1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 477 [Chương 2381 đến Chương 2385]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 477 [Chương 2381 đến Chương 2385]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2381: Đại đạo cô độc 2

Sau khi rời khỏi quán rượu, Khổng Tước Minh Vương vẫn chờ ở bên ngoài đi lên vài bước, đi vài bước Khổng Tước Minh Vương không nhịn được quay đầu nhìn qua qua

Khổng Tước Minh Vương không cách nào tưởng tượng, một cao thủn rượu. tuyệt thế vô song,vì cái gì lánh đời trong tửu quán này. Tuy nhiên, thế gian có không ít cao nhân lánh đời, nhưng mà, rất nhiều cao nhân lánh đời, tất phải ở trong thế ngoại đào viện núi hoặc nơi sơn thủy hữu tình chứ.

Nhưng mà vị cao nhân tuyệt thế này lại lánh đời bên trong tửu quán, nói ra chuyện này sẽ không có người tin tưởng.

– Không cần đi xem.

Lý Thất Dạ vừa đi, lúc này lắc đầu nói:

– Hắn sẽ vĩnh viễn đứng ở trong quán rượu nhỏ này, muốn nhìn thấy hắn bước ra khỏi quán nhỏ là chuyện rất khó.

Nói đến đây, hắn nói xong liền dừng một chút.

Khổng Tước Minh Vương cũng trầm mặc, một cao nhân tuyệt thế tại sao phải lánh đời trong quán nhỏ.

Sau khi qua một hồi lâu, Khổng Tước Minh Vương vẫn không thể nhẫn nại, nhịn không được thấp giọng nói:

– Công tử, vị tiền bối này và Dư thái quân ai mạnh ai yếu?

Uy danh của Dư thái quân không cần phải nói, nàng đã từng chiến đấu với Ngâm Thiên Tiên Đế, Ngâm Thiên Tiên Đế cũng thừa nhận nàng có được thực lực hoành kích Tiên Đế, mà lão nhân này chính là huynh trưởng Dư thái quân, lại là người sống ba thế, này làm sao không làm Khổng Tước Minh Vương hiếu kỳ chứ.

– Ngươi cảm thấy uy danh của hắn không đúng sao.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Thứ này không phải dùng uy danh cân nhắc, Dư thái quân có thực lực hoành kích Tiên Đế, chính thức hoành kích chứ không phải tự biên tự diễn, mà Dư Chính Phong lại mạnh hơn nhiều.”

– Còn mạnh hơn Dư thái quân sao?

Trong lòng Khổng Tước Minh Vương sinh ra rung động thật lớn, thật vất vả nàng phục hồi tinh thần lại, nói ra:

– Đồn đãi nói, có thể sống quá một trăm chiêu trong tay Tiên Đế sẽ có thể được gọi là hoành kích Tiên Đế!

– Sống quá một trăm chiêu thì được gọi là hoành kích Tiên Đế?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

– Con kiến hôi từ đâu nói thế, một trăm chiêu là có thể xưng hoành kích Tiên Đế, thiên hạ có quá nhiều hoành kích Tiên Đế rồi. Cũng không phải nói bất cứ Tiên Đế nào cũng là người hiếu sát, với những thiên tài mới xuất hiện, Tiên Đế vẫn yêu tài, chẳng lẽ Tiên Đế tùy tiện ra tay, một vị Thần Hoàng chống đỡ một trăm chiêu thì có thể gọi là hoành kích Tiên Đế?

Nói đến đây, Lý Thất Dạ lắc đầu nói ra:

– Loại cách nói này quá ngu xuẩn, chỉ thiếp vàng lên mặt bản thân mà thôi, dùng nó nâng giá trị bản thân mình lên.

– Rốt cuộc thế nào mới gọi là hoành kích Tiên Đế.

Khổng Tước Minh Vương cảm thấy hết sức tò mò nói ra.

Về cách nói hoành kích Tiên Đế, Khổng Tước Minh Vương nghe qua có rất nhiều loại, mà nghe người ta nói nhiều nhất là sống quá một trăm chiêu trong tay Tiên Đế thì có thể tự xưng hoành kích Tiên Đế.

– Hoành kích Tiên Đế không có giá rẻ như vậy đâu.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Dùng tiêu chuẩn bình thường, dưới lực lượng thông thường của Tiên Đế, dưới đại đạo Tiên Đế, Tiên Đế không có hạ thủ lưu tình, có thể sống quá một ngàn chiêu thì có thể xưng là hoành kích Tiên Đế.

– Lực lượng thông thường?

Khổng Tước Minh Vương khẽ giật mình.

– Chính là trong tình huống không sử dụng thiên mệnh.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Hoành kích Tiên Đế cân nhắc thật sự rất nghiêm khắc, không phải nói Tiên Đế tùy tùy tiện tiện ra tay là có thể, đối mặt người có thực lực hoành kích Tiên Đế chân chính, Tiên Đế cũng sẽ đối đãi nghiêm túc. Người có thể chống đỡ một hai trăm chiêu trong tay Tiên Đế cũng là do Tiên Đế yêu tài mà thôi, cũng không dùng toàn lực.

Nghe Lý Thất Dạ nói thế, Khổng Tước Minh Vương lúc này mới rõ ràng, Tiên Đế ra tay không lưu tình, dưới tình huống không sử dụng lực lượng thiên mệnh, có thể chống đỡ một ngàn chiêu, đây mới thực sự là hoành kích Tiên Đế.

– Năm đó Dư thái quân và Ngâm Thiên Tiên Đế đấu với nhau một trận, Ngâm Thiên Tiên Đế sử dụng Tiên Đế bảo khí nơi tay, đánh cho thiên băng địa liệt, Dư thái quân dựa vào thực lực của mình ngăn cản hơn một ngàn chiêu, cho nên, Ngâm Thiên Tiên Đế thừa nhận thực lực của nàng, ban thưởng cho nàng danh xưng hoành kích Tiên Đế. Có thể nói, Dư thái quân năm đó hoành kích Tiên Đế hàm kim lượng cực cao, đây không phải những người tự xưng hoành kích Tiên Đế có khả năng so sánh.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

Trong nội tâm Khổng Tước Minh Vương chấn động, về phần truyền thuyết Dư thái quân thì nàng có nghe qua, nhưng mà một trận chiến này có tình huống cụ thể thế nào không ai biết, không có ai biết Dư thái quân đã chống được bao nhiêu chiêu trong tay Ngâm Thiên Tiên Đế.

Hiện tại Lý Thất Dạ noi câu này làm Khổng Tước Minh Vương rung động mạnh mẽ, một vị Tiên Đế cầm Tiên Đế bảo khí trong tay, đây là vô địch bực nào, không cần dùng lực lượng thiên mệnh, chỉ một chiêu cũng có uy năng hủy thiên diệt địa.

Nhưng mà trong tình huống như vậy, Dư thái quân vẫn có thể chống được hơn một ngàn chiêu, Dư thái quân cường đại tới mức không cách nào tưởng tượng nổi.

Khổng Tước Minh Vương chấn động tới mức khó nói nên lời, Dư thái quân chống đỡ hơn ngàn chiêu trong tay Ngâm Thiên Tiên Đế, đây là chuyện kinh khủng bực nào.

Tiên Đế được xưng vô địch, mặc dù Khổng Tước Minh Vương chưa từng gặp qua Tiên Đế, nhưng mà cũng có thể tưởng tượng Tiên Đế cường đại thế nào, chiến đâu thắng đó trong huyết chiến khắp cửu giới, cuối cùng trở thành tồn tại nghịch chuyển cửu thiên, tồn tại như Tiên Đế được xem là đương thời vô địch, không ai có thể sánh bằng.

Dưới vô thượng đại đạo của Tiên Đế, trong tình huống Tiên Đế hạ thủ không lưu tình, trong tình huống Tiên Đế tay cầm bảo khí, Dư thái quân vẫn có thể ngăn cản hơn ngàn chiêu, thực lực như vậy đã đủ ngạo thị cửu thiên.

Thật vất vả, Khổng Tước Minh Vương phục hồi tinh thần lại, lại nói:

– Dư tiền bối thế nào?Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Nói đến đây, nàng không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn tiểu tửu quán.

Lý Thất Dạ từng nói Dư Chính Phong sống ba thế, còn mạnh hơn cả Dư thái quân, nếu Dư thái quân có thể chống đỡ hơn một ngàn chiêu trong tay Tiên Đế, Dư Chính Phong còn đáng sợ hơn nữa.

– Chính Phong nha.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Nếu như nói, muốn phân chia cấp bậc thì hắn ở cấp bậc có thể chống lại Tiên Đế.

– Tồn tại chống lại Tiên Đế?

Khổng Tước Minh Vương giật mình một lát, nói ra:

– Cuối cùng nên phân chia như thế nào?

– Ngươi cho rằng thế gian chỉ có hoành kích sao?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Đó chỉ là cảnh giới cao nhất mà tục nhân các ngươi có thể tiếp xúc mà thôi, trên thực tế, trên đỉnh của đỉnh, có một ít người phân chia thực lực lại lần nữa, từ đó có thể chia thành ba tầng, đây là ba tầng đỉnh phong nhất của Thần Hoàng, ba tầng này phân biệt thành: hoành kích, kháng hành, tề khu!

Nói đến đây, Lý Thất Dạ chỉ cươi nhạt mà thôi.

Thế nhân bàn luận đều là hoành kích, trong mắt tu sĩ trên thế gian, tồn tại hoành kích Tiên Đế đã là vô địch, dưới Tiên Đế, hoành kích Tiên Đế là tồn tại cường đại nhất.

Chương 2382: Tam cảnh đỉnh phong

Trên thực tế cũng không phải như vậy, đạt tới tầng thứ này, mọi người hiểu được, chênh lệch một chút là kém nhau cả vạn dặm.

Cũng chính bởi vì như thế, tồn tại đỉnh phong thật sự lại phân chia thành hoành kích, kháng hành, tề khu ba cảnh giới.

– Thế nào là kháng hành? (kháng hành = chống lại)

Khổng Tước Minh Vương hỏi.

Hoành kích Tiên Đế là chủ đề nàng nghe nói nhiều nhất, hơn nữa rất nhiều người bàn về hoành kích Tiên Đế đều sinh ra cảm xúc kính nể, trên thực tế, đối với tu sĩ khắp thiên hạ đều là như vậy, có thể tiếp xúc với tồn tại hoành kích Tiên Đế đều là tồn tại khó lường, rất vinh hạnh.

Về phần chống lại Tiên Đế, Khổng Tước Minh Vương rất ít nghe qua, chỉ ngẫu nhiên nghe người ta nhắc tới mà thôi, với tồn tại có thể chống lại Tiên Đế là khái niệm thế nào, Khổng Tước Minh Vương thập phần mơ hồ.

– Chống lại Tiên Đế rất đơn giản, thời điểm Tiên Đế vận dụng lực lượng thiên mệnh, dưới thiên mệnh của Tiên Đế vẫn thủ được hơn ngàn chiêu có thể xem như chống lại. Đương nhiên, còn có một tiêu chuẩn, đó là dưới chân đế đồ của Tiên Đế, ngươi trúng chiêu mà không chết, mặc kệ ngươi dựa vào thực lực hay bảo vật vật, chỉ cần có thể sống sót đều có thể gọi là chống lại Tiên Đế.

Lý Thất Dạ nói.

Nghe những lời này, nội tâm Khổng Tước Minh Vương chấn động mạnh, Tiên Đế ra tay đã là vô địch, như vậy thời điểm sử dụng lực lượng thiên mệnh, Tiên Đế mạnh bao nhiêu?

Khổng Tước Minh Vương không cách nào biết lực lượng thiên mệnh mạnh bao nhiêu, nhưng mà có thể tưởng tượng, dưới lực lượng thiên mệnh vẫn có thể ngăn cản hơn ngàn chiêu của Tiên Đế, đây mới là tồn tại đáng sợ.

– Dựa vào bảo vật ngăn cản chân đế đồ cũng được tính sao?

Sau khi khôi phục tâm thần, Khổng Tước Minh Vương nói ra.

Chân đế đồ, đây là Tiên Đế dùng lực lượng thiên mệnh đánh ra một kích chung cực của Tiên Đế bảo khí, một kích này có uy lực tuyệt luân

– Thế gian làm gì có chuyện dễ dàng như thế, ngươi cho rằng dựa vào bảo vật cũng không cần thực lực nha?

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:

– Ngươi cho rằng lực lượng thiên mệnh là trò đùa sao? Dưới lực lượng chân đế đồ, ngươi không đủ cường đại, bảo vật gì cũng không dùng được, cho dù bảo vật của ngươi không bị hủy diệt trước một kích này, vẫn còn bảo trì nguyên vẹn, nhưng mà trúng một kích này, chỉ cần lực lượng chấn động cũng có thể lập tức đánh ngươi thành huyết vụ, có thể thừa nhận lực lượng chấn động như thế, đó là tồn tại đỉnh phong của thế gian.

– Là ta kiến thức nông cạn.

Nghe được Lý Thất Dạ giải thích những điểm nghi hoặc, Khổng Tước Minh Vương cảm thấy mình quá xem thường lực lượng thiên mệnh.

– Chuyện này cũng không có gì lạ, bởi vì ngươi chưa từng gặp qua thiên mệnh, hoặc là nói ngươi chưa từng nhìn thấy thiên mệnh, cũng không biết nó cường đại ra sao, nhưng mà thời điểm nó bộc phát chân chính, ngươi mới biết lực lượng thiên mệnh chân chính nó mạnh mẽ như thế nào.

Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:

– Nó là thứ tụ tập lực lượng của cả một thời đại, nó là tinh túy của thời đại tập trung vào nhau.

Nghe Lý Thất Dạ nói về bản chất của thiên mệnh, rốt cuộc Khổng Tước Minh Vương cũng hiểu rõ cấp bậc kháng hành Tiên Đế là như thế nào.

– Dư tiền bối năm đó chống lại bao nhiêu chiêu trong tay Thiên Lý Tiên Đế?

Trong lòng Khổng Tước Minh Vương vẫn có hiếu kỳ, lại hỏi tiếp.

– Chính Phong nha, cả đời hắn tranh giành thiên mệnh với Thiên Lý Tiên Đế, bọn họ tranh giành thật lâu, về sau hắn thua trong tay Thiên Lý Tiên Đế.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Sau khi Thiên Lý Tiên Đế chịu tải thiên mệnh, trước khi Thiên Lý Tiên Đế rời đi, Chính Phong muốn một trận chiến cuối cùng trong đời.

-… Một trận chiến này, cuối cùng hắn vẫn thất bại, vì trận chiến này hắn đã lựa chọn đại đạo khác.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cảm khái, nói ra:

– Hắn đã sáng tạo ra vô thượng đại đạo, đáng tiếc, hắn cuối cùng vẫn quay về con đường xưa.

Nói đến đây, trong lòng Lý Thất Dạ thở dài thường thượt, năm đó Dư Chính Phong chính là tồn tại đỉnh phong, đáng tiếc, cuối cùng hắn vẫn đi bi quan chán đời đại đạo của Mộc Trác Tiên Đế, hắn buông tha vô thượng đại đạo của bản thân mình.

Trong thời đại đó, Dư Chính Phong vốn có thể đi tiếp, không giống hiện tại quy ẩn trong quán rượu nhỏ, đáng tiếc, chính hắn lại muốn tiếp tục như vậy.

Khổng Tước Minh Vương lẳng lặng lắng nghe những chuyện cũ, tuy nàng cũng không biết năm đó phát sinh chuyện gì, nhưng mà nàng có thể ẩn ẩn đoán được, năm đó xảy ra một ít chuyện không muốn người ta biết.

Lý Thất Dạ trầm mặc một lát, hắn phục hồi tinh thần lại, cuối cùng cười khổ một tiếng, nói ra:

– Chính Phong năm đó đánh một trận với Thiên Lý Tiên Đế, Thiên Lý Tiên Đế cũng bày trận đón địch, bởi vì Chính Phong là đối thủ cường đại nhất trong đời nàng. Đại chiến bắt đầu, Thiên Lý Tiên Đế liền trực tiếp vận dụng lực lượng thiên mệnh, bọn họ đánh trận này có thể nói hủy thiên diệt địa, hơn hai nghìn chiêu, Chính Phong thất bại.

– Hơn hai nghìn chiêu!

Khổng Tước Minh Vương cả kinh kêu một tiếng, lời này làm cho nàng rung động tới mức không thể diễn tả bằng lời.

Dư thái quân có thể ngăn cản hơn ngàn chiêu trong tay Ngâm Thiên Tiên Đế đã là tồn tại thập phần khủng bố, nhưng mà Dư Chính Phong dưới thiên mệnh vẫn ngăn cản được hơn hai ngàn chiêu, đây là tồn tại quá kinh khủng, thực lực như thế chỉ có thể dùng hai chữ “Vô địch” để hình dung.

– Chuyện này không cần nghĩ nữa.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Hắn đã đi vào một con đường khác, ngươi không thấy bộ dáng của hắn hiện tại sao? Là quỷ bị trời ghét, ngay cả trời xanh cũng không muốn nhìn hắn một cái, cho nên, hắn còn sống cũng chỉ có thể chờ chết.

– Đã có thu hoạch thì cần phải trả giá, có đôi khi, chờ chết còn thống khổ hơn tử vong nhiều.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.

– Chờ chết sao?

Khổng Tước Minh Vương đưa mắt nhìn qua quán nhỏ.

– Ngươi không rõ ý nghĩa của chờ chết.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Ta sẽ ví dụ cho ngươi nghe, ngươi là một người bình thường, khi gặp món ăn có mùi rất thơm, ngươi bắt đầu ăn thì vị như nhai sáp, đó là do tâm ngươi bẩn, mà một cây gỗ khô, không có yêu, không có hận, yêu một người, ngươi yêu không được đáp lại, không có cảm giác, hận một người, hận không được, ngươi không có oán khí. Ngươi giống như cây khô, như một tảng đá, ngươi vẫn sống. Ngươi hiểu ý nghĩa của chờ chết không?

Nghe Lý Thất Dạ giải thích, Khổng Tước Minh Vương ngây ngốc, nàng vô cùng ngạc nhiên, một người sống trên thế gian, không có yêu, không có hận, không có cảm giác nào, đây không phải thánh nhân, mà là tử thi sống.

– Cho nên, chờ chết là chuyện rất thống khổ.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Hắn hy vọng Thiên Lý Tiên Đế có thể giết hắn, đối với hắn mà nói, chết trong tay Thiên Lý Tiên Đế là chết có ý nghĩa, cho nên hắn thỉnh Thiên Lý Tiên Đế đánh chân đế đồ, hắn ngạnh kháng một chiêu này, hắn cho rằng thời gian lộng lẫy nhất của đời mình là vào lúc đó, một chiêu này sẽ là vinh quang cả đời hắn, hắn muốn chết trong thời khắc tôn nghiêm nhất, hắn muốn chết cao quý dưới chiêu như vậy.

Chương 2383: Đại đạo vô địch 1

– Dưới một chiêu này, thân thể của hắn lập tức bị đánh được tan thành mây khói, đáng tiếc hắn đã đạt tới tình trạng trời cũng ghét bỏ, hắn trúng chiêu nhưng không chết. Về sau, Thiên Lý Tiên Đế cũng không muốn tiếp tục ra tay, cũng không phải Thiên Lý Tiên Đế không thể giết hắn, chỉ là không đành lòng mà thôi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cũng thở dài một hơi, Dư Chính Phong đi đến một bước này, hắn cũng không hy vọng nhìn thấy, đại đạo bi quan chán đời, đây là đại đạo khiến người sống tuyệt vọng.

Trong trận chiến năm đó, đối với Dư Chính Phong mà nói, nếu như chết trong tay người mình yêu, chết dưới chân đế đồ người hắn yêu, như vậy, đối với hắn mà nói là chết có ý nghĩa, đây là kết cục viên mãn, kết cục hoàn mỹ nhất trong lòng hắn.

Nhưng mà hắn thừa nhận một kích lộng lẫy nhất đời, Dư Chính Phong vẫn không chết, hắn vẫn sống sót, nhưng mà đối với Thiên Lý Tiên Đế mà nói, ra tay đã không còn ý nghĩa, bởi vì Dư Chính Phong chỉ muốn chết mà thôi.

Nghe câu chuyện này, Khổng Tước Minh Vương rung động thật sâu, trúng chân đế đồ vẫn không chết, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào.

– Hắn đã bi quan chán đời, người trên thế gian này, hắn lười ra tay, cũng khinh thường ra tay.

Lý Thất Dạ nói:

– Bằng không cho dù có hải thần cầm Tam Xoa Kích đến, hắn cũng có thể đánh một trận đến cùng.

Lý Thất Dạ thở dài một hơi.

Giờ này khắc này, rốt cuộc Khổng Tước Minh Vương hiểu vì cái gì Lý Thất Dạ lại dẫn tiến nàng với Dư Chính Phong, vì cái gì hắn kéo Dư Chính Phong làm chỗ dựa cho Trấn Thiên Hải thành, dùng thực lực của hắn, đúng là có tư cách làm chỗ dựa cho Trấn Thiên Hải thành.

Qua một hồi lâu, Khổng Tước Minh Vương phục hồi tinh thần lại, hỏi:

– Thế tề khu Tiên Đế thì sao? Phải phân chia thế nào?

– Cái này, rất khó phân chia.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

– Muôn đời đến nay, tồn tại như thế rải rác không có bao nhiêu, thật muốn phân chia, đánh một trận với Tiên Đế bất phân thắng bại, đây chính là tề khu.

Đánh với Tiên Đế một trận bất phân thắng bại, chính là tề khu, nghe được lời này, Khổng Tước Minh Vương lập tức nghĩ đến một người, đó chính là thủy tổ Trấn Thiên Hải thành của nàng — Hắc Long Vương.

Hắc Long Vương, tam thế tôn vinh, cuối cùng đánh một trận với Đạp Không Tiên Đế! Đối với các đệ tử Trấn Thiên Hải thành các mà nói, Hắc Long Vương chính là thần tượng trong suy nghĩ của bọn họ, mưa dầm thắm đất.

Có thể nói, tại Bắc Uông Dương có bao nhiêu người nghe câu chuyện Hắc Long Vương lớn lên. Khổng Tước Minh Vương cũng như thế, nàng từ nhỏ đã nghe qua các câu chuyện của Hắc Long Vương, nàng dùng Trấn Thiên Hải thành làm kiêu ngạo, nàng dùng trở thành đệ tử Trấn Thiên Hải thành làm vẻ vang!

– Đúng, nếu như muôn đời đến nay, người có tiếng tăm lừng lẫy nhất chính là Hắc Long Vương.

Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:

– Hắn rất cường đại, hắn thật sự là tề khu Tiên Đế.

Khổng Tước Minh Vương lúc này nói:

– Nhưng mà, đồn đãi nói, Đạp Không Tiên Đế đã chết, thuỷ tổ đã trảm Đạp Không Tiên Đế.

Trận chiến năm đó tại Đạp Không Sơn nàng cũng có nghe nói qua, đế thi của Đạp Không Tiên Đế bị người của Lý Thất Dạ giết tan thành mây khói.

– Tiên Đế cũng có phân mạnh yếu, đây cũng là nguyên nhân ta tính Hắc Long Vương vào tề khu.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Mà tồn tại như Kiêu Hoành Tiên Đế, Hồng Thiên Nữ Đế, Phi Tiên Đế, Hạo Hải Tiên Đế. Nếu như Hắc Long Vương quyết đấu với những Tiên Đế này, vậy khó mà nói. Đạp Không Tiên Đế ở trong các Tiên Đế cũng không được tính là Tiên Đế cao cấp.

– Đạp Không Tiên Đế trong các Tiên Đế được xếp hạng như thế nào?

Khổng Tước Minh Vương hỏi, trong nội tâm nàng tràn ngập hiếu kỳ, dù sao Đạp Không Tiên Đế chính là Tiên Đế ai ai cũng biết, hơn nữa là Tiên Đế duy nhất sau khi tiếp nhận thiên mệnh bị người ta giết trong mắt người đời.

– Khó mà nói.

Lý Thất Dạ lại lắc đầu, nói ra:

– Đạp Không Tiên Đế có không gian phát triển rất lớn, không thể biwr vì hắn bị Hắc Long Vương trảm mà xem nhẹ hắn được, chỉ có thể nói, hắn hơi nóng vội một chút, nếu như hắn tiếp tục đi tới đích trên con đường Tiên Đế này, cho dù là trên chín tầng trời cũng có thành tựu lớn, chuyện này không cách nào nói rõ ràng được.

– Một người có thể trở thành Tiên Đế, cũng không phải trùng hợp, cũng không phải ngẫu nhiên, hắn là người đạt được thiên mệnh thừa nhận, hắn là người kiệt xuất nhất của thời đại đó.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nghiêm túc nói ra:

– Thực sự không phải nói ngươi có thiên phú vô song, ngươi xuất thân tuyệt thế, ngươi tu luyện công pháp vô địch, có được binh khí cường đại nhất, có người hộ đạo cường đại nhất thì ngươi có thể trở thành Tiên Đế…

– Trên con đường này, còn có cần một đạo tâm vĩnh viễn bất động, chỉ cần vĩnh viễn không nói buông tha, mới có cơ hội chứng được đại đạo. Nếu như ngươi không có dũng khí kiên trì, nếu không dù ngươi có thiên phú, có bảo vật, có công pháp thì dùng được gì? Một vị Tiên Đế, không chỉ chống lại ngăn cản, còn phải chống lại hấp dẫn, chỉ có dũng cảm tiến tới mới có thể đạt tới đỉnh phong trong thiên địa, mới có được thành tựu to lớn như thế.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua phương xa, chậm rãi nói ra:

– Đệ tử Trấn Thiên Hải thành cũng không cần phải xem nhẹ Đạp Không Tiên Đế, hắn có thể trở thành Tiên Đế, chuyện này không phải vận may, hắn có được điều mà người khác không có. Trong thời đại Đạp Không Tiên Đế, thiên phú Đạp Không Tiên Đế chưa tính là cao nhất, vào thời đại của hắn, Đạp Không Tiên Đế xuất thân cũng không phải tốt nhất…

– Trong thời đại đó, có rất nhiều người điều kiện tốt hơn Đạp Không Tiên Đế, nhưng mà cuối cùng chỉ có Đạp Không Tiên Đế có thể trở thành Tiên Đế! Chẳng lẽ chỉ bởi vì hắn may mắn sao?

Lý Thất Dạ cười lắc đầu:

– Tiên Đế, chưa bao giờ là người may mắn của thời đại.

– Nếu như ngươi có một phen sự nghiệp, có thành tựu không tệ, hoặc là do ngươi có may mắn, hoặc là bởi vì xuất thân của ngươi, chuyện này làm cho ngươi có sự nghiệp như vậy.

Lý Thất Dạ trịnh trọng nói nói:

– Nhưng Tiên Đế cho tới bây giờ sẽ không có may mắngì đáng nói, từ ngày ngươi bước vào Thương Thiên Đạo, vậy ý nghĩa ngươi là địch với thiên hạ, ngươi có vô số đối thủ tiềm ẩn, rất nhiều người muốn đẩy ngươi vào chỗ chết cho thống khoái, bắt đầu ngày đó ngươi phải chiến đấu với vô số người cùng thế hệ, ngươi phải căng mắt phòng bị người khác ám sát, ngươi còn phải đưa mắt nhìn nguy hiểm trong tu đạo…

– Có thể nói, mỗi một vị Tiên Đế đều là người thân kinh bách chiến, mỗi một vị Tiên Đế phải bước lên xương khô của vô số người, mỗi một vị Tiên Đế phải trải qua chiến đấu tới ngày cuối cùng. Cho dù ngươi có người hộ đạo vô địch, nhưng, nên kinh nghiệm vẫn là kinh nghiệm, nếu không ngươi chỉ là đóa hoa được che chở trong nhà kính, ngươi không thể khai sáng đại đạo tuyệt thế, ngươi cũng không có khả năng đạt được thiên mệnh thừa nhận. Chỉ có chiến đấu tới cuối cùng, chỉ có vĩnh viễn không lùi bước mới là Tiên Đế!

Chương 2384: Đại đạo vô địch 2

Lý Thất Dạ nói rất trịnh trọng, mặc dù nói, Đạp Không Tiên Đế là dịch với hắn, nhưng với tư cách là Tiên Đế, Lý Thất Dạ cũng thưởng thức phẩm chất Tiên Đế của hắn, về phần Đạp Không Tiên Đế là người như thế nào lại là chuyện khác.

– Mỗi một vị Tiên Đế đều có điểm không tầm thường của mình, đều có điểm hậu nhân đáng học tập.

Lý Thất Dạ nói rất trịnh trọng:

– Đạp Không Tiên Đế là dịch với thủy tổ các ngươi, cũng bị thủy tổ các ngươi trảm, nhưng, không thể vì vậy mà xem thường hắn, cho rằng hắn chỉ là người may mắn, cho rằng hắn may mắn trở thành Tiên Đế. Tiên Đế chưa bao giờ có may mắn, Tiên Đế cũng không phải người may mắn.

Nghe Lý Thất Dạ nói cả buổi, trong nội tâm Khổng Tước Minh Vương chấn động mạnh, nàng hít sâu một hơi, khom người thật cung kính, nói ra:

– Kim ngôn ngọc ngữ của công tử, tiểu muội khắc ghi vào tâm khảm, tiểu muội không dám quên lời khuyên hôm nay.

Trên thực tế, Lý Thất Dạ nói cả buổi rất có đạo lý, bởi vì Hắc Long Vương chiến Đạp Không Tiên Đế, đặc biệt những năm gần đây mọi người biết Đạp Không Tiên Đế lưu đế thi lại, người trong thiên hạ cũng biết, năm đó Hắc Long Vương giết chết Đạp Không Tiên Đế, về phần Hắc Long Vương sống hay chết, đời sau không có ai biết.

Nhưng mà có thể giết chết Tiên Đế, đây là chuyện đáng giá để người ta kiêu ngạo, thành tựu như thế không người nào vượt qua.

Cũng chính bởi vì như vậy, có không ít đệ tử Trấn Thiên Hải thành có lòng khinh thường, có không ít đệ tử đều cho rằng, Đạp Không Tiên Đế cũng không gì hơn thế này, trở thành Tiên Đế, chịu tải thiên mệnh, cuối cùng còn không phải bị thủy tổ chém giết hay sao!

Cái nhìn như thế, cảm xúc như vậy không phải chỉ có vài đệ tử trong Trấn Thiên Hải thành mới có, có rất nhiều đệ tử có cảm xúc này.

Lý Thất Dạ nói thế làm nội tâm Khổng Tước Minh Vương chấn động, cũng gõ vang cảnh báo cho Khổng Tước Minh Vương. Đám vãn bối bọn họ không có tư cách xem thường Đạp Không Tiên Đế, không quản Đạp Không Tiên Đế từng là địch của thủy tổ.

Nếu như nói, Đạp Không Tiên Đế không tính là cái gì, như vậy, những người không thành Tiên Đế được tính là cái gì đây? Ngươi ngay cả cái gì cũng không phải, ngươi có tư cách gì xem thường người duy nhất trở thành Tiên Đế trải qua vô số lần huyết chiến, trải qua vô số trắc trở, cuối cùng đạt tới đỉnh phong trong cửu giới!

Lý Thất Dạ nói những lời này làm đạo tâm Khổng Tước Minh Vương càng thấu triệt, đại đạo cũng không phải giống như suy nghĩ của bọn họ, chỉ truy cầu công pháp cường đại nhất, bảo vật cường đại nhất, trong con đường đại đạo dài đằng đẵng, có thứ còn trấn quý hơn công pháp, bảo vật, đó là đạo tâm!

– Đại đạo dài đằng đẵng, đường ngươi phải đi còn rất dài, tương lai Trấn Thiên Hải thành cần tài năng của ngươi chèo chống cả bầu trời, cho nên, ngươi cần không chỉ là thiên phú, cần không chỉ có trí tuệ quyết sách, còn phải có đạo tâm, hiểu ra đạo tâm, kiên cố đạo tâm.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:

– Ngươi chỉ có trí tuệ, chỉ có thiên phú, hơn nữa ngươi có đạo tâm, ta tin tưởng, tương lai Trấn Thiên Hải thành sẽ phát dương quang đại trong tay ngươi.

– Công tử quá xem trọng ta rồi.

Khổng Tước Minh Vương cười lắc đầu nói ra:

– Chưởng môn càng có trí tuệ hơn ta, có thiên phú hơn ta, đạo tâm của nàng cũng kiên định hơn ta, nàng thiếu hụt chỉ là lịch duyệt mà thôi, nàng trẻ hơn ta, tương lai nàng sẽ làm tốt hơn ta nhiều.

– Không, Thúy Ngưng có sứ mạng của nàng, nàng có con đường của bản thân.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu.

Khổng Tước Minh Vương nghe lời này, nàng ngạc nhiên không dứt, nàng vẫn không rõ quan hệ giữa Lý Thất Dạ và chưởng môn.

Đương nhiên, Khổng Tước Minh Vương cũng không biết, Tử Thúy Ngưng sẽ không ngây ngốc trong Trấn Thiên Hải thành, một ngày nào đó, Tử Thúy Ngưng sẽ rời khỏi Trấn Thiên Hải thành,sẽ rời khỏi Nhân Hoàng Giới, rời khỏi cửu giới.

Đây cũng là vì cái gì Lý Thất Dạ mang bí mật “Tiên Huyết Mâu” nói cho Tử Thúy Ngưng biết, một ngày nào đó, Tử Thúy Ngưng sẽ đứng trên cửu giới, tiếp tục thần thoại của Tiên Huyết Mâu.

Lý Thất Dạ mang theo Khổng Tước Minh Vương chậm rãi đi tới thành Phong Văn, hắn không có đi thẳng đến Dư gia, mà là tùy ý đi dạo khắp thành Phong Văn mà thôi.

– Công tử, chúng ta không đi Dư gia?

Thấy Lý Thất Dạ đi dạo khắp nơi, Khổng Tước Minh Vương hỏi thăm.

– Sẽ đi.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Nhưng mà, không vội, Dư thái quân vừa xuất quan, nàng cần có thời gian điều tức, chúng ta tạm thời không nên đi quấy rầy nàng.

– Dư gia sẽ để chúng ta đi gặp Dư thái quân sao?

Khổng Tước Minh Vương bật thốt lên, nhưng nói xong lời này lại cảm thấy dư thừa.

Mặc dù nói, Lý Thất Dạ tổn thương đệ tử Dư gi, nhưng mà tồn tại như Dư Chính Phong cũng phải cung kính với Lý Thất Dạ, gặp Dư thái quân thì có gì khó.

– Đám ngu xuẩn kia!

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Giết một hai người của bọn chúng, đó là vì tốt cho chúng, chính mình không có bổn sự, đừng tưởng rằng ỷ vào tên tuổi của lão tổ tông thì có thể hoành hành bá đạo, để cho bọn chúng biết rõ, thiên hạ to lớn, còn có rất nhiều người không đặt Dư gia vào trong mắt.

Khổng Tước Minh Vương nghe lời này cũng cảm thấy có đạo lý, nếu như Lý Thất Dạ thật muốn bất lợi cho Dư gia, với tính cách của hắn, nếu hắn giận dữ, cho dù diệt Dư gia cũng làm được, hắn chỉ giáo huấn đám người Dư Triển mà thôi, đây là một loại bảo vệ.

Lý Thất Dạ mang theo Khổng Tước Minh Vương bước đi chậm rãi trong thành Phong Văn, bởi vì Dư thái quân còn cần điều tức, cho nên, Lý Thất Dạ cũng Không vội đi đến Dư gia.

– Công tử, chúng ta đi đâu đây?

Khổng Tước Minh Vương theo sau Lý Thất Dạ đi dạo khắp nơi, lúc này lên tiếng hỏi thăm.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Tại thành Phong Văn, không có cảnh quan gì đặc biệt, nếu như muốn nói có, như vậy thập nhị âm giai xem như một, đã đều thì ngươi cũng nên đi xem.

– Thập nhị âm giai!

Khổng Tước Minh Vương nói ra:

– Ta cũng có nghe qua, nhưng ta chưa gặp bao giờ, đồn đãi nói, trèo lên thập nhị âm giai có thể kết luận tiền đồ của một người, trèo lên càng cao, tiền đồ lại càng vô lượng.

– Đây chỉ là tham khảo mà thôi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Cũng không phải hoàn toàn chuẩn xác, đương nhiên, thập nhị âm giai có giá trị khảo nghiệm rất lớn, bởi vì mỗi khi trèo lên một bậc thang, vậy ý nghĩa sẽ khảo nghiệm ngộ tính, khảo nghiệm nghị lực và khảo nghiệm đạo tâm của ngươi.

– Đương nhiên, nhân sinh không phải không có ngoài ý muốn, cũng không phải nói sau khi ngươi leo lên thập nhị âm giai, tương lai ngươi sẽ tấn chức rất nhanh.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, sau đó nói:

– Nếu như ngươi muốn thử một chút, cũng nên thử leo lên thập nhị âm giai.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Tước Minh Vương, nói ra:

– Dùng tư chất và đạo tâm của ngươi, leo lên thập giai hoàn toàn không thành vấn đề, thập nhất giai thì khó khăn, thập nhị giai chỉ sợ không có hi vọng.

Chương 2385: Đại đạo chi tâm

Khổng Tước Minh Vương cũng không sợ hãi, cũng không ngoài ý, rất bình tĩnh, nàng cười lắc đầu, nói ra:

– Ta chỉ là người rãnh rỗi mà thôi, không thể so sánh với hào kiệt trong thiên hạ được, càng không thể so sánh với các tiên hiền.

Khổng Tước Minh Vương nói lời này cũng không có tự ti, cũng không kiêu ngạo, chỉ vô cùng bình tĩnh mà thôi.

– Trèo lên và không trèo lên không có gì cả, đi xem cũng không sao.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói, hắn đi tiếp.

Nhưng mà Khổng Tước Minh Vương lại cảm thấy hứng thú nói:

– Nếu công tử trèo lên âm giai, có thể trèo lên mấy giai? Theo các nhìn của ta, thập nhị giai cũng không là gì.

Về chuyện thập nhị âm giai của thành Phong Văn, Khổng Tước Minh Vương đã sớm nghe nói qua. Mặc dù không có tự mình trèo lên bao giờ, nhưng mà cũng nghe rất nhiều người nói, người có thể leo lên thập nhị giai trên thập nhị âm giai đều là thiên tài tuyệt thế vô song.

Lý Thất Dạ tùy ý địa vừa cười vừa nói:

– Thập nhị giai? Nếu là ta trèo lên, ta sẽ trèo lên tận đỉnh.

– Trèo lên đỉnh!

Khổng Tước Minh Vương mở to mắt ra, nói:

– Cái này, cái này, cái này, nghe nói thập nhị âm giai đã bị đại đạo hạn chế. Đồn đãi nói, trừ phi là Tiên Đế, có được thiên mệnh, đánh vỡ tất cả đại đạo gông xiềng mới có thể vượt qua thập nhị âm giai, nếu không, những người khác cường đại hơn nữa cũng không được, đồn đãi nói, Cố Tôn lão tổ của ta cũng chỉ trèo lên thập nhị giai mà thôi.

Đây cũng không phải nói Khổng Tước Minh Vương không tin Lý Thất Dạ. Phải biết rằng, Cố Tôn lão tổ của bọn họ là thiên tài tuyệt đỉnh, cũng chỉ leo lên thập nhị giai mà thôi.

– Thứ này phải nói chuyện khác, trèo lên thập nhị âm giai không có quan hệ tới đạo hạnh sâu cạn, nó có quan hệ với ngộ tính, nghị lực, đạo tâm. Trèo lên một bước một giai, nếu như ngươi ngộ tính tốt, có thể tìm hiểu âm luật trong đó, áp lực ngươi thừa nhận nhỏ hơn thật nhiều, đương nhiên, nếu ngươi ngộ tính không tốt cũng không sao, ngươi có kiên cường nghị lực cùng đạo tâm bất động, như vậy ngươi sẽ có thể đi tiếp.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

– Âm giai công kích nội tâm người khác, mà không phải trấn áp đạo hạnh của ngươi, đây mới là trọng điểm. Đối với ta mà nói, không cần đi tìm hiểu nó, chỉ cần đạo tâm không thay đổi đã đủ giúp ta chèo chống vượt qua tất cả ngăn cản rồi.

– Đạo tâm!

Khổng Tước Minh Vương nhẹ nhàng nói một câu, từ khi làm bạn với Lý Thất Dạ đến nay, thời điểm hắn đề cập tới đạo tâm, với tư cách trẻ tuổi cường giả đương thời, Khổng Tước Minh Vương cũng biết đạo tâm rất quan trọng, nhưng mà dường như Lý Thất Dạ càng chú ý đạo tâm hơn bất cứ kẻ nào khác.

– Ta khác với những người khác.

Nhìn thấy thần thái của Khổng Tước Minh Vương, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

– Ngươi cảm thấy ta đang khuếch đại lên đúng không, cho rằng ta vô cùng xem trọng đạo tâm?

– Lời này…

Khổng Tước Minh Vương không biết nên trả lời như thế nào, đương nhiên, nàng cũng không phải cảm thấy Lý Thất Dạ không có đạo lý, nhưng dường như Lý Thất Dạ có đạo tâm rất đặc biệt.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Cho tới nay, rất nhiều môn phái và rất nhiều cường giả vào lúc chọn đệ tử, trước coi trọng là thiên phú, sau đó là ngộ tính, cuối cùng mới là đạo tâm, trên thực tế đã làm mai một rất nhiều người…

Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Ngươi nhìn một cái, muôn đời đến nay, thiên tài tuyệt thế vô song quá nhiều, nhưng mà thiên tài tuyệt thế chính thức trở thành Tiên Đế lại không nhiều lắm, mượn thập đại thiên tài tuyên cổ để nói, ngươi xem mỗi người trong đó, có thập đại thiên tài tuyên cổ nào có thể trở thành Tiên Đế? Không có mấy, chưa đến ba người.

– Ngươi thử nghĩ một chút, ngay cả thập đại thiên tài cũng không thể trở thành Tiên Đế, về phần đám người được gọi là thiên tài kinh tài tuyệt diễm, muôn đời đến nay có quá nhiều, những người này đa số đều vẫn lạc trên con đường trở thành Tiên Đế, đây là vì cái gì?

Lý Thất Dạ cười chỉa chỉa trái tim, nói ra:

– Vấn đề cuối cùng chính là đạo tâm, đối với thiên tài mà nói, bọn họ quá mức thuận buồm xuôi gió, không có trải qua các ngăn cản và trắc trở, lại quá mức dễ bị hấp dẫn, đạo tâm quá dễ dao động.

– Thật sự là thế sao?

Khổng Tước Minh Vương lại hỏi tiếp.

– Xa không nói, nói về Đạp Không Tiên Đế đi, Đạp Không Tiên Đế hắn sau khi trở thành Tiên Đế, bao nhiêu khen ngợi, rất nhiều người đều khen hắn tuyệt thế vô song, đó chỉ là nịnh nọt mà thôi, trên thực tế lúc hắn còn trẻ tuổi, thiên phú của Đạp Không Tiên Đế kỳ thật chỉ có thể nói là trung thượng, chỉ có thể nói là người nổi bật.

– So với Mục Thiếu Đế của Tẩy Nhan Cổ Phái, thạch Thạch Dược Long Thần, thậm chí là đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên, thiên phú của Đạp Không Tiên Đế kém bọn họ quá nhiều. Nhưng mà cuối cùng vẫn là Đạp Không Tiên Đế, chỉ có hắn mới có thể chịu tải thiên mệnh, ngươi biết tại sao không?

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nghiêm túc nhìn qua Khổng Tước Minh Vương.

– Đạo tâm!

Khổng Tước Minh Vương nói ra.

– Đúng vậy, chính là đạo tâm.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

– Hoặc là ngươi chỉ biết đáp án, không biết nguyên nhân trong đó. Nói thế này, người như Mục Thiếu Đế, hắn thiên phú cao đấy, từng ba thắng ba bại với Đạp Không Tiên Đế, nhưng mà hắn thông minh quá bị thông minh hại, cho rằng tu luyện có thể đi đường tắt, hắn bị Đạp Không Tiên Đế đánh bại, sau đó không chịu nổi hấp dẫn, cho nên, hắn đi vào con đường tắt, muốn mượn ngoại lực lớn mạnh bảo thân mình, nhưng mà, cuối cùng hắn suýt nữa làm Tẩy Nhan Cổ Phái bị diệt

– Lại nói Thạch Dược Long Thần, hắn lúc tuổi còn trẻ vênh váo trùng thiên, giết Đạp Không Tiên Đế chạy ra khỏi Thạch Dược Giới, Đạp Không Tiên Đế bị giết như chó nhà có tang, có thể nói rất uy phong, có thể nói không ai bì nổi, nhưng mà về sau, hắn thua trong tay Đạp Không Tiên Đế, sau khi bị đánh bại ba lần liên tiếp, chính hắn bị dọa phá lá gan, trốn tránh không dám ra, đây là đạo tâm khủng bố, nếu như hắn có đạo tâm không sợ, cũng không sợ hãi tới mức trốn tránh không dám ra.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói tiếp:

– Về phần Tiêu Thanh Thiên, càng không cần nói, hắn có cảm ngộ khác thường với đao đạo, hắn trời sinh chính là người dùng đao, đao trong tay hắn giống như có thêm sinh mạng, đáng tiếc, bóng mờ Đạp Không Tiên Đế bao phủ hắn, hắn không thể đi ra khỏi gông xiềng của bản thân, hắn chỉ thiếu chút nữa, đạo tâm không đủ kiên định.

– Đạp Không Tiên Đế thì sao?

Khổng Tước Minh Vương hỏi.

Trên thực tế, Khổng Tước Minh Vương càng hứng thú với chuyện cũ của Đạp Không Tiên Đế, dù sao Đạp Không Tiên Đế là địch nhân của thủy tổ Hắc Long Vương.

– Đạp Không Tiên Đế trải qua bao nhiêu nhấp nhô trong đời? Bao nhiêu người đánh bại hắn? Mục Thiếu Đế, Thạch Dược Long Thần, Mộng Trấn Thiên… Một đám trẻ tuổi thiên tài đều đã từng đánh bại hắn, tuy đối mặt với thất bại nhiều lần, Đạp Không Tiên Đế cũng không tuyệt vọng, cũng không tức giận, sau thất bại lại quật khởi, suy nghĩ nguyên nhân thất bại của mình là cái gì, từ đó hấp thụ giáo huấn, cho nên hắn sau khi thất bại lại quật khởi từ thất bại đó, hắn có thể cười đến cuối cùng, hắn có được đạo tâm vô cùng kiên định, cho nên, cuối cùng hắn cười đến cuối cùng, chịu tải thiên mệnh, trở thành Tiên Đế.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 1 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin