1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 555 [Chương 2771 đến Chương 2775]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 555 [Chương 2771 đến Chương 2775]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2771: Trọng khí kỷ nguyên (1)

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Lý Thất Dạ chỉ một cái, từng đợt pháp tắc không gian như sợi xích trói chặt Võ Phượng Ảnh.

– Ngoan ngoãn trở về phòng đi.

Lý Thất Dạ xòe năm ngón tay mở ra không gian đuổi Võ Phượng Ảnh về Số Hiệu Vạn Cổ, nthố nàng trong phòng.

Nếu Lý Thất Dạ thật sự muốn giết Võ Phượng Ảnh thì nàng có một trăm cái mạng cũng không đủ cho hắn giết. Không phải Lý Thất Dạ tích tài, chỉ vì Võ Phượng Ảnh không có nhiều ác ý, nàng đơn giản là nha đầu tranh cường háo thắng, nếu không hắn đã giết nàng từ lâu.

Đuổi Võ Phượng Ảnh đi xong Lý Thất Dạ nhìn bạch cốt chi kiếm trong tay, buông tiếng thở dài cảm thán rằng:

– Vạn cổ chân cốt, tuy là thanh trọng khí nhưng chất chứa câu chuyện bi thương biết bao.

Lý Thất Dạ búng nhẹ, bạch cốt chi kiếm bay ra ngoài.

Bạch cốt chi kiếm bay lên trời, Lý Thất Dạ thu về ý niệm vô thượng.

Lách cách lách cách!

Bạch cốt chi kiếm rơi rụng, các khúc xương rời ra khỏi bạch cốt chi kiếm. Bầu trời đổ mưa xương trắng, các khúc xương rơi xuống đất bay về vị trí cũ.

Lý Thất Dạ không thèm nhìn lại bạch cốt chi kiếm, hắn không định mang theo bạch cốt chi kiếm.

Vì đây không phải vạn cổ chân cốt thật sự mà chỉ là trọng khí tạm thời mô phỏng, mang nó rời khỏi đây không giúp ích gì nhiều cho Lý Thất Dạ.

Khi tất cả xương bạch cốt chi kiếm rơi ra, nguyên Hảo Vọng Giác trở về bình tĩnh, trên đời như chưa từng xuất hiện thanh kiếm này. Khí thế khủng bố không gì sánh bằng tan biến chẳng còn lại gì.

Trông thấy bạch cốt chi kiếm hoàn toàn tan rã, nhiều người thầm thở phào, vì bạch cốt chi kiếm siêu khủng bố.

Lý Thất Dạ nhìn bạch cốt chi kiếm tan rã, cười nói với Tề Lâm Đế Nữ:

– Đi thôi.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lý Thất Dạ xoay người đi.

Tề Lâm Đế Nữ tỉnh táo lại, vội chạy theo.

Sau khi Lý Thất Dạ rời đi nhiều người mới lấy lại tinh thần, dù bọn họ biết hắn có được báu vật nhưng không ai dám làm gì hắn. Tiểu tử này quá tà môn, ai dám chống đối hắn là tự sát.

Lý Thất Dạ rời đi rồi một người rùng mình mở miệng hỏi:

– Thanh kiếm vừa rồi là binh khí gì?

Không ai trả lời được, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không biết đó là binh khí gì.

Có đại nhân vật lập tức lấy lại tinh thần:

– Có lẽ có thể nghiên cứu thử.

Bọn họ lao vào đống xương trắng, lật ra một số khúc xương từng lắp ráp thành bạch cốt chi kiếm, nghiên cứu cẩn thận. Bọn họ phát hiện những khúc xương trắng toàn là đồ vô dụng, không có bất cứ thần tính.

Điều này khiến người khó hiểu, các khúc xương vô dụng ráp thành bạch cốt chi kiếm lại có uy lực lớn như thế, chuyện thật khó tin.

Nhiều người không chết tâm thậm chí mang các khúc xương trắng về, bọn họ bắt chước Lý Thất Dạ ghép từng khúc xương thành thanh bạch cốt chi kiếm.

Nhưng đó chỉ là bạch cốt chi kiếm phế vật,không có thần tính, vô địch như Lý Thất Dạ lắp ráp.

Mọi người không hiểu, cùng là xương trắng, cùng là lắp ráp thanh bạch cốt chi kiếm nhưng tại sao Lý Thất Dạ làm ra bạch cốt chi kiếm tuyệt thế vô song được? Mọi người không biết vấn đề nằm ở đâu.

Đương nhiên vấn đề không nằm ở chỗ xương trắng hay bạch cốt chi kiếm mà do ý niệm vô thượng của Lý Thất Dạ. Hắn dùng một niệm tạo vật trong nhất niệm lục đạo của Niệm Thư mô phỏng ra thanh trọng khí.

Trên đời có ai từng thấy trọng khí như vậy? Dù bọn họ có thực lực mô phỏng nhưng không thể phỏng ra thanh trọng khí như vậy.

Trên đường về, Tề Lâm Đế Nữ luôn đi theo bên cạnh Lý Thất Dạ không kiềm được khẽ hỏi:

– Công tử, cái gì là trọng khí kỷ nguyên?

Trong lòng Tề Lâm Đế Nữ lòng tràn ngập tò mò, bởi vì bạch cốt chi kiếm để lại ấn tượng quá sâu sắc.

Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ:

– Xem ra nàng rất cẩn thận, hiếu học là chuyện tốt.

Tề Lâm Đế Nữ nhoẻn miệng cười như thiếu nữ thẹn thùng, cười khẽ mang chút làm nũng khiến người xem thoải mái.

Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, hắn nhìn phương xa:

– Trọng khí kỷ nguyên là một kiểu xưng hô, không có khái niệm cụ thể. Nếu bắt buộc nói thì trọng khí kỷ nguyên là binh khí vô song nhất, đỉnh cao nhất của một thanh binh khí như vậy được nhiều Đại Đế Tiên Vương gọi là trọng khí kỷ nguyên!

Tề Lâm Đế Nữ đã hiểu:

– Trọng khí kỷ nguyên, đó là hơn xa đạo binh Đại Đế Tiên Vương.

– Đâu chỉ là hơn xa đạo binh Đại Đế Tiên Vương.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Một kỷ nguyên, trọng khí như vậy chỉ có một, hai thanh. Tinh huyết Đại Đế Tiên Vương bình thường sao có thể so sánh với trọng khí đó được?

Tề Lâm Đế Nữ nghĩ đến đạo binh chân tiên sáo trang mạnh nhất đương thời, hỏi:

– So với chân tiên sáo trang thì sao?

– Cái này khó nói.

Lý Thất Dạ bật cười:

– Chân tiên sáo trang chỉ có năm bộ trên đời, hai bộ không rõ tung tích, chân tiên sáo trang tồn tại trên đời chỉ có ba bộ. Nhưng chân tiên sáo trang hiếm thấy, trọng khí càng hiếm hoi hơn, rất ít người từng thấy trọng khí. hai món này chưa từng va chạm, khó ra kết luận chúng nó bên nào mạnh, bên nào yếu hơn.

Tề Lâm Đế Nữ nghe xong giải thích thì gật gù. Trên đời này chỉ có năm bộ chân tiên sáo trang, trừ hai món chân tiên sáo trang của Lục Đạo Nhân Vương, Minh Nhân Tiên Đế không rõ tung tích ra, ba món khác nghe nói ở trong tay nhóm Thanh Mộc Thần Đế, Thế Đế.

Tề Lâm Đế Nữ tò mò hỏi:

– Vạn cổ chân cốt là trọng khí như thế nào?

Mới rồi Tề Lâm Đế Nữ chỉ nghe Lý Thất Dạ nhắc tới một lần cái tên vạn cổ chân cốt nên nàng rất tò mò về trọng khí vạn cổ chân cốt.

– Vạn cổ chân cốt không thuộc về kỷ nguyên này của chúng ta, nó là trọng khí từ kỷ nguyên vô cùng xa xôi.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Đây là một binh khí cực hung, trong kỷ nguyên đó, trong dòng sông thời gian dài dặc có người rút ra từng khối chân cốt của nhiều sinh linh qua từng thời đại trong kỷ nguyên của họ tế luyện thành hung khí. Có thể nói hung khí này luyện từ ức vạn chân cốt, đây là hung khí tế luyện từ chân cốt của sinh linh mạnh nhất, vô địch nhất suốt kỷ nguyên dài. Uy lực của nó cực kỳ khủng bố, một kiếm xuất thế là diệt thế!

Nghe thế Tề Lâm Đế Nữ rùng mình, nàng có thể tưởng tượng việc rút chân cốt của sinh linh vạn cổ luyện ra thanh binh khí là khủng bố biết bao, bên trong ẩn chứa bao nhiêu hung ác máu me, câu chuyện bi thương nhường nào.

Tề Lâm Đế Nữ khẽ hỏi:

– Kỷ nguyên chúng ta có luyện trọng khí không?

Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ:

– Cái này khó nói.

Lý Thất Dạ đưa mắt nhìn phương xa, chậm rãi nói:

– Thật lâu trước kia Khải Chân Tiên Đế có chí chinh chiến tận cùng thế giới, vì vậy xưa thật xưa về trước nàng đã uẩn dưỡng một binh khí, quyết ý luyện nó thành binh khí mạnh nhất, vô địch nhất.

– Sau đó Khải Chân Tiên Đế phát động chinh chiến chung cực lần thứ sáu, ta nghĩ là vì binh khí trong tay nàng đã đại thành. Nó có phải là trọng khí hay không thì không rõ, ít nhất chưa thấy tận mắt hình dạng binh khí đại thành của Khải Chân Tiên Đế, không biết uy lực như thế nào.

Chương 2772: Trọng khí kỷ nguyên (2)

Nói đến đây Lý Thất Dạ buông tiếng thở dài, trước kia Khải Chân Tiên Đế phát động chinh chiến chung cực lần thứ sáu không phải xúc động một lúc, thật lâu về trước nàng đã có ý tưởng này, chẳng qua chưa đủ mạnh nên không khởi binh.

Sau đó Khải Chân Tiên Đế phát động chinh chiến chung cực lần thứ sáu, Lý Thất Dạ hiểu rằng nàng đã chuẩn bị sẵn sàng, binh khí cũng đại thành nên nàng mới bước lên con đường này.

Nghe Lý Thất Dạ nói thế Tề Lâm Đế Nữ ngạc nhiên. Từ nhỏ Tề Lâm Đế Nữ đã nghe kể về chinh chiến chung cực, nhưng lần đầu tiên nàng nghe bí ẩn này.

Tề Lâm Đế Nữ thì thào:

– Trọng khí kỷ nguyên.

Trước kia Tề Lâm Đế Nữ chưa từng nghe nói về trọng khí kỷ nguyên, giờ nàng mới hiểu trên đời trừ chân tiên sáo trang, phạt thiên chi binh, thương thiên binh thư ra còn có tồn tại như trọng khí kỷ nguyên.

Nghĩ đến bạch cốt chi kiếm khủng bố, Tề Lâm Đế Nữ rợn tóc gáy. Tuy Tề Lâm Đế Nữ chưa từng thấy chân tiên sáo trang nhưng bạch cốt chi kiếm mới rồi chỉ là vật mô phỏng đã có uy lực như thế, thử nghĩ trọng khí kỷ nguyên thật sự thì khủng bố đến mức nào?

Vi vậy khoảnh khắc này Tề Lâm Đế Nữ thầm mong chờ nếu được thấy chân tiên sáo trang cùng trọng khí kỷ nguyên quyết đấu xem như đời này không mong mỏi gì hơn.

Tề Lâm Đế Nữ nói ra ý tưởng:

– Nếu chân tiên sáo trang đấu với trọng khí kỷ nguyên là điều khiến bao người trông chờ biết bao, e rằng sẽ là trận chiến ghê gớm nhất vạn cổ đến nay.

– Chân tiên sáo trang đấu với trọng khí kỷ nguyên?

Lý Thất Dạ xì cười:

– Việc này không đáng giá trông chờ, khát vọng làm chi.

Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi lại:

– Sao vậy?

– Nếu có ngày nào nàng biết trọng khí kỷ nguyên xuất thế mà người cầm nó không phải là ta.

Lý Thất Dạ nhìn phương xa, lạnh nhạt nói:

– Nếu nàng sáng suốt một chút thì cố gắng chạy nhanh đi, trốn càng xa càng tốt. Trên đời nếu có nơi nào an toàn thì trốn vào chỗ đó, đừng bao giờ mơ mọng nhìn một cái, tuyệt đối đừng nghĩ rằng được xem trận chiến này thì cuộc đời không còn mong mỏi gì hơn. Có thời gian đó hãy cố gắng tốn thật nhanh, thậm chí bỏ lại Tề Lâm Đế gia của nàng, mặc kệ nó.

Tề Lâm Đế Nữ càng ngạc nhiên hơn:

– Nhưng tại sao?

Tề Lâm Đế Nữ là người thừa kế của Tề Lâm Đế gia, trong bản năng của nàng cho rằng không nơi nào an toàn hơn Tề Lâm Đế gia. Bất cứ ai khi gặp nguy hiểm thì ý nghĩ thứ nhất là nhớ nhà của mình, trong lòng bất cứ ai chỉ có nhà mình là nơi an toàn nhát.

Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ, lạnh nhạt nói:

– Vì thật sự có ngày đó đến, Tề Lâm Đế gia các người cũng tiêu tùng.

– Không thể nào!

Tề Lâm Đế Nữ bật thốt:

– Cho dù đại địch trước mắt thì Tề Lâm Đế gia chúng ta không phải nói xong liền xong!

Không phải Tề Lâm Đế Nữ kiêu ngạo tự phụ, nàng nói câu đó có ba phần đạo lý. Tề Lâm Đế gia còn hai vị Tiên Vương sống trên đời, huống chi Tề Lâm Đế gia quen thân với nhiều đế thống tiên môn bách tộc. hai vị Tiên Vương của Tề Lâm Đế gia từng quen biết sâu với nhiều Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế bách tộc.

Nếu nói có ngày Tề Lâm Đế gia tai vạ đến nơi thì hai vị Tiên Vương của họ sẽ không ngồi xem. huống chi hai vị Tiên Vương được Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế bách tộc khác giúp đỡ.

Không phải điều đó có nghĩa là Tề Lâm Đế gia trường tồn không ngã, nhưng Tề Lâm Đế Nữ cho rằng dù là ai muốn diệt bọn họ cũng không dễ dàng.

Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ, hắn nhìn phương xa, chậm rãi nói:

– Tuy Tề Lâm Đế gia các người có hai vị Tiên Vương nưng nếu đến ngày đó thì năm Tiên Vương cũn không che chở Tề Lâm Đế gia được. Đến ngày đó e rằng bản thân bọn họ cũng khó giữ.

Tim Tề Lâm Đế Nữ đập nhanh, vì trong câu nói đó chứa quá nhiều tin tức, rất nhiều huyền cơ.

– Ngày . . . Ngày đó sẽ đến sao?

Lòng Tề Lâm Đế Nữ lạnh lẽo khẽ hỏi:

– Nói . . . Nói . . . Nói vậy là thế giới chúng ta thật sự có trọng khí kỷ nguyên?

Lý Thất Dạ nhìn phía xa, đôi mắt sau thẳm nói:

– Trong kỷ nguyên chúng ta có ai tạo ra trọng khí kỷ nguyên không thì chẳng biết, nhưng kỷ nguyên xa xôi dù đã lạc mất, thậm chí thành tro nhưng trọng khí kỷ nguyên trong những kỷ nguyên biến mất vẫn còn tồn tại.

Tề Lâm Đế Nữ không ngốc, nàng hiểu ngay:

– Thế giới chúng ta có người chiếm được trọng khí kỷ nguyên xa xôi kia!

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói:

– Đúng rồi, đó cũng không phải truyền thuyết hay thần thoại. Trong dòng sông thời gian dài dặc có người che lấp dấu vết, mọi bí ẩn giấu trong sương mù thời gian.

Tề Lâm Đế Nữ nhớ lại lời Lý Thất Dạ vừa nói, khẽ hỏi:

– Nếu trọng khí kỷ nguyên xuất hiện sẽ ra sao?

– Diệt thế.

Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ:

– Nếu ngày đó đến sẽ là tai nạn, tương lai một mảnh tĩnh mịch. Có lẽ đến ngày đó thì không có đế thống tiên môn, Cửu Giới hay Thập Tam Châu nữa, tất cả chỉ là giá y.

– Không thể nào!

Tề Lâm Đế Nữ buột miệng nói:

– Trên thế gian còn có Nhất Diệp Tiên Đế, Quy Phàm Cổ Thần, Huyền Đế, Thế Đế, có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế. Bọn họ ở Thập Tam Châu thì tai nạn lớn mấy cũng không thành vấn đề.

– Đúng rồi, Nhất Diệp cũng tốt, Quy Phàm cũng thế, thậm chí là lão già Thiển, bọn họ đều cực kỳ mạnh.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Nhưng nàng mãi mãi không biết đối diện tồn tại như thế nào, nó vượt qua tưởng tượng của nó. Nếu ngày đó đến, một số người. Vì chuyện đều sẽ thay đổi. Thế giới đổi thay, đại đạo cũng biến đổi.

Nghe Lý Thất Dạ nói làm lòng Tề Lâm Đế Nữ nặng trĩu, giờ nàng mới hiểu câu: Vô tri là phúc. Trước kia Tề Lâm Đế Nữ chưa từng nghĩ đến chuyện như vậy, bây giờ biết rồi, nàng cảm giác có bóng ma xoay quanh trong thế giới này thật lâu không tán.

– Chẳng lẽ công tử nhập thế vì việc này?

Tề Lâm Đế Nữ lấy lại tinh thần, mắt sáng rực hỏi:

– Công tử nhập thế vì phá cục diệt thế này sao?

Tề Lâm Đế Nữ nói làm Lý Thất Dạ buồn cười, hắn búng mũi ngọc của nàng, cười nói:

– Nàng nói buồn cười quá, làm ta không nhịn cười được.

Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi:

– Chẳng lẽ không phải sao?

Tề Lâm Đế Nữ còn tưởng mình doán đúng, tồn tại vô thượng như Lý Thất Dạ không thể nào bỗng dưng nhập thế, rảnh rỗi đi trong phàm thế.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nha đầu, đã làm nàng thất vọng.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

– Ta không vĩ đại như nàng nghĩ, ta không phải chúa cứu thế gì. Ta đi trên thế gian không vì phá cục diệt thế gì đó.

Tề Lâm Đế Nữ ngần ngừ hỏi:

– Vậy công tử nhập thế vì điều gì?

Vãn bối như nàng không nên hỏi vấn đề này, nhưng Tề Lâm Đế Nữ vẫn lấy hết can đảm hỏi.

Lý Thất Dạ nhìn khuôn mặt dpdẹ tuyệt trần của Tề Lâm Đế Nữ, nhìn đôi mắt ham học hỏi tràn ngập khát vọng với tương lai.

Lý Thất Dạ nhẹ giọng nói:

– Trên đời không có chúa cứu thế, ít ra ta không phải, ta chỉ là khách qua đường trong thế giới này.

Chương 2773: Diệt thế trong truyền thuyết

Tề Lâm Đế Nữ ù ù cạc cạc nghe, ngây thơ nhìn Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nhìn thẳng đôi mắt Tề Lâm Đế Nữ, khẽ thở dài:

– Đời ta không vì phá cục diệt thế gì, ta chỉ muốn đi đến cuối cùng, chiến tới tận cùng thế giới.

– Chinh chiến chung cực!

Lòng Tề Lâm Đế Nữ run rẩy, đề tài này quá trầm trọng. Chưa từng có ai trở về từ vạn cổ đến nay.

Từ Hỗn Nguyên Thiên Đế khai sáng thời đại đến Chung Nam Thần Đế, Phi Tiên Đế kinh diễm vô cùng, về sau tới Cổ Thuần Tiên Đế nhất minh kinh thế, rồi Minh Nhân Tiên Đế trụ cột vững chắc. Đến cuối cùng là Khải Chân Tiên Đế, nhiều lần chinh chiến chung cực nhưng chưa từng nghe có ai từ nơi đó trở về, không nghe nói có người thắng trận chiến tranh này.

Hiện tại Lý Thất Dạ nhập thế vì chinh chiến chung cực trong truyền thuyết, làm Tề Lâm Đế Nữ rung động thẫn thờ thật lâu.

Qua một lúc lâu Tề Lâm Đế Nữ tỉnh táo lại, khẽ hỏi:

– Vậy còn diệt thế thì sao? Tại sao Đại Đế Tiên Vương nguyện bước lên chinh chiến chung cực nhưng không người hỏi đến diệt thế?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Bên trong rất phức tạp, có vài thứ vượt xa nàng tưởng tượng.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

– Đây không phải nàng nói diệt thế liền diệt thế, cũng không phải nàng cho rằng có diệt thế liền diệt thế.

Lý Thất Dạ nhếch môi:

– Cái gọi là diệt thế chính là cái nhìn của ta.

Nghe Lý Thất Dạ nói thế Tề Lâm Đế Nữ thở phào, tuy nhiên câu sau làm trái tim nàng treo cao.

– Nhưng, đây là sự thật.

Lý Thất Dạ vuốt mái tóc Tề Lâm Đế Nữ, nhẹ giọng nói:

– Nếu nàng muốn trông chờ vậy hãy cầu nguyện loại diệt thế này không đến vào lúc nàng còn sống, đây là một loại vui sướng, ít ra khi mình chết rồi mặc kệ nó nước lũ ngập trời.

Tề Lâm Đế Nữ thì thào:

– Nếu là thật tại sao không có Đại Đế Tiên Vương đi can thiệp?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Có vài chuyện nàng mãi mãi không biết. Đại Đế Tiên Vương từng làm gì, đằng sau dòng sông thời gian che lấp bí mật gì đều không phải điều nàng nên biết. hoặc là khi nàng có mười Thiên Mệnh sẽ có cơ hội hất định biết bí mật đằng sau nó.

Tề Lâm Đế Nữ khó hiểu hỏi:

– Chẳng lẽ chinh chiến chung cực quan trọng hơn phá cục diệt thế sao?

Cho đến nay Tề Lâm Đế Nữ luôn nghe truyền thuyết về chinh chiến chung cực nhưng nàng không biết mục đích chinh chiến chung cực là gì, tại sao có nhiều Đại Đế Tiên Vương bước lên con đường này.

– Diệt thế chỉ là một dấu nhỏ trên đường chinh chiến chung cực.

Lý Thất Dạ nhìn Tề Lâm Đế Nữ:

– Nếu nàng thắng được chinh chiến chung cực thì vạn cổ chỉ là con kiến, diệt thế gì đó không đáng lo. Nếu nàng thắng chinh chiến chung cực thì không cần lo diệt thế làm gì!

Câu nói vượt sức tưởng tượng của Tề Lâm Đế Nữ, trong lòng nàng cảm thấy không có gì khủng bố, khiến người lo lắng hơn diệt thế. Bây giờ Lý Thất Dạ nói diệt thế chỉ là một dấu trong chinh chiến chung cực.

Diệt thế chỉ là dấu vết thì chinh chiến chung cực như thế nào? Tề Lâm Đế Nữ chìm trong bí ẩn sâu xa.

– Công tử cũng là vì cứu thế.

Tề Lâm Đế Nữ tỉnh táo lại, nàng nói:

– Công tử thắng chinh chiến chung cực là phá cục diệt thế rồi, cũng là cứu chúng snh vạn giới.

– Nàng nghĩ ta quá vĩ đại.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

– Ta muốn chiến đến tận cùng thế giới chỉ vì cần một đáp án, đơn giản như thế, cứu thế không phải trách nhiệm của ta.

Lý Thất Dạ nhìn nơi xa xăm, đôi mắt sâu thẳm.

Tề Lâm Đế Nữ lặng im, mọi thứ nghe, thấy hôm nay vượt sức tưởng tượng của nàng, vượt qua học thức trước kia nàng có.

Lặng im một lcúy lâu Tề Lâm Đế Nữ không nén được tò mò hỏi:

– Nếu trên đời còn tồn tại trọng khí kỷ nguyên thì nó nằm trong tay ai?

Trước kia Tề Lâm Đế Nữ nghe đến nhiều nhất là chân tiên sáo trang, hôm nay là lần đầu tiên nàng nghe về trọng khí kỷ nguyên, trước đó nàng chưa từng nghe ai có được thứ như vậy.

– Thứ này không biết là tốt nhất.

Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ:

– Có vài chuyện biết chưa chắc tốt cho nàng. Hơn nữa đây không phải điều nàng nên lo, nếu nàng trở thành Tiên Vương, chịu trải trên mười Thiên Mệnh thì có thể lo một chút về điều này. Nếu không dù nàng trở thành một vị Tiên Vương, không có trên mười Thiên Mệnh vẫn chỉ là con tốt thí.

Tề Lâm Đế Nữ hút ngụm khí lạnh, Đại Đế Tiên Vương không có trên mười Thiên Mệnh thì chỉ là con tốt thí, câu này rất rung động người.

Trong mắt nhiều người Đại Đế Tiên Vương là chúa tể một thời gian, dù Đại Đế Tiên Vương có chia ra mạnh yếu nhưng quá xa xôi, bọn họ không với tới được. Ở trước mặt Đại Đế Tiên Vương thì cường giả trên đời chỉ là con kiến.

Bây giờ Lý Thất Dạ nói Đại Đế Tiên Vương không có trên mười Thiên Mệnh thì chỉ là con tốt thí, ai nghe đều không tin, nhưng Tề Lâm Đế Nữ thì tin.

– Được rồi, nha đầu đừng nghĩ nhiều quá.

Lý Thất Dạ nhẹ vuốt tóc Tề Lâm Đế Nữ:

– Chăm chỉ tu luyện đi, chờ khi nàng mạnh đến mức đó rồi hẵng lo về vấn đề xa xôi này.

Được Lý Thất Dạ an ủi, Tề Lâm Đế Nữ cảm thấy có lý. Trên đời còn nhiều Đại Đế Tiên Vương, nhóm Thế Đế, Thanh Mộc Thần Đế còn sống, dù trời sụp xuống vẫn có Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế ở trên chống, không đến lượt tiểu bối như bọn họ lo.

Tề Lâm Đế Nữ lấy lại tinh thần, nhẻon miệng cười theo Lý Thất Dạ trở lại.

Tề Lâm Đế Nữ cùng Lý Thất Dạ trở về Số Hiệu Vạn Cổ, nàng lo cho vết thương của Võ Phượng Ảnh nên xin phép Lý Thất Dạ:

– Công tử, ta đi thăm Võ thành chủ, xem nàng có khỏe hơn chút nào không.

– Đi đi.

Lý Thất Dạ không để ý chuyện này:

– Hãy nói với nha đầu đó tốt nhất là nữ hài tử ngoan ngoãn, đừng đến chọc ta nữa. Nếu chọc ta tức giận thì dù nàng không có ác ý ta cũng chém.

Tề Lâm Đế Nữ cười khổ nói:

– Ta nhất định sẽ khuyên nhủ nàng.

Cái tính cứng đầu hiếu thắng của Võ Phượng Ảnh không dễ khuyên, nhưng Tề Lâm Đế Nữ không dám nói gì thêm. Tề Lâm Đế Nữ chỉ có thể hy vọng trải qua bài học này Võ Phượng Ảnh nên hiểu loại người nào không thể chọc vào.

Lý Thất Dạ quay về Số Hiệu Vạn Cổ, nhiều người khi gặp nàng đều biến sắc mặt, né từ xa không dám tới gần.

Trong Số Hiệu Vạn Cổ đã đồn chuyện của 69 nên không ai dám chọc

vào hắn. Nếu chọc phải tiểu tử tà môn như thế thì đúng là tự tìm đường chết.

– Lý đạo huynh, chúc mừng, chúc mừng.

Lý Thất Dạ chưa quay về chỗ ở của mình thì một người chạy ra, chắp tay chúc mừng hắn:

– Lý đạo huynh được đến báu vật tuyệt thế, thật sự là đáng vui đáng mừng, đáng vui đáng mừng.

Người chạy ra chính là Ngự Long Đồng Tử nói năng dõng dạc như đụng chuyện thì rụt vòi.

Lý Thất Dạ liếc Ngự Long Đồng Tử, lười để ý tới gã.

Ngự Long Đồng Tử không để bụng thái độ của Lý Thất Dạ, mặt dày lẽo đẽo theo sau, cười toe toét.

Ngự Long Đồng Tử theo sau lưng Lý Thất Dạ, miệng ngọt xớt:

– Lý đạo huynh vô địch cõi đời,, thủ pháp vô song, thần tư của đạo huynh khiến tiểu đệ kính ngưỡng, tiểu đệ ngưỡng mộ đạo huynh vô địch như nước sông cuồn cuộn . . .

Chương 2774: Ngự Long Đồng Tử đe dọa

Lý Thất Dạ dừng bước chân, hờ hững liếc Ngự Long Đồng Tử:

– Có gì nói mau, đừng dài dòng.

Ngự Long Đồng Tử xoa tay cười nịnh:

– Lý đạo huynh có đọc báu vật tuyệt thế này là vô song trên đời, khiến người hâm mộ, việc vui nhất trần đời.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:

– Ngươi có tin là ta ném ngươi xuống Số Hiệu Vạn Cổ cho rùa ăn không?

Ngự Long Đồng Tử rối rít xua tay:

– Không, không, không!

Ngự Long Đồng Tử căng thẳng nói:

– Lý đạo huynh, xin đừng hiểu lầm, tiểu đệ không có ý gì khác. Tiểu đệ chỉ muốn làm cuộc mua bán với Lý đạo huynh.

Ngự Long Đồng Tử cười nói:

– Tiểu đệ cũng xem như một nửa người làm ăn, thường làm một số giao dịch mua bán nhưng toàn là hàng đẳng cấp cao. Lý đạo huynh cũng hiểu tiểu đệ sẽ không giao dịch hàng bình thường, tiểu đệ có vài hộ khách đều là nhân vật lợi hại đương thời.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ.

Ngự Long Đồng Tử không Phật lòng trước thái độ hờ hững của Lý Thất Dạ, gã cực kỳ nhiệt tình xoa tay cười tươi nói:

– Lý đạo huynh mới có được báu vật là thứ tốt, là hàng thượng thượng phẩm. Tiểu đệ có hộ khách muốn tìm một món báu vật cổ xưa như vậy, không biết Lý đạo huynh có hứng thú bán lại không?.

Lý Thất Dạ từ chối thẳng:

– Không hứng thú.

– Khoan khoan khoan!

Bị Lý Thất Dạ từ chối Ngự Long Đồng Tử lập tức nói:

– Lý đạo huynh đừng vội từ chối tiểu đệ liền, Lý đạo huynh hãy suy nghĩ kỹ càng. Miễn Lý đạo huynh đồng ý bán lại thì chúng ta có thể bàn giá cả. Lý đạo huynh cứ nói giá đi, Lý đạo huynh muốn báu vật đổi báu vật hay hỗn độn thạch, hoặc đổi công pháp tuyệt thế đều được. hộ khách của chúng ta có Đại Đế Tiên Vương, bọn họ mà chi trả thì chắc chắn bất phàm.

– Không hứng thú.

Lý Thất Dạ lười dây dưa với Ngự Long Đồng Tử, hắn phất tay nói:

– Nếu không có chuyện gì thì ngươi đi đi.

– Lý đạo huynh cần gì nóng nảy vậy, Lý đạo huynh hãy suy xét kỹ.

Ngự Long Đồng Tử vẫn cười tươi nói:

– Hơn nữa thứ đó ở trong tay Lý đạo huynh chưa chắc thích hợp, dù sao nhiều người biết Lý đạo huynh có món báu vật cổ xưa, e rằng sẽ có nhiều người tìm tới cửa. Nếu Lý đạo huynh bán lại báu vật này sẽ bớt rất nhiều buồn phiền.

Lý Thất Dạ là ai? Lời Ngự Long Đồng Tử nói làm sao hắn không nghe hiểu ẩn ý?

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Ngự Long Đồng Tử:

– Ngươi đang uy hiếp ta?

– Không, không dám.

Ngự Long Đồng Tử cười xòa:

– Lý đạo huynh nghĩ nhiều rồi. Tuy tại hạ không phải thương nhân trăm phần trăm nhưng có câu tục ngữ: Mua bán không thành nhưng nhân nghĩa còn. Tại hạ xem như một nửa thương nhân, cho dù Lý đạo huynh không vui lòng bán lại thì tại hạ cũng sẽ không có ý quấy rối Lý đạo huynh.

Nói đến đây Ngự Long Đồng Tử tạm dừng, gã đổi giọng:

– Tuy tại hạ sẽ không có ý đồ gì xấu với Lý đạo huynh nhưng người khác thi chưa chắc. Tại hạ biết một số hộ khách rất có hứng thú với báu vật cổ xưa trong tay Lý đạo huynh, nếu bọn họ thật sự muốn báu vật nào thì không có gì ngăn cản được họ.

Lý Thất Dạ nhếch môi:

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ ung dung nói:

– Nếu bọn họ muốn thì cứ việc lại đây, con người ta thích náo nhiệt nhất.

Lý Thất Dạ mới thốt lời xong Ngự Long Đồng Tử nhảy cẫng lên, làm bộ dáng hoảng hồn:

– Suỵt suỵt suỵt!

Ngự Long Đồng Tử suỵt Lý Thất Dạ:

– Lý đạo huynh, nhỏ giọng chút, nhỏ tiếng lại để phòng ngừa vách có tai. Một số hộ khách của ta là người có tài thông thiên, mới bước vào ngưỡng cửa Thượng Thần, có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm hỏi lại:

– Vậy sao?

– Đúng vậy!

Ngự Long Đồng Tử nhỏ giọng nói:

– Lý đạo huynh có được báu vật này đã gây động tĩnh lớn, khiến một số Thượng Thần, Đại Đế chú ý. Nếu là Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần bình thường dựa vào ba phần mặt mũi nhỏ của sư tôn thì tại hạ còn nói tốt vài câu cho Lý đạo huynh được.

– Nhưng một số Đại Đế Tiên Vương thật sự ưa báu vật của Lý đạo huynh, dù là tiểu đệ cũng sẽ bất lực. Trên đời này không ai chọc vào những Đại Đế Tiên Vương đó được, bọn họ thuộc về thành chủ.

Ngự Long Đồng Tử tạm dừng, bí hiểm nghiêm túc hỏi:

– Lý đạo huynh có từng nghe nói về Thiên Quyền không?

Lý Thất Dạ cười hờ hững:

– À, Thiên Quyền, có nghe nói, Đại Đế Tiên Vương tổ thành đoàn thể.

Ngự Long Đồng Tử nhỏ giọng nói:

– Thiên Quyền. Thế giới này không ai trêu vào nổi. Nếu bọn họ nhìn trúng một món báu vật, mặc kệ là ai đều phải ngoan ngoãn dâng lên. Không sợ nói cho Lý huynh biết, tại hạ nhận được tin tức tuyệt mật là thậm chí có người trong Thanh Mộc Minh đến. Nghe nói có Đại Đế Tiên Vương trong Thanh Mộc Minh muốn được đến báu vật này.

Lý Thất Dạ cười tươi:

– Thanh Mộc Minh?

– Đúng rồi, là Thanh Mộc Minh, cũng được người gọi là đoàn độ truyền kỳ Thần Minh, vô song cõi đời, vô địch vạn cổ.

Ngự Long Đồng Tử nhỏ giọng nói:

– Nếu như Thanh Mộc Minh ra tay chắc chắn kinh thiên địa, khiếp quỷ thần. Đừng nói con kiến như chúng ta, Đại Đế Tiên Vương cũng sẽ run rẩy.

Thanh Mộc Minh, nghe đồn là đoàn đội bí ẩn do Thanh Mộc Thần Đế thành lập, một số người gọi là Thần Minh. Không có ghi chép gì về Thanh Mộc Minh, thậm chí không biết có Đại Đế Tiên Vương nào tham gia, Thanh Mộc Minh có thật sự tồn tại hay không là một điều bí ẩn.

Nhắc đến ‘Thanh Mộc Minh’ khiến Lý Thất Dạ cười rất vui:

– Xem ra ngươi biết cũng nhiều.

– Không dám, không dám, chẳng qua là sư tôn, sư thúc của tại hạ quen nhiều trong huyết mạch.

Ngự Long Đồng Tử cười tủm tỉm nói:

– Các sư tôn, sư thúc Ngự Long Kỵ qua lại với hào kiệt thiên hạ, quen thân với nhiều Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế nên tại hạ nhờ ơn sư tôn mà tin tức cũng đặc biệt nhanh nhạy.

Nhắc tới sư tôn khiến Ngự Long Đồng Tử lộ ra đắc ý.

Không trách Ngự Long Đồng Tử, Ngự Long Thượng Thần sư phụ của gã là Thượng Thần có mười một dồ đằng. Ngự Long Thượng Thần thành lập Ngự Long Kỵ khiến những người Thanh Châu nhắc tới là biến sắc mặt.

Ngự Long Kỵ do Ngự Long Thượng Thần sáng tạo, nguyên đội chỉ có chín thành viên nhưng toàn là Thượng Thần, đây là điểm khủng bố của Ngự Long Kỵ.

Ngự Long Kỵ còn đặc điểm khủng khiếp hơn đó là nó thật ra là một đội ăn cướp, cũng có thể gọi là độ Thượng Thần ăn cướp.

Bản thân Ngự Long Thượng Thần xuất thân là ăn cướp, từng làm nhiều chuyện vào nhà cướp của. Ngự Long Thượng Thần sáng lập đoàn Ngự Long do chín vị Thượng Thần xuất thân lùm cỏ tổ thành. Chín Thượng Thần làm nhiều việc xấu, nơi bọn họ đi qua không mọc một cọng cỏ, đồ môn diệt phái, vào nhà cướp của, chuyện gì cũng làm rồi.

Nhiều người lén gọi sau lưng ‘Cường Đạo kỵ’ thay cho Ngự Long Kỵ.

Ngự Long Kỵ cực kỳ cường đại, tuy nó làm nhiều chuyện vào nhà cướp của, đồ môn diệt phái nhưng nhiều truyền thừa môn phái Thanh Châu không làm gì bọn họ được, thậm chí hết sức kiêng kỵ.

Đây là lý do tại sao Ngự Long Đồng Tử dám la hét trước mặt Phong Dịch, vì núi dựa sau lưng gã cũng siêu mạnh.

Chương 2775: Đế Hóa thành (1)

Ngự Long Đồng Tử bưng ra sư tôn của mình, Ngự Long Kỵ với mục đích rất rõ ràng. Người có chút kinh nghiệm cảnh đời nghe Ngự Long Đồng Tử nói đều sẽ sợ hãi biến sắc mặt, người nhát gan thậm chí sợ vỡ mật.

Nhưng Lý Thất Dạ phản ứng lạnh nhạt, hắn cười nói:

– Thiên Quyền cũng tốt, Thanh Mộc Minh cũng thế, kêu bọn họ đến đi. Bây giờ ta đang muốn nhấm nháp máu Đại Đế Tiên Vương, đế huyết có hương vị khác biệt.

Lý Thất Dạ liếc Ngự Long Đồng Tử:

– Nếu tin tức của ngươi nhanh nhạy vậy thì hãy nói cho những người có hứng thú với báu vật của ta rằng: Muốn đến thì nhớ đông người chút, một hai Thượng Thần, một hai vị Đại Đế Tiên Vương không đủ cho ta nhét kẽ răng. Tám, mười Đại Đế Tiên Vương đến đi, kỵ gì, đoàn gì đó tới đây hết mới náo nhiệt. Bắt ta giải quyết từng người thì rất phiền.

Lý Thất Dạ nói xong mặc kệ Ngự Long Đồng Tử, hắn xoay người đi.

Lý Thất Dạ nói làm Ngự Long Đồng Tử ngây người, thẫn thờ một lúc, hoang mang khó hiểu.

Ngự Long Đồng Tử là con hổ mặt cười, đừng thấy gã hay xưng huynh gọi đệ với người ta, gã đâm sau lưng không gớm tay.

Mới rồi Ngự Long Đồng Tử lại giở mánh cũ, khi biết Lý Thất Dạ có báu vật Hảo Vọng Giác thì định cướp vào tay.

Cái gọi là có người muốn mua báu vật trong tay Lý Thất Dạ chỉ là ngụy trang, gã lôi một số Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế ra hòng hù dọa hắn.

Ngự Long Đồng Tử dùng thủ đoạn này khá nhiều lần, gã quen giở trò cũ. Đừng xem thường chiêu đe dọa này của Ngự Long Đồng Tử, uy lực không nhỏ và liên tục thành công.

Báu vật nào lọt vào mắt Ngự Long Đồng Tử thì gã sẽ vừa đấm vừa xoa lấy báu vật của đối phương vào tay bằng được. Sư phụ của Ngự Long Đồng Tử là Ngự Long Thượng Thần, sư phụ và sư thúc tổ thành Ngự Long Kỵ nổi tiếng ác, không mấy người trong Thanh Châu chưa từng biết tiếng.

Nhiều cường giả tu sĩ nhắc tới Ngự Long Kỵ hung tàn là tái mặt, một ít cường giả tu sĩ, thậm chí đại giáo cương quốc đã bị Ngự Long Đồng Tử đe dọa như thế, ngoan ngoãn dâng báu vật lên, bán với giá rẻ.

Không ai muốn chọc vào ăn cướp thổ phỉ như Ngự Long Kỵ, vì khi nó xuất hiện hoặc diệt quốc hoặc bị đồ môn, kết quả cực kỳ bi thảm.

Vì sự kiêng kỵ đó nên Ngự Long Đồng Tử đe dọa nhiều lần thành công, lúc nghe nói Ngự Long Đồng Tử có được báu vật thì gã lại giở mánh cũ ra đe dọa.

Nhưng Lý Thất Dạ không hợp với trò này, Ngự Long Đồng Tử không vào tay được, lần đầu tiên gã thất bại.

Ngự Long Đồng Tử lấy lại tinh thần, mắt lóe tia sáng lạnh:

– He he he, rượu mời không uống, uống rượu phạt. Đến lúc đó đừng trách bản công tử tâm ngoan thủ lạt, Ngự Long Kỵ mà ra thì đừng nói giữ báu vật, chính ngươi cũng sống không bằng chết!

Đây là điểm khiến người sợ Ngự Long Kỵ nhất, vì bọn họ là ăn cướp, kẻ cướp chưa bao giờ nói đạo nghĩa.

Tuy nhiều đế thống tiên môn hoành hành lộ mặt nhưng ít ra tự nhận là chính đạo, sẽ không vì đồ đệ cướp báu vật của người ta mà phái binh diệt đối phương, thậm chí đồ môn diệt quốc. Nói sao thì đế thống tiên môn cần mặt mũi, nhiều ít nói lý.

Cướp bóc như Ngự Long Kỵ dù là Thượng Thần cũng không nói lý làm gì, đây là điểm đáng sợ của bọn họ.

Cuối cùng Số Hiệu Vạn Cổ đến trạm cực kỳ quan trọng của Tham Tác chi địa, Đế Hóa thành.

– Đến Đế Hóa thành!

Khi Số Hiệu Vạn Cổ đậu lại cảng hạm không, giọng thuyền trưởng vang lên:

– Số Hiệu Vạn Cổ sẽ đậu lại Đế Hóa thành nửa tháng bổ sung các nhu yếu phẩm. hành khách đi Viễn Hoang có thể xuống thuyền nghỉ ngơi hoạt động, trở về đúng giờ trước khi thuyền khởi động là được.

Số Hiệu Vạn Cổ neo đậu xong nhiều người không kiềm được hưng phấn nhảy xuống thuyền ngay.

– Đế Hóa thành, ta đến đây!

Cường giả tu sĩ từng đến Đế Hóa thành vài lần cũng hưng phấn nói:

– Đế Hóa thành, rốt cuộc đến nơi!

Đế Hóa thành nằm ở rìa Phật Dã, là tòa thành xây dựng hoàn chỉnh duy nhất ở Tham Tác chi địa. Tuy Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần, Cổ Thần độn ẩn trong Tham Tác chi địa có động thiên của mình, kích cỡ khác nhau.

Chỉ có Đế Hóa thành là được xây thành trì hoàn chỉnh trong Tham Tác chi địa, các đế cùng nắm giữ tòa thành.

Đứng ở Số Hiệu Vạn Cổ nhìn lại chỉ thấy thế giới treo trên Tham Tác chi địa bị hắc ám bao phủ. Thế giới tỏa ánh sáng nhạt như Phật quang dâng lên.

Trong Tham Tác chi địa có rất nhiều đại lục, mảnh đất hung hiểm nhiều vô số kể. Nhưng những đại lục, đất hung hiểm đều là tĩnh lặng hoặc là thế giới hoang tàn giống như Hảo Vọng Giác.

Thế giới lơ lửng trong hắc ám này lại tỏa ánh sáng, tuy ánh sáng mờ tối như ngọn đèn leo lét trong đêm mưa gó, làn gió nhẹ thổi qua sẽ vụt tắt, dù vậy ánh sáng mong manh đó vẫn lắc lư trong hắc ám.

Thế giới này là Phật Dã, một thế giới hoang tàn tràn ngập truyền thuyết. Một thế giới đã biến mất trong dòng sông thời gian, nơi này tràn ngập vô số truyền kỳ.

Phật Dã nằm ở đằng trước nhất, cũng là phần đầu gần cảng hạm không nhất. Một tòa thành cổ được xây dựng, tòa thành không to lớn gì, so với nhiều thành cổ chiếm diện tích vạn dặm trong Thanh Châu thì thành cổ này tựa như tòa thành trì nho nhỏ.

Thành trì nhỏ này không hùng vĩ, không cao lớn, nó do từng khối nham thạch không biết tên chồng chất lên. Mặc dù thành cổ này không to lớn nhưng cho cảm giác không thể lay động.

Tòa thành cổ này không có đế uy kinh thiên, thần quang vô song, nó cực kỳ cổ kính rộng rãi, như đã qua vô số năm tháng tẩy lễ.

Nhưng tòa thành cổ không chút bắt mắt này cực kỳ kiên định sừng sững tại đây, dường như trên đời không gì có thể công phá thành cổ được.

Đế Hóa thành! Người đến Tham Tác chi địa đều nghe qua tên của thành cổ đó, nghe đâu Đế Hóa thành là thành trị Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế Thanh Châu xây dựng tại Tham Tác chi địa, cũng là tòa thành duy nhất trong Tham Tác chi địa.

MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Không thể tu luyện trong Tham Tác chi địa vì Hỗn Độn chi khí toàn là Hỗn Độn chi khí của tàn cổ kỷ nguyên, nếu tu luyện Hỗn Độn chi khí đó rất dễ tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng Đế Hóa thành thì khác, nghe đồn có thể tu luyện trong thành, thật giả ra sao thì người ngoài không rõ.

Tóm lại Đế Hóa thành do rất nhiều Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế Thanh Châu liên hợp xây dựng. Các Đại Đế Tiên Vương khai phá thế giới, tịnh hóa ác thổ, cuối cùng một tòa thành cổ sừng sững dựng lên.

Người ngoài không biết có bao nhêu Đại Đế Tiên Vương cư ngụ ở Đế Hóa thành, mọi người chỉ biết rằng Đại Đế Tiên Vương bình thường có động thiên độc nhất vô nhị của mình trong Tham Tác chi địa, nhưng nhiều Đại Đế Tiên Vương hay vào Đế Hóa thành ở lại một thời gian.

Đế Hóa thành do vài vị Đại Đế Tiên Vương luân phiên trị vì, nghe đồn mỗi thời đại sẽ cai trị một lần. Chuyện lớn nhỏ Đế Hóa thành do Đại Đế Tiên Vương tới phiên trách nhiệm chủ trì, nếu là việc lớn kinh thiên thì kêu gọi tất cả Đại Đế Tiên Vương có tư cách trong Đế Hóa thành cùng bàn bạc ra quyết sách.

Đại Đế Tiên Vương nào có tư cách trong Đế Hóa thành, có một chỗ đứng thì người ngoài không biết.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 1 tuần trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi