1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 512 [Chương 2556 đến Chương 2560]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 512 [Chương 2556 đến Chương 2560]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2556: Chế định quy tắc 1

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Dù sao đây cũng là lực lượng của Hư Không Môn, cũng là lực lượng cả thế giới, không chỉ nói ngươi, cho dù là Tiên Đế cũng không thể, nếu không ngươi đã có lực lượng áp đảo cửu đại thiên bảo rồi.

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Nam Đế thoải mái, dù sao cửu đại thiên bảo là tồn tại duy nhất, từ ý nào đó chúng đại biểu cho lực lượng Thái Sơ, chúng sinh ra trong Thái Sơ, cho nên cho dù ngươi trở thành Tiên Đế cũng không thể rung chuyển thiên địa, cũng không thể áp đảo Thái Sơ, vượt qua khởi nguyên.

– Vậy chúng ta làm sao đi vào đây?

Nhìn thấy không thể xông vào, Bộ Liên Hương nói ra.

– Đổi lại người khác là không vào được.

Lý Thất Dạ cười nói, mệnh cung hiển hiện, cổ hư chân văn bay ra, nghe tiếng Keng thật lớn, cổ hư chân văn lập tức dung nhập Thế Giới Thụ, trong thời gian ngắn Thế Giới Thụ hào quang chập chờn, trong nháy mắt Thế Giới Thụ như tỉnh lại, nó như bằng hữu cũ mời đám người Lý Thất Dạ đi vào.

– Chúng ta vào đi thôi.

Lý Thất Dạ nói với đám người Nam Đế.

Đám người Nam Đế đi vào trong, lúc đi vào thiên địa này, đám người Nam Đế kinh ngạc đến ngây người, bọn họ há hốc mồm.

Trước mắt chính là một mảnh tinh không, mà Thế Giới Thụ sinh trưởng trong tinh không, Thế Giới Thụ cắm rễ trong nhân hà, ngân hà này không ngừng di chuyển, các ngôi sao rung động và khí tức hỗn độn biến thành thiên địa tinh khí mênh mông, thiên địa tinh khí sinh ra chấn động rất mạnh.

Bất luận người nào, tồn tại nào đi tới nơi này, nhìn thấy nơi này khó mà hình dung được tâm tình của mình, chỉ có thể nói trước mặt rung động quá lớn, tất cả mọi người cảm giác mình quá nhỏ bé.

Nơi mọi người đứng dường như là thế giới nguyên thủy nhất.

– Nếu có thể có được một nơi như vậy, như vậy cả đời được ích lợi vô cùng.

Tiên lão cảm thán.

Đối với đám người Nam Đế mà nói, bọn họ mạnh hơn nữa cũng không thể áp đảo Hư Không Môn, dù sao đây là thiên bảo, nếu bọn họ có thể lợi dụng đã là chuyện khó lường rồi.

Nếu có người sống ở đây, lợi dụng lực lượng của Hư Không Môn, như vậy tuyệt đối vô địch, ít nhất là vô địch trong thế giới này, cho dù Tiên Đế đích thân tới, cho dù tới không địch lại cũng không cần sợ hãi, bởi vì lực lượng ở đây quá cường đại.

Chuyện này cũng làm đám người Nam Đế hiểu, vì cái gì Tiên Đế là tồn tại vô địch lại thèm muốn cửu đại thiên bảo như vậy, thì ra đây là bảo vật thế gian ai cũng điên cuồng, làm cho bất cứ kẻ nào cũng muốn có, chỉ cần có được một kiện thiên bảo cũng đủ vô địch đương thời.

– Nên chế định quy tắc thế nào?

Nhìn thế giới trước mắt, đám người thật lâu mới khôi phục tinh thần, Ma Cô hỏi Lý Thất Dạ.

Nhìn cảnh tương trước mặt, Lý Thất Dạ nói:

– Chỉ bằng chúng ta khó mà chế định quy tắc, lực lượng trong đó quá khổng lồ, chúng ta cần giúp đỡ.

Trong mấy ngày kế tiếp, cả cửu giới đều run rẩy, bởi vì tồn tại trấn áp chư thiên xuất thế.

Tu sĩ bên ngoài Hư Không Môn tụ tập vô số, lúc này nghe Oanh một tiếng vang thật lớn, một lỗ thủng xuyên qua hư không, vượt qua thế giới xa xôi đi tới trước Hư Không Môn.

Một thân ảnh cao ngạo đứng đó, thân thể vô cùng to lớn, thần quang bao phủ, không ai thấy rõ chân dung của hắn, nhưng mà khí tức hắn phát ra, tất cả tu sĩ đứng ngoài Hư Không Môn đều phủ phục quỳ bái.

Thân ảnh cao ngạo này đứng trước Hư Không Môn cũng không dừng lại, Hư Không Môn mở ra và hắn biến mất trong đó.

Nhưng những tu sĩ đang quỳ lại nghe tiếng Ông vang lên, trước Hư Không Môn xuất hiện cánh cửa, có người thông qua cánh cửa hư không đi tới trước Hư Không Môn, một nam tử đưa lưng về phía chúng sinh, toàn thân tiên quang phun ra nuốt vào, tiên quang mờ ảo, dường như hắn là tiên nhân tới từ tiên giới.

Thời điểm mọi người chưa nhìn thấy rõ ràng, hắn đã biến mất trong Hư Không Môn.

Tất cả mọi người chấn động, nam tử như tiên kia có lai lịch gì?.

Lúc này một chiếc xe có kim long kéo chạy tới, tiếng nổ nghiền nát hư không, lập tức đến trước Hư Không Môn.

Chiếc xe này bao phủ trong hắc ám, khói đen bao phủ toàn thân, dường như ánh sáng cũng không thể xuyên qua hắc ám, cũng không rõ là người nào đang ngồi.

Tất cả mọi người còn chưa khôi phục tinh thần, nó đã tiến vào trong Hư Không Môn.

………Phong Thủy tức là Gió và Nước . Dù bạn có tiền nhiều như nước hay công việc có thuận gió thuận buồn. Tất cả chỉ là phù dù(công dã tràng) nếu không có Địa …Tại Sao ư là lòng thăm không đáy? hay do không cúng dường ?…?

Trong vài ngày ngắn ngủi, từng tồn tại cổ xưa trong cửu thiên thập địa xuất thế, bọn họ xuyên qua không gian đi tới trước Hư Không Môn, lại đi vào trong Hư Không Môn.

Thời điểm những tồn tại cổ xưa này xuất hiện, cả Nhân Hoàng Giới rung chuyển, cho dù là cường giả nào. Đại Hiền cũng tốt, Thần Hoàng cũng được, bọn họ đều sợ hãi những tồn tại này, cũng không rõ lai lịch..

Thời điểm những tồn tại cổ xưa này xuất hiện, một ít lão bất tử của đế thống tiên môn bị kinh động, thời điểm nhìn thấy những thân ảnh bễ nghễ cửu thiên thập địa chạy tới trước Hư Không Môn, những lão bất tử nhận ra lai lịch của những người này, nội tâm của bọn họ rung động.

– Chẳng lẽ sắp tiến hành trận chiến trảm tiên lần hai sao? Những tiên hiền ở ẩn đều xuất thế, quá kinh khủng rồi, lực lượng như thế cũng chỉ có Cổ Minh năm đó mới có thể địch.

Có lão bất tử run sợ nói:

– Những người này chỉ có âm nha mới có thể gọi đến, những người khác căn bản không thể mời.

Những tồn tại này đều ở ẩn trong tinh không, trong bọn họ không thiếu tồn tại chống lại Tiên Đế. Lúc này bọn họ bị Lý Thất Dạ mời đến, đó là do Lý Thất Dạ cần bọn họ liên thủ sáng tạo quy tắc trong thế giới sau Hư Không Môn, bọn họ muốn chế tạo Hư Không Môn thành thế giới kiên cố nhất.

Cùng lúc đó Lý Thất Dạ mời từng tiên hiền cổ xưa xuất hiện, đây đều là tồn tại cường đại nhất cửu giới, bọn họ đều lánh đời không xuất thế. Tồn tại như bọn họ cũng chỉ có Lý Thất Dạ mới có thể mời được, những người khác căn bản không xong.

Cho nên Lý Thất Dạ mượn cổ hư chân văn, lại mời những tồn tại cổ xưa này đến. Bọn họ mọi người liên thủ chế định quy tắc trong Thế Giới Thụ, có thể quyết định quy tắc thế giới này, trong tương lai bất luận kẻ nào đi vào Hư Không Môn cũng phải tuân thủ quy tắc ở đây.

Lý Thất Dạ đi vào Thế Giới Thụ chế định quy tắc cho thế giới trong Hư Không Môn, đó là vì phòng ngừa tu sĩ vạn tộc khai phá quá độ thế giới trong Hư Không Môn, cũng phòng ngừa tu sĩ vạn tộc vì tranh đoạt tài nguyên mà chém giết lẫn nhau.

Đồng thời Lý Thất Dạ chế định quy tắc cho thế giới Hư Không Môn, đánh lạc ấn xuống, vì lẩn tránh Cổ Minh, tuyệt đối không cho phép Cổ Minh tiến vào, trừ phi quy tắc thế giới cải biến, nếu không Cổ Minh xuất hiện sẽ bị quy tắc đuổi ra..

Đúng như lời Lý Thất Dạ đã nói, đây là di sản cuối cùng hắn lưu cho cửu giới. Nếu có một ngày Cổ Minh thực tiến vào, cửu giới vạn tộc thực không địch lại Cổ Minh, ít nhất có thế giới Hư Không Môn là tịnh thổ cuối cùng của vạn tộc.

Chương 2557: Chế định quy tắc 2

Đương nhiên tương lai Cổ Minh hàng lâm, nếu muốn đối kháng Cổ Minh, cuối cùng vẫn dựa vào cửu giới, chỉ dựa vào một Hư Không Môn, chỉ dựa vào quy tắc thế giới Hư Không Môn vẫn còn xa mới đủ.

Trong cuộc sống kế tiếp, Lý Thất Dạ và mọi người liên thủ dùng cở hư chân văn làm chìa khóa, rốt cuộc chế định quy tắc trong thế giới Hư Không Môn.

Sau khi chế định xong quy tắc thế giới Hư Không Môn, Lý Thất Dạ tuyên bố mở thế giới Hư Không Môn. Đồng thời trong thời gian ngắn tuyên bố thế gia và tông môn khắp cửu giới đi vào thế giới Hư Không Môn, đồng thời tuyên bố những đế thống tiên môn và gia tộc cổ xưa trong Hư Không Môn ký hiệp nghị, tuân thủ quy tắc Hư Không Môn, hơn nữa những đế thống tiên môn và thế gia cổ xưa phải lập huyết thệ.

Đế thống tiên môn gia nhập Hư Không Môn không ít, nhóm đầu tiên tuyên bố gia nhập hơn nữa lập nhiều huyết thệ có: Kỳ Trúc Sơn, Hộ Thiên Giáo, Tẩy Nhan Cổ Phái, Thạch Dược quốc, Tiễn Long thế gia, Vạn Cốt Hoàng Tọa, Thiên Lý Hà, Ngu Sơn lão tiên quốc, Cổ Thuần Tứ Mạch… đều là những đế thống tiên môn vô địch.

Thế gia truyền thừa cổ xưa có: Thiên Đạo viện, Chiến Thần Điện, Bộ Chiến thế gia, Cổ gia… Đều là những gia tộc thế lực hùng mạnh.

Những thế lực gia nhập Hư Không Môn đều phải lập nhiều huyết thệ, dùng cam đoan tuân thủ quy tắc trong Hư Không Môn.

Có những đế thống tiên môn, gia tộc cổ xưa gia nhập Hư Không Môn có thể thành lập phân đà trong đây, nhưng mà có đế thống tiên môn, gia tộc cổ xưa càng trực tiếp, lão tổ bọn họ dùng vô thượng thần thông trực tiếp mang tổ địa di chuyển vào trong Hư Không Môn. Bọn họ lập tức muốn an cư lạc nghiệp trong Hư Không Môn.

Có đế thống tiên môn và thế lực đầu tiên cư trú trong Hư Không Môn, Hư Không Môn mở ra, cho phép tu sĩ cửu giới và tông môn đi vào Hư Không Môn, phải tuân thủ quy tắc Hư Không Môn. Cho phép bất kỳ môn phái nào, bất cứ truyền thừa nào an cư trong Hư Không Môn.

– Đây là tiên thổ sao?

Rất nhiều tu sĩ mạnh mẽ tiến vào bên trong Hư Không Môn, cả thế giới dậy sóng, bọn họ vô cùng kinh ngạc.

– Bảo thạch tiên quáng nha!

Sau khi phục hồi tinh thần, rất nhiều tu sĩ cường giả hưng phấn, tất cả tu sĩ muốn đào ba thước đất ở thế giới này.

– Đây là tử vân bảo mỏ, chúng ta nên rút cả mỏ lên đi.

Có một đại giáo phát hiện một đầu bảo mỏ, lão tổ của đại giáo hưng phấn, liên thủ mấy Thần Hoàng muốn chuyển cả mỏ về tông môn của mình.

– Thế giới quy tắc quy định không thể khai thác quá độ tiên quáng, tiên dược.

Có vãn bối không khỏi nhắc nhở trưởng bối.

– Quy tắc gì chứ, những thứ này điều này là vật vô chủ, nếu như bỏ sẽ không có cơ hội, sẽ bị những người khác khai thác mất, chúng ta không thể bỏ qua, động thủ.

Đám lão tổ không nghe khuyên bảo, liên hợp mấy Thần Hoàng muốn động thủ tút bảo mỏ lên

Oanh một tiếng thật lớn, thời điểm đám người này động thủ, trong thế giới Hư Không Môn xuất hiện lôi điện tụ tập, lập tức đánh xuống lực lượng trừng phạt.

– Ah!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai, ngay lập tức đệ tử và Thần Hoàng của đại giáo này đều bị đánh chết, dưới lôi kiếp này, Thần Hoàng cũng biến thành tro bụi.

Nhìn thấy quy tắc giáng xuống, lập tức cả đại giáo vi phạm quy tắc đều bị tiêu diệt. Đám Thần Hoàng tan biến, đám tu sĩ tiến vào Hư Không Môn đều nhìn thấy.

Ban đầu các tu sĩ không đặt quy tắc mà Lý Thất Dạ trong lòng. Bọn họ cho rằng chỉ là Lý Thất Dạ dùng thần uy uy hiếp mọi người mà thôi.

Nhưng mà thời điểm này bọn họ mới ý thức được đây không phải uy hiếp trên giấy, đây thật sự là lực lượng trừng phạt, một khi trái quy tắc thế giới sẽ bị thế giới trừng phạt.

Trong mấy ngày liên tiếp có người ôm tâm lý may mắn, lén lút địa làm một ít chuyện trái quy tắc, nhưng mà bọn họ lại không có nghĩ qua Lý Thất Dạ đã chế định quy tắc ở khu vực khởi nguyên, bất luận hành vi trái quy tắc nào cũng bị chế tài, cho nên khi lôi điện hình thành, đám tu sĩ trái quy tắc bị trừng phạt.

Loại này trừng phạt này tới từ bản thân Hư Không Môn, mà Hư Không Môn là cửu đại thiên bảo, lực lượng của không ai có thể chống lại, cho dù là Tiên Đế cũng thế.

Lý Thất Dạ chế định quy tắc thế giới hư không môn xong quay sang trợ giúp Vực Thần di thực đến trước thế giới thụ. Toàn quá trình không dễ dàng nhưng với Vực Thần thì tất cả trả giá đều đáng. Với Vực Thần là lá rụng về cội, cho dù không được bao nhiêu năm sau Vực Thần sẽ chết héo tọa hóa.

Vực Thần đã không còn gì tiếc nuối. Làm thần linh Thiên Đạo Viện, điều nên trải qua thì Vực Thần đã nếm qua rồi, thời gian tương lai thuộc về riêng Vực Thần, không cần thủ hộ Thiên Đạo Viện nữa.

Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng cũng là lúc Lý Thất Dạ rời khỏi Cửu Giới, trước khi đi hắn đặc biệt triệu kiến Ngưu Phấn.

Nhiều năm qua đi, có thể nói Ngưu Phấn càng sống càng trẻ tuổi. Ngưu Phấn vẫn là bộ dạng lão già khô đét nhưng khí thế đem lại cảm giác khác hẳn.

Lúc này Ngưu Phấn có thế khí thôn sơn hà, đặc biệt cái mai nho nhỏ trên lưng cho cảm giác thành lũy di động, dường như núp vào trong cái vỏ đó là phòng thủ kiên cố, thứ gì cũng không thể công phá.

Vóc dáng Ngưu Phấn không quá cao to nhưng cho cảm giác chắc khỏe, tùy tiện đứng đã tạo cảm giác thẳng tắp giữa trời, như thể trời có sụp cũng khiêng trên vai được.

Hiện tại Ngưu Phấn đã rất cường đại, đặc biệt tu luyện Thiên Oa Thập Bát Giải hoàn chỉnh khiến lão có khuynh hướng phản tổ. Làm Thiên Ngưu Tổ Oa, Ngưu Phấn có huyết thống sánh ngang Chân Thần. Nếu Ngưu Phấn có thể tu luyện Thiên Oa Thập Bát Giải đến đỉnh thì có cơ hội đuổi theo lão tổ tông Oa Thần tộc Thiên Ngưu Tổ Oa bọn họ, tức là thủ hộ thần trước kia của Tẩy Nhan cổ phái.

Thấy Ngưu Phấn, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Ngươi có thành tựu như hôm nay, ta mừng cho ngươi.

Ngưu Phấn trông thấy Lý Thất Dạ vội vái sát đất:

– Tiểu hữu có thành tựu hôm nay toàn nhờ công tử ban tặng, tiểu hữu suốt đời không quên đại ân đại đức của công tử.

– Đây là điều ngươi nên được.

Lý Thất Dạ nhìn Ngưu Phấn, chậm rãi nói:

– Không xem như ngươi nợ ta cái gì, nhưng thế gian này có một số việc ta không bỏ lại được.

Ngưu Phấn nghe Lý Thất Dạ nói thế tim rớt cái bịch, vốn có nghe tin đồn Lý Thất Dạ sẽ đi, nhóm Nam Hoài Nhân cũng biết. Đệ tử Tẩy Nhan cổ phái khao khát đại sư huynh ở lại biết bao.

Nhóm Nam Hoài Nhân cũng hiểu rõ đại sư huynh chính là chân trời kiêu long, đại sư huynh sẽ không mãi mãi ở lại Tẩy Nhan cổ phái. Mảnh đất Cửu Giới này quá nhỏ, không giữ chân đại phật đại sư huynh được. Bọn họ đều hiểu có ngày đại sư huynh sẽ bay lên chín tầng trời.

Ngưu Phấn cũng biết nên khi đối mặt thì trong lòng run rẩy, nhẹ giọng hỏi:

– Công tử định đi sao?

Lý Thất Dạ chậm rãi gật đầu, không che giấu cái gì:

– Đúng rồi, đã tới lúc ta rời đi. Nên trước khi đi muốn dặn dò vài việc.

Chương 2558: Lời từ biệt

Ngưu Phấn vội vàng biểu thị:

– Chỉ cần công tử sai bảo thì tiểu hữu sẽ tất vượt lửa qua sông, nghĩa bất dung từ!

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

– Không nghiêm trọng vậy. Chẳng qua Tẩy Nhan cổ phái còn trẻ, nội tình thiếu hụt đủ thứ nên ta hy vọng ngươi ở lại. Ngươi có thể cùng Đồ Bất Ngữ kinh doanh Tẩy Nhan cổ phái, hy vọng có ngày Tẩy Nhan cổ phái nổi bật. Bọn họ cần trưởng bối như các ngươi bảo vệ, cần các ngươi dạy bảo.

Chuyện Cửu Giới chấm dứt, việc Lý Thất Dạ nên làm cho Cửu Giới thì đã làm rồi, hắn để lại vài thứ cho Tẩy Nhan cổ phái. Hiện tại Tẩy Nhan cổ phái không thiếu tài nguyên, đặc biệt sau khi Tẩy Nhan cổ phái dời vào thế giới hư không môn thì càng không thiếu vật tư.

Bây giờ Tẩy Nhan cổ phái thiếu là thế hệ trước hướng dẫn. Mặc dù nhóm Nam Hoài Nhân làm không tồi, thế hệ trẻ Tẩy Nhan cổ phái rất có tiềm lực, nhưng nhóm Nam Hoài Nhân còn trẻ, cần người như Ngưu Phấn, Đồ Bất Ngữ nâng đỡ. Ngưu Phấn, Đồ Bất Ngữ kinh nghiệm càng phong phú hơn, xử sự trầm ổn đáng tin.

Đây là lý do Lý Thất Dạ muốn Ngưu Phấn ở lại. Ngưu Phấn là Thiên Ngưu Tổ Oa, tu luyện Thiên Oa Thập Bát Giải, có tương lai sáng lạn, tiềm lực vô cùng. Tương lai Ngưu Phấn có thể trở thành Họa Thầnthứ hai, sẽ có cơ hội trở thành thủ hộ thần thứ hai của Tẩy Nhan cổ phái.

Tuy Tẩy Nhan cổ phái còn nhóm Cổ Thiết Thủ, Tam Quỷ Gia, nhưng bọn họ đã già. Ngưu Phấn, Đồ Bất Ngữ thì tương lai sống lâu hơn nhóm Cổ Thiết Thủ.

Ngưu Phấn vái sát đất, trịnh trọng thề:

– Công tử muốn ta ở lại thì ta sẽ ở Tẩy Nhan cổ phái suốt đời. Từ giờ trở đi ta sống là người Tẩy Nhan cổ phái, chết là ma Tẩy Nhan cổ phái!

Tuy hiện tại Ngưu Phấn ở lại Tẩy Nhan cổ phái, có địa vị hết sức quan trọng trong này nhưng nói chính xác ra không phải người của Tẩy Nhan cổ phái. Ngưu Phấn ở lại Tẩy Nhan cổ phái vì Lý Thất Dạ, giờ đây khi lập lời thề lớn này thì Ngưu Phấn chính thức thuộc về Tẩy Nhan cổ phái.

– Tốt!

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói:

– Ngươi cống hiến cho Tẩy Nhan cổ phái cả đời, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Chấp nhận cho ngươi truyền Thiên Oa Thập Bát Giải về tông tộc của mình, đây là thứ ngươi nên được.

Nghe thế Ngưu Phấn mừng rỡ vái sát đất:

– Đa tạ công tử, tộc Tổ Oa chúng ta suốt kiếp không quên công tử ban ơn, lập bài trường sinh cho công tử!

Tin tức như thế làm Ngưu Phấn rất kích động. Nếu truyền Thiên Oa Thập Bát Giải về tông tộc bọn họ sẽ đem đến ảnh hưởng cực lớn cho toàn tông tộc. Tuy tộc bọn họ chỉ còn vài người ít ỏi nhưng nếu Thiên Ngưu Tổ Oa có Thiên Oa Thập Bát Giải thì ý nghĩa siêu phàm.

Lý Thất Dạ lặng im một lúc, cuối cùng lấy ra cái mai Oa Thần đưa cho Ngưu Phấn:

– Đây là di xác của Họa Thần, nay ta truyền nó cho ngươi. Nó là niềm kiêu hãnh của Tẩy Nhan cổ phái, cũng là niềm kiêu hãnh của Thiên Ngưu Tổ Oa. Vỏ của Họa Thần đáng để hậu bối đời đời tưởng nhớ.

Hai tay Ngưu Phấn run run cung kính nhận cái mai, lão biết ý nghĩa cái mai như thế nào. Ngưu Phấn nâng mai cung kính vái lạy, như Lý Thất Dạ nói, Họa Thần là niềm kiêu ngạo của Thiên Ngưu Tổ Oa bọn họ.

Cuối cùng Lý Thất Dạ phất tay chậm rãi nói:

– Đi đi, tương lai Tẩy Nhan cổ phái dựa vào các ngươi.

Ngưu Phấn ngắm kỹ Lý Thất Dạ, qua một lát sau nhẹ giọng nói:

– Không biết từ nay còn có thể gặp lại thánh dung của công tử không?

Từ mặt ngoài Ngưu Phấn già hơn Lý Thất Dạ, lớn tuổi hơn. Nhưng trong quá trình Lý Thất Dạ giải thích nghi hoặc, dạy cho Ngưu Phấn làm lão xem hắn như lão sư, trưởng bối, trong lòng tràn ngập tôn kính.

Lý Thất Dạ lặng im một lúc, cuối cùng khẽ nói:

– Chuyện tương lai không ai nói chắc được, cứ xem như đây là vĩnh biệt đi.

Nghe câu đó tim Ngưu Phấn rớt cái bịch, quỳ lạy, cung kính dập đầu ba cái trước Lý Thất Dạ.

Ngưu Phấn cung kính nói:

– Tiểu hữu nguyện công tử sẽ thắng, đánh đâu thắng đó. Dù công tử ở phương nào đều vô địch muôn đời, tuyên cổ vĩnh tồn.

Lý Thất Dạ từ từ gật đầu nhận lễ lớn từ Ngưu Phấn. Cuối cùng Ngưu Phấn hít sâu, cắn răng xoay người đi.

Sau khi Ngưu Phấn rời đi, Lý Thất Dạ kêu con giun độ không đến, tức Tiểu Nê Thu. Tiểu Nê Thu bây giờ thay đổi hơn trước rất nhiều, toàn thân lấp lánh ánh sáng vàng, long tức thoáng hiện như thể sắp biến thành con rông thật sự.

Tiểu Nê Thu mới tới liền hiểu có chuyện gì, dù sao cũng từng đi theo Lý Thất Dạ:

– Công tử gia sắp rời đi?

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói:

– Đúng rồi, đã tới lúc rời đi. Ta từng hứa với ngươi sẽ mang ngươi lên cửu thiên thập địa, vì vậy khi đi muốn hỏi ý ngươi xem. Ngươi vẫn giữ ý trước kia hay có dự tính gì khác?

Tiểu Nê Thu im lặng, đối với nó thì xuất thân của nó rất kỳ lạ, lai lịch khác người, cũng biết nhiều điều người khác không biết.

Trước kia Tiểu Nê Thu từng muốn cùng Lý Thất Dạ đi Đệ Thập giới, hắn cũng đã hứa mang nó đi. Nơi đó có bầu trời càng rộng lớn, có thế giới bao la hùng vĩ hơn, nhiều khiêu chiến hơn.

Nhưng trước khi Lý Thất Dạ rời đi lại hỏi chuyện này thì Tiểu Nê Thu lại im lặng, nó do dự.

Lý Thất Dạ nhìn bộ dạng Tiểu Nê Thu liền hiểu, hắn từ tốn nói:

– Trong lòng ngươi do dự.

Tiểu Nê Thu ngồi xuống bên Lý Thất Dạ, suy sụp nói:

– Cửu Giới cũng bao la hùng vĩ, thế giới này cũng xinh đẹp. Có lẽ Đệ Thập giới càng thêm bao la hùng vĩ, hoặc xinh đẹp hơn. Nhưng nơi đó có lẽ không có mọi thứ như Cửu Giới.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Đúng, đây là thế giới khiến người hoài niệm, khiến người lưu luyến. Thế giới này hồng trần ba ngàn trượng, các loại thiếu hụt, có thứ khiến người ghét, nhưng đây vẫn là thế giới sinh ra chúng ta, nuôi dưỡng chúng ta. Nó có điểm nào đó dao động lòng ngươi, nó có nơi khiến người lưu luyến.

Lời này vừa là nói với Tiểu Nê Thu vừa như nói với chính Lý Thất Dạ.

Tiểu Nê Thu ngọ nguậy, cuối cùng cắn răng nói:

– Công tử gia, thôi thì ta ở lại đây. Lão chủ nhân một mình tại đây cũng cô đơn, ta chưa đánh đã tay đám nhãi Tẩy Nhan cổ phái, không đánh bọn họ thêm một, hai thời đại thì ta khó chịu. Ta ở lại Cửu Giới này, bình thường cùng lão chủ nhân, rảnh rỗi đánh đám nhóc không nghe lời, cuộc sống cũng bận rộn.

Tiểu Nê Thu nói lão chủ nhân là Vạn Tướng Chân Thần đã qua đời, đám nhóc là những người trẻ tuổi Nam Hoài Nhân.

Hiện nay nhóm Nam Hoài Nhân xem như có thể đảm đương một phía nhưng vẫn chỉ là nít ranh đối với Tiểu Nê Thu.

Thấy Tiểu Nê Thu ra quyết định cuối cùng, Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu:

– Ý tưởng này không tồi.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Cửu Giới đẹp như vậy, thế giới này rất thú vị. Miễn ngươi có lòng ở lại thì thế giới này sẽ cho ngươi cái nhìn khác.

– Đúng rồi, dù sao Cửu Giới lớn thế này, nếu có ngày nào ở chán thì dọn ổ. Con người ta không có bản lĩnh khác, muốn đi nơi nào thì không đâu cản trở được ta.

Chương 2559: Quyết định của Tiểu Nê Thu

Làm lựa chọn xong Tiểu Nê Thu thoải mái hẳn ra, tâm tình tốt cười nói:

– Không chừng đến thời đại nào đó ta sẽ theo sau mông Tiên Đế nào đó lẻn lên Đệ Thập giới. Người ta là không lên được nhưng ta có nhiêu cơ hội.

– Cái này có gì không được?

Lý Thất Dạ bật cười:

– Tuy trên nguyên tắc chỉ có một mình Tiên Đế giết lên, nhưng ngươi nắm giữ pháp tắc không gian, sau sau mông Tiên Đế vẫn có cơ hội đi lên.

Nói đến đây Tiểu Nê Thu tự thổi phồng mình:

– Đúng rồi, dù gì ta dư dả thời gian. Chờ khi ta lên Đệ Thập giới sẽ thăng cấp thành chân long. Khi đó đến lượt bổn đại gia đại sát thập phương, bổn đại gia là rồng trong cõi người, đi đến đâu cũng tỏa sáng như vàng!

Tiểu Nê Thu lão nhân huyết thống khác người, có cơ hội thăng cấp thành chân long. Đây là vì sao hiện tại toàn thân Tiểu Nê Thu lấp lánh ánh sáng vàng, long tức thoáng hiện. Tiểu Nê Thu đã có đặc điểm của long tộc.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Trong Cửu Giới này ngươi cũng có cơ hội nhất định hóa thân chân long, đương nhiên quá trình vô cùng khó khăn, không bằng Đệ Thập giới.

Với trạng thái hiện tại của Tiểu Nê Thu nếu lên Đệ Thập giới sẽ có cơ hội lớn hóa thành chân long, đương nhiên ở lại Cửu Giới thì cơ hội sẽ giảm thấp nhiều.

– Không sao, chuyện như vậy không miễn cưỡng.

Tiểu Nê Thu rất là rộng rãi thấu suốt, cười nói:

– Nếu lỡ như trở thành chân long thì đám Tiên Đế thế giới này làm sao sống? Chân long ta đây bàn cứ thế giới này chẳng phải là khiến Tiên Đế thấy ta liền đi đường vòng. Cho nên ta quyết định không sớm như trở thành chân long để tránh cho Tiên Đế đời sau sống không yên. Con người ta rất có lương tâm, chừa lại cơ hội cho vãn bối.

Vòng tới vòng lui Tiểu Nê Thu không quên thổi phồng.

Nghe Tiểu Nê Thu khoác lác, Lý Thất Dạ buồn cười lắc đầu. Nhưng Lý Thất Dạ cảm thấy Tiểu Nê Thu rộng rãi như vậy là chuyện tốt.

– He he he, công tử gia cũng đừng để mấ uy phong Cửu Giới chúng ta.

Tiểu Nê Thu giơ khuỷu tay khều Lý Thất Dạ, cười gian:

– Tuy ta biết công tử gia không ham nữ sắc, với công tử gia thì nữ nhân có cũng được, không có chẳng sao. Nhưng công tử gia không thể chỉ nghĩ cho mình, công tử gia phải nghĩ cho toàn Cửu Giới chúng ta nữa, cho toàn nhân tộc.

Cửu Giới cười hèn tỏa:

– Công tử gia nên phát tán huyết thống của mình trong Đệ Thập giới, để huyết thống vô cùng tuyệt thế đó kéo dài truyền thừa trong Đệ Thập giới. Vì vậy công tử gia lên Đệ Thập giới rồi hãy đè thần nữ thần tộc kiêu ngạo, thiên nữ Thiên tộc gì đó xuống chà đạp, để các nàng thần phục dưới uy phong của công tử gia.

Trên đời này không mấy người dám nói giỡn kiểu đó với Lý Thất Dạ, chỉ có Tiểu Nê Thu không đứng đắn đi theo hắn đã lâu là dám.

Lý Thất Dạ cho Tiểu Nê Thu ăn cóc, cười mắng:

– Đừng ra mấy đề nghị xấu đó, nhảm nhí, toàn chỉ biết nói bậy.

Nhưng Tiểu Nê Thu cực kỳ không phục, trợn to mắt nói:

– Nhảm hồi nào? Ta không nói bậy, chuyện này là sự thật. Công tử gia đừng quên đã từng kể những câu chuyện cho ta nghe, trước kia từng có Tiên Đế làm xằng làm bậy trong Đệ Thập giới . . .

– Ha, ta chính tai nghe công tử gia nói từng có Tiên Đế dụ dỗ thê tử người ta. Có Tiên Đế cướp thần nữ, thiên nữ của thần tộc, Thiên tộc làm áp trại phu nhân. Ha, Tiên Đế dám làm hoạt động ăn cướp lưu manh như thế thì chuyện này có gì mất mặt?

Nếu ai nghe Tiểu Nê Thu nói lời như vậy sẽ trố mắt líu lưỡi. Với Cửu Giới thì ktốt và người xấu rất khó định luận, thế nhân khó mà phán định Tiên Đế tốt hay xấu.

Với người đời, cùng một Tiên Đế nhưng người thì thấy xấu, người thì cho rằng tốt. Dù Tiên Đế là người tốt hay xấu nhưng ít nhất làm việc quang minh lỗi lạc, bởi vì tồn tại như bọn họ làm bất cứ chuyện gì đều không cần lén lút, bọn họ có lực lượng đủ để trấn áp tất cả. Huống chi người đến đẳng cấp như Tiên Đế không quan tâm cái nhìn trần trục.

Dù vậy đồn Tiên Đế dụ dỗ thê tử nhà người, đi cướp nữ nhi của người ta, sợ là Tiên Đế sẽ không làm chuyện như vậy, ai nghe nói cũng cho rằng đây là phỉ báng.

Người đời cho rằng Tiên Đế có thể đồ diệt một chủng tộc, cũng có thể tiêu diệt cả gia tộc chống đối mình. Nhưng ngươi nói Tiên Đế đi cướp nữ nhân khác là chuyện không thể xảy ra, vì Tiên Đế ngoắc tay một cái không biết bao nhiêu thiếu nữ cửu thiên thập địa nguyện ý lao vào vòng tay.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

– Đó toàn là chuyện quá khứ, chỉ có thể nói Tiên Đế thời đại hoang mãng mới xảy ra chuyện đó.

– Ha, nhưng đúng là thật sự xảy ra, chuyện có thật.

Tiểu Nê Thu cười tà:

– Chư đế chúng thần Đệ Thập giới rất là oai phong, Tiên Đế Cửu Giới chúng ta nên đả kích khí diễm của bọn họ đi, phải cướp nữ nhân của họ.

– Ha, với sức hấp dẫn của công tử gia đi trong Đệ Thập giới không biết bao nhiêu thần nữ, thiên nữ nguyện ấm giường cho công tử gia, biết bao thiên nữ, thần nữ tự lao vào vòng tay. Ha, thử nghĩ xem, công tử gia là địch với đám lão già giờ cưới lớp tôn nữ của bọn họ, không cần công tử gia ra tay cũng đủ tức chết bọn họ.

Lý Thất Dạ cốc Tiểu Nê Thu một cái:

– Toàn ra ý bậy bạ.

Lý Thất Dạ cười mắng:

– Dù chúng ta đối địch với chư đế chúng thần thì ta có cần dùng thủ đoạn xấu xa vậy sao? Chỉ bằng vào thực lực của ta sớm muộn gì sẽ đẩy ngã bọn họ.

Tiểu Nê Thu sum xoe:

– Công tử gia nói vậy là không đúng, dù công tử không vừa mắt những thần nữ, thiên nữ nhưng cũng nên suy nghĩ cho chính mình, cho Cửu Giới, cho nhân tộc. Công tử gia nên truyền hương hỏa khắp mỗi góc Đệ Thập giới, chỉ có truyền thừa huyết thống tuyệt thế vô song của công tử gia thì nhân tộc mới cường đại, đông đảo trong Đệ Thập giới.

– Thời đại khác nhau.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

– Tuy hiện tại nhân tộc trong Đệ Thập giới không bằng thiên chi kiêu tử của thần tộc, Thiên tộc nhưng nhân tộc hiện nay không suy yếu như trước. Hiện tại nhân tộc Đệ Thập giới đã không ngừng sinh sản, không cần như trước kia phát tán huyết thống nhân tộc. Đây toàn nhờ công lao của các vị Tiên Đế, cũng là kết quả các đời tiên hièn nhân tộc Đệ Thập giới khai thác.

– Tiên Đế bây giờ đi lên Đệ Thập giới không cần lo vấn đề truyền thừa huyết thống nữa.

Lý Thất Dạ cảm thná cười nói:

– Tiên Đế bây giờ đi lên có dã vọng lớn hơn, nhân tộc Đệ Thập giới không cần Tiên Đế tốn thời gian bảo vệ.

– Ha, nhưng thưa công tử gia, truyền thừa huyết thống không phải chuyện xấu.

Tiểu Nê Thu cười gian:

– Huyết thống tuyệt thế vô song của công tử gia truyền thừa tiếp sẽ mang đến trùng kích lớn cho Đệ Thập giới. Dù công tử gia không vì Cửu Giới, không vì nhân tộc cũng nên suy xét cho mình.

Nói đến đây hiếm khi Tiểu Nê Thu nghiêm túc thế này, những lời đó xuất phát từ tận đáy lòng. Tiểu Nê Thu tùy tùng Lý Thất Dạ, hy vọng hắn sẽ truyền thừa huyết thống tiếp.

Chương 2560: Nhớ cố nhân 1

Hiện tại ở Cửu Giới có thể truyền xuống huyết thống cho Lý Thất Dạ chỉ có Bộ Liên Hương, nữ nhân khác hoặc theo hắn đi Đệ Thập giới, hoặc Lý Thất Dạ không định để các nàng truyền xuống huyết thống của mình.

Tiểu Nê Thu biết Lý Thất Dạ rất kén chọn nữ nhân, hiếm có nàng khiến nàng chịu để lại huyết thống.

Trong Cửu Giới này không nhất định có thể để lại huyết thống Lý Thất Dạ nhưng Tiểu Nê Thu khát vọng hắn sẽ làm trong Đệ Thập giới, vì vậy lúc chia tay mới nói lời thật lòng ra.

Tiểu Nê Thu nói làm Lý Thất Dạ chìm trong suy tư, hắn biết người bên cạnh đều hy vọng hắn để lại huyết thống. Trấn Thế Chân Thần là thế, Tiểu Nê Thu cũng vậy, nhóm Dư Thái Qân cũng khát vọng điều đó.

– Thế gian nhiều cực khổ.

Lý Thất Dạ nhẹ giọng nói:

– Có ngày ta sẽ đi xa, sẽ bước lên hành trình mãi mãi không quay đầu lại. Dù tương lai như thế nào ta sẽ không quay đầu vì ai, không dừng chân vì ai. Trên đời này ta hoặc là trở thành tồn tại chủ thần Cửu Giới, hoặc trở thành vô địch đẩy ngã Đệ Thập giới, nhưng ta sẽ không trở thành phụ thân tốt, sẽ không là phụ thân có trách nhiệm. Ánh mắt của ta sẽ không ngừng lại vì bất cứ ai, lòng của ta sẽ không mềm mại vì ai.

Tiểu Nê Thu lặng im, cuối cùng nhẹ giọng nói:

– Công tử gia, nếu nữ nhân đã đồng ý truyền xuống huyết thống vì người thì nàng kiên cường hơn công tử gia nghĩ. Nàng thông cảm công tử gia, nàng không cần công tử gia ở lại, không cần công tử dừng chân. Bộ công chúa chính là kỳ nữ như vậy, nàng nguyện trả giá tất cả cho công tử gia. Vì vậy công tử gia đừng lo lắng điều này.

Lý Thất Dạ lặng thưng, một lúc lâu sau hắn buông tiếng thở dài, không nói gì.

Qua một lúc lâu sau Tiểu Nê Thu ôm chặt Lý Thất Dạ:

– Hẹn gặp lại, công tử, người mãi mãi vô địch trong lòng ta, mãi mãi trường tồn ở Cửu Giới. Dù biển cạn đá mòn thì tinh thần của công tử vĩnh tồn!

Lý Thất Dạ khẽ nói:

– Tạm biệt.

Tiểu Nê Thu không quay đầu lại rời đi, không muốn quay đầu lại!

Lúc sắp lên đường, Lý Thất Dạ rời khỏi Tẩy Nhan cổ phái, tảng bộ mỗi góc Cửu Giới.

Đi trong Cửu Giới, Lý Thất Dạ từng vào chỗ hiểm chỉ vì xem mặt trời mọc và lặn. Đi trong Cửu Giới, Lý Thất Dạ từng vào táng thổ vì xem hoa nở hoa tàn. Đi trong Cửu Giới, Lý Thất Dạ từng vào hắc ám vì xem lá cây bay đầy.

Lý Thất Dạ từng bước một đi đến, hắn đi rất nhiều nơi, toàn là những chốn ngày xưa hắn từng bước qua. Tại đây Lý Thất Dạ từng cùng bằng hữu vượt qua khó khăn, tại đây hắn từng cùng thuộc hạ cùng sống cùng chết, tại đây hắn từng cùng người đọc thơ giảng đạo. Trong Cửu Giới, Lý Thất Dạ bước qua sa mạc chỉ múc lên một ít nước trong ốc đảo. Uống hết ngụm nước đó, Lý Thất Dạ nhìn sóng gợn lăn tăn. Đống lửa đêm đó dường như còn bập bùng, thiếu nữ che mặt đêm đó đang nhảy múa, thân hình nhảy yểu điệu yêu kiều.

Trong Cửu Giới, Lý Thất Dạ đi trong thảo nguyên mênh mang, nằm trên sơn khâu, gối cỏ xanh mềm nhìn từng áng mây trắng trời xa. Lý Thất Dạ như nghe thấy các con ngựa tuấn lao nhanh, những thiếu nữ trên lưng ngựa cân quắc không thua tu mi cười sang sảng. Tiếng cười của thiếu nữ như chuông bạc vang vọng toàn thảo nguyên.

Trong Cửu Giới, Lý Thất Dạ bước trong hắc ám đêm mưa mặc cho nước mưa xối ướt áo mình. Nơi đây là một chỗ đất hung, có xương khô kêu răng rắc, có dạ ma bò sát mai phục. Trong mưa đêm Lý Thất Dạ mơ hồ thấy một tiểu nữ hài cật lực tiến lên, nàng cố chấp, nàng không sợ, dù khóe mắt ngấn lệ vẫn kiên định tiến bước. Trên bầu trời đêm mưa, trên mây đen như có một con quạ xoay quanh từ trời cao quan sát thiếu nữ cật lực tiến lên.

Lý Thất Dạ đi qua từng nơi, mỗi chỗ thật quen thuộc rồi lại xa lạ. Nhiều nơi phong cảnh còn đó mà người đã mất. Một số nơi thương hải tang điền, hết thảy đều biến mất trong thời gian.

Các nơi đó từng bọn họ một con Âm Nha vụt qua, từng có vui cười, từng có cực khổ, từng có những người khiến người khó quên.

Lý Thất Dạ bước vào U Thánh giới, hắn đứng trên ngọn núi nhìn tòa cô thành phía xa, nhìn ngọn núi to sừng sững trong thiên địa. Lý Thất Dạ nhìn mọi thứ trước mắt, im lặng thật lâu.

Lý Thất Dạ thì thào:

– Tạm biệt.

Tiếng thì thầm chỉ có Lý Thất Dạ nghe được, nói xong hắn xoay người đi.

Trong khoảnh khắc, trong cô thành có người mở mắt ra, nàng nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ đi xa, lòng run rẩy, siết chặt hai tay.

Với bọn họ thì gặp lại chẳng bằng không gặp, thấy mặt có muôn vàn lời muốn nói nhưng không biết nên nói thế nào. Đối mặt từ biệt, bọn họ rất khó cất đi tình cảm yếu đuối.

Lý Thất Dạ bước chân vào Thạch Dược giới, không làm kinh động bất cứ người nào. Dưới cây tre to, Lý Thất Dạ gối lên tre như đang ngủ say.

Thật lâu sau Lý Thất Dạ vỗ tre to, khẽ nói:

– Tạm biệt, bằng hữu của ta, nguyện ngươi vĩnh tồn bất diệt, nguyện ý tuyên cổ trường sinh.

Lý Thất Dạ xoay người đi.

Tre to xào xạc như đang vẫy tay từ biệt Lý Thất Dạ, bao nhiêu điều muốn nói chất chứa trong tiếng xào xạc, chỉ mình tre và Lý Thất Dạ nghe hiểu.

Lý Thất Dạ bước lên Cao Cương, nơi đó dựng một tấm bia cổ. Dưới Cao Cương từng có một thành trì phồn hòa, bây giờ chỉ còn lại đống đá vụn ngói vỡ.

Lý Thất Dạ ngồi trước ngôi mộ nhìn sông núi đã sụp đổ, hắn im lặng thật lâu. Lý Thất Dạ đập xuống đất bùn, chúng rơi qua kẽ tay hắn. Lý Thất Dạ lặng thinh.

Lý Thất Dạ khẽ nói:Trước kia mình chỉ là dân IT sau đó theo quy luật huyền bí nào khiến mình trở thành người có Căn Số trở thành Kẻ Gác Cửa Điện Âm. …!

– Lúc trước ngươi và ta từng xây dựng thành lớn phồn hoa, từng là trăm giáo dựng lên, từng được người triều bái, bây giờ còn lại là đống gạch vụn ngói vỡ.

Lý Thất Dạ bốc lên nắm đất bùn quăng cao, để nó bay trên bầu trời tòa thành đổ nát, chúng nó bay đi xa thật xa.

Lý Thất Dạ bước chân vào chiến trường cổ, chỗ này tràn ngập thi khí, xương khô khắp nơi. Lý Thất Dạ lấy hương nến ra tế, còn đẩy ra một bình rượu lâu năm, uống từng ngụm. Lý Thất Dạ ngồi trên chiến trường cổ, im lặng thật lâu.

– Vĩnh biệt, các huynh đệ, các chiến hữu của ta. Có lẽ một ngày nào đó ta sẽ tụ họp cùng mọi người.

Lý Thất Dạ đổ rượu lâu năm xuống chiến trường cổ, mùi rượu tràn ngập khắp nơi.

Lý Thất Dạ lúc đi lúc ngừng, mệt thì gối lên núi xanh nhìn mây hợp lại tan. Mệt thì đi vào thành cổ, uống rượu trắng rẻ tiền trong quán rượu, nhìn tử tôn người xưa kinh doanh, sống tại đó. Mệt thì đi vào rừng sâu núi thẳm, nhìn kỳ thụ thần hoa lẳng lặng sinh trưởng.

Mấy ngày nay Lý Thất Dạ đi rất nhiều nơi, đến nhiều chỗ, các hồi ức hiện lên trong lòng hắn, bi hoan ly hợp quá khứ chết lặng trái tim.

Lúc trước Lý Thất Dạ cho rằng tim mình sẽ không còn đập nữa, trải qua quá nhiều khiến hắn chết lặng, dần thói quen. Nhưng lần cuối từ biệt khiến trái tim Lý Thất Dạ đập rộn ràng, lòng hắn vẫn không nỡ, có bi hoan, có đau buồn.

Cuối cùng Lý Thất Dạ trở lại Nhân Hoàng giới. Nơi đó nước sông lớn chảy cuồn cuộn, Lý Thất Dạ gối đầu lên tảng đá nhìn nước sông xanh biếc chảy.

Khi sông lớn chảy đến đây thòa cùng một dòng sông lớn khác lặng lẽ trôi đi, dòng chảy nhẹ nhàng dịu dàng như sợ quấy nhiễu giấc mơ của ai.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)