Đế Bá Audio Podcast
Tập 467 [Chương 2331 đến Chương 2335]
❮ sautiếp ❯Chương 2331: Ý định của Văn Nhân thế gia 2
Sau khi Lý Thất Dạ đứng dậy, hai tên cường giả đứng sau lưng Văn Nhân Kiên Thạch lập tức tiến lên, hai người bọn họ đè lấy hai tay Lý Thất Dạ.
– Nếu như các ngươi không lấy tay chó của mình ra, có tin tay các ngươi rơi xuống đất hay không?
Thời điểm hai tên cường giả đè tay của hắn, Lý Thất Dạ bình thản nhìn hai tên này nói một câu.
Hai vị này cường giả sắc mặt trầm xuống, đang muốn tức giận, mà Văn Nhân Kiên Thạch lập tức hóa giải, nói:
– Yên tâm đi, Lý huynh sẽ không đào tẩu, nếu như hắn đi, cũng sẽ không chờ tới bây giờ.
Nói đến đây, Văn Nhân Kiên Thạch đầy thâm ý nhìn qua Lý Thất Dạ.
Văn Nhân Kiên Thạch nói thế làm hai tên cường giả hậm hực đứng hai bên Lý Thất Dạ mà thôi.
– Vậy thì đi thôi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhõm tự tại, nhàn nhã nói:
– Có thể trông thấy nhạc phụ đại nhân, đây là chuyện tốt.
…
Sau khi đưa Lý Thất Dạ đến nơi, đám người Văn Nhân Kiên Thạch đã rời khỏi đại điện.
Văn Nhân gia chủ là lão nhân thập phần uy nghiêm, mặc đại bào, ngồi trên ghế đại sư, thần thái nghiêm khắc.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, đôi mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn rất sắc bén, có thể khoét thịt trên người Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Văn Nhân gia chủ nhìn chằm chằm vào mình, Lý Thất Dạ cũng không thèm quan tâm, đại mã kim đao ngồi xuống.
– Ngươi tên là gì!
Cuối cùng nhất, người nổi tiếng gia chủ mở miệng, lạnh lùng nói, thần sắc của hắn rất lạnh, nếu như hắn không phải bảo trì phong độ gia chủ, thật sự không ai hoài nghi hắn sẽ lập tức bóp dầu của Lý Thất Dạ.
Đương nhiên, đối với nam nhân kéo con gái mình chạy đi, Văn Nhân gia chủ cũng không khách khí, không giết người đã là rất nhân từ rồi.
– Họ Lý, về phần tên của ta, không nói cũng được.
Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, dò xét chung quanh, mỉm cười nói một câu.
– Thật lớn mật, khẩu khí thật lớn!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ có thái độ như vậy, Văn Nhân gia chủ tức giận quát lên.
– Ta luôn luôn như thế.
Lý Thất Dạ không thèm để ý, nhàn nhã cười cười, nói ra:
– Nếu như ngươi nói ra suy nghĩ của mình, vậy cứ việc nói đi, dù sao, ta tin tưởng ngươi sẽ không muốn giết ta, đối với Văn Nhân gia các ngươi, giữ mạng của ta còn có tác dụng khác.
Văn Nhân gia chủ vừa tức vừa giận, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, hắn cũng nắm chặc nắm đấm, đúng như Lý Thất Dạ đã nói, nếu như không phải cái mạng Lý Thất Dạ còn hữu dụng, hắn hiện tại đã giết Lý Thất Dạ!
Cuối cùng Văn Nhân gia chủ áp chế tức giận trong lòng của mình, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ một hồi lâu, nói ra:
– Thật sự có vài phần dũng khí, cũng khó trách con gái của ta vừa ý ngươi.
Nghe Văn Nhân gia chủ nói như vậy, Lý Thất Dạ tươi cười, không hề nghi ngờ, Văn Nhân gia chủ còn không biết nội tình trong đó.
– Nhưng, dũng khí của ngươi dùng sai nơi rồi.
Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
– Câu dẫn nữ nhi của ta, phá hư quan hệ thông gia, chỉ sợ tội của ngươi đáng chết vạn lần! Ai cũng không thể cứu mạng nhỏ của ngươi.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ không sao cả, tùy ý cười nói.
Văn Nhân gia chủ thấy Lý Thất Dạ bình tĩnh tự tại, hắn có phần không rõ đảm lượng của tiểu tử này ở đâu ra, vậy mà không kinh hãi và nóng nảy.
– Ngươi phạm tội chết muôn lần khó chuộc sai lầm, Văn Nhân thế gia ta không giết ngươi, đó là bởi vì Văn Nhân thế gia chúng ta nhân từ, mà ta cũng có thể không so đo sai lầm ngươi phạm phải…
Văn Nhân gia chủ chậm rãi nói ra.
Nghe Văn Nhân gia chủ nói chuyện, Lý Thất Dạ khoát khoát tay, chen ngang lời Văn Nhân gia chủ, chậm rãi nói ra:
– Văn Nhân gia chủ, chúng ta cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề chính, ngươi cứ nói đi.
– Ngươi ——
Thấy Lý Thất Dạ vô lễ như thế, Văn Nhân gia chủ cuồng nộ, tiểu tử trước mặt câu dẫn con gái của hắn, phá hư hôn lễ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia, hắn đã có lý do mười phần chém giết tiểu tử trước mặt này. Hiện tại tiểu tử này còn dám hung hăng càn quấy như thế, tình cảnh này làm Văn Nhân gia chủ có xúc động bóp chết tiểu tử trước mặt này.
Văn Nhân gia chủ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, qua một hồi lâu hắn mới áp chế tức giận trong lòng mình, nếu như không phải mạng của tiểu tử trước mặt thật sự còn hữu dụng, hắn thật sự muốn giết tiểu tử này ngay lập tức.
Sau một lát, Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, ngươi phá hư quan hệ thông gia giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia, tội này đáng chết vạn lần.
– Ta hiểu rõ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Cho nên các ngươi muốn giao ta cho Đông Phương thế gia, như vậy sẽ cởi bỏ liên quan giữa chuyện này và Văn Nhân thế gia.
– Đúng vậy!
Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
– Hành vi của ngươi đáng chết ngàn vạn lần! Phá hư quan hệ thông gia giữa hai nhà, không thể tha thứ! Ngươi bây giờ còn có thể ngồi nơi đây đã nói rõ ta đủ nhân từ rồi.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười cười không thôi, hoàn toàn không quan tâm. Đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn cuốn vào phong ba này chỉ là giết thời gian mà thôi, hoàn toàn không cần phải sợ cái gì cả.
Văn Nhân gia chủ hít thật sâu, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
– Vì ngươi mà Lục Nhi đã hi sinh thật lớn, nàng buông tha thân phận thiên kim Văn Nhân thế gia, buông tha cơ hội trở thành thiếu nãi nãi Đông Phương thiếu, buông tha địa vị trong Văn thành và Đông Phương thành! Không để ý tất cả chạy trốn tới chân trời xa xăm với ngươi…
– Cho tới bây giờ, Lục Nhị vẫn suy nghĩ vì ngươi, ngay vừa rồi, Lục Nhị còn đau khổ cầu tình cho ngươi, vi vì phủi sạch quan hệ của ngươi, muốn ta tha ngươi.
– Chuyện này mà xem là dụ dỗ sao?
Thời điểm Văn Nhân gia chủ nói ra lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên nói một câu. Văn Nhân Lục Nhị xin tha cho hắn, hắn đương nhiên có thể hiểu được, dù sao hắn chỉ là người qua đường bị cuốn vào phong ba này mà thôi.
– Nếu như ngươi cho rằng như vậy, cũng không có gì là không thể.
Văn Nhân gia chủ cũng không có bao nhiêu khách khí, lạnh lùng nói:
– Ngươi phải hiểu được, quan hệ thông gia giữa hai đại gia tộc đang mang trọng đại, lúc này sắp vỡ tan, muốn đền bù thì cân dùng máu tươi đúc lại.
– Ta hiểu mà, người khởi xướng, phải chết!”
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
– Ngươi sợ ta không thừa nhận chuyện này, cho nên muốn nói phục ta.
Bị Lý Thất Dạ nói phá mục đích của mình, sắc mặt Văn Nhân gia chủ hơi biến hóa.
Đúng như Lý Thất Dạ đã nói, mặc dù nói đã bắt được Lý Thất Dạ, Văn Nhân thế gia bọn họ phải cho Đông Phương thế gia một câu trả lời, nhưng mà nói miệng không bằng chứng, không thể nói Văn Nhân thế gia nói Lý Thất Dạ là người phá hư chuyện hôn nhân thì Đông Phương thế gia sẽ tin tưởng.
Vạn nhất đến lúc đó, Lý Thất Dạ đột nhiên đổi ý, bị cắn ngược một cái, đến lúc đó quan hệ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia sẽ rơi vào tình huống không thể vãn hồi.
Chương 2332: Muốn chịu tiếng xấu thay người khác sao?
Bởi vì chuyện hôn sự này, quan hệ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia đặc biệt xấu hổ, nếu như nói hiện tại Lý Thất Dạ cắn ngược một cái, làm cho Đông Phương thế gia cho rằng Văn Nhân thế gia chỉ tùy tiện tìm một người làm thế thân, khi đó quan hệ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia sẽ vỡ tan!
– Ngươi phải hiểu, vì chuyện này ngươi phải trả giá thật nhiều, nếu như ngươi còn yêu Lục Nhị thì nên làm vậy.
Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
– Nhưng không chỉ vì Văn Nhân thế gia, cũng vì con gái của Lục Nhị và ngươi.
– Nói như vậy, ngươi đã từ bỏ con gái của mình.
Nghe được Văn Nhân gia chủ nói thế, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Văn Nhân gia chủ há miệng muốn nói, nhưng mà hắn không nói nên lời, đành phải phân trần:
– Văn Nhân thế gia chỉ tận khả năng lớn nhất, Lục Nhị cuối cùng như thế nào cũng phải thương lượng với Đông Phương thế gia, nhưng nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể cam đoan với ngươi, chúng ta tuyệt đối sẽ cam đoan con gái của ngươi an toàn.
– Đây có thể xem là uy hiếp không?
Lý Thất Dạ cười cười, chậm rãi nói ra.
Văn Nhân gia chủ chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, cũng không trả lời Lý Thất Dạ, trên thực tế, Văn Nhân thế gia cũng xác thực sợ Lý Thất Dạ cắn ngược lại một cái, bây giờ đối với Văn Nhân thế gia mà nói, trong tay bọn họ còn át chủ bài chính là mẫu tử Văn Nhân Lục Nhị hai người.
– Cho dù ngươi không suy nghĩ vì Lục Nhị, cũng nên suy nghĩ vì con gái của mình, là ngươi đã đưa nàng đến thế giới này.
Cuối cùng, Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói.
– Ngươi muốn ta làm gì đây?
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
– Thừa nhận ta phá hư chuyện hôn sự sao? Hay là vu oan ta là gian tế của Dương Ưng quốc, câu dẫn con gái của ngươi chính là vì phá hư quan hệ giữa Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia?
Lý Thất Dạ nói ra lời này, Văn Nhân gia chủ há miệng muốn nói, nhưng, nhìn thần thái Lý Thất Dạ như vậy, hắn bắt đầu trầm mặc, bởi vì hắn lúc này không hiểu nổi Lý Thất Dạ là người như thế nào!
– Xem ra ngươi còn chưa quyết định chủ ý.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà, ta có thể đáp ứng ngươi, nếu Văn Nhân thế gia các ngươi muốn giao ta cho Đông Phương thế gia, vậy cũng tốt, ta sẽ đi tới Đông Phương thế gia.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đã ra tay thì tốt nhất nên tiễn phật đến tây phương.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Văn Nhân gia chủ hít sâu một hơi, trên thực tế, trong lòng của hắn cũng buông lỏng vì những lời này của Lý Thất Dạ.
– Rất tốt, ngươi đã có lựa chọn rõ ràng, chỉ cần ngươi hiểu rõ, chuyện khác ta không dám cam đoan, nhưng mà con gái của ngươi tuyệt đối có thể bình an vô sự!
Cuối cùng nhất, Văn Nhân gia chủ chậm rãi nói ra.
Lý Thất Dạ cười cười, nhàn nhạt nói:
– Yên tâm, ta là người nói được làm được.
Sau khi Lý Thất Dạ rời khỏi, ánh mắt Văn Nhân gia chủ trở nên lạnh như băng, hai mắt của hắn đầy lãnh ý. Chuyện này đã thoát khỏi dự kiến của hắn, trước khi gặp Lý Thất Dạ, hắn cho rằng Lý Thất Dạ sau khi bị bắt nhất định sẽ hoảng loạn, đặc biệt là con gái của mình nằm trong tay Văn Nhân thế gia.
Nhưng mà tiểu tử này thần thái vô cùng bình tĩnh và thản nhiên, dường như tất cả đều không sao cả, Văn Nhân gia chủ cũng không có biện pháp với hắn.
Trước đó, Văn Nhân thế gia thật sự muốn mượn con tin cưỡng bức Lý Thất Dạ thừa nhận là gian tế Dương Ưng quốc phái tới, thừa nhận hắn cưỡng ép Văn Nhân Lục Nhị, do đó phá hư quan hệ thông gia của hai thế gia.
Kể từ đó, trận phong ba này sẽ bình thường lại, chữa trị quan hệ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia, đó cũng là cơ hội để nhất trí đối phó Dương Ưng quốc.
Nhưng mà thái độ của Lý Thất Dạ làm cho Văn Nhân gia chủ đắn đo không được, Lý Thất Dạ thật sự quá trấn định, dường như tất cả đều tính trước, trong nội tâm Văn Nhân gia chủ lúc này không nắm chắc, không biết trước, hắn cũng không dám tùy tiện áp dụng kế hoạch này.
Bây giờ đối với tại Văn Nhân gia chủ mà nói, chỉ cần Lý Thất Dạ nguyện ý thừa nhận hắn phá hư chuyện hôn sự này, đó là biện pháp xử lý tốt nhất, chỉ cần giao Lý Thất Dạ cho Đông Phương thế gia, sẽ cho Đông Phương thế gia một câu trả lời.
– Đi, cẩn thận nghe ngóng cho ta, ta muốn biết chi tiết của tiểu tử này, phải thăm dò ra lai lịch của hắn.
Cuối cùng Văn Nhân gia chủ hít sâu một hơi, phân phó môn hạ đệ tử một tiếng.
Lý Thất Dạ trở lại chỗ ở, hắn vừa vào nơi này đã bị đệ tử Văn Nhân thế gia vây quanh, thủ vệ thập phần sâm nghiêm, có thể nói là ba bước một tốp, năm bước một trạm canh gác, đương nhiên, thủ vệ sâm nghiêm như vậy không phải bảo hộ Lý Thất Dạ, mà là trông coi Lý Thất Dạ, là sợ Lý Thất Dạ đào tẩu.
Sau khi tiễn Lý Thất Dạ quay về nơi ở, Văn Nhân Kiên Thạch chậm rãi nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
– Lý huynh, hiện tại ngươi muốn đi đã trễ, chỉ sợ không còn cơ hội.
– Ta còn không có nghĩ đào tẩu.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Lại nói ta muốn chạy đi, chỉ là Văn Nhân thế gia còn chưa ngăn cản ta được.
Lý Thất Dạ nói ra lời này làm cho ánh mắt Văn Nhân Kiên Thạch chấn động vài cái, phát, hắn hoàn toàn không nhìn rõ sâu cạn của nam nhân trước mặt này, hắn cũng không biết nam nhân trước mặt thâm tàng bất lộ hay là kẻ ngốc.
– Ngày mai Đông Phương thế gia sẽ đến, đến lúc đó sẽ giao Lý huynh cho Đông Phương thế gia, tuy chúng ta cũng sẽ cùng đi với Lý huynh, nhưng mà Lý huynh nên tự lo cho tốt.
Cuối cùng nhất, Văn Nhân Kiên Thạch trịnh trọng nói với Lý Thất Dạ.
– Ngươi cảm thấy ta là em rể ngươi sao?
Thời điểm Văn Nhân Kiên Thạch muốn đi, Lý Thất Dạ cười nói với Văn Nhân Kiên Thạch một câu.
Văn Nhân Kiên Thạch nhìn qua Lý Thất Dạ, hắn tươi cười nghiền ngẫm, nói:
– Nếu như Lý huynh không phải muội phu của ta, vì sao Lý huynh kiên trì không đi, vì sao lại thừa nhận?
– Nói rất có đạo lý.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Đối với Văn Nhân thế gia các ngươi mà nói, ta có phải thật hay không cũng không trọng yếu, chỉ cần ta có thể chính miệng thừa nhận là được, Văn Nhân thế gia cần một kẻ chết thay. Phụ thân ngươi không biết, nhưng mà nội tâm của ngươi chắc chắn rất rõ ràng.
Văn Nhân Kiên Thạch dừng bước chân, chậm rãi nói ra:
– Lý huynh, chuyện này ngươi không nên trách ta, cũng không phải ta muốn vu oan ngươi, là ngươi có cơ hội không đi, là ngươi muốn lưu lại. Nếu như nói ta muốn vu oán Lý huynh, vậy không bằng nói Lý huynh ngươi có mưu đồ!
– Lời này rất tốt, nhưng mà ta cũng không có ý trách ngươi.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Vòng xoáy này là do ta tự mình nhảy vào, đó là vì ta muốn tham gia náo nhiệt mà thôi.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm Văn Nhân Kiên Thạch bắt đầu trầm mặc, phụ thân hắn còn không biết Lý Thất Dạ là giả, nhưng mà trong lòng của hắn lại rất rõ ràng, nhưng mà đi đến một bước này, bọn họ cũng đâm lao phải theo lao, đúng như Lý Thất Dạ nói, bọn họ cần một kẻ chết thay.
Chương 2333: Suy nghĩ của Văn Nhân Kiên Thạch
Cuối cùng, Văn Nhân Kiên Thạch muốn quay người rời đi, thời điểm này đột nhiên Lý Thất Dạ nói ra một câu:
– Muội phu của ngươi là ai, ngươi biết không?
Văn Nhân Kiên Thạch vốn muốn rời đi, thân thể lập tức căng cứng lại, sau đó xoay người nhìn qua, ánh mắt hơi mất tự nhiên, nói:
– Đây chẳng phải là Lý huynh ngươi sao?
– Trong lòng của ngươi hiểu rõ, chuyện này chỉ là lý do thoái thác với bên ngoài mà thôi, ta không đi nói trắng ra, ngươi cũng không muốn đi vạch trần, trong lòng của ngươi hiểu rõ, ta chỉ là giả mạo mà thôi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Nhưng, hiện tại thật là Lý huynh.
Văn Nhân Kiên Thạch cũng tươi cười nói ra:
– Lý huynh nên hiểu rõ ràng, ta cũng không có bắt buộc Lý huynh ngươi, là chính ngươi nguyện ý.
– Đúng là như thế.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Chúng ta nên quay lại chủ đề muội phu của ngươi đi, mặc dù nói, muội muội của ngươi thủ khẩu như bình, chỉ sợ nàng cũng không có nói muội phu của ngươi là kẻ nào, nhưng mà, với tư cách đại ca, ngươi ít nhất cũng biết rõ vài chuyện/
– Ta không phải người có thần thông gì đặc biệt, nếu Lục Nhị không nói thì làm sao ta biết được cơ chứ?
Văn Nhân Kiên Thạch lắc đầu nói ra.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Chút tiểu xiếc của ngươi không đáng nhắc tới trước mặt ta. Cho dù muội muội của ngươi chưa nói, trong lòng của ngươi cũng biết rõ muội phu của mình là kẻ nào rồi.
– Ta cũng muốn biết, đáng tiếc, lại không có đường nào.
Thái độ của Văn Nhân Kiên Thạch rất kiên định, vẫn phủ nhận lời này.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Vậy sao? Từ thần thái ngươi nhìn Hoài Ngọc, ta tin tưởng, ngươi đã biết rõ phụ thân nàng là ai, hơn nữa, ngươi cũng không cự tuyệt cháu gái này, thậm chí có thể nói, đối với cháu gái đột nhiên xuất hiện này, ngươi rất ưa thích.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, tiếp tục nói:
– Thử nghĩ một chút, một nam nhân, đột nhiên phá hư quan hệ thông gia giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia các ngươi, thậm chí cùng sinh con gái với muội muội của ngươi, đối với Văn Nhân thế gia mà nói chính là gièm pha lớn, ngươi là gia chủ tương lai chắc chắn không hi vọng chuyện này xảy ra. Nếu như nói, ngươi yêu thương muội muội của ngươi, ngươi có thể tiếp nhận muội muội của mình phạm sai lầm, chuyện này ta hiểu…
-… Nhưng mà, với tư cách gia chủ tương lai của Văn Nhân thế gia, đứng trên lập trường của gia chủ mà nói, chỉ sợ không cách nào tiếp nhận đứa con hoang trong Văn Nhân thế gia! Chuyện này với gia chủ tương lai càng không thể tha thứ, không quản ngươi yêu thương muội muội thế nào! Nhưng mà ngươi cũng rất ưa thích tiểu cô nương này, hoàn toàn có thể tiếp nhận con hoang như vậy xuất hiện trong Văn Nhân thế gia, ngươi hoàn toàn không mâu thuẫn, từ đó có ý nghĩa thế nào?
Lúc này Lý Thất Dạ cười thần bí, nhìn chằm chằm vào Văn Nhân Kiên Thạch, chậm rãi nói ra:
– Ý nghĩa ngươi đã tiếp nhận thân phận của đứa cháu gái này, có thể tiếp nhận huyết thống của nàng. Như vậy suy nghĩ sâu hơn, phụ thân của nàng là ai, ngươi không chỉ biết rõ, hơn nữa ngươi còn có giao tình sâu đậm với phụ thân của nàng. Nếu không phải quan hệ thông gia này, ngươi càng muốn gả muội muội của mình cho hắn.
Thời điểm Lý Thất Dạ nói ra lời này, sắc mặt Văn Nhân Kiên Thạch lập tức đại biến, liên tiếp lui về phía sau vài bước, trong lòng của hắn sinh ra sóng to gió lớn.
Mặc dù nói, muội muội của hắn Văn Nhân Lục Nhị thật sự không tiết lộ phụ thân hài tử là ai, nhưng mà với tư cách đại ca Văn Nhân Lục Nhị, hắn nhìn nàng lớn lên, thời điểm nhìn thấy Văn Nhân Hoài Ngọc thì nội tâm của hắn đã biết rõ, hắn trong lòng đã đoán được thất thất bát bát, đã hiểu phụ thân Văn Nhân Hoài Ngọc là ai.
Cũng chính là vì như thế, theo lời Lý Thất Dạ nói, một đứa con hoang không thể xuất hiện trong Văn Nhân thế gia, nhưng mà Văn Nhân Kiên Thạch lại không ngại, hoàn toàn có thể tiếp nhận Văn Nhân Hoài Ngọc, thậm chí có thể nói, nhìn thấy Văn Nhân Hoài Ngọc, trong lòng của hắn hết sức cao hứng, nguyện ý cho nàng ở lại Văn Nhân thế gia, nguyện ý gánh vác trách nhiệm làm cậu..
Văn Nhân Kiên Thạch vốn tưởng rằng việc này cũng không có ai biết, trừ Văn Nhân Lục Nhị thì không có người thứ ba biết được, nhưng mà thật không ngờ, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ một câu nói toạc ra.
Ánh mắt Văn Nhân Kiên Thạch vào lúc này nhảy lên vài cái, hắn cũng không hy vọng chyện này có người biết rõ, càng không muốn chuyện này bị truyền đi.
– Không nên nhìn ta như thế, cũng không nên đánh chủ ý sai lầm.
Lý Thất Dạ bình thản vừa cười vừa nói:
– Ta đã dám an tâm ngồi ở nơi này, ta cũng không sợ ai cả.
Văn Nhân Kiên Thạch hít thật sâu, hắn tươi cười nói:
– Lý huynh nghĩ quá nhiều, nếu như ta có thể biết, vậy thì sao chứ. Đương nhiên, hiện tại những chuyện này không trọng yếu, lúc này Lý huynh chính là muội phu của ta.
– Ta cũng không đi phủ nhận.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói.
– Người Đông Phương gia chỉ sợ sắp tới rồi, ngày mai Lý huynh sẽ lên đường đi Đông Phương thế gia, Lý huynh, xin bảo trọng.
Văn Nhân Kiên Thạch nói ra.
– Chuyện này không sao cả, ta hoàn toàn có thể gánh oan ức này.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà, ta có một câu chuyển cáo cho phụ thân của ngươi, ta đi Đông Phương thế gia, có thể, muốn ta gánh oan ức này cũng không thành vấn đề, nhưng mà đứa bé Hoài Ngọc này phải ở trong tầm mắt của ta, nếu như ta là phụ thân nàng, như vậy vận mệnh của nàng lúc này do ta nói tính toán.
– Lý huynh, chuyện này chỉ sợ ta bất lực, nhưng ta cam đoan nàng an toàn.
Văn Nhân Kiên Thạch do dự một chút, lắc đầu nói một câu.
– Ngươi còn không hiểu ý của ta sao?
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Ta không phải thương lượng với ngươi, ta cũng không cần thương lượng với Văn Nhân thế gia, các ngươi chỉ có một lựa chọn, đó là làm theo lời ta nói.
Lý Thất Dạ nói lời này hùng hổ dọa người, làm cho Văn Nhân Kiên Thạch biến sắc liên tục!
– Lý huynh, lời này quá vẹn toàn rồi.
Văn Nhân Kiên Thạch hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra.
Lý Thất Dạ cười to, nói ra:
– Ngươi cảm thấy thế nào? Mang lời của ta về nói cho phụ thân của ngươi biết đi, ta không muốn tiểu hài tử nhìn thấy quá nhiều huyết tinh, hiểu chứ?
Văn Nhân Kiên Thạch trong khoảng thời gian ngắn thần thái âm tình bất định, mặc dù nói Văn Nhân thế gia không phải tùy tùy tiện tiện có thể bị người ta hù ngã, nhưng mà Lý Thất Dạ vẫn nhàn nhã tự tại, không thèm quan tâm, hắn hoàn toàn không hiểu Lý Thất Dạ đang hù dọa người, hay là thật thâm tàng bất lộ.
– Lý huynh yêu cầu, ta sẽ chuyển cáo.
Cuối cùng, Văn Nhân Kiên Thạch hít sâu một hơi nói ra.
Quả nhiên, như Văn Nhân Kiên Thạch nói đúng, ngày hôm sau Lý Thất Dạ đã bị mang đi Đông Phương thế gia.
Hiện tại Đông Phương thế gia cần Văn Nhân thế gia giao người, với tư cách thân gia, Đông Phương thế gia sẽ không cầm Văn Nhân Lục Nhị thế nào, nhưng mà Lý Thất Dạ là người ngoài, câu dẫn tân nương tử của Đông Phương thế gia, Đông Phương thế gia tuyệt đối sẽ không tha cho người ngoài như Lý Thất Dạ.
Chương 2334: Đông Phương thế gia 1
Văn Nhân thế gia muốn ít xuất hiện xử lý chuyện này, Đông Phương thế gia cũng không muốn nó quá trương dương, Đông Phương thế gia muốn Văn Nhân thế gia giao người thật nhanh, Văn Nhân thế gia cũng không có lựa chọn, Văn Nhân thế gia cũng không thể không giao Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, đám người Văn Nhân gia chủ vẫn không nắm chắc trường phong ba lần này, bọn họ chỉ có thể hy vọng Lý Thất Dạ sẽ thừa nhận tội trạng, ít xuất hiện xử lý sạch sẽ, hóa giải hiểu lầm giữa hai nhà.
Thời điểm đi ra, Lý Thất Dạ đi tới, bên ngoài có rất nhiều người đang chờ hắn, ở bên ngoài, trừ Văn Nhân Kiên Thạch, Văn Nhân gia chủ phụ tử ra, còn có một đám cường giả Văn Nhân thế gia phụ trách áp giải Lý Thất Dạ.
Trừ đám người này còn có mấy lão giả khác, không hề nghi ngờ, mấy lão giả này tới từ ở Đông Phương thế gia, bọn họ nhìn thấy Lý Thất Dạ thì ánh mắt lạnh như băng, vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt cực kỳ bất thiện.
Thời điểm Lý Thất Dạ đi tới, lập tức có cường giả muốn áp chế hai tay Lý Thất Dạ, muốn áp giải Lý Thất Dạ.
– Ngươi không muốn đôi tay chó của mình nữa sao?
Thấy bọn họ muốn cưỡng ép áp giải, Lý Thất Dạ cũng không có tức giận, chỉ mỉm cười nói.
– Cứ như vậy đi.
Nhìn thấy một màn này, Văn Nhân Kiên Thạch phân phó nói ra, hắn cũng hiểu Lý Thất Dạ sẽ không đào tẩu, nếu như hắn muốn chạy trốn thì không cần nhảy vào vũng nước đục này làm gì.
Lúc này một chiếc xe ngựa chạy tới, trên xe ngựa có Văn Nhân Lục Nhị, lúc này Văn Nhân Lục Nhị trầm mặc không nói, thần thái có chút tiều tụy, nàng cũng không biết lần đi Đông Phương thế gia sẽ có vận mệnh thế nào.
Làm cho Văn Nhân Lục Nhị lo lắng nhất không phải an nguy của mình, mà là con gái nàng Văn Nhân Hoài Ngọc, nhưng mà lúc này nàng bất lực, bằng sức nàng không thể bảo hộ con gái của mình.
Xe ngựa chạy đi chậm rãi, cường giả Văn Nhân thế gia hộ tống, xe ngựa chạy tới phía trước.
– Lý huynh, nên lên đường đi.
Lúc này Văn Nhân Kiên Thạch thập phần khách khí nói với Lý Thất Dạ, hơn nữa hắn cố ý để Lý Thất Dạ bình an vô sự đứng bên cạnh Văn Nhân Hoài Ngọc.
Văn Nhân Kiên Thạch thấy Lý Thất Dạ nhìn Văn Nhân Hoài Ngọc, hắn hiểu ý, đó là Văn Nhân thế gia đáp ứng yêu cầu của Lý Thất Dạ, như vậy Lý Thất Dạ cũng phải gánh oan ức cho Văn Nhân thế gia, không thể lật lọng.
– Cũng tốt, ta cũng muốn hít thở không khí trong lành.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Chúng ta đi nhanh thôi, xử lý xong việc vặt này ta còn phải đi làm việc.
Nói xong, bước nhanh tiến lên phía trước.
Trong chuỗi đảo này có ba thế lực, theo thứ tự là Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia và Dương Ưng quốc, ba đại thế lực này nắm quyền cả chuỗi đảo.
Nhưng mà so sánh với Dương Ưng quốc, Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia thực lực không bằng, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia muốn đối kháng Dương Ưng quốc, vậy phải liên hợp lại.
Cũng chính bởi vì như thế, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia đời đời kết minh bằng phương thức thông gia, cũng chính bởi vì quan hệ thông gia này cho nên mới làm quan hệ liên minh vững chắc, mới có thể duy trì thật lâu.
Nhưng mà lúc này lại xuất hiện chuyện của Văn Nhân Lục Nhị, bởi vì Văn Nhân Lục Nhị đào hôn, quan hệ thông gia giữa hai nhà xuất hiện khe hở, hai nhà thậm chí có xu thế trở mặt thành thù.
Lúc này Văn Nhân thế gia bắt được Văn Nhân Lục Nhị, Đông Phương thế gia lập tức nhận được tin tức, tới bảo Văn Nhân thế gia giao người.
Đối với Đông Phương thế gia mà nói, Văn Nhân Lục Nhị chính là thiên kim Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia không có biện pháp làm Văn Nhân Lục Nhị thế nào, nhưng mà với tư cách gian phu, khó tránh một kiếp này. Bất luận là đối với Đông Phương thế gia hay là Văn Nhân thế gia, tất cả đều phải dùng máu gian phu Lý Thất Dạ tiêu trừ oán khí giữa hai nhà.
Lúc này đi tới ngoài cửa Đông Phương thế gia, có một thanh niên đi ra chào đón, thanh niên này rất suất khí, có khí tức đệ tử thế gia, thần thái tương đồng Văn Nhân Kiên Thạch.
– Kiên Thạch huynh, đi đường mệt mỏi, vất vả.
Nhìn thấy đội ngũ hộ tống, thanh niên tiến lên chào hỏi, đặc biệt là thời điểm chào hỏi Văn Nhân Kiên Thạch lại rất nhiệt tình.
Thanh niên này chính là đại công tử của Đông Phương thế gia Đông Phương Thông, cũng từng là hôn phu của Văn Nhân Lục Nhị.
Trên thực tế, Đông Phương Thông cũng là thế giao với Văn Nhân Kiên Thạch, hai người bọn họ tình nghĩa sâu đậm, thậm chí là có thể nói không phải huynh đệ nhưng hơn hẳn huynh đệ, cũng chính bởi vì như thế, Đông Phương thế gia và Văn Nhân thế gia đã từng ký thác hy vọng vào hai người bọn họ, đặc biệt nếu là Văn Nhân Lục Nhị gả đi thì thân càng thêm thân.
Nhưng mà sau khi xảy ra chuyện Văn Nhân Lục Nhị, quan hệ giữa hai nhà khẩn trương hơn, tuy nhiên Văn Nhân Kiên Thạch cùng Đông Phương Thông vẫn có tình nghĩa rất sâu, nhưng mà bọn họ kẹp giữa hai gia tộc nên rất xấu hổ.
– Làm phiền Đông Phương huynh thân nghênh.
Văn Nhân Kiên Thạch ôm sâu sắc với Đông Phương Thông một cái, với tư cách truyền nhân của hai nhà, hai người bọn họ có thể nói là anh không ra anh, em không ra em.
Lúc này Văn Nhân Lục Nhị nhảy ra khỏi xe ngựa, vị hôn thê của chính mình đào hôn, thậm chí còn kết thành phu thê với nam nhân khác, nhưng mà lúc này Đông Phương Thông cũng không có nổi trận lôi đình, cho dù trong lòng có khúc mắc, hắn cũng bảo trì phong độ đệ tử thế gia.
– Thế muội, đã lâu không gặp!
Nhìn thấy người ấy tiều tụy, Đông Phương Thông chỉ thở dài một hơi, chuyện này hắn cũng bất lực.
Nhìn thấy Đông Phương Thông, thần thái Văn Nhân Lục Nhị tiều tụy cũng bất đắc dĩ địa thở dài một hơi, khom người thật sâu, nói ra:
– Thế huynh, việc này là do ta mà ra, cũng nên do ta chấm dứt.
Đối với Văn Nhân Lục Nhị mà nói, thực sự không phải là Đông Phương Thông không ưu tú, cũng thực sự không phải là hắn làm người không tốt, nhưng mà hôn nhân này do trưởng bối hai nhà định đoạt, đây cũng không phải là nàng muốn, huống chi nàng sớm có người trong lòng, cũng chính bởi vì như thế nàng mới đào hôn.
Đối với Văn Nhân Lục Nhị mà nói, cho dù cho nàng chọn lựa lại một lần nữa, nàng cũng sẽ lựa chọn như vậy, sẽ không hối hận, nàng tiếc nuối chính là quan hệ giữa hai gia tộc sẽ bị rạn nứt.
– Do các lão tổ định đoạt đi.
Đông Phương Thông cũng chỉ nói thế, chuyện này không phải hắn nói tính toán, cuối cùng vẫn do các lão tổ Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia nói mới tính toán.
Thời điểm Lý Thất Dạ đi lên, Đông Phương Thông nhìn qua Lý Thất Dạ, cũng cẩn thận dò xét Lý Thất Dạ một phen, hắn thậm chí suy đoán nam nhân mà Văn Nhân Lục Nhị chọn là thần thánh phương nào.
Nhìn kỹ Lý Thất Dạ một phen, Đông Phương Thông không nhìn ra cái gì đặc biệt, nhưng mà, Lý Thất Dạ nhàn nhã tự tại, nhìn Đông Phương Thông gật gật đầu.
Đông Phương Thông cũng không nói gì, mời tất cả mọi người vào trong:
– Chúng ta vào đi thôi.
Chương 2335: Đông Phương thế gia 2
Đông Phương thế gia cũng không muốn gây động tĩnh quá lớn, cho nên, Đông Phương thế gia xử lý chuyện này không trương dương ra ngoài.
Chuyện này không chỉ là chuyện xấu với Văn Nhân thế gia, đối với Đông Phương thế gia mà nói cũng là một hồi chê cười, bọn họ thậm chí muốn xử lý chuyện này trong phạm vi nhỏ, không muốn huyên náo cho người người đều biết.
Lý Thất Dạ và Văn Nhân Lục Nhị tiến vào Đông Phương thế gia, Đông Phương thế gia cũng lập tức tổ chức hội nghị, dùng tốc độ nhanh nhất đưa ra quyết định.
Trên thực tế, đối với Đông Phương thế gia mà nói, bọn họ muốn xử lý chuyện này một cách nhanh nhất có thể, phải nhanh chóng dẹp tan chuyện này, mau chóng san bằng cái hào rộng giữa Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia.
Dù sao, đối với Đông Phương thế gia mà nói, bọn họ cũng cũng không nguyện ý trở mặt thành thù với Văn Nhân thế gia, bọn họ nhiều thế hệ quan hệ thông gia, quan hệ không phải chuyện đùa, huống chi, trong dạng thế cục này, nếu hai nhafk hông liên minh sẽ bị Dương Ưng quốc đánh bại từng cái.
Đối với hai nhà mà nói, mau chóng xử lý sạch chuyện này để tránh phức tạp, làm tốt quan hệ liên minh khi xưa giữa hai bên.
Sau khi hai nhà đưa ra quyết định, lão tổ hai nhà ở trong dại điện triệu hoán Lý Thất Dạ cùng Văn Nhân Lục Nhị tiến vào, trên thực tế, thời điểm này, hai nhà đã ra quyết định, Lý Thất Dạ cùng Văn Nhân Lục Nhị tiến vào chỉ công bố kết quả mà thôi.
Thời điểm Văn Nhân Lục Nhị đi vào, thấy lão tổ hai nhà đang ở đây, thấy Văn Nhân Kiên Thạch, Đông Phương Thông có thần thái ngưng trọng, nàng cũng hiểu hai nhà đã có quyết định.
Trong lòng Văn Nhân Lục Nhị trongthở dài một hơi, nàng biết rõ nên đến sẽ đến, nhưng mà nàng cũng đi đối mặt vận mệnh của mình, chỉ cần con gái nàng có thể bình an vô sự, nàng nguyện ý trả giá lớn.
Lý Thất Dạ đi tới, liếc mắt nhìn đám lão tổ nơi này, hắn chỉ cười cười, thần thái tự tại, ở trước mắt bao người, Lý Thất Dạ leo lên ghế thái sư ngồi xuống.
Lý Thất Dạ tư thái bá đạo càn quấy, lập tức làm lão tổ hai nhà biến sắc, song phương lập tức nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ.
– Trong mắt các ngươi xem ra, ta chỉ là người chết mà thôi, như thế nào đây? Người chết không có tư cách ngồi hay sao?
Thấy lão tổ hai bên nhìn chằm chằm vào mình, Lý Thất Dạ vẫn vừa cười vừa nói.
Thấy tư thái của Lý Thất Dạ như vậy, lão tổ hai nhà đều bất mãn, các lão tổ Văn Nhân thế gia hừ lạnh một tiếng, đối với Văn Nhân thế gia mà nói, bọn họ không quan tâm thái độ của Lý Thất Dạ, càng để ý là Lý Thất Dạ nguyện ý gánh oan ức hay không, chỉ cần Lý Thất Dạ có thể làm được điểm này, vậy đầy đủ.
Nhìn đám lão tổ sắp tức giận, Văn Nhân Lục Nhị hít sâu một hơi, quỳ xuống, nói:
– Chư vị lão tổ, việc này sai do ta, là ta làm cho hai nhà hổ thẹn, tất cả sai lầm đều do ta, ta nguyện ý gánh tất cả lỗi lầm, ta sẽ dùng tính mạng của mình chuộc tội.
– Lục Nhị, ngươi không cần phải nói chuyện cho họ Lý này.
Lúc này, một lão tổ Văn Nhân thế gia lão tổ quát:
– Ngươi phạm sai lầm cũng không được tha thứ, cho nên gia tộc quyết định nhốt ngươi sau tháp, vĩnh viễn không được phóng thích!
Nghe nói như vậy, chuyện này làm cho Văn Nhân Kiên Thạch cùng Đông Phương Thông biến sắc, Đông Phương Thông cũng không nhịn được đứng ra, nhìn các lão tổ nói ra:
– Lão tổ, thế muội thật có sai, đây chẳng qua là còn trẻ vô tri mà thôi, quan hệ thông gia lần này nên cho nó qua đi, hai nhà vẫn liên minh, cần gì nhốt thế muội cả đời.
– Thông nhi, đứng qua một bên.
Lúc này lão tổ Đông Phương thế gia cũng mở miệng, lạnh lùng nói:
– Không quy tắc, không thành vuông tròn.
Nói đến đây, lão tổ Đông Phương thế gia nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Mà ngươi, cố ý phá hư liên minh giữa hai nhà, phá hư quan hệ thông gia của chúng ta, dụ dỗ phụ nữ có chồng, tội đáng chết vạn lần, trảm lập quyết!
Vào thời điểm này, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia đều là đạt thành hiệp nghị, song phương thậm chí muốn dẹp tan phong ba đi, đối với hai nhà mà nói, nếu như nói Văn Nhân Lục Nhị đào hôn kết làm phu thê với người ngoài, trọng tội phải là Văn Nhân Lục Nhị.
Nhưng nếu như là Lý Thất Dạ tận lực phá hư quan hệ thông gia của hai nhà, dụ dỗ Văn Nhân Lục Nhị, Văn Nhân Lục Nhị trẻ người non dạ, như vậy, nói như vậy tình thế đã khác, đây là tội của Lý Thất Dạ!
Mà Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia thậm chí muốn dẹp tan trò cười này, cho nên đều lựa chọn cách nói sau.
Nghe lão tổ Đông Phương thế gia nói thế, Lý Thất Dạ cười cười, tiện tay cần hoa quả trên bàn đưa lên miệng cắn một cái.
Lý Thất Dạ làm tư thái này, các lão tổ tức giận thổ huyết, bọn họ có xúc động lập tức chém hắn.
Lý Thất Dạ ăn xong hoa quả lại ném hạt trở về.
– Muốn nghe kiến giải của ta không?
Lý Thất Dạ lau sạch tay, tự tại nói:Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!
– Nếu như muốn ta nói, chuyện như thế này cần gì chém chém giết giết thấy máu chứ?
– Nói cho cùng, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia hai nhà các ngươi đều muốn liên minh, hai nhà các ngươi không muốn vạch mặt, các ngươi cũng phải đối mặt với Dương Ưng quốc. Đã như vậy cũng nên cho qua chuyện này…
– Nói cho cùng, các ngươi vẫn còn muốn liên minh, thiên kim Văn Nhân thế gia bị nhốt cả đời không thấy ánh mặt trời, chẳng lẽ Đông Phương thế gia không có trách nhiệm gì? Chẳng lẽ nói, trong lòng hai nhà các ngươi sau khi chuyện này qua đi, trong lòng các ngươi không có khó chịu?
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên.
– Tiểu bối, không nên tà thuyết ngụy biện ở đây.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ thao thao bất tuyệt, lập tức có lão tổ Văn Nhân thế gia hét lớn, muốn áp chế Lý Thất Dạ.
Trong trận phong ba này, Văn Nhân thế gia đã làm sai trước, Văn Nhân thế gia đuối lý, cho nên không muốn phức tạp, hy vọng ít xuất hiện cho qua chuyện này.
– Ta ngụy biện sao?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu nói ra:
– Ta chỉ điểm các ngươi con đường sáng mà thôi. Chẳng lẽ nói, các ngươi không có quan hệ thông gia thì không cần liên minh? Không cần cộng đồng đối mặt với Dương Ưng quốc mạnh hơn? Các ngươi có thể đi cùng một chỗ, không phải lợi ích cần, mà là gặp phải ngoại địch. Bất luận hai thế gia các ngươi giày vó thế nào, cuối cùng các ngươi sẽ phải đồng tâm hiệp lực, môi hở răng lạnh…
-… Đã như thế, song phương nên rộng rãi một chút, cho qua chuyện này, mặt mũi dễ nhìn, đừng vì chuyện hôn nhân mà làm nội tâm phiền phức. Giết ta cũng tốt, nhốt thiên kim Văn Nhân thế gia cũng tốt, điều làm nội tâm người Văn Nhân thế gia tốt hơn hay sao? Điều này có thể làm cho Đông Phương thế gia không có khúc mắc sao? Đây là chuyện không có khả năng, trong nội tâm của các ngươi hiểu rõ ràng! Nói thật ra, xảy ra chuyện này nội tâm ai mà không khó chịu, bởi vì các ngươi không có ánh mắt nhìn lâu dài.
Lý Thất Dạ thao thao bất tuyệt nói ra, đám lão tổ vừa tức vừa thẹn.