1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 609 [Chương 3041 đến Chương 3045]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 609 [Chương 3041 đến Chương 3045]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3041: Đồ bá chủ

– Giết —

Đối mặt với sát chiêu của Nhất Diệp Tiên Vương, Quy Phàm Cổ Thần cùng Lý Thất Dạ, hắc ám bá chú hét lên, Vạn Thế Chân Cốt quét mạnh, dùng một chiêu kiếm ngăn cản ba đòn đánh tuyệt sát.

Vạn Thế Chân Cốt kinh khủng vô song, một kiếm chém vạn đế, một kiếm quét ngang 13 châu, thế gian vô địch. Dưới kiếm chiêu của Vạn Thế Chân Cốt, Đại Đế Tiên Vương giống như sâu kiến, nhỏ bé không đáng kể.

– Phá —

Lý Thất Dạ hét lên. Mười ba mệnh cung, sức mạnh thiên mệnh, tam đại chu, chân ngã vô thượng, Thất Dạ đạo, Thập nhị thần ma, Trấn Phong Thương Thiên Quyền chớp mắt tung ra. Cùng lúc, ba vòng xoáy kim ngân thiên như biến thành cự thuẫn đập mạnh tới.

Lý Thất Dạ dốc sức đánh một đòn, có thể đánh nát vũ trụ bao la, ngay cả Đại Đế mười hai thiên mệnh cũng khó mà đỡ được. Huống chi ba vòng xoáy kim, ngân, thiết biến thành cự thuẫn mang theo sức mạnh hỗn độn nguyên thủy cổ xưa không thì sánh bằng đánh tới, có thể đè nát tất cả mọi thứ trên thế gian.

Khi Lý Thất Dạ tấn công, Quang Minh Nguyên Thạch bừng sáng, sức mạnh quang minh tới ngưỡng mạnh nhất. Chỉ nghe một tiếng “tách”, hắc ám đầy trời bị luyện hóa, sức mạnh hắc ám chợt giảm mạnh

“Đùng —” Đòn đánh của Lý Thất Dạ cùng ba vòng xoáy kim, ngân, thiết va chạm với chiêu kiếm của hắc ám bá chủ, cản thành công đòn đánh vô địch này.

Đòn đánh của Lý Thất Dạ mạnh mẽ không gì sánh bằng, rất khủng bố, thế gian không ai đỡ đượ.

Nhưng hắc ám bá chủ cũng rất đáng sợ, Vạn Thế Chân Cốt vung một kiếm có thể tiêu diệt tất cả mọi thứ trên thế gian. Ngay cả khi Lý Thất Dạ ngăn cản được thì cũng bị ánh kiếm quét trúng, phải lui lại mấy bước, khóe miệng chảy máu tươi.

Thế nhưng, đòn tấn công của hắc ám bá chủ bị Lý Thất Dạ cản lại, thân thể của hắc ám bá chủ lập tức bị hai cây loan đao của Quy Phàm Cổ Thần chém trúng. Dù cho Hắc ám chi dực liều mạng chống đỡ “Song Nguyệt Trảm” thì thân thể cũng bị chém thành hai khúc!

Mặc dù thân thể bị chém lìa nhưng hắc ám bá chủ vẫn mạnh mẽ không ai bằng. Thế nhưng tuyệt sát của Nhất Diệp Tiên Vương đánh tới, Nhân Vương Ấn đè lên người hắn.

“Đùng” một tiếng, thân thể của hắc ám bá chủ nát bấy. Binh khí của Đại Đế Tiên Vương không thể gây hại thân thể của hắc ám bá chủ. Nhưng mà lúc này lại bị Nhất Diệp Tiên Vương hủy diệt.

Thế nhưng chỉ hủy diệt thân thể mà thôi, chân mệnh vẫn còn. Tuy nhiên, đòn đánh trí mạng thật sự đã tới. “Phốc” một tiếng, chớp mắt, Thiên Tru đánh trúng chân mệnh của hắc ám bá chủ.

Chân mệnh của hắc ám bá chủ mạnh tới mức làm người khác hoảng sợ. Thế nhưng, Thiên Tru mà Lý Thất Dạ nắm giữ là Thiên Tru của hơn mười vị Đại Đế Tiên Vương, một mũi Thiên Tru Tiễn có thể bắn chết bất cứ ai.

Khi không có thân thể che chở, dù chân mệnh của hắc ám bá chủ mạnh cách mấy thì cũng không thể ngăn cản mũi tên này.

– A —

Một tiếng hét thảm vang lên. Khi Thiên Tru bắn trúng chân mệnh của hắc ám bá chủ thì dù hắn mạnh mẽ cách mấy cũng bị bắn chết, “thân tử đạo tiêu”.

– Đóng lại —Nguồn truyện audio Podcast

Lý Thất Dạ hét dài. Dưới sức mạnh vô thượng của Lý Thất Dạ, Tử Quan lập tức đóng lại, mười hai sợi pháp tắc khóa chặt Tử Quan.

Nhìn thấy hắc ám bá chủ bị bọn họ liên thủ giết chết, những đôi mắt phía sau cánh cửa hắc ám hơi nhúc nhích, tròng mắt co rút. Bởi vì thực lực của hắc ám bá chủ cũng đứng đầu trong số bọn họ, nắm giữ Tử Quan, nắm giữ kỷ nguyên trọng khí, là nhân vật cực kì khủng bố! Có thể nói là bá chủ trong bá chủ.

Thế nhưng hôm nay lại bị Lý Thất Dạ liên thủ giết chết, để bọn họ cảm thấy uy hiếp. Đã từng, bọn họ cho rằng thế gian này không ai giết được bọn họ. Thế nhưng hôm nay hắc ám bá chủ lại chết tươi.

– Kết thúc rồi sao?

Có người thì thào.

Ngay khi mọi người cho rằng đã kết thúc thì Tử Quan tuôn chảy đạo văn, một chân mệnh xuất hiện. Chỉ nghe “xèo xèo xèo”, chân mệnh muốn tái tạo một thân thể, thân thể đó là của hắc ám bá chủ vừa chết!

– Phục sinh… làm sao có thể!

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng rít lạnh. Ai cũng biết, Đại Đế Tiên Vương có thể mất thân thể nhưng không thể mất chân mệnh, một khi chân mệnh bị hủy diệt thì chắc chắn sẽ chết!

– Xuống!

Lý Thất Dạ thấy hắc ám bá chủ muốn tái tạo thân thể thì hét dài một tiếng, “Choeng”, mười hai sợi pháp tắc kéo căng, muốn kéo Tử Quan xuống.

– Nhân Vương Đăng Tiên —

Nhìn thấy hắc ám bá chủ muốn tái tạo thân thể, Nhất Diệp Tiên Vương hét lên, tung ra đòn sát thủ.

– Song Nguyệt Trảm!

Quy Phàm Cổ Thần cũng thảy song đao về phía hắc ám bá chủ.

– Giết —

Hắc ám bá chủ cười như tên điên, hắn không sao chịu được chuyện mình bị vãn bối giết chết, Vạn Thế Chân Cốt lại quét tới. Thế nhưng, chân mệnh chỉ mới vừa phục sinh hắn, thân thể chưa được tái tạo hoàn chỉnh nên dù cho Vạn Thế Chân cốt vô địch cách mấy thì uy lực cũng bị giảm mạnh, không còn vô địch như vừa nãy nữa.

“Đang — đang — đang —” Hai bên liều mạng, hoa lửa tung tóe, hủy diệt đất trời. Thế nhưng hắc ám bá chủ chưa hồi phục hoàn toàn không địch lại Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần. Chỉ nghe “Phốc, Phốc, Phốc”, thân thể chưa được tái tạo hoàn chỉnh của hắc ám bá chủ nổ tung.

Ngay lúc này, Quang Minh Nguyên Thạch tuôn ra vô số ánh sáng, khóa chặt chân mệnh của hắc ám bá chủ. Chân mệnh của hắc ám bá chủ lập tức bốc khói xanh. Một khi chân mệnh của hắn cháy hết thì hắn chắc chắn phải chết.

“Yết, yết, yết —” chân mệnh của hắc ám bá chủ không khống chế nổi Tử Quan, bị Lý Thất Dạ kéo xuống.

– Đáng tiếc, ngươi không thể phục sinh trong Tử Quan nữa.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nghe đồn Tử Quan có thể phục sinh mọi người một lần, riêng người ràng buộc với nó có thể phục sinh chín lần. Ta không biết ngươi đã phục sinh mấy lần rồi!

– Mở —

Hắc ám bá chủ hét lên, trên Tử Quan xuất hiện một bóng mờ vĩ đại, bóng mờ này chính là hắc ám bá chủ. Chớp mắt, bóng mờ do đại đạo pháp tắc biến thành dung hợp với chân mệnh của Lý Thất Dạ. “Xì” một tiếng, chân mệnh của hắc ám bá chủ hồi phục nguyên khí.

“Đùng —” chớp mắt, chân mệnh của hắc ám bá chủ nâng Tử Quan, xoay người bỏ chạy.

Hắc ám bá chủ muốn chạy trốn, thế nhưng hắn cũng muốn mang theo Tử Quan chạy trốn. Vì vậy, trước khi hắn chạy trốn, Vạn Thế Chân Cốt quét khắp Cửu Thiên Thập Địa, một chiêu kiếm ngăn cản đường truy đuổi của Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần. Chân mệnh của hắn cõng Tử Quan, xoay người bỏ chạy.

“Đùng —” một tiếng, Tử Quan đánh nát khung trời. Hắc ám bá chủ muốn trốn, không ai cản nổi. Lý Thất Dạ kéo mạnh Tử Quan nhưng cũng không cản được Tử Quan lao lên trời.

“Ầm –” chớp mắt, Tử Quan đánh lủng vách ngăn nhốt Cổ Thế Giới. Hắc ám bá chủ lập tức mang theo Tử Quan bỏ chạy.

Đột nhiên một tiếng “Đùng” vang lớn, trời giáng trấn sát, một chiêu vô địch, đè xuống từ cửu thiên, chớp mắt đánh lên chân mệnh của hắc ám bá chủ. Khi trấn sát đánh xuống, chúng đế chư thần sợ hãi!

– Trấn Đế Thuật!

Có Tiên Vương sợ hãi quát lên.

Khi nghe thấy “Trấn Đế Thuật”, tất cả mọi người nghĩ tới một người, một người con gái từng quét ngang mười ba châu!

Hắc ám bá chủ đang dùng kiếm ngăn cản Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần thì làm sao có thể ngăn cản được một chiêu trấn sát vô cùng đột ngột này! Trấn Đế Thuật đánh xuống, đập chân mệnh của hắc ám bá chủ nát bét. Chân mệnh bị vỡ nát, uy lực giảm mạnh.

– Xuống —

Lý Thất Dạ hét dài, kéo mạnh Tử Quan.

“Ầm”

Tử Quan rơi rụng. Thực lực của hắc ám bá chủ giảm mạnh, không kéo lại Lý Thất Dạ.

Chớp mắt, chỉ nghe một tiếng “rắc”, dường như có thứ gì đó được mở khóa. Trong giờ phút sinh tử, chân mệnh của hắc ám bá chủ từ bỏ Tử Quan, chân mệnh vỡ vụn dung hợp vàoVạn Thế Chân Cốt, đánh ra một hố đen, vượt qua thời không, biến mất vào hắc ám.

– Đừng đuổi theo, coi chừng bị phục kích!

Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần muốn đuổi theo nhưng Lý Thất Dạ lại lắc đầu.

“Đùng”

Lý Thất Dạ kéo rơi Tử Quan, rơi vào lòng bàn tay của hắn.

– Đáng tiếc, quá thông minh, bằng không đã có thể trấn áp hắn rồi, như thế sẽ có được nhiều thứ hơn.

Lý Thất Dạ nói.

Nếu như hắc ám bá chủ lọt vào tay hắn, Lý Thất Dạ sẽ hỏi được nhiều tin tức hữu dụng hơn.

Ở bước ngoặc sinh tử, hắc ám bá chủ vô cùng quả đoán. Hắn ràng buộc với Tử Quan, Tử Quan có thể phục sinh hắn, đương nhiên cũng có thể dùng Tử Quan phục sinh người khác! Thế nhưng trong khoảnh khắc đó, hắn đưa ra một quyết định vô cùng anh minh, từ bỏ Tử Quan.

Đổi lại là người khác thì họ sẽ không nỡ từ bỏ tuyệt thế Thiên Bảo như Tử Quan. Thế nhưng hắc ám bá chủ lại lựa chọn như thế. Bởi vì hiện tại đã không thể cứu vãn. Trong chiến dịch này, Lý Thất Dạ thắng. Nếu hắn không từ bỏ Tử Quan thì hắn cùng Tử Quan đều lọt vào tay Lý Thất Dạ.

Một khi bị Lý Thất Dạ trấn áp, vậy thì hậu quả khó lường!

Chương 3042: Giao dịch

Tất cả mọi người lặng lẽ. Một vị bá chủ nuốt hận chạy trốn, không chỉ suýt bị giết chết mà còn đánh mất vô thượng Thiên Bảo — Tử Quan!

Ngay cả hắc ám bá chủ bên trong cánh cửa hắc ám cũng trầm mặc. Chiến dịch này hoàn toàn nằm ngoài suy đoán của bọn họ, bởi vì bọn họ chắc chắn rằng hắc ám bá chủ sẽ thắng.

Dù sao bản thân hắc ám bá chủ cũng mạnh tới mức khiến người khác phải nghẹn thở huống chi hắn còn nắm giữ Vạn Thế Chân Cốt cùng Tử Quan, có thể nói khắp thế gian không ai địch lại!

Thế nhưng hôm nay hắn vẫn thất bại chạy trốn bởi tuyệt thế đại cục của Lý Thất Dạ, tổn thất cực kì nặng nề. Không chỉ suýt chết mà còn bị cướp mất Tử Quan. Tổn thất ngần ấy, sợ rằng hắc ám bá chủ rất quay lại đỉnh cao.

– Đáng tiếc, hắn muốn nuốt riêng đạo tâm của ta. Bằng không, hắn hợp tác với các ngươi, chia cho các ngươi nửa chén canh, nói không chừng có thể tiêu diệt ta.

Lý Thất Dạ canh gác trước cánh cửa hắc ám cười tủm tỉm nói.

Những tồn tại trong bóng tối đều trầm mặc Cuối cùng, chỉ nghe một tiếng “ầm”, Đạo môn vỡ nát, những hắc ám bá chủ này cũng tan biến.

Những hắc ám bá chủ này không muốn ra tay, bởi vì bọn họ không biết Lý Thất Dạ còn đòn sát thủ nào nữa không. Lúc này Lý Thất Dạ đang chiếm ưu thế rất lớn.

Nếu như bọn họ cứ thế giết ra, nói không chừng sẽ trúng chiêu của Âm Nha, sẽ bị hành hạ như hắc ám bá chủ, khi đó mất nhiều hơn được! Vì vậy bọn họ rời đi.

Khi Đạo môn biến mất, Lý Thất Dạ thứ hai cũng tan biến, Tinh Trụ quay trở lại Mệnh Cung của Lý Thất Dạ

Lý Thất Dạ thu hồi Tử Quan, không khỏi nhìn vào một chỗ cách đó rất xa. Hắn biết người ra tay ngăn cản hắc ám bá chủ chạy trốn là ai! Sau cùng, hắn thở dài một tiếng. Bất kể như thế nào, trái tim của hắn cũng buông lỏng, ít nhất nàng vẫn còn trên thế gian.

“Ầm —” một tiếng, Thế Đế trở lại.

– Thế Đế, muốn đánh thêm một trận nữa hả?

Quy Phàm Cổ Thần cản đường Thế Đế, phong thái vô địch khiến người ta phải ngưỡng mộ.

Nhìn thấy Quy Phàm Cổ Thần cùng Nhất Diệp Tiên Vương cản đường, hai mắt Thế Đế lạnh lẽo, nét mặt nặng nề.

– Thiển lão đầu, ngươi tới rất đúng lúc.

Nhìn thấy Thế Đế, Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

– Chúng ta giao dịch với nhau nhé?

– Thiển Đạo Tâm này sẽ không giao dịch với nhà ngươi!

Thế Đế nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm, nét mặt lạnh lùng.

Tất cả mọi người nghẹn thở. Lúc này, mọi người không khỏi đồng tình Thế Đế, bởi vì hiện tại một mình Thế Đế phải gánh vác tam tộc Thần Ma Thiên. Còn Âm Nha, ngoài hắn ra còn có Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần, trực tiếp nghiền ép trận doanh của tam tộc Thần Ma Thiên.

– Thiển lão đầu, đừng nói chắc quá sớm!

Lý Thất Da cười tủm tỉm:

– Con cháu của ngươi còn nằm trong tay ta nè. Từ chối quá sớm, chưa chắc đã hay!

– Âm Nha, nhà ngươi muốn giết thì cứ giết. Bản tọa mà rên tiếng nào thì sẽ là heo. Con cháu Thiển gia ta không sợ chết!

Kiếm Đế quát lớn.

Lúc này, đám người U Thiên Đế bị Thiên Tru ghim trên mặt đất, không thể chạy trốn!

– Con cháu Thiển gia có gan đấy, thế nhưng, đừng vội, dù ngươi không sợ chết thì lão tổ tông của ngươi chưa chắc chịu cho ngươi chết.

“Coong, coong, coong”. Ngay khi Lý Thất Dạ nói xong, mười hai sợi pháp tắc của Thái Sơ Nguyên Mệnh đâm vào cơ thể của đám người Túng Thiên Tiên Vương, Vũ Luân Ma Đế.

– Không —

Đám người Túng Thiên Tiên Vương kêu thảm. Bọn họ biết mình xong đời rồi, thiên mệnh bị hút, tất cả công sức đều tan thành bọt biển.

“Tách, tách, tách” thiên mệnh bị hút, đám người Túng Thiên Tiên Vương biến thành thây khô.

“Đang —” các sợi pháp tắc phát sáng, tỏa ra hào quang lóng lánh. Số thiên mệnh còn dư bị ba vòng xoáy kim, ngân, thiết hấp thu. Ba vòng xoáy giống như một cái động không đáy, có thể nuốt chửng vô số thiên mệnh.

– Cuộc đời ta hận nhất loại tiểu nhân này!

Lý Thất Dạ nhìn thi thể đám người Túng Thiên Tiên Vương, thờ ơ nói.

Những Đại Đế còn sống lạnh gáy, như U Thiên Đế cùng mấy Đại Đế thiên đình. Lúc này, bọn họ cảm nhận được cảm giác đáng sợ của cái chết. Bọn họ biết hiện tại bọn họ chỉ cách cái chết một lằn ranh mà thôi.

– Thiển lão đầu, chúng ta bàn bạc điều kiện được chưa?

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói:

– Đương nhiên, con người ta rất kiên trì, sẽ giết từng người một, giết cho tới khi ngươi nhẹ dạ.

Thế Đế vẫn lạnh lùng, nói:

– Ngươi từ bỏ đi, ta sẽ không bàn điều kiện với ngươi!

– Thật sao?

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn Thế Đế, nói thong thả:

– Tên nhóc này tốt biết mấy, mặc dù hơi kiêu, hơi điên. Thế nhưng, đạo tâm rất kiên định. Nếu như giết hắn, Thiển gia các ngươi sẽ không có người nối nghiệp.

– Âm Nha, muốn giết thì cứ giết!

Kiếm Đế cũng là một khúc xương cứng, nói:

– Thiển gia ta con cháu vô số, sẽ có rất nhiều hậu bối vượt qua ta!

– Sẽ giết! Nếu như lão tổ tông của ngươi không chịu thua, ta sẽ chừa lại ngươi tới cuối rồi mới giết!

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.

Lúc này, Lý Thất Dạ nhìn những Đại Đế còn sống sót, như U Thiên Đế cùng mấy vị Đại Đế thiên đình, thiên quyền.

– Đạo huynh, núi xanh còn, không sợ không có củi đốt. Thiên tộc chúng ta cần người gánh vác đại cuộc. Có vài thứ mất rồi, tương lai có thể tìm lại. Thế nhưng người mất rồi thì rất khó bồi dưỡng lại.

U Thiên Đế nói với Thế Đế.

U Thiên Đế nói như vậy để Thế Đế trầm mặc một lát. Lúc này Thế Đế không khỏi nhìn những Đại Đế xuất thân thiên đình, thiên quyền. Mà những Đại Đế xuất thân thiên đình, thiên quyền cũng nhìn Thế Đế. Bây giờ, người duy nhất có thể cầu xin cho bọn họ chỉ có Thế Đế.

– Ngươi muốn gì?

Sau cùng, Thế Đế không kiên trì nữa, nói chậm.

– Ta biết Thiển gia các ngươi có một món đồ, vì vậy… thứ ta muốn… ngươi hiểu chứ.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.

– Không được —

Nghe Lý Thất Dạ yêu cầu như vậy, dù muốn dù không thì Thế Đế vẫn cự tuyệt. Bởi vì Thiển gia sẽ không giao ra đồ mà Lý Thất Dạ muốn. Trên thực tế, khi Lý Thất Dạ nói muốn giao dịch thì Thế Đế cũng đoán được Lý Thất Dạ muốn cái gì. Thế gian này rất ít đồ khiến Âm Nha động lòng, mà Thiển gia bọn họ lại có một món!

Trong giây lát, tất cả mọi người đều nhìn Thế Đế. Rất nhiều người không biết “món đồ” mà Lý Thất Dạ với Thế Đế đang nói là thứ gì.

– Không —

Kiếm Đế kêu lớn:

– Cho dù giết chết ta thì cũng không thể giao ra!

Kiếm Đế cũng biết Lý Thất Dạ muốn cái gì. Mặc dù hắn chưa thấy bản thật thế nhưng hắn biết thứ này rất quý giá, là bảo vật vô giá của Thiên gia! Thậm chí, trong Thiển gia chỉ có Thế Đế biết bản thật cất ở đâu, những người khác đều không biết!

– Nhóc con, mạnh miệng nhiều quá rồi.

Lý Thất Dạ lập tức niêm phong Kiếm Đế, mỉm cười nói với Thế Đế:

– Bây giờ chúng ta có thể bàn bạc với nhau rồi, yên tâm, yêu cầu của ta rất thấp, ta chỉ cần bản sao chép mà thôi.

Thế Đề trầm mặc một chút, hắn đang do dự.

– Đạo huynh, vật ngoài thân, mất rồi có thể tìm lại.

U Thiên Đế cũng tranh thủ nói.

Thế Đế nhìn Kiếm Đế một chút, sau đó nhìn những Đại Đế khác như U Thiên Đế. Cuối cùng hắn cắn chặt răng, nói:

– Ta có thể cho ngươi, thế nhưng, ngươi nhất định phải thả bọn họ!

Yêu cầu của Thế Đế bao gồm tất cả những Đại Đế còn sống như U Thiên Đế.

– Thiển lão đầu, ngươi quá tham lam.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:

– Con người ta luôn tốt tính, huống chi có khi ta phải gọi ngươi một tiếng cha vợ nữa cơ. Vậy nhé, ta khai ân cho ngươi chín tiêu chuẩn, mặc ngươi chọn lựa, những người còn lại, ta chỉ có thể nói xin lỗi. Ta làm như vậy là rộng lượng lắm rồi, ngày thường ta không dễ nói chuyện như thế đâu, ai kêu ngươi là cha vợ của ta chứ.

Lý Thất Dạ nói chậm, có ý trêu chọc Thế Đế.

– Bệ hạ —

Trong những Đại Đế còn sống, Đại Đế thiên quyền, thiên đình gọi Thế Đế một tiếng. “Bệ hạ” là cách gọi kính trọng nhất!

Thế Đề trầm mặc một chút, cuối cùng hắn sầm mặt, nói chậm:

– Chư vị đạo hữu, Thiển mỗ đã cố hết sức rồi.

Cuối cùng, hắn chọn chín Đại Đế, đương nhiên bao gồm Kiếm Đế cùng U Thiên Đế. Trong chín Đại Đế này, có Đại Đế thiên quyền, cũng có Đại Đế thiên đình.

– Tốt lắm, ta nói được là làm được.

Lý Thất Dạ cười nói, thu hồi Thiên Tru trên người bọn họ, vỗ tay nói:

– Chư vị, chúc mừng các ngươi, các ngươi sống sót.

Đám người Kiếm Đế trầm mặc không nói, từ từ lui ra phía sau Thế Đế. Lúc này bọn họ như thiên lôi Thế Đế sai đâu đánh đó.

– Chư vị, tiễn các ngươi ra đi.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với những Đại Đế khác.

Lúc này, những Đại Đế không được trao đổi nhắm mắt lại. Bọn họ biết hôm nay không ai cứu được bọn họ. Thế Đế cũng đã cố hết sức, lúc này hắn có thể giữ lại chín Đại Đế của Thiên tộc coi như đã cố gắng hết sức vì Thiên tộc, giữ lửa cho Thiên tộc.

“Phốc —” một tiếng, mười hai sợi pháp tắc đâm vào cơ thể những Đại Đế này, hút thiên mệnh của bọn họ.

Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, những Đại Đế thoát nạn không khỏi run lên. Nếu như Thế Đế không đồng ý trao đổi thì bọn họ cũng khó thoát chết.

– Đạo huynh, ta nợ ngươi một mạng.

U Thiên Đế cúi chào Thế Đế sâu sắc. Thế Đế mà không hy sinh thì hắn chắc chắn phải chết.

Chương 3043: Đại chiến kết thúc

Lúc này, đâu chỉ U Thiên Đế cung kính Thế Đế mà những Đại Đế được cứu sống đều tỏ ra cung kính. Nếu như Thế Đế không ra tay giúp đỡ thì bọn họ đã biến thành thây khô. Thế Đế hy sinh lợi ích của Thiển gia để cứu bọn họ, có thể nói ơn nặng như núi.

“Xì” một tiếng, Lý Thất Dạ hút khô thiên mệnh của toàn bộ Đại Đế. Toàn bộ thiên mệnh đều bị ba vòng xoay kim, ngân, thiết nuốt chửng. Sau khi ba vòng xoáy kim, ngân, thiết bị nuốt chửng đều trở nên lấp lánh. Đương nhiên, muốn thắp sáng hoàn toàn ba vòng xoáy này không phải chuyện dễ, phải cần rất nhiều thiên mệnh.

– Chúng ta đi thôi!

Thế Đế chuẩn bị rút lui. Tam tộc Thần Ma Thiên bại như trẻ che, tiếp tục ở lại cũng không còn ý nghĩa.

Đám người U Thiên Đế đang chờ câu này. Lúc này bọn họ chỉ hận không thể rời khỏi chỗ này ngày lập tức. Mới đầu bọn họ tới đây một cách đầy tự tin, cuối cùng lại thất vọng rời khỏi, thậm chí có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương mất mạng.

Mới đầu, đám người U Thiên Đế cho rằng bọn họ người đông thế mạnh, hơn nữa Thiên Thần thư viện đang gặp nguy hiểm, lấy thực lực của bọn họ muốn tiêu diệt Âm Nha cũng không phải là chuyện không thể.

Thế nhưng khi chuyện này phát triển tới sau cùng thì đám người U Thiên Đế mới biết mưu kế của bọn họ ở trước mặt Âm Nha lại buồn cười, lại ấu trĩ đến như thế.

Mặc dù bọn họ mưu tính Âm Nha, thế nhưng Âm Nha đã đặt bẫy từ nghìn vạn năm trước chờ bọn họ nhảy vào. Hơn nữa con mồi thật sự của Âm Nha không phải là bọn họ, bọn họ chỉ là vai phụ mà thôi.

Thử nghĩ mà xem, mưu kế mà bọn họ vắt óc nghĩ ngợi so với đại kế trăm nghìn vạn năm của Âm Nha là nhỏ bé cỡ nào, là buồn cười cỡ nào.

Hôm nay thảm bại, đám người U Thiên Đế không có lời nào bào chữa. Bọn họ nhất thời tham lam tính toán Âm Nha, còn Âm Nha trăm nghìn vạn năm trước đã đào sẵn hố chờ bọn họ. Luận mưu lược, luận lòng dạ, luận cao kiến, bọn họ kém xa Âm Nha, một người trên trời một người dưới đất.

Mặc dù đám người U Thiên Đế với Âm Nha là kẻ thù một mất một còn, thế nhưng hôm nay thảm bại, đám người U Thiên Đế không bào chữa, bọn họ thua tâm khục khẩu phục, chỉ có thể nói bọn họ tài nghệ không bằng người ta, mưu tính không bằng người ta!

– Thiển lão đầu, đừng quên giao dịch giữa chúng ta, nhớ chép đưa qua.

Khi Thế Đế dẫn đám người U Thiên Đế rút lui, Lý Thất Dạ vẫy tay tạm biệt Thế Đế, nói.

Thế Đế mặt mày lạnh lùng, không muốn nói thêm gì nữa, dẫn đám người U Thiên Đế rời khỏi.

Khi đám người U Thiên Đế giá lâm thì ngông cuồng tự đại, không coi ai ra gì, như muốn quét ngang thiên hạ. Thế nhưng khi bọn họ rời đi thì như chó mất chủ, vô số người chết, thậm chí có hơn mười Đại Đế Tiên Vương chết thảm.

Trận chiến hôm nay còn thảm thiết hơn chiến dịch Săn Đế năm xưa gấp mấy lần. Trước nay chưa từng có nhiều Đại Đế Tiên Vương chết thảm như vậy.

Sau khi Thế Đế rời khỏi, tất cả mọi người trầm mặc. Tam tộc Thần Ma Thiên tháo chạy khiến mọi người cảm thấy rung động. Những năm nay, tam tộc Thần Ma Thiên ngông cuồng tự đại, nhất là trong chiến địch Săn Đế, tam tộc Thần Ma Thiên chỉ huy mười ba châu. Bọn họ là chủ nhân của mười ba châu, sinh tử do bọn họ quyết định. Sau chiến dịch Săn Đế, mặc dù tam tộc Thần Ma Thiên không lớn như trước nhưng vẫn có địa vị mà bách tộc không cách nào so sánh được.

Thế nhưng sau trận chiến hôm nay, sợ rằng tam tộc Thần Ma Thiền cần rất lâu mới hồi phục nguyên khí. Đương nhiên, trong trận chiến này bách tộc cũng có hơn mười Tiên Vương chết thảm, chẳng hạn như Túng Thiên Tiên Vương. Thế nhưng theo nhiều người thấy thì Túng Thiên Tiên Vương gieo gió gặt bão mà thôi!

– A!

Ngay khi tất cả mọi người trầm mặc thì có tiếng kêu thảm thiết vang vọng thiên địa. Mọi người dồn dập nhìn về phía phát ra tiếng kêu thảm thiết. Chỉ thấy Nhân Thánh bị Nam Đế ghim chết.

Muốn giết Đại Đế Tiên Vương không phải là chuyện dễ. Nhưng cùng là Đại Đế bốn thiên mệnh nhưng thiên mệnh của Nam Đế là nguyên mệnh, thiên mệnh của hắn có ưu thế hơn Nhân Thanh. Lúc này, Nam Đế mạnh mẽ tiêu diệt thiên mệnh của Nhân Thánh. Trong tiếng kêu gào thảm thiết, Nhân Thánh không cam tâm, chết trong tuyệt vọng…

Hắn chỉ mới trở thành Đại Đế Tiên Vương, chưa kịp dương oai Cửu Thiên Thập Địa, chưa kịp thành lập công tích vĩ đại. Chết như thế này, hắn không phục, hắn tuyệt vọng.

Trên thực tế, trận chiến giữa Nam Đế với Nhân Thánh hết sức đặc sắc, vô cùng rung động, bí thuật của hai bên đều tầng tầng lớp lớp. Chỉ tiếc Âm Nha độc chiến chư đế quá đặc sắc, không gì sánh bằng, vì vậy trận chiến giữa Nam Đế cùng Nhân Thánh trở nên ảm đạm, không có mấy người chú ý trận chiến của bọn họ.

Nhìn thấy Nhân Thánh chết thảm, tất cả mọi người trầm mặc. Nhân Thánh từng là thiên chi kiêu tử của bách tộc, bách tộc đã từng gửi gắm rất nhiều kỳ vọng nơi hắn, đã từng hy vọng hắn có thể dẫn bách tộc đi tới huy hoàng, không ngờ hôm nay lại rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.

Lại nhìn sang nơi khác, chỉ thấy hai tay Lưu Kim Thắng máu me đầm đìa, Cửu Kiếm Thượng Thần bị hắn giết chết. Không khó đoán, cùng nắm giữ mười một đồ đằng nhưng Lưu Kim Thắng mạnh hơn Cửu Kiếm Thượng Thần không ít, Cửu Kiếm Thượng Thần bị giết cũng không phải lạ lắm.

“Rắc” một tiếng. Một lát sau, tất cả mọi người đều cảm thấy uy lực của thời gian, tất cả mọi người đều dồn dập nhìn qua.

– Không!

Âm Dương Tiên Đế bên trong lĩnh vực thời gian gào lớn. Hắn vẫn chưa đi đúng tuyến thời gian của hắn. Mặc dù hắn vẫn đang chống đỡ uy lực của thời gian thế nhưng dù cho hắn là Tiên Đế thì vẫn không chịu đựng nổi thời gian trôi qua trăm nghìn vạn năm, từ từ bị tiêu diệt trong lĩnh vực thời gian, hóa thành tro bụi, chết thảm bên trong lĩnh vực thời gian, thân tử đạo tiêu.

Thời gian tiêu diệt Âm Dương Tiên Đế, Ma Cô thu hồi thời gian, bồng bềnh hạ xuống, không khác tiên tử xuất trần, ngay cả Vũ Thiên Tuyền xinh đẹp tuyệt thế cũng cảm thấy không bằng.

Khi tất cả mọi người ngắm nhìn Ma Cô tuyệt thế như tiên thì tiếng “đùng” đột ngột vang lớn. Thiên Tru chưa hề biến mất, Thiên Tru khủng bố luôn bị Lý Thất Dạ nuốt chửng. Giống như Lý Thất Dạ luôn gánh vác Thiên Tru, vì vậy Thiên Tru chưa từng dừng lại.

Lúc này Lý Thất Dạ dẫn dắt Thiên Tru đánh về phía Thiên Thần thư viện. Lý Thất Dạ đột nhiên dẫn Thiên Tru đánh về phía Thiên Thần thư viện làm mọi người giật mình, mọi người không biết hắn muốn làm gì.

“Đùng”

Chớp mắt, Thiên Tru đánh trúng một ngọn núi nhỏ trong Thiên Thần thư viện. Thiên Tru kinh khủng dường này, đừng nói một ngọn núi, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng sẽ bị tiêu diệt.

Thế nhưng, Thiên Tru không đánh nát ngọn núi nhỏ đó. Chỉ nghe tiếng bong tróc “răng rắc, răng rắc, răng rắc” vang lên, bùn đất bám trên ngọn núi này lăn xuống, chỉ chừa lại một vách đá, vách đá này thoạt nhìn trông chẳng khác gì nham thạch.

Ngay lúc này, Thiên Tru đánh lên vách đá. Bị Thiên Tru đánh trúng, vách đá xuất hiện từng điểm sáng. Thiên Tru từ từ chảy xuôi theo vách đá giống như nước chảy, tốc độ chảy rất nhanh, giống như muốn thắp sáng đạo văn trên vách đá.

Nhìn thấy Thiên Tru không đánh nát vách đá đó, tất cả mọi người đều cảm thấy khó tin. Cuối cùng vách đá này là thứ gì.

Trên thực tế, ngay cả lão tổ của Thiên Thần thư viện cũng không biết vách đá này là gì, chỉ có Phi Tiên đế tử là biết sơ sơ. Bởi vì năm đó Phi Tiên Đế cùng Chung Nam Tiên Đế đều từng tìm hiểu ngọn núi thấp bé này.

Thiên Tru chảy từ trên xuống như một dòng thác nước. Thế nhưng Thiên Tru không văng tung tóe như nước mà thấm vào vách đá, từ từ thắp sáng vách đá. Đương nhiên cần phải mất một khoảng thời gian nhất định thì mời thắp sáng được vách đá.

Thiên Tru vô cùng vô tận trút xuống, đánh lên một vách đá, cảnh tượng vô cùng đồ sợ, Đại Đế Tiên Vương tránh xa, bởi vì nếu lỡ tới gần thì nói không chừng sẽ gợi ra Thiên Tru, tự tìm đường chết.

– Được rồi, chư vị, phim hết rồi, tới lúc về rồi.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Mọi người từ đâu tới thì quay về đó đi.

Lúc này, bất kể là ai, Thượng Thần cũng vậy, Đại Đế Tiên Vương cũng thế, hoàn toàn không bày tư thái, cũng không dám kiêu căng. Ngay cả Thế Đế cũng chịu thua thì những Đại Đế Tiên Vương như bọn họ có tư cách gì kiêu căng trước mặt Âm Nha.

Vì vậy bất kể Thượng Thần hay Đại Đế Tiên Vương đều lặng lẽ rút lui. Thậm chí lúc rời đi bọn họ cũng không dám làm ra động tĩnh lớn, cẩn thận từng li từng tí.

– Chư vị, đừng quên rằng, sống trên đời phải cẩn thận chu đáo, không được nhiều chuyện.

Khi tất cả mọi người lặng lẽ rút lui, Lý Thất Dạ thờ ơ nói.

Lý Thất Dạ nói vậy để mọi người rung động, mọi người biết, mặc dù câu nói này không phải uy hiếp, cũng không phải đe dọa, chỉ là một câu nói hời hợt mà thôi.

Thế nhưng một câu nói hời hợt đã đủ rồi. Ngay cả một ít Đại Đế Tiên Vương cấp thấp cũng từng nghe về truyền thuyết của Âm Nha. Bọn họ biết, hắn là cấm kỳ, không thể đàm luận, cũng không thể gièm pha.

Trước đây, một số Đại Đế Tiên Vương có lẽ sẽ cho rằng có người cố tình ra vẻ bí ẩn, hoặc khuếch đại. Trận chiến ngày hôm nay đã thay đổi suy nghĩ của những Đại Đế Tiên Vương này. Bọn họ biết, thế gian có một cấm kỵ, có một người mà không thể đàm luận!

Chương 3044: Cả thế gian im lặng

Đại chiến kết thúc, mười ba châu lặng lẽ. Sức mạnh khủng bố rung chuyển mười ba châu, uy hiếp ngàn tỉ sinh linh, thế nhưng bọn họ không biết chuyện gì đang diễn ra. Thậm chí có rất nhiều Thượng Thần cũng không biết sự thật.

Mặc dù có một ít Đại Đế Tiên Vương không đến quan chiến đoán được một chút nhưng còn phải chờ xác thực.

Tin tức về trận chiến này mất biệt, rất lâu về sau mới có tin tức. Dù sao thế gian này không có bức tường nào mà không lọt gió, giấy không thể gói được lửa.

Theo tin tức, Thiên Thần thư viện nguy khó, tam tộc Thần Ma Thiên liên thủ vây công Thiên Thần thư viện. Túng Thiên Tiên Vương cùng hơn mười Tiên Vương của Nhân tộc thèm thuồng bảo tàng của Thiên Thần thư viện, tham gia đội ngũ vây quét Thiên Thần thư viện.

Thế nhưng, Thiên Thần thư viện quá mạnh, lại có Đào Thọ Tiên Vương cùng Tiên Vương Thượng Thần của bách tộc giúp đỡ. Sau cùng Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần giá lâm, lực kháng Đại Đế Thượng Thần tam tộc Thần Ma Thiên. Cuối cùng, thậm chí ngay cả tồn tại trong hắc ám cũng thèm thuồng bảo tàng của Thiên Thần thư viện, giơ ma trảo về phía Thiên Thần thư viện.

Thế nhưng, chúng đế liên thủ, không chỉ đánh bại tồn tại trong hắc ám mà còn đánh bại quân đoàn Đại Đế của tam tộc Thần Ma Thiên, Đại Đế Thượng Thần của tam tộc Thần Ma Thiên thảm bại rút lui. Trận chiến này có hơn mười vị Đại Đế Tiên Vương chết thảm, tam tộc Thần Ma Thiên tổn thất nặng nề, cần rất nhiều thời gian để hồi phục nguyên khí.

Tin tức không hề nhắc tới Lý Thất Dạ một chữ nào, càng không dính dáng tới Âm Nha. Có thể nói, trong tin tức không có bất cứ dấu vết nào của Lý Thất Dạ hay Âm Nha.

Vốn dĩ đây là chiến dịch Âm Nha Lý Thất Dạ gài bẫy chư vị Đại Đế, gài bẫy hắc ám bá chủ. Thế nhưng phiên bản lan truyền lại biến thành chiến dịch Đại Đế Tiên Vương của bách tộc bảo vệ Thiên Thần thư viện. Trong chiến dịch này, Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần là nhân vật chính, là chủ lực của chiến dịch.

Tất nhiên, Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần đúng là chủ lực trong chiến dịch lần này, chỉ có điều nhân vật Âm Nha bị xóa mất, thế gian không ai biết Âm Nha tồn tại, cũng không ai dám nhắc Âm Nha cũng tham gia chiến dịch này!

Cũng bởi vì vậy thanh danh của Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần bùng nổ, nhất là Nhất Diệp Tiên Vương nắm giữ Chân Tiên sáo trang. Rất nhiều người ở mười ba châu nói rằng: Thiên tộc có Thế Đế, bách tộc có Nhất Diệp Tiên Vương!

Sau khi tin tức động trời này lan tryền, mười ba châu sôi nổi, tam tộc Thần Ma Thiên u ám còn bách tộc thì hãnh diện. Có thể nói trận chiến này là trận chiến huy hoàng nhất của bách tộc.

Sau trận chiến này, vô số đệ tử tam tộc Thần Ma Thiên bị tông môn cảnh cáo không được gây chuyện thị phi. Bởi vì vậy, nhiều Đế thống Tiên môn của tam tộc Thần Ma Thiên dồn dập đóng cửa, không cho phép đệ tử ra ngoài.

Thế nhưng không chỉ có Đế thống Tiên môn của tam tộc Thần Ma Thiên đóng cửa. Trên thực tế, sau khi trận chiến này kết thúc, không ít Đế thống Tiên môn của bách tộc dồn dập đóng cửa, hạ lệnh không cho phép đệ tử ra ngoài tu hành, hơn nữa mệnh lệnh này do chính Tiên Vương đích thân hạ chỉ.

Thần Ma Thiên thảm bại, Đế thống Tiên môn của bọn họ đóng cửa cũng thôi. Thế nhưng bách tộc là phe thắng, Đế thống Tiên môn bách tộc nên mượn cơ hội ngàn năm có một này để cuồng hoan, để mở rộng mới đúng.

Có thể nói, Đế thống Tiên môn tam tộc Thần Ma Thiên đóng cửa chính là thời cơ tốt nhất để Đế thống Tiên môn bách tộc bành trướng.

Thế nhưng Đế thống Tiên môn bách tộc lại chọn cách đóng cửa, không cho phép đệ tử ra ngoài tu hành, bỏ lỡ thời cơ lớn mạnh tốt nhất.

Hành động của Đế thống Tiên môn bách tộc làm mọi người thắc mắc. Nếu như Tiên Vương không đích thân hạ chỉ thì có lẽ đã có rất nhiều người phản đối.

Thế nhân không hiểu là vì bọn họ không biết trong trận chiến này còn có một hậu trường hắc thủ, phía sau Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần còn có một nhân vật đáng sợ!

Dù sau này trận chiến đã kết thúc rất lâu nhưng vẫn có rất nhiều người bàn tán về trận chiến này, thế nhưng càng bàn thì càng ly kỳ, khác hoàn toàn tình huống thật sự. Mãi về sau, người ta gọi trận chiến này là “Chúng đế vẫn lạc”!

Sau trận chiến này, Thiên Thần thư viện không trở lại Kiêu Hoành châu mà tiếp tục ở lại Cổ Thế Giới. Sau khi đại chiến kết thúc, chư vị Tiên Đế Tiên Vương cũng dồn dập từ biệt.

Khi ra đi, Lý Thất Dạ đích thân đưa tiễn Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần. Khi sắp chia tay, Lý Thất Dạ nói chậm:

– Gánh nặng mà các ngươi phải vác vẫn còn xa xôi lắm. Các ngươi chính là rường cột tương lai, xu thế tương lai như thế nào là do các ngươi quyết định.

– Chúng ta nhất định dốc hết sức làm theo yêu cầu của lão sư.

Nhất Diệp Tiên Vương khom người vái Lý Thất Dạ, nói.

– Hắc ám bá chủ không phải chỉ có một, tương lai còn cần các ngươi liên thủ, bao gồm những Đại Đế Tiên Vương khác nữa.

Lý Thất Dạ nói chậm.

– Lão sư yên tâm, chúng ta sẽ bàn bạc với chư đế.

Quy Phàm Cổ Thần cũng nói trịnh trọng.

Bất kể là Nhất Diệp Tiên Vương hay là Quy Phàm Cổ Thần đều biết tương lai có vô số khả năng, thế nhưng khiến người ta lo lắng nhất chính là uy hiếp đến từ hắc ám, bởi vì bọn họ quá mạnh mẽ.

– Ta tin chắc chắn sẽ làm được.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

– Mặc dù hắc ám bá chủ mạnh mẽ, thế nhưng mười ba châu cũng không yếu. Chỉ cần Đại Đế Tiên Vương liên thủ, mười ba châu vẫn ngập tràn hy vọng. Nếu có kẻ dấn thân vào hắc ám thì tự tìm đường chết thôi!

– Lời của lão sư, chúng ta ghi nhớ.

Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần khom người vái, rời khỏi nơi này.

Sau khi Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần rời đi, Nhân Hiền Tiên Đế, Thôn Nhật Tiên Đế cũng tới lúc phải đi.

– Phi Tiên Giáo đã diệt.

Khi Nhân Hiền Tiên Đế cùng Thôn Nhật Tiên Đế rời khỏi, Lý Thất Dạ thông báo bọn họ tin tức này.

Thôn Nhật Tiên Đế cười gượng, thở dài, nói:

– Con cháu có phúc của con cháu, chỉ có thể nói bọn họ lầm đường lạc lối mà thôi.

Thôn Nhật Tiên Đế biết rõ, chỉ có một nguyên nhân mới để Lý Thất Dạ tiêu diệt Phi Tiên Giáo — Cổ Minh! Nếu không thì Lý Thất Dạ sẽ không tiêu diệt Phi Tiên Giáo, dù sao hắn từng trút rất nhiều tâm huyết vào Phi Tiên Giáo.

– Là ta làm hại Phi Tiên Giáo.

Nhân Tiên Tiên Đế cũng rầu rĩ thở dài, nói:

– Không thể dạy dỗ nội tử, xấu hổ với liệt tổ liệt tông của Phi Tiên Giáo.

Nói tới đây, hắn cúi đầu vái Thôn Nhật Tiên Đế.

Trên thực tế, Nhân Hiền Tiên Đế đã mơ hồ suy đoán được một vài chuyện, thế nhưng chỉ là đầu mối mà thôi. Bởi vậy khi rời khỏi Cửu Giới, hắn từng cảnh cáo vợ con của hắn. Dù sao cũng là vợ chồng, hắn không nỡ xuống tay, bằng không cũng không để lại mầm họa cho Phi Tiên Giáo.

– Thôi!

Thôn Nhật Tiên Đế xua tay, đỡ Nhân Hiền Tiên Đế dậy, nói:

– Thế gian không có truyền thừa mãi mãi không diệt, Phi Tiên Giáo rồi cũng sẽ suy sụp, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Một đạo thống mà thôi, mất thì mất.

Tới cảnh giới của Thôn Nhật Tiên Đế, tầm mắt của bọn họ không còn giới hạn ở đạo thống.

– Phi Tiên Giáo mất thì vẫn còn Thiên Thần thư viện.

Lý Thất Dạ thờ ơ nói:

– Thiên Thần thư viện mất thì Nhân tộc mới thật sự héo tàn. Nếu như mười ba châu đều héo tàn, đều hủy diệt thì Cửu Giới bị hủy diệt cũng không còn xa. Ăn xong mười ba châu, ăn thêm Cửu Giới, như vậy có còn gì nữa.

Nếu là như vậy… Thôn Nhật Tiên Đế cùng Nhân Hiền Tiên Đế không khỏi rùng mình. Bọn họ cũng biết ngày đó không còn xa nữa, Lý Thất Dạ không phải nói khơi.

– Tương lai, còn cần các ngươi bảo vệ.

Lý Thất Dạ nói chậm.

– Thánh Sư, chúng ta sẽ ghi nhớ.

Thôn Nhật Tiên Đế cùng Nhân Hiền Tiên Đế khom người, nói.

– Đi đi.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

– Có lẽ… ta không thể nhìn thấy ngày mà các ngươi kề vai chiến đấu thêm lần nữa.

– Thánh Sư —

Thôn Nhật Tiên Đế cùng Nhân Hiền Tiên Đế thót tim.

Lý Thất Dạ nhìn xa xôi, ánh mắt của hắn dường như xuyên thấu tương lai. Cuối cùng, hắn nhìn Thôn Nhật Tiên Đế cùng Nhân Hiền Tiên Đế, cười nhạt, nói:

– Trong thế giới của chúng ta không chỉ có hắc ám bá chủ mà còn có một mối nguy hiểm lớn hơn nữa! Vì vậy, tương lai còn cần các ngươi đối kháng hắc ám bá chủ, ta có chuyện phải làm, nhất định phải làm!

Thôn Nhật Tiên Đế cùng Nhân Hiền Tiên Đế biết Lý Thất Dạ muốn làm gì, thế nhưng bọn họ phải ở lại bảo vệ thế gian, bọn họ không thể giúp đỡ Lý Thất Dạ.

Cuối cùng, Thôn Nhật Tiên Đế cùng Nhân Hiền Tiên Đế cúi đầu vái Lý Thất Dạ rồi đi khỏi.

Sau khi đại chiến kết thúc, Lý Thất Dạ cho gọi Hoàng Long, Bá Hổ.

– Trở lại nhà của mình, cảm giác như thế nào?

Nhìn Hoàng Long, Bá Hổ, Lý Thất Dạ cười nói.

Hoàng Long, Bá Hổ đều là mãnh thú mười ba châu, huyết thống thần thú chảy xuôi trên người bọn họ nên dù không phải thần thú thật sự thì cũng rất mạnh mẽ, rất khủng bố.

– Già rồi.

Hoàng Long có chút thương cảm, cười nói.

Hoàng Long, Bá Hổ vốn như nước với lửa. Hai người bọn họ quyết đấu với nhau hết đời này đến đời khác. Thế nhưng nhờ cơ duyên vô cùng trùng hợp, hai người bọn họ cùng rơi xuống cửu giới, không cách nào bò lên mười ba châu lại.

– Khá tốt —

So với Hoàng Long có phần thương cảm, Bá Hổ nhìn rất thoáng, cười lớn:

– Trở về giáo huấn bọn nhóc con không nghe lời, dù sao thì cũng rãnh rỗi!

Nghe Bá Hổ nói vậy, có thể tưởng tượng ra rằng sau khi hắn trở về thì vãn bối trong tộc của bọn họ sẽ gặp tai ương, sẽ có rất nhiều vãn bối bị hắn đánh đái ướt quần.

Lý Thất Dạ nhìn Hoàng Long cùng Bá Hổ, nói chậm:

– Năm đó ta từng hứa với các ngươi một chuyện, hôm nay nên thực hiện lời hứa của ta.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Hoàng Long cùng Bá Hổ lập tức phấn chấn. Hai người bọn họ đều đứng thẳng sóng lưng, ánh mắt lấp lánh nhìn Lý Thất Dạ.

Chương 3045: Một thế giới

– Thật không?

Bá Hổ gấp gáp không chờ nổi. Dù sao thì bọn họ cũng tìm kiếm nó vô số năm tháng. Bọn họ từng đạp khắp thiên sơn vạn thủy thế nhưng cũng không thể tìm được nó.

Lý Thất Dạ cười cợt, nói chậm:

– Có khi nào ta lừa ai chưa. Nếu ta đã hứa thì sẽ làm được.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Hoàng Long hít sâu, khom người vái thật sâu, nói:

– Kính xin đại nhân chỉ giáo, vật này vô cùng quan trọng đối với hai tộc chúng ta.

Thấy Hoàng Long làm đại lễ, Bá Hổ cũng học theo, nói:

– Xin đại nhân chỉ đường sáng, ân tình của đại nhân dành cho hai tộc nặng như Thái Sơn!

Trước đó Hoàng Long cùng Bá Hổ còn chút khoe khoang. Dù sao thì bọn họ cũng là dân mười ba châu rớt xuống Cửu Giới, bất kể thực lực hay thân phận đều có giá trị để bọn họ khoe khoang.

Thế nhưng hôm nay nhìn thấy gốc gác của Lý Thất Dạ thì bọn họ mới biết Âm Nha đáng sợ như thế nào. Ngay cả Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh cũng không dám làm càn trước mặt hắn thì bọn họ cung kính với Lý Thất Dạ cũng rất bình thường.

Lý Thất Dạ ngoắc tay kêu bọn họ ngồi xuống, nói:

– Yên tâm, ta đã hứa thì chắc chắn sẽ chỉ cho các ngươi một con đường sáng. Thế nhưng, thành công hay không thì phải xem vận mạng của các ngươi.

– Đại nhân có thể chỉ điểm đường sáng cho chúng ta đã là tạo hóa lớn nhất của hai tộc.

Hoàng Long vội vàng nói.

So với Bá Hổ thì Hoàng Long nho nhã hơn, chính trực hơn, ôn hòa hơn.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nhìn Hoàng Long cùng Bá Hổ, nói chậm:

– Đồ chỉ có một, các ngươi tính xử lý như thế nào? Chẳng lẽ giống năm xưa, vì tranh giành một món đồ mà đánh nhau chết sống?

Lý Thất Dạ nói vậy làm Hoàng Long cùng Bá Hổ ho khan, nét mặt lúng túng. Năm đó bọn họ tranh cướp một món bảo vật tuyệt thế vô song nên mới rớt xuống Cửu Giới, bị nhốt ở dưới đó.

Sau khi Hoàng Long cùng Bá Hổ cười gượng, hai người nhìn nhau một lát, sau cùng Bá Hổ mới nói:

– Không dối gạt đại nhân, chúng ta có một ý nghĩ, hai tộc muốn bồi dưỡng một người, một hạt giống tuyệt thế vô song, tương lai hai tộc sẽ gửi gắm hòa bình cùng hy vọng lên người này.

– Ý nghĩ này rất hay.

Lý Thất Dạ gật đầu, tán thành:

– Tương lai nếu như hai tộc các ngươi không giết nhau thì nhất định sẽ phát huy tài năng, nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ.

Hai tộc của Hoàng Long cùng Bá Hổ được trời cao ưu ái, vô cùng mạnh mẽ. Thế nhưng hai tộc bọn họ như nước với lửa, tàn sát lẫn nhau nên mới khiến hai tộc bọn họ thương thích nặng nề, danh tiếng ở mười ba châu không khớp với sức mạnh của bọn họ.

– Đi chuẩn bị đi.

Sau cùng, Lý Thất Dạ xua tay, dặn dò Hoàng Long cùng Bá Hổ:

– Chúng ta sẽ lên đường sớm thôi, hy vọng có thể lấy được vật đó.

Hoàng Long cùng Bá Hổ hết sức hưng phấn, đứng lên khom người vái Lý Thất Dạ thêm lần nữa thì mới rời khỏi.

Sau khi Hoàng Long cùng Bá Hổ rời khỏi thì Lý Thất Dạ đóng kín không gian, lấy ra một miếng lụa vàng. Trong chớp mắt, lụa vàng cô đọng lại thành một chiếc bóng yêu kiều.

Chiếc bóng trên lụa vàng rất rõ, có thể nhìn được đây là một mỹ nữ tuyệt thế vô song. Chỉ cần cô gái này chịu xuất hiện thì nhất định sẽ làm trăng sao lu mờ. Chỉ bàn vẻ ngoài, ngay cả Vũ Thiên Tuyền cũng không sánh bằng nàng.

Trước đây, nữ tử trên lụa vàng chỉ có thể cô đọng được một chiếc bóng mông lung giống như một bức tranh thủy mặc thì lúc này lại sắc nét như tranh mỹ nữ.

Nữ tử trên lụa vàng có thể cô đọng thành chiếc bóng là bởi vì lụa vàng được ngâm trong Ngọc Tịnh Bình.

– Ê, ê, ê… ngươi muốn làm gì? Gọi ta ra ngoài lâu như vậy mà lại không hề phản ứng!

Sau khi tiểu nha đầu trên lụa vàng cô đọng ra chiếc bóng thì hung dữ nói với Lý Thất Dạ, dáng vẻ như hưng binh vấn tội.

Lý Thất Dạ không nóng nảy, rất thản nhiên, rất bình tĩnh, cười nhạt:

– Đầu tiên, ta không tên Ê, ta có tên đàng hoàng, tên của ta là Lý Thất Dạ.

– Hừ, hừ, hừ… ta biết ngươi tên Lý Thất Dạ. Ta kêu ngươi lâu như vậy, tại sao ngươi lại không hề phản ứng!

Tiểu nha đầu căm giận.

– Thật không tiện, ta có việc gấp, còn ngươi thì dư thời gian. Chẳng phải hiện tại ta thả ngươi ra ngoài rồi sao?

Tiểu nha đầu định nổi khùng, thế nhưng nàng dù sao cũng không phải là người bình thường. Nàng hít sâu một hơi, ổn định tâm trạng, cuối cùng nói chậm:

– Chính là nơi này, nơi này chính là nơi mà bọn ta tìm kiếm!

– Ngươi nói Cổ Thế Giới này sao?

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói chậm, không hề cảm thấy bất ngờ.

– Ta không biết các ngươi gọi nó như thế nào, thế nhưng, trước kia bọn ta không gọi như thế.

Tiểu nha đầu nói chậm:

– Chính là chỗ này, chỗ này có thể để ta nhìn thấy ánh mắt trời thêm lần nữa.

Lý Thất Dạ sờ cằm, cười nhạt:

– Nếu như ta nhớ không lầm thì Cổ Thế Giới này không thuộc về thế giới của ngươi, không thuộc về kỷ nguyên của ngươi, hoặc nói, nó còn cổ xưa hơn kỷ nguyên của ngươi!

– Ta biết.

Tiểu nha đầu nói:

– Nó quả thật không thuộc về thế giới này. Thế nhưng, phụ thân của ta từng phát hiện nó, chỉ có điều chưa từng khai khẩn mà thôi, vẫn để nó duy trì hình dáng ban đầu.

– Ta biết rồi.

Lý Thất Dạ bừng tỉnh, nói:

– Mặc dù phụ thân của ngươi không khai khẩn nó, cũng không thay đổi nó, thế nhưng đã để lại hậu chiêu ở chỗ này để phòng ngừa bất trắc, ví dụ như con gái bảo bối của hắn bị người khác ám hại.

– Hừ, bớt giả bộ với ta!

Tiểu nha đầu hừ lạnh, nói:

– Cuối cùng thì ngươi giúp hay không giúp?

– Giúp, tại sao không giúp chứ. Mỹ nữ có lệnh, ta nhất định vui vẻ giúp đỡ, thậm chí còn dốc hết sức lực.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:

– Thế nhưng, gần đây ta có chút việc, phải bận rộn một thời gian.

Lý Thất Dạ nói vậy khiến tiểu nha đầu giận dữ. Nàng biết Lý Thất Dạ muốn chọc tức nàng. Nàng hít sâu một hơi, cuối cùng nói chậm:

– Đừng quên, chúng ta đã giao kèo với nhau.

– Không, ta chưa từng quên.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói:

– Ta nhớ rất rõ, thế nhưng, con người ta trời sinh bận rộn, mong ngươi lượng thứ chút đỉnh.

– Ngươi —

Tiểu nha đầu bị chọc giận tới mức run cầm cập, thế nhưng nàng vẫn nén giận, nói chậm:

– Ngươi muốn cái gì?

Nàng biết rõ con người của Lý Thất Dạ, có nhiều chuyện không thoát được cặp mắt của nàng.

– Không muốn gì cả, ta chỉ muốn nói về Cổ Thế Giới này mà thôi.

Lý Thất Dạ cười nhạt:

– Ta tin chắc ngươi cũng biết được vài thứ. Ngươi đã là người của ta, ta cũng là người của ngươi, đã có thể trao đổi với nhau một vài chuyện rồi.

Lý Thất Dạ nói vậy làm tiểu nha đầu im lặng.

– Đương nhiên, con người của ta xưa nay rất thích giúp đỡ người khác, ta cũng nói được là làm được.

Lý Thất Dạ cười nhạt:

– Nhưng mà, trong tay ta còn nhiều việc lắm. Chờ ta hết bận, ta nhất định sẽ ra sức giúp đỡ, nhất định giúp ngươi nhìn thấy ánh mặt trời.

– Không có gì để nói cả.

Cuối cùng, tiểu nha đầu nói một cách lạnh lùng.

Lý Thất Dạ nhún vai, nói:

– Xem ra, chúng ta hợp tác chưa đủ chân thành. Mặc dù ta chưa chắc hiểu rõ về Cổ Thế Giới, thế nhưng ta tin tưởng ta đã hiểu gần hết.

– Họ Lý, đừng ép người quá đáng!

Tiểu nha đầu quát lạnh, nói:

– Ta không muốn nói không phải vì Cổ Thế Giới này có bí mật mà là có một số chuyện không thể nói ra.

– Ta biết, có liên quan tới quá khứ.

Lý Thất Dạ nhìn tiểu nha đầu một lát, cuối cùng gật đầu, nói:

– Cũng được, ta sẽ không ép buộc ngươi. Con người của ta đã hứa là làm, nếu như chúng ta có giao kèo thì ta sẽ giúp ngươi toại nguyện. Ngươi muốn ta giúp ngươi như thế nào, ta sẽ làm theo thế đó.

Lúc này, tiểu nha đầu giữ im lặng. Cuối cùng, nàng nói chậm:

– Mặc dù ta không nói chuyện về nơi này thế nhưng ta có thể nói với ngươi một vài chuyện.

– Tuy ta có chút khốn nạn nhưng ta không thích đào bới chuyện riêng của người khác.

Lý Thất Dạ nét mặt nghiêm túc, dáng vẻ như chính nhân quân tử.

– Hừ, bớt giả bộ với ta, ta còn không biết ngươi là hạng người gì sao?

Tiểu nha đầu khinh thường:

– Tại sao ngươi lại nán lại Cổ Thế Giới này? Hừ, đừng nói với ta là nhìn ngắm phong cảnh! Tại sao ngươi lại cảm thấy hứng thú với Cổ Thế Giới? Đừng nói với ta là vì bảo vật!

– Há, vậy chẳng phải ngươi đã thành tri kỷ của ta rồi sao, biết ta suy nghĩ cái gì luôn.

Lý Thất Dạ cười nói.

– Hừ, nếu ta đoán không sai thì chắc chắn ngươi đang tìm kiếm thế giới kia! Thế giới chỉ tồn tại trong lời đồn!

Tiểu nha đầu cười lạnh, nói.

– Có chút thú vị.

Lý Thất Dạ vỗ tay, cười nói:

– Thế nhưng, nếu như ta thật sự tìm kiếm một thế giới không tồn tại như vậy thì ngươi chưa chắc đã biết hiều hơn ta. Trên thực tế, ta còn biết nhiều hơn ngươi nữa.

– Thật sao?

Tiểu nha đầu cười lạnh, nói:

– Mặc dù ta chưa từng tới nhưng phụ thân của ta từng tới! Hơn nữa còn thành lập đạo thống ở nơi đó, ngươi nói xem?

Câu nói của tiểu nha đầu làm hai mắt Lý Thất Dạ co rút, nhìn nàng, nhất thời im lặng.

– Tới lượt ngươi bất ngờ chứ gì.

Tiểu nha đầu nói chậm:

– Nếu như ngươi muốn đi tới đó, hoặc tin tức của ta có tác dụng với ngươi thì nói không chừng ta có thể giúp ngươi một tay.

– Đúng vậy.

Lý Thất Dạ gật đầu:

– Thính của ngươi thơm như vậy, ta không muốn đớp cũng khó. Xem ra, ta phải dốc hết sức để giúp ngươi nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

– Như vậy còn tạm được.

Tiểu nha đầu có chút hài lòng, gật đầu nói.

– Nha đầu lừa gạt, đừng có cho ngươi chút sắc mặt thì mở ngay phường nhuộm.

Lý Thất Dạ mỉm cười lắc đầu, nói:

– Nếu như ta thật sự muốn ép hỏi tin tức của ngươi, thì ta có rất nhiều thủ đoạn. Thế nhưng ta muốn thành thật trao đổi với ngươi, như vậy mới có lợi cho cả hai.

– Hừ —

Tiểu nha đầu hừ lạnh, bất mãn câu nói của Lý Thất Dạ. Thế nhưng không thể không thừa nhận điều đó là thật, dù sao người muốn cầu cạnh không phải Lý Thất Dạ mà là nàng. Nàng có thể nhìn thấy ánh mặt trời thêm lần nữa hay không thì cần phải có Lý Thất Dạ giúp đỡ.

– Ngươi tìm kiếm thế giới không tồn tại đó để làm gì?

Cuối cùng, tiểu nha đầu hỏi.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:audio coi am

– Như vậy phụ thân của ngươi tìm kiếm thế giới không tồn tại đó đê làm gì? Để cứu vớt kỷ nguyên của hắn? Hay tìm kiếm chỗ an thân cho con gái của hắn? Đương nhiên, hắn đã trở về thì nhất định không phải vì chính hắn. Nếu như vì chính hắn thì hắn sẽ không quay về.

Nghe vậy, tiểu nha đầu trầm mặc, lâu sau mới nói khẽ:

– Ta không rõ hắn vì cái gì, thế nhưng hắn thực sự muốn ta tới đó. Chỉ có điều đạo hạnh của ta có hạn, huống chi ta muốn ở bên cạnh hắn tới giây phút cuối cùng!

– Mặc dù đạo hạnh của phụ thân ngươi có hạn, thế nhưng nếu chỉ đưa một mình ngươi tới đó thì hắn chắc chắn có cách.

Lý Thất Dạ nói.

Tiểu nha đầu lặng lẽ gật đầu, mạnh như cha của nàng, thế gian không có chuyện gì mà hắn không làm được. Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thoát khỏi kiếp nạn.

– Người sống trên đời, luôn luôn có một số việc không thể khiến con người ta ngừng nhớ!

Lý Thất Dạ nói.

Hắn biết tiểu nha đầu không chỉ vì cha của nàng mà trên thế gian còn có người để nàng lưu luyến.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ