Đế Bá Audio Podcast
Tập 536 [Chương 2676 đến Chương 2680]
❮ sautiếp ❯Chương 2676: Nội thế giới tan vỡ
Trong nháy mắt, trước mặt Lý Thất Dạ và Thánh Lão Lục chất lên mười hai tòa báu vật trân phẩm núi nhỏ, vô số tiên quang ngút trời khiến người trợn mắt há hốc mồm.
Trong khi Thánh Lão Lục ngẩn người Lý Thất Dạ đã tìm được bộ bạch sáo trang tuyệt thế vô song trong đống báu vật chồng chất như núi báu vật.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngay lúc này, nội thế giới trời đất lắc lư, toàn bộ thế giới bắt đầu vỡ nát.
Rào rào! Rào rào!
Nước lũ ngút trời nhấn chìm cả thế giới tan vỡ.
Khi nước lũ dâng trào khoảnh khắc nhấn chìm nửa người Thánh Lão Lục.
– Mợ ơi!
Thánh Lão Lục nhìn nước lũ nhấn chìm mình, gã khó tin hét lên:
– Cái… Này… Là thiên địa tinh hoa?
– Chính xác hơn là tinh hoa vạn vật.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Cuồng Thần nuốt thiên địa này còn chưa kịp luyện hóa đã bị bắn chết. Những tinh hoa vạn vật bị vây nhốt trong nội thế giới này, khi Mệnh Cung băng tan vỡ thì tinh hoa vạn vật mênh mông vô lượng rốt cuộc vỡ đê, tàn phá chảy xiết.
Thánh Lão Lục ngây người nói:
– Đây là vật báu vô giá nha, tinh hoa vạn vật nhiều như biển thế này.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:.
– Chờ một lát nữa đừng nói là báu vật vô giá, ngươi thậm chí không lấy được một miếng sắt vụn.
Được Lý Thất Dạ một nhắc nhở, Thánh Lão Lục mới phát hiện báu vật chồng chất như núi sắp bị nước lũ nhấn chìm.
Thánh Lão Lục hét chói tai như gà bị cắt cổ:
– Báu vật của ta!
Thánh Lão Lục lật đà lật đật nhét hết báu vật vào túi của mình.
Cuối cùng Thánh Lão Lục không bỏ sót báu vật nào nhét vào túi, khi bọn họ sắp rời đi thì vang tiếng nổ điếc tai, toàn bộ nội thế giới tan vỡ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ không dứt bên tai, tinh hoa vạn vật như đại hồng thủy thời đại hồng hoang chảy xiết, điên cuồng gầm rống như muốn xé nát mọi thứ trên đời.
Lúc này Lý Thất Dạ cùng Thánh Lão Lục đã trốn ra nội thế giới, tiếng nổ vẫn không dứt bên tai. Cái xác to lớn của Cuồng Thần nứt nẻ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tinh hoa vạn vật phun ra từ cái khe, rít gào chảy xiết tựa nước lũ vỡ đê, muốn nhấn chìm tất cả.
Thánh Lão Lục nhìn tinh hoa vạn vật chảy xiết, gã bó tay:
– Làm ao bây giờ?
Vì tinh hoa vạn vật này đều là năm xưa Cuồng Thần một hơi nuốt hết inh hoa vạn vật.
Năm đó nơi này là đất đai rộng lớn vô ngần, là trời sao bao la vô biên. Tất cả lực lượng, sinh mệnh chốn này bị Cuồng Thần một hơi nuốt, có thể tưởng tượng năm đó Cuồng Thần nuốt bao nhiêu là lực lượng, sinh linh, tưởng tượng thôi đủ để người rợn tóc gáy.
Lý Thất Dạ lơ lửng trên bầu trời tối tăm, một tay ấn màng tang của mình:
– Mở!
Khoảnh khắc mắt Lý Thất Dạ sáng chói lòa. Vang tiếng nổ điếc tai, hai cột sáng trong suốt lấp lánh bắn ra từ đôi mắt Lý Thất Dạ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đá vụn bay tán loạn, mắt Lý Thất Dạ bắn ra hai cột sáng thô to đánh vào lòng đất sâu. Hai cột sáng như xuyên thủng mặt đất.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Mặt đất vang tiếng từng tiếng vỡ vụn, đất chết không chút sự sống thế nhưng từ lòng đất bắn ra các tia sáng, ánh sáng giăng khắp nơi đan xen thành thiên chương vô cùng to lớn.
Khi tất cả ánh sáng đan xen xong Thánh Lão Lục mới nhận ra đây không phải thiên chương vô thượng, đây là Thời Quang Chi Luân. Mảnh đất này bị vẽ Thời Quang Chi Luân, bị đặt dấu ấn Thời Quang Chi Luân.
Thánh Lão Lục nhìn mặt đất bị khắc Thời Quang Chi Luân, lòng rung động:
– Đây là ảo diệu của thời gian, chỉ Đại Đế Tiên Vương mới có tư cách đặt chân lên lĩnh vực đó!
Loại thủ đoạn này e rằng Thượng Thần bình thường không cách nào có được.
Ong ong ong ong ong!
Khi tất cả ánh sáng hoàn chỉnh đan xen thành Thời Quang Chi Luân, mảnh đất đã chết vụt sáng, ánh sáng chiếu rọi mặt đất, từ xa nhìn lại một mảnh mông lung.
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ xoay người, mắt bắn ra hai cột sáng bắn vào bầu trời tối đen.
Mảnh vũ trụ này bị Cuồng Thần nuốt, các ngân hà tan vỡ, các vì sao vụn vỡ. Cột sáng đôi mắt Lý Thất Dạ thúc đẩy, từng tiếng nổ vang lên, các ngôi sao chưa bị hủy diệt bị đẩy vào quỹ đạo của mình, một ngân hà bị kéo lại tọa độ trời sao đúng vị trí của chúng nó.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ không dứt bên tai. Khi từng ngôi sao chưa bị hủy diệt bị đẩy lại vị trí cũ, mắt Lý Thất Dạ bắn ra cột sáng hóa thành ngàn vạn ánh sáng mỏng như chỉ, các sợi chỉ ánh sáng xuyên qua các ngôi sao, xỏ xuyên các dải ngân hà.
Cuối cùng vù một tiếng, nguyên trời sao hiện ra Thời Quang Chi Luân, tỏa ánh sáng nhạt.
Thấy cảnh này Thánh Lão Lục cực kỳ rung động, hút ngụm khí lạnh:
– Ánh sáng tuế nguyệt, tuế nguyệt tích lũy, không nằm trong phạm trù lực lượng.
Mắt Lý Thất Dạ bắn ra cột sáng không thuộc về lực lượng, có thể nói dù Lý Thất Dạ thay trời đổi đất tại đây cũng không ai phát hiện được, vì không có dao động lực lượng, rất khó khiến người chú ý.
Mắt Lý Thất Dạ bắn ra cột sáng là tuế nguyệt, đây là một loại thủ trật, một loại tố nguyên. Thứ này có thể nói là căn bản vạn cổ chảy xuôi, từng thế luân hồi, từng đời rèn luyện trong chốn hồng trần mói lắng đóng năm tháng tích lũy. Người khác dù mạnh cỡ nào cũng không thể có tích lũy năm tháng thế này, đây là một loại tuyên cổ lắng đọng, thứ này không nằm trong phạm trù tu luyện.
Thánh Lão Lục chỉ nghe nói về nó, luôn tồn tại trong truyền thuyết. Thánh Lão Lục chưa bao giờ được gặp, hôm nay nhìn thấy làm gã cực kỳ chấn động.
Trên Quan Thần phong, Tề Lâm Đế Nữ vẫn luôn chú ý đến những thay đổi nhỏ ở Cuồng Thần hung địa. Ngay từ đầu Cuồng Thần hung địa không phát hiện dị tượng, bởi vì tuế nguyệt tích lũy không nằm trong phạm vi lực lượng. Khi Cuồng Thần hung địa xuất hiện từn luồng sáng Tề Lâm Đế Nữ mới nhận ra, thiên nhãn mở rộng, nàng cẩn thận thăm dò Cuồng Thần hung địa.
Khi Tề Lâm Đế Nữ thấy mắt Lý Thất Dạ bắn ra ánh sáng thay trời đổi đất thì thật sự rung động.
Tề Lâm Đế Nữ hút ngụm khí lạnh:
– Không phải Đại Đế Tiên Vương, lại thắng Đại Đế Tiên Vương, người này… Rốt cuộc… Có lai lịch gì?
Tề Lâm Đế Nữ không cách nào nhìn thấu Lý Thất Dạ được. Nếu như nói Lý Thất Dạ là một vị Đại Đế Tiên Vương chuyển thế thì không giống, bảo hắn chỉ là một phàm nhân mới bắt đầu tu đạo thì càng không thể. Cái nào cũng không giống, nam nhân trông như Quan Thần phong rốt cuộc có lai lịch gì?
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, xác Cuồng Thần vỡ nát, tinh hoa vạn vật ồ ạt tràn ra. Tinh hoa vạn vật tựa như nước lũ tràn ra từ nội thế giới tàn phá Cuồng Thần hung địa, chúng nó điên cuồng địa lao nhanh, xu thế phá hủy tất cả.
Nhưng khi vạn vật chảy xiết thì Thời Quang Chi Luân bị khắc ở Cuồng Thần hung địa và trên bầu trời chậm rãi chuyển động, các đường kinh vĩ tuyến, các tọa độ trời sao lấp lóe ánh sáng yếu ớt.
Xèo xèo xèo. Chuyện khó tin xảy ra trong khoảnh khắc này, mặt đất và trời sao vốn bị hủy diệt tựa như bọt biển hấp thu vạn vật tinh hoa chảy xiết. Nó như sa mạc khát khô hấp thu nước mưa dồi dào.
Chương 2677: Thượng Thần xuất thế
Trong thời gian ngắn ngủi, tinh hoa vạn vật tàn phá Cuồng Thần hung địa bị mảnh đất và trời sao tan vỡ hấp thu.
Khi mặt đất, trời sao hấp thu hết vạn vật tinh hoa, tất cả ánh sáng chậm rãi tan biến, mặt đất và trời sao lại tối tăm.
Mới đầu còn tưởng mặt đất, trời sao không thay đổi gì nhiều nhưng nếu nhìn kỹ thì thấy sương đen tàn phá Cuồng Thần hung địa từ khi nào bị quét sạch.
Mặc dù Cuồng Thần hung địa và trời sao vẫn tĩnh lặng như không có sinh mệnh.
Nhưng sự thật không phải vậy. Nếu ngươi chú ý quan sát sẽ phát hiện sâu trong trời sao lấp lánh ánh sao yếu ớt, ánh sao lúc có lúc không thắp sáng cả bầu trời.
Trên Cuồng Thần hung địa chưa có cây xanh nảy mầm sinh nhánh, nhưng mặt đất khô nứt giờ có nhiều nơi ẩm ướt. Mảnh đất này chậm rãi có lực lượng, tinh hoa của nó, một ngày nào đó sẽ có hạt giống theo gió bay tới đây, cắm rễ nảy mầm.
– Quy nguyên đại địa, ngược dòng quá khứ. Đại Đế Tiên Vương đến thế là cùng.
Thánh Lão Lục nhìn cảnh tượng làm gã rung động không nói nên lời, không cách nào dùng bút mực tả tâm tình của gã được.
Đại Đế Tiên Vương cũng có thể dễ dàng làm được dời trời, thay trời đổi đất, xê dịch trời trăng.
Nhưng cái Lý Thất Dạ làm không phải dùng lực lượng của mình thay đổi mặt đất này, hắn không dùng lực lượng vô thượng thay đổi trời sao. Lý Thất Dạ chỉ tố nguyên, bụi về với bụi, đất về với đất, tinh hoa vạn vật từ đâu mà đến thì trở về nơi đó, vạn vật quay về vị trí cũ. Loại thủ đoạn này đã không phải là lực lượng, đây là một loại tố nguyên, một loại trật tự, thiên địa vốn đã có.
Khi Lý Thất Dạ đáp xuống, Thánh Lão Lục khâm phục sát đất, kính ngưỡng ngước nhìn Lý Thất Dạ.
Thánh Lão Lục cảm thán rằng:
– Lòng dạ của lão tổ tông khó người sánh bằng, mấy người chịu dùng luân hồi tuế nguyệt sửa đổi mảnh đất đã chết này?
– Tuế nguyệt có trật tự của nó.
Lý Thất Dạ nhìn mảnh đất tan vỡ, thản nhiên nói:
– Thiên địa có trông giữ của thiên địa, ta chỉ khiến nó quay về chỗ cũ. Thiên địa tạo hóa liền giao cho thiên địa, tương lai nơi này biến thành cõi yên vui hay đất khó là chuyện của thiên địa.
Thánh Lão Lục yên lặng gật đầu, nó đã vượt qua kiến thức và sự hiểu biết của gã, chỉ có người đứng trên đỉnh vô thượng với góc độ vô cùng tuyệt luân xem chuyện này.
Khi Lý Thất Dạ vào Cuồng Thần hung địa, một góc trong Cuồng Thần hung địa chân trời xa tít có một góc thiên đường, một thế gia cắm rễ tại đây.
Khi nhìn xa mảnh đất lành này thì thấy cổ viện trập trùng, quỳnh lâu cao vút, dị tượng lộ ra, đây là một thế gia lâu đời xa xôi. Trong thế gia này cỏ mọc um tùm, tử hà quanh quẩn.
Thế giới này là một trong thế gia mạnh nhất Tề Lâm cảnh, Nam Dương thế gia.
Ngày hôm nay Nam Dương thế gia đột nhiên nổi lên thần hà, từng luồng sáng chiếu sáng bầu trời. Vang tiếng nổ điếc tai, trong thế gia bắn lên các pháp tắc thần thánh. Mỗi pháp tắc thần thánh đan xen thành một pháp lệnh, pháp lệnh tỏa ra thần uy vô thượng.
Khi pháp lệnh hiện ra tựa như một thần linh giá lâm hiệu lệnh bát phương.
Vô số đệ tử Nam Dương thế gia ở bên ngoài nhìn pháp lệnh đó liền biến sắc mặt, lập tức bỏ việc chạy vè Nam Dương thế gia.
– Nam Dương Thượng Thần xuất thế!
Trong vòng một ngày ngắn ngủi, một tin tức như gió bão thổi quét Tề Lâm cảnh.
Với toàn bộ Thanh Châu thì một vị Thượng Thần xuất thế không xem như tin tức kinh trời, nhưng với Tề Lâm cảnh là tin tức rung động.
– Nam Dương Thượng Thần xuất thế, chuyện gì đây?
Nhiều người nghe tin thì hết sức lấy làm lạ.
Tu sĩ truyền tin lắc đầu nói:
– Không biết, nhưng Nam Dương Thượng Thần từ trong Hỗn Độn trở về, tọa trấn Nam Dương thế gia là chuyện trăm phần trăm.
Nhiều người lấy làm lạ nói:
– Thượng Thần rời đi Hỗn Độn, có chuyện rồi đây, chắc chắn xảy ra việc lớn.
– Không thì Thượng Thần ẩn thế sẽ chẳng dễ dàng rời đi Hỗn Độn ngoại lệ xuất thế.
Thượng Thần và Đại Đế Tiên Vương giống nhau, khi cường đại đến trình độ nhất định sẽ đưa tới Thiên Tru. Khác với Đại Đế Tiên Vương là xác suất Thượng Thần chiêu thiên tru nhỏ hơn nhiều, nên xác suất Thượng Thần xuất thế lớn hơn Đại Đế Tiên Vương.
Có người tin tức nhanh nhạy rất nhanh biết một chút nội tình, truyền tin ra.
– Nam Dương thiếu chủ bị giết, Nam Dương Thượng Thần tức giận xuất thế.
Nghe tin đó rất nhiều người ngạc nhiên, khó tin nói:
– Vô lý quá, chuyện này không thể xảy ra. Một Thượng Thần sống bao nhiêu lâu, sao bọn họ có thể xuất thế chỉ vì một tử tôn? Với Thượng Thần thì tử tôn đã đầy đàn, nếu chết một tử tôn liền xuất thế một lần chẳng phải là mệt chết?
– Nhưng không giống, Lý Thiên Hào được Nam Dương Thượng Thần yêu thương nhưng không phải trọng điểm.
Có chưởng môn từng đi Quan Thần phong lắc đầu nói:
– Quan trọng nhất là trước mặt mọi người, ý chí Nam Dương Thượng Thần bị người đấm mấy cái vào mặt, Nam Dương Thượng Thần ý chí Nam Dương Thượng Thần bị đại nhân vật sau lưng Lý Thất Dạ đánh nát bấy.
– Sao Nam Dương Thượng Thần nuốt trôi cục nghẹn này được? Bị đánh mặt trước bao người thì thôi, cuối cùng còn nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần. Cái này đâu chỉ là không nể mặt Nam Dương Thượng Thần, rõ ràng là ra chiến thư!
Nghe thế nhiều người suy đoán:
– Đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ có lai lịch gì mà được người cường đại như thế che chở? Hắn là hậu nhân của ai?
Nhiều người không tin tu sĩ mới nhập đạo như Lý Thất Dạ có thể nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần, bọn họ thầm suy đoán rất có thể sau lưng hắn có một vị Thượng Thần hộ tống.
Nếu thật sự có Thượng Thần đứng sau lưng Lý Thất Dạ hộ tống thì có kẻ thầm mong chờ:
– Thượng Thần sắp quyết đấu với Thượng Thần sao?
Nam Dương Thượng Thần trở về kinh động nhiều đại giáo cương quốc vô số tu sĩ cường giả Tề Lâm cảnh thì một môn phái cực mạnh khác trong Tề Lâm cảnh lên tiếng:
– Lý Thất Dạ phải cho một lời giải thích!
Già Nhật môn tuyên bố cảnh cáo chính thức:
– Mặc kệ là Thượng Thần nào ra tay, truyền nhân của Già Nhật môn không thể bỗng dưng chết thảm vậy được!
Sau khi Nam Dương Thượng Thần trở về, 1m tuyên bố cảnh cáo làm nhiều người trong Tề Lâm cảnh rất ngạc nhiên.
– Già Nhật môn cũng lên tiếng.
Một vị hoàng chủ được tin mới nhất nhắc nhở người bên cạnh:
– Không, đây không chỉ là Già Nhật môn lên tiếng, cũng là tiếng nói của Thiên Quân Thượng Thần.
Nghe tin này nhiều người khó tin.
– Thiên Quân Thượng Thần, Thẩm Thiên Quân, truyền thuyết là Thượng Thần ghê gớm của Già Nhật môn. Sao… Sao có thể? Thiên Quân Thượng Thần cũng trở về từ Hỗn Độn, tọa trấn Già Nhật môn?
Có lão tổ đại giáo cũng khó tin:
– Thế này là quá đáng rồi, Thiên Quân Thượng Thần đã là Thượng Thần lặng im thật lâu, tuổi rất già, không đến bất đắc dĩ không thể nào xuất hiện, giờ vì một truyền nhân đã chết mà xuất thế, sao có thể?
Tuy Trầm Kim Long có địa vị rất cao trong Già Nhật môn, gã là người kế thừa đại thống Già Nhật môn, nhưng gã chỉ là vãn bối. Già Nhật môn có rất nhiều vãn bối như Trầm Kim Long, một Thượng Thần không thể xuất thế vì vãn bối như vậy.
Chương 2678: Lời tạm biệt 1
– Ha, các ngươi không biết.
Có một lão tổ nặng ký cười khùng khục:
– Trầm Kim Long không chỉ là truyền nhân của Già Nhật môn. Ha ha ha, có tin đồn trong Già Nhật môn rằng Trầm Kim Long là nhi tử ruột của Thiên Quân Thượng Thần, thân phận mặt ngoài chỉ là che giấu. Tại sao Già Nhật môn không công khai việc này thì bên ngoài không biết, có lẽ vì Thiên Quân Thượng Thần tuổi già được nhi tử, ở chung không quá hòa hợp. Lý do cụ thể thì không biết.
– Trầm Kim Long là nhi tử của Thiên Quân Thượng Thần?
Nghe thế các chưởng môn trố mắt líu lưỡi, bởi vì chưa từng có ai nói Trầm Kim Long là nhi tử của Thượng Thần, Trầm Kim Long cũng không nói xuất thân của mình cho người ngoài. Mọi người chỉ biết Trầm Kim Long là truyền nhân của Già Nhật môn.
Đại nhân vật biết chuyện này đành kết luận:
– Có lẽ Thiên Quân Thượng Thần lớn tuổi có con nên không muốn nói nhiều, hoặc vì tình cảm phụ tử không thân.
Nhiều phỏng đoán, nhiều tin đồn thế nào thì mọi người không muốn nói, dù sao liên quan đến bí ẩn của một Thượng Thần, chọc giận Thiên Quân Thượng Thần hay Già Nhật môn không chừng sẽ chiêu vời họa diệt môn.
Trong vòng một ngày ngắn ngủi truyền ra tin tức bom tấn khác.
– Nam Dương Thượng Thần và Thiên Quân Thượng Thần đều đưa yêu cầu hướng Tề Lâm Đế gia. Giết đệ tử môn hạ trong Tề Lâm cảnh, mặc kệ đệ nhất hung nhân có lai lịch gì đều phải cho lời giải thích.
Nghe tin đó có chưởng môn hiểu ẩn ý ngay:
– Hai Thượng Thần tạo áp lực hướng Tề Lâm Đế gia, e rằng Tề Lâm Đế gia không thể ngồi xem. Nói vậy đây là Nam Dương thế gia, Già Nhật môn, Tề Lâm Đế gia đứng chung một chiếc thuyền.
Lý Thất Dạ cùng Thánh Lão Lục rời đi Cuồng Thần hung địa. Khi hắn lại leo lên Quan Thần phong thì Tề Lâm Đế Nữ đã chờ ở đó.
Trông thấy Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ cúi gập người hướng hắn, cung kính nói:
– Mộng Doanh cảm ơn công tử thay Tề Lâm Đế gia, thay lê dân tương lai. Công tử tạo phúc một phương, phúc trạch muôn đời.
Lý Thất Dạ thay trời đổi đất trong Cuồng Thần hung địa, tương lai sẽ cho Tề Lâm Đế gia được lợi, cũng cho lê dân một phương ích lợi, Tề Lâm Đế Nữ cảm ơn hắn từ tận đáy lòng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nhận lễ lớn của Tề Lâm Đế Nữ, chễm chệ ngồi xuống.
Thánh Lão Lục đi theo Lý Thất Dạ leo lên Quan Thần phong, Tề Lâm Đế Nữ ngạc nhiên khi thấy gã.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn kỹ Thánh Lão Lục một lúc, chắp tay nói:
– Thì ra đạo huynh độn ẩn trong Tề Lâm cảnh chúng ta, các lão Thần Long sơn đang tìm đạo huynh, từng đến Đế gia ta làm khách.
Tề Lâm Đế Nữ có khác, người ta không nhìn ra xuất thân lai lịch của Thánh Lão Lục nhưng bị nàng nhìn ra.
Bị Tề Lâm Đế Nữ nhìn thấu gốc gác làm Thánh Lão Lục lúng túng, cười gượng nói:
– Đế Nữ đừng vạch trần ta, nếu bị các lão tổ bắt được thì ta sẽ bị đánh gãy hai chân. Hi, hi, hi, ta bảo đảm với Đế Nữ là sẽ yên phận trong Tề Lâm cảnh, tuyệt đối không khiến Đế Nữ khó xử.
– Ngươi mà an phận thủ thường mới lạ.
Lý Thất Dạ cười vạch trần Thánh Lão Lục:
– Thần Long sơn các ngươi không có mấy người yên phận được.
Bị Lý Thất Dạ vạch áo, Thánh Lão Lục cười gượng.
Tề Lâm Đế Nữ cười lắc đầu, nàng sớm nghe đồn gã bướng bỉnh. Thánh Lão Lục có căn cơ tốt, xuất thân khiến người vô cùng hâm mộ nhưng không thích ở trong tông môn, thường trốn ra tông môn bắt gà trộm chó.
Thần Long sơn là truyền thừa một môn hai Tiên Vương, Thần Long sơn có một phần huyết thống chân long, truyền thừa rất cao quý. Thần Long sơn ở Thanh Châu là đế thống tiên môn hô mưa gọi gió.
Như Thánh Lão Lục, huyết thống của gã cực kỳ cường đại, thiên phú rất cao. Thánh Lão Lục xuất thân từ Thần Long sơn, nếu gã cố gắng tu hành trong tông môn thì muốn báu vật nào mà chẳng có? Muốn công pháp nào không được?
Nhưng Thánh Lão Lục không yên phận trong Thần Long sơn, tông môn trông chừng mà gã vẫn trốn ra lẩn vào hồng trần, làm chuyện gian lận lừa gạt, bắt gà trộm chó.
Loại như xuất thân cao quý không thể tả như Thánh Lão Lục nên ở trong tông môn hưởng thụ đãi ngộ và địa vị nên có, nhưng gã lại cứ thích cuộc sống tự do tự tại ở chốn hồng trần, thích chơi đùa hồng trần.
Lý Thất Dạ ngồi xuống xong thấy Tề Lâm Đế Nữ muốn nói gì, Thánh Lão Lục yên lặng lui ra.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn Lý Thất Dạ chễm chệ ngồi xuống, nàng mở miệng muốn nói nhưng không biết nên chọn từ nói thế nào.
– Nói đi.
Lý Thất Dạ liếc Tề Lâm Đế Nữ hé môi ngập ngừng:
– Có gì cứ việc nói ra, tha thứ nàng vô tội.
Được Lý Thất Dạ cho phép, Tề Lâm Đế Nữ thở phào, dịu dàng nói:
– Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần muốn một giải thích, bọn họ khiếu nại hướng Đế gia chúng ta.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đang tạo áp lực cho Tề Lâm Đế gia. Tuy Nam Dương thế gia, Già Nhật môn không dám bất mãn với Tề Lâm Đế gia nhưng bây giờ truyền nhân của bọn họ bị người ngoài giết, Nam Dương thế gia và Già Nhật môn nằm trong sự quản lý của Tề Lâm Đế gia, nói sao Tề Lâm Đế gia cũng phải có thái độ.
Tề Lâm Đế gia nhức đầu. Bọn họ chưa rõ lai lịch của Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế gia không thể bỏ mặc Nam Dương Thượng Thần và Thiên Quân Thượng Thần khiếu nại, dù sao Nam Dương thế gia và Già Nhật môn nương tựa Tề Lâm Đế gia. Giờ Tề Lâm Đế gia phải biểu lộ, không thì sẽ lạnh lòng mấy trăm đại cương quốc, đại giáo thế gia dưới sự quản lý của Tề Lâm Đế gia.
Nếu chỉ có Nam Dương thế gia, Già Nhật môn khiếu nại thì Tề Lâm Đế gia có thể bỏ qua, cường giả bình thường, thậm chí chưởng môn trong Nam Dương thế gia, Già Nhật môn cũng không có quyền lực khiếu nại với Tề Lâm Đế gia.
Nhưng Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần khác, bọn họ chính là Thượng Thần, không chỉ vì bản thân họ cường đại không gì sánh được, có thể tiếu ngạo thiên hạ, cũng vì bọn họ có địa vị cực kỳ tôn quý, ngang hàng với nhiều lão tổ tông Tề Lâm Đế gia.
– À.
Phản ứng của Lý Thất Dạ rất thản nhiên, hắn cười cười:
– Bọn họ có yêu cầu gì?
– Khiến Đế gia giao ra công tử.
Tề Lâm Đế Nữ đành nói thật:
– Bọn họ muốn gặp công tử, công tử giết chết Trầm Kim Long và Lý Thiên Hào, bọn họ muốn một sự giải thích.
Yêu cầu của Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không chỉ có bấy nhiêu. Làm Thượng Thần, bọn họ có thực lực và tư cách cứng rắn, đòi Tề Lâm Đế gia giết Lý Thất Dạ. Tề Lâm Đế Nữ không tiện nói ra yêu cầu đó.
Lý Thất Dạ cười, dù Tề Lâm Đế Nữ không nói thì hắn cũng biết.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Vậy gặp đi, nói với họ là ta chờ ở Tề Lâm Đế gia. Nếu bọn họ có lời gì muốn nói, có ý kiến, yêu cầu gì thì ta rất hoan nghênh bọn họ nêu ra ngay trước mặt. Con người ta rất thích nghe ý kiến của người khác.
Nghe Lý Thất Dạ nói xong Tề Lâm Đế Nữ hiểu việc này sẽ không chấm dứt êm đẹp. Tề Lâm Đế Nữ không lo cho Lý Thất Dạ, nàng chỉ lo cho Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, cũng lo cho Tề Lâm Đế gia của mình.
Chương 2679: Lời tạm biệt 2
Người ngoài thấy Thượng Thần là tồn tại cao cao tại thượng, có thể kêu mưa gọi gió, một ngón tay càn quét tám hướng. Trên đời này nhắc tới Thượng Thần là nhiều người câm như hến, cực kỳ kiêng dè.
Có thể nói trong mắt thế nhân thì Thượng Thần không gì không làm được, Thượng Thần vừa ra tay có thể đồ diệt một tông môn, hủy diệt một chủng tộc.
Nhưng Tề Lâm Đế Nữ không thấy vậy. Tuy Thiên Quân Thượng Thần, Nam Dương Thượng Thần cường đại không gì sánh bằng nhưng Lý Thất Dạ càng khủng bố hơn, hắn đáng sợ hơn Thượng Thần, càng thêm sâu không lường được. Tề Lâm Đế Nữ thậm chí lo lắng Lý Thất Dạ giận dữ làm Tề Lâm Đế gia dính miểng.
Tề Lâm Đế Nữ đành nói:
– Mộng Doanh nhất định sẽ chuyển lời của công tử cho Thiên Quân Thượng Thần, Nam Dương Thượng Thần, hy vọng có thể biến can qua thành ngọc bạch.
Lý Thất Dạ cười, hắn không quan tâm có thể có thể biến can qua thành ngọc bạch không.
Lý Thất Dạ tùy ý nói:
– Trở về nói cho mấy lão già Tề Lâm Đế gia các người, ta muốn xem thứ kia, bọn họ đừng giấu diếm, làm ta khó chịu thì đừng nói sao ta không nể mặt Tề Lâm Tiên Vương bọn họ.
Tề Lâm Đế Nữ thầm thở dài, nàng hiểu không hề để Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần trong lòng, hắn chỉ chú ý món đồ của Tề Lâm Đế gia.
Tề Lâm Đế Nữ cúi gặp người hướng Lý Thất Dạ:
– Ta nhất định sẽ chuyển lời đến các vị lão tổ.
– Đi đi.
Lý Thất Dạ ra lệnh:
– Ta sẽ đến cửa viếng thăm Tề Lâm Đế gia các người, ta không hy vọng gây ra gì không vui.
Nghĩ tình Dạ Lâm Tiên Vương, Lý Thất Dạ không muốn quấy rối Tề Lâm Đế gia, nhưng nếu có ai mắt mù cứ ngăn cản thì hắn sẽ không chút khách sáo.
Tề Lâm Đế Nữ vái Lý Thất Dạ xong rời đi.
Tề Lâm Đế Nữ đi rồi Lý Thất Dạ liếc Thánh Lão Lục:
– Ngươi có ý định gì không?
Lý Thất Dạ hỏi khiến Thánh Lão Lục lên tinh thần, gã cười tủm tỉm nói:
– Tiểu nhân nguyện đi theo làm tùy tùng của lão tổ tông, góp công khuyển mã. Hi hi, nếu lão tổ tông nguyện ý thu nhận cô hồn dã quỷ ta đây, tiểu nhân sẽ giải tán bang Côn Đồ, ở lại bên lão tổ tông sai vặt.
Với Thánh Lão Lục thì ở bên cạnh Lý Thất Dạ làm khổ sai, chạy chân là may mắn lớn nhất đời người, lựa chọn tuyệt đối không làm gã hối hận.
– Cô hồn dã quỷ cái đầu ngươi!
Lý Thất Dạ cốc đầu Thánh Lão Lục, cười mắng:
– Ngươi là thiên chi kiêu tử của Thần Long sơn, trên người chảy một phần nhỏ huyết thống chân long, cô hồn dã quỷ cái khỉ gì!
Thánh Lão Lục gượng cười:
– Nhưng… Nhưng bây giờ ta chỉ có một mình, tức là cô hồn dã quỷ.
– Về đi.
Lý Thất Dạ ra lệnh:
– Từ đâu tới thì về lại nơi đó đi. Ngươi xuất thân từ Thần Long sơn, một hạt giống tốt, cả ngày cứ chơi đùa hồng trần là lãng phí đạo hạnh của ngươi, cũng phụ lòng tông môn tài bồi ngươi. Bản thân ngươi dù không để ý đạo hạnh cao thấp, nhưng Thần Long sơn cũng cần truyền thừa đời này sang đời khác.
– Thần Long sơn các ngươi có thể hưng thịnh đến hiện tại, luôn truyền thừa xuống không chỉ dựa vào tổ tiên che chở, cũng không chỉ dựa vào dư ấm của Tiên Vương mà còn có cố gắng của người mỗi thế hệ. Ngươi là thiên tài Thần Long sơn, ngươi nên gánh vác trách nhiệm thuộc về mình biết chưa?
Lý Thất Dạ ít khi tận tình khuyên bảo dạy dỗ chỉ điểm vãn bối, vì Thánh Lão Lục hợp khẩu vị nên hắn mới nói đôi lời.
Thánh Lão Lục im lặng một lúc, lát sau gã nhẹ giọng nói:
– Ta cũng không muốn cô phụ tông môn, nhưng ta hướng tới tự do, phóng đãng chốn hồng trần.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Sẽ có cơ hội. Ngày ngươi lên đỉnh đăng phong, ngươi có thể lựa chọn hoặc lẩn trong hồng trần hay thăm dò đại đạo. Hôm đó đi con đường như thế nào tùy bản tâm của ngươi.
Thánh Lão Lục cười khổ nói:
– Chờ ngày ta đạp chân lên đỉnh cao thì đã không theo ý mình được, cường giả càng mạnh trách nhiệm lại càng lớn. Xem như là Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế, đi một hồi bọn họ thân bất do kỷ, trên vai gánh vác không còn riêng mình.
Thánh Lão Lục xuất thân từ Thần Long sơn, gã thấy nhiều, cũng hiểu nhiều. Tuy vô địch rất là phong cảnh, nhưng năm tháng dài dặc là sự dày vò.
Lý Thất Dạ nhìn phương xa, giây lát sau chậm rãi nói:
– Đại đạo dài dặc, đi tới trình độ nhất định sẽ phải có sự lựa chọn, chọn như thế nào là tùy bản tâm của mỗi người.
Lý Thất Dạ tạm dừng:
– Tại sao có Đại Đế Tiên Vương phải bước lên chinh chiến cuối cùng, tại sao có Đại Đế Tiên Vương ẩn thế không ra? Đây là lựa chọn của mỗi người. Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế ẩn thế, bọn họ có các loại tuyển chọn, cũng có các lý do khác nhau. Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế bước lên chinh chiến chung cực, khi bọn họ lựa chọn nó chẳng lẽ họ cho rằng mình còn sống quay về được sao?
– Không, thật ra mỗi Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế đều biết đây là chiến tranh không có kết quả, trong lòng họ biết rõ là chịu chết. Tại sao bọn họ làm vậy? Là vì tử tôn của mình. Vì chủng tộc của mình, vì sinh linh cửu thiên thập giới. Vì chính mình. Tóm lại bọn họ lựa chọn thì cũng thản nhiên đối mặt với nó.
Nói tới đây Lý Thất Dạ buông tiếng thở dài.
Thánh Lão Lục lắng nghe, lặng im. Đúng thế, khi tu sĩ mạnh lên rồi không chỉ là nơi cao lạnh lẽo, gánh vác cũng nhiều hơn.
– Trở về đi, đây là thời gian tốt nhất của ngươi, bỏ lỡ năm tháng tu hành tốt nhất, tương lai muốn tu hành cũng đã muộn.
Lý Thất Dạ nói:
– Chờ khi ngươi đứng trên đỉnh thì có thể đến lần nữa, không phải nói đứng trên đỉnh rồi ngươi không thể chơi đùa hồng trần.
Thánh Lão Lục nhăn mặt nói:
– Bây giờ ta trở về chắc chắn sẽ bị các sư phụ đánh gãy hai chân.
Đây không phải lần đầu tiên Thánh Lão Lục trốn ra, nhưng cũng là lần gã trốn đi lâu nhất, chơi vố lớn nhất. Nếu bị sư phụ bắt được sẽ đanh Thánh Lão Lục mềm xương, không chừng lột da gã ra.
Lý Thất Dạ cười cười, lấy bút mực ra múa vài nét, từ từ gấp lại đưa cho Thánh Lão Lục.
Lý Thất Dạ dặn:
– Đưa cho lão tổ tông của các ngươi, ta từng hứa với ngươi sẽ nói tốt vài câu hướng Khải Vông, ngươi cầm ta đích thân viết cái này thì nhất định sẽ gặp được hắn. Có được Khải Công tài bồi hay không vậy phải xem tạo hóa của chính ngươi.
Thánh Lão Lục ngây người nghe, cung kính nhận thư Lý Thất Dạ viết.
Cất thư xong tròng mắt Thánh Lão Lục xoe tròn, mặt dày cười nham nhở nói:
– Hay là… Lão tổ tông thu ta làm đệ tử ký danh của người đi, tiểu nhân đi theo người lăn lộn.
– Đừng giở trò ranh ma với ta!
Lý Thất Dạ cốc đầu Thánh Lão Lục, cười mắng:
– Chẳng lẽ Tiên Vương nhà các ngươi sẽ bôi nhọ ngươi sao?
Ánh mắt phân bua:
– Không, không, không, tuyệt đối không, tiểu nhân không có ý đó!
Lý Thất Dạ phất tay hướng Thánh Lão Lục:
– Đi đi, có duyên sẽ gặp lại.
Thánh Lão Lục hiểu rằng Lý Thất Dạ đã ban cho cơ duyên, duyên phận giữa hai người tới đây là hết. Thánh Lão Lục lạy sát đất, cung kính dập đầu ba cái hướng Lý Thất Dạ.
Chương 2680: Thượng Thần giá lâm
Thánh Lão Lục nói:
– Tiểu nhân hy vọng ngày sau lại được thấy phong thái vô thượng của lão tổ tông.
Lý Thất Dạ thản nhiên nhận lễ lớn từ Thánh Lão Lục, tiếp đó chậm rãi nhắm mắt lại.
Thánh Lão Lục đứng lên, nhìn Lý Thất Dạ đã nhập định, gã lại khom người nhẹ nhàng rời đi.
Lý Thất Dạ ngồi yên như đang ngủ, hắn đã thần du thái hư, tham ngộ đại đạo ảo diệu
Lý Thất Dạ không rời khỏi Quan Thần phong ngay, hắn ở lại Quan Thần phong thôn nhật vân hà, thu nạp Hỗn Độn chi khí, tham ngộ đại đạo. Nhiều lúc Lý Thất Dạ nghiên cứu bạch sáo trang kia, luyện hóa nó thành của mình.
Có thể nói tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám bạch sáo trang là trên đời hiếm có, bạch sáo trang này tuy không bằng chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín chung cực sáo trang trong tay Thánh Đế, nhưng trong sáo trang mà người đời biết và có được thi không bạch sáo trang nào sánh bằng tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám Đạo Phôi sáo trang này.
Lý Thất Dạ không trông chờ tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám Đạo Phôi sáo trang này vô địch thiên hạ, cũng không trông mong bạch sáo trang này sánh bằng chân tiên sáo trang trong truyền thuyết.
Nhưng sáo trang là học vấn thâm sâu, đặc biệt có thể luyện tốt sáo trang, khiến sáo trang của mình phát huy tiềm lực lớn nhất hay không rất là thử thách cường giả tu sĩ.
Như tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám Đạo Phôi sáo trang này với Lý Thất Dạ là sáo trang để luyện tập không có chỗ chê, sẽ giúp hắn hiểu biết sáo trang sâu hơn, càng quen tay nắm giữ sáo trang ảo diệu.
Trong khi Lý Thất Dạ ở lại Quan Thần phong tiềm tu, Trầm Hiểu San hầu hạ cạnh hắn. Với đám người Thiết Thụ Ông thì bây giờ được hầu hạ bên Lý Thất Dạ là ban ơn lớn, vinh diệu vô tượng, cầu cũng không có.
Trong khi Lý Thất Dạ ở lại Quan Thần phong tiềm tu, Tề Lâm cảnh rất là náo nhiệt.
Hôm nay ngàn vạn thần huy như cánh ánh sáng của thiên sứ giương rộng, thần uy hùng hồn trong thiên địa. Sinh linh toàn Tề Lâm cảnh bị thần uy kinh động.
Nam Dương thế gia nâng cổ kiệu, cổ kiệu rất cũ kỹ, nhưng cổ kiệu vô cùng cũ kỹ đó có trời trăng sao chuyển động, ngân hà quanh quẩn. Hình như cổ kiệu này dựng dưỡng thiên địa, tại hạ thế giới từ sinh mệnh trong cổ kiệu sinh ra.
Cổ kiệu được nâng ra, thần uy mênh mông như biển cả bàng bạc vô tận thổi quét nguyên Tề Lâm cảnh. Thần uy hạo nhiên như sóng thần vỗ vào tâm thần mỗi người.
Khi thần uy bàng bạc trong thiên địa, vô số cường giả sinh linh Tề Lâm cảnh bị kinh động. Kẻ yếu khó thở dưới thần uy, cổ kiệu đi qua đâu là nhiều kẻ yếu bị thần uy trấn áp quỳ xuống đất.
Nhìn cổ kiệu thẳng hướng Tề Lâm Đế gia, nhiều người bị rung động.
– Là Nam Dương Thượng Thần!
Dù mọi người chưa từng gặp Nam Dương Thượng Thần nhưng biết ngồi trong cổ kiệu là ai. Chỉ có Thượng Thần xuất hành mới có thanh thế kinh người như vậy.
Nam Dương Thượng Thần lên đường không lâu lại có tiếng vù vù, trong Già Nhật môn đột nhiên xuất hiện một thế giới, thật sự có một thế giới trên bầu trời Già Nhật môn.
Nơi đó có thiên địa vạn vật, có trời trăng sao, có thiên địa vạn pháp. Một thế giới như thế xuất hiện trên bầu trời Già Nhật môn, thần uy trang nghiêm vô thượng tràn ngập trong thiên địa tựa như vạn vật hoanh phục, thiên địa Càn Khôn ở trong đó
Một tiếng ngâm xướng, một thân hình hiện ra trong thế giới này. Thân hình vạn trượng, đầu đội trời trăng, chân đạp vì sao, thiên địa vạn pháp theo bên cạnh.
Trong thế giới này người đó chưởng chấp Càn Khôn, ngự giá vạn pháp, thành trung tâm vô thượng của thế giới này. Thân hình đó không chỉ là chưởng chấp nguyên thế giới, cũng sáng tạo thế giới, hình như y là tạo hóa của thế giới này.
– Đạo pháp tự nhiên!
Vô pháp thần xướng văng vẳng trong thiên địa. Nghe thần xướng thì vì sao hết sáng, khiến người lay động tinh thần, không kiềm được quỳ lạy dưới đất.
Khi thần xướng vang lên, thân hình vạn trượng thế giới này hiện ra các cánh tay, mỗi cánh tay có trăm ngàn ngân hà vòng quanh, như thể y là trung tâm của vũ trụ. Khi ngàn cánh tay xòe ra tựa như nâng ba ngàn thế giới.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, bao nhiêu sinh linh trong Tề Lâm cảnh hoảng sợ hét to:
– Thiên Quân Thượng Thần!
Bọn họ biết thân hình vô thượng trong đại thế giới này là ai.
Trầm Thiên Quân!
Có người thầm thét gọi cái tên này. Thượng Thần mạnh nhất Già Nhật môn.
Nhìn thân hình vạn trượng đại thế giới này, có lão tổ tông vô cùng cổ xưa than thở cảm thán rằng:
– Bao nhiêu năm đã qua, rốt cuộc Trầm Thiên Quân cũng thành Thượng Thần.
Trước kia có lão tổ ra đời cùng thời với Trầm Thiên Quân, đến ngày nay gã đã trở thành Thượng Thần vô địch, hỏi sao không khiến người ta thán?
Nam Dương Thượng Thần và Thiên Quân Thượng Thần cùng lộ mặt, mọi người đều biết gió mưa sắp đến. Đặc biệt khi hai Thượng Thần cùng đi Tề Lâm Đế gia, mọi người hiểu lần này trong Tề Lâm cảnh sẽ là bão táp cả thành.
Nhìn hai vị Thượng Thần cùng đi Tề Lâm Đế gia, một số đại nhân vật chép miệng:
– Rất rung động, hai Thượng Thần cùng xuất thế, chuyện bé xé to.
– Đây là dương oai, cũng là nâng thân phận, đại vị hai truyền thừa của họ lên.
Có trí giả nhìn ra manh mối:Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
– Truyền nhân của Nam Dương thế gia và Già Nhật môn bị giết, còn là hậu đại của Thượng Thần, nếu không đòi lại lẽ công bằng sẽ dao động địa vị của họ trong Tề Lâm cảnh. Nếu chưởng môn hai truyền thừa nêu yêu cầu với Tề Lâm Đế gia e rằng Tề Lâm Đế gia sẽ không khoanh tay được. Chỉ có tồn tại như Thượng Thần mới được Tề Lâm Đế gia xem trọng.
Hai truyền thừa Già Nhật môn, Nam Dương thế gia được gọi là truyền thừa mạnh nhất trong biên cảnh Tề Lâm Đế gia, bây giờ truyền nhân của họ hạng người vô danh giết chết, bọn họ không lấy lại lẽ công bằng thì đúng là dao động địa vị trong Tề Lâm Đế gia.
Khi Nam Dương Thượng Thần đến Tề Lâm Đế gia thì ù vang, một thần thảm màu vàng của Tề Lâm Đế gia trải ra, bầu trời rắc hoa tươi, suối màu vàng phun trào từ dưới đất, tinh linh ca xướng. Trong phút chốc ánh sáng vàng lấp lánh, nguyên Tề Lâm Đế gia được ánh sáng Tiên Vương bao phủ, đế uy vô thượng thần thánh không thể xâm phạm.
Tề Lâm Đế gia không có hành động lớn lao gì nhưng khi nơi này tràn ngập ánh sáng Tiên Vương, đế uy vô thượng bao phủ đủ chứng minh tất cả, quá đủ nói lên Tề Lâm Đế gia cường đại.
Trong Tề Lâm Đế gia có đại nhân vật đi ra đón chào nhóm người Nam Dương Thượng Thần.
Dù Nam Dương Thượng Thần đích thân đến thì tới Tề Lâm Đế gia cũng phải biết chừng mực, Nam Dương Thượng Thần xuống kiệu, bước chân vào Tề Lâm Đế gia.
Tuy Thượng Thần được gọi là vô địch, Nam Dương thế gia và Già Nhật môn cũng rất cường đại, nhưng trước vật khổng lồ như Tề Lâm Đế gia thì Thượng Thần cũng phải kiềm chế lại.
Nam Dương Thượng Thần và Thiên Quân Thượng Thần đi Tề Lâm Đế gia, trong Tề Lâm cảnh liền truyền ra đủ loại tin tức.
– Tiểu tử tên đệ nhất hung nhân đó chắc phải lấy đầu tế linh hồn thiếu chủ Nam Dương thế gia, Già Nhật môn trên trời.