Đế Bá Audio Podcast
Tập 446 [Chương 2226 đến Chương 2230]
❮ sautiếp ❯Chương 2226: Bạch Hạc quân đoàn
Đám người Tô Ung Hoàng lui ra bên ngoài, trong phòng chỉ để lại Lý Thất Dạ cùng Chân Vũ Thần Nữ, nhìn qua Chân Vũ Thần Nữ, nội tâm Lý Thất Dạ ấm áp, hắn không nói câu nào thật lâu.
– Hoan nghênh trở về, Nhược Nam!
Lý Thất Dạ lộ ra bộ dáng tươi cười, hắn mở hai tay nói ra.
Chân Vũ Thần Nữ cũng tươi cười, trong tươi cười còn mang theo nước mắt, nàng nhào vào trong ngực Lý Thất Dạ, ôm Lý Thất Dạ thật lâu.
– Ngươi thực xuất thế, ở kiếp này, phong vân nhất định sẽ khởi động vì ngươi.
Chân Vũ Thần Nữ ôm lấy Lý Thất Dạ, trán dựa vào vai Lý Thất Dạ, vui sướng nói.
– Chúng ta thật vất vả gặp một lần, không nên bàn chuyện thế tục.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ kéo Chân Vũ Thần Nữ ngồi xuống, hai người ngồi gần cửa sổ, Chân Vũ Thần Nữ ngồi ở bên cạnh hắn, trán dựa vào vai hắn ngắm hoàng hôn.
– Ở kiếp này, tại sao phải xuất thế chứ?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Chân Vũ Thần Nữ dựa vào vai Lý Thất Dạ, tự tại tiêu sái, vừa cười vừa nói:
– Thiên Linh Giới có thay đổi, ta đặc biệt xuất thế nhìn một chút. Vòng xoáy lớn, thần thụ lĩnh thậm chí là Cốt Hải, tất cả đều kinh động ta trong lúc ngủ say. Thật không ngờ rằng ngươi lại xuất thế lúc này.
– Đúng nha, thiên địa có biến, Thiên Linh Giới đại tai nạn sẽ tới.
Lý Thất Dạ vuốt tóc nàng, cười nói một câu.
Chân Vũ Thần Nữ chỉ dựa vào vai Lý Thất Dạ, ngắm trời chiều, cũng không nói thêm cái gì.
Chân Vũ Thần Nữ, nàng tên là Đạm Đài Nhược Nam, thế gian đã rất ít người biết rõ tên của nàng, hơn nữa trên thế gian có thể gọi nàng là Nhược Nam, trên đời này chỉ có phụ thân nàng và Lý Thất Dạ.
Chân Vũ Thần Nữ cũng là Đạm Đài Nhược Nam, nàng với tư cách con gái hải thần, thân chảy huyết thống cao quý.
Nhưng mà Chân Vũ hải thần với tư cách hải thần cường đại nhất trong Hải yêu nhất tộc, hắn là người nhìn cực xa, với tư cách hải thần hắn không hy vọng con gái đi đường của hắn, hắn càng hy vọng con gái thoát khỏi huyết thống Hải Yêu, có thể ngao du cửu thiên thập địa, không bị câu thúc.
Nhưng mà với tư cách con gái hải thần, nàng không chỉ có huyết thống Hải yêu nhất tộc, càng có huyết thống hải thần, huyết thống của nàng rất cường đại, muốn chặt đứt dễ vậy sao?
Cho dù là Chân Vũ hải thần cũng không có biện pháp chặt đứt huyết thống của con gái mình, đó cũng là thời đại Minh Nhân Tiên Đế chấp chưởng cửu giới.
Vào thời điểm này, Chân Vũ hải thần thỉnh đế sư âm nha, muốn thỉnh Lý Thất Dạ chặt đứt huyết thống của con gái mình.
Sau khi Lý Thất Dạ trải qua một phen chuẩn bị, liên thủ với Minh Nhân Tiên Đế che đậy tất cả thiên cơ, biến mất tất cả nhân quả, cuối cùng Minh Nhân Tiên Đế được Chân Vũ hải thần tương trợ chặt đứt tất cả nhân quả huyết thống của Đạm Đài Nhược Nam, giúp nàng thoát khỏi nhân quả với Hải Yêu.
Cũng chính bởi vì như thế, về sau Đạm Đài Nhược Nam biến mất, biến mất trong một đêm giống như nàng không tồn tại trên thế gian..
– Đây cuối cùng là nơi sinh dưỡng ta, tuy ta chặt đứt nhân quả với Hải yêu nhất tộc, nhưng mà ta hy vọng lưu lại, hy vọng thời điểm đại tai nạn tiến tới sẽ có chút cống hiến gì đó.
Qua hồi lâu sau, Đạm Đài Nhược Nam dựa vào vai Lý Thất Dạ cũng nói ra.
– Đúng nha, Thiên Linh Giới, bao nhiêu người rất yêu thương nơi này, nó chính là đất thiêng nảy sinh hiền tài, nhưng mà cuối cùng sẽ có đại tai nạn hàng lâm, bất kể như thế nào, có quá nhiều người nhiệt tình yêu thương phiến thiên địa này, có rất nhiều tiên hiền cố gắng qua.
Lý Thất Dạ cảm khái nói.
– Thiếu gia không miễn cưỡng ta, ta thật sự cao hứng.
Đạm Đài Nhược Nam vui vẻ nói một câu.
– Trên thực tế, ta không muốn lưu ngươi lại, cho dù ngươi không phải Tiên Đế, ta cũng muốn mang ngươi đi, Bạch Hạc quân đoàn có ngươi sẽ càng đại phóng dị sắc.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Không, thiếu gia, sứ mạng của ta đã hoàn thành, ta tin tưởng, Bạch Hạc quân đoàn cho dù không có ta, trong tương lai nó cũng có thể đại phóng dị sắc, nó nhất định sẽ lập chiến công hiển hách cho thiếu gia, nó đã được thiếu gia trút xuống vô số tâm huyết rồi.
Âm nha tứ quân, Dũng Tướng hung nhất, Thanh Long thương nhất, Nhân Hồ quỷ nhất! Biết rõ tồn tại của âm nha là hắc thủ sau màn, hoặc nhiều hoặc ít sẽ nghe được âm nha tứ quân, thậm chí từ cổ chí kim chỉ biết Dũng Tướng đồng quân, Ngân Hồ quân đoàn, Thanh Long quân đoàn là có tồn tại mà thôi.
Nhưng mà về phần âm nha quân đoàn thứ tư chỉ có vài câu nói, thậm chí có người chưa từng biết về sự tồn tại của quân đoàn này.
Trên thực tế về phần âm nha tứ quân, ba quân đoàn khác thậm chí còn không rõ có quân đoàn thứ tư, chỉ có người tâm phúc chân chính mới biết quân đoàn thứ tư là quân đoàn gì.
Âm nha tứ quân, Dũng Tướng hung nhất, Thanh Long thương nhất, Ngân Hồ quỷ nhất, Bạch Hạc bí nhất!
Bạch Hạc quân đoàn, đây là quân đoàn thần bí nhất của âm nha tứ quân, quân đoàn thứ tư này có cống hiến còn hiển hách hơn cả Chu Tước quân đoàn, cũng không phải quân đoàn Hắc Long Vương uy hiếp ba thời đại, cũng không phải là quân đoàn nào do Tiên Đế sở kiến.
Bạch Hạc quân đoàn vẫn ẩn nhẫn vô danh, Bạch Hạc quân đoàn giống như ẩn sĩ, rất ítngười biết rõ nó tồn tại, quản chi là quân đoàn cường đại nhất, đều rất ít người biết rõ có quân đoàn như thế, thậm chí ba quân đoàn khác trongg âm quạ tứ quân cũng không rõ sự tồn tại của Bạch Hạc quân đoàn.
Trừ người tâm phúc của âm nha, còn lại không ai rõ về nó.
Bạch Hạc quân đoàn do Lý Thất Dạ dựng lên, nó là bí mật trogn thời đại Minh Nhân Tiên Đế, mà Đạm Đài Nhược Nam là quân đoàn trưởng đầu tiên của Bạch Hạc quân đoàn, Minh Nhân Tiên Đế là tổng huấn luyện viên của Bạch Hạc quân đoàn.
Bạch Hạc quân đoàn xây dựng vào ngày đầu tiên, nó có sứ mạng không ai biết, Bạch Hạc quân đoàn có sứ mạng cực kỳ bí mật, nó khác với ba quân đoàn khác.
Trên thực tế, trước thời đại Minh Nhân Tiên dế, Lý Thất Dạ đã có tư tưởng hùng vĩ, nhưng mà tích lũy khi đó khó mà thực hiện mưu đồ, cho nên thẳng tới thời đại Minh Nhân Tiên Đế, do hắn chủ trì, Minh Nhân Tiên Đế khai thác thời đại chư đế, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ có tài nguyên và thực lực thực hiện được.
Cho nên Bạch Hạc quân đoàn có sứ mạng không ai biết.
– Với tư cách quân đoàn trưởng đầu tiên, một ngày trong tương lai, ta vẫn có thể nhìn thấy ngươi suất lĩnh Bạch Hạc quân đoàn.
Lý Thất Dạ cười cười nói.
Phải biết rằng, trước khi chém huyết thống, Đạm Đài Nhược Nam là thiên tài, là thiên chi kiều nữ, thiên phú cực cao, thực lực của nàng cực kỳ cường đại, nàng lưu bên người Lý Thất Dạ, càng đạt được Lý Thất Dạ toàn lực tài bồi, thành tựu của nàng cao có thể nghĩ.
– Có một ngày, ta cũng muốn đi theo tùy tùng công tử, du ngoạn sơn thuỷ trên cửu giới, muốn thấy phong thái công tử săn giết chúng thần như thế nào.
Đạm Đài Nhược Nam dựa vào vai Lý Thất Dạ, nói ra:
– Nhưng, ta vẫn muốn cống hiến sức lực vì thế giới này, cho dù phụ thân ta trước khi rời đi cũng rất lo lắng về nó.
Chương 2227: Cùng ngắm hoàng hôn (1)
– Chuyện này cũng giống như thiếu gia vẫn thủ hộ cửu giới, thế giới này vẫn luôn có thứ để người ta lưu luyến, luôn có nơi ngươi lo lắng. Giống như thiếu gia chu du trên cửu giới nhưng vẫn quay về, vẫn bồi dưỡng Tiên Đế.
– Ta không có vĩ đại như vậy.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Ta trở về, cũng không nhất định là vì thủ hộ cửu giới, ta cần tích lũy, cũng giống thời đại này, ta tích lũy đã đủ cho nên ta xuất thế.
– Mặc kệ thiếu gia là vì cái gì, không thể phủ nhận thiếu gia không ngừng truyền thâu lực lượng cho cửu giới, công lao này đã đủ rồi, lại có Tiên Đế nào so sánh với thiếu gia chứ?
Đạm Đài Nhược Nam nói ra.
Lý Thất Dạ nhìn ánh hoàng hôn đã ngã về tây, Đạm Đài Nhược Nam dựa vào vai hắn, nàng không nói cái gì.
Lý Thất Dạ cùng Đạm Đàm Nhược Nam ngồi bên cửa sổ, cùng ngắm hoàng hôn bên ngoài, hai người bọn họ đều không nói gì, hào khí rất yên lặng.
– Thiếu gia, Thiên Linh Giới thật không có khả năng chuyển cơ sao?
Qua thật lâu, Đạm Đàm Nhược Nam đánh vỡ yên lặng, nàng nói ra.
– Có.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Chuyện này không phải ta bàn điều kiện với Thất Võ Các rồi sao? Hoặc là có một ngày cần ngươi tới chủ trì đại cục.
– Vận mệnh của ta như vậy, ta nguyện ý đi đối mặt.
Đạm Đàm Nhược Nam nói rất ôn nhu, nhưng mà nàng nói chuyện rất hữu lực giống như nam nhân.
– Nhưng, ngươi phải biết rằng, năm đó phụ thân ngươi thỉnh ta chặt đứt huyết thống của ngươi, hắn cũng không hy vọng ngươi đi con đường như vậy, làm phụ thân, hắn hy vọng ngươi cao chạy xa bay, bay thật xa, hoặc là bay ra cửu giới, đi con đường khác biệt!
Lý Thất Dạ vuốt mái tóc nàng, ôn nhu nói một câu.
– Ta biết rõ, chỉ có thể nói, ta cô phụ ưu ái của phụ thân, đi một vòng lớn như vậy, ta vẫn quay về Thiên Linh Giới.
Đạm Đàm Nhược Nam nhẹ nhàng nói ra.
Trầm mặc thật lâu, cuối cùng Lý Thất Dạ nói:
– Trong lòng ngươi phải có chuẩn bị nha, con đường này không dễ đi, cho dù là ta cũng không dám nói kết cục như thế nào, một khi nó hàng lâm, khả năng ngươi thân tử đạo tiêu rất cao.
– Nếu thiếu gia làm đại cục, ta tin tưởng thiếu gia.
Đạm Đài Nhược Nam vừa cười vừa nói:
– Thiếu gia là người ra sao, ngươi đã săn bắn chư thần rồi, trong cửu giới này, thiếu gia đã đồ sát chúng thần, đại cục Thiên Linh Giới hẳn là nằm trong tay thiếu gia.
– Ngươi nha, thật có lòng tin lớn với ta như vậy sao?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhẹ nhàng lắc đầu nói ra.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ nghiêm túc nói ra:
– Nhược Nam nha, chuyện này ta cũng không có ngọn nguồn, dù sao, nơi này là Thiên Linh Giới, cũng không phải trên cửu giới, trong Thiên Linh Giới này có quá nhiều cực hạn, trên cửu giới không có điều kiện này.
– Nếu cửu giới có điều kiện như trên cửu giới, trong năm tháng dài dằng dặc như vậy, chỉ cần ngươi nói câu nào, ta sẽ san bằng Thiên Linh Giới, khi đó bầu trời sáng sủa, đáng tiếc đây không phải trên cửu giới.
Nói đến đây, hắn cảm khái thở dài một hơi.
– Đúng nha, nơi này đã có cực hạn.
Đạm Thai Nhược Nam cũng hiểu được, nhẹ nhàng gật đầu.
– Cho tới nay, Tiên Đế trong Thiên Linh Giới cũng cố gắng qua, cũng không thể nói hoàn toàn không làm thành.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Chỉ có thể nói, dựa vào một vị Tiên Đế thì không cách nào thành công. Huống chi, cho dù thực sự có Tiên Đế thành công, đánh vỡ cân đối, ai dám nói sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên, các Tiên Đế cố gắng qua chỉ cố gắng bảo trì cân đối của Thiên Linh Giới!
– Lúc này thời đại thay đổi, cân đối của Thiên Linh Giới sẽ không còn bao lâu dâu.
Đạm Đài Nhược Nam nhẹ nhàng nói ra.
– Sẽ đến.
Lý Thất Dạ trầm mặc một hồi, cuối cùng nói ra:
– Nhưng ta không chờ tới ngày đó, ta không cách nào giúp ngươi một tay.
– Thiếu gia có truy cầu của thiếu gia, ta có sứ mạng của ta.
Đạm Đài Nhược Nam tiêu sái vừa cười vừa nói:
– Trăm ngàn vạn năm, thiếu gia chưa từng dừng lại, cũng chưa từng dừng vì ai. Ta cũng không muốn trở thành câu thúc của thiếu gia, ta cũng không hy vọng vì ta mà thiếu gia dừng lại, đây không phải thiếu gia trong lòng của ta, không phải thiếu gia dũng cảm tiến tới.
Lúc này Đạm Đài Nhược Nam cười rộ lên rất xinh đẹp, rất mê người, ai nhìn qua cũng khuynh đảo và si mê.
– Nếu không phải nội tâm của ngươi có câu thúc,, ta nhất định mang ngươi rời khỏi.
Lý Thất Dạ thở dài một hơi nói ra.
Lý Thất Dạ hoàn toàn không muốn miễn cưỡng Đạm Đàm Nhược Nam làm chuyện nàng không muốn.
– Nếu trong lòng ta không có câu thúc, ta cũng nguyện ý đi theo tùy tùng thiếu gia đến chân trời góc biển!
Đạm Thai Nhược Nam cũng gật đầu.
Lý Thất Dạ cũng cầm bàn tay của nàng, cười cười.
– Tốt, thiếu gia, chúng ta không nên nói chuyện thương cảm nữa.
Qua hồi lâu, Đạm Thai Nhược Nam vừa cười vừa nói:
– Thiếu gia không bằng đến Chân Vũ đảo của ta ngồi một chút, từ lần trước sau khi rời khỏi, thiếu gia vẫn chưa từng bước vào Chân Vũ đảo.
– Cũng tốt.
Lý Thất Dạ một lời đáp ứng, vừa cười vừa nói:
– Chuyện thần thụ lĩnh cũng đã không còn bao nhiêu, chỉ kém một chuyện mà thôi. Nhưng mà ta cũng không nóng nảy, cứ đi Chân Vũ đảo ngồi một chút. Các ngươi tạm thời về trước đi, ta đi sau.
Đạm Đàm Nhược Nam cũng không lộ ra tư thái nữ nhi, sau đó nàng mang theo Bách Vũ chiến tướng và đệ tử Chân Vũ đảo rời khỏi thành Thần Thụ.
– Điện hạ, thuộc hạ có một chuyện muốn nói.
Rời khỏi thành Thần Thụ, Bách Vũ chiến tướng nhịn không được nói ra.
– Bách Vũ, phụ thân ta xem ngươi như người nhà, ta cũng xem ngươi như thân nhân, có chuyện gì, không cần câu thúc, nói thẳng không sao.
Chân Vũ Thần Nữ chậm rãi nói ra.
Bách Vũ chiến tướng trầm ngâm một hồi, suy tư một lát hắn mới nói:
– Thứ cho thuộc hạ mạo muội, điện hạ hành động lần này không ổn, ủng hộ một nhân tộc, chỉ sợ đắc tội không ít đồng tộc a.
– Thì tính sao
Đạm Đài Nhược Nam lắc đầu, nói ra:
– Người không hiểu mình đắc tội với người nào. Hải Yêu có quá nhiều kẻ ngu xuẩn, không hiểu rõ khốn cảnh bản thân.
– Cái này ——
Bách Vũ chiến tướng giật mình thoáng một phát, hắn trầm ngâm thoáng một phát, không mất cẩn thận, nói ra:
– Điện hạ, đắc tội Hải Yêu không sao cả, nhưng điện hạ cho rằng, lập đế tọa trước ba hoàng tọa, chuyện này cũng không ổn, phụ thân của ngài là hải thần…
– Bách Vũ, ta hiểu ý của ngươi!
Đạm Đài Nhược Nam chen ngang lời Bách Vũ chiến tướng, nhàn nhạt vừa cười vừa nói:
– Ngươi ý nói làm nhục uy danh hải thần, trên thực tế, Bách Vũ, cho dù phụ thân ta còn trên đời cũng không phản đối Lý công tử áp đảo trên hải thần đâu!
– Cái này. . .
Bách Vũ chiến tướng ngây ngốc một hồi, nói ra:
– Cái này, cái này. . .
Trong khoảng thời gian ngắn hắn không biết nói thế nào mới tốt.
– Bách Vũ, ngươi không rõ.
Đạm Thai Nhược Nam lắc đầu nói ra:
– Ta làm như thế là cứu đám ngu xuẩn kia, ngươi thực cho rằng bằng vào đám Hải Loa Hào kia có thể rung chuyển Lý công tử sao? Đám ngu xuẩn, không chừng mực, một khi chọc giận Lý công tử, đó mới là chuyện đáng sợ nhất, đến lúc đó, chỉ sợ hắn vừa ra tay là huyết tẩy Hải Yêu, làm cho cả Long Yêu Hải máu chảy nhiều năm…
Chương 2228: Cùng ngắm hoàng hôn (2)
– Đến lúc đó, cả Long Yêu Hải sẽ tiếng than dậy trời! Ta ra mặt, Lý công tử vẫn nhớ tình bạn cũ tình, nếu không, Thiên Linh Giới chắc chắn là một lần đại đồ sát. Hải Loa Hào, tổ lục đám người kia tự cho rằng mình thiên hạ vô địch, trong mắt Lý công tử chỉ là gà đất chó kiểng!
– Cái này, đây là thật sao?
Nghe được Đạm Đài Nhược Nam nói như vậy, Bách Vũ chiến tướng ngây ngốc, nói:
– Chuyện này có khả năng sao?
Nhấc tay tàn sát Hải Yêu, đây không phải chuyện dễ dàng, chớ nói chi là tàn sát cả Thiên Linh Giới, trừ phi là Tiên Đế, chỉ sợ không mấy người làm được.
– Bách Vũ, ngươi còn không biết Lý công tử lai lịch, việc này đối với hắn mà nói, lại có gì khó đây này.
Đạm Đài Nhược Nam nhàn nhạt nói.
– Thứ cho thuộc hạ vô tri, điện hạ, Lý công tử có lai lịch ra sao?
Bách Vũ chiến tướng nói ra:
– Thuộc hạ nông cạn, vì sao lúc trước chưa từng nghe qua đại danh Lý công tử?
– Bách Vũ, tục danh Lý công tử không phải ai cũng có thể bàn.
Đạm Đài Nhược Nam nhẹ nhàng lắc đầu, nói :
– Không có đạt tới cấp độ đó, không biết Lý công tử, đây là chuyện bình thường, huống chi, cho dù tồn tại biết rõ Lý công tử cũng không dám bàn tới tồn tại cấm kị như Lý công tử…
– Lý công tử ảnh hưởng qua các thời đại của cửu giới, từ thời đại mang hoang, thời đại khai hoang cho tới thời đại Cổ Minh, cuối cùng đến thời đại chư đế, hai tay Lý công tử giống như chúa tể cửu giới, vẫn nắm giữ đại thế cửu giới.
Nói đến sự tích của Lý Thất Dạ, ánh mắt của nàng tỏa sáng.
– Hắc thủ sau màn!
Bách Vũ chiến tướng vào lúc này ý thức được cái gì đó, hắn nghĩ đến một truyền thuyết, hắn hít khí lạnh, nói ra:
– Là hắc thủ sau màn trong truyền thuyết sau? Cái này, cái này, lúc bệ hạ còn trên đời đã đề cập qua với ta.
– Đúng vậy, chính là hắn.
Đạm Đài Nhược Nam gật gật đầu, nói ra:
– Ngươi nhớ kỹ là được, cho dù thực có một ngày ta không còn trên thế gian, Chân Vũ đảo phải đối đãi cung kính.
Lúc này Bách Vũ chiến tướng mới biết được chính mình đối mặt là thần thánh phương nào, trong lòng run rẩy. Bởi vì Chân Vũ hỉa thần còn trên thế gian đã từng đề cập qua chuyện hắc thủ sau màn với hắn, cho dù là tồn tại như Chân Vũ hải thần, thời điểm nhắc tới chuyện hắc thủ sau màn cũng không dám nói nhiều, bộ dáng cực kỳ kiêng kị.
Thử nghĩ Chân Vũ hải thần là tồn tại ra sao, chính là chí tôn của Hải yêu nhất tộc, được xưng là tồn tại có thể sánh vai Thiên Thủy hải thần, năm đó hắn không cầm Tam Xoa Kích, đã từng đánh ngang tay với Minh Nhân Tiên Đế, Minh Nhân Tiên Đế là người khai sáng ra thời đại chư đế, từ điểm này có thể thấy Chân Vũ hải thần cường đại ra sao.
Nhưng mà, ngay cả tồn tại như Chân Vũ hải thần cũng giữ kín chuyện hắc thủ sau màn như bưng, thậm chí kiêng kị, có thể nói hắc thủ sau màn trong truyền thuyết là kinh khủng cỡ nào.
Bách Vũ chiến tướng hiểu rất ít về hắc thủ sau màn, theo như lời Đạm Đài Nhược Nam nói, không đạt tới cấp độ đó thì không biết.
Lúc Chân Vũ hải thần vẫn còn, hắn chỉ hơi nhắc qua mà thôi, chính vì do Chân Vũ hải thần nói nên Bách Vũ chiến tướng mới biết được, thì ra trên thế gian đáng sợ nhất không phải Tiên Đế, trên thế gian còn có tồn tại tuyên cổ ngay cả hải thần cũng phải tránh đường.
Sau khi đám người Đạm Đài Nhược Nam rời đi, Lý Thất Dạ gọi Tư Mã Ngọc Kiếm các nàng tới, Tô Ung Hoàng cũng xuất hiện.
Nhìn qua Tư Mã Ngọc Kiếm các nàng, Lý Thất Dạ viết một lá thư, sau đó nhìn Tư Mã Ngọc Kiếm nói ra:
– Nên học, ngươi cũng học, Sát Thần đạo này ta cũng không có gì có thể dạy ngươi, thứ ngươi còn thiếu chính là hỏa hầu và kinh nghiệm, những thứ này phải dựa vào chính ngươi rồi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, hắn thở dài, nói ra:
– Tương lai có thể đi được bao xa phải xem tạo hóa của ngươi, con đường này có thể chứng đạo, đây không phải nói không thể trở thành Tiên Đế. Sát thủ cũng không phải không thể lộ ra ngoài ánh sáng, cũng không có nghĩa là bàng môn tả đạo…. Ngươi tu luyện Sát Thần đạo, nó là đại đạo bàng bạc, nó cũng có thể đi thông con đường Tiên Đế, nó có thể đánh tan đại môn huyền ảo. Trong tương lai, có thể mở cánh cửa này hay không, có thể đi thông tiền đồ Tiên Đế tươi sáng hay không, chuyện này phải dựa vào ngươi rồi.
Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh lùng yên lặng gật đầu, nhớ kỹ mỗi câu nói của Lý Thất Dạ, nhớ kỹ Lý Thất Dạ răn dạy nàng.
– Thành tựu Tiên Đế, không phải nói thiên phú của ngươi cao bao nhiêu, cũng không phải đại đạo của ngươi đường hoàng cỡ nào, có thể trở thành Tiên Đế hay không, cuối cùng nhất còn phải xem thứ này.
Nói xong, Lý Thất Dạ chỉa chỉa trái tim, nói ra:
– Không thay đổi bản tâm, tất cả đều có khả năng.
Lý Thất Dạ nói câu này Tư Mã Ngọc Kiếm tinh tế hiểu rõ, từ khi thua trong tay sư đệ Tốc Đạo Thiên Thần, nàng đã dẹp ý niệm thành Tiên Đế trong đầu, huống chi đối với nàng mà nói, sau khi trở thành một sát thủ thì càng không có khả năng thành Tiên Đế, dù sao, sát thủ trở thành Tiên Đế, đây là chuyện không có khả năng.
Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ nói lời này làm cho nàng dư vị vô cùng, trong lúc vô hình đã mở ra cánh cửa mới cho nàng.
– Từ đâu tới đây, thì về lại nơi đó đi.
Lý Thất Dạ đem giao thư viết xong cho Tư Mã Ngọc Kiếm, nói ra:
– Giao phong thư của ta cho lão tổ của ngươi, nói ta vấn an hắn.
Tư Mã Ngọc Kiếm yên lặng nhận thư của Lý Thất Dạ, nàng cũng không biết Lý Thất Dạ có quan hệ thế nào với Sát Thần dạ đoàn của bọn họ, theo đạo lý mà nói, Lý Thất Dạ tinh thông Sát Thần đạo của Sát Thần dạ đoàn, hắn hẳn là nhân tài của Sát Thần dạ đoàn đúng, nhưng mà nhìn từ mặt nào, Lý Thất Dạ vẫn không giống người Sát Thần dạ đoàn.
– Đi thôi.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ nhìn Tư Mã Ngọc Kiếm khoát khoát tay nói ra.
Tư Mã Ngọc Kiếm trầm mặc một chút, trong khoảng thời gian ngắn nàng cũng không biết nói cái gì mới tốt, bởi vì Lý Thất Dạ thật sự là quá đặc biệt, thậm chí nàng còn không biết quan hệ của mình và Lý Thất Dạ là như thế nào.
Lý Thất Dạ vốn là mục tiêu ám sát của nàng, hiện tại biến thành người giải thích nghi hoặc và thụ đạo của nàng, nhưng mà hắn không phải là trưởng bối của nàng, cũng không phải đồng môn, quan hệ trong đó vô cùng mơ hồ.
Đối với Tư Mã Ngọc Kiếm mà nói, Lý Thất Dạ không chỉ là người xa lạ, còn là mục tiêu ám sát, nhưng Lý Thất Dạ lại dốc lòng dạy bảo, dốc túi truyền thụ, hơn nữa còn mưu đồ thay nàng.
Quan hệ trong đó, cho dù nói với người nào khác cũng không có ai tin.
– Trân trọng.
Thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng nhất Tư Mã Ngọc Kiếm chỉ có thể nói một câu, trừ hai chữ “Trân trọng” này ra, cũng không thể nói thêm cái gì, bởi vì cũng chỉ có hai chữ “Trân trọng” là bao hàm tất cả.
Cuối cùng, Tư Mã Ngọc Kiếm nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu gật gật đầu như chào hỏi, bóng dáng lóe lên rồi biến mất.
Chương 2229: Tống biệt
Sau khi Tư Mã Ngọc Kiếm rời khỏi, Lý Thất Dạ cười cười, nhìn Diệp Tiểu Tiểu nói ra:
– Nha đầu, nên điên cũng điên xong, ngươi đạt được cũng nhận được, ngươi nên quay về Hoàng Kim Tự đi.
– Ai nói bổn cô nương ta phải về Hoàng Kim Tự.
Diệp Tiểu Tiểu trừng mắt, nói ra:
– Ta còn không có chơi chán dấy, chờ ta chơi chán, ta lại quay về Hoàng Kim Tự cũng không muộn.
Nha đầu kia đã lưu luyến quên về, trái tim căn bản là không muốn trở về.
Đối với tâm tình nha đầu này, Lý Thất Dạ còn có thể không rõ sau, lắc đầu, nói ra:
– Nha đầu, huyết thống của ngươi là trân quý nhất thế gian, ngươi hẳn phải quý trọng, thừa dịp huyết thống thức tỉnh, có lẽ hảo hảo đi lĩnh ngộ, nên cảm ngộ thấu đáo, không nên lãng phí thời gian.
– Thôi đi, bổn cô nương chính là thiên tài, tùy tiện tìm hiểu cũng có thể hiểu rõ áo nghĩa.
Diệp Tiểu Tiểu vặn eo, trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
– Ơ, tự đại vương, vội vả muốn ta rời đi như vậy, có phải ngươi muốn làm gì hay không?
Nói đến đây, Diệp Tiểu Tiểu cũng dò xét Tô Ung Hoàng bên người Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói:
– Ơ, ta hiểu rồi, ta ở tại chỗ này là cản trở các ngươi đúng không, hắc, các ngươi nhất định là có quan hệ đó.
Nói xong, nàng mập mờ cười rộ lên.
Nghe Diệp Tiểu Tiểu nói như vậy, Tô Ung Hoàng cũng đỏ mặt lên, nhưng, nàng trừng mắt, nói ra:
– Ngươi nói bậy bạ gì đó, ta là sư tôn của hắn.
– Cắt ——
Diệp Tiểu Tiểu khinh thường nói:
– Xong rồi, các ngươi nhìn thế nào cũng không giống sư đồ, nói sau, tự đại vương là người nào, bổn cô nương còn khó hiểu hắn sao? Hừ, hắn là tự kỷ cuồng không xem ai ra gì, theo bổn cô nương thấy, nếu tự đại vương muốn ăn ngươi, tuyệt đối là ăn sạch. Hắc, đối với tự đại vương mà nói, sư tôn thì như thế nào, hắn căn bản không phải người thế tục, muốn làm sẽ làm…
Nghe Diệp Tiểu Tiểu nói không chịu được như thế, Lý Thất Dạ có chút dở khóc dở cười, hắn lắc đầu, vừa cười vừa nói:
– Được rồi, tiểu nha đầu, không nên bôi xấu ta.
– Hừ, ai nói bổn cô nương bôi xấu ngươi.
Diệp Tiểu Tiểu có ba phần đắc ý, nhưng mà ánh mắt nàng đảo một vòng, mưu ma chước quỷ xuất hiện.
Diệp Tiểu Tiểu có thần thái này, Lý Thất Dạ lập tức biết rõ tiểu nha đầu này muốn làm gì.
Diệp Tiểu Tiểu lúc này lập tức kéo tay Lý Thất Dạ, thập phần đắc ý nhìn Tô Ung Hoàng nói ra:
– Cho dù ngươi là sư tôn của tự đại vương cũng vô dụng. Hắc, bổn cô nương chính là thê tử của tự đại vương, thê tử chính thức, chính là chính thất, chính là phòng lớn, hắc, về sau các ngươi mắt đi mày lại, các ngươi muốn bí mật làm một chân phải được bổn cô nương đồng ý, hắc, thừa dịp có cơ hội, nên nịnh bợ bổn cô nương đi.
Nói đến đây, nha đầu ngốc này không chỉ thập phần đắc ý, thậm chí còn diệu võ dương oai với Tô Ung Hoàng.
Bị tiểu cô nương Diệp Tiểu Tiểu trêu chọc như thế, Tô Ung Hoàng cũng vừa tức vừa giận, nàng không làm gì được nha đầu ngốc này, nha đầu ngốc đúng là điên, nàng cũng không điên theo.
Nàng tức giận, Tô Ung Hoàng cũng trợn mắt nhìn qua Lý Thất Dạ, đây là có ý trách cứ Lý Thất Dạ trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, trêu chọc đến nha đầu kia, về sau đúng là có trò hay để xem.
– Ơ, ơ, ơ, các ngươi đừng có vụng trộm mắt đi mày lại, đừng đem ta như không tồn tại, ở chỗ này mặt mày đưa tình.
Diệp Tiểu Tiểu cầm tay Tô Ung Hoàng, cười hì hì nói ra.
Bị Diệp Tiểu Tiểu trêu chọc, Tô Ung Hoàng xấu hổ, không thể làm gì.
– Được rồi, tiểu nha đầu, đi chỗ khác điên đi.
Lý Thất Dạ tức giận địa đạn thoáng một phát Diệp Tiểu Tiểu mũi ngọc nho nhỏ, cười lắc đầu, nói ra:
– Mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, ngươi đều ngoan ngoãn quay Hoàng Kim Tự đi, đây là cơ hội tốt ngươi bế quan, sau khi huyết thống thức tỉnh, ở trong Hoàng Kim Tự bế quan tu luyện, hai gốc thụ tổ Hoàng Kim Tự sẽ giúp ngươi, đây là cơ hội trời ban, kẻ khác nghĩ cũng đừng nghĩ.
– Ta biết rõ.
Cho dù Diệp Tiểu Tiểu cũng hiểu huyền cơ trong đó, nhưng mà vẫn không có hứng thú, nói ra:
– Cả ngày tu luyện, quá không có ý nghĩa.
– Quá không có ý nghĩa ngươi cũng phải tu luyện cho ta.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nếu không, ngươi cô phụ huyết thống của mình, không hảo hảo thừa dịp này cố gắng một chút, phấn đấu thật nhiều, bằng không tương lai ảm đạm vô quang. Quản chi ngươi huyết thống mạnh cỡ nào, đều sẽ lưu lạc thành bình thường. Ông trời đền bù cho người cần cù, nó chưa bao giờ chiếu cố kẻ lười đâu.
– Ta biết rõ, đừng lải nhải giống như mẫu thân của ta.
Diệp Tiểu Tiểu tức giận nói ra, xuất thân từ thụ tổ truyền thừa, nàng làm sao không hiểu đạo lý đó, nhưng mà nàng còn nhỏ nên không nguyện ý mà thôi.
– Cố gắng tu luyện đi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Đợi huyết thống của ngươi đại thành, nói không chừng ta có thể mang ngươi đi lên trời sao, mang ngươi đi nơi thần kỳ. Nếu như ngươi quá yếu ớt, ta sẽ không mang theo con ghẻ ký sinh đâu, như vậy, ngươi sẽ bỏ qua cơ hội tốt.
– Đi chỗ nào?
Quả nhiên, thời điểm Lý Thất Dạ nói như vậy, Diệp Tiểu Tiểu lập tức bị hấp dẫn, cảm thấy hứng thú nói ra.
– Đợi ngươi thành công đã, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết.
Lý Thất Dạ thần bí vừa cười vừa nói.
– Hừ, không nói thì thôi, ai mà thèm.
Diệp Tiểu Tiểu khinh thường nói một câu, tuy nàng trên miệng nói như vậy, trong nội tâm vẫn kích động.
Cho dù Diệp Tiểu Tiểu tâm không cam lòng tình không muốn, cuối cùng nhất vẫn bị Lý Thất Dạ bảo rời đi, dù sao, đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn rất coi trọng Diệp Tiểu Tiểu, với huyết thống mà nói, trong tương lai nàng sẽ có nhiều đất dụng võ, hắn cũng không hy vọng Diệp Tiểu Tiểu lãng phí huyết thống tuyệt thế vô song của mình.
– Ngươi dùng trò mèo lừa gạt thiếu nữ vô tri đấy.
Sau khi Diệp Tiểu Tiểu rời khỏi, Tô Ung Hoàng tức giận trừng Lý Thất Dạ.
– Như thế nào, ta nghe có vài phần đố kỵ đấy?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, khoan thai nói.
Tô Ung Hoàng bị Lý Thất Dạ nói như thế, mặt đỏ lên, vừa tức vừa giận trừng Lý Thất Dạ liếc, nói ra:
– Ít tự tác đa tình.
Lý Thất Dạ cười cười, cũng không nói thêm gì, chỉ lãnh đạm nói:
– Đi thôi, chúng ta đi Chân Vũ đảo một chút, chỗ đó là nơi tốt, là kỳ quan đấy.
Tô Ung Hoàng cũng không có nói cái gì nữa, nhưng nội tâm thất lạc nho nhỏ, có tư vị quanh quẩn trong lòng, không cách nào tán đi.
Vạn tộc đại hội chấm dứt, chuyện này sinh ra vô số gợn sóng trong thành Thần Thụ, trước kia mở vạn tộc đại, mặc cho ai cũng không nghĩ tới một hồi vạn tộc đại hội kết thúc hài như thế.
Vốn nhân vật chính của vạn tộc đại hội là Mộng Trấn Thiên, Hải Loa Đế Vương, Hắc Ám cổ vương tử lại xám xịt rời đi, cả quá trình làm người tham gia vạn tộc đại hội rung động.
Trong khoảng thời gian ngắn, thành Thần Thụ nhao nhao lên, nhân vật được nghị luận nhiều nhất chính là Lý Thất Dạ.
Chương 2230: Chân Vũ đảo (1)
Làm cho tất cả mọi người nằm mơ cũng không nghĩ tới là, Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử đều chèo chống Lý Thất Dạ nhân tộc này, đây là chuyện người ta không cách nào tin nổi, nếu không phải rất nhiều người tự mình tham gia vạn tộc đại hội, còn tưởng rằng tin tức này là giả.
– Thật sự là quá không thể tưởng tượng nổi, Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử vậy lại ủng hộ Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chính là nhân tộc đấy.
Bất kể là Hải Yêu hay là Mị Linh, tất cả đều khó tin nổi.
Chân Vũ Thần Nữ chính là Hải Yêu, càng là con gái hải thần, Trích Nguyệt tiên tử không cần nhiều lời, nàng xuất thân từ Mị Linh nhất tộc. Có thể nói bất luận từm mặt nào mà nói, hai người bọn họ ủng hộ một nhân tộc là quá khó khăn, dù sao, tại Thiên Linh Giới, địa vị nhân tộc chẳng ra sao cả.
Nhưng Chân Vũ Thần Nữ không ủng hộ Già Hải thiên tử, mà Trích Nguyệt tiên tử cũng không ủng hộ Mị Linh Mộng Trấn Thiên, các nàng ủng hộ Lý Thất Dạ xuất thân nhân tộc!
Trước khi tổ chức vạn tộc đại hội, rất nhiều người đều đã dự đoán, với Trích Nguyệt tiên tử xuất thân Mị Linh cho dù không ủng hộ Mộng Trấn Thiên, chỉ sợ cũng không đi ủng hộ Lý Thất Dạ, dù sao Trích Nguyệt tiên tử có xuất thân từ Mị Linh.
Nhưng mà, kết quả hoàn toàn vượt qua dự kiến của mọi người.
– Ở kiếp này, Lý Thất Dạ sẽ thành Tiên Đế sao?
Vào thời điểm này, có Mị Linh cũng dao động, không ngừng tự hỏi.
Trước đó, bao nhiêu người coi trọng Mộng Trấn Thiên, rất nhiều người xem ra, quản chi chi là trong cửu giới, Mộng Trấn Thiên đều có khả năng thật lớn trở thành Tiên Đế, dù sao hắn có kinh nghiệm tranh giành thiên mệnh, hơn nữa thực lực bản thân hắn không bắt bẻ được.
Huống chi, thực đến thời điểm chiến đấu tranh giành thiên mệnh cuối cùng, chỉ sợ Thiên Linh Giới Mị Linh đều ủng hộ Mộng Trấn Thiên, thậm chí là Hải Yêu, Thụ tộc cũng ủng hộ Mộng Trấn Thiên.
Dù sao trải qua tích lũy một thời đại, Mộng Trấn Thiên trong Thiên Linh Giới có tài nguyên và nhân mạch khổng lồ, lúc hắn vấn đỉnh thiên mệnh, chỉ sợ rất nhiều cường giả các thế hệ trong Thiên Linh Giới đều nguyện ý đi ra tùy tùng hắn, trong đó có không ít Thần Vương và Thần Hoàng.
Thời điểm Mộng Trấn Thiên xuất thế muốn tranh giành thiên mệnh, không biết có bao nhiêu người xem trọng hắn, thậm chí có một ít người chắc chắc Tiên Đế ở kiếp này không phải Mộng Trấn Thiên không ai có thể hơn.
Nhưng mà trên đường giết ra một Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ một đường hát vang tiến mạnh, gặp thần sát thần, gặp ma đồ ma, trong khoảng thời gian ngắn, danh tiếng hoàn toàn áp đảo Mộng Trấn Thiên, đặc biệt sau khi trải qua chuyện vạn tộc đại hội, có Trích Nguyệt tiên tử và Chân Vũ Thần Nữ ủng hộ, càng làm Lý Thất Dạ phóng hào quang vạn trượng.
Mọi người đều biết, trước khi Tiên Đế sinh ra, rất nhiều đế thống tiên môn đều bị đặt cược, nếu như áp đúng, như vậy cả đời vinh hoa phú quý, nếu như áp sai, nói không chừng suy sụp, có khả năng diệt môn.
Với tư cách một đại môn phái, nếu như nói trước khi Tiên Đế sinh ra sẽ xem xét lựa chọn đặt cược lên người có khả năng thành Tiên Đế, dù sao chỉ có trước khi kẻ đó thành Tiên Đế mới cần người khác ủng hộ.
Nếu như nói khi hắn đã thành Tiên Đế, thời điểm này mới đi đút lót người ta, mới đi trèo cành cây cao, chỉ sợ không trèo nổi.
Cho nên sau khi vạn tộc đại hội chấm dứt, Thiên Linh Giới có rất nhiều đế thống tiên môn thụ tổ truyền thừa cũng do dự, cũng bị dao động, rất nhiều môn phái đang do dự xem Lý Thất Dạ và Mộng Trấn Thiên ai tốt hơn.
Nếu như trước kia có đa số môn phái đặt cược lên Mộng Trấn Thiên, bất luận là Mị Linh hay là Hải Yêu hay hoặc giả là Thụ tộc đều như thế!
Dù sao trong Thiên Linh Giới, nhân tộc suy nhược lâu ngày, cho dù Lý Thất Dạ thiên phú cao hơn nữa, mọi người vẫn không xem trọng Lý Thất Dạ.
Nhưng hiện tại đã khác hoàn toàn, Lý Thất Dạ tài giỏi cao chót vót, khí thế hung tàn, danh tiếng thậm chí áp đảo Mộng Trấn Thiên, hiện tại lại có Trích Nguyệt tiên tử và Chân Vũ Thần Nữ hộ đạo, tất cả thế cục đều cải biến.
Cho nên, vào giờ phút này các môn phái truyền thừa ủng hộ Mộng Trấn Thiên đang lo lắng có nên đặt cược lên Lý Thất Dạ hay không.
– Chuyện này cũng chưa chắc!
Có một ít người kiên định ủng hộ Mộng Trấn Thiên, tin tưởng Mộng Trấn Thiên có cơ hội lật bàn rất lớn, có Mị Linh nhất tộc hoàng chủ vẫn cố định duy trì Mộng Trấn Thiên, thậm chí đi du thuyết các môn phái và truyền thừa khác.
– Lý Thất Dạ mặc dù có Trích Nguyệt tiên tử và Chân Vũ Thần Nữ hộ đạo, nhưng mà Thiên Linh Giới to lớn bực nào, tam tộc là mạnh cỡ nào, tại Thiên Linh Giới thực sự không phải Trích Nguyệt tiên tử và Vũ Thần Nữ là cường đại nhất, còn có hoành kích Tiên Đế còn chưa xuất thế. Ta đã đạt được tin tức tin cậy, đã có tồn tại hoành kích Tiên Đế nguyện ý độ đạo cho Mộng Trấn Thiên.
Môn phái ủng hộ Mộng Trấn Thiên lại đi du thuyết những đại giáo thánh tông đang do dự.
Nghe được có tồn tại hoành kích Tiên Đế xuất thế hộ đạo cho Mộng Trấn Thiên, chuyện này làm các môn phái do dự tim đập thình thịch, dù sao nếu như Mộng Trấn Thiên thực sự có tồn tại hoành kích Tiên Đế hộ đạo, điều này không nghi ngờ là tăng cơ hội vấn đỉnh thiên mệnh cho hắn.
Nhưng trong cùng một ngày, tất cả mọi người nghe được tin tức Trích Nguyệt tiên tử và Chân Vũ Thần Nữ rời khỏi Thần Chỉ Châu, sau khi nghe tin tức này nhiều người buông lỏng.
Đặc biệt là một ít người có mưu đồ với Lý Thất Dạ mà nói, Chân Vũ Thần Nữ và Trích Nguyệt tiên tử đã rời khỏi Thần Chỉ Châu, đây là cơ hội khó có được.
Chân Vũ đảo, hòn đảo vô cùng thần bí, đi lại vô tung, có rất nhiều người nói, Chân Vũ đảo có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong Thiên Linh Giới, nó có thể đi tới bất cứ nơi nào của Thiên Linh Giới.
Về phần Chân Vũ đảo tại sao có khả năng chạy tới bất cứ nơi nào trong Thiên Linh Giới, không có ai biết, có người nói dưới Chân Vũ đảo có thần quy cực lớn nâng hòn đảo lên.
Cũng có suy đoán cho rằng, Chân Vũ đảo sở dĩ có thể du tẩu tới bất cứ nơi nào của Thiên Linh Giới, đó là vì Chân Vũ hải thần luyện hóa tổ địa vào Chân Vũ đảo…
Mặc kệ ngoại nhân suy đoán Chân Vũ đảo như thế nào, nhưng mà không có bao nhiêu người thấy toàn cảnh Chân Vũ đảo, tại Thiên Linh Giới này, người được Chân Vũ đảo mời không ai không phải tồn tại nổi danh.
Tại Chân Vũ đảo, phong cảnh thập phần mê người, những cây cối kỳ lạ xanh biếc, có thác nước từ trời đổ xuống, có linh điểu thụy thú, ở nơi này không chỉ có yên lặng, còn có yên ổn.
Lý Thất Dạ và Đạm Đài Nhược Nam ngồi trên bờ vực, gió mát thổi qua bàn chân của hai người.
Đạm Đài Nhược Nam dựa vào vai Lý Thất Dạ, nhìn qua toàn cảnh phía dưới Chân Vũ đảo, hai người không nói gì, chỉ cảm thụ không khí như vậy, hưởng thụ thanh nhàn khó có được.
– Ngàn vạn năm trôi qua, núi sông như trước, nhân sự đều không phải.
Nhìn xuống Chân Vũ đảo, Lý Thất Dạ cảm khái nói:
– Đúng nha, nếu như phụ thân còn tại thế thì tốt quá.