1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 456 [Chương 2276 đến Chương 2280]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 456 [Chương 2276 đến Chương 2280]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2276: Hắc Ám Tổ Vương

Hoặc là cũng vì như thế, Hải Loa Hào lúc này tốn hao vô số tâm huyết mời ra Lăng Phong Vân, báo thù cho Hải Loa Hào, làm chỗ dựa cho Hải Loa Hào.

Hai hoành kích Tiên Đế đều thả tiếng gió, những lời này làm cho cả Thiên Linh Giới khiếp sợ, trong khoảng thời gian ngắn, vô số truyền thừa và tu sĩ đều chú ý động tĩnh của Lý Thất Dạ, tất cả mọi người muốn biết Lý Thất Dạ đáp lại như thế nào.

Oanh —— một tiếng vang thật lớn, ngay vào lúc rất nhiều người chú ý Lý Thất Dạ sẽ trả lời thế nào, một đạo khí phách cường đại phóng thẳng lên trời, vào lúc này một thân ảnh thật lớn xuất hiện trong nước.

Thân ảnh thật lớn này chính là Lý Thất Dạ, lúc này Lý Thất Dạ như đứng giữa thiên địa, đầu đội trời, chân đạp đất, hai mắt mở to ra, Lý Thất Dạ vào lúc này thả huyết khí ra, huyết khí vô cùng khủng bố bộc phát ngập trời, xông thẳng vòm trời, hàng tỉ huyết khí này có thể phá nát trời cao.

Qua một lát, Lý Thất Dạ không hề giữ lại, uy hiếp cửu thiên thập địa, nhìn qua chúng sinh, bễ nghễ chư thần.

– Tùy tiện một hai gà đất chó kiểng cũng gọi ta nhận tội, đúng là thiếp vàng lên mặt mà, các ngươi tính toán là thứ gì! Thực cho rằng có thể tiếp mấy chiêu của Tiên Đế thì chính mình là hoành kích Tiên Đế hay sao!

Lý Thất Dạ bá đạo vô cùng lời nói vang vọng Thiên Linh Giới, nói ra:

– Các ngươi muốn tìm ta, vậy thì tốt, ta tùy ý phụng bồi tới cùng, hẹn thời gian, địa điểm, các ngươi có bao nhiêu người, cứ phóng ngựa tới đi, ta sẽ tàn sát sạch sẽ một lần, như vậy cũng giảm bớt thời gian của ta.

Vừa nói ra lời này, cả Thiên Linh Giới hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người há hốc mồm, bất kể là truyền thừa đại giáo nào, bất kể là cường giả ra sao đều nói không nên lời.

Phải biết rằng, Khê Trúc Tiên cùng Lăng Phong Vân chính là hoành kích Tiên Đế, bọn họ còn mạnh hơn Mộng Trấn Thiên, Hắc Ám cổ vương tử rất nhiều.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ y nói bọn họ chả khác gì gà đất chó kiểng, chuyện này làm cho tất cả mọi người há hốc mồm, nếu như nói hoành kích Tiên Đế là gà đất chó kiểng, như vậy cường giả trên thế gian là cái gì?

– Quá bá đạo a, thế gian còn có người hung hăng càn quấy như thế sao? Ngay cả hoành kích Tiên Đế đều là gà đất chó kiểng, còn có cường giả chính thức sao?

Có lão tổ thì thào nói.

– Lão tổ tông, ngươi vẫn quá xem thường Lý Thất Dạ, hắn bá đạo đâu chỉ là như thế, dăm ba câu không cách nào hình dung được đâu.

Có cường giả từng gặp qua Lý Thất Dạ nói ra:

– Ta cảm thấy hắn tuyệt đối có thưc lực chém giết hoành kích Tiên Đế, dùng tính cách của hắn, hắn là người nói được làm được, hắn không phải hung hăng càn quấy, mà là tự tin, tự tin tuyệt đối, là có thực lực tuyệt đối.

– Đây là Lý Thất Dạ, tuyên cổ đệ nhất đế!

Từ chiến tích kinh thiên của Lý Thất Dạ, bây giờ người trong Thiên Linh Giới tràn ngập tự tin vào Lý Thất Dạ, nói ra:

– Ở kiếp này, Tiên Đế không phải Lý Thất Dạ thì không có ai khác, ai chống lại hắn, giết không tha.

– Đệ nhất hung nhân, tuyên cổ tới nay chỉ có một người.

Lý Thất Dạ nói ra như thế bá đạo lời nói về sau, không chỉ là không có người đi cười nhạo hắn, ngược lại là thập phần cảm thán.

Nếu đổi thành người khác, hoặc là lúc khác, đối mặt kêu gào trước mặt hoành kích Tiên Đế, tuyệt đối sẽ bị người khác cười nhạo, nhưng mà hiện tại không quản Lý Thất Dạ kêu gào hoành kích Tiên Đế ra sao, nhiều người còn cho rằng đây là đương nhiên, cũng không có gì là không có khả năng.

Đây là cường giả thế giới, sau khi cường đại tới trình độ nhất định sẽ có rất nhiều người tràn ngập mù quáng với ngươi, sẽ có rất nhiều người vô điều kiện ủng hộ ngươi!

Ông —— một tiếng thật lớn, ngay vào lúc Lý Thất Dạ khiêu chiến Khê Trúc Tiên cùng Lăng Phong Vân, đột nhiên Thần Chỉ Châu xa xa có một cánh cửa mở ra, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, hắc ám vô cùng vô tận rót vào bầu trời, trong khoảng thời gian ngắn, hắc ám tràn ngập thiên địa, bao phủ Thần Chỉ Châu, trong khoảng thời gian ngắn, hắc ám đáng sợ bao phủ Thiên Linh Giới, dường như cả Thiên Linh Giới lâm vào trong hắc ám vô tận.

– Thêm ta một suất!

Trong bóng đêm có giọng nói như thần uy vang lên:

– Giết con cháu của ta, đáng chết vạn lần.

Thời điểm tiếng nói lạnh như băng này vang lên, vô số sinh linh trong Thiên Linh Giới rung động thật mạnh, rất nhiều tu sĩ cường giả cảm giác mình như rơi vào hầm băng, thân thể lạnh toát.

Thời điểm hắc ám tràn ngập thiên địa, dường như tại nơi sâu nhất Thần Chỉ Châu Cổ Linh Uyên có thần ma tỉnh giấc, thời điểm thần ma này tỉnh lại, tất cả mọi người cảm giác dường như có mùi máu tươi bao phủ các nơi, giống như thần ma này tỉnh lại sẽ mang tới vô số tử vong.

– Đây là người nào? Quả thật chẳng khác gì ma vương.

Thời điểm hắc ám tiêu tán, không biết bao nhiêu người lạnh rung, quản chi là nhân vật cấp lão tổ cũng cảm thấy toàn thân nổi da gà.

– Có thể nói là một thần ma. MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Sau khi hắc ám tiêu tán đi, có lão tổ ngưng trọng nói:

– Đây là Ám Hắc Tổ Vương, người như hắn, lúc hắn tồn tại đã để hắc ám bao phủ thế gian.

– Ám Hắc Tổ Vương, ai vậy?

Rất nhiều vãn bối, thậm chí là rất nhiều lão tổ cũng chưa từng nghe qua cái tên này.

– Một trong những thủy tổ sáng lập Cổ Linh Uyên còn sống sót, thời đại thủy tổ Cổ Linh Uyên còn tồn tại, Ám Hắc Tổ Vương không phải người cường đại nhất, nhưng mà hắn phủ đầy bụi lâu nhất, là người trốn ở dưới đất Cổ Linh Uyên dài nhất, hiện tại hắn cũng là người cường đại nhất Cổ Linh Uyên.

Lão tổ cổ xưa nói ra.

– Hắn mạnh bao nhiêu?

Không ít vãn bối lão tổ đều hỏi thăm.

– Không biết.

Lão tổ cổ xưa này lắc đầu, nói ra:

– Đồn đãi nói, các thủy tổ Cổ Linh Uyên đạt được bảo vật khó lường, thậm chí trong đồn đãi Mị Linh nhất tộc có nói, bảo vật này chính là một trong những bảo vật khởi nguyên của Mị Linh nhất tộc, là thủy tổ Mị Linh nhất tộc lưu lại…

– Vào thời đại đó, trong cửu giới có vô số người thèm muốn bảo vật này, thậm chí vô số Mị Linh truyền thừa trong cửu giới đều đòi bảo vật, cho dù có Mị Linh truyền thừa xuất hiện tam đế cũng ra mặt. Thời đại đó, cửu giới Mị Linh đều cho rằng bảo vật này thuộc về tất cả Mị Linh, cho nên yêu cầu giao ra bảo vật này ra.

Nói đến đây, lão tổ cổ xưa này trầm mặc.

– Đám thủy tổ Cổ Linh Uyên cự tuyệt?

Có vãn bối lão tổ nói ra.

– Đúng, đám thủy tổ Cổ Linh Uyên cự tuyệt.

Lão tổ cổ xưa này gật đầu, nói:

– Bảo vật này quá hấp dẫn, quá cường đại, thủy tổ Cổ Linh Uyên Thuỷ sau khi cự tuyệt thì bộc phát đại chiến kinh thiên, máu tươi nhuộm đỏ Thiên Linh Giới.

– Các thủy tổ Cổ Linh Uyên thắng được?

Nghe nói như vậy, quản chỉ là các lão tổ khác cũng trầm mặc, dù sao đây là chiến tranh cửu giới.

– Không biết, thời đại đó tổ tiên ta còn chưa ra đời.

Chương 2277: Thần Mộng Thiên (1)

Lão tổ này cười lên, nói ra:

– Nhưng mà, đời sau có đồn đãi nói, Cổ Linh Uyên mượn uy lực bảo vật này thắng thảm, bọn họ chém giết vô số cường giả cửu giới, thậm chí có người nói, trong trận chiến ấy, các thủy tổ Cổ Linh Uyên bộc phát khí tức hắc ám bao phủ cửu thiên thập địa.

Nghe cách nói này, nội tâm đám vãn bối chấn động mạnh, bọn họ không thể tin nổi, tất cả mọi người có thể tưởng tượng một trận chiến này đáng sợ ra sao, bọn họ đều có thể tưởng tượng đây là gió tanh mưa máu bực nào.

– Bất kể nói như thế nào, trận chiến này đám thủy tổ Cổ Linh Uyên vẫn bảo trụ bảo vật này, cũng xác lập địa vị Cổ Linh Uyên.

Lão tổ cổ xưa này nói:

– Đám thủy tổ Cổ Linh Uyên trả cái giá cực lớn, nghe nói đánh xong trận này, thủy tổ còn sống chỉ có ba người, mà Ám Hắc Tổ Vương là người duy nhất còn sống tới bây giờ.

Những vãn bối nghe xong hít khí lạnh, bọn họ cũng không biết Cổ Linh Uyên thậm chí có huy hoàng như vậy, tuy Cổ Linh Uyên vẫn chưa từng xuất hiện Tiên Đế, nhưng mà bọn họ có thể khiêu chiến cửu giới, đây là chuyện đáng kiêu ngạo của Cổ Linh Uyên.

– Cổ Linh Uyên có bảo vật là vật gì?

Có vãn bối lão tổ nhịn không được hỏi.

Lão tổ này lắc đầu, nói:

– Không biết, chỉ sợ đời sau không ai biết đó là vật gì, truyền thuyết, trải qua trận chiến tranh này, bảo vật không còn xuất thế. Cũng chính bởi vì có bảo vật như thế, có Ám Hắc Tổ Vương còn sống, không có người nào đánh chủ ý lên Cổ Linh Uyên. Thế gian có đồn đãi nói, bảo vật này còn mạnh hơn cả Tiên Đế chân khí, so với Tam Xoa Kích thì yếu một ít.

Nghe được lời này, làm cho vãn bối rung động, còn mạnh hơn Tiên Đế chân khí, trong các loại bảo vật, người bình thường cho rằng Tiên Đế chân khí là mạnh nhất.

– Đây là ba tôn hoành kích Tiên Đế khiêu chiến Lý Thất Dạ sao?

Sau khi nghe Cổ Linh Uyên Ám Hắc Tổ Vương sắp xuất thế, mọi người hoảng sợ.

– Lão quỷ này cũng leo ra.

Có lão bất tử phủ bụi lâu năm biết rõ Ám Hắc Tổ Vương sắp xuất thế, cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Xem ra lão quỷ này cũng sống không bao lâu, hắn sắp chết, hắn cũng muốn đánh chủ ý lên Luân Hồi Cửu Diệp Thảo!

Trên thực tế, trong Thiên Linh Giới cũng có không ít lão bất tử đánh chủ ý lên cái gọi là trường sinh tiên dược này, nhưng mà hiện tại Lăng Phong Vân xuất hiện, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương cũng đi theo, những lão bất tử cũng đành phải thôi, dù sao bọn họ còn kém hơn Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên.

Ám Hắc Tổ Vương và Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên xuất thế, cả Thiên Linh Giới rung động, không nói tu sĩ cường giả nào khác, cho dù là lão tổ cấp Thần Hoàng cũng không dám lên tiếng, không dám dính vào cuộc chiến đỉnh phong này.

– Còn ai nữa không?

Sau khi Ám Hắc Tổ Vương xuất thế, Lý Thất Dạ lại hỏi một câu, vẫn là pháp tướng thiên địa, bá đạo vô cùng, bễ nghễ cả Thiên Linh Giới, giọng nói của hắn vang vọng cả Thiên Linh Giới, nói ra:

– Còn có a miêu a cẩu nào leo ra không? Muốn chiến một trận, vậy thừa dịp này làm nhanh đi, một mình ta khiêu chiến tất cả các ngươi, dám ra đây chiến một trận thì nhanh lên, đừng lãng phí thời gian của mọi người.

Lời này vừa ra, Thiên Linh Giới triệt để yên lặng, tất cả mọi người hít khí lạnh, tất cả mọi người triệt để im lặng. Quản chi là Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương xuất thế, Lý Thất Dạ vẫn không quan tâm, vẫn kêu gào thiên hạ, bộ dáng duy ta vô địch, tư thái bá đạo đã không cách nào hình dung hắn nữa rồi..

– Duy ta vô địch ——

Đây chính là cách nói cuối cùng về Lý Thất Dạ.

– Lý Thất Dạ còn có thủ đoạn vô địch chưa dùng tới.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ dám khiêu chiến thiên hạ, có người tận mắt thấy Lý Thất Dạ ra tay, nội tâm khẽ rẩy, sởn hết cả gai ốc nói.

Trước đó Lý Thất Dạ từng xưng Mộng Trấn Thiên là gà đất chó kiểng, mà hắn cũng đã làm được, đồ sát Mộng Trấn Thiên trước mặt mọi người.

Mà bây giờ Lý Thất Dạ vẫn không kiêng kị, vẫn kêu gào thiên hạ, không đặt hoành kích Tiên Đế vào trong mắt, người hiểu Lý Thất Dạ sẽ không cuồng vọng tự đại. Nếu như nói Lý Thất Dạ không phải cuồng vọng tự đại, như vậy hắn có thực lực này, ý nghĩa trận chiến với đám người Mộng Trấn Thiên lúc trước, Lý Thất Dạ vẫn không xuất toàn lực, Lý Thất Dạ vẫn còn thủ đoạn chưa dừng tới.

Nghĩ tới điểm này không ít người sởn gai ốc, có lão tổ thì thào:

– Thực lực Lý Thất Dạ đã mạnh tới mức nào rồi? Chẳng lẽ nói, hắn đã có thể khiêu chiến tất cả?

– Chỉ sợ là thế, ngay cả mười ba mệnh cung đều có được, còn có cái gì không có được?

Cũng có người suy đoán như thế.

Oanh —— một tiếng vang thật lớn, ngay vào lúc lời khiêu chiến thiên hạ của Lý Thất Dạ vừa dứt, Thần Mộng Thiên có thần quang phóng thẳng lên trời, vào giờ phút này, Thần Mộng Thiên có ánh trăng hiện ra.

Ánh trăng này cực kỳ lớn, ánh trăng chiếu sáng Thần Mộng Thiên, vào lúc này, nhìn ra xa xa, tổ địa Thần Mộng Thiên giống như tinh cầu cực lớn đang lơ lửng trên không trung!

Thời điểm ánh trăng này chiếu sáng cả Thần Mộng Thiên, ánh trăng chiếu sáng cả Thiên Linh Giới, không quảng Thiên Linh Giới vào lúc này vẫn còn mặt trời, nhưng mà khi ánh trăng bao phủ, mặt trời ảm đạm thất sắc.

– Lý Thất Dạ, chớ khinh Thiên Linh Giới không người, bổn tọa Thần Mộng Thiên sẽ chiến với ngươi một trận!

Thời điểm này tiếng quát vang vọng khắp Thiên Linh Giới, tiếng quát này làm nhiều người hoa mắt choáng váng.

– Cái gì ——

Có những cường giả nghe những lời này, có không ít người thét lên:

– Thần Mộng Thiên, hắn, hắn vẫn chưa chết sao?

Thần Mộng Thiên, cái tên này vang vọng cả Thiên Linh Giới, ngay cả rất nhiều lão bất tử phủ bụi lâu năm cũng cả kinh.

– Thần Mộng Thiên không phải nói chết rồi sao? Vì sao vẫn còn sống?

Ngay cả một ít lão bất tử cũng không tin vào lỗ tai của mình, trong khoảng thời gian ngắn ngẩn người nói.

Thần Mộng Thiên, đây chính là thủy tổ của Thần Mộng Thiên, xuất thân từ Cổ Linh Uyên, hắn sáng tạo Thần Mộng Thiên, dùng tên của mình đặt cho đại giáo.

Tại Thiên Linh Giới từng có đồn đãi nói, Thần Mộng Thiên đã tu luyện Thiên Chiếu đến cực hạn, thậm chí có người cho rằng, thành tựu phương diện Thiên Chiếu Mị Linh nhất tộc, Thần Mộng Thiên là đệ nhất nhân từ trước tới nay.

Chính là vì Thần Mộng Thiên tu luyện Thiên Chiếu đến cực hạn, có thể diễn biến tất cả, càng có Tiên Đế hỏi Thần Mộng Thiên, muốn mượn Thiên Chiếu của Thần Mộng Thiên suy diễn một ít huyền diệu.

Chính là vì như thế, Thần Mộng Thiên được người đời sau gọi là tiên sư, chính là tôn sư Tiên Đế.

Trong thời đại thật lâu, Thần Mộng Thiên không còn xuất hiện qua, thế gian đều cho rằng Thần Mộng Thiên đã chết, thậm chí ngay cả rất nhiều đệ tử Thần Mộng Thiên cũng cho rằng Thần Mộng Thiên không còn trên nhân thế, hiện tại Thần Mộng Thiên đột nhiên xuất hiện, làm cho người trong thiên hạ há hốc mồm.

Nhìn thấy Thần Mộng Thiên xuất hiện trong ánh trăng, pháp tướng thiên địa Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:

– Thần Mộng Thiên đúng không, đi, phóng ngựa tới, ta sẽ chờ các ngươi.

Chương 2278: Thần Mộng Thiên (2)

Nói đến đây, Lý Thất Dạ bễ nghễ thiên địa, cười lạnh nói:

– Còn có ai muốn đi ra chiến một trận không? Nhanh báo danh đi, qua hôm nay sẽ không có cơ hội đâu.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bộ dáng không thể chờ được, người trong thiên hạ đều cười khổ, đổi lại những người khác, đối mặt Lăng Phong Vân, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên sẽ sợ hãi phá gan, bị dọa đến té cứt té đái, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ không thèm quan tâm, còn khiêu chiến bọn họ.

– Tính toán lão hủ một.

Sau khi Lý Thất Dạ dứt lời, một giọng nói hữu khí vô lực vang lên, đó là một lão nhân sắc mặt bình thường.

– Song Đế chi tử ——

Nhìn thấy lão giả này, có người nhận ra hắn, bởi vì Song Đế chi tử đã từng xuất hiện trong Luân Hồi cốc, hiện tại hắn lại xuất hiện cho nên sẽ có người nhận ra ngay.

– Tốt, xem như ngươi một.

Lý Thất Dạ cũng tùy ý cười cười, nhìn quanh cửu thiên thập địa, chậm rãi nói ra:

– Còn có ai không? Còn có người nào đi ra chiến một trận không?

Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh, đã tới bước này, mọi người đều hiểu, người tham gia trận chiến này chính là những tồn tại cường đại nhất Thiên Linh Giới, đều đứng ở đỉnh phong Thiên Linh Giới, trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ bọn họ là những người cường đại nhất.

Cuối cùng vẫn không có ai trả lời Lý Thất Dạ, như vậy trận chiến tranh đã định ra.

– Tốt, chỉ năm người các ngươi đúng không.

Lý Thất Dạ cười lớn một tiếng, nói ra:

– Vậy tới đi, có bản lãnh gì, có thủ đoạn gì cư sử dụng, nếu không, các ngươi vĩnh viễn sẽ không có cơ hội, năm ngày sau đó, Toái Thần Nhai, ta chờ đám các ngươi!

Dứt lời hạ, pháp tướng thiên địa Lý Thất Dạ mới biến mất.

– Năm ngày sau, Toái Thần Nhai!

Sau khi nghe xong, tin tức này giống như phong bạo quét ngang qua cả Thiên Linh Giới, tất cả mọi người hoảng sợ thất sắc.

– Muốn tham chiến hay không?

Nghe được tin tức này, có cường giả hỏi thăm.

– Ngươi điên ——

Đồng môn này lập tức nói:

– Chiến tranh như thế, ngươi chỉ cần đứng ở ngoài Toái Thân Nhai cũng khó rồi, chỉ cần có một đám cuồng phong quét quá, ngươi sẽ bị tiêu diệt, chiến tranh cấp bậc này chúng ta có thể đứng ở hiện trường quan sát sao? Trận chiến tranh này chỉ có đám Thần Hoàng mới có thể quan sát thôi.

– Tập trung Toái Thần Nhai! Không quản dùng bao nhiêu tinh bích, đều mở thiên kính ra cho ta, tập trung Toái Thần Nhai!

Trong khoảng thời gian ngắn, có không ít đại giáo cổ phái, đế thống tiên môn nhao nhao quyết định.

– Bắt đầu, bắt đầu, trận chiến tranh này sẽ đặt ra truyền thuyết vô địch của Lý Thất Dạ, ai thắng ai thua, năm ngày sau công bố.

Trong một đêm này, rất nhiều ván cược đã diễn ra khắp Thiên Linh Giới.

Tại Chân Vũ đảo, thời điểm mọi người đang nghị luận nhao nhao, Lý Thất Dạ đã ở đây, đăng ngắm mặt trời lặn với Đạm Đài Nhược Nam.

– Xem ra, thiếu gia định làm lớn một hồi.

Đạm Đài Nhược Nam vừa cười vừa nói.

– Chưa nói tới làm lớn gì, ta chỉ dẫn xà xuất động mà thôi, thuận tay tiêu diệt toàn bộ Tổ Lục.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:

– Tổ Lục này là Thụ tộc một môn ba thụ tổ, diệt Tổ Lục, ta đúng là muốn xem động tĩnh của Thần Thụ Lĩnh như thế nào.

Nếu như lúc này có người ngoài nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, tuyệt đối sẽ hoảng sợ thất sắc, Lý Thất Dạ ngay từ đầu đã đánh chủ ý lên Tổ Lục, đây chính là nơi được gọi là Tiên Đế cũng không phá nổi.

Đạm Đài Nhược Nam chỉ cười cười,nàng tràn ngập tin tưởng vào thiếu gia, nếu thiếu gia đã có kế hoạch như vậy, vậy ý nghĩa tại hắn đã tính toán tất cả rồi.

Mặc dù nói Tổ Lục được xưng là nơi ngay cả Tiên Đế cũng không phá nổi, nhưng mà thiếu gia ngay từ đầu đã có kế sách này, vậy ý nghĩa, thiếu gia tuyệt đối có thể diệt Tổ Lục.

Nếu như nói năm ngày sau năm cường giả vô địch thắng được, vậy ý nghĩa từ nay về sau, Thiên Linh Giới tiến vào thời đại đầu sỏ, đánh xong trận chiến này, chỉ sợ Thiên Linh Giới sẽ bị đám người Ám Hắc Tổ Vương lấn áp trong thời gian rất dài.

Nhưng một trận chiến như vậy sẽ cải biến vận mệnh Thiên Linh Giới, thậm chí sẽ mất đi thời đại tốt nhất của Thiên Linh Giới. Bởi vì Mộng Trấn Thiên đã chết trận, nếu như Lý Thất Dạ tái chiến chết đi, vậy ý nghĩ trong thời đại này, Thiên Linh Giới triệt để rời khỏi vũ đài tranh giành vị trí Tiên Đế, không còn cơ hội vấn đỉnh thiên mệnh.

Bất kể nói như thế nào, năm ngày sau sẽ là trận chiến cải biến vận mệnh Thiên Linh Giới, đối với Thiên Linh Giới mà nói, đây là chuyện xấu.

Mặc dù có không ít đại giáo truyền thừa có ngàn vạn quan hệ với Cổ Linh Uyên, Hải Loa Hào, Tổ Lục đều hy vọng Ám Hắc Tổ Vương, Lăng Phong Vân có thể thắng được, bởi vì nếu như Lăng Phong Vân, Ám Hắc Tổ Vương thắng được, như vậy đó là thời đại của bọn họ.

Nhưng mà rất nhiều cường giả, đại giáo trong Thiên Linh Giới càng hy vọng Lý Thất Dạ thắng được, nếu như Lý Thất Dạ thắng được, Thiên Linh Giới sẽ nghênh đón thời đại mới, Thiên Linh Giới sẽ nghênh đón thời đại cửu giới triều bái.

– Hy vọng một trận chiến này Lý Thất Dạ sẽ tạo ra kỳ tích, một hơi chém giết năm đại vô địch, leo lên vị trí Tiên Đế.

Vào lúc này, một ít đại giáo Mị Linh nhất tộc đã có hy vọng như thế.

Quản chi một ít người lúc trước ủng hộ Mộng Trấn Thiên, đại lực ủng hộ Mộng Trấn Thiên, lúc này đều khát vọng Lý Thất Dạ có thể chiến thắng Ám Hắc Tổ Vương, thắng lợi kinh thiên.

Đương nhiên, có rất nhiều đại giáo truyền thừa hy vọng Lý Thất Dạ thắng chiến tranh này, nhưng mà kiêng kị đáng người Lăng Phong Vân, Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên, bọn họ cho dù nội tâm nghĩ vậy nhưng không dám nói ra khỏi miệng.

Năm ngày trôi qua rất nhanh, đối với vô số tu sĩ Thiên Linh Giới mà nói, tất cả mọi người đang chờ năm ngày này thật lâu.

Năm ngày qua đi, cả Thiên Linh Giới đều ngóng trông, cả Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu tu sĩ ngừng thở, đang chờ đại chiến kinh thiên sắp tới.

Oanh —— một tiếng vang thật lớn, rốt cục năm ngày đã qua, cử binh trước tiên chính là Thần Chỉ Châu Cổ Linh Uyên, hơn nữa Cổ Linh Uyên lại không qua đạo môn truyền tống, mà là trực tiếp vượt qua lĩnh vực.

Cổ Linh Uyên giống như khối sắt lạnh như băng, một chi thiết kỵ lạnh giá chạy trong hư không.

Chi thiết kỵ mấy vạn người, mỗi người trong thiết kỵ đều là cường giả mặc chiến giáp, toàn thân bị chiến giáo bao phủ, thấy không rõ chân diện mục.

Thời điểm thiết kỵ vừa xuất hiện, cả không gian tràn ngập sát cơ, hơn nữa bầu trời bị hắc ám bao phủ, khói đen bao phủ thiên địa, làm cho người ta thở không ra hơi.

Trong chi thiết kỵ này có một thần tọa do tám lão giả mang đi.

Lão giả ngồi trong thần tọa đen kịt, giống như thần ma cao cao tại thượng.

Dung mạo của hắn già nua, mặt mo phủ đầy nếp nhăn, nhưng mà hắn có tuổi không xứng với tóc, tóc hắn đen như mực và tỏa sáng.

Đồng tử lão giả này cũng đen kịt, đôi mắt bắn ra màu đen, lúc hai mắt khép lại giống như cả thế giới lâm vào tối tăm.

Hắn giống như một ma vương, thời điểm hắn xuất thế, ý nghĩa thế giới này lâm vào tận thế.

Chương 2279: Xuất chiến

Nhưng mà đây không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là, lão giả này tuy nhiên bị người ta mang đi, nhưng mà lại cho người ta ảo giác, tất cả mọi người nhìn thấy lão giả này dung làm một thể với thiết kỵ/

Chi thiết kỵ này giống như cánh tay của lão giả, nó không chỉ giúp lão giả chỉ huy tự do, còn tăng uy lực của thiết kỵ lên.

.

– Ám Hắc Tổ Vương vẫn bồi dưỡng chi quân đoàn này, mỗi người trong đó đều tuyển ra từ đám đệ tử, hơn nữa công pháp tu luyện đều đặc biệt chú ý, bọn họ thậm chí có thể đạt được Ám Hắc Tổ Vương bồi dưỡng, bọn họ có thể cộng minh huyết khí với Ám Hắc Tổ Vương.

Nói đến đây, vị lão tổ này cảm khái nói:

– Một chi quân đoàn như vậy, cần thành phẩm bồi dưỡng rất lớn, hơn nữa thành viên trong quân đoàn thành viên sau khi chết, hậu đại sẽ được đón đi, thành phẩm cao khó tưởng tượng. Nhưng mà một chi quân đoàn tuy thành phẩm cực cao, nhưng có thể giúp chi thiết kỵ này cộng hưởng huyết khí với Ám Hắc Tổ Vương, chi quân đoàn như vậy càng là trụ cột cường đại nhất Cổ Linh Uyên, là quân đoàn mạnh nhất Cổ Linh Uyên, cũng là át chủ bài.

Ông —— một tiếng thật lớn, tại tổ địa Thần Mộng Thiên, mặt trăng trên cao mở cánh cửa ra, trong cánh cửa này có hai hàng cường giả xuất hiện, hai hàng cường giả này mặc áo bào trắng.

Cường giả áo bào trắng lại tạo thàng quân đoàn mấy vạn người, chi quân đoàn này tỏa ra hào quang vô tận.

Khác với Ám Hắc Tổ Vương, khí tức quân đoàn Thần Mộng Thiên vô cùng thánh khiết, tựa như bọn họ giống như sứ giả thần tộc, đặc biệt thời điểm Thiên Chiếu hiển hiện ra, dĩ nhiên là xuất hiện đồ đằng, đồ đằng rất thánh khiết quang minh.

Thời điểm đồ đằng xuất hiện, cả Thiên Linh Giới như chìm đắm trong thần quang, giống như là có thần tộc hạ phàm.

Giờ phút này Thần Mộng Thiên đi ra khỏi quân đoàn, làm cho người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là, Thần Mộng Thiên có bộ dáng hơn bốn mươi, hoàn toàn trái ngược với tuổi của hắn.

Lúc này Thần Mộng Thiên không có bộc phát khí thế kinh thiên, trái lại, hắn thu liễm khí thế kinh thiên, bộc phát khí chất văn nhã.

Nhưng trái với phong thái văn nhã, cử chỉ lại khí phách bốn phương, dường như hắn là chủ nhân chúng thần, đúng trên đỉnh cao thế giới.

– Không phải nói Thần Mộng Thiên sắp chết sao? Thấy thế nào cũng không giống người sắp chét, hắn nhìn qua rất trẻ tuổi nha, chính là thời điểm tráng niên.

Nhìn thấy Thần Mộng Thiên, làm cho rất nhiều người không ai không giật mình.

– Đó chỉ là túi da thôi!

Có đại nhân vật thế hệ trước lắc đầu, nói:

– Chờ ngươi cường đại tới trình độ nhất định, mở thiên nhãn, ngươi sẽ phát hiện dưới túi da Thần Mộng Thiên huyết khí khô héo, thần tính tản mạn. Cảnh giới như hắn, muốn duy trì túi da cũng không phải việc khó, nhưng mà vẫn không thể giấu được huyết khí suy bại.

Nghe trưởng bối chỉ điểm, vãn bối giờ mới hiểu được, nhưng mà cho dù hắn mở ra thiên nhãn cũng không nhìn thấy gì, bởi vì cảnh giới không đạt tới.

– Thần Mộng Thiên cùng Ám Hắc Tổ Vương đều mang quân đoàn đến, đây là vì muốn đền bù huyết khí của bọn họ, nếu như đám người Thần Mộng Thiên không thiếu hụt huyết khí, Lý Thất Dạ có thể chịu đựng được sao?

Có không ít người bắt đầu lo lắng.

Trước đó tất cả mọi người cảm thấy Lý Thất Dạ có ưu thế lớn nhất là huyết khí tràn đầy, dù sao Lý Thất Dạ còn trẻ như thế, hắn sẽ duy trì lâu hơn Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương.

Đổi một cách nói khác, Lý Thất Dạ cho dù không thể giết đám người Thần Mộng Thiên, hắn cũng có thể kéo chết bọn họ.

Bây giờ nhìn thấy đám người Thần Mộng Thiên đều mang quân đoàn đến, chuyện này làm rất nhiều người lo lắng thay Lý Thất Dạ.

Ám Hắc Tổ Vương, Thần Mộng Thiên đều đến toái thần nhai, lúc này, tất cả mọi người ngừng thở, cùng đợi hắn bọn họ xuất phát.

– Lý Thất Dạ đến chưa?

Đến toái thần nhai về sau, Thần Mộng Thiên bễ nghễ thiên địa.

– Gấp cái gì, đây không phải tới sao?

Ngay tại Thần Mộng Thiên dứt lời hạ về sau, Lý Thất Dạ lười biếng âm thanh vang lên.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, Lý Thất Dạ còn chưa có hiện thân, mười ba mệnh cung phóng lên trời, chỉ trong nháy mắt này, mười ba mệnh cung phóng đại vô hạn, trong nháy mắt, mười ba mệnh cung trấn áp Thiên Linh Giới cửu thiên thập địa.

Vào giờ phút này, tất cả mọi người trong Thiên Linh Giới có cảm giác chấn động, cả Thiên Linh Giới bị mười ba mệnh cung trấn áp trong cái lao lung, mà người chi phối cái lao lung nay chính là Lý Thất Dạ.

Mười ba mệnh cung trấn áp cửu thiên thập địa, khi mười ba mệnh cung phóng đại vô hạn, mỗi một tòa mệnh cung đều là thành trì vô cùng to lớn.

Trong từng tòa thành trì, kim quang trùng thiên, trong kim quang này hiển hiện một thân ảnh, dường như kim quang hóa thành thần thú.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, rốt cục Lý Thất Dạ xuất hiện, hắn ngồi trên một chiếc đồng xa.

Rống — một con Kỳ Lân dang kéo Tứ Chiến Đòng Xa chạy như bay, phía sau có bạch hổ bộc hậu.

Tiếng long ngâm chấn động cửu thiên, chân long bên phải xoay quanh,, tiếng phượng hót kinh vạn giới, phượng hoàng bay lượn, thủ hộ đại đạo.

Trên trên Tứ Chiến Đòng Xa, Tô Ung Hoàng tự mình cầm roi đánh xe cho Lý Thất Dạ. Lúc này, cho dù nàng là sư phụ trên danh nghĩa của Lý Thất Dạ cũng phải tình nguyện đánh xe cho Lý Thất Dạ.

Oanh — tiếng nổ mạnh động thiên địa, trấn thủ cả Thiên Linh Giới mười ba mệnh cung thay đổi liên tục, các hư ảnh thần linh phủ phục dưới dất, một tôn thần linh hai tay chậm rãi nâng lên, một đầu kim quang từ bàn tay thần linh này sinh ra, ánh mắt nhìn qua một cái thần nhai, Tứ Chiến Đòng Xa tỏa ra kim quang chiếu sáng đường đi.

Chúng thần dẫn đường, chư thiên thần ma phục bái đầy đất, nơm nớp lo sợ, không dám động đậy!

Vào giờ phút này, thần uy của Lý Thất Dạ nghiền áp cửu thiên thập địa, hắn ngồi tren Tứ Chiến Đòng Xa, tuy thân thể vô cùng bình thường, không có tản mát ra khí tức vô địch, nhưng mà mười ba mênh cung của hắn đại biểu tất cả.

Lúc này Lý Thất Dạ giống như kẻ thống trị vạn giới, chúa tể tuyên cổ, hắn ở trên chúng thần, ở trên chư đế, thiên địa vạn đạo, chư thiên âm dương quỳ lạy hắn.

Nhìn thấy cảnh này, rung động cả Thiên Linh Giới, mặc kệ ngươi là lão tổ phủ bụi nhiều năm, hay là vô địch nhất thời đều chấn động mạnh mẽ.

Trong dạng chiến đấu này, Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu người nhịn không được quỳ lạy trên mặt đất, giống như đang tiếp kiến một Tiên Đế, thập phần thành kính, thập phần cung kính! Thành kính như vậy, cung kính như thế, hoàn toàn là xuất phát từ nội tâm, từ tận đáy lòng.

– Nam nhân nên như thế, chúa tể cửu giới, bao trùm tuyên cổ!

Nhìn thấy cảnh này, không biết có bao nhiêu người nhiệt huyết sôi trào, không biết bao nhiêu người khí thế hùng tráng, đều hận không thể lập tức làm tọa hạ của Lý Thất Dạ, giúp Lý Thất Dạ khai cương khoách thổ, nguyện lập công lao hãn mã cho Lý Thất Dạ.

– Mười ba mệnh cung nha, khó trách hắn bá đạo như thế, khó trách hắn không coi ai ra gì, bằng vào thành tựu như thế, tuyên cổ đến nay không ai bằng!

Cho dù là lão bất tử phủ đầy bụi, nhìn thấy mười ba mệnh cung Lý Thất Dạ trấn áp Thiên Linh Giới, cũng hoảng sợ thất sắc nói.

Chương 2280: Vạn cổ mình ta

– Quả thật là hắn, là hắn!

Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi trên Tứ Chiến Đồng Xa, vô địch cửu giới, chúa tể muôn đời, cho dù là Thất thánh tổ cũng phải hoảng sợ thất sắc, cho dù hắn đã từng là bồi dưỡng qua hai vị hải thần, hắn đã từng tiếu ngạo cửu giới.

Nhưng mà giờ phút này, quản chi hắn là Thất thánh tổ, cũng không khỏi hai chân như nhũn ra, có xúc động cúng bái quỳ xuống.

Đối với Thất thánh tổ mà nói, đây không phải là chuyện mất mặt, đối mặt tồn tại như vậy, trong lòng sợ hãi cũng là chuyện vô cùng bình thường, bởi vì cũng không có gì mất mặt, đây chính là tồn tại từng giết Tiên Đế, nhân vật như hắn chẳng khác gì con kiến hôi!

Đối với Thất thánh tổ mà nói, cho dù hắn quỳ xuống cũng không cảm thấy thẹn.

– Tứ Chiến Đồng Xa, chiến xa trong truyền thuyết, thật sự là hắn —

Sau đó thật lâu, nội tâm Thất thánh tổ sợ hãi, vô cùng kính sợ.

Toái Thần Nhai, mặc dù nói là nhai, nó cũng không phải ngọn núi, cũng không phải mặt biển, mà là trên bầu trời.

Trên bầu trời này hư không mênh mông, ở nơi này, khu vực trăm vạn dặm bị đá vụn che kín, mà đá vụn như thế có nhỏ như ngón tay, có lớn như hòn đảo.

Trong lĩnh vực rộng trăm vạn dặm này có một thần nhai, thần nhai này độ cao trăm vạn trượng, nó giống như tòa ma phong ngăn cản đường đi của mọi người.

Quản chi cự nhai cao trăm vạn trượng, nó đã bị người ta cắt ngang, cả vách đá vỡ vụn. Có thể tưởng tượng, nếu không phải nó vỡ ra, không biết nó lớn như thế nào.

Trên bầu trời trăm vạn dặm không chỉ có vô số đá vụn, còn có vô số đại đạo pháp tắc, ở chỗ này có rất bao nhiêu đạo pháp tắc vỡ vụn, chúng hóa thành đoạn ngắn, cũng có đại đạo pháp tắc nguyên vẹn đan vào nhau.

Toái Thần Nhai, được xưng là chiến trường lớn nhất Thiên Linh Giới, nó không rõ lai lịch, đồn đãi nói Thiên Linh Giới mỗi thời đại có đại chiến kinh thiên gì cũng sẽ cử hành ở Toái Thần Nhai, cũng vì nguyên nhân này cho nên nó mới vỡ nát như thế này.

Nhưng nhắc tới Toái Thần Nhai rất kỳ quái, sau mỗi lần đại nó vẫn không hoàn toàn nát bấy.

Lý Thất Dạ du ngoạn Toái Thần Nhai, ngồi trên cửu thiên, liếc mắt nhìn Thần Mộng Thiên cùng Ám Hắc Tổ Vương.

– Sĩ diện.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ với tư cách vãn bối lại bày ra tư thái cao cao tại thượng trước mặt mình, đặc biệt là mười ba mệnh cung trấn áp Thiên Linh Giới, chuyện này làm cho Ám Hắc Tổ Vương cùng Thần Mộng Thiên biến sắc, cho nên Ám Hắc Tổ Vương lạnh lùng nói.

Ám Hắc Tổ Vương là ngườ từng chinh chiến cửu giới, hắn dù thế nào cũng không có phô trương tới mức này, bây giờ Lý Thất Dạ một vãn bối lại áp hắn, làm cho hắn vô cùng không thoải mái.

– Sĩ diện thì thế nào.

Lý Thất Dạ ngồi trên cao, rủ mí mắt xuống, bao quát Ám Hắc Tổ Vương, nói ra:

– Ngươi muốn sĩ diện, cũng có thể bày mười ba mệnh cung ra đi, chỉ sợ ngươi muốn bày lại không có thực lực.

Chỉ một câu này đã làm Ám Hắc Tổ Vương chán nản, hắn bị tức tới mức không nói được gì.

Vào thời điểm này, Thiên Linh Giới không biết có bao nhiêu thiên kính đang bao phủ Toái Thần Nhai, trước rất nhiều thiên kính của đại giáo truyền thừa, đế thống tiên môn có vô số đệ tử đang xem, thời điểm những đệ tử này nghe Lý Thất Dạ nói đều cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Những tồn tại vô địch này vẫn cao cao tại thượng, hôm nay lại bị một vãn bối hung hăng tát một bạt tai, điều này không phải làm cho đám vãn bối bọn họ đặc biệt thoải mái hay sao?

Xôn xao — thật lớn, vào giờ phút này, Tổ Lục Bích Dương Hải xa xa có hào quang ngập trời, một nhánh cây từ trong Tổ Lục vươn ra, nhánh cây này duỗi dài vô hạn.

Trên nhánh cây này có lá xanh, phiến lá lớn tới mức nó chẳng khác gì quảng trường, trên quảng trường này có một quân đoàn đang đứng.

Quân đoàn mấy vạn người tới từ Tổ Lục, trên thân mỗi người tỏa ra sinh cơ dạt dào, bọn họ cho người ta cảm giác như gốc cây đại thụ, mấy vạn gốc đại thụ đồng thời xuất hiện, giống như rừng rậm, không khí tươi mát ập vào mặt, sinh cơ bàng bạc tràn ngập sức sống.

Trong quân đoàn này vây quanh lấy một lão nhân, lão nhân kia nhìn qua rất gầy, tóc bạc trắng, ăn mặc một thân vũ y, trên người có vài phiến lá xanh, thân thể sinh cơ bừng bừng như tiên ông hiền hòa.

Tiên ông này đứng trong quân đoàn, dùng sinh cơ mấy vạn người bổ sung cho mình.

– Khê Trúc Tiên —

Nhìn thấy lão nhân này, rất nhiều người trong Thiên Linh Giớithập phần kính sợ, cho dù là đại nhân vật thế hệ trước cũng đặc biệt kính sợ.

Khê Trúc Tiên, đây là lão tổ thần bí và xưa nhất Tổ Lục, hắn là tổ tiên của Long trúc á tổ, tuy nhiên thanh danh không lớn, nhưng mà Tổ Lục có hai vị thụ tổ xuất thân từ nhất mạch của hắn, thành tựu như thế đúng là kinh thiên.

Khê Trúc Tiên đã đến, Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên cao nhìn xuống, nói:

– Còn có hai người chưa tới.

– Lão hủ chậm một bước.

Vào thời điểm này, có một lão giả sải bước thiên địa đi tới đây.

Lão giả này cũng không phải một người tới, bên cạnh hắn còn có một lão nhân, lão nhân kia sắc mặt như gỗ khô, thân thể mộc hóa, bản thân như gốc cây sắp mục.

Nhìn thế nào cũng không thấy lão nhân kia có gì đặc biệt xuất chúng, thậm chí hắn đứng ở đó còn bị người ta xem nhẹ.

– Giới thiệu chư vị một chút, vị này chính là Khô Mộc đạo hữu, hôm nay được lão hủ mời tham chiến.

Song Đế chi tử chậm rãi nói ra.

Nhìn thấy lão nhân như cây gỗ này, cho dù là Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương thậm chí là Khê Trúc Tiên cũng gật đầu, vô cùng hoan nghênh.

Thậm chí liền Khê Trúc Tiên cũng mở miệng.

– Không nghĩ tới Khô Mộc đạo hữu cũng xuất thế.

– Náo nhiệt như thế sao ta bỏ qua được, huống chi, có Song Đế huynh tương mời.

Khô Mộc lão nhân vừa cười vừa nói.

Người được Khê Trúc Tiên xưng là “Khô Mộc đạo hữu” nhìn qua rất bình thường, cũng không có quá nhiều điểm làm người ta chú ý, cũng không có gì cường đại.

Nhưng mà có thể làm cho tồn tại như Khê Trúc Tiên xưng là “Đạo hữu “, tuyệt đối không phải thế hệ bình thường.

Nhưng mà lão nhân nà quá bình thường, trước thiên kính rất nhiều đại giáo truyền thừa Thiên Linh Giới có rất nhiều người không nhận ra lão nhân này, rất nhiều người đang suy đoán, lão nhân kia rốt cuộc là thần thánh phương nào.

– Khô Mộc thần tổ ——Tuyệt Thế Vũ Thần là bộ truyện được yêu thích…! Nói đến lâm phong kẻ xuyên không trời sinh song hồn ( đây là thuyết mưu mê dị của tác giả khiến mọi người đọa lạc a…) Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Trước thiên kính một đế thống tiên môn, rốt cục có một lão tổ xưa nhất nhận ra lão nhân này.

– Khô Mộc thần tổ là thần thánh phương nào?

Vãn bối nghe được lời này lập tức thỉnh lão tổ diễn giải.

– Là thế hệ vô địch cùng thời đại của ta.

Lão tổ chậm rãi nói:

– Đồn đãi nói, hắn là tổ thụ chết héo trọng sinh, mang theo trí nhớ kiếp trước của tổ thụ.

– Là tổ thụ chết héo trọng sinh, mang theo trí nhớ thụ tổ kiếp trước?

Nghe được nói như vậy, vãn bối hít khí lạnh, nói:

– Đây chẳng phải là thụ tổ trọng sinh sao?

– Đồn đãi là như thế, không biết là thật là giả.

Lão tổ này thì thào nói:

– Duy nhất đáng tiếc là, có đồn đãi nói, thời đại của hắn, hắn cũng không thành thụ tổ, về sau không biết là nguyên nhân gì mà không thành công.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 5 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin