Đế Bá Audio Podcast
Tập 486 [Chương 2426 đến Chương 2430]
❮ sautiếp ❯Chương 2426: Uy hiếp
Nghe Lý Thất Dạ tính toán, Tinh Kê không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, qua một hồi lâu, Tinh Kê mới lên tiếng:
– Quạ đen, cho dù ngươi nói đúng, cho dù chúng ta tồn kho hai trăm viên thì như thế nào?
– Là cả ổ chúng ta ăn mặc tiết kiệm nhiều thời đại tiết kiệm được, chúng ta còn không dám tiêu loạn, tiết kiệm từng viên mới có! Chúng ta tồn kho hai trăm viên, đó là do chúng ta vất vả tạo thành.
Nói đến đây, Tinh Kê trịnh trọng nói:
– Hai trăm viên tồn kho này chính là mệnh căn của chúng ta, là chỗ dựa cuối cùng của chúng ta sống sót. Nếu như nói, mệnh căn của chúng ta bị ngươi cướp đi một nửa, vậy chúng ta là tuyệt đối không đồng ý, chúng ta tuyệt đối sẽ không đáp ứng yêu cầu này.
Nói đến đây, Tinh Kê tỏa thái độ rất kiên định, không muốn cho Lý Thất Dạ một trăm viên tiên tinh.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói:
– Ta biết rõ các ngươi tích trữ tiên tinh không dễ dàng, nhưng mà ta cũng không dễ dàng, cho nên tất cả mọi người không dễ dàng, nhưng sự thật là sự thật, ta cần một trăm viên tiên tinh.
– Quạ đen, chúng ta nhiều nhất chỉ có thể cho ngươi hai mươi viên, đây đã là cực hạn của chúng ta.
Tinh Kê nói:
– Nếu như ngươi không muốn, chúng ta chia tay trong không vui.
– Ta biết rõ, quạ đen ngươi rất khó lường, không ai có thể chọc ngươi nổi, nhưng ngươi làm quá mức thì chúng ta cá chết rách lưới.
Tinh Kê lạnh giọng nói:
– Đơn đả độc đấu, chúng ta không đánh lại ngươi, nhưng không nên quên, chúng ta là một ổ. Nếu như ngươi muốn đánh, cho dù chúng ta liều cái mạng già, hao hết tất cả tồn kho cũng phải liều mạng ngươi sống ta chết với ngươi.
– Mặc dù nói chúng ta không thể giết được ngươi, nhưng mà, quạ đen, chỉ cần chúng ta buông tay đánh cuộc. Ngươi cũng không đánh thắng chúng ta, ngươi càng ngày càng tham lam, chúng ta chỉ có thể cá chết lưới rách, bày tỏ thái độ Tiên Kê tiên quáng chúng ta! Mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, ta và ngươi đều phải dựa theo ước định trước kia, nếu không tất cả mọi người không cần chơi tiếp nữa.
Nói xong lời cuối cùng, Tinh Kê sinh ra chiến ý mười phần.
– Các ngươi có thể buông tay đánh cược một lần.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Nhưng mà, hiện tại ta không có ý định thương lượng với các ngươi, ta phải có một trăm viên Tinh Kê tiên tinh, cho dù các ngươi không cho cũng phải cho, nếu không ta sẽ buông tay san bằng cái ổ của các ngươi. Ta sẽ lấy đi tất cả tiên tinh.
Thái độ của Tinh Kê rất kiên định, thái độ Lý Thất Dạ cũng vô cùng cứng rắn.
– Quạ đen, ý của ngươi chính là muốn khai chiến với chúng ta sao?
Tinh Kê nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
– Có khai chiến hay không, tất cả phải xem thái độ của các ngươi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Tóm lại, ở kiếp này các ngươi phải trả giá thật nhiều, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, ta đã giúp tinh kê tiên quáng các ngươi yên lặng nhiều năm. Hiện tại các ngươi muốn tiếp tục yên lặng, vậy phải trả tiền thôi.
– Quạ đen, không nên quên. Tiên quáng chúng ta vẫn trả tiền! Ngươi cũng mượn tiên tinh của chúng ta, nhưng lần này ngươi lại dùng chiêu sư tử ngoạm.
Tinh Kê lạnh lùng nói một câu.
– Ở kiếp này không giống, cho nên nên cần trả giá các ngươi phải trả giá.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
– Ở kiếp này ta chắc chắn sẽ tổng tiến công. Thành hay bại tất cả phải xem cuộc chiến lần này, ta phải bình định chúng thần chư đế gây phiền toái cho ta, cho nên ta cần tài nguyên, sau khi có tài nguyên dẹp yên tất cả chướng ngại, ta mới có thể toàn tâm toàn ý đánh một trận chung cực.
– Đây là việc của ngươi, không quan hệ đến chúng ta.
Tinh Kê lạnh lùng nói một câu.
– Không quan hệ đến các ngươi sao?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Tinh Kê, sự yên lặng của các ngươi là ai cho? Ở kiếp này, nếu ta đánh một trận chung cực. Mặc kệ cuối cùng thắng bại như thế nào, các ngươi sẽ có cơ hội thở một hơi. Nếu ta thắng, vậy không cần nói, cả ổ các ngươi không cần phải ở lại cái nơi tối tăm không thấy mặt trời này nữa! Cho nên các ngươi muốn đi đến con đường ánh sáng, muốn không bị lão tặc thiên nhìn chằm chằm suốt đời, các ngươi có nên trả giá thật nhiều hay không? Có nên giúp đỡ ta một chút không?
– Cho nên mới nói, ta đòi các ngươi một trăm viên tiên tinh đã rất nhân từ rồi, đây là niệm tình nghĩa chúng ta hợp tác vui vẻ lúc trước, nếu không, ta mở miệng sẽ là hai trăm viên tiên tinh!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói một câu.
Sau khi nghe Lý Thất Dạ nói chuyện, Tinh Kê trầm mặc một thời gian, cuối cùng nó lắc đầu, thái độ kiên định nói:
– Âm nha, ngươi muốn tổng quyết chiến, chúng ta rất vui mừng, cũng hy vọng ngươi có thể thành công. Nhưng mà chuyện này chúng ta sẽ không giúp ngươi…
– Không ai biết trận chiến tranh này kết thúc như thế nào, nói ích kỷ một chút, nếu tai nạn và hắc ám xuất hiện, chúng ta còn cần chút lương thực này sống qua thời gian đó! Những tồn kho này chính là mệnh căn của chúng ta, nếu như ngươi thực cần, chúng ta chỉ cho ngươi hai mươi viên, nhiều hơn nữa đều không được, chúng ta cũng cần chúng.
Nói đến đây, thái độ Tinh Kê đã thập phần kiên định, không có khả năng thương lượng tiếp.
Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, nói ra:
– Ta nói rồi, ta đến đây cũng không phải thương lượng với các ngươi, ta muốn, các ngươi không cấp cũng không được, các ngươi phải xuất ra một trăm viên tiên tinh.
Thái độ Tinh Kê cứng rắn, thái độ Lý Thất Dạ cũng không mềm yếu.
– Quạ đen, nói như vậy, ngươi muốn chiến đấu với chúng ta hay sao? Ngươi đang tuyên chiến sao?
Tinh Kê lạnh lùng nói:
– Ngươi nên nghĩ lại, tinh kê tiên quáng chúng ta cũng không phải địch nhân của ngươi, nếu như ngươi dẫn chiến hỏa lên người chúng ta, chỉ sợ đây là quyết sách sai lầm lớn nhất đời ngươi.
– Ta không phủ nhận, tinh kê tiên quáng các ngươi rất cường đại, với tư cách một trong sáu cổ tiên cựu thổ, Tiên Đế cũng không thể công phá tiên quáng của các ngươi, bằng không tiên quáng của các ngươi đã bị đoạt đi rồi. Nhưng chuyện Tiên Đế làm không được cũng không có nghĩa ta làm không được, tất cả quyết được bởi thái độ của ta, ta làm hay không, có đáng giá ta làm thế hay không. Đúng như ngươi nói, bởi vì chúng ta hợp tác vui vẻ…
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Tinh Kê, tiếp tục nói:
– Chính bởi vì hợp tác vui vẻ, lúc này ta mới nói các ngươi một câu, cho nên mới bàn bạc chuyện này ở đây, nếu không ta đã sớm xua binh đến, không nói câu nào ép các ngươi phải giao tiên tinh ra.
– Quạ đen, ngươi qua coi thường tinh kê tiên quáng chúng ta rồi, không thể không nói ngươi có binh mã khắp thiên hạ, nhưng cũng không có nghĩa ngươi có thẻ công phá tiên quáng chúng ta.
Tinh Kê lạnh lùng nói một câu.
– Không, hôm nay ta đến, không có ý định mang binh công phá tinh kê tiên quáng của các ngươi, ta chỉ là muốn cho các ngươi xem một vật, chờ các ngươi xem xong lại quyết định có giao một trăm tiên tinh cho ta hay không.
Lý Thất Dạ tươi cười nói một câu.
Hai mắt Tinh Kê tỏa ra quang mang sáng ngời, chậm rãi nói ra:
– Cái gì?
Chương 2427: Tinh kê tiên quáng thỏa hiệp 1
– Một đồ vật rất cổ lão, nó cổ lão hơn bất cứ thứ gì trên thế gian, là đồ vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Lý Thất Dạ tươi cười rất đậm, nói xong, hắn lấy tinh trụ ra, đây là tinh trụ lập tức trấn áp Khổng Tước Minh Vương khi trước!
Tinh Kê nhìn chằm chằm vào tinh trụ, lúc mới nhìn lần đầu nó không quan tâm đến, thời điểm nhìn lần thứ hai nó như gặp quỷ, sắc mặt trắng bệch, thần thái kinh hãi, lập tức lui ra sau vài bước, lông gà không còn nhiều lắm dựng đứng lên.
Tinh Kê hiện tại bị dọa sợ thật sự rồi, nó khủng hoảng nhìn thẳng vào tinh trụ trước mặt mình.
Phải biết rằng đến cấp bậc như Tinh Kê, nó là tồn tại có thể đối thoại với Tiên Đế, nhưng mà không quan tâm nó có thể nói chuyện hòa bình với Tiên Đế, hiện tại nó đã sợ hãi và nhu nhược.
Trên thực tế, không nói Tinh Kê, cho dù Tiên Đế biết rõ lai lịch tinh trụ này cũng sợ hãi không nói ra lời, thứ này quá kinh khủng, nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tinh Kê nhìn chằm chằm vào tinh trụ, mặc dù không có người nào nhìn thấy đồ vật này, nhưng lực lượng ân r chứa trong tinh trụ tuyệt đối chân thật, điểm này không cách nào lừa gạt cấp bậc như nó, cho dù ngươi muốn làm giả, lực lượng kia không thể làm giả được.
– Không có khả năng!
Lông gà Tinh Kê dựng đứng lên, nó nhìn chằm chằm vào tinh trụ thật lâu, cuối cùng không thể tưởng tượng nổi nói:
– Thứ này tuyệt đối không thể tồn tại trên thế gian, thế gian không có khả năng có vật này!
– Nó đã bày ra trước mắt ngươi.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
– Trong lòng ngươi cũng rất rõ ràng, tuy các ngươi chưa thấy qua thứ này, nhưng trong lòng đã sớm thừa nhận nó tồn tại.
– Cho dù thế gian thực tồn tại thứ này, nhưng cũng không thể bị tìm được, từ các kỷ nguyên trước đến nay, có rất nhiều người tìm kiếm nó, đã từng có tồn tại cực kỳ cổ xưa, tồn tại cường đại hơn cả chúng thần chư đế, trong các kỷ nguyên dài đằng đẳng đều tìm kiếm nó.
Tinh Kê thì thào nói.
– Trên thực tế, các ngươi lão đầu tử cũng tìm kiếm qua, đáng tiếc, không tìm được.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói.
– Nhưng mà, ta là người như thế nào? Không nên quên, Tinh Kê, ta có thể từ trên thân kẻ khác ép ra tin tức mà người khác không thể ép, nói thí dụ như ổ Tinh Kê các ngươi, lão già còn có sống kia, ta có thể ép ra không biết bao nhiêu manh mối từ bọn họ.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
– Những tin tức này các ngươi không cách nào đạt được, sau khi ta tìm hiểu tất cả manh mối, trải qua suy tính rất nhiều thời đại mới tìm ra nó.
Nói đến đây, trong lòng Lý Thất Dạ âm thầm thở dài một hơi, vì vật phẩm chung cực này, hắn tốn hao vô số tâm huyết, càng trả giá cái giá quá lớn.
– Cho dù ngươi tìm được nó, cũng không có khả năng phong ấn nó, mang nó rời đi, đây là việc không có khả năng, thứ này giết chết chư thần chúng đế không phải chuyện khó gì, ngươi không có khả năng mang nó ra ngoài!
Tinh Kê cũng không quá tin tưởng, thì thào nói.
Lý Thất Dạ nói:
– Người khác không thể, không có nghĩa là ta không thể, không nên quên, ta là âm nha, ta là Lý Thất Dạ, cho nên nó nằm trong tay của ta, đơn giản như vậy thôi.
Tinh Kê lâm vào trầm măc trong thời gian ngắn, tuy nó không muốn tin tưởng, nhưng sự thật lại bày ra trước mắt, nó không muốn tin tưởng cũng khó khăn.
Qua một hồi lâu, Tinh Kê mới hồi phục tinh thần lại, nói ra:
– Âm nha, ngươi cũng nên biết, thứ này chỉ có một kiện trên thế gian, nếu như nó không còn, thế gian cũng không còn.
– Ta biết rõ, cho dù dùng nó giết chúng thần chư đế cũng lãng phí, chỉ có đến trận chiến cuối cùng mới đáng dùng nó, đương nhiên, không đến mức không được, ta cũng không dùng đến nó.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Ta lấy nó ra, chính là nói với Tinh Kê ngươi một tin tức, ta cho tinh kê tiên quáng các ngươi một tín hiệu.
– Ngay cả vật này ta cũng có thể đoạt vào trong tay, ngươi cảm thấy thế gian còn có gì mà ta không thể làm được chứ?
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Ngươi cho rằng ta chỉ phô trương thanh thế sao? Ngươi cho rằng ta cũng chỉ có chút thủ đoạn như vậy sao, ngươi cho rằng ta chỉ biết mang Tiên Đế đến chiến tranh sao?
– Nói một cách thẳng thắn, hiện tại sẽ không có Tiên Đế làm chỗ dựa cho ta, nếu như ta thực quyết tâm muốn san bằng tinh kê tiên quáng các ngươi, xin tin tưởng ta, mặc kệ hao tổn bao nhiêu tài nguyên, ta cũng có thể san bằng tinh kê tiên quáng các ngươi! Chuyện mà ta quyết định làm, không có gì làm không được, ta còn có thể sống sót trong trận chiến cuối cùng, ngươi cảm thấy ta còn sợ ai sao? Đối với ta mà nói, bất kể là tồn tại cường đại cỡ nào, chỉ cần ta nguyện ý, ta đều có thể tiêu diệt, chỉ là cái giá lớn hay nhỏ mà thôi.
Lý Thất Dạ nói cả buổi, Tinh Kê trầm mặc, nó không muốn lên tiếng, âm nha không phải thế hệ hư danh nói chơi, hắn là người nói được làm được, hắn quyết định đi làm, vậy tuyệt đối sẽ thành công, đây cũng là nguyên nhân vì sao nhiều người sợ hãi hắn như vậy.
Trong mắt một ít lão bất tử, âm nha chính là tiểu cường vĩnh viễn bất bại, cho dù hắn hiện tại bại, bị người ta đánh tan, nhưng có một ngày nào đó, hắn sẽ ngốc đầu trở lại, hắn sẽ quét sạch địch nhân! Đây là điểm đáng sợ nhất của âm nha, đạo tâm của hắn quá kiên định, hắn có thể chịu được tất cả thất bại, sau khi thất bại là có thể ngóc đầu trở lại.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào Tinh Kê, từ từ nói:
– Cho nên hiện tại thỉnh ngươi xem rõ ràng, xem cẩn thận một chút, đồ vật chung cực trong tay ta, ngươi cảm thấy nó có đáng giá một trăm viên tiên tinh hay không?
– Ngươi đang lừa bịp tống tiền sao?
Tinh Kê bất đắc dĩ, nhìn qua Lý Thất Dạ nói ra.
– Ngươi có thể cho rằng là thế, các ngươi cũng có thể cho rằng không phải.
Lý Thất Dạ nói:
– Đương nhiên, nếu như các ngươi cảm thấy ta là bằng hữu, hoặc là đồng bọn hợp tác với nhau, như vậy không nên nói là lừa bịp tống tiền.
– Đây gọi là đầu tư, một đầu tư đáng làm.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
– Bất kể nói thế nào, ta sẽ đánh trận chiến cuối cùng, sẽ tranh thủ thời cơ khó có được cho tinh kê tiên quáng các ngươi, đối với các ngươi mà nói, đây là cơ hội được thở dốc.
– Hừ, nếu như ngươi chiến bại, vậy ý nghĩa hắc ám bao phủ tất cả! Hoặc là, thế gian sẽ không còn tồn tại!
Tinh Kê hừ một tiếng nói ra.
– Thì thế nào?
Lý Thất Dạ chỉ tươi cười tùy ý, nói ra:
– Từ khi các ngươi trốn ở nơi này, cũng chưa từng nhìn thấy mặt trời, hắc ám lại bao phủ thì thế nào chứ? Tối đa cũng chỉ kéo dài một chút thời gian mà thôi. Sau khi hắc ám qua đi, trăm phế đãi hưng, các ngươi sẽ thở một chút, nói không chừng tiên quáng các ngươi sẽ bội thu đấy.
– Các ngươi nên cầu nguyện cho ta, cầu nguyện ta chiến thắng, nếu như ta thắng, các ngươi sẽ nghênh đón ánh rạng đông, các ngươi có thể lại thấy ánh mặt trời, đây là chuyện tốt cỡ nào.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Chương 2428: Tinh kê tiên quáng thỏa hiệp 2
– Có trời mới biết, cho đến nay chưa từng có người nào thành công.
Tinh Kê đành phải nói ra:
– Mỗi một kỷ nguyên, bao nhiêu người trải qua chuyện như vậy, nhưng mà kết quả cuối cùng như thế nào? Kết cục quá thảm, không cần ta nói cũng biết.
– Vậy ngươi đợi là được, ta tin tưởng ngươi có thể sống đến ngày đó.
Lý Thất Dạ tùy ý nói:
– Ngươi có thể nhìn ta chết, hoặc ta còn sống. Chúc mừng ngươi, ngươi nói không chừng sẽ nhìn thấy kỳ tích chưa từng có từ trước đến nay.
Tinh Kê trầm mặc thật lâu, cuối cùng hít một hơi, ngẩng đầu lên, nhìn qua Lý Thất Dạ, trịnh trọng nói:
– Âm nha, một trăm viên này ta đáp ứng ngươi, nhưng chuyện này không phải ta có thể quyết định, ta phải thương lượng với mọi người!
– Ta tin tưởng ngươi có thể thuyết phục chúng, ngươi nói chuyện vẫn có sức thuyết phục, không phải sao?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ngươi lúc trước không phải đã thuyết phục chúng đầu tư lên ta sao? Mỗi lần ta đến mượn tiên tinh, chẳng phải tất cả đều thuận lợi hay sao? Ta tin tưởng, lúc này sẽ không thành vấn đề, ta chờ tin tức tốt từ ngươi.
Tinh Kê hừ một tiếng, không muốn nói cái gì, xoay người tiến vào trong hang động tối tăm, biến mất trong hang động.
Trên thực tế, đúng như Lý Thất Dạ đã nói, chúng không có lựa chọn khác, hoặc là cho Lý Thất Dạ một trăm viên tiên tinh, hoặc là khai chiến. Trước kia có lẽ chúng còn có lực lượng khai chiến, cho dù bọn chúng không thể đánh bại âm nha, nhưng mà chúng tự tin có thể bảo trụ tiên quáng.
Nhưng lúc này đã khác, thời điểm nhìn thấy đồ vật chung cực kia, Tinh Kê đã hiểu, quyền chủ động nắm giữ trong tay âm nha, không phải là chúng.
Đúng như lời âm nha đã nói, ngay cả đồ vật chung cực này âm nha cũng có thể chiếm được, thế gian còn có đồ vật gì hắn không chiếm được? Hiện tại, cho dù âm nha giao dịch với chúng, chúng cũng không biết âm nha nắm giữ tài nguyên gì, có được thủ đoạn như thế nào.
Thời gian không ngừng trôi qua, trong hang động sâu không thấy đáy hoàn toàn yên tĩnh, không có tiếng động gì sinh ra, dường như bên trong vô cùng tĩnh mịch.
Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy, hắn lẳng lặng chờ đợi, hắn rất kiên nhẫn, trên thực tế hắn tin tưởng mười phần, lực lượng mười phần, bằng không hắn cũng không đến đây, hắn cũng không mở miệng đòi một tră viên tiên tinh.
Qua thật lâu, rốt cuộc Tinh Kê xuất hiện trong tầm mắt Lý Thất Dạ, lúc này trên nách Tinh Kê kẹp một cái rương vô cùng cổ xưa.
Sau khi đi ra, đứng ở cửa động, Tinh Kê nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:
– Quạ đen, ngươi thắng, chúng ta đồng ý cho ngươi một trăm viên tiên tinh.
Tin tức này, Lý Thất Dạ không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn cười tùy ý, nói:
– Ngươi đến bây giờ vẫn như thế, chưởng chấp đại cục, thấy rõ đại thế, trong ổ các ngươi không có bao nhiêu người nào ưu tú hơn ngươi cả.
– Hừ, âm nha, ít tâng bốc ta, lần này là ngoại lệ, là ngoại lệ duy nhất, hiện tại ngươi cầm lấy tiên tinh, chúng ta hy vọng trước mười thời đại ngươi sẽ không xuất hiện tại nơi này.
Tinh Kê thập phần bất mãn.
Mặc dù nói bị Lý Thất Dạ cướp nhiều tiên tinh, tinh kê tiên quáng hết sức bất mãn, nhưng chúng cuối cùng vẫn nhượng bộ, chúng cuối cùng vẫn thỏa hiệp, vẫn nhất trí thông qua, giao một trăm tiên tinh cho Lý Thất Dạ.
– Nói như vậy, các ngươi vẫn tiếp tục muốn hợp tác với ta? Ước định năm đó vẫn hữu hiệu?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Không nên quên, ngươi trước kia ngươi đến đây mượn tiên tinh không phải một lần!
Tinh Kê xụ mặt, lạnh lùng nói.
Tinh Kê nói như vậy chính là thừa nhận lời của Lý Thất Dạ, tinh kê tiên quáng vẫn lựa chọn tiếp tục hợp tác với Lý Thất Dạ, tuân theo ước định trước kia. Tuy tinh kê tiên quáng chúng hiện giờ bị Lý Thất Dạ lấy đi rất nhiều, nhưng chúng vẫn lựa chọn hợp tác.
– Ta không quên.
Lý Thất Dạ cũng vừa cười vừa nói:
– Cũng không nên quên, các ngươi có thể hưởng thụ an bình như hiện tại, cũng là ta ra sức. Ta thiếu nợ tiên tinh các ngươi, mà các ngươi cũng có được an toàn từ ta, mọi người vẫn thiếu nợ nhau.
Tinh Kê trầm mặc không tiếp lời, đây là nguyên nhân chúng lựa chọn hợp tác với âm nha, bởi vì an toàn như thế người khác không thể cho, dù là Tiên Đế cũng không được, nhưng mà âm nha có thể cho được! Điểm này cũng chỉ có âm nha hiểu rõ, người khác dù cường đại thế nào cũng không làm được.
– Hiện tại tiên tinh thuộc về ngươi, hy vọng ngươi có thể san bằng tất cả địch nhân.
Tinh Kê trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn giao cái rương cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ thò tay tiếp cái rương, nhưng chưa cầm vào tay, đột nhiên Tinh Kê kéo về, nó nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ không nói lời nào.
– Như thế nào?
Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy, nhìn qua Tinh Kê, nói ra:
– Ta tin tưởng các ngươi là sẽ không hối hận.
– Quạ đen chết tiệt, ngươi đã đáp ứng ta.
Tinh Kê nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ thật lâu, chậm rãi nói ra:
– Năm đó ngươi đã đáp ứng ta tìm mấy gia hỏa kia quay về! Ngươi vẫn chưa thực hiện nghĩa vụ này đấy.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào Tinh Kê, không nhanh không chậm, hắn cười nhạt sau đó nói:
– Gà rừng, ngươi muốn tin tức thế nào?
Lần này đến phiên Tinh Kê trầm mặc, nó há miệng muốn nói, nhưng nó không nói ra lời.
– Ngươi không muốn nói ra, ta sẽ nói giúp ngươi.
Lý Thất Dạ nói:
– Gà rừng, ngươi là tồn tại thế nào? Ngươi cả ngày thủ tại chỗ này! Cho dù thời điểm lão hổ ngủ ngáy, nhưng, gà rừng, ngươi là lão hổ đang ngủ này, nhưng đám gia hỏa kia có thể chạy qua bên cạnh khi ngươi đang ngủ, ngươi không biết sao? Ta không cho rằng có thể đâu.
Tinh Kê trầm mặc, cuối cùng nó lạnh lùng nói:
– Ta chỉ muốn nghe xem một ít tin tức, cứ như vậy, quạ đen chết tiệt, đây là đáp án ngươi đáp ứng ta.
– Được rồi, nếu ngươi muốn biết, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết hai tin tức.
Lý Thất Dạ nói:
– Một, chúng cải biến, cho dù lão tặc thiên có mắt cũng không liên lụy vào việc này; hai, ta chỉ có thể nói, chúng còn sống, vậy thôi.
Tinh Kê trầm mặc trong chốc lát, nó cuối cùng thở dài một hơi, không muốn nói thêm gì nữa.
Tại Bắc Uông Dương, một khu vực không có ai biế, sương mù lượn lờ, cây xanh bao phủ, lúc này có một thanh niên đi tới, thiên tư vô song, hắn bước vào khu vực này, sương mù bị thổi tan.
Tiên khí bao phủ quanh người thanh niên, hắn có phong thái tuyệt thế, làm cho người nào gặp cũng sinh ra cảm giác cúng bái, tựa như hắn là còn trẻ Tiên Đế, vô số người gặp đều chịu kính sợ.
Thời điểm thanh niên này bước vào khu vực này, mặt đất chấn động dữ dội, âm thanh đại đạo vang lên không dứt bên tai, xuất hiện dị tượng như thế, có thể nghĩ thanh niên đáng sợ cỡ nào, cường đại ra sao.
Long Ngạo Thiên, đây là cái tên đầy truyền kỳ, là tồn tại vô cùng cao quý, được người ta gọi là đế tử.
Long Ngạo Thiên bước vào nơi này, hắn dừng bước, nhìn qua một thân cây, dưới táng cây có một nam tử đang ngồi, nam tử này tuổi khá lớn, tuy tóc vẫn đen nhánh, nhưng hắn cho người ta cảm giác gần đất xa trời, dường như hắn là hoàng hôn xế chiều, tia sáng cuối cùng có thể biến mất bất cứ khi nào.
Chương 2429: Cố Tôn
Nam tửi già nua mặc áo xám, ngồi tùy ý dưới táng cây, phong độ tư thái không lộ ra, thân ảnh vô cùng bình thường.
– Cố Tôn tiền bối!
Tuy nam tử này không lộ uy danh, nhưng Long Ngạo Thiên vẫn gọi một tiếng tiền bối, phải biết rằng Long Ngạo Thiên là đế tử đương thời, có thể được hắn gọi một tiếng tiền bối rất là không dễ dàng.
Cố Tôn, một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, người cầm quyền trong bóng tối tại Trấn Thiên Hải thành, thanh danh của hắn không phải đặc biệt hiển hách, nhưng người biết việc chân chính đều hiểu hắn là kẻ cực kỳ đáng sợ.
– Đế tử đường xa đến đây, không thể tiếp đón từ xa, thật thất lễ.
Cố Tôn vẫn ngồi tùy ý tại chỗ, hắn nói thất lễ nhưng lại không có ý đứng lên nghênh đón.
Ánh mắt Long Ngạo Thiên nhìn thẳng vào Cố Tôn, ánh mắt của hắn diễn hóa vạn pháp, xuyên thấu âm dương, giống như muốn nhìn thấu Cố Tôn.
Cố Tôn vẫn ngồi ở đó, không quan tâm đến, bất kể ánh mắt Long Ngạo Thiên đáng sợ cỡ nào, hắn vẫn không bị ảnh hưởng, dường như tất cả đều bình thường mà thôi.
– Quan hệ thông gia lần này, là đích thân tiền bối đã đáp ứng. Trấn Thiên Hải thành cũng nên giúp sức một chút mới được.
Long Ngạo Thiên từ từ nói:
– Nhưng mà, Cố Tôn tiền bối, hiện tại thành chủ quý thành lại hối hận vì việc này, mà tiền bối lại khoanh tay đứng nhìn! Đây cũng không phải là ước định giữa tiền bối và Phi Tiên Giáo chúng ta.
– Chuyện đám hỏi không phải ta đổi ý, cũng không phải Trấn Thiên Hải thành ta không tuân thủ hứa hẹn.
Cố Tôn lắc đầu, nói ra:
– Họa này xuất phát trên người Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ có ý vấn đỉnh thiên mệnh. Hắn cố ý là địch với ngươi, hắn mượn việc này đả kích đạo tâm của ngươi, đạo tâm ngươi sinh ra dao động sẽ thành toàn con đường Tiên Đế của hắn.
– Đạo tâm của ta không dễ dàng dao động như thế đâu!
Long Ngạo Thiên nói ra:
– Nhưng lần này tiền bối khoanh tay đứng nhìn, thật sự khiến người khác suy nghĩ, không biết Trấn Thiên Hải thành có câu trả lời làm ta thỏa mãn hay không.
Long Ngạo Thiên đến đây có ý vấn tội, người khác không dám nói chuyện như thế trước mặt Cố Tôn, mà Long Ngạo Thiên lại dám, hắn tu tập thần thông ngũ đế, tiên thể đại thành, hắn sợ ai chứ? Huống chi phía sau hắn còn có Phi Tiên Giáo vô địch, có thể nói hắn không sợ bất cứ kẻ nào trên thế gian.
Hắn có thể gọi Cố Tôn một tiếng “Tiền bối “, đó là cho đủ mặt mũi rồi.
Sau khi nghe Long Ngạo Thiên chất vấn mình. Cố Tôn cũng không tức giận, hắn vừa cười vừa nói:
– Ta ra tay cũng không có quá nhiều ý nghĩa, cơ hội nên lưu lại cho đế tử ngươi. Lý Thất Dạ có uy danh quá lớn, như mặt trời ban trưa, chính là người đứng đầu trong quá trình vấn đỉnh thiên mệnh. Nếu đế tử thắng hắn, trảm đầu của hắn, chắc chắn sẽ không có người nào trong Nhân Hoàng Giới tranh phong với ngươi, đế tử sẽ có vinh quang không ai bằng…
– Đối với đế tử mà nói, con đường đi thông Tiên Đế rất bằng phẳng. Lý Thất Dạ chỉ là bộ xương khô trên con đường này mà thôi. Đến lúc đó, đế tử chắc chắn sẽ ôm mỹ nhân quay về. Được người trong thiên hạ cúng bái, được cửu giới khen ngợi, đây là cơ hội rất tốt, nếu ta ra tay, ta sẽ đoạt danh tiếng của đế tử, cho dù ta đánh thắng Lý Thất Dạ, cũng bị người ta lấy lớn hiếp nhỏ mà thôi.
Cố Tôn nói rất êm tai, nói rất nhịp nhàng ăn khớp, hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Long Ngạo Thiên chỉ hừ nhẹ một tiếng, nghe Cố Tôn nói như thế nhưng không thể phản bác, Cố Tôn nói có lý.
– Nếu Cố Tôn tiền bối nói như vậy, đây là ta thô lỗ càn rỡ.
Long Ngạo Thiên nói ra:
– Nhưng không biết Thúy Ngưng cô nương có ý gì? Tại sao đi theo Lý Thất Dạ.
– Chuyện này đế tử không cần lo lắng, thành chủ đã quay về Trấn Thiên Hải thành.
Cố Tôn chậm chạp nói:
– Chuyện đám hỏi hai nhà sẽ diễn ra, đế tử không cần quan tâm. Đế tử nên làm là đánh bại Lý Thất Dạ, chém đầu của hắn, sớm ngày chịu tải thiên mệnh, leo lên vị trí Tiên Đế, đây mới là chính đồ.
– Mượn lời tiền bối, ta sẽ không quan tâm việc này.
Long Ngạo Thiên vô cùng tin tưởng, mười phần tự tin nói:
– Tuy Lý Thất Dạ có hung danh hiển hách, khí diễm trùng thiên, nhưng chỉ cần gặp hắn, ta sẽ trảm đầu chó của hắn, dùng máu của hắn tế bái huynh đệ Phi Tiên Giáo chết đi.
Việc này không trách Long Ngạo Thiên tự tin, tin tưởng mười phần, đại đạo của hắn đã viên mãn, tụ tập thần thông ngũ đế, tiên thể đại thành, hiện tại hắn chỉ kém chịu tải thiên mệnh, đối với hắn mà nói, cửu thiên thập địa, người trẻ tuổi có ai là đối thủ của hắn chứ?
Long Ngạo Thiên xem ra, không quản đệ nhất hung nhân càn quấy, chém Lý Thất Dạ dưới đao của mình chỉ là việc sớm muộn mà thôi.
– Không thể khinh địch.
Cố Tôn chậm rãi nói ra:
– Dùng lực lượng đế tử muốn chém Lý Thất Dạ không phải việc gì khó, nhưng sau lưng Lý Thất Dạ có cự phách làm chỗ dựa, phía sau hắn có tiên thể đại thành Thiên Đạo viện, Cổ Triêu công chúa, thực lực đứng sau lưng hắn khá mạnh, không thể xem thường.
– Tiên thể đại thành mà thôi, không có gì!
Long Ngạo Thiên tự tin nói:
– Thế gian cũng không phải chỉ có một tiên thể đại thành, tiên thể đại thành trong Thiên Đạo viện không xuất đầu thì thôi, nếu muốn can thiệp vào việc Lý Thất Dạ, ta sẽ chém hết!
Trong đương thời, người dám xem thường tiên thể đại thành không nhiều, Long Ngạo Thiên là một người trong số đó, hắn cũng có tiên thể đại thành, hắn tu tập thần thông ngũ đế, thiên tư vô song, có thể khiêu chiến bất cứ người nào dưới Tiên Đế.
Trên thực tế, Long Ngạo Thiên có tự tin như vậy cũng không phải do hắn cuồng ngạo, từ khi hắn xuất đạo đến nay khó bại một lần, hắn từng trảm Thần Hoàng, ngạo thị quần hùng, không người có thể địch!
– Đế tử không thể chủ quan, thành tựu hôm nay của đế tử là vô song.
Cố Tôn nói ra:
– Nhưng lão phu nói trước, hảo hán song quyền khó bốn tay, đế tử cũng nên đề phòng việc này, đế tử nên thỉnh lão tổ ra tay hộ đạo cho mình, nếu không thể bình định chướng ngại, sao có thể trở thành Tiên Đế, làm sao ôm mỹ nhân quay về đây?
– Chuyện này Cố Tôn tiền bối yên tâm, Long tổ sẽ hộ đạo cho ta, thời điểm cần thiết Long tổ sẽ xuất thế, chắc chắn sẽ san bằng Thiên Đạo viện!
Long Ngạo Thiên kiên định nói:
– Ai dám là địch với ta, ai dám đối địch vói Phi Tiên Giáo đều giết không tha.
– Vậy mới đúng.
Cố Tôn cũng gật đầu, nói ra:
– Đế tử vô song, nếu có Long tổ ra tay, thế gian có ai dám ngăn cản con đường Tiên Đế của ngươi, ở kiếp này đế tử có mục đích rõ ràng, tất thành Tiên Đế, Phi Tiên Giáo cũng biến thành truyền thừa lục đế.
– Chuyện Lý Thất Dạ không cần tiền bối phí sức.
Long Ngạo Thiên chậm rãi nói ra:
– Nhưng có một chuyện tiền bối không thể khoanh tay đứng nhìn, ta và ngươi hai phái liên minh với nhau, cùng hưởng lợi ích.
– Không biết là chuyện gì?”
Cố Tôn thập phần sảng khoái, nói ra:
– Chỉ cần đế tử có điểm nào cần chúng ta, Trấn Thiên Hải thành không dám từ chối, sẽ ra sức khuyển mã cho ngài.
Chương 2430: Mộc Trác Yêu thành 1
– Trấn Thiên Hải thành là địa chủ Bắc Uông Dương, hiện tại một ít tàn binh Yêu tộc, quái vật biển trốn vào biển sâu, cho nên ta cần Cố Tôn tiền bối phái người dẫn đường cho ta, đuổi đám tàn binh bại tướng này ra ngoài, ta muốn đích thân tiêu diệt toàn bộ! Ta chắc chắn sẽ trùng kiến đế cơ không thể rung chuyển tại Bắc Uông Dương!
Nói đến đây, hai mắt Long Ngạo Thiên tỏa sáng, khí thế bức người.
– Thì ra là chuyện này.
Cố Tôn vừa cười vừa nói:
– Việc nhỏ này xin đế tử yên tâm, chỉ cần đế tử ra lệnh một tiếng, Trấn Thiên Hải thành sẽ ra sức khuyển mã. Hiện tại Yêu tộc, quái vật biển chưa đủ thành đạo, bọn chúng bị đế tử giết quân lính tan rã, bọn chúng sớm nghe danh đế tử là sợ mất mật, bọn chúng đang sống tạm dưới thần uy của ngài mà thôi.
Có thể được Cố Tôn khen ngợi như vậy, điều này cũng làm Long Ngạo Thiên thập phần hưởng thụ, trên đời này có vô số người tán thưởng hắn, những những lời ca ngợi này hắn không đặt trong lòng, nhưng mà người như Cố Tôn thì khác.
Cố Tôn chính là một trong thập đại thiên tài tuyên cổ, tạo hóa của hắn không ai sánh bằng, ngay cả Cố Tôn cũng khen ngợi hắn, đây là vinh quang lớn cỡ nào.
– Vậy thì tốt, ta chờ tin tức Cố Tôn tiền bối.
Long Ngạo Thiên gật gật đầu, hắn vốn hưng sư vấn tội đến đây, lại thỏa mãn hưng phấn quay về.
Sau khi Long Ngạo Thiên rời đi, một nam tử khôi ngô xuất hiện trước mặt Cố Tôn, hán tử kia kia nhìn qua tuổi không quá già, nhưng mà chòm râu bạc lại khiến người ta chú ý đến.
Người này chính là đệ tử Cố Tôn, là Diệp Cửu Châu vô cùng trung thành với Cố Tôn.
– Cửu Châu, ngươi phái mấy lão nhân đi dẫn đường cho hắn, đuổi những quái vật biển trốn trong rãnh biển ra ngoài cho hắn chém giết một hồi, như vậy cũng thỏa mãn lòng hư vinh của hắn.
Cố Tôn phân phó Diệp Cửu Châu.
– Sư tôn yên tâm, ta sẽ phái lão nhân quen thuộc rãnh biển dẫn đường cho Long đế tử.
Diệp Cửu Châu cung kính nói.
Cố Tôn chỉ cười cười, đối với hắn mà nói đây chỉ là quân cờ trong tay, Phi Tiên Giáo muốn thoát thân ra khỏi phong ba lần này là chuyện không thể xảy ra.
– Sư tôn, thành chủ đã trở về, nàng đã mở Hắc Long sảnh, thả các lão tổ ra.
Diệp Cửu Châu mang chuyện xảy ra trong Trấn Thiên Hải thành báo cáo Cố Tôn.
– Ta biết rồi.
Cố Tôn gật gật đầu, hắn một cũng không ngoài ý, thậm chí có thể nói, tất cả nằm trong dự liệu của hắn.
Diệp Cửu Châu do dự một lát, nói:
– Bọn họ nên xử lý như thế nào? Là lưu, hay là thả?
– Cứ mặc bọn họ đi, bọn họ muốn lưu thì lưu, muốn đi thì đi.
Cố Tôn không sao cả, nói ra:
– Bọn họ chỉ là mồi nhử mà thôi, nếu cá lớn đã xuất hiện, mồi câu có cũng được, không có cũng không sao.
– Đồ nhi hiểu rồi.
Diệp Cửu Châu gật đầu, nói ra.
– Sẽ rất náo nhiệt!
Cố Tôn tươi cười, nói ra:
– Lúc này không biết có bao nhiêu lão đầu tử của Phi Tiên Giáo sẽ xuất quan, có bao nhiêu lão bất tử sẽ tham gia náo nhiệt lần này, ta hy vọng Phi Tiên Giáo sẽ dốc toàn bộ lực lượng.
– Phi Tiên Giáo sẽ mắc lừa sao?
Diệp Cửu Châu lo lắng nói:
– Phi Tiên Giáo vẫn có tồn tại nhận biết người kia.
– Sẽ!
Cố Tôn đã tính trước, nói ra:
– Thừa dịp đám lão đầu còn đang nằm đó, chúng ta nên quấy cho đục nước mới tốt, đến tình trạng Phi Tiên Giáo muốn thoát thân cũng không được.
– Chỉ sợ Phi Tiên Giáo sẽ chịu thua như năm đó, nếu Phi Tiên Giáo chịu thua, nói không chừng sẽ tránh được một kiếp.
Diệp Cửu Châu nói ra.
– Không, thời đại không giống.
Cố Tôn lắc đầu, nói ra:
– Năm đó đám lão đầu tử biết rõ mình đối mặt với ai, huống chi bọn họ đối mặt là dạng tồn tại gì? Thiên Lý Tiên Đế, Hắc Long Vương, có hai cự phách đứng trước mặt mình, Phi Tiên Giáo muốn không phục cũng không được!
– Nhưng bây giờ đã khác rồi, lão đầu tử Phi Tiên Giáo biết rõ hắn tồn tại, nhưng đám thanh niên mới lớn lại không biết hắn là ai, cho dù bọn họ nghe qua một ít truyền thuyết, chỉ sợ trong lòng sẽ không quan tâm đến.
Nói đến đây Cố Tôn cười rát đậm, nói ra:
– Đặc biệt là Long tổ, hắn đã sớm hận không thể xuất thế ngay lập tức, hận không thể thi triển thân thủ của mình. Năm đó, Long tổ là tuyệt thế thiên tài, tuổi còn trẻ đã tu luyện tiên thể đại thành, hắn vốn phải vào đời ma luyện, dùng chịu tải thiên mệnh, trở thành Tiên Đế…
-… Nhưng, hắn lại sinh không gặp thời, Phi Tiên Giáo phong bế sơn môn, bỏ qua thời cơ hắn trở thành Tiên Đế, đây là việc hắn vẫn canh cánh trong lòng. Hiện tại Phi Tiên Giáo đang được Nhân Hiền Tiên Đế nhất mạch lãnh đạo, huống chi đứng đầu đám thanh niên là Long tổ, hắn có dã tâm bừng bừng, hận không thể đại chiến thiên hạ, nhất thống cửu giới!
– Ngươi cảm thấy phái thanh niên thời đại mới như Long tổ sẽ dễ dàng thỏa hiệp hay sao? Bọn họ có đầy đủ lực lượng, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ đặt một truyền thuyết trong lòng mình sao? Bọn họ sẽ cho rằng truyền thuyết là dùng để đánh nát, chỉ có đánh nát truyền thuyết, chính bọn họ sẽ trở thành truyền thuyết!
Nói xong lời cuối cùng, Cố Tôn cười rộ lên.
Nghe được sư tôn nói cả buổi, Diệp Cửu Châu thở dài trong lòng, hắn lại nói:
– Sư tôn, Phi Tiên Giáo có thể thắng không?
– Không thể ——
Cố Tôn lắc đầu, nói ra:
– Phi Tiên Giáo năm vị Tiên Đế, trong đó hai người xuất thân từ bọn họ, hắn muốn công phá Phi Tiên Giáo, chỉ sợ trong tay hắn có thẻ đánh bạc mà Phi Tiên Giáo không có.
– Vậy sư tôn thì sao?
Đón lấy, Diệp Cửu Châu không khỏi nhẹ nhàng mà hỏi.
Cố Tôn trầm mặc một chút, sau đó ánh mắt của hắn sáng lên, ánh mắt đó sắc bén có thể xé rách cả thế giới. Chỉ một lát sau hắn thu hồi ánh mắt, nhìn qua Diệp Cửu Châu, nói ra:
– Cửu Châu, nếu như ngươi sợ hãi, vậy rời đi đi, ta không trách ngươi, bao nhiêu năm qua đi, sợ hãi người đó không chỉ có mình ngươi, ngay cả Tiên Đế đều kiêng kị hắn, chớ nói chi là những người khác.
– Không ——Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Diệp Cửu Châu lắc đầu nói ra:
– Sư tôn, đồ nhi biết đang đối địch với ai, chỉ cần sư tôn không buông tay, đồ nhi sẽ không buông tay, mạng của đồ nhi là của sư tôn.
– Đáng tiếc ngươi sinh sai thời đại, bằng không ngươi sẽ có cơ hội trở thành Tiên Đế.
Cố Tôn thở dài một hơi, lắc đầu nói ra.
Diệp Cửu Châu không lên tiếng nữa, hắn hiểu mình đang đối địch với kẻ nào, nhưng, mặc kệ đối địch với ai, hắn sẽ lựa chọn đứng bên cạnh sư phụ, cho dù phải chết hắn cũng không hối hận.
Mộc Trác Yêu thành, đây là đại truyền thừa trong Bắc Uông Dương, nó có thể nói là môn phái đứng hàng đầu trong Bắc Uông Dương.
Mộc Trác Yêu thành, nó vô cùng nguy nga, tường thành cao ngàn trượng, thành dài vạn dặm, cả tòa yêu thành phòng thủ kiên cố, nó giống như tự thành thiên địa, là một thánh thành cổ xưa trong Bắc Uông Dương, nó chính là thánh thành trong suy nghĩ của Yêu tộc.
Mộc Trác Yêu thành, nơi này có ngàn vạn con dân, cả tòa yêu thành thập phần phồn vinh, thập phần hưng thịnh, Mộc Trác Yêu thành truyền thừa nhiều thời đại nhưng rất phồn vinh, vẫn hưng thịnh, không thể không nói, bọn họ truyền thừa có phương pháp.