Đế Bá Audio Podcast
Tập 482 [Chương 2406 đến Chương 2410]
❮ sautiếp ❯Chương 2406: Chuyện xưa Cố Tôn
– Tiên Đế thì như thế nào, cho dù hắn trở thành Tiên Đế, dám là địch với ta, ta vẫn diệt hắn.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Lỗi lầm trước kia đã bỏ qua. Nhưng vào thời đại Đạp Không hắn đã phạm tội nghiệt không tha thứ, đủ làm hắn sống không bằng chết.
– Biết vì cái gì ta không diệt hắn hay không, hoặc là vì sao hắn sống không bằng chết?
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
– Bởi vì Hắc Long Vương.
Dư thái quân trầm mặc một lát, nhẹ nhàng nói ra.
– Đúng thế, Hắc Long Vương đoạt lại chân thân của ta, hắn trả giá thật nhiều, hắn cũng biết ta sẽ không buông tha Cố Tôn, nếu quả thật có ngày đó, hắn hy vọng có thể cho Cố Tôn được đi nhanh, cũng không phải sống không bằng chết năm đó.
Lý Thất Dạ thở dài một hơi.
Hắc Long Vương cứu hắn ra đã trả giá thảm trọng, bởi vì trừ Hắc Long Vương báo ân ra, hắn làm như thế nguyên nhân là vì Cố Tôn!
– Hắc Long Vương Nhân nghĩa đã hết, cũng nên cho hắn đi, hắn vì Cố Tôn đã trả giá quá nhiều.
Dư thái quân nói.
– Trong mắt Hắc Long Vương, Cố Tôn không đáng hắn đi trả giá, nhưng mà hắn đã đáp ứng tỷ tỷ Cố Tôn, nhất định sẽ chiếu cố tốt hắn. Hắc Long Vương hứa hẹn qua, chỉ cần hắn còn trên đời sẽ không để Cố Tôn gặp chuyện không may, Hắc Long Vương cho là mình thiếu nợ nàng, cũng chính bởi vì như thế mới cầu tình thay Cố Tôn.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ thở dài một hơi.
Cố Tôn, đây là em vợ Hắc Long Vương, cũng là thân nhân duy nhất của người Hắc Long Vương yêu. Năm đó người yêu Hắc Long Vương mất sớm, Hắc Long Vương tự trách bản thân, cho rằng mình thiếu nợ nàng.
Cũng chính bởi vì như thế, Hắc Long Vương đã đáp ứng nàng, nhất định sẽ chiếu cố tốt Cố Tôn, chỉ cần hắn còn sống sẽ giúp Cố Tôn bình an.
Bởi vì Hắc Long Vương đáp ứng nàng, mới có thể thay Cố Tôn cầu tình với âm nha, nếu không Cố Tôn có mười cái mạng cũng không đủ chết.
– Dư gia ta cũng không biết khi nào sẽ thua trong tay đám ngu xuẩn kia.
Nói đến chuyện này, Dư thái quân cảm khái nói.
– Có thập nhị âm giai, có tinh võ thập bát pháo, hậu đại tử tôn lại vô năng, Dư gia xem như xuống dốc, ngoại nhân muốn diệt Dư gia, đây là chuyện không có khả năng, trừ phi chính bọn chúng tìm đường chết, chọc vào hoành kích chính thức. Bằng không Dư gia vẫn kéo dài truyền thừa.
Lý Thất Dạ cười cười nói.
– Đây là điểm ta lo lắng.
Dư thái quân đắng chát cười cười, nói ra:
– Bọn ngu xuẩn này không biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, cho rằng có lão tổ tông che chở, ai cũng bán ba phần tình cảm. Cũng chính bởi vì như thế, ta mới không giao tinh võ thập bát pháo cho chúng, đây là hại chúng.
– Lời này có đạo lý.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Nếu như bọn chúng nhìn thấy uy lực của vật đó, nhất định sẽ lâng lâng, tự nhận thiên hạ không ai dám trêu vào bọn chúng cả.
– Cũng không biết lão già khọm này còn sống bao lâu.
Dư thái quân đắng chát cười cười, nói ra:
– Thời gian Tông Thắng cũng không nhiều, Dư gia không biết tồn tại bao lâu trong tay đám ngu xuẩn kia.
Tông Thắng chính là con trai duy nhất của Dư thái quân, cũng chính là Dư tổ tông.
– Thế gian nếu không có lo lắng, còn sống là một loại thống khổ, quản chi đã phủ bụi cũng như thế.
Lý Thất Dạ thở dài một hơi, kết thúc tâm tình của Dư thái quân.
Dư thái quân ảm đạm, đối với nàng mà nói, sau khi phu quân qua đời, nàng cũng nguyện ý chờ chết già, nhưng mà vì con cháu, nàng vẫn phải còn sống.
Đối với nàng mà nói, còn sống là thống khổ!
– Con cháu đều có phúc của con cháu, cứ mặc chúng đi!
Cuối cùng Lý Thất Dạ cũng chỉ nói được như vậy.
– Sẽ qua một hai thế hệ, sau này sẽ do bọn chúng, tương lai ta cũng sẽ vùi sâu xuống đất, hóa thành một nắm đất vàng.
Dư thái quân cũng thở dài.
Đối với nàng mà nói, chết còn tốt hơn sống, đây là nơi quy túc rất tốt.
Dư thái quân chính là chiến tướng thời đại Ngâm Thiên Tiên Đế, cũng là đệ nhất chiến tướng thời đại này, đến khi thời đại Ngâm Thiên Tiên Đế sắp kết thúc, nàng đạt được Lý Thất Dạ cho phép, cùng phu quân rời khỏi Hắc Long quân đoàn, quy ẩn tại Dư gia.
Chiến tướng như Dư thái quân cũng không phải số ít, trong thời đại Thiên Lý Tiên Đế, thời đại Ngâm Thiên Tiên Đế, thậm chí là thời đại Đạp Không Tiên Đế, khi thời gian trôi qua, bọn họ cũng giả ngũ về quê ở ẩn.
Nhưng cho dù mạnh hơn nữa cũng không ngăn cản được thời gian trôi qua, nếu không phủ bụi, chỉ sợ không sống được bao lâu, chính vì như thế, rất nhiều chiến tướng không ngừng tọa hóa, chiến tướng còn lại trên thế gian không nhiều.
– Vẫn còn các chiến tướng le lói.
Lý Thất Dạ thở dài, có chút buồn vô cớ, nói ra:
– Rất nhiều tướng sĩ, rốt cuộc khó gặp mặt.
Dư thái quân chỉ gật đầu, có phàn cảm khái ngàn vạn, sau một lát, nàng nói ra:
– Năm đó thời điểm giải giáp, đại nhân tự tay vẽ Bách Tướng Đồ vẫn còn ở Dư gia, chờ thuộc hạ mang tới cho đại nhân đánh giá.
– Bách Tướng Đồ!
Lý Thất Dạ cũng tươi cười, gật đầu nói:
– Cũng tốt, nên ôn chuyện cũ.
Dư thái quân đi vào trong phòng, mang Bách Tướng Đồ ra. Năm đó khi phu thê bọn họ rời khỏi Hắc Long quân đoàn, Lý Thất Dạ từng tự tay vẽ Bách Tướng Đồ tặng bọn họ.
Sau khi Dư thái quân đi vào phòng, Lý Thất Dạ đứng lên, tinh tế thưởng thức bích họa trên vách điện, trên bích họa có khắc lúc Dư gia hưng thịnh.
Trong năm tháng đó, Hắc Long quân đoàn xưng bá ba thời đại, thậm chí có thể nói, từ mức độ nào đó Hắc Long quân đoàn có đại danh Hắc Long Vương.
Đáng tiếc, từ khi Hắc Long Vương đánh xong một trận kinh thiên, cửu giới lâm vào thời đại đạo nan, từ đó về sau, Hắc Long quân đoàn cũng mai danh ẩn tích, không ai nhìn thấy cờ xí Hắc Long quân đoàn!
Nhìn qua các bích họa này, Lý Thất Dạ thở dài, Hắc Long Vương cứu hắn ra đã trả cái giá lớn, đương nhiên, hắn cũng hiểu Hắc Long Vương tới một mức độ nào đó cũng vì chuộc tội cho Cố Tôn!
Lúc này ngoài sân có một đám đệ tư Dư gia đi tới, cầm đầu là Dư tổ tông, phía sau hắn là Dư tổ, trừ mấy lão tổ của Dư gia, sau đó mới là Dư gia chủ và đám trẻ tuổi tuấn kiệt, trong thế hệ này có Dư Ngọc Liên và Dư Triển.
Hôm nay là thời gian Dư thái quân xuất quan, Dư tổ tông mang theo đệ tử Dư gia đến đây bái kiến, cũng cho vãn bối gặp lão tổ mẫu. Trên thực tế, thế hệ trẻ Dư gia chưa từng gặp lão tổ mẫu, bọn họ chỉ biết có lão tổ mẫu mà thôi, cũng cũng chưa từng nhìn thấy tận mắt, cho dù Dư gia chủ cũng vậy.
Cho dù Dư tổ là Thần Hoàng, hắn từ nhỏ đến lớn gặp được lão tổ mẫu chỉ tính bằng năm đầu ngón tay, gặp được lão tổ mẫu nhiều nhất là Dư tổ tông.
– Người phương nào ——
Lúc đệ tử Dư gia tiến vào đại điện, nhìn thấy Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó thưởng thức bích hoạ, tất cả đệ tử Dư gia biến sắc.
– Chính là hắn ——
Vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ, Dư Triển như mèo bị giẫm đuôi, sắc mặt trắng bệch, chỉ vào Lý Thất Dạ hét lên một tiếng.
Chương 2407: Con cháu Dư gia
Dư Triển đã bị Lý Thất Dạ đánh sợ, vừa thấy Lý Thất Dạ thì hắn lui ra sau vài bước, nhưng mà nghĩ đến các lão tổ đều ở đây, dũng khí tăng lên vài phần, ưỡn ngực tiến tới.
– Đệ nhất hung nhân ——
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, Dư tổ cùng Dư gia chủ biến sắc, bọn họ cũng không nghĩ tới Lý Thất Dạ sẽ xuất hiện ở chỗ này, tuy bọn họ biết Lý Thất Dạ sẽ xông vào Dư gia, nhưng mà thật không ngờ, đệ nhất hung nhân lại xuất hiện tại đây.
Lý Thất Dạ không để ý tới những người khác, xoay người lại, ánh mắt của hắn nhìn Dư tổ tông, cười cười, nói ra:
– Tông Thắng đúng không.
– Ngươi là ——
Lúc này sắc mặt Dư tổ tông đại biến, bởi vì Tông Thắng là tên của hắn, không nói người hiện tại, cho dù người cùng thế hệ biết tên hắn cũng không nhiều, hiện tại một người xa lạ một câu gọi nhũ danh của hắn, điểm này mới làm hắn biến sắc.
– Như thế nào?
Thời điểm này, Dư thái quân lấy Bách Tướng Đồ đi ra, nhìn đám đệ tử hỏi.
– Lão tổ tông.
Nhìn thấy Dư thái quân, Dư tổ kích động và khiếp sợ, lập tức phục bái xuống đất, kích động lớn tiếng nói:
– Huyền tôn bái kiến lão tổ tông, thỉnh an lão tổ tông!
– Lão tổ tông ——
Các đệ tử Dư gia đều quỳ lạy Dư thái quân.
Chỉ có Dư tổ tông, cũng chính là Dư Tông Thắng nhìn Lý Thất Dạ ngẩn người, hắn có chút hoảng sợ, trong nháy mắt hắn nghĩ tới vài chuyện.
– Đứng lên đi.
Dư thái quân gật gật đầu, nói ra.
Dư tổ mang theo phần đông đệ tử đứng lên, tát cả trầm mặc, Dư tổ nhịn không được nhìn Lý Thất Dạ, thấp giọng báo cáo:
– Lão tổ tông, người này chính là đệ nhất hung nhân đương thời, hắn đang nhắm vào Dư gia chúng ta, hắn đã nắm giữ lực lượng thập nhị âm giai.
– Lão tổ tông, là người này nhục nhã uy danh Dư gia chúng ta, giết hại đệ tử Dư gia, vì đả kích Dư gia, hắn còn nghiền nát xương cốt toàn thân đệ tử. Là đệ tử vô năng, không thể bảo toàn thanh danh Dư gia, bị hắn nhục nhã.
Dư Triển cơ linh, thấy Dư tổ có ý là địch với Lý Thất Dạ, lập tức dùng lời lẽ đầy chứng cớ thuyết phục Dư thái quân.
Cho dù Dư Ngọc Liên cũng thập phần giật mình, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, đệ nhất hung nhân lại to gan lớn mật như vậy, dám xông vào cấm địa Dư gia, dám khiêu khích lão tổ tông là tồn tại hoành kích Tiên Đế, đúng là quá to gan lớn mật.
– Đệ nhất hung nhân không coi ai ra gì, tự cho mình vô địch, thỉnh lão tổ tông ra tay, giết khí diễm của hắn, trừng phạt hắn khi nhục Dư gia chúng ta…
Dư Triển lần đầu tiên gặp được lão tổ tông, muốn lưu ấn tượng tốt với lão tổ tông, hắn lập tức nhân cơ hội châm thêm lửa.
– Im ngay, vả miệng!
Thần thái Dư thái quân lạnh lẽo, lạnh lùng quát to lên.
Dư thái quân vừa nói ra lời này, Dư Triển ngây ngốc, Dư tổ cũng sững sờ, trên thực tế tất cả đệ tử Dư gia ở đây cũng không ngờ, không nghĩ tới lão tổ tông lại tức giận.
“Ba, ba” lúc này, Dư Tông Thắng khôi phục tinh thần lại, cho Dư Triển hai bạt tai, đánh hắn chảy máu tươi ròng ròng, quát to:
– Quỳ xuống.
Lúc này, Dư Triển thân bất do kỷ quỳ tại chỗ.
– Mẫu thân đại nhân ——
Sau khi trừng phạt Dư Triển, Dư Tông Thắng cúi đầu với Dư thái quân thật sâu, mặc dù là như thế, hắn vẫn hồi hợp nhìn qua Lý Thất Dạ.
– Tông Thắng, lúc ngươi còn nhỏ, năm đó ở Hải thành, ngươi còn nhớ chuyện ngồi kình ngắm mặt trời không?
Dư thái quân chậm rãi nói ra.
Nghe lời này, nội tâm Dư Tông Thắng kịch chấn, vừa mừng vừa sợ, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Lý Thất Dạ, hắn nhanh chóng tiên lên quỳ trước mặt Lý Thất Dạ, nói ra:
– Tiểu nhân không ngờ lúc còn sống còn gặp được thánh sư, tiểu nhân không thể xa nghênh, xin hàng tội…
– Đứng lên đi, người không biết không có tội.
Lý Thất Dạ khoát tay, bảo Dư Tông Thắng đứng lên.
Sau khi Dư Tông Thắng đứng dậy, kích động không kiềm được, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới mình còn sống có thể gặp lại thánh sư.
Năm đó hắn còn rất nhỏ, nhưng hắn nhớ rõ từng được thánh sư dẫn ngồi kình ra biển ngắm mặt trời. Phải biết rằng, trong thời đại đó, thánh sư là chúa tể cửu giới, cao cao tại thượng, hắn có thể được thành sư ưu ái, nguyên nhân rất lớn là do phụ mẫu hắn.
Hôm nay, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, xa cách nhiều năm như vậy, với tư cách chúa tể cửu giới, thánh sư lại tới Dư gia, đây là vinh quang to lớn với Dư gia!
Lúc này, Dư tổ và đám đệ tử Dư gia ngây người, Dư tổ tông có địa vị vô thượng trong Dư gia, tổ tông là Cửu Giới Thần Hoàng, hôm nay lại quỳ lạy đệ nhất hung nhân, đối với bọn họ mà nói, chuyện này quá mức rung động.
– Một đám ngu xuẩn bị che mờ mắt.
Dư thái quân lạnh lùng nói:
– Có mắt không thấy thái sơn.
– Tính toán, cũng không trách bọn họ.
Lý Thất Dạ ngồi xuống, lắc đầu nói một câu.
Dư Triển lúc này sợ phá gan quỳ tại chỗ, hắn không có dũng khí ngẩng đầu lên, hoàn toàn không nói ra lời.
Nhìn con cháu cúi đầu, Dư thái quân cảm thấy thất vọng, người Dư gia có thể một mình đảm đương một phía càng ngày càng ít, con cháu bất tài, một đời không bằng một đời.
Dư Tông Thắng còn tại thế, có thể che gió mưa cho Dư gia, nhưng mà Dư Tông Thắng nếu già đi, người gánh được đại nhậm cũng chính là Dư tổ một người mà thôi, Dư gia to như vậy, cũng phải dựa vào một hai người chèo chống, gia tộc như vậy tương lai không xuống dốc cũng khó khăn.
– Một đám phế vật không biết tiến thủ, cơ duyên cả đời bị các ngươi lãng phí!
Dư thái quân lạnh lùng trách móc đám con cháu.
Dư tổ bị chửi không dám ngẩng đầu lên.
– Đại nhân, đám phế vật không tiến bộ này, ngươi xem còn có hy vọng hay không?
Lúc này Dư thái quân nhìn Lý Thất Dạ nói ra.
Dư thái quân xem ra, luận bồi dưỡng nhân tài, luận phân biệt hiền tài, không ai có thể vượt qua Lý Thất Dạ, tuyên cổ đến nay. Hắn bồi dưỡng thế hệ tuyệt thế không ít.
– Mắt ta đã mờ, không dám dạy hư học sinh.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Dư thái quân thở dài một hơi, nàng biết rõ đám con cháu này không ltoj vào pháp nhãn Lý Thất Dạ. Nếu không được Lý Thất Dạ ưu ái, được tài bồi, tương lai chắc chắn là tiền đồ vô lượng.
– Cùng lên bái kiến đại nhân!
Dư thái quân lạnh lùng phân phó đệ tử Dư gia. Đây là nàng mưu cầu đường lui cho đám con cháu bất tài.
Dư tổ không dám vi phạm, đều nhao nhao tiến lên, quỳ lạy Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chỉ gật đầu không nói.
Nhưng mà Dư Tông Thắng nhìn thấy cảnh này thì hiểu đám con cháu không có hy vọng, không lọt pháp nhãn Lý Thất Dạ.
Dư thái quân nhìn con cháu quỳ lạy, chỉ là lạnh lùng khẽ hừ, lạnh lùng nói:
– Các ngươi có được tài nguyên tốt như vậy, nhìn xem các ngươi luyện ra thứ chó má gì, còn không bằng tán tu bên ngoài, thời gian an nhàn đã quen, có phải đã quên mình là tu sĩ! Tự cho rằng mình là đại thiếu gia, thiên kim tiểu tử?
Dư tổ bị răn dạy cúi đầu xuống không nói được gì.
Chương 2408: Chọn người
Dư thái quân qua Dư tổ, lạnh lùng nói:
– Tiểu nhi, ngươi những năm này xem như có cố gắng, nhưng ngươi thiếu tầm nhìn xa, lại cưng chiều con cháu, quản giáo không nghiêm, biến bọn chúng thành một đám hoàn khố.
Dư phủ chấp hành sách lược của Dư tổ, lão tổ như Dư Tông Thắng sẽ không hỏi thế sự.
Dư tổ bị lão tổ tông khiển trách, cúi đầu thỉnh tội, nói ra:
– Huyền tôn vô năng, chậm trễ con cháu Dư gia, thỉnh lão tổ tông giáng tội.
– Về sau phạt ngươi tự mình chấp giáo!
Dư thái quân lạnh lùng nói:
– Từ hôm nay trở đi, Dư gia phong bế sơn môn, tất cả đệ tử dùng quân luật quản thúc, huấn luyện tàn khốc, người không đạt tới cảnh giới sẽ không ra ngoài nửa bước, để tránh mất mặt xấu hổ!
Dư thái quân làm thế là bất đắc dĩ, đối với đệ tử Dư gia mà nói, Dư gia không thiếu tài nguyên, bọn họ thiếu đạo tâm, đệ tử Dư gia sống quá an nhàn, đối với bọn họ mà nói, bất kỳ vật gì cũng có được quá dễ dàng, bọn họ sinh hoạt quá tốt nên sinh ra lười biếng.
– Huyền tôn lĩnh mệnh.
Dư tổ tiến lên trước, khấu đầu quỳ lạy.
Dư thái quân nhìn qua Dư Triển, lạnh lùng nói:
– Ngươi tuy còn trẻ vô tri, nhưng lại học nghệ không tinh, chỉ biết dựa vào tổ ấm diễu võ giương oia, phạt bổng lộc ba mươi năm, khổ huấn trong Trầm cốc một trăm năm, dùng mài phù hoa trên người.
Sắc mặt Dư Triển lập tức trắng bệch, trừng phạt như vậy với công tử ca như hắn quá không dễ chịu, nhưng mà, hắn cũng không dám không theo, phục bái xuống đất, nói ra:
– Đệ tử nguyện phạt.
.- Đại nhân, trong đệ tử Dư gia, ngươi chọn lựa một người nhé?
Cuối cùng nhất, Dư thái quân nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra.
Đã nói ra lời này, Dư thái quân cũng dùng mặt mo cầu tình Lý Thất Dạ, dù sao Lý Thất Dạ chướng mắt đệ tử Dư gia, lúc này Dư thái quân đánh bạc mặt mo, chính là hy vọng Lý Thất Dạ có thể ra tay giúp Dư gia.
Dư thái quân hiểu rõ, nàng không dám trông cậy vào Lý Thất Dạ có thể bồi dưỡng đệ tử, nếu chỉ điểm một đệ tử Dư gia, sẽ cho Dư gia một đường hy vọng.
Dư thái quân biết rõ, có thể được Lý Thất Dạ bồi dưỡng, cho dù là người kém cỏi cũng sẽ trổ hết tài năng.
Đây cũng là nguyên nhân Dư thái quân đánh bạc mặt mo thỉnh cầu Lý Thất Dạ, dù sao với Dư gia mà nói, đây là cơ duyên khó tìm.
Nghe Dư thái quân thỉnh cầu, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một hơi, đổi lại người khác, Lý Thất Dạ đương nhiên chẳng muốn quản, nhưng mà lão tướng cầu tình, hắn cũng phải cho cảm tình.
Lý Thất Dạ đành phải là nhìn đệ tử Dư gia trong nơi này, cuối cùng, hắn nhẹ nhàng thở dài, ánh mắt nhìn lên người Dư Ngọc Liên, chỉ vào nàng nói:
– Là nàng đi!
Bị Lý Thất Dạ chọn trúng, Dư Ngọc Liên đang quỳ cũng ngạc nhiên, nàng cũng không ngờ chính mình bị chọn trúng, dù sao trước đó nàng bất kính với Lý Thất Dạ, lúc này ngây ngốc tại chỗ.
– Ngươi lên đây đi.
Dư thái quân thấy Lý Thất Dạ đồng ý, sắc mặt vui vẻ, nhìn Dư Ngọc Liên vẫy tay.
Dư Ngọc Liên ngây ngốc, nhưng vẫn đi tới, quỳ lạy sau đó nói ra:
– Ngọc Liên bái kiến lão tổ tông.
– Đây là khảo nghiệm với ngươi, ngươi có bằng lòng hay không?
Dư thái quân chậm rãi nói ra:
– Ngươi phải có quyết tâm, đạo tâm bất ổn thì ngươi không sống được, trọng yếu là ngươi phải có ý chí này.
Dư thái quân nhìn chằm chằm vào Dư Ngọc Liên, từ từ nói:
– Đại đạo không bình thản, ngươi gặp phải rất nhiều khó khăn, sẽ có rất nhiều quyết định, cho dù thống khổ vẫn phải đi tiếp, chỉ cần ngươi có thể kiên định đạo tâm, tương lai sẽ nghênh đón huy hoàng.
– Ta, ta, ta…
Dư Ngọc Liên do dự, có chút chờ mong, nhưng, lại lùi bước.
Dư tổ nhìn thấy tình huống này, cũng sốt ruột thay Dư Ngọc Liên, đây là cơ hội vạn năm khó tìm, hắn là Đại Thần Hoàng cũng không chiếm được, mà Dư Ngọc Liên có cơ duyên tốt trời ban.
Lúc này nhìn thấy Dư Ngọc Liên do dự, Dư tổ cũng bối rối, không biết nàng vì sao mà do dự.
– Hài tử, ngươi có gì không bỏ xuống được?
Dư thái quân là hoành kích Tiên Đế chuyện gì nàng chưa thấy qua, nàng chậm rãi nói ra.
– Ta…
Dư Ngọc Liên há miệng muốn nói, nhưng lại nói không nên lời.
– Bởi vì Phi Tiên Giáo Long Ngạo Thiên sao?
Dư tổ hiểu rõ, đành phải chỉ điểm.
– Ta không biết.
Dư Ngọc Liên đỏ mặt, cúi đầu xuống.
Dư tổ đương nhiên hiểu, bởi vì trước đó Dư gia càng tán thành chuyện này, nhưng mà tình huống bây giờ quá khác biệt, hắn ngược lại càng hy vọng Dư Ngọc Liên lưu lại, dù sao Dư Ngọc Liên đạt được bồi dưỡng, đây là cơ duyên trọng yếu của Dư gia.
– Tiểu tử Phi Tiên Giáo không thích hợp với ngươi, cho dù ngươi muốn gả đi, đối với ngươi mà nói cũng không có kết quả tốt.
Dư thái quân giội nước lã với con cháu của mình.
– Lão tổ tông…
Dư Ngọc Liên kêu một tiếng, nhưng lại không biết nên nói như thế nào mới tốt.
Thời điểm Dư Ngọc Liên há miệng muốn nói, Dư tổ nói:
– Bẩm lão tổ tông, truyền nhân Phi Tiên Giáo chính là tiên thể đại thành, là một trong những người mạnh nhất có thể trở thành Tiên Đế, tụ tập thần thông ngũ đế, đương thời khó có được.
Nói đến đây, hắn vụng trộm nhìn Lý Thất Dạ, không dám nhiều lời nữa.
– Cái gì có khả năng trở thành Tiên Đế nhất, hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi.
Dư thái quân lạnh lùng nói:
– Cho dù Phi Tiên Giáo Phi Tiên Thể đại thành cũng công dã tràng.
Vãn bối không biết, Dư thái quân biết rõ ràng, đương nhiên Tiên Đế đã được định đoạt từ trước, cái gì truyền nhân Phi Tiên Giáo, cái gì tiên thể đại thành, cái gì đương thời khó có, chỉ là phù hoa mà thôi.
Dư Ngọc Liên chỉ cúi đầu, nàng ưa thích Long Ngạo Thiên người trong gia tộc đều biết, nhưng không có ai vạch trần mà thôi, hiện tại lấy ra nói, nàng là nữ hài tử phải xấu hổ.
Dư thái quân nhìn qua Dư Ngọc Liên, chậm rãi nói ra:
– Cảm tình của vãn bối, lão thân bản không can thiệp. Nhưng mà ngươi ưa thích hắn là lưỡng tình tương duyệt, hay là do ngươi một bên tình nguyện?
Dư thái quân nói ra câu này, thân thể Dư Ngọc Liên run rẩy, nàng ưa thích Long Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên đương nhiên không biết, chỉ là nàng thầm mến mà thôi.
Dư Ngọc Liên biến hóa làm sao qua mắt Dư thái quân.
– Như thế xem ra là một bên tình nguyện.
Sắc mặt Dư Ngọc Liên trắng bệch, nàng không dám nói lời nào, chăm chú cúi đầu.
– Việc này lão thân sẽ suy nghĩ cho ngươi.
Dư thái quân chậm rãi nói ra:
– Nếu hắn là truyền nhân Phi Tiên Giáo, tu tập thần thông ngũ đế, lại là tiên thể đại thành. Cửu thiên thập địa có bao nhiêu thiên kim công cháu nhớ mong. Mặc dù nói con cháu Dư gia cũng không phải tự coi nhẹ mình, nhưng cũng nên tự hiểu mình, luận thiên phú, luận mỹ mạo, ngươi có thể tranh giành với rất nhiều công chúa trong cửu giới sao? Ngươi có thế làm truyền nhân Phi Tiên Giáo ưu ái ngươi sao?
Nghe Dư thái quân nói như vậy, Dư Ngọc Liên cúi thấp đầu xuống, trong nội tâm nàng cũng rõ ràng, tuy điều kiện của nàng không tệ, nhưng mà trong cửu thiên thập địa, người có điều kiện tốt hơn quá nhiều, Long Ngạo Thiên không vừa ý nàng, cũng vì thế nàng không có thổ lộ nội tâm với Long Ngạo Thiên.
Chương 2409: Dư Ngọc Liên lựa chọn
– Cho dù ngươi gả vào Phi Tiên Giáo, dùng tư chất và mỹ mạo của ngươi, chỉ sợ làm tiểu thiếp còn miễn cưỡng, đệ tử như ngươi Phi Tiên Giáo quá nhiều.
Dư thái quân nói rất cay động:
– Như vậy, Phi Tiên Giáo dựa vào cái gì lấy ngươi? Tối đa chỉ cần chút lực ảnh hưởng của Dư gia tại Bắc Uông Dương có chút giá trị lợi dụng, trừ chuyện đó ra, Phi Tiên Giáo chướng mắt Dư gia, cũng chướng mắt ngươi, tối đa cũng chỉ lợi dụng Dư gia một chút là được.
Nghe lão tổ tông nói cay độc, thân thể Dư Ngọc Liên rung động, mỗi một nữ hài tử hoặc nhiều hoặc ít đều là có chút mộng tưởng, trong nội tâm sẽ có ảo tưởng.
– Chuyện nam nữ là thường tình, cũng không có cái gì đáng giá phê phán.
Dư thái quân chậm rãi nói ra:
– Nhưng mà, ngươi còn trẻ, còn chưa nhìn thấy đại thế giới chân chính, còn chưa từng gặp qua đại đạo sáng chói.
Đệ tử Dư gia ngừng thở, tất cả lắng nghe Dư thái quân nói.
Dư thái quân nhìn qua Dư Ngọc Liên, nói ra:
– Ngươi có thiên phú, ngươi có điều kiện, chỉ cần ngươi có thể hạ quyết tâm, ma luyện đạo tâm, tương lai sẽ có nhân sinh tốt. Thời điểm đi tới một bước kia, ngươi có thể sống hơn vạn tuổi, thậm chí là mấy vạn tuổi, thời gian ngàn năm trôi qua ngươi vẫn còn trẻ…
-… Mà đến lúc đó, ngươi đứng ở đại đạo đỉnh phong, tầm mắt của ngươi rất rộng lớn, thực đến lúc đó, ngươi mới biết được thế gian còn có đồ vật đáng giá quan tâm hơn, khi đó ngươi sẽ biết thế nào là nhân kiệt, ngươi sẽ biết rõ mình cần cái gì.
Dư thái quân nói trực chỉ nhân tâm, đệ tử Dư gia ở đây đều trầm mặc.
– Hiện tại, ngươi chém tình cảm, ngươi sẽ đi ra một con đường khác biệt!
Dư thái quân chậm rãi nói ra:
– Ngươi muốn làm một nữ tử phổ thông đại chúng hay là làm người cười cường giả cửu giới? Tất cả do ngươi lựa chọn.
Sắc mặt Dư Ngọc Liên trắng bệch, trong lòng đang giao phong với nhau, cuối cùng, Dư Ngọc Liên cắn răng một cái, nắm bàn tay phấn thật chặc, trịnh trọng kiên định nói:
– Bẩm lão tổ tông, đệ tử nguyện ý ma luyện! Nguyện ý huấn luyện!
– Rất tốt.
Dư thái quân nhìn qua Dư Ngọc Liên, cuối cùng lúc này mới yên tâm gật đầu, nàng nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:
– Đại nhân thấy thế nào?
– Ta không có khả năng ở đây lâu, rời khỏi thời gian cũng không xa.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Nếu ta tự mình chỉ điểm một hai, chỉ sợ là không thể nào. Con cháu Dư gia nên do ngươi truyền đạo, đây là chuyện thích hợp. Theo ta thấy nàng thích hợp tu luyện Bộ Thư, Bộ Thư năm đó cứ truyền cho nàng đi.
Lý Thất Dạ không thể tự mình chỉ điểm, chuyện này làm cho Dư thái quân hơi có chút thất vọng, nhưng mà nghe được Lý Thất Dạ nói lời đằng sau thì vui vẻ.
Người bên cạnh Lý Thất Dạ từng có ước định, Lý Thất Dạ truyền thưa công pháp có thể truyền cho con cháu, có chút không được phép truyền xuống.
Người khác không rõ Bộ Thư là công pháp gì, nhưng người từng tu luyện Bộ Thư đều biết nó cường đại, hiện tại Lý Thất Dạ cho phép nàng truyền cho Dư Ngọc Liên, đây là chuyện vui lớn.
– Còn không mau tạ ơn đại nhân, tạo hóa như thế người khác cầu còn không được.
Dư thái quân lập tức phân phó Dư Ngọc Liên.
Dư Ngọc Liên phục hồi tinh thần lại, cúi đầu trước Lý Thất Dạ thật sâu, nàng há miệng muốn nói, lại không biết nên nói cái gì cho phải.
– Miễn lễ.
Lý Thất Dạ khoát khoát tay, chậm rãi nói ra:
– Cơ duyên là do lão tổ tông của ngươi tranh thủ, không nên cô phụ lão tổ tông của ngươi là được.
– Dạ!
Cuối cùng, Dư Ngọc Liên chỉ có thể nói một từ.
– Từ hôm nay trở đi, ngươi lưu lại hậu viện, do ta chỉ điểm ngươi tu hành.
Dư thái quân phân phó Dư Ngọc Liên.
Dư Ngọc Liên cúi đầu, không dám nói nữa cái gì, về phần Dư gia chủ cảm thấy cao hứng cho con gái của mình, có thể được lão tổ tông tài bồi, có ý nghĩa con gái sẽ kế thừa đại thống của hắn, địa vị con gái hắn không ai có thể rung chuyển.
– Đều đi xuống đi.
Cuối cùng, Dư thái quân phân phó nói:
– Tông Thắng lưu lại.
Đạt được Dư thái quân phân phó, đệ tử Dư gia rời đi, chỉ còn Dư Tông Thắng ở đây.
– Có thể gặp lại thánh sư, tiểu nhân nằm mơ cũng không nghĩ tới ——
Dư Tông Thắng hết sức kích động nói với Lý Thất Dạ.
– Trí nhớ của ngươi rất tốt, lúc ấy ngươi cũng chỉ bi bô tập nói mà thôi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Dư Tông Thắng cười khan một tiếng, tuy tuổi hắn rất lớn, sống vô số tuế nguyệt, ở trước mặt Lý Thất Dạ cũng chỉ là tiểu hài tử mà thôi, cười nói:
– Thánh sư là tồn tại ta cả đời nhìn lên.
– Đứa nhỏ này, hắn vẫn không quên đại nhân, còn trẻ đã muốn gia nhập Hắc Long quân đoàn, là lão đầu tử không cho phép hắn vào.
Dư thái quân cười lắc đầu nói ra.
Nói đến chuyện cũ, Dư Tông Thắng chỉ cười khan, nói:
– Hắc Long quân đoàn uy hiếp tam thế, Hắc Long Vương chính là tồn tại tam thế tôn vinh, thánh sư chấp chưởng muôn đời, ta đã từng mộng tưởng có ngày mang Hắc Long quân đoàn xuất chiến.
– May mắn phụ thân ngươi không cho, bằng không ta cũng không cách nào bàn giao với phụ mẫu ngươi, Dư gia có hạt giống như vậy, nếu có cái gì không hay xảy ra, ta làm sao gặp mặt công thần như phụ mẫu của ngươi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Con cháu bất tranh khí.
Dư thái quân cũng chỉ thở dài, nói ra:
– Bằng không cũng sẽ cho Tông Thắng đi Hắc Long quân đoàn ma luyện.
Mặc dù nói, phu thê Dư thái quân không chỉ có mình Dư Tông Thắng, nhưng mà thành tài chỉ có mình Dư Tông Thắng mà thôi, cũng chính bởi vì như thế, các huynh đệ tỷ muội của Dư Tông Thắng đạo hạnh nông cạn, sớm tọa hóa từ lâu rồi.
Dư gia cũng chỉ có hạt giống như vậy, cũng chỉ có một truyền nhân chấp chưởng một phương, cho nên phu quân Dư thái quân không cho phép Dư Tông Thắng gia nhập Hắc Long quân đoàn, để tránh Dư gia tuyệt hậu.
Ngay thời điểm Lý Thất Dạ ở lại Dư phủ làm khách, đột nhiên Bắc Uông Dương truyền tin tức ra: Trấn Thiên Hải thành và Phi Tiên Giáo liên hôn với nhau, thành chủ Trấn Thiên Hải thành Tử Thúy Ngưng gả cho truyền nhân Phi Tiên Giáo Long Ngạo Thiên! Tử Thúy Ngưng và Long Ngạo Thiên gặp nhau, cùng bàn chuyện liên hôn, địa điểm gặp gỡ sẽ là lãnh địa Phi Tiên Giáo tại Bắc Uông Dương.
Tin tức này vừa ra, thiên hạ xôn xao, trước đó sớm có đồn đãi nói Trấn Thiên Hải thành sẽ liên hôn với Phi Tiên Giáo, nhưng mà những tin tức này đa số từ các đường khác nhau truyền rá, không phải Trấn Thiên Hải thành cùng Phi Tiên Giáo thừa nhận và tuyên bố chính thức.
Cho nên trước đó, tuy rất nhiều người nhận được tin tức này, nhưng cũng có không ít người ôm thái độ bán tín bán nghi, hiện tại tin tức này đã được Trấn Thiên Hải thành cùng Phi Tiên Giáo song phương chính thức xác định và tuyên bố.
Kể từ đó, Trấn Thiên Hải thành và Phi Tiên Giáo có quan hệ thông gia không còn là tin đồn, đây là sự thật ván đóng thuyền.
Thời điểm tin tức này truyền ra, cả thiên hạ đều rung động, cảnh tượng vô cùng xôn xao.
Chương 2410: Quan hệ thông gia
– Hai quái vật khổng lồ của cửu giới chính thức liên thủ với nhau.
Sau khi có lão tổ đại giáo nhận được tin tức này cũng đã thất thần.
Chỉ cần là người hơi có kiến thức đều biết, một khi Phi Tiên Giáo và Trấn Thiên Hải thành đạt thành quan hệ thông gia sẽ sinh ra hiệu quả gì.
Cự phách liên thủ, vô địch trên ý nghĩa. Một là ngũ đế truyền thừa, một là tam thế tôn vinh, một khi hai truyền thừa liên thủ, trên đời này còn có môn phái nào rung chuyển địa vị của hai bên chứ?
Trừ phi là Tiên Đế tại thế, nếu không bất kể là ai ra tay, bất kể là truyền thừa nào cũng không thể rung chuyển nó, một khi liên minh như thế thành lập đã là vô địch chân chính!
– Phi Tiên Giáo lâm thế lần nữa, bọn họ thoát ly cửu giới ba thời thời đại, nếu như liên thủ với Trấn Thiên Hải thành là truyền thừa tam thế tôn vinh, hai bên sống nhờ vào nhau, trên thế gian này không còn liên minh nào hoàn mỹ hơn nữa.
Không quản Thần Hoàng thế hệ trước, sau khi nghe được tin tức này đều biến sắc, một khi đạt thành liên minh, cửu giới không ai có thể chống lại, bất luận truyền thừa nào cũng không thể tranh phong.
Phản ứng lớn nhất là không ai hơn rất nhiều đại giáo truyền thừa tại Bắc Uông Dương, Phi Tiên Giáo hàng lâm Bắc Uông Dương, đây là lúc bọn họ không nguyện ý nhìn thấy, hiện tại liên thủ với Trấn Thiên Hải thành, hai quái vật khổng lồ này tồn tại ở Bắc Uông Dương, chẳng khác gì nghiền áp không gian sinh tồn của tất cả truyền thừa tại Bắc Uông Dương.
Một khi hai đại cự phách này liên minh với nhau, điểm này có ý nghĩa Bắc Uông Dương đều do bọn họ nói tính toán, tất cả đại giáo truyền thừa tại Bắc Uông Dương phải nghe theo Trấn Thiên Hải thành cùng Phi Tiên Giáo, nếu không bọn họ có thể làm tất cả đại giáo truyền thừa này tan thành mây khói.
Rất nhiều đại giáo truyền thừa tại Bắc Uông Dương tuy không muốn nhìn thấy cục diện này, nhưng mà không ai có thể thay đổi được cái gì!
Sau khi tin tức này truyền ra ngoài, cũng không ít người nói chuyện say sưa, đặc biệt là tu sĩ trẻ tuổi càng không cam lòng đàm luận chuyện này, góc độ đàm luận không ảnh hưởng tới hai đại truyền thừa này, bọn họ bàn tới góc độ tư tình nam nữ.
– Liên minh giữa Trấn Thiên thần nữ và Long Ngạo Thiên sao? Đây là trai tài gái sắc, trời tạo một đôi, hoàn toàn tương xứng.
Có người trẻ tuổi cam tâm tình nguyện nhìn thấy quan hệ thông gia này, đặc biệt là người sùng bái Long Ngạo Thiên cảm thấy liên hôn là nên làm.
– Nghe nói Trấn Thiên thần nữ lúc ở Đông Bách Thành từng đi lại rất gần với đệ nhất hung nhân, thời điểm tại Thiên Đạo viện đã có lời đồn, nói Trấn Thiên thần nữ và đệ nhất hung nhân có quan hệ tình nhân.
Cũng có người thập phần bát quái đưa ra nghị luận.
– Hừ, tuy đệ nhất hung nhân khí diễm trùng thiên, hắn cũng rất cường đại, nhưng mà thời đại này phải xem xuất thân, đệ nhất hung nhân xuất thân từ Tẩy Nhan Cổ Phái, đó chỉ là lùm cỏ mà thôi. Long Ngạo Thiên thì khác, Long Ngạo Thiên xuất thân từ Phi Tiên Giáo, có được Tiên Đế huyết thống, lại tu tập ngũ đế thần thông, xuất thân hậu duệ tôn quý, có thể nói là tuyệt thế vô song, rễ cỏ như Lý Thất Dạ sao có thể sánh bằng chứ?
Có tu sĩ bảo thủ khinh thường đáp trả.
– Với xuất thân cao quý như Trấn Thiên thần nữ, tất nhiên là xứng với thiên tài kinh thế như Long Ngạo Thiên. Lý Thất Dạ chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi, cho dù tạo hóa cao vời cũng không xứng với xuất thân như Trấn Thiên thần nữ.
Với những tu sĩ tự cho rằng có tài trí hơn người, lập tức có người nhìn không vừa mắt, đặc biệt là tu sĩ trẻ tuổi sùng bái Lý Thất Dạ, nói ra:
– Xuất thân cao quý thì thế nào, hừ, đệ nhất hung nhân mới khinh thường xuất thân, dám là địch với hắn, cho dù là con Tiên Đế cũng bị chém giết như gà vịt, không đáng giá nhắc tới.
– Đúng vậy!
Có rất nhiều tu sĩ xuất thân tán tu cùng chung mối thù, nói:
– Xuất thân cao quý cũng có gì chứ. Bên cạnh đệ nhất hung nhân chưa từng thiếu hụt mỹ nhân, bao nhiêu thánh nữ và công chúa tôn quý đều muốn gả cho đệ nhất hung nhân đấy. Mai tiên tử, Bạch Kiếm Thần các nàng cũng không phải xuất thân đế thống tiên môn đấy sao, các nàng cũng cam tâm tình nguyện đi theo tùy tùng đệ nhất hung nhân…
Rất nhiều tu sĩ xuất thân tiểu môn tiểu phái, đặc biệt là tán tu rất không thích nghe những lời lẽ từ đám tu sĩ xuất thân đại môn phái, đối với bọn họ, những lời này chẳng khác gì nhục nhã bản thân mình.
Mà Tẩy Nhan Cổ Phái là truyền thừa xuống dốc, Lý Thất Dạ xuất thân từ Tẩy Nhan Cổ Phái, trong mắt rất nhiều tu sĩ tiểu môn tiểu phái, thành tựu của Lý Thất Dạ là cổ vũ với những tu sĩ xuất thân thấp kém như bọn họ, đối với bọn họ mà nói, bọn họ lấy Lý Thất Dạ làm kiêu ngạo, dùng Lý Thất Dạ làm vẻ vang!
– Ta cảm thấy có thể, bằng vào thành tựu của đệ nhất hung nhân, nữ nhân có khắp nơi, cái gì thần nữ công chúa, hắn giơ tay là chiếm được.
Có tiểu tu sĩ cũng không phục đáp trả:
– Trấn Thiên thần nữ nguyện ý gả cho Long Ngạo Thiên, tất cả chỉ là hai môn phái trao đổi lợi ích mà thôi, nói không chừng nàng căn bản không thích Long Ngạo Thiên, nàng ưa thích chính là đệ nhất hung nhân lúc còn ở Thiên Đạo viện, dù sao đệ nhất hung nhân mới được là mối tình đầu của Trấn Thiên thần nữ…
Khi các tranh luân đang diễn ra gay gắt, cuối cùng trong Bắc Uông Dương truyền ra các tin tức xấu, đến cuối cùng các loại nghị luận đã có kết quả, Trấn Thiên thần nữ và đệ nhất hung nhân đã có ước định chung thân với nhau ở Thiên Đạo viện, hiện tại nàng sắp gả cho Long Ngạo Thiên chỉ vì lợi ích môn phái, đã bị rất nhiều lão tổ trong môn ép gả cho Long Ngạo Thiên.
– Hừ, ta nghe nói đệ nhất hung nhân muốn đi Phi Tiên Giáo cướp cô dâu, hắn sẽ cướp Trấn Thiên thần nữ trở về.
Cũng không biết là tu sĩ thần bí nào truyền ra tin tức này, cũng không biết hắn có dụng tâm kín đáo hay là ra vẻ thần bí, tóm lại tin tức này đã truyền ra rất rộng.
– Cướp cô dâu, thực sao?Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Sau khi nghe tin tức này, rất nhiều người không ngừng ngạc nhiên.
– Chắc chắn 100%, thử nghĩ một chút, đệ nhất hung nhân là người nào? Hắn sợ ai chưa? Đối với hắn mà nói, Phi Tiên Giáo tính toán là cái gì, Long Ngạo Thiên là cái gì chứ, Trấn Thiên Hải thành cũng chẳng là gì! Long Ngạo Thiên dám đoạt nữ nhân của hắn, hắn không thể không diệt Phi Tiên Giáo, đã chọc giận đệ nhất hung nhân, nói không chừng hắn sẽ đồ diệt cả Trấn Thiên Hải thành!
Có tu sĩ cam đoan với đồng bạn trước mặt mình.
Có người nói ra những lời này, có rất nhiều tu sĩ tin tức linh thông đều cho rằng là đúng, tính tình của đệ nhất hung nhân mọi người đều biết, ai dám cản đường hắn đi, hắn giết không tha, ai dám là địch với hắn, giết không tha!
Từ khi đệ nhất hung nhân xuất đạo đến nay, thấy hắn sợ ai chưa? Thế gian này không có chuyện hắn không dám làm, hiện tại Long Ngạo Thiên dám đoạt nữ nhân của hắn, hắn không lật tung Phi Tiên Giáo lên mới là lạ.
– Đệ nhất hung nhân nhất định sẽ náo Phi Tiên Giáo!