1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 53 [Chương 261 đến Chương 265]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 53 [Chương 261 đến Chương 265]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 261: Đạp thiên tài ở dưới chân (1)

Thoáng cái, làm cho tất cả mọi người hóa đá, đây cũng quá nghịch thiên, quá bất hợp lí đi, một chưởng đem đế uẩn kích về bên trong Đế vật, dễ dàng coi Cơ Không Kiếm là đống cát tới nện! Đây là quái vật nghịch thiên nơi nào tới!

Lão đầu mang giấy đột nhiên xuất hiện này, chính là lão đầu cần mở rương đá, cũng muốn thu Lý Thất Dạ làm đồ đệ kia.

– Đáng tiếc nghiên đá.

Lý Thất Dạ không thể hủy nghiên đá cũng có điểm tiếc hận, bắn ra cổ cầm, thu hồi đa số đế uẩn, đế uẩn còn dư lại “Tranh” một tiếng, hóa thành một đạo Thiên kiếm chém ra.

– Ăn ta một kiếm như thế nào.

Lý Thất Dạ cười một tiếng, đế uẩn số lượng không nhiều hóa thành Thiên kiếm, thẳng chém về phía Vạn Thánh Kiếm!

Đế uẩn hóa kiếm, một kiếm đãng thiên, đế uy trùng trùng điệp điệp, từng luồng đế uy rủ xuống, đủ đè gãy lưng chúng sinh, thời điểm đế uy quét ngang, để cho người ta nằm rạp xuống đất, vô năng chống cự.

Một kiếm đãng thiên, bao nhiêu người thất sắc, nắng gắt cũng vì đó rơi xuống, u ám không sáng! Ở dưới một kiếm, trật tự lục đạo vỡ nát, căn bản là vô năng ngăn cản!

Vạn Thánh Kiếm thấy đế uẩn hóa kiếm, sắc mặt lập tức đại biến, coi như hắn là đồ đệ của Thánh Thiên Giáo lão tổ, cũng không chặn được một kiếm này, trừ khi là sư tôn hắn tự mình xuất thủ.

– Mở…

Thời điểm một kiếm chém xuống, Vạn Thánh Kiếm đã bất cứ giá nào, tế ra bảo vật trân quý nhất của mình, chính là hộ mệnh chi bảo của hắn, hai tay của hắn xòe ra, mở ra một mặt đế chiếu!

Oanh…

Một tiếng vang thật lớn, tiên quang phóng lên tận trời, đế chiếu xòe ra, thiên địa thất sắc, chúng sinh run rẩy, bên trong đế chiếu chỉ có một chữ: “Xá” ! Một chữ xá, tự nhiên mà thành, thiên địa nhất thể, chữ này vừa ra, đế uy trùng thiên, tựa như một tôn cự nhân sừng sững ở trên đế chiếu!

– Đế chiếu…

Thấy chiếu vừa ra, rất nhiều người ở đây đều nghẹn ngào quát to một tiếng. Đế chiếu, này là Tiên Đế tự tay viết chiếu thư, đại biểu cho ý chí của Tiên Đế.

“Keng”, một kiếm chém ở phía trên đế chiếu, tựa như là hai khỏa tinh cầu đụng phanh, văng lên đế quang trùng thiên, từng luồng đế quang xông vào thiên khung, xuất vào chỗ sâu nhất trong vòm trời, chiếu sáng vòm trời tịch tối vô tận, từng luồng đế quang tựa như là từng ngôi sao chổi xẹt qua vòm trời, quang mang chói mắt, toàn bộ vòm trời giống như ban ngày vậy.

Hai cỗ đế uy chạm vào nhau, rung động toàn bộ Thiên Cổ thành, đế uy mạnh mẽ quét ngang mà qua, dưới đế uy, bất luận ngươi là Chân Nhân, hay là Cổ Thánh, cũng không khỏi vì đó nơm nớp lo sợ!

Một kiếm chém xuống, đế uẩn biến mất, mà quang mang của đế chiếu cũng ảm đạm rất nhiều, một chữ “Xá” đã mất đi không ít thần thái, mặc dù đế chiếu ngăn được một kiếm, lại tổn thất nặng nề.

Mặc dù là như thế, Vạn Thánh Kiếm cũng đau lòng vô cùng, đây chính là hắn rất không dễ dàng mới từ Thanh Huyền cổ quốc lấy được một mặt đế chiếu, này là trân bảo, là bảo vật cứu mạng!

– Phổ thông đế chiếu của Thanh Huyền Tiên Đế mà thôi, cũng không phải Thiên mệnh đế chiếu.

Lý Thất Dạ ôm đàn mà cười, nói ra:

– Cùng ta liều Đế vật, cầm Thiên mệnh đế chiếu tới!

Vừa dứt lời, lại rút động lên dây đàn.

Tranh, tranh, tranh. . .

Tiếng đàn như sóng lãng, sóng sau cao hơn sóng trước, đế uẩn cuồn cuộn trong nháy mắt phóng lên tận trời, lượng đế uẩn lớn như thế vọt ra, lập tức để thần vận của cổ cầm bay mất, tiếp tục như vậy nữa, tất cả đế uẩn của cổ cầm này đều sẽ bị hao hết sạch, cuối cùng hóa thành cổ cầm phổ thông mà thôi.

Tranh…

Trong nháy mắt, đế uẩn cuồn cuộn hóa thành một thanh Thiên kiếm vô địch, một kiếm này như Ngân Hà treo cao thiên khung, một thanh kiếm có thể vượt qua toàn bộ vòm trời, Thiên kiếm bao hàm nhật nguyệt tinh thần, thiên thể tinh hà ra hết nhập trong đó, một kiếm thành, Đế khí ra, chư thần khuất phục.

Không chút huyền niệm, một kiếm chém xuống, chém hết thảy thế gian, thần cũng tốt, ma cũng được, ở dưới một kiếm, đều tận hóa thành hôi phi yên diệt.

– Mở…

Vạn Thánh Kiếm cuồng hống một tiếng, lúc này hắn không có lựa chọn khác, chữ “Xá” bên trong đế chiếu phóng lên tận trời, tất cả đế uẩn đều phun ra ngoài, hóa thành đế thuẫn cứng rắn nhất, muốn ngăn trở một kiếm vô địch này.

“Oanh”, ở dưới một trảm, đừng nói là toàn bộ Thiên Cổ thành, ngay cả những thành trì xung quanh cũng rung rung lay động, tựa như là một chiếc thuyền lá nhỏ trong sợ hãi tột cùng, làm cho tất cả mọi người đều hãi nhiên thất sắc.

– Quá điên cuồng, nếu một kiếm này chém ở Thiên Cổ thành, không phải muốn đem Thiên Cổ thành đánh chìm sao?

Tất cả mọi người không khỏi hãi hùng khiếp vía.

Theo một tiếng vang thật lớn, một kiếm bổ ra chữ “Xá”! Mặc dù Đế chiếu nghịch thiên, nhưng mà đế uẩn kém xa Minh Nhân Tiên Đế từng thường thường phủ tấu cổ cầm, cổ cầm này là nương theo hắn cả đời!

Một kiếm bổ ra chữ “Xá”, đế chiếu tại chỗ hóa thành tro bụi, Vạn Thánh Kiếm cầm đế chiếu cuồng phun máu tươi, cả người bay ra ngoài, nghe được thanh âm xương vỡ vang lên, “Oanh” một tiếng, cả người Vạn Thánh Kiếm hung hăng đâm vào phía trên cổ nhai, bụi đất tung bay.

Tranh…Nguồn truyện audio Podcast

Vừa lúc đó, Lý Thất Dạ rút cổ cầm thoáng cái, Thiên kiếm hóa thành hai đạo kiếm mang, thẳng chém về phía Thánh Thiên Đạo Tử.

– Mở…

Thánh Thiên Đạo Tử bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, Đại Hiền Bảo khí trực tiếp đập ra ngoài, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, Đại Hiền Bảo khí phóng lên tận trời, tựa như Đại Hiền đích thân tới, Hiền uy cuồn cuộn.

Phốc một tiếng vang nhỏ, nhưng mà, coi như là Đại Hiền Bảo khí cũng không được, Thánh Thiên Đạo Tử còn chưa đủ mạnh mẽ, vẫn không thể phát huy uy lực mạnh nhất của Đại Hiền Bảo khí, ở dưới Thiên kiếm bàng bạc vô địch, hai đạo kiếm mang vừa trảm, Đại Hiền Bảo khí bị chém vỡ tại chỗ.

“Phanh” một tiếng, hai đạo kiếm mang một bắn mà qua, thoáng cái bắn thủng đầu gối của Thánh Thiên Đạo Tử, hắn nặng nề mà quỳ trên mặt đất.

Hết thảy, đều chỉ là trong nháy mắt phát sinh mà thôi, một kiếm dễ dàng đánh bay Vạn Thánh Kiếm, kiếm mang dễ dàng chém vỡ Đại Hiền Bảo khí, đánh xuyên đầu gối Thánh Thiên Đạo Tử.

– Ta đột nhiên cải biến chủ ý.

Lý Thất Dạ ôm đàn, từ từ nói ra:

– Tàn sát Thánh Thiên Giáo các ngươi, cơ hội nhiều lắm, nhưng mà, hôm nay ta lại tha các ngươi một mạng, bất quá, ngươi nhất định phải quỳ xin lỗi!

Lúc này, tất cả mọi người đều yên tĩnh im ắng, ai cũng không dám thở một cái, hiện tại ai dám mở miệng cười nhạo Lý Thất Dạ? Đế vật nghịch thiên như thế trong tay, mặc kệ ai cũng nghe mà biến sắc, Đế vật này có giấu đế uẩn tiên uy mênh mông như vậy, cái này để người người đều ý thức được, đây là bảo vật nương theo cả đời Tiên Đế! Vật như vậy mặc dù không bằng Đế khí, nhưng, đã đáng sợ đến đầy đủ để sinh linh run rẩy.

Đế vật như thế, xa xa không chỉ là hai ba đòn, đối với bất kỳ tu sĩ nào mà nói, ba hai đòn Tiên Đế chi kích, cái kia đã đầy đủ trí mạng!

– Mơ tưởng…

Chương 262: Đạp thiên tài ở dưới chân (2)

Lúc này, Thánh Thiên Đạo Tử giãy dụa đứng lên, hai đầu gối bị đế mang đánh xuyên, đây tuyệt đối là trí mạng, nếu không phải hắn đã là Vương Hầu, có thể tái tạo nhục thân, chỉ sợ cả đời hắn đã tàn phế. Mặc dù như thế, nhưng thương thế của hắn y nguyên cực nặng.

– Thật sao?

Lý Thất Dạ một bước tiến lên trước, một cước nặng nề đạp xuống dưới! Thánh Thiên Đạo Tử biến sắc, hai tay hơi biến hóa công pháp, muốn ngăn trở một cước này của Lý Thất Dạ, nhưng mà, mặc kệ hắn diễn biến mọi loại đạo pháp, y nguyên ngăn không được một cước như vạn tòa núi cao kia!

“Phanh” một tiếng, hai tay Thánh Thiên Đạo Tử khiêng chân đạp xuống, nặng nề quỳ trên mặt đất, đánh nát thạch nhai, máu tươi nhuộm hồng cả nham thạch. Thánh Thiên Đạo Tử đại biến, sắc mặt trắng bệch, xương cốt cả người đều chi chi rung động, mồ hôi như hạt đậu nành nhỏ xuống! Một chân của Lý Thất Dạ tựa như vạn tòa thần nhạc, hắn đem hết khí lực bú sữa mẹ, mới có thể nâng chân này.

– Ngươi…

Vạn Thánh Kiếm bị đánh bay thật vất vả mới đứng lên, nhìn thấy một màn này, sắc mặt đại biến, quát lên.

– Nếu như ngươi còn muốn chết, ta có thể thành toàn ngươi.

Lý Thất Dạ khoan thai nói ra:

– Hôm nay, coi như các ngươi cầm Đế vật đến, cũng không thể nào cứu được tính mạng các ngươi. Thức thời, ngoan ngoãn đứng đấy cho ta!

Sắc mặt Vạn Thánh Kiếm lúc trắng lúc xanh, hôm nay đối với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã! Với tư cách đệ tử Thánh Thiên giáo lão tổ, dù là thời đại Đạo Gian, tu hành của hắn cũng y nguyên hát vang cuồng tiến, thực lực của hắn, địa vị của hắn, đủ để hắn khinh thường chúng sinh, ai dám đối với hắn không tuân theo? Nhưng mà, hôm nay trước mặt người trong thiên hạ, lại bị một tiểu quỷ đánh bại, ngay cả môn hạ đệ tử cũng cứu không được!

Thánh Thiên Đạo Tử đổ mồ hôi như mưa, toàn thân run rẩy, hắn vốn là trọng thương, bị Lý Thất Dạ trấn áp như thế, máu tươi đều từ khóe miệng chảy xuống.

– Sự tình Ma Bối Lĩnh ngươi đối với Trần Bảo Kiều thấy chết mà không cứu, ta cũng lười buộc ngươi đứng ra làm sáng tỏ. Hiện tại, nàng đi theo ta, hiệu lực cho ta. Nguyên tắc của ta rất đơn giản, ai tổn thương người bên cạnh ta, ta liền giết hắn! Hôm nay ngươi ở trước mặt mọi người hướng nàng nói xin lỗi! Chuyện này ngươi lòng dạ biết rõ! Là nàng không nguyện ý gả cho ngươi, thoát ly Bảo Trụ Thánh Tông, tại sao có thuyết pháp ngươi bỏ nàng? Chuyện này, ngươi trả lại danh dự cho nàng. Hôm nay ta tạm tha ngươi một mạng!

Lý Thất Dạ một cước đạp giẫm lên Thánh Thiên Đạo Tử, chậm rãi nói ra.

Nghe được Lý Thất Dạ nói, đám người không khỏi hai mặt nhìn nhau, tất cả mọi người không nghĩ tới sẽ có dạng sự tình này? Ai cũng không nghĩ tới, Trần Bảo Kiều với tư cách công chúa Ngọc Tẫn cương quốc, lại thoát ly Bảo Trụ Thánh Tông!

Trần Bảo Kiều trái tim thổn thức, mũi ê ẩm, chưa phát giác ra trong đôi mắt đẹp mang theo sương mù. Nàng đã không nghĩ tới có thể đòi lại danh dự của mình, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại giúp nàng đòi lại!

– Mơ tưởng, có bản lĩnh liền giết ta, các ngươi đôi cẩu nam nữ này!

Thánh Thiên Đạo Tử quát lên.

– Thật sao?

Lý Thất Dạ cười một tiếng, một cước nặng nề đạp xuống, “Răng rắc” tiếng xương vỡ vang lên, Thánh Thiên Đạo Tử bị trấn áp cuồng phun một ngụm máu tươi!

Lý Thất Dạ nhìn lấy hắn, khoan thai nói ra:

– Đối với địch nhân, ta rất ít hành hạ đến chết, bình thường ta đều sẽ cho hắn một cái thống khoái, một chiêu chém hắn. Có điều, hôm nay nếu như ngươi muốn cầu chết, cũng không khó. Có điều, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ hủy đạo cơ của ngươi, đánh xuyên thọ luân của ngươi, vỡ nát mệnh cung của ngươi, để ngươi vĩnh viễn trở thành phế nhân! Ta tin tưởng, Thánh Thiên Giáo các ngươi sẽ không nuôi một tên phế nhân như ngươi.

– Ngươi…

Nghe được như vậy, Thánh Thiên Đạo Tử hãi nhiên thất sắc. Hủy đạo cơ, đối với thiên tài như hắn mà nói, còn có thể bắt đầu lại từ đầu, nhưng mà, đánh xuyên thọ luân, nát mệnh cung, coi như hắn còn có thể sống, chỉ sợ hắn mãi mãi không thể lại tu đạo, vĩnh viễn trở thành một phế nhân.

Đối với Thánh Thiên Đạo Tử thiên tài cao cao tại thượng như vậy mà nói, có một ngày thực sự thành phế nhân, như vậy, đối với hắn mà nói, so với chết còn khó chịu hơn gấp trăm lần.

– Ta kiên nhẫn có hạn.

Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, một cái đại thủ thẳng che mà xuống, mò về đầu lâu của Thánh Thiên Đạo Tử, “Oanh” một tiếng, trong đầu Thánh Thiên Đạo Tử vọt lên từng đạo từng đạo pháp tắc, huyết khí cuồn cuộn, mệnh cung dâng trào ra thiên địa tinh khí mênh mông, chống cự đại thủ của Lý Thất Dạ.

Phanh một tiếng, ở dưới Trấn Ngục Thần Thể, đại thủ của Lý Thất Dạ so với vạn tòa thần nhạc còn nặng hơn, căn bản là ngăn không được, dưới đè ép, từng đạo từng đạo pháp tắc vỡ nát, huyết khí, thiên địa tinh khí bị đánh xuyên, đại thủ hướng mệnh cung trấn áp tới.

– Thiên nhi, lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Vạn Thánh Kiếm đại biến, lập tức hét lớn:

– Coi như là Tiên Đế cũng từng có thời điểm thất bại, bỏ mặt mũi bảo vệ tính mạng huống chi là ngươi! Hôm nay không qua, làm sao có ngày sau!

Đối với Vạn Thánh Kiếm mà nói, thiên tài như Thánh Thiên Đạo Tử là ít có, bồi dưỡng một vị thiên tài như thế, đối với Thánh Thiên Giáo mà nói không dễ dàng, hắn cũng không muốn nhìn thấy thiên tài của Thánh Thiên Giáo biến thành phế vật.

Thánh Thiên Đạo Tử cắn chặt răng, bắp thịt toàn thân bí lên, muốn chống cự Lý Thất Dạ trấn áp, nhưng mà, bất luận hắn cố gắng thế nào, đều đỡ không nổi Lý Thất Dạ trấn áp.

– Trước kia ngươi không bị thương, còn ngăn không được ta trấn áp, đừng nói là hiện tại! Trừ khi ngươi là Thánh thể, hoặc là Cổ Thánh còn có cơ hội, hiện tại, ngươi hoặc là xin lỗi, hoặc là để cho ta hủy mệnh cung của ngươi.

Lý Thất Dạ ung dung vừa cười vừa nói.

“Phanh” một tiếng, lúc này, đại thủ của Lý Thất Dạ đã đặt ở phía trên mệnh cung của Thánh Thiên Đạo Tử, ở dưới Lý Thất Dạ một tay trấn áp, mệnh cung cũng chi chi rung động, tùy thời có khả năng nổ tung.

Thánh Thiên Đạo Tử phun ra một ngụm máu tươi, lúc này, cặp mắt của hắn đều muốn nhỏ ra huyết, lúc này, hắn là thiên nhân giao chiến!

– Tốt, ta thua!

Cuối cùng Thánh Thiên Đạo Tử lựa chọn khuất phục, quát to một tiếng, chăm chú cắn răng, cuối cùng nói ra:

– Không sai, là Bảo Trụ Thánh Tông đưa ra từ hôn! Là Trần gia không đồng ý việc hôn sự này!

Thánh Thiên Đạo Tử nói xong, toàn thân cũng không khỏi run rẩy, đối với thiên tài như hắn mà nói, khuất phục là nhân sinh vô cùng nhục nhã! Hôm nay, ở trước mặt nhiều người như thế bị Lý Thất Dạ trấn áp quỳ trên mặt đất nhận lầm, đây đối với hắn mà nói, cả đời đều là bóng ma, thù này không báo, thề không làm người!

– Cúi đầu cũng không phải thập phần khó a.

Lý Thất Dạ buông Thánh Thiên Đạo Tử ra, ung dung nói:

– Mặc dù là tránh nặng tìm nhẹ, ta cũng tha cho ngươi một mạng!

Chương 263: Đạp thiên tài ở dưới chân (3)

Thánh Thiên Đạo Tử nói ra lời ấy, để người ở chỗ này đều trầm mặc, lúc này không cần nhiều lời, tất cả mọi người có thể đoán được một ít chuyện, Trần Bảo Kiều không nguyện ý gả cho Thánh Thiên Đạo Tử, thậm chí là không tiếc thoát ly Bảo Trụ Thánh Tông! Mặc dù nội tình trong này không nói ra, nhưng mà, rất nhiều người đều có thể đoán một hai!

Lúc này Thánh Thiên Đạo Tử ngã ngồi tại đó, thất thần thật lâu, lúc này, hắn thanh âm gì cũng nghe không được, sỉ nhục hôm nay, hắn rốt cục không cách nào quên, sỉ nhục thống khổ hôm nay như là lạc ấn ở trong lòng hắn. Hắn chính là thiên chi kiêu tử, tu đạo là đột nhiên tăng mạnh, một đường hát vang, với tư cách truyền nhân Thánh Thiên Giáo, hắn càng là cao cao tại thượng, bất luận đi tới chỗ nào, hắn với tư cách thiên kiêu chi tử đều bị chúng tinh phủng nguyệt, phong quang đến mức nào, nhưng mà. Hôm nay lại bị một tiểu quỷ so với mình nhỏ rất nhiều trấn áp, ở trước mặt mọi người quỳ xin lỗi, đây đối với hắn mà nói, dạng sỉ nhục này cả đời đều không thể quên!

Lúc này, Trần Bảo Kiều kích động đến không thể tự kiềm chế. Từ khi nàng từ bỏ hết thảy thoát ly Bảo Trụ Thánh Tông, nàng đã là hai bàn tay trắng, nàng cận kề cái chết cũng không muốn gả cho Thánh Thiên Đạo Tử, nàng đã có chuẩn bị tâm lý bị người chỉ trích chửi rủa, nàng không nghĩ tới có một ngày có thể đòi lại danh dự của mình, không nghĩ tới, hôm nay đòi lại danh dự cho nàng lại là Lý Thất Dạ! Chưa phát giác ra, hai mắt nàng đã ướt rồi.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn đám người chung quanh, nhìn lấy rất nhiều môn phái truyền nhân từng leo lên Thánh Thiên Đạo Tử kia, nở nụ cười, nói ra:

– Làm bằng hữu với ai, là sự tình của các ngươi, nhưng mà, thời điểm thấy người sang bắt quàng làm họ, phải quản tốt miệng của các ngươi, lần sau ta còn nghe lại lưu ngôn phỉ ngữ, ta sẽ rất cam tâm tình nguyện tự tay cắt lấy đầu lưỡi của các ngươi!

Lúc này, các tuổi trẻ tuấn ngạn mới vừa rồi còn cùng Thánh Thiên Đạo Tử xưng huynh gọi đệ cũng không khỏi run một cái, lưng phát lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng. Đừng nói là bọn hắn, coi như là tu sĩ ở đây, Vương Hầu cũng tốt, Chân Nhân cũng được, coi như là Cổ Thánh, đều lựa chọn trầm mặc, không hề nghi ngờ, tên tiểu quỷ trước mắt này là cái hung nhân, chấp chưởng Đế vật, vậy đơn giản chính là có thể hoành hành ngang ngược, trừ khi bọn hắn có Đế vật hoặc là có Tiên Đế Bảo khí, nếu không, bọn hắnsẽ không muốn gây dạng sát tinh này!

Lúc này, toàn bộ tràng diện, đều không người dám nói thêm gì nữa, ai cũng không muốn đi trêu chọc vị sát tinh trước mắt này.

– Được rồi, ta nói được thì làm được, các ngươi có thể đi a.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ phủi tay, đối với Thánh Thiên Đạo Tử nói ra.

Lúc này, coi như là Vạn Thánh Kiếm cũng không dám dễ dàng vọng động, trong tay Lý Thất Dạ có Đế vật, để trong lòng của hắn vô cùng kiêng kị, thứ này tuyệt đối có thể trảm hắn!

Cuối cùng, Vạn Thánh Kiếm vịn Thánh Thiên Đạo Tử rời đi, thời điểm đi không xa, Thánh Thiên Đạo Tử quay đầu, hung hăng nói ra:

– Họ Lý, sỉ nhục hôm nay, một ngày nào đó trả lại cho ngươi gấp bội !

Trong lời nói tràn đầy oán hận, tràn đầy hung độc, tựa như là một con rắn độc nguyền rủa.

Ở thời điểm này còn hướng Lý Thất Dạ khiêu khích, khiến rất nhiều người cũng không khỏi vì Thánh Thiên Đạo Tử lau một vệt mồ hôi, nếu Lý Thất Dạ bão nổi, vậy thật là sẽ chém hắn!

– Hoan nghênh.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Ta cũng không có hi vọng ngươi sẽ cùng ta làm bằng hữu, con người của ta không sợ bằng hữu nhiều, nhưng, càng không sợ nhiều địch nhân! Thêm ngươi một cái, không nhiều!

Cuối cùng, Vạn Thánh Kiếm mang theo Thánh Thiên Đạo Tử rời đi, rất nhiều tu sĩ xem náo nhiệt ở đây cũng giải tán , còn người đã từng cùng Thánh Thiên Đạo Tử xưng huynh gọi đệ, vậy càng là nhanh chóng rời xa nơi này, để tránh đưa tới họa sát thân.

Trần Bảo Kiều nhìn Lý Thất Dạ, tú mục dịu dàng, ngậm lấy nước mắt, thiên ngôn vạn ngữ, nàng đều không biết bắt đầu từ đâu, cuối cùng, nàng cái gì cũng chưa nói, chỉ là nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nắm nắm đấm thật chặt. Thiên ngôn vạn ngữ, cũng không bằng làm tốt chính mình, tương lai có thể tận trung vì công tử hiệu lực!

Sau khi đám người giải tán, lão đầu mang mũ giấy lại không biết từ nơi nào xông ra, đứng ở trước mặt Lý Thất Dạ, cười hì hì nói ra:

– Hì hì, tiểu hỏa tử, có nghĩ kỹ chưa, bái ta làm thầy đi.

– Bái ngươi làm thầy?

Lý Thất Dạ liếc hắn một cái.

Lão đầu cười hì hì nói ra:

– Tiểu hỏa tử, mặc dù trong tay ngươi có Đế vật, có thể hoành hành nhất thời, nhưng, cái này cuối cùng không phải kế lâu dài. Nếu như một khi ngươi gặp được Đế khí, như vậy nhất định là ăn thiệt thòi. Loại tồn tại giống Thánh Thiên Giáo này, xuất ra một kiện Đế khí vẫn là khó khăn, nhưng mà, thế gian này tồn tại so với Thánh Thiên Giáo mạnh hơn không biết có bao nhiêu, một ít cổ quốc, xuất ra Đế khí, đây không phải là việc khó gì, một khi gặp được Đế khí, nói không chừng muốn mạng của ngươi.

Nói đến đây, lão đầu nghiêm trang, cười hì hì nói ra:

– Bái ta làm thầy đi, chỉ cần ngươi bái ta làm thầy, hắc, hắc, đời sau Tiên Đế chính là ngươi!

– Đế khí lại như thế nào?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói, sau đó liếc hắn một cái, chậm rãi nói ra:

– Bái ngươi làm thầy? Đó là sự tình không có khả năng, ta đối với co đầu rút cổ tại Chư Thiên Động không có hứng thú gì.

– Ngươi, ngươi, làm sao ngươi biết…

Vừa nghe đến Lý Thất Dạ nói “Chư Thiên Động”, lập tức lão đầu như là bị rắn độc cắn một cái, thoáng cái nhảy dựng lên, biến sắc!

Đám người Lý Sương Nhan cũng không khỏi trở nên động dung, lão nhân này là vô cùng thần bí, thậm chí là thâm bất khả trắc, có thể một chưởng vỗ về đế uẩn, có thể nghĩ là đáng sợ cỡ nào, nhưng mà, Lý Thất Dạ nhấc lên “Chư Thiên Động”, lập tức để sắc mặt hắn đại biến, này làm sao không cho đám người Lý Sương Nhan trở nên động dung?

– Bấm ngón tay tính toán mà thôi.

Lý Thất Dạ nhìn lấy hắn, nhàn nhạt nói ra:

– Cái quan tài nhỏ hoàng kim kia ngươi liền cẩn thận cân nhắc đi, có một ngày ngươi sẽ trả lại cho ta!

– Trả lại cho ngươi?

Lão đầu giống như gặp được quái vật, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra:

– Ngươi nói đùa gì vậy, đó là truyền gia chi bảo của ta! Lúc nào truyền gia chi bảo của ta thành đồ vật của ngươi.

– Truyền gia chi bảo của ngươi?

Lý Thất Dạ cười như không cười nhìn hắn, nói ra:

– Ngươi thật xác định là truyền gia chi bảo của ngươi, mà không phải từ Chư Thiên Động vụng trộm đào đồ của người khác?

– Ngươi, ngươi, ngươi. . .

Lão đầu nhảy lên thật cao, nếu như hắn có cái đuôi, nhất định có thể xem tới được cái đuôi phía sau!

– Cái này, cái này, điều đó không có khả năng…

Lão đầu nhìn lấy Lý Thất Dạ, giống như nhìn thấy quái vật đáng sợ nhất, lui về phía sau vài bước, nói ra:

– Cái này, cái này, vấn đề này không có ai biết, ngươi, ngươi, ngươi làm sao có thể biết!

– Nếu muốn người không biết, trừ khi mình đừng làm.

Chương 264: Cửu Dương Tỏa Thiên Công (1)

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra:

– Có muốn ta nói chân thân của ngươi một chút hay không?

Lão đầu giống như là gặp ma, xoay người bỏ chạy, nhanh như chớp thoát đi xa xa, sau khi chạy trốn rất xa, lão đầu y nguyên chưa từ bỏ ý định, xa xa quát to một tiếng, nói ra:

– Tiểu tử, ta cũng không tin ngươi có thể biết những chuyện này, ta nhất định phải tra rõ ràng!

Sau khi nói xong, liền biến mất vô tung vô ảnh.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu, trong nội tâm không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, bao nhiêu năm qua đi, gia hỏa này rốt cục cũng trở nên vô địch.

– Chư Thiên Động là địa phương nào?

Sau khi Lão đầu đào tẩu, ngay cả Lý Sương Nhan cũng hiếu kỳ, nhịn không được hỏi. Lão đầu nghe đến đã biến sắc, như là gặp ma, cái chỗ này tuyệt đối là có nhiều bí ẩn.

Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, bình tĩnh nói ra:

– Địa phương nhỏ không có tiếng tăm gì mà thôi.

Chư Thiên Động, hắn đương nhiên không thể nói đã từng là địa bàn của hắn, chuyện này người biết ít càng thêm ít.

Gặp Lý Thất Dạ nói như vậy, Lý Sương Nhan không còn có hỏi đến, nàng biết coi như hỏi Lý Thất Dạ cũng sẽ không nói.

Trải qua dạng phong ba này, đám người Lý Thất Dạ cũng không muốn đi dạo Cổ nhai nữa, liền dẹp đường hồi phủ.

Mà ở bên trong Cổ nhai, không ít tu sĩ không khỏi nói đến Lý Thất Dạ, không khỏi nói đến Tẩy Nhan Cổ Phái.

Trên thực tế, trước đó, chỉ sợ rất ít tu sĩ biết Lý Thất Dạ là thần thánh phương nào, đặc biệt là tu sĩ đến từ địa phương khác, càng không biết Lý Thất Dạ là nhân vật nào, trải qua Cổ nhai đột biến như thế, rất nhiều người đều hiểu, gia hỏa này mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng mà, là mười phần sát tinh, gan to bằng trời!

– Tẩy Nhan Cổ Phái a, bách túc chi trùng tử nhi bất cương, mặc dù thiếu chút nữa bị diệt môn, nhưng mà, vẫn là có được nội tình để cho người ta kiêng kỵ a, cuối cùng là đế thống tiên môn.

Có người nói tới chuyện hôm nay, cũng không khỏi cảm thán nói.

Ba vạn năm trước, Tẩy Nhan Cổ Phái bị Thánh Thiên Giáo đánh bại, từ nay về sau xuống dốc, ở rất nhiều người xem ra, Tẩy Nhan Cổ Phái đã là tam lưu tiểu môn tiểu phái, chưa đủ thành đạo. Nhưng mà, hôm nay Lý Thất Dạ ra tay, để rất nhiều người ý thức được, với tư cách đế thống tiên môn, Tẩy Nhan Cổ Phái hoặc là còn có được những Tiên Đế Bảo khí khác cũng không nhất định, nếu không, đệ tử bình thường như Lý Thất Dạ là không thể nào có được Đế vật!

– Giương Đế khí chi uy, cái này cuối cùng là mượn nhờ ngoại vật mà thôi, tu sĩ cuối cùng vẫn cần nhờ chính mình, Đế vật cũng chỉ có thể là giương oai nhất thời mà thôi. Cho dù có một hai kiện Đế khí, cũng vô pháp để Tẩy Nhan Cổ Phái quật khởi một lần nữa.

Có người không khỏi lạnh giọng nói.

Đối với dạng thuyết pháp này, không ít người đồng ý, đặc biệt là một ít tu sĩ trẻ tuổi, càng là cùng chung mối thù nói:

– Đúng, hừ, Đế vật có gì đặc biệt hơn người, đế uẩn tiên uy một ngày nào đó sẽ hao hết sạch, đến lúc đó nhìn hắn lấy cái gì tới hung hăng càn quấy.

– Đã không có Đế vật, hắn liền là hổ giấy mất đi nanh vuốt mà thôi, chưa đủ thành đạo. Giống hắn loại tiểu bối không biết sống chết này, còn dám hung hăng càn quấy khắp nơi, khắp nơi đối địch với người khác. Một ngày nào đó, hắn mất đi Đế vật, chính là tử kỳ của hắn đến rồi, ta xem ra, đến lúc đó, coi như là Lý tiên tử các nàng cũng cứu không được hắn!

Có tu sĩ trẻ tuổi lạnh lùng nói.

Nói cho cùng, cũng là vấn đề nữ nhân, tại Trung Đại Vực, có bao nhiêu tu sĩ thế hệ trẻ, thiên tài trẻ tuổi ái mộ Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều.

Lý Sương Nhan chính là mỹ nhân tuyệt thế, thiên phú vô song, Trần Bảo Kiều chính là vưu vật khuynh quốc, cười một tiếng khuynh đảo chúng sinh, tại Trung Đại Vực không biết có bao nhiêu tuổi trẻ đồng lứa vì bọn nàng ái mộ, vì bọn nàng mà thần hồn điên đảo, nhưng mà hôm nay, hai vị nữ nhân xinh đẹp nhất Trung Đại Vực này lại theo đuổi Lý Thất Dạ, cái này đương nhiên để không ít tu sĩ trẻ tuổi vì đó ghen ghét, thậm chí là hận thấu xương!

– Hừ, tiểu quỷ họ Lý, cũng chỉ là một tiểu bạch kiểm dựa vào ăn bám, có gì đặc biệt hơn người, đối với tu sĩ mà nói, làm đạo hạnh bản thân lớn mạnh, đây mới thực sự là vương đạo! Chỉ cần cố gắng tu hành, anh dũng đi về phía trước, chắc chắn sẽ có cơ hội thành tựu Tiên Đế ! Hừ, dựa vào nữ nhân ăn cơm, cuối cùng cũng chỉ bất quá là chìm ngập bên trong trường hà thời gian, cuối cùng trở thành dân chúng bình thường mà thôi.

Có tu sĩ tuổi trẻ đồng lứa lạnh lùng nói, đương nhiên, nói ra như vậy, hắn cũng không khỏi là chua chát.

Trong lúc nhất thời, tại Cổ nhai, tại Thiên Cổ thành, là không ít người nói đến Lý Thất Dạ, lại càng không ít nói tới Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều, đương nhiên, cái nhìn như thế nào đều có. Cũng có không ít tu sĩ trẻ tuổi nói đến Lý Thất Dạ là chua chát.

Khiến bọn hắn thế nào cũng nghĩ không ra, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều dạng thiên chi kiêu nữ này, dạng tuyệt thế mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành này, vậy mà lại lựa chọn loại tiểu bối vô danh như Lý Thất Dạ. Hơn nữa, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng chỉ bất quá là tam lưu môn phái mà thôi!

Đối với rất nhiều tu sĩ tuổi trẻ mà nói, bọn hắn đều tự nhận là điều kiện bản thân mạnh hơn Lý Thất Dạ gấp trăm lần, nhưng mà, bọn hắn liền không rõ vì cái gì Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều sẽ đi theo Lý Thất Dạ!

Lý Thất Dạ mang theo Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều rời đi Cổ nhai, trực tiếp về địa bàn của Cửu Thánh Yêu Môn.

Đám người Lý Thất Dạ vừa mới tiến vào tiểu viện của mình, liền gặp Lãnh Thừa Phong, còn có Cửu Thánh Yêu Môn Thái Thượng trưởng lão Lôi Xạ lạnh lùng đứng ở một bên.

Đương nhiên, bọn hắn đã sớm từ Cổ nhai trở vềm, còn không biết bên trong Cổ nhai phát sinh sự tình.

– Thế nào, có chuyện gì sao?

Lý Thất Dạ liếc nhìn Lãnh Thừa Phong cản đường, cười tủm tỉm nói ra.

Lý Sương Nhan cũng nhíu mày một cái, Lãnh Thừa Phong cùng Lôi Xạ lặp đi lặp lại nhiều lần tìm Lý Thất Dạ phiền toái, đây là thật quá mức. Với tư cách đệ tử Cửu Thánh Yêu Môn, nàng biết trong đó liên quan đến rất lớn lợi ích, nhưng mà, Lôi Xạ trưởng lão liên tục mà làm, đây rõ ràng là chống lại ý chí của chưởng môn, cùng tông môn đại kế có chỗ khác biệt.

Lúc này, Lý Sương Nhan ý thức được, Lôi Xạ dám như thế, là tìm đến chỗ dựa, hơn nữa là chỗ dựa cường đại sẽ nâng đỡ hắn, khiến Lý Sương Nhan không khỏi hừ lạnh một tiếng.

– Họ Lý, ta không biết ngươi là lấy cái quỷ kế gì để bệ hạ tin tưởng ngươi, nhưng mà, với tư cách đệ tử Cửu Thánh Yêu Môn, ta tuyệt đối sẽ không để Cửu Thánh Yêu Môn bị người lừa gạt! Lại càng không cho phép người khác làm ra bất kỳ sự tình gì tổn hại lợi ích của Cửu Thánh Yêu Môn ta.

Lãnh Thừa Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra.

Chương 265: Cửu Dương Tỏa Thiên Công (2)

Lý Sương Nhan đang muốn đứng dậy, lại bị Lý Thất Dạ ngăn lại, hắn cười tủm tỉm nhìn Lãnh Thừa Phong, khoan thai cười nói:

– Đây là ý tứ của ngươi, hay là ý tứ của sư tổ ngươi Lôi trưởng lão đây?

– Là ý tứ của ai đều không trọng yếu!

Lãnh Thừa Phong lạnh lùng nói ra:

– Chỉ cần là đệ tử của Cửu Thánh Yêu Môn, đều sẽ tuyệt đối không cho phép có người tổn thương lợi ích của Cửu Thánh Yêu Môn.

Lý Thất Dạ nhàn hạ cười nói:

– Nói như vậy, ngươi là công thần của Cửu Thánh Yêu Môn, vậy không biết ngươi vị đệ tử bảo vệ Cửu Thánh Yêu Môn này sẽ có tính toán gì?

Lãnh Thừa Phong một lần lại một lần tìm hắn gây sự, lần này, hắn chính là muốn hảo hảo trừng trị hắn một chầu, kẻ cả Lôi Xạ! Coi như là nể tình Luân Nhật Yêu Hoàng, hắn cũng không cho phép có người hết lần này đến lần khác khiêu khích hắn!

Lãnh Thừa Phong lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:

– Cửu Thánh Yêu Môn ta không nuôi người rảnh rỗi, lại càng không nuôi phế vật vô dụng! Ngươi muốn lẫn vào Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta, vậy cũng không khó, tiếp ta ba chiêu, nếu ngươi có thể tiếp được ta ba chiêu, tất cả đều dễ nói chuyện, nếu tiếp không lên ba chiêu của ta, sống hay chết, liền nhìn vận mệnh của ngươi,

Lãnh Thừa Phong vừa nói ra, Lý Thất Dạ không khỏi cười híp mắt, nheo hai mắt lại, Lãnh Thừa Phong nói ra như vậy, ý vị này hắn là muốn đưa mình vào chỗ chết!

Lý Sương Nhan là lạnh lùng hừ một cái, Lý Thất Dạ chính là mấu chốt để Cửu Thánh Yêu Môn tranh thủ Chiến Thần Điện, hiện tại Lãnh Thừa Phong đứng ra khiêu khích Lý Thất Dạ, thậm chí là muốn đưa Lý Thất Dạ vào chỗ chết, cái này đã không còn là ân oán tư nhân, sau lưng cái này, chỉ sợ là có người sai sử, Lãnh Thừa Phong cùng Lôi Xạ đã có chỗ dựa cường ngạnh, còn là ai sai sử, cái đáp án này quá rõ ràng.

– Nói như vậy, ngươi là lòng tin mười phần.

Lý Thất Dạ hơi híp tròng mắt, cười tủm tỉm nhìn lấy Lãnh Thừa Phong.

– Thử một lần ngươi liền biết.

Lãnh Thừa Phong cười lạnh nói ra:

– Ta cũng không làm khó ngươi, ta và ngươi đối nhau ba chưởng! Ngươi qua, coi như bản sự của ngươi!

Lại nói tiếp, hắn tựa hồ là nhân từ tới cực điểm.

Dứt lời, Lãnh Thừa Phong một bước đứng ra, “Ông” một tiếng vang lên, tựa như kiếm minh, tựa như đại đạo nhảy nhót, ở thời điểm này, sau lưng Lãnh Thừa Phong từ từ bay lên một vầng mặt trời chói lóa, ánh nắng nhiễm ở trên người hắn, toàn thân vàng óng ánh, cả người hắn tựa như là hoàng kim tạo thành, mang theo quang hoa, giống như là Thái Dương thần tử.

Oanh…

Thời điểm mặt trời treo cao ở trên đầu, khí thế của Lãnh Thừa Phong lập tức bão táp, huyết khí của hắn từng đoạn từng đoạn kéo lên, ở trong chớp mắt, khí tức toàn thân Lãnh Thừa Phong phát sinh biến hóa, từ lượng biến đến biến chất, để hắn thoáng cái đột phá bình cảnh Vương Hầu, khí tức Chân Nhân giống như là thuỷ triều mãnh liệt tới!

– Không có khả năng…

Vừa thấy được khí tức từ Vương Hầu biến hóa đến Chân Nhân này, ngay cả Lý Sương Nhan cũng không khỏi biến sắc, nếu như thế hệ trẻ tuổi đăng lâm Chân Nhân Cảnh giới, vậy thật sự là quá dọa người, nhưng, nàng cũng là thiên tài, thoáng cái nhìn ra mánh khóe, sắc mặt nàng biến đổi, nói ra:

– Đây không phải công pháp của bản môn!

– Sư muội, ngươi nói đúng!

Lúc này, Lãnh Thừa Phong lưng đeo Liệt Dương, không che giấu khí tức Chân Nhân cuồn cuộn của mình chút nào, đắc ý nói ra:

– Ta cùng với Thanh Huyền Thiên Tử quan hệ cá nhân rất tốt, hắn truyền ta Thanh Huyền cổ quốc vô thượng cổ thuật, thuật này vừa ra, trảm Chân Nhân, chiến Cổ Thánh không nói chơi!

– Sương Nhan, việc này ngươi chớ nhúng tay, nếu không, Phong nhi đả thương ngươi, chỉ sợ sẽ phá hủy đạo cơ của ngươi, Thanh Huyền cổ quốc vô thượng cổ thuật, vạn cổ vô địch.

Ngay cả Lôi Xạ đứng ở một bên cũng lạnh lùng cảnh cáo nói.

Lý Sương Nhan ánh mắt lạnh lẽo, sắc mặt càng là lạnh lẽo. Lời này là có ý ở ngoài lời, cái này không chỉ là cảnh cáo!

Thấy Lãnh Thừa Phong lưng đeo mặt trời, ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, sau đó sắc mặt đại biến, hoảng sợ nói:

– Cửu Dương Tỏa Thiên Công, truyền thuyết kích thuật vô địch viễn cổ!

Lời vừa rơi xuống, hắn là đông đông đông liền lùi lại ba bước.

Lý Thất Dạ cái thần thái này quá giống như thật, làm người ta biết hắn là bị môn công pháp tuyệt thế vô song này dọa sợ.

– Ngươi thật đúng là biết hàng, ngay cả Thanh Huyền cổ quốc vô thượng cổ thuật cũng biết. Hôm nay nếu chết ở phía trên vô thượng cổ thuật của Thanh Huyền cổ quốc, cũng coi là nhắm mắt.

Lãnh Thừa Phong lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ.

– Không có khả năng…

Lý Thất Dạ quát to một tiếng, sau đó giận dữ nói ra:

– Này sao có thể là Thanh Huyền cổ quốc vô thượng chi thuật, này là kích thuật vô địch của Tẩy Nhan Cổ Phái. Cửu Dương Tỏa Thiên Công, liệt nhật đương không, nuốt Cửu Dương Chân Hỏa, lúc đối địch, hút thái dương tinh khí ở thiên khung, đi Đốc mạch, hóa chân hỏa, kích phát chân mệnh, có thể phát huy uy lực hơn gấp mười lần, vượt ba cảnh giới trảm địch. . .

Lý Thất Dạ giận dữ nghẹn ngào kêu lên, nhưng mà, nói đến đây, hắn lập tức che miệng lại, một bộ cái gì cũng không nói, nhìn chung quanh thoáng cái, hình như sợ bị người nghe được vậy.

Lý Thất Dạ thất thố như thế, để Trần Bảo Kiều ngơ ngác một chút, muốn đưa tay kéo hắn, nhưng lại bị Lý Sương Nhan ngăn cản, Lý Sương Nhan nhẹ nhàng lắc đầu.

Lý Thất Dạ nói ra như vậy, lại gặp Lý Thất Dạ thất thố, lập tức để Lãnh Thừa Phong cùng Lôi Xạ tâm thần chấn động.

Lôi Xạ cũng không khỏi tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:

– Đây quả thật là vô thượng cổ thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái?

– A, a, a, trước kia là phải, có điều, Tẩy Nhan Cổ Phái ta đã thất truyền thuật này.

Lý Thất Dạ bề bộn tả hữu trông mong ngoảnh đầu, cười nói ra:

– Chúng ta nói chuyện ba chiêu ước hẹn đi.audio coi am

Nhưng mà, lúc này Lãnh Thừa Phong cùng Lôi Xạ rõ ràng là bị chuyện này hấp dẫn, đặc biệt là Lãnh Thừa Phong, ánh mắt của hắn ngưng tụ, từ từ nói ra:

– Hút thiên khung thái dương tinh khí, đi Đốc mạch, hóa chân hỏa, lấy chân mệnh kích. . .

– A, a, a, ta là nói hươu nói vượn, cái này không có chuyện như vậy, không có chuyện như vậy, ngươi đừng tin thật. Cái gọi là Cửu Dương Tỏa Thiên Công hút vào thái dương tinh khí có thể vượt cảnh giới giết người, đó là một loại tin đồn, tuyệt đối không phải thật sự, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta chưa bao giờ tin tưởng dạng tin đồn này, ngươi đừng tin tưởng, điều đó không có khả năng là thật, thế gian nơi nào có công pháp có thể để người ta vượt cảnh giới trảm địch đây?

Lý Thất Dạ bề bộn phủ nhận nói, một bên nói một bên khoát tay, một bộ giấu đầu hở đuôi.

Nhưng mà, Lý Thất Dạ cái bộ dáng cuống quít, giấu đầu hở đuôi này, càng làm cho Lôi Xạ cùng Lãnh Thừa Phong trong nội tâm khẽ động.

Thanh Huyền cổ quốc đích thật là truyền thụ Lãnh Thừa Phong Cửu Luân Tỏa Thiên Công, môn công pháp này đích thật là bá đạo vô cùng, nhưng mà, Lãnh Thừa Phong luôn cảm thấy có nhiều chỗ không ổn, còn địa phương nào không ổn, hắn cũng nói không ra.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 5 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 5 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 1 tuần trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin