Đế Bá Audio Podcast
Tập 439 [Chương 2191 đến Chương 2195]
❮ sautiếp ❯Chương 2191: Viện binh (2)
– Đây là vật gì?
Có Hải Yêu chưa từng thấy qua thần phù, lập tức giật mình hỏi một câu.
– Tổ phù, đây là thụ tổ tổ phù, Tổ Lục đúng là đủ nghịch thiên.
Có một Mị Linh Đại Hiền chậm rãi nói ra:
– Vậy mà có thể có tổ thụ trước khi tọa hóa lưu tổ phù lại, thủ đoạn nghịch thiên tới mức khó tin nổi.
Hải thần có Tam Xoa Kích, thụ tổ có tổ binh, tổ binh của tổ thụ cực kỳ cường đại, truyền thuyết tổ binh có thể mượn ngờ lực lượng vô thượng của tổ tiên.
Khác với Tam Xoa Kích là, thụ tổ tổ binh chính là do thụ tổ luyện ra. Luyện tổ phù, thành tổ căn, hóa tổ binh, đây là quá trình mà mỗi đệ tử Thụ tộc muốn đi thông con đường thụ tổ.
Thời điểm có tổ binh chính là ngày thành tựu thụ tổ, cũng là lúc có thể mượn lực lượng vô thượng của tổ tiên, cũng chính việc nương nhờ vào lực lượng của tổ tiên, lực lượng thụ tổ có thể chống lại hải thần cầm Tam Xoa Kích.
Nhưng mà khác với hải thần là, thời điểm thụ tộ tọa hóa quy hư, tổ binh của bọn họ sẽ binh giải tiêu tán, không còn sót lại trên thế gian.
Nhưng mà Tổ Lục thập phần nghịch thiên, bọn họ mặc dù không có biện pháp lưu lại tổ binh, nhưng mà bọn họ vậy sử dụng thủ đoạn nghịch thiên lưu lại tổ phù, đây là căn cơ của tổ binh.
– Tổ phù mà thôi, có cái gì khó lường chứ.
Lý Thất Dạ chỉ cười khinh thường, âm thanh “Loong coong” vang lên, một đao nơi tay, trường đao sáng như tuyết, chiếu sáng thiên địa.
– Tiên Đế chân khí ——
Nhìn thấy Minh Nhân Đao trong tay Lý Thất Dạ, nếu người không biết hàng cũng biết đây là thứ gì, thời điểm này uy áp Tiên Đế trấn áp thiên địa bộc phát, tất cả mọi người khẽ run rẩy.
Thụ tổ cường đại, nhưng Tiên Đế càng vô địch, huống chi Giao Thần Trúc không có tổ binh nguyên vẹn, cũng chỉ là tổ phù mà thôi, so sánh với Minh Nhân Đao trong tay Lý Thất Dạ thì kém quá xa.
Sắc mặt Giao Thần Trúc hết sức khó coi, đánh lại đánh không lại Lý Thất Dạ, so binh khí thì tổ phù kém Minh Nhân Đao của Lý Thất Dạ.
Thời điểm Lý Thất Dạ cầm Minh Nhân Đao trong tay, mọi người đều biết Giao Thần Trúc xong đời rồi, mọi người đều biết Lý Thất Dạ là hung nhân cường đại, tất cả mọi người đều thấy rõ Giao Thần Trúc ở trước mặt của Lý Thất Dạ còn không chịu nổi một kích.
Dưới cơn sợ hãi, Giao Thần Trúc xoay chuyển ánh mắt, lập tức có chủ ý, hắn phóng lên bầu trời, thoáng cái bay tẳng tới cự thụ trên bầu trời của thành Thần Thụ.
Trên bầu trời thành Thần Thụ có đại thụ cực lớn kia chính là Cửu Chung Thần Tổ biến thành.
– Lão tổ tông, thỉnh ngươi ra tay trợ vãn bối một tay, sư tôn vãn bối chính là Long Trúc á tổ, là bạn vong niên của lão tổ tông.
Vào thời điểm này, Giao Thần Trúc nhìn qua Cửu Chung Thần Tổ cầu cứu.
Tu sĩ tới thành Thần Thụ không nhất định biết rõ lai lịch của Cửu Chung Thần Tổ, nhưng mà mọi người đều biết, thành Thần Thụ có gốc đại thụ chính là thần thủ hộ của thành Thần Thụ, truyền thuyết cực kỳ cường đại, ngay cả Tiên Đế cũng không thể giết hắn.
– Long Trúc á tổ?
Đại thụ to lớn kia vẫn nhắm mắt ngủ say, lúc này rốt cục mở ra hai mắt nhìn qua Giao Thần Trúc.
Giao Thần Trúc cũng không ngờ mình có thể kêu gọi thủ hộ thần thành Thần Thụ giác tỉnh, hắn đại hỉ, gấp gáp nói:
– Đúng thế, sư tôn vãn bối chính là Long Trúc á tổ. Lão nhân gia ông ta từng nhắc với vãn bối vô thượng thần uy của ngài, lão nhân gia ông ta từng phân phó vãn bối, nếu có khó khăn cứ cầu trợ lão tổ tông.
– Ân, ta thật nhận ra hắn, hắn từng hỏi ta phương pháp quy hư.
Cửu Chung Thần Tổ chậm rãi nói ra.
– Lão tổ tông chính là thần nhân thông thiên triệt địa.
Giao Thần Trúc bề bộn nói là nói:
– Sư tôn từng nói, lão tổ tông vẫn che chở cho Thụ tộc, vãn bối kính ngưỡng vô cùng. Lão tổ tông, trước mắt Lý Thất Dạ làm xằng làm bậy, xem thường liệt tổ liệt tông Thụ tộc, giết hại đệ tử Thụ tộc, kính xin lão tổ tông làm chủ, báo thù cho đệ tử Thụ tộc đã chết.
Lúc này trong nội tâm Giao Thần Trúc đại hỉ, hắn cũng không ngờ mình có cơ hội thỉnh động lão tổ tông của Thụ tộc này, đó là bởi vì phần tình cảm của sư tôn, cho nên hắn mới thỉnh động được thủ hộ thần này.
Nhìn thấy Giao Thần Trúc lại có thể thỉnh động thủ hộ thần, rất nhiều tu sĩ thành Thần Thụ đều rất giật mình, rất nhiều người đã từng nghe nói qua thủ hộ thần thành Thần Thụ, cũng đã nghe nói nó cường đại, đã từng có người nói ngay cả Tiên Đế cũng không thể giết nó.
Nhưng mà cho tới nay không có người nào nhìn thấy nó ra tay, nhưng mà có nó ở đây, chẳng ai dám làm càn ở thành Thần Thụ, cũng không có người nào đi khi dễ thụ nhân trong Thần Thụ Lĩnh, hiện tại mọi người cũng không nghĩ tới, Giao Thần Trúc thậm chí có tình cảm lớn tới như vậy, có thể thỉnh thộng thủ hộ thần.
Nhìn thấy Giao Thần Trúc vậy mà có thể thỉnh động thành Thần Thụ thủ hộ thần, chuyện này làm rất nhiều tu sĩ hâm mộ.
– Long Trúc á tổ đúng là không giống nha, danh chấn bát phương, dựa vào mặt mũi của hắn, Giao Thần Trúc mời được cả thủ hộ thần mà chẳng suy nghĩ gì cả.
Có người hâm mộ nói. Nguồn truyện audio Podcast
Thanh danh Long Trúc á tổ cực kỳ vang dội, được gọi là á tổ, thậm chí có người gọi hắn là đệ nhất nhân dưới thụ tổ, đặc biệt là hắn có thể cắm rễ quy hư, chuyện này làm sức chiến đấu của hắn tăng lên chưa từng có, hắn thậm chí được gọi là tồn tại hoành kích Tiên Đế.
Đương nhiên thế nhân biết lai lịch thủ hộ thần thành Thần Thụ ít càng thêm ít, trên thực tế, luận bối phận, Cửu Chung Thần Tổ còn cao hơn Long Trúc á tổ rất nhiều, Cửu Chung Thần Tổ địa vị không phải Long Trúc á tổ có khả năng so sánh, Long Trúc á tổ lúc còn trẻ còn từng tới thành Thần Thụ hỏi Cửu Chung Thần Tổ đấy.
Cũng chính bởi vì có duyên phận này, Giao Thần Trúc cũng mượn đường cầu cứu Cửu Chung Thần Tổ.
Nhìn thấy Giao Thần Trúc cầu cứu Cửu Chung Thần Tổ, Lý Thất Dạ tươi cười nhàn nhạt, lãnh đạm tùy tâm.
Lúc này ánh mắt Cửu Chung Thần Tổ nhìn vào người Lý Thất Dạ, cũng tươi cười, chậm rãi nói ra:
– Nháo sự tại thành Thần Thụ, đây là nhiễu loạn an bình nha.
Cửu Chung Thần Tổ nói ra lời này, Giao Thần Trúc lập tức vui vẻ, hắn cho rằng Cửu Chung Thần nói chính là nói Lý Thất Dạ, dựa vào tình cảm của sư tôn hắn, Cửu Chung Thần Tổ rốt cục cũng ra mặt can thiệp. Có Cửu Chung Thần Tổ ra tay can thiệp, chuyện này làm lực lượng Giao Thần Trúc tăng lên mười phần.
– Họ Lý, có nghe hay không!
Lực lượng vừa mạnh lên, Giao Thần Trúc lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Phá hư an bình thành Thần Thụ, đồ sát Thụ tộc chúng ta, tội đáng chết vạn lần! Giết không tha!
Nhìn thấy thủ hộ thần thành Thần Thụ muốn ra mặt cho Giao Thần Trúc, chuyện này làm rất nhiều người âm thầm hít khí lạnh.
– Lý Thất Dạ chỉ sợ sắp gặp nạn, truyền thuyết thủ hộ thần thành Thần Thụ ngay cả Tiên Đế đều giết không chết.
Có người cảm thấy lo lắng thay cho Lý Thất Dạ.
Chương 2192: Đại nghịch chuyển
Mặc dù nói Lý Thất Dạ cường đại mọi người rõ như ban ngày, nhưng mà thủ hộ thần thành Thần Thụ cường đại hơn, nó đã sừng sững tại thành Thần Thụ vô tận tuế nguyệt, nó cường đại thâm bất khả trắc, thậm chí có người xưng nó là tồn tại hoành kích Tiên Đế.
Hôm nay thủ hộ thần thành Thần Thụ muốn can thiệp giúp Giao Thần Trúc, chuyện này có ý nghĩa Lý Thất Dạ sắp thảm rồi, chỉ sợ Lý Thất Dạ vừa thảm bại, nói không chừng sẽ nguy hiểm tính mạng.
– Tổ Lục chính là Tổ Lục nha, tình cảm to lớn, đúng là khó tưởng tượng.
Có Mị Linh hâm mộ nói:
– Thế gian lại có bao nhiêu người có thể mời được thủ hộ thần thành Thần Thụ ra mặt, Giao Thần Trúc bằng vào mặt mũi sư tôn Long Trúc á tổ mới có thể thỉnh động thủ hộ thần thành Thần Thụ.
Nhìn qua Giao Thần Trúc bộ dáng vênh váo tự đắc, Diệp Tiểu Tiểu cũng cười khẽ, nàng xem ra, Giao Thần Trúc này buồn cười tới cực điểm.
– Thì ra là như vậy nha.
Lý Thất Dạ sờ sờ cổ, tươi cười nhìn qua Cửu Chung Thần Tổ nói ra:
– Nghe hắn vừa nói như vậy, cổ của ta thật lạnh. Ta sự lo lắng cho an nguy của mình đấy, ta có nên quỳ xuống đầu hàng hay không?
– Hắc, đầu hàng, hiện tại đầu hàng cũng chậm rồi!
Giao Thần Trúc lạnh lùng cười cười, nói ra:
– Ngươi phá hư an bình của thành Thần Thụ, tàn sát Thụ tộc chúng ta, cho dù ngươi chết trăm lần cũng không đủ chuộc tội! Lão tổ tông sẽ chủ trì đại cục cho Thụ tộc, chém giết ác nhân như ngươi! Họ Lý, tận thế của ngươi tới rồi, cho dù ngươi cường đại hơn nữa, so sánh với lão tổ tông Thụ tộc cũng không tính là cái gì cả, quản chi ngươi là Thiên Thần, lão tổ tông Thụ tộc chúng ta cũng có thể một ngón tay nghiền nát ngươi đấy.
Lúc này Giao Thần Trúc đắc ý quên hình, hắn xem ra, Cửu Chung Thần Tổ xuất đầu cho hắn, Lý Thất Dạ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không chỉ nói Lý Thất Dạ, cho dù là Mộng Trấn Thiên tự mình đến cũng không dám làm càn trước mặt Cửu Chung Thần Tổ!
Tuy Giao Thần Trúc đắc ý quên hình, nhưng mà lúc này rất nhiều người nhìn qua Lý Thất Dạ, đều cảm thấy Lý Thất Dạ hiện tại chắc chắn thảm bại, nói không chừng sẽ mất mạng tại đây.
Mọi người đều biết, một khi thủ hộ thần thành Thần Thụ vừa ra tay, trên đời này làm gì có ai địch lại.
– Om sòm ——
Thời điểm Giao Thần Trúc có vài phần đắc ý quên hình quát mắng Lý Thất Dạ, Cửu Chung Thần Tổ rốt cục mở miệng, hắn chậm rãi nói ra:
– Ta nói là ngươi đấy!
– Ách ——
Đột nhiên Giao Thần Trúc bị Cửu Chung Thần Tổ chen ngang như vậy, hắn trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, nói chuyện có chút lắp bắp, nói ra:
– Lão tổ tông, cái này, họ Lý, hắn, hắn, hắn phá hư an bình của thành Thần Thụ, giết hại đệ tử Thụ tộc chúng ta…
– Ngu xuẩn!
Lúc này hai mắt Cửu Chung Thần Tổ bắn ra thần quang sáng ngời, chậm rãi nói ra:
– Xông đại họa còn không tự biết, nhanh tự sát thỉnh tội đi, có lẽ Tổ Lục các ngươi còn tránh được tai ương diệt môn.
Cửu Chung Thần Tổ nói ra câu này chính là vì tốt cho Giao Thần Trúc, đã mưu cầu đường lui cho Tổ Lục, Giao Thần Trúc không biết mình đắc tội thần thánh phương nào, nhưng mà Cửu Chung Thần Tổ lại biết.
Cho nên hắn mới nói ra lời như vậy, hắn nói như thế đã là cầu tình cho Tổ Lục, nếu không một khi chọc giận độc thủ sau màn, tiêu diệt Tổ Lục, cũng không phải việc khó gì, tuyên cổ đến nay, trong tay hắn truyền thừa vô địch bị diệt còn ít sao?
Giao Thần Trúc trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, trong khoảng thời gian ngắn ngây ngốc tại chỗ. Hắn cho rằng Cửu Chung Thần Tổ sẽ xuất đầu vì hắn, sẽ vì nhớ tình cảm với sư tôn Long Trúc á tổ, Cửu Chung Thần Tổ chắc chắn xuất thủ tương trợ, chém giết Lý Thất Dạ không nói chơi.
Trên thực tế, nghịch chuyển như vậy làm tất cả mọi người nơi đây không kịp phản ứng, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn qua cảnh tượng trước mặt, mọi người thậm chí không biết phát sinh chuyện gì.
– Lão tổ tông, ta, ta, sư tôn ta chính là Long Trúc á tổ, hắn, lão nhân gia đã từng nói với ta…
Thật vất vả Giao Thần Trúc phục hồi tinh thần lại, lắp bắp nói, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn, hắn không biết nên nói cái gì cho phải.
– Ta biết rõ sư tôn của người là ai, cho dù là chân thân Long Trúc tới đây, cũng như thế thôi.
Cửu Chung Thần Tổ chen ngang lời Giao Thần Trúc, nói ra:
– Đi thôi, vì Tổ Lục, hiện tại tự sát còn kịp!
– Lão tổ tông, ta, ta, ta…
Trong khoảng thời gian ngắn, Giao Thần Trúc đều nói không ra lời, hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, Cửu Chung Thần Tổ lại đứng bên phía Lý Thất Dạ.
– Tốt, ta không có kiên nhẫn, thời gian của ta có hạn, cần phải đi xử lý công việc.
Lý Thất Dạ nhìn qua Giao Thần Trúc ngẩn người, nhàn nhạt nói:
– Ta tự mình ra tay hay là ngươi tự sát đây? Lão đầu tử nói không sai, hiện tại tự sát còn kịp.
– Ngươi, ngươi, ngươi… Ta, ta, ta…
Giao Thần Trúc lúc này cà lăm, nói chuyện không thông.
– Ta tiễn ngươi một đoạn!
Nhìn thấy cảnh này, Cửu Chung Thần Tổ cũng dứt khoát, lập tức giáng một chưởng xuống trấn áp Giao Thần Trúc.
– Lão tổ tông, ta, ta, ta chính là lão tổ Tổ Lục, sư tôn ta chính là Long Trúc á tổ…
Cửu Chung Thần Tổ ra tay, Giao Thần Trúc sợ tới mức hồn bay lên trời.
– Đây là vì muốn tốt cho ngươi, tốt cho Tổ Lục.
Cửu Chung Thần Tổ nói một câu. Hắn vừa nói câu này, “Phanh” một tiếng, Giao Thần Trúc bị trấn giết, hóa thành huyết vụ nhàn nhạt, ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp.
– Ai, ta vốn định giết nhỏ, chờ già ra mặt đấy.
Lý Thất Dạ nhìn qua Cửu Chung Thần Tổ ra tay trấn giết Giao Thần Trúc, hắn lãnh đạm nói ra..
Cửu Chung Thần Tổ chỉ cười khổ một tiếng, hắn ra tay trấn giết Giao Thần Trúc, đó là cho Tổ Lục một cơ hội. Bởi vì Giao Thần Trúc căn bản không biết mình chọc phải tồn tại như thế nào, nếu là thật sự chọc Lý Thất Dạ tức giận, Tổ Lục cường đại hơn nữa, sớm muộn gì cũng tan thành mây khói.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người ngây người, cho dù là ai cũng không nghĩ tới, thủ hộ thần thành Thần Thụ thủ lại ra tay trấn giết Giao Thần Trúc.
Tất cả mọi người còn cho rằng là cho tình cảm Long Trúc á tổ, thủ hộ thần thành Thần Thụ hẳn là ra tay tay cứu Giao Thần Trúc, thậm chí có khả năng chém giết Lý Thất Dạ.
Nhưng mà mặc cho ai cũng không nghĩ tới, chuyện vậy lại nghịch chuyển, không chỉ nói chém giết Lý Thất Dạ, thủ hộ thần thành Thần Thụ không có ra tay cứu Giao Thần Trúc, thậm chí là tự mình ra tay giết Giao Thần Trúc.
Kết quả như vậy thật sự làm người ta không có cảm tưởng gì, chuyện này quá vượt dự đoán của mọi người.
– Có người nhìn thấy Hắc Ám Cổ vương tử, nói cho hắn biết một câu, từ hôm nay trở đi, ta không muốn gặp bất cứ người nào của Cổ Linh Uyên, nếu không, ta san bằng Cổ Linh Uyên, sẽ đạt đầu lâu của hắn ở nơi cao nhất của Thần Thụ Lĩnh!
Ánh mắt Lý Thất Dạ quét qua, cũng mặc kệ còn có có đệ tử Cổ Linh Uyên ở trong thành Thần Thụ hay không.
Sau khi Lý Thất Dạ nói xong, mang theo Diệp Tiểu Tiểu xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ở góc đường.
Chương 2193: Nữ tử tuyệt thế (1)
Lúc này Cửu Chung Thần Tổ cũng chỉ cười cười, chậm rãi nhắm mắt lại, giống như đang ngủ.
– Hung nhân, đủ tư cách xưng là đệ nhất hung nhân.
Nhìn qua bóng lưng Lý Thất Dạ biến mất, cho dù có người không phục, lúc này lại không thể không phục, thì thào nói:
– Phóng nhãn nhìn khắp thế hệ trẻ tuổi trong thiên hạ, trừ thác đại ra, ai dám nói trảm Hắc Ám Cổ vương tử!
Mở miệng là muốn săn bằng Cổ Linh Uyên, muốn chém đầu Hắc Ám Cổ vương tử, khí phách như vậy không ai có được. Tại Thần Chỉ Châu, bất kể là ai, bất kể là thiên tài cường đại cỡ nào, khi nói ra lời này phải nghĩ kỹ cân lượng của bản thân.
Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ căn bản không sao cả, tuyên bố muốn san bằng Cổ Linh Uyên, muốn chém giết Hắc Ám Cổ vương tử, đây là tư thái bá đạo bực nào.
– Chẳng lẽ Lý Thất Dạ kiếp này thật sự sẽ trở thành Tiên Đế sao? Xem ra thủ hộ thần thành Thần Thụ đã xem trọng Lý Thất Dạ.
Lúc này có cường giả Thụ tộc khó tin nói ra.
Thủ hộ thần thành Thần Thụ thủvà Long Trúc á tổ có giao tình, theo đạo lý mà nói, bất luận tình huống nào thủ hộ thần Thần Thụ Lĩnh sẽ đứng bên phía Giao Thần Trúc, cho dù thủ hộ thần Thần Thụ Lĩnh không giết Lý Thất Dạ, cũng sẽ cứu Giao Thần Trúc.
Nhưng mà hiện tại thủ hộ thần Thần Thụ Lĩnh tự tay trấn giết Giao Thần Trúc, cách giải thích duy nhất chính là tuhr hộ thần Thần Thụ Lĩnh xem trọng Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chắc chắn trở thành Tiên Đế, hắn không muốn là địch với Tiên Đế tương lai.
Lý Thất Dạ dẫn Diệp Tiểu Tiểu, Tư Mã Ngọc Kiếm đi vào trong một khách sạn, bảo các nàng ở lại nơi này, phân phó nói:
– Các ngươi tạm thời ở lại đây, chờ ta trở lại.
– Tự đại vương, ngươi muốn đi đâu?
Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy kỳ quái, lúc này nàng cảm thấy thần thái của Lý Thất Dạ có chút là lạ, về phần là lạ như thế nào thì nàng không nói rõ được.
– Đi gặp một người.
Lý Thất Dạ cười lên, sau đó nói ra.
Nhưng mà không có đi tới cửa, hắn dừng bước lại, trầm mặc một hồi, sau đó nói:
– Nếu như ta chưa có trở về, các ngươi trở về đi, từ đâu tới đây, về lại nơi đó.
– Vì cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu có cảm giác điềm xấu, nói ra:
– Ta chờ ngươi trở lại là được.
– Nói không chừng ta đã chết.
Lý Thất Dạ cười cười, sau đó rời khỏi.
Lý Thất Dạ nói lời này làm cho Diệp Tiểu Tiểu cùng Tư Mã Ngọc Kiếm ngây ngốc, các nàng trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ ra Lý Thất Dạ muốn làm gì, trải qua tiếp xúc những ngày qua, bất luận là Diệp Tiểu Tiểu, hay là Tư Mã Ngọc Kiếm, các nàng đều tin tưởng Lý Thất Dạ tuyệt đối không dễ dàng chết đi, cho dù là tranh đoạt thiên mệnh hắn cũng khó mà chết được.
Hơn nữa trong ấn tượng của các nàng, Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải là kẻ nói tới chết, hắn là kẻ vô cùng tự tin, hắn xem ra không ai có thể giết hắn được.
Nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ đột nhiên nói sẽ chết, chuyện này với Diệp Tiểu Tiểu cùng Tư Mã Ngọc Kiếm mà nói, đây là điềm không may, các nàng đều nghĩ mãi mà không rõ Lý Thất Dạ vì cái gì đột nhiên nói như vậy.
Lý Thất Dạ rời khỏi thần Thần Thụ, tiến nhanh vào trong, hắn đi vào sâu trong Thần Thụ Lĩnh, đương nhiên, hắn đi vào Thần Thụ Lĩnh không phải muốn tìm cái gì đó, cũng không phải đi hái tiên dược, hắn tiến vào một ngọn núi sâu trong Thần Thụ Lĩnh.
Tòa núi cao này cao xuyên mây, cao nhập vòm trời, ngọn núi không phải cao nhất Thần Thụ Lĩnh, nhưng trong cả Thần Thụ Lĩnh cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Lý Thất Dạ đứng trên ngọn núi này, nhìn qua thiên địa, trầm mặc thật lâu. Trong khoảng thời gian ngắn, trong nội tâm của hắn suy nghĩ miên man.
Mặc dù nói Lý Thất Dạ hắn cho tới bây giờ chưa từng sợ ai, nhưng mà có chút chuyện làm hắn khó đi đối mặt, hiện tại hắn đối mặt với một người, một người mà hắn thua thiệt.
Lý Thất Dạ lẳng lặng đứng trên núi, nhìn qua mặt trời mọc mặt trời lặn, nhìn qua thiên địa thay đổi bất ngờ, hắn đứng ở nơi đó giống như hóa đá, vẫn không nhúc nhích, hắn như biến thành pho tượng.
Trong nháy mắt mặt trời lặng, Lý Thất Dạ đã đứng ở đây vài ngày rồi, mấy ngày nay hắn vẫn đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, dường như hắn biến thành pho tượng.
Rốt cục ngày hôm nay mặt trời lên cao, đột nhiên một bóng người từ trên trời giáng xuống, thời điểm này ánh mặt trời chiếu vào bóng người này giống như tiên tử tuyệt thế, tư thái nhẹ nhàng.
Đây là một người con gái, nàng từ trên trời giáng xuống, lăng không đứng trên hư không. Nàng đứng ở nơi đó, gió nhẹ quét qua, làm bạn cùng nhật nguyệt, dường như nàng là tiên tử giáng trần, tư thái tuyệt thế có thể khuynh đảo bất cứ kẻ nào.
Thời điểm cô gái này hàng lâm, Lý Thất Dạ giống như biến thành pho tượng lập tức mở mắt ra, ngay lúc này ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn lên người cô gái.
Nhìn cô gái trước mặt của mình, tâm thần Lý Thất Dạ chấn động, hắn lúc này cẩn thận nhìn qua cô gái, bao nhiêu năm tháng đi qua, tuế nguyệt vẫn không lưu dấu vết trên người của nàng.
Lúc này nữ tử này lăng không mà đứng, nàng đứng ở nơi đó, chỉ lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt của nàng rất lạnh, không có phẫn nộ, cũng không có cừu thị, chỉ là rất lạnh rất lạnh, là lạnh lùng từ trong xương tủy.
Nhìn qua ánh mắt này, Lý Thất Dạ cảm thấy tâm thần chấn động mạnh mẽ, năm đó, đôi mắt này mê người cỡ nào, sáng chói như sao trời, làm cho người ta nhìn mà lâm vào mê muội, nhưng mà hôm nay ánh mắt này đã lạnh như băng, tất cả nguyên nhân đều do hắn!
– Ta biết rõ ngươi sẽ đến.
Lý Thất Dạ hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra:
– Hoặc là, ngày hôm nay ngươi đã chờ thật lâu rồi.
Nữ tử đứng ở đó lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt của nàng chỉ có lạnh lùng, lạnh lùng đến mức Lý Thất Dạ giật mình, trong mắt của cô gái này, Lý Thất Dạ chỉ là người qua đường ất, người qua đường giáp mà thôi.
– Ta biết rõ, ngươi hận ta.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói ra:
– Cho nên, hôm nay ta tới trả nợ. Đây cũng là thời điểm cần chấm dứt, cho tới nay, ta đều lảng tránh chuyện này, bởi vì ta trước kia cảm thấy ta còn có cơ hội xin lỗi ngươi, nhưng ở kiếp này đã khác, ta phải đi…
– Hoặc là ta vĩnh viễn sẽ không trở về…
Nói đến đây, Lý Thất Dạ thở dài một hơi, thần thái ảm đạm, chậm rãi nói ra:
– Cho nên, ta muốn chấm dứt với ngươi, đây là cho ngươi một đáp án, cũng giải quyết tâm nguyện của ta.
Nữ tử đứng trên không trung nhìn Lý Thất Dạ, cũng không có mở miệng, nàng chỉ lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt vẫn lạnh lùng, dường như nàng không quen biết Lý Thất Dạ.
Mặc dù là như thế, nàng vẫn nghe Lý Thất Dạ nói chuyện, dường như nàng cũng chỉ lẳng lặng nghe Lý Thất Dạ nói chuyện mà thôi.
Lý Thất Dạ thập phần thản nhiên, nghênh tiếp ánh mắt của nàng, hắn tươi cười nhàn nhạt, nói:
– Tuế nguyệt, thật không dễ dàng, hoặc là, ngươi vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho ta, ta cũng biết chuyện này ta không đáng tha thứ. Nhưng bất kể nói thế nào, ở kiếp này, ta nhất định phải chào tạm biệt ngươi… Ngươi không thể tha thứ cho ta cũng được, hận ta cũng xong, ta không quan tâm.
Chương 2194: Nữ tử tuyệt thế (2)
Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười, nói ra:
– Ta chỉ có ở kiếp này, cho dù kết cục như thế nào, ta chỉ muốn gặp ngươi một lần, hoặc là, sau lần gặp mặt này chúng ta sẽ vĩnh biệt. Bất kể như thế nào, có thể nhìn thấy ngươi, ta đã thật cao hứng, ta đã rất vui vẻ…
Nữ tử lăng không đứng đó, vẫn lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, nàng không nói câu nào, dường như, nàng chỉ lẳng lặng nhìn qua Lý Thất Dạ, giống như đối với nàng mà nói, chỉ cần lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ là đủ.
Thấy nữ tử lạnh lùng nhìn mình, Lý Thất Dạ thở dài một hơi, chậm rãi đi qua, đi tới trước mặt nữ tử, nhìn qua mặt nàng, trong lòng của hắn rung động không dứt.
Qua hồi lâu, Lý Thất Dạ vươn tay ra, chậm rãi vuốt ve gương mặt của nàng, mặt nàng vẫn mang theo lãnh ý giống như ánh mắt của nàng vậy.
Nữ tử chỉ lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt lạnh lùng, nàng cũng tùy ý Lý Thất Dạ vuốt ve mặt mình.
– Nếu có kiếp sau, ta chỉ hy vọng ta có thể làm người ngừng chân hậu thế, ở trogn đời đó ta có thể dừng bước, ta có thể đợi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng nói ra:
– Nhưng mà, ở kiếp này ta chỉ có thể đi thẳng, ta đi thẳng, ta thề không lùi bước, thề không ngừng chân, thề không quay đầu. Đây là ta, đây là vận mệnh của ta, cũng là truy cầu của mình.
Nữ tử chỉ lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, bỗng nhiên, nàng quay người rời đi, dùng tư thái phi tiên bay đi xa xa.
– Ngươi có thể suy nghĩ một chút nữa, nếu như ngươi nguyện ý, ân oán giữa chúng ta có thể kết thúc.
Lý Thất Dạ nhìn qua nàng đi xa, nói ra:
– Ở kiếp này, chỉ sợ là lần cuối cùng trong đời ta tới Thiên Linh Giới! Hoặc là sau lần này từ biệt, ta không trở về nữa.
Tư thái nữ tử bay lên hơi dừng một chút, nhưng mà vẫn phiêu nhiên rời đi, trong nháy mắt biến mất trong vòm trời.
Lý Thất Dạ lúc này nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong nội tâm buồn vô cớ như mất, bởi vì hắn hiểu được nàng không tha thứ cho mình, hắn cũng hiểu chuyện năm đó là hắn sai, là không thể tha thứ.
– Trăng có khi tròn khi khuyết, thế gian, ai có thể viên mãn chứ?
Lý Thất Dạ buồn vô cớ thở dài, thì thào nói:
– Mặc kệ ngươi là Tiên Đế cũng tốt, độc thủ sau màn của cửu giới cũng được, đủ loại nhân sinh luôn tràn đầy bất đắc dĩ, luôn luôn có chuyện không như ý. Cửu thiên thập địa vô địch, nhưng có chuyện gì vẫn luôn vô địch chứ?
– Cửu thiên thập địa, lại có bao nhiêu người hâm mộ vô địch, lại có bao nhiêu người hâm mộ Tiên Đế.
Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn qua bầu trời, nhìn qua trời cao, cười khổ một tiếng, nói ra:
– Nhưng vô địch cũng tốt, Tiên Đế cũng được, hoặc là có một ngày như vậy, không khỏi suy nghĩ, hoặc là nhân sinh còn không tốt bằng phàm nhân, nhân sinh tuy ngắn ngủi, nhưng trong cuộc đời ngắn ngủi này có nơi quy túc.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười đắng chát, hắn cũng tốt, Tiên Đế cũng được, có quá nhiều khát vọng, gánh vác quá nhiều đồ vật, quản chi vô địch, có chút chuyện vô cùng bất đắc dĩ, có chút chuyện cho dù lực lượng vô địch cũng không cách nào cải biến được.
Thiên địa yên tĩnh, cuối cùng nhất Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một hơi, quay người rời đi.
Trong khách sạn, Diệp Tiểu Tiểu cùng Tư Mã Ngọc Kiếm cũng trông mong nhìn ra ngoài, đặc biệt là Diệp Tiểu Tiểu, nàng vẫn không an lòng, đi tới đi lui, tâm thần không tập trung, thần thái lo lắng.
Vài ngày qua đi, Lý Thất Dạ vẫn chưa trở về, Diệp Tiểu Tiểu thậm chí muốn ra ngoài tìm kiếm Lý Thất Dạ, nếu không phải Tư Mã Ngọc Kiếm lôi kéo, nàng đã sớm lao ra.
Khi thấy Lý Thất Dạ đi tới, Diệp Tiểu Tiểu cuồng hỉ, thoáng cái tiến lên, nhào vào trong ngực Lý Thất Dạ, không có ác cảm như trước, khóe mắt Diệp Tiểu Tiểu ẩm ướt, tuy nàng không có khóc, nhưng mà nước mắt của nàng ướt mi.
Lý Thất Dạ nâng mặt Diệp Tiểu Tiểu lên, nhìn qua nước mắt trên bờ mi, vừa cười vừa nói:
– Tiểu nha đầu, có gì mà khóc chứ?
– Hừ, hừ, hừ, ta biết ngay yêu tinh như ngươi sẽ không chết mà.
Diệp Tiểu Tiểu nín khóc lại cười, hừ một tiếng nói ra:
– Người tốt sống không lâu, người xấu sống ngàn năm, ác nhân như ngươi có thể sống ngàn vạn năm.
Nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu nín khóc lại cười lên, Lý Thất Dạ cũng cười một tiếng, lau nước mắt cho nàng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình an trở về, ngay cả Tư Mã Ngọc Kiếm cũng tươi cười, sau khi thành sát thủ, tâm hồn thiếu nữ đã sớm lạnh như băng, nàng cũng trở nên lạnh như băng, nhưng mà Lý Thất Dạ rời khỏi, đặc biệt là lúc Lý Thất Dạ gần đi có nói những lời kia, làm cho tâm hồn thiếu nữ của nàng vẫn treo lên cao.
Thời điểm Lý Thất Dạ trở về, nàng như trút được gánh nặng, tâm hồn thiếu nữ buông lỏng, trong nội tâm có cao hứng và vui vẻ nói không nên lời.
Lý Thất Dạ ở lại thành Thần Thụ, hắn ở trong khách sạn thành Thần Thụ vài ngày, hơn nữa cả ngày không rời khỏi phòng nửa bước.
Lý Thất Dạ đột nhiên an tĩnh lại, ở trong khách sạn không gây chuyện, chuyện này làm cho Diệp Tiểu Tiểu đều cảm thấy kỳ quái, các nàng cũng không cho rằng Lý Thất Dạ là người yên tĩnh.
– Tự đại vương, ngươi làm cái gì vậy? Chẳng lẽ ngươi muốn làm tiểu thư khuê các, học làm nữ công hay sao?
Diệp Tiểu Tiểu thấy Lý Thất Dạ chân không bước ra khỏi nhà, lúc này tò mò nói ra.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Đợi một người.
– Đợi ai? hPhair đợi bao lâu?
Từ khi Lý Thất Dạ rời khỏi vài ngày rồi quay về, thần thái cũng có chút là lạ, Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy Lý Thất Dạ khẳng định có tâm sự, nhưng mà không biết hắn có tâm sự gì.
Diệp Tiểu Tiểu hỏi như vậy, làm cho Lý Thất Dạ trầm mặc một hồi, qua một hồi lâu, hắn nhìn qua ngoài cửa sổ, cuối cùng chậm rãi nói ra:
– Đợi thêm vài ngày nữa, nếu như không có tới thì chúng ta ra khỏi thành Thần Thụ, đi tới một nơi.
Nói đến đây, trong lòng của hắn thở ra một hơi, lúc này hắn tới Thiên Linh Giới, trừ vì thứ như kỷ nguyên chi hiệt ra, hắn còn muốn chấm dứt ân oán năm xưa, sau khi chấm dứt ân oán này, trong tương lai hắn có thể bình thản đi đại chiến cuối cùng.
Nhưng mà nếu như nàng không muốn đi đối mặt, không muốn giải quyết với hắn, hắn cũng không thể tránh được, hoặc là cuối cùng hắn chỉ mang theo tiếc nuối rời khỏi Thiên Linh Giới.
Nhìn thấy thần thái Lý Thất Dạ như vậy, Diệp Tiểu Tiểu cũng không hỏi nữa, tuy nàng tuổi còn nhỏ, không thông tình đời, nhưng nhìn thần thái của Lý Thất Dạ thì nàng hiểu nội tâm Lý Thất Dạ có hoang mang.
Thời điểm Lý Thất Dạ lưu thủ Thần Thụ Lĩnh chờ đợi, thành Thần Thụ náo nhiệt rối tinh rối mù, thậm chí có thể nói người ta tấp nập, có vô số tu sĩ đi vào thành Thần Thụ.
Ngay từ đầu sau khi tin tức liên quan tới tiên dược trường sinh truyền ra, rất nhiều người từ ngoài lao tới đây, thời điểm ban đầu rất nhiều người cũng còn bán tín bán nghi, tuy có rất nhiều tu sĩ đi vào Thần Thụ Lĩnh, nhưng mà nhiều người vẫn ôm thái độ trông xem thế nào.
Nhưng mà mấy ngày gần đây nhất có tin tức kinh thiên truyền ra, Mộng Trấn Thiên và Cổ Linh Uyên Hắc Ám Cổ vương tử đích thân tới thành Thần Thụ.
Chương 2195: Một lời trấn vạn thế
Tin tức này vừa ra, tất cả mọi người rất giật mình, Mộng Trấn Thiên đi vào Thần Chỉ Châu, tin tức này đã có một ít thời gian rồi, tất cả mọi người còn tưởng rằng Mộng Trấn Thiên đã rời khỏi Thần Chỉ Châu.
Hiện tại Mộng Trấn Thiên và Hắc Ám Cổ vương tử đột nhiên đích thân tới thành Thần Thụ, chuyện này làm mọi người hiểu nó sẽ khác biệt, thậm chí có một ít người bởi vì thấy Mộng Trấn Thiên cùng Hắc Ám Cổ vương tử đã đến, rất nhiều người đều ngửi được mùi thuốc súng.
– Chẳng lẽ Mộng Trấn Thiên muốn liên thủ với Hắc Ám Cổ vương tử đối phó Lý Thất Dạ hay sao?
Mộng Trấn Thiên và Hắc Ám Cổ vương tử hai người đột nhiên dắt tay nhau đi tới thành Thần Thụ, chuyện này làm nhiều người cảm thấy có khả năng nhất.
– Chuyện này cũng không có gì kỳ quái cả, Lý Thất Dạ là đại địch tranh đoạt thiên mệnh với Mộng Trấn Thiên, mà Lý Thất Dạ lại kết thù hận sinh tử với Cổ Linh Uyên. Thần Mộng thiên và Cổ Linh Uyên bản thân là người một nhà, hiện tại Mộng Trấn Thiên và Hắc Ám Cổ vương tử liên thủ, đây là chuyện hợp tình hợp lý.
Đối với chuyện Mộng Trấn Thiên cùng Hắc Ám Cổ vương tử hai người tới thành Thần Thụ, các chưởng môn hoàng chủ không suy nghĩ gì.
– Đệ nhất hung nhân nha, hắn thật sự là khí thế hung hãn, xu thế quật khởi sắc bén không thể đỡ, ở kiếp này, còn có ai càng có cơ hội hơn hắn trở thành Tiên Đế đây?
Cho dù có Hải Yêu không phục Lý Thất Dạ cũng phải nghĩ thế.
Vào trước kia, không có bất kỳ người nào xem một vãn bối mới xuất đạo như Lý Thất Dạ có thể đánh đồng với Mộng Trấn Thiên, nhưng mà trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ thế không thể đỡ, thần cản sát thần, ma ngăn đồ ma, khí diễm hung tàn, thật sự là không thể đỡ nổi, ngay cả đạo thân của Mộng Trấn Thiên cũng bị hắn tiêu diệt, thực lực mạnh mẽ rối tinh rối mù.
Hiện tại dùng thanh thế của Lý Thất Dạ, tất cả mọi người cho rằng hắn đã có tư cách trở thành cường địch với Mộng Trấn Thiên trên con đường trở thành Tiên Đế!
Vào hôm nay, nếu như nói Mộng Trấn Thiên và Hắc Ám Cổ vương tử liên thủ đối phó Lý Thất Dạ, đây cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên cả, nếu không, đặt ở trước kia, đây là chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Mộng Trấn Thiên và Hắc Ám Cổ vương tử đi vào thành Thần Thụ, hoặc là vì đối phó Lý Thất Dạ, chuyện này còn có thể nói qua, nhưng mà Mộng Trấn Thiên và Hắc Ám Cổ vương tử đến thành Thần Thụ, thành Thần Thụ ngay sau đó có tin tức truyền ra, Chân Vũ Đảo Chân Vũ thần nữ cũng đã tới thành Thần Thụ.
Tin tức này một truyền đi, chuyện này làm cho rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn, Chân Vũ thần nữ đi vào thành Thần Thụ, làm cho cả thành Thần Thụ náo nhiệt lên.
– Lão tổ xưa nhất cường đại nhất của Hải Loa Hào xuất thế, đích thân tới thành Thần Thụ!
Không biết là ai đột nhiên truyền ra tin tức như vậy.
– Lão tổ xưa nhất cường đại nhất? Có người này hay sao?
Có người nghe tin tức này thì tò mò hỏi thăm.
– Hải Loa Đế Vương!
Sau khi nghe được tin tức này, có Thần Vương cổ xưa lập tức nhíu mày, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
– Hải Loa Đế Vương là thần thánh phương nào?
Trẻ tuổi căn bản chưa từng nghe qua nhân vật như “Hải Loa Đế Vương”, lão tổ xưa nhất của Hải Loa Hào, hẳn là thế hệ uy danh hiển hách mới đúng.
– Chính là Hải Loa thần tử, con ruột của thủy tổ Hải Loa Hào.
Tên Thần Vương kia chậm rãi nói với vãn bối.
– Con ruột của Hải Loa hải thần thủy tổ Hải Loa Hào.
Nghe lai lịch này, đám vãn bối nhanh chóng hít khí lạnh.
Trên thực tế, người biết lai lịch của Hải Loa Đế Vương cũng sởn hết cả gai ốc, lúc này thì thào nói:
– Ở kiếp này là có chuyện gì, vốn có Chân Vũ thần nữ xuất thế, hiện tại ngay cả Hải Loa Đế Vương cũng hiện thân, thần tử thần nữ của hải thần đều xuất hiện. Chẳng lẽ đây là là tranh giành đại thế hay sao?
– Hải Loa Đế Vương xuất thế, đây là muốn hộ đạo cho Già Hải thiên tử sao?
Cũng có người suy đoán nói một câu.
Trên thực tế, loại suy đoán này không phải không có lý, bởi vì đồn đãi Hải Loa Đế Vương muốn đích thân tới thành Thần Thụ không bao lâu, một tin tức khác cũng truyền tới, Thất Võ Các Thất Hải Nữ Vũ Thần đích thân tới thành Thần Thụ!
Vừa nghe nói Thất Hải Nữ Vũ Thần đến, chuyện này làm cho tất cả mọi người ý thức được cái gì, có lão Hải Yêu nói:
– Ở kiếp này tranh đoạt vị trí hải thần thật tàn khốc nha, thần tử thần nữ đều đến, Thất Hải Nữ Vũ Thần cảm thấy địa vị bị uy hiếp rồi.
Từ khi nhân vật như Hải Loa Đế Vương xuất hiện, trong khoảng thời gian ngắn, cả Thần Thụ Lĩnh lâm vào mưa to gió lớn, vô số tin tức nho nhỏ bay đầy trời.
– Tự đại vương, ngươi thật hỏng bét rồi.
Thời điểm Lý Thất Dạ đang chờ đợi trong khách sạn, nha đầu Diệp Tiểu Tiểu ngồi không yên, thỉnh thoảng chạy ra ngoài dạo chơi.
Ngày hôm nay, Diệp Tiểu Tiểu vừa về đã hả hê nhìn hắn, nói:
– Chỉ nghe lão tổ xưa nhất cường đại nhất của Hải Loa Hào xuất thế, hắn gọi ốc biển đế vương. Hắc, ngươi giết nhiều đệ tử Hải Loa Hào như vậy, chỉ sợ hắn sẽ tới tìm ngươi gây phiền toái đấy.
– Hải Loa Đế Vương?
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
– Ngươi nói chính là con rùa đen rút đầu trốn trăm ngàn vạn năm qua trong Hải Loa Hào không ra ngoài sao?
– Cái gì con rùa đen rút đầu?
Diệp Tiểu Tiểu tò mò nói ra:
– Hắn là con ruột cua Hải Loa hải thần, là thần tử hàng thật giá thật đấy.
– Thần tử thì như thế nào.
Lý Thất Dạ tùy ý địa cười thoáng một phát, nói ra:
– Bởi vì một câu của Kiêu Hoành Tiên Đế hắn không dám ra ngoài suốt bao nhiêu năm qua, tên hèn nhát như vậy không đáng lọt vào mắt của ta.
– Một câu của Kiêu Hoành Tiên Đế?
Diệp Tiểu Tiểu nghe nói như thế thì ánh mắt mở to ra, hết sức cảm thấy hứng thú nói:
– Đây là chuyện thật sao? Là một câu gì?
Trên thực tế không chỉ là Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy hứng thú, cho dù là Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh như băng cũng lắng nghe, nàng thật sự cảm thấy hứng thú.
– Đây là chuyện thật xa xưa.
Lý Thất Dạ nhìn thấy Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy hứng thú, lúc này cũng không có chuyện gì làm, vừa cười vừa nói:
– Trong năm tháng xa xưa trước kia, cái gì Hải Loa Đế Vương đúng là thần tử, bởi vì phụ thân của hắn là hải thần, hắn cảm giác mình có thể đi ngang.
– Tiểu tử này tại Thiên Linh Giới ngang ngược đã quen, coi trời bằng vung, có một ngày đi tới Nhân Hoàng Giới gặp được Kiêu Hoành Tiên Đế, hắn cao ngạo ngang ngược mở miệng xúc phạm Kiêu Hoành Tiên Đế.
Nói đến đây Lý Thất Dạ tươi cười rất đậm, tiếp tục nói:
– Năm đó Kiêu Hoành Tiên Đế chỉ nhì hắn một cái, chỉ nói một câu, sau đó không còn chuyện phía sau nữa.
– Đây là ý gì?
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi hỏi.
– Ý tứ chính là hắn vĩnh viễn trốn đi, không dám xuất hiện nữa.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Vĩnh viễn trốn đi?audio coi am
Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy giật mình, lúc này tò mò nói ra:
– Kiêu Hoành Tiên Đế rốt cuộc nói câu gì?
– Vĩnh viễn không được trở thành hải thần!
Lý Thất Dạ nói ra.