Đế Bá Audio Podcast
Tập 511 [Chương 2551 đến Chương 2555]
❮ sautiếp ❯Chương 2551: Hư Không Môn xuất hiện
Ngay cả hoành kích Tiên Đế cũng không thể mở Hư Không Môn, trong khoảng thời gian ngắn tu sĩ nơi đây nhìn nhau, ngay cả hoành kích Tiên Đế cũng không thể mở Hư Không Môn, như vậy thế gian này không ai mở ra được.
Sau khi Hư Không Môn xuất hiện, Lý Thất Dạ trong Tẩy Nhan Cổ Phái đứng lên, nhìn qua bầu trời.
– Nên đến, Hư Không Môn hiện, cũng nên chấm dứt chuyện cuối cùng này, đây cũng là nội tình cuối cùng ta lưu lại cho cửu giới.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Sau đó Lý Thất Dạ phân phó môn hạ đệ tử đi thông tri đám người Nam Đế, sau một lát đám người Nam Đế đã đến, Ma Cô, Bộ Liên Hương cũng xuất hiện.
Lý Thất Dạ cười nói với đám người Nam Đế:
– Đi, ta mang các ngươi đi xem thế giới phía sau Hư Không Môn, chắc chắn sẽ làm các ngươi mở rộng tầm mắt, cùng đi xem xét cửu đại thiên bảo nào.
Nghe Lý Thất Dạ nói như thế, cho dù là đám người Nam Đế cũng động tâm, dù sao cửu đại thiên bảo vẫn tồn tại trong truyền thuyết, bọn họ chưa bao giờ đi vào.
Khi đám người Lý Thất Dạ đi tới trước Hư Không Môn, cách xa Hư Không Môn ba nghìn dặm đã có người vây chật như nêm cối, đằng sau còn nhiều người muốn tới xem Hư Không Môn còn khó hơn lên trời.
– Đệ nhất hung nhân đến!
Nhưng mà khi đoàn người Lý Thất Dạ đi vào phạm vi Hư Không Môn, không biết ai quát to một tiếng, lập tức cả tràng diện xôn xao, Bá một tiếng có vô số người quay đầu nhìn Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, nghe âm thanh Cát, cát, cát vang lên, tu sĩ hai bên tránh đường cho Lý Thất Dạ.
Đặc biệt là tu sĩ Nhân Hoàng Giới đã nhìn thấy sự đáng sợ của đệ nhất hung nhân, đối với bọn họ đệ nhất hung nhân còn hơn cả Tiên Đế! Đệ nhất hung nhân đã là vô địch, bất luận tồn tại gì cũng không thể sánh bằng.
Tu sĩ Thạch Dược Giới, U Thánh Giới, Thiên Linh Giới nhìn thấy đệ nhất hung nhân liền vô cùng kiêng kị.
Uy danh của đệ nhất hung nhân đã truyền ra rất nhiều nơi, cho dù nhiều năm không gặp, bóng mờ của đệ nhất hung nhân vẫn tồn tại.
– Hắn chính là đệ nhất hung nhân sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình thường không có gì lạ, rất nhiều cường giả thế giới khác khó mà tin tưởng, như Kim Cương Giới, Tây Ngưu Giới các đệ tử đế thống tiên môn nhìn thấy bộ dáng bình thường của Lý Thất Dạ, bọn họ không tin đây là người tiêu diệt Phi Tiên Giáo.
– Hắn thực sự cường đại như vậy sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, có cường giả thế giới khác, đặc biệt là người trẻ tuổi không phục, nói:
– Chỉ bằng bằng một người có thể tiêu diệt Phi Tiên Giáo sao? Còn đồ sát bốn đê tử và đế hậu? Thật sự có phần nói ngoa.
Có người nói như vậy, những ngươi thế giới khác đều không tin, thậm chí có những người cho rằng tu sĩ Nhân Hoàng Giới đang thiếp vàng lên mặt mình.
Về phần tu sĩ Nhân Hoàng Giới đều lười nói chuyện, đối với bọn họ đệ nhất hung nhân đã quá cường đại rồi, bọn họ thấy những tên này chính là đi tìm chết mà thôi.
Lúc này rất nhiều tu sĩ tránh ra một con đường để đệ nhất hung nhân đi vào, cường giả thế giới khác dù không cam lòng nhưng vẫn không lề mề..
– Đi thôi, không cần nói nhiều,
Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, không cần Lý Thất Dạ tự mình ra tay, Thiên Tùng thụ tổ đã mở đường cho Lý Thất Dạ, hắn đánh ra một kích về phía trước, Oanh một tiếng thật lớn, đám cường giả lề mề chưa tránh đường đều bị đánh bay.
Nhìn thấy Thiên Tùng thụ tổ mở đường cho đệ nhất hung nhân, mặc kệ những người khác có nghĩ như thế nào cũng phải tránh qua, không dám nói gì, ngoan ngoãn câm miệng lại.
Nhưng mà Hư Không Môn với tư cách cửu đại thiên bảo làm rung động lòng người, nhìn thấy đệ nhất hung nhân đi đến trước Hư Không Môn, có mấy lão tổ tự cho rằng vô địch không phục.
– Vô Lượng Thiên Tôn!
Lúc này có mấy lão tổ cường đại đứng ra, pháp thân vạn trượng, huyết khí phun ra nuốt vào, thân thể to lớn, trong đó có một yêu thánh hợp hai tay thành hình chữ thập, nói:
– Đạo hữu, ta là Linh Vụ Thần Sơn Bằng Thần, nghe đồn đạo hữu đương thời vô địch, không biết đạo hữu có thể chỉ điểm một hai.
Lão tổ này rất tự tin, cũng thật vô lễ, hắn đúng là có tiền vốn vô lễ, hắn bản thân là Thần Hoàng, trên người có huyết thống Thiên Bằng, hắn đã từng hoành hành thế giới, được người ta tôn kính.
– Cái gì Bằng Thần, chỉ là con gà rừng mà thôi.
Nam Đế cười lớn một tiếng, vừa cười vừa nói:
– Bằng ngươi còn chưa đủ tư cách để Thánh Sư chỉ điểm một hai, ta dùng năm ba chiêu là đuổi ngươi đi được rồi.
Lão tổ này được người người tôn kính, hắn là Thần Hoàng vô địch, dậm chân một cái làm thế giới rung chuyển, hiện tại bị một thanh niên cười xưng là gà rừng, chuyện này làm sắc mặt hắn khó coi.
Tên lão tổ này mặt lạnh, nói:
– Không biết tôn giá xưng hô như thế nào? Thỉnh báo danh hào, để tại hạ cửu ngưỡng đại danh.
Lão tổ này cười chế nhạo.
– Nam Đế.
Nam Đế bình thản nói:
– Linh Vụ Thần Sơn các ngươi không có vốn liếng gì mà nói khoác, một ổ gà mà thôi, còn chưa có tư cách nói khoác trước mặt Thánh Sư. Linh Vụ Thần Sơn trừ Thác Thiên Yêu Thần ra còn có phần thú vị, các ngươi chẳng là cái gì cả.
– Ngươi…
Nam Đế nói câu này làm lão giả biến sắc.
Lý Thất Dạ cũng không quan tâm mấy người trước mặt, nói:
– Đều trở về đi, Hư Không Môn là cửu đại thiên bảo đúng rồi, nhưng từ giờ trở đi Hư Không Môn do ta nói tính toán, quy tắc Hư Không Môn do ta chế định, chờ ta chế định quy tắc, ai có thể tới, ai không thể tới cứ thế mà làm.
Lý Thất Dạ dứt lời, bầu trời đột nhiên xuất hiện vài thân ảnh, những thân ảnh này rất ít xuất hiện, những thân ảnh này tỏa ra khí tức làm lòng người rung động, cho dù bọn họ thu liễm khí tức, nhưng mà khí tức của bọn họ tỏa ra chắc chắn là hoành kích Tiên Đế.
– Đại nhân phân phó, chúng ta ổn thỏa tuân theo.
Những người này là một trong số ít hoành kích Tiên Đế trong cửu giới còn tồn tại, chính thức hoành kích, nhưng vào lúc này bọn họ không dám mạo phạm, nói chuyện rất cung kính
Bọn họ đều biết rõ thân phận của Lý Thất Dạ, sau khi Lý Thất Dạ mở miệng bọn họ không dám không theo, đây là thần của cửu giới, bọn họ dám đối địch, dù là hoành kích Tiên Đế cũng phải chết.
Cho nên Lý Thất Dạ nói xong, những người này cũng không dám nói thêm cái gì, quay người rời khỏi. Trước đó bọn họ hoặc nhiều hoặc ít còn thèm muốn Hư Không Môn, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ nói chính là đại cục đã định, ý nghĩa Hư Không Môn là vật có chủ.
– Thác Thiên, đem mang vãn bối về đi.
Thời điểm này nhìn đám thân ảnh kia, Lý Thất Dạ phân phó.
Lý Thất Dạ nói xong, một lão giả trong đó xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ, quỳ bái:
– Thỉnh đại nhân giáng tội, là ta giáo huấn hậu bối không nghiêm.
Lão giả này tóc trắng xóa, thân thể như lão nhân sắp chết, huyết khí nội liễm, hai mắt không ánh sáng, nhưng hắn giống như ngọn núi sừng sững.
– Lão tổ tông!
Thời điểm nhìn rõ lão giả này, bằng Bằng Thần của Linh Vụ Thần Sơn hoảng sợ kêu to, hắn khôn dám tin vào mắt mình.
Chương 2552: Thác thiên yêu thần
Lão nhân trước mặt chính là tồn tại vô địch của Linh Vụ Thần Sơn Thác Thiên Yêu Thần, hắn mất tích đã lâu, hắn cũng chưa từng gặp qua lão tổ tông này, chỉ nhìn thấy bức họa mà thôi.
– Thác Thiên Yêu Thần!
Nghe Bằng Thần lão tổ nói, rất nhiều người ở đây hít khí lạnh.
Thác Thiên Yêu Thần đã từng uy danh hiển hách, hắn khi còn trẻ khuất nhục Hạo Hải Tiên Đế, cho dù là Hạo Hải Tiên Đế chịu tải thiên mệnh cũng từng đồn đãi hắn đại chiến ba ngày ba đêm với Thác Thiên Yêu Thần. Tuy trận chiến này Thác Thiên Yêu Thần bị thua, nhưng mà thực lực hoành kích Tiên Đế của hắn được cửu giới công nhận
– Tự mình vả miệng, xin lỗi đại nhân.
Thác Thiên Yêu Thần lạnh lùng phân phó, hắn đã nhiều năm không về Linh Vụ Thần Sơn, hắn cũng không quản đám hậu bối sống chết.
– Lão tổ tông!
Bằng Thần lão tổ thúc thủ vô sách.
– Vả miệng!
Thác Thiên Yêu Thần hừ lạnh một tiếng, hắn tát một cái làm Bằng Thần miệng phun máu tươi.
– Đệ tử biết sai.
Bằng Thần lão tổ hoảng sợ. Không dám đối nghịch, lập tức tát Ba, ba, ba vào mặt mình mười cái, lão tổ vô địch của Linh Vụ Thần Sơn còn quỳ ở đó không dám lỗ mãng, hắn làm hậu bối càng không dám lỗ mãng. Biết rõ Linh Vụ Thần Sơn không thể đắc tội với người ta.
– Được rồi, ta cũng không so đo.
Lý Thất Dạ nhìn Bằng Thần lão tổ tự tát mình, hắn khoát tay.
– Còn không tạ ơn đại nhân không giết!
Thác Thiên Yêu Thần quát, hắn thở ra, Lý Thất Dạ miệng vàng lời ngọc, đã tha thứ cho Linh Vụ Thần Sơn, nếu không Lý Thất Dạ tự mình ra tay, chỉ cần hắn nói một câu, trong cửu thiên thập địa không biết có bao nhiêu người nguyện ý xuất lực tiêu diệt Linh Vụ Thần Sơn đấy.
– Tạ ơn đại nhân!
Lúc này Bằng Thần lão tổ đã sớm hồn vía lên mây, vội vàng dập đầu, tuy hắn không biết Lý Thất Dạ là tồn tại nào, nhưng mà lão tổ hoành kích Tiên Đế của bọn họ còn cung kính quỳ ở đó, hắn càng không là gì, chỉ là con kiến hôi mà thôi.
– Chạy trở về đi bế môn tư quá, đừng đi ra mất mặt xấu hổ!
Thác Thiên Yêu Thần vung tay lên đuổi bọn hậu bối đi.
Sau khi đuổi đám hậu bối trở về, Thác Thiên Yêu Thần lại bái, nói ra:
– Đại nhân nếu cần tiểu nhân ra sức khuyển mã, chỉ cần đại nhân ra lệnh một tiếng, tiểu nhân sẽ xông pha khói lửa.
– Tốt, đi thôi.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, chậm rãi phân phó.
Thác Thiên Yêu Thần lại bái, cuối cùng không dám chậm trễ, lập tức biến mất trên bầu trời, đối với hắn mà nói nếu thần phục âm nha chính là vinh quang lớn lao, trong cửu thiên thập địa không biết có bao nhiêu người nguyện ý thần phục đấy.
Nhìn thấy cảnh tượng này không ít người run rẩy, đặc biệt là lão tổ biết rõ Thác Thiên Yêu Thần càng sợ hãi từ nội tâm, nội tâm phát lạnh.
Ngay cả tồn tại như Thác Thiên Yêu Thần còn phải cung kính trước mặt đệ nhất hung nhân như thế, từ đó có thể thấy đệ nhất hung nhân đáng sợ cỡ nào.
Lúc này đám lão tổ cùng Bằng Thần đứng ra ngăn cản đường đi của Lý Thất Dạ đều sợ hãi, bọn họ lùi lại, không dám nói câu nào, sau đó vô thanh vô tức lui ra ra, kẹp đuôi bỏ trốn.
Lý Thất Dạ cũng không nói gì, hắn không hứng thú với đám nhân vật đó, hắn tiên thể đại thành đã không phải tề khu Tiên Đế thì không đáng hắn ra tay.
Lý Thất Dạ đứng trước Hư Không Môn, nhìn Hư Không Môn, nhìn cánh cửa cổ xưa, cũng cảm khái vạn phần, cửu đại thiên bảo nha, đây là vật Tiên Đế cũng muốn chiếm được.
Đương nhiên cửu đại thiên bảo đều có khác nhau, mỗi một thiên bảo đều là độc nhất vô nhị, Hư Không Môn trước mắt hắn, mặc dù hắn chưa từng xem xét thế giới trong Hư Không Môn, nhưng hắn nắm giữ cổ hư chân văn, hắn cũng ẩn ẩn đoán được áo nghĩa của Hư Không Môn, hắn cũng đoán được sau Hư Không Môn là một thế giới thế nào.
Thời điểm Lý Thất Dạ đứng trước Hư Không Môn, rất nhiều người ngừng thở, trong khoảng thời gian ngắn vô số ánh mắt nhìn hắn.
Ngay cả hoành kích Tiên Đế cũng không thể mở ra, cho nên lúc này mọi người muốn xem đệ nhất hung nhân có thể mở cánh cửa trong truyền thuyết hay không? Đây là cửu đại thiên bảo đấy.
– Đệ nhất hung nhân, thế gian không có kỳ tích gì đáng nói, bản thân hắn chính là kỳ tích.
Có tu sĩ Nhân Hoàng Giới tự tin vào đệ nhất hung nhân, vô cùng sùng bái, cho nên hắn xem ra đệ nhất hung nhân mở Hư Không Môn tuyệt đối không thành vấn đề.
Thời điểm mọi người ngừng thở, Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra, nghe tiếng Ông thật lớn, mười ba mệnh cung xuất hiện, cổ hư chân văn bay ra.
– Mười ba mệnh cung, đây là mười ba mệnh cung trong truyền thuyết.
Thời điểm mệnh cung xuất hiện, tất cả mọi người bạo động.
– Mười ba mệnh cung, đây là truyền kỳ a, đây là đệ nhất hung nhân.
Tu sĩ thế giới khác nhìn thấy mười ba mệnh cung liền xôn xao, cho dù là thiên tài cỡ nào, nhìn thấy mười ba mệnh cung trước mặt thì cúi đầu xuống.
Đối với không ít thiên tài mà nói, chỉ cần bọn họ có thể tu luyện ra mười mệnh cung đã đủ nói khoác cả đời rồi, nếu như có thể tu luyện ra mười hai mệnh cung thì Tiên Đế kiếp này không phải hắn không ai có thể hơn, hiện tại đệ nhất hung nhân lại có được mười ba mệnh cung, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào, từ xưa tới nay chỉ có đệ nhất hung nhân có mười ba mệnh cung.
– Mười ba mệnh cung, cũng có duy nhất Nhân Hoàng Giới chúng ta mà thôi.
Có tu sĩ Nhân tộc Nhân Hoàng Giới kiêu ngạo nói ra.
Đối với tại bọn họ mà nói đệ nhất hung nhân có mười ba mệnh cung uy hiếp cửu thiên thập địa, bọn họ với tư cách là Nhân tộc Nhân Hoàng Giới, trên mặt cũng vinh quang, bọn họ cũng kiêu ngạo, đây là chuyện tự hào nhất của Nhân Hoàng Giới.
C-K-Í-T..T…T một tiếng, thời điểm mười ba mệnh cung xuất hiện, cánh cửa kêu to, rốt cuộc Lý Thất Dạ đã mở Hư Không Môn.
– Khai mở, Hư Không Môn mở.
Có người hét lên một tiếng.
Đối với rất nhiều cường giả Nhân Hoàng Giới thấy Hư Không Môn mở ra vẫn bình thản, bọn họ xem ra không có gì mà đệ nhất hung nhân không làm được.
Mở ra Hư Không Môn, Lý Thất Dạ xoay người lại, nhàn nhạt địa xem tất cả mọi người liếc, từ từ nói:
– Quy tắc do ta định, trước mặt quy tắc này không ai có thể làm trái, nếu không giết không tha!
Trong khoảng thời gian ngắn mọi người không dám lên tiếng, lúc này tất cả cường giả cửu giới và đế thống tiên môn đều không dám phản bác Lý Thất Dạ.
Cho dù trong lòng có người bất mãn, cho dù không ít người thèm cửu đại thiên bảo Hư Không Môn chảy nước miếng, nhung không ai dám biểu hiện ra, cho dù có bất mãn cũng nuốt xuống.
Ông một tiếng thật lớn, lúc này Lý Thất Dạ bước vào Hư Không Môn, Ma Cô, Bộ Liên Hương, Huyết Ngưu Ma Thần, Nam Đế… Bọn họ đều đi theo sau lưng Lý Thất Dạ tiến vào Hư Không Môn.
Khi đám người Lý Thất Dạ biến mất trong Hư Không Môn, nghe tiếng C-K-Í-T..T…T thật lớn, Hư Không Môn đóng cửa, Hư Không Môn vẫn như thế, phù văn chìm nổi.
Thời điểm đám người Lý Thất Dạ bước vào Hư Không Môn, thế giới kỳ lạ xuất hiện trước mặt bọn họ.
Chương 2553: Ảo diệu của Hư Không Môn
Trước mắt là thế giới núi sông tráng lệ, đại giang như cự long quấn quanh mặt đất, đại địa bao la, núi non hùng vĩ.
– Cảm nhận được có gì khác biệt không?
Lý Thất Dạ đứng ở đó, cười nói với đám người Nam Đế.
– Thiên địa tinh khí dồi dào, cho dù tổ địa của rất nhiều đế thống tiên môn vẫn không thể so sánh, hơn nữa thiên địa tinh khí còn có lực lượng Thái Sơ. Dường như ẩn chứa đại đạo khác biệt với chúng ta.
Huyết Ngưu Thần Ma hít sâu một hơi, rất giật mình.
– Lời này đã đúng, cũng không đúng.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Đúng vậy, thiên địa tinh khí nơi này quá nồng đậm, bởi vì đây là Hư Không Môn diễn biến tân thế giới, đây là thế giới chưa có ai bước vào, cho nên nó có thiên địa tinh khí dồi dào nhất thế gian, nó có được địa mạch chưa khai phá, cho nên thiên địa tinh khí còn nguyên thủy, thiên địa tinh khí dùng không cạn.
– Hư Không Môn diễn biến thành một thế giới! Đây chính là thiên bảo nha.
Nam Đế cũng giật mình.
Rất nhiều người suy nghĩ cửu đại thiên bảo chính là chín kiện bảo vật, nhưng có ai ngờ Hư Không Môn không phải một kiện bảo vật, nó lại diễn biến thành một thế giới, một tân thế giới, đây là thế giới không ai đi vào, cho nên từ ý nghĩa mà nói, chưa ai chiếm lấy Hư Không Môn.
– Mỗi một kiện thiên bảo có áo nghĩa của mình, đây không phải thế nhân có khả năng hiểu rõ. Đây cũng không phải là thiên địa có khả năng, thiên bảo chính là thiên bảo, nó sẽ biến thành thế nào, nó diễn biến ra sao. Chỉ có bản thân nó biết rõ.
Lý Thất Dạ nói ra.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lại nói thêm:
– Huyết Ngưu nói, đằng sau có một nửa là sai lầm. Đúng vậy, thế giới này có lực lượng Thái Sơ, lực lượng như vậy khác với lực lượng thế giới chúng ta. Trên thực tế thực sự không phải là như thế. Chính xác ra chúng ta cũng có lực lượng Thái Sơ.
Lý Thất Dạ lại nói tiếp:
– Lực lượng Thái Sơ, cái gì gọi là lực lượng Thái Sơ, đó là thời điểm thiên địa sinh ra đã có. Trên thực tế đây là cách nói của người đời, cách nói chính xác là thời điểm thiên địa vạn vực xuất hiện, cũng chính là thời điểm kỷ nguyên mới bắt đầu, đây là lực lượng thuần túy nhất thế gian, thời điểm kỷ nguyên bắt đầu, thiên địa hỗn độn, cho nên lực lượng Thái Sơ là hỗn độn.
– Cho nên nói, có hỗn độn sẽ có Thái Sơ. Nhưng cũng không đại biểu chúng ta không có lực lượng Thái Sơ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Tu sĩ chúng ta thổ nạp cũng có lực lượng Thái Sơ, thiên địa tinh khí chúng ta áp súc hỗn độn, cũng có thể đề luyện lực lượng Thái Sơ, lực lượng chúng ta áp súc tôi luyện đến trạng thái thuần túy nhất, chính là lực lượng Thái Sơ. Nhưng mà chúng ta có lực lượng Thái Sơ cũng không phải rõ ràng mà thôi, trong rất nhiều sức mạnh đều dung nhập lực lượng Thái Sơ.
– Đây là nói thế nào?
Huyết Ngưu Thần Ma thỉnh giáo.
– Chúng ta hồng trần ba ngàn trượng, trong cửu giới chúng ta có sinh linh, thế giới này cũng không chỉ có tu sĩ hấp thu thiên địa tinh khí, còn có sài lang trong rừng sâu, vạn vật hoặc là hàng tỉ phàm nhân đang hấp thu tinh khí cửu giới, chỉ hấp thu không bằng chúng ta mà thôi. Ba ngàn trượng hồng trần làm thiên địa tinh khí trong cửu giới mỏng manh, làm cho thiên địa tinh khí trở lại đại địa, đồng thời thất tình lục dục của chúng ta cũng tràn ngập lực lượng…
– Nhưng mà, không nên quên, khởi nguyên của chúng ta là thiên địa, sau khi chết cũng trở lại thiên địa, cho nên chúng ta thổ nạp thiên địa tinh khí cũng tốt, chúng ta có lực lượng cũng được, cuối cùng vẫn trả lại thiên địa. Nhưng bởi vì khí tức của chúng ta quá pha tạp, hỗn tạp, cho nên biến thành nhiều màu sắc, mà Thái Sơ chi lực là nước biển tinh khiết nhất cũng bị nhiễm những pha tạp này.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, chậm rãi nói ra:
– Nhưng mà, nếu như ngươi cường đại tới mức độ nhất định, nói thí dụ như ngươi là Tiên Đế, nếu ngươi đủ cường đại, ngươi có thể rèn luyện thiên địa tinh khí, rèn luyện trở nên cường đại nhất, như thế nó có thể luyện thành hỗn độn, hỗn độn có lực lượng Thái Sơ. Đương nhiên, ngươi có thể sửa đổi công pháp tu luyện ngay từ đầu, ngay từ đầu tôi luyện thiên địa tinh khí, làm cho người ta thổ nạp hỗn độn, đây là cách làm tốt nhất, như vậy tốc độ tu luyện sẽ cực nhanh.
– Đây là công pháp của thập giới, thập giới hỗn độn chi khí.
Nghe được cách nói của Lý Thất Dạ, Nam Đế nói ra.
Bởi vì Nam Đế đạt được Lý Thất Dạ chỉ điểm, hắn tu luyện đã sửa đổi, trong đó liên quan tới một vấn đề là rèn luyện thiên địa tinh khí thành hỗn độn chi khí, cho nên hiện tại Lý Thất Dạ nói làm hắn hiểu ra.
– Đúng thế!
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Mặc dù nói phương pháp tu luyện của thập giới không giống chúng ta, nhưng kỳ thật cơ bản là như nhau. Thập giới tràn ngập thiên địa tinh khí, hoàn cảnh của thập giới cũng tốt hơn, mang thiên địa tinh khí rèn luyện thành hỗn độn chi khí mà thôi, dùng lực lượng Thái Sơ càng thuần túy, càng có không gian phát huy.
– Tiên Đế đi thập giới cũng bị cản tay?
Thiên Tùng thụ tổ hỏi.
– Đó chỉ là tạm thời.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Tuy lực lượng cửu giới khác với thập giới, nhưng thiên địa vạn đạo cuối cùng vẫn là đồng nhất, trọng yếu nhất là Tiên Đế cuối cùng vẫn là Tiên Đế, không nên quên, Tiên Đế có được thiên mệnh, đây là lực lượng căn bản của thiên địa, đây là lực lượng khởi nguyên, như lực lượng như thế không kém Thái Sơ bao nhiêu đâu.
– Quan trọng hơn là, Tiên Đế chịu tải thiên mệnh, ngươi nghĩ lực lượng này kinh khủng cỡ nào, một khi đạp vào thứ thập giới, Tiên Đế sẽ rèn luyện thiên địa tinh khí của mình rất dễ dàng. Hơn nữa dưới lực lượng thiên mệnh, Tiên Đế hấp thu thiên địa tinh khí không phải đám cường giả ở thập giới có thể so sánh, Tiên Đế chính là Tiên Đế, cho dù bước vào thập giới, đối với bản thân Tiên Đế chỉ là một bước tiến thêm mà thôi, nhưng với rất nhiều cường giả trong thập giới, Tiên Đế không còn là tồn tại không ai địch nổi.
– Tiên Đế trong cửu giới sánh ngang chư đế chúng thần, đăng lâm thập giới, thực sự không phải tùy tiện một a miêu a cẩu đều có tư cách là địch với Tiên Đế, muốn kháng Tiên Đế, vẫn cần chư đế chúng thần của thập giới đi làm, không nên quên, cửu giới chúng ta đời đời đều có một Tiên Đế, cửu giới chúng ta không chỉ có một thiên mệnh! Nội tình của chúng ta không thể khinh thường, cho dù là thập giới cũng không thể xem thường chúng ta.
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, đám người Nam Đế cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, giờ này khắc này bọn họ đều hận không thể giết lên thập giới, quan sát thiên địa bao la.
– Thập giới là thế giới thế nào?
Ngay cả Tiên lão cũng tò mò.
– Từ thiên địa tinh khí thì giống thế giới này, trong thiên địa tinh khí còn ẩn chứa hỗn độn chi khí, trong hỗn độn chứa Thái Sơ, đây là thập giới, chỉ có thể nói lực lượng của bọn họ thuần túy hơn, thiên địa càng rộng lớn hơn.
Lý Thát Dạ trả lời.
Chương 2554: Gánh nặng đường xa
Liền Ma Cô cũng nhịn không được hỏi:
– Trừ những chuyện này ra, thập giới có gì khác cửu giới chúng ta chứ?
– Muốn nói khác nhau lớn nhất đúng không?
Lý Thất Dạ cười chỉa chỉa bầu trời, nói ra:
– Nói như thế nào mới tốt, khác nhau lớn nhất là ở gần lão tặc thiên hơn, đối với tại chúng ta mà nói, lão tặc thiên còn cách một thế giới, với các ngươi mà nói, với thập giới mà nói, nói không chừng lão tặc thiên ở trên đỉnh đầu chúng ta.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Đây là chuyện tốt cũng là chuyện xấu.
– Vì cái gì nói là chuyện xấu?
Tiên lão xuất thân Chiến Thần Điện nói ra:
– Có ghi lại nói thập giới Thần tộc, Thiên tộc đều là thiên chi kiêu tử.
Tiên lão cuối cùng vẫn là lão tổ cổ xưa nhất của Chiến Thần Điện, biết rõ một ít chuyện người thường không biết.
– Lời này nói đúng!
Lý Thất Dạ cười gật đầu nói:
– Bọn chúng thật sự là thiên chi kiêu tử, ít nhất bọn chúng xem là vậy, bọn chúng cho rằng mình bất phàm, bởi vì bọn chúng tự nhận đang có huyết thống cao quý nhất. Ở trong thập giới, Nhân tộc, Thạch Nhân, Mị Linh, Huyết tộc so sánh với bọn chúng có rất nhiều chưa đủ…
– Nhưng trải qua nhiều đời Tiên Đế khai thác, trải qua tiên hiền cố gắng, không quản là ở nơi nào, chúng ta cũng có được bầu trời của mình, chúng ta cũng có nơi sống yên ổn. Nhưng mà thiên chi kiêu tử thì như thế nào, cho dù là ở thập giới, chỉ cần chúng ta cố gắng, cũng có thể giẫm những thiên chi kiêu tư dưới chân, dùng chân giẫm lên mặt chúng, để cho chúng biết mình chỉ là con kiến hôi!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ tùy ý cười cười.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm thiên tài như Nam Đế cảm thấy nhiệt huyết đằng sôi, hắn cũng biết tư cách Tiên Đế đạo sư Lý Thất Dạ khẳng định từng giẫm nát thiên tài thập giới dưới chân, mà Nam Đế hắn xông ra một bầu trời ở thập giới, một ngày nào đó hắn cũng có thể quét ngang thiên tài thập giới.
– Cách thương thiên gần thế có chỗ hỏng gì?
Qua chốc lát, Huyết Ngưu Thần Ma hỏi.
– Ngươi cảm thấy trời xanh có mắt không?
Lý Thất Dạ chỉa chỉa bầu trời, vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ nói câu này làm đám người Nam Đế kinh ngạc, nói như vậy bọn họ không dám nói, trời xanh có mắt. Rất nhiều phàm nhân vào thời điểm bị đãi ngộ không công bằng, hoặc là thời điểm bị người ta lấn, nói ra một câu như vậy, hy vọng trời xanh có thể lấy lại công bằng cho mình.
– Trời xanh có mắt, có liên quan gì tới thế đạo công bằng và không công bằng.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Nếu như nói ngươi cách trời xanh gần hơn, đây không phải là chuyện tốt. Ngươi càng cường đại thì ý nghĩa ngươi cách trời xanh rất gần, đây chính là chuyện nguy hiểm. Ngươi vào thời điểm tiếp cận lực lượng vạn giới, ngươi nguy hiểm càng lớn. Thời điểm nguy hiểm tới mức nhất định, sẽ có thiên phạt đánh xuống, lực lượng như vậy không ai có thể sánh bằng.
– Tiên Đế và thập giới chư đế chúng thần cường đại tới mức nhất định sẽ bị thiên phạt!
Nam Đế hiểu ra, chấn động nói một câu.
– Đúng vậy.
Lý Thất Dạ gật đầu nói nói:
– Nếu như ngươi không thể ngăn cản lực lượng này, ngươi có thể tan thành mây khói, thân tử đạo tiêu, đến lúc đó mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào đều uổng công, tu luyện cả đời cuối cùng vẫn như giỏ trúc múc nước.
– Thế Tiên Đế chúng thần làm thế nào?
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Tiên lão hỏi thăm.
– Trốn đi, tránh lực lượng này, làm cho lão tặc thiên không phát hiện lực lượng cường đại của ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, sau đó nói với Nam Đế:
– Trong tương lai có một ngày ngươi sẽ gặp tình huống này, đến lúc đó ngươi cũng phải giấu lực lượng đi, ngươi cũng có thể ẩn độn hậu thế, đây là một loại lựa chọn.
– Trừ trốn đi, không có biện pháp khác sao?
Nam Đế nhịn không được nói ra. Dù sao hắn muốn trở thành Tiên Vương, cho nên hắn rất muốn hỏi rõ chuyện này.
– Có.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Chiến đến cuối cùng, một trận chiến đến cùng, con đường này rất nhiều người lựa chọn. Cũng có rất nhiều người đi qua, nhưng cuối cùng đều biến thành xương khô, mặc kệ ngươi cường đại thế nào, mặc kệ ngươi khó lường ra sao. Cuối cùng nhất chỉ là con đường chết, chưa ai thành công qua.
Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức làm cho Nam Đế bắt đầu trầm mặc, chiến đến cuối cùng, Nam Đế nghe qua một ít, trước mắt âm quạ đại nhân đã lựa chọn con đường này.
Nghe nói như vậy Huyết Ngưu Thần Ma, Tiên lão trầm mặc, thập giới tàn khốc vượt qua bọn họ tưởng tượng, quản chi ngươi trở thành Tiên Đế. Quản chi ngươi cường đại như thập giới chư đế chúng thần, cuối cùng vẫn phải tránh né, phải lựa chọn lánh đời, đây là chuyện tàn khốc cỡ nào.
– Tốt, không nói chuyện thập giới, rất nhiều chuyện chờ các ngươi đi lên sẽ hiểu, ở đó các ngươi không chỉ có địch nhân là Thần tộc, Thiên tộc thậm chí là chư đế chúng thần đơn giản như vậy.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Chúng ta đi thôi, đây mới là chuyện chúng ta cần giải quyết.
Lý Thất Dạ đi tới, đám người Nam Đế vội vàng theo sau.
Đám người Nam Đế đi theo Lý Thất Dạ về phía trước, phát hiện thế giới này thiên địa quá bao la hùng vĩ, ở chỗ này không chỉ có thiên địa tinh khí thập phần dồi dào, thập phần thích hợp tu luyện, đồng thời ở chỗ này khắp nơi đều là bảo tàng, rất nhiều bảo mỏ thần thiết nằm trên đất, có nhiều chỗ thậm chí có thể nhặt được bảo thạch.
Nơi này chính là tiên cảnh của tu sĩ trong cửu giới, nếu như thế giới này mở ra cho người cửu giới đi vào, chỉ sợ sẽ có vô số tu sĩ cường giả sẽ đào xới thế giới này.
– Nếu mở thế giới này ra, chắc chắn tu sĩ cửu giới sẽ điên cuồng khai thác.
Nhìn thế giới trước mặt, Huyết Ngưu Thần Ma khiến thức uyên bác cũng cảm khái.
– Cho nên ta mới tiến vào, đây là một tân thế giới, cần chế định quy tắc hoàn toàn mới, người không tuân thủ quy tắc không chỉ bị khu trục đơn giản như vậy, thậm chí sẽ bị giết chết!
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
– Chế định quy tắc thế nào?
Tiên lão nhìn qua thế giới này, thế giới trước mắt mỹ lệ vượt qua người ta suy nghĩ.
Nếu không phải bọn họ phải đi thập giới, đối mặt thế giới như vậy, bọn họ muốn sống trong nơi đây.
– Đây là tân thế giới, vậy dùng lực lượng thế giới này chế định quy tắc đi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Không chỉ cung cấp cho vạn tộc cửu giới một tân thế giới, đồng thời cũng làm nơi hậu bị cho cửu giới, vạn nhất Cổ Minh hàng lâm, nơi này sẽ là tịnh thổ cuối cùng. Nơi này cần chế định pháp tắc hoàn toàn mới, không chỉ hạn chế vạn tộc, đồng thời cũng hạn chế Cổ Minh, tránh bị Cổ Minh chiếm đoạt.
– Làm được điểm này rất khó, dù sao cần phải truyền thừa đời đời.
Tiên lão cũng nói ra.
– Thật sự khó khăn.
Lý Thất Dạ vưa cười vừa nói:
– Nhưng ta nắm chương tự Hư Không Môn trong tay, đây là thiên bảo, chỉ cần ta có chương tự, như vậy quyền chế định quy tắc nằm trong tay ta, ta chế định quy tắc, bất luận người nào cũng phải tuân theo. Cũng như táng phật cao nguyên, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, một khi đi đến táng phật cao nguyên đều bị ảnh hưởng.
Chương 2555: Lại gặp Thế Giới Thụ
– Nếu như ở Lão Vô Tự, cho dù ngươi là Tiên Đế cũng không cách nào đánh tan quy tắc của Vạn Niệm Hồ, tại sao nói Đế Thích chưởng chấp Vạn Niệm Hồ, bởi vì do hắn định ra quy tắc cho táng phât cao nguyên, do hắn định ra quy tắc Lão Vô Tự. Trong quy tắc này, dưới lực lượng thiên bảo, cho dù ngươi là Tiên Đế cũng không thể đánh vỡ, chỉ có thể tránh né, nếu như ai cũng có lực lượng đánh phá quy tắc, thiên bảo không phải thiên bảo, đây là lực lượng khởi nguyên của thiên đia, đây là lực lượng sơ khai của thiên địa.
– Cho nên năm đó Hạo Hải Tiên Đế dùng tư thái vô địch đi táng phật cao nguyên, nhưng hắn cuối cùng vĩnh viễn không thể quay về táng phật cao nguyên.
Nam Đế hiểu ý của Lý Thất Dạ, nói ra.
– Đúng, cường đại như Hạo Hải Tiên Đế, hắn cũng không thể đánh vỡ quy tắc, hắn chỉ có thể rời khỏi, hắn có thể lẩn tránh, cho nên về sau Hạo Hải Tiên Đế không muốn lại trở lại táng phật cao nguyên, bởi vì năm đó hắn đã thua.
Lý Thất Dạ nói.
– Thiên địa sơ khai và bây giờ có gì khác nhau?
Vẫn là nữ hài tử cẩn thận, Bộ Liên Hương lưu ý cách nói của Lý Thất Dạ, tò mò hỏi.
– Đây là hai khái niệm, hoàn toàn là thời đại khác nhau, càng chính xác ra, hoàn toàn là kỷ nguyên khác nhau.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Chúng ta thường thường nói thiên địa sơ khai, kỳ thật nguyên nhân rất lớn là kỷ nguyên mới sinh ra. Nhưng là chân chính thiên địa sơ khai cách chúng ta quá xa xôi, thời gian đó còn chưa có cách nói kỷ nguyên, thậm chí thời điểm đó không có ánh sáng, không gian… Tất cả vẫn chưa có gì.
– Nhưng ở trạng thái đó lại ra đời cửu đại thiên bảo, cửu đại thiên thư! Sau đó mới có kỷ nguyên, mới có thời đại chúng ta bây giờ, trên thực tế, đồ vật như cửu đại thiên thư không có áo nghĩa giống hiện tại, nó liên quan tới lực lượng khởi nguyên của kỷ nguyên, cho nên mỗi một kỷ nguyên sẽ có khởi nguyên khác biệt, tu luyện không giống nhau, áo nghĩa cửu đại thiên thư cũng khác nhau, hoặc có thể nói kỷ nguyên trước không có thập nhị tiên thể.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, đám người Nam Đế chính thức hiểu được thời đại và kỷ nguyên có khác nhau.
– Mười hai thiên bảo, mười hai thiên thư đều cổ xưa hơn tất cả, hơn nữa chúng chưa từng bị hủy diệt qua.
Thời điểm này Ma Cô cũng thì thào nói.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Lời này rất đúng, nhưng mà không chính xác. Đúng là có mười hai thiên bảo và mười hai thiên thư, chúng thật sự cổ xưa hơn kỷ nguyên. Về phần có bị hủy diệt hay không thì khó nói, nhưng mà cho dù bị hủy diệt, chúng vẫn có thể xuât hiện dưới hình thức khác.
Nói đến đây Lý Thất Dạ dừng một chút, nói ra:
– Dùng Hư Không Môn mà nói, Hư Không Môn nó diễn biến ra thế giới, hoặc có một ngày thế giới này bị hủy diệt, thế giới này có khả năng vì đủ nguyên nhân mà tan thành mây khói, nhưng mà Hư Không Môn vẫn tồn tại, hoặc sau đó vài kỷ nguyên nó dùng phương thức khác xuất hiện, hoặc là nó khoogn còn gọi là Hư Không Môn, hoặc là nó sẽ bị gọi là tiên môn gì đó.
– Thái Sơ diễn cửu tự, cửu tự sinh cửu bảo, cửu bảo minh cửu thư.
Lúc này Nam Đế nói ra:
– Có cửu tự, cửu bảo tồn tại, cửu thư cũng xuất thế. Nói đúng hơn có Thái Sơ, cửu tự, cửu bảo, cửu thư đều nằm trong kỷ nguyên, lại đổi một cách nói, mặc kệ thời đại biến thiên thế nào, bất luận thế giới biến hóa ra sao, thiên địa vẫn tồn tại.
– Chính là ý này.
Lý Thất Dạ cười gật đầu nói:
– Đây là điểm mê người của cửu đại thiên bảo, cửu đại thiên thư, cũng là điểm hấp dẫn nhất. Mị lực bản thân chúng không cường đại cỡ nào, không phải chúng có áo nghĩa ra sao, không phải chúng giúp ngươi thành cái gì, có thể làm cho ngươi được cái gì, mà chúng là một phần của thiên địa.
Nghe Lý Thất Dạ nói xong, Huyết Ngưu Thần Ma, Thiên Tùng thụ tổ lập tức có nhận thức mới về cửu đại thiên bảo và cửu đại thiên thư, đồng thời cũng giúp người ta hướng tới cửu đại thiên bảo, cửu đại thiên thư.
– Cửu đại thiên thư không chắc là công pháp cường đại nhất thiên địa, thậm chí có thể nói công phạt của chúng không bằng rất nhiều công pháp, nhưng mà chúng lại có mị lực khó có gì sánh bằng.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ dẫn dắt đám người Nam Đế tiến lên, bọn họ tán thưởng núi sông hùng vĩ không thôi, nếu có thể thành lập đạo thống ở đây, như vậy con cháu sẽ có lợi vô cùng.
Sau khi cảm khái xong, Nam Đế cũng hỏi:
– Không biết có đồng ý thành lập tông môn ở đây không?
– Đương nhiên có thể.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Đây là thế giới chưa khai hoang, cần cửu giới vạn tộc khai thác, cần đại giáo trong thiên hạ cùng ra sức. Nhưng mà tất cả đều phải tiến hành theo quy tắc, chỉ cần quy tắc có khả năng cho phép, tất cả có thể tiến hành.
– Xem ra Kỳ Trúc Sơn có thể mở phân đà ở đây rồi.
Nam Đế cũng động tâm.
Trên thực tế động tâm không chỉ có Nam Đế, ngay cả đám người Huyết Ngưu Thần Ma cũng động tâm. Nếu như tông môn của mình có thể thành lập phân đà ở đây, như vậy tông môn và hậu thế sẽ vô cùng an ổn.
Nhưng chuyện này cần Lý Thất Dạ cho phép, dù sao thế giới này cần cửu giới vạn tộc cộng đồng khai thác, phồn vinh nơi đây cần cửu giới ra sức, chỉ có thiên địa này phồn vinh, tương lai cửu giới mới có hi vọng, tương lai có thể có lực lượng đối kháng Cổ Minh.
Cuối cùng Lý Thất Dạ dẫn dắt đám người Nam Đế đi tới nơi khởi nguyên của thế giới này, chỉ thấy nơi đây vô cùng mênh mông, dường như là khu vực tinh không, đi tới một cây đại thụ.
Lý Thất Dạ vô cùng quen thuộc gốc cây này, bởi vì nó là Thế Giới Thụ.
Đứng dưới Thế Giới Thụ, nhìn Thế Giới Thụ, tất cả mọi người cảm giác mình nhỏ bé, ngẩng đầu nhìn ra xa xa, Thế Giới Thụ giống như che dậy thiên địa, nó tràn ngập lực lượng khó có thể tưởng tượng. Thế Giới Thụ này không cần nói một người, cho dù là một ngôi sao cũng nhỏ bé, một phiến lá của Thế Giới Thụ có thể nâng một ngôi sao.
Thế Giới Thụ sinh trưởng ở chỗ này, nó che đậy tất cả, dường như kẻ nào ở nơi này cũng phải chấn động.
Nhìn Thế Giới Thụ che đậy thiên địa, Lý Thất Dạ tươi cười, hắn vận dụng tứ đại tiên thể, tiên thể lập tức bộc phát, Lý Thất Dạ bước vòa phiến thiên địa mà Thế Giới Thụ che đậy, muốn mạnh mẽ đi vào thiên địa bị Thế Giới Thụ che đậy.
Phanh một tiếng thật lớn, nhưng cho dù Lý Thất Dạ dùng tứ đại tiên thể, hắn vẫn không thể đi vào, Lý Thất Dạ bị bắn ra xa ngàn dặm.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dùng tứ đại tiên thể vẫn bị đánh bay đi, chuyện này làm cho Nam Đế khó tin. Nam Đế cũng nói ra:
– Lực lượng này thật cường đại?Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!
Nói xong hắn cũng không tin tà, thét dài một tiếng, huyết khí như cầu vồng, lập tức xông vào thiên địa của Thế Giới Thụ.
Oanh một tiếng vang thật lớn, không gian chấn động, cho dù Nam Đế dùng hết khí lực bú sữa mẹ cũng không thể tiến vào không gian kia.
– Xem ra ta không có biện pháp xông vào.
Cho dù người mạnh như Nam Đế cũng chỉ cười khổ.