1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 569 [Chương 2841 đến Chương 2845]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 569 [Chương 2841 đến Chương 2845]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2841: Đại thế do ai gánh

Điều quan trọng nhất là lòng trung thành của Chiến Vương Thiên Đế dành cho Thiên tộc không có gì soi mói. Nếu Thiên tộc gặp nạn thì Chiến Vương Thiên Đế chắc chắn là nhóm Thiên Đế Thiên tộc đầu tiên đứng ra.

Hỏi trong Thiên Quyền có quyết sách, bí ẩn gì, người Thế Đế muốn kể cho nghe chắc chắn có Chiến Vương Thiên Đế.

Chiến Vương Thiên Đế lặng im, thật lâu không trả lời Lý Thất Dạ.

Đúng, so với Đại Đế Chiến Vương thế gia thì Chiến Vương Thiên Đế biết nhiều bí mật hơn, không chỉ vì gã sống lâu cũng vì gã có thể bước vào vòng tròn Thiên Quyền. Trong vòng Thiên Quyền có nhiều bí mật không cho người ngoài biết.

Tổ chức như Thiên Quyền chỉ Thiên Đế từ mười Thiên Mệnh trở lên mới được tham gia, vào Thiên Quyền chưa chắc hiểu hết bí mật. Như Lý Thất Dạ nói, Chiến Vương Thiên Đế biết được nhiều bí mật là nhờ vào Thế Đế.

Chiến Vương Thiên Đế đành nói:

– Thánh Sư là mối uy hiếp cho Thiên tộc.

– Ta không phủ nhận sự thật này.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Mọi người đều biết Chiến Vương trung thành với Thiên tộc, nhưng Chiến Vương có từng nghĩ đến không? Kh ingày đó tới, Chiến Vương có nghĩ tới việc bảo vệ mình? Có nghĩ cho Chiến Vương thế gia các ngươi không? Chiến Vương cho rằng nội tình hiện tại của Chiến Vương thế gia có thể chống qua ngày đó sao? Thật ra trong lòng Chiến Vương không nắm chắc.

Lý Thất Dạ nói:

– Chiến Vương không biết khi ngày đó tới sẽ ra sao, nên ai ngại có thêm nhiều báu vật? Một thế gia mãi mãi sẽ không thỏa mãn tài nguyên. Chiến Vương không chiến vì chính mình mà chiến cho gia tộc, cho Thiên tộc các ngươi!

– Nên Chiến Vương, ta muốn hỏi là Chiến Vương đã sẵn sàng cho tương lai chưa?

Lý Thất Dạ nhìn chăm chú vào Chiến Vương Thiên Đế:

– Tương lai Chiến Vương chiến vì cái gì? Nội tình ở đâu? Chiến Vương có thể bảo vệ gia tộc của mình không? Có thể bảo vệ chủng tộc của mình không?

Khi Lý Thất Dạ đặt câu hỏi, ba Đại Đế Chiến Vương thế gia khác cùng nhìn Chiến Vương Thiên Đế. Tuy có một số bí mật bọn họ không biết nhưng có vài thứ bọn họ tưởng tượng được.

Cuối cùng Chiến Vương Thiên Đế mở miệng nói:

– Thánh Sư, chúng ta không bàn tương lai, ta chỉ muốn biết tại sao Thánh Sư chọn Chiến Vương thế gia ta? Mượn lại câu Thánh Sư từng nói, Chiến Vương thế gia chúng ta chỉ là con chó săn của Thiển gia, hôm nay Thánh Sư chọn trúng chúng ta thật khiến người ngạc nhiên.

Không thể trách Chiến Vương Thiên Đế nghi ngờ, dù sao Chiến Vương Thiên Đế và Chiến Vương thế gia là người ủng hộ Thiên tộc kiên định nhất. Nếu Thiên tộc và bách tộc đánh nhau thì Chiến Vương thế gia chắc chắn là nhóm đế thống tiên môn đầu tiên đứng ra.

Bây giờ Lý Thất Dạ chọn bọn họ, Âm Nha đứng về phía bách tộc, đời đời đối địch với, từng xảy ra nhiều chiến dịch.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Vì ta tin vào các ngươi, dù các ngươi là Đại Đế Chiến Vương thế gia.

Ai nghe câu này đều thấy quái dị. Đạo như Âm Nha, bọn họ từng liều đấu ngươi chết ta sống, từng đao kiếm chĩa vào nhau, hận không thể chặt đầu đối phương xuống, chỉ muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Đứng ở bách tộc hay Thiên tộc thì hai bên đều là nước lửa không dung, đời đời đối địch.

Bây giờ Lý Thất Dạ nói ra câu đó, tin tưởng bọn họ. Tín nhiệm địch nhân, chuyện như vậy người ở bên ngoài thấy khó tin, rất khó tưởng tượng.

Bốn Đại Đế Chiến Vương Thiên Đế cùng im lặng. Bọn họ từng liều đấu sống chết với Lý Thất Dạ, kẻ thù đời đời, giờ hắn chọn bọn họ, cảm giác thật khó tả.

– Bách tộc không thiếu Đại Đế Tiên Vương.

Chiến Vương Thiên Đế chậm rãi nói:

– Sao Thánh Sư chọn chúng ta?

– Không chỉ chọn các người, còn người khác.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

– Ngươi cảm thấy bằng các ngươi có thể nuốt trôi nguyên Viễn Hoang sao? Bằng vào bốn người thì chỉ đi chịu chết.

Chiến Vương Thiên Đế gật đầu nói:

– Nói rất đúng.

Chiến Vương Thiên Đế không cảm thấy Lý Thất Dạ xem nhẹ bọn họ, là Đại Đế mười Thiên Mệnh nên gã biết Viễn Hoang đáng sợ, biết nếu khai chiến với Viễn Hoang sẽ khủng bố biết bao.

Vô Luân Ma Đế là Đại Đế mười một Thiên Mệnh mà còn chết trận trong Viễn Hoang chứ nói gì bọn họ.

– Ích lợi to lớn không thể cho cá nhân hoặc một chủng tộc chiếm hết.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Đã có lợi thì nên chia chút canh. Mọi chuyện khó khăn bước đầu nhưng vẫn cần có bắt đầu, hoặc bách tộc và Thiên tộc khởi đầu, hoặc có ngày bách tộc sẽ cùng Thiên tộc nắm tay nhau tiến bộ. Tương lai ai nói chính xác được?

Chiến Vương Thiên Đế đồng ý:

– Không ai nói trước được tương lai.

Chiến Vương Thiên Đế gật đầu nói:

– Đại hế luôn thay đổi, như Thánh Sư nghĩ, ngày xưa là kẻ thù sẽ đứng chung một tuyến.

– Bởi vậy mọi chuyện cần có khởi đầu, nên ta tự bao biện mở đầu cho đại thế. Vận mệnh của bách tộc, Thiên tộc ra sao, các vị Đại Đế Tiên Vương hợp tác hay đối địch nhau hãy giao cho tương lai, đó là chuyện của các người.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Nói câu buồn nôn là uống chén canh này ta tin mọi người sẽ có cái nhìn khác nhau cho tương lai, hoặc cùng nhau ngồi xuống nói chuyện phiếm, đàm đạo.

Lý Thất Dạ tạm dừng rồi tiếp tục bảo:

– Trong tương lai chiến hỏa không dứt, ta nghĩ mọi người sẽ tin tưởng chiến hữu ngày xưa hơn. Trước kia do ta dấy lên chiến tranh, ta muốn thư kích Đại Đế của ba tộc các ngươi. Hôm nay ta ngại gì giật dây bắc cầu, chuyện này chẳng có gì to tát.

– Hồi cố quá khứ, tương lai triển vọng. Cho đến nay Thánh Sư luôn nhìn xa trông rộng.

Chiến Vương Thiên Đế thật lòng công nhận điều này:

– Nhưng trên đời rất nhiều chuyện không như ý, dù Thánh Sư muốn chưa chắc là thế nhân mong muốn.

– Thế nhân có muốn hay không liên quan gì ta?

Lý Thất Dạ cười tiêu sái:

– Đại thế không nằm trong tay thế nhân mà là trong tay những Đại Đế Tiên Vương đứng trên đỉnh như các ngươi. Ai có thể thay đổi kết cuộc tương lai thì trong lòng các ngươi tự hiểu, không phải thế nhân. Hơn nữa ngươi nghĩ ta không quan tâm kết quả tương lai như thế nào sao? Điều ta làm chẳng qua là thổi kèn đại thế, mở màn cho đại thế. Vận mệnh tương lai ra sao, đại thế như thế nào đều nằm trong tay các ngươi.

– Nói thẳng ra nghênh đón quang minh hay rơi vào hắc ám, tất cả nằm trong tay Đại Đế Tiên Vương các ngươi.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Ngươi muốn đón ánh sáng hay rớt vào hắc ám là tự các ngươi lựa chọn.

Trong phút chốc bốn vị Đại Đế Chiến Vương thế gia im lặng, Chiến Vương Thiên Đế biết nhiều bí mật thì lòng rung động, vì sâu trong lòng gã đối mặt sự lựa chọn.

Thật lâu trước kia Chiến Vương Thiên Đế đã có đáp án nhưng gã không ngờ ngày này đến nhanh như vậy.

Chiến Vương Thiên Đế hỏi:

– Thánh Sư, ngày đó đến mau vậy sao?

– Ngươi thấy sao? Chúng ta không ngược dòng năm tháng xa xôi, cũng không nghiên cứu những dấu chân che lấp thiên cơ tháng năm.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Chúng ta chỉ bấm tay tính toán đại chiêu của chúng ta. Trong Thập Tam Châu này có chín Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh, vài Cổ Thần, ngoài ra có Vô Thượng Tiên Đế Cửu Giới như Minh Nhân, Kiêu Hoành vân vân, đây đã là đỉnh . . .

Chương 2842: Lại gặp Cuồng Thiểu Thiên Đế (1)

– Đẩy một bước tới cực hạn thì cực thịnh rồi suy, ngươi cảm thấy ngày này cách chúng ta còn bao xa?

Lý Thất Dạ nhìn Chiến Vương Thiên Đế chằm chằm, cười nói:

– Ngày này đến, ngươi bảo vệ bản thân hay thủ hộ chủng tộc của mình? Chốt lại vẫn câu vừa rồi, nghênh đón quang minh hay rơi vào hắc ám là tùy vào Đại Đế Tiên Vương các ngươi lựa chọn.

Chiến Vương Thiên Đế im lặng. Ba Đại Đế khác của Chiến Vương thế gia cùng nhìn Chiến Vương Thiên Đế.

Chiến Vương Thiên Đế không chỉ là thủy tổ Chiến Vương thế gia cũng là Đại Đế mạnh nhất Chiến Vương thế gia, có thể nói Đại Đế Chiến Vương thế gia xem Chiến Vương Thiên Đế như Thiên Lôi sai đâu đánh. Bọn họ là người một nhà, quyết định của Chiến Vương Thiên Đế cũng là quyết định của bọn họ.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Trong lòng ngươi đã có đáp án.

Cuối cùng Chiến Vương Thiên Đế nghiêm túc nói:

– Trên đời này chưa chắc có nhiều người đứng bên chúng ta.

Lần này Chiến Vương Thiên Đế nói chữ ‘chúng ta’ tức là đã có lựa chọn. Nhiều người rất khó tin tưởng sự lựa chọn này. Nên biết trước kia Chiến Vương Thiên Đế tuyệt đối là phe ngoan cố của Thiên tộc, như chiến dịch săn đế ngày xưa, gã là nhóm Đại Đế nhân tộc đứng ra đầu tiên. Có thể nói tác chiến với Tiên Đế, Tiên Vương bách tộc thì Chiến Vương thế gia thường hãy làm gương cho binh sĩ xung phong đằng trước nhất.

Trên chiến trường săn đế ngày xưa Chiến Vương Thiên Đế hận không thể chém đầu Âm Nha đã bình ổn đại chiến tuyệt thế. Hôm nay Chiến Vương Thiên Đế chọn đứng cùng Âm Nha thật khiến người khó mà tưởng tượng.

Chiến Vương Thiên Đế chọn đưng bên Lý Thất Dạ không vì ích lợi mà vì lòng trung thành với Thiên tộc, vì là phe ngoan cố của Thiên tộc nên gã mới có lựa chọn như vậy.

– Thế thì sao?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ai cản đường, chết! Đáp án này rất đơn giản, trên con đường này không có gì thỏa hiệp hết. Hoặc là bằng hữu hoặc là kẻ thù, ngươi chết hoặc ta mất, ngươi nghĩ có nhân từ trên con đường này không?

Chiến Vương Thiên Đế nghe xong im lặng, trong lòng gã biết mình sắp đối diện cái gì. Có lẽ tương lai một bằng hữu ngày xưa chĩa đao kiếm vào gã, liều mạng ngươi chết ta sống.

– Còn Thánh Sư?

Chiến Vương Thiên Đế nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

– Tương lai Thánh Sư sắm vai thế nào?

– Ta chỉ là người vén màn lên.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Trên con đường này không phải ta quyết định tương lai mà là các ngươi, mọi người. Ta chỉ là một góc đại thế, ta thậm chí không thể chiếu sáng.

Chiến Vương Thiên Đế nói:

– Nhưng, Thánh Sư lại nghênh tiếp ánh sáng.

– Không, không phải ta nghênh tiếp ánh sáng.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ta chỉ thắp lên đốm lửa nhỏ, là sóng triều hắc ám hay ánh sáng chiếu khắp ơi thì tùy vào các người. Đốm lửa nho nhỏ này nếu các ngươi để nó tắt ngấm trong hắc ám, tương lai là sóng lớn hắc ám thì ta chỉ có thể nói các người đáng đời, vậy thì cứ để các ngươi vĩnh viễn trầm luân trong hắc ám.

– Không phải lực lượng đại thế yếu, không phải kẻ thù quá mạnh mà vì đại thế này không đáng cứu!

Lý Thất Dạ nhìn Chiến Vương Thiên Đế chằm chằm:

– Ngươi cho rằng đáng cứu không? Thế giới của ngươi, tộc nhân của ngươi?

Chiến Vương Thiên Đế không đáp, chậm rãi nói:

– Cả đời ta chinh chiến, từng đồ vạn giáo, trấn áp bách tộc. Miễn ta còn một hơi thở thì Thiên tộc còn đây, dù có huyết chiến bát phương, đồ diệt vạn giáo, thủ hộ là trách nhiệm của Đại Đế. Không thì tại sao thiên địa có Thiên Mệnh? Đó là thứ mà trời cũng không thể sửa đổi. Thiên Mệnh sinh ra trong thiên địa nhưng không phải trời ban mà là thiên địa ban tặng, chịu tải Thiên Mệnh là trách nhiệm bảo vệ.

Chiến Vương Thiên Đế nói leng keng chắc chắn, dõng dạc, mở miệng là chân ngôn pháp tắc, một câu một chữ ném xuống đất, không thể sửa lời.

Trong khi Lý Thất Dạ bàn bạc với bốn vị Đại Đế Chiến Vương thế gia thì Kim Qua ngồi ngay ngắn trên thần phong, chờ đợi thời cơ chịu tải Thiên Mệnh tốt nhất. Trên bầu trời đã tụ tập đủ lực lượng cường đại, Thiên Mệnh thấp thoáng hiện ra.

Xem thái độ của Chiến Vương thế gia, có trăm vạn đại quân trấn áp, các Thượng Thần đích thân đến khiến mọi người hiểu rằng lần này không ai có thể thành công thư kích.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó bầu trời lung lay, một vô thượng đế đạo đột nhiên từ chân trời vụt qua, nháy mắt đến gần thần phong.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng động không dứt bên tai, uy Đại Đế thoáng chốc tràn ngập trong thiên địa. Trước uy Đại Đế làm nhiều người nghẹt thở, người đạo hạnh cạn trực tiếp quỳ trên mặt đất, bị uy Đại Đế trấn áp không ngước đầu lên được.

– Đại Đế!

Nhiều người sợ ngây như phỗng, bao gồm trăm vạn đại quân, Thượng Thần Chiến Vương thế gia trên thần phong. Đột nhiên một vị Đại Đế đến hỏi sao không làm bọn họ sợ?

Đại Đế đột nhiên xuất hiện khiến mọi người căng thẳng thần kinh. Đặc biệt là Chiến Vương thế gia, nếu có một vị Đại Đế thư kích Kim Qua thì cực kỳ nguy hiểm.

Ong ong ong ong ong!

Chân trời xuất hiện một bóng người bá khí vô song, một bước đạp lên đường Đại Đế, bưước tiếp theo đã đến gần thần phong.

Đại Đế này đứng ngoài thần phong, mọi người thấy rõ khuôn mặt vị Đại Đế này.

Thấy Đại Đế lưng cõng ba thanh đế kiếm, có người hét to một tiếng:

– Cuồng Thiểu Thiên Đế!

Thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế thì Thượng Thần, trăm vạn đại quân Chiến Vương thế gia thở phào nhẹ nhõm. Cuồng Thiểu Thiên Đế dù gì là Đại Đế của Thiên tộc bọn họ, Chiến Vương thế gia còn có ơn với gã, xác suất gã thư kích Kim Qua rất nhỏ.

Nhưng Thượng Thần Chiến Vương thế gia không dám lơ là, âm thầm đề phòng. Vì Cuồng Thiểu Thiên Đế là vị Đại Đế không theo lẽ thường, gã là một Đại Đế cực kỳ ngông cuồng tùy hứng, làm việc thường không suy xét hiệu quả, thích gì làm nấy. Nên Thượng Thần Chiến Vương thế gia lo Cuồng Thiểu Thiên Đế đột nhiên nổi hứng bỗng dưng thư kích Kim Qua.

Khi Cuồng Thiểu Thiên Đế đến Thượng Thần Chiến Vương thế gia lập tức đứng ra chắp tay, đón chào cười nói:

– Đại Đế giá lâm làm nhà tranh rực rỡ hẳn lên, không có từ xa tiếp đón, xin thứ tội.

Cuồng Thiểu Thiên Đế quét mắt qua, gã là người rất thông minh, cười to bảo:

– Bạch Thượng Thần, gác lại kiểu đó đi, đừng chơi trò khách sáo làm gì. Bổn tọa không đến thư kích hậu bối của các ngươi, nghe đâu tiểu tử họ Lý đến gây chuyện nên bổn tọa đặc biệt tới giúp các ngươi một tay, coi như trả ân tình cũ cho Chiến Vương tiền bối.

Lúc trước Cuồng Thiểu Thiên Đế bị Quy Phàm Cổ Thần nổi giận truy sát cùng đường, sau này vì Thiên Đình ra mặt mới bình ổn phân tranh. Chiến Vương Thiên Đế từng nói tốt vài câu, giúp ích rất lớn cho Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Bị Cuồng Thiểu Thiên Đế vạch mặt, Thượng Thần Chiến Vương thế gia cười khan một tiếng, nhưng gã là người trải qua sóng gió nên giữ sự thong dong như thường.

Thượng Thần Chiến Vương thế gia cúi gập người hướng Cuồng Thiểu Thiên Đế:

– Đại Đế trân trọng vãn bối, ơn nặng như núi với thế gia, Chiến Vương thế gia khắc ghi trong tim.

– Tiểu tử họ Lý đâu?

Cuồng Thiểu Thiên Đế là người kiêu căng tùy hứng, không dông dài với Thượng Thần nữa, trầm giọng hỏi:

– Bổn tọa nhất định phải tự tay chém hắn!

Chương 2843: Lại gặp Cuồng Thiểu Thiên Đế (2)

Chịu thiệt lớn trong tay Bạch cốt cự vượn, Cuồng Thiểu Thiên Đế vất vả cực khổ cuối cùng giết được nó, gã ôm hận trong lòng. Sau khi lấy được báu vật Cuồng Thiểu Thiên Đế định tìm Lý Thất Dạ, không chém vãn bối như hắn khó xóa bỏ mối hận trong lòng gã.

Thượng Thần Chiến Vương thế gia nghẹn họng:

– Cái này . . .

Thượng Thần Chiến Vương thế gia cũng không biết tình huống bên trên thế nào, vì bốn vị Đại Đế Chiến Vương thế gia trấn phong không gian, bọn họ không thể dòm ngó tình huống bên trong, không biết Lý Thất Dạ và bốn vị Đại Đế ra sao.

Chiến Vương thế gia không tiện tuyên bố với bên ngoài là bốn Đại Đế của họ đã ở đây, dù sao cây to đón gió. Cho dù có người suy đoán được đôi chút nhưng Chiến Vương thế gia sẽ không thừa nhận.

Cuồng Thiểu Thiên Đế quét mắt qua, tìm tòi thiên địa:

– Chiến Vương Thiên Đế có ở đây không?

Ánh mắt Cuồng Thiểu Thiên Đế quét qua các tọa độ của mảnh thiên địa này nhưng không nhìn ra manh mối.

Dù sao bốn vị Đại Đế Chiến Vương thế gia đích thân ra tay trấn thủ không gian, Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ là Đại Đế một Thiên Mệnh, gã không tìm được bóng dáng nhóm Chiến Vương Thiên Đế là hợp lý.

Cuồng Thiểu Thiên Đế không thể tìm ra dấu vết nhưng gã đoán được ít nhiều, Kim Qua dám chịu tải Thiên Mệnh tại đây tức là Chiến Vương thế gia tràn đầy tự tin.

Thượng Thần Chiến Vương thế gia tránh né câu hỏi, mời Cuồng Thiểu Thiên Đế lên núi:

– Đại Đế tạm thời lên núi ngồi chơi không?

– Cũng được, ta cũng không làm khó dễ ngươi

Cuồng Thiểu Thiên Đế trước sau như một bá khí, ánh mắt liếc qua tỏa định một người ở phía xa.

Người đó là Thích Hồn Lâm, nhóm Tề Lâm Đế Nữ theo sau lưng. Không phải đám Thích Hồn Lâm, Tề Lâm Đế Nữ thích góp vui mà vì Kim Qua sắp chịu tải Thiên Mệnh, cơ hội này rất hiếm có với đám thanh niên như nhóm Tề Lâm Đế Nữ.

Nên Thích Hồn Lâm mang theo ba người Tề Lâm Đế Nữ đi xa nhìn từ xa, hy vọng có thể tích lũy chút kinh nghiệm cho ba người, không chừng tương lai bọn họ có cơ hội bước lên con đường đi thông Đại Đế Tiên Vương.

– Dù sao đang rảnh, để ta thánh toán ân oán cá nhân trước đã.

Cuồng Thiểu Thiên Đế rất tùy hứng, gã bỏ lại Thượng Thần Chiến Vương thế gia đạp không nháy mắt đi hướng Thích Hồn Lâm.

Thượng Thần Chiến Vương thế gia không thể phê bình, mọi người đều biết Cuồng Thiểu Thiên Đế kiêu căng và tùy hứng. Nhiều người không muốn dính dáng đến Cuồng Thiểu Thiên Đế vì gã là sát tinh, thường hay làm hỏng việc.

Thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế đạp không lên, Thích Hồn Lâm ở chân trời xa cau mày. Thích Hồn Lâm biết chuyện này khó giải quyết tốt đẹp nhưng làm Thượng Thần ba đồ đằng thành bộ, gã sẽ không chạy trốn. Dù gì Thích Hồn Lâm mạnh không thua Cuồng Thiểu Thiên Đế, gã không sợ Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Cuồng Thiểu Thiên Đế đứng trên hư không, vẫn là tư thái bao trùm chín tầng trời, khí thế khiếp người:

– Thích Hồn Lâm, chúng ta lại gặp mặt.

Cuồng Thiểu Thiên Đế đứng trên cao nhìn xuóng chúng sinh.

Nhiều người từng gặp gã đã thói quen thái độ ngông cuồng của Cuồng Thiểu Thiên Đế, gã ngông cuồng tùy hứng không phải mới đây, cả đời gã cuồng vọng tự cao như thế. Huống chi Cuồng Thiểu Thiên Đế có tư cách ngông, là một vị Thiên Đế, cho dù chỉ được một Thiên Mệnh thì gã vẫn đứng trên đỉnh thế giới tu sĩ.

– Thiên Đế, lại gặp mặt.

Thích Hồn Lâm từ tốn nói:

– Chẳng lẽ Thiên Đế còn ghi nhớ mãi chuyện cỏn con sao?

Trái ngợc hẳn với Cuồng Thiểu Thiên Đế là Thích Hồn Lâm điệu thấp, tư thái thấp, nhiều lúc nhún nhường. Thích Hồn Lâm xuất thân là tu sĩ nhỏ, chậm rãi đi trên con đường, luôn rất điệu thấp, không giống Cuồng Thiểu Thiên Đế sinh ra là thiên tài, cả đời cao điệu.

Dù Thích Hồn Lâm là người điệu thấp nhưng không phải loại sợ phiền phức. Thích Hồn Lâm không chọc vào rắc rối nhưng cũng không sợ phiền phức.

Cuồng Thiểu Thiên Đế cười to bảo:

– Bổn tọa không phải người hẹp hòi, chuyện vãn bối cứ để nó trôi qua.

Cuồng Thiểu Thiên Đế nói chuyện vãn bối tức là việc gã định ném nhóm Tề Lâm Đế Nữ cho quái thú ăn.

– Hôm nay bản tọa đến chém tiểu tử họ Lý, hắn đã co đầu rút cổ không ra thì thôi, ngươi và ta luận bàn một chút.

Cuồng Thiểu Thiên Đế cười to nói:

– Hôm nay bản tọa muốn biết là Thượng Thần nhà ngươi lợi hại hay Đại Đế ta vô địch!

Cuồng Thiểu Thiên Đế tuyên bố, đám người có mặt nín thở. Cuộc chiến giữa Cuồng Thiểu Thiên Đế và Thích Hồn Lâm lần trước chưa có kết quả, giờ lại đánh một trận nên hấp dẫn mọi người chú ý.

– Thiên Đế chịu tải Thiên Mệnh, cuộc đời thông minh, thật là thiên chi kiêu tử.

Đói mặt Cuồng Thiểu Thiên Đế khiêu chiến, Thích Hồn Lâm khiêm tốn nói:

– Thích ta chỉ là người tục phàm thai bình thường không đáng gì, sao sánh bằng Thiên Đế vô địch? So sánh với Thiên Đế thì Thích ta mặc cảm không bằng.

Nếu Cuồng Thiểu Thiên Đế muốn gây hấn với vãn bối thì Thích Hồn Lâm chắc chắn không đồng ý, bây giờ Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ khiêu chiến nên Thích Hồn Lâm không xem trọng uy vọng thanh danh cá nhân đã trực tiếp nhận thua.

Nói chung nếu như không có ân oán gì thì Đại Đế Tiên Vương không dễ dàng khiêu chiến người khác, tồn tại như bọn họ đều cố kiềm chế. Ai nấy đều có lai lịch, có chỗ dựa, nhiều khi bọn họ không chỉ đơn giản chiến vì bản thân.

Cuồng Thiểu Thiên Đế thì khác, mặc cho ngươi tự kiềm chế, có trách nhiệm gì. Gã làm vì thích, muốn sao liền làm vậy,

– Thích Hồn Lâm, không thể theo ý ngươi!

Mắt Cuồng Thiểu Thiên Đế sáng rực nhìn Thích Hồn Lâm chằm chằm, cười to bảo:

– Nghĩ tình sinh cùng một thời đại nên bổn tọa có thể tha cho ngươi một mạng, chờ ta đánh bại ngươi rồi chém tiểu tử họ Lý cũng không muốn.

Thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế hùng hổ dọa người, một Thượng Thần ở phía xa hét to với Thích Hồn Lâm:

– Thích huynh, sợ gì không chiến? Dương uy cho Thượng Thần chúng ta đi!

Cho tới nay địa vị Thượng Thần không bằng Đại Đế Tiên Vương, dù sao Đại Đế Tiên Vương có Thiên Mệnh, đương nhiên trừ Cổ Thần.

Cuồng Thiểu Thiên Đế là một vị thiên tài tuyệt thế, nhưng gã có một Thiên Mệnh, nhiều Thượng Thần không ngán gã.

Hiện tại Cuồng Thiểu Thiên Đế hùng hổ dọa người, cùng là Thượng Thần, một số người trong lòng không phục mở miệng xúi giục Thích Hồn Lâm đại chiến Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Một Thượng Thần khác xúi Thích Hồn Lâm:

– Đúng rồi Thích huynh, sợ gì không chiến?

Thái độ của Cuồng Thiểu Thiên Đế làm một số Thượng Thần khó chịu. Tuy Cuồng Thiểu Thiên Đế là Đại Đế nhưng gã chỉ có một Thiên Mệnh.

Dù Cuồng Thiểu Thiên Đế có tư chất vô cùng, thiên tài tuyệt thế nhưng một số Thượng Thần thầm coi thường. Ghê gớm cỡ nào, thiên phú đến mấy cũng chỉ là Đại Đế một Thiên Mệnh.

Huống chi Cuồng Thiểu Thiên Đế cho tới nay đều là kiêu căng cuồng vọng, tùy hứng ngông nghênh khiến rất nhiều người nhìn không vừa mắt. Nếu không phải Cuồng Thiểu Thiên Đế xuất thân thế gia còn có ba vị Đại Đế, gã là thành viên Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn thì đã sớm có Thượng Thần tới tìm gã rồi.

Cho đến nay địa vị Thượng Thần không bằng Đại Đế Tiên Vương, một vị Thượng Thần giết một Đại Đế sẽ đẩy danh vọng và địa vị của mình lên nấc thang lớn.

Chương 2844: Thực lực của Thích Hồn Lâm

Thử nghĩ xem có Thượng Thần nào không muốn chém một Đại Đế Tiên Vương? Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ có một Thiên Mệnh là đối tượng săn giết rất tốt, tiếc rằng núi dựa sau lưng gã hơi cứng, không thì đã có người sớm tìm giết gã.

Hiện tại Cuồng Thiểu Thiên Đế nhiều lần khiêu khích Thích Hồn Lâm, rõ ràng là miệt thị Thượng Thần, cho nên một số Thượng Thần có mặt thầm khó chịu. Huống chi Thích Hồn Lâm được người ta thích hơn Cuồng Thiểu Thiên Đế nhiều.

– Thích Hồn Lâm, đừng nhăn nhó như cô nương nữa, mau lên đây chiến!

Cuồng Thiểu Thiên Đế không sửa thói kiêu căng, giọng như chuông đồng:

– Tiểu tử họ Lý không ở thì ta lấy ngươi khởi động nóng người cũng tốt!

Thích Hồn Lâm là người điệu thấp nhưng không có nghĩa là sợ rắc rối, Cuồng Thiểu Thiên Đế hung hăng như thế làm Thích Hồn Lâm con ngươi co rút bắn ra tia sáng.

– Vậy là Thiên Đế tự nhận có thể đánh bại Thích ta?

Huống chi một số Thượng Thần xúi giục làm Thích Hồn Lâm dao động. Đặt tay lên ngực tự hỏi có mấy Thượng Thần không muốn đánh bại Đại Đế? Chẳng qua không có cơ hội đó.

Ánh mắt Cuồng Thiểu Thiên Đế sắc bén bắn ra sát khí:

– Có tự tin.

Cuồng Thiểu Thiên Đế cười to bảo:

– Tuy ba đồ đằng của ngươi đã thành bộ nhưng bổn tọa có tự tin chém ngươi!

Mới rồi Cuồng Thiểu Thiên Đế còn nói tha không giết Thích Hồn Lâm bây giờ lại tuyên bố đòi chém chết, gã đúng là Đại Đế tùy tính, nói đổi liền đổi.

Trong thời gian ngắn ngủi lòng Cuồng Thiểu Thiên Đế nảy sát cơ thay đổi ý tưởng cũng có lý do riêng.

Thích Hồn Lâm và Cuồng Thiểu Thiên Đế sinh cùng thời đại. Trước kia Cuồng Thiểu Thiên Đế thiên tài tuyệt thế, phong hoa nở rộ, Thích Hồn Lâm chỉ là con kiến trong mắt gã. Đừng nói chất vất thực lực của gã, Thích Hồn Lâm không có tư cách nói chuyện trước mặt Cuồng Thiểu Thiên Đế. Bây giờ Thích Hồn Lâm không hề sợ Cuồng Thiểu Thiên Đế, còn hỏi ngược lại thực lực của gã.

Thái độ qua loa làm Cuồng Thiểu Thiên Đế luôn cao cao tại thượng không chấp nhận được, vì vậy trong khoảnh khắc gã nổi sát khí với Thích Hồn Lâm.

Dù là tượng đất cũng có ba phần tính tôi, Thích Hồn Lâm không yếu hơn Cuồng Thiểu Thiên Đế, giờ gã buông lời ngông cuồng đòi chém chết khiến Thích Hồn Lâm luôn điệu thấp cũng đánh mất kiên nhẫn.

Thích Hồn Lâm bước ra, mặt lạnh lùng nói:

– Nếu vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh, để ta gặp Thiên Đế, kiến thức thuật tuyệt thế xem sao.

Thích Hồn Lâm không khiêm tốn nữa, không tự xưng ‘Thích ta’. Thích Hồn Lâm vốn có thực lực, gã khiêm tốn là nể Cuồng Thiểu Thiên Đế, nếu Cuồng Thiểu Thiên Đế không nể tình thì Thích Hồn Lâm không thèm nể nang nữa.

Mọi người vốn nhìn xem Kim Qua chịu tải Thiên Mệnh, thành tựu Đại Đế, hiện tại Cuồng Thiểu Thiên Đế cùng Thích Hồn Lâm làm ầm ĩ hấp dẫn chú ý. Đám người theo dõi cuộc chiến giữa Thích Hồn Lâm và Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Mọi người đều muốn biết kết quả của trận chiến này. Thượng Thần ba đồ đằng quyết đấu với Đại Đế một Thiên Mệnh. Hiếm hơn là họ sinh cùng một thời đại, cuộc chiến giữa hai người đã định trước sẽ trở thành trận chiến kinh điển, rất có sức thuyết phục.

Keng keng keng!

Cuồng Thiểu Thiên Đế chậm rãi rút ba thanh đế kiếm sau lưng ra.

Đinh!

Ba thanh đế kiếm bắn đế quang thẳng lên, sáng khắp thiên địa.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Mệnh của Cuồng Thiểu Thiên Đế hiển hiện. Thiên Mệnh lấp lánh hóa thành một đại đạo trên đỉnh đầu Cuồng Thiểu Thiên Đế, liên miên không dứt, nó có thể cung cấp lực lượng không ngừng nghỉ cho gã.

Trông thấy Thiên Mệnh treo cao làm một số Thượng Thần hâm mộ. Thượng Thần chưa chắc yếu hơn Đại Đế Tiên Vương, thậm chí có Thượng Thần mạnh hơn Đại Đế Tiên Vương. Nhưng Thượng Thần cùng một đẳng cấp trả giá cố gắng nhiều hơn Đại Đế Tiên Vương.

Trong lòng nhiều người cho rằng Đại Đế Tiên Vương đã định trước là thiên chi kiêu tử, bọn họ có được Thiên Mệnh mà Thượng Thần không thể có.

Trông thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế dùng ba thanh đế kiếm, đây là binh khí mạnh nhất của gã, hơn nữa Thiên Mệnh treo cao, Thích Hồn Lâm cũng không dám khinh thường lấy ra báu vật áp đáy hòm của mình.

Ong ong ong ong ong!

Người Thích Hồn Lâm tỏa hoàng khí, ánh sáng vàng nhạt tràn ngập trong thiên địa.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Trong tích tắc Thích Hồn Lâm đã khoác bộ sáo trang.

Thích Hồn Lâm đầu độ hoàng quan, thân khoác triêu y, tay cầm ngọc hốt, bên hông treo bảo bội. Thích Hồn Lâm như biến thành người khác, một hoàng giả, xẫ mà uy nghiêm.

Đây là Hoàng Triều sáo trang của Thích Hồn Lâm, sáo trang cam võ hậu thiên, có tổng cộng tám món.

Bộ sáo trang như thế không xuất sắc gì, vì cực hạn của sáo trang cam võ hậu thiên là ba mươi Đạo Phôi. Bộ sáo trang của Thích Hồn Lâm có tám Đạo Phôi, cỡ trung bình.

Thích Hồn Lâm có được ba đồ đằng vốn nên sở hữu binh khí mạnh hơn, ví dụ như Cuồng Thiểu Thiên Đế có đạo binh phẩm chất thiên phong.

Nhưng Thích Hồn Lâm luôn tế luyện Hoàng Triều sáo trang này, có thể nói bộ Hoàng Triều sáo trang cùng với gã hơn nửa đời người. Thích Hồn Lâm tế luyện sáo trang này đến cực hạn đẳng cấp của gã, trở thành sáo trang cam võ cảnh giới Thượng Thần.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, ba đồ đằng của Thích Hồn Lâm bắn lên cao, ba đồ đằng quấn quýt nhau nháy mắt thành bộ. Trong ba đồ đằng thành bộ như ẩn chứa Hỗn Độn chi khí vô cùng tận, trong hỗn độn tuyên hoành đại đạo thuộc về Thượng Thần.

Tuy Thiên Mệnh của Cuồng Thiểu Thiên Đế khiến người hâm mộ nhưng Thích Hồn Lâm có ba đồ đằng thành bộ chưa chắc kém hơn.

Cuồng Thiểu Thiên Đế hét to một tiếng:

– Chém!

Đinh!

Kiếm ngân không dứt, tiếng kiếm có thể tan vỡ vạn vực. Khi nhát kiếm chém xuống, ba thanh đế kiếm nháy mắt kết hợp một kiếm, tam kiếm hợp nhất. Khi một kiếm chém xuống vượt qua vạn giới, kiếm quang vô địch.

Phập! Phập! Phập!

Các thanh âm là tiếng kiếm quang quét qua vũ trụ thì chém bể cá ngôi sao.

Đinh!

Nhát kiếm sáng choang chém thẳng đến, nhát kiếm này là đạo Đại Đế trấn sát, không có chiêu thức hoa lệ biến đổi mà trực tiếp trấn sát. Trước nhát kiếm này ngươi không có chỗ trốn, dù ngươi chạy ra trăm vạn dặm, ngàn vạn thì kết quả như nhau, bị nhát kiếm này trấn sát.

Khủng bố hơn là Thiên Mệnh tỏa sáng rực rỡ kèm theo nhát kiếm, nghĩa là Thiên Mệnh liên tục cung cấp lực lượng vô địch cho nhát kiếm của Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Đối diện nhát kiếm chém tới, Thích Hồn Lâm không dám sơ sẩy, biểu tình trầm trọng, ra chiêu cẩn thận.

Thích Hồn Lâm thét dài:

– Thiên Đế, ăn một chiêu của ta!

Tay đè ngọc hốt xuống, Thích Hồn Lâm cúi đầu từ xa.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, ngọc hốt trong tay Thích Hồn Lâm bỗng chốc biến ra sơn mạch ức vạn dặm, sơn mạch tỏa ánh sáng ôn nhuận, là ngọc mạch.

Tòa ngọc mạch to lớn hơn ức vạn dặm như thành sơn mạch dài nhất, to nhất thế gian. Trong sơn mạch này chứa một thế giới, bên trong có núi sông vô cùng vô tận, có trời trăng nhô lặn, có vì sao ngân hà vờn quanh. Sơn mạch như thế đã tự thành một thế giới.

Bùm!

Nhát kiếm chém vào sơn mạch to, hỏa hoa tung tóe, đá vụn bay đầy. Sơn mạch lớn nứt ra cái khe vô cùng thô to.

Nhưng sơn mạch đã tự thành một thế giới, dù bị kiếm chém nứt lại vang chuỗi tiếng gầm rú, thế giới này dời núi lấp biển khép lại khe hở.

Chương 2845: Đòn sát thủ của Cuồng Thiểu Thiên Đế

Nhát kiếm cuồng bá của Cuồng Thiểu Thiên Đế rõ ràng là không làm gì sơn mạch của Thích Hồn Lâm được.

Cuồng Thiểu Thiên Đế khá bất ngờ, thực lực của Thích Hồn Lâm vượt sức tưởng tượng của gã, mạnh hơn gã nghĩ nhiều.

– Thiên Đế, đắc tội.

Thích Hồn Lâm không chút khách sáo công kích Cuồng Thiểu Thiên Đế ngay.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, ba đồ đằng của Thích Hồn Lâm cuồn cuộn trên bầu trời như hóa thành đại dương vô cùng ận, không giới hạn, vô biên.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ không dứt, Thích Hồn Lâm lại cúi đầu từ xa. Trong Hỗn Độn chi khí vô cùng vô tận, ngọc hốt biến thành sơn mạch trấn sát xuống. Trong mạch to hiển hiện các thần sơn vô cùng to lớn. Các thần sơn dày đặc lưới sao tự nhiên thành trận, oanh giết xuống. Cuồng Thiểu Thiên Đế bị bao vây trong mạch lớn núi sông, bị nhốt trong đại trận.

Cuồng Thiểu Thiên Đế cười lớn càn rỡ:

– Cái này có gì ghê gớm, chỉ là thiên nhiên thành trận bình thường.

Cuồng Thiểu Thiên Đế một bước xông vào chính giữa đại trận là nơi nguy hiểm nhất.

Đinh!

Tiếng kiếm ngân, kiếm quang chém ngược kéo ra bóng kiếm dài.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Thanh âm tan vỡ vang lên. Cuồng Thiểu Thiên Đế chém một nhát đứt ngang các thần sơn, thoáng chốc phá đại trận của Thích Hồn Lâm.

Cuồng Thiểu Thiên Đế là thiên tài tuyệt thế, trong giây lát liền phát hiện sơ hở đại trận của Thích Hồn Lâm.

Nháy mắt phá đại trận của Thích Hồn Lâm.

Đinh!

Một kiếm đâm trời, xé rách Hỗn Độn chi khí trên bầu trời.

Cuồng Thiểu Thiên Đế tràn đầy bá khí nói:

– Bao nhiêu năm qua mà ngươi vẫn chơi trò tài mọn này, đại trận có chút xíu biến đổi không lọt vào pháp nhãn của bổn tọa được!

Cuồng Thiểu Thiên Đế nói tràn đầy bá khí nhưng gã có tư cách kiêu căng, ai kêu gã là thiên tài tuyệt thế. Dù Cuồng Thiểu Thiên Đế không phải Thiên Đế thì cũng có trí tuệ tuyệt thế vô song, có thể trong thời gian ngắn nhất phá giải bất cứ chiêu thức, trong thời gian ngắn nhất phát hiện chiêu thức có sở hở gì.

Thích Hồn Lâm chậm rãi nói:

– Thiên Đế, dựa vào điều này thì không được.

Bùm!

Khoảnh khắc trong hỗn độn giáng xuống bàn tay Thượng Thần to đùng, bàn tay to có vô số hỗn độn di oanh, từng đợt hỗn độn rũ xuống như thác nước.

Khủng khiếp hơn là bàn tay to trấn áp xuống không chỉ tràn ngập lực lượng Thượng Thần, nó cuồn cuộn lực lượng chân ngã. Loại lực lượng này độc nhất vô nhị, tuyệt thế vô cùng, cực kỳ trác việt.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc Cuồng Thiểu Thiên Đế một kiếm phá thiên nhưng bị chưởng vỗ bay về, bị nhốt trong thế giới của Thích Hồn Lâm.

Cuồng Thiểu Thiên Đế rít gào:

– Giết!

Cuồng Thiểu Thiên Đế lại một kiếm phá thiên, kiếm khí tung hoành. Khi kiếm khí của Cuồng Thiểu Thiên Đế quét qua thì núi sông thế giới này tan vỡ, đất đai ngàn vạn dặm bị quét sạch, không gì có thể chặn lại đại thế của nhát kiếm này.

Bùm!

Nhưng khoảnh khắc bàn tay Thượng Thần cuồn cuộn lực lượng chân ngã với ưu thế tuyệt đối đè xuống. Vang tiếng nổ điếc tai, Cuồng Thiểu Thiên Đế một kiếm phá thiên bị vỗ trở về thế giới của Thích Hồn Lâm.

Thấy cảnh đó rất nhiều người đều hút ngụm khí lạnh. Một vị Đại Đế bị Thích Hồn Lâm nhốt trong thế giới của mình, cách làm bá đạo biết bao.

Mọi người đều hiểu đây là khoảng cách giữa Thích Hồn Lâm và Cuồng Thiểu Thiên Đế. Ưu thế lớn nhất của Thích Hồn Lâm là ba đồ đằng thành bộ, sở hữu lực lượng chân ngã. Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ có một Thiên Mệnh, gã không thể có lực lượng chân ngã.

Với lực lượng đó kỹ xảo không thể bù đắp chênh lệch giữa hai người. Cuồng Thiểu Thiên Đế có thiên phú cao đến mấy, có tuệ nhãn có thể phá giải bất cứ chiêu thức nào cũng không dùng được. Vì loại lực lượng này không thể phá giải bằng kỹ xảo, chỉ có một cách duy nhất là dùng lực lượng mạnh hơn nó để phá.

Nên Thích Hồn Lâm mới tự tin nói Cuồng Thiểu Thiên Đế bằng vào kỹ xảo phá giải thì còn kém xa.

Vang tiếng nổ điếc tai

Từng đợt tiếng nổ nhức óc vang lên, bàn tay to Thượng Thần cuồn cuộn lực lượng chân ngã chậm rãi đè xuống. Thiên Mệnh của Cuồng Thiểu Thiên Đế tỏa sáng chói mắt liên tục cung cấp lực lượng Đại Đế cho gã.

Nhưng lực lượng hai bên chênh lệch khá lớn, dù có Thiên Mệnh trợ giúp thì Cuồng Thiểu Thiên Đế không cách nào phá giải Thích Hồn Lâm trấn áp. Cuồng Thiểu Thiên Đế với một Thiên Mệnh không mạnh bằng Thích Hồn Lâm ba đồ đằng thành bộ.

Thấy bàn tay to Thượng Thần đè xuống, Cuồng Thiểu Thiên Đế nhiều lần phản công nhưng không thể thoát khỏi, mọi người đã bình phán.

– Coi như có đáp án rồi.

Giây phút này rất rõ ràng, một Thiên Mệnh đối kháng ba đồ đằng thành bộ, đáp án rõ rành rành, ai thua ai thắng nhìn liền biết.

Thích Hồn Lâm chậm rãi nói:

– Thiên Đế, nếu như ngươi không có đòn sát thủ thì đã tới lúc chấm dứt.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tiếng động inh ỏi, bàn tay Thượng Thần to lớn chậm rãi khép. Thích Hồn Lâm sắp kéo lưới, muốn trấn sát Cuồng Thiểu Thiên Đế.

Cuồng Thiểu Thiên Đế rít gào:

– Nhãi ranh họ Thích, ngươi đắc ý đắc quá sớm!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khoảnh khắc huyết quang ngút trời, huyết quang xé rach bầu trời chiếu sáng vạn vực.

Giờ phút này thiên địa đỏ máu, ức vạn lĩnh vực tràn ngập mùi máu tươi.

Trên đỉnh đầu Cuồng Thiểu Thiên Đế hiện ra một thứ, trông như Thiên Mệnh nhưng nó khác hẳn với Thiên Mệnh. Nó đỏ thẫm như cô đọng từ ức vạn máu tươi. Luồng huyết quang như ẩn chứa sinh mệnh, các tia sáng nhấp nháy như thể huyết quang này nuôi nấng vô số sinh mệnh.

Huyết quang hiện ra trên đầu Cuồng Thiểu Thiên Đế song song với Thiên Mệnh, dường như có thể ngang hàng với Thiên Mệnh của gã.

Khi Thiên Mệnh như thế treo cao trên đầu, Cuồng Thiểu Thiên Đế trở nên hơi yêu diễm, như thay hình đổi dạng. Cuồng Thiểu Thiên Đế toát ra vẻ âm trầm, tàn nhẫn khó tả, gã trở nên khát máu.

Trước đó Cuồng Thiểu Thiên Đế đã khiến người ghét nhưng gã vẫn là Đại Đế Tiên Vương ngông nghênh đường hoàng, tràn ngập khí Đại Đế. Giờ phút này hơi thở Đại Đế yếu đi nhiều, Cuồng Thiểu Thiên Đế toát ra hơi thở âm lạnh, mùi máu tràn ngập, như thể gã bước ra từ Tu La huyết ngục kèm theo vô số giết chóc, vô tình.

Ầm!Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Vang tiếng nổ điếc tai, toàn thân Cuồng Thiểu Thiên Đế tràn ngập huyết khí. Mỗi cường giả đều tràn đầy huyết khí, đặc biệt là Đại Đế, huyết khí mạnh mẽ khỏi phải bàn cãi.

Giờ phút này toàn thân Cuồng Thiểu Thiên Đế tràn ngập huyết khí lại khác, nó kèm theo âm trầm, tàn nhẫn, cho người cảm giác nhập ma.

Cuồng Thiểu Thiên Đế điên cuồng rít gào:

– Nhãi ranh họ Thích, ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta!

Đinh!

Ba thanh đế kiếm lại tam kiếm hợp nhất, một kiếm chém ra chặt đứt nhân quả, quét sạch nhật nguyệt tinh thần.

Trong khoảnh khắc đó nhát kiếm bộc phát kiếm cương tựa như bão vũ trụ, kiếm cương dũng mãnh quét qua.

Bốp! Bốp! Bốp!

Đừng nói ngôi sao, mặt trời cũng bị kiếm cương càn quét thành tro bụi, như ngọn nến leo lét bị gió mạnh thổi tắt.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Từng thanh âm tan vỡ vang lên, nhát kiếm này không chỉ làm Thượng Thần bàn tay to đè xuống còn có thế giới Thích Hồn Lâm sáng tạo cũng lần lượt tan vỡ.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, sơn mạch dài ức vạn dặm không gian tan nát, thế giới của Thích Hồn Lâm thành bụi, bị kiếm của Cuồng Thiểu Thiên Đế san bằng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ