Đế Bá Audio Podcast
Tập 436 [Chương 2176 đến Chương 2180]
❮ sautiếp ❯Chương 2176: Kỷ nguyên chi diệt
Từng âm thanh nước chảy vang lên, khi huyết khí của Lý Thất Dạ rót vào trong mệnh cung tứ tượng, Sinh Mệnh Chi Tuyền có dòng suối chảy ra, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nước suối đã rót đầy ao nước nhỏ.
Vào thời điểm này, nếu như cẩn thận nhìn sẽ phát hiện một giọt bọt nước trong Sinh Mệnh Chi Tuyền đã sớm mở ra, nó hóa thành một phần không thể thiếu của Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Mà lúc này Sinh Mệnh Chi Tuyền rót đầy ao nước, Sinh Mệnh chi thủy hình thành ba động tinh tế, đây là Mệnh Bí Khải Nguyên.
Mà Mệnh Bí Khải Nguyên dường như rất im ắng, nó cũng dung làm một thể với ao nước nhỏ này.
Sau khi Mệnh Bí Khải Nguyên dung làm một thể với nó, nước ao dung nhập vào trong mặt đất, dường như cây khô bên ao nước nhỏ này, dường như nó rất khát.
Ông —— một tiếng, lúc này một nhánh cây từ Sinh Mệnh Chi Thụ rủ xuống, lúc này chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra, nhánh cây của Sinh Mệnh Chi Thụ chui vào trong thân cây khô nho nhỏ.
Phải biết rằng nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ lớn chừng cây khô nhỏ này, nhưng mà quản chi bao nhiêu nhánh cây chui vào trong thân cây nhỏ, nó đều có thể dung nạp, thâm bất khả trắc.
Oanh —— một thanh âm vang, tánh mạng hồng lô phun hỏa diễm ra, giờ phút này hỏa diễm vô cùng vô tận rót vào trong thân cây khô.
Cây khô trước mắt vô cùng khô héo, người hoài nghi chỉ cần một chút lửa cũng có thể đốt cây nhỏ thành tro.
Nhưng mà tánh mạng chi hỏa rót vào trong cây khô, nhánh cây khô vậy mà không có bốc cháy, hơn nữa tánh mạng chi hỏa không thể đốt cây khô chút nào cả.
Âm thanh loong coong, loong coong, loong coong vang lên, thời điểm tính mạng chi hỏa bao phủ cây khô, tánh mạng không và pháp tắc từ thiên đạo thủy tự cũng bao phủ cây khô, từng âm thanh kim loại vang lên, pháp tắc khắc vào thân cây khô, hóa thành phù văn vô cùng huyền diệu.
Đùng đùng ——
Thời điểm này, tánh mạng chi trụ tỏa ra hào quang sáng ngời, phù văn thô to sáng lên đan vào pháp tắc trên thân cây khô.
Phù văn này chính là cổ hư chân văn, lúc này những cổ hư chân văn rót vào trong hồ nước, đột nhiên nghe được tiếng dòng điện vang lên, điên quang và phù văn nhanh chóng chui xuống đất, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Tư, tư, tư…
Từng âm thanh vang lên, âm thanh này giống như có thứ gì đó đang hút nước, trên thực tế đúng là như thế, từng âm thanh xì xì vang lên, nước ao giảm xuống thấp, chỉ trong chốc lát nước ao bị hút không còn gì cả.
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua cảnh này, hoàn toàn không biết Lý Thất Dạ đang làm gì.
Cách cách, cách cách, cách cách…
Thời điểm này điện quang không ngừng đảo quanh cây khô, sau khi hút đi nước ao, điện quang chung quanh cũng bị nó hấp thu.
– Đi ra cho ta.
Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, huyết khí nổ vang, vào giờ phút này, Lý Thất Dạ bộc phát thần uy cường đại, không gì có thể sánh bằng.
“Ông” một tiếng, vào lúc này cây khô bên cạnh ao nhỏ dường như đang khôi phục tính mạng của mình, nó vẫn là cây nhỏ mà thôi, nhưng mà vào thời điểm này nó cho người ta ảo giác nói không nên lời, cây khô nho nhỏ làm cho người ta cảm giác tràn ngập tính mạng, giống như lá xanh treo trên cành, xuân ý dạt dào.
Mà cùng lúc đó, cổ hư chân văn, Thiên Đạo thủy tự, tánh mạng khải nguyên ba đồ vật này đồng thời xuất hiện trên cây nhỏ.
Vào lúc này dường như có thứ gì đó tróc ra, thời điểm này trên cây nhỏ có một phiến lá xanh mcoj ra.
Phiến lá cây này nhìn từ bên ngoài hoàn toàn không khác gì lá xanh bình thường, nhưng mà chính lúc lá xanh nhỏ này xuất hiện, lập tức cả thế giới tràn ngập sinh cơ.
Dường như giờ phút này đại địa đâm chồi, bắt đầu phát triển mạnh, nở hoa kết quả, làm cho cả thế giới tràn ngập lục ý, thế giới như sống lại.
Chỉ một phiến lá xanh nhưng mang tới sinh cơ dạt dào như vậy, điều này thật sự làm cho người ta không cách nào tưởng tượng nổi.
Thân thể Diệp Tiểu Tiểu đắm chìm trong sinh cơ này, cảm giác mình thân thể của mình đang tắm trong biển sinh cơ dạt dào. Lúc này nàng cũng hít khí lạnh, quản chi nàng không biết lá xanh nhỏ trước mặt là vật gì, nhưng mà nàng cũng hiểu lá xanh nhỏ trước mặt chính là bảo vật vô giá trên đơi.
Lúc này nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ chui vào đất cũng chui ra ngoài, nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ nâng phiến lá cây này ra, động tác thập phần tự nhiên, thập phần ôn nhu.
Trong nháy mắt lá xanh bị cành Sinh Mệnh Chi Thụ ghép vào Sinh Mệnh Chi Thụ, thời điểm lá xanh đọng trên Sinh Mệnh Chi Thụ, nó giống như tự nhiên, dường như trời sinh nó đã đọng trên Sinh Mệnh Chi Thụ.
Lúc này từng tiếng nước chảy vang lên, Sinh Mệnh chi thủy trở về Sinh Mệnh Chi Tuyền, tia chớp lôi hỏa cũng trở về tánh mạng chi trụt, tánh mạng chi hỏa cũng rút về tính mạng hồng lô.
Cùng lúc đó cổ hư chân văn, Thiên Đạo thủy tự, Mệnh Bí Khải Nguyên cũng trở lại tánh mạng chi trụ, tính mạng hồng lô, Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Nhìn qua lá xanh đọng trên Sinh Mệnh Chi Thụ, Lý Thất Dạ tươi cười thỏa mãng, chờ đợi năm tháng dài dằng dặc, hắn lúc này cân nhắc thật lâu, tuy nhiên trong năm tháng rất dài hắn không có đạt được phiến lá xanh này, nhưng mà tất cả tâm huyết lúc trước hắn sử dụng không uổng phí, thời gian dài như vậy hắn đã có được thứ mình cần.
– Kỷ nguyên chi hiệt, rốt cục ta cũng có được nó.
Nhìn qua lá xanh đọng trên Sinh Mệnh Chi Thụ, Lý Thất Dạ cười rộ lên, công phu không phụ lòng người! Có trả giá, mới có hồi báo!
Cổ hư chân văn, Thiên Đạo thủy tự, Mệnh Bí Khải Nguyên, kỷ nguyên chi hiệt, bốn đồ vật này cực kỳ thần bí, người biết về chúng rải rác không bao nhiêu người, mà cổ thư có ghi về chúng chẳng khác gì mò kim đáy biển.
Trên thực tế trải qua muôn đời, Lý Thất Dạ cũng chỉ nhìn thấy vài cổ bích bị đánh rơi có ghi lại mấy món đồ này mà thôi.
Hơn nữa ghi về chúng chỉ có vài lời không trọn vẹn không được đầy đủ, thậm chí có thể nói tên của chúng còn chưa từng đồng thời xuất hiện qua.
Trên thực tế chỉ sợ từ xưa tới nay cho tới bây giờ không có ai đồng thời đạt được bốn món này, Lý Thất Dạ rất có thể là người duy nhất đồng thời đạt được bốn đồ vật này.
Vào thời đại xa xôi, thủy tổ Huyết Tộc đạt được thiên đạo thủy tự, nhưng mà quản chi là thủy tổ Huyết Tộc cũng không biết ba thứ khác ngoài thiên đạo thủy tự.
– Mệnh cung tứ tượng, thời điểm tứ tượng tụ tập vào thân ta, lại phối hợp tứ bí, thế gian còn có ai có thể so sánh với ta có thể chấp chưởng áo nghĩa chung cực này cơ chứ.
Nhìn qua kỷ nguyên chi hiệt đọng ở trên Sinh Mệnh Chi Thụ, Lý Thất Dạ thì thào nói.
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời, nhìn thẳng chín tầng trời, hắn tươi cười nồng đậm, cuối cùng nhất, hắn nhàn nhạt nói:
– Cuối cùng thế giới, một ngày nào đó ta sẽ trở về, quản chi lực lượng chung cực, ta cũng sẽ chém giết! Ở kiếp này không có thứ gì có thể ngăn cản được bước chân của ta.
Lúc này Diệp Tiểu Tiểu ngơ ngác nhìn qua Lý Thất Dạ, nàng giật mình, Lý Thất Dạ hoàn toàn biến thành người khác, tuy trên người hắn không có khí phách, không có thần uy, nhưng mà hắn đứng ở nơi đó giống như tuyên cổ bất biến, dường như hắn thành chúa tể tuyên cổ, hắn chưởng chấp vận mệnh từ xưa tới nay!
Chương 2177: Huyết thống thức tỉnh (1)
Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, tâm tình đặc biệt khoan khoái dễ chịu, nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu nói ra:
– Đi thôi, ta mang ngươi đi một nơi.
Diệp Tiểu Tiểu phục hồi tinh thần lại, lập tức đi theo Lý Thất Dạ.
Thời điểm định rời khỏi phiến tinh không này, Diệp Tiểu Tiểu vẫn không nhìn ra huyền bí của mười hai cung điện kia.
Từ đầu đến cuối, Lý Thất Dạ không có nhìn nhiều mười hai cung điện hoàng kim này, dường như mười hai toà cung điện hoàng kim này chẳng có gì hữu dụng cả.
– Mười hai toà cung điện này rốt cuộc là cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu nhịn không được hỏi Lý Thất Dạ.
– Ngươi nói là cái gì?
Lý Thất Dạ thấy Diệp Tiểu Tiểu hiếu kỳ như vậy, cũng dừng bước, cười nói với nàng.
– Ta nhìn thấy.
Diệp Tiểu Tiểu chưa từng bỏ ý đồ, lập tức tiến lên, đứng trước cung điện hoàng kim, nàng nhịn không được cân nhắc một phen, nàng nhìn sau đó gõ gõ lên vách cung điện.
Qua một hồi lâu, Diệp Tiểu Tiểu cân nhắc một phen, nàng trở lại bên người Lý Thất Dạ.
– Mười hai toà cung điện hoàng kim này nhìn như thế nào cũng cảm thấy giống mười hai mệnh cung.
Diệp Tiểu Tiểu đứng bên người Lý Thất Dạ, không khỏi giật mình nói:
– Bất luận là từ bộ dáng hay là xu thế mà nhìn, ta cảm thấy nó là mệnh cung!
Điều này thật sự là làm cho Diệp Tiểu Tiểu chấn động, nếu như đây thật sự là mệnh cung, vậy thật sự làm cho người ta giật mình, mười hai mệnh cung, tồn tại như vậy có ý nghĩa gì?
– Ngươi rất có thiên phú.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, cũng không trả lời Diệp Tiểu Tiểu.
– Không cần ngươi khen ta, cho dù ngươi không khen ta, ta cũng biết ta rất có thiên phú!
Diệp Tiểu Tiểu hết sức bất mãn với đáp án của Lý Thất Dạ, hừ một tiếng, oán hận trừng Lý Thất Dạ.
– Đi thôi, ta mang ngươi đi một nơi, là nơi ngươi vẫn muốn đi,
Thấy Diệp Tiểu Tiểu không hài lòng, Lý Thất Dạ làm như không nhìn thấy.
– Địa phương nào?
Mới mở miệng, Diệp Tiểu Tiểu nghĩ tới một chuyện, chấn động, nói ra:
– Không phải là nơi ngươi nói lúc trước đấy chứ?
Lúc ở Thần Thụ Lĩnh, Cửu Chung Thần Tổ từng nói qua một nơi, nhưng mà Cửu Chung Thần Tổ còn cũng không nói rõ ràng đã bị Lý Thất Dạ chen ngang.
Diệp Tiểu Tiểu còn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ rất lâu mới mang nàng đi tới chỗ kia, thật không ngờ, hắn lại nhanh mang nàng đi tới đó như vậy, chuyện này làm cho Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy chưa chuẩn bị tốt.
– Huyết thống của ta là như thế nào?
Đột nhiên Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy tâm thần hoảng hốt, cho tới nay nàng vẫn muốn biết về huyết thống của mình, nhưng mà hiện tại đột nhiên Lý Thất Dạ dẫn nàng đi tới đó, chuyện quá mức đột nhiên, chuyện này làm cho nội tâm của nàng chưa chuẩn bị tốt.
Nhìn thấy tâm thần Diệp Tiểu Tiểu hoảng hốt, Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng, an ủi nói:
– Yên tâm đi, có ta ở đây, không có việc gì, ngươi chỉ cần đi theo ta là tốt rồi.
Lý Thất Dạ nói câu này Diệp Tiểu Tiểu giống như ăn viên thuốc định thần, chuyện này làm cảm xúc rối loạn và hoang mang của nàng biến mất.
Vượt qua tinh không, Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu vượt qua tinh không, trong thế giới mênh mông này, tinh vũ bao la bát ngát, bất luận là đi nhanh cỡ nào cũng không thể vượt qua tinh không.
Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi vào một hơi, ở chỗ này Lý Thất Dạ dừng lại.
Vòm trời lạnh như băng, ít nhất đây là thế giới lạnh như băng, là thế giới chết chóc, ở chỗ này làm cho người ta cảm giác được khí tức tử vong.
Đây là thế giới băng tuyết, nơi này mênh mông trống trải, trừ tĩnh mịch, trừ ngân hà trước mặt ra, trong nơi này không không tịch tịch.
Dưới nơi này chỉ có một ngân hà, trừ nó ra không còn lại bất cứ thứ gì khác, dưới thế giới băng tuyết đầy tịch mịch, đứng ở nơi này giống như tiến vào thế giới bị lãng quên.
Nhìn qua ngân hà trước mặt cũng tịch mịch cơ đơn như thế, cả đầu ngân hà không có chút sinh cơ nào cả.
Ngân hà trước mặt vô cùng to lớn, vô số ngôi sao hội tụ thành ngân hà, ngân hà hình thành vòng xoáy.
Nhưng mà ngân hà lóe hào quang lập lòe, không có tinh huy rạng rỡ, cả ngân hà có màu xám trắng, vừa nhìn qua đã biết ngân hà này là ngân hà chết.
Nhưng mà ngân hà này lại tạo thành vòng xoáy, bởi vì nó đã tử vong, cho nên tốc độ của vòng xoáy thả chậm, dường như trăm ngàn năm mới hoàn thành một vòng.
Ngân hà tử vong, tràn ngập tĩnh mịch, khí tức tử vong ở đây không phải khí tức tử vong ăn mòn con người, mà là cô tịch, là trầm mặc bất biến suốt trăm vạn năm.
Dường như ở nơi này, quản chi ngươi đứng nhiều hơn một giây cũng làm cho ngươi nổi điên, nơi cô tịch này cho người ta áp lực cực lớn.
– Chính là nơi này?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua ngân hà tử vong trước mặt, ngoài ý muốn nói ra. Nàng cho rằng Lý Thất Dạ sẽ mang nàng đi nơi thập phần đồ sộ hoặc là cực kỳ thần bí.
Thật không ngờ dĩ nhiên là đi tới nơi tràn ngập tịch mịch như thế, ở nơi này cảm giác tịch mịch ép người ta thở không nổi.
– Đúng, chính là nơi này.
Lý Thất Dạ nhìn qua thế giới chết chóc cô tịch này, nhàn nhạt nói:
– Ở chỗ này, nó có thể giúp ngươi ngược dòng tìm hiểu bổn nguyên, nó có thể giúp ngươi hiểu rõ ảo diệu của huyết thống, có thể giúp ngươi hiểu được huyết thống truyền thừa của mình.
– Làm sao tìm hiểu đây?
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nói ra:
– Nơi này căn bản là tử địa, tất cả đều tử vong, tánh mạng, đại đạo, pháp tắc, lực lượng… Tất cả mọi thứ ở đây đều tử vong rồi.
Đứng ở nơi này địa phương Diệp Tiểu Tiểu có cảm giác hít thở không thông, làm cho nàng thở không nổi, áp lực tử vong quả thật làm nàng sắp điên lên.
– Không có tử vong, làm sao trọng sinh?
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Tử vong và trọng sinh là tương đối, đối với cả sinh mệnh mà nói, chỉ cần ngươi chết đi mới có kiếp sau. Chỉ có ở nơi như thế này mới có thể giúp ngươi tìm hiểu được căn nguyên huyết thống.
– Ý của ngươi là huyết thống của ta sẽ trọng sinh trong tử vong?
Diệp Tiểu Tiểu cũng là người vô cùng thông minh, Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, nàng lập tức hiểu ra.
– Ngươi cũng có thể cho rằng như vậy.
Lý Thất Dạ cười cười, nhìn Diệp Tiểu Tiểu nói ra:
– Đi thôi, không phải sợ, không nên cự tuyệt, đi theo tâm của mình, đi theo cảm giác đi, mặc kệ trong nội tâm của ngươi nhìn thấy cái gì, mặc kệ ngươi mộng nghĩ đến cái gì, không cần khủng hoảng. Tất cả đều có ta, có ta ở đây, mặc kệ phát sinh chuyện gì ta cũng có thể bảo vệ ngươi bình an.
Lý Thất Dạ nói cả buổi cũng ổn định tâm hồn thiếu nữ của Diệp Tiểu Tiểu, không có gì mạnh mẽ hơn lời cam đoan của Lý Thất Dạ với nàng cả,
Thời điểm Lý Thất Dạ an ủi như vậy, tâm hồn thiếu nữ của Diệp Tiểu Tiểu hoàn toàn buông ra, Lý Thất Dạ có đầy đủ lực lượng cường đại để nàng dựa vào, cho dù là trời sập xuống, nàng đều có thể dựa vào hắn, chỉ cần Lý Thất Dạ vẫn còn, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì thì nàng đều có thể bình yên vô sự!
Cuối cùng nhất Diệp Tiểu Tiểu hít sâu một hơi, chậm rãi bước vào ngân hà, đi vào trung ương của ngân hà.
Chương 2178: Huyết thống thức tỉnh (2)
Thời điểm đứng ở trung tâm vòng xoáy ngân hà, Diệp Tiểu Tiểu nhìn quanh một hồi, nàng cũng không nhìn ra cái gì cả, nàng lớn tiếng hỏi Lý Thất Dạ:
– Ta nên làm cái gì bây giờ?
– Rất đơn giản, ngươi chỉ cần phóng khí huyết ra ngoài là được, rất tự nhiên, không cần bộc phát, không cần bão nổi, đây không phải chiến đấu, đây chỉ là ngược dòng tìm hiểu bổn nguyên của mình mà thôi. Ngươi chỉ cần cho huyết khí chảy xuôi, nó yên ắng ôn nhuận như mùa xuân.
Lý Thất Dạ tươi cười nói với Diệp Tiểu Tiểu.
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Diệp Tiểu Tiểu ngồi xếp bằng trong trung ương vòng xoáy, dựa theo lời Lý Thất Dạ đi làm, nàng ngồi ở chỗ kia, chân mệnh hiển hiện, khí huyết phóng ra ngoài.
Khí huyết Diệp Tiểu Tiểu rất cường đại, tuy nàng cho khí huyết phóng thích ra ngoài thật tự nhiên, nhưng mà khí huyết lại chảy ra ngoài như hồng thủy, nhưng mà khí huyết chảy ra cũng không chảy xiết, nó là từ từ chảy ra thôi, không nóng không vội, tất cả thập phần bình thường và an tĩnh.
Khí huyết của Diệp Tiểu Tiểu chậm rãi dung nhập vào trong ngân hà, nhưng mà ngân hà cực kỳ rộng lớn, dường như khí huyết dung nhập vào ngân hà trải qua năm tháng thật lâu.
Nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu có Lý Thất Dạ cam đoan, nàng không nóng vội một chút nào cả, nàng ngã ngồi ở chỗ kia, khi khí huyết phóng ra ngoài, nàng chậm rãi như đang ngủ đi, theo thời gian chuyển dời, nàng thần du thái hư, nàng cảm giác như vượt qua thời gian, đi vào một thời đại huy hoàng tuyên cổ.
Nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu định thần, Lý Thất Dạ cười cười, dứt khoát tại ngồi trên bầu trời cao cao, hắn khí định thần nhàn nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu biến hóa.
Lý Thất Dạ rất có lòng tin vào Diệp Tiểu Tiểu , mặc dù nói Diệp Tiểu Tiểu vẫn còn nhỏ, bất luận là kinh nghiệm hay là đạo tâm đều rất non nớt, tạm thời không cách nào so sánh với Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi các nàng, nhưng mà Lý Thất Dạ rất coi được Diệp Tiểu Tiểu, nàng là ngọc thô chưa mài giũa, chỉ cần hơi tạo hình sẽ đại phóng dị sắc.
Không còn cảm giác gì nữa, khí huyết của Diệp Tiểu Tiểu dung nhập vào phân nửa ngân hà, ngay từ đầu khí huyết của Diệp Tiểu Tiểu lưu động chậm rãi, chuyện này làm cho người ta cho rằng dung nhập vào cả ngân hà chỉ sợ cần thời gian vô cùng dài dòng.
Nhưng mà chậm rãi chảy xuôi, không có cảm giác gì cả, lúc dung nhập vào một nửa ngân hà, cả quá trình hoàn toàn vô thanh vô tức, hơn nữa rất tự nhiên, chuyện này đúng như lời Lý Thất Dạ vừa nói, khí huyết Diệp Tiểu Tiểu giống như mùa xuân ấm áp ôn nhu, vô thanh vô tức đã dung nhập hơn phân nửa ngân hà.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, khí huyết Diệp Tiểu Tiểu dung nhập ngân hà, thời điểm này ngân hà chết đi vốn có màu xám trắng, cả ngân hà bị khí huyết Diệp Tiểu Tiểu dung nhập thì biến thành đỏ bừng.
Mà loại đỏ bừng này không phải đỏ bừng như máu tươi, mà là đỏ bừng như bảo thạch, giờ này khắc này ngân hà sáng lên như từng viên bảo thạch, đỏ bừng mà sáng chói, phát ra hào quang vô cùng xinh đẹp, thập phần rung động lòng người.
Vào giờ phút này, ngân hà vốn an tĩnh đột nhiên trở nên tịch mịch, nó giống như phục sinh, dường như nó thoáng tràn ngập sinh cơ, thoáng cái tràn ngập lực lượng.
Sau khi trải qua năm tháng dài dằng dặc, ngân hà tử vong rốt cuộc đã tới sinh cơ, có cảm giác như niết bàn trọng sinh.
Oanh —— một tiếng vang thật lớn, vào giờ phút này ngân hà yên tĩnh đã bộc phát, lập tức sinh ra sóng lớn ngàn trượng, huyết lãng phóng thẳng lên trời, quét ngang cả vũ trụ, vào giờ phút này giống như tồn tại tuyên cổ.
Vào thời gian thật ngắn này, đột nhiên Diệp Tiểu Tiểu mở mắt ra, thời điểm nàng mở mắt ra, không còn là tiểu nữ hài non nớt nữa, dường như nàng đã trải qua thương hải tang điền trăm triệu năm!
Oanh —— oanh —— oanh ——
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa lay động, dưới lay động kịch liệt như vậy, cho dù là ngôi sao trên vòm trời cũng rơi xuống, giống như tùy thời sẽ rơi xuống đất.
Ngân hà đỏ bừng sinh ra phong bạo chưa từng có, phong bạo quét qua tất cả.
Thời điểm phong bạo nơi đây bộc phát, ở thế giới bên ngoài, Thần Thụ Lĩnh cũng sinh ra từng tiếng vang to lớn, giống như động đất sắp sinh ra.
Cả Thần Thụ Lĩnh đột nhiên lay động, chuyện này không chỉ làm cho vô số thụ nhân trong Thần Thụ Lĩnh bị dọa sắc mặt xám trắng, cho dù là tu sĩ đi vào Thần Thụ Lĩnh, chấn động đột nhiên này làm bọn họ kinh hãi.
Thời điểm cả Thần Thụ Lĩnh lay động, cả Thần Thụ Lĩnh có khí tức vô cùng bàng bạc phóng thẳng lên trời, một lực lượng sinh mệnh không cách nào hình dung phóng thẳng trời cao, xuyên qua vô số tầng mây, sinh cơ bàng bạc cao vút, nó dường như muốn xuyên phá cả bầu trời.
– Phát sinh chuyện gì?
Biến hóa đột ngột này đã dọa vô số cường giả sắc mặt trắng bệch, quản chi là Thần Vương cảm nhận được biến hóa như vậy đều hoảng sợ.
– Huyết thống cổ xưa, khởi nguyên Thụ tộc.
Trong thành Thần Thụ, Cửu Chung Thần Tổ cắm rễ ở đây mở mắt ra, hắn thì thào nói.
Trong thế giới không ai muốn biết, trong vòm trời hoang vu này, Lý Thất Dạ vẫn xếp bằng trên không trung, hắn thập phần bình tĩnh nhìn qua biến hóa trước mặt.
Lúc này ngân hà biến mất, phong bạo cuồng bạo biến mất, tất cả trở nên vô cùng bình tĩnh, tại chỗ này, Diệp Tiểu Tiểu biến mất.
Ở đó có một gốc cổ thụ vô cùng to lớn, gốc cổ thụ này lớn tới mức không cách nào hình dung được nữa, dường như nó là thiên hạ đệ nhất thụ.
Trong gốc cổ thụ này có ngân hà quanh quẩn, vạn giới chìm nổi, hàng tỉ sinh linh đang tồn tại dưới gốc cây. Nó là cổ thụ lớn tới mức không cách nào đo đạc, một lá cây có thể nâng một ngôi sao, một nhánh cây có thể xuyên qua tuyên cổ.
Dưới đại thụ che trời này có thụy thú cổ xưa chiếm giữ, có tiên thảo trong truyền thuyết mọc thành cụm, có thần linh cao cao tại thượng đang sống trên thân cây…
Dường như cây đại thụ này biến thành ba ngàn thế giới, dường như có được uy năng bao quát chúng sinh.
– Đây mới là huyết thống cổ xưa, cổ xưa đến mức không cách nào ghi lại.
Nhìn qua đại thụ che trời trước mắt, Lý Thất Dạ tươi cười, nói:
– Quản chi tất cả đều tử vong, quản chi tất cả tan thành mây khói, quản chi tất cả không còn tồn tại, nhưng, huyết thống như vậy vẫn truyền thừa xuống.
Nhìn thấy cổ thụ che trời như vậy, Lý Thất Dạ giống như đang thường thức tác phẩm nghệ thuật, không khỏi tươi cười tán thưởng, nói ra:
– Thủ tổ lão đầu tan thành mây khói, ngay cả huyết mạch bổn nguyên của nó cũng biến mất, tất cả đều không còn tồn tại, nhưng mà không ai nghĩ tới huyết thống bổn nguyên vẫn truyền thừa, điều này thật sự là quá khó tin mà, nhưng huyết thống khởi nguyên vẫn vượt qua tất cả.
Huyết thống của Diệp Tiểu Tiểu có thể nói là không có ghi lại, Lý Thất Dạ cũng chỉ trong năm tháng dài dằng dặt có nhìn thấy một ít ghi chép, hơn nữa những truyền thuyết này chỉ có vài câu, cũng không người nào tìm ra, những truyền thuyết rất nhiều thường thường là nghe nhầm đồn bậy, cách chân tướng thập phần xa xôi.
Chương 2179: Niết bàn thủy mộc
Lý Thất Dạ ngay từ đầu cũng không dám khẳng định huyết thống của Diệp Tiểu Tiểu, dù sao loại truyền thuyết chưa xuất hiện qua, thẳng tới khi Lý Thất Dạ càng khẳng định huyết thống Diệp Tiểu Tiểu, tuy những truyền thuyết cách chân tướng quá xa, nhưng mà không có nghĩ huyết thốn này không tồn tại, trên thực tế, nó chân chính tồn tại.
Cũng không biết qua bao lâu, gốc cổ thụ kia biến mất, Diệp Tiểu Tiểu vẫn ngồi trong vòng xoáy, nhưng mà lúc này vòng xoáy ngăn hà ảm đạm đi nhiều, ngay cả màu xám trắng cũng không còn.
Giờ này khắc này, vòm trời vô cùng tĩnh mịch, hoàn toàn không khác gì vừa rồi, nó vẫn là thế giới chết, hào khí tịch mịch làm người ta thở không ra hơi.
Qua thật lâu Diệp Tiểu Tiểu mở mắt ra, nàng vẫn là bộ dáng tiểu nữ hài mười ba mười bốn tuổi, ánh mắt vẫn mang thei ngây thơ, Diệp Tiểu Tiểu vẫn là Diệp Tiểu Tiểu.
Khác biệt duy nhất là huyết khí trên người của nàng, huyết khí thập phần cổ xưa, cho người ta cảm giác tuyên cố, nếu như không nhìn người mà cảm nhận khí huyết, người khác còn có thể cho rằng Diệp Tiểu Tiểu là sinh linh sống vô số năm tháng đấy.
Sau kho mở mắt ra, Diệp Tiểu Tiểu đứng lên, “Phanh” một tiếng, ngay vào lúc nàng đứng lên, cả ngân hà lập tức nát bấy, tất cả hóa thành bột phấn.
Trong khoảng thời gian ngắn, vốn là ngân hà cực lớn cứ thế tan thành mây khói, không còn tồn tại, dường như ngân hà này vốn chưa từng tồn tại ở đây.
Nhìn thấy ngân hà thoáng cái nát bấy, Diệp Tiểu Tiểu cũng ngơ ngác, thật vất vả phục hồi tinh thần lại.
Diệp Tiểu Tiểu đi trở về bên người Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ dò xét nàng từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng hơi tươi cười, vừa cười vừa nói:
– Chúc mừng, chúc mừng, huyết thống của ngươi rốt cuộc thức tỉnh, chỉ cần ở nơi như thế này, huyết thống mới của ngươi mới có thể thức tỉnh.
– Huyết thống này tên là gì?
Diệp Tiểu Tiểu nhíu mày suy nghĩ một hồi, thời điểm chân mày giãn ra, dường như nàng thoát khỏi rung động quá lớn vừa rồi.
– Đây là huyết thống không có ghi lại.
Lý Thất Dạ trầm mặc một hồi, nói ra:
– Nhưng mà, nhưng lại có một ít truyền thuyết, có một ít thần thoại. Ngươi có thể như vậy xưng hô là Niết Bàn Thủy Mộc, Niết Bàn Thủy Mộc huyết thống.
– Niết Bàn Thủy Mộc?
Diệp Tiểu Tiểu thì thào nói:
– Niết Bàn Thủy Mộchuyết thống.
Nàng rất lạ lẫm với cái tên này, quản chi huyết thống của nàng đã thức tỉnh.
– Trở về đi, chúng ta đã ở đây cũng lâu rồi.
Lý Thất Dạ cười nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
Việc này đối với Lý Thất Dạ mà nói có thể nói là thắng lợi trở về, hắn không thèm suy nghĩ thêm nữa, hiện tại còn có một tâm sự chưa chấm dứt, chuyện này chấm dứt hắn sẽ mang theo Tô Ung Hoàng rời khỏi Thiên Linh Giới.
– Tốt.
Diệp Tiểu Tiểu phục hồi tinh thần lại, yên lặng gật đầu. Ngày bình thường nàng ưa thích nói chuyện, lúc này cũng bắt đầu trầm mặc, bởi vì thức tỉnh huyết thống mang cho nàng quá nhiều thứ, nàng trong khoảng thời gian ngắn khó mà tiêu hóa được.
Thời điểm Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu tiến vào nội thế giới, đột nhiên Thần Chỉ Châu trở nên vô cùng náo nhiệt, vô số tu sĩ dũng mãnh vào Thần Chỉ Châu.
Mặc dù nói lúc bình thường vẫn có không ít đi sĩ vào Thần Chỉ Châu hái thuốc, nhưng mà hiện tại trong một đêm có vô số người tới Thần Chỉ Châu lại chưa từng xảy ra.
Trong vòng một đêm vô số tu sĩ tiến nhanh vào Thần Chỉ Châu, cũng không phải bởi vì tồn tại như Mộng Trấn Thiên đến Thần Chỉ Châu.
Mà là trong một đêm, có một tin tức nho nhỏ truyền lưu nói, hơn nữa, tin tức này truyền lưu rất nhanh, chỉ trong thời gian ngắn truyền ra khắp Thiên Linh Giới.
– Thần Thụ Lĩnh có một cây tiên dược trường sinh!
Một tin tức nho nhỏ cứ như vậy đột nhiên tầm đó tại Thiên Linh Giới truyền đến, hơn nữa, cái này tin tức nho nhỏ là trong một đêm truyền ra.
Tin tức nhỉ này truyền đi thật nhanh, không có ai biết tin tức nho nhỏ là từ đâu truyền tới, không có ai biết tin tức nho nhỏ này do ai truyền ra, tóm lại rất nhiều người trong thời gian ngắn nghe được tin tức này.
Tiên dược trường sinh! Nghe dạng tin tức nho nhỏ thế này, bất luận là nhân vật nào cũng không dám lãnh đạm, bọn họ lập tức báo cho các lão tổ trong tông môn, đặc biệt là những môn phái có truyền thừa cường đại, bọn họ càng coi trọng tin tức này hơn.
Trường sinh, đây là mục tiêu cuối cùng của không biết bao nhiêu Thần Hoàng, thậm chí có đồn đãi nói, ngay cả Tiên Đế đều truy cầu trường sinh, hiện tại đột nhiên có tin tức như vậy truyền ra, ai cũng cẩn thận,
Sau khi tin tức nhỏ này truyền ra ngoài, mặc dù nói rất nhiều người đều bán tín bán nghi, nhưng mà rất nhiều đại giáo truyền thừa vẫn cho đệ tử chạy tới Thần Thụ Lĩnh, thậm chí có nhân vật thế hệ trước tự mình xuất thế.
Đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, bọn họ thà rằng tin là có, không thể tin là không, nếu như Thần Thụ Lĩnh không có tiên dược trường sinh, bọn họ đến đi một chuyến cũng không có tổn thất gì, nếu quả thật có tiên dược trường sinh, một khi bị bọn họ hái được thì quá tốt rồi.
Cũng chính vì vô số tu sĩ ôm tâm tính như vậy, trong khoảng thời gian ngắn khiến cho Thần Thụ Lĩnh phi thường náo nhiệt, người đến người đi, hối hả.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ vang sinh ra, sóng biển cuồn cuộn, ngay và lúc rất nhiều tu sĩ ngồi thuyền đi Thần Chỉ Châu, nước biển bên ngoài Thần Chỉ Châu nổ vang, sóng biển ngập trời bộc phát dữ dội.
Nước biển đột nhiên nổ vang, đem rất nhiều người bị dọa kêu to một tiếng, rất nhiều người dùng tốc độ nhanh nhất lao lên bờ biển, tưởng rằng có quái vật biển xuất thế.
Âm thanh nước biển lay động, thời điểm này từng tiếng nước biển vang vọng vang lên, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, một khối đại lục xuất hiện trên biển.
Đại lục này cực lớn, có đất bằng, có núi non trùng điệp, ưng bay thỏ chạy, trên núi cao có mây mù lượn lờ, có thác nước từ trên cao đổ xuống.
– Là tiên cảnh sao?
Nhìn thấy đại lục này xuất hiện, núi sông đồ sộ như thế, rất nhiều tu sĩ bị hấp dẫn ánh mắt, nhao nhao nhìn qua.
– Không, không phải tiên cảnh.
Có Đại Hiền thế hệ trước nhìn thấy đại lục này xuất hiện, ánh mắt của hắn nhìn qua tấm bia đá trên núi, giật mình nói:
– Đây là Chân Vũ Đảo!
– Chân Vũ Đảo!
Nghe cái tên này rất nhiều người kinh hãi.
Chân Vũ Đảo, cái tên này chỉ sợ rất nhiều người trên Thiên Linh Giới đã nghe nói qua, nhưng mà người nhìn thấy Chân Vũ Đảo rải rác không có mấy.
Trong Thiên Linh Giới, từng có một câu nói như thế này, Mị Linh có Thiên Tiên Lâu, Hải Yêu có Chân Vũ Đảo! Những lời này chỉ là truyền thừa, Thiên Tiên Lâu và Chân Vũ Đảo, hơn nữa hai truyền thừa này cực kỳ ít xuất hiện.
Chân Vũ Đảo nghe đồn đãi là do Chân Vũ hải thần làm chủ, nó thập phần thần bí, đồn đãi nói Chân Vũ Đảo biết di động, nó có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong Thiên Linh Giới.
Từ khi thành lập đến nay, Chân Vũ Đảo rất ít xuất hiện, nhưng mà chưa từng có ai đánh giá thấp sự cường đại của Chân Vũ Đảo.
Nếu bàn về sự cường đại của Chân Vũ Đảo, như vậy nhất định sẽ biết Chân Vũ hải thần, đồn đãi nói Chân Vũ hải thần và Minh Nhân Tiên Đế là người cùng thời đại.
Chương 2180: Phong vân khởi
Tại Thiên Linh Giới, từng có cách nói như thế, sau khi Minh Nhân Tiên Đế trở thành Tiên Đế, Chân Vũ hải thần đã từng khiêu chiến Minh Nhân Tiên Đế, đồn đãi nói một trận chiến này là kinh thiên động địa, cửu giới đều run rẩy.
Mặc dù không có mấy người có tư cách quan sát đại chiến tuyệt thế này, nhưng về sau có đồn đãi nói, Chân Vũ hải thần ngang sức với Minh Nhân Tiên Đế.
Chính vì như thế, Chân Vũ hải thần được Hải Yêu Thiên Linh Giới xưng tụng là hải thần duy nhất có thể sánh vai với Thiên Thủy hải thần.
Chân Vũ Đảo xuất hiện, hấp dẫn rất ánh mắt rất nhiều người, đồng thời cũng sinh ra suy đoán thật lớn, trong khoảng thời gian ngắn sinh ra các giả thuyết.
Vào thời điểm bình thường, Chân Vũ Đảo đi lại vô tung, căn bản không có người nào biết rõ nó xuất hiện ở nơi nào, cũng vì nguyên nhân này, Chân Vũ Đảo ít khi xuất thế vẫn tràn ngập nghi hoặc.
Hôm nay Chân Vũ Đảo đột nhiên xuất hiện tại Thần Chỉ Châu, chuyện này làm cho người ta hiếu kỳ, về phần đại nhân vật thế hệ trước, trong nội tâm càng rung động, bởi vì đại nhân vật thế hệ trước hiểu rõ, Chân Vũ Đảo sẽ không dễ dàng xuất hiện.
Nếu như nói, Chân Vũ Đảo xuất hiện tại trước mắt bao người, đây chắc chắn là chuyện to lớn bằng trời rồi..
Thời điểm Chân Vũ Đảo xuất hiện tại Thần Chỉ Châu, có rất nhiều người liên hệ tới tin tức nho nhỏ gần đây.
– Chẳng lẽ nói Thần Chỉ Châu thật sự có tiên dược trường sinh sao?
Có nhân vật cấp bậc lão tổ thì thào.
Sau khi Chân Vũ Đảo xuất hiện, không ít người suy đoán các nguyên nhân, nhưng mà ngày hôm sau từ Thần Chỉ Châu có tin tức rung động truyền ra.
– Chân Vũ thần nữ đích thân tới Thần Chỉ Châu!
Một tin tức khiếp sợ mười phần quét qua Thần Chỉ Châu, rung động cả Thần Chỉ Châu, làm cho rất nhiều đại nhân vật rung động.
– Chân Vũ thần nữ là thần thánh phương nào thế?
Không biết có bao nhiêu người trẻ tuổi hỏi thăm trưởng bối của mình.
– Con gái Chân Vũ hải thần, là thiên tài tuyệt thế đã từng có khả năng trở thành hải thần nhất.
Sau khi các trưởng bối phục hồi tinh thần lại, sắc mặt trắng bệch, chậm rãi nói ra.
Chân Vũ thần nữ đích thân tới Thần Chỉ Châu, chỉ trong khoảng thời gian ngắn khiến người ta thở không ra hơi, với người hiểu rõ Chân Vũ thần nữ xuất hiện có ý nghĩa gì, bọn họ trầm mặc.
Chân Vũ thần nữ chính là con gái Chân Vũ hải thần, cũng là con gái được Chân Vũ hải thần sủng ái nhất, đồn đãi nói Chân Vũ thần nữ khi còn rất nhỏ thể hiện ra thiên phú vô song, thiên phú của nàng thậm chí còn cao hơn cả phụ thân lúc trẻ.
Thời điểm Chân Vũ thần nữ còn trẻ, đạo hạnh của nàng cực cao, tên truyền cửu giới, đã từng có vô số người coi được, vô số người cho rằng nàng sẽ trở thành hải thần tiếp theo.
Trên thực tế, đồn đãi nói Chân Vũ thần nữ trở thành hải thần không có gì bất ngờ cả. Bởi vì vào thời đại đó, Chân Vũ thần nữ còn trẻ đã từng chấp chưởng Tam Xoa Kích của phụ thân, đạt được Tam Xoa Kích thừa nhận.
Dù sao đối với Tam Xoa Kích mà nói, nó cũng không vì ngươi là con gái của hải thần mà đi thừa nhận ngươi, có thể được Tam Xoa Kích thừa nhận, như vậy sẽ được Tam Xoa Kích tán thành, có tiềm lực trở thành hải thần.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, Chân Vũ thần nữ đang chấn nhiếp thiên hạ lại biến mất, không có người nào nhìn thấy Chân Vũ thần nữ, từ đó về sau, cũng không có ai nói tới Chân Vũ thần nữ!
Thẳng tới về sau mọi người quên đi Chân Vũ thần nữ, mọi người cũng không hiểu vì cái gì đột nhiên Chân Vũ thần nữ xuất hiện, tất cả mọi người không rõ vì cái gì Chân Vũ thần nữ không trở thành hải thần.
Vào hôm nay, Chân Vũ thần nữ biến mất vô số năm tháng trở về, nàng tự mình đi tới Thần Chỉ Châu.
Tồn tại như thế đột nhiên giá lâm, càng làm nhiều người rung động, đặc biệt là Hải Yêu càng hưng phấn, càng hoan hô.
Chân Vũ thần nữ trở về, chuyện này có ý nghĩa không tầm thường với Hải Yêu!
– Chẳng lẽ nói, Chân Vũ thần nữ trở về, muốn trở thành hải thần sao? Đây là muốn tranh vị trí hải thần với Thất Hải Nữ Vũ Thần, Già Hải thiên tử nha.
Nghe được Chân Vũ thần nữ trở về, có Hải Yêu hưng phấn, cũng có Hải Yêu ưu sầu.
Ngay thời điểm mọi người đang nghị luận, vào ngày hôm nay có một người giáng lâm Thần Chỉ Châu, nàng từ trên cao đi xuống, giống như cửu thiên tiên nữ, tiên tư lỗi lạc, tuyệt thế vô song, bất luận là người nào nhìn thấy tiên tư vô song của nàng đều bị khuynh đảo.
– Trích Nguyệt tiên tử ——
Có Thần Vương nhìn thấy thân ảnh vô song xuất hiện trên Thần Chỉ Châu, như si mê như say sưa, bị khuynh đảo.
Trích Nguyệt tiên tử giá lâm Thần Chỉ Châu, tin tức này truyền khắp Thần Chỉ Châu trong vòng một ngày, cả Thần Chỉ Châu cũng náo nhiệt hơn.
– Trích Nguyệt tiên tử ——
Người nghe qua truyền thuyết Trích Nguyệt tiên tử, vừa nghe Trích Nguyệt tiên tử tự hàng lâm, cũng hít khí lạnh, có người thậm chí triệt thể rét lạnh.
– Nguy cơ lớn nhất của Mộng Trấn Thiên đã đến.
Có Thần Vương lập tức ý thức được cái gì, chậm rãi nói ra:
– Ở kiếp này, cấu thành uy hiếp lớn với Mộng Trấn Thiên không phải Lý Thất Dạ, mà là Trích Nguyệt tiên tử! Mộng Trấn Thiên muốn trở thành Tiên Đế, phải siêu việt tồn tại vô địch như Trích Nguyệt tiên tử, nếu không Mộng Trấn Thiên không thể trở thành Tiên Đế!
Mộng Trấn Thiên có uy danh hiển hách, thậm chí từng xưng huynh gọi đệ với Đạp Không Tiên Đế, nhưng mà thời điểm Trích Nguyệt tiên tử xuất thế, cho dù là Mộng Trấn Thiên cũng bị ép ảm đạm vô quang.
Tại Thiên Linh Giới, Trích Nguyệt tiên tử chính là truyền kỳ, thậm chí Thiên Linh Giới có người tự hào, trước khi Hồng Thiên nữ đế trở thành Tiên Đế, Trích Nguyệt tiên tử đã là tồn tại chí cao vô thượng ở cửu giới, Hồng Thiên nữ đế khôgn có tư cách tranh thiên mệnh với nàng!
Hồng Thiên nữ đế cả đời truyền kỳ đã không cần nhiều lời, cả đời nàng bại tận vô số thiên tài, mà Trích Nguyệt tiên tử có thể trở thành kình địch lớn nhất đời Hồng Thiên nữ đé, chuyện này có thể nghĩ Trích Nguyệt tiên tử là cường đại cở nào.
– Ở kiếp này là thế nào?
Có vô số thiên tài nghe được tin tức này thì chấn động, cũng thì thào nói:
– Vốn đã có Mộng Trấn Thiên, sau đó là Hắc Ám Cổ vương tử, tiếp theo là Chân Vũ thần nữ, Trích Nguyệt tiên tử, chẳng lẽ có đại kiếp ở thời đại này sao?
Sau khi Trích Nguyệt tiên tử xuất hiện tại Thần Chỉ Châu, làm cho rất nhiều người thất sắc, có rất nhiều thiên tài … Tuyệt vọng.
Ở kiếp này, có bao nhiêu thiên tài có khát vọng kinh thiên chứ, có người muốn trở thành Tiên Đế, có người muốn trở thành hải thần.
Nhưng mà từ khi Mộng Trấn Thiên, Trích Nguyệt tiên tử, Chân Vũ thần nữ xuất hiện, khiến cho vô số thiên tài đầy nhiệt huyết lập tức thất vọng.
Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu rời khỏi nội thế giới, trở lại Hạc Chủy Phong. Nhìn thấy hai người bọn họ bình an trở về, Tư Ma Ngọc Kiếm canh giữ Hạc Chủy Phong thở ra một hơi.
Lý Thất Dạ đã chấm dứt chuyện ở đây, liền mang theo Diệp Tiểu Tiểu cùng Tư Mã Ngọc Kiếm rời khỏi Bất Tử Môn. Thời điểm hai người rời khỏi, Bất Tử Môn chủ tự mình đưa tiễn, thậm chí tiễn năm trăm dặm.