Đế Bá Audio Podcast
Tập 603 [Chương 3011 đến Chương 3015]
❮ sautiếp ❯Chương 3011: Tiên Đế kinh hồn
Bị Lý Thất Dạ quát làm Bách Luyện Tiên Đế hoang mang nghi ngờ. Trên đời này người dám hét vào mặt Bách Luyện Tiên Đế chỉ đếm trên đầu năm ngón tay.
Bách Luyện Tiên Đế chắp tay bình tĩnh hỏi:
– Không biết xưng hô tiền bối như thế nào?
– Ta xưng hô thế nào không quan trọng.
Lý Thất Dạ phất tay:
– Nghĩ tình ngươi đến Cửu Giới không dễ, ta không làm khó ngươi, cút đi.
Con ngươi Bách Luyện Tiên Đế co rút, trong lòng rất muốn biết lai lịch của Lý Thất Dạ. Tất nhiên Bách Luyện Tiên Đế không phải loại người bị Lý Thất Dạ nói một câu liền sợ chạy mất, gã dù gì là Tiên Đế.
Đinh!
Trong khi Bách Luyện Tiên Đế suy đoán thì đột nhiên kiếm ngân chín tầng trời, kiếm ý khủng bố không gì sánh bằng điên cuồng tứ giăng cửu thiên thập địa, sát ý ngập trời, dù là Thượng Thần cũng bị sát ý khủng bố đâm toàn thân đau nhức.
Bùm!
Có người một bước đánh nát hư không, nháy mắt bước chân vào cổ thế giới. Đó là một lão nhân, lưng cõng chín thanh thần kiếm, mỗi thần kiếm cao bằng trời, có thể chém trời trăng rơi xuống, đây là kiếm đồ thần.
– Cửu Kiếm Thượng Thần!
Thấy lão nhân, có Thượng Thần thầm giật mình nói:
– Cửu Kiếm Thượng Thần sắp điên cuồng sao? Thả tự do sát ý của mình như vậy!
Thượng Thần tin tức nhanh nhạy nói:
– Ngươi không biết sao? Nghe đâu nhi tử của Cửu Kiếm Thượng Thần bị giết, giờ ai dám chặn đường là hắn sát phạt cửu thiên thập địa, dám giết bất cứ ai. Cửu Kiếm Thượng Thần quyết tâm báo thù cho nhi tử của mình.
Lúc này Nhân Thánh cũng xuất hiện, lên tiếng chào Cửu Kiếm Thượng Thần.
Rầm!
Cửu Kiếm Thượng Thần một bước đạp nát hư không bước chân vào Thư Phòng, thấy Lý Thất Dạ làm mắt lão rực cháy ngọn lửa vô cùng tận. Mắt Cửu Kiếm Thượng Thần bắn ra lửa giận có thể đốt cháy cửu thiên thập địa, thiêu cháy chúng thần.
Cửu Kiếm Thượng Thần rống to:
– Tiểu súc sinh, nạp mạng đi! Bổn tọa muốn chém đầu chó của ngươi xuống, huyết tế con ta!
Đinh!
Kiếm ngân vang, chín thanh thần kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý khủng bố kèm theo sát ý điên cuồng tuôn ra. Kiếm ý khủng bố bẻ gãy nghiền nát, có thể hủy diệt bất cứ thứ gì trong cửu thiên thập địa.
Kiếm ý và sát ý khủng khiếp gây ra một chuỗi tiếng tan vỡ, các ngôi miếu điện cổ trong Thư Phòng sụp đổ.
– Ồn ào.Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Mắt Lý Thất Dạ lạnh lẽo ra lệnh cho Lưu Kim Thắng:
– Kim Thắng, xách đầu hắn tới gặp ta.
Lưu Kim Thắng khom người:
– Tuân lệnh công tử!
Lưu Kim Thắng một bước đạp không chặn đường Cửu Kiếm Thượng Thần ngay.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc huyết khí điên cuồng vọt lên cao, một ảo ảnh hiện ra, như rồngn hư rắn như chó xoay quanh Lưu Kim Thắng, ảo ảnh gầm rống cắn nuốt thiên địa, tràn đầy bá khí.
Rầm!
Mười một đồ đằng của Lưu Kim Thắng bắn lên cao, đều thành bộ. Lưu Kim Thắng không còn là lão nhân yếu ớt mà toát ra khí thế bễ nghễ cửu thiên thập địa, nhìn xuống vạn vực chúng sinh.
– Hắn là Cửu U Cuồng Ngao!
Thượng Thần nhận ra Lưu Kim Thắng giật mình kêu lên:
– Thanh niên này có lai lịch gì mà khiến Cửu U Cuồng Ngao phục tòng nghe lệnh?
– Cửu U Cuồng Ngao, ngươi nhất quyết muốn đối địch với ta sao?
Cửu Kiếm Thượng Thần âm trầm nói:
– Dù là ai, hễ chắn đường ta thì giết không tha!
Cửu Kiếm Thượng Thần tuổi già mới có một mụn con, ngày thường cực kỳ cưng chiều. Giờ nhi tử chết thảm trong tay Lý Thất Dạ. Cửu Kiếm Thượng Thần không tiếc trả mọi giá quyết tâm báo thù.
– Cửu Kiếm Thượng Thần, ngươi luôn nghiên cứu ta, còn ta thì lười để ý ngươi, ta không quan tâm có thêm một kẻ địch như ngươi.
Cửu U Cuồng Ngao lạnh lùng nói:
– Hôm nay ta muốn chém đầu ngươi không phải vì ngươi luôn xếp ta vào danh sách kẻ thù mà vì công tử muốn ta lấy đầu chó của ngươi nên ta mới chặt đầu ngươi xuống.
Mặc dù Cửu U Cuồng Ngao không còn ngông cuồng như trước nhưng vẫn là Cửu U Cuồng Ngao, một trong các học sinh có thiên phú nhất Thiên Thần thư viện. Nên hôm nay dù quyết đấu với Cửu Kiếm Thượng Thần cùng đẳng cấp thì Cửu U Cuồng Ngao vẫn cuồng ngạo vô biên, không thèm để lão vào mắt.
Cửu Kiếm Thượng Thần thấy đã không còn lời nào để nói, rống to:
– Giết!
Chín thanh kiếm hợp nhất thành thiên kiếm mênh mông chém vào Cửu U Cuồng Ngao.
Lưu Kim Thắng đầy bá khí đánh ra cú đấm:
– Giết!
Một Cửu U Cuồng Ngao phóng lên cao, giương nanh múa vuốt xé rách vạn vực.
Khi Cửu Kiếm Thượng Thần đại chiến Cửu U Cuồng Ngao thì Nhân Thánh đi vào Thư Phòng, khẽ hừ:
– Hừ!
Khi cần thiết Nhân Thánh sẽ trợ giúp Cửu Kiếm Thượng Thần một tay, dù sao Cửu Kiếm Thượng Thần là người hộ đạo của gã. Huống chi Cửu Kiếm Thượng Thần mấy lần giúp Nhân Thánh vợt qua khó khăn.
– Ngươi.
Lý Thất Dạ chỉ vào Nhân Thánh:
– Cút ra khỏi Thiên Thần thư viện ngay cho ta.
Ngay trước mặt mọi người bị Lý Thất Dạ mắng vào mặt làm Nhân Thánh biểu tình cực kỳ khó xem, lạnh lùng hỏi:
– Tôn giá dựa vào cái gì đuổi ta ra Thiên Thần thư viện? Ta là học sinh của Thiên Thần thư viện!
– Là từng mới đúng.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Nếu là học sinh Thiên Thần thư viện thì sẽ không đứng đây, theo ta thấy là ngươi thèm muốn trọng bảo của Thư Phòng.
Bị Lý Thất Dạ chọc tức làm mặt Nhân Thánh đỏ rần, tức run người:
– Ngươi…!
Nhân Thánh lạnh lùng quát:
– Họ Lý, ngươi đừng có ngậm máu phun người!
– Ngậm máu phun ngươi thì sao?
Lý Thất Dạ bình tĩnh hỏi lại:
– Chẳng lẽ chúng ta có thể trở thành bằng hữu?
Nhân Thánh á khẩu, tất nhiên bọn họ không thể nào làm bằng hữu. Trước không nói Nhân Thánh và Lý Thất Dạ hai lần kết thù kết oán, dù không có thù thì chỉ bằng việc hắn giết Lục Kiếm Thiểu Hoàng đủ làm bọn họ không bao giờ thành bằng hữu, chắc chắn Nhân Thánh đứng về phe Cửu Kiếm Thượng Thần.
– Nếu đã không thể làm bằng hữu vậy tại hạ không biết tự lượng sức mình, xin mời tôn giá chỉ giáo mấy chiêu!
Nhân Thánh tuổi trẻ bồng bột, từ khi trở thành Tiên Vương lần đầu tiên chịu nhục, gã không nuốt trôi cục tức này.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, huyết khí ngút trời, bốn Thiên Mệnh hiển hiện, Nhân Thánh khiêu chiến với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Ngươi đúng là không biết tự lượng sức mình.
Lý Thất Dạ phất tay:
– Chém ngươi không cần ta ra mặt, Cổ Quách, chém hắn!
Nam Đế đang chặn mấy Thượng Thần thấp vị trong Thiên Thần thư viện bỗng thét dài:
– Cút!
Phương thiên họa kích trong tay Nam Đế rung lên đánh lui mấy Thượng Thần thấp vị, một bước đạp không nháy mắt bước chân vào Thư Phòng.
Bách Luyện Tiên Đế thấy Nam Đế thì lẩm bẩm:
– Nam Đế.
Lúc ở Cửu Giới Bách Luyện Tiên Đế cũng biết Kỳ Trúc Sơn có một vị thiên tài, nghe đồn là một trong mười thiên tài vạn cổ, nhưng cứ mãi ngủ say nên người đời không cách nào chiêm ngưỡng mặt gã.
Nam Đế tiến lên trước một bước chặn trước mặt Nhân Thánh:
– Ta xin cống hiến sức lực vì Thánh Sư.
Nam Đế chỉ phương thiên họa kích vào Nhân Thánh, cười to bảo:
– Đã lâu nghe tiếng thiên phú tuyệt thế của đạo hữu, hôm nay xin được lĩnh giáo một chút.
Con ngươi Nhân Thánh co rút, đạp không:
– Tốt, ta thành toàn ngươi!
Đinh!
Tay Nhân Thánh cầm thần binh, biểu tình trầm trọng không dám lơ là. Vì Nam Đế là Tiên Vương bốn Thiên Mệnh, không yếu hơn Nhân Thánh.
Nam Đế thét dài:
– Giết!
Phương thiên họa kích máu trong thiên địa, lay động bát phương, một kích phong kín mọi không gian của Nhân Thánh.
Nhân Thánh rống to:
– Giết!
Vang tiếng nổ, mười hai Mệnh Cung hiện ra, Thiên Mệnh chìm nổ cứng rắn đỡ phương thiên họa kích của Nam Đế.
Trong phút chốc Nam Đế và Nhân Thánh đánh nhau kịch liệt, bọn họ ở trên trời đánh nát hư không.
Nghe Nam Đế xưng hô, Bách Luyện Tiên Đế như gặp quỷ vội lùi lại một bước:
– Thánh Sư!
Bách Luyện Tiên Đế nhớ lúc trẻ từng gặp một chuyện, nhớ đến truyền thuyết vô cùng xa xưa.
Bách Luyện Tiên Đế là Tiên Đế mà lúc này mặt trắng bệch, vì đã nghe qua truyền thuyết đó, còn tự mình trải qua nên Bách Luyện Tiên Đế biết đó không phải truyền thuyết hư vô mờ mịt mà là sự thật, nó có thật.
Bách Luyện Tiên Đế kinh hoàng như gặp quỷ, con ngươi co rút:
– Ngươi… Ngươi… Ngươi là con Âm…
Bách Luyện Tiên Đế thấy Lý Thất Dạ chợt giật mình sửa miệng:
– Tôn giá là lãnh tụ của Cửu Giới chúng ta?
Thật ra Bách Luyện Tiên Đế muốn nói là bàn tay đen sau màn Cửu Giới hơn nhưng không tiện nói ra.
Bởi vì cái tên này khiến người hết sức kiêng kỵ. Trong năm tháng xa xưa vị tồn tại này từng đồ diệt Cổ Minh vô địch vạn cổ, từng đinh sống một Tiên Đế của Cổ Minh tại chỗ, tiếng gào rú của Tiên Đế vang vọng Cửu Giới cho đến chết.
Lúc ở Cửu Kiếm Thượng Thần thì sự kích càng kinh hoàng hơn, từng dẫn dắt bách tộc săn giết Đại Đế Thần, Ma, Thiên, phát động chiến dịch săn đế chưa từng có xưa nay. Người biết nội tình đều hiểu sau lưng có một bàn tay đen ảnh hưởng Thập Tam Châu, chống đại cục cho bách tộc.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Lúc trước ở hội quần hào trên Cửu Thúy Nhai ta không một cước giẫm chết dây leo gài nhà ngươi vì thương tình ngươi thành đạo không dễ, ngươi cũng có nội tình thành đế nên thật sự trở thành Tiên Đế. Tiếc rằng thành tựu trong Thập Tam Châu này thật tầm thường.
Lý Thất Dạ nói làm Bách Luyện Tiên Đế đổ mồ hôi như tắm, nhớ rõ mồn một chyện năm xưa. Mãi sau khi trở thành Tiên Đế thì Bách Luyện Tiên Đế mới hiểu mình đã đi một chuyến quỷ môn quan, khi đó có thể sống lại không phải vì Bách Luyện Tiên Đế mạnh cỡ nào mà vì vị kia nương tay.
Bách Luyện Tiên Đế hít sâu, cúi gập người hướng Lý Thất Dạ:
– Vãn bối không biết tiền bối đại giá quang lâm, vãn bối có chỗ nào xúc phạm đắc tội xin tiền bối tha thứ cho.
Lúc này Bách Luyện Tiên Đế làm Tiên Đế cũng không dám vô lễ, vì biết người ngồi trước mặt mình là thần thánh phương nào. Tiên Đế vô địch của Vổ Minh còn bị đinh sát chứ nói gì Tiên Đế như Bách Luyện Tiên Đế, nếu muốn giết thì không cần vị tồn tại này tự ra tay, hắn nói một câu là trong Thập Tam Châu không có chỗ cho Bách Luyện Tiên Đế nương náu.
Chương 3012: Đào Thọ Tiên Vương
Lý Thất Dạ phất tay nói với Bách Luyện Tiên Đế:
– Đi đi, trước kia cũng xem như có duyên gặp mặt một lần.
– Đa tạ tiền bối.
Bách Luyện Tiên Đế lại vái:
– Rất cảm ơn tiền bối lúc trước không giết.
Nếu không phải năm xưa Lý Thất Dạ nương tay thì không có Bách Luyện Tiên Đế hôm nay.
Lý Thất Dạ bình thản nhận lễ lớn của Bách Luyện Tiên Đế. Với người khác thì lễ lớn của Tiên Đế nặng biết bao, nhưng với Lý Thất Dạ thì chỉ là chuyện bình thường.
Bách Luyện Tiên Đế vái thêm lần nữa, không dám nói nhiều, nhẹ nhàng lùi ra Thiên Thần thư viện. Giờ Bách Luyện Tiên Đế đã hiểu tại sao lúc nguy nan vậy mà Thiên Thần thư viện vẫn không sợ, cũng hiểu tạm thời đại thế có vẻ xấu cho Thiên Thần thư viện nhưng thật ra đại cục đã định.
Bách Luyện Tiên Đế đã dự đoán được kết cuộc sóng gió lần này, Thiên Thần thư viện chỉ là miếng mồi dụ dỗ tất cả Đại Đế Tiên Vương có lòng tham mắc câu, người giống như Bách Luyện Tiên Đế, đây là dụ rắn ra khỏi hang.
Sau khi Bách Luyện Tiên Đế rút đi, Lý Thất Dạ bình tĩnh ngồi tại chỗ, không có ý giúp đỡ Thiên Thần thư viện.
Lý Thất Dạ nhìn trời, mỉm cười nói:
– Nên đến rồi cũng đến.
Vù vù vù vù vù!
Trên bầu trời Thiên Thần thư viện đột nhiên lóe ánh sáng vô cùng chói lòa, ánh sáng rực rỡ như hóa thành tấm gương hản chiếu tình hình chiến đấu nguyên Thiên Thần thư viện, dường như có kẻ đang xem trộm cuộc chiến.
Nói xem trộm cũng không đúng vì đối phương quang minh chính đại làm ra mặt kính, người ta rất là tự tin xem cuộc chiến.
Thượng Thần thấy cảnh đó giật mình kêu lên:
– Là ai đang xem cuộc chiến?
Một Thượng Thần cường đại luôn không ra tay mà chỉ bàng quan khi thấy mặt kính đó thì hút ngụm khí lạnh:
– Trực tiếp mở mặt kính cổ thế giới, không cần tự mình đến cũng như ở trong đó, người có thủ đoạn này rất hiếm hoi trong Thập Tam Châu.
Trong mặt kính mơ hồ có một bóng người, dường như người đó đứng ở không gian khác, đứng trước kính nhìn cuộc chiến kinh thiên trong Thiên Thần thư viện.
Bóng người mờ ảo mông lung vô cùng, dù ngươi mạnh cỡ nào, cố gắng mở ra thiên nhãn cũng không thể nhìn thấu chút gì, không cách nào xem thấy manh mối từ người đó.
Tiên Vương đứng xem thấy bóng người thấp thoáng sau mặt kính thì rung động giật mình kêu lên:
– Này là Huyền Đế!
Đám người hút ngụm khí lạnh:
– Huyền Đế!
Có Thượng Thần nổi da gà da vịt, da đầu tê dại.
Thượng Thần thấy cái bóng đó thì miệng lưỡi khô khốc thì thào:
– Huyền Đế sắp ra tay sao?
Huyền Đế, Đại Đế mười hai Thiên Mệnh của Thần tộc, cũng là Đại Đế thứ chín của Thập Tam Châu từ vạn cổ đến nay có mười hai Thiên Mệnh. Huyền Đế là một trong bốn Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh vẫn còn sống đến nay.
Đương thời Thanh Mộc Thần Đế, Thế Đế, Nhất Diệp Tiên Vương, Huyền Đế đều là Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh, Đại Đế Tiên Vương vẫn còn sống.
Dĩ nhiên Xích Đế của ma tộc chưa chết nhưng không hiểu sao Xích Đế từng có mười hai Thiên Mệnh lại tự hủy một Thiên Mệnh, từ trên đỉnh rớt xuống trở thành Đại Đế có mười một Thiên Mệnh.
Thanh Mộc Thần Đế không ra thì có thể nói đương thời chỉ ba người Thế Đế, Nhất Diệp Tiên Vương, Huyền Đế đứng ở đỉnh cao nhất. Có người nói trên đời này chỉ ba người bọn họ là có thể ảnh hưởng đại thế Thập Tam Châu.
Huyền Đế tạm thời là vị Đại Đế cuối cùng của Thập Tam Châu có mười hai Thiên Mệnh, những gì liên quan đến gã chỉ có trong truyền thuyết.
Huyền Đế rất bí ẩn, xuất thân cũng bí ẩn nốt. Ít ai biết tình huống cụ thể của Huyền Đế, có người nói sau khi gã có được mười hai Thiên Mệnh thì che giấu tất cả của mình, không để ai suy tính được. Đại đạo vô thượng của Huyền Đế rất bí ẩn, không ai biết cụ thể gã sáng tạo ra đại đạo thế nào.
Tóm lại Huyền Đế giống như niên hiệu của mình, huyền diệu khó giải thích, diệu vô cùng diệu, khiến người khó mà suy đoán.
Cùng là Đại Đế mười hai Thiên Mệnh, Thanh Mộc Thần Đế cũng cực kỳ bí ẩn nhưng chỉ khác ở chỗ Huyền Đế che giấu mọi thứ của mình chứ vẫn đi trong thế gian, vẫn xuất hiện ở Thập Tam Châu.
Thanh Mộc Thần Đế thì biến mất, có thể nói Thanh Mộc Thần Đế chỉ xuất hiện một lần là khi Cổ Minh tàn phá Thập Tam Châu thì Thanh Mộc Thần Đế mới lộ mặt trước người đời. Nếu không mọi người tưởng đâu Thanh Mộc Thần Đế là Đại Đế không tồn tại, là Đại Đế được người hư cấu ra.
Từ sau lần xuất hiện đó Thanh Mộc Thần Đế không còn lộ mặt nữa, dường như đã bốc hơi khỏi cõi đời, không ai biết Thanh Mộc Thần Đế đi đâu, tại sao y biến mất.
– Huyền Đế.
Biết bao người nhìn bầu trời Thiên Thần thư viện, lòng thầm sợ hãi thì thào:
– Đại Đế mười hai Thiên Mệnh thật sự sắp giá lâm sao?
Thượng Thần vốn khoanh tay đứng nhìn giờ thấy Huyền Đế chú ý Thiên Thần thư viện thì đinh nhinh gã sẽ ra tay:
– Ha, lần này Thiên Thần thư viện tiêu đời, Thiên Quyền hạ chỉ, Huyền Đế tự đến, cõi đời này còn ai cứu Thiên Thần thư viện được? Dù Phi Tiên Đế sống lại cũng không thể cứu Thiên Thần thư viện, lần này bị diệt chắc rồi. Giết đi!
Đám Thượng Thần hết sự kên nhẫn, Thiên Thần thư viện chắc chắn sẽ bị diệt mà họ còn chưa ra tay, chờ đại thế rõ ràng thì bọn họ không có phần chia lợi.
Bùm!
Lúc này hư không bị đánh nát, một đạo môn mở ra, năm vị Đại Đế bước ra.
Năm Đại Đế huyết khí ngút trời, Đại Đế dẫn đầu mặc trường bào quân tr, nho nhã cao quý, là Đại Đế có sáu Thiên Mệnh.
– Chuyện náo nhiệt thế này sao thiếu Thần tộc chúng ta được?
Thượng Thần đứng xa xem cảnh đó, lên tiếng:
– Năm vị Đại Đế nhóm Đại Đế cũng đến, Thần tộc muốn kéo binh đến Thiên Thần thư viện sao?
Tiên Vương không ra tay chậm rãi nói:
– Huyền Đế xem cuộc chiến chắc đã biểu lộ thái độ của Thần tộc, không thì tại sao nhóm Lạc Quân thần đế không hiện thân sớm hơn mà chọn ngay lúc này? Không chừng đã được Huyền Đế chống lưng, giờ trong Thần tộc ai nói chuyện nặng ký nhất? Đại Đế của Thần tộc răm rắp nghe lời của ai?
Câu đó làm đám Thượng Thần tim rớt cái bịch, đáp án hiển nhiên là Huyền Đế.
Tuy Thần tộc hiện tại có hai vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh nhưng Thanh Mộc Thần Đế mất tích, không ai thấy qua, không người biết y ở đâu. Giờ Huyền Đế có uy vọng rất cao trong Thần tộc Thập Tam Châu.
Huyền Đế không gióng Thế Đế thống lĩnh Thiên Quyền liên tiếp lộ mặt, uy trấn Thập Tam Châu. So sánh thái độ càn quét vạn cổ của Thế Đế thì Huyền Đế điệu thấp rất nhiều.
Nhưng điều này không có nghĩa là Huyền Đế không can thiệp công việc Thần tộc, không có nghĩa là Huyền Đế không thể quản lý Thần tộc. Thật ra Đại Đế Thần tộc hiện nay xem Huyền Đế Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Nếu Huyền Đế có ý tấn công Thiên Thần thư viện thì Đại Đế Thần tộc Thập Tam Châu vui vẻ cống hiến sức lực.
– Đạo hữu Thiên Thần thư viện, chúng ta đắc tội.
Lạc Quân thần đế ung dung nói:
– Thịnh yến ngay trước mặt, chúng ta là Đại Đế không thể ngồi yên không dao động, không làm quân tử được, hôm nay xin phân chia Thiên Thần thư viện các ngươi. Biết điều thì nhanh chóng rời đi. Chúng ta không giết chóc nhỏ yếu.
Lạc Quân thần đế buông lời cướp bóc rất là thẳng thắn, các lão sư, lão tổ Thiên Thần thư viện hoàn toàn không biết làm sao, bởi vì bọn họ đã rất bận rộn. Có quá nhiều kẻ thù rồi, không chia ra thêm sức mạnh đối kháng nhóm Lạc Quân thần đế được.
Khiến các vị lão sư Thiên Thần thư viện thầm run là cái bóng Huyền Đế trên bầu trời.
Một bóng người vượt hư không bước vào Thiên Thần thư viện, che trước mặt năm Đại Đế Lạc Quân thần đế:
– Lạc Quân, Thiên Thần thư viện ta không cho phép ngươi càn rỡ!
Đó là một lão nhân, tóc trắng xoá, mặt mũi hiền lành, tay cầm gậy đào, bên trên kết một trái đào to.
Lạc Quân thần đế nhìn lão nhân, cười to bảo:
– Thì ra là Đào Thọ đạo huynh.
Có người trông thấy lão nhân thì mừng rỡ nói:
– Đào Thọ Tiên Vương của Kỳ Trúc Sơn đến, Tiên Vương mười Thiên Mệnh, rốt cuộc có học sinh đến cứu viện.
Đào Thọ Tiên Vương là Tiên Vương đã tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện, xuất thân từ yêu tộc, Tiên Vương của Kỳ Trúc Sơn.
Đào Thọ Tiên Vương hiền từ hỏi:
– Các ngươi từng người lên hay cả năm cùng lên?
Đào Thọ Tiên Vương nói chuyện nhẹ nhàng nhưng tràn đầy bá khí, dù gì là Tiên Vương có mười Thiên Mệnh, hoàn toàn tự tin độc chiến năm vị Tiên Vương.
Lạc Quân thần đế chậm rãi nói:
– Đào Thọ đạo huynh, ta phải công nhận ngươi mạnh hơn ta, mạnh hơn cả năm chúng ta.
Lạc Quân thần đế ngước nhìn mặt kính trên bầu trời:
– Nhưng dù Đào Thọ đạo huynh có dốc hết sức ra cũng không thể cứu vãn Thiên Thần thư viện được.
Lạc Quân thần đế đã nổi rất rõ ràng, bọn họ còn có Huyền Đế!
Đào Thọ Tiên Vương không dao động, cười tủm tỉm:
– Bách tộc chúng ta không chỉ có mình Đào Thọ ta, bách tộc có rất nhiều Tiên Vương.
Nghe Đào Thọ Tiên Vương nói, một số người thầm mừng.
Thượng Thần vỗ đùi cái đét:
– Cũng đúng, Tiệt Thiên do Bát Chân Tiên Đế sáng chế, nếu Kỳ Trúc Sơn ủng hộ Thiên Thần thư viện thì chẳng phải là đại biểu Tiệt Thiên cũng đứng về phía Thiên Thần thư viện?
Tiệt Thiên là đoàn đội Tiên Vương Tiên Đế do Bát Chân Tiên Đế tạo ra, một trong các đoàn đội mạnh nhất bách tộc, từng quyết đấu với tồn tại như Thiên Quyền.
Chương 3013: Nhất Diệp Tiên Vương
Lạc Quân thần đế cười nói:
– Đào Thọ đạo huynh, tuy Tiệt Thiên uy không thể đỡ, nhưng đừng quên còn có mặt Thiên Quyền. Trên đời này bao nhiêu người có thể đối kháng Thiên Quyền? Có mấy người chống lại Thế Đế được?
Nhiều người tim rớt cái bịch, Thiên Quyền hạ đế chỉ, trong tai nạn lần này của Thiên Thần thư viện đã khẳng định rõ lập trường là Thiên Quyền quyết diệt Thiên Thần thư viện. Nếu Thiên Quyền muốn diệt Thiên Thần thư viện thì Thế Đế ra tay chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Hiện tại Huyền Đế đã xem cuộc chiến, chắc cũng sẽ hành động, cộng thêm Thế Đế là hai vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh ra tay, thử hỏi trên đời này ai có thể cứu được Thiên Thần thư viện?
Trên đời chỉ có bốn vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh, Thanh Mộc Thần Đế mờ mịt không rõ, hai vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh ra tay, không người cứu nổi Thiên Thần thư viện.
Lạc Quân thần đế thấy Đào Thọ Tiên Vương không đáp, chậm rãi nói:
– Đào Thọ đạo huynh, Thiên Thần thư viện chắc chắn bị diệt, hãy trở về đi, đạo huynh đã hết sức rồi.
Đào Thọ Tiên Vương hiểu đạo lý đó nhưng vẫn bình tĩnh nói:
– Thiên Thần thư viện có ơn lớn với ta, là nhà của ta. Hôm nay miễn Đào Thọ ta đây còn một hơi thở thì quyết tâm bảo vệ Thiên Thần thư viện, thề sống chết không ngừng!
Đào Thọ Tiên Vương nói chuyện rất bình tĩnh, thản nhiên nhưng đám người lòng rung động. Đặc biệt Thượng Thần tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện, trái tim rung rinh.
Bao nhiêu người để tay lên ngực tự hỏi lòng, bọn họ tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện, đã học tập được cái gì? Nhưng vào lúc Thiên Thần thư viện nguy nan, bọn họ làm được gì cho Thiên Thần thư viện?
Có lão sư không kiềm được thét dài, thề sống còn với Thiên Thần thư viện:
– Không sai, thề sống chết bảo vệ Thiên Thần thư viện!
Mọi người Thượng Thần hét lớn:
– Bạch Vân Quan chi viện Thiên Thần thư viện, học sinh đến chậm, xin thứ tội!
Thanh âm chấn động thiên địa, một Thượng Thần mang theo đệ tử môn hạ bớ vào Thiên Thần thư viện, hét to quyết tử chiến với kẻ địch xâm nhập Thiên Thần thư viện.
Thấy Thượng Thần mây trắng nhẹ bay thì có người nói:
– Bạch Vân Thượng Thần đến.
Một Thượng Thần khác hét to bước ra từ bóng tối,đặt chân vào Thiên Thần thư viện, cùng lão tổ sóng vai chiến đấu:
– Hồng Diệp nguyện thề sống chết bảo vệ Thiên Thần thư viện!
Thượng Thần thứ ba không ngồi yên cũng bước vào Thiên Thần thư viện.
– Hồng Diệp huynh, cho Kim Quang này góp phần với!
– Thiên Quyền cũng tốt, Đại Đế mười hai Thiên Mệnh cũng thế, Thiên Thần thư viện không bao giờ diệt, ta nguyện cùng sống cùng chết với Thiên Thần thư viện!
Trong phút chốc có mấy vị Thượng Thần tham gia Thiên Thần thư viện, sóng vai chiến đấu với lão tổ, lão sư Thiên Thần thư viện.
Thật ra một số Thượng Thần tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện đã đến từ lâu nhưng bọn họ ôm thái độ bàng quan, có lòng ích kỷ nghĩ nếu Thiên Thần thư viện bị diệt có lẽ bọn họ sẽ đục nước béo cò hốt một mớ.
Nhưng lời Đào Thọ Tiên Vương nói làm đám Thượng Thần bị rung động tinh thần, bọn họ nghĩ đến năm tháng xanh mướt nhiều màu lúc còn đi học ở Thiên Thần thư viện. Trong năm tháng đó Thiên Thần thư viện không cho bọn họ bí kíp tuyệt thế nhưng dạy bọn họ cách sống sót trong thế giới tu sĩ khắc nghiệt này. Thiên Thần thư viện cho bọn họ cơ hội mở ra đạo môn Thập Tam Châu.
Thiên Thần thư viện đặt nền móng cuộc đời cho họ, nên bọn họ mới trở thành Thượng Thần, có thể uy trấn một phương, tử tôn phồn vinh được.
Cho nên hôm nay Thiên Thần thư viện gặp nạn, đám Thượng Thần bị lời nói của Đào Thọ Tiên Vương kích thích sôi trào máu nóng đều đứng ra giúp đỡ, nguyện cùng sống chết với Thiên Thần thư viện.
Đào Thọ Tiên Vương không nói nhiều với nhóm Lạc Quân thần đế nữa, thét dài:
– Giết!
Đào Thọ Tiên Vương đánh ra mười Thiên Mệnh oanh giết hướng nhóm Lạc Quân thần đế.
Đám Lạc Quân thần đế cũng hét to, năm Đại Đế liên hợp cùng chống lại Đào Thọ Tiên Vương, dù sao lão là Tiên Vương mười Thiên Mệnh, không thể khinh thường!
Thượng Thần Thiên tộc đứng xem cảm thán rằng:
– Thiên Thần thư viện có khác, dù gì là cái nôi của bách tộc, dù có Thượng Thần, Tiên Vương phản bội, muốn chia chút cháo nhưng vẫn có rất nhiều người nhớ ơn tài bồi của Thiên Thần thư viện. Trăm ngàn vạn năm nay Thiên Thần thư viện bồi dưỡng biết bao Tiên Vương, Thượng Thần.
Mọi người đều biết đây là thế giới mạnh ăn thịt yếu, người không vì mình trời tru đất diệt. Nhưng ngay lúc Thiên Thần thư viện gặp khó khăn vẫn có người nguyện ý đứng ra thủ hộ nó, nguyện ý cùng nó sống còn, đây chính là Thiên Thần thư viện, nó không phải một môn phái theo truyền thống nhưng nó là hy vọng, là cái nôi của bách tộc.
– Ai đến đối kháng Đại Đế mười hai Thiên Mệnh đây?
Dù có nhiều Thượng Thần kéo nhau vào chiến trường nhưng thế cục vẫn khá xấu cho Thiên Thần thư viện, đặc biệt bóng dáng Huyền Đế hiện trong mặt kính như bóng ma nặng nề bao phủ trái tim bất cứ ai trong Thiên Thần thư viện. Một vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh làm ai cũng phải e ngại, có đủ lý do khiến bất cứ người nào đều sợ hãi.
Vù vù vù vù vù!
Khi mọi người kiêng dè Huyền Đế thì cổ thế giới lóe ánh sáng lục, trong khoảnh khắc ánh sáng bao phủ nguyên Thiên Thần thư viện.
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm khe khẽ, các mảnh lá cây từ trên trời rơi xuống, mỗi miếng lá như đổ xuống sức sống xanh dạt dào cho Thiên Thần thư viện, khiến nguyên học viện tắm trong sức sống xanh.
Bóc!
Một cốc cây phá đất chui ên trong Thiên Thần thư viện, cây dần sinh trưởng, trong khoảnh khắc đã mọc thành cây to đâm trời, nhưng cây chỉ có một mảnh lá xanh.
Lá xanh biếc, dường như nó đại biểu cho một thế giới mới sinh ra.
Khi mảnh lá xanh đó xuất hiện thì tất cả lão sư, lão tổ Thiên Thần thư viện, Thượng Thần, Tiên Vương đến chi viện đều phấn khởi tinh thần gấp trăm lần. Trong khoảnh khắc bọn họ phục hồi huyết khí, tất cả học sinh, lão sư, lão tổ Tiên Vương đến chi viện quét sạch rã rời, vết thương cầm máu khép lại, tinh thần hăng hái, long uy hổ mãnh.
Không biết là lão tổ nào hét to một tiếng:
– Nhất Diệp Tiên Vương!
Tiếng la không vang dội nhưng chỉ cái tên Nhất Diệp Tiên Vương là đã đủ, dù gọi ra bằng thanh âm nhỏ nhất vẫn sẽ rung động hồn người, uy hiếp cửu thiên thập địa.
Khi miếng lá hiện ra, có người rống to:
– Nhất Diệp Tiên Vương, Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh của bách tộc chúng ta đến!
Đặc biệt một số học sinh Thiên Thần thư viện hốc mắt ướt nước, lệ ướt đẫm khuôn mặt hét to:
– Nhất Diệp Tiên Vương!
Có người gầm rống:
– Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh của bách tộc chúng ta!
Nhất Diệp Tiên Vương, Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh duy nhất của bách tộc, là niềm tự hào của nhân tộc. Đương nhiên Nhất Diệp Tiên Vương có huyết thống mị linh và nhân tộc nhưng khi nhắc tới Nhất Diệp Tiên Vương thì nhân tộc đều xem đó là Tiên Vương của mình.
Đại Đế đứng xem cũng hút ngụm khí lạnh thì thào:
– Nhất Diệp Tiên Vương sắp tới!
Nhất Diệp Tiên Vương, truyền kỳ của bách tộc, niềm tự hào của nhân tộc, trong bách tộc đương thời là người có thể chống lại Thế Đế, Huyền Đế. Cho đến nay vì có Nhất Diệp Tiên Vương khiến lòng bách tộc tràn ngập hy vọng, miễn Nhất Diệp Tiên Vương không gục ngã thì là bách tộc có vốn đối kháng ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Nhìn cây to chọc trời chỉ có một lá cây trong Thiên Thần thư viện, có kẻ lẩm bẩm:
– Nhất Diệp Tiên Vương sắp ra tay sao?
Thượng Thần chậm rãi nói:
– Không dễ vậy, giống như Huyền Đế, bọn họ sẽ không dễ dàng hành động. Nhất Diệp Tiên Vương cũng vậy, Huyền Đế cũng thế, đối phó của họ là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh.
– Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh không dễ ra tay.
Đại Đế thấp vị bàng quan gật gù nói:
– Thiên tru rất khủng bố, tuy nơi này là cổ thế giới, không ở trong Thập Tam Châu, xác suất thiên tru giảm thấp nhiều nhưng xác suất Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh trúng thiên tru cao hơn chúng ta rất nhiều. Nếu hai vị Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh cùng ra tay chỉ e xác suất thiên tru sẽ tăng lên gấp đô.
Học sinh Thiên Thần thư viện thở phào nhẹ nhõm:
– Nhất Diệp Tiên Vương lộ mặt, rốt cuộc có người đối kháng lại Huyền Đế được.
Huyền Đế ở khiến ai cũng thấy lòng bị đá đè, nhưng bây giờ Nhất Diệp Tiên Vương của bách tộc bọn họ ra mặt. Có Nhất Diệp Tiên Vương đối kháng Huyền Đế đem lại cơ hội cho Thiên Thần thư viện, khiến học viện có cơ hội đảo ngược thế cục.
Lưu Kim Thắng thấy cây to chọc trời thì lòng rung động, dù lão có mười một đồ đằng nhưng vẫn kính nể Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh:
– Nhất Diệp Tiên Vương cũng đến.
Cửu Kiếm Thượng Thần thì biến sắc mặt, đại thế rất xấu cho họ.
Trông thấy Nhất Diệp Tiên Vương cũng lộ mặt nhưng không khiến Lý Thất Dạ ngạc nhiên, phản ứng cực kỳ bình tĩnh, tất cả nằm trong dự liệu của hắn:
– Đã tới lúc Thiển lão đế lên sân.
Lý Thất Dạ nhìn lên trời đợi thời cơ, chờ cơ hội, hắn đang đợi một người, chờ kẻ địch cũ của mình, Thế Đế.
Vù vù vù vù vù!
Trên bầu trời Thiên Thần thư viện mở ra một đạo môn, rực rỡ sáng tỏ, có thể nói là chói lòa. Nhìn ra được đạo môn vượt qua các châu, là đạo môn siêu mạnh.
Bên kia đạo môn có một cái ghế đế, điêu bằng nham thạch, cổ xưa mà rộng rãi. Ghế đế không có trang sức gì nhưng tràn ngập đế uy, khiến người nhìn liền muốn bái lạy.
Chương 3014: Gặp lại Thế Đế
Một người ngồi trên ghế dá, một nam nhân vai gánh khung trời. Nam nhân ngồi yên nơi đó, dù ở thế giới khác nhưng trấn áp vô số người. Đại Đế Tiên Vương vừa nhìn thấy người này cũng đứng tim, hút ngụm khí lạnh.
Thấy nam nhân đó, Thượng Thần không kiềm được hét to một tiếng:
– Thế Đế!
Thế Đế, cái tên này như tiếng sấm nổ tung trong lòng vô số người. Ở cửu thiên thập địa, ở thiên giới vạn cương, hỏi tên ai có sức uy hiếp nhất, tên ai có thể bao trùm tất cả Đại Đế Tiên Vương thì chỉ có một người, Thế Đế!
Một nam nhân xuất thân từ thế gia xa xưa, một nam nhân có mười hai Thiên Mệnh, một nam nhân mặc chân tiên sáo trang, một nam nhân truyền thuyết tu luyện Thiên Thư, một nam nhân nắm giữ Thiên Quyền, một nam nhân lãnh đạo nguyên Thiên tộc.
Thế Đế cóất nhiều vinh diệu, nhiều truyền kỳ, từ thời đại của Viêm đế, Chung Nam Tiên Đế kết thúc sau đó tiến vào thời đại Thế Đế. Tuy đời sau nổi lên các vị Đại Đế Tiên Vương nhưng sức ảnh hưởng của Thế Đế vẫn xuyên suốt qua từng thời đại.
Về sau ra Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh khác như Xích Đế, Huyền Đế, Lan Đế, Nhất Diệp Tiên Vương, nhưng bàn về sức ảnh hưởng, sức mạnh khống chế tộc mình thì không so sánh với Thế Đế được.
Thế Đế không chỉ quản lý tộc mình mà còn có thể kêu gọi ba tộc Thần, Ma, Thiên, xứng là lãnh tụ Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Thế Đế ngồi đó chẳng nói một câu, nhưng gã lộ mặt, dù cách xa ở thế giới khác cũng quá đủ. Miễn Thế Đế lộ mặt thì chẳng còn gì mạnh mẽ hơn điều này.
Khi Thế Đế lộ mặt, đám học sinh Thiên Thần thư viện xanh mặt, thiên tài giỏi mấy cũng không tránh khỏi.
– Thế Đế!
Cái tên Thế Đế rất có sức uy hiếp, khiến người run rẩy.
Một số lão sư Thiên Thần thư viện cũng thầm hoảng, Thế Đế xuất hiện khiến đại thế dường như định sẵn.
Nhìn Thế Đế ngồi trên ghế đế, có người thì thào:
– Cái này là đang trong Thiên Quyền sao?
Thế Đế chỉ lộ mặt chứ không tự mình giá lâm, đạo môn nối với thế giới khác, dĩ nhiên chỉ tồn tại như Thế Đế mới mở ra đạo môn như vậy được.
Phát triển đến tình trạng này khiến một số Đại Đế Tiên Vương không ngờ, vì thế cục đã hoàn toàn vượt qua mọi người tưởng tượng.
– Đời này sắp biến thiên sao?
Nhất Diệp Tiên Vương, Thế Đế, Huyền Đế, trên đời chỉ có bốn vị Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh, bây giờ trừ Thanh Mộc Thần Đế mất tích ra ba vị Đại Đế đều đến.
Có người thì thào:
– Vạn cổ đến nay chưa từng gặp thịnh huống như vậy.
Ba vị Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh đều lộ mặt khiến mọi người thầm hoảng, nếu thật sự bùng nổ chiến trường, ba Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh ra tay sẽ đánh nát nguyên cổ thế giới, khi đó e rằng Thiên Thần thư viện sẽ thành tro bụi.
Vù vù vù vù vù!
Trong đạo môn bên Thế Đế có hai Đại Đế đi ra, khí thế khiếp người. Một Đại Đế cầm trường thương, khí thế một thương xuyên nguyên, Đại Đế khác lưng cõng thiên đao, phong thái một đao tuyệt hậu.
Hai vị Đại Đế cùng xuất hiện, không khí cổ thế giới trở nên túc sát, đặc biệt người họ phát ra khí thế khiến người rét run.
Thấy hai Đại Đế, nhiều người liếc nhau:
– Tuyệt Đao Thần Đế, Long Thương Ma Đế!
Hai người này không thuộc về Thiên tộc nhưng đi ra từ đạo môn Thiên Quyền.
Có Thượng Thần nghi hoặc hỏi:
– Tại sao Tuyệt Đao Thần Đế, Long Thương Ma Đế đi ra từ Thiên Quyền? Chẳng lẽ bọn họ đều gia nhập Thiên Quyền?
Chuyện này rất có thể xảy ra, Tuyệt Đao Thần Đế là Đại Đế có chín Thiên Mệnh, Long Thương Ma Đế là Đại Đế có mười Thiên Mệnh. Long Thương Ma Đế có tư cách vào Thiên Quyền.
– Chưa chắc.
Đại Đế thấp vị đến từ ma tộc chậm rãi nói:
– Đừng quên còn có một Binh Minh, đây là tổ chức Đại Đế trẻ tuổi nhất, Tuyệt Đao Thần Đế và Long Thương Ma Đế đều thuộc về Binh Minh.
Tuyệt Đao Thần Đế, Long Thương Ma Đế cười lớn:
– Thịnh yến như vậy nên tính cả phần của Binh Minh chúng ta!
Keng!
Thiên thiên đao ra khỏi vỏ, long thương phun ra nuốt vào, hai vị Đại Đế nháy mắt tham gia chiến trường giết hướng Thiên Thần thư viện.
Binh Minh là tổ chức Đại Đế trẻ tuổi nhất trong Thập Tam Châu, thời gian thành lập không lâu nhưng rất có tiềm lực. Nguyên Binh Minh tập hợp Đại Đế trẻ tuổi mà có tiềm lực rất mạnh.
Khó ai sánh bằng Tuyệt Đao Thần Đế, Long Thương Ma Đế nhưng lão sư Thiên Thần thư viện vẫn gầm lên muốn ngăn lại hai người:
– Giết!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chiến tranh Thiên Thần thư viện đã đánh tới khúc gay cấn, nhiều Tiên Vương, Thượng Thần giúp đỡ Thiên Thần thư viện nhưng quá nhiều kẻ thù, quá mức cường đại, Thiên Thần thư viện khó thể chịu nổi từng đợt công kích từ kẻ địch mạnh.
Phi Tiên Đế Tử thét dài:
– Phá!
Phi Tiên Đế Tử một mình chiến với kẻ đầu sư tử mình người, vừa thúc giục Phi Tiên Đế Tử trận đánh hướng Long Thương Ma Đế.
Phi Tiên Đế Tử chỉ đánh với kẻ đầu sư tử mình người thì chiếm ưu thế rất lớn, hiện tại có Long Thương Ma Đế tham gia làm giảm bớt ưu thế.
Ong ong ong ong ong!
Đạo môn Thiên Quyền lại mở, các Đại Đế đi ra, bọn họ đứng xếp hàng.
Thấy Đại Đế xếp hàng trước đạo môn, mọi người thầm run.
– Tám vị Đại Đế!
Một chốc có tới tám vị Đại Đế khiến đám người thầm rợn tóc gáy.
Ngay từ đầu bên Thiên Quyền đã ra tám vị Đại Đế nghĩa là Thiên Quyền quyết định làm mẻ lớn, quyết chí tiêu diệt Thiên Thần thư viện.
Tám vị Đại Đế đứng trước đạo môn nhưng không ra tay ngay, chỉ yên lặng đứng lộ ra khí túc sát. Sát ý của họ đã không cần miêu tả nhiều bằng bút mực, bọn họ quyết diệt Thiên Thần thư viện, thề thế không bỏ qua.
Nếu biết tình huống cuộc chiến thư kích Lý Thất Dạ thì sẽ phát hiện tám vị Đại Đế đã từng tham gia trận chiến ấy, khi đó mỗi người chịu tải hai Thiên Mệnh.
Lần này khác với trước là bốn vị Đại Đế Đạo Long Thiên Đế từng chân thân giá lâm thì không có mặt.
Một số lão sư Thiên Thần thư viện tuyệt vọng, lòng sợ hãi, có lão sư bi thương hét lên:
– Thiên Thần thư viện sắp tàn rồi sao?
Khi Thế Đế lộ mặt thì Thiên Thần thư viện trở nên nguy ngập, bây giờ trừ Tuyệt Đao Thần Đế, Long Thương Ma Đế ra còn có tám vị Đại Đế tham gia, trận thế sẽ có thành đả kích trí mạng cho Thiên Thần thư viện, chắc chắn sẽ hủy diệt học viện.
Ầm!
Thiên Thần thư viện rung bần bật, khu trung tâm bị người công phá. Có Đại Đế Tiên Vương cứng rắn kéo kho báu sâu dưới đất lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang lên, giờ phút này Thiên Thần thư viện nứt rạn li ti. Một số lão tổ chủ trì tiên dài cổ xưa buộc phải tham gia chiến trường. Mất đi các lão tổ chủ trì, cổ thế giới lại một lần nữa khuếch trương, nguyên Thiên Thần thư viện nứt rạn.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Từng tiếng tan vỡ không dứt bên tái, nguyên Thiên Thần thư viện nứt rạn, khó thểo cống đỡ lâu hơn, học viện sắp thành tro bụi.
Học sinh tuyệt vọng vội vàng lao ra Thiên Thần thư viện trốn đi xa:
– Thiên Thần thư viện sắp xong rồi, trốn đi!
Học sinh ở lại Thiên Thần thư viện đã tuyệt vọng, bọn họ buộc phải chạy ra.
Thấy cảnh tượng đó làm Thượng Thần luôn đứng một bên nhìn cũng bị rung động:
– Thiên Thần thư viện thật sự tiêu đời.
Thiên Thần thư viện sừng sững vô số năm tháng rốt cuộc tiêu tùng, một vật khổng lồ sắp ngã xuống.
Thế Đế ngồi trên ghế đế đôi mắt sâu thẳm nhìn Thiên Thần thư viện, từ tốn nói:
– Đã tới lúc.
Lý Thất Dạ ngồi trong Thư Phòng nhoẻn miệng cười:
– Đã tới lúc ta ra tay.
Dứt lời, Lý Thất Dạ ngồi trên ghế chậm rãi nổi lên trên cao.
Thấy Lý Thất Dạ lộ mặt thì đôi mắt sâu thẳm của Thế Đế bắn ra tia sáng khủng bố không gì sánh bằng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ tế ra Thiên Địa Ấn biến thành Tróc Long lâu.
Ầm!
Tróc Long lâu đánh ra Thiên Diệt Nã Tiên.
Đinh!
Ngàn vạn pháp tắc Tiên Đế từ trên trời giáng xuống, đế uy mênh mông, từng đợt pháp tắc như bàn tay tiên nhân bắt các Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần xâm nhập Thiên Thần thư viện.
Thấy Nã Tiên áp sát, các vị Đại Đế Tiên Vương ra tay:
– Phá!
Có Đại Đế Tiên Vương với tốc độ không gì sánh bằng né thoát Nã Tiên, có Đại Đế thét dài ra tay chém vạn pháp.
Đinh!
Pháp tắc Nã Tiên bị chặt đứt.
Đa số Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần thoát khỏi Nã Tiên, số ít Thượng Thần thấp vị không trốn thoát bị Nã Tiên bắt sống ném vào Tróc Long lâu luyện hóa.
Lý Thất Dạ vừa ra tay liền hấp dẫn đòn tấn công của tất cả kẻ xâm nhập, khiến những kẻ xâm ăng chú ý đến người trẻ tuổi xuất hiện trên bầu trời.
Trong tình huống này đám người xâm lăng nhìn hướng Lý Thất Dạ giảm bớt áp lực cho các lão tổ Thiên Thần thư viện rất nhiều.
Chương 3015: Thương Thiên điện
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Tới lúc cút khỏi Thiên Thần thư viện cho ta.
Lý Thất Dạ ngòi trên ghế lớn vươn tay ra.
Vù vù vù vù vù!
Thư phong vang tiếng răng rắc, các đại điện khép lại, tất cả đại điện tổ hợp thành một đại điện cổ xưa bàng bạc.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong phút chốc nguyên đại điện bùng nổ lực lượng hủy thiên diệt địa. Lực lượng hủy thiên diệt địa tuôn ra từ đại điện khuếch tán ra ngoài, trùng kích tất cả kẻ xâm nhập.
Lực lượng hủy thiên diệt địa ập đến dù là Đại Đế Tiên Vương cũng biến sắc mặt nói:
– Rút!
Cường đại như Đại Đế Tiên Vương cũng không muốn ngay mặt đỡ lực lượng này, bọn họ nhanh chóng rút lui, nháy mắt bao trùm cửu thiên.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lực lượng hủy thiên diệt địa trùng kích, vài Thượng Thần thấp vị rút đi chậm bị đánh thành mây khói, không có cơ hội hét thảm đã bị diệt ngay.
Cảnh tượng khiến tất cả người bàng quan rợn tóc gáy, rốt cuộc là lực lượng thế nào mà cường đại, khủng bố đến thế.
Kẻ đầu sư tử mình người hét to nói ra lai lịch của lực lượng:
– Thương Thiên điện!
Kẻ đầu sư tử mình người bàn tay to che trời chộp hướng đại điện cổ xưa bàng bạc.
Lý Thất Dạ hừ lạnh một tiếng:
– Cút!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đại điện hóa thành đạo nguyên tuôn ra ánh sáng cực kỳ nóng cháy, ánh sáng giết thần đồ đế, không gì sánh kịp, vô cùng khủng khiếp.
Bùm!
Tia sáng quá nhanh, quá cường đại, dù mạnh như kẻ đầu sư tử mình người cũng không tránh thoát được, không ngăn nổi, bị tia sáng bắn thủng ngực.
Phi Tiên Đế Tử thét dài:
– Kẻ yếu hèn co đầu rút đuôi, hiện hình cho ta!
Khi tia sáng bắn thủng ngực kẻ đầu sư tử mình người thì Phi Tiên Đế Tử dứt khoát tấn công ngay.
Đinh!
Các pháp tắc Đại Đế tuôn ra từ Thiên Thần thư viện đâm vào cơ thể kẻ đầu sư tử mình người, tỏa định mười bốn Thiên Mệnh trong người gã.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Phi Tiên Đế Tử khóa lại mười bốn Thiên Mệnh thì đại điện bắn ra ánh sáng lập tức đốt cháy mười bốn Thiên Mệnh, muốn luyện hóa chúng nó.
– Nguy rồi!
Tiên Vương mười một Thiên Mệnh điều khiển thân xác này biến sắc mặt hét to:
– Mau hiện thân!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ không dứt bên tai, trong khoảnh khắc mười bốn thân hình bàng bạc hiện ra, mười bốn Tiên Vương nháy mắt giáp lâm, chấp chưởng Càn Khôn, xoay chuyển vạn pháp.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Khi các tiếng đứt đoạn vang lên, mười bốn vị Tiên Vương chân thân giá lâm, nháy mắt chưởng chấp Thiên Mệnh của mình, bứt đứt pháp tắc khóa lại Thiên Mệnh.
Mười bốn vị Tiên Vương hiện ra, uy vô địch khủng bố nháy mắt tràn ngập thiên địa, vô số người run rẩy. Trận thế này quá cường đại, siêu kinh khủng.
Thấy trong mười bốn vị Tiên Vương có Tiên Vương mười một Thiên Mệnh mạnh nhất đám, người ta hút ngụm khí lạnh giật mình kêu lên:
– Túng Thiên Tiên Vương!
Thượng Thần bàng quan nhỏ giọng nói:
– Hắn… Hắn từng là học sinh của Thiên Thần thư viện.
Thượng Thần bách tộc trông thấy Tiên Vương đó thì nghiến răng rít:
– Túng Thiên Tiên Vương!
Túng Thiên Tiên Vương, một trong Tiên Vương mạnh nhất bách tộc, có mười một Thiên Mệnh, người sáng lập Túng Thiên giáo, từng là học sinh của Thiên Thần thư viện.
Có người thì thào:
– Năm Tiên Vương của Túng Thiên giáo, ba Tiên Vương của Tư Thần tông, sáu Tiên Vương của bách tộc, trừ Túng Thiên Tiên Vương ra trong mười bốn Tiên Vương có ba vị Tiên Vương từng là học sinh của Thiên Thần thư viện.
Tư Thần tông có bốn vị Tiên Vương nhưng vị Tiên Vương thứ nhất đã chết vào thiên tru.
Mười bốn Tiên Vương này không chỉ đều xuất thân từ bách tộc, có bốn vị Tiên Vương tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện.
Thượng Thần ma tộc nhỏ giọng nói:
– Cái này rõ ràng là bách tộc càng muốn tiêu diệt Thiên Thần thư viện.
– Gần quan được ban lộc, một núi không chứa hai cọp.
Đại Đế Thần tộc cười khẩy nói:
– E rằng bọn họ thèm muốn Thiên Thần thư viện không chỉ một, hai ngày ngắn ngủi.
Nghe thế mọi người tim rớt cái bịch. Người như Túng Thiên Tiên Vương, từng là học sinh của Thiên Thần thư viện làm sao không biết học viện có kho báu thế nào? Sao không khiến họ tim đập nhanh được? Ít ai chịu nổi sức hấp dẫn từ nội tình của Thiên Thần thư viện.
Phi Tiên Đế Tử nhìn đám Túng Thiên Tiên Vương, lạnh lùng nói:
– Đồ vong ơn phụ nghĩa!
Mặt Túng Thiên Tiên Vương đỏ rần, dù sao bọn họ đã từng là học sinh của Thiên Thần thư viện, khi Thiên Thần thư viện gặp nạn họ còn muốn tiêu diệt nó.
Túng Thiên Tiên Vương nói:
– Đế Tử, mạnh ăn thịt yếu là quy tắc của thế giới này.
Phi Tiên Đế Tử hừ lạnh một tiếng, không muốn nói nhiều nữa, dù sao trong đời lão đã trải qua rất nhiều chuyện như vậy.
Nhóm Túng Thiên Tiên Vương đã bị lộ nên cũng chẳng muốn ở lâu, bọn họ nhằm vào Thương Thiên điện:
– Chúng ta chỉ cần Thương Thiên điện, đưa cho chúng ta thì chúng ta sẽ đi ngay!
– Thương Thiên điện.
Đại Đế nhìn đại điện cổ xưa của Thư Phòng, khẽ nói:
– Là Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ trong truyền thuyết?
Thương Thiên điện, có người nói nó làThương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ, báu vật trấn viện của Thiên Thần thư viện. Không có ai biết là thật hay giả, nhưng xem uy lực Thương Thiên điện thì đám người đều cảm thấy tin đồn cũng có lý.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Muốn Thương Thiên điện, nằm mơ sao?
Lý Thất Dạ phất tay, tiếng răng rắc vang lên, Thương Thiên điện thu nhỏ còn cỡ nắm tay lơ lửng xoay quanh hắn.
Trong phút chốc mọi người đều quên công kích Thiên Thần thư viện, bị Thương Thiên điện hấp dẫn, dù sao trên đời không có thứ gì quý giá hơn Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ.
Với bọn họ thì trước tiên cướp được Thương Thiên điện hơn hẳn mọi thứ.
Túng Thiên Tiên Vương tiến lên một bước:
– Không biết Mục Thiên Tiên Đế là vị nào, nhưng dù đạo huynh mạnh cỡ nào thì đại thế hôm nay đã rõ, đạo huynh không bảo vệ được Thiên Thần thư viện, cũng không thể giữ Thương Thiên điện. Nếu đạo huynh giao Thương Thiên điện ra xem như giữ gìn Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ cho bách tộc chúng ta.
Mười ba Tiên Vương sau lưng Túng Thiên Tiên Vương tiến lên một bước, mắt nhìn Thương Thiên điện đăm đăm, trong mắt bọn họ không còn gì khác.
Chợt vang tiếng cười nhạt:
– Mặt dày vô sỉ.
Thanh thiên hiện ra, một người cưỡi trâu đến, nhàn nhã ung dung, lưng cõn thanh thiên, mắt có thế thiên địa.
Người đó cưỡi trâu đến, khinh thường nói:
– Túng Thiên, tiểu nhân như ngươi mà trở thành Tiên Vương đúng là kỳ tích vạn cổ.
Thấy người lưng cõng thanh thiên cưỡi trâu đến liền nhận ra lai lịch, hét to:
– Mục Thiên Tiên Đế!
Có người phấn khởi tinh thần:
– Lại một vị Tiên Đế Cửu Giới đến.
Mục Thiên Tiên Đế từng là một trong Tiên Đế của Hộ Thiên giáo, tự xưng Mục Thiên, có vô thượng thần thông.
Bị Mục Thiên Tiên Đế quát, mặt Túng Thiên Tiên Vương đỏ rần nhưng vẫn cố né, bình tĩnh nói:
– Chẳng qua là mạnh ăn thịt yếu, chẳng lẽ cả đời Mục Thiên đạo hữu chưa từng cướp đồ của ai?
– Đời ta giết vô số kẻ địch, ăn hiếp nhiều kẻ yếu.
Mục Thiên Tiên Đế cười nói:
– Nhưng ta không bao giờ vong ơn phụ nghĩa, thứ ăn cháo đá bát không có tư cách trở thành Tiên Vương! Cho nên hôm nay ta sẽ chém đồ vong ơn phụ nghĩa nhà ngươi thay cho Thiên Thần thư viện!
Túng Thiên Tiên Vương vốn đuối lý nhưng bị Mục Thiên Tiên Đế cười nhạo làm gã không nhịn được lạnh lùng quát:
– Mục Thiên, ta sợ ngươi chắc? Chưa biết là ai chém ai!
Mục Thiên Tiên Đế cười phá lên ngoắc Túng Thiên Tiên Vương:
– Nào nào nào, chúng ta tranh tài một trận thử.
Mắt Phi Tiên Đế Tử bắn ra sát khí khủng bố chặn đường mười ba Tiên Vương sau lưng Túng Thiên Tiên Vương:
– Ta cũng nên thanh lý môn hộ cho Thiên Thần thư viện, tẩy sạch dơ bẩn cho bách tộc!
Vì trong mười ba Tiên Vương có ba người là học sinh của Thiên Thần thư viện.
Bá Hổ cười nói:
– Ha, chuyện náo nhiệt như vậy sao có thể thiếu chúng ta? Đế Tử, nhớ tính phần hai chúng ta.
Đào Thọ Tiên Vương khinh thường nói:
– Đời Đào Thọ ta khinh nhất là loại phản đồ này!
Chỉ cần Phi Tiên Đế Tử ra tay thì Đào Thọ Tiên Vương vui lòng chém đám Tiên Vương bách tộc trước.
Thượng Thần Đại Đế của ba tộc Thần, Ma, Thiên cười nhạt đứng xem, vì đây là lúc bách tộc xấu mặt, bọn họ rất vui khi thấy nội đấu. Đám Tiên Vương bách tộc giết qua lại ngươi chết ta sống, bọn họ chờ nhặt của hời càng tốt.
Thấy các lão tổ Thiên Thần thư viện đều giận dữ, Lý Thất Dạ phất tay cười nói:
– Lo giữ gìn Thiên Thần thư viện trước đã.
Các lão tổ lấy lại tinh thần, tim đập nhanh. Đây là thời cơ siêu tốt, bọn họ lần lượt trở lại chủ trì tiên đài.
Vù vù vù vù vù!
Các luồng sáng dâng lên, Thiên Thần thư viện lần nữa bị ổn định, phòng ngự Thiên Thần thư viện thừa dịp này dâng lên.
Lý Thất Dạ cười nói với Mục Thiên Tiên Đế:
– Mục Thiên, dù ngươi muốn giết đồ ngu này cũng không cần gấp gáp, còn rất nhiều người đang như hổ rình mồi.
Mục Thiên Tiên Đế khom người chắp tay hướng Lý Thất Dạ:
– Lão sư nói rất đúng.Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Mục Thiên Tiên Đế trừng Túng Thiên Tiên Vương, cười khẩy nói:
– Ta đã theo dõi ngươi!
Túng Thiên Tiên Vương hừ lạnh một tiếng nhưng không vội ra tay, bởi vì lúc này ba tộc Thần, Ma, Thiên sống chết mặc bây, gã không muốn để ai ngư ông đắc lợi. Túng Thiên Tiên Vương mang theo mười ba Tiên Vương giám sát Thương Thiên điện của Lý Thất Dạ.
Bách tộc không nội đấu, Đại Đế Tiên Vương ba tộc Thần, Ma, Thiên liếc nhau.