Đế Bá Audio Podcast
Tập 399 [Chương 1991 đến Chương 1995]
❮ sautiếp ❯Chương 1991: Dự tiệc (1)
Sau Đại Hiền, có hai con đường có thể đi, đó là thương thiên đạo và đại thế đạo, đi thương thiên đạo đó là tranh đoạt thiên mệnh, thành tựu Tiên Đế.
Trên con đường thương thiên đạo này có tám cấp độ, tám cấp độ này từ thấp lên cao, phân biệt là: đạo tử, đạo sư, đạo tôn, thiên nhân, thiên tướng, thiên thần, đế hậu, đế trữ. (候: hậu ở đây là thời gian, không phải hậu của hoàng hậu)
Mà một khi tu sĩ bước vào thương thiên đạo, nhất định phải khai sáng ra đại đạo thuộc về mình, thời điểm đạt tới thiên nhân, đại đạo khai sáng có thể cảm nhận được thiên mệnh.
Mà khi đạt tới cảnh giới đế hậu, khai sáng đại đạo có thể thừa nhận thiên mệnh, đó là làm chuẩn bị tương lai đạt được thiên mệnh.
Về phần đến cấp độ đế trữ, sau khi tìm được thiên mệnh thừa nhận, đến một bước này, thời điểm tranh chấp thiên mệnh chân chính, cuộc chiến đại thế diễn ra.
Tốc Đạo Thiên Thần thời điểm mười sáu tuổi, hắn đã đạt tới cấp độ thiên thần, có thể nghĩ hắn khó lường bực nào, đương nhiên, trừ công pháp Tốc Đạo thánh địa có thể làm hắn tu luyện cực nhanh ra, đồng thời cũng thấy rõ tư chất của hắn cao như thế nào.
Thời điểm Tốc Đạo Thiên Thần đã đến, Đế Giải Phách Chủ tự mình đón chào, hắn vừa thấy Tốc Đạo Thiên Thần, thập phần nhiệt tình, chắp tay vừa cười vừa nói:
– Thiên Thần giá lâm, vẻ vang cho kẻ hèn này, thật sự là vinh hạnh của Đế Vương Cốc.
Tốc Đạo Thiên Thần ngồi trên thuyền nhỏ, nhìn Đế Giải Phách Chủ gật gật đầu, cũng không có đứng lên, chậm rãi nói ra:
– Ta lần này đi Cốt Hải, vừa vặn đi ngang qua nơi này, nhận được Đế Giải huynh mời, cũng tiến đến ngồi xuống.
Luận tuổi, Đế Giải Phách Chủ còn lớn hơn Tốc Đạo Thiên Thần nhiều, nhưng mà trước mặt Tốc Đạo Thiên Thần, Đế Giải Phách Chủ cũng không dám bày tư thái, vội vàng tươi cười chào đón.
– Tốc Đạo Thiên Thần đến.
Nhìn thấy Tốc Đạo Thiên Thần đã đến, rất nhiều người đều buông lỏng một hơi, bất kể là phát sinh chuyện gì, Đế Giải Phách Chủ cũng không dám xằng bậy, Lý Thất Dạ cũng không có thể động thủ với Tốc Đạo Thiên Thần.
Trên thực tế, Tốc Đạo Thiên Thần cực kỳ được người ta tôn kính, đặc biệt là trẻ tuổi, đối với Tốc Đạo Thiên Thần kỳ vọng rất cao, trong mắt rất nhiều người, dùng tình huống bây giờ mà nói, tại Thiên Linh Giới, Tốc Đạo Thiên Thần cực kỳ có cơ hội tranh đoạt thiên mệnh với Mộng Trấn Thiên.
Mặc dù mọi người không biết Tốc Đạo Thiên Thần bây giờ là cảnh giới nào, nhưng mà hắn mười sáu tuổi đã đạt tới cảnh giới thiên thần.
Rất nhiều người phỏng đoán, Tốc Đạo Thiên Thần hiện tại có khả năng bước vào cảnh giới đế hậu là rất cao..
Như vậy hơn nữa công pháp Tốc Đạo thánh địa học cấp tốc vô song, chỉ cần một lần nữa cho Tốc Đạo Thiên Thần thời gian ba năm năm, hắn có thể đuổi kịp Mộng Trấn Thiên.
Tốc Đạo Thiên Thần đã đến, rất nhiều người bước ra đón chào, bất kể là trẻ tuổi thiên tài hay là cường giả thế hệ trước, đều rất cung kính gọi hắn là “Thiên thần” .
Đương nhiên, Tốc Đạo Thiên Thần đã đến, trong lòng rất nhiều người cũng buông lỏng một hơi, có Tốc Đạo Thiên Thần tọa trấn, mặc kệ Đế Giải Phách Chủ giày vò ra chuyện biến thái ra sao, cũng không dám xằng bậy.
Trên chiến nhai này, Đế Giải Phách Chủ bày ra một đài cao gần sát mặt biển, nhưng mà, Tốc Đạo Thiên Thần sau khi tới, không có bao nhiêu người ngồi vào đài cao này.
Bởi vì Tốc Đạo Thiên Thần hắn đang ngồi trên thuyền nhỏ của mình, hắn cũng kéo khoảng cách nhất định với Đế Giải Phách Chủ.
Tốc Đạo Thiên Thần không ngồi, các cường giả và thiên tài khác làm sao mà dám ngồi cơ chứ, đều dừng lại trên thuyền của mình, trên thực tế đây chỉ là lấy cớ mà thôi, hiện tại tất cả mọi người không muốn ở quá gần Đế Giải Phách Chủ biến thái này, ai biết Đế Giải Phách Chủ biến thái sẽ làm ra chuyện như thế nào?
Đương nhiên, rất nhiều người đều ngồi trên thuyền của mình, Đế Giải Phách Chủ cũng không thèm quan tâm, hắn vẫn đang uống rượu tùy ý, hắn lần này chỉ mượn thịnh yến để hoàn thành mục đích của mình mà thôi.
Đế Giải Phách Chủ phân phó môn hạ đệ tử dâng rượu và thức ăn cho khách mời, hắn ngồi một mình ở trên đài cao. Sau đó lần lượt ăn và uống, thời gian hiện tại cũng không còn nhiều lắm.
Đế Giải Phách Chủ đứng lên, nâng chén, nhìn qua tất cả khách mời, nói ra:
– Hôm nay, chư vị hiền giả có thể tới đây, chính là vinh hạnh của Đế Vương Cốc ta. Hồi tưởng lại thần uy vô thượng do tổ tiên lập nên, với tư cách vãn bối, cả đời có thể đạt được cũng không thể sánh bằng tổ tiên. Hôm nay, ta hiện tại gửi lời cảm tạ chư vị, cũng nhớ về vinh quang tổ tiên, càng gửi lời chào tất cả Hải Yêu, bất luận là thời đại nào, hải thần đều che chở chủng tộc chúng ta…
Thấy Đế Giải Phách Chủ gửi lời chào. Những người khác nhao nhao đứng lên, nâng chén chào Đế Giải Phách Chủ, tuy rất nhiều người là bị không trâu bắt chó đi cày, nhưng mà tràng diện nơi đây, ai cũng phải cho Đế Giải Phách Chủ ba phần tình cảm.
Trong đám người, cũng chỉ có Tốc Đạo Thiên Thần không có đứng lên, hắn chỉ ngồi đó chào hỏi Đế Giải Phách Chủ mà thôi.
– Chúng ta nên uống cạn chén này…
Đế Giải Phách Chủ vô cùng nhiệt tình nói ra một câu, sau khi uống cạn một ly, thập phần phóng khoáng nói.
Những người khác nhao nhao uống cạn một ly này, tất cả mọi người hận không thể sớm chấm dứt thịnh yến nơi đây, đương nhiên, tất cả mọi người kỳ quái, Lý Thất Dạ vì sao còn chưa tới?
– Đã có thịnh yến như vậy, ta không tới uống một ly, như vậy thật thất lễ rồi.
Ngay thời điểm mọi người vừa thả ly rượu xuống, một âm thanh nhàn nhã vang lên.
– Hung nhân Lý Thất Dạ đến.
Thời điểm nghe được câu nói này, không biết là ai kinh hô một tiếng, sau đó vội vàng che miệng lại.
Rất nhiều người đều quay đầu lại nhìn qua, lúc này chỉ thấy thuyền của Thôn Ma Tông dừng lại bên ngoài chiến nhai, lúc này Lý Thất Dạ đã đi xuống thuyền, bên người còn mang theo Liễu Như Yên.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ. Đế Giải Phách Chủ cũng không kinh hãi, bộ dáng của hắn ngược lại tươi cười, vội vàng đi lên nghênh đón.
– Thôn Ma Tông chủ cũng tới?
Nhìn thấy Liễu Như Yên đi theo, có người âm thầm buông lỏng một hơi, có Thôn Ma Tông chủ ở đây, có Tốc Đạo Thiên Thần ở đây, có người cho rằng, Đế Giải Phách Chủ sẽ không làm ra chuyện điên cuồng gì đó.
– Đế Giải Phách Chủ cái tên này không làm ra chuyện điên cuồng mới là lạ!
Thời điểm mọi người đang cảm thấy may mắn, có một lão nhân Hải Yêu dùng tiếng nói cực thấp nói ra:
– Sau khi hắn thành cốc chủ Đế Vương Cốc, hắn vì đoạt lão bà nguyên lão truyền công, cũng chính là sư phụ của hắn, hắn đã giết nguyên lão truyền tông, lúc đó lão cốc chủ ra mặt ngăn cản, chính là phụ thân của hắn, cũng bị hắn giết. Hắc, ngoại giới đồn đãi bọn họ là chết bệnh, trên thực tế Đế Vương Cốc rất nhiều người lòng dạ biết rõ.
– Hắn là tên điên, hãy chờ xem, hắn sẽ làm ra chuyện điên cuồng cho xem.
Có một đệ tử Đế Vương Cốc dùng âm điệu cực kỳ thấp nói ra một câu này, lời này chỉ có đệ tử Đế Vương Cốc bên cạnh hắn là nghe được.
Chương 1992: Dự tiệc (2)
Thấy Lý Thất Dạ đã đến, thấy Đế Giải Phách Chủ tự mình đón chào, rất nhiều khách mới vô thanh vô tức cho thuyền của mình lui ra sau giữ khoảng cách, bởi vì rất nhiều người đều có thể nghĩ ra, Đế Giải Phách Chủ tuyệt đối sẽ làm ra một ít chuyện điên cuồng.
– Thì ra là Lý huynh cùng Liễu Tông chủ nha, thất kính, thất kính, Lý huynh cùng Liễu Tông chủ đã đến, thật là vinh hạnh, thật là vinh hạnh.
Đế Giải Phách Chủ tự mình nghênh đón Lý Thất Dạ, ôm quyền vừa cười vừa nói.
Nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ vẫn tươi cười đầy mặt như thế, rất nhiều người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Lý Thất Dạ giết năm đại tướng dưới tay của Đế Giải Phách Chủ, đây là chuyện ai ai cũng biết.
Đế Giải Phách Chủ làm chủ nhân, không có khả năng không biết, nhưng mà hiện tại Đế Giải Phách Chủ đang mặt mũi tươi cười, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
– Quả nhiên là biến thái, không phải người bình thường có thể so sánh.
Nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ vẫn tươi cười đầy mặt như thế, đối với Lý Thất Dạ thập phần khách khí, thập phần cung kính, có người thấp giọng nói ra.
Năm đại tướng dưới tay Đế Giải Phách đã ra tay phục kích Lý Thất Dạ, tất cả mọi người có thể suy đoán ra được, nhất định là Đế Giải Phách Chủ ra giá trên trời treo giải thưởng mua mạng của Lý Thất Dạ, hiện tại Đế Giải Phách Chủ nhiệt tình với Lý Thất Dạ như bằng hữu cũ xa cách đã lâu, chuyện như thế, thật sự không phải là người bình thường có thể làm được.
Đế Giải Phách Chủ lúc này dẫn Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên lên đài cao, Lý Thất Dạ và Liễu Như Yên ngồi xuống, đối với Đế Giải Phách Chủ nhiệt tình, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi trên đài cao, chuyện này làm cho không ít người cảm thấy bội phục, chỉ cần không phải kẻ quá ngu dốt, cũng biết thịnh yến này không tầm thường, hiện tại không có người nguyện ý ngồi ở chỗ kia, mà Lý Thất Dạ lại không thèm quan tâm chút nào cả, ngồi một mình tại đó, điều này thật ngông cuồng.
Biết rõ nơi này có bẩy rập, Lý Thất Dạ vẫn dám nhảy vào, đây là gan dạ khí phách cỡ nào?
Cho dù là Tốc Đạo Thiên Thần, ánh mắt của hắn vô cùng thâm thúy nhìn qua Lý Thất Dạ, hắn cũng muốn nhìn một chút Lý Thất Dạ có thủ đoạn nghịch chuyển cục diện như thế nào!s
– Đế Giải Phách Chủ, ngươi thật không biết hay là giả vờ không biết?
Lý Thất Dạ ngồi xuống sau đó nhàn nhã cười nói.
Đế Giải Phách Chủ nghe được Lý Thất Dạ nói lời này, hắn vô cùng kinh ngạc, nói ra:
– Không biết Lý huynh nói là chuyện gì?
Vừa nghe đến hai người bọn họ đối thoại, khách mời ở đây ngừng thở, cũng phải nhìn chằm chằm vào cảnh trước mặt này.
– Chẳng lẽ Đế Giải Phách Chủ không có nghe nói sao? Một hai ngày trước đó ta vừa vặn chém giết năm tên đại tướng dưới trướng của ngươi, chuyện như vậy Đế Giải Phách Chủ ngươi không có nghe nói qua hay sao?
Lý Thất Dạ cười mỉm nói.
– Thật sự có chuyện như thế sao?
Đế Giải Phách Chủ không thể tin được nói:
– Năm đại tướng dưới trướng của ta được phái đi dò xét biên cương Đế Vương Cốc, hẳn là không có khả năng xuất hiện tại nơi này!
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ lúc này cười rộ lên, nói ra:
– Vậy quá trùng hợp, ta vừa vặn trảm giết bọn họ, nếu như nói, ta nhìn lầm, người trong thiên hạ sẽ không nhìn lầm chứ?
– Cái này, ta cũng không phải quá rõ ràng, mấy ngày qua ta vẫn ở nơi này tế bái tổ tiên, chuyện tông môn ta không hỏi nhiều.
Đế Giải Phách Chủ nói đến đây, quát một câu:
– Quản gia, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Khi Đế Giải Phách Chủ quát to lên, một lão nhân đi tới, hắn nhìn qua Đế Giải Phách Chủ, lại nhìn qua Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn, không biết nên nói cái gì cho phải.
– Những ngày qua, ta tế bái tổ tiên, đốt giấy để tang, không hỏi thế sự.
Lúc này Đế Giải Phách Chủ trầm giọng nói:
– Thời điểm ta không cầm quyền, quyền chỉ huy đều nằm trong tay của ngươi, ngươi nói, cuối cùng là chuyện gì xảy ra, năm đại tướng bị giết, có phải là thật hay không?
Nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ nói chuyện giống như thật, chuyện này làm cho tất cả khách mời đều nhìn nhau, đều cảm thấy Đế Giải Phách Chủ thật sự quá biến thái rồi.
– Cốc chủ, cái này, cái này, việc này, việc này, việc này…
Người quản gia này nhìn qua Đế Giải Phách Chủ lắp bắp, nói nửa ngày vẫn không nói ra câu nào hoàn chỉnh.
Hai mắt Đế Giải Phách Chủ bắn ra lửa, lạnh giọng nói:
– Cuối cùng là chuyện gì xảy ra, nói mau!
Dưới khí thế khiếp người của Đế Giải Phách Chủ bộc phát dữ dội, người quản gia này lập tức chấn động, thoáng cái quỳ trên mặt đất, nói ra:
– Cốc chủ, cốc chủ, cái này, cái này, đây đều là tiểu nhân nhất thời hồ đồ, là tiểu nhân hồ đồ. Tiểu nhân cho người ra chợ đêm bỏ tiền mua mạng của Lý công tử…
– Tiểu, tiểu nhất thời khởi tham niệm. Thừa dịp cốc chủ giữ đạo hiếu đã dùng quên lệnh của cốc chủ ra lệnh cho năm đại tướng, phái bọn họ đi phục kích Lý công tử. Cốc chủ, thỉnh tha mạng, tiểu, tiểu nhân chỉ bị lợi ích che mờ hai mắt, cốc chủ tha mạng cho.
Người quản gia này vừa nói chuyện, vừa dập đầu cầu xin tha thứ.
Nhìn thấy cảnh như thế này, rất nhiều khách mới cũng cười lạnh một tiếng, Đế Giải Phách Chủ làm như vậy, chỉ là tìm kẻ chết thay mà thôi, nói như vậy ai sẽ tin tưởng chứ.
– Ngu xuẩn!
Hai mắt Đế Giải Phách Chủ đầy lửa giận, hung quang khiếp người, lạnh lùng nói:
– Tự ý truyền quân lệnh, tội không thể tha!
Nói xong, thò tay chụp vào quản gia….
– Cốc chủ, tha mạng ——
Nhưng mà người quản gia này còn chưa nói xong, một tiếng kêu thảm thiết sinh ra, đầu lâu bị Đế Giải Phách Chủ bóp nát, máu tươi đầm đìa.
Người quản gia này mở to mắt ra, hắn tới chết cũng không nhắm mắt, bởi vì chuyện phát triển không phải là như vậy.
Đế Giải Phách Chủ dùng hộp gỗ đặt đầu quản gia vào, đưa cho Lý Thất Dạ, nói ra:
– Lý huynh, đầu của tên này đã bị ta gỡ xuống, ta cả đời này hận nhất là người âm phụng dương vi (ngoài nóng trong lạnh).
Nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ làm chuyện như thế, có không ít người cười lạnh một tiếng, có một ít khách mới khinh thường Đế Giải Phách Chủ làm như vậy, nhưng mà không người nào dám nói cái gì. Dù sao Đế Giải Phách Chủ giết là người trong nhà, không liên quan tới bọn họ.
– Thì ra là như vậy nha?
Lý Thất Dạ cười nói một câu.
Đế Giải Phách Chủ nhắc trường bào lên, “Đông” một tiếng, hắn quỳ trên mặt đất, nghiêm túc nói ra:
– Lý huynh, ngươi chính là nhân kiệt đương thời, ta vô cùng ngưỡng mộ, ta vẫn xem Lý huynh như huynh đệ. Tuy việc này không phải ta gây nên, nhưng mà, cũng là bởi vì ta mà lên, là ta quản giáo không nghiêm, không thể quản giáo thủ hạ, ta lúc này quỳ xuống, bồi tội xin lỗi Lý huynh.
Đế Giải Phách Chủ dùng tới thủ đoạn này, làm cho rất nhiều người đều ngây ngốc, không có người nào hiểu vì sao Đế Giải Phách Chủ phải dùng thủ đoạn như thế này.
Phải biết rằng, Đế Giải Phách Chủ là chưởng môn hải thần truyền thừa, địa vị tôn sùng, người như vậy dưới gót có ngàn vàng, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng quỳ xuống trước mặt người khác.
Chương 1993: Tính toán của Đế Giải Phách Chủ (1)
Đối với chưởng môn hải thần truyền thừa mà nói, bọn họ tình nguyện là chết, cũng không bao giờ quỳ xuống nhận sai với người khác.
Nhưng mà hiện tại Đế Giải Phách Chủ lại quỳ xuống, chuyện này làm sao không khiến người ta trợn mắt há hốc mồm cơ chứ?
Lúc này Đế Giải Phách Chủ quỳ ở nơi đó, làm cho rất nhiều người đều há hốc mồm, bá chủ một phương, nói quỳ là quỳ, chuyện này thật sự làm cho người ta không cách nào tin nổi.
Đối với bao nhiêu bá chủ một phương mà nói, bọn họ tình nguyện bị cắt đứt hai chân cũng sẽ không quỳ trước mặt người khác, nhưng mà Đế Giải Phách Chủ lại quỳ xuống.
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người cũng ngừng thở khi nhìn qua cảnh trước mặt này, tất cả mọi người muốn nhìn qua Lý Thất Dạ sẽ đối mặt với cảnh này thế nào.
Đối với Đế Giải Phách Chủ quỳ trước mặt của mình, Lý Thất Dạ lúc này tươi cười, nói ra:
– Đúng như này sao?
– Ta cũng biết Lý huynh sẽ không tin lời ta.
Đế Giải Phách Chủ thập phần chân thành nói:
– Mỗi người đều nói đàn ông dưới gối có ngàn vàng, nhưng mà việc này tuy không phải ta hạ lệnh, nhưng thật sự sai do ta, chỉ bằng vào quỳ xuống thỉnh tội Lý huynh, chỉ sợ khó với làm cho Lý huynh bớt giận, ta tự đoạn một tay, thỉnh tội với Lý huynh.
“Tê” một tiếng, Đế Giải Phách Chủ thoáng cái kéo cánh tay trái của mình xuống, máu tươi phun ra, cánh tay máu tươi đầm đìa bị Đế Giải Phách Chủ kéo xuống sau đó đặt lên bàn.
– Không biết Lý huynh giải hận hay không?
Sau khi kéo cánh tay xuống, Đế Giải Phách Chủ cũng không nhíu mày một chút, thập phần chân thành nói với Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ kéo cánh tay xuống thỉnh tội với Lý Thất Dạ, chuyện này làm cho không ít người chấn động, thập phần ngoài ý muốn nhìn qua Đế Giải Phách Chủ.
Mặc dù nói, tu sĩ đạt tới cảnh giới nhất định thì có thể cải tạo thân thể, nhưng mà cải tạo thân thể là cần trả giá thật nhiều, là cần hao tổn thọ huyết, tu sĩ càng cường đại càng yêu quý thân thể của mình.
Huống chi đối với một cường giả mà nói, đứt một cánh tay là vô cùng nhục nhã, nếu như bị địch nhân chặt đứt tay, đó chính là mối thù không đội trời chung.
Nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ vốn quỳ trên mặt đất nhận tội, hiện tại lại kéo cánh tay mình xuống thỉnh cầu Lý Thất Dạ tha thứ. Chuyện này làm cho nội tâm của một ít người sinh ra dao động, chẳng lẽ nói, việc này thật sự không quan hệ tới Đế Giải Phách Chủ, thật sự là quản gia của hắn treo thưởng phong phú, mà giả truyền quân lệnh?
Mặc dù có một ít trong lòng người sinh ra dao động, nhưng mà người hiểu Đế Giải Phách Chủ thì trong nội tâm đang cười nhạt, bọn họ đã nhìn thấy biến thái của Đế Giải Phách Chủ, chuyện này đâu có đơn giản như vậy.
Nhìn thấy cánh tay bị kéo xuống, Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Nói như vậy, ngươi thật không biết?
– Nếu như ta biết rõ việc này, vậy tuyệt đối sẽ không phát sinh, ta kính ngưỡng Lý huynh giống như nước biển liên miên không dứt, ta kính Lý huynh là huynh trưởng. Làm sao có thể làm ra chuyện táng tận thiên lương như vậy cơ chứ?
Đế Giải Phách Chủ thập phần chân thành, lời thề son sắt nói:
– Nếu như ta có nửa câu oán hận, như vậy trời giáng ngũ lôi oanh đỉnh.
Đối với Đế Giải Phách Chủ thề son sắt như thế, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, mà dung nhan Liễu Như Yên sau khăn che mặt, không cách nào nhìn thấy thần thái của nàng, nhưng mà trong mắt của nàng vui vẻ hiện ra.
– Nếu như Lý huynh không muốn tin tưởng ta. Vậy ta vặn cái đầu này xuống đưa cho Lý huynh.
Đế Giải Phách Chủ lớn tiếng nói:
– Nếu Lý huynh cho rằng ta là độc thủ sau màn, cho rằng ta là hung th. Như vậy ngươi cứ vặn đầu của ta xuống, cho ngươi tiêu trừ thù hận trong lòng, đây cũng là báo đại thù cho Lý huynh.
– Chỉ cần Lý huynh ngươi có thể tiêu trừ thù hận trong lòng, cho dù ta chết, đó cũng là chuyện đáng giá.
Đế Giải Phách Chủ nói xong duỗi cổ mình ra. Để cho Lý Thất Dạ vặn đầu của mình.
– Chẳng lẽ thực không phải hắn sai sử?
Nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ trừ không phòng bị duỗi đầu của mình ra, làm cho một ít người trong nội tâm có dao động lúc này càng tin tưởng lời của Đế Giải Phách Chủ nói.
Chỉ có người chính thức hiểu hành vi của Đế Giải Phách Chủ, lúc này chỉ cười nhạt, không nói cái gì.
Nhìn qua bộ dáng của Đế Giải Phách Chủ, Lý Thất Dạ tươi cười nồng đậm. Qua một hồi lâu, hắn lãnh đạm cười nói một tiếng:
– Nếu ngươi đã nói như thế, ta đây cũng tin tưởng việc này không phải ngươi làm ra, như vậy thôi đi.
– Lý huynh khoan hồng độ lượng, đại nhân không chấp tiểu nhân, chuyện này làm cho ta cảm động đến rơi nước mắt, bất kể nói thế nào, việc này đều là ta sai, là ta không giản giáo thủ hạ, quản giáo vô phương, lúc này dập đầu khấu đầu xin lỗi Lý huynh.
Đế Giải Phách Chủ vội vàng nói ra.
Hơn nữa Đế Giải Phách Chủ nói rõ ràng như vậy, sau đó không ngừng khấu đầu ba cái với Lý Thất Dạ, hơn nữa ba cái khấu đầu này rất có lực.
Đế Giải Phách Chủ hành động như thế, làm cho một ít người cũng sinh ra tin tưởng vào hắn, đều cảm thấy Đế Giải Phách Chủ một lời một hành động đều tràn ngập chân thành.
– Co được duỗi được, lòng mang tàn bạo, kẻ này không được việc cũng khó khăn.
Trong đám khách mời, có cường giả thế hệ trước nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ làm tát cả, trong lòng thở dài một hơi, thấp giọng nói ra.
Mà một ít người nhìn thấy Lý Thất Dạ vauyaj mà tin tưởng Đế Giải Phách Chủ nói chuyện, cũng thấp giọng nói:
– Lý Thất Dạ tuy hung ác, nhưng mà hắn vẫn non một chút, kinh nghiệm còn thấp, sớm muộn gì cũng ăn thiệt thòi.
Phong ba trở nên rõ ràng, lúc này Đế Giải Phách Chủ cho người bưng rượu ngon nhất của mình lên, rót một ly, nói ra:
– Trên thịnh yến gặp phải huyết quang, quét đi nhã hứng của Lý huynh, ta tự phạt ba chén, tạ lỗi với Lý huynh.
Nói xong hắn uống liền ba chén rượu ngon.
Sau khi Đế Giải Phách Chủ uống ba chén rượu ngon vào, lúc này mới rót cho Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên, hắn cao hứng vừa cười vừa nói:
– Kính Lý huynh cùng Liễu Tông chủ, kính thiên địa tiên hiền, ta hiện tại chúc Lý huynh tương lai đạt tới đỉnh phong, vấn đỉnh thiên mệnh!
Lý Thất Dạ cười một tiếng, không nói hai lời, một ngụm uống cạn ly rượu, Liễu Như Yên cũng không coái cái gì khác, cũng uống cạn rượu ngon.
Đế Giải Phách Chủ lại rót đầy cho hai người, lần nữa mời rượu Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên mời rượu, chân thành nói:
– Lý huynh cùng Liễu Tông chủ đã đến, như vậy thịnh yến này cũng được vinh quang thay, lúc này ta kính Lý huynh cùng Liễu Tông chủ một ly, kính tất cả khách quý tới đây một ly.
Mặc dù có không ít khách mới trong nội tâm không phải thập phần nguyện ý, nhưng mà vẫn nâng ly lên kính.
Đế Giải Phách Chủ một hơi kính Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên vài ly, cuối cùng Liễu Như Yên vội vàng nói:
– Ta tửu lực không được, đi về trước.
Nói xong đứng lên.
Nhưng mà Liễu Như Yên vừa đứng lên, nàng lại lảo đảo, thoáng cái ngã trên mặt ghế, nàng cả kinh kêu lên:
– Khí huyết, khí huyết của ta không thông!
Chương 1994: Tính toán của Đế Giải Phách Chủ (2)
– Ngươi như thế nào?
Lý Thất Dạ lúc này định đứng lên đỡ nàng, nhưng mà Lý Thất Dạ vừa đứng lên thì toàn thân vô lực, thoáng cái ngã ngồi trên mặt ghế.
– Trong rượu có độc!
Lý Thất Dạ nghẹn ngào kêu to.
Nhìn thấy bộ dáng Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên thì rất nhiều khách mời chấn động, bọn họ đều nhao nhao vận chuyển huyết khí, nhưng mà bọn họ đều phát hiện huyết khí của mình thông thuận, toàn thân không việc gì, ;úc này mới buông lỏng một hơi.
– Đúng rồi, đúng là ngươi hạ độc!
Lý Thất Dạ lúc này ngồi liệt trên mặt ghế, hoảng sợ, chỉ vào Đế Giải Phách Chủ vừa sợ vừa giận nói.
Âm thanh “Tư, tư, tư” vang lên, lúc này cánh tay Đế Giải Phách Chủ lạ i mọc dài ra lần nữa, hắn nhìn qua Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên đang ngã ngồi tại đó, lúc này nở cụ cười đắc ý.
– Họ Lý, cho dù ngươi hung ác, cũng có thời điểm uống nước rửa chân của ta nha.
Đế Giải Phách Chủ đắc ý vừa cười vừa nói:
– Lý Thất Dạ, ngươi cường đại thì như thế nào, đây còn không phải là có thời điểm lật thuyền trong mương sao?
– Không có khả năng, trong rượu rõ ràng không có độc, chúng ta vì sao lại trúng độc?
Liễu Như Yên cũng là hoa dung thất sắc nói.
Đế Giải Phách Chủ lộ ra nụ cười đắc ý, vừa cười vừa nói:
– Đúng vậy, trong rượu thật không có độc, nếu như trong rượu có độc thì chỉ sợ khó dấu diếm ánh mắt các ngươi, ta chỉ ở trong rượu thêm vào một ít Tà Ám Long long tiên mà thôi, thêm tà long tiên vào rượu ngon, vị nó sẽ ngon hơn, càng ngon miệng…
– Long tiên của Tà Ám Long hoàn toàn không có độc, nhưng mà các ngươi đang ngồi trên ghế dùng Ám Ảnh Mộc làm thành, Ám Ảnh Mộc có hương thơm trộn lẫn với long tiên của Tà Ám Long, như vậy sẽ sinh ra kịch độc, có thể làm cho tu sĩ huyết khí không thông, cử chỉ vô lực. Thủ đoạn như thế chỉ sợ ngươi không ngờ tới a.
Nói về chuyện này, Đế Giải Phách Chủ đắc ý cười ha hả.
– Long tiên Tà Ám Long , Ám Ảnh Mộc!
Nghe được Đế Giải Phách Chủ nói thế, rất nhiều người cũng chấn động, Tà Ám Long tại Thiên Linh Giới là một loại sinh vật biển cường đại.
Long tiên của Tà Ám Long Long và Ám Ảnh Mộc đều là thứ cực kỳ trân quý, muốn lấy hai đồ vật này tới tay, chỉ sợ phải trả cái giá trên trời.
– Ngươi, ngươi, ngươi mới vừa nói đều là giả?
Lý Thất Dạ giật mình chỉ vào Đế Giải Phách Chủ nói ra:
– Ngươi mới là hung thủ giết người?
– Haha, ha ha, ha ha, đúng vậy, ta chính là hung thủ.
Đế Giải Phách Chủ cất tiếng cười to nói:
– Quản gia chỉ là kẻ chết thay không may mà thôi! Chỉ cần ta ta khích tướng một chút, loại người tâm cao khí ngạo như ngươi sẽ tới, cho nên, ta đã làm ngươi mắc câu…
– … Đối với thiên tài như các ngươi mà nói, đều tự cho mình tài trí hơn người, cho rằng quỳ xuống nhận sai, tự mình nhận tội là chuyện cực kỳ đáng hổ thẹn, nhưng mà ta là người chưa bao giờ xem trọng hư danh, chỉ cần có thể đạt được mục đích, có thể không từ thủ đoạn nào! Hành động của ta là buông lỏng tâm đề phòng của các ngươi, thật không ngờ, các ngươi lại tin lời của ta, cũng càng giảm bớt nhiều công phu của ta xuống, một lần hành động bắt lấy các ngươi!
Nói đến đây Đế Giải Phách Chủ đắc ý vạn phần.
Liễu Như Yên lớn tiếng nói:
– Người trong thiên hạ đều ở đây, trước mắt bao người, ngươi dám chọc ra chuyện lớn như thế sao?
– Chọc ra chuyện lớn như thế nào?
Đế Giải Phách Chủ cười to nói:
– Cái gì gọi là chuyện lớn cơ chứ? Đây chỉ giải quyết thù nhân mà thôi, là ân oán cá nhân.
– Thiên hạ rất nhiều tu sĩ, yêu quý thamnh danh của mình, nhưng mà ta chưa bao giờ quan tâm người khác nói ta là cái gì, nói ta là tiểu nhân cũng tốt, nói ta là tên điên cũng được, ta đều không để ý, cho dù người trong thiên hạ biết rõ ta dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ giết các ngươi, thì như thế nào? Cho dù người trong thiên hạ mắng ta vô sỉ, ta cũng không quan tâm.
Đế Giải Phách Chủ cuồng tiếu nói.
– Càng huống chi người trong thiên hạ biết rõ ta đã giết Lý Thất Dạ, ta tra tấn hắn cho tới chết, như vậy, đây đối với ta mà nói, càng là một kiện thành công chuyện này lại khác, người trongt thiên hạ chỉ nhìn thấy ta giết con mồi mà thôi, đây đối với ta mà nói, là chuyện thập phần hưởng thụ.
Nói đến đây, hai mắt Đế Giải Phách Chủ bắn ra hào quang hưng phấn.
Nghe được Đế Giải Phách Chủ nói như vậy, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, đối với tu sĩ mà nói, sinh tử sát phạt đây là chuyện thông thường, tuy trong tu sĩ cũng có rất nhiều người xấu, cũng có rất nhiều tiểu nhân.
Nhưng mà sai khi đạt tới cảnh giới nhất định, đều yêu quý thân phận của mình, đặc biệt là cường giả có địa vị, trong nội tâm sẽ có ngạo khí.
Quản chi là một ma vương, sau khi hắn đủ cường đại, hắn cũng khinh thường dùng các loại thủ đoạn tam lưu đối phó địch nhân của mình, bọn họ càng ưa thích dùng trấn áp hoặc là ám sát đối phó địch nhân của bản thân.
Đối với loại thủ đoạn hạ độc này, cho tới nay rất ít tu sĩ dùng nó, chuyện hạ độc như vậy còn hiếm hơn cả ám sát.
Hiện tại Đế Giải Phách Chủ ở trước mặt bao nhiêu người trong thiên hạ làm ra chuyện hèn hạ như thế, hơn nữa, hắn cùng lấy đây làm kiêu ngạo, làm hưng phấn, chuyện này làm rất nhiều người đang quan sát cũng phải xấu hổ.
Vừa rồi những khách mời còn tin lời của Đế Giải Phách Chủ nói, lúc này nhìn thấy Đế Giải Phách Chủ làm ra trò như vậy, cũng không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, nội dung cốt truyện nghịch chuyển như thế, đây là chuyện bọn họ không cách nào tưởng tượng như thế.
Đối với người am hiểu Đế Giải Phách Chủ, sau khio nhìn thấy một màn này, bọn họ hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ cười lạnh một tiếng, bởi vì bọn họ từng thấy qua Đế Giải Phách Chủ đã làm không ít chuyện biến thái rồi.
– Ngươi không được quên, bên ngoài còn có đệ tử Vô Cấu Tam Tông của ta đấy.
Liễu Như Yên trầm giọng nói.
Đế Giải Phách Chủ cười ha hả, nói ra:
– Liễu Tông chủ, ngươi đây yên tâm, chỉ cần ngươi trong tay ta, đệ tử Vô Cấu Tam Tông các ngươi cũng không dám xằng bậy. Lại nói ta chỉ lấy mạng chó của Lý Thất Dạ, cũng không nhất định phải là địch với Liễu Tông chủ. Nếu như Liễu Tông chủ nguyện ý, chờ ta giết Lý Thất Dạ sau đó đưa ngươi ra ngoài.
– Đương nhiên. Liễu Tông chủ không muốn. Ta cũng không sợ, cho dù đệ tử Vô Cấu Tam Tông các ngươi hiện tại giết tới cứu ngươi ra, ta cũng có thủ đoạn đối phó hắn.
Đế Giải Phách Chủ cười u ám, nói:
– Nhưng mà, Liễu Tông chủ, ngươi cần phải nghĩ đến hậu quả khi đối nghịch với ta. Hắc, hắc, nghe qua Liễu Tông chủ vũ mị vô song, như vậy nếu như Liễu Tông chủ cố ý đi một mình, ta sẽ cho người bắt Liễu tông chủ đi. Đến lúc đó, ta sẽ cho Liễu tông chủ kiến hiểu thủ đoạn dạy dỗ của ta, ta sẽ biến ngươi thành tình nô nói gì nghe nấy, đến lúc đó, chỉ sợ ngươi sẽ ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta ngay ấy mà, mà Vô Cấu Tam Tông cũng không có lời nào để nói…
Chương 1995: Khô lâu quân đoàn
Nói đến đây, Đế Giải Phách Chủ lộ ra ánh mắt tà dị, cười lên như điên.
Nghe được Đế Giải Phách Chủ nói như vậy, rất nhiều người cũng phải hít khí lạnh. Có người thì thào nói:
– Hắn thật sự quá biến thái, thật sự là một tên điên. Chuyện gì cũng dám làm ra!
– Đắc ý đủ chưa vậy?
Lúc này Lý Thất Dạ đang tê liệt vừa cười vừa nói.
– Hắc, đắc ý giờ mới bắt đầu thôi, chờ một lát, ta sẽ tra tấn ngươi, cho ngươi sống không bằng chết…
Đế Giải Phách Chủ nói xong, lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
– Ta cũng có hy vọng có người làm ta sống không bằng chết, đáng tiếc, ta còn không có gặp được, ít nhất con kiến hôi như ngươi không có tư cách này.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói xong hắn chậm rãi ngồi thẳng lên.
Giờ này khắc này, Liễu Như Yên cũng ngồi thẳng người lên, cười khẽ nói:
– Bằng vào buổi nói chuyện của ngươi nãy giờ, đầy đủ để cho Vô Cấu Tam Tông ta phát binh diệt Đế Vương Cốc các ngươi rồi, nhưng mà nha, ta tin tưởng, càng muốn diệt Đế Vương Cốc của ngươi không phải ta, như vậy, ta cũng lấy mạng chó của ngươi.
– Cái này, cái này, điều này sao có thể!
Thấy Liễu Như Yên cùng Lý Thất Dạ thoáng cái ngồi thẳng người, hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra, chuyện này làm cho Đế Giải Phách Chủ sắc mặt đại biến, nhanh chóng hoảng sợ.
Liễu Như Yên cười khẽ nói:
– Thời điểm ta chơi độc không biết ngươi đang ở góc hẻo lánh nào đó chơi bùn, loại tài mọn này ta bảy tuổi đã không còn chơi nữa, chỉ có loại đồ ngu như ngươi mới cảm thấy tự đắc về thủ đoạn hạ cấp thế này.
Về phần Lý Thất Dạ, chỉ cười mà thôi, hắn tu luyện là Vô Cấu Thể, loại độc này có thể hạ độc hắn thì đó mới là chuyện lạ.
– Ngươi, các ngươi vừa rồi là giả ra?
Sắc mặt Đế Giải Phách Chủ biến thành hết sức khó coi nói ra.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Chỉ diễn kịch cùng ngươi thôi. Chuyện ta đây thích làm nhất chính là thời điểm địch nhân đắc ý nhất, tự nhân là hắn có thể nắm chắc thắng lợi trong tay của mình, thời điểm hắn tràn ngập tự tin, một cước đạp nát đắc ý, tự tin và hy vọng của hắn tan nát, làm cho hắn nếm thử tư vị tuyệt vọng, làm cho hắn nếm thử tư vị thất bại.
Thế cục lại tiếp tục nghịch chuyển, càng làm cho người ở đây trợn mắt há hốc mồm, tất cả mọi người cũng bất khả tư nghị nhìn qua Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên, rất nhiều người cũng không nghĩ tới đây là Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên giả ra.
Trong các khách mời ở đây, chỉ có Tốc Đạo Thiên Thần là lão thần trấn định, giống như không có gì ngoài ý muốn cả, hắn chỉ yên lặng uống rượu thôi.
Đột nhiên Đế Giải Phách Chủ thoáng cái biến mất, vào lúc hắn xuất hiện, hắn đã đứng trên một vách núi, hắn u ám cười cười, nói ra:
– Họ Lý, ta cũng không nghĩ sử dụng chất độc có thể làm gì được ngươi, nhưng mà hôm nay ngươi đã tới đây, vậy đầy đủ rồi…
– Oanh, oanh, oanh…
Đế Giải Phách Chủ vừa mới nói xong lời này, vùng biển dưới đài cao của Lý Thất Dạ lập tức có cột nước bắn lên cao cao, mỗi một cột nước đều trải qua gia trì và tế luyện, cột nước có phù văn đáng sợ lóe lên.
– Lui ——
Nhìn thấy một màn như thế, Tốc Đạo Thiên Thần quát một tiếng, thuyền nhỏ giống như mũi tên lao ra khỏi chiến nhai, các khách mời khác không ngừng rút lui, bọn họ đều rời khỏi chiến nhai thật xa, đứng từ xa quan sát như thế nào.
May mắn khách mời trước khi tới tham gia thịnh yến đã hiểu rõ tâm lý biến thái của Đế Giải Phách Chủ nên có thái độ đề phòng, bằng không thì bọn họ ngồi trên đài cao, như vậy bọn họ cũng rơi vào trong cạm bẫy trước mắt này.
Tiếng “Xôn xao” vang lên, cột nước giống như biến thành chiến trường cổ xưa, Lý Thất Dạ cùng Liễu Như Yên đang ngồi trên đài cao biến thành trung tâm của chiến trường này..
– Cổ chiến trường nha.
Lý Thất Dạ nhìn qua chiến trường cổ xưa có hào quang chấn động, đương nhiên bằng thủ đoạn của Đế Giải Phách Chủ còn chưa có tư cách tạo thành chiến trường cổ xưa này, đây là tổ tiên của hắn lưu lại.
– Họ Lý, năm đó ta tổ tiên của ta một lần đồ sát hàng tỉ địch nhân, một trận chiến lập thần uy tuyên cổ bất hủ, hôm nay, các ngươi rơi vào trong chiến trường cổ xưa này, nhất thời nửa khắc các ngươi mơ tưởng đi ra khỏi nơi đó.
Đế Giải Phách Chủ lớn tiếng cười to.
Các khách mời đứng từ xa nhìn qua cảnh này, không ít người nhìn nhau, trong nội tâm âm thầm may mắn, có người thậm chí thì thào nói:
– May mắn là Tốc Đạo Thiên Thần đến làm khách, mọi người cũng không có ngồi trên đài cao, nếu không sẽ bị tên điên này kéo vào trong cổ chiến trường.
Lý Thất Dạ cũng lười nhìn qua cổ chiến trường này, cười cười, nói ra:
– Tổ tiên của ngươi Đế Giải hải thần ở nơi này lập nên thần uy bất hủ, đó là bởi vì hắn thật sự là một nhân vật, về phần ngươi nha, con kiến hôi mà thôi.
Trên thực tế, Lý Thất Dạ căn bản không đặt cổ chiến trường trước mặt vào trong mắt, cổ chiến trường trước mắt đã bị Đế Giải hải thần dùng qua, uy lực rất lớn, đáng tiếc, trải qua trận chiến năm đó, uy lực cổ chiến trường giảm đi nhiều, hơn nữa cả cổ chiến trường này năm đó cũng hao tổn nghiêm trọng trong chiến tranh.
– Ngươi cứ tận lực sính miệng lưỡi lợi hại đi, chờ một lát, ngươi sẽ không có cơ hội này, đến lúc đó, ta sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết.
Đế Giải Phách Chủ cười nói, nói xong hắn lấy ra một vật như ốc biển.
– Ô ——audio coi am
Con ốc biển này thổi vang lên, tiếng kèn này vang vọng cả vùng biển, âm thanh của ốc biển hùng hậu trầm trọng, trong trầm trọng này mang theo uy nghiêm và sát phạt..
– Đó là Thần Hải Loa của Đế Giải hải thần!
Nhìn thấy con ốc biển này, có một Hải Yêu Đại Hiền nhận ra lai lịch, giật mình nói ra.
– Ầm ầm ào ào ào…
Từng tiếng nước không ngừng vang lên, chuyện không thể tưởng tượng nổi phát sinh, từng bộ xương khô từ trong biển bay ra ngoài, vô số xương khô nghe được tiếng ốc biển, toàn thân tỏa ra hào quang sáng ngời, vô số xương khô này chấp nhất cầm theo binh khí gỉ sét, lập tức hàng ngũ chỉnh tề tạo thành chiến đội, mỗi một chi chiến đội phát ra khí tức sát phạt lăng lệ.
Không hề nghi ngờ, chiến đội xương khô này, khi bọn họ còn sống là đại quân chinh chiến cửu thiên thập địa.
– Đây là cái gì?
Nhìn thấy từng ngánh chiến đội xương khô bò ra khỏi đáy biển, tản mát khí tức sát phạt đáng sợ, làm cho người ta nhìn cũng biết là quân đoàn chiến đấu, chuyện này làm rất nhiều người chấn động.
Sau khi từng nhánh chiến đội này bò ra bên ngoài, trong nháy mắt đã vây chiến trường chật như nêm cối, vô số cỗ khô cốt tạo thành chiến đội, bảo thủ đoán chừng cũng có mười vạn, khô cốt vây quanh nơi này chặt chẽ, đây là cảnh tượng đáng sợ cỡ nào.
Nhìn qua vô số cỗ khô cốt toàn thân tỏa ra hào quang, khí tức sát phạt lăng lệ ác liệt, làm cho người ta không rét mà run, rất nhiều người nhìn thấy cảnh này, cũng cảm giác mình bị người chết vây quanh, chung quanh giống như tử thành.
– Đây chắc là quân đoàn năm đó của Đế Giải hải thần chết trận tại đây.