1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 418 [Chương 2086 đến Chương 2090]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 418 [Chương 2086 đến Chương 2090]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2086: Tiến vào tháp bát giác (1)

Hiện tại Lý Thất Dạ dĩ nhiên dẫn lực lượng cấm khu tới đây, cũng khó trách Mộng Trấn Thiên bộ dáng như lâm đại địch.

– Thành cũng Cốt Hải, bại cũng Cốt Hải.

Đối với một màn như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng. Hắn dùng không gian tiếp dẫn lực lượng cấm khu, nhưng mà cũng nhận được hạn chết thật lớn.

Nếu như nói, ở bên ngoài hắn tiếp lực lượng Cốt Hải ra bên ngoài, đây là chuyện rất khó khăn, cho dù Lý Thất Dạ hiểu rõ, hắn cần sớm làm ra chuẩn bị, trả giá nhiều tâm huyết.

Bởi vì bản thân Cốt Hải chính là không gian phong bế, bản thân nó có lực lượng vô địch trấn thủ muôn đời.

Nhưng mà trong Cốt Hải, muốn tiếp dẫn không gian Cốt Hải quá dễ dàng, dù sao, đây chẳng qua là tiếp dẫn không gian trong Cốt Hải với nhau, chính là vì như vậy, cho nên khiến Lý Thất Dạ rất dễ dàng tiếp dẫn không gian trong cấm khu.

Nhưng mà Lý Thất Dạ có thể tiếp dẫn cấm khu, hắn vẫn bị áp chế không gian, hành động này của Lý Thất Dạ chỉ có thể đưa tới một ít lực lượng của cấm khu, không cách nào dẫn toàn bộ lực lượng cấm khu tới, nếu không lực lượng cả cấm khu sẽ làm Mộng Trấn Thiên lập tức tan thành mây khói.

Lực lượng của cấm khu, đây là thứ ngay cả Tiên Đế cũng không muốn khiêu chiến.

Đạo phong Mộng Trấn Thiên, nhiều người nhìn thấy cảnh này thì chấn động, Mộng Trấn Thiên là nhân vật cấp bậc nào? Trong suy nghĩ của vô số người Thiên Linh Giới thì hắn là tồn tại vô địch.

Hiện tại Lý Thất Dạ vừa ra tay chính là đạo phong Mộng Trấn Thiên. Mặc dù nói Lý Thất Dạ mượn lực lượng cấm khu, nhưng mà loại lực lượng này không phải ai cũng có thể mượn.

– Đáng tiếc, sư phụ ngươi không thể cứu ngươi.

Lý Thất Dạ nhìn qua Tào Quốc Kiếm, nhàn nhạt nói ra.

Lúc này cả tràng diện hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người ngừng thở, tất cả mọi người có thể tưởng tượng Tào Quốc Kiếm sẽ có kết cục thế nào.

Lúc này mặc kệ ai có giao tình thế nào với Mộng Trấn Thiên, chỉ sợ cũng không dám đứng ra biện hộ cho Tào Quốc Kiếm, càng không có người nào dám đứng ra cứu Tào Quốc Kiếm.

Sắc mặt Tào Quốc Kiếm lúc này xám trắng, hắn biết rõ lúc này sư tôn phân tâm cứu hắn, chỉ sợ sẽ lâm vào nguy hiểm không còn.

Vào thời điểm này, Tào Quốc Kiếm cũng không trông cậy vào sư tôn bất chấp nguy hiểm cứu mình, hắn lạnh lùng nói:

– Họ Lý, được làm vua thua làm giặc, không có chuyện gì để nói, muốn chém giết muốn róc thịt tùy ngươi đi.

– Ngược lại có vài phần cốt khí.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

– Ta sẽ thanh toàn ngươi.

“Răng rắc”, tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, lúc này Nộ Cuồng Thần bóp nát cổ Tào Quốc Kiếm, đầu của Tào Quốc Kiếm nghiêng qua một bên, đi đời nhà ma.

Nhìn thấy Tào Quốc Kiếm sau khi chết, rất nhiều người nội tâm cảm thấy phát lạnh, với tư cách đồ đệ Mộng Trấn Thiên, mà Mộng Trấn Thiên ở trên đại lục này, nhưng mà Mộng Trấn Thiên không thể cứu hắn.

Một màn như vậy quá rung động, trong khoảng thời gian ngắn không biết có bao nhiêu người cảm thấy cổ của mình lạnh buốt, rất nhiều người cũng vô ý thức sờ sờ lên cổ của mình.

Mặc kệ ngươi có thực lực như thế nào, mặc kệ ngươi có chỗ dựa thế nào, nếu là địch với Lý Thất Dạ thì phải suy nghĩ cho thật kỹ, thậm chí là chuẩn bị chết đi, nói không chừng chỗ dựa của ngươi mạnh hơn nữa cũng không thể cứu ngươi. Tào Quốc Kiếm trước mặt chính là như thế.

Lúc này không ít người nội tâm xiết chặt, đã từng có bao nhiêu người tự nhận xuất thân từ đế thống tiên môn, hải thần truyền thừa, đã từng có bao nhiêu người tự cho rằng lão tổ của mình là thế hệ vô địch cửu thiên thập địa, bọn họ tự nhận là có núi dựa cường địa. Bất kể là ai cũng phải cho mình ba phần tình cảm, cũng không dám làm chính mình thế nào.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ không cần biết ngươi có xuất thân nào, mặc kệ ngươi có chỗ dựa nào, nói giết liền giết, Hải Loa Hào cũng tốt. Mộng Trấn Thiên cũng được, đều không thể ngăn cản hắn giết người.

Trong rất nhiều người nơi đây, ánh mắt bọn họ chấn động. Trầm Hải Thần Vương càng như vậy, ánh mắt thâm thúy và lăng lệ của hắn biến ảo rất nhiều, nhưng hắn đã từng có thù hận ân oán với Lý Thất Dạ, nhưng mà hắn cuối cùng vẫn không có ra tay với Lý Thất Dạ, không có báo thù cho tiểu thiếp của mình.

Trước đó, Trầm Hải Thần Vương hắn nhìn không ra sâu cạn của Lý Thất Dạ, hắn tự nhận không phải đối thủ của Lý Thất Dạ. Hiện tại xem ra, lúc ấy cái nhìn này sáng suốt cỡ nào, Lý Thất Dạ cường đại cùng đáng sợ đã vượt xa tưởng tượng của hắn.

Hoặc là nói, trong đương thời, cũng chỉ có Mộng Trấn Thiên mới có tư cách là địch với hắn!

Tốc Đạo Thiên Thần lúc này ánh mắt chấn động mạnh mẽ, hắn không thừa nhận cũng không được, đương kim Thiên Linh Giới, chỉ sợ cũng chỉ có Mộng Trấn Thiên mới có tư cách là địch với Lý Thất Dạ!

Tốc Đạo Thiên Thần cũng là người tự cao, hắn tự nhận rằng cho mình mấy năm, hắn nhất định có thể đuổi theo Mộng Trấn Thiên, hiện tại xem ra tranh giành thiên mệnh không chỉ có địch nhân mạnh mẽ như Mộng Trấn Thiên, còn có Lý Thất Dạ!

– Tốt, còn có ai có cái nhìn với ta hay không?

Lý Thất Dạ cười cười, đứng lên nói ra.

Tất cả mọi người nơi đây trầm mặc, ai cũng không dám nói tiếp cái gì. Lúc này bất kể là ai, cũng không dám nói có ý kiến với Lý Thất Dạ

– Không có là tốt rồi.

Lý Thất Dạ nhìn qua người chung quanh, cười cười, cất bước tiến vào tế đàn, nhìn qua tế đàn chìm nổi, hắn tươi cười nhàn nhạt.

Nhìn qua từng đạo hào quang trên tế đàn biến thành binh khí, qua một hồi lâu sau, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Còn phải chờ bao lâu đây?Nguồn truyện audio Podcast

Lúc này Lý Thất Dạ đứng chính là vị trí Lục Hoàng chiếm đoạt. Mọi người đều biết, nơi này có thể đi vào tế đàn, sẽ có thuyền nhỏ đưa tới tháp bát giác.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ đứng ở chỗ này, không có bất kỳ người nào dám tranh giành, bất kể là ai, cho dù lại muốn đi vào cũng phải ngoan ngoãn đứng qua một bên.

Tất cả mọi người hô hấp dồn dập, nhìn qua tế đàn, tất cả mọi người đang chờ thuyền nhỏ xuất hiện, đương nhiên, cho dù thuyền nhỏ xuất hiện, mọi người cũng chỉ có thể đứng ở bên ngoài quan sát, mọi người chỉ có thể nói rằng chờ Lý Thất Dạ rời đi, xem có cơ hội đi vào hay không.

Qua hồi lâu sau, rốt cục có một đạo hào quang rơi xuống, “Ông” một tiếng, đạo hào quang này hóa thành chiếc thuyền nhỏ.

Lúc này Lý Thất Dạ cất bước đi lên, ngồi trên thuyền nhỏ, thuyền nhỏ chở Lý Thất Dạ đi về phía tháp bát giác.

Lúc này cho dù là Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng ngừng thở, các nàng đều hy vọng Lý Thất Dạ có thể thành công, bởi vì Truy Phong Kích của Vô Cấu Tam Tông đang ở bên trong.

Rốt cục thuyền nhỏ chở Lý Thất Dạ đi tới trước tháp bát giác, lúc này Lý Thất Dạ không chút do dự đi ra.

“Oanh” một tiếng vang lên, trong thời gian ngắn, tiểu tháp bát giác từ trời giáng xuống, thời điểm tiểu tháp bát giác này trấn áp xuống, nó mang theo xu thế trấn áp chư thiên, thế tới hung mãnh, dường như bất cứ là ai cũng bị tiểu tháp bát giác trấn áp.

Chương 2087: Tiến vào tháp bát giác (2)

Nhìn thấy tháp bát giác trấn áp xuống, có ít người thậm chí kinh hô một tiếng, vào thời điểm này mọi người mới hiểu được, mặc kệ ngươi từ đầu đi lên thuyền hay vượt qua bình đài, chỉ cần tới gần tháp bát giác thì bị tiểu tháp bát giác trấn áp.

Đối mặt với tiểu tháp bát giác trấn áp, Lý Thất Dạ mí mắt không nháy một cái, ống tay quét qua, năm ngón tay mở ra, chỉ trong nháy mắt năm ngón tay của Lý Thất Dạ biến hóa hơn mười thủ ấn, thủ pháp huyền diệu khó giải thích, diệu lại diệu, cho dù với thiên phú của Thuần Dương Tử, trong thời gian ngắn đều không thể nhìn thấy huyền diệu từ thủ pháp của Lý Thất Dạ.

Loong coong, loong coong, loong coong…

Từng tiếng binh khí kêu vang sinh ra, tất cả binh khí trên tế đàn lần nữa biến thành hào quang, những hào quang này giống như suối nhỏ.

“Phanh” một tiếng vang lên, chuyện không thể tưởng tượng nổi phát sinh, trong thời gian ngắn đó, hào quang như suối phun này nhanh chóng ngăn cản tiểu tháp bát giác.

Tiểu tháp bát giác sinh ra hào quang chìm nổi thập phần xinh đẹp, xem ra giống như suối phun.

Nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người há hốc mồm, không có ai biết binh khí trên tế đàn là như thế nào, mọi người leo lên tế đàn sẽ bị binh khí công kích trực tiếp, nhưng mà có ai nghĩ tới những binh khí này là dùng để hóa giải tiểu tháp bát giác trấn áp.

Đáng tiếc Lý Thất Dạ thi triển thủ pháp biến hóa thật sự là quá nhanh, chỉ trong thời gian ngắn, không ai có thể thấy hiểu, cũng không có ai có thể thấy rõ ràng.

Sau khi hào quang từ tiểu tháp bát giác bị ngăn cản, hắn không nhìn nhiều hơn nữa. Lý Thất Dạ hắn biết rõ thủ pháp này cũng chẳng có gì lạ, bởi vì hắn không chỉ một lần tới nơi này, hắn đã từng mang Tiên Đế tới đây tìm hiểu đại đạo.

Đứng trước tiểu tháp bát giác, lúc này bàn tay Lý Thất Dạ đặt lên cửa tháp, thời điểm này bàn tay Lý Thất Dạ có pháp tắc đang du động.

Pháp tắc đang du động kia nhanh chóng sinh ra lực lượng kỳ dị, qua một hồi lâu ở cửa tháp sinh ra phù văn sáng ngời, phù văn cổ xưa huyền diệu và vô song, khi thì như Côn Bằng trầm hải, khi thì như Côn Bằng dược không, linh hoạt linh hiện, giống như đúc.

Khi bàn tay Lý Thất Dạ di động, những phù văn huyền diệu khó giải thích hình thành một cái đĩa, cái đĩa này chẳng lhasc gì ngôi sao, phía trên xuất hiện nhiều ánh sao, dường như mỗi một ánh sao là một thế giới, trong đó ẩn chứa trăm vạn tính mạng.

“Ken két yết”, khi Lý Thất Dạ chuyển động cái đĩa, cửa tháp từ từ mở ra, Lý Thất Dạ đi vào bên trong.

Thời điểm Lý Thất Dạ đi sau bên trong, một hồi tiếng vang “Yết, yết, yết” nặng nề vang lên, cửa tháp đóng lại.

Lúc này tất cả mọi người đưa mắt nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ đi vào trong tháp bát giác, nhìn qua Lý Thất Dạ biến mất trong cánh cửa, giờ phút này rất nhiều người mới hiểu được Lý Thất Dạ nói câu lúc trước là có ý gì.

Trước đó Lý Thất Dạ từng nói qua, hắn là người duy nhất có tư cách đi vào tháp bát giác, rất nhiều người cho rằng Lý Thất Dạ cuồng vọng tự đại, muốn độc chiếm tháp bát giác.

Vào giờ phút này, mọi người mới hiểu được, Lý Thất Dạ nói không phải có ý này, mọi người mới biết được, cho dù ngươi có thể an toàn đến tháp bát giác, nhưng mà nếu như không mở được cửa tháp, vĩnh viễn không thể đi vào được.

– Sư huynh, Cổ Thuần Tứ Mạch chúng ta có ghi lại chuyện này không?

Nhìn thấy bong lưng Lý Thất Dạ biến mất sau tháp bát giác, Trầm Hải Thần Vương thấp giọng hỏi Thuần Dương Tử.

Thuần Dương Tử trầm ngâm một chút, qua một hồi lâu, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Không phải rất xác định, từ quyển trục của Cổ Thuần Tứ Mạch mà nhìn, tổ tiên Yến Thế Tiên Đế của chúng ta từng lưu lại sách cổ về Cốt Hải, nhưng mà về sau cuốn sách này biến mất theo một lão tổ. Bên trong cụ thể ghi lại cái gì, hậu nhân không biết.

Truyền thừa như Cổ Thuần Tứ Mạch, trong tông môn ghi chép có thể nói là sách vở đông đảo, trừ đủ loại công pháp tông môn ra, còn có rất nhiều sách cổ do các tổ tiên đi du lịch ghi lại, hoặc là một ít kiến thức khi đi thám hiểm.

Trong các sách cổ nhiều như thế, muốn tìm kiếm một cuốn sách có kiến thức cần tìm chẳng khác gì mò kim đáy biển.

Nhưng mà Thuần Dương Tử thiên phú cực cao, có thể nói hắn là người đọc nhiều sách cổ của Cổ Thuần Tứ Mạch nhất, hắn không chỉ trẻ tuổi thiên phú thực lực cao, hắn còn là người trẻ tuổi kiến thức phong phú nhất

Cũng chính bởi vì như thế, Trầm Hải Thần Vương tâm cao khí ngạo thường thường gặp các chuyện khó hiểu đều tìm Thuần Dương Tử thỉnh giáo.

Lý Thất Dạ bước vào tháp bát giác, sau khi đi vào tháp bát giác sẽ cảm giác được thiên địa rộng lớn cỡ nào, ngươi mới cảm thấy nơi đây mênh mông ra sao.

Nhìn từ bên ngoài, tháp bát giác không tính là có bao nhiêu, cũng chỉ là kiến trúc bình thường mà thôi.

Nhưng mà sau khi ngươi đi vào tháp bát giác, ngươi mới phát hiện, ngươi đang tiến vào thế giới khác, ngẩng đầu nhìn qua, bầu trời cao xa, sao lốm đốm đầy trời, dường như lúc này Lý Thất Dạ đang đứng dưới bầu trời đêm.

Trong tháp bát giác, không có nửa điểm cảnh quan và dấu hiệu của tháp, ở chỗ này càng có quảng trường cực lớn.

Quảng trường này rộng bao nhiêu, nếu như nói, trong cửu giới có thành cổ rộng trăm vạn dặm, như vậy quảng trường trước mặt cũng rộng như thế.

Thời điểm đứng dưới sao trời nơi này, ngươi sẽ cảm thấy mình đặc biệt nhỏ bé, nhỏ bé không có ý nghĩa, còn không bằng cả con sâu cái kiến.

Đứng dưới bầu trời sao này, ngươi sẽ vô cùng rung động. Bởi vì cho ngươi rung động, không phải quảng trường trước mặt này lớn bao nhiêu, mà là hai bên trái phải của quảng trường có hai cự nhân đang đứng.

Dưới bầu trời sao này, trên quảng trường to lớn này, hai bên trái phải có một cự nhân đứng, cự nhân này đội trời, chân đạp đất, bọn họ đặt hai tay trước ngực, cùng đặt lên chuôi kiếm, trước ngực của bọn họ là một thanh cự kiếm.

Cự nhân này ăn mặc áo giáp cổ xưa, nhưng áo giáp trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, tuy đã mất đi thần tính, nhưng mà vẫn có hàn quang lóe lên.

Nếu như Liễu Như Yên các nàng ở chỗ này, nhìn thấy cự nhân này chắc chắn chấn động không nói nên lời, bởi vì cự nhân này rất giống thi hài Cự Tiên Tộc lúc trước gặp được.

Nếu như nói hài cốt cự nhân ở ngoài Cốt Hải là một trung niên, như vậy thi thể trước mặt chính là thanh niên.

Tuy cự nhân nơi đây không lớn bằng thi hài ở Cốt Hải, nhưng mà một tu sĩ đứng dưới chân của cự nhân này, như vậy cảm thấy bản thân chẳng khác gì con kiến nhỏ.

Đặc biệt là cự nhân xếp hàng dài hai bên như vậy, nó sẽ cho người a ảo giác. Đứng ở chỗ này còn không bằng con sâu cái kiến, không, hoặc là nói. Ở chỗ này chỉ là bụi bậm mà thôi..

– Cự Tiên tộc!

Nhìn qua cự nhân to lớn trước mặt, Lý Thất Dạ không khỏi cảm khái thở dài một hơi, nói ra:

– Tuy nhân số không nhiều lắm, nhưng mà cũng là chủng tộc đỉnh cấp trong truyền thuyết mà, cuối cùng nhất vẫn tan thành mây khói.

Chương 2088: Bí mật trong tháp bát giác

Cự Tiên tộc là chủng tộc cực kỳ cổ xưa, chủng tộc này tồn tại ở kỷ nguyên trước, chủng tộc này từng thiên kiêu lớp lớp, đáng tiếc, cuối cùng vẫn bị tiêu diệt.

Người Cự Tiên tộc đạo hạnh càng cường đại, thân thể lại càng cao lớn, đây cũng là nguyên nhân vì sao thi thể ở đây so với thi thể cự nhân bên ngoài chênh lệch khủng bố như thế, bởi vì cự nhân bên ngoài mạnh hơn cự nhân nơi đây quá nhiều..

Đây cũng chỉ là cái sân nhỏ, dưới chân cự nhân bên trái có một tấm bia. Tấm bia đá này cũng cực kỳ to lớn.

Trên bia đá điêu khắc đồ vật, mỗi một tấm bia đá điêu khắc khác nhau, trên bia đá khắc văn tự cổ xưa, ghi lại bí mật không muốn người ta biết; trên tấm bia đá khắc phù văn cổ xưa. Chứa đầu đại đạo áo nghĩa; có đồ án tiên dân trước đồ đằng, có đồ án còn ẩn chứa bí mật tiên dân cổ xưa.

Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, trước một tâm bia đá, hắn tinh tế quan sát, tinh tế hiểu rõ. Trước đó hắn không chỉ tới đây một lần. Nhưng mà mỗi một lần tới nơi này, quan sát hiểu rõ tấm bia đá ghi lại sẽ có thu hoạch khác nhau..

Ở chỗ này, không có nhật nguyệt, không có thời gian, dường như ngươi có thể ngây ngốc bao lâu cũng được.

Ở trước một ít bia đá không phải không có thứ gì, có một ít tấm bia đá có xương khô ngã xuống, hơn nữa, có chút bia đá ngã ngồi không chỉ một bộ xương khô!

Từ bộ dáng xương khô đang ngồi, bọn họ khi còn sống cũng là tu sĩ, đương nhiên bọn họ cũng không thuộc về Cự Tiên tộc, tư xương khô đặc thù, ngã ngồi ở đây có vô số xương khô, kể cả Nhân tộc, Yêu tộc, Thụ tộc, Hải Yêu…

Có thể nhìn ra được, những người này khi còn sống có đủ cơ duyên đi tới đây, bọn họ ngồi trước tấm bia đá quan sát tìm hiểu huyền diệu của bia đá, đáng tiếc, cuối cùng nhất lại chết ở chỗ này.

Tuy những xương khô này không biết chết bao nhiêu năm tháng, nhưng mà từ quần áo, hài cốt mà nhìn, bọn họ khi còn sống đều là tu sĩ vô cùng cường đại, có chút xương khô trải qua vô số năm tháng, hài cốt vẫn thần tính chớp động.

Có chút xương khô trên người còn có thẻ bài, từ thẻ bài có thể nhìn ra được, những người này khi còn sống đều có đại lai lịch, theo thẻ bài nhìn ra được, những tu sĩ này khi còn sống có xuất thân từ Cổ Thuần Tứ Mạch, Thất Võ Các, Vô Cấu Tam Tông…

Không hề nghi ngờ, bọn họ khi còn sống không chỉ cường đại, hơn nữa là lai lịch cực kỳ kinh thiên, nhưng mà cuối cùng vẫn chết thảm ở nơi này.

– Con hải thần, cháu Tiên Đế, trời sinh tiên cốt…

Nhìn thấy vô số xương khô nơi đây, Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, hắn thấy hài cốt chỉ tăng không giả,.

Lý Thất Dạ lắc đầu nói ra:

– Huyền diệu trong đó, không chỉ cần đại trí tuệ tham ngộ, càng cần đạo tâm không thể rung chuyển, nếu không một khi mất phương hướng trong đó, vĩnh viễn không trở về được.

Trước đó từng có Tiên Đế đã tới đây, Lý Thất Dạ đã từng mang Tiên Đế tới nơi này, như Vô Cấu Tiên Đế, như Minh Nhân tiên đế, bọn họ đều từng tới đây tìm hiểu đại đạo.

Nhưng mà cho dù có Tiên Đế tới nơi này, dưới tình huống bình thường, bọn họ cũng sẽ không ghi lại nơi này, sẽ không lưu dấu vết ở nơi này

Nguyên nhân rất đơn giản, nơi này cho dù ngươi tiến đến cũng không phải chuyện tốt, nhiều hơn nữa… Là một kiện tai họa. Bởi vì tấm bia đá ở đây quá hấp dẫn người, một khi bị tấm bia đá này hấp dẫn, ngươi sẽ bị lạc và vĩnh viễn không thể trở về.

Có thể trong tấm bia đá phục hồi tinh thần lại, trừ cần đại trí tuệ ta, còn cần đại nghị lực, đạo tâm kiên định mà không thể rung chuyển.

Nếu không cho dù ngươi có nhiều thần thông thế nào, mặc kệ ngươi mạnh cỡ bao nhiêu, chỉ sợ cuối cùng vẫn mất phương hướng vĩnh viễn, cuối cùng sẽ tọa ở đây.

Cho dù có Tiên Đế ghi lại nơi này, đều dùng thủ đoạn bí mật ghi lại, chỉ có hậu đại thông qua khảo nghiệm mới tìm tới nơi này.

Cũng có một ít hậu đại Tiên Đế hoặc hải thần, thụ tổ từng theo trưởng bối tới nơi này, sau đó mang nơi này ghi chép lại.

Đương nhiên, nguy hiểm thật lớn, thu hoạch cũng thật lớn, nếu như tìm hiểu ra huyền diệu trên tấm bia đá, quản chi là một tấm bia đá huyền diệu, chỉ cần ngươi có thể còn sống rời khỏi, như vậy ngươi sẽ được lợi cả đời, cho dù ngươi không thể trở thành Tiên Đế, chỉ sợ cũng sẽ trử thành thế hệ tuyệt thế vô song.

Lý Thất Dạ cẩn thận quan sát, tìm hiểu từng tấm bia đá huyền diệu, ở chỗ này không có năm tháng, cho dù ngươi ở lại đây bao lâu cũng không sao cả.

Thời điểm mỗi một lần tới nơi này, Lý Thất Dạ đều ưa thích quan sát các tấm bia đá, có thể nói muôn đời đến nay, không người nào hiểu bia đá hơn hắn, không có người nào tìm hiểu sâu hơn hắn

Cuối cùng nhất bước chân Lý Thất Dạ đứng trước một tấm bia đá, trên tấm bia đá này có một bộ xương đang ngồi, bộ xương này không biêt tọa hóa bao nhiêu năm rồi, nhưng mà mỗi khối xương của nó sáng như ngọc, mỗi một cục xương vẫn sáng bóng và thánh khiết.

Ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua xương khô, nhìn thấy đạo văn trên xương khô.

– Có thể thu luyện Vô Cấu Thể tới mức này, khó trách ngươi vội vã tới dây, muốn tìm hiểu Truy Phong Kích. Lý Thất Dạ thu xương cốt này lại, nhẹ nhàng mà lắc đầu nói ra.

Xương cốt này là một tổ tiên khó lường của Vô Cấu Tam Tông, đồn đãi nói Vô Cấu Thể của hắn kém một chút là đại thành, bản thân hắn cũng là một Thần Hoàng vô cùng cường đại.

Về sau không biết nguyên nhân gì, vị tổ tiên này của Vô Cấu Tam Tông mất tích, ngay cả Vô Cấu Tam Tông cũng không thể nói rõ ràng tổ tiên này đi nơi nào, bởi vì thế nào mất tích.

Thì ra tổ tiên này của Vô Cấu Tam Tông tìm dược sách cổ ẩn giấu, sách cổ này là hậu nhân Vô Cấu Tiên Đế lưu lại, trên sách cổ có ghi lại khởi nguyên của “Truy Phong Kích”.

Chính vì như thế, tổ tiên này đi tìm nguồn gốc, rốt cuộc tìm được nơi này, hắn muốn mượn nơi này tu thành “Truy Phong Kích “, nhưng mà thật không ngờ, hắn mất đi phương hướng, rốt cuộc ra không được, tọa hóa nơi đây, hóa thanh xương khô.

Thu hồi xương cốt có ghi lại “Truy Phong Kích”, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua tấm bia đá này, trên tấm bia đá này vẽ cự bằng, hai cánh cự bằng mở ra che phủ cửu giới, mà cự bằng này do Côn Bằng biến thành.

Ngay từ đầu nhìn thấy cự bằng này, hoặc là cũng không biết thế nào, nhưng thời điểm người ta cẩn thận quan sát cự bằng, ngươi cảm giác hai cánh của nó sẽ động, dường như nó là truy phong phá sóng, bay vọt cửu thiên.

Đồ án này ghi lại rất huyền diệu, nếu như có thể tìm hiểu đại đạo áo nghĩa trong đó, ngươi có thể còn sống đi ra ngoài, tuyệt đối có thể khai sáng công pháp tuyệt thế.

Năm đó Vô Cấu Tiên Đế chính là ở đây tìm hiểu ra “Truy Phong Kích “, đây chính là vì cái gì tổ tiên Vô Cấu Tam Tông muốn đi tới đây, bởi vì hắn muốn từ trong đó đạt cách thu luyện “Truy Phong Kích” hoàn mỹ vô khuyết.

Lý Thất Dạ đứng trước tấm bia đá thật lâu, cuối cùng nhất mới rời khỏi, hắn cảm khái nói:

– Ở chỗ này, đâu chỉ có ghi lại di thuật Cự Tiên tộc, tại đây càng có tâm đắc của tổ tiên bọn họ quan sát Côn Bằng mà có được.

Chương 2089: Côn Bằng

Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ xem hết từng tấm bia đá, hắn đi đến nơi cuối cùng của quảng trường, ở chỗ này có một đài cao.

Trên đài cao này có tấm gương, tấm gương này nói là gương, không bằng nói là một khối bạch ngọc cực lớn.

Bởi vì mặt gương này thậm chí có phần thô ráp, nhìn qua dường như người tạo ra tấm gương không có làm tỉ mỉ, khiến cho tấm gương lưu dấu vết thô ráp.

Nhưng mà tấm gương như thế bị đưa lên đài cao, từ xa nhìn lại, người không biết rõ còn co rằng là ánh trăng trên cao..

Lý Thất Dạ nhìn qua tấm gương này, nó hấp dẫn hắn, nó giống như là tuyệt thế mỹ nhân, hoặc là tình nhân khuynh quốc khuynh thành, hấp dẫn ánh mắt Mạnh Hạo thật sâu.

Qua thật lâu sau, Lý Thất Dạ mới thu hồi ánh mắt, cảm khái nói:

– Đáng tiếc nha, Cổ gia có Hoàng Chung không lấy tới tay, nếu không, bảo tàng cổ xưa đã thuộc về ta.

Lý Thất Dạ nói Hoàng Chung của Cổ gia chính là chủ nhân Cổ Ý Trai của Cổ gia tại thành Thiên Cổ, năm đó Lý Thất Dạ mang theo Lý Sương Nhan đi Cổ gia, hắn đã từng nhìn thấy Cổ gia trưng bài Hoàng Chung ở Cổ Ý Trai.

Đương nhiên Lý Thất Dạ thiệt tình nghĩ tới Hoàng Chung của Cổ gia, hắn có rất nhiều phương pháp đạt được, nhưng mà đối với Lý Thất Dạ mà nói, vật bên trong hắn không phải rất cần, cho nên Lý Thất Dạ mới không đánh chú ý vào Hoàng Chung của Cổ gia.

Hoàng Chung của Cổ gia là tổ tiên Cổ gia đạt được, nó thực sự không phải là do tổ tiên Cổ gia chế tạo, cái Hoàng Chung kia có lai lịch kiên thiên.

Trên thực tế, Cổ gia năm đó cũng không thể phỏng đoán huyền ảo chính thức của Hoàng Chung, cũng chính bởi vì như thế, Cổ gia vẫn tìm kiếm tiên dân cửu ngữ.

Đứng ở trước tâm gương thô ráp này, cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ miệng phun chân ngôn, nói ra:

– Hoàng Chung Côn Ngô. Một minh động thiên…

Lý Thất Dạ miệng phun chân ngôn, tay kết pháp ấn, mỗi pháp ấn đều biến ảo, hơn nữa biến ảo được càng lúc càng nhanh. Cuối cùng nhanh tới mức người ta không nhìn rõ động tác của Lý Thất Dạ, có khả năng nhìn thấy chỉ là biến hóa mà thôi.

Nếu như đám người Lý Sương Nhan ở chỗ này, hay là người Cổ gia ở chỗ này, nhất định sẽ chấn động, Lý Thất Dạ nói chân ngôn chính là tiên dân cửu ngữ hắn giao dịch với Cổ gia!

Khi pháp ấn của Lý Thất Dạ biến ảo nhiều lần, vốn trong gương không có thứ gì, bây giờ xuất hiện bóng dáng của Lý Thất Dạ, hơn nữa bóng dáng của Lý Thất Dạ vừa xuất hiện, bóng dáng của hắn cực kỳ cao lớn, giống như là một cự nhân đứng trong gương.

“Ông” một tiếng, qua một hồi lâu, tấm gương tỏa hào quang ra. Mặt gương vốn thô ráp lúc này sáng lên, cả tấm gương biến thành thông thấu, mặt gương giống như nước vậy.

Nhưng mà một mặt kính như thế vẫn không có in bóng của ai. Vào giờ phút này, bóng dáng của Lý Thất Dạ biến mất.

Trong gương xuất hiện tinh không, tinh không này mênh mông bao la bát ngát, vô số ngôi sao xoay tròn trên tinh không, nhật nguyệt chìm nổi các nơi. Một đại thế giới bao hàm trên tinh không.

Nhìn qua tinh không bao la mênh mông bát ngát này, bất kể là sinh linh nào cũng cảm giác mình nhỏ bé, giống như dưới trời sao, quản chi là sinh linh cực lớn, nếu như lạc vào tinh không mờ mịt thì vẫn cảm thấy mình như hạt bụi. Là không có ý nghĩa, là nhỏ bé khiếm tốn.

“‘Rầm Ào Ào'” vào thời điểm này, tiếng nước vang lên trong biển sao, lúc này quái vật khổng lồ xuất hiện trong gương.

Côn Bằng! Đây là Côn Bằng to lớn không cách nào đo đạc, một con Côn Bằng du lịch trong biển sao, khi thì lặn, khi thì nhảy lên cao cao, khi thì đình chỉ bất động.

Một màn trước mắt thật quá rung động, bất luận cái gì may mắn nhìn thấy một màn kinh ngời này, đều rung động kinh tâm động phách như thế.

Côn Bằng du lịch trong biển sao, hấp thu nhật nguyệt, chơi đùa ngân hà, dường như trong biển sao vô tận này là thiên hạ của nó.

“Oanh” một tiếng vang thật lớn, ngay thời điểm Côn Bằng du lịch biển sao, đột nhiên một tiếng nổ vang biến hóa trên người Côn Bằng trở nên nhanh chóng, nó biến thành cánh chim, cánh chim này vỗ cánh kéo dài qua vô số tinh hải, tốc độ của nó cực nhanh, gần như vô song, thế gian không có gì có thể nhanh hơn nó.

Thời điểm nó hóa thành đại bằng vung cánh, nó là cánh chim vượt qua tinh hải, tốc độ của nó cực nhanh, cuối cùng là tựa như thời gian rút lui, tuế nguyệt luân hồi cho tới cuối cùng, tất cả đình chỉ.

Thời điểm Côn Bằng bay tốc độ cực hạn, tất cả đều biến mất, ở chỗ này không có thời gian, không có không gian, không có thiên địa vạn vật, tất cả quy vào hư vô, chỉ có nó.

Dưới cái cực hạn này, tất cả đều quy về vĩnh hằng, đến cuối cùng nga cả Côn Bằng đều biến mất, cách trong kính chỉ còn hư vô, tất cả đều quy về hư vô!

Cứ thành hư vô như vậy, dường như không có bất kỳ vật gì, nhưng mà người thật sự nắm giữ đại đạo mà nói, bọn họ hiểu chỉ hư vô này mới có tất cả, trong hư vô này nó chứa thời gian, nó có thể nuôi dưỡng không gian, nó có thể nuôi dưỡng thiên địa vạn vật, tất cả mọi thứ đều có khởi nguyên từ nó.

Hư vô, có ý nghĩa có tất cả khả năng, trong hư vô sẽ trở thành khởi nguyên của tất cả, đại đạo áo nghĩa cũng nằm trong hư vô này.

– Đại đạo như sơ!

Nhìn thấy hư vô trước mặt, Lý Thất Dạ cảm khái thở dài, nói ra:

– Côn Bằng nha, đây là sinh linh tuyệt thế cỡ nào, đây là khủng bố, đáng tiếc, sinh linh này quá ít, tuyên cổ đến kỷ nguyên này, cái gì cũng cải biến, tuyên cổ đến nay vô số chủng tộc, vô số sinh linh đang bị cải biến.

Đại đạo như sơ, đây là thiên phú của Côn Bằng, về phần Côn Bằng thiên phú huyền ảo như thế nào, thiên phú của nó là cái gì.

Loại vật này tiểu tu sĩ không thể hiểu được, hoặc là nói, trong áo nghĩa này chỉ có Tiên Đế, hay hoặc giả là tồn tại như Lý Thất Dạ mới có thể hiểu được.

Côn Bằng, đây là sinh linh cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, nó cũng là sinh linh thần bí, đồn đãi nói, tuyên cổ đến nay, trong mỗi một kỷ nguyên, Côn Bằng từng xuất hiện quadùng ba ngón tay đều có thể mấy được ra.

Có đồn đãi nói số lần Côn Bằng xuất hiện còn ít hơn cả phượng hoàng rất nhiều.

Về phần ghi lại về Côn Bằng, chỉ rải rác không có mấy, tuyên cổ đến nay, thế nhân hiểu về Côn Bằng rất có hạn, thậm chí ngay cả Tiên Đế cũng không biết thiên phú đại đạo như sơ của Côn Bằng ý nghĩa chính thức là cái gì.

Chỉ lấy đại lục Cốt Hải này mà nói, khối đại lục này do Côn Bằng biến thành, một khối đại lục vô cùng lớn như thế, kéo nghìn vạn dặm, trong đó cất giấu rất nhiều huyền bí.

Chỉ lấy đầu lâu Côn Bằng mà nói, thế gian có ghi chép về đầu Côn Bằng bằng không, không có kẻ nào biết rõ từ khi Côn Bằng tồn tại tới nay, không có ai Côn Bằng tồn tại như thế nào.

Chìm nổi ngàn vạn năm, Lý Thất Dạ đi qua vô số nơi, đọc qua vô số sách cổ còn sót lại, phỏng đoán tấm bia cổ và bích họa cổ xưa.

Ngay cả ghi chép cực ít còn lại của tiên dân, Lý Thất Dạ mới biết được một ít thứ mà người khác không biết.

Chương 2090: Mộng Trấn Thiên cường đại (1)

Nói thí dụ như đầu Côn Bằng này có quan hệ tốt với Cự Tiên tộc, có ghi chép cổ xưa nói Cự Tiên tộc thủ hộ một đầu Côn Bằng, bởi vì này đầu Côn Bằng còn rất nhỏ, tuổi nhỏ, cũng có ghi chép cổ xưa ghi lại, Côn Bằng thủ hộ Cự Tiên tộc, bởi vì Cự Tiên tộc chảy xuôi huyết thống tuyệt thế vô song…

Về phần cách nói nào là chính xác, vậy không người nào có thể hiểu, chẳng còn ai ngược dòng tìm hiểu được nữa.

Cách nói này đáng suy nghĩ sâu xa, nếu như nói Cự Tiên tộc thủ hộ đầu Côn Bằng này, đầu Côn Bằng này còn rất nhỏ, tuổi nhỏ, như vậy Côn Bằng trưởng thành có bao nhiêu? Như vậy một đầu Côn Bằng sinh trưởng tới cực hạn sẽ như thế nào?

Nếu như nói nó còn rất nhỏ, Côn Bằng còn nhỏ thi thể đã ngàn vạn dặm, Côn Bằng thành niên hoặc là nói sinh trưởng đến cực hạn thì chẳng phải há miệng có thể cắn nuốt sao trời sao?

Giống như mặt kính vừa biểu hiện, Côn Bằng như vậy có thể du lịch biển sao, Côn Bằng thật lớn, đối với nó thì tất cả là nhỏ bé.

Đồng thời Lý Thất Dạ còn biết một bí mật, nếu như nói đầu Côn Bằng còn tuổi nhỏ, như vậy chỉ có thể nói nó sinh không hợp thời, nếu nó đã trưởng thành, nó sẽ không gặp vận mệnh bất hạnh, chết ở nơi này.

Hoặc là nói, thực sự có một ngày như vậy, dùng Lý Thất Dạ vừa nói, không biết bao nhiêu kỷ nguyên bị cải biến, có vô số chủng tộc, sinh linh đều bị cải biến, lịch sử sông dài sẽ hoàn toàn khác biệt.

Đương nhiên lịch sử chưa từng có giả thiết, hơn nữa, Côn Bằng vẫn rất thần bí, giống như nó ẩn giấu thế gian, rất ít người tìm được.

Lý Thất Dạ nhìn qua hư vô, hắn ngồi xuống chìm đắm trong hư vô, thân thể thần du thái hư, chìm đắm trong hư vô này.

Nhìn qua hư vô, trong mắt Lý Thất Dạ ẩn chứa ảo diệu đại đạo, dường như đại đạo như sơ không sai, đại đạo biến hóa xưa nhất, đại đạo chuyển hóa nhỏ nhất, tất cả đều trong hư vô này, đều được đại đạo như sơ ghi lại.

Dường như trong hư vô này, ngươi có thể tìm ra bất cứ công pháp gì của thế gian, dường như ở chỗ này, ngươi có thể tìm được bất cứ chiêu thức nào của thế gian, dường như đại đạo của thế gian đều ở nơi này.

Hoặc nói, nơi đây có áo nghĩa ban đầu của đại đạo.

Ngay thời điểm Lý Thất Dạ đang tìm hiểu trong tháp bát giác, ở nơi khác của đại lục, trên ngọn núi kia có tiếng “Oanh” vang lên, kinh động cả đại lục.

Tất cả mọi người nhìn qua, trên bầu trời có cánh cửa mở ra, đây là khu vực Lý Thất Dạ tiếp bác với cấm khu Cốt Hải, dẫn lực lượng cấm khu áp chế Mộng Trấn Thiên.

Thời điểm pháp tắc của cấm khu trấn áp Mộng Trấn Thiên, nhưng mà vào thời điểm này có chấn động lớn sinh ra, tất cả đã xảy ra biến hóa.

Vốn hiển hiện cánh cửa trên bầu trời mở ra, hắc ám quang mang trấn áp Mộng Trấn Thiên nhưng bị hắn luyện hóa.

Vào thời điểm này, pháp tắc của Mộng Trấn Thiên biến thành cái lò lớn, dùng uy lực không thể tưởng tượng nổi tinh luyện hắc ám quang mang, nghe từng đợt âm thanh “Tư, tư, tư” vang lên, hắc ám quang mang này chậm rãi chuyển hóa, từ hắc ám quang mang biến thành tiên quang.

Nhìn qua một màn rung động này, vô số người trong nội tâm rất chấn động, vào giờ phút này mọi người dường như cảm nhận được cái gì đó.

– Quá cường đại rồi, không ngừng có thể luyện hắc ám thẩm phán thành lực lượng bản thân, luyện hóa lực lượng cấm khu cho mình dùng.

Có người nhìn thấy cảnh này, có Đại Hiền hít khí lạnh, hoảng sợ nói ra.

Mọi người đều biết, lực lượng cấm khu người ta tránh còn tránh không kịp, quản chi là Thần Hoàng cường đại đều khó thưa nhận lực lượng này, càng đừng nói luyện hóa lực lượng cấm khu cho mình dùng, luyện hóa hắc ám thẩm phán cho mình dùng.

Làm như vậy là hành vi cực kỳ nghịch thiên, thậm chí có thể nói, chỉ có thiên tà tự tin tuyệt đối mới được như vậy, không cẩn thận sẽ bị hắc ám thẩm phán cắn trả, lập tức tan thành mây khói.

– Không hổ là người có cơ hội trở thành Tiên Đế nhất, cảnh giới này đó là thật, trụ cột vững chắc, đã vượt qua người ta tưởng tượng, không có nửa điểm đùa nghịch hoa chiêu.

Có ngươi cùng thời đại với Mộng Trấn Thiên cảm khái nói ra.

Mộng Trấn Thiên vẫn cường đại như thế. Quản chi là cùng thời đại với Đạp Không Tiên Đế, hắn cũng rất cường đại, Đạp Không Tiên Đế đã từng bại trong tay hắn, vào khi đó hắn là thiên hạ vô địch chân chính.

Trong thời đại đó, ngay cả Đạp Không Tiên Đế đều bái hắn làm huynh trưởng, từng có người nói, thậm chí Đạp Không Tiên Đế sau khi trở thành Tiên Đế vẫn xưng hắn là huynh trưởng.

Mộng Trấn Thiên hắn đã từng là kiêu ngạo của Thiên Linh Giới, nhưng mà về sau không biết nguyên nhân gì, hắn rời khỏi trnah đoạt thiên mệnh, đem vị trí Tiên Đế chắp tay tặng cho Đạp Không Tiên Đế.

Sau đí Thiên Linh Giới vẫn truyền cách nói như vậy, nếu như năm đó Mộng Trấn Thiên không rút ra khỏi tranh thiên mệnh. Hắn sẽ trở thành Tiên Đế, chỉ sợ không có phần cho Đạp Không Tiên Đế.

Hiện tại khí diễm của Lý Thất Dạ đã lớn tới mức áp đảo tất cả thế hệ trẻ, uy danh của hắn đã vượt qua Thất Hải Nữ Võ Thần, Già Hải thiên tử, có thể đuổi theo Mộng Trấn Thiên.audio coi am

Phát sinh chuyện như vậy, hoặc nhiều hoặc ít Mị Linh nín thở. Tại Thiên Linh Giới mà nói, Mị Linh là con cưng của trời, bọn họ là thiên chi kiêu tử, bất luận bọn họ ngoài miệng phủ nhận thế nào. Trong nội tâm của bọn họ vẫn kiêu ngạo như vậy.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ khí thế độc ác trùng thiên, không chỉ ép Hải Yêu thở không nổi, càng làm cho Mị Linh ảm đạm thất sắc.

Nhân tộc tại Thiên Linh Giới cuối cùng vẫn là số ít, nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ một nhân tộc trong Thiên Linh Giới làm cho Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc phải ảm đạm thất sắc.

Cục diện như thế đương nhiên trong lòng Mị Linh không có tư vị. Đặc biệt là người xem trọng Mộng Trấn Thiên, cho rằng Mộng Trấn Thiên nhất định có thể trở thành Tiên Đế của Mị Linh tộc, khi thời điểm thấy Lý Thất Dạ cường hoành thì bọn họ sinh ra không ít lo lắng.

Tất cả mọi người ý thức được, cho tới ngày hôm nay, con đường tương lai của Mộng Trấn Thiên chỉ sợ là tràn đầy nguy cơ, Lý Thất Dạ xuất hiện, chỉ sợ sẽ sớm khiêu chiến địa vị của Mộng Trấn Thiên, thậm chí trở thành cường địch tranh đoạt thiên mệnh của Mộng Trấn Thiên.

Oanh —— một tiếng vang thật lớn, thời điểm này Mộng Trấn Thiên phóng ra từng đạo tiên quang, mỗi một đám tiên quang vô cùn sáng ngời, thời điểm tùng sợi tiên quang tản ra giống như khổng tước xòe đuôi.

Thời điểm này, trong ngọn núi sinh ra lực lượng khó hiểu, sau đó nghe được “Oanh, oanh, oanh” vang lên, cả Cốt Hải dường như đang lay động.

Lay động tiết tấu rất nhẹ, giống như cái nôi rung chuyển nhẹ nhàng, không ngừng làm người ta cảm thấy thoải mái, khiến người ta cảm thấy thư thái, vào lúc này có rất nhiều người cảm thấy mình không phải đang thân ở trong hiểm địa, mà là trở về tron bụng mẹ, là an toàn như vậy.

Đáng sợ hơn là, vào thời điểm này, không ít đồ vật gì đó trong Cốt Hải hòa cùng tiên quang của Mộng Trấn Thiên tỏa ra, đại đạo của Mộng Trấn Thiên suinh ra tiết tấu.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 2 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá