1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 468 [Chương 2336 đến Chương 2340]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 468 [Chương 2336 đến Chương 2340]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2336: Phức tạp

Lúc này, Đông Phương Thông đứng ra, nói ra:

– Chư vị lão tổ, ta cảm thấy có lý. Hai nhà liên minh không chỉ dựa vào hôn nhân, Đông Phương thế gia, Văn Nhân thế gia bao nhiêu năm qua đều là thế giao, hai nhà tình nghĩa sâu như biển, nặng như núi, thực sự không phải nói dựa vào quan hệ thông gia mới có hữu nghị hôm nay, cho dù không có quan hệ thông gia, hữu nghị của chúng ta cũng bắt nguồn từ xưa rồi.

-… Nếu là như thế, sau chúng ta lại làm việc vui biến thành tang sự? Sao không thành toàn cho đôi giai nhân, tất cả đều vui vẻ, mọi người giải quyết chuyện này, trong nội tâm cũng thư thái, cũng không ảnh hưởng hữu nghị giữa hai nhà.

Lúc này Đông Phương Thông nói rất nghiêm túc, cũng rất nghiêm trọng.

– Thông nhi, không được nghe tà thuyết hoặc chúng.

Sau khi Đông Phương Thông đứng ra nói chuyện, lập tức có lão tổ Đông Phương thế gia quát ngưng.

– Tốt, tốt, tốt một nhân kiệt tài giỏi.

Lý Thất Dạ lại cười vỗ tay nói:

– Bằng thái độ này đã đủ ta đánh giá cao, được, lòng dạ như thế sẽ làm được việc lớn.

– Làm càn —

Lúc này lão tổ Đông Phương không nhịn được nữa, quát lên:

– Tiểu bối, không ngũ mã phanh thây ngươi đã là nhân từ, hôm nay lại còn dõng dạc, kéo ra ngoài chém.

Lúc lão tổ Đông Phương thế gia quát lên, lập tức có cường giả đi về phía Lý Thất Dạ, đối với Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia mà nói, lưu lại Lý Thất Dạ chỉ là họa lớn, sớm chém đi cho xong.

Nhưng mà thời điểm này đột nhiên bên ngoài có tiếng ầm ĩ vang lên, dường như là tiếng đánh nhau.

– Phát sinh chuyện gì ——

Sau khi nghe tiếng đánh nhau, các lão tổ Đông Phương thế gia, Văn Nhân thế gia biến sắc, bọn họ không hy vọng phức tạp, nhưng bây đã có chuyện không may.

– Lão tổ, không, không, không tốt, Hải Dương Ưng đến.

Lúc này có cường giả Đông Phương thế gia xông tới, thần thái thập phần chật vật.

Vừa nghe như vậy, các lão tổ Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia biến sắc! Cho dù là đám cường giả muốn bắt Lý Thất Dạ cũng dừng lại, đưa mắt nhìn ra phía ngoài.

– Làm cái gì vậy? Ta cũng chỉ có hảo ý tới bái phỏng mà thôi, nhưng lại đao kiếm tương hướng, đây là đạo đãi khách của Đông Phương thế gia sao?

Lúc này ngoài cửa có tiếng cười tươi vang lên.

– Hải Dương Ưng ——

Vừa thấy thanh niên này, sắc mặt mọi người nơi đây trầm xuống, trừ Lý Thất Dạ.

– Đông Phương gia chủ, Đông Phương thế gia các ngươi dùng đao kiếm đãi khách sao?

Sau khi xông vào đại điện, Hải Dương Ưng vừa cười vừa nói.

Câu này làm người Đông Phương thế gia biến sắc.

Trên thực tế, Hải Dương Ưng xuất hiện ở đây, thần thái người Đông Phương thế gia, Văn Nhân thế gia đều ngưng trọng như lâm đại địch.

Hải Dương Ưng, thái tử Dương Ưng quốc, nghe nói hắn sắp sửa lên ngôi, trở thành hoàng đế Dương Ưng quốc, hơn nữa Hải Dương Ưng thiên phú rất cao, có xu thế trở thành đệ nhất cao thủ Dương Ưng quốc, với tư cách cùng một thế hệ, cho dù là đại công tử Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia Văn Nhân Kiên Thạch cùng Đông Phương Thông cũng không phải đối thủ của Hải Dương Ưng.

– Hải hiền chất đường xa tới đây, thỉnh hiền chất di giá tới phòng khách quý, Đông Phương thế gia sẽ long trọng chiêu đãi hiền chất.

Đông Phương gia chủ lúc này chậm rãi nói ra.

Mặc dù nói Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia và Dương Ưng quốc có ma sát không ngừng, tất cả chỉ là ma sát nhỏ, cũng không có đại chiến khuynh quốc, cho nên hai đại thế gia và Dương Ưng quốc còn không có có chính thức vạch mặt.

Đột nhiên Hải Dương Ưng xâm nhập dại sảnh nghị sự của Đông Phương thế gia, Đông Phương thế gia dùng đao kiếm đãi khách đã là chuyện nhỏ.

Ánh mắt Hải Dương Ưng nhìn qua, cử chỉ của hắn vô cùng lăng lệ.

– Văn Nhân cô nương, đã lâu không gặp.

Nhìn thấy Văn Nhân Lục Nhị, Hải Dương Ưng tươi cười, nói ra:

– Đồn đãi nói, Văn Nhân cô nương mất tích thật lâu, có người nói Văn Nhân cô nương đào hôn, thoát ly Văn Nhân thế gia…

Hải Dương Ưng nói lời này, cường giả Đông Phương thế gia, Văn Nhân thế gia biến sắc, hai đại thế gia thậm chí muốn xử lý chuyện này trong phạm vi nhỏ, hiện tại Hải Dương Ưng xuất hiện, bọn họ có dự cảm xấu.

– Hải thái tử lo ngại.

Văn Nhân Lục Nhị chen ngang lời Hải Dương Ưng, chậm rãi nói ra:

– Ta sinh là người Văn Nhân thế gia, chết cũng là quỷ Văn Nhân thế gia!

– Vậy sao?

Hải Dương Ưng như cười mà không cười, ánh mắt của hắn quét qua, nhìn lên người Lý Thất Dạ, cười rộ lên, nói ra:

– Vị này nhất định là phu quân của Văn Nhân cô nương.

Nghe Hải Dương Ưng nói thế, Văn Nhân Lục Nhị bắt đầu trầm mặc, chuyện phát triển như thế này, đã vượt qua mọi người dự đoán!

Lúc này Hải Dương Ưng thu hồi ánh mắt, vừa cười vừa nói:

– Ta hiểu rồi, lão tổ Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia đang ở đây phán quyết gian phu, xem ra ta đến không phải lúc.

– Hải công tử, thỉnh dời bước đi.

Lúc này Đông Phương gia chủ trầm giọng nói.

Hải Dương Ưng cười rộ lên, nói ra:Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!

– Đông Phương gia chủ, ta tới đây cũng không phải xen vào chuyện nhà Đông Phương thế gia hoặc là Văn Nhân thế gia. Nhưng mà ta nhận được tin tức, nghe nói Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia bí mật bắt lấy tu sĩ Ngọa Long đại lục, cho nên ta đặc biệt tới đây hỏi thăm.

– Không có chuyện này.

Hải Dương Ưng nói ra lời này, Đông Phương gia chủ lập tức phủ nhận.

– Thế nhưng mà, ta nhận được tin tức, người này chính là tu sĩ Ngọa Long đại lục chúng ta.

Hải Dương Ưng đã tính trước, chỉ vào Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói:

– Hiện tại hắn lại ở nơi này, như vậy, ta muốn nghe Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia giải thích một chút, các ngươi bắt tu sĩ Ngọa Long đại lục là có ý gì?

Hải Dương Ưng nói câu này làm tất cả người Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia biến sắc.

Hải Dương Ưng nói câu này đã có ý nghĩa khác, Hải Dương Ưng không chỉ muốn chọc chuyện này ra, hơn nữa, Hải Dương Ưng có chủ tâm náo cho lớn chuyện.

Thời điểm cường giả Đông Phương thế gia, Văn Nhân thế gia biến sắc, Hải Dương Ưng tiếp tục nói:

– Đông Phương gia chủ, Văn Nhân gia chủ, ba đại thế lực chúng ta là một phần của Ngọa Long đại lục, chúng ta có nghĩa vụ giữ gìn nơi này bình an. Nếu như nói, hai đại thế gia bí mật bắt tu sĩ Ngọa Long đại lục, như vậy sẽ dẫn tới tất cả tu sĩ Ngọa Long đại lục hoảng loạn, đây là phá hư an bình của Ngọa Long đại lục, như vậy sẽ do Ngọa Long Nhai đến chủ trì đại cục!

Đông Phương thế gia và Văn Nhân thế gia biến sắc, đối với tại bọn họ mà nói, chuyện này dẫn Ngọa Long Nhai tham gia, đây cũng không phải là một chuyện tốt, nói không chừng chờ hai nhà chính là tai nạn ngập đầu.

– Hải hiền chất lo ngại, đây chỉ là gia sự mà thôi, thực sự không phải là bí mật bắt tu sĩ Ngọa Long đại lục.

Lúc này Văn Nhân gia chủ cũng thiếu kiên nhẫn, chậm rãi nói ra.

– Là đúng như này sao?

Hải Dương Ưng cười một tiếng, nói ra:

– Ta không cho rằng như vậy đâu, nếu như nói, người nọ là đệ tử Văn Nhân thế gia hoặc là Đông Phương thế gia thì tốt, ta có thể không hỏi qua, nhưng hắn không phải đệ tử của các ngươi, vậy các ngươi bí mật bắt tu sĩ Ngọa Long đại lục!

Chương 2337: Âm mưu Hải Dương Ưng

Nói xong, hắn chỉ thẳng vào Lý Thất Dạ.

Nghe xong lời này, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia cũng biến sắc, hai đại thế gia nhìn chằm chằm vào nhau, đương nhiên Lý Thất Dạ không phải đệ tử bọn họ, bọn họ vốn muốn chém Lý Thất Dạ vào hôm nay, hiện tại đột nhiên phát sinh chuyện như vậy làm hai đại gia tộc không kịp trở tay.

Trong khoảng thời gian ngắn, cường giả Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia nhìn qua Lý Thất Dạ, thời điểm này, cường giả hai đại thế gia đều hy vọng Lý Thất Dạ thừa nhận chính mình là người của Đông Phương thế gia hoặc là Văn Nhân thế gia.

Nhưng mà bọn họ biết đây là chuyện không có khả năng, hai đại thế gia đều muốn chém giết Lý Thất Dạ, đổi lại bất cứ kẻ nào, nếu có cơ hội thế này sẽ cắn ngược lại.

Lúc này Lý Thất Dạ đang ăn hoa quả, bộ bộ tự tại như đang xem cuộc vui.

– Hải hiền chất, đây là việc nhà của hai gia tộc chúng ta, kính xin Hảu hiền chất lảng tránh.

Cuối cùng nhất, lão tổ Đông Phương thế gia tỏ thái độ cường ngạnh.

Hải Dương Ưng cũng không ngoài ý muốn, hắn cũng không sợ lão tổ Đông Phương thế gia, vừa cười vừa nói:

– Đông Phương lão tổ, nếu như đây là việc nhà của các ngươi, ta tuyệt đối sẽ không đi hỏi. Nhưng mà, nếu như không phải thì sao? Nghe nói bệ hạ gần đây dò xét Ngọa Long đại lục, ta nhận được tin tức truyền ra, không qua bao lâu sẽ dò xét tới hải đảo của chúng ta.

-… Nếu như bệ hạ biết rõ hai đại thế gia tư bí mật bắt tu sĩ Ngọa Long đại lục, bệ hạ sẽ muốn thế nào? Đến lúc đó, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia làm sao giải thích với bệ hạ đây? Đây không phải ta nói láo, nếu như nói, bí mật bắt tu sĩ Ngọa Long đại lục, ta nghĩ Ngọa Long Nhai tuyệt đối sẽ không đồng ý để chuyện như vậy xảy ra.

Nói đến đây, Hải Dương Ưng cười lạnh một tiếng, ý uy hiếp của hắn rất rõ ràng.

Hải Dương Ưng nói câu này làm sắc mặt cường giả Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia hết sức khó coi.

Cho dù hiện tại bọn họ đuổi Hải Dương Ưng đi, nếu như Trung Thiên Long Hoàng dò xét thiên hạ đi ngang qua hải đảo này, Hải Dương Ưng lại cáo trạng với Trung Thiên Long Hoàng, như vậy là giội nước bẩn lên hai nhà bọn họ, đến lúc đó, hai đại thế gia có nhảy xuống hoàng hà cũng không rửa sạch.

Trong khoảng thời gian ngắn, cường giả hai đại thế gia nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vào giờ phút này, đối với hai đại thế gia mà nói, bất luận thế nào cũng là tử cục.

Nếu như nói, hiện tại hai đại thế gia dùng tư thái cường ngạnh đuổi Hải Dương Ưng đi, xử quyết Lý Thất Dạ, như vậy, Hải Dương Ưng tham tấu trước mặt Trung Thiên Long Hoàng, hướng hai đại thế gia trên người giội nước bẩn, đến lúc đó bọn họ muốn biện luận cũng khó, nói không chừng sẽ đưa tới lửa giận của Trung Thiên Long Hoàng.

– Ngươi muốn thế nào?

Lúc này Văn Nhân Kiên Thạch lạnh lùng nói ra.

Hải Dương Ưng vừa cười vừa nói:

– Ta không muốn thế nào, ta chỉ muốn giữ gìn hải đảo chúng ta an bình mà thôi. Nếu như nói, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia xác thực không có bí mật bắt tu sĩ Ngọa Long đại lục, vậy thì tốt, cứ công khai thẩm vấn hắn!

Nói xong, hắn chỉ vào Lý Thất Dạ, nói:

– Thẩm vấn công khai đúng sai, tất có kết luận! Nếu như nói hắn là gian phu, câu dẫn thiên kim Văn Nhân thế gia, phá hư hôn sự của hai nhà, vậy thì tội đáng chết vạn lần, ta cũng thống hận người này, bại hoại như vậy, có lẽ phanh thây xé xác thì hơn, như thế sẽ mang lại trong sạch cho Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia, cũng cho hai nhà câu trả lời.

Hải Dương Ưng nói lời này làm cường giả Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia biến sắc, đối với hai đại thế gia mà nói, việc xấu trong nhà không nên truyền ra bên ngoài.

Công khai thẩm vấn Lý Thất Dạ, cho dù Lý Thất Dạ thừa nhận hắn có quan hệ với Văn Nhân Lục Nhị, nhưng mà chuyện xấu trong nhà chắc chắn sẽ truyền ra ngoài, mặt mũi hai đại thế gia đặt vào đâu?

– Hải hiền chất, mời trở về đi.

Lúc này Văn Nhân thế gia đã quyết định chắc chắn, đám lão tổ lạnh lùng nói:

– Đây là chuyện xấu của Văn Nhân thế gia chúng ta, không cần hiền chất đến quan tâm, Văn Nhân thế gia chúng ta tự giải quyết.

– Vậy sao?

Hải Dương Ưng nói ra:

– Nhưng mà, ta đang vì an bình của quần đảo chúng ta. Nếu Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia muốn tự giải quyết, vậy thì tốt, Dương Ưng quốc chúng ta sẽ liên hợp với các môn phái truyền thừa chung quanh lại, thỉnh bệ hạ đến đây chủ trì công đạo. Nghe nói bệ hạ hôm qua đã dừng chân ở bảy cương quốc, bệ hạ muốn tới hải đảo, tất cả sẽ đến ngay thôi.

Hải Dương Ưng nói lời này hùng hổ dọa người, hắn cũng không dễ dàng bị đuổi đi như vậy, hắn muốn phá hư chuyện này, huyên não tới mức Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia không thể vãn hồi, nếu là hai đại thế gia trở mặt thành thù, đối với Dương Ưng quốc mà nói là chuyện tốt.

– Công khai phán quyết, có gì mà không được?

Thời điểm hai nhà tiến thoái lưỡng nan, Lý Thất Dạ đang ăn hoa quả lại mở miệng, vừa cười vừa nói:

– Ta cảm thấy được tất cả mọi người cần công chính, được rồi, vậy cho mọi người một công chính đi, nếu có băn khoăn, mọi người nói đi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ mỉm cười, nói tiếp:

– Nếu công việc quan trọng là phán quyết công khai, ta cảm thấy nên đặt ở Long Chiến chi dã, nơi đó tầm mắt tốt, cao tận cửu thiên, cũng là nơi tốt để phán quyết. Lại nói làm lớn chuyện, ai có tư cách chủ trì chứ? Xin mời Trung Thiên Long Hoàng tới chủ trì phán quyết này.

– Không được ——

Thời điểm Lý Thất Dạ mở miệng nói như vậy, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia đồng thời bác bỏ lời của Lý Thất Dạ, phán quyết công khai với bọn họ mà nói đã không cách nào tiếp nhận, còn mời Trung Thiên Long Hoàng đến chủ trì phán quyết càng không thể nào.

– Hai vị gia chủ, các ngươi cũng nghe được, người trong cuộc đã đồng ý phán quyết công khai, hai vị gia chủ cũng không nên phản đối nữa.

Hải Dương Ưng vừa cười vừa nói, đối với Hải Dương Ưng mà nói, đây là cơ hội tốt công phá Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia.

Trong khoảng thời gian ngắn, Đông Phương thế gia và Văn Nhân thế gia vừa sợ vừa giận, bọn họ đương nhiên sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.

– Hải hiền chất, đây là gia sự của chúng ta…

Văn Nhân gia chủ lập tức nói.

– Không, đây không phải gia sự của các ngươi.

Lý Thất Dạ chen ngang lời Văn Nhân gia chủ, nói ra:

– Từ giờ trở đi, đây là chuyện của ta. Lại nói, ta không phải đệ tử Văn Nhân thế gia các ngươi, càng không phải người Đông Phương thế gia, nhưng mà chuyện này lọt vào trong tay ta, ta sẽ giải quyết đến nơi đến chốn, vậy cứ phán quyết công khai đi.

– Hai vị gia chủ, còn có vấn đề gì sao?

Hải Dương Ưng đại thắng, đắc ý vừa cười vừa nói:

– Vị đạo hữu này không phải người của các ngươi, vậy thì tốt, hiện tại sẽ do ta bảo hộ an toàn cho hắn.

– Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao?

Chương 2338: Cầu tình 1

Thời điểm Hải Dương Ưng đắc ý, Lý Thất Dạ tùy ý nói:

– Nơi này còn chưa tới phiên ngươi ra lệnh, đi thôi, ngươi nói cho Trung Thiên Long Hoàng, bảo nàng đến Long Chiến chi dã là được.

– Ngươi ——

Hải Dương Ưng vốn vô cùng đắc ý bị Lý Thất Dạ trách móc, chuyện này làm sắc mặt Hải Dương Ưng khó coi tới cực điểm.

– Tốt, đều giải tán đi, hiện tại hai dại thế gia các ngươi không có lựa chọn đâu.

Lúc Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia chưa kịp phản ứng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói, đứng lên, đi ra ngoài.

Lúc này, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia tiến thối lưỡng nan, thời điểm này nói bắt Lý Thất Dạ không phải, không bắt Lý Thất Dạ cũng không phải.

Nhưng mà làm cho Đông Phương thế gia và Văn Nhân thế gia buông lỏng một hơi là, ít nhất Lý Thất Dạ không có đào tẩu, hắn vẫn ở lại trong Đông Phương thế gia.

Hội nghị giải tán thật nhanh, Văn Nhân gia chủ nổi giận đùng đùng chạy đến, đi theo còn có Văn Nhân Kiên Thạch, Văn Nhân Lục Nhị.

– Không nên quên, ngươi cho dù không cân nhắc vì mình, cũng nên cân nhắc vì hài tử của mình.

Văn Nhân gia chủ nộ khí trùng thiên, lạnh lùng nói.

Lý Thất Dạ chỉ tùy ý nhìn qua Văn Nhân gia chủ, nhàn nhạt nói:

– Nếu như ngươi bây giờ thông minh một chút, cũng đừng có cầm chuyện này ra nói, ít nhất, phương diện này con của ngươi còn thông minh hơn ngươi.

– Ngươi…

Lúc này Văn Nhân gia chủ có xu thế bão tố, nộ khí trùng thiên, hôm nay xảy ra chuyện như vậy, đối với Văn Nhân thế gia thật sự mà nói là không may cực độ, Văn Nhân thế gia cũng nghẹn một bụng tức giận.

– Phụ thân, xin cho ta nói chuyện với Lý huynh.

Thấy phụ thân sắp tức giận, Văn Nhân Kiên Thạch lập tức giữ chặt hắn, vội vàng khuyên bảo.

Cuối cùng, được Văn Nhân Kiên Thạch khuyên giải, Văn Nhân gia chủ lúc này mới hừ lạnh một tiếng, phất áo mà đi.

Cường giả Văn Nhân thế gia vừa rời khỏi, đệ tử Đông Phương thế gia tiến tới, lạnh lùng nói:

– Hải thái tử muốn gặp ngươi

Đệ tử Đông Phương thế gia không chào đón Lý Thất Dạ, nếu không phải bên trên có phân phó thủ nơi này, không cho Lý Thất Dạ ra ngoài, nói không chừng bọn họ sẽ đích thân giáo huấn Lý Thất Dạ.

Lúc này đệ tử Đông Phương thế gia nói “Hải thái tử” đương nhiên là Hải Dương Ưng.

– Không gặp, bảo hắn lăn tới đây.

Lý Thất Dạ hoàn toàn không có hứng thú, khoát tay nói.

Lý Thất Dạ có thái độ như vậy làm đệ tử Đông Phương thế gia ngạc nhiên, cho dù Văn Nhân Kiên Thạch cùng Văn Nhân Lục Nhị lưu lại đều cảm thấy kỳ quái, nếu như nói Lý Thất Dạ muốn bảo vệ tánh mạng, biện pháp tốt nhất chính là hợp mưu với Hải Dương Ưng, nhưng mà Lý Thất Dạ không có làm như vậy.

Đệ tử Đông Phương thế gia vừa đi ra ngoài, Hải Dương Ưng đã xông tới, đại sảnh nghị sự của Đông Phương thế gia hắn còn dám xông, nơi khác hắn không quan tâm.

– Ta chủ trì công đạo cho ngươi, đó là cứu ngươi một mạng, không hảo hảo cám ơn ta một tiếng thì thôi, còn cự người ngoài ngàn dặm!

Hải Dương Ưng xông tới, thái độ lạnh như băng, khí thế khinh người.

– Cút!

Lý Thất Dạ chẳng muốn nhìn Hải Dương Ưng, nói ra:

– Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao!

Đương nhiên Lý Thất Dạ hiểu mục đích Hải Dương Ưng đến gặp mình, Hải Dương Ưng muốn gặp hắn, đơn giản là lôi kéo hắn, thời điểm phán quyết công khai giội nước bẩn lên người Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia, đến lúc đó một khi vu oan thành công, được Ngọa Long Nhai chủ trì, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia có nhảy vào hoàng hà cũng không rửa sạch.

– Ngươi…

Nghe Lý Thất Dạ quát một câu, lập tức làm cho Hải Dương Ưng biến sắc, trong mắt hắn xem ra Lý Thất Dạ chỉ là tiểu bối vô danh mà thôi, hơn nữa hiện tại Lý Thất Dạ muốn sống còn phải dựa vào hắn, lúc này Lý Thất Dạ quỳ cầu hắn cũng còn không kịp. Cho Lý Thất Dạ mười gan cũng không dám vi phạm ý của hắn.

Hiện tại Lý Thất Dạ không chỉ không có quỳ cầu hắn, ngược lại càng quát hắn, đối với Hải Dương Ưng cao cao tại thượng mà nói là chuyện không tha thứ được.

– Hải thái tử, nếu Lý huynh sắp sửa tham gia phán quyết công khai, vậy ngươi tránh đi.

Văn Nhân Kiên Thạch lập tức trầm giọng nói.

– Như thế nào, Văn Nhân Kiên Thạch, ngươi cũng muốn là địch với ta sao?

Hải Dương Ưng cười lớn một tiếng, nói ra:

– Nếu như Văn Nhân thế gia Cổ Tề Ngọc còn sống, hoặc là còn có thể tiếp ta vài chiêu. Về phần ngươi, chỉ sợ là không được.

Hải Dương Ưng làm càn như vậy, hai mắt Văn Nhân Kiên Thạch trở nên lạnh lẽo, về phần Văn Nhân Lục Nhị đang ở đây càng nhìn chằm chằm vào Hải Dương Ưng, trong đôi mắt mang theo bi phẫn.

Cổ Tề Ngọc đúng là đại sư huynh của Văn Nhân Lục Nhị, cũng chính là phụ thân của Văn Nhân Hoài Ngọc.

– Thêm ta thì như thế nào?

Vào thời điểm này, Đông Phương Thông đi tới, trầm giọng nói.

Nhìn thấy Đông Phương Thông, Hải Dương Ưng càng nhìn qua Văn Nhân Kiên Thạch, vừa cười vừa nói:

– Xem ra các ngươi quả thật huynh đệ tình thâm, cũng không biết sau trận phong ba này, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia còn có thể làm huynh đệ nữa hay không.

Nghe được lời này, Văn Nhân Kiên Thạch cùng Đông Phương Thông biến sắc, nhưng cũng không nói cái gì.

Hải Dương Ưng không để ý tới Đông Phương Thông cùng Văn Nhân Kiên Thạch, nhìn qua Lý Thất Dạ, cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Với tư cách tu sĩ Ngọa Long đại lục, nếu như ngươi muốn mạng sống. Vậy ngươi đừng hy vọng vào Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia, chỉ có Dương Ưng quốc ta mới có thể chủ trì công đạo cho ngươi.

Hải Dương Ưng đứng trước mặt Văn Nhân Kiên Thạch cùng Đông Phương Thông nói ra lời này, ý tứ của hắn đã rõ ràng, chỉ cần không ngu ngốc thì sẽ biết nên lựa chọn thế nào..

Tuy Hải Dương Ưng đứng trước mặt mình nói như vậy, nhưng mà Văn Nhân Kiên Thạch và Đông Phương Thông không thể làm gì được Hải Dương Ưng.

– Cút!

Lý Thất Dạ không nhìn hắn một cái, chen ngang lời hắn, nói ra:

– Nếu như ngươi nghĩ muốn sống sót, như vậy nên chuyển lời của ta, nói với Trung Thiên Long Hoàng đến Long Chiến chi dã!

– Ngươi…

Hải Dương Ưng lập tức giận dữ, hai mắt của hắn bắn ra sát cơ đáng sợ.

Tuy Văn Nhân Kiên Thạch cùng Đông Phương Thông cũng không phải bằng hữu Lý Thất Dạ, thậm chí có thể là địch nhân, nhưng mà nhìn thấy Lý Thất Dạ dùng thái độ càn quấy đối đãi Hải Dương Ưng, trong lòng bọn họ sảng khoái.

– Hải thái tử, thỉnh tránh ra, Lý huynh không muốn gặp ngươi.

Văn Nhân Kiên Thạch cũng nhân cơ hội khó được này đáp trả.

Hải Dương Ưng hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi, trước khi đi đôi mắt còn bắn ra sát cơ đáng sợ.

– Vị Lý huynh này, ta không rõ ngươi có ý định gì.

Lúc này, Đông Phương Thông trầm giọng nói:

– Nhưng mà, ngươi phải hiểu được, Hải Dương Ưng sẽ không cứu ngươi. Hắn chỉ cầm ngươi làm công cụ mà thôi, cho thời điểm công thẩm hắn không giết ngươi, ngươi sẽ sống sót rời khỏi công thẩm, hắn cũng tuyệt đối sẽ nghĩ biện pháp giết ngươi! Hắn tuyệt đối sẽ không cho ngươi còn sống mà lưu lại chút manh mối nào.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, hắn tùy ý ngồi xuống.

Chương 2339: Cầu tình 2

Thấy tư thái đảo kháhc thành chủ của Lý Thất Dạ, Đông Phương Thông không thể dùng lời lẽ biểu đạt, hắn chỉ có thể nhìn qua Văn Nhân Kiên Thạch, Văn Nhân Kiên Thạch cũng không thể nói cái gì.

Đến bây giờ, Văn Nhân Kiên Thạch còn có thể nói cái gì? Lý Thất Dạ muốn tham gia náo nhiệt, mà Văn Nhân thế gia cần một kẻ chết thay, như vậy vừa vặn mang Lý Thất Dạ tới Đông Phương thế gia, hiện tại ngược lại tốt, chuyện nghịch chuyển thoát ly hai đại thế gia khống chế, biết sớm như vậy, Văn Nhân Kiên Thạch cũng đưa Lý Thất Dạ tới!

Trên thực tế, chuyện đã tới mức này, chuyện này làm cho hai đại thế gia bất ngờ, bọn họ song phương vẫn muốn dẹp loạn chuyện này, Lý Thất Dạ với tư cách gian phu, Văn Nhân thế gia muốn đưa hắn lên đoạn đầu đài của Đông Phương thế gia, cho Đông Phương thế gia một câu trả lời, mà Đông Phương thế gia cần máu gian phu Lý Thất Dạ để tiêu trừ oán khí.

Hơn nữa hai đại thế gia đã nhất trí với nhau, nhưng mà, trên đường lại giết ra Hải Dương Ưng!

Đông Phương Thông nhìn qua Lý Thất Dạ, hít sâu một hơi, nói:

– Lý huynh, chuyện quá khứ cho nó qua đi, quan hệ thông gia hai nhà cũng không phải thế hệ vãn bối mới có. Nhưng mà hiện tại náo đến mức này, đối với Văn Nhân thế gia, đối với Đông Phương thế gia đều là chuyện không tốt, bản thân Lý huynh và Lục Nhị cô nương cũng không phải là một chuyện tốt, Lý huynh có thể nghĩ tới, nếu việc này huyên náo thiên hạ đều biết, sau này làm sao sống yên ổn?

– Vậy ý ngươi thế nào?

Lý Thất Dạ cảm thấy có ý tứ, nhìn qua Đông Phương Thông.

Đông Phương Thông hít sâu một hơi, nói ra:

– Lý huynh, ta có thể thuyết phục các lão tổ trong nhà. Lý huynh và Lục Nhị thế muội kết thành tần tấn, hai nhà sẽ không truy cứu chuyện này nữa. Lý huynh cần phải làm chính là dẹp loạn phong ba này, chỉ cần Lý huynh nguyện ý, hai đại thế gia vẫn đứng chung trận doanh, Hải Dương Ưng căn bản không thể lấy ra công thẩm Lý huynh.

– Có chút ý tứ.

Lý Thất Dạ nhìn qua Đông Phương Thông, hắn tươi cười, nói ra:

– Nhưng mà nha, đó cũng không phải ta muốn.”

– Lý huynh nghĩ muốn cái gì?

Đông Phương Thông không khỏi hỏi.

– Chuyện này à, đến lúc đó các ngươi sẽ biết rõ.

Lý Thất Dạ cười thần bí, nói một câu.

Đông Phương Thông hoàn toàn là không có cách nào, hiện tại quyền chủ động nằm trong tay Lý Thất Dạ, hiện tại mặc dù nói Lý Thất Dạ đang ở trong Đông Phương thế gia, nhưng Đông Phương thế gia hoàn toàn không dám làm gì Lý Thất Dạ, Đông Phương thế gia hoàn toàn không có biện pháp.

Hiện tại bị Hải Dương Ưng náo lớn, hai đại thế gia càng không dám giết Lý Thất Dạ, nếu không sẽ giúp Hải Dương Ưng có cớ tuyệt hảo, giội nước bẩn trước mặt Trung Thiên Long Hoàng, hai đại thế gia bọn họ sẽ có phiền toái to lớn.

– Kiên Thạch huynh, Lục Nhị thế muội, các ngươi khuyên nhủ hắn đi, chuyện này với hai thế gia chúng ta mới tốt.

Lúc này Đông Phương Thông đành phải nói với Văn Nhân Kiên Thạch cùng Văn Nhân Lục Nhị.

Vốn đây là việc riêng của hai thế gia, cũng là chuyện bị chê cười của hai đại thế gia, bọn họ còn muốn dùng đầu của Lý Thất Dạ dẹp phong ba của mình, bây giờ lại phải cầu cạnh Lý Thất Dạ!

Sau khi Đông Phương Thông rời đi, Văn Nhân Kiên Thạch cũng kỳ quái nhìn qua phía Lý Thất Dạ, hắn có phần bất đắc dĩ nói:

– Nếu như không phải Lý huynh có thái độ như vậy, ta thật sự hoài nghi Lý huynh chính là gian tế Dương Ưng quốc phái tới.

– Dương Ưng quốc?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

– Ngươi cũng quá để mắt tới Dương Ưng quốc rồi.

– Lý huynh, chuyện thế thân lần này là ta không đúng.

Văn Nhân Kiên Thạch hít sâu một hơi, nghiêm túc nói ra:

– Nếu như Lý huynh nguyện ý, hoàn toàn có thể dẹp loạn trận phong ba này. Như Đông Phương huynh nói như thế, ta cũng có thể đi thuyết phục lão tổ, nói như vậy, tất cả đều vui vẻ, chuyện này kết thúc ở đây, cũng là chuyện tốt với mọi người.

– Tại sao phải kết thúc?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:

– Trò hay giờ mới bắt đầu, ta chưa nói chấm dứt, chuyện này sẽ không chấm dứt.

Lúc này Văn Nhân Kiên Thạch cũng cực khổ khi nói chuyện này, hiện biến thành Văn Nhân thế gia cầu cạnh Lý Thất Dạ, bất kể là Văn Nhân thế gia hay là Đông Phương thế gia đều không muốn nhắc tới chuyện này, bởi vì khi công thẩm có kết quả gì, đối với Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia bọn họ đều không phải chuyện tốt.

– Lý huynh, ngươi có thể giơ cao đánh khẽ hay không? Mặc kệ ngươi cần gì, chỉ cần ngươi mở miệng, ta sẽ đi bàn với các lão tổ.

Văn Nhân Kiên Thạch nhanh chóng cầu khẩn.

Chuyện này có thể nói tất cả là do hắn, hắn là người biết rõ Lý Thất Dạ là giả mạo, nhưng mà Lý Thất Dạ càng muốn tham gia náo nhiệt vào chuyện này, mà Văn Nhân thế gia cũng muốn kết thúc chuyện này thật nhanh nên mới đưa Lý Thất Dạ đến đây, thật không ngờ quyết định lỗ mãng này biến thành chuyện không thể vãn hồi.

– Vì cái gì ngươi cảm thấy đây nhất định là chuyện xấu chứ?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Nói không chừng đây là chuyện tốt, không chắc với Văn Nhân thế gia mà nói chính là cơ hội ngàn năm khó gặp.

– Ta không thấy cơ hội ngàn năm khó gặp ở đâu cả.

Văn Nhân Kiên Thạch cười khổ một tiếng, nói ra:

– Chuyện này nếu làm không tốt, nó sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho Văn Nhân thế gia. Chuyện này sinh ra từ tay ta, sai cũng là sai lầm của ta, Lý huynh thực muốn trả thù, muốn chém muốn giết, ta sẽ theo Lý huynh, ta chỉ hy vọng Lý huynh có thể giúp Văn Nhân thế gia một tay, dẹp loạn phong ba này, ta sẽ nhớ rõ ơn đức Lý huynh.

– Tốt ——

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay nói ra:

– Ngươi hiểu ý của ta, là họa hay phúc, chờ xem là được, ngươi cũng sẽ biết nhanh thôi.

Trong khoảng thời gian ngắn, Văn Nhân Kiên Thạch đã khó hiểu hoàn toàn, hắn nhìn không thấu Lý Thất Dạ, hắn không biết Lý Thất Dạ là người nào, hắn muốn làm gì.

– Muội muội, ngươi nói với Lý huynh đi.

Cuối cùng, Văn Nhân Kiên Thạch chỉ có thể ký thác hy vọng lên người Văn Nhân Lục Nhị, nhẹ nhàng thở dài một hơi sau đó rời đi.

Sau khi Văn Nhân Kiên Thạch rời khỏi, Văn Nhân Lục Nhị há miệng muốn nói nhưng không biết nên nói cái gì cho phải, trên thực tế, nàng cũng không khá hơn ca ca Văn Nhân Kiên Thạch là bao nhiêu, nàng cũng chẳng biết gì về Lý Thất Dạ cả.

Văn Nhân Kiên Thạch còn tưởng rằng Văn Nhân Lục Nhị có khả năng quen biết Lý Thất Dạ, nói không chừng Văn Nhân Lục Nhị có thể khuyên bảo Lý Thất Dạ đấy.

– Không biết Lý công tử nghĩ muốn cái gì?

Cuối cùng, Văn Nhân Lục Nhị nghiêm túc nói ra:

– Nếu Lý công tử nguyện ý dẹp loạn trận phong ba này, nguyện ý đứng trong trận doanh Văn Nhân thế gia, tính mạng Lục Nhị có thể cho công tử.

Nhìn Văn Nhân Lục Nhị, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi có nghĩ tới hay không, cho dù dẹp loạn chuyện này, con gái của ngươi nên làm cái gì bây giờ? Bảo ta thế thân giả mạo cả đời hay sao? Con gái của ngươi cả đời này không dám nhận phụ thân hay sao? Nàng biết rõ phụ thân nàng là ai?

Chương 2340: Tinh thần chán nản

Lời này đã chạm vào nổi đau trong lòng Văn Nhân Lục Nhị, nàng cũng biết, bí mật trong đó không thể nói ra được.

– Một câu, cho dù dẹp loạn chuyện này, con gái của ngươi vĩnh viễn không có cơ hội xuất đầu, cho dù chuyện này trôi qua, Văn Nhân thế gia có thể thu tha cho ngươi, nhưng con gái của ngươi vĩnh viễn đều là con hoang, cả đời này của nàng chỉ là phàm nhân mà thôi, đời này của nàng cũng chỉ vượt qua trong ánh mắt khác thường của kẻ khác.

-… Cho dù ngươi có cơ hội mang theo con gái rời khỏi Văn Nhân thế gia, con gái của ngươi thì sao? Nàng cứ như vậy đi theo ngươi cả đời sao? Không biết mình phụ thân là ai, cho dù biết rõ cũng không dám nhận phụ thân mình?

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.

Văn Nhân Lục Nhị thật sâu hô hít một hơi, ngẩng đầu lên, nói ra:

– Ta biết rõ, tất cả sai lầm là do bản thân ta mà ra, là ta liên lụy tới nàng. Nhưng mà Văn Nhân thế gia cuối cùng là nhà của ta, cũng là nhà của phụ thân nàng, nếu có cơ hội, bất luận là ta hay là phụ thân nàng, tất cả không tiếc giá nào đi giữ gìn Văn Nhân thế gia!

– Ta biết rõ.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Nhưng con gái của ngươi có duyên với ta, ta cũng không hy vọng nàng cả đời bị người ta mắng con hoang, cũng không hy vọng cả đời nàng sẽ cúi đầu sống cả đời trong Văn Nhân thế gia, cho nên ta cho nàng một cơ hội.

– Ta không rõ ý của Lý công tử.

Văn Nhân Lục Nhị ngây ngốc hỏi thăm.

– Đây là tạo hóa của nàng.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:

– Nhưng mà ngươi không biết giá trị con gái của mình mà thôi, ngươi không biết tiềm lực con mình.

– Thế nhưng mà ——

Văn Nhân Lục Nhị nói:

– Nếu như công thẩm, đối với ai cũng không có chuyện tốt, chỉ sợ sẽ hủy tất cả mọi người, có thể cười đến cuối cùng chỉ sợ là Dương Ưng quốc!

– Chỉ có ta mới là người cười cuối cùng.

Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:

– Dương Ưng quốc, cứ chờ xem.

Văn Nhân Lục Nhị bắt đầu trầm mặc, bởi vì nàng cũng không biết nói cái gì cho phải, nàng hoàn toàn không biết gì về Lý Thất Dạ, nàng cũng không biết Lý Thất Dạ nghĩ muốn cái gì.

– Lý công tử, nếu như công thẩm, chỉ sợ Dương Ưng quốc sẽ liên danh mời Trung Thiên Long Hoàng, đến lúc đó, cho dù Lý công tử có suy nghĩ gì, chỉ sợ Lý công tử cũng không thể lật bàn.

Văn Nhân Lục Nhị chậm rãi nói ra:

– Một khi Trung Thiên Long Hoàng định đoạt, chúng ta cũng không thể làm gì.

– Nếu như Lý công tử cần gì, chúng ta phải dẹp loạn trận phong ba này, lại chậm rãi xử lý việc này cũng không muộn.

Văn Nhân Lục Nhị nghiêm túc nói ra.

Văn Nhân Lục Nhị dốc sức liều mạng giữ gìn Văn Nhân thế gia, đối với nàng mà nói, nàng sinh là người Văn Nhân thế gia, chết là quỷ Văn Nhân thế gia, cho nên nếu cần thiết, nàng nguyện ý dùng mạng đổi bình an cho Văn Nhân thế gia.

– Vì cái gì nhất định cho rằng Trung Thiên Long Hoàng định đoạt thì Văn Nhân thế gia sẽ ăn thua thiệt? Không nên nghĩ chuyện gì cũng hỏng bét như vậy.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra.

– Lý công tử còn không hiểu Ngọa Long đại lục, đối với cả Ngọa Long đại lục mà nói, Văn Nhân thế gia chúng ta chỉ là tiểu môn tiểu phái mà thôi, căn bản không có tư cách xếp danh hào, thậm là không có tư cách đứng vào hàng ngũ cương quốc thấp kém nhất, cường quốc như Dương Ưng quốc cũng chỉ miễn cưỡng nhập lưu mà thôi.

-… Lý công tử cho rằng Trung Thiên Long Hoàng sẽ quan tâm môn phái nghèo chúng ta sao? Nói không chừng Dương Ưng quốc liên hợp mấy đại môn phái truyền thừa, mượn chuyện này nhờ tay Trung Thiên Long Hoàng tiêu diệt chúng ta.

Văn Nhân Lục Nhị nghiêm túc nói ra.

Đối với Văn Nhân thế gia cũng tốt, đối với Văn Nhân Lục Nhị cũng tốt, đào hôn chẳng qua là chuyện gia tộc bọn họ, đây chẳng qua đây chỉ là chuyện giữa Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia.

Không quản hai đại thế gia náo thế nào, cuối cùng vẫn sẽ liên minh, cùng đồng tâm hợp lực.

Nhưng mà hiện tại cục diện phát triển như thế, thoáng cái trở nên không thể vãn hồi, như vậy không còn là chuyện giữa Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia nữa rồi.

Nếu như nói là địch với Dương Ưng quốc, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia còn không sợ, dù sao hai phía đã có ma sát với nhau, hơn nữa địa vị Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia tại Ngọa Long đại lục cũng hợp pháp hợp lý, đạt được Ngọa Long Nhai thừa nhận.

Nhưng mà nếu như đưa tới Ngọa Long Nhai, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia lại sợ hãi, đối với tại bọn họ mà nói, ở trước mặt Ngọa Long Nhai, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia của bọn họ chỉ là con kiến hôi mà thôi.

Không chỉ nói Trung Thiên Long Hoàng, trong Ngọa Long Nhai tùy tiện đi ra một nhân vật cấp trưởng lão đều có thể nghiền diệt Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia bọn họ.

Cho dù trong lần công thẩm này, Trung Thiên Long Hoàng có thể phán quyết công chính cho Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia, nhưng mà Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia cũng mất hết mặt mũi, nói không chừng Trung Thiên Long Hoàng sẽ không thích hai đại thế gia, từ đó về sau hai đại thế gia có khả năng bị đày vào lãnh cung, thậm chí có có thể tiêu trừ địa vị của hai thế gia trên Ngọa Long đại lục.

– Đây chỉ là việc nhỏ mà thôi.

Lý Thất Dạ tùy ý cười nói|:

– Gặp được Trung Thiên Long Hoàng rồi nói sau.

– Trung Thiên Long Hoàng là long phượng trên trời, chính là thế hệ vô song đương thời, chúng ta không nhất định có thể nhìn thấy, nói không chừng chúng ta còn không có tư cách gặp Trung Thiên Long Hoàng, nàng phán quyết đã đến rồi.

Văn Nhân Lục Nhị nói ra.

– Yên tâm đi, nàng sẽ đến, nàng nhất định đến gặp chúng ta.

Lý Thất Dạ tùy ý nói.

Văn Nhân Lục Nhị cũng không biết nói cái gì cho phải, Lý Thất Dạ chỉ khoát khoát ngón tay, nói ra:

– Đi thôi, nên làm sao đã có ta định đoạt. Đúng rồi, nói cho huynh trưởng ngươi biết, hảo hảo chiếu cố tốt con gái của ngươi, có gì ngoài ý muốn thì ta sẽ hỏi tội hắn.

Văn Nhân Lục Nhị cũng hiểu mình không thể khuyên Lý Thất Dạ, bây giờ là bọn họ cầu cạnh Lý Thất Dạ, nàng đành phải thở ra một hơi rồi rời đi.

Sau khi Văn Nhân Lục Nhị lui ra, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nhìn ngoài cửa sổ, qua một hồi lâu, hắn chậm rãi cười nói:

– Tuyền tiểu mỹ nhân, không phải ngươi có hứng thú nồng đậm với đám có huyết thống Ngọa Long Nhai đậm đặc hay sao? Ta sẽ cho ngươi một cơ hội, một chủng tộc cổ xưa cũng có thể trồi lên mặt biển.

Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Nói đến đây, hai mắt của hắn khép lại như đang ngủ.

Cùng ngày hôm nay, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia đều nhận được tin tức, Dương Ưng quốc liên hợp mấy đại môn phái, yêu cầu công thẩm Lý Thất Dạ, hơn nữa đây còn là thông cáo chính thức.

Dương Ưng quốc cũng cực kỳ ra sức, trong thời gian ngắn đã liên hợp không ít môn phái, cùng liên hợp thượng tấu với Trung Thiên Long Hoàng, thỉnh cầu Trung Thiên Long Hoàng chủ trì đại cục.

Trung Thiên Long Hoàng vốn đi tới dò xét Ngọa Long đại lục, cách nơi này cũng không xa, thời điểm này ai cũng cho rằng nàng không tới, không ngờ Trung Thiên Long Hoàng một câu đáp ứng ngay..

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ