1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 412 [Chương 2056 đến Chương 2060]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 412 [Chương 2056 đến Chương 2060]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2056: Bóng mờ (2)

Mặc dù là như thế, trong nội tâm Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng vô cùng vui vẻ, nếu như có thể thu hồi Truy Phong Kích thất truyền của Vô Cấu Tam Tông, như vậy đối với Vô Cấu Tam Tông bọn họ mà nói, thật sự là chuyện tốt.

Lý Thất Dạ điều khiển cốt thuyền chạy ra khỏi hải vực, cốt thuyền giống như giao long, dán trên mặt biển chạy nhanh về phía trước, có cảm giác vượt qua sóng gió.

Dưới tốc độ cực nhanh của cốt thuyền, cốt thuyền rất nhanh đã rời khỏi vùng biển bình tĩnh an toàn nơi đây, rời khỏi vùng biển che chở mọi người.

Sau khi rời khỏi khu vực biển an toàn, lập tức tiến vào khu vực nguy hiểm, vào thời điểm này đám người Thuần Dương Tử đã chuẩn bị tốt việc động thủ, tùy thời đều có thể chém giết những xương khô có công kích cường đại kia.

Nhưng mà thời điểm đám người Thuần Dương Tử đã làm tốt chuẩn bị tùy thời sẽ gặp nguy hiểm, khu vực nguy hiểm này không ngờ rất bình tĩnh, ở chỗ này, không có xương khô bay qua, càng không có xương khô nào giết tới tận cửa.

Mà đám người Thuần Dương Tử đã chuẩn bị tốt sẽ đại chiến với xương khô cường đại một hồi, nhưng mà, giờ này khắc này, trong hải vực cực kỳ bình tĩnh, chuyện này hoàn toàn vượt qua dự kiến của bọn họ.

– Đã xảy ra chuyện gì?

Liễu Như Yên cũng nhìn qua chung quanh, phát hiện trên mặt biển vô cùng bình tĩnh, trừ những xương cốt to lên trên biển ra, không có cái gì, cả mặt biển cho ngời ta cảm giác tĩnh lặng trống trải.

Lúc vừa mới đi tới hải vực này, nơi này cực kỳ náo nhiệt, trên bầu trời có xương khô bay lượn, trên biển có xương khô đi lại, bọn chúng đang chém giết cửu tử quỷ mẫu, cự chưởng thần hầu.

Vào giờ phút này, các xương khô bay lượn cũng không trông thấy, dường như chúng trong một đêm rút lui toàn bộ.

– Đã xảy ra chuyện gì?

Lý Thất Dạ cầm lái thuận miệng hỏi một câu.

– Xương khô cũng không trông thấy.

Liễu Như Yên nói ra:Nguồn truyện audio Podcast

– Chúng ta lúc vừa tới đây nơi này cực kỳ náo nhiệt, khắp nơi đều có xương khô bay lượn, hiện tại một cái cũng không thấy.

Liễu Như Yên vừa nói ra câu này, ánh mắt Lý Thất Dạ nhảy lên, thân ảnh hắn lóe lên, lập tức từ trong thuyền đứng trên bong thuyền, lúc này ánh mắt Lý Thất Dạ thập phần sắc bén, ánh mắt giống như tia chớp quét qua hải vực.

– Nên đến.

Ánh mắt Lý Thất Dạ quét qua hải vực này, sau đó chậm rãi nói ra.

– Cái gì nên đến?

Lý Thất Dạ nói câu này làm cho đám người Liễu Như Yên cũng phải giật mình, Trác Kiếm Thi nói ra.

– Bóng mờ Cốt Hải, nên đến.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào mặt biển, chậm rãi nói ra:

– Nhưng mà bóng ma này xuất hiện, những xương khô sẽ không thấy mặt. Bằng không thì vì cái gì chúng ta ở khu vực di bảo không nhìn thấy xương khô nào, vì cái gì hải vực này bình tĩnh và an tĩnh như vậy.

– Phiến hải vực di bảo là hang ổ của bóng mờ hay sao?

Thuần Dương Tử nói ra.

– Không.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:

– Nếu như bóng mờ Cốt Hải xuất hiện, nơi nó vừa xuất hiện chính là khu vực di bảo chúng ta vừa đi, cho nên, khu hải vực này chính là khu vực an toàn, không có hung linh xuất hiện.

– Xem kìa, đó là cái gì, bóng mờ!

Vào thời điểm này, Liễu Như Yên quát to một tiếng, chỉ vào một hướng bên trái.

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy nơi Liễu Như Yên chỉ có một bóng mờ bóng mờ này di động rất chậm, tốc độ thoạt nhìn rất chậm chạp.

Phải biết rằng nước biển nơi đây đục ngầu, nước biển đục như thế trên cơ bản không thể có bóng gì đó.

Nói đến cũng quỷ dị, cái bóng mờ này lại hiện ra rõ ràng trong mặt biển đục ngầu, rất là quỷ dị.

– Rốt cục đã tới!

Lúc này Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào bóng ma này, ánh mắt sáng lên, chậm rãi nói ra.

Lý Thất Dạ có thần thái như thế, Trác Kiếm Thi các nàng chưa từng nhìn thấy bao giờ, cho dù có vô số bảo vật bày ra trước mặt Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không nháy, nhìn như cặn bã.

Nhưng mà bóng mờ lại làm cho Lý Thất Dạ coi trọng như thế, giống như tiên bảo tuyệt thế vô song, lúc này làm cho Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng phải sinh lòng hiếu kỳ, bóng mờ như vậy rốt cuộc là thứ gì, cái bóng mờ này có tác dụng là gì.

– Các ngươi chờ ở nơi này!

Lý Thất Dạ phân phó đám người Liễu Như Yên một tiếng, lúc này hắn lấy ra một kiện bảo vật, ném vào trong nước biển.

Lý Thất Dạ ném vào trong nước biển là một cái phi toa không lớn, phi toa này toàn thân óng ánh, giống như dùng thủy tinh chế tạo mà thành.

Lúc này Lý Thất Dạ nhảy vào trong phi toa, nghe được “Vèo” một tiếng, phi toa lập tức chui vào trong nước biển, trong nháy mắt biến mất không còn thấy gì cả.

Nhìn thấy một màn như vậy, đám người Thuần Dương Tử cũng phải trợn mắt há hốc mồm, mọi người đều biết, trong Cốt Hải, nếu như rơi vào trong nước biển, vậy thì phải chết không nghi ngờ, bất kể là vật vật gì cũng không thể nổi trong cốt hải, trừ phi ngươi hóa thành một bộ xương trắng.

Bên trong Cốt Hải, mặc kệ ngươi là người sống cũng tốt, bảo vật cũng được, một khi rơi vào thì sẽ chìm xuống, sẽ không nổi lên, ngoại trừ cốt thuyền.

Hiện tại Lý Thất Dạ ném ra một cái thuyền giống như phi toa, lại có thể qua lại tự nhiên trong Cốt Hải, một bảo vật như vậy, đây là khó lường cỡ nào.

Bảo vật như vậy tuyệt đối sẽ làm cho người ta thèm chảy nước miếng, có được bảo vật như vậy, ý nghĩa có thể qua lại tự do trong Cốt Hải, có thể du lịch bất cứ nơi nào trong Cốt Hải.

Đám người Thuần Dương Tử đương nhiên không biết, Lý Thất Dạ có chiếc phi toa này, chính là thứ Lý Thất Dạ mượn từ chỗ Bạch Cốt Đảo chủ, chiếc thuyền nhỏ này ở bên trong Cốt Hải trở nên không giống tầm thường, nó thậm chí có thể tự do qua lại trong Cốt Hải.

Cũng chính bởi vì như thế. Bạch Cốt Đảo chủ xem cái thuyền nhỏ này như tính mạng của mình, đối với hắn mà nói, không có bảo vật gì có thể so sánh với chiếc thuyền nhỏ của hắn.

Vao thời điểm này, bóng mờ vốn du động chậm chạp trong nước biển. Dường như nó đột nhiên chạy thục mạng, trong nháy mắt bóng mờ trong nước biển biến mất ở chân trời.

Nhìn qua bóng mờ biến mất ở chân trời biển cả, đám người Liễu Như Yên cũng biết Lý Thất Dạ đang truy đuổi bóng mờ.

– Bóng mờ này là thứ gì?

Hùng Thiên Tí nhìn qua mặt biển, cũng thì thào nói. Trong dùng biển này. Lý Thất Dạ không đặt tất cả bảo vật vào trong lòng, nhưng mà một bóng mờ có thể làm cho hắn không quan tâm tất cả, bóng mờ như vậy rốt cuộc là cái gì.

Trên thực tế, đám người Thuần Dương Tử cũng không biết bóng mờ là vật gì, bọn họ thậm chí lần đầu tiên nghe được truyền thuyết về bóng mờ.

– Này, Thuần Dương đảo chủ, Cổ Thuần Tứ Mạch của các ngươi được xưng là truyền thừa xưa nhất trong Thiên Linh Giới, chẳng lẽ Cổ Thuần Tứ Mạch các ngươi không có ghi lại về thứ này sao?

Liễu Như Yên thật sự hiếu kỳ về bóng mờ, liền hỏi Thuần Dương Tử.

Thuần Dương Tử cười khổ một tiếng. Lắc đầu nói ra:

– Nếu như ta biết rõ, cũng không cần phải gạt Liễu Tông chủ, Cổ Thuần Tứ Mạch chúng ta thật sự không có ghi chép về bóng mờ ở Cốt Hải này.

Chương 2057: Đuổi bắt bóng mờ

– Nghe nói Cổ Thuần Tiên Đế đến Cốt Hải, Yến Thế Tiên Đế lại càng không cần phải nói, có đồn đãi nói, Yến Thế Tiên Đế đã giết Cốt Hải long trời lỡ đất, có ghi lại nói, Yến Thế Tiên Đế là một hơi đánh tới sâu nhất trong Cốt Hải.

Trác Kiếm Thi cũng chậm rãi nói ra:

– Chẳng lẽ Cổ Thuần Tiên Đế, Yến Thế Tiên Đế cũng không biết chuyện có quan hệ tới bóng mờ Cốt Hải hay sao?

Điều này cũng không có thể trách Liễu Như Yên các nàng hiếu kỳ như vậy, bóng mờ có thể làm cho Lý Thất Dạ thất thố như vậy, bóng mờ này chắc chắn là tuyệt thế vô song.

– Tổ sư chúng ta có biết về bóng mờ Cốt Hải hay không, ta thì không biết, ít nhất Cổ Thuần Tứ Mạch chúng ta thật sự không có ghi lại về phương diện này.

Thuần Dương Tử ngẫm lại, nghiêm túc nói ra:

– Nếu như nói bóng mờ hoặc chuyện hắc ám. Ta ngược lại biết rõ một sự kiện, từ trong Cổ Thuần Tứ Mạch ghi lại, đồn đãi nói, muôn đời đến nay, có một tấm màn đen vẫn bao phủ cửu giới.

– Tấm màn đen trong truyền thuyết?

Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên sư tỷ muội hai người ánh mắt chấn động, Liễu Như Yên nói ra:

– Ngươi muốn nói là độc thủ sau màn đúng không?

– Đúng. Chính là độc thủ, nhưng mà đây không có quan hệ gì tới bóng mờ Cốt Hải cả.

Thuần Dương Tử lắc đầu nói ra.

Trác Kiếm Thi cũng nói ra:

– Đây là chuyện không có vấn đề gì, độc thủ là độc thủ, bóng mờ là bóng mờ. Về phía độc thủ sau màn, trong Vô Cấu Tam Tông chúng ta cũng có ghi lại, nhưng mà nói cũng không rõ, chỉ là rải rác vài câu mà thôi, không có nói chuyện gì!

– Trong truyền thuyết độc thủ sau màn, nghe nói cũng là tồn tại từ tuyên cổ.

Thuần Dương Tử cảm khái một tiếng, sau đó cũng không muốn nói nhiều hơn.

– Độc thủ, cái gì độc thủ?

Nghe được đám người Liễu Như Yên nói chuyện, Hùng Thiên Tí tò mò nói ra. So với đám người Liễu Như Yên bọn họ, Hùng Thiên Tí đương nhiên không biết truyền thuyết về độc thủ sau màn.

Đám người Liễu Như Yên không muốn nói chuyện nhiều, câm miệng không nói. Tuy bọn họ đối với truyền thuyết độc thủ sau màn rải rác không có mấy, nhưng mà bọn họ cũng đã được nghe nói, độc thủ sau màn là cấm kị, cho dù là người biết rõ nội tình cũng không muốn nói nhiều về nó.

Thấy đám người Liễu Như Yên đều câm miệng không nói chuyện, Hùng Thiên Tí mới hiểu được chính mình hỏi chuyện không nên hỏi, hắn đành phải xấu hổ cười rộ lên.

– Đây là một cấm kị, không thể nhiều lời.

Nhìn thấy Hùng Thiên Tí xấu hổ, Thuần Dương Tử lắc đầu nói ra.

Trên biển cả, bóng mờ lấy tốc độ cực nhanh thoát đi, nó dường như không muốn tiếp xúc với Lý Thất Dạ , thời điểm Lý Thất Dạ tiếp cận thì nó vô cùng dứt khoát bỏ chạy thật xa.

Đương nhiên Lý Thất Dạ cũng không tính buông tha nó, cưỡi lên phi toa của Bạch Cốt Đảo chủ đuổi theo bóng mờ, đuổi theo không bỏ.

Bóng mờ bỏ chạy tốc độ cực nhanh làm không ai nhìn thấy bộ dáng chính thức của nó, làm cho người ta có thể nhìn thấy, nó chỉ là một bóng mờ, về phần trong bóng mờ này có vật gì, trong đó có hình dáng ra sao, hoàn toàn không ai có thể nhìn rõ ràng cả.

– Trốn đi, ta xem ngươi mang ta chạy đi đâu.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào bóng mờ này, chậm rãi nói ra.

Bóng mờ bất kể tốc độ nhanh thế nào đều không thể thoát khỏi phi toa của Lý Thất Dạ. Phải biết rằng, phi toa của Bạch Cốt đảo chủ là bảo vật tuyệt thế vô song, bên trong cốt hải chỉ cần nó muốn truy tung, không có chuyện gì là không thể.

Lúc này bóng mờ chạy thục mạng trên biển cả, thấy không thể thoát khỏi phi toa, nó đột nhiên tung người bay lên, giống như nhảy ra khỏi mặt biển.

Phi toa đuổi sát không bỏ, cũng tung người bay theo, sau khi phi toa nhảy lên, trước mắt không có Cốt Hải, cũng không có nước biển đục ngầu, không có xương trắng gì đó

Ở chỗ này giống như là trong tinh không, bầu trời có hào quang lập lòe, xa xa có dấu vết sáng ngời, màu sắc ban lan thập phần đồ sộ, thập phần xinh đẹp, giống như tinh vân sáng ngời.

Nơi như vậy không biết ở nơi nào, dường như nơi này là một thế giới khác.

Dưới bầu trời sao này, phi toa vẫn đuổi theo sát bóng mờ, đuổi sát không bỏ, vẫn truy đuổi theo nó.

Thấy tình huống không thể thoát khỏi phi toa, bóng mờ đột nhiên hạ xuống, thoáng cái chui vào nơi sâu nhất trong tinh không, phi toa cũng theo sát mà đi.

Nhảy vào nơi sâu nhất trong tinh không, thoáng cái tiến vào thế giới khác, ở chỗ này cực nóng, phóng nhãn nhìn lại, nơi này cằn cỗi giống như thân đang ở trong sa mạc, thậm chí trong sa mạc này có khói lửa bắn lên cao cao.

Trong nơi này, rất nhiều nơi có cát lún xuống, dĩ nhiên là phun lửa khói ra ngoài, thậm chí thường cách một đoạn thời gian nghe được tiếng “Oanh” vang vọng các nơi, đá phún nham tương. Nham thạch nóng chảy phun đồ vật ra, cũng không biết là vật gì.

Lý Thất Dạ không quan tâm là ở địa phương nào, nhìn chằm chằm vào bóng mờ đang bỏ chạy, chậm rãi nói ra:

– Lúc này đây, mặc kệ ngươi chạy trốn tới địa phương nào, cũng đừng hòng chạy thoát như lần trước.

Đang bay lượn trong sa mạc, ybóng mờ vẫn không thoát khỏi Lý Thất Dạ, bóng mờ đột nhiên tung người bay lên, nhảy vào một thế giới khác, Lý Thất Dạ lái phi toa theo sát mà đi.

Đây là một biển cả, nhưng mà nơi này không phải Cốt Hải, nơi này là một biển máu, phóng nhãn nhìn lại, nơi này mênh mông, bao la bát ngát bát ngát, trước mắt đỏ hồng, ở trong biển máu thế này, bất cứ kẻ nào cũng phải hoảng sợ kinh hãi, dường như nơi này chính là địa ngục.

Càng làm cho người ta cảm thấy khủng bố là, biển máu này cũng không có bình tĩnh, khắp nơi là phong bạo, trong biển máu huyết thủy hình thành sóng lớn, làm cho bầu trời đầy huyết vụ, phong bạo đáng sợ giống như hủy thế giới.

Không ít nơi trong biển máu này có tiếng nổ vang không ngớt, ở nơi như thế này, có thể nhìn thấy cột máu phóng lên trời, nơi như vậy giống như suối phun, phun ra huyết thủy nổ vang không dứt, trong suối phun này, dường như bất kỳ vật gì hoặc là sinh linh gì rơi vào đều không thể sống sót.

Nơi này rất hung hiểm, bóng mờ lại vượt qua tự do, nhanh chóng bay lên cao, một chút cũng không bị ảnh hưởng.

Nhưng mà thuyền nhỏ của Bạch Cốt Đảo chủ cũng có lai lịch kinh thiên, xuyên qua biển máu hoàn toàn không bị chút ảnh hưởng nào cả.

Cho nên dưới điều khiển của Lý Thất Dạ, bóng mờ không bỏ được hắn, hắn đuổi theo tới cùng.

Bóng mờ cảm thấy không thể thoat skhoir Lý Thất nó vừa sợ vừa giận, đổi lại là sinh linh khác, nó sớm xoay người xé tan đối phương thành mảnh nhỏ, làm cho đối phương tan thành mây khói.

Nhưng mà nó từng thua thiệt trong tay của Lý Thất Dạ, mặc kệ Lý Thất Dạ là hình dạng gì, là âm tà cũng tốt, là người sống cũng được, nó đều có thể cảm thụ ra khí tức độc nhất vô nhị của Lý Thất Dạ.

Cho nên hiện tại Lý Thất Dạ đuổi sát không phóng, nó chỉ có dốc sức liều mạng chạy thục mạng, nó cũng không muốn giống như lần trước bị Lý Thất Dạ vũng hố một lần, mặc dù nói lần trước nó an toàn đào thoát, nhưng mà lại làm cho nó sợ hãi trong năm tháng thật dài.

Chương 2058: Cốt Hải phong vân (1)

Bóng mờ không ngừng vượt qua từng thế giới, nhưng mà, mặc kệ nó là chạy trốn tới thế giới nào, đều không thể thoát khỏi Lý Thất Dạ.

Nhìn thấy bóng mờ dốc sức liều mạng bỏ chạy, Lý Thất Dạ cười rộ lên, truyền thần niệm nói với bóng mờ:

– Kỳ thật ngươi không cần phải trốn, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện, hảo hảo bàn chuyện, nói không chừng có thể hợp tác đấy.

Nhưng mà bóng mờ căn bản không nghe lời của Lý Thất Dạ, nó chạy đi vô cùng mau chóng.

Thời điểm đám người Lý Thất Dạ tiến vào trong vùng biển này, nơi khác của Cốt Hải phi thường náo nhiệt, trong Cốt Hải, nơi này toàn thuyền là thuyền, khắp nơi cũng có thể nhìn thấy bóng người, có thể nói là nơi tu sĩ uy tín danh dư khắp Thiên Linh Giới đều tới.

Ngay từ đầu không ít đại nhân vật đều vì vật vĩnh sinh trong truyền thuyết mà tới, nhưng mà từ khi tu sĩ các môn phái vào trong Cốt Hải càng ngày càng nhiều, tu sĩ môn phái khác rục rịch,chuyện này trực tiếp làm cho vô số tu sĩ Thiên Linh Giới cũng chạy tới Cốt Hải góp vui.

Rất nhiều người cũng biết, nhiều người lực lượng lớn, càng nhiều người đến Cốt Hải, vậy ý nghĩa càng an toàn.

Bên trong Cốt Hải, an toàn chỉ là cách nói tương đối, nơi như Cốt Hải này tuyệt đối na toàn, chỉ sợ là không có, trên thực tế mười hai táng địa chẳng có nơi nào an toàn cả.

Cũng chính bởi vì như thế, trong Cố Hải, mỗi ngày đều có thể có tin dữ truyền đến, có không ít tu sĩ gặp nạn trong Cốt Hải, hơn nữa trong đó có không ít đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy.

– Nam Dương thủy tộc chín đại trưởng lão, hai mươi bốn hộ pháp, ba ngàn đệ tử gặp được một đám đám hung linh, tất cả trưởng lão, hộ pháp, đệ tử đều biến thành thức ăn cho hung linh, thi cốt không còn.

Trong Cốt Hải tùy thời đều có tin dữ truyền về.

– Bích Dương Hải Thực Hoa Thần Vương bị một đầu hung linh ngạc long đánh trúng, không cẩn thận rơi xuống biển, chìm vào đáy biển, bị chôn sống chết đuối.

Sau khi có tu sĩ chung quanh nghe được tin tức, cũng đưa mắt nhìn nhau.

Một Thần Vương rơi vào Cốt Hải, bị chôn sống chết đuối, chỉ sợ đây là Thần Vương biệt khuất nhất trong trăm ngàn năm qua.

– Thâm Hác Hải Mị Linh tộc, Phi Chiếu Thần Hoàng muốn đánh vào trong cấm khu của Cốt Hải, vừa bước vào trong khu vực đáng sợ đó, thoáng cái tan thành mây khói, thi cốt không còn.

Đồng thời nơi càng sâu trong Cốt Hải càng có tin tức khiến người ta rung động truyền ra ngoài.

Nghe được tin tức như thế, làm cho nội tâm của rất nhiều tu sĩ trong Cốt Hải chấn động, đều nhao nhao hít khí lạnh, một Thần Hoàng, trong nháy mắt hóa thành tro tàn. Đây là chuyện đáng sợ cỡ nào.

Sâu nhất rong Cốt Hải, chính là khu vực hạch tâm của Cốt Hải, nó được người ta xưng là khu vực cấm khu, ở chỗ này cực kỳ thần bí. Hơn nữa là cực kỳ hung hiểm, cho dù là Thần Hoàng tiến vào cầm khu này, chỉ sợ cũng cửu tử nhất sinh.

Mặc dù là như thế, từ trước tới nay vẫn có không ít Thần Hoàng muốn đi vào tìm hiểu nghiên cứu, bởi vì có đồn đãi nói, nơi sâu nhất trong Cốt Hải có vật trường sinh, cũng có đồn đãi nói, Hải Yêu Tam Xoa Kích cũng nằm ở nơi sâu nhất trong cấm khu.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, lịch đại đến nay Hải Yêu Chí Tôn đều người trước ngã xuống, người sau tiến lên, muốn tìm tòi nghiên cứu, có phải đồn đãi là thật hay không, Tam Xoa Kích thật sự đặt ở nơi sâu nhất trong Cốt Hải hay không.

Vào những ngày này, Cốt Hải mỗi một ngày đều có tin dữ truyền ra, đương nhiên, trong tin dữ cũng có tin tốt truyền ra.

Có người xưng Cốt Hải là nơi bảo vật khắp nơi, tuy nhiên nói chuyện này cũng có chút khoa trương, nhưng mà Cốt Hải xác thực là nơi có rất nhiều bảo vật, chỉ cần có cơ duyên, vậy thì có thể đạt được bảo vật quý trọng.

Trong Cốt Hải, bảo vật chủng loại rất nhiều, có cự thú ác điểu sau khi chết lưu nội đan, cũng có tu sĩ cường đại chết thảm lưu bảo vật, hay là thế hệ nghịch thiên thám hiểm thất bại, từ trên xương trắng lưu lại chân ngôn công pháp. . .

Vào vài ngày trước đó có một tu sĩ phát hiện ra một môn công pháp, tin tức này nhanh chóng truyền ra khắp Cốt Hải.

– Một tiểu binh tôm nhỏ trong Long Yêu Hải từ trong chân một con voi ma mút phát hiện công pháp, công pháp này chắc là vô thượng công pháp chín vạn năm trước của Thánh Luân Thiên Tôn lưu lại.

Sau khi tin tức này truyền ra. Làm cho rất nhiều tiểu bối hoặc tu sĩ xuất thân tiểu môn tiểu phái thèm muốn.

Đối với tiểu tu sĩ mà nói, nếu như có thể đạt được một chương công pháp, vậy có ý nghĩa cá vượt long môn, có cơ hội tiến vào hàng ngũ cường giả đỉnh cao.

Tiểu binh tôm nhỏ cũng thông minh, đạt được một chương công pháp khó lường như vậy, lập tức rời khỏi Cốt Hải, tìm nơi trốn đi.

– Ngươi có nghe nói hay không, Mục Ngư tộc Hoa trưởng lão nhặt được một khối xương cốt, nghe nói hắn tốn vài ngày trong núi xướng mới nhặt được một khối xương như vậy, trải qua một vị tiên hiền xem xét, đây là một khối xương ngực của thiên giao, thần tính vẫn bàng bạc, thập phần trân quý, có thể luyện thành một kiện đạo ngoại kỳ bảo khó lường.

– Đại đệ tử Bách Ngư Viện cũng nhặt được một cái khóa đồng, nghe nói là một vị Chân Thần chết thảm lưu bảo vật lại. Có người nói, khóa đồng này rất khó lường, có được đại thần thông.

Bên trong cốt hải, mỗi ngày đều có tin tốt và xấu truyền ra, càng làm cho tu sĩ tới Cốt Hải tăng nhiệt tình lên rất cao, bất kể là ai, đều có được một tưởng một đêm phất nhanh, lại có ai không muốn nhặt được một hai khối bảo vật khó lường cơ chứ.

Tất cả mọi người biết rõ Cốt Hải tràn ngập hung hiểm, tùy thời sẽ có hung linh cường đại công kích, đuổi giết, nhưng mà vẫn không thể ngăn cản nhiệt tình mọi người hướng tới bảo vật, vẫn có rất nhiều tu sĩ du đãng chung quanh, từ trong đống xương cốt hi vọng đạt được bảo vật khó lường.

Trong Cốt Hải náo nhiệt, đến rất nhiều đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, không nói đến thế hệ trước, trẻ tuổi uy hiếp thiên hạ cũng có không ít.

Tốc Đạo thánh địa Tốc Đạo Thiên Thần, Trầm Hải Triều Trầm Hải Thần Vương, Tị Trần Dương Lâm đ*o trưởng, Thái Dương Tông Thái Dương Vương. . . Những thiên thần tuổi tiếng tăm lừng lẫy đều đi vào Cốt Hải.

Đương nhiên có đại nhân vật giá lâm Cốt Hải, nếu bàn về thanh danh, bàn về thực lực mạnh, không phải Mộng Trấn Thiên thì không ai có thể hơn.

Mộng Trấn Thiên cường đại cũng không phải nói khoác mà ra, Mộng Trấn Thiên thực sự không phải là hư danh nói chơi, hắn cường đại có chứng thực.

Mộng Trấn Thiên vừa tới đến Cốt Hải, hắn gặp phải hung linh cường đại công kích, hung linh này cao vạn trượng, cả bộ xương khô đứng trên mặt biển như tòa núi nhỏ.

Bộ xương khô hung linh làm cho người ta sợ hãi, mà bộ xương khô hung linh này vô cùng đáng sợ.

Bộ xương khô hung linh này chỉ có một chân, cái chân này vừa thô vừa to, xương đùi giống như cột đá chèo chống khung xương. Thời điểm khung xương này đứng một chân trên mặt biển, cả bộ xương khô tỏa ra thần tính cường đại, giống như thần thú còn sống.

– Quỳ ngưu!

Nhìn thấy khung xương khủng bố này, cho dù là Đại Hiền thế hệ trước cũng phải nhượng bộ lui binh.

Chương 2059: Cốt Hải phong vân (2)

Sau khi khô lâu trong Cốt Hải hóa thành hung linh, chúng đều tỏa ra khí tức lãnh khốc vô tình, bộ xương khô hung linh này tỏa ra thần tính, điều này nói rõ khí tức vong linh Cốt Hải cũng chưa hoàn toàn luyện hóa nó.

– Đây không phải Quỷ Ngưu chân chính, là Thần Mãng Ngưu! Nó khi còn sống có chảy huyết thống Quỳ Ngưu.

Có một Đại Hiền xuất hiện đại giáo Mị Linh nhìn thấy cốt trảo trước ngực hung linh, nhận ra lai lịch chính thức của nó.

Cho dù khô lâu hung linh này không phải là Quỳ Ngưu, nó vẫn vô cùng cường đại, rống to một tiếng, “Oanh, oanh, oanh” thiên băng địa liệt, nó lúc này rống to khiến sóng biển cuồn cuộn, trên bầu trời sinh ra sóng to gió lớn, độ cao vạn trượng bị nứt ra.

– Ah!

Có tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong sợ hãi tột cùng, có không ít tu sĩ bị áp chế trên cốt thuyền, bị lật tung, khiến cho tu sĩ rơi xuống biển chết đuối.

Lúc này có rất nhiều tu sĩ trên cốt thuyền hoặc là ôm hài cốt cực lơn trên biển, để tránh cốt thuyền lật thì rơi vào Cốt Hải.

– Yêu nghiệt, chớ có làm càn!

Thời điểm Thần Mãng Ngưu có huyết thống Quỳ Ngưu làm mưa làm gió, Mộng Trấn Thiên ngồi trong xe ngựa quát to một tiếng.

Tiếng quát to này vang lên, kinh động trời xanh, vòm trời có ánh sao rơi xuống, làm cho Mộng Trấn Thiên ở trong xe ngựa biến lớn, giống như trời long đất lở, trời xanh đảo ngược.

Thời điểm này trong xe ngựa tản mát ra khí tức tuyên cổ, khí tức này phóng lên bầu trời, lập tức vô tận thần quang bay lên ngàn trượng, chiếu sáng cửu thiên thập địa.

Vào lúc này xe ngựa dường như có mười mặt trời biến lớn, chung quanh xe ngựa có đủ loại dị tượng, có vô thượng tiên đồ, nhật nguyệt chìm nổi, âm dương nhân quả không ngừng luân chuyển, vào giờ phút này, xe ngựa như biến thành trung tâm của thế giới, chúa tể cả phiến thiên địa này.

“Phanh” một vang thật lớn, dưới vô thượng thần uy của Mộng Trấn Thiên, Thần Mãng Ngưu cực lớn chỉ có một chân quỵ xuống, nó rống dài thật lâu, muốn giãy dụa đứng lên, nhưng mà dưới khí tức của Mộng Trấn Thiên trấn áp như vậy, nó giãy dụa vài cái rồi phí công, sau đó quỳ tại chỗ.

Thẳng tới khi cốt thuyền mang theo Mộng Trấn Thiên đi xa, khí tức vô thượng của Mộng Trấn Thiên thật lâu sau mới từ từ tiêu tán, Thần Mãng Ngưu hung linh này lập tức xé rách mặt biển, lập tức chui vào trong biển, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Người tận mắt nhìn thấy khí thế vô địch thế này, rất nhiều người vô cùng hoảng sợ, bị chấn động làm phục hồi tinh thần lại.

Từ đầu đến cuối, Mộng Trấn Thiên không có lộ mặt ra, cũng không có ra tay, hắn chỉ dựa vào thần uy vô thượng liền trực tiếp trấn áp hung linh mạnh mẽ như thế quỳ xuống, không thể động đậy, cường đại cỡ nào, vô địch ra sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng vô số người phát lạnh, Mộng Trấn Thiên vô địch, đây không phải là một câu nói suông mà có, vào giờ phút này, không ít thiên tài trẻ tuổi cảm thấy nội tâm tuyệt vọng, Mộng Trấn Thiên còn trên đời, bọn họ vĩnh viễn không ngày nổi danh.

– Tiên Đế đương thời, không phải hắn không ai có thể hơn!

Bất kể là trẻ tuổi hay là thế hệ trước, tận mắt thấy cảnh này, không ai không nghĩ như thế.

Tuy thế hệ trẻ trong Cốt Hải biểu hiện không tầm thường, như Trầm Hải Thần Vương, Thái Dương Vương, đặc biệt là Thái Dương Vương, nghe nói hắn đạt được thái dương tinh hỏa tuyệt thế vô song

Nhưng mà có Mộng Trấn Thiên tồn tại, bọn họ thần sắc ảm đạm, đều nhanh ai đi lưu ý bọn họ.

Trong thế hệ trẻ, cũng đồn đãi nói Già Hải thiên tử đã tới Cốt Hải, nhưng mà không có người tận mắt thấy, cho nên chỉ đồn đãi mà thôi.

Già Hải thiên tử cho tới nay đều rất thần bí, hơn nữa hắn tu luyện Hư Vô Thể, thường là tới vô ảnh đi vô tung, khiến cho người ta không ai biết hành tung chính thức của hắn.

Lý Thất Dạ đuổi theo sau bóng mờ, đám người Thuần Dương Tử cũng chỉ có thể chờ đợi trong cốt thuyền.

Tuy thời gian trôi qua từng khắc, nhưng mà đám người Thuần Dương Tử đều là người trải qua sóng gió, có thể bảo trì bình thản, cũng không vội không nóng nảy, vẫn bảo trì tư thái chờ đợi, chờ Lý Thất Dạ trở về.

Nhưng mà trừ thời gian trôi qua, mặt biển vẫn bình tĩnh, Lý Thất Dạ vẫn không có nửa điểm tiếng động, chuyện này làm cho Hùng Thiên Tí cũng bắt đầu bối rối.

– Lý công tử có thể gặp chuyện không may hay không?

Hùng Thiên Tí nhìn quanh mặt biển, không có nhìn thấy thân ảnh của Lý Thất Dạ, lo lắng nói ra:

– Đi lâu như vậy vẫn chưa về, Lý công tử có thể gặp chuyện phiền toái hay là không?

– Yên tâm, công tử hắn làm việc trầm ổn hơn ai khác, không có nắm chắc tuyệt đối hắn sẽ không dễ dàng động thủ đâu, bất luận thời điểm nào, nguy hiểm gì, hắn đều có thể toàn thân trở ra.

Trác Kiếm Thi chậm rãi nói ra.

Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên vô cùng tin tưởng mười phần vào Lý Thất Dạ, mặc dù thời gian lâu như thế, Lý Thất Dạ vẫn không có trở về, các nàng vẫn tin tưởng vào bất cứ lúc nào Lý Thất Dạ vẫn có thể toàn thân trở ra.

Thuần Dương Tử cũng gật đầu, nói:

– Lý huynh sâu cạn làm cho người nào cũng có thể nhìn thấy. Theo ta nhìn, cho dù là đi Cốt Hải, chỉ sợ Lý huynh cũng không xem đây là chuyện quan trọng gì, chính là Cốt Hải chỉ sợ cũng không trói được chân long như Lý huynh rồi.

Nghe được Trác Kiếm Thi, Thuần Dương Tử là nhân vật lớn như thế nói vậy, Hùng Thiên Tí vốn lo lắng cũng buông lỏng một hơi, thả lỏng không ít tâm tư.

Đám người Liễu Như Yên tiếp tục chờ đợi, mặt biển vẫn bình tĩnh, không có bất cứ động tĩnh gì.

Thời gian cũng không biết trôi qua bao lâu, đột nhiên cốt thuyền lay động, “Oanh, oanh, oanh” một hồi nổ vang thật lớn vang lên, giống như tận thế hàng lâm.

– Phát sinh chuyện gì?

Đám người Liễu Như Yên chấn động, ngay từ đầu, bọn họ còn cho rằng là hung linh tấn công cốt thuyền, nhưng mà bọn họ rất nhanh phát hiện chấn động tới từ bên ngoài, cũng không phải ở hải vực này, mà là bản thân cốt thuyền.

– Là tiên nữ!

Lúc này Hùng Thiên Tí nhìn thấy từng đạo hào quang trên thuyền bay ra, hắn chấn động, hét lớn.

Đám người Liễu Như Yên vội vàng xông lên thuyền, sau khi bọn họ xông lên thuyền. Bọn họ mới phát hiện nơi phát ra chấn động là ở nơi đâu.

Vốn một mực đều rất ổn định tiên nữ tại thời điểm này, nàng đột nhiên toàn thân hào quang tăng vọt, tại thời điểm này tiên nữ toàn thân là tiên quang trùng thiên, tựa như là một khỏa mặt trời đột nhiên muốn bạo tạc nổ tung đồng dạng.

Toàn thân tiên nữ tỏa ra tiên quang, giống như hình thành thế giới. Làm cho người ta cảm thấy khủng bố là, trong thế giới này lại có lực lượng khủng bố gần như tận thế.

Dường như lực lượng tuyên cổ vô song này lại ẩn giấu này giống như cự long ngủ say vô số năm tháng, nhưng mà vào giờ phút này nó đã tỉnh giấc.

Đây còn không phải là chuyện khủng bố nhất, càng khiến người ta kinh hãi nhất là, tiên nữ ở trạng thái rất không ổn định, thần thái của nàng thất thường, lúc vui lúc buồn…

Theo trạng thái của tiên nữ không ổn định, tiên quang vô tận mang theo lực lượng không ổn định, trong dạng thế giới này, lực lượng tuyên cổ tùy thời có thể bộc phát ra hào quang sáng ngời.

Chương 2060: Tiên nữ bạo phát

Tuy lực lượng này không có phóng ra ngoài, mà là ngủ say trong thân thể của tiên nữ, thời điểm này lực lượng thế giới bắn ra từng sợi hào quang khiến người ta sợ hãi.

Xông vào trong thuyền, nhìn thấy tiên nữ tỏa ra tiên quang vô tận, giống như hình thành một thế giới, cảm nhận được thế giới này bắn ra từng đạo lực lượng to lớn, đám người Liễu Như Yên vô cùng kinh hãi.

Lực lượng thế giới này chỉ tỏa ra từng đợt hào quang mà thôi, nếu như nói lực lượng cả thế giới của nàng phóng ra ngoài. Đó là vô địch bực nào, kinh hãi hạng gì, chỉ sợ là hủy thiên diệt địa, Tiên Đế cũng không gì hơn cái này.

– Răng rắc, răng rắc, răng rắc. . .

Âm thanh vang lên, thời điểm này lực lượng tiên quang hình thành thế giới bộc phát khủng khiếp, từng đạo lực lượng này làm cốt thuyền không cách nào thừa nhận nổi.

Giờ này khắc này. Cốt thuyền vậy mà xuất hiện từng đạo khe hở, hơn nữa, theo tiên nữ từng sợi lực lượng bên ngoài dật, khe hở càng ngày càng nhiều, lại tiếp tục như vậy, chỉ sợ cốt thuyền này sẽ vỡ ra.

Răng rắc, tiếng vỡ vụn vang lên, sau đó là nghe được âm thanh rầm ào ào vang vọng, chiếc cốt thuyền này vỡ vụn ra, nhao nhao rơi xuống biển,

Phát sinh chuyện như vậy, thoáng cái đã làm đám người Liễu Như Yên lúc này sợ tới mức hãi hùng khiếp vía.

– Mau ngăn cản nàng, bằng không côt thuyền sẽ bị hủy.

Nhìn thấy cảnh như thế này, đám người Liễu Như Yên cũng hoảng sợ thất sắc, kêu to nói ra.

– Vì sao ngăn cản lại? Ai có thể ngăn lại?

Thuần Dương Tử cũng lớn tiếng nói.

Kim Cương Bất Diệt Thể của hắn ở ngay trước mặt tiên nữ cũng không chịu nổi một kích, yếu ớt giống như đậu hủ, đối mặt với tiên nữ vô địch cường đại như thế, ai dám đi ngăn lại? Đây quả thật là tồn tại giống như Tiên Đế, chỉ còn đường chết!

– Sư tỷ trấn an nàng, chúng ta rời khỏi boong tàu, làm tốt chuẩn bị rút đi.

Liễu Như Yên vội vàng nói ra.

Trác Kiếm Thi là người ung dung nhất trong bọn họ, nếu như nói, trong bọn họ ai có thể trấn an ai nhất, chỉ sợ là Trác Kiếm Thi không ai có thể hơn.

Đám người Liễu Như Yên nhanh chóng rút ra ngoài, Trác Kiếm Thi hô hấp thật sâu, đi qua phía tiên nữ, ôn nhu nói:

– Tiên nữ muội muội, ngươi hít sâu một chút, ổn định cảm xúc của mình…

Trác Kiếm Thi vừa tiến lên vừa trấn an tiên nữ, đi tới gần nàng, muốn ngăn cản một chút.

Ba!

Tiếng nổ vang lên, Trác Kiếm Thi cách tiên nữ còn một đoạn, lúc này bị lực lượng vô cùng cường đại ập vào mặt, Trác Kiếm Thi kinh hãi, huyết khí phóng ra ngoài, muốn ngăn cản lực lượng này đánh tới.

Nhưng mà chuyện này cũng không thể làm được gì, thân thể bị đánh bay ra ngoài, Trác Kiếm Thi quay người trên không trung vài lần, lúc này mới rơi vào bong thuyền, mặc dù là như thế, Trác Kiếm Thi vẫn không cách nào áp chế nổi huyết khí, phun ra một ngụm máu tươi.

– Sư tỷ, ngươi không sao chớ.

Liễu Như Yên kinh hãi, vội vàng đở lấy Trác Kiếm Thi.

Lúc này sắc mặt Trác Kiếm Thi trắng bệch, lắc đầu, nàng chỉ bị lực lượng cường đại đánh bay, cũng không có bị thương nội phủ.

Nhìn thấy cảnh này, Hùng Thiên Tí kinh hoảng, Trác Kiếm Thi cường đại hắn tận mắt nhìn thấy, nhưng mà hiện tại Trác Kiếm Thi không có cơ hội tới gần tiên nữ.

Răng rắc, răng rắc, răng rắc. . .

Từng đợt âm thanh vỡ vụn vang lên, khe hở trên cốt thuyền càng ngày càng nhiều, thậm chí có một ít bong thuyền vỡ vụn rơi xuống biển.

– Ta thử một lần!

Thuần Dương Tử nhìn thấy Trác Kiếm Thi căn bản không cách nào tới gần tiên nữ, hắn cũng lập tức biến sắc, hít sâu một hơi, khí lực sáng chói, kim quang phóng ra ngoài.

Lúc này Thuần Dương Tử đã phát huy Kim Cương Bất Diệt Thể tới cực hạn, hắn chậm rãi đi tới gần tiên nữ, vừa đi vừa nói ra:

– Cô nương, ta cũng không có ác ý, chỉ muốn trợ giúp cô nương một tay, cô nương ngươi cố ổn định cảm xúc…

Thuần Dương Tử vừa nói, hắn vừa đi lên phía trước, nhưng mà hắn còn chưa có tới gần tiên nữ, lúc này lực lượng cường đại ập vào mặt, Thuần Dương Tử hít sâu một hơi, kim quang phún dũng, hắn đối mặt với lực lượng vô địch thế này vẫn tiến lên phía trước, muốn tới gần tiên nữ.

Xì xì xì!

Nhưng mà Thuần Dương Tử còn không có tới gần tiên nữ, lực lượng vô cùng khủng bố nhất trên đời nghiền ép qua Thuần Dương Tử, dưới lực lượng như thế này, thân thể Thuần Dương Tử như biến hình, giống như bị cự thạch ép biến hình.

Thuần Dương Tử không cam lòng, cắn chặt hàm răng, lực lượng vô song này không ngừng áp thẳng về phía trước, tiến tới gần tiên nữ, nhưng mà tiên nữ bật lực lượng này quá cường đại, dễ dàng nghiền ép Kim Cương Bất Diệt Thể của Thuần Dương Tử biến hình.

Tuy Kim Cương Bất Diệt Thể chữa trị tốc độ cực nhanh, nhưng mà một trong các lực lượng trong đó đó vẫn bị phá hủy quá nhanh chóng.

“Răng rắc” tiếng xương cốt vang lên, khi Thuần Dương Tử tiếp tục tiến lên phía trước, Kim Cương Bất Diệt Thể không thể ngăn cản tiên nữ mảy may, giờ này khắc này trên người Thuần Dương Tử xuất hiện khe hở dài hẹp, hơn nữa Thuần Dương Tử cắn răng tiếp tục đi về phía trước, trên người khe hở càng ngày càng nhiều, hơn nữa bắt đầu chảy máu tươi.

Dưới lực lượng vô địch của tiên nữ nghiền áp qua, Kim Cương Bất Diệt Thể của Thuần Dương Tử cũng không kịp chữa trị thương thế.

“Phanh” một tiếng, cuối cùng nhất Thuần Dương Tử vẫn không có biện pháp tới gần tiên nữ, thân thể của hắn bị chấn động bay ra ngoài, lúc này Thuần Dương Tử bị đánh bay tình huống còn nghiêm trọng hơn cả Trác Kiếm Thi, thân thể hắn như sao băng bay ra khỏi cốt thuyền.

May mắn Liễu Như Yên ra tay nhanh, lập tức tế ra một đầu dây thừng, kéo Thuần Dương Tử bị đánh bay ra khỏi cốt thuyền trở về, nếu không Thuần Dương Tử sẽ rơi vào trong Cốt Hải.

“Phanh” một tiếng, thời điểm này bong thuyền vỡ ra, cả cốt thuyền bị phân thành hai nửa.

– Làm sao bây giờ?audio coi am

Nhìn thấy cốt thuyền sắp nứt vỡ, Hùng Thiên Tí bị dọa sắc mặt trắng bệch, nếu như cốt thuyền chìm, bọn họ chỉ sợ sẽ táng thân dưới đáy biển.

– Hiện tại chỉ có vứt bỏ thuyền, chúng ta không có cốt thuyền chạy đi.

Nhìn thấy cốt thuyền khó bảo trì được bao lâu, Liễu Như Yên cũng biến sắc, tiếp tục đưa ra quyết định.

– Tiên nữ làm sao bây giờ?

Trác Kiếm Thi nhìn qua y nguyên bàn ngồi ở chỗ kia vẫn không nhúc nhích tiên nữ, không khỏi lo lắng nói ra.

Nhìn qua tiên nữ tỏa tiên quang ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người khó giải, bọn họ không dám tới gần tiên nữ, lúc này bọn họ muốn vứt bỏ thuyền mà chạy, nhưng mà không cách nào mang tiên nữ đi.

Vạn nhất tiên nữ theo cốt thuyền chìm vào Cốt Hải, nếu như nàng chết, chuyện này làm cho Liễu Như Yên các nàng không cách nào giao phó với Lý Thất Dạ.

Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Liễu Như Yên cũng đưa mắt nhìn nhau, bọn họ thật sự là ứng phó vô sách, căn bản cũng không có biện pháp mang theo tiên nữ, nhưng mà bọn họ cũng không thể trơ mắt nhìn qua nàng chìm vào Cốt Hải.

Rầm ào ào, ngay vào lúc đám người Liễu Như Yên ứng phó vô sách, lúc này tiếng nước vang lên, phi toa từ đáy biển xông tới, thoáng cái nhảy lên bong thuyền.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ