1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 461 [Chương 2301 đến Chương 2305]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 461 [Chương 2301 đến Chương 2305]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2301: Tổ phù (1)

Phanh —— một tiếng thật lớn, đối mặt nguy nan trước mắt, ba gốc tổ thụ ra tay, nhánh cây dài hẹp của chúng phóng lên trời, vô số nhánh cây như thác nước xuất hiện trong hư không, chỉ trong thời gian thật ngắn có vô số pháp tắc hàng lâm, những pháp tắc dài hẹp này sinh ra hoa văn sau đó nổ tung.

Thời điểm văn tự vô địch bộc phát, vào thời điểm này, chỉ nghe âm thanh “Tư, tư, tư” vang lên, văn tự vô địch này dường như đang khắc vào hư không, cả không gian đều có lạc ấn tổ thụ.

Trong âm thanh “Tư, tư, tư” vang lên, vô số không gian bị Lý Thất Dạ mở ra đang đóng lại, lực lượng vòng xoay lớn càng ngày càng nhỏ.

– Thật sự có bản lĩnh.

Nhìn thấy ba gốc tổ thụ sắp đóng không gian, Lý Thất Dạ tươi cười, cũng không có hoảng hốt.

Oanh —— một tiếng, thời điểm ba gốc tổ thụ đóng không gian lại, Lý Thất Dạ ra tay, thiên địa ấn đánh một kích Thiên Diệt.

Tiếng nổ lớn và thiên hỏa nghiệp lực xuất hiện, vô số nghiệp hỏa thiêu đốt cực thiên thập địa, hủy diệt thế gian.

“Ông” một tiếng, chỉ trong nháy mắt, ba gốc tổ thụ vận dụng phòng ngự tới mức cao nhất, nhưng mà chúng khó phân tâm che phủ toàn bộ các nơi, vô số cành lá của tổ thụ hóa thành cây khô, dưới nghiệp hỏa như thế, bất cứ phòng ngự gì cũng khó bảo toàn.

– Ah!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, mặc dù nói nghiệp hỏa đáng sợ còn chưa đốt tới Tổ Lục, nhưng mà nhiệt độ cao như thiêu cháy cả Tổ Lục, trước sóng nhiệt thật lớn này, một ít tu sĩ thực lực nhỏ yếu trong Tổ Lục bị đốt thành than đen.

Nghiệp chướng đế hỏa! Đây là Thiên Diệt của Hỏa Đế Lô, Thiên Diệt tụ tập nghiệp hỏa cả cửu thiên thập địa, uy lực mạnh mẽ có thể nghĩ

Oanh ——

Thiên băng địa liệt, tai nạn đáng sợ chỉ mới bắt đầu mà thôi, “Nghiệp chướng đế hỏa” vừa giáng xuống, Thiên Diệt hàng lâm.

Hắc ám đáng sợ hàng lâm, trong nháy mắt hắc ám đã bao phủ cả cửu thiên thập địa.

Một kích chung cực này là của Thôn Tiên Ma Bình, trước mặt một kích chung cực, chư thiên thâp địa lay động không nhỏ.

Nhưng cũng không có chấm dứt, đây chỉ là vừa bắt đầu mà thôi, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, thần linh còn phải hồn phi yên diệt, Thiên Diệt thứ ba xuất hiện, chín đại chí tôn oanh kích lần nữa.

Oanh —— Thiên Diệt lần thứ tư…

Tu di thần sơn! Thiên Diệt thứ tư giáng xuống, một ngọn núi vô cùng nguy nga xuất hiện, dường như muốn đánh vỡ thiên địa.

Loong coong —— một tiếng, đao minh cửu thiên thập địa, trong thời gian ngắn này Thiên Diệt thứ năm hàng lâm, cả thiên địa chấn động, trong thiên địa xuất hiện một thanh trường đao duy nhất.

Nhất Đao Cầu Nhân, đây là Thiên Diệt của Minh Nhân Đao, một đao Thiên Diệt nay được Lý Thất Dạ thác ấn trong thiên địa ấn.

Năm đại Thiên Diệt giáng xuống, có thể nghĩ lực lượng hủy diệt của nó đáng sợ cở nào, uy lực sánh ngang năm Tiên Đế xuất thủ.

– Điên rồi ——

Trong khoảng thời gian ngắn, cả Thiên Linh Giới lâm vào diệt thế đáng sợ, sinh linh cả Thiên Linh Giới đều sợ hãi phá gan.

Vào lúc này, cả Thiên Linh Giới lâm vào bóng tối vô tận, toàn bộ Thiên Linh Giới chỉ còn lại có năm đại Thiên Diệt!

Cảnh tượng đáng sợ như vậy, bất kể là ai, nhìn thấy cảnh này sẽ khó quên cả đời.

Đồng thời đánh ra năm đại Thiên Diệt, uy lực của chúng hoàn toàn có thể nghĩ, không nói Cửu Giới Thần Hoàng, cho dù là Truyền Kỳ Thần Hoàng cũng phải tan thành mây khói trước lực lượng như vậy

Oanh, oanh, oanh…Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Thiên băng địa liệt, so với những người khác, dệ tử Tổ Lục lúc này mới có thể chính thức hiểu cái gì gọi là diệt thế, quản chi có ba gốc tổ thụ thủ hộ, nhưng mà Tổ Lục lúc này sinh ra khe hở dài hẹp, đối mặt uy lực diệt thế đó, cả Tổ Lục cũng bắt đầu nghiền nát, tiếp tục như vậy cả Tổ Lục sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.

Oanh, oanh, oanh…

Từng tiếng oanh minh vang lên, đáng sợ hơn là, năm đại Thiên Diệt đuổi giết, cánh cửa không gian bị mở ra, vòng xoáy lớn xuất hiện bên ngoài Tổ Lục, nó lại bắt đầu thôn phệ điên cuồng.

– Ah ——

Tiếng kêu la vô cùng thảm thiết vang lên, ba gốc tổ thụ vừa trấn thủ không gian, vừa phải kháng trụ năm đại Thiên Diệt đuổi giết, trong khoảng thời gian ngắn, ba gốc tổ thụ cũng không có khả năng bảo vệ cả Tổ Lục.

Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều tòa nhà và thần điện trong Tổ Lục bị vòng xoáy lớn nuốt thẳng vào, cảnh tượng này thật sự quá đồ sộ, chỉ thấy ngàn vạn tòa thần điện bị cắn nuốt.

Nhìn thấy ngàn vạn thần diện bị cuốn vào vòng xoáy lớn, cảnh tượng như thế quá rung động nhân tâm, từng tòa nhà bị xoắn nát. hôi phi yên diệt.

Những cường giả nhìn thấy cảnh này cũng sởn hết gai ốc, hoảng sợ kinh hoàng.

Vào thời điểm này, cả Tổ Lục giống như con thuyền lá nhỏ lung lay trong biển khơi, lại tiếp tục như vậy, cho dù năm đại Thiên Diệt sẽ không đánh Tổ Lục tan thành mây khói, như vậy vòng xoáy lớn cũng xoắn nát thành tro bụi.

– Tổ Lục sắp xong rồi sao?

Nhìn qua Tổ Lục càng ngày càng khó chèo chống, rất nhiều núi cao rơi vào trong vòng xoáy, không biết có bao nhiêu người hoảng sợ biến sắc.

Phanh —— một tiếng thật lớn, chỉ trong nháy mắt, cả thế giới như bị mở ra, sau đó “Oanh” một tiếng vang lên, vô cùng vô tận phù văn phóng lên trời, lúc này phù văn hóa thành biển cả.

Chỉ trong nháy mắt một biển phù văn xuất hiện, đó là ba tổ phù tụ tập pháp tắc thiên địa, lôi minh tia chớp lóe lên trên chín tầng trời, giống như Tiên Đế đang đối kháng thiên kiếp/

– Tổ phù, đây là tổ phù chỉ có thụ tổ mới có được!

Nhìn thấy ba miếng tổ phù xuất hiện, vô số người quát to lên.

Tổ phù, đây là căn bản của thụ tổ, chỉ có kết thành tổ phù mới biến thành tổ căn, sau đó mới có thể luyện thành tổ binh, cũng trở thành thụ tổ.

Nhưng sau khi thụ tổ quy hư đại địa, tổ binh sẽ từ từ tan biến, không lưu lại trên thế giới.

Vào lúc Tổ Lục sống chết trước mắt, ba gốc tổ thụ lại ngưng kết thành tổ phù, từ đó mọi người biết rõ tình cảnh Tổ Lục không lạc quan.

Phanh —— một tiếng thật lớn, rốt cục đối mặt tiên lực to lớn kia, ba gốc tổ thụ đối kháng năm đại Thiên Diệt đuổi giết, đồng thời còn phải đóng cánh cửa không gian, đại vòng xoáy biến mất, lúc này ba gốc tổ thụ mới giữ vững Tổ Lục.

Đại tai nạn qua đi, cả thiên địa lâm vào yên tĩnh đáng sợ, cả Thiên Linh Giới lâm vào tịch mịch vô biên.

Quản chi đệ tử Tổ Lục, trong khoảng thời gian ngắn nhiều người còn chưa khôi phục tinh thần.

Oanh, oanh, oanh…

Lúc này tiên lực vô thượng bộc phát, Tổ Lục tan nát bắt đầu tụ hợp lại, khe lớn chậm rãi biến mất, chỉ trong thời gian ngắn, Tổ Lục lại khôi phục bộ dáng ban đầu, cũng không phá toái.

– Tổ Lục thắng?

Thiên địa lâm vào yên tĩnh đáng sợ, qua một hồi lâu, có cường giả phục hồi tinh thần lại, thì thào nói.

– Cho dù sống qua, chỉ sợ ba gốc tổ thụ cũng phải trả cái giá thật lớn, tại trong thời gian ngắn sẽ không cách nào khôi phục nguyên khí.

Có chí tôn nhìn qua Tổ Lục, thần thái ngưng trọng nói.

Mặc dù nói ba gốc tổ thụ đã sống qua đại kiếp nạn lần này, nhưng mà ba gốc tổ thụ cũng không chịu nổi, trải qua trận chiến này, ba gốc tổ thụ không còn xanh tươi nữa, có không ít cành lá biến thành cây khô, chỉ có ba miếng tổ phù chìm nổi trên ba gốc tổ thụ.

Chương 2302: Tổ phù (2)

Không hề nghi ngờ, ba gốc tổ thụ tuy sống qua tai nạn lần này, nhưng mà chúng phải trả cái gia thảm trọng.

– Mặc dù nói thủ hộ Tổ Lục, nhưng mà ba gốc tổ thụ đang rút ngắn tuổi thọ của mình.

Nhìn thấy tình huống ba gốc tổ thụ, có tồn tại vô địch nhìn ra mánh khóe.

Phải biết rằng, một tổ thụ cắm rễ đại địa, nó cón thể sống thật lâu, nhưng mà lúc này vì sống qua vòng xoáy lớn thôn phệ và năm đại Thiên Diệt trấn giết, ba gốc tổ thụ đã dùng tuổi thọ làm đại giá, giúp Tổ Lục sống qua tai nạn đáng sợ.

– Ở kiếp này, ta tình nguyện tự sát, vĩnh viễn không là địch với Lý Thất Dạ!

Nhìn thấy cảnh này, có thế hệ vô địch chấn động mạnh, thần thái băng hàn.

Tổ Lục được xưng là nơi Tiên Đế không thể công phá, tuy hiện tại Lý Thất Dạ cũng không có thể đánh hạ Tổ Lục, nhưng đã làm ba gốc tổ thụ trả cái giá thảm trọng, chiến tích như thế chấn nhiếp nhân tâm cỡ nào.

Đối với tồn tại vô địch mà nói, là địch với Lý Thất Dạ không chỉ bản thân phải chết không thể nghi ngờ, thậm chí môn phái, hậu đại của mình có khả năng bị Lý Thất Dạ đồ diệt!

– Ha ha, chúng ta còn sống, tổ tiên vô địch!

Qua hồi lâu sau, vô số đệ tử Tổ Lục phục hồi tinh thần lại, hoan hô hét lớn:

– Tổ tiên vô địch, che chở chúng ta!

Giờ phút này có không biết bao nhiêu đệ tử quỳ bái ba gốc tổ thụ.

Nhìn thấy kết cục này, Lý Thất Dạ cũng không ngoài ý muốn, hắn chỉ nhìn qua ba gốc tổ thụ tươi cười.

– Lý Thất Dạ, ngươi thua, ngươi vĩnh viễn sẽ không thể công phá Tổ Lục, thức thời thì nhanh chóng rời đi, không nên là địch với Tổ Lục chúng ta.

Sau khi khôi phục tinh thần, Khê Trúc Tiên cũng mừng như điên, nhìn qua Lý Thất Dạ thét to lên.

Sống qua tai nạn như vậy, chuyện này làm cho Khê Trúc Tiên càng tin tưởng mười phần vào tổ thụ, chỉ cần ba gốc tổ thụ còn tồn tại, Tổ Lục sẽ vĩnh viễn bất diệt, vĩnh viễn ngật đứng không ngã.

– Ai nói ta thua?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói.

– Có tổ thụ tồn tại, ngươi vĩnh viễn không thể đánh hạ Tổ Lục.

Khê Trúc Tiên lạnh lùng nói:

– Ngươi bây giờ nhanh chóng rời đi, còn kịp, nếu không…

– Thực sự cảm thấy tổ thụ các ngươi rất đáng thương.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:

– Tuy nói có tai thụ tổ Tổ Lục là đồ đệ của ngươi, trên thực tế, bọn họ có thể trở thành thụ tổ, hoàn toàn không liên quan cái rắm gì tới ngươi cả…

-… Ngươi ngay cả tổ thụ nghĩ và cần cái gì còn không biết gì cả, còn dám ở chỗ này dõng dạc, nếu như tổ thụ các ngươi sống lại, chỉ sợ sẽ bóp chết ngươi đầu tiên.

– Ngươi ——

Khê Trúc Tiên nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, sắc mặt đỏ lên, tức giận chỉ vào Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói cái gì cho phải.

– Trúc Tiên huynh, không cần so đo với tiểu bối, hắn muốn nói ẩu nói tả thì mặc hắn đi thôi.

Lúc này, Ám Hắc Tổ Vương khuyên nhủ Khê Trúc Tiên.

Có ba gốc tổ thụ bảo vệ Tổ Lục, chuyện này đã làm đám người Ám Hắc Tổ Vương buông lỏng một hơi, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần ba gốc tổ thụ vẫn còn, bọn họ vẫn còn có cơ hội.

– Lý Thất Dạ, ta không so đo với người như ngươi, hiện tại cút đi.

Khê Trúc Tiên hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:

– Tất cả chuyện đã qua, Tổ Lục chúng ta cũng không truy cứu nữa, xóa bỏ đi thôi.

– Xóa bỏ?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:

– Hiện giờ không phải ngươi nói mới tính, ngươi cho rằng muốn xóa bỏ thì xóa bỏ hay sao, ngươi mở to mắt chó ra xem ra làm cách nào tiêu diệt Tổ Lục, cho dù là ba tổ thụ cũng chỉ là thuốc bổ của ta mà thôi.

Sau khi nói xong, Lý Thất Dạ xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất.

– Đây là…

Nhìn thấy Lý Thất Dạ xoay người rời đi, trong nháy mắt đã biến mất, rất nhiều người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Vừa rồi Lý Thất Dạ nói ngoan thoại thủ tiêu Tổ Lục, nhưng bây giờ lại rời đi, rất là mâu thuẫn.

– Chấm dứt rồi sao?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ rời khỏi, rất nhiều người đều không hiểu hắn có ý gì, cũng không biết Lý Thất Dạ làm cái gì.

Đột nhiên Lý Thất Dạ rời khỏi, ngay cả Khê Trúc Tiên cũn ngây ngốc, vừa rồi Lý Thất Dạ còn nói ngoan thoại, thời điểm này, trong lòng của hắn sinh ra dự cảm bất an.

– Chẳng lẽ hắn có âm mưu gì sao?

Khê Trúc Tiên do dự, thì thào nói ra.

– Trúc Tiên huynh, ngươi yên tâm đi, Lý Thất Dạ cũng chỉ phô trương thanh thế mà thôi, có ba gốc tổ thụ thủ hộ, Lý Thất Dạ sử dụng toàn bộ thủ đoạn cũng không thể công phá Tổ Lục, chỉ sợ hắn đã buông tha rồi.

Lúc này Song Đế chi tử an ủi Khê Trúc Tiên đang lo lắng.

Khê Trúc Tiên nhìn qua ba miếng tổ phù đang chìm nổi, hắn đành phải thở dài một hơi, hiện tại hắn hoàn toàn không có đường lui, hắn và Lý Thất Dạ đã lâm vào cục diện ngươi không chết thì ta mất mạng, hiện tại hắn chỉ hy vọng ba tổ phù có thể trấn giết Lý Thất Dạ, nếu không, Lý Thất Dạ chính là họa lớn trong lòng Tổ Lục, cho dù hắn hiện tại không thể công phá Tổ Lục, sớm muộn sẽ có một ngày hắn sẽ quay lại lần nữa.

Trên thực tế, trong nội tâm nặng trịch không chỉ có Khê Trúc Tiên, trong lòng Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương cũng nặng nề như thế, Lý Thất Dạ cường đại vượt qua bọn họ tưởng tượng, ngay từ đầu bọn họ tự cho rằng liên thủ năm người là có thể chém giết Lý Thất Dạ, thật không ngờ, năm người bọn họ bị Lý Thất Dạ đuổi giết như chó nhà có tang.

Về sau bọn họ càng trông chờ vào ba gốc tổ thụ, muốn mượn ba gốc tổ thụ Tổ Lục chém giết Lý Thất Dạ, nhưng mà kết cục làm bọn họ sợ hãi tới mức hồn phi phách tán, cho dù là ba gốc Tổ Lục cũng không thể làm gì nổi Lý Thất Dạ.

Mặc dù nói lúc này Ám Hắc Tổ Vương và Thần Mộng Thiên nhìn thần thái nhẹ nhõm, bọn họ xem như thắng trận chiến này.

Nhưng mà khổ sở trong lòng đám người Ám Hắc Tổ Vương cùng Thần Mộng Thiên cũng chỉ bọn họ rõ ràng, cho dù bọn họ hiện tại tránh thoát một kiếp, nhưng mà bọn họ đã thành thù địch sinh tử với Lý Thất Dạ, dùng xu thế vô địch trước mắt của Lý Thất Dạ, tương lai Lý Thất Dạ nhất định có thể trở thành Tiên Đế.

Sau khi Lý Thất Dạ thành Tiên Đế, hắn quét ngang đại địa, đến lúc đó chỉ sợ Thần Mộng Thiên cùng Cổ Linh Uyên sẽ đi tới cuối cùng, chỉ sợ Lý Thất Dạ sẽ tiêu diệt tông môn bọn họ.

Lúc này, nội tâm Ám Hắc Tổ Vương cùng Thần Mộng Thiên hối hận không kịp, ngay từ đầu bọn họ quá tự tin, ban đầu bị ma quỷ ám ảnh, vi Luân Hồi Cửu Diệp Thảo và phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung, bọn họ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bắt Lý Thất Dạ, bọn họ thậm chí còn có ý định bồi dưỡng Tiên Đế phát triển.

Thật không ngờ, Lý Thất Dạ đã cường đại như thế, chuyện này làm cho bọn họ đi sai một bước thua cả bàn.

Đáng tiếc, thế gian không có thuốc hối hận, cho dù lúc này bọn họ muốn hối hận, cũng không cách nào cải biến thế cục.

Chương 2303: Đại thụ chống trời

Lý Thất Dạ quay người rời khỏi, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người trầm mặc, mặc dù nói Lý Thất Dạ không thể tiêu diệt Tổ Lục, nhưng mà trận chiến này đã rung động tất cả người Thiên Linh Giới, ngay cả ba gốc tổ thụ liên thủ trả giá lớn bằng tuổi thọ, lúc này mới ngăn cản được Lý Thất Dạ, đây là kết cục đáng sợ cỡ nào.

Ba gốc tổ thụ dùng tuổi thọ làm đại giá mới có thể ngăn Lý Thất Dạ, hơn nữa Lý Thất Dạ không chút bị thương, phá thiên rời đi, thử nghĩ với thực lực của Lý Thất Dạ như vậy, phóng nhãn cửu thiên thập địa, còn có ai là đối thủ của Lý Thất Dạ?

– Thì ra trước đó tất cả chỉ là tập thể dục với, Lý Thất Dạ mà thôi, hắn chỉ đùa bỡn đối thủ, hắn căn bản không xuất ra toàn bộ thực lực, không có sử dụng toàn bộ thủ đoạn.

Những tu sĩ từng nhìn thấy Lý Thất Dạ quyết đấu với Mộng Trấn Thiên đều thì thào nói nhỏ.

Vào thời điểm này, tu sĩ nhìn thấy trận chiến tranh đã hiểu rõ, từ đầu đến cuối, Lý Thất Dạ vẫn không có xem Mộng Trấn Thiên là đối thủ, từ đầu đến cuối, Lý Thất Dạ chỉ cố ý chơi đùa mà thôi, cho dù quyết đấu với Mộng Trấn Thiên, giết chết Mộng Trấn Thiên, tất cả chỉ là khởi động cho nóng người.

Giờ này khắc này, cường giả tận mắt nhìn thấy trận chiến này đều hiểu rõ, nếu như ngay từ đầu Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn này đối phó Mộng Trấn Thiên, ngay từ đầu Lý Thất Dạ nghiêm túc, như vậy chỉ sợ Mộng Trấn Thiên không có cơ hội ra tay, vừa ra tay đã bị Lý Thất Dạ chém giết, giống như hắn có thể một chiêu chém đầu Khô Mộc thần tổ.

– Kết thúc như vậy sao? Lý Thất Dạ buông tha?

Lý Thất Dạ rời khỏi lâu như vậy, một cường giả trước thiên kính nói một câu.

– Không, đây chỉ là bắt đầu mà thôi, hôm nay, Tổ Lục sẽ bị diệt.

Một cường giả đồng môn nghiêm túc nói ra.

– Sư đệ, vì sao nói như thế?

Cường giả này không rõ, nói ra:

– Có ba gốc tổ thụ thủ hộ, chỉ sợ Lý Thất Dạ cũng không thể công phá nơi này.

– Ngươi không hiểu Lý Thất Dạ.

Cường giả đồng môn này nghiêm túc nói:

– Ta quan sát Lý Thất Dạ thật lâu, từ khi huyết đồ ở Khổng Tước Địa cho tới diệt môn tại Động Đình Hồ, lại hủy diệt Đế Vương Cốc… Cho tới nay, Lý Thất Dạ nói được sẽ làm được, hắn nói diệt cả nhà ngươi chính là diệt cả nhà ngươi, cho dù là ai cản đường cũng không thể ngăn cản hắn được, hắn tuyệt đối không làm chuyện không nắm chắc. Nếu hắn nói muốn tiêu diệt Tổ Lục, vậy nhất định là diệt Tổ Lục!

Nghe được đồng môn sư đệ nói như vậy, tên sư huynh này cũng hãi hùng khiếp vía, kết thù với người như Lý Thất Dạ, đây tuyệt đối là ác mộng với bất cứ kẻ nào, bất luận ngươi cường đại cỡ nào cũng không tránh khỏi cái chết.

Thiên Linh Giới thập phần yên tĩnh, tất cả mọi người ngừng thở, đang chờ đợi Lý Thất Dạ ra tay lần nữa, nhưng mà thời gian không ngừng trôi qua, Lý Thất Dạ vẫn không có động tĩnh, tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ sẽ bỏ qua.

Trên thực tế, lúc này vô số đệ tử Tổ Lục thở ra một hơi, ba gốc tổ thụ của bọn họ đã ngăn cản được Lý Thất Dạ, tai nạn rốt cục đi qua, chuyện này làm bọn họ hoan hô mừng rỡ.

– Tập thể dục đã chấm dứt.

Ngay vào lúc các đệ tử Tổ Lục hoan hô vì mình đã vượt qua đại kiếp nạn, giọng nói Lý Thất Dạ vang vọng Thiên Linh Giới, giờ phút này, Lý Thất Dạ xuất hiện, hắn xuất hiện trên bầu trời Thần Thụ Lĩnh, giọng nói của hắn tất cả người trong Thiên Linh Giới đều nghe được rõ ràng, nói ra:

– Là thời điểm ta nên đồ sát.

Bồng —— một tiếng thật lớn, vào thời điểm này, Lý Thất Dạ mở ra tử chương ra, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, hắn đánh tử chương vào trong lòng đất Thần Thụ Lĩnh.

Xôn xao —— xôn xao —— xôn xao ——

Từng tiếng vang từ mặt đất vọng lên, trong khoảng thời gian ngắn, cả Thần Chỉ Châu xuất hiện vô số đạo văn, đạo văn dài hẹp giao thoa, hình thành tử chương to lớn, tử chương này bao trùm Thần Chỉ Châu.

Đây là lạc ấn Lý Thất Dạ lưu lại trước đó, thời điểm hắn hành tẩu tại Thần Chỉ Châu, hắn đã lưu lại lạc ấn của tử chương trên Thần Chỉ Châu, lạc ấn tử chương vùi sâu trong lòng đất Thần Chỉ Châu.

Bồng —— một tiếng thật lớn, cùng lúc đó tử khí trên người Lý Thất Dạ bộc phát giống như hồng thủy vỡ đê, nhanh chóng lan tràn ra chung quanh, trong một chớp mắt, tử khí vô cùng vô tận bao phủ Thần Thụ Lĩnh, Lý Thất Dạ nương theo tử khí hóa Thần Thụ Lĩnh thành vùng đất chết.

– Hắn muốn làm gì ——

Ám Hắc Tổ Vương trong Tổ Lục Ám thét lên, hắn có dự cảm xấu trong lòng..

Oanh, oanh, oanh…

Vào thời điểm này, từng tiếng oanh minh vang lên giống như động đất, cả Thiên Linh Giới đang lay động, đáng sợ hơn là, vòm trời có ngôi sao rơi xuống, vô số ngôi sao kéo cái đuôi lửa thật dài ở giữa thiên địa.

Trong khoảng thời gian ngắn giống như tận thế hàng lâm, đối mặt với chấn động đáng sợ như thế, cả mặt đất và vòm trời đang chấn động, giống như mặt trời trên cao tùy thời sẽ rơi xuống.

Oanh ——

Cửu thiên thập địa cũng đang lay động, vào thời điểm này, cả Thiên Linh Giới bắt đầu tối lại, đó cũng không phải là có vật gì thôn phệ mặt trời, mà là mặt trời bị che khuất.

Trong khoảng thời gian ngắn, sinh linh cả cả Thiên Linh Giới há to miệng ra, thật lâu không cách nào khép lại được, trong khoảng thời gian ngắn, sinh linh cả Thiên Linh Giới đều bị chấn động ảnh hưởng, thời điểm này, mặc kệ ngươi là con kiến hôi hay là tồn tại vô địch đều tè ra quần.

Qua thật lâu sau đó, lúc này mới có tồn tại vô địch mở miệng, thì thào nói:

– Đó, đó là…

– Đó là Thần Thụ Lĩnh!

Qua thật lâu sau mới có tồn tại vô địch hít khí lạnh, nói rõ vấn đề.

Lúc này chuyện không thể tin nổi xảy ra trên Thiên Linh Giới, vốn, cả Thần Thụ Lĩnh rộng lớn kéo dài qua cả Thần Chỉ Châu, nhưng mà vào lúc này, cả Thần Thụ Lĩnh cùng sừng sững trên Thần Chỉ Châu, cả Thần Thụ Lĩnh dựng thẳng như thế, sinh trưởng trên Thần Chỉ Châu.

Từ bầu trời nhìn xuống, Thần Thụ Lĩnh kéo dài qua ức vạn dặm, giống như đại thụ cắm thẳng vào Thần Chỉ Châu.

Hiện tại cả Thần Thụ Lĩnh giống như gốc cây khô sừng sững trên Thần Chỉ Châu, mà vị trí Bất Tử Môn chính là rêc cây Thần Thụ Lĩnh.

Tại Thần Thụ Lĩnh, sơn mạch vô cùng dài hẹp cắm xuống đất, lúc này thời điểm Thần Thụ Lĩnh như một gốc cây to lớn trên Thần Chỉ Châu, cành lá khô biến thành sơn mạch.

Lúc này, Thần Thụ Lĩnh giống như là một gốc cây cây khô đồng dạng sừng sững tại Thần Chỉ Châu phía trên, vốn là một mảnh dài hẹp sơn mạch, lúc này cái kia chỉ (cái) bất quá là cây khô trên người cành cây khô mà thôi.

Thử nghĩ một chút, sơn mạch kéo dài qua vài vạn dặm tới hơn vài chục vạn dặm chỉ là cành cây khô mà thôi, đây là chuyện rung động cỡ nào.

Mặc dù nói lúc này cả cây khô trụi lủi không phiến lá nào, nhưng mà nó vẫn che khuất phân nửa Thiên Linh Giới.

– Cái này, cái này, cái này, cái này…

Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tu sĩ trong Thiên Linh Giới ngẩng đầu nhìn qua bầu trời, hoàn toàn không nói được gì.

Thử nghĩ một chút, một gốc cây vượt qua cả Thần Chỉ Châu, cành khô của nó là sơn mạch rộng lớn, lúc này ai có thể đo lường chứ?

Chương 2304: Đại thụ vô địch (1)

– Chẳng lẽ, chẳng lẽ, chẳng lẽ truyền thuyết là thực, Thần Thụ Lĩnh thật sự là một gốc đại thụ ngã xuống Thần Chỉ Châu, nó là tồn tại cự phách.

Nhìn qua cây kho, sắc mặt vô số thế hệ vô địch biến sắc.

Tại Thiên Linh Giới từng có truyền thuyết, cho rằng Thần Thụ Lĩnh chính là cây khô ngã trên Thần Chỉ Châu, nhưng mà không có người nguyện ý đi tin tưởng, bởi vì trên đời này làm gì có cây khô lớn như thế..

Oanh ——

Tiếng nổ mạnh vang lên, giờ phút này, nổ mạnh như thế dường như muốn nổ nát Thiên Linh Giới.

Ngay lúc này, gốc cây vốn chết héo đột nhiên bắn ra hào quang vô tận, hào quang màu xanh bán ra ngoài vô cùng vô tận.

“Oanh ——” một tiếng vang thật lớn, hào quang màu xanh chiếu sáng cả Thiên Linh Giới, trong thời gian thật ngắn này, cả Thiên Linh Giới đều bị bao phủ trong hào quang màu xanh.

Lúc này cây khô biến mất, xuất hiện trước mặt thế nhân chính là gốc cây màu xanh, gốc cây xanh này bao phủ toàn bộ Thiên Linh Giới.

Cây xanh cực lớn, màu xanh của nó che phủ cả thiên địa, cây xanh cực lớn, hoàn toàn không thể dùng hình thái như ban đầu để cân nhắc, chỉ có thể nói nó đã lớn hơn lúc trước cả chục lần.

Hơn nữa, cành xanh phía trên nhánh cây cũng so cành khô nhiều ra rất nhiều rất nhiều, huống chi, cả khỏa cây xanh sinh trưởng vô số lá xanh, mỗi một mảnh lá xanh lớn đến không cách nào tưởng tượng, tiểu lá xanh có một cái ngọn núi lớn như vậy nhỏ, đại lá xanh có một bình nguyên lớn như vậy nhỏ, thử nghĩ thoáng một phát, như vậy một gốc cây cây xanh là bực nào cực lớn.

Lúc này sinh cơ vô tận tràn ngập cả Thiên Linh Giới, cả Thiên Linh Giới đều bị sinh cơ mênh mông bao phủ, tất cả mọi người đắm chìm trong sinh cơ vô tận.

Mọi người tắm trong sinh cơ này, tất cả mọi người cảm giác toàn thân thư thái, tất cả mọi người cảm thấy mình trẻ hơn mấy trăm tuổi, thậm chí là mấy ngàn tuổi.

– Đây là đạt tới trường sinh sao?

Đắm chìm trong sinh cơ thế này, tất cả mọi người cảm khái nói một câu.

Lúc trước nhìn thấy hình dáng chết héo của gốc đại thụ này, cũng biết đây không phải trường sinh, mà là triệu hồi sinh mệnh lực phiêu tán của nó mà thôi..

– Hôm nay chấm dứt rồi.

Lúc này giọng nói của Lý Thất Dạ vang vọng cả Thiên Linh Giới.

Oanh, oanh, oanh…

Thời điểm lời của Lý Thất Dạ vừa dứt, đột nhiên chung quanh Cổ Linh Uyên xuất hiện một cự long, cự long này gào thét liên tục.

“Oanh” một tiếng vang thật lớn, cự long này gào thét lao thẳng tới, nó muốn xe Cổ Linh Uyên thành từng mảnh nhỏ, lập tức đẩy Cổ Linh Uyên vào nơi sâu nhất của thâm uyên, chỉ nghe “Phanh” một tiếng vang thật lớn, trong nổ mạnh này, ở nơi sâu nhất thâm uyên của Cổ Linh Uyên bị dánh nát, bất luận thứ gì thủ hộ cũng bị tiêu diệt, bởi vì bất cứ thứ gì ngăn cản đường đi của cự long đều không có ý nghĩa.

– Đây không phải là cự long ——

Thời điểm nhìn kỹ càng, có thế hệ vô địch nhìn rõ, cự long từ dưới đất chui lên cũng không phải cự long, mà là rễ cây vừa thô vừa to, thời điểm rễ cây dài hẹp này chui ra ngoài giống như cự long gào thét.

Ông —— một tiếng thật lớn, vào lúc này cành xanh rủ một nhánh, nhánh cây này xuất hiện trên không trung Cổ Linh Uyên, nó lao thẳng tới tổ binh, thanh binh khí này tràn ngập hỗn độn, nhưng mà nó không cách nào trốn được trấn áp, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, nhánh cây này lập tức khóa binh khí lại, lập tức kéo nó ra khỏi Cổ Linh Uyên.

Từng tiếng nứt vỡ vang vọng các nơi, từ khi binh khí Cổ Linh Uyên bị kéo đi, cả Cổ Linh Uyên bắt đầu nứt vỡ, trong nháy mắt Cổ Linh Uyên bị phá thành mảnh nhỏ.

– Giết ——

Thấy cành xanh kéo binh khí đi, rất nhiều lão tổ của Cổ Linh Uyên thét lên đầy điên cuồng, rống to xông thẳng về phía nhánh cây, muốn đoạt binh khí trở về, bởi vì kiện binh khí này là căn cơ của Cổ Linh Uyên, không còn binh khí cũng không còn Cổ Linh Uyên.

Phốc —— một tiếng, một cành xây khác lao thẳng tới như mũi tên, kết cục hoàn toàn không cần suy đoán, chỉ trong nháy mắt tất cả lão tổ và đệ tử Cổ Linh Uyên đều bị tiêu diệt, kể cả rất nhiều đệ tử Cổ Linh Uyên không có ra tay, rất nhiều đệ tử Cổ Linh Uyên đều bị cành xây này đâm thủng ngực, bị cành xanh xuyên thành một chuỗi.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả đệ tử Cổ Linh Uyên bị tiêu diệt đều mở to mắt, bọn họ hoàn toàn không chịu nổi một kích của cành xanh.

– Trời ơi!

Lúc này, những lão nhân và hài đồng yếu ớt trong Cổ Linh Uyên bị dọa phá lá lan, lập tức chạy ra khỏi Cổ Linh Uyên từ các hướng.

Nhưng mà Lý Thất Dạ từ đầu đến cuối vẫn không liếc mắt nhìn qua những người này, cũng không đuổi theo giết bọn họ, hắn cố ý buông tha những kẻ yếu ớt này, nếu không, những kẻ yếu ớt trong Cổ Linh Uyên không cách nào sống sót chạy đi.

– Không ——

Trong nháy mắt, Cổ Linh Uyên đã bị phá huỷ, tâm huyết thành lập vô số năm tan thành mây khói, chuyện này làm cho Ám Hắc Tổ Vương điên cuồng hét lên một tiếng, bay ra khỏi Tổ Lục.

Nhưng tất cả đều trễ, chỉ nghe tiếng “Phốc” thật lớn, trên bầu trời có cành xanh rủ xuống, chỉ nghe “Phanh” một tiếng thật lớn, lập tức đánh giết Ám Hắc Tổ Vương trên bầu trời.

Máu tươi Ám Hắc Tổ Vương không ngừng chảy xuống, rơi vào mặt biển, đôi mắt mở to thật lớn đang từ từ mê mang, Cổ Linh Uyên bọn họ trải qua vô số thời đại, nương tựa vào ưu thế Thần Chỉ Châu, không ngừng truyền thừa một đời lại một đời, nhưng mà hôm nayđã tan thành mây khói.

Nhìn thấy Ám Hắc Tổ Vương giết trên bầu trời, mỗi người chấn động dữ dội.

Oanh ——

Từng tiếng oanh minh vang lên, thời điểm này có một nhánh cây xanh rủ xuống, nhánh cây xanh này nhanh chóng đâm thẳng vào Thần Mộng Thiên.

– Không ——

Trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử Thần Mộng Thiên bị cây xanh đâm chết, trừ những người già yếu và hài đồng được Lý Thất Dạ cố ý buông tha ra, những đệ tử tu luyện đều bị chém giết!

Oanh —— oanh —— oanh ——

Cành xanh nhanh chóng xé rách Thần Mộng Thiên, cũng giống như Cổ Linh Uyên, cành xanh kéo đồ cổ ra, đồng thời cũng kéo bảo khố Thần Mộng Thiên trở về.

– Giết ——

Thần Mộng Thiên trong Tổ Lục thét lên một tiếng đầy điên cuồng, phóng lên trời, hắn muốn chém giết cành xanh, vào giờ phút này, hắn chỉ cần giết chết gốc cây xanh này mà thôi.

“Phanh” một tiếng, Thần Mộng Thiên phản kháng là dư thừa, hắn lập tức bị chém giết ngay trên bầu trời, kết cục giống hệt Ám Hắc Tổ Vương.

“Xùy” một tiếng, một cành xây vừa thô vừa to rủ xuống, nó bay tới Hải Loa Hào, Hải Loa Hào lập tức bị cành xanh khóa lại, căn bản không thể động đậy.

– Không nên phản kháng, hiện tại vứt bỏ thuyền.

Lúc này Lăng Phong Vân bị dọa sắc mặt tái nhợt, hắn dùng tốc độ nhanh nhất lao thẳng tới Hải Loa Hào, nghiêm nghị hét lớn.

– Thế nhưng mà ——

Một ít lão tổ Hải Loa Hào do dự, đối với tại bọn họ mà nói, Hải Loa Hào là nhà bọn họ, bảo bọn họ buông tha nó, nói dễ như vậy sao?

Phốc —— một tiếng, cành xanh lập tức đâm tơi, tiếng “Ah” thảm thiết vang lên, chỉ trong nháy mắt này, tất cả lão tổ và cường giả do dự hoặc phản kháng trên Hải Loa Hào đều bị chém giết, tiếng hét thảm không ngừng sinh ra.

Chương 2305: Đại thụ vô địch (2)

Lúc này cho dù là Lăng Phong Vân cũng không thể cứu được bọn họ, chỉ có thể trơ mắt nhìn qua những lão tổ và cường giả phản kháng bị chém giết.

– Tuy giữa chúng ta có ước định, nhưng mà, người phản kháng, giết không tha.

Tiếng nói của Lý Thất Dạ lại vang lên lần nữa.

– Đi thôi ——

Lăng Phong Vân đã không thể vãn hồi thế cục hiện tại, ống tay hất một cái, hắn quét sạch toàn bộ những đệ tử còn sống của Hải Loa Hào, dùng thần thông di chuyển bọn họ tới nơi an toàn..

– Đại thế đã mất, đây không phải là người các ngươi có thể đối kháng, nửa đời sau cứ bình bình đạm đạm địa làm người bình thường đi.

Lăng Phong Vân thở dài một hơi, rời khỏi đám đệ tử Hải Loa Hào, hắn mặc cho Lý Thất Dạ xử trí.

Cành xanh kéo Hải Loa Hào tới, cái thuyền cực lớn lại nằm trong tay Lý Thất Dạ.

Trong nháy mắt, Cổ Linh Uyên, Thần Mộng Thiên, Hải Loa Hào ba đại truyền thừa đã sụp đổ, sẽ biến mất trong lịch sử, ba đại truyền thừa xóa tên từ đây.

Nhưng mà hạ tràng này, Hải Loa Hào so với Cổ Linh Uyên, Thần Mộng Thiên tốt hơn nhiều, Cổ Linh Uyên cùng Thần Mộng Thiên trừ Lý Thất Dạ cố ý buông tha người già và hài đồng ra, các đệ tử tu sĩ và lão tổ đều bị chém giết, mà Hải Loa Hào chỉ có một ít cường giả bị chém giết, chín phần đệ tử Hải Loa Hào vẫn còn sống.

Hải Loa Hào có kết cục như vậy, cuối cùng nhất là bởi vì Lăng Phong Vân lựa chọn cơ trí, nếu như Lăng Phong Vân không đầu hàng, giống như Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên chống cự tới cùng, Hải Loa Hào cũng sẽ có kết cục như Thần Mộng Thiên, Cổ Linh Uyên.

Nhưng mà Hải Loa Hào không còn, cả Hải Loa Hào bị Lý Thất Dạ kéo đi, đệ tử Hải Loa Hào mất đi tất cả tổ địa và tài nguyên.

Sau này Hải Loa Hào cũng sẽ xoá tên, đúng như Lăng Phong Vân đã nói, bọn họ sống nửa đời sau bình đạm thì không thành vấn đề, nhưng mà muốn xưng phách thiên địa, muốn tranh hùng bát phương, bọn họ đã không còn cơ hội này.

Hải Loa Hào có hôm nay được chết già, đó cũng là do Lăng Phong Vân ban tặng, nếu không Hải Loa Hào tiếp tục là với Lý Thất Dạ đến cùng, chỉ có kết cục bị đồ diệt mà thôi.

Trong khoảng thời gian ngắn, cả Thiên Linh Giới trở nên tĩnh mịch, không nói các cường giả lão tổ bình thường, cho dù là Thần Hoàng cũng bị dọa tiểu ra quần, hai chân bọn họ nhũn ra.

– Là thời điểm nên chấm dứt.

Lý Thất Dạ cười vang thật to, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả người trong Thiên Linh Giới ngừng thở, mọi người đều biết, Cổ Linh Uyên, Thần Mộng Thiên, Hải Loa Hào bị diệt, sau đó sẽ tới phiên Tổ Lục.

– Ha ha, ta tới chiến một trận.

Lúc này Song Đế chi tử cười lên như điên, lao ra khỏi Tổ Lục, xông lên bầu trời, lúc này hắn cũng biết ba gốc tổ thụ Tổ Lục không che chở chính mình, hắn cũng không thoát khỏi cái chết, như vậy không bằng chết sớm.

– Ngươi, cũng là mặt hàng một chiêu!

Lý Thất Dạ nói một câu, vừa cười vừa nói:

– Cổ thụ của ta đang thời kỳ toàn thịnh, cho dù phụ thân ngươi khi còn sống cũng phải đi vòng qua, nói chi là ngươi.

Lúc này gốc cổ thụ này đang ở trạng thái đỉnh phong nhất, nó cường đại không cách nào tưởng tượng, cho dù là Tiên Đế trên đời, chỉ sợ cũng nhượng bộ lui binh, chớ nói chi là Song Đế chi tử.

– Một chiêu thì một chiêu, dù sao ta sẽ không cầu xin tha thứ.

Song Đế chi tử cười to, hét lên thật lớn:

– Giết ——

Lập tức, hắn thiêu đốt toàn bộ huyết khí và thọ huyệt của mình, rót tất cả lực lượng vào Tiên Đế chân khí.

Oanh —— một tiếng thật lớn, Thiên Diệt đánh ra, một kích này đánh nát vòm trời, chặt đứt một cành cây xanh, uy lực to lớn, làm cho người ta không cách nào tưởng tượng.

Phanh —— một tiếng, nhưng mà Thiên Diệt cường đại hơn nữa cũng không địch lại cây xanh, cây xanh đánh ra một kích hủy diệt, cành xanh lập tức đâm chết Song Đế chi tử trên bầu trời.

Nhìn qua đám người Song Đế chi tử, Hắc Ám Tổ Vương, Thần Mộng Thiên bị đánh chết trên bầu trời, cả Thiên Linh Giới trở nên vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người cảm thấy chấn động mạnh, đều hít thở không thông, nội tâm mọi người đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.

Phải biết rằng, đám người Song Đế chi tử, Hắc Ám Tổ Vương chính là tồn tại đỉnh phong nhất Thiên Linh Giới.

Cho dù Song Đế chi tử, Hắc Ám Tổ Vương không phải tồn tại hoành kích Tiên Đế, nhưng mà bọn họ cách hoành kích Tiên Đế không xa, bọn họ cường đại như vậy, trong cả Thiên Linh Giới cũng là cường giả đếm được trên đầu ngón tay.

Nhưng mà cho dù cường đại như thế, đối mặt với cây xanh chỉ là sâu kiến mà thôi, nói giết liền giết, một đầu cành xanh lập tức đâm chết đám người Song Đế chi tử, Hắc Ám Tổ Vương.

Đây là lực lượng vô địch và đáng sợ cỡ nào, thời điểm này, rất nhiều người lại nghĩ tới lời Lý Thất Dạ vừa rồi, cho dù phụ thân Song Đế chi tử còn sống, đối mặt với cây xanh này vẫn phải đi vòng qua.

Phải biết rằng, phụ thân Song Đế chi tử chính là một vị Tiên Đế, một vị Tiên Đế đối mặt cây xanh đều phải đi vòng qua, suy nghĩ một chút, bất cứ kẻ nào cũng cảm thấy thật khủng bố, cây xanh này cường đại vượt xa tưởng tượng của mọi người.

Rất nhiều người đều muốn biết, cây xanh này là thứ gì, mặc dù nói cành xanh đã chết, hiện tại nó đã hóa thành cây khô, hóa thành cả Thần Thụ Lĩnh, như vậy thời điểm cây xanh còn sống, rốt cuộc nó là tồn tại thế nào?

Vô số người nhìn bên này, tập trung nhìn thẳng vào Tổ Lục, hiện tại nội tâm và tâm thần mọi người đã bình thản hơn nhiều, tất cả mọi người hiểu rõ, Tổ Lục sắp chết đến nơi.

Năm đại vô địch, Thần Mộng Thiên, Hắc Ám Tổ Vương, Song Đế chi tử ba người đã chét trận, Lăng Phong Vân đầu hàng, hiện tại chỉ còn lại Khê Trúc Tiên.

Huống chi, vào lúc này, Cổ Linh Uyên, Thần Mộng Thiên, Hải Loa Hào ba đại truyền thừa đã bị diệt, vào hôm nay, Tổ Lục sẽ không trốn thoát vận mệnh bị đồ diệt.

Lúc này trong Tổ Lục vẫn tĩnh mịch, cả Tổ Lục bị khí tức tuyệt vọng bao phủ, trước đó vô số cường giả tu sĩ trong Tổ Lục hoan hô, tự nhận là có ba gốc tổ thụ thủ hộ, bọn họ sẽ tránh được một kiếp, nhưng mà hiện tại xem ra, bọn họ vẫn không là gì cả.

– Vậy chấm dứt thôi!

Giờ phút này, giọng nói của Lý Thất Dạ vang lên, tiếng nói từ chín tầng trời vọng xuống.

– Lý Thất Dạ, không, Lý công tử, ta nguyện ý đầu hàng, Tổ Lục ta nguyện ý đầu hàng.

Vào thời điểm này, Tổ Lục có tiếng nói Khê Trúc Tiên truyền ra, hiện tại Khê Trúc Tiên đã giơ cờ trắng đầu hàng.

Lúc này Khê Trúc Tiên lớn tiếng kêu lên:

– Lý công tử, Tổ Lục chúng ta nguyện ý buông tha tất cả, chúng ta nguyện ý đầu hàng. Từ hôm nay trở đi, Tổ Lục chính là của ngươi!

– Trễ.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lý Thất Dạ lãnh đạm nói ra:

– Ta đã cho các ngươi cơ hội, nhưng chính các ngươi không quý trọng, cho nên cơ hội bỏ qua sẽ không có nữa.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^