Đế Bá Audio Podcast
Tập 491 [Chương 2451 đến Chương 2455]
❮ sautiếp ❯Chương 2451: Một chiêu bại địch
Trong khoảng thời gian ngắn, vạn vực yên tĩnh, mặc kệ ngươi là tồn tại như thế nào, Truyền Kỳ Thần Hoàng cũng tốt, hoành kích Tiên Đế cũng được, cũng phải sinh lòng sợ hãi, tồn tại như đệ nhất hung nhân quá hung mãnh.
Vào lúc này cho dù là Thần Hoàng cũng cảm thấy hai chân nhũn ra, lập tức đánh ra vô số Thiên Diệt dễ dàng như ăn cơm uống nước, huyết khí không bị ảnh hưởng, tồn tại như thế trừ Tiên Đế, đã không có ai ngăn cản hắn được, ở trước mặt hắn, Thần Hoàng tính toán là cái gì?
– Thiên Diệt, quá không có ý nghĩa.
Lúc này Lý Thất Dạ thu hồi thiên địa ấn, hứng thú giảm nhiều, lãnh đạm nói một câu.
Vào thời điểm này mọi người cảm thấy tâm thần chấn động dữ dội, nội tâm sa sút, không ít thiên tài cảm thấy tuyệt vọng.
Đối với bao nhiêu người mà nói, cả đời cũng không thể nhìn thấy Thiên Diệt, tồn tại như Long Ngạo Thiên có thể đánh ra hai Thiên Diệt đã cực kỳ khó lường, có thể nói là kỳ tích.
Nhưng khi Lý Thất Dạ đánh ra Thiên Diệt như rau cải trắng bên đường, tất cả người trên thế gian mới cảm thấy tuyệt vọng, chỉ cần đệ nhất hung nhân tùy tùy tiện tiện ném mười tám Thiên Diệt, chỉ sợ bất cứ đế thống tiên môn nào cũng không chịu nổi.
Nếu như Long Ngạo Thiên đồng thời đánh ra hai Thiên Diệt được xưng là thiên tài ngút trời, như vậy hắn so sánh với đệ nhất hung nhân ném Thiên Diệt như ném cải trắng chính là rác rưởi.
– Truyền nhân Phi Tiên Giáo, hơi yếu.
Lý Thất Dạ lắc đầu, sau đó phiêu nhiên rời đi, tiến vào biển lớn mênh mông.
Nói lời này, không biết làm cho bao nhiêu người quỳ trên mặt đất, thiên tài tuyệt thế cũng quỳ trên mặt đất, cả núi Thanh Thành im lặng.
Định Viễn Hầu ngộ tính rất tốt đấy, thời đại đạo gian có thể trở thành Thần Hoàng, đây là chuyện khó lường, được xưng đệ nhất thiên tài Yêu tộc tại Bắc Uông Dương.
Hải Lân cũng khó lường, quyết đấu Long Ngạo Thiên, một lần lại một lần có thể trốn chạy để khỏi chết, Long Ngạo Thiên đuổi giết vẫn chạy thoát nhiều lần.
Nhưng làm cho các thiên tài và cường giả thế hệ trước tuyệt vọng là, cũng phải cười khổ một tiếng, thiên phú bọn họ tự phụ lại không có ý nghĩa cỡ nào trước mặt đệ nhất hung nhân.
Nếu lúc này bọn họ tự đánh giá mình với đệ nhất hung nhân, như vậy, bọn họ thầm nghĩ một câu:
– Rác rưởi!
Cái gọi là thiên tài so sánh với đệ nhất hung nhân chỉ là rác rưởi, về phần những người khác còn không có tư cách trở thành rác rưởi.
Sau khi đệ nhất hung nhân rời đi thật lâu, rất nhiều người đang quỳ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, bọn họ lúc này phát run, về sau bất kể là ai, chỉ cần nhắc tới đệ nhất hung nhân đều sợ hãi phát run!
– Long Ngạo Thiên cuối cùng vẫn thất bại, truyền nhân Phi Tiên Giáo, thiên chi kiêu tử, con cưng của trời, một đời đế tử, cuối cùng vẫn không đánh lại đệ nhất hung nhân.
Lúc này có người thì thào.
Thời điểm Long Ngạo Thiên hàng lâm Nhân Hoàng Giới, đó là lúc chói mắt cỡ nào, làm người ta ngưỡng mộ ra sao, hào quang chiếu sáng thiên địa.
Với tư cách truyền nhân Phi Tiên Giáo, hắn có được thần thông ngũ đế, có thiên tư tam thánh, mười một mệnh cung, hơn nữa hắn độc chiến thiên hạ mười ngày mười đêm bất bại, chiến quần hùng, trảm Thần Hoàng, có được danh xưng Thập Quan Vương.
Dưới vinh quang chói mắt như thế, thế nhân đều cho rằng Long Ngạo Thiên cả đời này bất bại, hắn sẽ thành Tiên Đế.
Nhưng hôm nay sau khi ra tay với đệ nhất hung nhân, tất cả mọi người cảm thấy thiên chi kiêu tử cũng tốt, một đời đế tử cũng được, so sánh với đệ nhất hung nhân lại không là cái gì cả.
– Mười ba mệnh cung, vô địch thiên hạ.
Có đại nhân vật thế hệ trước cười khổ, nói ra:
– Sau khi đệ nhất hung nhân trở thành Tiên Đế, chỉ sợ hắn sẽ là Tiên Đế chiếu sáng muôn đời, thành tựu của hắn tuyệt đối không thua gì Kiêu Hoành Tiên Đế, Hồng Thiên Nữ Đế, thậm chí nói không chừng sẽ vượt qua bọn họ, trở thành thiên cổ nhất đế.
– Hơi yếu!
Nghe đệ nhất hung nhân đánh giá Long Ngạo Thiên, Thần Hoàng cũng tuyệt vọng, nói ra:
– Nếu như Long Ngạo Thiên hơi yếu, thế gian này không ai có tư cách làm kẻ yếu.
Trong lòng mọi người rất rõ ràng, Long Ngạo Thiên không kém chút nào, có thể đồng thời đánh ra hai Thiên Diệt, thành tựu như thế Truyền Kỳ Thần Hoàng cũng phải sợ hãi, kính ý ba phần.
Bây giờ đệ nhất hung nhân lại nói hắn hơi yếu, đương nhiên, cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới có tư cách nói lời này, hắn cũng có thực lực để nói như vậy.
– Đương thời cho dù có Tiên Đế, dám đối địch với đại nhân cũng tự tìm đường chết.
Dư thái quân tự mình quan sát trận chiến này, nàng không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào, lắc đầu nói thầm.
Tà Chi Nguyệt Dạ – Nguyệt chi Hạ Tường Liêu – Truyện TÀ Tu Dị Thế Tà Quân – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Đối với Dư thái quân mà nói, chuyện này không có gì đáng nói, cả đời đại nhân sáng tạo không biết bao nhiêu kỳ tích, chỉ là một Long Ngạo Thiên làm gì có tư cách so sánh với âm nha, căn bản không là cái gì cả, cho dù cả Phi Tiên Giáo cũng không so được với âm nha.
Tại một nơi trong Bắc Uông Dương, Cố Tôn nhìn qua hình ảnh trước mặt, cuối cùng mới chậm rãi nói:
– Nếu thế gian có thể làm được điểm này, chỉ có một người.
– Sư tôn, còn muốn đối địch không?
Qua một hồi lâu, Diệp Cửu Châu hỏi thăm.
Cũng không phải nói Diệp Cửu Châu khiếp đảm, mà là hắn muốn tốt cho sư tôn của mình, đối với Diệp Cửu Châu mà nói, hắn nguyện ý liều mạng vì sư tôn.
– Vì cái gì không dám?
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Tu sĩ, biết rõ không thể làm mà vẫn làm, đây không phải là lời hắn thường nói sao? Thế gian không ai có thể đả bại hắn, ta cũng muốn thử một lần.
Diệp Cửu Châu đành phải thở dài một hơi, không nói thêm lời nào, hắn biết rõ sư tôn của mình không bỏ qua thù hận lúc trước, hắn biết rõ sư tôn sẽ báo thù.
Trọng yếu nhất là, sư tôn hắn muốn đồ vật trong bảo khố, trong bảo khố có đồ vật ngay cả Tiên Đế cũng muốn, thứ này có thể là đồ vật trân quý nhất của âm nha.
Bắc Uông Dương không người biết địa phương, Cố Tôn tĩnh ngồi ở chỗ kia, ở chỗ này là thập phần yên lặng, thập phần thích ý.
Cố Tôn vẫn thập phần tùy ý, hắn giống như đại nhân vật, không giống như một cường giả, chỉ là một lão giả bình thường, hắn vẫn sống như thế mà thôi.
Mặc dù nói Cố Tôn rất ít hỏi đến tục sự Trấn Thiên Hải thành, nhưng mà Lỗ Trường Tôn qua đời thì Cố Tôn hắn vẫn nắm giữ quyền hành Trấn Thiên Hải thành, cho dù đệ tử Lỗ Trường Tôn là Sơn tổ năm lần bảy lượt rung chuyển địa vị Cố Tôn tại Trấn Thiên Hải thành, nhưng chưa từng thành công qua.
Cố Tôn vẫn có thể nắm giữ Trấn Thiên Hải thành, trừ hắn có được trí tuệ người bình thường không cách nào so sánh được, đồng thời cũng có cố gắng của Diệp Cửu Châu.
Những năm gần đây hành tung Cố Tôn là bí mật, những người khác trong Trấn Thiên Hải thành căn bản không biết hành tung của Cố Tôn, người biết hành tung Cố Tôn duy nhất chính là đồ đệ Diệp Cửu Châu mà thôi.
Hơn nữa Cố Tôn những năm gần đây ít xuất hiện và vô cùng thần bí, thậm chí từng có đệ tử tiếp xúc Cố Tôn cho rằng, Cố Tôn rất ít ngây ngốc ở nơi nào quá nửa năm một năm, hắn thường thường thay đổi, thay nơi dừng chân, không ai biết hắn sẽ đi nơi nào.
Chương 2452: Long Chiến Thiên
Cố Tôn lẳng lặng ngồi tại chỗ, giống như lão đầu tử ngồi ngủ gật dưới táng cây, bộ dáng hắn lười biếng giống như đang ngủ.
Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên Cố Tôn mở mắt ra, nói:
– Chiến Thiên huynh đã đến, xin mời ngồi.
Vào thời điểm này không gian chấn động dữ dội, không gian đột nhiên bị mở ra, bên trong có một người tới, là nam tử trung niên có khí chất uy nghiêm, nam tử trung niên này thân thể lóng lánh, hắn giống như chân long tỏa ra thần huy sáng ngời.
Nam tử trung niên đi tới, sau khi ngồi xuống, lạnh lùng hừ một tiếng, lạnh lùng nói:
– Cố Tôn, làm người không thể như thế, ngươi đang thấy chết mà không cứu! Ngạo nhi của ta bị thương nặng, ngươi lại không xuất thủ cứu giúp.
Nam tử trung niên trước mặt tên là Long Chiến Thiên, được người ta xưng là Long tổ, người trên thế gian biết rõ hắn không nhiều, nhưng mà người chân chính biết hắn sẽ sợ phá gan.
Long Chiến Thiên trước mắt chính là người cầm quyền chân chính của Phi Tiên Giáo, hắn là người đứng đầu thế hệ trẻ Phi Tiên Giáo, quyền cao chức trọng, có thể xưng là người cải biến cách cục của cửu giới.
Tuy Long Chiến Thiên hắn không phải sư đồ với Long Ngạo Thiên, nhưng lại còn hơn cả sư đồ, hơn nữa, Phi Tiên Thể của Long Ngạo Thiên là do hắn tự tay dạy dỗ.
Long Chiến Thiên còn cường đại hơn cả Long Ngạo Thiên, Long Chiến Thiên không chỉ có đạo hạnh cao hơn Long Ngạo Thiên một cấp độ, đáng sợ hơn hắn còn có Phi Tiên Thể đại thành, không phải Long Ngạo Thiên có thể so sánh được.
– Chiến Thiên huynh an tâm một chút chớ vội.
Nghe Long Chiến Thiên hưng sư vấn tội, Cố Tôn vẫn không ngoài ý muốn, thập phần bình tĩnh nói:
– Long Đế tử hiện tại không phải vẫn bình an vô sự sao? Hắn chỉ bị thương mà thôi, với tiên đan của Phi Tiên Giáo, đây chỉ là vết thương cực nhỏ. Lại nói đây là ma luyện với Long đế tử…
– Đối với tu sĩ chúng ta mà nói, thất bại cũng không đáng sợ, nếu như thất bại một lần mà mất đi tự tin, đó mới là chuyện đáng sợ nhất. Ta tin tưởng thất bại như vậy, đối với Long Đế tử mà nói cũng không là cái gì. Long Đế tử xuất đạo đến nay hắn chưa bại một lần, cũng rất khó thất bại, nếm thử tư vị thất bại, đây là ma luyện tương lai cho Long đế tử, dù sao, trong tương lai muốn trở thành Tiên Đế, Long đế tử phải trải qua tất cả khảo nghiêm, hiện tại Long Đế tử còn non nớt, kinh nghiệm gian nan vất vả không phải tốt sao?
Cố Tôn từ từ nói ra, hắn nói vô cùng có đạo lý, Long Chiến Thiên cũng chỉ hừ lạnh mà thôi.
Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn, lạnh lùng nói:
– Lý Thất Dạ thật sự như lời ngươi nói? Chính là đế tử của Minh Nhân Tiên Đế?
– Chuyện này có tám chín phần mười là thật, có thể có được huyết thống cường đại như vậy, có thiên phú như thế, lại xuất thân từ Tẩy Nhan Cổ Phái, càng có được Minh Nhân Đao, Minh Nhân Chiến Khải, không phải nhi tử Minh Nhân Tiên Đế thì có thể là ai?
Cố Tôn nói.
– Nhưng thế gian có đồn đãi, Minh Nhân Tiên Đế không có hậu đại.
Long Chiến Thiên lạnh lùng nói.
– Đây chỉ là thế gian đồn đãi mà thôi.
Cố Tôn cười nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Thế nhân vô tri không biết gì mà thôi, thế gian có vô số tấm màn đen, những phàm phu tục tử kia sao có thể biết được?
Nói đến đây, Cố Tôn nhìn hắn một chút, nói:
– Tuy Minh Nhân Tiên Đế không có hậu đại, nhưng vẫn có nữ tử yêu hắn tha thiết, về sau bọn họ vụng sinh ra hậu đại, vẫn ẩn nấp trong Tẩy Nhan Cổ Phái, bí mật này thế gian không biết.
– Chiến Thiên huynh cũng không cần nghĩ nhiều, Minh Nhân Tiên Đế được người nọ ưu ái, được người nọ nể trọng, cũng là người nhìn trúng Tiên Đế. Nếu Lý Thất Dạ không phải hậu nhân Minh Nhân Tiên Đế, tại sao được người nọ hậu thuẫn, làm sao có thể đạt được người nọ dốc túi truyền thụ như vậy?
Nói đến đây, thần sắc Cố Tôn nghiêm túc.
– Người nọ ——
Vừa nhắc tới người nọ, hai mắt Long Chiến Thiên lạnh lẽo, tỏa ra sát cơ vô cùng đáng sợ.
– Trảm Lý Thất Dạ, người nọ sẽ xuất hiện sao?
Cuối cùng nhất, Long Chiến Thiên lạnh lùng nói một câu, thậm chí có thể nói hắn nói ra lời này đã nghiến răng nghiến lợi.
– Tất nhiên sẽ xuất hiện!
Cố Tôn chậm rãi nói ra:
– Hắn là người nổi danh bao che khuyết điểm, nếu ngươi động đến người hắn bồi dưỡng, hắn sẽ xuất hiện, đến lúc đó chính là lúc Phi Tiên Giáo các ngươi lập kỳ tích muôn đời, chỉ cần diệt trừ người nọ, Phi Tiên Giáo sẽ nhất thống cửu giới, thế gian không còn có người nào rung chuyển địa vị Phi Tiên Giáo.
– … Đến lúc đó Phi Tiên Giáo các ngươi sẽ vĩnh hằng bất diệt, cửu giới chỉ là vật trong tay các ngươi mà thôi, các ngươi có thể bồi dưỡng được rất nhiều Tiên Đế, cũng có thể nói Tiên Đế các thời đại sẽ do Phi Tiên Giáo dạy dỗ ra, thời điểm ngày đó xuất hiện, đó là thời điểm Phi Tiên Giáo là chúa tể thiên địa, cửu giới chỉ là hoa viên của Phi Tiên Giáo mà thôi.
Cố Tôn nói rất êm tai, mỗi câu nói rất hấp dẫn và kích động.
Cố Tôn nói như vậy, ánh mắt Long Chiến Thiên nhảy lên một chút, lại nhìn chằm chằm vào Cố Tôn trong chốc lát, không nói gì, qua hồi lâu hắn mới nói:
– Nhưng cũng không nên quên, hắn là chúa tể cửu giới, là độc thủ sau màn.
– Ta biết rõ.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Nhưng hắn không bằng năm đó, nếu không hắn không thể ẩn nấp lâu như vậy mới xuất thế. Năm đó thời điểm đại chiến Đạp Không Tiên Đế, hắn đã hao hết tất cả tài nguyên, hắn không còn lực lượng năm xưa nữa rồi.
– Năm đó hắn không ai bì nổi, đó là bởi vì có Thiên Lý Tiên Đế, Hắc Long Vương làm chỗ dựa cho mình. Thời điểm đại chiến Đạp Không Tiên Đế đã nghịch chuyển hoàn toàn, đã cải biến tất cả. Hắn hiện tại không có Hắc Long Vương, không có Tiên Đế, thậm chí ngay cả Hắc Long quân đoàn đều không có, thử nghĩ xem chỉ bằng một mình hắn, chỉ bằng vào năm ba người trẻ tuổi hắn bồi dưỡng, cuối cùng có thể chống cự lại Phi Tiên Giáo khổng lồ hay không?
Cố Tôn không nhanh không chậm phân tích hợp tình hợp lý.
Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn, cũng không có lập tức tỏ thái độ, hắn đang lâm vào trầm tư.
– Chiến Thiên huynh cũng biết xuất thân của ta, Chiến Thiên huynh cảm thấy ta hiểu hắn nhiều hay là Phi Tiên Giáo các ngươi hiểu hắn nhiều? Không nên quên, ta chính là người ở bên cạnh Hắc Long Vương ba thế, thế nhưng lại được hắn chỉ điểm. Nếu như ta không có nắm chắc, không nắm chắc, không biết trước, ta dám đối địch với hắn sao?
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Chính bởi vì biết hắn đang suy yếu, cho nên ta mới dám đối địch với hắn! Đây là thời cơ tốt nhất chúng ta tiêu diệt hắn.
– Có một việc ta lại không quên.
Long Chiến Thiên nói ra:
– Hắn là người sáng lập Trấn Thiên Hải thành, hắn là người bồi dưỡng Hắc Long Vương, đồng thời hắn cũng chỉ điểm ngươi, xem như ân sư của ngươi. Ta không rõ, hắn có ân tình lớn với Trấn Thiên Hải thành, lại có ân thụ nghiệp với ngươi, vậy tại sao ngươi còn muốn đối địch với hắn?
– Những chuyện này ta không phủ nhận.
Chương 2453: Ân oán Cố Tôn 1
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Hắn có ân thụ nghiệp với ta, nhưng mà chiến Thiên huynh cũng không nên quên, bởi vì một câu của hắn, ta nhận hết khổ cực cả đời.
– Cố Tôn ta là người thế nào? Thiên phú vô song, một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, cho dù hắn không chỉ điểm ta, thế gian cũng có rất nhiều danh sư chỉ điểm ta, dùng thiên phú Cố Tôn ta, tất sẽ trở thành Tiên Đế.
Cố Tôn nói ra:
– Nhưng bởi vì một câu của hắn, lại làm cho ta nhận hết cực khổ. Hắn cho rằng ta trời sinh phản cốt, cho nên phái chiến tướng nhét ta vào hải nhãn, lại gọt sạch tạo hóa của ta, hủy diệt đạo cơ, làm ta khốn khổ ba thế.
– Chiến Thiên huynh, ngươi cảm thấy ta thừa nhận nỗi khổ ba thế sẽ nhỏ hơn một chút ân tình thụ nghiệp hay sao, chút ân tình này đáng là gì? Nếu hắn làm ta thừa nhận nỗi khổ ba thế, thù này Cố Tôn ta không thể không báo, cho dù hắn là chúa tể cửu giới, là độc thủ sau màn, ta cũng muốn báo thù này, Cố Tôn ta là người có thù tất báo!
Nói đến đây, Cố Tôn nghiến răng nghiến lợi.
Trong lời nói Cố Tôn muốn tránh nặng tìm nhẹ, trong lần nói chuyện này có nhiều thứ không nói ra, quan trọng hơn là, hắn không chỉ báo thù, có thể nói hắn không phải báo thù.
Cố Tôn nói lời này làm Long Chiến Thiên trầm mặc một lúc lâu, Cố Tôn nói cũng không phải không có đạo lý.
– Trải qua trận chiến hôm nay, Chiến Thiên huynh sinh lòng thoái ý sao?
Cố Tôn nhìn Long Chiến Thiên, chậm rãi nói ra:
– Cũng phải, nếu là như thế, ta cũng không miễn cưỡng Chiến Thiên huynh, dù sao, Chiến Thiên huynh cũng phải phụ trách với Phi Tiên Giáo, huống chi, Chiến Thiên huynh cũng không hy vọng chuyện năm xưa tái diễn.
Thời điểm Cố Tôn nhắc lại chuyện năm xưa, sắc mặt Long Chiến Thiên lạnh đến cực điểm, hai mắt của hắn bắn ra sát cơ mãnh liệt, ánh mắt giết người của hắn làm cho Thần Hoàng cũng phải run rẩy.
– Hừ!
Cuối cùng Long Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
– Phi Tiên Giáo ta chưa từng sợ qua người nào! Năm đó nếu không phải có Thiên Lý Tiên Đế mở đường, Hắc Long Vương bọc hậu, Phi Tiên Giáo ta sẽ làm hắn vĩnh viễn không thoát được. Cho dù chúa tể cửu giới thì như thế nào, độc thủ sau màn thì như thế nào, một ngày nào đó, Phi Tiên Giáo chúng ta sẽ cho hắn biết ai mới là chúa tể cửu giới chân chính.
– Cho nên, thừa dịp hắn bệnh, muốn mạng hắn!
Cố Tôn chậm rãi nói ra:
– Bây giờ là thời đại hắn suy yếu nhất, trước kia hắn có Tiên Đế làm chỗ dựa, hiện tại không có Tiên Đế làm chỗ dựa cho hắn, vậy trở nên không giống, đây là cơ hội tốt. Nếu như nói hắn lông cánh đầy đủ, lại bồi dưỡng ra một Tiên Đế, vậy hắn chắc chắn sẽ xoay người lần nữa, đến lúc đó, Phi Tiên Giáo các ngươi muốn diệt trừ hắn cũng không có cơ hội.
Sắc mặt Long Chiến Thiên trầm trọng, qua một hồi lâu, hắn nhìn chằm chằm vào Cố Tôn, lạnh lùng nói:
– Cố Tôn, Phi Tiên Giáo ta sẽ ra tay, nhưng ngươi cũng không nên quên, trận chiến tranh này ngươi cũng có phần, nếu Phi Tiên Giáo ta có thể báo thù cho ngươi, ngươi cũng phải phát huy tác dụng chứ?
– Chiến Thiên huynh, không nên quên, Cố Tôn ta là người nào, nói một câu Chiến Thiên huynh không thích nghe, Chiến Thiên huynh ngươi còn thời điểm cần dựa vào Cố Tôn ta! Chiến Thiên huynh tiên thể vô địch, nhưng Cố Tôn ta chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn Chiến Thiên huynh!
Thấy khí thế Long Chiến Thiên khinh người, Cố Tôn cũng không tức giận, hắn chỉ cười nhạt.
Long Chiến Thiên chỉ hừ lạnh, cũng không có phản bác Cố Tôn, Phi Tiên Giáo hắn sẽ không hợp tác với kẻ yếu, Long Chiến Thiên cũng sẽ không hợp tác với kẻ yếu, nếu như nói Cố Tôn không đủ cường đại, hắn tuyệt đối không bao giờ liên minh với Trấn Thiên Hải thành.
– Cho dù ngươi cường đại hơn nữa, nhưng lần hợp tác này ngươi phải xuất thành ý ra.
Cuối cùng Long Chiến Thiên lạnh lùng nói.
Cố Tôn cũng không tức giận, vừa cười vừa nói:
– Điểm này chiến Thiên huynh yên tâm, Cố Tôn ta là dạng người gì? Cố Tôn ta là người nói sẽ làm, nếu đã liên minh, đây là chuyện của chúng ta. Chỉ cần ngươi dẫn người nọ xuất hiện, không cần Chiến Thiên huynh ngươi nhiều lời, Cố Tôn ta sẽ xung phong đại chiến với hắn.
– Xem ra ngươi ngược tin tưởng mười phần!
Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn, từ từ nói ra:
– Nói như vậy, Cố Tôn ngươi có nắm chắc?
Vừa nói ra lời này, giọng điệu nghiền ngẫm và có phần xem thường.
Cố Tôn cũng vừa cười vừa nói:
– Ta biết rõ ý của Chiến Thiên huynh, đúng vậy, năm đó ta thật sự bị trấn áp qua. Cũng bị nhét vào hải nhãn, đây không phải chuyện mất mặt gì. Nhưng mà Chiến Thiên huynh, nói lời mạo phạm, Cố Tôn ta là một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, chỉ sợ Chiến Thiên huynh càng không được, đòn sát thủ của Cố Tôn ta, cũng không phải Chiến Thiên huynh có thể phỏng đoán.
– Hừ!
Long Chiến Thiên rõ ràng bất mãn với lời Cố Tôn nói, hừ lạnh một tiếng.
– Chiến Thiên huynh yên tâm, chờ người nọ xuất hiện, ngươi nhất định có thể nhìn thấy át chủ bài của ta. Nhất định có thể nhìn thấy đòn sát thủ của ta như thế nào, Chiến Thiên huynh không nên quên, ta và ngươi hiện giờ là người cùng thuyền, là châu chấu buộc cùng một dây, cùng sống cùng chết!
Cố Tôn từ từ nói.
Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn thật lâu, cuối cùng chậm rãi nói:
– Cố Tôn, ta tin tưởng ngươi, nhưng ta có một điều kiện, người nọ mặc kệ sống hay chết, chỉ cần bắt hắn, phải do Phi Tiên Giáo xử trí.
Cố Tôn nhìn Long Chiến Thiên, cười cười một lát, nói:
– Ta hiểu, Chiến Thiên huynh muốn ép ra nhiều đồ vật có giá trị trên người của hắn, nói như vậy, Chiến Thiên huynh muốn bắt sống?
– Chẳng lẽ Cố Tôn ngươi không có nghĩ qua?
Long Chiến Thiên cười nhạt một chút, nói hết sức tự phụ.
Cố Tôn tự tại, vừa cười vừa nói:
– Lực lượng Chiến Thiên huynh mười phần nha, Chiến Thiên huynh không chỉ có địa vị ngang ta, xem ra Chiến Thiên huynh muốn độc bá nha.
– Cố Tôn, không thể phủ nhận ngươi rất cường đại.
Long Chiến Thiên cười ngạo nghễ, lạnh lùng nói:
– Nhưng mà, không nên quên, chúng ta chính là Phi Tiên Giáo, sau lưng ta là một cự phách, cũng không phải là một mình ta. Cho ngươi mượn một câu, Phi Tiên Giáo chúng ta không phải ngươi có thể phỏng đoán.
– Ta hiểu!
Cố Tôn không tức giận, tiêu sái vừa cười vừa nói:
– Ta nghe qua tin tức nói, đồn đãi đế tử của Nhân Hiền Tiên Đế còn sống ra khỏi tiên lao, xem ra nhất mạch Chiến Thiên huynh sẽ độc bá thiên thu vạn thế.
– Ngươi hiểu là tốt rồi.
Long Chiến Thiên cũng không che dấu chút nào, lạnh lùng nói:
– Đế tử của chúng ta quay về, Cố Tôn ngươi cũng biết nó có ý nghĩa thế nào!
– Ta biết rõ.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà, Chiến Thiên huynh, không nên quên, Phi Tiên Giáo các ngươi có một ít lão đầu tử quen biết với người nọ, ta lo lắng nhất mạch của Chiến Thiên khó độc bá quyền hành, nếu bị người ta cản tay, Chiến Thiên huynh lấy cái gì độc chiếm thành quả chứ?
– Điểm này không nhọc Cố Tôn ngươi lo lắng, Phi Tiên Giáo chúng ta vạn chúng đồng tâm, ở kiếp này không có bất kỳ người nào có thể cản trở.
Chương 2454: Ân oán Cố Tôn 2
Long Chiến Thiên lạnh lùng nói:
– Cố Tôn ngươi cũng nên hiểu rõ, khi năm mạch Phi Tiên Giáo chúng ta đồng quy hiệp lực, chắc chắn vô địch trên đời. Ngươi cảm thấy bằng vào Phi Tiên Giáo chúng ta, không thể độc chiếm thành quả cuộc chiến này hay sao?
– Tốt, nếu Chiến Thiên huynh có tin tưởng như vậy, ta cũng không nói gì nữa.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Yêu cầu của Chiến Thiên huynh, ta cũng đồng ý, chỉ cần thành công, người nọ sẽ giao cho Phi Tiên Giáo các ngươi.
– Rất tốt, thành giao.
Long Chiến Thiên nhìn chằm chằm vào Cố Tôn trong chốc lát, sau đó chậm rãi nói ra:
– Bây giờ chúng ta nói chuyện dẫn người nọ xuất hiện.
– Dẫn xuất người nọ xuất hiện cũng không khó.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Không ngại cầm thành Minh Châu làm điểm đột phá, chỉ cần chọc tổ ong vò vẽ này, còn không sợ hắn xuất hiện hay sao? Đến lúc đó chỉ cần Chiến Thiên huynh làm như thế này…
Sau khi Cố Tôn và Long Chiến Thiên thương lượng thỏa đáng, lúc này mới phiêu nhiên mà đi. Đưa mắt nhìn Long Chiến Thiên rời đi, Cố Tôn cười nhạt.
Sau khi Long Chiến Thiên đã đi xa, thân ảnh Diệp Cửu Châu xuất hiện bên cạnh Cố Tôn.
– Sư tôn, Phi Tiên Giáo sẽ đọ sức trận này hay sao?
Sau khi Long Chiến Thiên đã đi, Diệp Cửu Châu chậm rãi hỏi.
– Sẽ!
Cố Tôn tươi cười, nói ra:
– Năm đó bị cưỡng ép dò xét, Phi Tiên Giáo vẫn lấy làm hổ thẹn. Hiện tại Phi Tiên Giáo đang dã tâm bừng bừng, trong Phi Tiên Giáo thế hệ trẻ cũng khí thế hừng hực, bọn họ có xu thế vấn đỉnh thiên mệnh, cho nên bọn họ mới không tiếc vi phạm lời hứa, hàng lâm hậu thế, bọn họ đã chuẩn bị làm lớn một hồi, đối với Phi Tiên Giáo mà nói, ai ngăn cản bọn họ đều phải chết.
– Nhưng thế hệ trước của Phi Tiên Giáo mới là nội tình lớn nhất của Phi Tiên Giáo, chiến tướng Tiên Đế của Phi Tiên Giáo mới là át chủ bài của bọn họ, chỉ sợ những lão tổ này không muốn trở mặt với âm nha.
Diệp Cửu Châu còn nghi vấn.
– Những chiến tướng này biết rõ mình đang đối mặt với tồn tại thế nào.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà bọn họ đã già, các đế tử Nhân Hiền Tiên Đế đã quay về, bọn họ có thể còn sống rời khỏi tiên lao, vậy ý nghĩa bọn họ đã đáng sợ tới mức khó tưởng tượng.
Nói đến đây Cố Tôn cười rất đậm, nói ra:
– Long Chiến Thiên, hắn chỉ là người tiên phong mà thôi, độc thủ sau lưng Phi Tiên Giáo còn chưa xuất hiện đâu. Năm đó hắn cưỡng ép dò xét Phi Tiên Giáo, bao nhiêu người trong Phi Tiên Giáo sợ phá gan. Bao nhiêu người sợ tới mức tự sát, ngay cả con của Nhân Hiền Tiên Đế cũng trốn vào trong tiên lao. Sự kiện này các nhi tử Nhân Hiền Tiên Đế không thoát khỏi liên quan, lúc này nhi tửNhân Hiền Tiên Đế trở về, tất nhiên sẽ báo thù.
– Nếu như đám lão tổ Phi Tiên Giáo dám đứng ra ngăn cản, trong Phi Tiên Giáo sẽ diễn ra một hồi long tranh hổ đấu, về phần là ai thắng còn khó nói, nhưng mà Phi Tiên Giáo sẽ dẫn tới tai hoạ ngập đầu, hắn sẽ ra tay tiêu diệt Phi Tiên Giáo!
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Đây không phải là thời điểm trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi hay sao? Bắt lấy hắn, lại diệt Phi Tiên Giáo, cửu giới nằm trong bàn tay của ta.
Nghe Cố Tôn nói thế, Diệp Cửu Châu trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng hắn nhẹ nhàng nói:
– Mục tiêu cả đời của sư tôn không phải là vì xưng bá cửu giới.
– Thì thế nào, không phải thì như thế nào?
Cố Tôn không thèm để ý, vừa cười vừa nói.
Diệp Cửu Châu nghiêm túc nói ra:
– Sư tôn nếu có ý xưng bá, năm đó đã đi theo tùy tùng đại nhân, cũng có thể thành tựu Tiên Đế, cần gì đối địch với đại nhân? Sư tôn đau khổ đối địch như thế, giày vò ba thế. Chẳng lẽ cũng chỉ vì bá chủ cửu giới sao? Nếu sư tôn chỉ vì cửu giới, ánh mắt quá thấp rồi, Tiên Đế còn quyến luyến cửu giới, sư tôn cũng không phải tục nhân như vậy.
– Cửu Châu, ngươi đang bất kính với sư tôn đấy.
Cố Tôn xụ mặt nói ra.
Diệp Cửu Châu cũng không có sợ hãi, hắn khom người, nói ra:
– Đệ tử chỉ nói thật mà thôi, nếu sư tôn cảm thấy đệ tử nói không đúng, giáng tội cho đệ tử là được.
Cố Tôn nhìn Diệp Cửu Châu, cuối cùng chậm rãi nói:
– Ngươi đi theo ta cả đời. Không phải ngươi thiếu nợ ta, là ta thiếu nợ ngươi. Cả đời của ta có đệ tử như ngươi, truyền đạo thụ nghiệp đã hoàn thành, ta không có gì tiếc nuối.
– Tiếc nuối duy nhất đời ta là không thể đánh bại âm nha! Trong mắt hắn ta chỉ là con kiến hôi, hắn căn bản không đặt ta vào trong mắt!
Nói đến đây, ánh mắt Cố Tôn bắn ra hung quang, lạnh lùng nói:
– Nếu như ta chỉ là con kiến hôi cũng tốt, ta sẽ làm con kiến hôi có thể phá hủy con đập lớn, cho dù là con kiến hôi cũng có ngày là tai họa lớn cho hắn…
– Hắn chỉ là phàm nhân, có thể chúa tể cửu thiên thập địa, hắn có thể bao trùm trên đầu Tiên Đế, hắn có thể tồn tại tuyên cổ, vì cái gì ta lại không thể! Ta chính là một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, chuyện hắn có thể làm được, chỉ cần cho ta đầy đủ thời gian, ta cũng có thể làm được! Thành tựu của hắn, có một ngày ta cũng hoàn thành.
Nói đến đây, thái độ của Cố Tôn kiên định, ánh mắt trở nên bén nhọn.
– Thiên phú sư tôn rất cao, là không ai bằng.
Diệp Cửu Châu nhẹ nhàng nói:
– Nhưng âm nha đại nhân có thành tựu hôm nay, hắn có thể trường tồn tuyên cổ, cũng không phải bởi vì hắn có thiên phú thế nào, mà là vì hắn có đạo tâm bất động, đạo tâm hắn kiên cố hơn kim ngọc, cho nên hắn mới có thành tựu hôm nay.
– Cửu Châu nha, nói đến đạo tâm, ngươi cũng có điểm giống hắn.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Đạo tâm, chỉ cần cho ta đầy đủ thời gian tích lũy, ta cũng làm được.
Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói, cuối cùng vẫn thở dài không nói.
– Như thế nào?
Cố Tôn nhìn ái đồ của mình, nhàn nhạt nói:
– Nếu như ngươi muốn rời đi, vi sư không trách ngươi, cả đời này ngươi đã giao ra cho sư tôn quá nhiều, nếu như ngươi không muốn làm, ta cũng không ép buộc ngươi.
– Sư tôn chính là phụ thân thân sinh của ta.
Diệp Cửu Châu từ từ nói:
– Nhưng mà ta cảm thấy sư tôn đối địch với âm nha đại nhân, thực sự lãng phí thời gian, âm nha đại nhân ban đầu cũng không ôm địch ý với sư tôn.
– Thật sự ngay từ đầu không ôm địch ý với ta?
Cố Tôn cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Nếu như hắn không ôm địch ý với ta, cũng không cần phải che giấu, hắn nắm giữ Thể Thư trong tay, hắn có truyền thể thuật cho ta sao? Hừ, nếu hắn thật sự dốc túi truyền thụ, vì sao cố ý bồi dưỡng Ngâm Thiên Tiên Đế! Hắn biết rõ ta còn có cơ hội trở thành Tiên Đế hơn cả Ngâm Thiên, nhưng hắn lại làm như không thấy…
– … Hắc, cũng bởi vì hắn cảm thấy ta trời sinh phản cốt, cho nên mới đề phòng ta, ngay cả cửa bảo khố cũng không cho ta bước vào! Hắn đã cho rằng ta trời sinh phản cốt, vậy thì tốt, ta sẽ phản cho hắn thấy, cho hắn biết ta không phải là người bởi vì một câu nói của hắn mà quyết định nhân sinh của mình! Cho dù đối địch với hắn, ta sẽ làm hắn không được như ý, làm cho hắn không vừa lòng!
Chương 2455: Sư đồ kỳ quái 1
Nói đến đây, Cố Tôn lạnh lùng hừ một tiếng.
Nghe được sư tôn nói cả buổi, Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói, nhưng hắn không biết nên nói cái gì mới tốt, cuối cùng hắn chỉ thở dài im lặng.
– Hừ, ở kiếp này hắn không thể trưởng sinh, vậy không phải hắn chết thì chính là ta vong!
Cố Tôn hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
– Đây cũng là cơ hội duy nhất ta có thể vặn ngã hắn.
– Sư tôn, ngươi muốn chiến với âm nha đại nhân đến cùng, ta không có ý kiến.
Diệp Cửu Châu trầm mặc một hồi lâu, trầm ngâm nói:
– Nhưng mà dẫn Phi Tiên Giáo vào Trấn Thiên Hải thành, một khi không tốt sẽ biến khéo thành vụng, thậm chí sẽ làm Trấn Thiên Hải thành lâm vào vạn kiếp bất phục.
– Điểm này ngươi yên tâm đi, chỉ bằng Long Chiến Thiên cũng muốn đấu với ta, hắn còn non lắm, hừ, sau lưng của hắn nếu không có độc thủ chèo chống, ta sớm muộn gì cũng diệt hắn!
Cố Tôn lạnh lùng nói, nói đến lời này, ánh mắt hắn tỏa ra sát khí đáng sợ.
Diệp Cửu Châu mở miệng nói ra:
– Nhưng sẽ biến Trấn Thiên Hải thành trở thành chiến trường, chỉ sợ sinh ra ảnh hưởng to lớn với Trấn Thiên Hải thành chúng ta.
– Thế gian khắp nơi đều là chiến trường.
Cố Tôn nhàn nhạt nói:
– Trong đại thế như thế này, không có ai có thể chỉ lo thân mình, muốn vĩnh viễn co đầu rụt cổ lo cho bản thân là không thể. Nếu thật sự như vậy, thế gian sẽ chứa Trấn Thiên Hải thành sao? Trấn Thiên Hải thành chúng ta có thể ba thế tôn vinh sao?
Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói, nhưng cuối cùng không biết nên nói thế nào cho phải.
– Cho dù ngươi muốn chỉ lo thân mình, đây là chuyện không có khả năng.
Cố Tôn nhìn ái đồ của mình, nói ra:
– Hiện tại chúng ta chưởng chấp quyền hành Trấn Thiên Hải thành, ngươi cảm thấy hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Hắn sẽ mặc chúng ta độc chiếm quyền hành Trấn Thiên Hải thành sao? Trong mắt hắn, Trấn Thiên Hải thành chỉ là tài sản riêng của hắn mà thôi, có thể để yên cho chúng ta nhúng chàm? Mặc kệ chúng ta không liên minh với Phi Tiên Giá, hắn sẽ nhổ tận gốc chúng ta, làm chúng ta tan biến khỏi thế gian này!
– Nếu chúng ta không thể không đấu với hắn, vậy chiến đi, xem ai có thể cười đến cuối cùng.
Cố Tôn tươi cười, chậm rãi nói ra:
– Người cuối cùng vẫn phải chết, cho dù là Tiên Đế cũng không thể thoát khỏi số mệnh. Nếu ta thất bại, chết thảm trong tay hắn, đây cũng không phải chuyện mất mặt gì, ngay cả Tiên Đế cũng từng chết dưới tay hắn, huống gì chúng ta…
– Nhưng nếu như ta thành công, như vậy ta sẽ là con kiến hôi cắn chết một con cự long, tương lai ta sẽ vượt qua tuyên cổ, tên tuổi của ta sẽ truyền lưu muôn đời!
Nói đến đây, Cố Tôn cười rất an bình, dường như chuyện sinh tử trong mắt hắn chỉ đơn giản như vậy.
Diệp Cửu Châu trầm mặc một hồi, hắn cuối cùng vẫn nói:
– Sư tôn, ngươi thông minh cả đời, âm nha đại nhân vẫn tính toán không bỏ sót đấy. Thứ cho đệ tử mạo muội, sư tôn và âm nha đấu một trận, chỉ sợ sư tôn không có bao nhiêu phần thắng.
Diệp Cửu Châu nói ra lời thật của bản thân, hắn vẫn dấu trong lòng không nói ra, nhưng hôm nay hắn phải nói.
Cố Tôn nhìn qua Diệp Cửu Châu, nói ra:
– Cửu Châu, trong lòng ngươi có sợ hãi, đạo tâm của ngươi không yên.
– Vâng.
Diệp Cửu Châu cũng không giấu diếm, thật thà nói:
– Âm nha đại nhân trở về, trong lòng của ta cũng sợ hãi, ta cũng không e ngại tử vong, âm nha đại nhân cho dù thanh toán ta, cũng chỉ giết ta mà thôi, dù sao ta cũng không lần đầu đối mặt tử vong, đối với ta mà nói, tử vong cũng không đáng sợ! Ta lo lắng cho sư tôn, ở kiếp này nếu sư tôn lại ra tay, nếu vẫn bại hẳn phải chết không thể nghi ngờ, kiếp này âm nha đại nhân sẽ không tha thứ cho sư tôn.
Cố Tôn trầm mặc một lát, qua thật lâu, hắn cười nói:
– Đúng, ta cũng biết, hắn sẽ giết ta. Ta làm việc đó hắn đã không bỏ qua cho ta, ta bạo lộ tọa tiêu Tiên Ma động, dẫn Đạp Không vào trong đó, ngay cả tỷ phu cũng không buông tha cho ta, huống chi là hắn!
Nói đến đây, hắn chỉ cười tiêu sái, không đặt chuyện này trong lòng.
Đồng thời, trong miệng hắn nói tỷ phu chính là Hắc Long Vương, người sáng lập Trấn Thiên Hải thành!
– Thế nhưng mà ——
Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói.
Cố Tôn nhẹ nhàng khoát khoát tay, nói ra:
– Cửu Châu, đối với vi sư mà nói tử vong cũng không đáng sợ, nếu như muốn lựa chọn, hắn nhét ta vào hải nhãn, ta tình nguyện bị hắn giết, thời gian bị nhét vào hải nhãn là thời điểm sỉ nhục lớn nhất đời ta! Cũng chỉ có tỷ phu cho rằng ta sống còn tốt hơn tử vong! Ta dám đối địch với âm nha, tử vong thì thế nào, chết trong tay tồn tại như thế cũng không phải chuyện mất mặt.
– Tỷ phu cho ta còn sống, đó bởi vì hắn đã cam đoan với tỷ tỷ của ta mà thôi, hừ, hắn cho ta còn sống, còn không phải muốn ta sống không bằng chết sao?
Cố Tôn lãnh đạm nói:
– Ta tung hoành cả đời, thiên phú vô song, lại phải sống dưới bóng mờ của âm nha, lại phải dựa vào tình cảm Hắc Long Vương để sống, đối với ta mà nói, sống như vậy có khác gì tử vong?
– Với thiên phú, thực lực và đại đạo của ta, nếu không bị âm nha trấn áp, ta đã sớm trở thành Tiên Đế, đã sớm nhảy ra khỏi cửu thiên, sớm biến thành nhân vật tuyệt thế sáng chói cổ kim!
Nói đến đây, Cố Tôn vẫn bình thản lập tức nghiến răng nghiến lợi nói một câu.
Nghe cả buổi, Diệp Cửu Châu há miệng muốn nói, nhưng cuối cùng không biết nói như thế nào, đành phải thở dài một hơi.
Từ sự kiện này, hắn không đánh giá sư phụ của mình, đối với hắn mà nói sư phụ hắn đúng cũng tốt, là sai cũng được, cuối cùng hắn vẫn đứng bên cạnh sư phụ của mình.
Đối với Diệp Cửu Châu mà nói, sư phụ giống như phụ thân thân sinh, cho tánh mạng hắn, cho hắn cuộc sống, hắn sẽ đi theo cả đời.
Cho nên đối với Diệp Cửu Châu mà nói, cho dù là lúc nào, tình huống nào, hắn sẽ đứng bên cạnh sư phụ của mình, cho dù đối địch với thiên hạ, đối địch với tồn tại khủng bố của thế gian, đối địch với độc thủ sau màn, hắn vẫn lựa chọn đứng bên cạnh sư phụ mình.
Đối với Diệp Cửu Châu mà nói, hắn cũng không sợ tử vong, nhưng hắn lại lo lắng sư tôn có một ngày sẽ thân bại danh liệt, cuối cùng thân tử đạo tiêu!
Sau khi đánh bay Long Ngạo Thiên, Lý Thất Dạ tiếp tục thăm dò Bắc Uông Dương, cuối cùng hắn đã nắm giữ từng chi tiết của đại thế Bắc Uông Dương trong lòng bàn tay của mình.
Cuối cùng dưới đại thế này, Lý Thất Dạ lật tung tám phương, mượn thế thiên địa, được nữ tử trong vải vàng chỉ điểm, Lý Thất Dạ đã đi theo đại thế.
Sau khi Lý Thất Dạ đi theo từng bước của đại thế, chậm rãi nói ra:
– Khó trách trước kia ta không có phát hiện, thì ra trong kỷ nguyên của các ngươi, các ngươi đã lưu lại lạc ấn của mình, lại trải qua thời gian tuế nguyệt đánh bóng, thương hải tang điền, tất cả đều biến hóa, những người đời sau không thể nhận ra những biến hóa như thế.
– Hừ, kỷ nguyên của chúng ta không giống như tưởng tượng của ngươi, thiên địa huyền hoàng trong vũ trụ của chúng ta…