũ Băng Ngưng cảm giác có dòng nước ấm chảy vào trong người mình, toàn thân nàng vô cùng thoải mái, nàng có cảm giác dục tiên dục tửu như bay trên mây.

Đặc biệt lúc ngón tay Lý Thất Dạ vuốt ve như soạn ra khúc nhạc thần thoại, toàn thân nàng mê đắm trong đó, nàng có thể nhìn thấy tương lai đẹp tươi.

Trong tương lai đó có nàng xinh đẹp, có nàng mỹ lệ, cũng có hắn làm bạn đi về phía trước, nơi nơi tràn ngập ôn hòa và làm nàng đắm chìm trong đó.

Đôi mắt Vũ Băng Ngưng dán vào bàn tay Lý Thất Dạ, nàng cầm bàn tay Lý Thất Dạ dán lên gương mặt mình, thời điểm vết chai trên đôi tay này chạm vào má nàng, nàng thoải mái không nói thành lời.

Thiên địa yên lặng, dường như thời gian dừng lại, tất cả mọi thứ quá mỹ hảo, qua không biết bao lâu Vũ Băng Ngưng mới phục hồi tinh thần.

Lúc nàng mở mắt ra, ánh mắt nhìn thấy gương mặt bình thường của Lý Thất Dạ, nội tâm của nàng cảm thấy gương mặt bình thường này mang theo tư vị khác thường.

– Ngươi, ngươi tẩy não ta sao?

Cuối cùng Vũ Băng Ngưng vẫn còn kiêu ngạo nho nhỏ, lườm Lý Thất Dạ, có ba phần hờn dỗi, bảy phần não khí, phần xinh đẹp này làm người ta mê muội và muốn ôm nàng vào lòng.

– Nếu như ta thật sự tẩy não ngươi, chỉ sợ ngươi bây giờ không biết mình là ai; nếu như ta thật sự tẩy não ngươi, chỉ sợ ngươi đã là nữ nô của ta, nhưng ngươi không phải.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ta chỉ mở ra một thế giới mới cho ngươi mà thôi, ta mở ra một thế giới rộng rãi trong sáng để ngươi thường thức.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Vũ Băng Ngưng trầm mặc một lát, ngẩng đầu lên nói:

– Đây cũng là tẩy não!

Lời này nghe thế nào cũng có vài phần hờn dỗi.

– Tẩy não thì tẩy não!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Cho dù tẩy não nhưng ngươi rất ưa thích nha.

– Hừ!

Vũ Băng Ngưng hừ một tiếng, tâm hồn thiếu nữ kiêu ngạo lại lúc này sinh ra một chút ấm áp, đây là cảm giác ấm áp khiến nội tâm người khác phải sinh ra ý muốn dựa vào.

– Đại thế nhiều gian khó, con đường ngươi phải đi còn rất dài, ta tin tưởng ngươi có thể đi ra ngoài.

Lý Thất Dạ vuốt đầu của nàng.

Vũ Băng Ngưng gật đầu, trong nháy mắt nội tâm của nàng đã rộng mở hơn rất nhiều, những chuyện làm nàng ưu sầu lúc trước đã biến mất sạch sẽ, những gì còn lại không đáng nhắc tới.

– Ta nguyện ý làm, cũng nguyện ý cố gắng.

Vũ Băng Ngưng xiết chặc nắm tay, ý niệm trong đầu càng kiên định hơn trước, vào lúc này nàng đã có cảm giác đại triệt đại ngộ.

Bởi vì hiện tại nàng biết mình muốn làm gì, cũng hiểu mình sẽ có những gì, cho những áp lực trong tương lai đã biến mất, nàng cũng rất tin tưởng vào nam nhân trước mặt.

– Vạn Thống Giới cũng tốt, Đế Thống Giới cũng vậy, ngay cả Tiên Thống Giới làm người ta sợ sệt cũng thế, chỉ cần ngươi có thể đi tới những vùng đất, đó là lúc trời cao mặc chim bay. Có ta ở đây, cái gì chỉ định, cái gì ý chí đều không đáng nhắc tới.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

– Ta biết rõ.

Vũ Băng Ngưng kiên định hơn trước, ánh mắt của nàng sinh ra quyết tâm lớn chưa từng có.

– Công tử!

Lúc này Vương Hàm lột vỏ một quả trái cây đưa vào miệng Lý Thất Dạ, hờn dỗi nói:

– Thanh Lăng muội tử cũng có tiềm lực, công tử cũng có thể bồi dưỡng Thanh Lăng một chút.Nguồn truyện audio Podcast

Vương Hàm nói chuyện Sở Thanh Lăng, lúc này Vương Hàm các nàng cũng nhìn ra Lý Thất Dạ cố ý bồi dưỡng Vũ Băng Ngưng, Vương Hàm cũng muốn giúp Cuống Đình đạo thống một ít.

Dù sao Sở Thanh Lăng cũng có tiềm lực, nàng là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Cuồng Đình đạo thống, thiên phú Sở Thanh Lăng không có gì bắt bẻ cả, quan trọng hơn Sở THanh Lăng có giao tình với Vương Hàm quá sâu, cho dù Sở Thanh Lăng có xuất thân từ Sở doanh nhưng nhiều lúc Sở Thanh Lăng nguyện ý đứng bên Vương Hàm đấy, cho nên trong nhiều việc của Cuồng Đình đạo thống, hai nàng đều có quan điểm nhất trí với nhau.

Hiện tại Vương Hàm cũng tranh thủ cho Sở Thanh Lăng một chút, dù sao Sở Thanh Lăng còn có con đường rất dài để đi, đặc biệt nếu Sở Thanh Lăng muốn vấn đỉnh thủy tổ, vậy thì nàng cần tổ tiên như Lý Thất Dạ giúp một tay.

Đối với Vương Hàm mà nói, Sở Thanh Lăng càng cường đại thì tương lai sẽ là trợ thủ của nàng, lại có thể trung hưng Cuồng Đình đạo thống.

Sở Thanh Lăng cũng là người tâm cao khí ngạo, biết rõ Lý Thất Dạ cố tình bồi dưỡng nàng nhưng nội tâm luôn rụt rè, không muốn mở miệng mà thôi.

Chính vì như thế Vương Hàm mới tranh thủ cho Sở Thanh Lăng.

Vương Hàm nói câu này gương mặt Sở Thanh Lăng đỏ lên, nang cúi đầu và hai tay xoắn vào nhau.

Lý Thất Dạ cười cười nhìn Sở Thanh Lăng, nói:

– Cũng không phải ta bất công, tương lai Thanh Lăng tiền đồ vô lượng, chỉ có điều nàng khác với Băng Ngưng. Thanh Lăng đã đi con đường Cuồng tổ, cho dù không thể vượt qua Cuồng tổ nhưng cũng có thể đạt tới đỉnh phong.

– Băng Ngưng không giống, tương lai nàng sẽ đi nhanh hơn, dù sao có rất nhiều chuyện thường thường nàng ta không làm được.

Lý Thất Dạ nhìn Vương Hàm, nói:

– Nhưng Thanh Lăng có ngươi giúp đỡ, ta tin tưởng tương lai hai người các ngươi kết hợp nhất định có thể sáng tạo huy hoàng cho Cuồng Đình đạo thống.

– Nếu thật sự có ngày như vậy, Thanh Lăng có thể đạt tới đỉnh phong, hoặc nàng nhìn thấy con đường ta đã chỉ, ta sẽ chờ tới ngày đó. Hôm nay Thanh Lăng đang đi con đường của Cuồng tổ, nàng cứ kiên định đi tiếp là được.

Nói xong Lý Thất Dạ nhìn Sở Thanh Lăng.

Sở Thanh Lăng nói:

– Ta sẽ không cô phụ công tử kỳ vọng, ta nhất định sẽ cố gắng hơn.

Nói xong ánh mắt nàng vô cùng kiên định.

– Ta tin tưởng.

Lý Thất Dạ tươi cười.

– Đi thôi, chuẩn bị một chút, là thời điểm chúng ta rời khỏi Cuồng Đình đạo thống.

Cuối cùng Lý Thất Dạ phân phó Vũ Băng Ngưng.

Vũ Băng Ngưng ứng một tiếng, bước nhanh rời đi, bước chân đã nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều, những u sầu trong lòng bị quét sạch.

Lý Thất Dạ mang theo Vũ Băng Ngưng rời đi, người Cuồng Đình đạo thống không nỡ, dù là đám người Lý Khiêm hay Vương Hàm cũng có phần không nhỏ.

Nhưng bọn họ cũng biết, Cuồng Đình đạo thống không thể lưu Lý Thất Dạ, dù sao Lý Thất Dạ là chân long trên trời, miếu của Cuồng Đình đạo thống quá nhỏ cho nên không thể giữ hắn được.

– Công tử, còn có thể gặp lại ngươi không?

Thời điểm chia tay người buồn nhất là Chu Tư Tĩnh, nàng chạy tới ôm lấy Lý Thất Dạ.

Trong các nàng người cải biến lớn nhất là Chu Tư Tĩnh, xuất thân từ Mặc Chú tộc, cũng là đệ tử bình thường của Đại Kiếm Môn, có thể nói cả đời này chỉ có thể dừng bước trong Đại Kiếm Môn mà thôi.

Chương 3168: Lên đường (Hạ)

Sau khi đi theo Lý Thất Dạ, vận mệnh của nàng đã cải biến, không chỉ được Lý Thất Dạ ban cho nàng các bảo vật, cũng chỉ rõ con đường tu đạo cho nàng, đồng thời nàng là người thân với Lý Thất Dạ nhất cho nên có địa vị vô cùng quan trọng trong Cuồng Đình đạo thống.

Có thể nói không có Lý Thất Dạ sẽ không có Chu Tư Tĩnh hôm nay, nếu không phải như thế, tương lai nàng nhiều nhất trở thành đệ tử bình thường của đạo thống hoặc một cường giả mà thôi.

Đối với Chu Tư Tĩnh mà nói, Lý Thất Dạ có ân đức lớn hơn cả phụ mẫu tái sinh, nàng cam nguyện làm mọi việc gì Lý Thất Dạ. Hiện tại Lý Thất Dạ phải rời đi, Chu Tư Tĩnh vô cùng không nỡ, nàng cũng biết mình và Lý Thất Dạ là người của hai thế giới, hiện tại Lý Thất Dạ đột nhiên rời đi có lẽ sẽ thành vĩnh biệt.

Cũng chính bởi vì như thế, thời điểm rời đi Chu Tư Tĩnh cố lấy hết dũng khí chạy về phía Lý Thất Dạ, có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng bọn họ gặp nhau.

– Nha đầu ngốc, chỉ là biệt ly mà thôi, không phải chia lìa vĩnh viễn, có gì phải thương cảm, hữu duyên còn gặp lại.

Lý Thất Dạ ôm Chu Tư Tĩnh và cười nói:

– Nói không chừng có ngày ta gặp lại ngươi, ngươi đã trở thành phượng hoàng trên chín tầng trời rồi.

– Ta nhất định cố gắng!

Tâm hồn thiếu nữ của Chu Tư Tĩnh rung động không nhỏ, trong nháy mắt nàng đã có quyết định lớn mật, Lý Thất Dạ nói câu này đã khai sáng con đường mới cho cuộc đời nàng, hiện tại nàng đã có mục tiêu lớn hơn.

Nội tâm Chu Tư Tĩnh chưa từng kiên định như bây giờ, nàng có mộng tưởng mà trước kia không bao giờ dám mơ tới.

– Dừng bước đi.

Cuối cùng Lý Thất Dạ bảo mọi người giải án, mang theo Chu Tư Tĩnh bước vào đạo môn vượt qua không gian rời đi, đi thông thế giới bên ngoài Cuồng Đình đạo thống.

Vạn Thống Giới có rất nhiều đạo thống, tuy đạo thống của Vạn Thống Giới không có vạn đạo thống, nhưng đạo thống Vạn Thống Giới vô cùng đông đảo, có người nói Vạn Thống Giới có được hơn một ngàn đạo thống, về những môn phái thế gia dưới đạo thống nhiều không đếm hết.

Tại Vạn Thống Giới, đa số đạo thống có thể thông hành lẫn nhau, có thể nói đa số đạo thống trong Vạn Thống Giới đều mở rộng sơn môn, bất cứ đạo thống hay tu sĩ gì cũng có thể vãng lai, chỉ có số ít đạo thống mới phong bế sơn môn, không giao thiệp với bên ngoài giống Cuồng Đình đạo thống.

Lý Thất Dạ dừng chân trong Vạn Thống Giới Trường Sinh cốc, tuy Trường Sinh cốc đặt tên là “Cốc ” nhưng nó không phải sơn cốc, trên thực tế nó là đạo thống vô cùng khổng lồ, chỉ có điều Trường Sinh cốc là một đạo thống, bọn họ thống trị cả một đạo thống tại một nơi bí ẩn như sơn cốc, cũng chính vì thế mới lấy tên như vậy.

Trường Sinh cốc là một dược tiên sáng lập, có đủ loại truyền thuyết về dược tiên, thậm chí có người gọi hắn là “Bất Tử Ông”, bởi vì dược tiên luyện ra Trường Sinh đan có thể trường sinh, từ điểm này có thể thấy tạo nghệ Trường Sinh đan của hắn vô cùng thâm sâu.

Về phần dược tiên có thể trở thành Thuỷ tổ hoặc có tạo nghệ không tầm thường trên Trường Sinh đan cũng có rất nhiều truyền thuyết.

Đồn đãi nói dược tiên khi bé gặp được kỳ ngộ, hắn rơi một sơn động và đạt được Nông Đế Dược Kinh, từ đó về sau bước vào con đường dược đạo.

Về sau dược tiên trở thành Thuỷ tổ, dùng Trường Sinh Điển làm căn cơ sáng tạo Trường Sinh cốc.

Có đồn đãi dược tiên có được Nông Đế Dược Kinh cho nên dược tiên mới sáng tạo truyền kỳ về Trường Sinh đan, cũng làm người đời sau suy đoán.

Toại Đế, Hi Đế, Nông Đế, ba vị đại đế này là truyền thuyết trong Tam Tiên Giới, có người nói bọn họ không tồn tại, có người nói bọn họ thật tồn tại, nhưng cho dù tồn tại hay không, trên thế gian không người nhìn thấy bọn họ.

Cho nên những gì về bọn họ chỉ là truyền thuyết mà thôi.

Hiện tại dược tiên có được Nông Đế Dược Kinh, lúc này nhiều người suy đoán, không ít người đời sau cho rằng tam đế này là có thật, bọn họ không phải hư cấu.

Nếu như nói trong tam đế trong truyền thuyết là thật, lời đồn bọn họ là tiên trong truyền thuyết! Bởi vì tam đế có thật tồn tại hay không không phải do bọn họ thảo luận.

Bởi vì trong truyền thuyết tam đế là bất tử bất diệt, bọn họ đã trở thành Chân Tiên, nhưng trên đời có tiên hay không? Nếu như thế gian thực sự có tiên, như vậy tam đế là tiên nhân.

Đương nhiên đối với việc dược tiên đạt được Nông Đế Dược Kinh cũng có nhiều người không cho là đúng, dược tiên đạt được kỳ ngộ chỉ là hư cấu, chẳng qua là hắn muốn nâng thân pâận mình lên mà thôi.

Cho dù dược tiên khi còn bé đạt được kỳ ngộ là thật hay giả nhưng tuyệt đối có thể chứng minh dược tiên có tạo nghệ Trường Sinh đan không tầm thường, năm đó dược tiên còn lưu lại trên thế gian, không biết có bao nhiêu người cầu Trường Sinh đan, đừng nói là chân đế, cho dù là Thuỷ tổ cũng có rất nhiều người cầu hắn.

Mặc dù nói Trường Sinh cốc là một đạo thống trong Vạn Thống Giới, vũ lực của dược tiên kém xa các Thủy tổ khác nhưng hắn có địa vị vô cùng quan trọng, tất cả bởi vì các Thủy tổ khác đều cầu Trường Sinh đan của hắn.

Cũng chính bởi vì Trường Sinh cốc có Trường Sinh đan độc nhất vô nhị, điều này cũng giúp danh tiếng Trường Sinh cốc vang danh Vạn Thống Giới, cho dù thực lực Trường Sinh cốc không bằng Chu Tương Vũ Đình, Dương Minh Giáo nhưng địa vị không thấp hơn bao nhiêu.

Lúc Lý Thất Dạ mang theo Vũ Băng Ngưng rời khỏi Cuồng Đình đạo thống bước vào Trường Sinh cốc đạo thống, hắn không phải muốn đi Trường Sinh cốc, mà là hỏa nguyên chi địa.

Lúc Lý Thất Dạ mang theo Vũ Băng Ngưng bước vào Trường Sinh cốc đạo thống, hắn cười cười nói với Vũ Băng Ngưng:

– Chúng ta rời khỏi Cuồng Đình đạo thống, ngươi đã thoát khỏi ma chướng, ngươi bây giờ là thân tự do, trời cao biển rộng, ngươi có thể trở về Chu Tương Vũ Đình.

– Tại sao phải trở về!

Vũ Băng Ngưng lườm Lý Thất Dạ, hừ nhẹ một tiếng, có chút bất mãn, trong lòng nàng không nguyện ý về Chu Tương Vũ Đình, đúng như Lý Thất Dạ đã nói, nàng nguyện ý lưu lại làm con tin là có nguyên nhân.

– Nếu ngươi không trở về, ta cũng không miễn cưỡng.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi có thể báo tin cho các lão tổ của mình để tránh sau này Chu Tương Vũ Đình nói Cuồng Đình đạo thống ngược đãi con tin.

Lý Thất Dạ nói câu này làm Vũ Băng Ngưng trầm mặc, bởi vì nàng biết rõ nếu các lão tổ nghe tin nàng đã rời khỏi Cuồng Đình đạo thống, như vậy các lão tổ sẽ mang nàng về, trong lòng nàng không muốn quay về.

Đối với Vũ Băng Ngưng mà nói, thực sự không phải Chu Tương Vũ Đình không tốt với nàng, trái lại các lão tổ Chu Tương Vũ Đình sủng ái nàng có thừa, càng kỳ vọng rất cao vào nàng, nhưng với tư cách tuyền nhân Chu Tương Vũ Đình nàng phải gánh vác sứ mạng.

– Nên đến cuối cùng phải đến, không cần trốn tránh, trực diện đối diện với nó đi.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Lại nói ngươi đi theo ta, cho dù trời sập xuống cũng có ta chống, ngươi sợ cái gì? Lý Thất Dạ ta không cho phép mang người đi thì không ai có thể mang đi, nếu không giết không tha!

Chương 3169: Hỏa nguyên chi địa

Lý Thất Dạ nói câu này đã làm nội tâm Vũ Băng Ngưng ấm áp, nam nhân trước mặt có lực lượng cực mạnh và cho nàng chỗ dựa, nàng ở cạnh hắn có cảm giác vô cùng an toàn.

– Ta sẽ, ta sẽ thông báo với các lão tổ.

Sau khi suy nghĩ, Vũ Băng Ngưng gật đầu, ánh mắt nàng kiên định hơn trước rất nhiều.

Tâm tình Vũ Băng Ngưng đã rộng mở hơn nhiều.

– Ta cũng muốn đi hỏa nguyên chi địa một chút.

Quyết định thông tri với đạo thống của mình, Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ, nàng đã để lộ tư thái tiểu nữ nhân và làm nũng với Lý Thất Dạ.

Nhìn bộ dáng Vũ Băng Ngưng làm nũng với mình, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, tùy ý nói:

– Vậy thì đi thôi, đi xem cũng không sao.

Nói xong liền đi lên dẫn đường.

Hỏa nguyên chi địa, đây là một trọng địa của Trường Sinh cốc đạo thống, phía sau nó liên quan tới rất nhiều bí mật, thậm chí có người nói, năm đó dược tiên sáng lập Trường Sinh cốc đạo thống ở đây là vì nhìn trúng hỏa nguyên chi địa.

Đồn đãi nói trước khi dược tiên sáng tạo Trường Sinh cốc đạo thống đã có hỏa nguyên chi địa, khi đó hỏa nguyên chi địa phiêu bạt trong dị không gian. Về sau dược tiên sáng tạo đạo thống đã kéo hỏa nguyên chi địa từ dị không gian vào đạo thống của mình.

Người đời sau nói, hỏa nguyên chi địa rất quan trọng với Trường Sinh cốc đạo thống, thậm chí có quan hệ với Hỏa tộc. Về phần phía sau ẩn chứa huyền cơ gì thì không ai có thể tìm hiểu, thậm chí có người nói cho dù Hỏa tộc cũng không rõ quan hệ trong đó.

Mặc dù nói hỏa nguyên chi địa rất trọng yếu với Trường Sinh cốc, bản thân Trường Sinh cốc không xây dựng trên hỏa nguyên chi địa, hơn nữa Trường Sinh cốc không tiến hành quản chế với người nào ra vào hỏa nguyên chi địa, cho nên ai cũng có thể tự do ra vào.

Đặc biệt tu sĩ Hỏa tộc và dược sư rất thích đến hỏa nguyên chi địa, đối với dược sư bọn họ tới hỏa nguyên chi địa vì tìm kêếm hỏa chủng tốt nhất, thích hợp nhất cho mình.

Về phần Hỏa tộc không cần nói, Hỏa tộc chính là đại tộc trong Tam Tiên giới, trong Tam Tiên giới có rất nhiều chủng tộc thiên kỳ bách quái, nhưng chính thức có thể được xưng tụng đại tộc cũng không nhiều, như Hỏa tộc, Nhân tộc, Thiên Phật tộc, Bát Tí tộc… Đây là đại tộc trong Tam Tiên giới.

Tu sĩ Hỏa tộc đến hỏa nguyên chi địa với mục đích tăng cường thể chất, tăng cường công lực, bởi vì Hỏa tộc trời sinh thân cận với hỏa diễm, toàn thân bọn họ sinh ra hỏa diễm cho hỏa nguyên chi địa là nơi luyện thể rất tốt.

Thời điểm tới bên ngoài hỏa nguyên chi địa đã có nhiệt độ cao thổi vào mặt, cả hỏa nguyên chi địa cho người ta cảm giác như một biển lửa, đặc biệt là phàm nhân khó thừa nhận nổi sóng nhiệt ơ đây, chỉ cần bước vào hỏa nguyên chi địa sẽ bị đốt thành tro bụi.

Hỏa nguyên chi địa có rất nhiều ngọn núi tập trung tạo thành, nó giống như một con hỏa long nằm trên sơn mạch, hỏa nguyên chi địa không phải là khu vực khô cằn.

Chung quanh hỏa nguyên chi địa không phải không có ngọn cỏ, trái lại trong hỏa nguyên chi địa lại xanh um tươi tốt, chung quanh các dãy núi đều có cổ thụ xanh tươi, nó không khác gì khu rừng bình thường.

Khác với rừng rậm ở nơi khác là, cây cối sinh trưởng trong hỏa nguyên chi địa không có màu xanh biếc, cây cối trong hỏa nguyên chi địa đều có màu đỏ thẫm.

Trong hỏa nguyên chi địa có không ít nơi có hỏa diễm phun trào, dưới hang sâu là những dung nham nóng bỏng trào ra, người nào tới gần cũng bị thiêu đốt thành tro bụi.

PHỐC, PHỐC, PHỐC…

Từng tiếng xé gió vang lên, lúc Lý Thất Dạ mang theo Vũ Băng Ngưng bước vào hỏa nguyên chi địa đã nhìn thấy một con thú xông tới, nó phóng thẳng vào thung lũng trước mặt.

Con thú này giống như con trâu nước nhưng mặt ngoài lại đầy nham tương, hơn nữa có thể hòa tan cả đất đá, trong người nó có dung nham cuồn cuộn, đây chính là sinh linh sống trong dung nham địa hỏa.

– Mau đuổi theo, đừng để Liệt Tương Nham Ngưu trốn vào trong núi lửa, nó chui vào nham tương là không thể tìm thấy được đâu.

Lúc con trâu chui vào trong thung lũng, trên ngọn núi có lão giả mang theo đệ tử bọc vây khốn con trâu kia.

Lý Thất Dạ và Vũ Băng Ngưng cũng vừa đi lên ngọn núi, cũng nhìn ngọn núi đối diện có tu sĩ đang ngồi dưới tán cây, trên lớp da già của gốc cây vỡ ra, chỉ thấy bên trong xuất hiện một đạo kim quang, gốc cây già này ngưng tụ hỏa ngọc giống như con trai tạo ngọc.

Tu sĩ trẻ tuổi ra tay nhanh như tia chớp cướp lấy hỏa ngọc, trong nháy mắt hắn chạy đi thì gốc cây già bắn ra một đạo kim quang, đạo kim quang này hóa thành dây xích trói tên tu sĩ thật chặc.

– Ah —

Tu sĩ trẻ tuổi hét thảm thiết, hắn bị nhiệt độ cực cao đốt thành tro bụi.

Gốc cây già cuốn lấy hỏa ngọc vào người, lớp da tróc ra cũng khép lại.

Đủ loại chuyện ngạc nhiên như vậy phát sinh mỗi ngày trong hỏa nguyên chi địa, điều này cũng làm người ta ngạc nhiên.

Hỏa nguyên chi địa là khu vực nóng bỏng nhưng nó lại uẩn dưỡng vô số tính mạng, cũng chứa rất nhiều thiên tài địa bảo, có thể nói đây là bảo địa vô song, Trường Sinh cốc lại không quản hạt bảo địa như vậy, cho dù người nào tiến vào cũng bội phục dược tiên và người Trường Sinh cốc.

Nhìn thấy không ít người đi vào hỏa nguyên chi địa, Vũ Băng Ngưng nhìn Lý Thất Dạ, nói:

– Ngươi tới hỏa nguyên chi địa làm cái gì? Bảo vật sao?

– Đi dạo một chút không được sao?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Vũ Băng Ngưng tức giận lườm Lý Thất Dạ, nói ra:

– Ai tin tưởng chuyện ma quỷ của ngươi chứ, nếu ta tin lời ngươi mới là bị điên đấy.

Nói nàng liếc mắt đưa tình cũng không sai.

– Có chút thứ tốt cần phải đi xem.

Lý Thất Dạ cười cười.

Vũ Băng Ngưng nói:

– Ngươi không phải vì chí bảo hỏa nguyên chi địa đấy chứ? Nếu như ngươi thật sự tới tìm chí bỏa này, ngươi đang chọc vào tổ ong vò vẽ đấy.

Đồn đãi nói hỏa nguyên chi địa có bảo vật vô thượng, đây cũng là nguyên nhân dược tiên mang hỏa nguyên chi địa vào Trường Sinh cốc đạo thống, nếu không hắn cần gì tốn nhiều tâm huyết như vậy chứ?

Về phần hỏa nguyên chi địa có bảo vật vô thượng hay không, không có bất kỳ người nào biết rõ, thậm chí có người nói Trường Sinh cốc cũng không biết.

Nhưng đã có Thuỷ tổ nói lại, hỏa nguyên chi địa thật sự có một món đồ, cho nên mới có cách nói trong hỏa nguyên chi địa có chí bảo.

Nhưng cho tới nay không nào đánh chủ ý chí bảo này, cho dù là Chân Đế cũng không được, cũng không ai biết chí bảo là gì, mọi người không ai muốn chọc Trường Sinh cốc.

Dù sao chí bảo này nằm trong Trường Sinh cốc đạo thống, nó chắc chắn là vật của Trường Sinh cốc, ai dám đánh chủ ý tới chí bảo sẽ là kẻ địch của Trường Sinh cốc! Đó cũng không phải hành động sáng suốt.

Trong Vạn Thống Giới, thực lực Trường Sinh cốc không kém gì Dương Minh giáo, Chu Tương Vũ Đình, cũng không người nào dám đánh chủ ý lên Trường Sinh cốc.

Nguyên nhân rất đơn giản, trong Tam Tiên giới có quá nhiều người thiếu nợ nhân tình của Trường Sinh cốc, thật sự quá nhiều, không nói cường giả Chân Thần, cho dù là Chân Đế cũng có rất nhiều người từng nhận ân huệ của Trường Sinh cốc, thậm chí có một ít Thuỷ tổ cũng nhận nhân tình của Trường Sinh cốc.

Chương 3170: Liếc mắt đưa tình

Có thể nói chỉ cần Trường Sinh cốc nói một câu sẽ có rất nhiều đạo thống, rất nhiều Chân Thần đều nguyện ý trợ giúp Trường Sinh cốc một tay, cho nên nói đối địch với Trường Sinh cốc là hành động không sáng suốt, chẳng khác gì chọc vào tổ ong vò vẽ.

– Nếu như ta cần bảo vật, thế gian này không có tổ ong vò vẽ nào cả.

Lý Thất Dạ cười cười.

Vũ Băng Ngưng cũng không khỏi nhìn Lý Thất Dạ liếc, nghiêm túc nói ra:

– Nếu thật sự đối địch với Trường Sinh cốc, không nói quá lời, chỉ sợ cả Vạn Thống Giới không có nơi nào để ngươi sống yên đâu.

– Nói như vậy, ngươi là lo lắng cho ta.

Lý Thất Dạ nói.

– Nằm mơ.

Vũ Băng Ngưng lườm hắn, nói:

– Loại người như ngươi yêu thích hại người, bị người khác giết là quá đúng.

Nói xong lời này gương mặt nàng nóng rát, lúc nói xong cũng chẳng còn bao nhiêu khí lực.

Gương mặt xinh đẹp của Vũ Băng Ngưng đỏ lên, Lý Thất Dạ cười cười.

Lý Thất Dạ lấy Vạn Lô Thần ra, hắn điểm nhẹ một tiếng và nghe âm thanh “Cô” vang lên, Vạn Lô Thần biến trở về chân thân của nó là con cóc.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt đầu Vạn Lô Thần, Vạn Lô Thần rất hưởng thụ, nó kêu “Cô, cô, cô” vài tiếng.

Lý Thất Dạ nhìn Vũ Băng Ngưng, vừa cười vừa nói:

– Đã đến hỏa nguyên chi địa, không có đạo lý tay không quay về. Ngươi muốn đồ tốt gì?

– Hảo ý tâm lĩnh.

Vũ Băng Ngưng kiêu ngạo, nói ra:

– Ta cũng không cần bảo vật gì!

Vũ Băng Ngưng nói lời này không phải rụt rè, nàng xuất thân từ Chu Tương Vũ Đình, lại là truyền nhân Chu Tương Vũ Đình, có thể nói là hòn ngọc quý trên tay, nàng có được bảo vật người khác không hề có, cũng chính bởi vì như thế cho nên Vũ Băng Ngưng không có quá nhiều truy cầu bảo vật.

– Ngươi có một cây ’ Già Thế Thảo ’ đúng không?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Vũ Băng Ngưng ngạc nhiên không nhỏ, nàng nhìn thấy Lý Thất Dạ rồi nói:

– Tại sao ngươi biết?

Nàng có được Già Thế Thảo đã từng là một bí mật, rất ít người trong Chu Tương Vũ Đình biết rõ, cũng chỉ có các lão tổ mới biết, nhưng lần thứ nhất tập kích Lý Thất Dạ đã bị hắn điểm phá huyền cơ.

Trên thực tế Vũ Băng Ngưng cũng không biết cái gì độn thuật vô song, bởi vì nàng có được Già Thế Thảo vô cùng trân quý, che đậy tất cả, lúc này mới có thể giúp nàng ẩn nấp.

Bình thường Vũ Băng Ngưng rất ít sử dụng Già Thế Thảo, chỉ có điều lần trước xâm nhập đạo thống địch nhân nàng mới sử dụng Già Thế Thảo, thời điểm liên quân gặp nạn liền che đậy hành tung đi tập kích Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Bấm tay tính toán mà thôi, chuyện này có gì khó, một cây Già Thế Thảo chứ không phải Trường Sinh Thảo.

– Không biết mặt mũi!

Vũ Băng Ngưng tức giận nghiến răng lườm Lý Thất Dạ, đương nhiên nàng không tin lời ma quỷ này, cho nên nàng mới tò mò hỏi:

– Rốt cuộc là cây gì? Ngươi làm cách nào khám phá Già Thế Thảo của ta?

Đây không phải là Vũ Băng Ngưng tự đại, bởi vì nàng không sử dụng công pháp ẩn nấp, mà là sử dụng Già Thế Thảo, nếu không phải là công pháp, muốn khám phá dễ vậy sao?

Lý Thất Dạ lập tức khám phá Già Thế Thảo của nàng, nàng không thể ẩn nấp, đây mới là chuyệ không thể tưởng tượng nổi, bởi vì Già Thế Thảo của nàng ngay cả các lão tổ Chu Tương Vũ Đình cũng không khám phá được.

Lý Thất Dạ sử dụng Thái Sơ Thụ đã khám phá Già Thế Thảo, nàng rung động điểm này nhất.

– Một gốc cây tùy tiện mà thôi.

Lý Thất Dạ trả lời hời hợt.

– Hừ, không nói đừng nói, có cái gì khó lường chứ.

Vũ Băng Ngưng tức giận.

– Ngươi nên đi theo Vạn Lô Thần của ta, nói không chừng ngươi sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, vận khí tốt còn hữu ích với Già Thế Thảo đấy.

Nhìn Vũ Băng Ngưng đang tức giận, Lý Thất Dạ cười cười.

– Ta mới không có thèm bảo vật của ngươi.

Vũ Băng Ngưng hừ lạnh.

Lý Thất Dạ cười một tiếng, hắn vuốt ve Vạn Lô Thần, nói ra:

– Đi thôi, nơi đây là bảo địa, có rất nhiều hỏa chủng, cũng nên ăn chút gì đó.

Nói xong hắn buông tay ra.

Cô —

Vạn Lô Thần nhảy ra khỏi tay Lý Thất Dạ, rơi trên mặt đất liền nhảy ra xa, nhảy không xa liền dừng lại, hình như đang đợi Vũ Băng Ngưng.

– Tốt, nha đầu, đừng hờn dỗi, đi thôi.

Lý Thất Dạ xoa mái tóc Vũ Băng Ngưng, vừa cười vừa nói.

Vũ Băng Ngưng lườm hắn, nói ra:

– Ngươi sẽ không bỏ ta đi chứ?

– Yên tâm đi, cho dù ta muốn bỏ ngươi cũng không nỡ Vạn Lô Thần đâu, đây chính là bảo vật duy nhất trên đời, nó sẽ dẫn đường cho ngươi.

Lý Thất Dạ không khỏi cười.

– Phi, ai mà thèm chứ.

Vũ Băng Ngưng nghe con cóc này còn trân quý hơn cả mình thì nội tâm mất hứng, tức giận không nhỏ, nàng giẫm vào mũi chân Lý Thất Dạ một cái.

Cho dù Vũ Băng Ngưng hờn dỗi nhưng vẫn làm theo ý Lý Thất Dạ đi theo Vạn Lô Thần.

Lý Thất Dạ nhìn Vũ Băng Ngưng và Vạn Lô Thần biến mất, hắn chỉ cười cười, Vạn Lô Thần chính là thần vật vô thượng, nó có thể ăn tất cả hỏa chủng trên thế gian, cũng ăn vô số linh thảo tiên dược, hiện tại đi vào hỏa nguyên chi địa chẳng khác gì đi tìm thức ăn mới.

Vạn Lô Thần nhảy đi, Lý Thất Dạ cũng bắt đầu đi, hắn cũng không nóng vội, cứ đi từng bước, đi qua ngọn núi, vượt qua thâm cốc.

Hơn nữa Lý Thất Dạ đi vào trong hỏa nguyên chi địa, trên người hắn cũng sinh ra hỏa diễm, giống như toàn thân đang bốc cháy.

Bộ dáng của hắn hiện tại, người đứng xa còn cho rằng hắn là tu sĩ Hỏa tộc.audio coi am

Đương nhiên hỏa diễm trên người Lý Thất Dạ không phải hỏa diễm thật sự, mà là thân thể hắn gắn kết với hỏa nguyên chi địa hình thành hỏa diễm, hơn nữa mỗi bước hắn đi đều có hỏa diễm bốc lên.

Lý Thất Dạ tiến vào hỏa nguyên chi địa không phải dạo chơi như hắn nói, hắn đến hỏa nguyên chi địa là có mưu đồ, lão nhân thần bí đào cái hố cho hắn, hắn cần rất nhiều thứ, hỏa nguyên chi địa bên có vật hắn cần.

Trên thế gian rất nhiều người không biết hỏa nguyên chi địa có món đồ này, nhưng hỏa nguyên chi địa thật sự có món đồ như vậy, Lý Thất Dạ từ rất nhiều sách cổ suy diễn ra món đồ này nằm tại đây, đồng thời trong trí nhớ lão đầu Tiên Ma động cũng có đồ vật này.

Cũng chính bởi vì như thế Lý Thất Dạ chưa từng đi vào hỏa nguyên chi địa nhưng nắm rõ hỏa nguyên chi địa như bàn tay.

Cho dù đồ vật trong hỏa nguyên chi địa rất khó tìm, nhưng hắn vẫn có thể nhờ vào Lượng Thiên Xích giúp hắn tìm kiếm.

Lý Thất Dạ tiếp tục đi về phía trước, hắn đi không nhanh, hắn đi sâu vào trong hỏa nguyên chi địa, hỏa diễm trên người càng ngày càng nhiều, cuối cùng hắn biến thành hỏa nhân và bị người ta chú ý.

Lý Thất Dạ đi trong hỏa nguyên chi địa, trên đường gặp được không ít tu sĩ cường giả, có dược sư, có Hỏa tộc và những người tìm bảo vật.

Thời điểm Lý Thất Dạ đi ngang qua sơn cốc, chỉ thấy trong cốc có một thảm cỏ thật lớn, hơn nữa trên bãi cỏ không phải là cỏ bình thường, mà là cọng cỏ có hỏa diễm đang thiêu đốt, toàn thân chúng đỏ rực giống như trang sức nữ nhân, thời điểm gió thổi tới làm hỏa diễm lắc lư qua lại.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 2 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá