Đế Bá Audio Podcast
Tập 428 [Chương 2136 đến Chương 2140]
❮ sautiếp ❯Chương 2136: Thụ nhân lột xác (1)
Ở trong lúc điện quang hỏa thạch này, mầm móng nhỏ như con kiến kia dĩ nhiên là thoáng cái chui vào nơi mi tâm, trong nháy mắt tiêu thất.
Nhìn hạt giống chui vào nơi mi tâm, một lát sau, không có bất cứ động tĩnh gì, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi hỏi nói:
– Chỉ như vậy?
– Hư, phải có chút kiên trì
Lý Thất Dạ thấp giọng đối với nàng nói nhỏ.
Thanh âm của Lý Thất Dạ vừa hạ, cổ thi thể này dĩ nhiên giật mình, ngay từ đầu, là ngón tay của cổ thi thể này hơi động đậy, sau đó động tĩnh càng lúc càng lớn, tiếp đó toàn thân run rẩy, hình như là một người sống đang phát cơn điên vậy!
Kế đến, cổ thi thể này toàn thân co quắp, động tác co giật thoạt nhìn hoàn toàn như là một người sống trong lúc bất chợt bị mắc trọng bệnh vậy.
Nhìn thấy một màn như vậy, Diệp Tiểu Tiểu đều có chút khó tin tưởng, nếu như không phải vừa rồi nàng tận mắt thấy được người này bị Lý Thất Dạ bóp chết, hiện tại sẽ cảm thấy người này vẫn có thể cứu giúp được.
Cổ thi thể này co quắp đắc càng ngày càng lợi hại, đến cuối cùng, cả cổ thi thể cong lên thật cao, thân thể như một cây cung, trong ngực hướng về phía trước.
Thấy cổ thi thể này đem thân thể con lên thật cao, điều này cũng làm cho người lo lắng nó sẽ đem xương sống lưng của mình bẻ gẫy.
“Răng rắc, răng rắc, răng rắc. . .” Vừa lúc đó, từng đợt thanh âm truyền đến, đó cũng không phải thanh âm xương khớp vỡ nát, đây hình như là một loại thanh âm buông lỏng của các đốt xương trong khối xương.
Ngay khi từng đợt thanh âm như sao đậu tương vang lên, một lúc lâu sau, chỉ nghe được “Ba” một tiếng, cổ thi thể này vốn là nằm dưới đất dĩ nhiên bò dậy.
Thấy thi thể vốn là đã chết đi thoáng cái bò dậy, đây thiếu chút nữa đem Diệp Tiểu Tiểu đều sợ đến kinh hô một tiếng, người nhát gan tuyệt đối sẽ bị xác chết vùng dậy như vậy dọa sợ vỡ mật.
Thế nhưng, đây không phải là xác chết vùng dậy, mà là sống lại! Cổ Linh Uyên đệ tử chết đi dĩ nhiên sống lại, mở đôi mắt ra, hoàn toàn như là một người sống, căn bản cũng không như là người chết.
– Đây, chuyện này có chút kinh khủng.
Diệp Tiểu Tiểu đều không phải không thừa nhận nói rằng. Tuy rằng một ít truyền thuyết về thụ nhân nàng đã nghe qua ít nhiều, thế nhưng, nàng vẫn là lần đầu tiên chính mắt thấy được thụ nhân lột xác.
– Đây, đây, cái này thực sự sống lại sao?
Mặc dù nói là tận mắt nhìn thấy thụ nhân lột xác, thế nhưng, Diệp Tiểu Tiểu đều có chút không dám tin tưởng hai mắt của mình, lấy Lý Thất Dạ bên người nói rằng.
– Nhìn xem ánh mắt của hắn.
Lý Thất Dạ chậm rãi đối với nàng nói nhỏ:
– Ngươi xem ánh mắt của hắn, chỉ biết nó là sống hay là chết. Mắt là tâm linh chi song, nó có thể chiếu thẳng tâm linh.
Đạt được Lý Thất Dạ nhắc nhở, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nhìn kỹ hai mắt của tên thụ nhân vừa sống lại, ngay từ đầu, có lẽ còn không có phát hiện, thế nhưng, khi nhìn kỹ, liền phát hiện đôi mắt là có chỗ không giống.
Đôi con ngươi này không giống người thường, ánh mắt của nó là mộc sắc, thật giống như trong lá cây xanh lục mang theo vài phần khô vàng, thoạt nhìn có chút quỷ dị.
Càng cùng người khác bất đồng là, ngay khi nhìn kỹ đôi mắt này của hắn, ngươi sẽ phát hiện ở chỗ sâu trong đôi mắt này một mảnh tro nguội, không có sinh cơ, tựa hồ ở nơi nào nhìn không thấy sinh mệnh, nhìn không thấy hi vọng.
– Nó vẫn là người chết sao?
Mặc dù nói vị Cổ Linh Uyên đệ tử này đã sống lại, đã là lột xác thành thụ nhân, thế nhưng, thấy sâu trong đôi mắt tro nguội, Diệp Tiểu Tiểu đều cảm thấy nó không giống như là một người sống.
– Cái này phải xem ngươi làm sao định nghĩa sống hay chết rồi.
Lý Thất Dạ cười cười, nói rằng:
– Đối với Cổ Linh Uyên đệ tử mà nói, hắn đã chết, thế nhưng, đối với một thụ nhân hoàn toàn mới mà nói, nó còn sống. Tuy rằng trong đôi mắt nó không có sinh cơ, thế nhưng, nó ở trong cơ thể cổ thi thể này cắm rễ được càng lâu, nó sẽ thắp sáng sinh mệnh lực của cỗ thân thể này, nó sẽ làm đôi mắt này chậm rãi tràn ngập sinh cơ.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nói thêm:
– Ngươi xem, hiện tại trong ánh mắt của nó không phải cũng là có một chút xíu sinh cơ rồi sao? Không phải là có một chút hy vọng sao?
Đạt được Lý Thất Dạ nhắc nhở, Diệp Tiểu Tiểu lại nhìn kỹ, quả nhiên như Lý Thất Dạ nói vậy, ở vừa rồi đôi mắt này là một mảnh tro nguội, thế nhưng, ở phía sau, ở trong tử linh đã có một chút xíu sinh cơ.
Một chút xíu sinh cơ này, thoạt nhìn là bé nhỏ không đáng kể, nó giống như là một gốc cây nho nhỏ trong sa mạc, thế nhưng, chính là một chút sinh cơ không đáng kể đó, lại đem đôi mắt này thiêu đốt sáng lên, mang đến cho một mắt đôi tro tàn hi vọng.
Vừa lúc đó, tên thụ nhân này ngồi dưới đất, có chút mê man, có chút ngạc nhiên, nó nhìn quanh bốn phía, tựa hồ, nó là lần đầu tiên tới thế giới này vậy.
– Bắt đầu biến hóa.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm tên thụ nhân này, qua một lúc lâu, đối với Diệp Tiểu Tiểu nói rằng.
Quả nhiên, ở phía sau, nghe được thanh âm “Két” vang lên, thân thể của thụ nhân này xảy ra một ít biến hóa, thân thể hắn một ít bộ vị bắt đầu mộc hóa, có lẽ cũng có thể nói là sinh trưởng ra đồ vật giống như gỗ vậy.
Nói thí dụ như, đôi cánh tay của thụ nhân này, đôi cánh tay của nó có một vài chỗ trở nên mộc hóa, sinh trưởng thành đồ vật giống vỏ cây vậy.
Đồng thời, ở trên đôi cánh tay này, có chút cơ thể dĩ nhiên sinh trưởng ra cành cây, chỗ này thoạt nhìn giống như là trên thân một người sống ký sinh có cây cối, bộ dáng như vậy thoạt nhìn hết sức quỷ dị.
Thấy thụ nhân bắt đầu mộc hóa, trên người sinh trưởng ra cành chạc, như vậy chỉ sợ rất nhiều người nhìn đều không khỏi hơi bị rợn cả tóc gáy, cái loại cảm giác này khiến người ta nói không nên lời.
Chỉ sợ rất nhiều người thấy được một màn như vậy đều sẽ rợn cả tóc gáy, khiến người có một loại cảm giác trong cơ thể ký sinh có những vật khác, hết sức quỷ dị.
– Lẽ nào người chết ở Thần Thụ Lĩnh, đều sẽ biến thành thụ nhân sao?
Thấy tên thụ nhân này bắt đầu xảy ra lột xác, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi hỏi Lý Thất Dạ nói rằng.
– Có thể nói như vậy đi!
Lý Thất Dạ nhìn thụ nhân lột xác, cười cười, nói rằng:
– Nếu như không phải địa phương rất hung hiểm, chỉ có sau khi chết, sẽ biến thành thụ nhân, nếu như địa phương hung hiểm, vậy nói không chắc. Chỉ cần ngươi bị một chút xíu vết thương nhẹ, tiên huyết của ngươi rơi vào trên hạt giống, như vậy, ngươi cũng sẽ bị loại mầm móng này đuổi kịp, như phụ hình chi ảnh, mầm móng đó tùy thời đều sẽ chui vào giữa chân mày của ngươi, cho ngươi biến thành thụ nhân.
– Còn có địa phương càng hung hiểm hơn, nếu như ngươi vẫn thâm nhập Thần Thụ Lĩnh, đi đến nơi thâm sâu nhất định, như vậy, cho dù ngươi toàn thân hoàn hảo, cho dù ngươi rất cường đại, loại hạt giống này đều sẽ có thể thoáng cái chui vào mi tâm của ngươi, đem thân thể của ngươi cướp đoạt.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Chương 2137: Thụ nhân lột xác (2)
– Mạnh mẽ chui vào mi tâm?
Diệp Tiểu Tiểu nghe được nói như vậy, đều không khỏi hơi bị có chút rợn cả tóc gáy, nói rằng.
– Thế nào?
Lý Thất Dạ cười nói rằng:
– Có phải sợ rồi hay không? Nếu như sợ, hiện tại chạy về nhà vẫn còn kịp.
– Hừm, ít mắt chó coi thường người, ai nói bản tiểu thư sợ?
Diệp Tiểu Tiểu không hài lòng, lập tức trừng mắt với Lý Thất Dạ một cái, nói rằng:
– Bản tiểu thư là không sợ trời không sợ đất!
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, bộ dáng này khiến Diệp Tiểu Tiểu tức giận đến ngứa răng, lập tức đập Lý Thất Dạ vài quyền.
– Loại mầm móng này đến tột cùng là vật gì? Nó chiếm lấy thân thể thân thể của con người để làm cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thụ nhân thần thái có chút ngạc nhiên, lại có chút mờ mịt, không khỏi tò mò hỏi nói.
– Về cái mầm móng này có rất nhiều thuyết pháp.
Lý Thất Dạ cười cười, nói rằng:
– Bất quá, nó cụ thể là cái gì, đều không trọng yếu. Quan trọng là …, chúng nó muốn sinh sôi nảy nở, chúng nó muốn một đời lại một đời truyền thừa tiếp.
– Muốn sinh sôi nảy nở?
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nói rằng:
– Nếu như chúng nó muốn sinh sôi nảy nở, vậy còn không dễ sao? Chúng nó có thể giống như cây cối sinh trưởng nha, lúc đó chẳng phải sinh sôi nảy nở sao? Cây cối lúc đó chẳng phải lấy phương thức mầm móng từng đời một truyền thừa tiếp sao?
– Đó là không đồng dạng như vậy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Cây cối cuối cùng vẫn là cây cối, ở ý nghĩa nghiêm khắc bắt đầu nói, chúng nó không gọi được sinh linh, chí ít chúng nó vô pháp giống như chúng ta có trí khôn, chúng nó cần khai trí, chúng nó muốn trở thành một chủng tộc, mà không phải cây cối sinh trưởng đầy đất!
– Trở thành chủng tộc?
Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nói rằng:
– Cây cối lúc đó chẳng phải có thể trở thành là chủng tộc? Cây cối có thể trải qua tu luyện, sau đó liền chẳng phải thành yêu tộc sao?
– Không giống với.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói rằng:
– Lai lịch của bọn họ đã định trước để chúng nó không có thể trở thành giống như yêu tộc, chúng nó nếu muốn trở thành một chủng tộc hoàn toàn mới! Bởi vì bọn họ đầu nguồn cần làm một một pháp thử, một thay đổi. Ở trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói, chỗ mầm móng này, chẳng qua là một loại nếm thử mà thôi.”
– Đây đến tột cùng là vật gì? Chỗ mầm móng này luôn không khả năng tự nhiên mọc ra, đầu nguồn của bọn nó là cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu tràn ngập tò mò.
– Đáp án này sao, chỉ sợ không ai có thể trả lời ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, nháy mắt một cái, nói rằng:
– Bất quá, về phần ngươi sao, vậy không giống nhau, có lẽ ta sẽ dẫn ngươi đi giải ra cái bí ẩn này.
– Ngươi không biết là đối với ta mưu đồ gây rối đi?
Diệp Tiểu Tiểu trừng mắt với Lý Thất Dạ một cái, hoài nghi nói rằng. Diệp Tiểu Tiểu tuy rằng nói như vậy, trên thực tế, nàng ở trong lòng cũng không đối với Lý Thất Dạ ôm cảnh giác và đề phòng thực sự, nàng cũng không cảm thấy Lý Thất Dạ sẽ hại nàng.
Đối với lời này của Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói rằng:
– Thế nào mưu đồ gây rối? Nếu như ta thực sự đối với ngươi mưu đồ gây rối, đã sớm đem ngươi cưới, đến lúc đó, ta đây vị phu quân này, đó không phải là có thể muốn thế nào thì được thế đó rồi sao?
Nói, Lý Thất Dạ đối với Diệp Tiểu Tiểu nháy mắt một cái, lộ ra thần thái ám muội.
– Tử biến thái, đi sang một bên!
Diệp Tiểu Tiểu hung hăng trừng mắt với Lý Thất Dạ, cắn cắn răng, hung lắp bắp nói:
– Ngươi có tin ta hay không đem ngươi đánh tàn phế không thể tự mình sinh hoạt!
Đối với Diệp Tiểu Tiểu bộ dáng hung hăng này, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười cười.
Vừa lúc đó, tên thụ nhân kia bò dậy, tựa hồ hắn không thích ứng cổ thân thể này, vừa mới bò dậy đã lảo đảo một cái, thoáng cái té lăn trên đất, thế nhưng, tiếp đó hắn lại bò dậy.
Tên thụ nhân này giống như là tiểu hài tử vừa mới học bước đi vậy, lảo đảo, thế nhưng, nó học được rất nhanh, không có bao lâu, nó đã thích ứng với cổ thân thể này, mặc dù nói, nó đi đi vẫn còn có chút ngốc, vẫn là hết sức mất tự nhiên, thoạt nhìn như là con rối vậy, thế nhưng, nó chí ít có thể đi được ổn, hơn nữa còn là càng chạy càng nhanh.
Lúc này, Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu đi theo phía sau thụ nhân, mà thụ nhân hướng phía tọa thôn trang dưới chân núi đi đến.
– Chỗ nó đi tọa thôn trang đó làm gì?
Diệp Tiểu Tiểu theo Lý Thất Dạ, nhìn thụ nhân này hướng phía tòa thôn trang dưới chân núi đi đến, không khỏi tò mò hỏi nói.
– Muốn trở thành một chủng tộc, tất muốn cái gì? Ngoại trừ sinh sôi nẩy nở ra, chúng nó còn cần trở thành một đoàn thể, có gia viên của mình, có văn minh của mình, cũng giống chúng ta sinh hoạt vậy, bằng không, không có mấy thứ này, làm sao có thể trở thành một chủng tộc có trí khôn? Không có văn minh, đây cùng với cầm thú không có gì khác nhau!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói rằng.
– Chúng nó có thể sinh sôi nảy nở xuống tới sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn phía trước động tác có chút ngây ngốc nhìn thấy thụ nhân, nói rằng.
– Trở thành một chủng tộc, đây là nói dễ vậy sao?
Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, nói rằng:
– Chúng nó là vật gì? Người chết mà thôi! Ngươi nghĩ một người chết, có thể hình thành một chủng tộc sao? Đây là trên cơ bản chuyện không thể nào, thế nhưng, chúng nó vẫn còn có cơ hội.
– Lời này nói thế nào?
Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, bất luận kẻ nào cũng khó có khả năng lăng không sáng tạo ra chủng tộc, loại chuyện này không đơn giản chỉ là nghịch thiên, nhưng mà lực lượng như vậy sẽ bị trấn áp tuyệt đối! Nhưng có chút chuyện, tại Thần Thụ Lĩnh thì khác.
– Vì sao lại khác?
Diệp Tiểu Tiểu nhịn không được hỏi.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Mượn thụ nhân mà nói, ngươi nói chúng muốn trở thành một tộc loại, nhưng mà chúng cũng không phải lăng không sáng tạo ra, còn cần lấy hạt giống làm mồi, lại lấy cái chết con người làm căn bản, chúng cần cắm rễ trong thi thể con người, sinh trưởng ra tính mạng thuộc về mình…
– Cho dù là những hạt giống này, nghiêm khắc mà nói, chúng chỉ là bàng chi mà thôi, chúng giống như cây ký sinh, chỉ là một phần khởi nguyên thật nhỏ xuất hiện trên chúng, cho nên, từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, chúng không thuộc về lăng không tạo ra.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói:
– Nhưng mà chuyện này giống như ngươi sắp chết, ngươi tách tứ chi của ngươi ra cho vào thân thể khác, mà bộ phận này vẫn còn sống, lại tiếp tục sinh sôi nảy nở, thậm chí còn lấy nó làm bản gốc, trong tương lai có điều kiện sẽ tham chiếu ngươi mà tạo ra thứ khác.
– Nói như vậy, thụ nhân đều là khôi lỗi, cuối cùng vẫn có thể ngược dòng tìm hiểu khởi nguyên của chúng.
Diệp Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút nói ra.
– Đúng, cũng không đúng!
Chương 2138: Khởi nguyên chủng tộc
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Mặc dù nói, những hạt giống này có khởi nguyên, nhưng thực sự không phải là nói khởi nguyên chúng sáng tạo ra chúng, mà là khởi nguyên cho chúng nó đi nếm thử, chúng nó trọng sinh, chúng nó hình thành một tộc loại, hình thành một văn minh. Mà khởi nguyên của chúng chỉ là tham chiếu mà thôi. Về phần sinh vật bị phụ thân lên sinh sôi nảy nở thế nào, chuyện này khó mà nói được.
– Vậy thụ nhân có thành một tộc loại hay không?
Diệp Tiểu Tiểu hết sức tò mò.
Một loại tử vật, lại sinh sôi nảy nở làm một chủng tộc, đây là chuyện khó tin cỡ nào, có được gia viên của mình, có được văn minh của mình, giống như Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc…
– Khó mà nói.
Lý Thất Dạ nhìn qua các thụ nhân đang đi lại, chậm rãi nói ra:
– Nếu như bọn họ có thể trỏ thành tộc loại, ít nhất trải qua đời thứ ba, nếu như bọn họ không cách nào truyền thừa xuống đời thứ ba, vậy không cách nào thành công. Ít nhất từ lý thuyết mà nói là như vậy.
– Đời thứ ba? Thế nào là đời thứ ba?
Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
Lý Thất Dạ trầm ngâm thoáng một phát, nói ra:
– Đời thứ nhất chính là sơ đại. Giống như thụ nhân trước mặt chính là sơ đại. Hạt giống chui vào thi thể biến thành thụ nhân.
– Đời thứ hai thì sao?
Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
– Đời thứ hai chính là hai sơ đại kết hợp, đây là cần một quá trình khá dài. Sơ đại mặc dù nói, lột xác thành thụ nhân, như vậy nó muốn truyền thừa xuống thì chính là nhen nhóm sinh mạng trong cơ thể của mình, chỉ có được tính mạng bên trong thi thể của mình, có được huyết thống của mình, lúc này mới có thể truyền thừa đến đời sau…
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
– Nhưng mà, người vừa chết chính là thiêu đốt tính mạng, có được huyết thống của mình, mang huyết thống này truyền xuống đời sau, loại tỷ lệ này thấp tới mức khó tin.
Nói đến đây, ánh mắt của Lý Thất Dạ trở nên thâm thúy.
– Chúng có thể tìm người sống nha, chui vào trong cơ thể người sống, đó chẳng phải là được sao?
Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
– Đó là không giống.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Như lời ngươi nói, đó là ký sinh. Mà không phải có huyết thống, thân thể hóa thành bản thân mình. Hạt giống ký sinh ở trong thân thể sống, nó sẽ bị bài xích, cho dù thụ nhân muốn truyền thừa xuống huyết thống ký sinh, bản năng sẽ dễ dàng giết chết huyết thống và truyền thừa của mình! Cho nên, quản chi hạt giống chui vàotrong cơ thể người sống, chúng cũng phải giết chết chủ kí sinh mới có thể lột xác.
– Mà chuyện này giống như đoạt xá, nếu như nói, tùy tùy tiện tiện đều có thể đoạt xá thì trên đời có bao nhiêu Thần Hoàng, không biết bao nhiêu Tiên Đế có thể sống sót. Giống như tu sĩ mỗi người chân mệnh khác nhau, cho dù có người cướp đoạt chân mệnh của ngươi, mà chuyển biến thành ngươi, nhưng mà mệnh cung và chân mệnh của hắn sẽ biến hóa. Một người ba hồn bảy vía chính là trời sinh, loại vật vật không phải nói đoạt xá là đoạt xá.
– Cho nên ngươi cho rằng sẽ đoạt xá thành công sao
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Chúng phải giết chết chủ kí sinh, dùng cách nói nông cạn là, dùng thân thể chủ kí sinh xem như nước phù sa, mà bản thân nó sinh trưởng mới là căn bản.
– Đời thứ hai thì sao?
Diệp Tiểu Tiểu tò mò nói ra.
– Đời thứ hai, khó, rất khó xuất hiện đời thứ hai.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Mặc dù nói, sơ đại thiêu đốt năng lượng, nhưng mà cuối cùng chúng vẫn không cách nào thoát được thể xác này, từ trên ý nghĩa mà nói, chúng vẫn là ngươi chết, cho dù không phải người chết, đó cũng là nửa người chết!
– Ra đời chủng tộc mới là chuyện không có khả năng!
Lý Thất Dạ nói ra:
– Đời thứ hai chính thức trở thành tính mạng, tỷ lệ của chúng rất nhỏ có thể xem nhẹ, cho nên, sau hai đời truyền thừa, chúng không thể trở thành tính mạng có trí tuệ, như vậy, truyền thừa thất bại, mà chúng nó trở thành thụ thi! Đây là các loại đồ vật.
– Thụ thi!
Nghe cái tên này, Diệp Tiểu Tiểu hít khí lạnh.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:
– Đúng vậy, thụ thi, chúng là sản phẩn thất bại, nhưng mà chúng rất cường đại, mà thụ thi không phỉa tính mạng sống cho nó!
– Nếu như truyền thừa đơi thứ hai thành công thì sao?
Diệp Tiểu Tiểu giả thiết nói.
– Nếu như đời thứ hai sinh trưởng thành công mà nói, như vậy, nó sẽ là sinh linh có máu thịt, từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, chúng nso đã sinh ra linh hồn, đây là điểm khắc lớn nhất giữa chúng và phụ mẫu! Đời thứ hai có lẽ là hình thức ban đầu của tộc loại. Đương nhiên, dưới điều kiện tiên quyết phải thành công.
Lý Thất Dạ trịnh trọng nói nói.
– Đời thứ ba ý nghĩa thành công?
Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:
– Nếu thật có đời thứ ba, vậy xác thực có thể nói là chủng tộc hoàn toàn mới. Truyền thừa đời thứ ba thành công, chúng sẽ có đặc thù của tộc mình, chúng sẽ thoát khỏi huyết thống thụ nhân kiềm chế, thực một ngày chúng bước đi trong tự do, chúng có thể rời khỏi Thần Thụ Lĩnh!
– Rời khỏi Thần Thụ Lĩnh?
Diệp Tiểu Tiểu giật mình nói:
– Chẳng lẽ nói, thụ nhân chỉ có thể sống ở Thần Thụ Lĩnh?
– Đúng vậy, tại Thiên Linh Giới ngươi ở đâu nhìn thấy thụ nhân chưa? Không có a.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Ngươi suy nghĩ một chút, dựa vào mấy hạt giống và một cỗ tử thi, ngươi có thể cho chúng sinh tồn mấy trăm ngàn năm sao? Chúng không phải một sinh vật có rễ, chúng là tiêu hóa thi thể, chúng đã không có khởi nguyên cần có khởi nguyên mới.
– Có thụ nhân đi ra ngoài qua không?
Diệp Tiểu Tiểu ngây ngốc, phục hồi tinh thần lai, nói.
– Tạm thời, không có nghe nói qua.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Trên thực tế, trăm ngàn vạn năm qua, xuất hiện qua đời thứ hai rải rác không có mấy.
– Nói như vậy, chúng không có khả năng thành công?
Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
– Không nhất định.
Lý Thất Dạ hai mắt thâm thúy, nói ra:
– Chúng có thể cải tiến, thẳng tới thích hợp mới thôi, mỗi một thời đại sẽ có thụ nhân hoàn toàn mới ra đời.
Thời điểm này thụ nhân chạy ra khỏi thôn trang, lúc này trong thôn trang có không ít thôn dân nhao nhao đi tới.
Nhìn qua những thôn dân này, chúng vẫn bảo trì ký sinh chủ khi sống, nhưng mà trên người chúng xuất hiện một ít mộc hóa, thâncác nơi trên thân thể có .
– Làm cái gì vậy?
Nhìn thấy thôn dân đi ra khỏi thôn trang, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi nói ra.
– Hoan nghênh đại gia đình, thụ nhân được tiếp nhận vào đại gia đình.
Lý Thất Dạ nhìn qua cảnh này, chậm rãi nói ra.
Lúc này tân thụ nhân có vẻ mờ mịt, có chút không biết làm sao, nhưng mà bản năng khu sử nó đi qua thôn trang này.
Lúc này một lão giả nhìn cao lớn uy vũ, lão giả này bảo trì hình người thập phần nguyên vẹn, trừ mi tâm của nó có mộc hỏa, địa phương khác rất khó coi nhìn ra có gì khác người sống.
– Nó khi còn sống hẳn là người xuất thân từ Thái Dương Tông, hẳn là một trưởng lão.
Nhìn thấy xiêm y của lão nhân khi còn sống, nhìn qua trang sức trên người, Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
Lão đầu đi đầu thôn dân, dùng hắn cầm đầu, dẫn thôn dân đi đón thụ nhân.
Chương 2139: Tiến hóa (1)
– Cẩn thận một chút, chúng có công pháp.
Lý Thất Dạ cười nói với Diệp Tiểu Tiểu.
– Chúng biết tu luyện?
Diệp Tiểu Tiểu ngoài ý muốn nói ra.
– Chúng tiêu hóa dấu vết của chủ ký sinh, kế thừa một ít thứ của chủ kí sinh.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Nói thí dụ như đạo hạnh giảm sút co lại, có một ít trí nhớ, đương nhiên, không phải mỗi một thụ nhân đều có thể kế thừa, hơn nữa chúng kế thừa không phải toàn bộ, có thứ gì đó ngắt quãng, có công pháp, có vũ kỹ.
Trường thôn mang theo thôn dân giang tay ra, trưởng thôn cầm chặt hai tay của tân thụ nhân.
Cảnh này rất khó tưởng tượng, tử thi lại có thất tình lục dục.
Đây là chuyện quá quỷ dị, quá không tin nổi.
Vào lúc thụ nhân định đón tân thôn dân, Lý Thất Dạ đi đến.
Một người ngoài như Lý Thất Dạ đi tới cửa thôn, các thôn dân lập tức cảnh giác với Lý Thất Dạ, bọn họ không chút che dấu địch ý.
– Không có ý tứ, chư vị, quấy rầy chuyện tốt của các ngươi, ta muốn làm chút chuyện, có chỗ quấy rầy, chỉ có thể nói thật sự thật có lỗi.
Lý Thất Dạ cười mỉm nói.
Trưởng thôn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, cực kỳ không hữu hảo.
Lý Thất Dạ đương nhiên không quan tâm chúng nó hữu hảo hay không, hắn chụp vào tân thụ nhân, tân thụ nhân theo bản năng tránh né, nó vừa trốn sử dụng bộ pháp Cổ Linh Uyên, nhưng mà nó thi ra bộ pháp của Cổ Linh Uyên là thập phần ngốc cùng lạnh nhạt, thậm chí là trăm ngàn chỗ hở.
Tân thụ nhân làm sao tránh được Lý Thất Dạ, lập tức bị Lý Thất Dạ bắt lấy.
Rống ——
Trưởng thôn lập tức hét lớn một tiếng, giống như nộ sư đánh thẳng về phía Lý Thất Dạ, tốc độ nó cực nhanh, hơn nữa mang theo tiếng xé gió, nó vằ ra tay bất phàm, chính là tuyệt học Thái Dương Tông.
– Ta cũng muốn bắt ngươi.
Lý Thất Dạ cười lệ, ra tay trấn áp trưởng thôn. Tuy trưởng thôn ra tay bất phàm, nhưng mà căn bản không thể đánh đồng Lý Thất Dạ, lập tức bị Lý Thất Dạ trấn áp, không thể động đậy.
Rống ——
Trong khoảng thời gian ngắn, những thôn dân khác đều gào thét, thần thái thập phần phẫn nộ, toàn bộ thôn dân đần tấn công Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không nhìn chúng, tiện tay điểm một cái ngăn cản thôn dân tới gần Lý Thất Dạ, nhưng mà, bị không gian ngăn cản bên ngoài Lý Thất Dạ, bọn họ không thể làm gì.
Lý Thất Dạ lập tức dùng pháp tắc ném tân thụ nhân và trưởng thôn lên gốc cây.
Lý Thất Dạ tế Vạn Lô Thần ra, tiện tay điểm một cái, hỏa diễm bay ra hóa thành lưỡi đao nho nhỏ rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ lập tức cắt tân thôn dân và trưởng thôn..
Lý Thất Dạ chỉ cầm con dao nhỏ trong tay, Lý Thất Dạ động tác thành thạo tới mức Diệp Tiểu Tiểu trong nội tâm sợ hãi, mỗi một đao đều cực chuẩn, hơn nữa mỗi một đao đều thành thạo, tinh diệu đến đỉnh phong.
Nhìn qua thì Lý Thất Dạ giống như thường làm chuyện này, dường như hắn thường thường đi giải phẩu người sống và chủng tộc khác.
Lý Thất Dạ một đao nơi tay, không cho người ta cảm giác đồ tể, mà là đại sư đồ tể, dường như đến dưới đao của hắn, tất cả đều hoàn mỹ, khiến người ta không rét mà run, không có máu tươi tung bay.
Trên thực tế, Diệp Tiểu Tiểu trực giác đúng là chuẩn, trong năm tháng dài dằng dặc, Lý Thất Dạ đã làm chuyện này quá nhiều lần, hắn đã từng không biết đã giải phẩu bao nhiêu Cổ Minh, đặc biệt là là tiên cốt của Cổ Minh, hắn càng nghiên cứu từng phần một.
Trong nháy mắt Lý Thất Dạ đã mở đầu của trưởng thôn cùng tân thụ nhân ra xem, Lý Thất Dạ đao công đã đạt tới mức hoàn mỹ, thời điểm hắn mở hộp sọ ra, vậy mà không có tổn thương tới gân cốt chút nào, có thể nhìn thấy gân cốt trên đầu bảo tồn rất hoàn mỹ.
Kinh khủng hơn là, Lý Thất Dạ mở đầu lâu của trưởng thôn và tân thụ nhân, chúng vẫn còn sống, không có chút thống khổ nào, vẫn còn nháy mắt..
Lý Thất Dạ mở đầu lâu ra, cẩn thận nghiên cứu một phen, qua một hồi lâu, cười nhìn Diệp Tiểu Tiểu nói ra:
– Ngươi phát hiện đầu lâu của bọn họ có cái gì không giống không?
Diệp Tiểu Tiểu vốn không đành lòng nhìn, mặc dù nói Lý Thất Dạ ra tay mở đầu lâu, thậm chí không có máu tươi chảy ra, nhưng vẫn có cảm giác huyết tinh.
Lúc này nghe Lý Thất Dạ nói như thế, Diệp Tiểu Tiểu nhìn lại, khi thấy đầu lâu bị mở ra, Diệp Tiểu Tiểu hít một ngụm hơi lạnh.
Trưởng thôn cũng tốt, tân thụ nhân cũng thế, đầu lâu của chúng có một vật giống như nhân sâm, có rễ có râu, quỷ dị hơn là, nhân sâm có mặt và mắt giống người.
Nhân sâm này bao phủ não của tân thụ nhân và trưởng thôn.
– Đây là cái gì?
Nhìn thấy đồ vật này, Diệp Tiểu Tiểu cũng cảm thấy buồn nôn.
– Ngươi có thể xem nó là hồn phách thụ nhân, giống như chân mệnh của chúng ta.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Thân thể chỉ là thân thể mà thôi, đối với tại chúng ta mà nói, trọng yếu nhất là chân mệnh!
– Chúng có cái gì khác biệt sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn kỹ thì không phát hiện thêm cái gì, chuyện này cũng không trách Diệp Tiểu Tiểu, phương diện này nàng căn bản không hiểu.
Trên thực tế phương diện này làm gì có bao nhiêu người hiểu, Lý Thất Dạ hiểu là do hắn chú ý thụ nhân mà thôi, chỉ cần hắn đến Thần Thụ Lĩnh, hắn đều phẫu thuật thụ nhân.
– Biến hóa rất lớn, theo ta thấy, đời thứ hai của chúng cải biến rất lớn.
Lý Thất Dạ cười cười, phân tích cho Diệp Tiểu Tiểu nghe, nói ra:
– Ngươi nhìn một chút hai cánh tay, linh hồn trưởng thôn sinh ra theo căn bản, nhìn cách nó mọc ra, là rễ trồi ra.
– … Mà tân thụ nhân không giống, tuy nhiên nó cũng giống như vậy, nhưng mà hình thành ở giữa não. Ngươi có thể nhìn một chút, bộ phận của nó phân chia rõ ràng. Giống như ba hồn bảy vía của chúng ta, linh hồn của chúng bắt đầu hoàn thiện, chúng có thể hình thành chân mệnh ba hồn bảy vía.
Lý Thất Dạ giải thích chỉ điểm cho Diệp Tiểu Tiểu xem.
Trải qua Lý Thất Dạ chỉ điểm, Diệp Tiểu Tiểu rốt cục xem hiểu hai bên khác nhau thế nào.
– Chuyện này ý nghĩa thế nào.
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua thứ đồ vật sinh trưởng trong đầu, nói.
– Chuyện này ý nghĩa sắp thành công.
Ánh mắt Lý Thất Dạ trở nên thâm thúy, nói ra:
– Nếu như chúng cũng giống chúng ta, có thể hoàn thiện ba hồn bảy vía, có chân mệnh như chúng ta, như vậy, quá trình lột xác không bắt bẻ được.
– Thụ nhân sắp thành công sao?
Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
Ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua nơi rất xa, qua một hồi lâu, hắn lúc này mới nhàn nhạt cười cười, nói ra:
– Về phần tộc loai này thành công hay không, ta vẫn còn thật không biết. Hoặc là ta có khả năng không thấy ngày đó. Nhưng mà nó thành công, chuyện này bắt đầu từ hôm nay.
– Cái gì mà ngày hôm nay?
Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
– Tai nạn Thiên Linh Giới, hoặc là có khả năng là phúc lợi của Thiên Linh Giới. Về phần là tai nạn hay phúc lợi khó nói được.
– Tai nạn Thiên Linh Giới, đó là dạng tai nạn gì?
Diệp Tiểu Tiểu hiếu kỳ, hỏi chuyện nàng chưa nghe thấy qua.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu, nói ra:
– Ngươi không cần đi biết rõ, bởi vì ngươi sẽ bị ta mang đi, tuy ngày đó tới, ngươi sẽ không thấy đươc.
Chương 2140: Tiến hóa (2)
– Phi, ai muốn đi theo ngươi, đừng tự kỷ được không!
Diệp Tiểu Tiểu tức giận, trừng Lý Thất Dạ một cái.
Lý Thất Dạ cười một tiếng, cũng không quan tâm, ại từ Vạn Lô Thần ngưng tụ đao phẩu thuật, nhanh chóng hàn kín đầu trưởng thôn và tân thụ nhân.
Lý Thất Dạ làm thế khiến các dân chúng tức giận, điên cuồng hét lên muốn công kích Lý Thất Dạ, nhưng mà chúng đều bị không gian của Lý Thất Dạ cách ly, căn bản không thể công kích Lý Thất Dạ, quản chi bọn họ gần trong gang tấc, cung chẳng chạy được.
Lý Thất Dạ khâu đầu hai người lại, vậy mà không có vết thương nào.
– Chết biến thái, ngươi là thường thường làm chuyện này sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy Lý Thất Dạ thành thạo như vậy, cũng hoài nghi nói.
– Ngươi đoán đúng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Người bị ta giải phẫu không dưới trăm vạn, chỉ sợ cũng hơn tám mươi vạn.
– Phi, phi, phi.
Diệp Tiểu Tiểu làm bộ ác tâm, nói ra:
– Ngươi biến thái này cách ta xa một chút, xem ra ngươi nhất định là có ham mê biến thái rồi.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, cũng không nói gì thêm, buông hai thụ nhân ra, vừa cười vừa nói:
– Có chỗ quấy rầy, xin hãy tha lỗi, ta cáo từ.
Đối với Lý Thất Dạ thái độ như vậy, Diệp Tiểu Tiểu lập tức im lặng, vừa rồi hắn mở đầu lâu của người ta ra, bây giờ lại nó khách khí như thế, đây quả thật là không nói lý.
Thời điểm trưởng thôn và tân thụ nhân không hiểu gì, Lý Thất Dạ phiêu nhiên mà đi.
Diệp Tiểu Tiểu tuy ngoài miệng nói không theo Lý Thất Dạ, nhưng mà thời điểm Lý Thất Dạ phiêu nhiên mà đi thì nàng vội vàng chạy theo Lý Thất Dạ.
Sau khi Diệp Tiểu Tiểu cùng Lý Thất Dạ phiêu nhiên mà đi, lưu lại trưởng thôn cùng tân thụ nhân thần thái mờ mịt ở đó, nhìn thấy chúng không có việc gì, những thôn dân khác cũng cực kỳ cao hứng cùng hưng phấn, vội vàng đón tân thụ nhân vào thôn.
Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiếp tục đi về phía trước, tại trên đường nhìn thấy không ít thôn trang và tiểu thành trấn, hơn nữa những thôn trang và tiểu thành trấn này đều có người, đều là thụ nhân tạo ra.
Khi Lý Thất Dạ tiếp tục đi về phía trước, Diệp Tiểu Tiểu thậm chí ở trong thành trấn tìm đại thành chủ, thành chủ này có thực lực Đại Hiền, bởi vì thành chủ khi còn sống là Đại Thần Vương.
– Cường giả chết ở Thần Thụ Lĩnh không ít a, nghe nói có không ít Thần Hoàng cũng chết ở đây, thụ nhân cường đại như vậy, chúng tụ tập cùng một chỗ, đây không phải là dọa người hay sao.
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy cảnh này thì nói ra.
– Là bản thể chúng cường đại, còn chưa đủ làm người ta sợ hãi, đáng sợ là, bản thân chúng dựa vào Thần Thụ Lĩnh, đó mới là lực lượng cường đại nhất.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Trên thực tế, thụ nhân không đáng sợ, chúng chỉ muốn sinh tồn, tuy chúng không sinh hoạt với tộc tộc khác, cũng cự tuyệt tu sĩ dung nhập vào sinh hoạt của chúng, nhưng dưới tình huống bình thường chúng không chủ động công kích người. Đáng sợ nhất là thụ thi, chúng cường đại hơn thụ nhân, còn rất cường đại.
– Thụ thi?
Diệp Tiểu Tiểu khẽ giật mình, nói ra:
– Thụ thi không phải là hậu đại do thụ nhân sinh ra sao? Thụ nhân đời ba thất bại, chúng không sống cùng phị mẫu chúng sao?
– Không, thụ thi không cùng sông cùng với thụ nhân.
Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Nếu như nói thụ nhân là nửa người chết, như vậy, thụ thi là người chết chân chính! Người chết cùng bị giày vò ở đây, chúng sẽ rời xa thụ nhân.
– Chúng ta làm sao gặp được thụ thi?
Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
– Không vội, sẽ gặp được.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười cười, nói ra:
– Đến lúc đó, ngươi sẽ nhìn thấy nhiều thụ thi! Chúng đáng sợ hơn thụ nhân, hơn nữa, nếu như ngươi tới gần chúng ở lại thì chúng sẽ công kích ngươi.
Diệp Tiểu Tiểu đi theo Lý Thất Dạ về phía trước, Lý Thất Dạ đi cũng không nhanh, hắn không chỉ đi không nhanh, dường như hắn đang đo đạc cái gì đó.
Càng kỳ quái là, Lý Thất Dạ đi rất lành nghề, hắn dường như muốn luyện hóa đại địa ở đây, hắn mỗi đi một bước đều lưu lại cước ấn của mình.
Đồng thời Lý Thất Dạ đi qua mỗi thành trấn của thụ nhân hắn đều nghiên cứu một phen.
– Tự đại vương, ngươi đang nghiên cứu cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu thấy thành trấn trước mặt, không khỏi hiếu kỳ, nàng nói ra:
– Ngươi có mục đích gì?
– Có mục đích gì chứ, nghiên cứu thuần túy mà thôi.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
– Trên thực tế, thụ nhân là thứ tham khảo rất tốt, chưa từng có, đây là tộc tử cực sinh dương. Mặc dù nói chúng có khuyết điểm, có đủ loại chưa đủ, nhưng mà chúng có giá trị tham khảo rất lớn.
– Tham khảo như thế nào?Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy kỳ quái, trên thực tế đổi lại bất cứ tu sĩ nào cũng không thể ngăn cản được chủ để này, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, cho dù là tu sĩ nào cũng biết thụ nhân là từ thi thể sinh ra.
Giống như Diệp Tiểu Tiểu đã nói, vậy thì thế nào? Trên thực tế, chỉ sợ rất ít tu sĩ đi quan tâm vấn đề này, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, bọn họ càng chú ý chính là bảo vật, công pháp tu luyện thế nào! Về phần thụ nhân là thế nào, về phần tộc loại này ra đời khi nào, ai sẽ đi quan tâm loại chuyện không quan trọng này chứ!
– Không được tốt lắm.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
– Chỉ có thể nói, thụ nhân có giá trị tham khảo rất lớn. Một tộc loại từ khi ra đời, nó cần trải qua cái gì, cần chuyển biến như thế nào, trong lúc này rất nhiều thứ đều là vô giá. Thụ nhân từ khi sinh ra đã mượn thân thể cho nên có vấn đề thật lớn. Nhưng, chúng trải qua và chuyển biến, làm cho không ai có thể tưởng tượng…
– Tộc loại như vậy chuyển biến là cần trăm ngàn năm tích lũy, tích lũy này không thể trao đổi với các sinh vật khác.
Nói đến đây hai mắt Lý Thất Dạ trở nên thâm thúy, nói ra:
– Nhân tộc cũng tốt, Thụ tộc cũng được. Mặc dù nói, Nhân tộc, Thụ tộc khởi nguyên không hề không chịu nổi như thụ nhân, cũng không ám muội như thế. Dù sao, thụ nhân không có ưu thế may mắn như Nhân tộc, Mị Linh, bởi vì chủng tộc chúng ta là do thiên địa sinh ra…
– Về phần thụ nhân nha, chúng sinh ra từ thi thể, chúng không chiếm được thiên địa che chở, không được thiên địa ưu ái, cho nên, chúng chỉ có thể từ phương pháp như thế sống trên đời. Bất kể như thế nào, chúng từ khi sinh ra đã quần cư, lại chậm rãi hình thành chủng tộc, chúng có quá nhiều địa phương đáng giá đi thăm dò cùng suy nghĩ.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cảm khái thở dài một hơi.
– Chẳng lẽ ngươi muốn chế ra một tộc loại sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua Lý Thất Dạ, thần thái cũng biến hóa vài lần.
Mặc dù nói Diệp Tiểu Tiểu tuổi còn nhỏ, nhưng mà nàng vẫn xuất thân truyền thừa tổ thụ, nàng biết rõ chuyện này có ý vị như thế nào, đây là làm chuyện không thể tưởng tượng nổi. Giống như lời của Lý Thất Dạ đã nói, chưa từng có, sáng tạo tính mạng là chuyện của trời xanh.
Nếu như Lý Thất Dạ làm như vậy, vậy thật đáng sợ, chuyện này ngay cả Tiên Đế cũng không làm được.