1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 597 [Chương 2981 đến Chương 2985]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 597 [Chương 2981 đến Chương 2985]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2981: Đạo tràng

Nam Đế trở thành Tiên Vương có bốn Thiên Mệnh, chuyện này gây sóng thần trong Thiên Thần thư viện, khiến rất nhiều học sinh rung động. Học sinh thiên tài tyuệt thế như Đế Phủ khi thấy phong thái tuyệt thế của Nam Đế rồi cũng phải thán phục.

Những năm gần đây Thiên Thần học viện ra thiên tài lớp lớp. Thiên Thần học viện chưa bao giờ thiếu thiên tài, chẳng qua mấy năm nay một số học sinh quá chói mắt.

Trước không nói thiên tài tuyệt thế khác, chỉ tính một, hai giới gần đây như Nhân Thánh, Thiếu Niên Vương là đã rất chói mắt. Một người trở thành Tiên Vương, một người thành Thượng Thần có thiên phú nhất.

Nam Đế bây giờ thấp hơn Nhân Thánh, Thiếu Niên Vương một hai giới nhưng gã đã thẳng tiến trên con đường đi hướng Tiên Vương. Trong thời gian ngắn Nam Đế trở thành Tiên Vương, đây là điều rung động hồn người biết bao.

Thiên Thần học viện có bao nhiêu là thiên tài tuyệt thế, toàn là kẻ cao ngạo tự phụ, nhưng hôm nay bọn họ lu mờ trước Nam Đế.

– Nhân Tông ra yêu nghiệt.

Khi Nam Đế trở thành Tiên Vương, nhiều người liếm môi cực kỳ hâm mộ nói:

– Thiên Thần học viện sắp bồi dưỡng ra Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh, ài, đời này được vào Nhân Tông thì không còn gì tiếc nuối.

Thiên Thần học viện có bao nhiêu là thiên tài tuyệt thế, nhưng bọn họ không có tư cách vào Nhân Tông, bao gồm Nhân Thánh, Thiếu Niên Vương. Nam Đế được vào Nhân Tông chứng minh Thiên Thần học viện bồi dưỡng gã như Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh.

Nam Đế trở thành Tiên Vương, tin tức này rung động Thiên Thần học viện, khiến học sinh quên vụ Cổ Khải Hàng và Lý Thất Dạ giảng bài.

Khi ngày thứ năm đến, tất cả học sinh Thiên Thần học viện mới lấy lại tinh thần, từ trong rung động bị kéo trở lại hiện thực. Mọi người chợt nhớ Cổ Khải Hàng và Lý Thất Dạ giảng bài.

– Đi thôi, chúng ta đi nghe tiết học của Khải Hàng lão sư.

Đám học sinh lấy lại tinh thần chạy đi đạo tràng, mọi người không muốn bỏ qua Cổ Khải Hàng giảng bài. Với tập thể học sinh thì Cổ Khải Hàng giảng bài trong đạo tràng là cơ hội rất hiếm có.

Đạo tràng nằm ở ngoài Đế Phủ Thiên Thần học viện, một sơn cốc cực lớn. Nó không phải quảng trường. Nói đúng hơn đạo tràng là một đất kỳ diệu đại đạo.

Khi đứng trên bầu trời nhìn xuống thì đạo tràng như một đống đất đen chất lên. Nguyên đạo tràng trông rất thô ráp nhưng khi ngươi vào trong sẽ cảm nhận lực lượng thiên địa đại đạo dâng lên, cảm nhận được vô số pháp tắc đại đạo chuyển động dưới bàn chân.

Đằng trước nhất đạo tràng có một vách vực siêu lớn, vách đá màu mực đen. Nó là đạo tường hình thành từ đá đại đạo, hoàn chỉnh một thể, không trải qua điêu khắc gì. Có thể nói nó là thiên địa sinh ra. uẩn dưỡng lực lượng đại đạo.

Trên tường đạo có các lũ đạo văn rậm rạp xếp hàng, có thể nói này là tất cả đạo văn chất đống thành tường đạo. Trên tường trừ rậm rạp đạo văn ra còn có các đóa hoa do đạo văn đan xen thành. Những cánh hoa có nhiều có ít, nhìn từ dưới lên trên khán sẽ phát hiện các đạo văn đan xen thành đóa hoa càng lên cao cánh hoa càng nhiều, dường như càng cao thì hoa đạo nở càng tươi.

Trong những đóa hoa có một số khắc tên, số khác thì không. Xem kỹ những đóa hoa có khắc tên đều khiến người xem tim đập chân run, bởi vì những cái tên này nổi tiếng như cồn, có Tiên Đế, Tiên Vương, Đại Đế, cũng có Thượng Thần vô địch.

1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Những cái tên này đại biểu từng có Tiên Đế Cửu Giới, Thượng Thần vô địch giảng bài giảng đạo tại đây. Ví dụ Tiên Đế Cửu Giới như Nhất Diệp Tiên Vương, Tàm Long Tiên Đế, Tiên Vương bách tộc đều để lại uy danh lừng lẫy.

Chưa nhập học mà bên ngoài đạo tràng đã đông nghẹt người. Có nhiều học sinh ngồi trong đạo đài.

Giảng bài đạo tràng không chỉ là khiêu chiến với lão sư, còn là thử thách cho học sinh.

Đạo tràng không phải nơi tầm thường, nó có đất đạo cực kỳ nhiều chất cao lên. Lực lượng đại đạo nơi này rất sống động, pháp tắc đại đạo rất dễ cộng minh trong đây.

Với lão sư giảng bài, nếu trình độ không đủ thì giảng bài trong đạo tràng là không biết tự lượng sức mình. Dù sao trong giảng bài trong đạo tràng giảng tốt hoặc không sẽ phản hồi rất trực tiếp.

Ví dụ ngươi hiểu sâu sắc đại đạo, truyền dạy ảo diệu đại đạo tại đây cực tố thì nguyên đạo tràng sẽ cộng minh đại đạo. Giảng càng tốt trong đạo tràng thì cộng minh đại đạo càng mãnh liệt hơn.

Nên mới nói giảng bài trong đạo tràng phản hồi rất trực tiếp, không có lừa dối, tốt là tốt, không tốt thì không tốt.

Với học sinh nghe giảng, ngươi muốn nghe giảng trong đạo tràng cũng có ảnh hưởng rõ ràng,. Bởi vì đại đạo cộng minh rất trực tiếp.

Khi ngươi nghe bài trong đạo tràng, thu hoạch càng lớn thì được đến đại đạo cộng minh trong này càng mãnh liệt, nếu không thì ngược lại.

Có một số bài học sinh ra ảnh hưởng mặt trái cho việc tu hành của ngươi, nếu không trừ khử mặt trài này sẽ làm việc tu hành trì trệ.

Loại ảnh hưởng mặt trái này chưa chắc tại lão sư giảng dở mà vì bài học không thích hợp với ngươi.

Giống như ngươi là học sinh tu luyện công pháp băng hàn mà chạy đi nghe lão sư dạy đại đạo long viêm là tự chuốc rắc rối. Vì lão sư giảng càng tốt thì đại đạo cộng minh lực lượng long viêm càng lớn. Nước lửa tương khắc, nó sẽ mang đến ảnh hưởng mặt trái rất lớn cho ngươi.

Nên đa số học sinh Thiên Thần học viện tới nhưng đứng bên ngoài đạo tràng, trước khi lớp học chưa bắt đầu thì họ ôm tâm tình đứng xem.

Giảng bài lần này Cổ Khải Hàng dạy Pháp Diễn, Lý Thất Dạ là đạo tâm. Pháp Diễn hay đạo tâm đều là bài học không có thuộc tính, theo nghĩa rộng rã không ảnh hưởng mặt trái với học sinh.

Dù vậy trước khi lớp học chưa bắt đầu các học sinh không vội đi vào đạo tràng.

Học sinh có thể không vào đạo tràng nghe giảng, nhưng không vào đạo tràng thì thu hoạch sẽ nhỏ rất nhiều. Vì đại đạo cộng minh trong đạo tràng rất sống động, ngươi có thu hoạch trong lớp thì làm ít được nhiều, có thể nháy mắt gỡ bỏ thắc mắc tại hạ trong lòng ngươi.

Học sinh nhìn tường đạo đằng trước đạo tràng, thì thào:

– Không biết lần này Khải Hàng lão sư có thể khiến hoa đại đạo nở mấy cánh hoa.

Trên tường đạo có các hoa đại đạo, những hoa đại đạo xếp hàng từ dưới lên trên, càng lên cao cánh hoa càng nhiều.

Những hoa đại đạo này không phải một loại hoa, nó cũng không phải hình vẽ mà là đạo văn.

Khi lão sư giảng bài tại đây thì đạo văn trên tường đạo cũng dao động theo. Những đạo văn này chồng chất, đạo văn tùy theo dao động mà đan vào nhau hình thành hoa đại đạo.

Nếu bài học của lão sư khiến đại đạo cộng minh càng mãnh liệt thì dao động đạo văn trên tường đạo càng kịch liệt, đạo văn đan thành cánh hoa đại đạo cũng càng nhiều.

Nói đơn giản là ngươi dạy càng tốt thì đóa hoa đại đạo trên tường đạo càng có nhiều cánh hơn, hoa đại đạo mọc càng cao trên tường.

Học sinh Bách Đường nhìn các đóa hoa đại đạo trên tường đạo:

– Bình thường Khải Hàng lão sư giảng bài đều là diệu pháp vô song, ta cảm thấy lần này Khải Hàng lão sư Pháp Diễn tuyệt đối là tinh hoa. Chắc Khải Hàng lão sư có thể nở năm năm cánh hoa.

– Đúng rồi, Khải Hàng lão sư dư sức khiến hoa đại đạo nở năm cánh hoa.

Học sinh thiên tài Đế Phủ đồng ý:

– Tiếc rằng Khải Hàng lão sư hơi trẻ, nếu có ngày trở thành Cổ Thần thì không chừng có thể khiến hoa đại đạo nở rộ mười hai mảnh.

Trên tường đạo có nhiều hoa đại đạo nở nhưng càng lên cao thì hoa đại đạo càng ít, hoa đại đạo chỗ cao nở cánh hoa cũng nhiều hơn. Hoa đại đạo cùng cánh hoa xếp ngay ngắn thành hàng.

Hai hoa đại đạo ngay tít trên tường đạo đang nở, hai đóa có mười ba cánh, là hai hoa đại đạo nhiều cánh hoa nhất trong tường đạo.

Nhưng hai hoa đại đạo này không có tên, không ai biết người nào để lại.

Hàng thứ hai có sáu hoa đại đạo xếp hàng song song, sáu hoa đại đạo nở mười hai cánh hoa. Sáu đóa hoa đại đạo chỉ có hai cái là để lại tên, một hoa đại đạo khắc Nhất Diệp, hai chữ tràn đầy tiên khí. Một đóa khác là Mặc Thiên Quân, ba chữ thiết bút kim câu, cực kỳ cứng rắn.

Hàng thứ ba có mười một hoa đại đạo, hàng này nở mười một cánh hoa. Trong mười đóa hoa đại đạo có cái có tên có cái thì không. Trong đó có một hoa đại đạo rất dễ thấy, khắc niên hiệu Tàm Long Tiên Đế.

Hàng thứ bốn có mười ba đóa hoa đại đạo, hàng này hao có mười cánh. Trong ba mươi hoa đại đạo có cái khắc tên có cái không, đa số là tên Tiên Vương. Ví dụ có một hoa đại đạo khắc niên hiệu Tề Lâm Tiên Vương.

Càng đi xuống thì cánh hoa nở càng ít nhưng số lượng hoa đại đạo nhiều hơn. Đến hàng chót hoa đại đạo chỉ nở một cánh hoa.

Học sinh nhìn các đóa hoa đại đạo nở rộ trên tường đạo, cảm thán rằng:

– Đây đều là huy hoàng của Thiên Thần thư viện.

Nhìn những hoa đại đạo nở là biết chỗ này từng có các nhân vật tiếng tăm lừng lãy dạy học, ví dụ Tề Lâm Tiên Vương, Tàm Long Tiên Đế.

Chương 2982: Hoa đại đạo

Học sinh Đế Phủ nhìn hoa đại đạo trên tường đạo, thán phục nói:

– Phải rồi, Nhất Diệp Tiên Vương cũng có dạy bài ở đây.

Trong sáu đóa hoa đại đạo hàng thứ hai trên tường đạo có một cái viêtá hai chữ Nhất Diệp. Hai chữ toát ra tiên khí, là cái tên Nhất Diệp Tiên Vương từng nét ghi lại.

Giảng bài tại đây, hoa đại đạo nở ra là lão sư dạy học có thể để lại tên trên hoa, cũng có thể không ghi.

Thử nghĩ xem, Nhất Diệp Tiên Vương cũng từng dạy học tại đây, đã từng khiến hoa đại đạo nở rộ mười hai cánh hoa là chuyện kinh diễm biết bao.

Nhất Diệp Tiên Vương là Tiên Đế Cửu Giới thứ nhất và là duy nhất trong bách tộc có mười hai Thiên Mệnh. Nhất Diệp Tiên Vương là vị Tiên Đế Cửu Giới mười hai Thiên Mệnh thứ tám trong trăm ngàn vạn năm nay.

Ngẫm lại xem, Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh đều từng giảng bài giảng đạo trong Thiên Thần thư viện thì biết Thiên Thần học viện huy hoàng cỡ nào, nội tình rung động hồn người biết bao.

Nên khi học sinh Thiên Thần học viện đứng bên ngoài đạo tràng dù thiên phú cao cỡ nào, ghê gớm tới đây thì đều vứt kiêu ngạo sang bên, phải thu lại ngạo khí.

Nhất Diệp Tiên Vương mà còn giảng bài giảng đạo tại đây thì bọn họ có là gì? Nên học sinh không dám ngông cuồng tại đây.

Học sinh Thánh Viện nhìn trong sáu đóa hoa đại đạo hàng thứ hai có đóa hoa khắc Mặc Thiên Quân, cảm thán rằng:

– Mặc lão quá thần kỳ, không phải Tiên Vương nhưng hơn Tiên Vương.

Trong sáu đóa hoa đại đạo hàng thứ hai có bơn đóa không viết tên, hai hoa đại đạo viết. Trừ Nhất Diệp Tiên Vương ra còn một đóa hoa viết ba chữ Mặc Thiên Quân.

Nếu ngươi ở bên ngoài nhắc cái tên Mặc Thiên Quân có lẽ nhiều tu sĩ chưa từng nghe qua. Nếu ngươi nói mặc lão thì sẽ khiến người đời 61xn ghiêm nghị.

Tiên Đế Cửu Giớighê gớm đến mấy khi nghe cái tên mặc lão sẽ sinh ra kính ý. Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh ghê gớm như Nhất Diệp Tiên Vương khi gặp Mặc Thiên Quân cũng tôn kính gọi một tiếng lão sư.

Mặc Thiên Quân là lão sư lâu năm nhất Thiên Thần học viện, dạy dỗ quá nhiều học sinh xuất sắc, trong đó không thiếu Tiên Vương, Thượng Thần. Như Tề Lâm Tiên Đế đều được Mặc Thiên Quân dạy.

Nên Thiên Thần học viện từng có câu nói là nếu như ngươi có cơ hội học một lớp của Mặc Thiên Quân thì đời này sống không uổng phí, không uổng ngươi đọc sách trong Thiên Thần học viện.

Học sinh Đế Phủ cảm thán rằng:

– Ài, học viện đã lâu không xếp Mặc lão dạy học, không thi chúng ta được nghe một bài của Mặc lão là may mắn biết bao, siêu may mắn.

Nghĩ xem thành tựu giảng bài của Mặc Thiên Quân ngang bằng Nhất Diệp Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh, có thể tưởng tượng lão giảng bài ảo diệu biết bao.

– Không thể nào! Khi nào Kim Xà ngẫu nhiên nổi hứng mới giảng một lớp là cùng.

Có học trưởng nói:

– Nghe đâu lần trước Kim Xà giảng bài đã cách năm ngàn năm, e rằn lần này chúng ta không có cơ hội nghe Mặc lão giảng bài.

Có học đệ nhìn tường đạo, tò mò hỏi:

– Hai đáo hoa đại đạo hàng thứ nhất là ai để lại?

Hàng thứ nhất chỉ có hai đóa hoa đại đạo, nở mười ba cánh hoa, đều không để lại tên.

Nhất Diệp Tiên Vương, Mặc Thiên Quân chỉ có thể khiến hoa đại đạo nở mười hai cánh, trên bọn họ có hai đóa hoa đại đạo nở mười ba cánh hoa, nghĩa là có hai người thành tựu giảng bài cao hơn Nhất Diệp Tiên Vương, Mặc Thiên Quân.

Nhất Diệp Tiên Vương là Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh, Mặc Thiên Quân là lão sư kinh nghiệm lâu nhất Thiên Thần thư viện, hai người này lĩnh ngộ và hiểu biết đại đạo lẽ ra không ai vượt qua được, nhưng trên bọn họ có hai đóa hoa đại đạo nở mười ba cánh hoa, điều này khiến người vô cùng rung động.

– Đây là một điều bí ẩn, có người nói là một trong những bí ẩn thú vị nhất Thiên Thần học viện.

Học trưởng lớn hơn một giới lắc đầu nói:

– Từ đó đến giờ luôn có người suy đoán về hai dóa hoa đại đạo này, có nhiều truyền thuyết đủ kiểu.

Học trưởng tạm dừng, cười nói:

– Cách nói đáng tin nhất là lúc Thiên Thần thư viện thành lập do Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế để lại hai đóa hoa đại đạo.

Mọi người cảm thấy rất có lý. Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế là người mở ra cuộc chiến chung cực, hỏi ai vợt qua Nhất Diệp Tiên Vương, Mặc Thiên Quân trong đạo tràng thì Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế có khả năng lớn nhất.

– Chưa chắc.

Học trưởng nghiên cứu sâu lắc đầu nói:

– Ta có giở nhiều ghi chép về truyền thuyết hai đóa hoa đại đạo này nhưng không tìm ra cách nói cụ thể, đa số là lời vô căn cứ. Chưa chắc là Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế để lại hai đóa hoa đại đạo.

Học sinh dõng dạc kể vanh vách:

– Kết hợp lịch sử Thập Tam Châu từ thời đại đó bách tộc suy nhược lâu ngày, ba tộc Thần, Ma, Thiên chưởng chấp Thập Tam Châu. Tuy có tin đồn Chung Nam Thần Đế từng dạy học trong Thiên Thần học viện nhưng cá nhân ta cho rằng đa phần là Phi Tiên Đế đứng trên đài, biểu lộ tư thái cho đám Đại Đế Thiên, Ma, Thần. Khả năng Chung Nam Thần Đế truyền dạy tinh hoa đại đạo của mình cho tu sĩ bách tộc bình thường rất thấp.

Có học đệ tò mò không kiềm được tự hỏi:

– Nếu không phải Chung Nam Thần Đế thì là ai? Nếu có một đóa do Phi Tiên Đế để lại vậy hoa khác là của ai?

Học trưởng nói:

– Đây là là điểm thú vị nhất. Có vài ghi chép thật lâu trước kia bói về hai đóa hoa đại đạo, nhưng về sau bị xóa hết, không ai biết lý do cụ thể. Trong một số ghi lại chưa được kiểm chứng có một suy đoán to gan là hai hoa đại đạo không phải của Phi Tiên Đế hay Chung Nam Thần Đế để lại mà có người khác.

Học sinh không tin:

– Nếu Phi Tiên Đế cũng không phải thì ai được?

Mọi người nghĩ nát óc cũng không ra ai có thể để lại hoa đại đạo như vậy.

Học trưởng cười nói:

– Bởi vậy đây là bí ẩn của Thiên Thần thư viện, một bí ẩn cực kỳ thú vị, chưa từng có ai giải mở được nó.

Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều học sinh chạy đến, một số lão sư Thiên Thần học viện cũng đến xem.

Cổ Khải Hàng chưa tới mà đã có học sinh vào trong đạo tràng ngồi. Các học sinh vô cùng tin vào Cổ Khải Hàng, chắc chắn gã sẽ mang đến thu hoạch lớn cho bọn họ, nhất định sẽ khiến đại đạo của họ chấn động.

Khi đám đông học sinh tụ tập bên ngoài đạo tràng mà Mai Tiên Tử chưa tới, Túng Thiên thiếu chủ, Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng đều lại đây.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng dưỡng thương mấy ngày đã khỏe, dù gã bị thương rất nặng nhưng không trúng chỗ hiểm, ăn linh đan diệu dược vào, nằm trên giường vài ngày là khỏe.

Thấy nhóm Túng Thiên thiếu chủ đến, nhiều học sinh chào hỏi:

– Nhóm Túng Thiên thiếu chủ tới!

Khi mọi người chào hỏi, Túng Thiên thiếu chủ leo lên bục giảng, gã đứng trên đài nhìn tất cả học sinh đang ngồi.

– Huyền Cưc nhận phó thác của Khải Hàng lão sư hôm nay giảng bài hâm nóng trước cho Khải Hàng lão sư, cũng để mọi người biết hôm nay Khải Hàng lão sư giảng nội dung gì, có thích hợp với mọi người không.

Túng Thiên thiếu chủ nhìn các học sinh đang ngồi, chậm rãi nói:

– Huyền Cực không biết tự lượng sức mình, tai đây giảng sơ đề cơng Pháp Diễn của Khải Hàng lão sư, có nói nông cạn xin mọi người chỉ ra cho.

Túng Thiên thiếu chủ hâm nóng không khí thay Cổ Khải Hàng không khiến người bất ngờ. Trước kia Túng Thiên thiếu chủ có dạy thay cho Cổ Khải Hàng, bây giờ gã giảng đại cương trước cũng hợp tình hợp lý, không có gì không ổn.

Các học sinh nghe đại cương xong mới quyết định có nghe bài của Cổ Khải Hàng hay không cũng chẳng muộn, nhìn rađược gã chuẩn bị đầy đủ cho lần này.

Tuy Túng Thiên thiếu chủ là học sinh Thiên Thần học viện nhưng học viện không hạn chế ai giảng bào trong đạo đài. Huống chi Túng Thiên thiếu chủ Thượng Thần có một đồ đằng, túm lại gã có tư cách đứng trên bục giảng.

Trong khi Túng Thiên thiếu chủ giảng bài, Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng tiến vào đạo tràng ngay, ngồ ĩuống lắng nghe.

Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng là lãnh tụ Thánh Viện, Bách Đường, hai người vào sân cổ vũ cho Túng Thiên thiếu chủ làm nhiều học sinh hai học đường lần lượt vào sân. Các học sinh này đi theo Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng.

Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã vào sân, đám tiểu đệ bọn họ sao có thể không ủng hộ? Huống chi Túng Thiên thiếu chủ giảng bài không đến mức kém cỏi, trong Bách Đường đã có rất nhiều học sinh từng nghe Túng Thiên thiếu chủ giảng bài.

Túng Thiên thiếu chủ chưa giảng bài đã có học sinh Đế Phủ vào sân, gã là lãnh tụ học sinh thiên tài trong Đế Phủ, đám học sinh thiên tài nói sao cũng phải nể mặt ba phần.

Còn chưa giảng bài, mọi người không biết khóa học có thích hợp mình hay không mà đã có nhiều học sinh ngồi vào đạo tràng, nhìn quanh toàn là đông người.

– Hôm nay mở màn giảng về Pháp Diễn.

Túng Thiên thiếu chủ nhìn các học sinh ngồi trong đạo tràng nghe giảng, chậm rãi nói:

– Nội dung của bài bao gồm tâm đắc Khải Hàng lão sư mày mò đại đạo mấy năm nay, có thể nói là tâm huyết của lão sư. Tuy không dám nói là độc bộ thiên hạ nhưng kiến giải độc đáo riêng một ngọn cờ.

Chương 2983: Giảng bài

Túng Thiên thiếu chủ chậm rãi nói có lớp có lang, trôi chảy, nói vừa đúng. Túng Thiên thiếu chủ không phải lần đầu tiên giảng bài, lúc gã dạy thay cho Cổ Khải Hàng đã tích lũy kinh nghiệm đầy đủ, nên dù giảng bài trước mặt nhiều học sinh, đứng trong đạo tràng giảng bài thì gã vẫn trầm ổn, ứng đối ung dung.

Nhìn từ điểm này phải nói Túng Thiên thiếu chủ rất mạnh, kinh nghiệm phong phú, nếu đạo hạnh tiến thêm một bậc thang thì có cơ hội ở lại Thiên Thần học viện nhâm giáo.

– Khải Hàng lão sư giảng Pháp Diễn chủ yếu là phát huy uy lực công pháp, nên Khải Hàng lão sư sáng chế ra cách đào móc tiềm lực công pháp, phát huy uy lực môn công pháp đến mức lớn nhất, thậm chí là lớn vô cùng.

Túng Thiên thiếu chủ nói về diệu dụng miệng phun qua sen, đại đạo diệu không thể tả.

Vù vù vù vù vù!

Khi Túng Thiên thiếu chủ giảng thì pháp tắc đại đạo đạo tràng bắt đầu mấp máy, một pháp tắc giãn ra như dòng nước chuyển động. Khi Túng Thiên thiếu chủ giảng tới chỗ diệu dụng thì pháp tắc đại đạo nhảy nhót như tinh linh, cực kỳ tuyệt vừi, tựa tiên nữ nhẹ múa.

Cùng lúc đó, đạo văn trên tường đạo nhúc nhích, đạo văn như sóng gợn tới lui, như sóng lăn tăn trên biển cả. Đưa mắt nhìn đạo văn dao động như sắp đan vào vô thượng thiên chương.

Học sinh ngay từ đầu vào đạo tràng nghe giảng vì đó là Túng Thiên thiếu chủ, Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng, chủ yếu là cổ vũ.

Nhưng Túng Thiên thiếu chủ càng nói càng diệu, học sinh ở bên ngoài đạo tràng quan sát nghe mê mẩn, ngày càng nhiều học sinh tiến vào đạo tràng ngồi nghe giảng.

Nữ nhân

Từng tiếng đạo minh vang lên, học sinh trong đạo tràng nghe càng lúc càng mê mẩn thì đại đạo của họ cũng cộng minh theo đạo tràng. Quanh thân học sinh hiển hiện tưng pháp tắc chuyển động đan xen bện thành đại đạo của họ. Đại đạo cũng thì uốn cong lúc hì giãn ra, lực lượng đại đạo như nước suối tuôn ra, lực lượng đại đạo liên miên chảy vào cơ thể học sinh, nhiều học sinh trong đạo tràng toàn thân thoải mái.

Nghe bài trong đạo tràng lĩnh ngộ càng nhiều hì thu hoạch càng lớn, được lực lượng đại đạo cũng càng mạnh, mở ra đại đạo càng dễ dàng.

Học sinh nghe bài trong đạo tràng lần lượt dẫn tới đại đạo cộng minh, mỗi người cộng minh mạnh yếu khác nhau, thu hoạch cũng khác.

Học sinh bên ngoài đạo tràng sẽ không có loại đại đạo cộng minh này. Muốn đại đạo cộng minh thì khi nào ở trong đạo tràng mới có thu hoạch đó, dù sao không thể tùy tiện khiến đại đạo cộng minh, nó cần thiên thời địa lợi.

Túng Thiên thiếu chủ giảng càng lúc càng diẹu, ngày càng nhiều học sinh tham gia. Đa số học sinh Bách Đường vào đạo tràng, học sinh Thánh Viện cũng kéo nhau vào khá đông, nhiều học sinh Đế Phủ đi vào.

Một số học sinh không tham gia có lẽ vì mang thù với Túng Thiên thiếu chủ, hoặc vì thiên phú siêu cao, thực lực cực mạnh.

Dù vậy khi Túng Thiên thiếu chủ giảng đến cuối bài đã có hơn phân nửa học sinh Thiên Thần học viện vào đạo tràng nghe gã giảng bài.

Túng Thiên thiếu chủ chậm rãi nói:

– Đại đạo kỳ diệu có trăm ngàn vạn cách nói. Khải Hàng lão sư chỉ là ra cho mọi người một con đường trong đạo hải mênh mông…

Cuối cùng Túng Thiên thiếu chủ trình bày xong đại cơng của Cổ Khải Hàng.

Túng Thiên thiếu chủ nói xong trong đạo tràng rộ lên tiếng sấm.

Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng trước tiên vỗ tay, đứng lên hoan hô:

– Giảng hay quá!

Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng cố ý muốn cỗ vũ, các học sinh đều vỗ tay vì Túng Thiên thiếu chủ giảng hay thật, thêm vài năm nữa không chừng gã sẽ có tư cách trở thành lão sư của Thiên Thần học viện.

Vù vù vù vù vù!

Cùng lúc đó, tường đạo sau lưng Túng Thiên thiếu chủ sáng lên.

Rào rào!

Thanh âm như dậy sóng, đạo văn trên tường đạo hóa thành sóng gợn từng đợt nối nhau.

Ong ong ong ong ong!

Đạo văn đan xen hóa thành một đóa hoa đại đạo, hi sóng trên tường đạo lặn xuống thì vang hai tiếng bóc bóc, đóa hoa đại đạo nở hai cánh hoa.

Nhìn hoa đại đạo để lại hai cánh hoa trên tường đạo, học sinh hét to:

– Hoa đại đạo hai cánh hoa!

Tiếng kinh thán rộ lên:

– Túng Thiên thiếu chủ giỏi quá, thêm hai năm nữa là có thể ở lại hâm giáo rồi.

Nhiều học sinh phụ họa:

– Đúng rồi, Túng Thiên thiếu chủ có thể làm lão sư.

Túng Thiên thiếu chủ để lại ba chữ Vương Huyền Cực trênhoa đại đạo, đây là tên của gã.

Túng Thiên thiếu chủ cười nói:

– Nói ra thật xấu hổ, ta nói chưa được tốt, không thể truyền đạt thuyên thuật ảo diệu của Ngâm Thiên Tiên Đế đầy đủ.

– Ngươi đã nói rất tốt:

Một thanh âm tràn đầy đạo vận vang lên:

– ếu ngươi nhập đạo sớm hơn vài năm không chừng đã đuổi kịp ta.

Một người đạp không tới, khí vũ hiên ngang, siêu thoát thong dong. Người đó như sĩ tử bước ra từ trong tranh, quý khí khó tả, ưu nhã không thể tả xiết. Từng cử chỉ không có khí thế khiếp người nhưng đầy hơi thở tôn quý.

Dù nam nhân không dùng khí thế đè người nhưng khi ngươi đứng trước mặt người đó thì sẽ nghiêm nghị, đứng thẳng dậy.

Nhiều tiếng hoan hô vang lên:

– Khải Hàng lão sư!

Tất cả học sinh trong đạo tràng đứng dạậ, có học sinh kêu lên.

Một số học sinh mê đắm nhìn Cổ Khải Hàng phong thái vô song muốn chảy nước miếng:

– Khải Hàng lão sư đẹp trai quá, không chỉ là thiên tài số một Thiên Thần học viện chúng ta, còn là chàng đẹp trai nhất Thiên Thần học viện.

Chuyện đám học sinh Thiên Thần học viện thích Cổ Khải Hàng chẳng phải bí mật gì, dù sao mẫu người rồng phượng trong cõi người như gã đi đến đâu cũng sẽ hấp dẫn chú ý. Biết bao thiếu nữ vừa gặp đã trao trọn con tim cho thiên tài như Cổ Khải Hàng.

Thấy Cổ Khải Hàng đến, một số học sinh cao hơn mấy giới thở dài, lòng đầy phức tạp:

– Cổ Khải Hàng.

Trong Thiên Thần học viện bình thường ba, bốn năm là tốt nghiệp trời trường, cũng có học sinh tự nguyện ở lại đào tạo sâu. Thiên Thần học viện có điều kiện nhất định với mẫu học sinh này.

Lần này Cổ Khải Hàng dạy học trong đạo tràng khiến nhiều học sinh lớp lớn đều đi ra, bọn họ muốn xem thử có nên nghe gã dạy học không.

Trong Thiên Thần học viện cái danh Thiếu Niên Vương Cổ Khải Hàng như sấm bên tai, ai chẳng biết tiếng gã? Thượng Thần trẻ tuổi nhất, thiếu niên thiên tài có cơ hội trở thành Cổ Thần nhất.

Bên ngoài đạo tràng, nhiều học sinh từng cùng giới với Cổ Khải Hàng đều cảm khái thở dài. Học sinh bọn họ còn ở lại Thiên Thần học viện đào tạo sâu, Cổ Khải Hàng thì không chỉ trở thành Thượng Thần bảy đồ đằng, còn là lão sư có tiềm lực nhất, thiên phú nhất Thiên Thần học viện.

So sánh kéo giãn khoảng cách hai bên, không trách đám học sinh cùng giới hoặc cao hơn Cổ Khải Hàng mấy giới rất là cảm khái.

Khi Cổ Khải Hàng bước vào đạo tràng thì học sinh đứng bên ngoài như thủy triều ùa vào. Học sinh Đế Phủ lúc trước cao ngạo đứng bên ngoài đạo tràng cũng vào trong, ngồi xuống chuẩn bị nghe Cổ Khải Hàng giảng bài.

Trong nháy mắt đạo tràng đông đcú biển người. Học sinh ba học đường Thiên Thần học viện đều vào đạo tràng nghe giảng, ít có học sinh Đế Phủ, Thánh Viện, Bách Đường nào không vào trong.

Không chỉ học sinh ba học đường ngồi nghe giảng, một số học sinh lớp lớn cũng vào trong. Đám học sinh lớp lớn này có một số là học sinh thiên tài ở lại tiếp tục đào tạo sâu, một số học sinh vốn là Thượng Thần.

Những học sinh lớp lớn hứng thú rã rời khi Túng Thiên thiếu chủ giảng bài, dù sao gã chưa tới trình độ bọn họ muốn.

Sau khi Cổ Khải Hàng đến thì những học sinh lớp lớn ở lại đào tạo sâu phần lớn ngồi xuống, vì bọn họ có nghe đại cương Túng Thiên thiếu chủ nói, cảm thấy bài của Cổ Khải Hàng đáng để nghe.

Nhìn người đông đúc, Tư Tông Thần Tử cảm thán rằng:

– Sức hấp dẫn của Khải Hàng lão sư đúng là lớn lao, số người nghe giảng nhiều không thua gì những lão sư kinh nghiệm lâu năm trong học viện giảng bài.

Túng Thiên thiếu chủ nói:

– Lão sư lĩnh ngộ đại đạo hơn xa nhiều Thượng Thần. Chẳng qua lão sư hơi trẻ tuổi, cho lão sư lắng đọng thêm vài năm là có thể bắt kịp lão sư kinh nghiệm lâu hoặc vượt qua. Tương lai lão sư nhất định sẽ trở thành Cổ Thần, thành tựu của lão sư không phải ai đó lai lịch không rõ sánh bằn.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Lão sư giảng bài chắc chắn xuất sắc tuyệt vời, sẽ đánh bại họ Lý.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng nói:

– Chờ họ Lý lên đài mất mặt đi, bằng vào hắn mà có tư cách so tài với Khải Hàng lão sư? Không biết tự lượng sức mình.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã hoàn toàn trở lại với Lý Thất Dạ nên gã bất chấp, không có gì không dám nói.

Tư Tông Thần Tử, Túng Thiên thiếu chủ thì giữ kẻ hơn Lục Kiếm Thiểu Hoàng, hai người chỉ cười.

Túng Thiên thiếu chủ mỉm cười nói:

– Lần này lão sư chắc chắn nhất minh kinh nhận, chờ xem đi, sẽ có kịch vui xem.

Túng Thiên thiếu chủ cười đầy bí hiểm.

Cổ Khải Hàng đứng trên bục giảng nhìn đám học sinh đông đúc trước mắt:

– Gần đây Khải Hàng bế quan tham đại đạo có điều ngộ, lĩnh ngộ chút ít, không dám tự tham khảo tâm đắc nên lấy ra chia sẻ cùng mọi người.

Cổ Khải Hàng chậm rãi nói:

– Lần này giảng Pháp Diễn cũng là vấn đề chúng ta thường gặp khi tu luyện, là hạch tâm liên quan tới diễn hóa chung cực ảo diệu đại đạo…

Chương 2984: Tài hoa tuyệt thế

Cổ Khải Hàng từ từ kể ra, gã mơ miệng liền phun chân ngôn, đạo hóa vạn pháp. Cổ Khải Hàng mới giảng không lâu thì tiếng vù vù vang lên, đại đạo ngân cùng, vạn pháp chìm nổi.

Trong thời gian ngắn nội dung Cổ Khải Hàng giảng hấp dẫn nhiều học sinh, lớp lớn hay lớp dưới đều như nhau.

Những học sinh cùng giới hoặc cao hơn Cổ Khải Hàng mấy giứi đều bị nội dung gã giảng bài hấp dẫn, ngồi xuống đạo tràng.

Chỉ có số ít học sinh đứng ngoài đạo tràng xem, bọn họ đều có lý do không đi vào ngồi.

Có lão sư Thiên Thần học viện xuất hiện, mấy lão sư đến toàn là lão sư trẻ tuổi.

Có một lão sư gật gù khen:

– Nói hay lắm!

Lão sư này vào đạo tràng ngồi nghe Cổ Khải Hàng giảng bài.

Xem mấy vi lão sư ngồi xuống, đám học sinh đứng bên ngoài đạo tràng kinh thán khâm phục nói:

– Nhóm Chu lão sư cũng tới, Cổ Khải Hàng giảng hay thật.

Cổ Khải Hàng là thiếu niên thiên tài, thiên phú cao khiến người thán phục. Nhưng Cổ Khải Hàng còn trẻ, mới là Thượng Thần bảy đồ đằng.

Đổi lại chỗ khác thì Thượng Thần bảy đồ đằng là tràn đầy ghê gớm, nhưng chẳng là gì trong Thiên Thần học viện. Lão sư Thiên Thần học viện kém nhất cũng cỡ mười đồ đằng trở lên.

Hơn nữa lão sư trẻ tuổi ở lại Thiên Thần học viện nhâm giáo có ai không phải thiên tài tuyệt thế? Dù bọn họ không kinh diễm bằng Cổ Khải Hàng nhưng vẫn là thiên tài tuyệt thế, các Thượng Thần chưa chắc kém hơn gã.

Bởi vậy Cổ Khải Hàng giảng bài, lão sư thế hệ trước sẽ không đến nghe giảng vì gã chưa đến độ cao đó. Lão sư trẻ tuổi cùng lắm ôm thái độ xem chơi, chưa chắc vào đạo tràng nghe.

Bây giờ mấy vị lão sư trẻ tuổi ngồi vào đạo tràng nghe giảng chứng minh Cổ Khải Hàng dạy hay thật, diệu không thể tả. Nội dung Cổ Khải Hàng dạy làm lão sư cùng đẳng cấp cũng bị hấp dẫn, chịu ngồi xuống ghế nghe.

Học sinh cao hơn Cổ Khải Hàng một giới ở lại Thiên Thần thư viện tiếp tục đào tạo sâu nghe đến đây mở miệng khen:

– Cổ Khải Hàng đã chuẩn bị đầy đủ, lần này hắn lấy được hoa đại đạo năm cánh không thành vấn đề.

– Đúng, đáng giá ngồi vào nghe.

Học sinh khác cùng giới với Cổ Khải Hàng gật đầu nói:

– Tiếc rằng ta tu luyện là đại đạo ôm nhất, nếu không ta cũng suy xét về Pháp Diễn mà hắn nói.

Nói tới đây học sinh hơi tiếc nuối.

Có một học trưởng thấy học sinh nghe say sưa thì hỏi:

– Tại sao học đệ không vào ngồi nghe?

– Hừ! Ta và Cổ Khải Hàng là trời sinh đối thủ một mất một còn, lúc xưa đánh một trận rồi nước lửa không dung.

Học sinh hừ lạnh một tiếng:

– Nhưng công nhận Cổ Khải Hàng lần này nói rất hay. Lão sư tên Lý Thất Dạ của Thư Phòng không đấu lại Cổ Khải Hàng, Lý Thất Dạ thua chắc.

Học sinh này và Cổ Khải Hàng là kẻ thù sống chết, gai mắt nhau nhưng học sinh này phải công nhận gã dạy quá hay.

Học sinh cao hơn Cổ Khải Hàng một giới gật gù tán thán:

– Đúng,nội dung lần này của Cổ Khải Hàng khó thể soi mói, với tuổi tác của hắn có thể nói là tiềm lực vô cùng. Nhiều lão sư thế hệ trước so với Cổ Khải Hàng cũng bị lu mờ.

– Thiên phú của Cổ Khải Hàng chỉ có Nhân Thánh là ngang ngửa, hắn lĩnh ngộ đại đạo còn hơn cả Nhân Thánh. Về tư chất Nhân Thánh không bằng Cổ Khải Hàng, chẳng qua nhò có huyết thống tốt.

Học sinh đối địch với Cổ Khải Hàng nói:

– Ta rất rành Cổ Khải Hàng, hắn dám đánh một trận với người tức là đã chuẩn bị đầy đủ, nắm chắc tuyệt đối.

Học sinh này từng thua trong tay Cổ Khải Hàng nên hiểu gã sâu sắc:

– Lão sư Lý Thất Dạ liều lĩnh nhận khiêu chiến của Cổ Khải Hàng là thất sách, hắn không biết rõ Cổ Khải Hàng. Lần này hắn quyết đấu với Cổ Khải Hàng thì thua chắc, nếu Lý Thất Dạ thua Cổ Khải Hàng tuyệt đối không cho hắn dễ dàng xuống đài, có lẽ sẽ bị nhục nhã.

Học sinh này nghe nội dung Cổ Khải Hàng giảng bài liền biết lão sư tên Lý Thất Dạ xui rồi. Nếu để Cổ Khải Hàng thắng, Lý Thất Dạ tuyệt đối không an toàn rút ra được, chỉ sợ sẽ bị Cổ Khải Hàng nhục nhã, thậm chí rất có thể không làm lão sư được nữa.

Học sinh lớp lớn gật đầu nói:

– Cổ Khải Hàng định lập uy đây, chỉ có thể nói Lý Thất Dạ xui xẻo rơi vào tay Cổ Khải Hàng.

Cổ Khải Hàng miệng phun hoa sen, nói hoa mỹ, mặt đất tuôn ra suối vàng:

– Đạo là gốc vạn pháp, vạn pháp là diễn tu hành.

Công nhận Cổ Khải Hàng nói quá tốt.

Ong ong ong ong ong!

Tất cả học sinh trong đạo tràng tỏa ánh sáng, đại đạo của họ diễn biến, lực lượng tại hạ bàng bạc tuôn ra như suối phun, tình hình rất đồ sộ.

Cổ Khải Hàng miệng phun hoa sen khiến đạo văn trên tường đạo hóa thành đại dương mênh mông. Tất cả học sinh cảm giác mình đang ngồi trong đạo hải nghe đạo tham thiền, lực lượng đại đạo toàn thân cực kỳ hùng hồn, trong thời gian ngắn bọn họ thông đạt vạn pháp, có thể phát huy công pháp đến cực hạn.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, bài học nói xong, tường đạo tuôn ra ánh sáng đại đạo hùng hồn, đạo văn như sóng to dây lên cao.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khoảnh khắc Cổ Khải Hàng nói xong, đại đạo vô cùng vô tận trong đạo tràng bắn lên cao. Tất cả học sinh cùng đại đạo cộng minh, một đại đạo như thác đổ xuống, lực lượng đại đạo như biển cả tràn ngập nguyên đạo tràng, trường hợp này quá đồ sộ.

Bài giảng của Cổ Khải Hàng diễn biến ảo diệu đại đạo khiến lực lượng đại đạo trong đạo tràng dao động điên cuồng, pháp tắc đại đạo trở nên cực kỳ sống động, đây là đạo tràng công nhận gã. Cổ Khải Hàng đã lấy được tinh túy Pháp Diễn.

Bóc bóc bóc!

Trên tường đạo hiện một đóa hoa đại đạo, các cánh hoa nở ra, hoa đại đạo nở sáu cánh hoa.

Vù vù vù vù vù!

hoa đại đạo có sáu cánh hoa tỏa ánh sáng nhạt xếp hàng.

Nhìn hoa đại đạo sáu cánh hoa, học sinh kinh kêu:

– Sáu cánh hoa!

Chu lão sư khẽ thở dài:

– Khải Hàng huynh ghê gớm thật, lần trước ta giảng đạo chỉ có bốn cánh hoa.

Chu lão sư cảm thán rằng:

– Thực lực của Khải Hàng huynh sắp đuổi kịp các vị nguyên lão học viện rồi.

Mấy vị lão sư nghe giảng đề tán thán, công nhận thành tựu của Cổ Khải Hàng. Với tuổi của Cổ Khải Hàng mà được hoa đại đạo sáu cánh hoa, cho gã lắng đọng thêm vài năm là có thể bắt kịp tồn tại như Tề Lâm Tiên Vương.

– Khải Hàng lão sư nói hay quá!

Trong đạo tràng rỗ lên tiếng vỗ tay như sấm mùa xuân, tất cả học sinh vỗ tay. Học sinh trong đạo tràng hết sức hưng phấn, bọn họ nhiệt liệt công nhận Cổ Khải Hàng, vì bài giảng của gã cho mọi người thu hoạch rất phong phú.

Học sinh trong đạo tràng siêu hưng phấn, bao nhiêu người hét to:

– Khải Hàng lão sư là tấm gương của chúng ta!

Có học sinh mượn cơ hội này hét chói tai với Cổ Khải Hàng, tỏ tình luôn:

– Ta yêu Khải Hàng lão sư. Khải Hàng lão sư quá thần kỳ, chắc chắn sẽ đánh Lý Thất Dạ lão sư tơi bời!

Mấy lão sư nghe giảng rất là cảm thán.

Chu lão sư cười trêu:

– Chúng ta không được yêu thích bằng Khải Hàng huynh, xin đi trước.

Cổ Khải Hàng vẫn phong độ phiên phiên, không hấp tấp, khiến đám người phục sát đất.

– Đa tạ mọi người dạà yêu, Cổ Khải Hàng giảng có gì không hay mong mọi người thứ lỗi cho.

Không khí trong đạo tràng nóng bỏng, vô số học sinh hét chói tai vì Cổ Khải Hàng. Khen gã, thanh âm át nhau, qua một lúc sau mới lặng xuống.

Cổ Khải Hàng để lại chữ Cổ Khải Hàng trên hoa đại đạo, điều này đáng giá gã để lại tên mình.

Cổ Khải Hàng đi xuống bục giảng, thong dong quý khí cười nói:

– Tiếp theo là lúc Thất Dạ huynh phát huy, Khải Hàng xin rửa tai lắng nghe.

Nghe Cổ Khải Hàng nói, học sinh đạo tràng lập tức đứng dậy rời khỏi đạo tràng. Đạo tràng như bờ cát sau khi thủy triều rút đi, một mảnh trống trơn không bóng người.

Không thể trách học sinh bạc nghĩa, dù sao Lý Thất Dạ chưa từng dạy bài học trong Thiên Thần học viện, mọi người không biết trình độ của hắn thế nào, dù muốn nghe hắn dạy cũng ôm thái độ đứng xem.

Hơn nữa nhiều học sinh không hứng thú với đề bài đạo tâm, bọn họ cho rằng thứ như đạo tâm hư vô mờ mịt, không giúp ích gì cho việc tu hành.

Trong đạo tràng một mảnh tĩnh lặng, không có học sinh nào chịu ở lại, đối lập rõ ràng với bài giảng của Cổ Khải Hàng không khí náo nhiệt.

Thấy đạo tràng không bóng người, dù có học sinh muốn vào cũng do dự. Dù sao trước mắt bao người, một mình đi vào đạo tràng thì quá bắt mắt.

– Có người vào trong không?

– Đạo tâm bình thường có gì hay mà nghe?

Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng cười- Học sinh Bách Đường chúng ta không hứng thú với bài giảng như vậy.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói câu đó không chỉ cho mình nghe cũng là nói với học sinh Bách Đường.

Chương 2985: Ai đến nghe giảng

Đám người bên ngoài đạo tràng nhìn nhau, trong đạo tràng trống rỗng, đối lập quá lớn với cảnh tượng náo nhiệt vừa rồi.

Thấy đạo tràng trống rỗng, học sinh nhìn quanh, không thấy Lý Thất Dạ lộ mặt:

– Lý lão sư đâu?

Cổ Khải Hàng không nói chuyện, chỉ đứng bên cạnh đạo tràng cười tủm tỉm nhìn vào trong, phong độ phiên phiên.

Thấy đạo tràng trống rỗng, có học sinh nhỏ giọng hỏi:

– Sao lão sư chưa tới?

– Ha, cái này khó nói.

Học sinh Bách Đường cười gian:

– Khải Hàng lão sư giảng quá tốt, trong lão sư trẻ tuổi học viện không ai vượt qua được, không lão sư trẻ nào giảng tốt hơn Khải Hàng lão sư nên bây giờ ai lên đài đều là mất mặt. Có lẽ ai đó chưa chiến đã sợ, không dám lên đài giảng bài.

Học sinh Bách Đường này cố ý nịnh Cổ Khải Hàng, dù sao gã là lão sư giảng bài trong Bách Đường.

– Hiện tại không muốn lên đài cũng đã muộn.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười âm trầm:

– Nếu không có can đảm lên đài thì còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại Thiên Thần học viện nhâm giáo?

Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã liều mạng, dù sao gã và Lý Thất Dạ thề không đội trời chung nên không thèm nể mặt. Huống chi phụ thân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng là người hộ đạo Nhân Thánh, Thượng Thần mười một đồ đằng, sau lưng gã có Cổ Khải Hàng chống lưng, nên gã bất chấp, chưa biết ai sẽ cười đné cuối cùng.

– Có người vào sân.

Mọi người nhìn qua, có người mang ghế vào đạo tràng, vào trước nhất là Lưu Kim Thắng, Kim Hoàn Thiết Tí, Dạ Hân Tuyết.

Lưu Kim Thắng dẫn Dạ Hân Tuyết, Kim Hoàn Thiết Tí tìm góc trong đạo tràng ngồi xuống, rất điệu thấp, tư thái thấp, dường như không muốn gây chú ý.

Mọi người thấy nhóm học sinh đầu tiên đi vào là học sinh Thư Phòng thì có người cười âm trầm:

– Chuyện này đương nhiên. Dù sao là lão sư Thư Phòng, học sinh Thư Phòng đến nghe bài lão sư của mình không có vấn đề gì.

Có mặt Cổ Khải Hàng, học sinh Bách Đường đứng cạnh gã càng làm càn, nịnh rõ ra mặt:

– Ha, nếu học sinh không tới nghe bài của hắn không chừng sau này ba học sinh đó đừng mong sống yên, lỡ bị làm khó dễ thì sao?

Tuy nhiều người bên ngoài đạo tràng chỉ trỏ ba người Lưu Kim Thắng, buông lời cười nhạo nhưng ba người giữ im lặng, ngồi yên trong góc.

Lại có một học sinh vào sân, nàng đi một mình.

– Lại có người

Học sinh này là Đào Đình trong Bách Đường.

Mặc kệ Lý Thất Dạ giảng bài gì, Đào Đình được hắn quan tâm chăm sóc nên tất nhiên sẽ đến nghe. Huống chi Đào Đình biết Lý Thất Dạ mạnh hơn bất cứ lão sư nào, hắn giảng bài tuyệt đối không kém.

Đào Đình vào trong rồi không lên tiếng, ngồi cùng ba người Lưu Kim Thắng.

– Đó chẳng qua là Đình học muội sao?

Đào Đình khá nổi tiếng trong Bách Đường, nàng xuất thân bình dân, có được thành tích như hôm nay rất không dễ dàng. Huống chi trog Bách Đường có nhiều người mến mộ theo đuổi Đào Đình.

Đào Đình khá nổi tiếng trong Bách Đường, khi nàng vào ngồi thì mấy nữ học sinh Bách Đường cũng ngồi theo. Mấy nữ học sinh toàn là đệ muội chơi thân với Đào Đình.

Có mấy học sinh Bách Đường xuất thân bình dân lén bàn bạc rồi vào đạo tràng ngồi cùng nhóm Đào Đình:

– Chúng ta cũng đi vào nghe bài thử.

Học sinh Bách Đường có đủ loại người. Học sinh xuất thân danh môn như nhóm Lục Kiếm Thiểu Hoàng tụ thành một vòng, một số học sinh bình dân không muốn đi chung với họ.

Đào Đình có chút danh tiếng, danh vọng trong học sinh bình dân Bách Đường. Khi các tỷ muội của Đào Đình vào ngồi, mấy học sinh nam Bách Đường xuất thân bình dân bàn bạc rồi vào trong đạo tràng, ngồi xuống cạnh Đào Đình.

Học sinh Bách Đường khinh thường hừ mũi:

– Hừ! Một đám bình dân, cho dù ôm đoàn sưởi ấm thì sao? Cũng chỉ là đốm lửa nhỏ.

Học sinh Bách Đường này lạnh lùng nói:

– Bách Đường có mấy phế vật như vậy chỉ có thể sống trong đoàn thể nhỏ, bọn họ không tư cách vào đoàn thể có chút cân nặng.

Nhưng học sinh Bách Đường mới nói xong thi một nữ nhân đi vào đạo ràng, nàng rất điệu thấp, không ra tiếng, yên lặng ngồi kế bên nhóm Đào Đình.

Thấy nữ nhân ngồi xuống bên Đào Đình, học sinh Bách Đường há hốc mồm.

– Là Diệu Thiền học tỷ!

Có người không tin vào mắt mình.

Học sinh đứng cạnh Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhỏ giọng nói:

– Thiểu Hoàng, là Diệu Thiền học tỷ kìa.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng biểu tình cực kỳ khó xem, mặt lúc xanh lúc trắng, không nói nên lời.

Người vào trong đạo tràng ngồi là Diệu Thiền, so với nhóm Đào Đình hì nàng có sức ảnh hưởng tuyệt đối trong Bách Đường. Mọi người không rõ ràng lai lịch của Diệu Thiền, gia thế không hiển hách bằng Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhưng nàng vào học đường được nhiều học sinh ủng hộ. Nhiều học sinh khi gặp vấn đề sẽ hỏi ý Diệu Thiền, huống chi trong Bách Đường Thiên Thần học viện biết bao nhiêu học sinh nam mến mộ nàng.

Nhiều học sinh Bách Đường biết Lục Kiếm Thiểu Hoàng thích Diệu Thiền, nhưng gã bị Lý Thất Dạ đánh te tua, giờ Diệu Thiền tới cổ vũ cho hắn như cái tát đánh vào mặt Lục Kiếm Thiểu Hoàng. Đặc biệt học sinh mới nói chuyện mặt càng đỏ rực, không dám nói nữa.

Thấy Diệu Thiền đi vào nghe giảng, một số học sinh trong Bách Đường vốn xích mích với Lục Kiếm Thiểu Hoàng cũng chạy vô ngồi. Trong phút chốc có mấy chục học sinh ngồi trong đạo tràng chờ nghe giảng.

Tư Tông Thần Tử thấy cảnh đó hừ lạnh một tiếng:

– Các học sinh ở đây chờ nghe giảng mà người giảng bài mãi chưa tới, bài học như thế không nghe cũng được.

Đám người Tư Tông Thần Tử đứng chung chiến tuyến với Cổ Khải Hàng, lúc này gã sẽ không bênh vực hắn mà thừa dịp đạp hắn.

Học sinh Thánh Viện hùa theo:

– Đúng rồi, lão sư như thế quá kiêu ngạo. Lão sư Thánh Viện chúng ta là lão sư kinh nghiệm lâu năm trong học viện mà không cao gái như vậy. Chúng ta đừng nghe loại giảng bài này.

Học sinh Đế Phủ hừ lạnh một tiếng:

– Đúng, chúng ta đừng nghe, kênh kiệu, lên giá còn hơn các vị nguyên lão.

Lão sư Đế Phủ là nguyên lão trong Thiên Thần học viện, giờ thấy Lý Thất Dạ không đến thì bọn họ hừ lạnh.

– Đạo tâm không có để nghe, lão sinh thường hay nói.

Túng Thiên thiếu chủ chậm rãi nói:

– Các bạn học Đế Phủ chúng ta đều có đạo tâm kiên định, tự mình mày mò được rồi, cần gì nghe người ta chỉ điểm.

Học sinh đứng cạnh Túng Thiên thiếu chủ phụ họa:

– Đúng, ta cảm thấy bài đạo tâm này hay là các bạn học Đế Phủ đừng nghe, chẳng sao cả.

Lúc này một thanh âm trong trẻo vang lên:

– Tố Dao xuất quan đến chậm.

Một nữ nhân tuyệt thế vô song nhẹ nhàng lướt đến, là Mai Tố Dao. Nàng vào đạo tràng, ngồi chung với đám học sinh Đào Đình.

Thấy Mai Tố Dao đến, mấy chục học sinh trong đạo tràng rất vui.

– Mai Tiên Tử cũng tới!

Ban đầu trong bọn họ chỉ có Diệu Thiền là có thể giữ thể diện, hiện tại Mai Tố Dao cũng đến thì tình huống khác hẳn, ít ra không chỉ dám học sinh bình dân bọn họ nghe bài của Lý Thất Dạ.

Trong phút chốc học sinh Thánh Viện, Đế Phủ ngó nhau, vẻ mặt lúng túng.

– Mai Tiên Tử cũng đến nghe.

Mai Tố Dao xinh đẹp làm bao nhiêu người thần hồn điên đảo, thiên phú của nàng không chỗ soi mói. Thậm chí đám người cho rằng thiên phú của Mai Tố Dao cao hơn Túng Thiên thiếu chủ nhiều, chẳng qua không tiện nói ngoài miệng.

Hiện tại Mai Tố Dao cũng tự mình đến nghe Lý Thất Dạ dạy học khiến đám học sinh khâm phục, mến mộ nàng rất lúng túng. Bình thường bọn họ chắc chắn sẽ như sao quanh trăng sáng đi theo nàng ròi.

Giờ bọn họ đã nói mấy lời đó, bây giờ đi vào theo Mai Tố Dao thì không ổn. Đặc biệt đám người đứng cạnh Lục Kiếm Thiểu Hoàng, Túng Thiên thiếu chủ tỏ rõ phải về phe Cổ Khải Hàng, lúc này mà đi vào sẽ bị bọn họ ghi thù, không chừng sau này sẽ bị vùi dập.

Không phải tất cả học sinh Thánh Viện, Đế Phủ đều theo phe Túng Thiên thiếu chủ, một số học sinh thiên tài sớm gai mắt bọn họ.

– Chúng ta đi nghe bài của Lý lão sư đi, đạo tâm của ta không ổn, nghe cũng tốt.

Bình thường bọn họ không dám đối đầu với Túng Thiên thiếu chủ, giờ Mai Tố Dao có thiên phú nhất Đế Phủ, được yêu thích nhất cũng tiến vào nghe giảng thì bọn họ sợ gì? Cả đám quang minh chính đại vào đạo tràng.

Trong đạo tràng đã có hơn một tăm học sinh ngồi, chờ Lý Thất Dạ giảng bài.

Học sinh hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Mới hơn một trăm học sinh, so với Khải Hàng lão sư có mấy vạn học sinh nghe giảng thì không tính gì.

Đám người Mai Tố Dao ngồi xong Lý Thất Dạ vẫn chưa xuất hiện, hắn không ra mặt. Chờ một lúc lâu, một số học sinh bên ngoài đạo tràng mất kiên nhẫn.

Học sinh không nhịn được hừ mũi:

– Hừ! Dạy có một bài học có cần lên giá vậy không?

Các học sinh lên tiếng:

– Đúng rồi, cao giá quá vậy!

Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Nếu không phải đám học sinh này chờ xem Lý Thất Dạ xấu mặt thì bọn họ đã đi từ lâu, không hứng thú nghe hắn giảng bài.

Cổ Khải Hàng chậm rãi nói:

– Thất Dạ huynh, các bạn học ham hỏi như khát, chờ đợi luân âm tuyệt thế của Thất Dạ huynh. Các bạn học không kịp đợi, chỉ muốn lập tức được nghe Thất Dạ huynh dạy bảo. Thất Dạ huynh có thể lên đài bây giờ không?

Giọng Cổ Khải Hàng không lớn nhưng nguyên Thiên Thần học viện đều nghe giọng gã.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ