Đế Bá Audio Podcast
Tập 408 [Chương 2036 đến Chương 2040]
❮ sautiếp ❯Chương 2036: Xương khô như núi
Trong biển xương khô này, có xương khô đang phiêu bạt trong nước biển, tùy ý nước biển lạnh như băng đảo qua; rất nhiều xương khô chồng chất cùng một chỗ, hình thành từng tòa cốt sơn.
Nhìn qua vô số xương khô nơi này, bất kể là ai cũng sởn hết cả gai ốc. Bởi vì trước mắt tất cả đa số xương khô đều bảo trì nguyên vẹn, dường như vô số sinh linh nơi này bị mấ sạch huyết nhục. Lưu lại xương khô.
Trong cốt hải này, xương khô muôn hình muôn vẻ đều có. Không chỉ có xương khô hình người, còn có xương khô của vạn vật sinh linh, trong xương khô nơi đây, có đủ loại kiểu dáng chim bay cá trùng các loại.
Hơn nữa những xương khô này ly kỳ cổ quái, vượt xa xa tưởng tượng của người ta. Trong xương khô nơi này, có xương khô rất nhỏ. Nhưng, cũng có xương khô lớn tới mức không hợp thói thường.
Phóng nhãn nhìn chung quanh, chỉ thấy xương khô nhỏ như gà rừng, lớn có xương khô to như núi, chúng chồng chất lên nhau, giống như hình thành sơn mạch.
Xương khô khổng lồ đủ loại hình dáng, có một xương khô đầu voi, đôi ngà voi dài hơn mười dặm, giống như con voi lớn đứng ở nơi đó, giống như là núi lớn cao cao.
Có xương khô nhìn qua giống như cự long, chỉ sợ là xương khô cổ mảng nào đó, cả đầu xương khô dài vài ngàn dặm, xem ra một sơn mạch trải dài. Chuyện này có thể tưởng tượng, đầu cự mãng như thế khi còn sống cực lớn. Đáng sợ cở nào, cường đại cỡ nào.
Cũng có xương khô giống như một ngọn núi nằm trên biển, trực tiếp vươn vào mây xanh. Ngay từ đầu nhìn thấy xương khô này, còn không biết là vật gì, thời điểm nhìn kỹ lại, mới phát hiện xương khô to như ngọn núi chọc trời này chỉ là một đoạn cánh tay, có thể tưởng tượng, bàn tay nằm dưới biển là to lớn cỡ nào.
Trừ những xương khô hung thú ác điểu này ra, còn có xương khô hình người vô cùng to lớn. Thời điểm xương khô như vậy chìm vào trong biển cả, nó giống như lục địa dài vài ngàn dặm. Một cái xương sườn của nó dài như sơn mạch.
Xương khô khổng lồ này, có thể tưởng tượng khi còn sống cự nhân này cực kỳ cao lớn, có thể nói là đầu đội trời, chân đạp đất.
Nhìn Cốt Hải trước mặt, đám người Liễu Như Yên đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đã từng nghĩ tới bộ dáng Cốt Hải, nhưng mà còn khó tưởng tượng hơn khi nhìn thấy chân thật, bởi vì nó quá rung động.
– Cốt Hải nha!
Cuối cùng nhất, Thuần Dương Tử chỉ có thể cảm thán một tiếng như vậy, hắn cảm thấy, trừ dùng hai chữ “Cốt Hải” để hình dung nơi này ra, không có từ gì thích hợp hình dung cảnh tượng trước mắt cả.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi nhìn qua Cốt Hải trước mắt, thật lâu nói không ra lời, các nàng cũng đồng dạng trừ từ “Cốt Hải” này ra, rốt cuộc không cách nào tìm ra từ nào thích hợp hơn để hình dung nơi này cả.
– Trời ơi!
Nhìn thấy hình dáng của Cốt Hải, Hùng Thiên Tí thập phần bất tranh khí, hai chân mềm nhũn, liền trực tiếp ngồi liệt xuống bong thuyền, hai chân của hắn không ngừng run lên.
– Đây là diệt thế sao? Cho dù vạn giới sinh linh chết ở chỗ này cũng không gì hơn thế này.
Sắc mặt Hùng Thiên Tí tái nhợt nói ra.
Lý Thất Dạ rất bình tĩnh nhìn qua Cốt Hải, qua một hồi lâu, hắn nhàn nhạt vừa cười vừa nói:
– Mười hai táng địa, Cốt Hải không phải là nơi hung hiểm nhất, nhưng mà nó là nơi tàn khốc nhất trong mười hai táng địa.
– Đây là như thế nào?
Nhìn qua Cốt Hải trước mặt, lúc này Liễu Như Yên cũng kiều mỵ đứng lên, sắc mặt cũng mất tự nhiên, thì thào nói:
– Cả Cốt Hải, xương khô nhiều như thế, không cách nào tưởng tượng, cũng không thể nào là tất cả sinh linh đều chạy tới đây chết được.
Nghe được Liễu Như Yên nói như vậy, Lý Thất Dạ không trả lời ngay, hắn chỉ trầm mặc nhìn qua Cốt Hải, qua một hồi lâu, hắn mới chậm rãi nói:
– Đây là một nơi tàn khốc, trong thời đại xa xô tới nay. Cái loại tàn khốc này không phải ngươi có khả năng tưởng tượng, sinh linh chư thiên vạn vực, tất cả chỉ là con kiến hôi mà thôi…
Nhìn qua Cốt Hải trước mặt, không chỉ đám người Liễu Như Yên cảm thấy trầm mặc, trên thực tế tất cả tu sĩ trên cốt thuyền đều trầm mặc, quản chi đã từng có người tới Cốt Hải, lại một lần nữa đi tới Cốt Hải nà, trong nội tâm luôn luôn rung động khó nói ra lời, lực chấn nhiếp rất mạnh.
Không có ai biết, ở chỗ này đã từng phát sinh qua chuyện gì, không có ai biết, nơi này tại sao có nhiều xương khô như vậy, không có ai biết vì cái gì tạo nên nơi này…
Tất cả mọi thứ đều chôn thật sâu trong dòng sông thời gian…
Mặc dù nói không có ai biết ở chỗ này đã từng phát sinh qua chuyện gì, nhưng mà bọn họ có thể tưởng tượng năm đó, tại đây phát sinh chuyện đáng sợ khủng bố bực nào.
Vô số sinh linh đã thành xương khô, bất luận là ai chỉ sợ sẽ suy nghĩ một chút, cũng không khỏi nhút nhát, sởn hết cả gai ốc, ngay cả đêm cũng không dám ngủ.
Thời điểm rất nhiều người đang ngẩn người, tiên nữ phát sinh biến hóa, vào thời điểm này, dường như bị trọng kích, đông đông đông liền lùi lại vài bước, trong khoảng thời gian ngắn, toàn thân của nàng tỏa ra hào quang, nhưng mà tia sáng này thập phần không ổn định, lúc sáng lúc tắt, giống như ngọn nến trong gió mạnh.
Tiên nữ biến hóa thoáng cái kéo đám người Liễu Như Yên từ trong ngẩng người phục hồi tinh thần lại.
– Cảm giác như thế nào đây?
Tiên nữ biến hóa đột ngột, Lý Thất Dạ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, lập tức đở lấy nàng, chú ý mỗi biến hóa thật nhỏ của nàng.
– Ta không thoải mái!
Sắc mặt tiên nữ trắng bệch, thần thái thập phần mất tự nhiên, giống như bi thương, giống như phẫn nộ, giống như mê mang, giống như bất đắc dĩ…
Tiên nữ biến hóa như vậy, làm cho đám người Liễu Như Yên ngây ngốc một chút, trong suy nghĩ của bọn họ, tiên nữ tuyệt đối là vô địch, tùy tiện một ngón tay đã phá vỡ Kim Cương Bất Diệt Thể, có thể tưởng tượng vô địch cỡ nào, người vô địch như vậy, tuyệt đối không bị Cốt Hải hù sợ.
Lý Thất Dạ vịn nàng ngồi xuống, nghiêm túc nói ra:
– Ổn định, đi theo cảm giác đi, không cần áp lực, không cần khống chế, khiến nó nói cho ngươi biết cảm giác như thế nào.
Nói xong, hắn vuốt nhẹ tam tâm của tiên nữ.
Mi tâm bị Lý Thất Dạ điểm vào, mi tâm tiên nữ lúc này dường như sáng lên, trắng noãn như trăng sáng, vào thời điểm này mi tâm của tiên nữ như biến thành một thế giới.
Thời điểm mi tâm của tiên nữ sáng lên, hào quang quanh thân của nàng cũng sáng lên, tinh khiết như trăng tròn, thập phần nhu hòa, cùng lúc đó tiên nữ cũng tươi cười nhàn nhạt, dường như nàng nghĩ đến chuyện cao hứng gì đó.
Tiên nữ có được dung nhan tuyệt thế vô song, cho dù là Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi đều là mỹ nhân tuyệt thế so sánh với nàng cũng phải ảm đạm thất sắc.
Thời điểm tiên nữ tươi cười nhàn nhạt, đây là nụ cười tươi đẹp nhất thế gian, đủ có thể khiến bất cứ kẻ nào si mê, thế gian đã không còn nụ cười nào tươi đẹp hơn thế nữa.
– Nàng như thế nào?
Nhìn thấy tiên nữ ngồi xếp bằng bất động, Trác Kiếm Thi cũng lo lắng nói ra.
– Tìm về chính nàng ta.
Lý Thất Dạ nhìn qua tiên nữ ngồi bất động, chậm rãi nói ra.
Chương 2037: Cốt Hải hung linh (1)
– Tìm về chính nàng ta?
Lời nói này làm đám người Trác Kiếm Thi khẽ giật mình động dung, Liễu Như Yên nói ra:
– Ngươi có ý nói, nàng đang tìm về trí nhớ của mình hay sao?
Từ khi tiên nữ đi cùng với bọn họ, Liễu Như Yên các nàng đều ẩn ẩn minh bạch, tiên nữ là mất trí nhớ, nàng không nhớ nổi chuyện của chính mình, nhưng mà tất cả mọi người không có nói ra mà thôi.
– Không có đơn giản như vậy.
Lý Thất Dạ nhìn qua tiên nữ, nói ra:
– Nàng muốn tìm về, không chỉ là trí nhớ. Nhưng mà, muốn tìm về chính nàng ta là chuyện không dễ dàng như vậy, trong đó cần thời gian rất lâu đi dung hợp, hy vọng nàng có thể vượt qua đạo khảm của quá khứ, bằng không thì lời…
– Bằng không thì sẽ như thế nào?
Lúc Lý Thất Dạ đang nói thì dừng lại, trong nội tâm Thuần Dương Tử lúc này chấn động mạnh một cái, có một loại dự cảm điềm xấu.
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
– Chính ngươi suy nghĩ đi, một vị Tiên Đế nổi giận, sẽ như thế nào? Hoặc là nói, một tồn tại còn trên cả Tiên Đế đột nhiên phát điên, ngươi cảm thấy sẽ như thế nào?
Lý Thất Dạ tươi cười như vậy, Thuần Dương Tử sợ tới mức lui ra sau vài bước, sắc mặt của hắn lập tức trắng bệch, không phải rất tin tưởng nói ra:
– Cái này, cái này, đây là nói đùa sao?
Thuần Dương Tử đã nhìn thấy sự đáng sợ của tiên nữ, trong lòng của hắn vẫn còn sợ hãi, hiện tại Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, hắn cảm thấy sởn hết gai ốc.
Lý Thất Dạ nói lời này làm cho nội tâm Liễu Như Yên các nàng chấn động kịch liệt, Lý Thất Dạ nói một câu này, trong đó ẩn chứa quá nhiều thứ.
Về phần Hùng Thiên Tí, hắn càng nghẹn họng nhìn trân trối, đề tài này trở nên quá xa xôi.
Tiên Đế!
Đây là tồn tại hắn không dám suy nghĩ tới.
Một hồi lâu, Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên mới hồi phục tinh thần lại, Trác Kiếm Thi lúc này nhẹ nhàng nói ra:
– Nàng là Tiên Đế sao?
Nhưng mà Trác Kiếm Thi suy nghĩ một chút, cảm thấy điều đó không có khả năng, nếu có tồn tại trên cả Tiên Đế, không có khả năng không có ai biết, huống chi, đây là một thời đại mới, thiên mệnh sắp mở ra, làm sao có thể có Tiên Đế chứ.
– Không phải Tiên Đế, càng hơn Tiên Đế.
Lý Thất Dạ nhìn qua tiên nữ, nhàn nhạt nói ra.
Lời này làm lòng người chấn động mạnh mẽ, không phải là Tiên Đế, càng hơn Tiên Đế, một câu nói kia quá kinh khủng, chỉ sợ thế gian không có bất kỳ người nào nói ra một câu như vậy.
Hơn nữa, thế gian này người nói câu như thế không tồn tại, như thế nào có thể càng hơn Tiên Đế đây!
– Chẳng lẽ có tồn tại cường đại hơn cả Tiên Đế sao?
Liễu Như Yên cũng bật thốt lên, vừa nói ra lời này, nàng cảm thấy không có khả năng, thế gian không có chuyện như vậy.
Tuyên cổ đến nay, Tiên Đế là vô địch, Tiên Đế là cường đại nhất, không ai có thể là đối thủ của Tiên Đế.
– Tiên Đế cũng có khác nhau.
Lý Thất Dạ cười cười, nhìn qua Thuần Dương Tử, nói:
– Năm đó Yến Thế Tiên Đế đã từng nói một câu thập phần nổi danh, những lời này đã từng bình luận Tiên Đế khác nhau, những lời này Thuần Dương tứ mạch các ngươi có ghi lại.
Thuần Dương Tử do dự một chút, trầm ngâm trong chốc lát, không phải thập phần khẳng định nói:
– Tổ tiên chúng ta hình như cũng có câu nói như thế.
Nói đến đây, Thuần Dương Tử do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra:
– Tổ tiên chúng ta nói: Tiên Đế cửu phẩm, ta cư thất phẩm.
Nói ra những lời này, trog nội tâm Thuần Dương Tử cũng có chút ít do dự, dù sao Tiên Đế là tồn tại vô song, là tồn tại vô địch, với tư cách hậu nhân, còn chưa có tư cách đi xoi mói Tiên Đế.
– Lời này tuy không phải hết sức chính xác, nhưng mà không sai biệt lắm.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nàng nói ra lời thế này, Tiên Đế có cửu phẩm, ta cho nàng bát phẩm. Đương nhiên, đó là chuyện sau này.
– Chuyện sau này?
Liễu Như Yên thập phần nhạy cảm, thời điểm Lý Thất Dạ nói ra những lời này, nàng ẩn ẩn bắt đến cái gì. Chuyện sau này đã xảy ra chuyện gì?
Lý Thất Dạ cười to lên, không nói gì thêm, nói ra:
– Đi thôi, ta mang bọn ngươi đi một nơi, là nơi chân chính có bảo tàng. Đương nhiên, có thể đạt được hay không, vậy phải xem bổn sự và tạo hóa của các ngươi.
Nói xong. Khống chế cốt thuyền, lập tức chạy về một hướng.
Đi qua vô số cột nước, có vô số cốt sơn, Lý Thất Dạ lái cốt thuyền chạy nhanh tiến lên, tốc độ rất nhanh.
Ngay từ đầu, Liễu Như Yên bọn họ còn cho rằng trong cốt sơn trừ xương khô thì chẳng có thứ gì khác cả, nhưng mà, rất nhanh, bọn họ phát hiện đây là suy nghĩ sai lầm.
– Dưới nước có cái gì!
Cốt thuyền đi chưa được bao xa. Cẩn thận Trác Kiếm Thi phát hiện trong nước biển, trong xương khô có ẩn chứa cái gì đó, dường như có thứ gì đó mờ ám đang nhìn qua bọn họ.
– Có thể luyện tập một chút, tạm thời gặp được thứ này, sẽ không mạnh bao nhiêu, nhưng mà sau khi tiến vào chỗ kia, đó chính là chiến đấu sinh tử đấy.
Lý Thất Dạ cười nhìn đám người Liễu Như Yên nói ra.
– Đó là vật gì?
Trác Kiếm Thi cũng cảm thấy rất kỳ quái, ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng trong cốt hải không có sinh vật sống đấy.
“Thu” một tiếng ưng gáy vang lên, Trác Kiếm Thi vừa mới nói xong, trong lúc này bầu trời tối sầm lại, một con cự ưng bay tới. Chính xác mà nói, đó là một bộ hài cốt cự ưng, chỉ thấy xương cánh cự ưng mở ra. Có mười trượng khối xương dài, đột nhiên nó xuất hiện trên bầu trời. gáy dài một tiếng sau đó lao xuống.
Cái miệng của cự ưng vô cùng sắc bén, có móng vuốt như móc câu, thời điểm nó lao xuống thì có tiếng xé gió bén nhọn vang lên, dường như nó xông tới, hoàn toàn có thể xé cốt thuyền tan thành mảnh nhỏ..
Thấy hài cốt cự ưng lao xuống, muốn xé nát cốt thuyền, chỉ trong nháy mắt, Thuần Dương Tử xuất kiếm, thuần dương cốt kiếm sau lưng hắn ra khỏi vỏ.
Nhưng mà tốc độ xuất kiếm của Thuần Dương Tử quá nhanh, mọi người chỉ thấy một đạo kiếm quang lóe lên! Tiếp theo là tiếng “Lang” vang vọng hư không.
Một kiếm chém xuống, hài cốt cự ưng bị chém thành hai khúc rơi vào trong nước, mà lúc này thuần dương cổ kiếm của Thuần Dương Tử đã trở vào trong vỏ, làm cho người ta không thể nhìn rõ ràng thuần dương cổ kiếm.
Từ khi xuất kiếm đến trở vào bao, một kiếm này của Thuần Dương Tử hoàn toàn là công tác liên tục, không ăn khói lửa, có thể nói là nhất tuyệt đương thời.
Thời điểm Thuần Dương Tử vừa chém hài cốt cự ưng xong, nghe được tiếng ầm ầm ào ào của nước chảy, đột nhiên trong nước biển nhảy ra vô số hài cốt, vô số hài cốt này giống như hầu tử.
Hài cốt vô số hầu tử này nhảy lên trên cốt thuyền, chi chi chi gọi bậy, sau đó bay thẳng về phía đám người Lý Thất Dạ, muốn oanh kích đám người Lý Thất Dạ.
– Tới tốt!
Liễu Như Yên khẽ cười một tiếng, thôn thiên ma thể lập tức bộc phát, một cái động tối sầm hiện ra, lỗ đen lập tức nghiền áp tới, nghe được tiếng “Răng rắc, răng rắc” của xương cốt tan vỡ vang lên, cơ hồ tất cả xương cốt hầu tử nhảy lên cốt thuyền nát bấy, trong chớp mắt tan thành mây khói.
Chương 2038: Cốt Hải hung linh (2)
Trong chớp mắt diệt hài cốt cự ưng và hầu tử, những hài cốt kia dường như biết đám người Thuần Dương Tử cường đại, lén lút trốn đi, tạm thời không công kích cốt thuyền.
– Đây là vật gì?
Nhìn thấy hài cốt cự ưng và hầu tử, Trác Kiếm Thi nói ra.
Lý Thất Dạ cũng không có nhìn qua, nói ra:
– Trong nơi này, có tuyệt đại đa số thi cốt bị phai mờ, chính là xương khô trước mắt các ngươi đã thấy, nhưng mà có một ít người, có một ít sinh linh, quản chi là sau khi chết vẫn bất khuất, biến thành khô lâu ở trên cốt thuyền, chúng muốn chạy trốn ra khỏi Cốt Hải…
– Còn có một bộ phận bị khí tức tử vong của Cốt Hải ma hóa, chúng thành hung linh. Chúng xem Cốt Hải như nhà mình, giống như địa bàn của bản thân, bất luận sinh linh nào cái gì tiến vào Cốt Hải đều bị chúng công kích.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lập tức thở dài một hơi.
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Trác Kiếm Thi cũng cảnh giác nhìn qua đám xương khô nhảy vào nước biển biến mất không còn bóng dáng, những bóng dáng này dường như không nơi nào không có, chuyện này làm cho nàng không thể cảm giác được.
– Hung linh trong phạm vi này còn chưa có thành tựu, đằng sau còn có cường đại hơn, đến lúc đó các ngươi có thể chính thức mở rộng tầm mắt.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Nói đến đây Lý Thất Dạ bổ sung một câu, nói ra:
– Nhớ kỹ, mặc kệ phát sinh chuyện gì, khi cần thiết các ngươi có thể bỏ thuyền nhảy lên trên cốt sơn, nhưng ngàn vạn đừng rơi vào trong nước, một khi rơi trong nước biển, vậy các ngươi xong đời rồi, sau khi lọt vào biển, ngươi muốn ra còn khó hơn lên trời.
Lý Thất Dạ nói như vậy, đám người Thuần Dương Tử đều ghi nhớ kỹ trong lòng.
Tuy bốn phía vẫn còn có không ít hung linh, nhưng mà, Lý Thất Dạ cũng không có đặt trong lòng, hắn càng quan tâm là tiên nữ, hắn thỉnh thoảng vẫn nhìn qua tiên nữ.
Trên thực tế, trong lòng Lý Thất Dạ thật sự lo lắng tiên nữ, bởi vì tiên nữ một khi là không vững vàng cảm xúc của chính mình, tuyệt đối sẽ nổi bão. Giống như hắn đã nói, một Tiên Đế nổi giận, đó là chuyện khó giải quyết cỡ nào.
Nhưng mà may mắn là, tạm thời nhìn qua tiên nữ thập phần lạc qua, nàng vẫn bảo trì trạng thái ổn định, hào quang quanh thân nàng thập phần ổn định, giống như ánh trăng bao phủ toàn thân của nàng.
Tiên nữ dường như đang hồi tưởng lại một ít chuyện khoái hoạt, mang trên mặt nụ cười rất tươi.
Cốt thuyền tiếp tục đi lên phía trước, nhưng mà không có đi bao xa, một chiếc cốt thuyền bay tới, trên cốt thuyền này có một người, một lão giả, hắn nhìn thấy cốt thuyền về thì lập tức vui vẻ.
– Lý công tử, lão hủ cầu kiến.
Lão giả này đứng trên cốt thuyền, lớn tiếng kêu gọi.
Lý Thất Dạ nhìn qua lão giả, điều khiển cốt thuyền ngăn cản cốt thuyền kia dừng lại, sau đó cốt thuyền dừng lại, hắn ngồi xuống, lười biếng nói:
– Lên đây đi.
Lão giả nhảy lên cốt thuyền, nhìn thấy đám ngươi Liễu Như Yên, ôm quyền vừa cười vừa nói:
– Liễu tông chủ, Trác tông chủ, Thuần Dương đảo chủ, lão hủ bái kiến.
– Tam trưởng lão, xem ra ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định nha, lúc này tới đây, mang theo điều kiện ưu đãi thế nào rồi?
Nhìn qua lão giả, Liễu Như Yên cười khẽ nói.
Trước mắt vị lão giả này chính là tam trưởng lão của Thất Võ Các.
Tam trưởng lão mỉm cười không nói, chỉ nhìn qua đám người Liễu Như Yên ôm một cái quyền, cấp bậc lễ nghĩa vẫn vô cùng chu đáo..
– Ta thủ thuyền, để tránh có hung linh công kích cốt thuyền.
Thuần Dương Tử vừa cười vừa nói, sau đó đi ra phía ngoài. Thất Võ Các trưởng lão đã đến, hắn đương nhiên hiểu đây là đại sự, hắn với tư cách đảo chủ Cổ Linh Đảo, không thể nghe được.
Về phần Hùng Thiên Tí, hắn càng không dám ở lại bên trong, đi theo Thuần Dương Tử đi ra ngoài, canh giữ bên ngoài bong thuyền.
– Cốt Hải mênh mông, muốn tìm được Lý công tử không dễ dàng nha, lão hủ đã đổi vài chiếc cốt thuyền rồi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, Tam trưởng lão ôm quyền, cúi chào, bắt đầu mở màn.
Lúc này tam trưởng lão có thể nói là thập phần thành ý đến đây, vì sớm bàn thỏa đáng chuyện lần này, hắn có thể nói là ra roi thúc ngựa chạy đến, tốn hao không ít tâm huyết.
– Ta hy vọng tam trưởng lão cũng có thể mang đến tin tức tốt cho ta.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Tam trưởng lão lại cúi đầu với Lý Thất Dạ, so với lần trước, lần này tam trưởng lão càng thêm khách khí, càng thêm cung kính, hắn rất thành ý với giao dịch lần này.
Phải biết rằng, Thất Võ Các tại Long Yêu Hải, cho dù là cả Thiên Linh Giới cũng là truyền thừa có danh tiếng mạnh mẽ, một môn ba hải thần, thực lực đủ tiếu ngạo bất cứ môn phái truyền thừa nào trong Thiên Linh Giới.
Với tư cách trưởng lão Thất Võ Các, tam trưởng lão địa vị có thể nói là tôn quý, hiện tại hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ lại cung kính, lại phục bái, cấp bậc lễ nghĩa như vậy thật sự không thể bắt bẻ cái gì.
Đương nhiên, tam trưởng lão cung kính, Lý Thất Dạ cũng cho hắn sắc mặt tốt, đổi lại những người khác có cầu ơhắn, hắn ngay cả nhìn cũng lười nhìn.
Lễ nhiều người không trách, thò tay không đánh mặt người cười! Tam trưởng lão cung kính, vì vậy hắn cũng cho đối phương cơ hội.
– Lão hủ lần này tới đây, vẫn muốn giao dịch chuyện tục thọ với Lý công tử.
Tam trưởng lão cung kính nói ra.
– Nói nghe một chút, hoặc là có hứng thú một chút.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói. Lúc này tam trưởng lão cung kính như thế, Lý Thất Dạ cũng cho tình cảm, không có xa cách giống như lần đầu tiên.
– Thất Võ Các chư lão chúng ta sao khi bàn luận thương nghị với nhau, đối với Lý công tử đề nghị xem như đáp ứng một bộ phận.
Tam trưởng lão trịnh trọng nói:
– Nếu như Lý công tử có thể tục thọ thành công cho Thất thánh tổ, thất đại thức của Thất Võ Các chúng ta, nguyện ý truyền thụ cho Lý công tử ba đại thức.
Tam trưởng lão vừa nói ra lời này, làm cho Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi cũng phải giật mình động dung, đều không thể tin được, chuyện như thế quả thật khiến người ta không dám tin tưởng. Cho dù là người như Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi cũng cảm thấy giật mình, cho rằng bản thân mình nghe lầm.
Thất Võ Các, truyền thừa của bọn họ đặt tên là “Thất Võ Các “, rất nhiều người đều cho rằng đều là dựa vào “Thất đại thức” .
Cho tới nay Thất Võ Các thất đại thức đều không truyền ra ngoài, nó là cơ mật cao nhất của Thất Võ Các, cho tới nay, trong Thất Võ Các có thể tiếp xúc thất đại thức đã ít càng thêm ít, hiện tại Thất Võ Các vậy mà nguyện ý cầm ba thứ đầu của thất đại thức truyền cho Lý Thất Dạ, điều này thật sự làm cho người ta vô cùng rung động.
– Đủ phách lực, cũng thật là có đủ dã tâm.
Tam trưởng lão nói ra lời như vậy, Lý Thất Dạ cũng sợ hãi thán phục một tiếng, nói ra:
– Xem ra, Thất Võ Các các ngươi dã tâm bừng bừng nha.
Trên thực tế Thất Võ Các mở miệng nói ra giao dịch ba thức đầu tiên, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Chương 2039: Thất Võ Các hậu hĩnh
Mặc dù nói, đối với giao dịch này Lý Thất Dạ cũng không phải rất quan tâm, thất đại thức thật là khó lường, nhưng, Lý Thất Dạ vẫn không tới tình trạng không thể không cần.
Ngay từ đầu, tuy nói Lý Thất Dạ không quan tâm tới giao dịch như thế này, đồng thời hắn cũng cho rằng Thất Võ Các không có khả năng giao dịch thất đại thức ra ngoài.
Hiện tại Thất Võ Các lại làm ra nhượng bộ như thế, vậy mà nguyện ý giao dịch ba thức trong thất đại thức, chuyện này khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
– Lý công tử quá khen, chúng ta chỉ theo nhu cầu mà thôi, cũng không có bao nhiêu dã tâm, về phần cái gì dã tâm hùng bá thiên hạ các loại, Thất Võ Các chúng ta không nghĩ qua.
Tam trưởng lão vội vàng cười nói.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ lúc này không ngừng tươi cười, nhìn qua Tam trưởng lão, khoan thai cười cười, nói ra:
– Nếu như Thất Võ Các các ngươi không có dã tâm, tại sao phải làm ra nhượng bộ như thế.
Nói đến đây, hắn nhìn qua Tam trưởng lão.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ lúc này vô cùng thâm thúy. Trong nội tâm tam trưởng lão lúc này cảm thấy chột dạ, cảm giác giống như bị Lý Thất Dạ nhìn thấu, lúc này cúi thấp đầu xuống.
– Được rồi, ta muốn nghe những lời đằng sau của các ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười.
Tam trưởng lão nhìn thấy Lý Thất Dạ thái độ như vậy, trong lòng của hắn cũng vui vẻ, ít nhất cho thấy đối với Thất Võ Các mà nói là có hi vọng. Dù sao lúc trước nhắc tới loại giao dịch này, Lý Thất Dạ có thái độ hoàn toàn không sao cả, nhưng mà lúc này thái độ của Lý Thất Dạ lại cải biến.
Tam trưởng lão vội vàng nói ra:
– Mặc dù nói, Thất Võ Các chúng ta không thể cho Lý công tử toàn bộ thất đại thức, nhưng chúng ta có thể đền bù tổn thất cho Lý công tử. Nếu như Lý công tử thật nguyện ý, Thất Võ Các Nữ Võ Thần của chúng ta nguyện ý kết liền cành với Lý công tử. Đồng thời Thất Võ Các chúng ta nguyện ý dùng hai kiện hải thần chi binh làm của hồi môn, về phần các điều kiện khác, tùy Lý công tử đưa ra.
Tam trưởng lão vừa nói ra lời như thế, càng làm cho Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi chấn động, vì lung lạc Lý Thất Dạ, Thất Võ Các quả thật đã hạ vốn gốc.
Điều kiện như vậy, tại Thiên Linh Giới đổi lại bất luận kẻ nào cũng tim đập thình thịch. Thất Hải Nữ Vũ Thần không chỉ cường đại, hơn nữa càng vô cùng xinh đẹp. Huống chi có hai kiện hải thần chi binh với tư cách của hồi môn, điều kiện như vậy thật sự là quá tốt.
– Đây là ý của Thất Võ Các hay là ý của truyền nhân Thất Hải Nữ Vũ Thần đây?
Lý Thất Dạ cười rộ lên nói ra.
Tam trưởng lão cũng tươi cười nhàn nhạt, nói ra:
– Chuyện hôn nhân, Lý công tử có thể yên tâm. Thất Võ Các chúng ta cũng tốt, Các chủ cũng được, nhất định là nói rõ ràng!
– Thì ra Nữ Võ Thần đã leo lên vị trí Các chủ, thật đáng mừng.
Tam trưởng lão vừa nói ra lời này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đều ngoài ý muốn. Trác Kiếm Thi chúc mừng.
Giờ phút này Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hiểu vì cái gì Thất Hải Nữ Vũ Thần lại đáp ứng, nếu như Thất Hải Nữ Vũ Thần vẫn chỉ là đệ tử của Thất Võ Các, hoặc là còn có thể tùy hứng một phen, nhưng mà với tư cách Các chủ, vậy không giống, gánh vác hưng suy của cả truyền thừa.
Các nàng cũng là tông chủ, hiểu được cảm giác gánh đại nhậm trên vai.
Tam trưởng lão cung kính, nói ra:
– Đa tạ hai vị tông chủ, thật sự thật có lỗi. Các chủ đăng vị đã hơn hai năm rồi, nhưng vẫn không bố cáo thiên hạ.
– Bởi vì Thất thánh tổ các ngươi sắp chết, cho nên, các ngươi muốn ít xuất hiện xử lý những chuyện này.
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra.
Bị Lý Thất Dạ một ngụm nói toạc ra, tam trưởng lão cười khan một tiếng, đành phải gượng cười nói:
– Lý công tử pháp nhãn như đuốc, không có gì có thể dấu diếm được Lý công tử.
Thất Võ Các trong thế hệ này, Thất Hải Nữ Vũ Thần không thể nghi ngờ là người có cơ hội thành hải thần lớn nhất, theo đạo lý mà nói, Thất Hải Nữ Vũ Thần leo lên vị trí Các chủ chính là đại sự kiện, xác nhận đại yến thiên hạ, nhưng mà Thất thánh tổ tình huống không ổn, cho nên Thất Võ Các đê điều, không hy vọng người trong thiên hạ đặt lực chú ý lên Thất Võ Các.
Lý Thất Dạ cười lãnh đạm, nói ra:
– Đã biết rõ ta pháp nhãn như đuốc, chúng ta theo lẽ công bằng, các ngươi không chỉ muốn ta tục thọ cho Thất thánh tổ, các ngươi còn muốn mượn giống của ta! Tiên Đế huyết thống!
– Nói như vậy, các ngươi không tiếc tất cả cũng phải thành công, không chỉ là muốn cho Nữ Võ Thần trở thành hải thần, cũng muốn để cho ta trở thành Tiên Đế.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên.
– Chẳng lẽ Lý công tử sẽ không có lòng tin trở thành Tiên Đế?
Tam trưởng lão cũng tăng thêm lòng dũng cảm, hỏi một câu như vậy, sau đó nói:
– Lý công tử chính là ngút trời kỳ tài, nếu không thành Tiên Đế, chẳng phải quá đáng tiếc?
– Phép khích tướng như vậy, đối với ta không nhất định hữu dụng.
Đối với tam trưởng lão nói như vậy, Lý Thất Dạ cười rộ lên.
Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào tam trưởng lão, chậm rãi nói ra:
– Chúng ta không nói chuyện thất đại thức, chúng ta nói chuyện kế hoạch Thất thánh tổ các ngươi, kế hoạch tương lai, có quan hệ với hướng đi và kế hoạch tương lai của Thất Võ Các các ngươi.
– A, a, a, Lý công tử, Thất Võ Các chỉ hy vọng có thể làm cho công tử trở thành Tiên Đế, để cho Các chủ chúng ta trở thành hải thần.
Tam trưởng lão cười ha ha nói ra.
– Tam trưởng lão, ngươi muốn bàn với ta, vậy thì Thất Võ Các thành thành thật nên bàn thật sự với ta, không nên đùa nghịch hoa chiêu với ta như vậy.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– Có nhiều thứ, ngươi hoặc là không có tư cách biết rõ, nhưng mà nếu như Thất thánh tổ các ngươi lúc này bảo ngươi tới đây bàn với ta, vậy đã nói rõ Thất thánh tổ đã có quyết định, hơn nữa có chút chuyện cũng sẽ cho ngươi biết! Cho nên, tam trưởng lão, nếu như ngươi muốn bàn thì trung thực nói ra đi.
Tam trưởng lão ngây ngốc một chút, nói ra:
– Lý công tử làm sao biết lúc này là Thất thánh tổ để cho ta tới?
– Đạo lý quá đơn giản.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Lúc Thất Võ Các các ngươi cầm thất đại thức làm giao dịch, ai có thể làm chủ? Ai có phách lực như vậy? Đổi lại lão tổ khác của các ngươi, ai nguyện ý đi lưng đeo tội danh trở thành tội nhân của Thất Võ Các? Trong Thất Võ Các các ngươi, dám đánh bạc trận đại cục này, cũng cũng chỉ cí Thất thánh tổ của các ngươi mà thôi!
– Công tử thực là nhìn rõ mọi việc.
Tam trưởng lão cảm thán một tiếng, đành phải thừa nhận nói:
– Lúc này thật sự là Thất thánh tổ phái ta tới bàn với công tử.
Lý Thất Dạ nói:
– Vậy ngươi nói kế hoạch của Thất thánh tổ ra đi.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, trong nội tâm tam trưởng lão lúc này sinh ra do dự một lát, sau đó hắn nhìn qua Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi bên cạnh.
– Công tử, chúng ta cáo lui trước.
Thấy thần thái của tam trưởng lão, Trác Kiếm Thi vội vàng nói ra.
Chương 2040: Thất Võ Các mưu đồ (1)
Lý Thất Dạ khoát khoát tay, nói ra:
– Các ngươi ngay ở chỗ này nghe.
Nói đến đây, hắn nhìn qua tam trưởng lão nói ra:
– Tam trưởng lão, các nàng là người ta tín nhiệm, nếu có một ngày ta không ở Thiên Linh Giới, Vô Cấu Tam Tông có thể làm người phát ngôn của ta, ngươi hiểu chứ?
– Là tiểu lão nhân ta lo ngại, có điểm đắc tội, mong rằng hai vị tông chủ thứ lỗi.
Lý Thất Dạ đã nói như thế, tam trưởng lão vội vàng ôm quyền thỉnh tội với Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi.
– Tam trưởng lão khách khí.
Trác Kiếm Thi nói ra. Trên thực tế tam trưởng lão làm như vậy cũng không có gì đáng trách.
– Nếu như Thất thánh tổ các ngươi hạ quyết tâm lớn bàn thành chuyện như vậy, vậy ta và ngươi sẽ nói thẳng với nhau.
Lý Thất Dạ chậm rãi nhìn qua tam trưởng lão nói ra.
Tam trưởng lão do dự một chút, cuối cùng hít một hơi thật sâu, nói:
– Không dối gạt Lý công tử, Thất thánh tổ chúng ta muốn làm một cải biến, là cải biến lớn nhất với huyết thống của chúng ta.
– Các ngươi không chỉ muốn một hải thần đơn giản như vậy, cũng không chỉ muốn một Tiên Đế cô gia đơn giản như vậy, các ngươi càng là muốn mượn huyết thống của ta sinh ra hậu đại khó lường do một đời hải thần cùng Tiên Đế kết hợp! Đây là cách tân huyết thống của các ngươi, Thất thánh tổ muốn làm như thế.
Hai mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, nhìn qua tam trưởng lão, chậm rãi nói ra.
– Thất thánh tổ chỉ nói tới cách tân mà thôi.
Tam trưởng lão cười khan một tiếng, nói ra.
– Vậy sao, tam trưởng lão, Thất thánh tổ các ngươi đã lựa chọn hợp tác với ta, mà không phải Mộng Trấn Thiên, chuyện này nói rõ hắn muốn sinh sôi nảy nở hậu đại huyết thống Tiên Đế với huyết thống Thất Võ Các. Thất thánh tổ của các ngươi không phải đần, như vậy, trước khi ngươi tới, có lẽ hắn có nói rõ ngọn ngành với ngươi rồi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
– Cái này, cái này…
Trong khoảng thời gian ngắn, tam trưởng lão đều có chút do dự, không biết nên không nói thế nào, bởi vì vi bọn họ hoàn toàn chưa bàn tới mức này.
– Ta biết rõ dùng ý của Thất thánh tổ các ngươi, huyết thống của ta với huyết thống Các chủ các ngươi truyền thừa sinh sôi nảy nở, là chuyện đàm phán đến đằng sau cùng, về phần Thất Võ Các các ngươi muốn làm gì, đó càng là chuyện sau nữa. Là ý định song phương đàm thành sẽ thương lượng với ta, hay hoặc là ta và và Nữ Võ Thần các ngươi sau khi làm phu thê, cảm tình như keo như sơn mới bàn chuyện này với ta?
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
– Cái này…
Trong khoảng thời gian ngắn, tam trưởng lão cũng không biết nên mở miệng như thế nào mới tốt, bởi vì tiến trình nói chuyện quá nhanh, song phương cũng còn không có bàn tới chuyện hợp tác xong, bây giờ lại trực tiếp nói tới chuyện sau đó.
– Lý công tử, nếu như ngươi nguyện ý, chuyện này Thất thánh tổ chúng ta có thể ở trước mặt nói chuyện đằng sau với ngươi.
Tam trưởng lão vội vàng nói ra:
– Nếu như Lý công tử và Thất Võ Các chúng ta kết minh, Thất Võ Các chúng ta tuyệt đối không giấu diếm Lý công tử chút nào, về sau Lý công tử và Thất Võ Các chúng ta là một nhà, tuy hai mà một.
Tam trưởng lão vừa nói như vậy, chuyện này làm nội tâm của Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi sinh ra lòng hiếu kỳ. Thất thánh tổ là người đã từng bồi dưỡng ra hai vị hải thần, tuyệt đối là từng có điểm người khác không sánh bằng, nếu như hắn đánh bạc lên người Lý Thất Dạ, vậy thì nói rõ hắn có nắm chắc, không chỉ là bồi dưỡng ra một vị hải thần đơn giản như vậy.
Chuyện này làm cho nội tâm Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi hết sức tò mò, Thất thánh tổ cuối cùng muốn làm cái gì?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Ngươi nói như vậy, ta cũng không miễn cưỡng ngươi, chuyện cơ mật như thế này, ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Nhưng mà nếu như ngươi không ngại, ta có thể đoán được chứ?
Tam trưởng lão lúc này cười khan một tiếng, nhưng mà hắn lúc nhất thời không làm gì được, bởi vì cùng Lý Thất Dạ đã nói hai lần rồi, cảm giác Lý Thất Dạ quá quỷ dị.
– Kỳ thật đối với ta mà nói, cũng không khó đoán.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, cũng mặc kệ tam trưởng lão có đồng ý hay không, nói ra:
– Thất thánh tổ các ngươi muốn làm, thật ra chỉ làm một chuyện, đó chính là trảm căn, chặt đứt cái gốc Hải Yêu của các ngươi đi!
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, tam trưởng lão lập tức biến sắc! Tuy Thất thánh tổ nói với hắn cũng không phải rất kỹ càng, nhưng mà có một ít gì đó hắn cũng ẩn ẩn có thể đoán được, hiện tại Lý Thất Dạ một câu trực chỉ hạch tâm, chuyện này đã hù sợ hắn rồi.
– Nếu như ta không có đoán sai, Thất thánh tổ các ngươi muốn dời Thất Võ Các ra khỏi Thiên Linh Giới! Mà cho dù Thất Võ Các không thể dời xa Thiên Linh Giới, ít nhất một bộ phận đệ tử tương lai của các ngươi có thể rời khỏi Thiên Linh Giới!
Lý Thất Dạ cười lãnh đạm, nói ra:
– Cho nên, Thất Võ Các các ngươi muốn huyết thống của ta, huyết thống Tiên Đế! Chỉ có huyết thống Tiên Đế cường đại, huyết thống Nhân tộc sinh sôi nảy nở rất mạnh mới có thể giúp cho Thất Võ Các các ngươi cắm rễ ở ngoại giới.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào tam trưởng lão, chậm rãi nói ra:
– Thất thánh tổ các ngươi chọn trúng mục tiêu là Nhân Hoàng Giới, Bắc Uông Dương!
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, tam trưởng lão “Đông, đông, đông” lùi lại vài bước, sắc mặt hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Lý Thất Dạ.
Không chỉ có tam trưởng lão bị hoảng sợ, cho dù là Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên đều thất kinh. Chuyện này là chuyện không có khả năng, đây cũng là chuyện không thể tưởng tượng.
Cho tới nay mặc dù có Hải Yêu rời khỏi qua Thiên Linh Giới, nhưng mà Hải Yêu rời khỏi cuối cùng nhất vẫn lá rụng về cội, trở về Thiên Linh Giới, trừ phi là chết tha hương, Hải yêu có thể trở về thì nhất định sẽ trở về.
Cho tới nay chưa từng nghe nói có truyền thừa Hải Yêu nào muốn dời xa Thiên Linh Giới, bởi vì trong cửu giới, không có chỗ nào thích hợp với Hải Yêu ở lại hơn Thiên Linh Giới, đặc biệt là Long Yêu Hải, nơi này quả thật là quê quán của Hải Yêu, là thiên hạ của Hải Yêu!
Đối với một sinh linh mà nói, không có nơi nào tốt hơn quê quán của mình cả. Huống chi nơi này là thiên hạ của Hải Yêu, Hải Yêu ở nơi này như cá gặp nước.
Về phần Thất Võ Các, càng không cần phải nói, bọn họ có thể cầm đầu cả Long Yêu Hải, đây là tồn tại cự phách trong Hải Yêu. Nhưng mà cự phách nhu thế muốn rời xa Long Yêu Hải, dời xa Thiên Linh Giới. Đây là chuyện bất cứ kẻ nào cũng không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như không phải chính tai nghe thấy, người ta sẽ cảm thấy đây chính là chuyện vớ vẩn. Đối với một truyền thừa mà nói, đánh hạ một phiến thiên hạ đó là chuyện dễ vậy sao, đây là tâm huyết của vô số đời tổ tiên đấy.
Đặc biệt là truyền thừa như Thất Võ Các, bọn họ có được lĩnh vực lớn nhất Long Yêu Hải, ba đời hải thần đánh chắc căn cơ kiên cố. Đối với bất luận truyền thừa nào mà nói, có được cơ nghiệp như vậy, ai cũng không nguyện ý buông tha.