Đế Bá Audio Podcast
Tập 572 [Chương 2856 đến Chương 2860]
❮ sautiếp ❯Chương 2856: Lại gặp Huyết Di tộc
Kim Qua và Lý Thất Dạ gặp nhau nhưng kõung đột, mọi người hiểu quá khứ giữa hai người thật sự xóa bỏ. Cái chết của Thiên Hoàng Thái Tử, Hoàng Chủ Thiên Hoàng trở nên mờ nhạt, không còn ai nhắc tới nữa.
Dù có cựu thần Thiên Hoàng quốc muốn báo thù cho lão chủ tử cũng không dám nhắc lại nữa, vì thái độ của Kim Qua đã đặt dấu chấm hết. Cho các lão thần Thiên Hoàng quốc một trăm lá gan cũng không dám chất vấn quyền uy của Đại Đế.
– Kim Qua đúng là bất phảm, mạnh hơn Cuồng Thiểu Thiên Đế nhiều.
Có Thượng Thần thấy cảnh đó gật gù nói:
– Vượt qua được chướng ngại thì sẽ lướt qua, Cuồng Thiểu Thiên Đế không hiểu đạo lý này nên mới có kết cuộc như thế.
Sau khi Kim Qua đi. Nhóm Thích Hồn Lâm rất tò mò về cuộc trò chuyện.
Viễn Hoang là một kỷ nguyên sót lại, một trong kỷ nguyên sót lại lớn nhất Tham Tác chi địa. Hiếm hơn là kỷ nguyên sót lại như Viễn Hoang còn đầu sỏ sống sót.
Tham Tác chi địa có vài kỷ nguyên sót lại nổi tiếng, nhưng mỗi kỷ nguyên toàn là mảnh đất chết, không có sinh mệnh may mắn sống sót.
Viễn Hoang khác biệt, còn nhiều đầu sỏ sống.
Nhưng những đầu sỏ sống sót chỉ có thể mãi mãi ngủ say trong kỷ nguyên sót lại, bị chôn vùi dưới tường ngã gạch đổ vĩnh viễn.
Bởi vì bọn họ đã không thuộc về kỷ nguyên này mà là thời gian rời xa dương thế. Nếu bọn họ muốn rời khỏi Viễn Hoang thì chết chắc, bước chân ra Viễn Hoang thì thời gian ức ức vạn năm chảy nhanh trên người họ. Dù mạnh đến mấy thì bọn họ cũng không chịu nổi thời gian ức ức vạn năm trôi qua, sẽ thành treo.
Viễn Hoang cực kỳ mênh mông, có nhiều nơi vô cùng nguy hiểm, dù là Đại Đế Tiên Vương đến chưa chắc an toàn rút lui, rất có thể sẽ chết thảm tại đây.
Có một chỗ trong Viễn Hoang bí ẩn quái dị, nơi này ít ai đến gần, Đại Đế Tiên Vương mười Thiên Mệnh cũng không muốn tới.
Nơi này nằm ở chỗ xa xôi trong Viễn Hoang nhưng vị trí ngay chính giữa.
Sương khói bao phủ nơi này, lực lượng bí ẩn bao trùm, bên ngoài khó thể xem rõ tình hình bên trong. Có lực lượng cường đại không gì sánh bằng đã ngăn cách hết thảy dòm ngó.
Nơi này không chỉ có sương khói bao phủ, toàn bộ màu đen là chính. Đưa mắt nhìn sương tím đen trên bầu trời, đậm đặc không thay đổi như máu nửa khô sóng sánh.
Tại đây có các tòa kiến trúc, bề ngoài còn giữ nguyên vẹn. Mỗi kiến trúc nơi này không hoa lệ, không bệ vệ. Các kiến trúc xây bằng loại đá đen không biết tên, mỗi tòa rất đơn giản nhưng thực dụng, cực kỳ vững chắc.
Các kiến trúc sừng sững tại chỗ cho ngươi cảm giác suốt kiếp không thể tan vỡ, kiến trúc bằng đá đen đặc biệt dày nặng, như thể trời sập cũng không thể đè sụp những kiến trúc.
Nên biết trong kỷ nguyên sót lại đa số kiến trúc đều sẽ vỡ nát, như nơi này tất cả kiến trúc còn nguyên vẹn thì phải nói là kỳ tích.
Nếu ngươi đi trong các tòa kiến trúc nơi này sẽ có ảo giác là chốn này từng hiến tế cái gì. Bao nhiêu năm tháng đã qua, khi ngươi đi trong kiến trúc này sẽ nghe tiếng gào thét thê lương, tiếng rên rỉ đau đớn quanh quẩn bên tai.
Ảo giác đó làm người rùng mình, người nhát gan sẽ sợ đến nỗi không dám đi tiếp.
Chỗ sâu nhất nơi này cũng là khu trung tâm, nơi đó có một tế đài đá đen. Tế đài không quá lớn nhưng rất tinh tế, cực kỳ phức tạp. Tế đài do các khối đá đen nhỏ chất thành, mỗi cục đá đen nhỏ vừa khít như một tế đài nguyên chỉnh một thể.
Kiến trúc nơi này toát lên vẻ thô ráp, tạo hình bình thường. Tế đài lại khác, nó như tác phẩm nghệ thuật, trải qua trăm ngàn vạn điêu khắc gọt giũa.
Lúc này có một Cuồng Thiểu Thiên Đế vây quanh tế đài, bọn họ mặc áo đen, che mặt. Họ vòng quanh tế đài, trong miệng lẩm bẩm thì thầm dường như đang cầu nguyện hoặc ngâm xướng.
Trên tế đài đặt một quan tài màu đen nằm ngay chính giữa, đầu hướng bắc, đuôi hướng năm, đại thế giắt ngang thiên địa.
Đám người vây quanh tế đài là đội Huyết Di tộc ngồi Số Hiệu Vạn Cổ tới đây, bọn họ nâng quan tài màu đen đã mở nắp.
Đám người Huyết Di tộc vây quanh tế đài lầm rầm tung niệm, người ngoài không nghe hiểu ngôn ngữ được, nó là ngôn ngữ cổ xưa, không thuộc về thế giới này.
Nên biết chỗ này là trung tâm Viễn Hoang, dù ngươi biết chỗ này chưa chắc tới được, có là Đại Đế Tiên Vương cường đại cũng khó tới nơi. Có thể nói ngươi chưa đến mục đích đã chết thảm giữa đường.
Nhưng Huyết Di tộc thì khác, bọn họ có sâu xa chặt chẽ với Viễn Hoang. Nó là mảnh đất hung với người khác nhưng Huyết Di tộc cảm giác dành cho Viễn Hoang là về nhà, phải xem nhà có nhận bọn họ không.
Mấy chục người Huyết Di tộc vây quanh tế đài ngâm tụng, nói chính xác hơn là ngâm tụng để mở ra quan tài màu đen. Dường như bọn họ đang cầu nguyện, hoặc nói, hoặc cầu xin.
Xoẹt!
Thanh âm khẽ khàng vang lên, nhỏ hầu như không nghe thấy. Trong quan tài màu đen vươn ra tơ máu.
Đây không phải tơ máu, chính xác hơn là xúc tu đỏ rực. Không chỉ một xúc tu, cái xúc tu này bám trên nắp quan tài, dọc theo quan tài màu đen chậm rãi bò ra ngoài quan tài rồi vươn xuống tế đài.
Xúc tu đỏ thẫm mấp máy bò trông như máu đang chảy, chảy từ quan tài màu đen ra ngoài tế đài.
Xcú tu mảnh nhỏ tràn đầy quan tài màu đen giống như thoáng chốc sinh trưởng vô số hành tu, làm người rợn tóc gáy. Khi các xúc tu mấp máy làm người ta buồn nôn muốn ói.
Ngày càng nhiều xúc tu đỏ rực vươn ra khỏi quan tài màu đen, tình hình càng quái dị, giống như có vô số huyết trùng bò ra quan tài màu đen rồi chui vào tế đài.
Cùng với ngày càng nhiều xúc tu đỏ rực thì giọng mấy chục Huyết Di tộc lầm rầm càng vang dội. Ban đầu bọn họ rì rầm về sau cao giọng tụng niệm, thân thể đong đưa cảm giác như tẩu hỏa nhập ma.
Đang lúc Huyết Di tộc cử hành nghi thức thì một thanh âm nhàn nhã cắt ngang nghi thức của họ:
– Đã bao nhiêu năm rồi mà các ngươi vẫn klo chết tâm, có phải nên đồ diệt toàn bộ Huyết Di tộc thì các ngươi mới chịu thôi?
Thanh âm vang lên đột ngột làm nghi thức chợt ngừng. Xúc tu đỏ rực trong quan tài màu đen như giật mình vèo một tiếng trốn về quan tài màu đen.
Đột nhiên bị ngắt ngang nghi thức làm mấy chục người Huyết Di tộc vụt xoay người trừng Lý Thất Dạ, đó nếu bọn họ có mặt. Dù không có mắt vẫn khiến người biết bọn họ tức giận.
Người nói chuyện là Lý Thất Dạ, hắn ung dung đi tới, hờ hững liếc Huyết Di tộc cực kỳ tức giận, hắn chễm chệ ngồi xuống tế đài.
Lý Thất Dạ liếc thứ trong quan tài màu đen, cười nói:
– Tuy một sinh mệnh mới ra đời không nhất định đại biểu cho tội ác, nhưng với tính cách của ta có nên hủy diệt hết các ngươi không đây?
Đám người Huyết Di tộc thoáng chốc nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, dù không có mắt bọn họ vẫn nhìn hắn.
Đám người Huyết Di tộc hoang mang, không dám lỗ mãng. Tuy họ không biết lai lịch của Lý Thất Dạ, không rõ hắn mạnh cỡ nào nhưng bản năng đặc biệt của chủng tộc làm họ kiêng kỵ hơi thở Lý Thất Dạ phát ra, dường như hắn là khắc tinh của họ. Người Lý Thất Dạ có hơi thở khác với người hường, thứ đó làm Huyết Di tộc rất sợ.
Chương 2857: Lai lịch của Huyết Di tộc (1)
Một người bước ra từ nhóm Huyết Di tộc áo đen bao phủ, thanh âm già nua:
– Đạo hữu, chúng ta không có ác ý, chúng ta tới đây chỉ để cầu nguyện chứ không làm ác.
Người này chắc có quyền uy nhất trong những người có mặt.
– Không có ác ý?
Lý Thất Dạ bật cười nói:
– Theo ta thấy khi Huyết Di tộc các ngươi xuất hiện ở đây thì đã không thể tính toán là có ác ý hoặc không.
Đối phương lặng im, cuối cùng chậm rãi nói:
– Trên người đạo hữu toát ra quang minh nhưng không có nghĩa là chúng ta hướng tới hắc ám, chúng ta chỉ là chủng tộc có sinh mệnh, không phải trời sinh tà ác hắc ám.
– Quang minh?
Lý Thất Dạ cười nghiền ngẫm:
– Ta không biết trên người của ta có quang minh không nhưng ta biêtá ta là đao phủ đồ sát sinh vật hắc ám. Có phải ai trời sinh là tà ác hắc ám không thì có vài thứ khó nói. Ngươi có phải là sinh linh dưới đồ đao của ta không? Các ngươi sẽ kêu gào dưới đồ đao của ta?
Đối phương rùng mình, có mấy chục cường giả Huyết Di tộc ở đây, toàn siêu mạnh nhưng không dám lỗ mãng, bọn họ kiêng kỵ hơi thở riêng biệt của Lý Thất Dạ.
Huyết Di tộc nói quang minh là Lý Thất Dạ có đạo tâm độc nhất, đạo tâm trái ngược hẳn với chủng tộc bọn họ sinh ra, có thể nói đạo tâm là khắc tinh trái ngược khởi nguyồn của Huyết Di tộc.
– Chúng ta không phải sinh linh tà ác.
Người Huyết Di tộc chậm rãi nói:
– Chúng ta không hề đi làm ác, chúng ta chỉ là chủng tộc sống ở thế giới này, không khác gì với Thiên, Ma, Thần.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Lúc trước là ai cắn nuốt vô số sinh mệnh? Đương nhiên Vạn cổ đến nay các tộc tàn sát nhau, người chết đếm hoài không hết. Chết hàng ngàn trăm vạn người, không thể kết luận ai là quang minh, ai là hắc ám. Nhưng khi vượt qua vạch giới hạn, ai đến từ hắc ám nhìn liền biết.
Người Huyết Di tộc im lặng trước lời nói của Lý Thất Dạ.
Người này biện luận:
– Chúng ta chỉ muốn sinh tồn, chỉ muốn éo dài tiếp, đơn giản vậy thôi. Không phải chúng ta muốn xưng bá thế giới này hay thay thế chủng tộc khác, chúng ta chỉ mong kéo dài qua các đời.
– Kéo dài hậu đại? Chỉ vì sống sót?
Lý Thất Dạ cười khẽ nói:
– Ta không cần biết lý do có thật không, không muốn biết. Ta chỉ muốn nói rằng khi hắc ám còn chưa bị trừ hết thì ta sẽ suy xét có giơ đồ đao hướng các ngươi không. Giống như tại sao sinh linh trên đời dám tới gần ta mà các ngươi thì không dám.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Vì nó đến từ căn nguyên của các ngươi. Ta có đạo tâm chìm nổi trong thế gian nhưng không lay động, phá thiên địa, đồ vạn vực, mọi thứ trên đời không thể đỡ. Ta đến từ thế gian, sống ở thế gian, mở to mắt trông chừng thế gian. Các ngươi đến từ hắc ám, những chuyện khác không cần ta nói nhiều hơn. Đây là hai con đường, đường trái ngược nhau. Nên đạo tâm của ta là khắc tinh cho các ngươi.
– Vì vậy ta không muốn hỏi các ngươi có phải muốn sinh tồn hay không, nếu đến từ hắc ám thì đã tới lúc ta đồ sát.
Lý Thất Dạ nhìn Huyết Di tộc chằm chằm, chậm rãi nói:
– Ta chưa giơ đồ đao lên không phải vì lòng nhân từ, chẳng qua mọi thứ trên đời đều có khả năng.
– Mọi thứ đều có khả năng.
Người Huyết Di tộc nói:
– Cho nên chúng ta tới nơi này không vì lớn mạnh bản thân, không cầu khẩn lực lượng gì khác. Chúng ta chỉ có một điều xin, cầu khẩn vị đế chế tạo chỉ con đường sáng cho chúng ta, hoàn thành tác phẩm dang dở là chúng ta đây.
– Chúng ta giống như ngươi, giống mọi người, giống vạn tộc Thập Tam Châu. Chúng ta có máu thịt, có sinh mệnh, có linh hồn. Chúng ta chỉ muốn giống như các ngươi làm một chủng tộc bình thường, chứ không phải sinh linh sống tạm núp trong bóng tối, không là chủng tộc khiến người buồn nôn. Chúng ta chỉ muốn sống bình thường, không bị người bài xích, có thể đi ngoài đời!
Người Huyết Di tộc hơi kích động nói:
– Chúng ta cầu nguyện đế chế tạo lại ban cho chúng ta một cơ hội, hoàn thành tác phẩm Huyết Di tộc, đừng để đám phế phẩm chúng ta sống trên đời. Chủng tộc chúng ta cần cuộc sống bình thường như vạn tộc, đơn giản có vậy.
Lý Thất Dạ nghe bọn họ nói, thản nhiên nhìn, lạnh nhạt nói:
– Mặc kệ điều ngươi nói là thật hay giả, ta không quan tâm. Nhưng ngươi đã nói ra lời đó thì ta đành vô cùng tiếc nuối cho ngươi biết, điều cầu guyện của các ngươi chỉ là mơ tưởng viễn vông. Nếu đế chế tạo các ngươi có thể đắp nặn hoàn chỉnh thì đã không chờ tới hôm nay.
Huyết Di tộc không thuộc về vạn tộc Thập Tam Châu, không giống bách tộc, bọn họ tựa như ba tộc Thần, Ma, Thiên, được sáng tạo ra chứ không phải chủng tộc sinh ra trong thiên địa.
Cho tới nay Huyết Hoang không rời khỏi Viễn Hoang được nhưng bọn họ đều có ý tưởng. Ở thời đại xa xôi, trong kỷ nguyên từng có người tràn đầy dã tầm có ý tưởng kỳ lạ giống đầu sỏ Viễn Hoang, muốn sáng tạo Huyết Hoang rời khỏi Viễn Hoang.
Vì thế một chủng tộc cực kỳ quái dị sinh ra, chủng tộc đó chính là Huyết Di tộc.
Sáng tạo sinh mệnh là không được phép, đó là chuyện của thiên địa. Mặc kệ ngươi mạnh cỡ nào, có tài nguyên khủng bố tới đâu, nếu ngươi muốn sáng tạo một chủng tộc mới thì là chuyện không thể.
Nhà dã tâm và đầu sỏ Viễn Hoang rất nghịch thiên, bọn họ sáng tạo ra sinh mệnh hoàn toàn mới thành công. Nhưng chuyện này không được phép, sinh mệnh đã được tạo ra nhưng bẩm sinh khiếm khuyết, cực kỳ khó kéo dài. Với Huyết Di tộc thì một sinh mệnh sinh ra cần một sinh mệnh già đi chết, đây là kiểu kéo dài cắn nuốt.
Vì sáng tạo sinh mệnh như thế khiến đầu sỏ Viễn Hoang hay nhà dã tâm phải trả cái giá rất lớn, trốn sâu trong Viễn Hoang vẫn nhận trời phạt.
Từ nay nhà dã tâm, đầu sỏ Viễn Hoang im hơi lặng tiếng không còn lộ mặt nữa, Huyết Di tộc được sáng tạo ra thì bị bỏ phế, là phế phẩm bị vứt bỏ.
Huyết Di tộc không thể sinh sống bình thường như người bách tộc, không thể kéo dài bình thường như tất cả chủng tộc, cho đến nay đây là khuyết điểm lớn nhất của Huyết Di tộc, không cách nào bù đắp thiếu sót.
Nghe Lý Thất Dạ giải thích, người Huyết Di tộc rùng mình, bọn họ khó thể chấp nhận sự thật.
Bao nhiêu năm qua Huyết Di tộc luôn nghĩ cách bù đắp khiếm khuyết chủng tộc, sống trên đời như chủng tộc khác. Nhưng trên đời người có thể bù đắp khiếm khuyết cho họ chỉ có đầu sỏ đã chế tạo ra Huyết Di tộc, còn nhà dã tâm thì bọn họ không biết đó là thần thánh phương nào.
Huyết Di tộc tích lũy thời gian dài sau đó chuẩn bị sẵn sàng tìm đến đây, cầu nguyện với đế chế tạo hy vọng hoàn thành tác phẩm dang dở là bọn họ.
Trong phút chốc mấy chục người Huyết Di tộc không lên tiếng, bọn họ không nói nên lời, đả kích quá lớn với họ.
Có cường giả Huyết Di tộc bật thốt:
– Không thể nào!
Câu cãi lại trống rỗng, trong lòng cường giả Huyết Di tộc có đáp án từ lâu nhưng vẫn còn mong chờ, mơ một đường hy vọng nhưng bị Lý Thất Dạ bóp tắt hy vọng mong manh.
– Không có gì là không thể.
Chương 2858: Lai lịch của Huyết Di tộc (2)
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nếu hắn có bản lĩnh đó thì còn cần núp sâu dưới lòng đất sao? Còn cần chôn trong Viễn Hoang hết đời này qua đời khác? Ngươi nghĩ bọn họ không muốn ra sao? Chẳng qua là bọn họ không làm gì được ông trời.
Người Huyết Di tộc lòng rung động, dù bọn họ không muốn tin lời Lý Thất Dạ nhưng vẫn suy đoán được chút ít.
– Không cần biết các ngươi nói thật hay giả, không cần biết các ngươi có phải cố ý hay không.
Lý Thất Dạ nhìn đám người Huyết Di tộc, lạnh nhạt nói:
– Nếu Huyết Di tộc thật sự muốn sống bình thường như vạn tộc Thập Tam Châu, muốn kéo dài bình thường thì ta sễ chỉ con đường sáng cho các ngươi.
Mấy chục người Huyết Di tộc xao động, quay sang ngó nhau.
Lý Thất Dạ mặc kệ bọn họ đồng ý hay không, lạnh nhạt nói:
– Vì chủng tộc các ngươi không được cho phép nên tất cả nằm ở thiên địa, ở ông trời. Không ai bù đắp khiếm khuyết của các ngươi được, này là thiên địa trừng phạt. Nếu các ngươi muốn bù đắp thì đơn giản, hãy quên khởi nguồn, nhạt dần bản năng, thân thiên địa, cận đại thế, lòng thấy quang minh, khắp nơi đều là quang minh.
Lý Thất Dạ từ từ kể ra, truyền dạy ảo diệu chưa từng có cho Huyết Di tộc. Ảo diệu này không phải Lý Thất Dạ chợt nghĩ ra, con đường này từng có vô số người bước lên, vô số tiên hiền tham thảo, Lý Thất Dạ chỉ tổng kết kinh nghiệm của tiên hiền nói rõ đường đi từ xưa đến nay.
Lý Thất Dạ truyền xuống ảo diệu không phải vì hắn có lòng nhân từ, chẳng qua con đường này đáng để đi, đáng để thăm dò.
Huyết Di tộc là tàn thứ phẩm được sáng tạo ra, nếu bọn họ thật lòng muốn thay đổi chủng ộtc của mình, cố gắng tiến hóa thì ảo diệu Lý Thất Dạ truyền dạy đáng để thử.
Lý Thất Dạ khác với đầu sỏ Viễn Hoang. Đầu sỏ muốn lợi dụng Huyết Di tộc thay thế, hy vọng sáng tạo ra sinh mệnh cho bọn họ thoát khỏi Viễn Hoang. Nhà dã tâm thì có ý đồ khác.
Lý Thất Dạ không giống bọn họ, hắn chỉ muốn quan sát một chủng tộc tiến hóa, muốn biết con đường này có thể đi không.
Nếu Huyết Di tộc thật sự có thể tiến hóa giống như vạn tộc tức là trừ thiên địa ra trên đời còn đường khác để đi, độc lập ngời thiên địa, độc lập khỏi trời.
Lý Thất Dạ không can thiệp vào loại tiến hóa này, hắn chỉ truyền ảo diệu, tương lai Huyết Di tộc đi đường thế nào, bọn họ có thật sự tiến hóa hay không thì phải dựa vào chính họ.
Nghe Lý Thất Dạ truyền dạy ảo diệu xong mấy chục người Huyết Di tộc nghi ngờ nhìn nhau, cuối cùng ngó Lý Thất Dạ đăm đăm.
Bọn họ nửa tin nửa ngờ ảo diệu của Lý Thất Dạ, không quá tin tưởng vì đây vốn là chuyện không thể nào.
Cường giả Huyết Di tộc nửa tin nửa ngờ hỏi:
– Tại sao ngươi truyền dạy loại ảo diệu này cho ta?
Lý Thất Dạ liếc bọn họ, cười nói:
– Không truyền cho các người thì cho ai? Trên đời có chủng tộc tàn thứ phẩm thứ hai giống các ngươi sao? dù loại ảo diệu này ghê gớm đến mấy, nếu không có tàn thứ phẩm các ngươi thử nghiệm, tực tiễn thì chỉ là lý luận suông, tờ giấy vụn, có giá trị gì?
Huyết Di tộc nghẹn lời, cái này là đem ngựa chết chữa ngựa sống, Huyết Di tộc là chuột bạch.
Bùm!
Lý Thất Dạ khép quan tài màu đen ném trả Huyết Di tộc, bọn họ sợ rớt tim lật đật đón đỡ. Quan tài màu đen quá quan trọng với Huyết Di tộc.
– Đi đi, ta không cần biết các ngươi nói thật hay giả, có cố ý hay không, hôm nay ta không muốn giết các ngươi, xem như cho các ngươi một cơ hội.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– Trước khi ta chưa đổi ý các ngươi hãy rời khỏi đây ngay, không thì ta sẽ giết hết, không chừa một tên!
Người Huyết Di tộc không dám lên tiếng, trầm mặc một lúc rồi nâng quan tài màu đen rời khỏi đây. Tuy Huyết Di tộc siêu mạnh nhưng người Lý Thất Dạ phát ra hơi thở khiến bọn họ cảm thấy sợ, đây là khắc tinh của họ. Huyết Di tộc không muốn đối địch với Lý Thất Dạ, nên bọn họ phải rút lui, hoặc như hắn nói, thử dùng công pháp Lý Thất Dạ truyền dạy.
Huyết Di tộc hoảng hốt rời đi, Lý Thất Dạ quay sang nhìn tế đài trước mắt, nở nụ cười lạnh băng.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Ngủ say đủ rồi, đã tới lúc đi ra hít thở.
Ánh mắt Lý Thất Dạ trở nên sắc bén.
Sau khi Huyết Di tộc đi, thiên địa này tĩnh lặng chìm trong tĩnh mịch.
Lý Thất Dạ xem tế đài, mỉm cười nói:
– Năm tháng vô tận, nếu không diệt ngươi thì sao có thể khiến sinh linh qua từng đời kêu gào, từng đời không thể luân hồi, không thể siêu sinh được yên nghĩ?
Mắt Lý Thất Dạ bắn ra tia sáng, sát ý đáng sợ rực cháy, sâu trong mắt hắn dấy lên bão tố diệt thế.
Lúc này Lý Thất Dạ quay đầu nhìn đại thế phía xa, từ tốn nói:
– Ta là đồ tể trên đời, đã tới lúc có người đến chịu chết. Chớ trách ta quá tàn nhẫn, chỉ trách không biết sống chết, không biết trời cao đất rộng.
Nói tới đây Lý Thất Dạ quay sang nhìn tế đài, cười toe:
– Trước kia thiên phạt rồi không xuất thế nữa, dù trời sụp đất nứt cũng khó quấy nhiễu ngươi. Nhưng ta muốn đánh cuộc một keo, không tin không thể dụ ngươi ra, không tin ngươi sẽ ngủ say trong ổ. Ca không mắc câu bởi vì mồi không đủ mập.
Lý Thất Dạ và Thánh Nhân hợp tác giết đầu sỏ trong hắc ám, đầu sỏ mạnh nhất, cổ xưa nhất Viễn Hoang ngủ say trong ổ sâu nhất dưới tế đài.
Hang ổ sâu nhất này cực kỳ vững chắc, không thể công phá. Nó là nơi giữ mạng của đầu sỏ Viễn Hoang, không có pháp tắc căn nguyên của đầu sỏ thì không mở ra được.
Nhưng dù không thể tấn công vào ổ vẫn có thể dụ đầu sỏ hắc ám đi ra.
Đầu sỏ ngủ say trong ổ hắc ám đã rất lâu rồi, từ lần trước đầu sỏ và nhà dã tâm sáng tạo Huyết Di tộc bị trời phạt thì không còn xuất hiện nữa. Lần thiệt phạt đó hại đầu sỏ hắc ám bị tổn hại nặng nên trốn trong ổ của mình ngủ say triền miên.
Với đầu sỏ hắc ám như thế dù bên ngoài trời sụp đất nứt, thế giới tan vỡ, miễn không có thứ làm đầu sỏ động lòng thì sẽ ngủ suốt trốn đến trời đất già đi.
Loại đầu sỏ hắc ám này trên đời hiếm có thứ làm đầu sỏ động lòng, nhưng Lý Thất Dạ vẫn có cách dụ ra khỏi ổ được.
Lý Thất Dạ biết mình đối mặt tồn tại mạnh biết bao, khủng bố cỡ nào nên hắn không dám sơ sẩy coi thường. Lý Thất Dạ bày đại thế tuyệt thế tại đây, có thể nói hắn bỏ ra tài nguyên bao la vì điều này. Tinh bích, hỗn độn thạch, tiên kim thần thiết . . . Vô số tài nguyên bị Lý Thất Dạ dồn hết vào đại thế tuyệt thế.
Vì làm thành đại thế tuyệt thế, Lý Thất Dạ hao hết công sức, tài hoa, tri thức cả đời hắn dồn vào đại thế tuyệt thế.
Vì khiến đại thế tuyệt thế không có sai sót, Lý Thất Dạ dùng ba mươi khối Tinh Kê tiên khoáng, hắn bỏ ra vốn gốc lớn.
Lúc trước khi ở Cửu Giới, Lý Thất Dạ chỉ được một trăm khối Tinh kê tiên tinh từ Tinh Kê, nay vì thư kích đầu sỏ trong hắc ám mà hắn không tiếc vốn một hơi dùng ba chục khối.
Trong thời đại Cổ Minh, khi Lý Thất Dạ đồ diệt Cổ Minh cũng từng bày đại trận đồ sát vô địch, lúc đó hắn chỉ dùng mấy khối Tinh Kê tiên khoáng.
Chương 2859: Bày đại cục
Lần này Lý Thất Dạ một hơi dùng ba mươi khối Tinh Kê tiên khoáng, có thể tưởng tượng trận chiến tranh này khủng bố đến nhường nào.
Nhưng miễn là đồ được đầu sỏ trong hắc ám thì bỏ ra ba chục khối Tinh Kê tiên khoáng cũng đáng giá. Vì đồ đầu sỏ trong hắc ám không chỉ cho Lý Thất Dạ chiếm hết tài nguyên, vô số báu vật của đầu sỏ, rất có thể có cả trọng khí 40s.
Quan trọng nhất là nếu đồ được đầu sỏ trong hắc ám sẽ có ý nghĩa vô cùng lớn lao. Không chỉ cảnh cáo những tồn tại núp trong bóng tối, khiến bọn họ hiểu rằng trên đời vẫn còn người có người đồ sát bọn họ, cũng đốt ngọn lửa hy vọng trong lòng nhiều người. Hắc ám rồi sẽ buông xuống, trong tuyệt vọng vẫn khiến người ôm hy vọng thì mới dẹp bỏ hắc ám được.
Và nhắc nhở một số người hay dao động, để bọn họ hiểu nên chọn đứng về bên nào.
Lý Thất Dạ vắt óc suy nghĩ, dùng vô số thủ đoạn nghịch thiên bày đại thế tuyệt thế tại đây, mỗi chi tiết trong toàn quá trình hết sức hoàn mỹ. Vì bọn họ sẽ đối diện tồn tại siêu khủng bố, sai lầm một bước là thua trắng.
Trong khi Lý Thất Dạ vất vả bài bố thì nhiều người Thanh Châu chìm trong tin tức động trời Kim Qua thành Đại Đế. Có người vui, có người rầu, đương nhiên hao hô lớn nhất là Thiên tộc.
Một thời đại Thiên tộc đã sinh ra hai vị Đại Đế, có thể nói đời này Thiên tộc chiếm tiên cơ, chiếm ưu thế rất lớn.
Nhưng lạ là Kim Qua trở thành Đại Đế mà gã không chiêu cáo thiên hạ, không tỏ vẻ uy Đại Đế tuần thị bát phương. Sau khi thành Đại Đế, Kim Qua rất điệu thấp, đặc biệt bình tĩnh.
Nên biết một vị tu sĩ có thể trở thành Đại Đế là chuyện diệu tổ quang tông. Huống chi một lần chịu tải Thiên Mệnh đủ để lại nét ựmc đậm trong thời đại của mình.
Một tu sĩ trở thành Đại Đế có tư cách chiêu cáo thiên hạ, tuần thị bát phương để phô bày địa vị của mình.
Nhưng Kim Qua không làm như vậy, gã rất điệu thấp. Chiến Vương thế gia không chiêu cáo với thiên hạ, không tuyên bố đế chỉ gì.
Kim Qua trở thành Đại Đế nghĩa là Chiến Vương thế gia ra sáu vị Đại Đế, đế thống tiên môn có sáu vị Đại Đế thì đừng nói trong Thanh Châu, nhìn khắp Thập Tam Châu chỉ ít ỏi vài nơi được như vậy, xứng là truyền thừa cự vô bá.
Kim Qua trở thành Đại Đế là tin siêu vi cho Chiến Vương thế gia, nhưng kỳ lạ là Chiến Vương thế gia cũng rất điệu thấp, không chiêu cáo với ai, với môn phái nào.
Kim Qua và Chiến Vương thế gia điệu thấp làm nhiều người bất ngờ. Một số người cảm thấy có điều lạ. Đặc biệt Thượng Thần trải qua sóng gió thì không kiềm được thảo luận, mọi người không dám công khai, lén bàn tán nhiều suy đoán.
Người đời không biết rằng khi nhiều người đang thảo luận chuyện Kim Qua trở thành Đại Đế thì đã có Đại Đế Tiên Vương lén tụ tập tại Tham Tác chi địa.
Tụ tập ở Đại Đế Tiên Vương là chuyện khủng bố biết mấy, có thể nói khiến người không cách nào tưởng tượng. Vì lần này Đại Đế Tiên Vương tụ họp không chỉ có vài vị mà là hơn mười Đại Đế Tiên Vương.
Có cả Đại Đế Thiên tộc tham gia, không tin nổi.
Trên đời này ai có thể triệu tập nhiều Đại Đế Tiên Vương như vậy? Huống chi còn kêu Đại Đế Thiên tộc tham gia vào.
Có thể nói trừ chinh chiến chung cực ra ít ai khiến Tiên Vương bách tộc, Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên bắt tay hợp tác được.
Dù từ sau chiến dịch săn đế thì Tiên Vương bách tộc, Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên đã ngừng chiến nhưng dù gì không chung trận doanh. Hợp tác quy mô nhỏ, hai, ba vị Đại Đế Tiên Vương liên minh thì có, bảo nhiều Đại Đế Tiên Vương hợp tác thì trừ chinh chiến chung cực ra tuyệt đối không thể.
Đại Đế Tiên Vương hoặc Thượng Thần có tư cách biết chuyện này nhưng không thể tham gia đều run sợ. Bọn họ không biết Đại Đế Tiên Vương tụ tập vì chuyện gì nhưng biết chắc sắp xảy ra chuyện lớn.
Có Thượng Thần cổ xưa rợn tóc gáy nói:
– Sắp biến thiên sao? Trừ chinh chiến chung cực về sau khó thể tụ tập nhiều Đại Đế Tiên Vương như vậy.
Có Đại Đế thế hệ mới giật mình nói:
– Là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh ra mặt? Không thì trên đời ai có thể khiến chư đế dắt tay nhau?
Trong Tham Tác chi địa đã có các Đại Đế Tiên Vương đến nơi nhưng người đời chưa biết. Đại Đế Tiên Vương hoặc Thượng Thần có tư cách biết chuyện này không dám lỡ miệng nói nhiều, chỉ âm thầm quan sát.
Người đời trong Tham Tác chi địa chưa biết xảy ra chuyện động trời, nhiều người đều chìm đắm trong chuyện Kim Qua thành đế. Các Đại Đế Tiên Vương âm thầm theo dõi thiên địa này, chờ đợi thời cơ đến.
Vèo!
Trong Tham Tác chi địa tĩnh lặng vang tiếng tiễn tiêu.
Thanh âm rất nhẹ, ban đầu mọi người không để ý, không bao nhiêu người chú ý nó.
Vèo!
Tiếng tiễn tiêu vẫn cất lên nhưng không vang dội, khó gây chú ý.
Vèo!
Tiếng tiễn tiêu vang lên ba, năm lần, mỗi lần ngày càng vang, thanh âm không kinh thiên động địa nhưng mọi người nghe được. Tiếng tiễn tiêu quanh quẩn trong lòng mọi người.
Tiếng tiễn tiêu không truyền vào tai mà quanh quẩn trong lòng mọi người, như có thanh âm bắn thẳng vào tim, ngươi có bịt tai lại vẫn nghe được.
Có lão tổ kinh nghiệm vô cùng phong phú nghe tiếng tiễn tiêu vang năm lần bảy lượt liền biến sắc mặt nói:
– Nguy rồi!
Lão tổ mặt trắng bệch dẫn môn hạ đệ tử rút lui:
– Chúng ta rời khỏi nơi này!
Có vãn bối thấy lão tổ tông mạnh nhất của mình vội vàng rút đi thì khó hiểu hỏi:
– Lão tổ tông, đã xảy ra chuyện gì sao?
Lão tổ tông ra hiệu vãn bối câm miệng, lật đật rút lui ngay, không dám ở lại lâu:
– Đừng hỏi nhiều, có người có thể vô hình giết người.
Vèo vèo vèo!
Tiếng tiễn tiêu liên tục vang lên trong lòng mỗi người.
Ban đầu nhiều người không để ý nhưng nghe nhiều thì trở nên táo bạo.
Có lão tổ không biết ảo diệu tiếng tiễn tiêu nghe bực bội ngửa đầu lên trời quát to:
– Tên khốn kiếp nào lén lút trốn trong tối quấy rối tinh thần, có giỏi thì đứng ra quyết cao thấp với bổn tọa.
Phập!
Cường giả mới đứng ra thì trán liền bắn giọt máu, giữa trán xuất hiện một lỗ máu nhỏ. Cường giả trợn to đôi mắt, trước khi chết không rõ mình tại sao bị giết, té nằm thẳng cẳng dưới đất.
Nhiều người thấy đều hút ngụm khí lạnh, đây chính là cường giả Đạo Thiên, có hàng ức đấu Hỗn Độn chi hậu mà không có sức chống cự, không biết mình chết như thế nào, bị giết trong chớp mắt. Đừng nói chống cự, thậm chí không thấy kẻ địch, chết như con kiến, thậm chí không bằng.
– Đây là . . .
Nhìn cường giả nháy mắt vời họa sát thân, rất nhiều người trong lòng hút ngụm khí lạnh. Người không biết bí ẩn thì dáo dác nhìn quanh.
Một thanh âm nhàn nhã vang lên:
– Đây là thiên tốc chi âm, đáng tiếc trên đời tục nhân tầm thường không biết thưởng thức.
Thanh âm vượt qua không gian, xuyên thấu thời gian, không chỗ không ở, không nơi nào không thể len vào, như thủy ngân đổ dưới đất.
Khi thanh âm ung dung vang lên kèm theo thần uy nhiếp trời trấn đất. Thanh âm nhẹ nhàng nhưng khiến người rùng mình, người đạo hạnh cạn quỳ hẳn xuống đất.
Chương 2860: Tiêu Tiễn Ma Đế
Ong ong ong ong ong!
Trong không trung lơ lửng ảo ảnh Tiêu Tiễn. Thanh Tiêu Tiễn không lớn, nó tỏa ánh sáng nhạt. Nhưng Tiêu Tiễn lơ lửng giữa hư không như bóc tách nguyên hư không, nó cháu tể hư không, kiểm soát hàng vạn pháp tắc.
Khi Tiêu Tiễn tỏa ánh sáng nhạt, ánh sáng xuyên thấu trái tim của vô số cường giả tu sĩ, như thứ sắc bén nhất thế gian, khiến trái tim nhiều người đau đớn.
Khi Tiêu Tiễn hiện ra trong không trung, một giọng nói ồm ồm cất lên:
– Lý Thất Dạ ở đâu?
Thanh âm ồm ồm xuyên thấu vách giới không gian, người chưa đến nhưng giọng nói vẫn vang trong lòng mọi người, mặc kệ ngươi núp ở chỗ nào, mặc kệ ngươi trốn thế nào vẫn nghe được giọng nói đó, có bịt chặt hai lỗ tai cũng vô dụng.
Khi thanh âm vang lên, đằng sau Tiêu Tiễn lơ lửng giữa hư không hiện ra một bóng người. Bóng người từ xa đến, vượt qua các thứ nguyên, đến từ lĩnh vực xa xăm. Người đó một bước là một thứ nguyên, khoảng cách ức ức ức vạn dặm không cách nào tính bằng chiều dài. Người đó đi rất chậm, nhưng mỗi bước là một thế giới. Cường giả tu sĩ mãi mãi không thể bắt kịp tốc độ đó, chỉ Đại Đế mới hòng vượt qua.
Nhìn ảo ảnh Tiêu Tiễn lơ lửng giữa hư không, bóng người từ thứ nguyên xa xôi cất bước đến, một vị lão tổ sắc mặt thay đổi hoảng toàn, hoảng sợ kêu lên:
– Tiêu Tiễn Ma Đế!
Nghe thế nhiều người mặt trắng bệch.
– Tiêu Tiễn Ma Đế!
Có người phản ứng lại, hét to:
– Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn đến. Tiêu Tiễn Ma Đế sắp đích thân tới!
Dù là Thượng Thần trông thấy Tiêu Tiễn ở giữa hư không cũng thầm run sợ:
– Đoàn đội Đại Đế Tiên Vương sắp tới, thật hiếm thấy.
Tiêu Tiễn Ma Đế là Đại Đế xuất thân từ ma tộc, có năm Thiên Mệnh. Binh khí mạnh nhất, nổi tiếng nhất của Tiêu Tiễn Ma Đế là Tiêu Tiễn, nghe nói suốt đời gã chỉ dùng một món binh khí Tiêu Tiễn.
Tiêu Tiễn Ma Đế tuy rằng không phải sát thủ, ít khi làm chuyện ám sát đánh lén người nhưng gã thường vô hình giết người, cách ức vạn dặm lấy mạng người ta. Nên từng có người cho rằng nếu vị Đại Đế Tiên Vương nào làm sát thủ thì Tiêu Tiễn Ma Đế sẽ là sát thủ xuất sắc nhất, mạnh nhất, khiến người sợ.
Tiêu Tiễn Ma Đế là Đại Đế có năm Thiên Mệnh, xuất thân không cứng cựa nên gã sáng lập Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn là độ Đại Đế Tiên Vương rất nhỏ.
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn có năm vị Đại Đế Tiên Vương, trừ Cuồng Thiểu Thiên Đế ra bốn Đại Đế Tiên Vương khác đều là Đại Đế Tiên Vương thấp vị. Đại Đế Tiên Vương mạnh nhất trong Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn là Tiêu Tiễn Ma Đế, gã cũng là Đại Đế Tiên Vương duy nhất trong đội có năm Thiên Mệnh. Ba vị Đại Đế Tiên Vương khác chỉ có ba Thiên Mệnh.
Nhắc tới Tiêu Tiễn Ma Đế sáng tạo Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn mục tiêu để những Đại Đế Tiên Vương xuất thân không đủ mạnh đoàn kết với nhau, nối vòng tay tránh cho đơn độc bị ăn hiếp.
Trong Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn Cuồng Thiểu Thiên Đế là có Thiên Mệnh ít nhất, nhưng xuất thân của gã tốt nhất.
Tuy nhiên không đội Đại Đế Tiên Vương nào muốn cho Đại Đế Tiên Vương như Cuồng Thiểu Thiên Đế vào, Đại Đế Tiên Vương trong Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn thu nhận Cuồng Thiểu Thiên Đế trừ xem trúng thiên phú tuyệt thế vô song của gã ra còn nguyên nhân lớn hơn là xem trúng núi dựa sau lưng gã.
Năm Đại Đế Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn từng thề với nhau sẽ cùng tiến lui, dù đối mặt khó khăn cỡ nào cũng không vứt bỏ bất cứ một vị huynh đệ, cho nên Cuồng Thiểu Thiên Đế bị giết, Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn nhất định sẽ báo thù cho gã.
Đám người lòng sợ hãi nói:
– Đệ nhất hung nhân ứng đối được sao?
– Đây là một đoàn đội Đại Đế Tiên Vương, có bốn vị Đại Đế Tiên Vương, một mình đệ nhất hung nhân không thể đơn độc chiến với bốn vị Đại Đế Tiên Vương.
Lý Thất Dạ giết Cuồng Thiểu Thiên Đế, mọi người đều biết hắn rất cường đại, siêu nghịch thiên nhưng hắn sắpp hải đối mặt nguyên đội Đại Đế Tiên Vương, có tổng cộng bốn vị Đại Đế Tiên Vương.
Đối với vô số cường giả có thể đối kháng một vị Đại Đế Tiên Vương đã là rất ghê gớm, đối kháng bốn vị Đại Đế Tiên Vương thì phải là Đại Đế Tiên Vương cao vị mới được, Đại Đế Tiên Vương thấp vị không đánh lại được.
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn chỉ là đoàn độ Đại Đế do Đại Đế Tiên Vương thấp vị tổ thành, thua xa vật khổng lồ Thiên Quyền, nhưng đọ mỗi thành viên đều là Đại Đế Tiên Vương khiến cường giả tu sĩ cửu thiên thập địa e sợ, kiêng kỵ.
Giọng Đại Đế uy nhiếp cửu thiên thập địa:
– Lý Thất Dạ đi ra chiến!
Tiêu Tiễn Ma Đế chưa đến nhưng khi bóng dáng từ xa tới, uy Đại Đế đã chấn nhiếp cửu thiên thập địa.
Tiêu Tiễn Ma Đế là Ma Đế có năm Thiên Mệnh, khi thân hình từng bước một từ thứ nguyên xa xôi tới thì thiên địa đảo ngược, Càn Khôn đổi dời. Biết bao cường giả bị uy hiếp quỳ lạy dưới đất.
– Lý Thất Dạ có đây không, mau đi ra chiến!
Chớp mắt Tiêu Tiễn Ma Đế đã đứng sau Tiêu Tiễn, định Càn Khôn, tỏa định không gian. Hễ Lý Thất Dạ xuất hiện sẽ trúng một mũi tên trí mạng.
Tiêu Tiễn Ma Đế không đích thâ tới, chỉ là đạo thân mà đã khủng bố vô biên, định Càn Khôn, tỏa vạn vực, khiến mọi người cảm giác đang trong nhà tù, sởn gai ốc.
Đạo thân của Tiêu Tiễn Ma Đế quét tìm vạn vực, càn quét chư thiên hòng kiếm ra bóng dáng Lý Thất Dạ.
– Nếu không ra chiến thì chân trời góc biển không có chỗ cho ngươi nương náu!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Tiêu Tiễn Ma Đế mới nói xong chỗ sâu nhất Viễn Hoang rực rỡ, một bàn tay vươn ra. Bàn tay to đè xuống thì ba ngàn thế giới tan vỡ, Tiên Vương Thần Đế vái lạy, thiên địa run rẩy, đầu sỏ tuyên cổ sợ hãi.
Một bàn tay to trấn áp thần ma, tan vỡ khung trời. Bàn tay đó ập đến, vạn pháp gào thét, vạn đạo tan vỡ, không thể ngăn cản.
Khi bàn tay to ập đến, đạo thân Tiêu Tiễn Ma Đế thét dài:
– Phá!
Tiêu Tiễn lơ lửng trước mặt Tiêu Tiễn Ma Đế bắn lên cao.
Vèo!
Vang thanh âm nhức óc, Tiêu Tiễn nho nhỏ tựa như thần thương giắt ngang xưa và nay, khi nó đâm thủng trời thì tiếng rít không dứt. Bốn phía Tiêu Tiễn có con chân long lượn theo một con chân long cùng Tiêu Tiễn bay vọt lên, giương nanh múa vuốt xé rách bầu trời.
Một mũi tên phá thiên, vạn pháp bị đâm xuyên, bầu trời bị đâm cái lỗ thủng lớn. Hỗn Độn chi khí như thác vỡ đê đổ ập xuống. Uy mũi tên khiếp hồn người, biết bao người hồn phi phách tán. Dù cách xa xôi thì đám người tim đau nhói cảm nhận mũi tên sắc bén, há mồm phun ngụm máu.
Bùm!
Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!
Dù Tiêu Tiễn sắc bén không thể chắn nhưng không thể phá bàn tay to chụp xuống. Tiêu Tiễn bị đè, bàn tay rất vô địch thoáng chốc đè cong Tiêu Tiễn.
Thấy vậy đạo thân Tiêu Tiễn Ma Đế rống to:
– Mở!
Tiêu Tiễn Ma Đế vận dụng đế thuật, một Đại Đế chi đạo như chân long bay lên trời dung hợp với Tiêu Tiễn, ánh sáng rực rỡ, nháy mắt trùng kích hướng bàn tay to hòng đẩy mũi tên đi. Mũi tên có thể bắn xuyên một thế giới, vượt qua một kỷ nguyên.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bàn tay to thế vô địch đè xuống, Tiêu Tiễn cong tới cực hạn rồi tan vỡ. Bàn tay không ngừng, vẫn với thế vô địch đè xuống đạo thân Tiêu Tiễn Ma Đế.