Đế Bá Audio Podcast
Tập 409 [Chương 2041 đến Chương 2045]
❮ sautiếp ❯Chương 2041: Thất Võ Các mưu đồ (2)
– Điều đó không có khả năng a. Hải Yêu không có khả năng rời xa Thiên Linh Giới, không có khả năng chặt đứt huyết thống của mình và liên hệ với Thiên Linh Giới.
Liễu Như Yên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nói.
– Chuyện này phải nhờ vào huyết thống. Nếu như ta trở thành Tiên Đế, có được huyết thống cổ xưa, nếu kết hợp với hải thần, sinh nở hậu đại thì có thể trảm căn! Sinh sôi nảy nở mấy đời thì có thể bắt đầu chấp hành kế hoạch của Thất Võ Các rồi!
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười cười, nói ra:
– Hoàng Kim Tự đã từng khảo nghiệm qua huyết thống của ta, nói như vậy Thất Võ Các các ngươi cũng có được tin tức chân thật a,
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi lúc này nhìn qua nhau, các nàng cũng nhìn qua tam trưởng lão.
Sắc mặt tam trưởng lão nhất thời âm tình bất định, trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không biết nói như thế nào mới tốt.
– Kế hoạch này chắc chắn Thất thánh tổ đã sớm muốn thi thực a, chỉ tiếc Thất thánh tổ các ngươi vẫn không tìm thấy người lựa chọn.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Đồng thời xuất hiện Tiên Đế cùng hải thần, không phải chuyện đơn giản như vậy. Lại nói Tiên Đế cũng không nhất định bán mặt mặt mũi cho Thất Võ Các các ngươi.
– Lý công tử trí tuệ như biển, hiểu biết chính xác, có thể nói là thiên hạ vô song.
Cuối cùng, tam trưởng lão cúi đầu thật sâu với Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra.
Tuy tam trưởng lão không có trực tiếp thừa nhận, nhưng mà lời này đã là gián tiếp thừa nhận.
Chuyện thật sự như thế, làm cho nội tâm của Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi rùng mình, các nàng đều là tông chủ một tông, chuyện này làm cho các nàng suy nghĩ sâu hơn chuyện ẩn trong đó. Rốt cuộc là nguyên nhân gì mà Thất Võ Các rời bỏ cơ nghiệp Thiên Linh Giới, sau đó dời xa Thiên Linh Giới?
Cẩn thận ngẫm lại tính toán sau lưng, lúc này cũng làm người ta sởn hết cả gai ốc. Tồn tại như Thất thánh tổ chắc chắn sẽ không buồn lo vô cớ, hắn làm như vậy, sau lưng nhất định có chuyện kinh thiên.
– Thất thánh chính là thất thánh, không hổ là tồn tại bồi dưỡng qua hai hải thần, ánh mắt cũng nhìn xa hơn kẻ khác, cũng dám đánh bạc to lớn như vậy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, trong nội tâm của tam trưởng lão thật sự vui vẻ, vội vàng nói:
– Nói như vậy Lý công tử đã đáp ứng?
– Tạm thời chỉ cao hứng, ta còn chưa nói đáp ứng đâu.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Nói thật ra, điều kiện Thất Võ Các như vậy thật sự khó làm cho ta động tâm.
Tam trưởng lão lúc này không biết nên nói cái gì mới tốt, hắn còn tưởng rằng Lý Thất Dạ đáp ứng.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Tam trưởng lão, ngươi cũng không cần che giấu với ta, ngươi hoàn toàn không cần phải từng bước cò kè mặc cả với ta, ngươi trung thực nói đi, Thất thánh tổ cho ngươi mấu chốt là bao nhiêu a, là bốn thức hay là năm thức? Dùng cái nhìn của ta, tối đa chỉ là năm thức…
– … Thất đại thức, thật sự vô địch, nhưng mà thất đại thức chính thức làm cho ta động tâm chính là ba thức sau, trước bốn thức tuy vô cùng kỳ diệu, nhưng cuối cùng chỉ là như thế mà thôi. Nhưng mà ba thức sau thì khác. Ba thức sau có ảo diệu trong đó, xác thực đáng giá cho người ta đi suy tư. Đặc biệt là thức cuối cùng, một thức này đối với bất luận tu sĩ nào mà nói, thậm chí là đối với bất cứ một Tiên Đế nào mà nói, một thức này rất có giá trị tham khảo.
Tam trưởng lão há miệng muốn nói, nhưng không biết nên chen miệng vào thế nào mới tốt, dường như tất cả đều trốn không được con mắt của Lý Thất Dạ.
Nhìn qua tam trưởng lão há miệng muốn nói, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Đối với Thất thánh tổ các ngươi mà nói, như thế đã là cắt thịt của hắn, thậm chí không tiếc cầm bốn thức trước làm giao dịch, thức thứ năm, đây đã là điểm mấu chốt của hắn. Đến thức thứ sáu hắn tuyệt đối không muốn…
– Thất thánh tổ các ngươi quán thông thất đại thức, bởi vì hắn hiểu rõ hơn bất cứ ai khác, thất đại thức từ thức thứ sáu chính là vô giá, thức thứ sáu chính là đại sát thức, thức này vừa ra thường thường là phân định thắng bại, về phần thức thứ bảy nha, nó sẽ nghịch chuyển càn khôn, cho nên Thất thánh tổ của các ngươi sẽ không cần thức thứ sáu, thức thứ bảy ra giao dịch.
Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào tam trưởng lão.
Nói nhiều như thế, tam trưởng lão cuối cùng chỉ có thể cúi đầu nói một câu:
– Công tử kiến thức cao siêu, công tử nhìn xa như thế, trên đời vô song.
Tam trưởng lão nói lời này không phải là nịnh nọt, mà là xuất từ đáy lòng, hắn với tư cách là trưởng lão Thất Võ Các, hiểu về thất đại thức xa xa không bằng Lý Thất Dạ là một người ngoài như vậy.
Đồng thời Lý Thất Dạ cũng nói đúng, Thất thánh tổ trên thực tế cho phép tam trưởng lão dùng bốn thức trước làm giao dịch, nếu như Lý Thất Dạ cố ý muốn thức thứ năm, phải tự mình bàn với Thất thánh tổ.
– Nếu như Lý công tử muốn thức thứ năm, Thánh Tổ nguyện ý chúng ta nguyện ý bàn với công tử.
Cuối cùng nhất tam trưởng lão cũng không hề che giấu, trung thực nói ra điểm mấu chốt..
Nói đến đây Tam trưởng lão cũng khẩn trương nhìn qua Lý Thất Dạ, hắn thật khát vọng có thể bàn xong giao dịch này, dù sao chuyện này với hắn mà nói là một công lao.
– Ngươi nên biết, ta muốn là thất đại thức.
Lý Thất Dạ cười nói.
Tam trưởng lão cười khổ một tiếng, nói ra:
– Lý công tử lúc này nguyện ý bàn, tiểu lão cũng không sợ nói với Lý công tử, Lý công tử muốn thất đại thức, đó là không thể nào, tuyệt đối không có khả năng. Lời này tuy xấu, nhưng mà đây là sự thật. Tiểu lão nhân cũng mang thành ý bàn với Lý công tử, không nói lời lừa gạt.
– Ta biết rõ, đây là xem thái độ cung kính của ngươi với ta, ta mới bàn với ngươi.
Lý Thất Dạ nói ra.
Tam trưởng lão lại nói ra:
– Lời nói đã nói tới mức này, trừ hai thức sau không bàn ra, mặt khác, Lý công tử có thể đưa ra điều kiện khác, tiểu lão cũng thành tâm muốn bàn thành chuyện này.
Tam trưởng lão nói lời này rất thành thật, cũng nói rất thẳng thắn.
Lý Thất Dạ không trả lời tam trưởng lão ngay, hắn trầm mặc nhìn ra biển cả. Tam trưởng lão cũng khoanh tay đứng ở đó, không quấy rầy Lý Thất Dạ, chờ Lý Thất Dạ đưa ra quyết định.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói ra:
– Ta có thể tục thọ cho Thất thánh tổ, ta cũng có thể không muốn thất đại thức! Nhưng, ta có một điều kiện.
– Không muốn thất đại thức?
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, tam trưởng lão ngây người, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng thập phần ngoài ý muốn, bọn họ đều không rõ vì cái gì Lý Thất Dạ buông tha thất đại thức.
– Đúng, ta có thể không muốn thất đại thức.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, lời nói rất trịnh trọng.
Tam trưởng lão nghe được nói như vậy, không khỏi cuồng hỉ, vội vàng nói:
– Chỉ cần Lý công tử không muốn thất đại thức, tất cả cũng có thể đàm, không biết Lý công tử muốn cái gì?
Chương 2042: Điều kiện của Lý Thất Dạ (1)
– Điều kiện của ta rất đơn giản.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Ta muốn gặp Thiên Thủy hải thần!
– Thiên Thủy hải thần?
Ngay từ đầu tam trưởng lão vẫn cho rằng mình nghe lầm, không khỏi lại hỏi:
– Lý công tử thực xác định là muốn gặp Thiên Thủy hải thần?
– Ngươi không có nghe sai, ta là muốn gặp Thiên Thủy hải thần!
Lý Thất Dạ rất bình thản, nói rất chân thành.
Tư thái nghiêm túc này của Lý Thất Dạ, điều này khiến cho tam trưởng lão mới xác định chính mình không có nghe lầm, thế nhưng, hắn cảm thấy thập phần quỷ dị, hắn cũng không biết dùng ánh mắt gì nhìn Lý Thất Dạ mới tốt, hắn cũng không biết nên tìm từ như thế nào mới được.
Trên thực tế, ngay cả Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi đều cảm thấy có chút không thể tin nổi, cuối cùng, Trác Kiếm Thi đều không khỏi nhẹ giọng nhắc nhở nói rằng:
– Công tử, Thiên Thủy Hải Thần không còn tại thế rất lâu rồi.
Thiên Thủy Hải Thần, đây chính là Thất Vũ Các vị Hải Thần thứ nhất, cũng từng đồn đãi nói là Hải Thần cường đại nhất.
– Ta biết Thiên Thủy Hải Thần là cái gì.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.
Tam trưởng lão do dự một chút, nói rằng:
– Lý công tử, cũng không phải là tiểu lão mạo phạm, nhưng, ngươi cũng nên rõ ràng, Thiên Thủy Hải Thần chúng ta đã không tại thế gian rất lâu, muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần, đây là chuyện không thể nào, chúng ta lại không thể khởi tử hồi sinh.
– Ngươi nghe không rõ.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt đối với tam trưởng lão nói rằng:
– Ngươi trở lại nói cho Thất Thánh Tổ của các ngươi biết, nói với hắn, ta muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần! Nếu như hắn còn do dự nói, ngươi lại nói với hắn, ta kiên trì muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần, đây là điều kiện duy nhất của ta, ta tin tưởng hắn sẽ minh bạch lời của ta.
Tam trưởng lão nghe được lời nói như vậy, thật tình không nghĩ ra, cũng hoàn toàn không nghĩ ra. Thiên Thủy Hải Thần không tại thế gian, đây là sự thực, đây cũng là tất cả mọi người biết, bọn họ Thất Vũ Các chưa bao giờ cùng có giấu diếm cái gì, nếu như Thất Vũ Các có Hải Thần sống, bọn họ không nhất định cần đi cầu Lý Thất Dạ.
Thế nhưng, hiện tại thập phần quỷ dị là Lý Thất Dạ dĩ nhiên kiên trì muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần, điều này làm cho trong lòng tam trưởng lão đều có điểm dao động, chẳng lẽ nói, Thất Vũ Các Thiên Thủy Hải Thần vẫn còn sống?
Nhưng, tỉ mỉ vừa nghĩ, tam trưởng lão lại lập tức hủy bỏ ý nghĩ của chính mình, nếu như Thiên Thủy Hải Thần thực sự vẫn còn sống. Vậy ý nghĩa Tam Xoa Kích là một mực ở trong tay của Thất Vũ Các bọn hắn.
Trong lúc tam trưởng lão vẫn đang ngây ngốc ra, Lý Thất Dạ khó có được trịnh trọng nói:
– Nói cho Thất Thánh Tổ, ta chỉ muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần là được, về phần có một số việc, đó chính là thuộc về chuyện của ta. Chỉ cần hắn gật đầu đáp ứng, ta sẽ cho hắn tiếp theo thọ!
Tam trưởng lão thật sâu hít thở một cái khí. Trịnh trọng gật đầu, nghiêm túc nói rằng:
– Công tử nói, tiểu lão nhất định sẽ một năm một mười chuyển cáo Thất Thánh Tổ.
– Ta đây sẽ không tiễn.
Lý Thất Dạ bình thản nói rằng.
Tam trưởng lão do dự một chút, cũng không có lập tức cáo từ, vẫn là đứng ở nơi đó.
– Còn có chuyện gì sao?
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua tam trưởng lão vẫn đứng ở nơi đó không muốn đi, chậm rãi nói rằng.
– A, a, a. . .
Tam trưởng lão cười khan một tiếng, nói rằng:
– Không biết Lý công tử lúc nào rảnh rỗi không? Các chủ của chúng ta muốn cùng công tử gặp mặt một lần.
– Các ngươi là chưa từ bỏ ý định nha.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười. Lắc đầu nói rằng:
– Ta đối với ngựa giống việc này, không có hứng thú!
– A, a, a. . .
Tam trưởng lão cười gượng vài tiếng, nói rằng:
– Lý công tử, kỳ thực gặp một lần cũng không sao, Các chủ của chúng ta đối với thần tư của công tử là hết sức hướng tới, không biết Lý công tử ý nghĩ. . .?
– Chuyện này. Sau này hãy nói đi, chờ Thất Thánh Tổ đáp ứng điều kiện của ta lại nói cũng không trễ.
Lý Thất Dạ cắt đứt tam trưởng lão nói.
Thấy Lý Thất Dạ kiên trì như vậy, tam trưởng lão ôm quyền, cúi đầu lạy bái, nói rằng:
– Tiểu lão lúc đó cáo từ.
Tam trưởng lão sau đó lại cùng với Liễu Như Yên các nàng cáo từ, lúc này mới xoay người rời đi.
Tam trưởng lão rời đi. Sau đó Liễu Như Yên đều không khỏi hết sức hồ nghi, nhìn Lý Thất Dạ nói rằng:
– Công tử gia, ngươi thật xác định muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần?
– Cái này có chuyện sao?
Đối với Liễu Như Yên nghi vấn, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười một chút, nói rằng.
– Vấn đề là. Thiên Thủy Hải Thần đã sớm chết rồi.
Trác Kiếm Thi cũng không nhịn được chen vào một câu nói, trên thực tế, nàng cũng không tin Thiên Thủy Hải Thần còn sống.
Lý Thất Dạ thản nhiên tự tại nói rằng:
– Vậy phải xem ngươi định nghĩa sống hay chết cái vấn đề này như thế nào, ở trong mắt các ngươi, Thiên Thủy Hải Thần là chết, ở trong mắt ta, hắn còn sống.
– Thiên Thủy Hải Thần còn sống?
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi đều không khỏi trăm miệng một lời nói rằng, nếu như tin tức này là thực sự, vậy quá rung động.
– Là chết.
Lý Thất Dạ lại không khỏi nở nụ cười.
– Công tử gia, ngươi đây là ý định trêu đùa chúng ta.
Liễu Như Yên hờn dỗi như nhau, tư thái quyến rũ khiến người khớp xương đều mềm nhũn, hờn dỗi nói rằng:
– Công tử gia liền theo chúng ta nói một câu phương diện này môn đạo đi.
Nói đến đây, nàng có ba phần tư thái nũng nịu.
Thấy Liễu Như Yên mê đảo chúng sinh quyến rũ, Lý Thất Dạ chỉ là cười nhạt một tiếng, nói rằng:
– Thiên Thủy Hải Thần là chết, chí ít, từ định nghĩa chúng sinh sống hay chết góc độ mà nói, hắn đích xác là chết.
– Thế nhưng, từ Hải Thần góc độ mà nói, hắn vẫn còn sống.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ không khỏi nhìn bên ngoài, rơi vào trầm tư.
– Đây là cái gì đạo lý chứ?
Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi hạng người băng tuyết thông minh này nghe được đều có chút như lọt vào trong sương mù.
– Vậy tại sao Hải Yêu, Thụ Tộc không ở trong nhóm Cửu Giới Đại Tộc đây?
Lý Thất Dạ cười cười, nói rằng:
– Trong Cửu giới, bất luận là cùng nhân tộc so sánh cũng tốt, hay là cùng mị linh so sánh cũng được, Hải Yêu, Thụ Tộc cho tới bây giờ cũng không yếu, nhưng, bọn họ vẫn không được xếp vào Cửu Giới Đại Tộc, viễn cổ tiên hiền cũng không đem bọn họ nhét vào trong vạn tộc, phương diện này là nguyên nhân gì đây?
Lý Thất Dạ nói lời này để Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên đều không khỏi ngẩn ra, tuy rằng các nàng không có rời đi Thiên Linh Giới, thế nhưng, từ một ít ghi chép có thể biết, ở bên ngoài Thiên Linh Giới, nhắc tới đại tộc, thường thường là không ai sẽ nhắc tới Hải Yêu và Thụ Tộc.
Bất quá, vấn đề này, tựa hồ cho tới nay cũng không có người đến miệt mài theo đuổi.
– Lẽ nào công tử gia là ý nói, Hải Thần cùng với Thụ Tổ là giống nhau? Thụ Tổ tuy rằng đã chết, thế nhưng, nó có thể quy về tọa hóa quy nguyên, cắm rễ đại địa. Chỉ cần là Khống Thụ Giả, là có thể cùng với tổ thụ câu thông.
Chương 2043: Điều kiện của Lý Thất Dạ (2)
Liễu Như Yên băng tuyết thông minh, nàng lập tức từ trên Thụ Tổ liên tưởng đến Hải Thần.
– Lời này cũng đúng, cũng không đúng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Thụ Tổ tọa hóa quy nguyên, cắm rễ đại địa, đây là duy nhất Thụ Tổ có thể làm được, Hải Thần không được. Bất quá, từ nguồn cội đến truy nguyên, hai bên có điểm tương thông.
Trác Kiếm Thi tâm tư nhẵn nhụi, gần nhất Lý Thất Dạ cho các nàng quá nhiều vui mừng, làm cho các nàng mở ra một cánh cửa trước nay chưa có, do đó, ở trong chớp nhoáng này, nàng nghĩ tới một vấn đề đáng sợ, nàng phương tâm run lên một cái, nàng nhịn không được nói rằng:
– Mị linh như chúng ta thì sao?
Trác Kiếm Thi vừa nói ra lời này, Lý Thất Dạ đều không khỏi nhìn thêm nàng một cái, vừa cười vừa nói:
– Sư tỷ muội các ngươi đích thật là khó lường, nếu như các ngươi tỷ muội kết hợp, cùng một lòng, còn cao đến đâu. Như Yên nhạy bén, Kiếm Thi trác viễn, lão tổ các ngươi chọn các ngươi làm tông chủ, đích thật là có tầm nhìn xa.
– Công tử gia, không nên khen chúng ta, mau mau cùng với chúng ta nói đi.
Đối với Lý Thất Dạ khích lệ, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi cũng không có vui vẻ và kinh hỉ, các nàng càng muốn biết phía sau đây là cái gì, Liễu Như Yên có chút làm nũng.
Lý Thất Dạ nhìn hai người bọn họ một cái, cuối cùng nhàn nhạt cười, nói rằng:
– Có mấy lời, vốn không nên nói với các ngươi, bất quá sao, ngày hôm nay đem lời nói đến chỗ này rồi, nể tình hai người các ngươi cẩn trọng hậu đãi, ta cũng có thể nói cho các ngươi biết một điểm. Từ đi tìm nguồn gốc bắt đầu nói, các ngươi mị linh và Thụ Tộc, Hải Yêu có chút tương thông, chí ít, từ kỷ nguyên đến bắt đầu nói, các ngươi tam tộc là cùng bộ. . .
– . . . Bất quá, các ngươi mị linh lại cùng với Thụ Tộc, Hải Yêu không giống nhau, các ngươi có tương lai tốt hơn, Thụ Tộc và Hải Yêu lại đã không giống nhau. Đây là thế gian người người nói, các ngươi là thượng thiên sủng nhi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói rằng:
– Trời cao sủng nhi? Lão tặc thiên cho tới bây giờ sẽ không cưng chiều một chủng tộc nào, cũng chưa bao giờ cưng chiều một người nào, nếu như là có mà nói, như vậy lão tặc thiên sủng nhi chính là ma quỷ!
Nở nụ cười một cái, qua một hồi lâu, hắn nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, nói rằng:
– Nếu như nói, các ngươi mị linh là sủng nhi, đó cũng không phải là thượng thiên sủng nhi!
Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi lẳng lặng nghe Lý Thất Dạ nói chuyện, một buổi này cũng không phải là nói, tuy rằng Lý Thất Dạ không có chút phá, thế nhưng, trong lòng các nàng có càng nhiều hơn trở về chỗ cũ, có càng nhiều hơn mơ màng.
– Về các ngươi mị linh một sự tình, ta không thể nói cho các ngươi biết quá nhiều, dù sao, có một số việc, hiện tại đã biết không nhất định là chuyện tốt, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đạo tâm của các ngươi.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười cười, nói rằng:
– Các ngươi mị linh một sự tình, nó đáp án ở đại vòng xoáy!
– Đại vòng xoáy!
Lần thứ hai nghe được cái tên quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi ở trong lòng đều không khỏi hơi bị rùng mình.
– Mị linh khởi nguyên nha.
Lý Thất Dạ nhìn ngoài khơi, không khỏi có chút cảm khái, lại có chút thương cảm.
Thương cảm, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi đều không phải là thập phần tin tưởng hai mắt của mình, thần thái như vậy gặp phải ở trên mặt của Lý Thất Dạ.
– Công tử gia tại sao muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần đây?
Liễu Như Yên trong lòng có nghi vấn, nói rằng:
– Là cái gì để công tử gia thay đổi chủ ý vậy?
Một vấn đề này, để ở trong lòng Trác Kiếm Thi cũng là tràn ngập tò mò.
Thiên Thủy Hải Thần còn sống hay đã chết, đây là một chuyện khác, có thể nói, ngay từ đầu Lý Thất Dạ chỉ biết có thể gặp Thiên Thủy Hải Thần, thế nhưng, trước đó, Lý Thất Dạ rõ ràng cho thấy không có hứng thú đi gặp Thiên Thủy Hải Thần, bất kể là chết, hay là còn sống.
Nhưng, lúc này đây gặp tam trưởng lão, Lý Thất Dạ lại cải biến chủ ý, ngay cả bảy đại thức đều có thể không cần, lại muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần, phương diện này biến hóa, để Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi đều hết sức tò mò, là cái gì để Lý Thất Dạ làm ra cải biến.
– Các ngươi nói, ta là người tốt, hay là người xấu?
Đối với Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi nghi vấn, Lý Thất Dạ trong lúc bất chợt hỏi một vấn đề không hiểu như thế.
Lý Thất Dạ nói như vậy, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi thực sự không cách nào trả lời, bởi vì đối với một tu sĩ mà nói, vô pháp dùng người tốt hoặc người xấu để định nghĩa.
– Kỳ thực, ta cũng không biết ta là người tốt hay là người xấu.
Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra dáng tươi cười, nói rằng:
– Có người nói ta là người tốt, có người nói ta là người xấu. Ta vẫn muốn làm một người xấu, nhưng, hết lần này tới lần khác có đôi khi có người cho rằng ta là một người tốt, thế gian, thực sự làm người rất bất đắc dĩ.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ không khỏi khổ sáp cười, ở phía sau, hắn không khỏi nhìn Tiên Nữ, thần thái rất phức tạp.
Ngay khi Lý Thất Dạ nhìn Tiên Nữ, trong lòng hai người Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi không khỏi hơi bị chấn động, ở trong chớp nhoáng này, hai người các nàng đồng thời tựa như ý thức được cái gì đó.
Ở phía sau, trực giác nói cho Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên, Lý Thất Dạ lúc này đây cải biến quyết định chỉ sợ là bởi vì Tiên Nữ, thế nhưng, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên lại cảm thấy không đúng.
Bởi vì lần trước tam trưởng lão đến nói giao dịch, Lý Thất Dạ đã là gặp được tiên nữ, vào lúc đó, Lý Thất Dạ vẫn là muốn bảy đại thức.
Nhưng, lúc này đây Lý Thất Dạ lại đổi chủ ý, không cần bảy đại thức, mà ngược lại muốn gặp Thiên Thủy Hải Thần, tựa hồ phương diện này chuyển biến lại cùng Tiên Nữ không có quan hệ gì.
Suy nghĩ kỹ một chút, nói như vậy là bởi vì Tiên Nữ mà thay đổi, phương diện này nhân quả lại có chút trước sau mâu thuẫn.
Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên nói không nên lời vấn đề ở nơi nào, thế nhưng, trực giác nói cho các nàng biết, Lý Thất Dạ cải biến vẫn là cùng với Tiên Nữ có quan hệ, về phần chân chính là cái gì để Lý Thất Dạ làm ra cải biến, các nàng lại đã không được biết rồi.
Lý Thất Dạ nhìn Tiên Nữ, trong lòng không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, đây cuối cùng là hắn thủ hộ trôi qua cửu giới nha, cuối cùng là!
Ở trong lòng hắn, hắn không để ý Hải Yêu tồn vong, không quan tâm Thụ Tộc sinh tử, thậm chí ngay cả mị linh, hắn đều không muốn đi quan tâm.
Cho tới nay, hắn không quan tâm người khác đánh giá đối với mình, trăm nghìn vạn năm đó, có người mắng hắn là sát nhân ma vương, có người mắng hắn là đồ tể, ác ma, cũng có người khen hắn là cứu thế chủ, cũng có người tôn hắn là người thủ hộ cửu giới.
Chương 2044: Hải vực thần bí
Mặc kệ thóa mạ hắn cũng tốt, tán thưởng hắn cũng được, Lý Thất Dạ vẫn luôn không để ý, vẫn luôn không đặt ở trong lòng.
Nhưng, bởi vì Tiên Nữ nói, xúc động chỗ sâu nhất trong lòng hắn một vài thứ, có lẽ. Đây là một lần cuối cùng hắn đến Thiên Linh Giới, trong tương lai, hắn hẳn là lưu lại một vài thứ.
– Thế gian cái gì không thể lừa dối dây?
Ngẩn người một lúc lâu, cuối cùng Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, nói rằng:
– Có lẽ cũng chỉ có trời đất chứng giám đi!
– Công tử nói cái gì?
Ngay lúc Lý Thất Dạ đang cảm khái, Liễu Như Yên nhẹ nhàng hỏi.
Lý Thất Dạ phục hồi tinh thần lại. Cười khổ một cái, lắc đầu, nói rằng:
– Không có gì, chúng ta lên đường đi.
Lý Thất Dạ lại một lần nữa lái cốt thuyền khởi hành, hướng phía mục đích lao tới đi, ở trên đường, gặp không ít khô lâu hung linh, có chút khô lâu hung linh đối với cốt thuyền phát động công kích, bất quá. Thuần Dương Tử bọn họ đều có thể đơn giản giải quyết đám khô lâu hung linh này, dù sao, bọn chúng cũng không phải thập phần cường đại.
Lý Thất Dạ khiển cốt thuyền đi lại thật lâu sau, cuối cùng, hắn ngừng lại, cười đối với đám người Liễu Như Yên nói rằng:
– Các tiểu tử, các tiểu cô nương, chuẩn bị xong chưa. Một hồi ác chiến sắp tới.
Lúc này, đám người Thuần Dương Tử hướng về phía trước mặt nhìn lại. Trước mặt nước biển càng đục ngầu hơn, thậm chí là đục đến mức hóa thành hắc thủy, khiến người nhìn thấy có chút trong lòng sợ hãi.
Thuần Dương Tử bọn họ đều là tuyệt thế cường giả, ngay khi đội thuyền dừng ở bên này, Thuần Dương Tử bọn họ đều cảm nhận được phía trước có một cổ lực lượng đập vào mặt. Cổ lực lượng này tựa hồ là cấm kỵ lực lượng.
Cảm nhận được một cổ lực lượng như vậy, coi như là Thuần Dương Tử tuyệt thế cường giả này, đều không khỏi thần thái ngưng trọng.
Cốt Hải cho tới nay đều là hung địa, coi như là Thần Hoàng đến, cũng không nhất định có thể toàn thân trở ra. Ngày hôm nay đi tới nơi này, Thuần Dương Tử biết Cốt Hải cường đại sẽ xa xa vượt qua tưởng tượng của hắn.
– Được rồi, khởi hành thôi, chiến đấu muốn bắt đầu.
Lý Thất Dạ nhìn đám người Liễu Như Yên thần thái ngưng trọng nở nụ cười một chút, sau đó lái cốt thuyền chậm rãi lái vào một phiến hải vực này.
Ngay khi cốt thuyền lái vào phiến hải vực này, cả chiếc cốt thuyền nhất thời lay động, tựa hồ nó là đã bị lực lượng vô cùng cường đại trấn áp, ở dưới lực lượng như vậy, nó muốn chìm vào đáy biển.
– Đáng tiếc, gặp ta.
Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, ở dưới chưởng của hắn chống đỡ, bánh lái thoáng cái sáng lên, vô số như bánh răng giống như ký hiệu trở nên xán lạn, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ bánh lái giống như là bộ kiện tinh vi vô cùng, đám bánh răng dạng ký hiệu nhanh chóng chuyển động.
Theo những phù văn này chuyển động, tựa hồ cho cốt thuyền lực lượng cường đại, để nó thừa nhận vô cùng cường đại trấn áp, tiếp tục bồng bềnh chạy ở trên mặt biển.
Cốt thuyền chậm rãi lái vào một phiến hải vực này, ngay khi tiến nhập một phiến hải vực này, đám người Liễu Như Yên đều phát hiện một mảnh hải vực này không bình thường.
Ở bên ngoài một phiến hải vực này, Cốt Hải địa phương khác, mặc dù nói, những hải vực này khắp nơi xương khô như núi, thế nhưng, xương khô như núi vậy, đa số là từ mấy cổ xương khô hoặc giả vô số xương khô chồng chất mà thành, mà xương khô to lớn vô cùng, đây chẳng qua là ở số ít.
Nhưng mà, trước mắt cái hải vực này, một xương khô chính là một ngọn núi, một ngọn núi di động ra mặt biển, thậm chí là có khả năng thật lớn đến như dãy núi vậy!
Hơn nữa, ở chỗ này có thể nhìn thấy bên ngoài hải vực không thể nhìn thấy, nói thí dụ như, có xương khô ở trong biển du lịch, có xương khô ở trên trời bay liệng.
Ở bên ngoài, cũng có xương khô hung linh đang bay bay liệng du lịch, nhưng, trước mắt cái hải vực này xương khô tựa hồ cùng với khô lâu hung linh lại có chút không giống.
Về phần là không giống ra sao, đám người Liễu Như Yên cũng nói không rõ được, chỉ có thể nói, tuyệt thế cường giả trực giác nói cho bọn họ biết, trước mắt đám xương khô biết bay lượn du lịch cùng với phía ngoài khô lâu hung linh cũng không giống nhau.
Ở cái hải vực này, một xương khô chính là một ngọn núi, phóng nhãn nhìn lại, đó là từng ngọn cốt sơn sừng sững ở bên ngoài biển.
Có xương khô như là một con cự hổ, phục ngồi xổm trong biển, nửa người lộ ra mặt biển, trong miệng hai khỏa kiếm xỉ dài mấy trăm trượng, như là hai cây trường đao, vô số năm tháng trôi qua, vẫn như cũ chớp động hàn quang hơi yếu.
Có xương khô lại như là một con cự hạc, chân sau độc lập, chân sau cốt chỉ có non nửa là chìm vào nước biển, cứ như vậy, một chân cốt chống đỡ cốt thân to lớn vô cùng, đây thoạt nhìn giống như là một cái thạch trụ chống lên một tọa cốt thành vô cùng to lớn.
Càng khiến người thấy mà rung động là có một pho tượng xương khô là hình người, thoạt nhìn bộ xương khô này sinh tiền là một cự nhân. Bộ xương khô này thật cao mà đứng ở trong biển, đỉnh đầu đội trời xanh, chân đạp biển rộng.
Nước biển chỉ là chảy qua bắp chân hắn mà thôi, xương khô hình người to lớn như vậy, có thể tưởng tượng, hắn lúc còn sống là to lớn cỡ nào.
Để cho người rung động là trước người bộ xương khô to lớn này dựng đứng cắm một thanh cự kiếm. Thanh cự kiếm này thẳng cao tới trước ngực bộ xương khô.
Nói cách khác, thanh cự kiếm này to lớn dài cỡ vạn dặm, một thanh kiếm tùy tiện đánh xuống, có thể đem một hành tinh chém thành hai khúc, nếu như nói ở Thiên Linh Giới, một kiếm này đánh xuống, có thể đem Long Yêu Hải chém thành hai khúc!
Đồng thời, cùng với bên ngoài không đồng dạng như vậy là trước mắt từng bộ xương khô tuy rằng không biết qua bao nhiêu năm tháng, nhưng, chúng nó vẫn như cũ trắng noãn như ngọc, bên ngoài mặc dù là xương khô như núi, thế nhưng, rất nhiều xương khô cũng không phải cháy đen chính là khô vàng.
Nhưng, trước mắt từng bộ xương khô to lớn vô cùng, lại vẫn như cũ trắng noãn như ngọc. Ở vô cùng năm tháng dài dằng dặc trôi qua, tuy rằng chúng nó hài cốt thần tính đã xói mòn, nhưng, hài cốt to lớn như vậy, vẫn như cũ có thần tính rất hơi yếu.
Chính là bởi vì như vậy, đây đủ có thể tưởng tượng chúng nó lúc còn sống là cường đại dường nào, ở thời đại xa xôi chết đi, vẫn như cũ còn có thể để hài cốt bảo trì thần tính!
Nếu như xa xôi chỗ bộ hài cốt to lớn vô cùng, đám người Thuần Dương Tử đều hơi bị chấn động.
– Thế gian, thật sự có người to lớn như vậy sao?
Thuần Dương Tử không khỏi thất thần nói rằng.
Trên thực tế, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi cũng là nhìn thấy mà ngây ngốc, mặc dù nói tu sĩ có thể Pháp Tướng thiên địa, thế nhưng, chẳng qua là Pháp Tướng thiên địa mà thôi, chân thân muốn to lớn đáo trình độ như vậy, các nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua.
Mặc dù nói, Thiên Linh Giới cũng có chủng tộc thân thể to lớn, nhưng, những chủng tộc thân thân thể to lớn này cùng với trước mắt một bộ hài cốt hình người to lớn này so sánh, chẳng qua là một đám kiến hôi mà thôi.
Chương 2045: Cửu Tử Quỷ Mẫu (1)
Về phần Hùng Thiên Tí, hắn cả đời không có xem qua cảnh tượng rung động như thế, hắn đặt mông ngồi ở trên boong thuyền, hoàn toàn là nhìn tới ngây người.
– Đây là chủng tộc gì vậy?
rác Kiếm Thi nhìn bộ hài cốt hình người to lớn kia, đều không khỏi thất thần nói rằng.
– Rất xa xưa rất lâu về trước chủng tộc, từ lúc rất xa xôi rất xa xôi thời đại cũng đã diệt tộc rồi.
Lý Thất Dạ xa xa nhìn bộ hài cốt vô cùng to lớn đó, lạnh nhạt nói.
Ở cái hải vực này, không chỉ là từng bộ cự cốt khiến người chấn động, hơn nữa phương diện này cự cốt du lịch bay lượn cũng giống như khiến người nhìn hơi bị chấn động.
“Rầm” tiếng nước vang lên, chỉ thấy phía trước xa xa chính là hải sóng lớn cuồn cuộn, có một bộ hài cốt vô cùng to lớn đang du lịch, nó khi thì trồi lên mặt nước, khi thì chìm vào trong biển, một bộ cự cốt như vậy thoạt nhìn như là một con cá voi to lớn.
Thấy hài cốt cá voi to lớn như thế, Liễu Như Yên và Trác Kiếm Thi đều không khỏi nhìn nhau một cái, trong lòng các nàng đều không khỏi hơi bị chấn động.
– Đó là Tổ Kình sao?
Trác Kiếm Thi nhìn phía xa hài cốt cự đại kình ngư chìm vào trong biển, đều không phải là thập phần khẳng định nói rằng.
– Càng nói đúng ra là Côn Kình, từ lúc kỷ nguyên rất xa xôi cũng đã diệt sạch chủng tộc.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt vừa cười vừa nói:
– Các ngươi Vô Cấu Tam Tông Tổ Kình chính là Côn Kình tộc hệ, nó có thể nói là Côn Kình tộc hệ sinh linh thế gian duy nhất may mắn còn tồn tại hậu thế rồi.
Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên nghe được hắn nói như vậy, đều không khỏi thật sâu hít thở một cái, các nàng nghe biết Vô Cấu Tam Tông Tổ Kình là một con cá voi to lớn vô cùng, thế nhưng, chưa bao giờ biết lai lịch của Tổ Kình, càng không biết Tổ Kình là thuộc về cái tộc hệ gì..
“Thu” một tiếng phượng hót vang lên, trên bầu trời lửa cháy mạnh cuồn cuộn, trong nháy mắt, có một hài cốt chim khổng lồ từ trên bầu trời bay qua, hài cốt của con chim khổng lồ toàn thân bị liệt hỏa bao vây, chim khổng lồ mỗi một cái xương đều bốc lên hỏa diễm, tựa hồ mỗi một luồng hỏa diễm đều là từ trên người nó phát ra.
Ngay khi một con chim khổng lồ bay qua bầu trời, nó nổi lên thiên lý dài vĩ diễm, vĩ diễm này đủ mọi màu sắc, thoạt nhìn như là đuôi lửa của phượng hoàng.
– Đó là phượng hoàng sao?
Hùng Thiên Tí không thể tin được hai mắt của mình, day day mắt, chỉ vào hài cốt con chim khổng lồ đang bay xa kia kêu to nói rằng.
– Cũng không phải là phượng hoàng.
Lý Thất Dạ nhìn hài cốt chim khổng lồ đã đi xa, lạnh nhạt nói:
– Bất quá, cách phượng hoàng cũng không xa, chí ít có được một nửa phượng hoàng huyết thống.
– Đây tột cùng là một chỗ như thế nào, sinh linh cường đại như vậy đều ở trong nơi này hóa thành xương khô!
Thuần Dương Tử thất thần nói rằng.
Một chỗ như vậy, thật sự là khiến người mơ màng, Cốt Hải đến tột cùng là địa phương như thế nào đây, sinh linh to lớn như vậy cuối cùng ở chỗ này đều bị thành xương khô rồi.
Lý Thất Dạ không trả lời Thuần Dương Tử hỏi, hắn chỉ là trầm mặc, tiếp tục điều khiển cốt thuyền.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Liễu Như Yên cũng theo đó rơi vào trầm mặc, bởi vì trước mắt một màn này mang đến cho bọn hắn quá nhiều rung động.
Côn Kình cũng tốt, cự nhân cũng được, tồn tạinhư vậy to lớn vô cùng, đặt ở đương đại, đây tuyệt đối là vô địch tồn tại, thế nhưng, đến nơi này, chẳng qua là hóa thành xương khô mà thôi.
Vẫn luôn ở trong trầm mặc, Lý Thất Dạ đột nhiên quát to một tiếng.
“Rầm” một tiếng vang lên, nước biển thật cao văng lên, ở nơi này trong lúc điện quang hỏa thạch đó, Lý Thất Dạ điều khiển cốt thuyền không ngờ giây lát đã bay lên, thoáng cái phóng qua ngoài khơi, trong nháy mắt đã vượt qua vạn dặm.
“Ầm” một tiếng nổ vang thật lớn, vừa lúc đó, dưới đáy biển vọt lên một cái cự vật, đây là một bộ hài cốt vừa dài vừa lớn.
Bộ hài cốt này hết sức quỷ dị, không đầu không đuôi, thoạt nhìn như là một cái cốt quản, thế nhưng, nó cũng không phải cốt quản, bên trong bộ hài cốt này dĩ nhiên là hàm răng phức tạp giao thác, thoạt nhìn giống như là bánh răng thiết đao vậy, ngay khi vô số bánh răng thiết đao chuyển động, nó có thể trong nháy mắt đem tất cả mọi thứ đều cắt đến nát bấy.
“Rầm” tiếng nước nổ lớn, đã thấy cốt thuyền bay vọt đi, hài cốt quỷ dị này nhảy ra khỏi mặt nước, hướng phía cốt thuyền phác lai.
– Tới hay lắm!
Nhìn thấy bộ quỷ dị hài cốt này lao kéo mà đến, Thuần Dương Tử nở nụ cười một chút, nói rằng. Lời nói vừa rơi xuống, “ầm” một tiếng, hắn đã đánh ra một quyền.
Vừa lúc đó, Thuần Dương Tử cũng không có ẩn dấu thực lực của chính mình, Thần Hoàng chi uy vang trời dựng lên, huyết khí tựa như hồng thủy vỡ đê phun trào ra ngoài, cùng lúc đó, khí lực của hắn thoáng cái sáng lên, toàn thân giống như là làm bằng hoàng kim vậy.
Ở dưới trạng thái Kim Cương Bất Diệt Thể, Thuần Dương Tử đánh ra một quyền, giống như là một ngọn núi cao kim mang lấp lánh hung hăng đập hướng về phía bộ hài cốt vô cùng quỷ dị này.
“Phanh” một tiếng vang thật lớn, lại là bộ hài cốt vừa dài vừa thô bị Thuần Dương Tử đập đến bay ra ngoài, “Rầm” tiếng nước vang lên, văng lên sóng lớn phóng lên cao!
Thế nhưng, sau một lát. Bộ hài cốt vừa thô vừa dài kia lại chạy ra khỏi mặt nước, theo từng đợt tiếng nước nổ tung vang lên. Nó đã hướng cốt thuyền đuổi theo.
– Đi ra ngoài đánh, không nên đem thuyền của ta làm hư.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói. Hắn vừa nói dứt lời, vừa chuyển động bánh lái, tiếp đó “Hô” một tiếng, cốt thuyền tầng dưới dĩ nhiên bay ra một chiếc cốt thuyền, chiếc cốt thuyền này thoáng cái bơi ở trên mặt biển.
– Được!
Thuần Dương Tử phi thân lên, trong nháy mắt nhảy lên chiếc cốt thuyền này. Đối mặt với bộ hài cốt to lớn đang lao bổ tới không hề ý sợ hãi.
“Rầm, rầm, rầm. . .” Ngay khi Thuần Dương Tử cùng với bộ hài cốt quỷ dị kia giằng co, đột nhiên, từng đợt tiếng nước nổ tung vang lên, trong nháy mắt, dưới đáy biển chui ra từng cổ một hài cốt. Mấy bộ hài cốt này cùng với bộ cốt quỷ dị vừa rồi là giống nhau như đúc.
Liễu Như Yên các nàng đếm một chút, trước mắt cốt quản quỷ dị này dĩ nhiên là tổng cộng có chín cái.
Chín cái cốt quản không đầu không đuôi dựng lên thân thể, đứng ở trên mặt biển, cảnh tượng như vậy bất luận là nhìn như thế nào. Cũng làm cho người có chút rợn cả tóc gáy, đặc biệt bên trong cốt quản này là vô số răng nhọn đang mài động giao thác, sàn sạt sa cốt xỉ mài thanh âm. Càng làm cho người thẳng thắn giật mình.
– Đây là thứ quỷ gì!
Thấy cốt quản quỷ dị như vậy, Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi đều không khỏi biến sắc. Thất thanh nói rằng.
– Quỷ Mẫu có chín con.
Lý Thất Dạ nhìn chín cái cốt quản này, lạnh nhạt nói:
– Rất xa xôi quỷ vật đã chết rất lâu rồi, vẫn như cũ có thể ở chỗ này làm ác.
“Tranh” tiếng kiếm ngân vang Cửu Thiên, đối mặt với chín cái cốt quản quỷ dị vô cùng này, Thuần Dương Tử tồn tại cường đại như vậy cũng không dám khinh địch, Cổ Thuần Đồng Kiếm nơi tay, trận địa sẵn sàng đón quân địch.