Đế Bá Audio Podcast
Tập 484 [Chương 2416 đến Chương 2420]
❮ sautiếp ❯Chương 2416: Mộng long vương
Hiện tại mọi người đều biết, đệ nhất hung nhân đã tư định chung thân với Trấn Thiên thần nữ tại Thiên Đạo viện, tin tức này là thật hay giả không trọng yếu, trọng yếu là, Trấn Thiên thần nữ sắp gả cho Long Ngạo Thiên, hết lần này tới lần khác thời điểm Phi Tiên Giáo kết quan hệ thông gia với Trấn Thiên Hải thành, đệ nhất hung nhân lại chen một chân vào.
Phát sinh chuyện như vậy là đủ, chỉ cần đệ nhất hung nhân còn sống, đây sẽ là nhân tố đả kích thanh danh và uy phong của Phi Tiên Giáo, sẽ sinh ra rất nhiều ảnh hưởng không tốt.
– Đệ nhất hung nhân nha, chỉ sợ trên thế gian cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới ép Phi Tiên Giáo nhượng bộ.
Có người thì thào nói.
Hiện tại, một đệ tử Phi Tiên Giáo dẫn đường cho Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chỉ tươi cười, hắn mang theo Khổng Tước Minh Vương tiến vào vùng biển của Phi Tiên Giáo.
Đối với bất cứ kẻ nào mà nói, nơi trú quân của Phi Tiên Giáo là khu vực đầm rồng hang hổ, bất luận kẻ nào muốn đối địch với Phi Tiên Giáo, bước vào nơi trú quân của Phi Tiên Giáo sẽ bị vây công chém giết, nhưng đệ nhất hung nhân hoàn toàn không quan tâm, bộ dáng vô cùng tự tin, cho dù là kẻ nào cũng phải kính nể.
So sánh với Lý Thất Dạ thư giãn thích ý, ngược lại Phi Tiên Giáo đã bày ra trận địa nghênh địch, bất cứ đệ tử nào của Phi Tiên Giáo cũng không dám thư giãn, bọn họ đều mặc áo giáp, cầm binh khí, thủ vững cương vị chuẩn bị chiến đấu.
Điều này không thể trách đệ tử Phi Tiên Giáo như lâm đại địch, uy danh của đệ nhất hung nhân quá mức hiển hách, mọi người đều biết hắn là kẻ giết quá nhiều người, hai tay của hắn dính đầy máu tươi.
Đối mặt với hung nhân một lời không hợp có thể đồ diệt cả tộc của ngươi, đệ tử Phi Tiên Giáo có thể không cẩn thận hay sao? Bọn họ cũng không muốn giống như đệ tử trên thiên hỏa chiến hạm lúc trước, bị bị sắt vụn ép thành bánh thịt, chết không toàn thây.
Rất nhanh, đệ tử Phi Tiên Giáo dẫn Lý Thất Dạ đến trước một cổ các, đây là cổ các nằm trên không trung, có đám mây nâng đỡ, cùng lúc đ ó chung quanh cổ các này có rất nhiều người canh gác, canh gác nơi đây không phải đệ tử Phi Tiên Giáo, mà là cường giả Trấn Thiên Hải thành.
– Lý công tử, ta chỉ có thể mang ngươi đến tận đây.
Đệ tử Phi Tiên Giáo mang Lý Thất Dạ đến nơi này, sau đó yên lặng rời đi.
Đây là điểm cao minh của trưởng lão Phi Tiên Giáo, hắn không xung đột chính diện với Lý Thất Dạ, hắn mang củ khoai lang nóng phỏng tay này ném cho Trấn Thiên Hải thành, hiện tại Lý Thất Dạ có thể gặp được Tử Thúy Ngưng hay không, hoàn toàn phải xem thái độ của Trấn Thiên Hải thành.
Mà trưởng lão Phi Tiên Giáo xem ra, hôn sự giữ Long Ngạo Thiên và Tử Thúy Ngưng là lão tổ hai phái ước định, hơn nữa là lão tổ cao cấp nhất quyết định, từ đó có thể nói chuyện này không thể cải biến.
Cho nên, trưởng lão Phi Tiên Giáo vô cùng có lòng tin, cho dù đệ nhất hung nhân muốn phá hư quan hệ thông gia của hai phái là chuyện không có khả năng.
Lúc này trương lão Phi Tiên Giáo mới có can đảm cho phép Lý Thất dạ gặp mặt Tử Thúy Ngưng, như vậy không chỉ tránh xung đột, còn có thể kéo Trấn Thiên Hải thành xuống nước.
Nếu Phi Tiên Giáo muốn quan hệ thông gia với Trấn Thiên Hải thành, như vậy Trấn Thiên Hải thành cũng phải cùng Phi Tiên Giáo đối phó đệ nhất hung nhân.
– Người đến là người phương nào, dừng lại!
Thời điểm Lý Thất Dạ đi thẳng về phía cổ các, đám cường giả đang canh gác như lâm đại địch, lập tức cầm binh khí nhắm ngay Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, lúc này cường giả Trấn Thiên Hải thành thủ tại nơi đây đã biết xảy ra chuyện gì, cũng biết chính mình đối mặt là người phương nào, nhưng mà Trấn Thiên Hải thành tuyệt đối không có khả năng làm cho đệ nhất hung nhân gặp Tử Thúy Ngưng, bọn họ dùng trọng binh thủ ở nơi này, không phải phải bảo vệ Tử Thúy Ngưng, mà là ngăn cản bất cứ người ngoài nào tiếp xúc với Tử Thúy Ngưng.
Trên thực tế, dùng thực lực Tử Thúy Ngưng không cần những kẻ này bảo vệ, nhưng đám cường giả này lại nghe theo lệnh của Diệp Cửu Châu, trước khi Phi Tiên Giáo thành lập quan hệ thông gia với Trấn Thiên Hải thành, tuyệt đối không cho phép có ngoài ý muốn xảy ra, cũng không cho phép người ngoài gặp Tử Thúy Ngưng.
Đương nhiên, ngay từ đầu Diệp Cửu Châu cũng không có ý đối phó đệ nhất hung nhân, hành động của hắn là tránh cường giả không phục trong Trấn Thiên Hải thành âm thầm liên lạc với Tử Thúy Ngưng, mưu đoạt quyền hành.
Nếu như nói, Diệp Cửu Châu biết rõ đệ nhất hung nhân sắp đến, chỉ sợ hắn sẽ tự mình tọa trấn.
– Chó ngoan không cản đường.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn đám đệ tử Trấn Thiên Hải thành bày trận đón địch, vừa cười vừa nói.
Vào thời điểm này trong trạm gác có một thanh niên đi ra, thanh niên này tỏa ra hào quang khắp toàn thân, vương khí trùng thiên, khí thế rất mạnh.
– Lý đạo hữu, thành chủ của chúng ta không tiếp khách, mời trở về đi.
Thanh niên này có khí thế cực kỳ cường đại, cho dù đối mặt đệ nhất hung nhân, hắn cũng không nhượng bộ.
– Mộng Long Vương, đệ tử đắc ý nhất của Diệp Cửu Châu.
Thời điểm thanh niên này xuất hiện, rất nhiều cường giả đứng ở xa nhận ra người này.
– Mộng Long Vương nha, thực lực cực kỳ cường đại, tuổi còn trẻ đã có tiên thể trung thành, càng tu luyện đạo thuật khoáng thế của Trấn Thiên Hải thành. Chỉ tiếc, trong Trấn Thiên Hải thành có Trấn Thiên thần nữ thiên tài vô song, hắn nhất định phải ảm đạm thất sắc.
Có cường giả Bắc Uông Dương biết rõ chi tiết Mộng Long Vương cho nên cảm khái nói một câu.
Thanh niên trước mặt tên là Mộng Long Vương, là đệ tử đắc ý của Diệp Cửu Châu, thành tựu của hắn rất cao, đáng tiếc, có Tử Thúy Ngưng áp chế, hắn chắc chắn gặp bi kịch, không có biện pháp trở thành thành chủ Trấn Thiên Hải thành.
– Có gặp hay không, không phải do ngươi nói tính toán, cũng không phải nàng nói tính toán.
Lý Thất Dạ nhìn Mộng Long Vương, bình thản nói:
– Ta nói cách nhìn của mình, như vậy nhất định sẽ gặp.
Sắc mặt Mộng Long Vương biến thành khó coi đến cực điểm, tại Bắc Uông Dương, người khác khi đối mặt với Trấn Thiên Hải thành, có người nào dám hung hăng càn quấy như thế, Mộng Long Vương khó nuốt cục tức này, tuy hắn cũng biết hung danh của đệ nhất hung nhân, đây không phải người mình nên chọc, nhưng mà Trấn Thiên Hải thành cũng không dễ chọc, huống chi sư phụ hắn là Diệp Cửu Châu, sư tổ hắn là Cố Tôn.
– Lý Thất Dạ, mọi sự đều có hạn độ của nó, không nên quá mức hùng hổ dọa người, cửu giới tuy lớn nhưng chắc chắn sẽ có ngày gặp nhau, làm người nên lưu cho mình đường lui!
Cuối cùng, Mộng Trấn Thiên hít sâu một hơi, hắn biết đệ nhất hung nhân rất mạnh, nhưng hắn cũng không muốn cúi đầu chịu thua, không kiêu ngạo cũng không hèn mọn nói.
– Không cần giảng đạo lý lớn với ta.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ta là người không nói đạo lý, ta đếm tới năm, nếu như không tránh đường, ta diệt các ngươi.
Lý Thất Dạ nói câu này làm đệ tử Trấn Thiên Hải thành biến sắc, bọn họ cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lửa giận trong lòng bùng phát, bọn họ có thể không phẫn nộ sao? Bọn họ dầu gì cũng là cường giả có phân lượng, lại bị một vãn bối xem như con kiến hôi, không ai dễ chịu cả.
Chương 2417: Minh Vương bất động 1
– Tốt, Lý Thất Dạ, ta muốn lĩnh giáo đạo thuật tuyệt thế của ngươi một chút!
Mộng Long Vương cũng không có đường lui, hoặc là hắn nhường đường, hoặc là đánh nhau, hắn được sư phụ phó thác, cho dù như thế nào cũng tuyệt đối không cho kẻ này gặp thành chủ!
– Ngươi không phải đối thủ của hắn, lui ra đi.
Lúc này, Tử Thúy Ngưng xuất hiện trên lầu các, trầm giọng nói ra.
Mộng Long Vương nghe Tử Thúy Ngưng nói thế, nội tâm hơi do dự, hắn không lên tiếng, vẫn đứng ở nơi đó. Hắn cải lệnh Tử Thúy Ngưng trước mặt rất nhiều người, cho dù Tử Thúy Ngưng vẫn là thành chủ Trấn Thiên Hải thành.
Tử Thúy Ngưng xuất hiện, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt, phong thái nàng vẫn như trước, tao nhã tuyệt thế, giống như tiên tử hàng lâm thế gian.
Lúc này Tử Thúy Ngưng không có tươi cười, thần thái lạnh lùng, hiện tại nàng bị đám người Diệp Cửu Châu cướp mất quyền lực, nói không dễ nghe một chút, hiện tại nàng đang bị giam lỏng, không có chút quyền lực gì.
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tu sĩ đứng xa quan sát ngừng thở, tất cả mọi người muốn xem ân oán này chấm dứt như thế nào.
– Cũng không tệ lắm.
Nhìn thấy Tử Thúy Ngưng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nha đầu, đi thôi, ta mang ngươi rời đi.
Tử Thúy Ngưng cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Lý huynh, có chút chuyện, tạm thời không có biện pháp giải quyết, ta cũng có khó khăn của mình, mong Lý huynh thứ lỗi.
Đây cũng không phải nói Tử Thúy Ngưng không muốn đi cùng Lý Thất Dạ, đương nhiên nàng không muốn gả cho Long Ngạo Thiên, nhưng mà, hiện tại tất cả lão tổ nhất mạch của nàng, tất cả nguyên lão thôn Tiểu Hải đều bị nhốt trong Hắc Long sảnh, cả Trấn Thiên Hải thành đều nằm trong tay Diệp Cửu Châu, nếu như nàng thật rời đi, chắc chắn sẽ như nguyện vọng của Diệp Cửu Châu.
Cho nên, Tử Thúy Ngưng nàng phải lưu lại, chỉ cần nàng còn ở đây, sẽ có cơ hội phản kích đám người Diệp Cửu Châu!
Nghe Tử Thúy Ngưng nói thế, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, thần sắc kiên định nói:
– Ngươi phải đi theo ta.
– Lý huynh, mong ngươi thông cảm.
Đương nhiên Tử Thúy Ngưng hiểu rõ, Lý Thất Dạ đến đưa nàng đi không phải vì nữ nhi tình trường, càng không giống những lời đồn đãi bên ngoài, hắn không phải đến cướp hôn, mà đến đây vì Cố Tôn.
Điểm này Tử Thúy Ngưng thập phần rõ ràng, nàng cũng sẽ đối kháng Cố Tôn, nhưng mà nàng đồng thời đối kháng Cố Tôn còn phải bảo toàn lão tổ trong tông, còn phải bảo toàn đệ tử Trấn Thiên Hải thành.
– Nên giải quyết, ta sẽ giải quyết.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ngươi hy vọng ta sẽ đồ sát Phi Tiên Giáo hay hy vọng ta đồ sát Trấn Thiên Hải thành?
Vừa nói ra lời này, cho dù là đệ tử Phi Tiên Giáo hay là cường giả Trấn Thiên Hải thành, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Thất Dạ, bọn họ đều đến từ truyền thừa vô địch cửu thiên thập địa, hiện tại đệ nhất hung nhân đến chỗ bọn họ, còn nói sẽ đồ sát truyền thừa của bọn họ dễ dàng, làm sao không nổi giận cho được chứ?
Lý Thất Dạ nói như vậy, ngay cả Tử Thúy Ngưng cũng phải trầm mặc thật lâu, người khác không hiểu Lý Thất Dạ, nhưng nàng hiểu, nàng quá hiểu, Lý Thất Dạ không phải là người khẩu xuất cuồng ngôn, Lý Thất Dạ không phải là người cuồng vọng vô tri, hắn nói được làm được, hắn nói huyết tẩy, nhất định sẽ huyết tẩy, hắn nói đồ sát, tuyệt đối sẽ đồ sát, bởi vì hắn là Lý Thất Dạ!
– Tốt, nếu Lý huynh yêu cầu như thế, ta đi theo Lý huynh là được.
Cuối cùng, Tử Thúy Ngưng hít sâu một hơi rồi hạ quyết tâm.
Vào thời điểm này, vì phản kháng Cố Tôn, Diệp Cửu Châu, nàng không thể không điều chỉnh sách lược, Lý Thất Dạ ra tay, hoặc có thể từ phương hướng khác cướp lấy quyền hành Trấn Thiên Hải thành trong tay Cố Tôn và Diệp Cửu Châu!
– Đệ nhất hung nhân thật sự đủ khí phách, nếu đổi lại bất cứ nữ tử nào, chắc chắn cũng sẽ cam tâm tình nguyện đi theo hắn.
Nhìn thấy Tử Thúy Ngưng lại nguyện ý đi cùng đệ nhất hung nhân, chuyện này làm rất nhiều tu sĩ đứng xa quan sát cho rằng đó là ý của Tử Thúy Ngưng, lúc này cảm khái nói một câu.
Tử Thúy Ngưng vừa nói ra lời này, sắc mặt Mộng Long Vương lập tức đại biến, chức trách của hắn là ngăn cản bất cứ người ngoài nào gặp Tử Thúy Ngưng, hiện tại nếu như nói Tử Thúy Ngưng muốn rời khỏi nơi này, hắn sẽ phụ sự phó thác của sư tôn.
– Thành chủ, Trấn Thiên Hải thành chúng ta tuyệt đối không khuất phục người nào!
Mộng Long Vương lập tức lớn tiếng nói.
Tử Thúy Ngưng chỉ thản nhiên nhìn Mộng Long Vương, đương nhiên biết rõ hắn muốn cái gì, nàng lãnh đạm nói:
– Ngươi không phải đối thủ của Lý công tử!
– Cho dù không phải đối thủ, Trấn Thiên Hải thành chúng ta vẫn có thể chiến một trận, với tư cách đệ tử Trấn Thiên Hải thành, tuyệt đối sẽ không lùi bước…
Mộng Long Vương nói rất khí phách.
Bất luận như thế nào, hắn cũng không thể không chống cự để mặc đệ nhất hung nhân mang Tử Thúy Ngưng rời đi, nếu không, hắn không cách nào bàn giao với sư tôn.
– Ta sẽ thành toàn ngươi, giết bọn chúng.
Lý Thất Dạ chen ngang những lời khí phách của Mộng Long Vương, phân phó Khổng Tước Minh Vương đang ngụy trang thành tên sai vặt.
– Xuất chiến ——
Mộng Long Vương cũng biết không thể làm khác hơn, hắn quát một tiếng, hắn cũng chỉ có thể đánh một trận, nếu không đánh, hắn không có mặt mũi đi gặp sư tôn.
Keng, keng, keng…
Vào lúc này, các cường giả đang canh gác chung quanh rút vũ khí ra, huyết khí như cầu vồng, lệ khí bao phủ các nơi.
– Giết ——
Hiện tại Khổng Tước Minh Vương không chút do dự, quát một tiếng, nàng nhảy lên không trung, bay vào trong mây, ra tay là các đại chiêu, khi chiêu thức giáng xuống, chém rụng nhật, bắn minh nguyệt, hào quang sáng chói, uy động bát phương, công kích vô cùng hung hãn.
Phanh, phanh, phanh…
Tiếng nứt vỡ vang lên, sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang dội, những cường giả mặc áo giáp và vũ khí không phải đối thủ của Khổng Tước Minh Vương, chỉ trong thời gian ngắn bị giết quân lính tan rã.
Khổng Tước Minh Vương chính là thành chủ thành Minh Châu, đạt được tư cách kế thừa thành Minh Châu, lại có Lỗ Trường Tôn chỉ điểm, đạo hạnh của nàng tuyệt đối xếp chiếu trên trong Trấn Thiên Hải thành.
Nhìn thấy một ít cường giả Trấn Thiên Hải thành bị giết hoa rơi nước chảy, rất nhiều người nhìn thấy thất kinh, ngay cả gã sai vặt còn cường đại như thế, người bên cạnh đệ nhất hung nhân đúng là tàng long ngọa hổ, thực lực như vậy đặt ở nơi nào cũng là nhân vật xưng bá một phương, bây giờ lại làm gã sai vặt bên cạnh đệ nhất hung nhân, từ điểm này có thể nói quá khí phách.
– Chớ có càn rỡ!
Lúc này, Mộng Long Vương không thể không xuất chiến, hắn hét lớn một tiếng, nhảy lên không trung, toàn thân sinh ra hào quang chói mắt, hào quang nhanh chóng bao phủ Khổng Tước Minh Vương.
Tất cả hào quang bắn thẳng đến, có thể xuyên thấu tất cả, có thể lập tức đánh người khác thành cái sàng, nhưng Khổng Tước Minh Vương quát một tiếng, trên người có thần hoàn bao phủ, tiếng nổ “Oanh” vang lên, ngăn cản hào quang từ Mộng Long Vương bắn tới.
Nhưng tiếng “Ông” xuất hiên, hào quang trên người Mộng Long Vương càng chói mắt, lúc này hào quang vô tận bao phủ Khổng Tước Minh Vương, Khổng Tước Minh Vương đã bị bao phủ trong biển hào quang này.
Chương 2418: Minh Vương bất động 2
Hào quang trên người Mộng Long Vương thật sự quá chói mắt, thời điểm mọi người quan sát hào quang, trong khoảng thời gian ngắn thần hồn chập chờn, hồn phách sắp bay ra ngoài thân thể.
– Đây là Thần Mang Thuật của Trấn Thiên Hải thành, không nên nhìn vào hào quang đó, bằng không sẽ biến thành ngu ngốc.
Có trưởng bối lập tức nhắc nhở vãn bối và bảo hộ bọn họ.
Thời điểm khôi phục tinh thần, không ít tu sĩ trẻ tuổi đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, chỉ nhìn hào quang đã thất thần, nếu hào quang chiếu thẳng lên người mình, chẳng phải nói mình sẽ mất đi hồn phách, biến thành kẻ ngốc hay sao?
Ngay vào lúc mọi người kinh hãi Thần Mang Thuật của Mộng Long Vương, Khổng Tước Minh Vương đã xé rách hào quang bao quanh mình, một kích đánh Mộng Long Vương thổ huyết.
Khổng Tước Minh Vương không hề hấn gì, Thần Mang Thuật của Mộng Long Vương có thể đánh thẳng vào hồn phách người khác, nhưng nó không thể làm gì Khổng Tước Minh Vương.
– Khai!
Mộng Long Vương bị đánh thổ huyết, sắc mặt đại biến, Thái Dương Thể bộc phát, hắn là người tu luyện tiên thể trung thành, một khi bộc phát Thái Dương Thể, cả không gian sẽ cực nóng, vào thời điểm này hai tay của hắn biến thành mặt kính.
Một tiếng “Ông” vang lên, thái dương chi hỏa trên người Mộng Long Vương rót vào trong thần kính, thần kính tỏa ra hào quang sáng ngời, hào quang giống như hồng thủy đánh thẳng vào người Khổng Tước Minh Vương.
Phải biết rằng, tiên thể trung thành rất cường đại, lực lượng tiên thể từ người Mộng Long Vương rót vào thần kính, thần kính bộc phát uy lực cường đại.
Một tiếng “Oanh” vang vọng các nơi, dưới uy lực của thần kính, Khổng Tước Minh Vương đã bị trùng kích, thân thể chấn động.
Nhưng mà trong thời gian ngắn đó, một tiểu tháp xuất hiện trước ngực Khổng Tước Minh Vương, Khổng Tước Minh Vương đã không bảo lưu thực lực của mình nữa..
– Cretzzzz!
Tiếng Khổng Tước gáy vang, sau lưng Khổng Tước Minh Vương xuất hiện hào quang sáng ngời, hào quang đủ màu sắc giống như Khổng Tước xòe đuôi.
Hào quang từ đuôi Khổng Tước tỏa sáng, lập tức ngăn cản hào quang bắn tới.
– Khổng Tước Minh Vương ——
Nhìn thấy hào quang sáng ngời, Mộng Long Vương lập tức biết rõ mình đối mặt với người nào.
– Đã chậm!
Khổng Tước Minh Vương quát một tiếng, hào quang từ đuôi Khổng Tước trấn áp xuống, dưới lực lượng này, hoàn toàn không có thứ gì có thể ngăn cản đường đi của nó.
Oanh, hiện tại Mộng Long Vương không thể ngăn cản uy lực Khổng Tước Bình của Khổng Tước Minh Vương, thần kính nứt vỡ, hắn rơi từ trên cao xuống đất.
Nhưng hắn còn chưa đứng lên, lúc này một cái chân như trời giáng giẫm lên người hắn, lập tức ép hắn không thể nhúc nhích, bị cái chân này giẫm lên, hắn có cảm giác như thiên địa đang áp lên người mình, hắn không có cơ hội xoay người.
– Ngươi ——
Nhìn thấy kẻ giẫm lên người mình là Lý Thất Dạ, Mộng Long Vương vừa sợ vừa giận, sắc mặt đỏ lên, bị người ta giẫm lên thế này, đây là sỉ nhục thật lớn với hắn.
Mộng Long Vương nổi giận, hắn nhìn Khổng Tước Minh Vương nói ra:
– Minh Vương, ngươi là đệ tử Trấn Thiên Hải thành, cấu kết ngoại nhân, đây chính là tử tội!
Khổng Tước Minh Vương chỉ lạnh lùng nhìn Mộng Long Vương, không quan tâm đến hắn, cũng không nói cái gì.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, mọi người cảm thấy kỳ quái, Khổng Tước Minh Vương chính là bá chủ một phương trong Trấn Thiên Hải thành, nàng sẽ không đi cùng Lý Thất Dạ, tại sao bây giờ đối địch với Trấn Thiên Hải thành? Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người không thể hiểu nổi.
Lý Thất Dạ nhìn Mộng Long Vương dưới chân, vừa cười vừa nói:
– Ta sẽ giẫm một cước giết ngươi, hay là lưu ngươi một mạng, cho ngươi nhắn lại với Diệp Cửu Châu, Cố Tôn?
– Lý Thất Dạ, muốn đánh muốn giết tùy ngươi, người Trấn Thiên Hải thành chúng ta tuyệt đối không cầu xin tha thứ, nếu như ta nhíu mày một chút, ta cũng không phải hán tử!
Mộng Long Vương lớn tiếng quát to lên, nói chuyện rất kiên cường.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
– Thật sự khiến ta hứng thú, ta muốn tra tấn ngươi một lát, xem ngươi có thật sự kiên cường như mình nói hay không.
– Lý đạo hữu, đã xong việc nên buông tha người.
Vào thời điểm này một gọng nói già nua vang lên, lúc này có một lão gia trong hàng ngũ Phi Tiên Giáo đi ra, lão giả này có địa vị rất cao, các trưởng lão đứng xung quanh hắn.
Tuy lão giả này tóc trắng xóa, nhưng đôi mắt lại mang theo âm dương sáng ngời, vạn đạo diễn sinh, thời điểm nhìn thân thể hắn, cho dù là Đại Hiền cũng cảm thấy toàn thân phát lạnh, lão giả này quá cường đại.
– Lão tổ Phi Tiên Giáo, là Thi Hào lão tổ có thể phát lệnh trong Bắc Uông Dương, cũng là một Hoành Thế Thần Hoàng!
Nhìn thấy lão tổ này, sắc mặt giáo chủ đại giáo biến hóa.
Vào lúc Phi Tiên Giáo hàng lâm Bắc Uông Dương, trừ Long Ngạo Thiên ra, chính lão tổ này là người phát lệnh xâm chiếm, Phi Tiên Giáo chiếm lĩnh hải vực này, không biết có bao nhiêu đại nhân vật Yêu tộc chết thảm trong tay lão tổ này, cho nên rất nhiều cường giả Bắc Uông Dương khi thấy lão tổ này xuất hiện, sắc mặt biến hóa thật nhanh.
Lão tổ Phi Tiên Giáo đã đến, tất cả mọi người đang quan sát đều ngừng thở, tất cả mọi người muốn xem phong ba lần này kết thúc như thế nào.
Người trong thiên hạ cũng biết, đệ nhất hung nhân tuyệt đối sẽ không lùi bước, hắn cũng không phải là người sợ phiền phức, cho dù đối mặt Phi Tiên Giáo, hắn cũng không sinh ra chút kiêng kị nào, cho nên, hiện tại muốn đệ nhất hung nhượng bộ là chuyện không có khả năng.
Mà Phi Tiên Giáo, muốn nhượng bộ cũng không được, chủ mẫu tương lai của bọn họ bị đệ nhất hung nhân cướp đi, nếu như nói vào thời điểm này Phi Tiên Giáo nhượng bộ, khi đó mặt mũi Phi Tiên Giáo đặt ở đâu, uy danh Phi Tiên Giáo thế nào?
Xảy ra đại sự kinh thiên như thế, nếu như Phi Tiên Giáo không lưu đệ nhất hung nhân lại, bọn họ cũng phải cố mà lưu hắn lại, hoặc phải chém giết đệ nhất hung nhân, bằng không sẽ dao động uy danh vô địch của Phi Tiên Giáo.
– Ngươi tính là cái gì? Dám ra lệnh cho ta?
Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, nói:
– Người ta muốn giết, chưa đến phiên Phi Tiên Giáo đi ra vung tay múa chân!
Nghe đệ nhất hung nhân nói như vậy, tất cả mọi người cười khổ, đệ nhất hung nhân đúng là đệ nhất hung nhân, trừ hắn, còn có ai dám nói trước mặt Hoành Thế Thần Hoàng của Phi Tiên Giáo hay sao?
Đây là Hoành Thế Thần Hoàng chân chính đấy, cũng là Hoành Thế Thần Hoàng xuất thân Phi Tiên Giáo, cũng không phải Hoành Thế Thần Hoàng bình thường có thể sánh bằng.
Hoành Thế Thần Hoàng như vậy lại bị đệ nhất hung nhân nhục nhã trước mặt bao người, không nói Hoành Thế Thần Hoàng của Phi Tiên Giáo, cho dù là Hoành Thế Thần Hoàng lùm cỏ cũng không bỏ qua việc này.
Cho nên, Lý Thất Dạ vừa dứt lời, ánh mắt lão tổ Phi Tiên Giáo lóe sáng, tuy hắn vô cùng tức giận, nhưng hắn phải nuốt cục tức này xuống, nhưng hắn là người giậm chân làm cho cả Bắc Uông Dương run chuyển, bao nhiêu người nghe tên hắn đều sợ mất mật, hôm nay hắn bị Lý Thất Dạ nhục nhã, hắn có thể nuốt cục tức này sao?
Nhưng lão tổ Phi Tiên Giáo vẫn phải bảo trì phong độ, cũng không có lập tức nổi giận, hắn trầm giọng nói:
Chương 2419: Bắn phá
– Lý đạo hữu, đối địch với Phi Tiên Giáo ta, đối địch với Trấn Thiên Hải thành, đây không phải hành vi sáng suốt, nếu ngươi cố ý làm thế, tuy thiên hạ to lớn, nhưng cũng không có nơi nào có thể giúp ngươi sống yên ổn.
– Ah, ta biết rõ.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
– Được rồi, Phi Tiên Giáo các ngươi có bản lãnh gì cứ sử dụng đi, nếu như các ngươi không ngăn được bước chân của ta, như vậy nơi đóng quân này sẽ bị hủy diệt.
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, tất cả mọi người hít khí lạnh, lời này đủ khí phách, khí phách không gì sánh kịp. Phi Tiên Giáo hàng lâm Bắc Uông Dương, bọn họ phí sức lực không nhỏ cướp lấy hải vực này trong tay Yêu tộc, quái vật biển, hiện tại đệ nhất hung nhân mở miệng là hủy diệt nơi này, phóng nhãn cả thiên hạ, có ai dám làm thế? Cho dù là thiên tài quái vật biển Hải Lân cũng bị đuổi giết chạy khắp bốn phía.
– Tốt, nếu là như thế, Phi Tiên Giáo chúng ta sẽ lãnh giáo tuyệt học các ngươi.
Lão tổ Phi Tiên Giáo quát một tiếng, vào thời điểm này, Phi Tiên Giáo bọn họ không có khả năng lui bước, đã nói đến mức này, không phải bọn họ chết thì chính là đệ nhất hung nhân vong, nếu không, Phi Tiên Giáo bọn họ lấy cái gì uy hiếp cửu giới?
Oanh, oanh, oanh…
Ngay thời điểm lão tổ Phi Tiên Giáo sắp dứt lời, tiếng nổ mạnh vang lên, trong hải vực này có các tinh bích bay lên, thời điểm từng tinh bích xuất hiện đã hình thành vòng vây bao phủ cả hải vực, thời điểm tinh bích lóe sáng đã phong ấn cả hải vực.
Ông ——, thời điểm tinh bích nổ vang, Tiên Đế ấn ký, Tiên Đế phù văn xuất hiện, các khí tức thần thánh hiện ra, dường như các tinh bích chính là những bức tường thần thánh.
Lúc này trên mặt tinh bích xuất hiện vô số chùm sáng, những chùm sáng này rất chói mắt, tia sáng chiếu thẳng lên người các đệ tử Phi Tiên Giáo trong hải vực.
Loong coong, loong coong, loong coong…
Từng tiếng thần binh ngân vang sinh ra, một chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra, các đệ tử Phi Tiên Giáo trong hải vực phủ thêm một lớp áo giáp, binh khí trong tay sinh ra thần tính, uy lực tăng vọt, thân thể bọn họ có lực lượng cường đại chèo chống, lập tức biến thành cao lớn.
Chỉ trong thời gian ngắn, các đệ tử Phi Tiên Giáo đều biến thành cự nhân, vào lúc đám cự nhân này đứng trong hải vực giống như chư thần giáng thế, trấn áp cửu thiên thập địa.
Nhìn các đệ tử Phi Tiên Giáo biến thành cự nhân, các đệ tử sinh ra khí tức thần thánh, các tu sĩ quan sát trận chiến sinh ra cảm giác lạnh giá khó hiểu.
Các đệ tử Phi Tiên Giáo biến thành thần linh đỉnh thiên lập địa, đây là chuyện đáng sợ cỡ nào, thủ đoạn như thế, chỉ sợ cũng chỉ có Phi Tiên Giáo mới có thể làm được.
– Đây là thứ gì?
Nhìn thấy tất cả đệ tử Phi Tiên Giáo có thể trấn áp cả Bắc Uông Dương, các lão tổ đại giáo cảm thấy tâm thần lạnh lẽo.
Oanh, oanh, oanh…
Lúc này tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, tất cả đệ tử Phi Tiên Giáo đồng thời vây quanh Lý Thất Dạ, bọn họ phong bế tất cả đường lui của Lý Thất Dạ, phong tỏa khắp bốn phương tám hướng, Phi Tiên Giáo bọn họ tuyệt đối không cho phép Lý Thất Dạ đào tẩu, trận chiến tranh này, không phải ngươi chết là ta mất mạng.
Nhìn qua các đệ tử Phi Tiên Giáo như thần linh phong tỏa cửu thiên thập địa, tâm thần các cường giả đang xem trận chiến chấn động dữ dội, trận thế như thế này, chỉ sợ khó có người nào có thể mở đường máu thoát đi.
– Lý Thất Dạ, trừ phi ngươi có tiên thể đại thành, hoặc có được thực lực Truyền Kỳ Thần Hoàng, nếu không, hôm nay ngươi đừng mong toàn thân trở ra.
Lúc này lão tổ Phi Tiên Giáo cầm đế binh trong tay, lạnh lùng quát một tiếng.
Nói giết chết đệ nhất hung nhân, lão tổ Phi Tiên Giáo không có lực lượng này, nhưng hắn muốn mượn thực lực ở đây ép đệ nhất hung nhân nhượng bộ.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười rất tùy ý, nhìn bức tường đang vây quanh và nói:
– Phách Diệt Thần Tường, tuy thứ này do Phách Diệt Tiên Đế tạo ra, đáng tiếc, thời gian quá xa xưa, Phi Tiên Giáo các ngươi dùng không biết bao nhiêu lần, các ngươi cảm thấy Phách Diệt Thần Tường còn bao nhiêu thành uy năng năm xưa?
– Chỉ cần có thể lưu ngươi lại là đủ rồi.
Phi Tiên Giáo lão tổ trầm giọng nói:
– Nếu như Lý đạo hữu hiện tại rời đi còn kịp, nếu không, đối địch với Phi Tiên Giáo chúng ta, cho dù xa tất tru!
– Là địch với ta, dù xa tất tru!
Các đệ tử Phi Tiên Giáo hét lớn, bọn họ cùng hét lớn uy chấn cửu thiên thập địa, trấn áp một phương.
Tiếng hét lớn này dao động toàn bộ Bắc Uông Dương, giống như có vô số thần linh đang gào thét, dưới thần uy này, không biết có bao nhiêu người choáng váng mềm nhũn hai chân.
Đối mặt uy hiếp như thế, người có đạo hạnh nông cạn còn chưa chiến đã sinh ra e sợ, làm sao chiến thắng cơ chứ?
– Cũng được, là thời điểm ta đại khai sát giới rồi.
Nhìn qua các đệ tử Phi Tiên Giáo hóa thành thần linh, uy hiếp bát phương, Lý Thất Dạ cười đầy hung bạo.
Hắn vừa dứt lời, trong tay Lý Thất Dạ đã cầm tinh võ thập bát pháo, tiếng “Răng rắc” vang lên thật lớn, Lý Thất Dạ cầm một viên Long Viêm Tụ Do khảm vào tinh võ thập bát pháo, lập tức giơ lên cao.
Đùng, tiếng nổ rất nhỏ sinh ra, tất cả họng pháo trên tinh võ thập bát pháo đồng thời sinh ra hoa lửa, mười tám họng súng tinh võ thập bát pháo chứa đầy long viêm tinh hoa.
– Giết ——
Các đệ tử Phi Tiên Giáokhông biết đây là vũ khí gì, nhưng vừa thấy Lý Thất Dạ cầm vũ khí trong tay, các đệ tử Phi Tiên Giáo cũng không khách khí, điên cuồng hét lên một tiếng, giống như chúng thần gào thét, đạp diệt thiên địa, lao thẳng về phía Lý Thất Dạ, lập tức, thần uy quét qua các nơi, lực lượng đáng sợ giết đến, muốn nghiền nát Lý Thất Dạ.
Uy danh vô địch như thế, làm cho rất nhiều người sắc mặt tái nhợt, rất nhiều người sinh ra rung động trong lòng, Phi Tiên Giáo có thể khinh thường cửu giới, cũng không phải không có đạo lý
– Tới tốt.
Nhìn thấy tất cả đệ tử Phi Tiên Giáo gào thét xung phong như chư thần giáng thế, Lý Thất Dạ tươi cười rất đậm.
Đát, đát, đát…
Chỉ trong nháy mắt mười tám họng pháo nổ súng, mười tám hỏa diễm bắn ra ngoài, mỗi một ngọn lửa phun ra vô số hào quang, mỗi một hào quang này nhỏ như ngón cái, nhưng tốc độ nhanh không giống tầm thường, mặc kệ ngươi có tốc độ ra sao, đều không thể tránh né quang hạt bắn phá, càng đáng sợ hơn là, tinh võ thập bát pháo bắn ra các quang hạt có thể xuyên thấu tất cả, không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản đường chúng đi.
Xùy, xùy, xùy…
Chỉ trong thời gian ngắn, các âm thanh xuyên thấu vang lên, máu tươi bắn ra tung tóe, chỉ trong nháy mắt, từng cột máu như dòng suối xuất hiện, huyết phục bao phủ chung quanh, mê hoặc tầm mắt của mọi người.
– Ah ——
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, đám đệ tử Phi Tiên Giáo hóa thành thần linh kêu thảm thiết, bị đánh thành cái sàng, chỉ trong thời gian ngắn âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên, không chỉ bị đánh thành cái sàng, rất nhiều đệ tử Phi Tiên Giáo bị đánh nát thân thể.
Chỉ trong thời gian ngắn, vô số cỗ thi thể rơi xuống, vô số xương gãy và thịt nát bay tứ tung, tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng thiên địa.
Chương 2420: Pháo kích 1
Tất cả chuyển biến trong nháy mắt, mọi người còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, mới vừa rồi, các đệ tử Phi Tiên Giáo còn giống như thần linh, uy hiếp thiên địa, rung động bát phương.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, các đệ tử Phi Tiên Giáo như thần linh bị đánh thành thịt nát, cảnh này khủng bố khó có thể hình dung.
Tinh võ thập bát pháo, vũ khí này tụ tập thuật chế tạo cổ xưa đỉnh phong của kỷ nguyên trước, hơn nữa vũ khí này dùng tài liệu hiếm có trên thế gian tạo thành, mà hỏa lực của nó là một viên Viêm Long Tụ Do luyện ra từ mặt trời.
Vũ khí này tụ tập rất nhiều tâm huyết của âm nha, cường đại hơn là, thời điểm chế tạo vũ khí này, Hắc Long Vương cùng Ngâm Thiên Tiên Đế đều xuất thủ tương trợ.
Thanh vũ khí như thế, uy lực của nó có thể nghĩ, nó bắn phá điên cuồng chính là một hồi giết chóc đẫm máu.
Đồ sát, đây là cảnh tượng đáng sợ nhất trên đời của nhiều người, hung tàn nhất, đồ sát quỷ dị nhất, cảnh tượng trước mắt quỷ dị không cách nào hình dung.
Từ đầu đến cuối, huyết khí Lý Thất Dạ không lộ ra, không thi triển chiêu thức, tinh võ thập bát pháo trong tay bắn phá một vòng, các đệ tử Phi Tiên Giáo bị bắn chết, các nơi đều là tay chân cụt và các phần thân thể.
Tất cả mọi người sởn hết gai ốc, đều thập phần sợ hãi nhìn qua tinh võ thập bát pháo trong tay Lý Thất Dạ, các đệ tử Phi Tiên Giáo hóa thành chúng thần bị bắn chết, nếu đổi lại những người khác càng không chịu nổi.
– Giết!
Lão tổ Phi Tiên Giáo không nhịn được nữa, hét lên như điên! Tinh võ thập bát pháo đồ sát quá nhanh, cho dù hắn là Hoành Thế Thần Hoàng cũng chưa từng gặp qua chuyện khủng bố như thế.
Nhìn thấy các đệ tử Phi Tiên Giáo bị giết, hắn không nhịn được nữa, đế binh trong tay bộc phát uy năng chấn động cửu thiên, lập tức từng đạo pháp tắc như thác nước hàng lâm, pháp tắc khủng bố nghiền nát mọi thứ, uy lực khủng bố làm nhiều người xem sởn hết gai ốc.
Mặc dù nói đé bin trong tay lão tổ Phi Tiên Giáo không phải Tiên Đế chân khí, nhưng nó cũng là một kiện Tiên Đế bảo khí, Hoành Thế Thần Hoàng vận dung nó cũng vô cùng khủng bố, uy năng làm nhiều người lạnh mình.
– Tới tốt.
Đối mặt Tiên Đế pháp tắc chém xuống, Lý Thất Dạ cười lớn một tiếng, tinh võ thập bát pháo khóa chặt tất cả Tiên Đế pháp tắc.
Đát, đát, đát…
Chi trong chớp mắt, mười tám họng súng không ngừng chuyển động, mười tám đầu họng súng đỏ bừng, các quang hạt lúc này nhắm thẳng vào Tiên Đế pháp tắc.
Lập tức nghe âm thanh “Xùy, xùy, xùy” vang lên, không quản chúng là Tiên Đế pháp tắc, chúng không thể thoát khỏi kết cục bị bắn xuyên qua.
Mặc dù nói trong tay lão tổ Phi Tiên Giáo là đế binh khó lường, nhưng tinh võ thập bát pháo trong tay Lý Thất Dạ càng khó lường hơn, tinh võ thập bát pháo trong tay hắn không chỉ dựa vào Hắc Long Vương, Ngâm Thiên Tiên Đế ra tay chế tạo, càng tốn hao vô số tâm huyết của Lý Thất Dạ. Tài liệu rèn luyện nó là tiên tinh tuyệt thế trong tinh kê tiên quáng.
Về phần hỏa lực Long Viêm Tụ Do càng không cần nhiều lời, từng viên long viêm được đề luyện ra từ trong mặt trời, uy lực to lớn có thể tưởng tượng.
Keng, keng, keng…
Chỉ trong nháy mắt từng đợt xạ kích không ngừng xuất hiện, tinh võ thập bát pháo bắn phá một vòng, không quản lão tổ Phi Tiên Giáo làm cái gì, cũng đành phải hóa công thành thủ, dùng đế binh bảo hộ thân thể của mình.
Kể từ đó các quang hạt mới không bắn xuyên qua người hắn, tuy hắn có đề binh ngăn cản quang đạn tinh võ thập bát pháo bắn phá, nhưng lão tổ Phi Tiên Giáo không thể khởi xướng công kích tấn công Lý Thất Dạ, hỏa lực tinh võ thập bát pháo quá mạnh mẽ.
Nhìn thấy Hoành Thế Thần Hoàng cầm Tiên Đế bảo khí trong tay cũng chỉ có thể phòng thủ, cảnh tượng này làm rất nhiều người đang quan sát cuộc chiến hít khí lạnh, uy lực vũ khí này quá mức khủng bố.
– Đáng tiếc, đế binh này còn kém một chút, nếu như ngươi xuất ra Tiên Đế chân khí, với thực lực của ngươi còn có kịch vui để xem, không có Tiên Đế chân khí, chỉ có thể bị đánh mà thôi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Sau khi nghe Lý Thất Dạ cười nhạo, lão tổ Phi Tiên Giáo biến sắc, mặc dù nói Phi Tiên Giáo có rất nhiều binh khí Tiên Đế, nhưng cường giả trong giáo lại đông đảo, Phi Tiên Giáo tổng cộng có năm mạch. Thần Hoàng nhiều đến mức bên ngoài khó tưởng tượng.
Đế binh trong tay hắn chỉ là Tiên Đế bảo khí, cho dù là tài liệu hay chế tạo đều xem như trung thượng, hiện tại bị Lý Thất Dạ nói không đáng một đồng như thế, chuyện này làm cho hắn tức giận, nhưng bị uy lực tinh võ thập bát pháo áp chế. Hắn cũng không thể tránh được.
Răng rắc…
Chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ thay đổi Long Viêm Tụ Do, động tác nước chảy mây trôi, tốc độ nhanh như tia chớp, trong chốc lát đã đổi Long Viêm Tụ Do mới.
Nhưng lão tổ Phi Tiên Giáo lúc này mới kịp phản ứng, hắn đã bỏ qua thời cơ, hắn không ngờ vũ khí này cần đổi Long Viêm Tụ Do.
Rắc!
Lúc này không phải mười tám họng súng đồng thời tụ lực, mà là mười tám họng súng hợp nhất sáu họng súng với nhau, mười tám họng súng biến thành ba họng súng lớn, ba đạo quang mang lóe sáng.
Ba họng súng lóe sáng kèm theo tiếng nổ rất lớn, ba viên đạn này khóa chặt không gian chung quanh lão tổ Phi Tiên Giáo.
Ầm ầm ầm!
Chỉ trong nháy mắt ba phi toa đồng thời nổ tung, lập tức đánh không gian chung quanh Phi Tiên Giáo tan thành mây khói, cả không gian biến thành hắc động nhỏ.
Không gian bị hủy diệt, cho dù lão tổ Phi Tiên Giáo muốn chạy trốn cũng không có không gian để bỏ chạy, nghe tiếng “Ầm” vang lên, thân thể lão tổ Phi Tiên Giáo bị nổ bay, miệng phun máu tươi.
Đế binh che chở hắn không bị hư hao, nhưng lực trùng kích đáng sợ bao phủ, cho dù có đế binh bảo vệ cũng không thể không tổn thương.
Lực trùng kích quá mạnh, đổi lại những người khác, cho dù có đế binh bảo hộ cũng bị động làm nát thân thể, thậm chí là tử vong.
Vèo, vèo, vèo
Chỉ trong nháy mắt tinh võ thập bát pháo lại khởi xướng công kích tiếp theo, mỗi lần ba viên, lập tức khóa chặt không gian và bắn phá điên cuồng.
Rầm rầm rầm…
Tiếng nổ thiên băng địa liệt vang lên, không gian nơi này bị phá thành mảnh nhỏ, lưu lại thương tích đáng sợ, lực oanh tạc như vậy, chỉ sợ không gian phải mất thời gian rất lâu mới khôi phục lai.
Cho dù có đế binh thủ hộ, lão tổ Phi Tiên Giáo vẫn bị nổ bay, hắn không ngừng phun máu tươi, nếu không có đế binh, hắn đã sớm bị nổ chết.
Vào thời điểm này, lão tổ Phi Tiên Giáo sợ hãi sắc mặt tái nhợt, cho dù hắn là Hoành Thế Tiên Đế vẫn sợ hãi không nhỏ.
Cho nên, thừa dịp Lý Thất Dạ ra tay hơi chậm, hắn quay người bỏ chạy, lập tức vượt qua không gian, muốn thoát khỏi hải vực này.
– Ta đang chờ ngươi bỏ chạy.Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Nhưng mà lão tổ Phi Tiên Giáo lại vượt qua không gian, Lý Thất Dạ lập tức khóa vị trí của hắn, một tiếng “Vèo” vang lên thật lớn, hắn bắn ra ba viên đạn, tiếng “Oanh” nổ mạnh hủy diệt không gian.
– Ah!
Lão tổ Phi Tiên Giáo lập tức nổ tung thành mảnh nhỏ, máu tươi tung tóe, vào thời khắc cuối cùng, hắn muốn dùng đế binh hộ thể cũng không kịp.