1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 478 [Chương 2386 đến Chương 2390]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 478 [Chương 2386 đến Chương 2390]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2386: Điều kiện trở thành Tiên Đế 1

– Cho nên nói, mỗi một vị Tiên Đế đều có điểm hơn người, mỗi một vị Tiên Đế đều có điểm khó lường của bản thân.

Lý Thất Dạ nói đến đây, ý vị thâm trường nhắc nhở Khổng Tước Minh Vương một câu.

Lý Thất Dạ nói thế làm Khổng Tước Minh Vương suy nghĩ nhiều hơn, Lý Thất Dạ trước đó nói đệ tử Trấn Thiên Hải thành không có tư cách xem nhẹ Đạp Không Tiên Đế.

– Cho nên, đạo tâm thứ nhất, sau đó mới là thiên phú các loại.

Thời điểm Khổng Tước Minh Vương trầm tư, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Muôn đời đến nay, bao nhiêu thiên tài, ngươi đi hỏi một chút, có thiên tài nào đi tu thành Trường Sinh Thể, không có, chỉ có một tiểu nữ hài duy nhất! Bởi vì đạo tâm của nàng chưa bao giờ dao động qua, bao nhiêu năm tháng qua đi, nàng vẫn giữ được tấm lòng son, cho nên, nàng sáng tạo kỳ tích vô song!

– Đạo tâm đệ nhất.

Khổng Tước Minh Vương thì thào nói.

– Thiên tài, trong dòng sông thời gian có quá nhiều, nhưng mà, trong dòng sông dài này, người có đạo tâm không thay đổi lại không nhiều, cho nên, muốn bồi dưỡng một vị Tiên Đế, đạo tâm còn quan trọng hơn thiên phú.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Khổng Tước Minh Vương, nói:

– Đây cũng là một trong những nguyên nhân Trấn Thiên Hải thành Cố Tôn không thể trở thành Tiên Đế, thiên phú của Cố Tôn không cần phải bàn, được người ta xếp vào một trong thập đại thiên tài, nhưng hắn có thể trở thành Tiên Đế hay không?

– Vì cái gì?

Khổng Tước Minh Vương lúc này hiếu kỳ hỏi thăm. Bởi vì nàng đã sớm nghe người ta nói qua, Trấn Thiên Hải thành lão tổ Cố Tôn chính là người có thiên phú cao nhất thế gian, thậm chí môn hạ đệ tử cho rằng Cố Tôn có thiên phú đệ nhất, đã từng có đại nhân vật thế hệ trước từng nói, thiên phú Cố Tôn có thể tiến vào thập đại thiên tài.

Nhưng mà, người có thiên phú vô song như vậy, cuối cùng lại không trở thành Tiên Đế, điều này cũng làm Khổng Tước Minh Vương hết sức tò mò!

Nghe vấn đề của Khổng Tước Minh Vương, Lý Thất Dạ nhìn ra phương xa, qua một hồi lâu, hắn mới chậm rãi nói:

– Đạo tâm, đạo tâm không kiên.

– Đạo tâm không kiên?

Khổng Tước Minh Vương không thể tưởng tượng nổi nói:

– Đây là chuyện không có khả năng, ta nghe Sơn tổ từng nói qua, Cố Tôn lão tổ là người kiên nhẫn nhất.

– Đây là hai việc khác nhau.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

– Ngươi cho rằng đạo tâm không kiên chỉ là đối mặt với khó khăn không lùi bước sao? Hấp dẫn cũng là khảo nghiệm không nhỏ với đạo tâm đấy.

– Cố Tôn là một người rất kiên nhẫn, vì đạt được mục đích, hắn có thể bỏ qua tất cả! Nhưng mà đạo tâm của hắn có hai đại kiêng kị, một, tham lam, hai, phản bội.

Nói xong, ánh mắt Lý Thất Dạ trở nên thâm thúy.

– Tham lam, phản bội?

Khổng Tước Minh Vương thì thào nói.

– Lòng tham là một chuyện tốt, nói rõ ngươi có tiến tới, nhưng mà tham lam không phải chuyện tốt.

Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Cố Tôn hắn có bản tính tham lam, hắn nghĩ muốn có tất cả, hắn muốn cướp đoạt tất cả nhũng gì hắn muốn, giống như một con kiến ăn hết cái bánh ngọt, mà không phải ăn từ từ, vốn phải ăn từ những hạt vụn trước, càng ăn càng lớn, cuối cùng cường đại mới ăn cái bánh ngọt, một ngụm muốn nuốt bánh ngọt, thế gian này đâu có chuyện dễ dàng như vậy.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên.

– Phản bội là sao? Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Khổng Tước Minh Vương hiếu kỳ, dù sao Cố Tôn là lão tổ của bọn họ, hai từ “Phản bội” này rất khó nghe.

– Vì đạt được mục đích của mình, đối với Cố Tôn mà nói, tất cả cũng có thể lấy ra bán! Tất cả đều có thể định giá, thậm chí không tiếc phản bội tất cả, cho dù là Hắc Long Vương!

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Khổng Tước Minh Vương.

– Điều đó không có khả năng!

Khổng Tước Minh Vương quát một tiếng. Hắc Long Vương là thủy tổ Trấn Thiên Hải thành, là kiêu ngạo của mỗi đệ tử Trấn Thiên Hải thành, đối với bọn họ mà nói, Cố Tôn có xấu hơn nữa cũng không thể phản bội Hắc Long Vương!

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Vậy ngươi cảm thấy Cố Tôn là người nào? Hắn không phải là đệ tử Hắc Long Vương, cũng không phải là con của Hắc Long Vương, nhưng hắn lại ngang hàng với Lỗ Trường Tôn, bình khởi bình tọa. Mà Cố Tôn thiên phú tuyệt thế vô song, được xưng là một trong thập đại thiên tài, ắn đạo hạnh lại cao như thế, vì cái gì Hắc Long Vương không cho hắn nắm giữ trách nhiệm? Tại sao lại lột hết tất cả chức vị trong Trấn Thiên Hải thành, cho hắn làm người rãnh rỗi?

– Nếu như ngươi là Hắc Long Vương, trong tông môn có người tài dùng được, ngươi sẽ đày hắn vào lãnh cung sao?

Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Tước Minh Vương, chậm rãi nói ra:

– Hắc Long Vương không giết hắn, đã là nhân từ!

Lý Thất Dạ nói câu này làm nội tâm Khổng Tước Minh Vương rung động không nhẹ, vấn đề này nàng đã từng nghĩ tới, nhưng không dám đi miệt mài theo đuổi, ngay cả Sơn tổ cũng không nói nhiều về chuyện này.

Thử nghĩ một chút, Cố Tôn lão tổ, luận thực lực có thực lực, luận địa vị có địa vị, vì cái gì không thể nắm giữ trách nhiệm, phải chờ tới khi lão tổ Lỗ Trường Tôn chết đi, Cố Tôn mới đoạt vị? Mà người cơ trí như Hắc Long Vương, không có khả năng mai một nhân tài, không có khả năng ném thiên tài qua một bên mà không sử dụng.

Thế hệ tuyệt thế như Cố Tôn, đặt trong bất cứ truyền thừa nào đều phải được trọng dụng, nhưng Hắc Long Vương lại không trọng dụng hắn, thậm chí lột sạch các chức vị của hắn, ngay cả Lỗ Trường Tôn được Hắc Long Vương nhờ vả cũng đề phòng Cố Tôn!

Từ ý nghĩa này, năm đó Cố Tôn phạm sai lầm rất lớn, sai lầm không thể tha thứ! Đối với người lòng dạ như Hắc Long Vương, sai lầm nào không thể tha thứ được?

Khổng Tước Minh Vương nghĩ đến lời Lý Thất Dạ, một đáp án khiến người ta hít thở không thông —— phản bội, phản bội đáng sợ!

Có được đáp án này, Khổng Tước Minh Vương nuốt cảm giác hít thở không thông xuống, mặc dù nói, đoạt quyền trong Trấn Thiên Hải thành, Cố Tôn là đối thủ của Lỗ Trường Tôn nhất mạch, nhưng cuối cùng vẫn là lão tổ của bọn họ, chuyện đoạt quyền như vậy không ai nói đúng hay sai, nhưng mà phản bội Hắc Long Vương, đây là điểm làm người ta cảm thấy đáng sợ.

Trong lòng đệ tử Trấn Thiên Hải thành, nếu như có người biết rõ Cố Tôn đã từng phản bội Hắc Long Vương, đây là chuyện không thể tha thứ.

– Tiên Đế, có Tiên Đế chuẩn tắc.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Trở thành Tiên Đế, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, không chỉ có thiên phú, không chỉ có đạo tâm, đồng thời còn có chuẩn tắc nhất định, đó gọi là Tiên Đế đạo đức.

– Tiên Đế đạo đức?

Nghe câu này, Khổng Tước Minh Vương cảm thấy hứng thú, đây là lần đầu tiên nàng nghe được cách nói này, Tiên Đế đạo đức.

– Tiên Đế đạo đức, rất không rõ ràng, không cách nào nói chính xác, nếu như nói cụ thể một chút, chính là phản bội.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Một người là Tiên Đế, ngươi có thể đồ sát trăm vạn, có thể tàn sát hết địch nhân, thậm chí là diệt bách tộc, nhưng phản bội là chuyện rất đáng sợ.

– Đáng sợ thế nào?

Khổng Tước Minh Vương nói ra.

Chương 2387: Điều kiện trở thành Tiên Đế 2

Lý Thất Dạ nhìn ra xa, nói ra:

– Tiên Đế có thể tàn nhẫn, nhưng mà không thể không có chuẩn tắc của mình. Giống như Tiên Đế của Cổ Minh tộc, bọn họ tàn nhẫn, đồ sát bao nhiêu chủng tộc? Hắc ám của bọn họ bao phủ cửu giới, bọn họ không chỉ giết ngoại tộc, ngay cả bổn tộc cũng giết, nhưng mà, Tiên Đế Cổ Minh tộc sẽ không phản bộ Cổ Minh tộc! Không phản bội đạo tâm Cổ Minh của mình!

– Nếu như Tiên Đế phản bội, bóng mờ sẽ bao phủ cả đời người, nếu như ngươi còn chưa thành Tiên Đế, nếu phản bội, nó sẽ trở thành tâm ma của ngươi, tâm ma đáng sợ sẽ thôn phệ ngươi.

Lý Thất Dạ nghiêm túc nói ra.

– Ta, ta nghe nói Dạ Đề Tiên Đế đã từng giết rất nhiều người, thậm chí có đồn đãi nói, kiếm của hắn dính không ít máu tươi người thân của mình.

Nghe được những lời này, Khổng Tước Minh Vương hơi dừng một chút, lại hỏi.

– Dạ Đề Tiên Đế.

Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:

– Còn chưa trở thành Tiên Đế, Dạ Đề Tiên Đế đúng là giết rất nhiều người, thậm chí là người bên cạnh mình, nhưng, hắn không có phản bội, chỉ có thể nói, hắn rất tàn nhẫn. Sau khi trở thành Tiên Đế, hắn làm một ít chuyện, nhưng từ tiêu chuẩn mà nói, cũng không phải phản bội, hắn cũng không phải phản bội tâm của mình, mà là chặt đứt tâm bản thân.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Tước Minh Vương, nói ra:

– Ngươi lại không biết, sau khi Dạ Đề Tiên Đế thành Tiên Đế, hắn đã trả giá vì hành vi của mình rất nhiều, cái giá cực kỳ thảm trọng! Hoặc là nói, Dạ Đề Tiên Đế là Tiên Đế chết bi thảm nhất!

– Tiên Đế chết bi thảm nhất?

Nghe được lời này, Khổng Tước Minh Vương chấn động, nói ra:

– Tiên Đế sẽ chết thảm sao?

Phải biết rằng, Tiên Đế chính là vô địch, nhưng mà Đạp Không Tiên Đế bị giết, cũng chưa từng nói là chết thảm.

– Tiên Đế không nhất định bị chết thảm.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Nhưng mà Dạ Đề Tiên Đế lại chết rất thảm, sống không bằng chết! Đây đối với một Tiên Đế mà nói, không có kết cục nào thảm hơn nữa.

– Sống không bằng chết!

Nghe được lời này, Khổng Tước Minh Vương rung động không dứt, nếu như nói, một người bình thường, một tu sĩ,sống không bằng chết vẫn có thể tưởng tượng, dù sao thế gian có rất nhiều chuyện không như ý, nếu như nói là một vị Tiên Đế, một vị Tiên Đế sống không bằng chết, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào.

Khổng Tước Minh Vương không cách nào tưởng tượng, một vị Tiên Đế rốt cuộc phải thế nào mới có thể sống không bằng chết.

– Cho nên nói, Tiên Đế có Tiên Đế chuẩn tắc, không có chuẩn tắc, chắc chắn sẽ phải trả giá vì hành vi không chuẩn tắc của mình, một cái giá thảm trọng.

Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Hoặc là, lão tặc thiên sẽ không chém giết ai, nhưng mà, trời đất chứng giám, chưa từng bỏ qua ai cả.

Khổng Tước Minh Vương nghe được những lời này, trầm mặc không nói thật lau, từ những lời này, đối với nàng mà nói, thật sự là quá rung động, qua hồi lâu, nàng mới thì thào nói:

– Cho dù là Tiên Đế, cũng không thể muốn làm gì thì làm.

– Thế gian, không có ai có thể muốn làm gì thì làm, cho dù là lão tặc thiên cũng không thể muốn làm gì thì làm.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Có chút chuyện, lão tặc thiên cũng không thể đi làm, đây là chuẩn tắc! Quản chi ngươi vượt qua trời xanh, ngươi cũng cần có chuẩn tắc, không có chuẩn tắc, ngươi vĩnh viễn không thể đạt tới độ cao đó.

– Cố Tôn thiên phú rất cao, hắn cũng có đạo tâm kiên định, nhưng hắn không có Tiên Đế chuẩn tắc.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ chậm rãi nhìn Khổng Tước Minh Vương nói ra:

– Quản chi là Hắc Long Vương rất sủng ái hắn, nhưng hắn vẫn không thể trở thành Tiên Đế! Hắc Long Vương cuối cùng vẫn tự gọt sạch tất cả tạo hóa của hắn.

Nghe được bí mật này, Khổng Tước Minh Vương cũng thẫn thờ, nàng không biết Cố Tôn năm đó rốt cuộc làm chuyện như thế nào, nhưng mà có thể làm thủy tổ Hắc Long Vương không tín nhiệm như vậy, thậm chí đúng như lời Lý Thất Dạ đã nói, gọt sạch tạo hóa của hắn, chuyện này có ý nghĩa Cố Tôn phạm sai lầm rất lớn.

– Tốt, chuyện năm xưa không nói cũng được, đi thập nhị âm giai đi!

Lý Thất Dạ nói ra.

Khổng Tước Minh Vương phục hồi tinh thần lại, vội vàng đuổi kịp, mặc dù là như thế, cảm xúc tỏng lòng rất khó dẹp loạn, Thất Dạ buổi nói chuyện, nàng đã nhìn ra quá nhiều thứ.

Thập nhị âm giai, đây không phải là mười hai bậc thang, nói cho đúng, thập nhị âm giai là ngọn núi.

Đây không phải ngọn núi cao lớn, nó tọa lạc bên trong thành Phong Văn, ngọn núi này tuy không cao nhưng, nó đã có mây mù lượn lờ, có nước suối từ trên cao chảy xuống, cuối cùng nước suối tạo thành hồ lớn dưới chân núi.

Dưới chân núi thập nhị âm giai, có không ít đồi núi nhỏ quay chung quanh, những gò núi này tạo thành hành lang.

Tại nơi như thế này, thập nhị âm giai là nơi tu sĩ trong thành Phong Văn thường xuyên đi đến, hơn nữa, rất nhiều tu sĩ đến thành Phong Văn sẽ thử đi lên thập nhị âm giai một lần, nhìn xem mình có phải là người có tiền đồ hay không.

Tập nhị âm giai không phải là ngọn núi tự nhiên, trên thực tế, có đồn đãi nói, ngọn núi này xuất hiện từ thời đại Ngâm Thiên Tiên Đế.

Có đồn đãi nói, thập nhị âm giai là Dư phủ Dư thái quân cùng Hắc Long quân đoàn dùng vô thượng thần thông tiếp dẫn vào thành Văn Phong.

Đồn đãi nói, trước khi thập nhị âm giai trở thành tài sản của thành Phong Văn, nó là thần sơn của thần tộc cổ xưa, chính là bình chướng của thần tộc cổ xưa này!

Về phần về sau Dư thái quân làm thế nào đạt được ngọn thần sơn trong truyền thuyết của thần tộc, ngoại nhân không được biết.

Tóm lại, Dư thái quân sau khi đạt được ngọn núi này đã sắp đặt tại thành Phong Văn, từ đó về sau, ngọn núi này được gọi là “Thập nhị âm giai” thành thành Phong Văn, cũng là một thắng cảnh được nhiều người biết đến.

Bởi vì Dư gia không có hạn chế và cấm đoán, cho nên cho tới nay, tại thành Phong Văn bất cứ ai cũng có thể leo lên thập nhị âm giai.

Thập nhị âm giai là nơi khảo nghiệm ngộ tính, nghị lực, đạo tâm của tu sĩ, cho nên rất nhiều tu sĩ đến thành Phong Văn đều vô cùng vui vẻ leo thập nhị âm giai, đặc biệt là đối với tu sĩ trẻ tuổi mà nói, nếu như leo càng cao, thu hoạch danh vọng và danh khí càng lớn.

Thậm chí, có không ít tu sĩ cho rằng thập nhị âm giai là nghiệm chứng thạch, với tư cách một tu sĩ, nếu leo càng cao trên thập nhị âm giai càng chứng tỏ tiền đồ vô lượng.

Cũng chính bởi vì như thế, từ thòi đại Ngâm Thiên Tiên Đế đến nay, đã từng có không ít thiên tài đã nếm thử, đương nhiên, cũng có không ít người không đặt khảo nghiệm này trong lòng.

Dưới thập nhị âm giai, mỗi một ngày đều có cường giả đi thăm hoặc leo lên núi, đặc biệt tu sĩ trẻ tuổi càng nóng lòng leo lên thập nhị âm giai, đối với bọn họ mà nói, leo thập nhị âm giai chính là cách chứng minh bản thân mình.

Vào hôm nay, phía trước thập nhị âm giai có không ít tu sĩ đang đứng, hơn nữa toàn bộ đều là tu sĩ trẻ tuổi, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi tụ tập cùng một chỗ, vô cùng náo nhiệt.

Chương 2388: Thập nhị âm giai

Hôm nay trước thập nhị âm giai tụ tập không ít tu sĩ trẻ tuổi như vậy, nguyên nhân trong đó là thiên kim Dư phủ thiên kim Dư Ngọc Liên muốn leo lên thập nhị âm giai.

Mà Dư Ngọc Liên leo lên thập nhị âm giai, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đi cổ động, huống chi, Dư thái quân xuất quan, vô số đại giáo cương quốc thế hệ trước đều chạy đến thành Phong Văn bái kiến Dư phủ, có không ít tu sĩ trẻ tuổi đi theo trưởng bối đến đây.

Trong ngày hôm nay, Dư Ngọc Liên muốn khiêu chiến chính mình, rất nhiều trẻ tuổi cũng vui vẻ đến cổ động, đối với rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi mà nói, có thể kết giao với Dư Ngọc Liên là chuyện không tệ.

Rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi dừng lại trước thập nhị âm giai, nhìn qua bóng dáng uyển chuyển, không ít thế hệ trẻ đang quan sát.

Thập nhị âm giai, tổng cộng có mười hai bậc thang to lớn, mỗi một bậc thang chí ít có độ cao ba mét, cho nên vượt qua một bậc thang, cũng không phải chuyện dễ dàng, trong thập nhị âm giai, ngươi đạo hạnh cao bao nhiêu không trọng yếu, bởi vì cả tòa thần phong này đều bị cấm chế, trừ phi ngươi là Tiên Đế, đột phá tất cả đại đạo gông xiềng, không bị bất luận hạn chế nào, nếu không, đạp vào thập nhị âm giai, đạo hạnh của ngươi bao nhiêu cũng như nhau.

Cho dù ngươi đạo hạnh cao cũng không làm được gì, có thể thừa nhận đại đạo gông xiềng, trên thực tế đạo hạnh của ngươi rất cao, nhưng nó cũng không trợ giúp ngươi, bởi vì dựa vào đạo hạnh cường địa chống cự, thập nhị âm giai sẽ có hạn chế lớn hơn với ngươi, ngược lại càng có hại trong quá trình leo lên.

Trong thập nhị âm giai, mỗi khi leo lên một cấp bậc, nó sẽ sinh ra âm luật, hơn nữa ngoại nhân không nghe được huyền diệu trong đó, chỉ có người leo lên mới nghe ra.

Âm luật khi leo bậc thang chính là âm thanh đại đạo, khi ngươi trèo lên một cấp sẽ vang lên một âm thanh đại đạo riêng biệt.

Nếu thiên phú của ngươi đủ cao, tìm hiểu âm thanh đại đạo này, như vậy ngươi sẽ biết nó huyền diệu ở điểm nào, nếu như ngươi thông qua âm thanh đại đạo leo thập nhị âm giai sẽ có trợ giúp to lớn với người đang khảo nghiệm, khó khăn sẽ giảm xuống thật nhiều.

Đương nhiên, nếu thiên phú của ngươi không đủ cao cũng không sao cả, chỉ cần ngươi có đầy đủ kiên cường nghị lực, đạo tâm kiên định, ngươi vẫn sẽ thừa nhận được âm thanh đại đạo.

Càng lên cao âm thanh đại đạo càng cường đại, nó càng cộng minh với đại đạo của ngươi, ngươi leo lên cao càng, âm thanh càng huyền diệu, cho nên mỗi khi leo lên một cấp, đây là quá trình khảo nghiệm ngộ tính, nghị lực, đạo tâm thật lớn.

Trong thập nhị âm giai tổng cộng có mười hai bậc thang, nếu ngươi có thể leo lên bậc thang thứ tám, vậy ý nghĩa ngươi là nhân trung long phượng, trên bậc thang thứ tám, nó sẽ lưu lại thân ảnh của ngươi, sẽ ghi chép thành tựu thời đại này, và đây cũng là vinh quang vô thượng.

Cho nên thời điểm đứng phía dưới thập nhị âm giai nhìn lên, người có thể lưu lại một đạo thân ảnh của bản thân đều là thế hệ nổi danh.

Cũng chính bởi vì như thế, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đi tới thập nhị âm giai khảo nghiệm đều xem bậc thang thứ tám là một đạo khảm, bậc thang thứ tám là khiêu chiến to lớn.

Đối với vô số người mà nói, một khi trèo lên bậc thang thứ tám sẽ công thành danh toại, sẽ là thiên tài nổi danh gần xa.

Người sống lưu danh, quạ sống để tiếng, đặc biệt đối với tu sĩ trẻ tuổi mà nói, người có thể lưu lại thân ảnh bản thân ở bậc thang thứ tám sẽ dương danh thiên hạ.

Bóng dáng uyển chuyển dang đứng ở bậc thang thứ tám, đặc biệt ở bậc thang thứ tám có không ít thân ảnh, những thân ảnh này nữ có nam có, trẻ có già có, sau bậc thang thứ chín có một ít thân ảnh khác, nhưng mà so với bậc thang thứ tám thì ít hơn rất nhiều.

Sau bậc thang thứ mười, thân ảnh ít lại càng ít, dùng mười ngón tay đều có thể tính ra.

Lên bậc thang mười một càng không cần nói,chỉ có một thân ảnh mà thôi, một thân ảnh tuyệt thế vô song, từ thân ảnh này, người nọ hết sức trẻ tuổi, hơn nữa có khí thế bễ nghễ cửu thiên thập địa, giống như ông vua không ngai.

Sau bậc thang thứ mười hai cũng chỉ có một thân ảnh, đó là một thân ảnh áo xám, thân ảnh này quan sát không rõ ràng, nhưng mà thân ảnh áo xám lại lạc ấn trên bậc thang thứ mười hai.

Lúc này rất nhiều tu sĩ đứng dưới thập nhị âm giai quan sát thân ảnh ở bậc thang thứ tám, không biết có bao nhiêu người hâm mộ.

Sau khi nhìn qua bậc thứ chín, người có thể lưu thân ảnh rất ít, đứng ở giữa bậc thứ chín và thứ mười vẫn có một ít.

Có người rất hiếu kỳ, nói:

– Đứng ở giữa cấp chín và cấp mười được xem là bao nhiêu cấp?

– Chín cấp rưỡi!

Có tu sĩ trẻ tuổi thành Phong Văn đáp lời.

Có tu sĩ trẻ tuổi mắt sắc, nhận ra mấy tu sĩ giữa cấp chín và cấp mười, quát to một tiếng:

– Đây không phải là Trung Thiên Long Hoàng, Kim Long Thiên Tử và Hải Lân sao?

Ba thân ảnh này đứng giữa cấp chín và cấp mười, bọn họ lưu lại thân ảnh mờ ảo vô song ở nơi đây, giống như bọn họ tự mình giá lâm.

– Đúng, đúng là bọn họ, bọn họ chính là thiên tài cao cấp nhất của Bắc Uông Dương chúng ta trong thời đại này.

Có tu sĩ Bắc Uông Dương kiêu ngạo nói một tiếng.

– Đúng thế, Trung Thiên Long Hoàng hôm nay đã chưởng chấp Ngọa Long Nhai, năm đó nàng khiêu chiến tuyệt thế thiên tài trẻ tuổi khắp Nhân Hoàng Giới đấy.

Cũng có tu sĩ không khỏi hâm mộ nói:

– Kim Long Thiên Tử cũng chưởng chấp Mộc Trác Yêu thành như mặt trời ban trưa, quyền thế hiển hách. So với Trung Thiên Long Hoàng và Kim Long Thiên Tử, Hải Lân xuất đạo muộn hơn.

– Tuy Hải Lân xuất đạo muộn hơn một ít, nhưng hắn là người hung ác, gây thị phi các nơi, bị người đuổi giết một lần lại một lần, đến bây giờ vẫn sống sót.

Có Yêutoocj Bắc Uông Dương nói ra.

– Có thể trở thành thiên tài lưu lại thân ảnh ở chín bậc rưỡi càng khó lường.

Một tu sĩ trẻ tuổi quan sát bậc thang thứ mười, nói:

– Nếu có thể lưu lại thân ảnh tại bậc thang thứ mười, đây là vinh quang tuyệt thế đấy.

Trong bậc thang thứ mười có ba thân ảnh, trong ba thân ảnh này có hai người hơi lớn tuổi một chút, một người hết sức trẻ tuổi.

– Đó là Yêu tộc Định Viễn Hầu của chúng ta, là Thần Hoàng khó lường nhất tại Bắc Uông Dương, đồn đãi nói, hắn đã có thể hoành kích Tiên Đế.

Có Yêu tộc nhìn một thân ảnh trong ba thân ảnh kia, kêu ngạo nói một câu.

Định Viễn Hầu, thời điểm nói ra cái tên này, rất nhiều người sợ hãi thán phục, cho dù là người trẻ tuổi cũng thế.

Định Viễn Hầu không có chiến tích kinh thiên như Dư thái quân, nhưng mà trong thời đại đạo nan hắn vẫn leo lên vị trí Thần Hoàng, thành tựu kinh tài tuyệt diễm, thậm chí có người xưng là đệ nhất thiên tài Bắc Uông Dương sau thời đại Hắc Long Vương chấm dứt.

Cho nên, đề cập đến Định Viễn Hầu, rất nhiều người vẫn sợ hãi thán phục, tại Bắc Uông Dương, rất nhiều Yêu tộc càng lấy Định Viễn Hầu làm kiêu ngạo.

– Đây chính là lão tổ Trấn Thiên Hải thành chúng ta!

Ở giữa sân, có một đệ tử Trấn Thiên Hải thành, đương nhiên là đệ tử bên ngoài nói một câu.

Chương 2389: Dư ngọc liên 1

Mặc dù là như thế, đệ tử Trấn Thiên Hải thành chỉ vào một người trong ba đạo thân ảnh kia, kiêu ngạo nói:

– Đây là Diệp lão tổ của chúng ta!

– Diệp Cửu Châu —

Có người kinh hô lên, nhưng mà sau đó lại lập tức ngậm miệng lại, cảm thấy rất bất kính.

Thân ảnh lưu lại này chính là lão tổ vô địch của Trấn Thiên Hải thành, Diệp Cửu Châu!

Tại Bắc Uông Dương, Diệp Cửu Châu uy danh to lớn, có thể nói là quyền thế trùng thiên, rất nhiều người nhắc tới tên của hắn còn kiêng kỵ ba phần.

– Ngọa Long Tử đáng tiếc, nếu như hắn có thể sống đến bây giờ, thành tựu hôm nay của hắn cực kỳ kinh thiên, sẽ không thua kém Định Viễn Hầu và Diệp lão tổ.

Một quái vật biển có huyết thống tu sĩ cảm khái nói một câu.

– Ngọa Long Nhai ở kiếp này rất khó lường, một môn hai thiên tài nha, Ngọa Long Tử cùng Ngọa Long Tuyền huynh muội hai người có thể nói kinh tuyệt tuyệt thế, có người lén cho rằng thiên phú của Ngọa Long Tử cao hơn Ngọa Long Tuyền, đáng tiếc, trời đố kị anh tài, Ngọa Long Tử chết trong thọ suy.

Có một vị tu sĩ thở dài nói một câu.

Nhắc tới Ngọa Long Tử, những người từng quen biết đều thở dài, cho dù là người không biết cũng thở dài tiếc hận.

Vào năm đó, Ngọa Long Tử có uy danh cực lớn tại Bắc Uông Dương, từng nổi danh cùng thời với Trấn Thiên thần nữ, đáng tiếc, hắn không sống qua thọ suy, một vị tuyệt thế thiên tài đã vẫn lạc như vậy.

Lúc này, không ít người tiếc hận cho Ngọa Long Tử, có thể lưu thân ảnh ở bậc thang thứ mười chỉ có ba người mà thôi, Định Viễn Hầu, Diệp Cửu Châu, Ngọa Long Tử!

Trong ba người này, Ngọa Long Tử trẻ tuổi nhất, đồng thời Định Viễn Hầu, Diệp Cửu Châu hiện tại chính là Thần Hoàng vô địch, quyền thế kinh thiên, mà Ngọa Long Tử đã vẫn lạc lúc còn trẻ tuổi.

Đã từng có người nói qua, nếu như Ngọa Long Tử còn sống, thành tựu tương lai của hắn không kém gì Định Viễn Hầu cùng Diệp Cửu Châu.

Lúc này rất nhiều ánh mắt đưa mắt nhìn qua bậc thang mười một, trên bậc thang này chỉ có một thân ảnh điều này có ý nghĩa từng có người leo qua nơi này, một người duy nhất có thể lưu lại thân nhr tại đây.

– Dư công chúa đến.

Thời điểm rất nhiều ánh mắt quan sát bậc thang, không biết ai thấp giọng nói ra.

Tất cả mọi người nhao nhao thu hồi ánh mắt, vội vàng nhìn ra phía sau, nhìn thấy một thiếu nữ trẻ tuổi, thiếu nữ này mặc xiêm y màu trắng, dung mạo thanh tú như hoa sen nở rộ, cô gái này cực kỳ xinh đẹp, diễm lệ động lòng người, đôi mắt mọng nước mê người đầy quyến rũ.

– Dư tiểu thư!

Không ít người thấy nữ tử đi đến thì tiến lên chào hỏi nàng, sắc mặt thập phần thân thiện, không ít người mở miệng nịnh nọt, đương nhiên cũng có không ít người trẻ tuổi mến mộ nàng.

Dư Ngọc Liên, thiên kim Dư gia, nàng có thanh danh vang dội trong thế hệ trẻ Bắc Uông Dương, đã được không ít người trẻ tuổi theo đuổi.

– Hôm nay tiểu muội đến đây nếm thử, không ngờ gặp được nhiều bằng hữu cùng thế hệ đến đây cổ vũ, tiểu muội hiện tại cảm tạ.

Dư Ngọc Liên có bảy phần rụt rè, chậm rãi nói ra.

– Khiêm tốn, công chúa quá khiêm tốn rồi, chúng ta chứng kiến thời khắc này là vinh hạnh của mình.

Một tu sĩ thanh niên vội vàng nói:

– Bệ hạ của chúng ta từng nói công chúa là thiên nữ đương thời, sánh vai với Trấn Thiên thần nữ, Trung Thiên Long Hoàng, chính là một trong ba đại mỹ nữ trong Bắc Uông Dương.

Tên thanh niên này xuất thân từ Mộc Trác Yêu thành, là sư điệt Kim Long Thiên Tử, tự xưng là Khổng Tước hoàng tử. Hắn nịnh nọt Dư Ngọc Liên cũng không phải là vì chính mình, chính là vì Kim Long Thiên Tử bệ hạ của hắn..

Bởi vì Mộc Trác Yêu thành Kim Long Thiên Tử đã từng có ý liên hôn với Dư gia, muốn cưới Dư Ngọc Liên. Nhưng chuyện này bởi vì việc Dư thái quân xuất quan cho nên đã đặt xuống.

Cho nên, Khổng Tước hoàng tử nhân cơ hội này nói lời hữu ích cho sư thúc trước mặt Dư Ngọc Liên.

– Đâu có. Kim Long Thiên Tử quá khen.

Dư Ngọc Liên mỉm cười nói ra, bộ dáng của nàng vô cùng hưởng thụ.

Mọi người đều biết, Ngọa Long Tuyền và Tử Thúy Ngưng chính là đệ nhất trẻ tuổi cường đại tại Bắc Uông Dương, hơn nữa hai người bọn họ mỹ mạo tuyệt thế, so với Ngọa Long Tuyền và Tử Thúy Ngưng, Dư Ngọc Liên còn kém, hơn nữa chênh lệch không nhỏ.

Nhưng mà rất nhiều người cố ý tâng bốc Dư Ngọc Liên, nịnh bợ Dư gia, cho nên đặt Dư Ngọc Liên song song với Ngọa Long Tuyền, Tử Thúy Ngưng. Đối với những lời nịnh nọt này, Dư Ngọc Liên cũng hết sức vui vẻ, trong nội tâm đặc biệt hưởng thụ.

Trong tình cảnh chúng tinh ủng nguyệt, Dư Ngọc Liên đi tới trước thập nhị âm giai, lúc này ánh mắt Dư Ngọc Liên nhìn qua thân ảnh nam tử ở bậc thang thứ mười một.

Nam tử này vẻ mặt hưng phấn, bễ nghễ thiên hạ, thần tuấn vô song, có tư thái tuyệt thế, giống như quân vương cái thế, tư thái long hổ, không biết có bao nhiêu thiếu nữ khuynh đảo khi gặp.

– Thần thái Long huynh vô song, tuyên cổ hiếm người địch nổi. Tiên Đế đương thời không phải Long huynh không ai có thể hơn.

Nhìn qua thân ảnh ấy, ánh mắt Dư Ngọc Liên mang theo dị sắc, hoàn toàn không che lấp thần thái ngưỡng mộ và hướng về.

Dư Ngọc Liên vừa nói như vậy, tất cả tu sĩ trẻ tuổi đều đưa mắt nhìn qua thân ảnh ở bậc thang thứ mười một. Cũng chỉ có một mình hắn bế nghễ ở bậc thang thứ mười một.

Nhìn thấy thanh niên này, nhìn thần tư của hắn, thần thái tất cả mọi người ngưng trọng, không quản tu sĩ trẻ tuổi ái mộ Dư Ngọc Liên cũng phải thở dài một hơi, ảm đạm thất sắc, trong nội tâm của bọn họ hoàn toàn thất lạc, cũng không thể không thừa nhận đây là nhân vật tuyệt thế vô song.

– Long Đế Tử đúng là đương thời vô song, hắn và ta bệ hạ của ta thời điểm kết bái với nhau, bệ hạ ta từng nói, đương thời, không phải hắn là Tiên Đế thì không ai khác.

Khổng Tước hoàng tử là một con gà rừng thành tinh lúc này mở miệng cảm thán.

– Đúng, đương thời không ai có thể tranh giành thiên mệnh với Long huynh! Tiên Đế thời đại này không phải Long huynh không có ai khác!

Hai mắt Dư Ngọc Liên bắn ra dị sắc liên tục, nhìn qua thân ảnh này, đôi mắt của nàng nhộn nhạo, hận không thể yêu thương nhung nhớ, nói ra:

– Long huynh đã là tiên thể đại thành, trên đời không ai địch nổi.

Nói đến đây, nàng cũng tươi cười say mê.

– Đúng nha, đúng nha, Long Đế Tử ra tay, ngay cả Cửu Giới Thần Hoàng cũng bị trảm, còn có ai là địch với hắn chứ?

Mặc kệ tu sĩ trẻ tuổi nơi đây có phải thiên tài hay không, lúc nói đến thanh niên kia đều chịu phục.

– Long Ngạo Thiên!

Có tu sĩ ái mô Dư Ngọc Liên, trong nội tâm thập phần không có tư vị, nhẹ nhàng nói ra cái tên này, cho dù trong lòng không vui vẻ gì, nhưng mà hắn giận lại không dám nói, chỉ có thể phát tiết bất mãn bằng tên người ta mà thôi.

Long Ngạo Thiên, nghe cái tên này, không ít người chấn động tâm thần, cái tên này tràn ngập ma tính, cái tên này có uy lực vô địch, tại Bắc Uông Dương rất nhiều người nghe được cái tnee Long Ngạo Thiên đều phải chấn động tâm thần.

Chương 2390: Dư ngọc liên 2

Đặc biệt là thế hệ trẻ có không biết bao nhiêu người sùng bái Long Ngạo Thiên, tại Bắc Uông Dương, không biết có bao nhiêu thiên kim tiểu thư, công chúa thánh nữ ái mộ Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên là truyền nhân Phi Tiên Giáo, hắn xuất thân nhất định bất phàm, với tư cách là truyền nhân duy nhất của Phi Tiên Giáo, nhắc chắc chắn đại phóng dị sắc.

Long Ngạo Thiên là truyền nhân Phi Tiên Giáo, hắn cũng không bôi nhọ xuất thân của mình, với tư cách thế hệ trẻ tuổi, Long Ngạo Thiên còn trẻ đã đạt tới tiên thể đại thành, có đồn đãi nói, Long Ngạo Thiên tu hành đạt tới cảnh giới Đế Trữ, chỉ kém một bước được thiên mệnh thừa nhận mà thôi..

Đây là tin tức rung động cửu thiên thập địa, vừa xuất thế đã có được tiên thể đại thành, càng có thực lực Đế Trữ.

Có thể nói, Long Ngạo Thiên chính là thiên chi kiêu tử, hắn nhất định trở thành cường giả vô địch đương thời, làm sao không hấp dẫn ánh mắt người khác chứ?

Nói đến Long Ngạo Thiên, thần thái Dư Ngọc Liên sáng láng, đôi mắt bắn ra dị sắc, nói:

– Tuy Long huynh còn chưa trở thành Tiên Đế, nhưng hắn đã có tư thái Tiên Đế, lúc trước quen biết Long huynh, phong thái của hắn đương thời vô song, nói chuyện với hắn sẽ bị tư thái vô địch hấp dẫn, hắn độc chiến thiên hạ mười ngày mười đêm, thật sự là thần nhân vô song.

Trong khoảng thời gian ngắn, xuân tâm Dư Ngọc Liên nhộn nhạo, mặt mang hoa đào, nghĩ đến lần đầu quen biết Long Ngạo Thiên, tâm hồn thiếu nữ của nàng rối loạn như hươu chạy, tim đập thình thịch, có thể nói nàng vừa gặp Long Ngạo Thiên đã yêu, hận không thể lập tức trở thành nữ nhân của hắn, không có danh phận cũng được!

Nhìn thấy thần thái Dư Ngọc Liên như vậy, không ít tu sĩ trẻ tuổi ái mộ Dư Ngọc Liên cực kỳ không có tư vị, nhưng mà cũng không dám nói gì.

Mà Dư Ngọc Liên nhắc tới chiến tích Long Ngạo Thiên, trong lòng rất nhiều người rùng mình, Khổng Tước hoàng tử cũng sợ hãi thán phục, nói:

– Long Đế Tử độc chiến thiên hạ, mười ngày bất bại, khiêu chiến thiên hạ hào hùng, liên tục chém năm Thần Hoàng, trong đó có quái vật biển Cửu Giới Thần Hoàng cũng bị Long Đế Tử trảm, trên thế gian, cũng chỉ có Long Đế tử mới có chiến tích như vậy.

– Đúng thế, Long Đế tử là vương giả tuyệt thế, độc chiến thiên hạ, mười ngày mười đêm bất bại, chiến tích như vậy thiên hạ không ai địch nổi!

Những người khác phụ họa nói theo.

Phi Tiên Giáo lâm thế, bọn họ chiếm cứ vùng biển này để làm cứ điểm tạm thời, đương nhiên tu sĩ trong các môn phái nơi đây không vui.

Nhưng mà tu sĩ các môn phái trong khu vực này cũng không phải hạng người lương thiện, tuy bọn họ khiếp sợ uy danh của Phi Tiên Giáo, nhưng cũng không vì thế mà bỏ qua lợi ích của mình.

Huống chi, tu sĩ hải vực này đều là hậu đại của Yêu tộc cùng quái vật biển, bọn họ dũng mãnh thiện chiến, qua lại tự do trong biển cả.

Đối mặt Phi Tiên Giáo độc chiếm ranh giới của mình, những đại giáo truyền thừa Yêu tộc, quái vật biển liên hợp lại, vây công Phi Tiên Giáo, trong khoảng thời gian ngắn, chiến tranh bộc phát toàn diện.

Mặc dù nói, Yêu tộc cùng quái vật biển liên hợp người đông thế mạnh, nhưng mà hậu quả hoàn toàn không như ý muốn, liên quân Yêu tộc, quái vật biển bị Phi Tiên Giáo san bằng.

Trong tình huống như vậy, tất cả Yêu tộc và quái vật biển trong Bắc Uông Dương không làm được gì, bởi vì Phi Tiên Giáo cưỡng chiếm ranh giới của người ta, đây là xâm chiếm trần trụi, mà Phi Tiên Giáo tự được xưng chính thống, nói bản thân mình là vương đạo, cách làm như vậy đương nhiên không được chào đón.

Cho nên, vào thời điểm này, truyền nhân Phi Tiên Giáo Long Ngạo Thiên đứng ra, tuyên cáo với thiên hạ, Phi Tiên Giáo chỉ tạm thời mượn hải vực này mà thôi, nếu bất cứ môn phái nào không phục, có thể khiêu chiến hắn, nếu như hắn bại, không chỉ Phi Tiên Giáo lập tức rút khỏi Bắc Uông Dương, sẽ bồi thường Tiên Đế bí kíp, Tiên Đế binh khí cho môn phái đó.

Kể từ đó lực chú ý của tất cả mọi người bị Tiên Đế bí kíp, Tiên Đế binh khí hấp dẫn, vào lúc này cũng không ai quan tâm bình luận Phi Tiên Giáo hợp pháp hay không.

Tất cả mọi người bị Phi Tiên Giáo bí kíp cùng binh khí hấp dẫn, phải biết rằng, Phi Tiên Giáo chính là một môn năm đế, bọn họ có thể lấy ra binh khí bí kíp là kinh thiên cỡ nào.

Kể từ đó, vô số tu sĩ cường giả đều phóng tới khiêu chiến Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên bày lôi đài trên đại dương bao la, không có bất cứ hạn chế nào, bất luận kẻ nào cũng có thể khiêu chiến hắn, mặc kệ nhiều người ít người.

Trong khoảng thời gian ngắn, vô số Yêu tộc, quái vật biển thậm chí là rất nhiều cường giả thành danh công kích Long Ngạo Thiên, có vô số người vây công, thậm chí có người ám sát… Tất cả thủ đoạn đều có.

Một trận chiến này, có thể nói là thập phần kinh thiên, cả Bắc Uông Dương khiếp sợ, Yêu tộc cùng quái vật biển không cần phải nói, ngay cả Trần Phong Thần Hoàng cũng ra tay.

Tuy cường giả trong thiên hạ đánh lén Long Ngạo Thiên, nhưng mà với tư cách truyền nhân Phi Tiên Giáo, đạo hạnh của Long Ngạo Thiên tuyệt đối cường hãn tới khó tưởng tượng nổi, hắn sau khi đạt tới đại thành tiên thể, một chiêu có thể giết địch.

Trong huyết chiến liên tục, thi cốt chất thành núi, máu tươi nhuộm đỏ cả hải vực, đại chiến có một khôi hai này đã làm rung chuyển tâm thần của vô số người.

Trận đại chiến này kéo dài tới mười ngày mười đêm, cuối cùng Long Ngạo Thiên chém giết vô số cường giả, Đại Hiền chết vô số, riêng Thần Hoàng chết năm người trong đó còn có một người là lão tổ mạnh nhất của Yêu tộc, quái vật biển, một Cửu Giới Thần Hoàng!

Không quản tồn tại vô địch, tất cả ở trước mặt Long Ngạo Thiên không là gì cả, vẫn bị Long Ngạo Thiên chém giết!

Đây là chuyện rung động nhân tâm cỡ nào, Cửu Giới Thần Hoàng trong mắt vô số tu sĩ là tồn tại cao cao tại thượng, chỉ một ngón tay có thể nghiền diệt một môn phái truyền thừa, nhưng mà bọn họ không địch lại Long Ngạo Thiên, vẫn chết thảm trong tay Long Ngạo Thiên!

Trận chiến tranh này kéo dài mười ngày mười đêm, không còn người nào ra tay đánh lén Long Ngạo Thiên,cũng không còn địch nhân nào ra tay, đều bị Long Ngạo Thiên dọa phá gan!

Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Cũng chính trận chiến này đã tạo thành vô số quầng sáng cho Long Ngạo Thiên, hắn tỏa ra hào quang chói mắt, cũng chính bởi vì trận chiến này, Long Ngạo Thiên độc chiến thiên hạ, kiên trì mười ngày mười đêm, Long Ngạo Thiên được mười ta tôn xưng là Thập Quan Vương!

Nhắc tới trận chiến ngày đó của Long Ngạo Thiên, rất nhiều người run động mạnh, về phần Dư Ngọc Liên vừa gặp đã yêu Long Ngạo Thiên càng không cần phải nói, nàng dùng Long Ngạo Thiên làm kiêu ngạo, càng dùng trận chiến của Long Ngạo Thiên làm kiêu ngạo của mình.

Đôi mắt của nàng nhộn nhạo xuân thủy, nói:

– Long huynh có tư thái tuyệt thế vô song, không chỉ là Thập Quan Vương, hơn nữa hắn còn leo lên mười một bậc thang, trên đời này có ai có thành tựu như thế chứ?

Nhìn thấy bộ dáng yêu thương của Dư Ngọc Liên, không ít thanh niên ái mộ nàng cảm thấy không vui, nhưng mà bọn họ cũng không thể tránh được, so sánh với thiên kiêu chi tử như Long Ngạo Thiên, bọn họ ảm đạm thất sắc là đương nhiên.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 1 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin