1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 387 [Chương 1931 đến Chương 1935]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 387 [Chương 1931 đến Chương 1935]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1931: Hải Thần Kỳ (2)

Oanh — một tiếng vang thật lớn, thiên dao động địa sáng ngời, vào lúc này trên người Lý Thất Dạ bộc phá Tiên Đế chi uy, Minh Nhân Đao sáng lên, sáng như chiếu sáng cả bầu trời, lúc này Minh Nhân Đao không chỉ bộc phát Tiên Đế chi uy, ngay cả Minh Nhân Đao dường như cũng sống lại, bản thân nó là tồn tại vô địch tuyên cổ.

– Cái này, cái này, điều này sao có thể —

Nhìn thấy Lý Thất Dạ giống như hóa thân thành Tiên Đế, rất nhiều người đều hoảng sợ, người đạo hạnh kém bị uy áp Tiên Đế trấn áp, trực tiếp chân nhuyễn ngồi xuống đất.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ trên trời cao, rất nhiều người mở to mắt sâu sắc, nhìn qua Lý Thất Dạ cầm Minh Nhân Đao trong tay, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

– Đây là, đây là chuyện không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, cho dù Thần Hoàng cũng không có khả năng làm cho Tiên Đế chân khí sống lại!

Nhìn qua Minh Nhân Đao sáng ngời, có người run giọng nói.

– Đó là bởi vì hắn đạt được Tiên Đế chân khí thừa nhận, chuyện như thế mỗi thời đại cực kỳ hiếm thấy.

Có Nhân tộc càng hiểu Tiên Đế chân khí, nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm Minh Nhân Đao, hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.

Đông, đông, đông…

Nhìn qua cảnh như thế, Thượng Quan Phi Yến hoảng sợ, khong ngừng lùi bước, giờ phút này, nàng đã lâm vào tuyệt vọng chân chính.

Thời điểm Lý Thất Dạ lấy Minh Nhân Đao ra nàng đã biết không có hy vọng gì, hiện tại thây Lý Thất Dạ cùng Minh Nhân Đao dung làm một thể, càng làm cho nàng lâm vào tuyệt vọng thật sâu.

– Họ Lý, ta liều mạng với ngươi!

Trong cơn tuyệt vọng, Thượng Quan Phi Yến cũng lâm vào điên cuồng, nổi giận gầm lên một tiếng, há miệng phun thọ huyết ra ngoài, tất cả thọ huyết của nàng dính vào lá cờ, sắc mặt của nàng trở nên tái nhợt.

Đây là thủ đoạn hủy diệt, nàng trẻ tuổi như vậy dùng tất cả thọ huyết tế luyện lá cờ, cho dù nàng có thể thắng được trận này, thọ huyết của nàng khô héo, cũng không sống được bao lâu.

– Đấu pháp đồng quy vu tận, cho dù thắng cũng là khó thoát khỏi cái chết.

Nhìn thấy Thượng Quan Phi Yến dùng tất cả thọ huyết của mình tế luyện lá cờ, mọi người đều biết Thượng Quan Phi Yến đã xong, cho dù thắng trận đấu này, nàng cũng khống sống bao lâu cả.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, lá cờ hải thần bị tất cả thọ huyết của Thượng Quan Phi Yến huyết tế, pháp tắc dài hẹp cực đẹp hàng lâm, nó giống như một biển cả mênh mông.

Rầm Ào Ào — tiếng nước chảy vang lên, chỉ thấy sóng lớn sóng kinh thiên, thời điểm này lá cờ hải thần hóa thành sóng lớn vạn trượng, thời điểm tất cả pháp tắc nhập vào trong nước biển, nước biển hóa thành một người nước vô cùng cao to.

Vào thời điểm này lá cờ hải thần cuốn một cái, khóa lấy thân người nước, trong nháy mắt người nước như hóa thành thần linh.

Vào lúc này thân linh như sống lại, hắn quay người mở hai mắt ra, vào giờ phút này giống như là hải thần phục sinh.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, thiên địa lay động, hải thần này mở thần diễm của mình ra, bao phủ cả phiến hải vực, trong một chớp mắt, hải thần chi uy bao phủ cả Long Yêu Hải, lam cho người ta kính sợ như hải thần đích thân tới.

– Hải thần bệ hạ —Nguồn truyện audio Podcast

Nhìn thấy hải thần này, rất nhiều Hải Yêu vô cùng kích động, phủ phục trên đất bái kiến, thậm chí có Hải Yêu nhìn gương mặt người nước hải thần này, nội tâm kích động không thôi.

– Hải thần phục sinh sao?

Nhìn thấy hải thần hiện ra, có Nhân tộc cũng hoảng sợ, sắc mặt đại biến.

– Không phải hải thần phục sinh.

Có Nhân tộc thế hệ trước lắc đầu, nói ra:

– Đây là huyết tế, dùng tất cả thọ huyết của bản thân đổi lấy một kích vô địch của hải thần! Đây là một kích vô địch của binh khí hải thần lưu lại, thành bại cũng xem một kích này.

– Một kích Hải thần vô địch, có thể chịu đựng được sao?

Nhìn thấy bóng dáng cao lớn vô địch kia, lúc này trong Động Đình hồ, đám người Lâm cô nương vô cùng lo lắng cho Lý Thất Dạ.

Một kích hải thần vô địch làm cho tất cả mọi người ngừng thở, làm cho vô số người thở không ra hơi, dưới uy áp của hải tần, không biết có bao nhiêu người bị run rẩy, không biết có bao nhiêu người nom nóp lo sợ.

– Loong coong —

Lúc này tiếng đao ngâm cửu thiên, Minh Nhân Đao trong tay Lý Thất Dạ lập tức sáng ngời, cả Minh Nhân Đao dường như biến mất, hóa thành hào quang lộng lẫy nhất trong thiên địa, một đao kia chiếu rọi mười châu, sáng chói bao phủ thiên địa.

Lúc này Lý Thất Dạ không chỉ bộc phát uy thế Tiên Đế mạnh mẽ, càng bộc phát ra đao ý vô địch, đao ý bao trùm thiên địa, trấn áp âm dương, trên vòm trời này, Lý Thất Dạ chính là đao, đao chính là Lý Thất Dạ.

Đao vô song, lúc này không có từ ngữ gì tốt để hình dung đao ý này, đao ý có mặt khắp nơi, giống như bao phủ thiên địa, vô khổng bất nhập.

Vào thời khắc này, tất cả mọi người có thể cảm thụ được, chính mình đang đắm chìm trong đao ý, mà không phải tắm rửa ánh mặt trời, dường như, lúc này Minh Nhân Đao đã thay thế cho mặt trời trên trời cao.

– Đây không chỉ đạt được Tiên Đế chân khí thừa nhận, hắn còn tu luyện đao đạo, đao đạo vô địch, một đao nơi tay, có thể chiến trăm binh.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ lúc này nhân đao hợp nhất, thiên địa đều đắm chìm trong đao ý, quản chi là Thần Vương, trong lòng cũng phátlạnh.

– Giết —

Lúc này Thượng Quan Phi Yến không đường thối lui, rống to một tiếng, nàng đã trả bất cứ giá nào, đi cho tới hiện tại, không phải nàng chết thì chính là Lý Thất Dạ vong, cho dù là đồng quy vu tận, nàng cũng sẽ không tiếc.

Nghịch kích đánh đổi tất cả, đây là lựa chọn duy nhất của Thượng Quan Phi Yến, không chiến là chết, chiến cũng là chết. Vậy vì sao không liều mạng một lần?

Oanh — oanh — oanh —

Từ khi ý chí của Thượng Quan Phi Yến cuồng bạo, hải thần do nước biển biến thành tiến tới, mỗi một bước đều đạp nát hư không. Hư không dưới chân của nó bị nát như mảnh sứ vỡ, cực kỳ đồ sộ.

Hơn nữa hải thần đạp không mà đi, không chỉ hư không nứt vỡ, cho dù là đại đạo pháp tắc đang gào thét, quản chi là vạn đạo chi pháp cũng không cách nào tranh phong được.

“Phanh” một tiếng, hải thần ra tay, một chỉ đánh nát thiên địa, ra tay chính là hải thần ấn kết, phù văn hải dương cổ xưa chấn động như núi lửa, mỗi một phù văn giống như ngôi sao to lớn. Dưới oanh diệt của nó, phù văn không ngừng vỡ ra, phong ấn chư đế chúng thần dưới một ấn này tan thành mây khói.

Hải thần ấn vừa đánh xuống, tất cả mọi thứ hồn phi phách tán, cảm giác giống như hải thần ấn đang trấn vào ngực của mình, trước mặt lực lượng tuyệt đối của hải thần lại vô lực như vậy, là một cái miếu nhỏ, chưa đủ thành đạo, chẳng khác gì bụi bậm trên thế gian.

Hải thần ấn đánh xuống. Lý Thất Dạ ra tay, trường đao ngang trời, sáng chói muôn đời, một đao này chặt đứt âm dương, dập tắt nhân quả.

Loong coong — một tiếng đao động vạn vực. Một đao chiếu sáng bất cứ nơi hẻo lánh nào trên thế gian, một đạo chẳng khác gì chỉ thẳng vào địa ngục. Chúng thần chư ma không có chỗ ẩn nấp.

Chương 1932: Chém đầu răn chúng

Minh Nhân tam đao đệ nhất đao, minh tắc thiên hạ quan! Dưới một đao này, tất cả đều thản nhiên, tất cả đều là ám chỉ, hắc ám quang minh, số mệnh sinh tử, tất cả tất cả đều thản nhiên bình lặng, không có gì là hư ảo.

Đây cũng không phải là đao pháp, đây là một loại ý chí, Minh Nhân tiên đế có một loại ý chí, một loại ý chí cứu rỗi chúng sinh, một loại ý chí đối mặt thản nhiên.

Một dưới đao, bất cứ kẻ nào cũng cảm thấy tự ti mặc cảm, một đao này không có thứ gì xấu xa có thể lẩn trốn, tất cả đều bị chiếu rọi, tan thành mây khói.

Dưới một đao này, hải thần cũng tốt, quần ma cũng được, tất cả đều trở nên nhỏ bé, trở nên chưa đủ thành đạo.

“Phanh” một tiếng to lớn, một đao kia không chút đình trệ bổ vào hải thần ấn, một dưới đao này nghe “Ba” một tiếng, hải thần bị chém giết..

Nghe được âm thanh “‘Rầm Ào Ào'” vang lên, nước biển quay về biển cả mênh mông, hải thần biến mất, tất cả nước biển rủ xuống như thác nước, chảy vào biển rộng.

Lá cờ trên bầu trời hiển hiện ra, mà lá cờ này bị Minh Nhân Đao gọt đi một góc.

Âm thanh “Bồng” vang lên, Hải Thần kỳ bị gọt bỏ một góc, nó phi độn nhanh chóng, nhạt nhòa ở phía chân trời.

– Không —

Nhìn thấy cảnh như vậy, hét lên một tiếng không phải Thượng Quan Phi Yến, mà là một ít Hải Yêu.

Cảnh này với bọn họ mà nói thật sự là quá mức đả kích, hải thần lại bị chém giết, đây quả thực chính là đánh nát Hải Yêu Chí Tôn.

– Đây cuối cùng cũng không phải hải thần chân chính, chỉ là binh khí chiến ý mà thôi.

Có chưởng môn Hải Yêu không khỏi thất thần, tuy nói là như vậy, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy nội tâm thất lạc.

– Đồ thần sao?

Nhìn thấy một màn này, có tu sĩ Nhân tộc trở nên nhiệt huyết sôi trào, cảnh như vậy quá mức rung động.

Phải biết rằng, tại Long Yêu Hải, đây là thế giới của Hải Yêu, hải thần là tồn tại cao cao tại thượng, hải thần trong suy nghĩ Hải Yêu là tồn tại vô địch.

Nhưng mà hôm nay Minh Nhân Đao vừa ra, trảm hải thần, cắt đứt một góc Hải Thần Kỳ, đây tuyệt đối là đả kích sĩ khí với Hải Yêu, nứt vỡ tin tưởng của Hải Yêu.

Cảnh này không chỉ làm tu sĩ Nhân tộc kiêu ngạo, đây còn là vinh quang của Nhân tộc.

– Tiên Đế của chúng ta cuối cùng là vô địch, bất luận là thời đại nào!

Có Nhân tộc không thể che hết tự hào, không thể che hết kiêu ngạo mà nói ra.

– Minh Nhân tam đao, truyền thuyết là đao pháp kiêu ngạo nhất của Minh Nhân tiên đế, có đồn đãi nói, đao pháp trong suy nghĩ của Minh Nhân tiên đế còn trên cảo thiên mệnh bí thuật của hắn. Từng có người nói qua, chấp đao này, thiên mệnh không xuất hiện, vô chiêu có thể địch!

Giản Long Vệ nhìn thấy cảnh này, cảm khái nói ra.

Lúc này Thượng Quan Phi Yến ngây ngốc như gà gỗ, Hải Thần Kỳ chỗ dựa lớn nhất trong nội tâm của nàng bị chém mất một góc, hi vọng trong nội tâm của nàng bị đồ diệt, nàng đứng ngây ngốc ở đó thật lâu.

– Mượn lời ngươi nói, quỳ xuống nhận lấy cái chết.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua Thượng Quan Phi Yến, Minh Nhân Đao nơi tay, trực chỉ Thượng Quan Phi Yến.

Đông, đông, đông…

Thượng Quan Phi Yến phục hồi tinh thần lại, liền lùi lại vài bước, sắc mặt trở nên khó coi, không còn chút máu nào cả.

– Không —

Thượng Quan Phi Yến kêu một tiếng, quản chi nàng chiến bại, nàng vẫn kiêu ngạo như vậy, vẫn cao cao ngẩng đầu.

– Không phải do ngươi!

Lý Thất Dạ lạnh lùng, Minh Nhân Đao sáng chói, đao ý dạt dào, Tiên Đế chi uy tàn sát bừa bãi thiên địa, lúc này hắn giống như là một Tiên Đế, cao cao tại thượng, thi số phát lệnh, ý chí của hắn là không cho bất cứ kẻ nào phản kháng.

Đao ý vô địch, tiên uy vô thượng, tuyệt đối trấn áp không phải do Thượng Quan Phi Yến cao ngạo, “Phanh” một tiếng, dưới trấn áp, Thượng Quan Phi Yến quỳ xuống.

– Không —

Quản chi sắp chết, Thượng Quan Phi Yến vẫn quật cường, muốn thiêu đốt khí huyết giống như phượng hoàng niết bàn, muốn phóng lên trời, đối với nàng mà nói, nàng thà rằng tự vận còn hơn chết quỳ.

“Phanh” một tiếng, nhưng mà huyết khí Thượng Quan Phi Yến vừa hóa thành phượng hoàng, lại bị đao ý vô địch nghiền nát, Thượng Quan Phi Yến muốn giãy dụa đứng lên lại quỳ xuống.

Thượng Quan Phi Yến vẫn còn huyết khí tràn đầy, đáng tiếc, tất cả thọ huyết của nàng đã sớm tế lên Hải Thần Kỳ, nàng lúc này không còn cái dũng của ngày xưa.

Đao ý vô địch, đế uy vô thượng trấn áp Thượng Quan Phi Yến quỳ ở nơi đó, Lý Thất Dạ chậm rãi giơ Minh Nhân Đao lên.

– Trong thiên địa, bất kể là ai, là địch với ta, ta không để ý, cho dù địch nhân bại, nếu như cầu được chế tôn nghiêm, ta đều có thể cho phép.

Lý Thất Dạ giơ Minh Nhân Đao lên, lạnh lùng nói:

– Nhưng mà, trong cửu giới, nếu có người cho rằng tộc của ta suy nhược lâu ngày, cho rằng Nhân tộc nhỏ yếu, có thể cầm Nhân tộc chúng ta làm nô, cầm Nhân tộc ta làm đỉnh lô, cầm Nhân tộc chúng ta làm công cụ tiết dục, như vậy ta sẽ diệt toàn tộc của hắn, ta sẽ không cho hắn được chết tôn nghiêm…

– … Ta không phải thủ hộ giả Nhân tộc, ta cũng không phải chúa cứu thế. Nhưng mà, mặc kệ ngươi là Hải Yêu, hay là Thụ tộc, đều nghe kỹ cho ta, ta là Nhân tộc, cho nên, nếu như ngươi muốn nô dịch tộc ta, vẫn tốt nhất nên nghĩ cho kỹ kết cục của các ngươi là thế nào!

Tiếng nói của Lý Thất Dạ lạnh lùng, hắn lạnh lùng nhưng âm vang hữu lực, mỗi câu nói của hắn, mỗi một chữ đều thấm vào lòng người.

“Phốc –” một tiếng, Minh Nhân Đao chém xuống, đầu của Thượng Quan Phi Yến bay lên, cuối cùng lăn trên đất, máu tươi phun lên cao cao, nhuộm đỏ trời xanh, rơi vào biển cả, nhuộm đỏ nước biển.

Thiên chi kiều nữ, Hải Yêu thiên tài, một đời Thần Vương trẻ tuổi, hôm nay thật không ngờ giết quỳ, một màn này rung động trái tim tất cả mọi người, đặc biệt là làm cho người ở đây hít thở không thông.

– Tộc ta tuy nhỏ yếu, nhưng vĩnh viễn không là nô!

Có tu sĩ Nhân tộc nghe được câu nói này, cũng nhiệt huyết sôi trào, dòng nước mắt nóng tràn đầy, nắm chặc nắm đấm.

Tại Thiên Linh Giới, Nhân tộc vốn chính là nhỏ yếu, tu sĩ xuất thân Cẩm Tú Cốc còn tốt một chút, nếu là tiểu môn tiểu phái hoặc tán tu, tại Thiên Linh Giới sẽ bị Hải Yêu đè ép cùng khi dễ.

Hôm nay Lý Thất Dạ làm như thế, làm cho tu sĩ Nhân tộc thở ra một hơi, vẫn lấy làm ngạo.

Về phần Hải Yêu, lúc này không có người nào nguyện ý thốt ra một tiếng, Lý Thất Dạ trước mặt mọi người chém giết Thượng Quan Phi Yến, đây là khiêu khích tất cả Hải Yêu, nhưng mà lúc này ai cũng biết, khống có thực lực cường đại, nếu muốn là địch với Lý Thất Dạ đó là tự tìm đường chết!

Lý Thất Dạ thu hồi Minh Nhân Đao, cầm chiến kỳ, hắn lạnh lùng địa nhìn qua phương xa, lạnh lùng nói:

– Thiết Huyết Hồ Doanh nghe lệnh, diệt Ly quốc, Huyết Sa trang, mặt trời mọc ngày mai, liền không còn có Ly quốc, Huyết Sa trang.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, Thiết Huyết Hồ Doanh trực tiếp trả lời là nhổ trại xuất chinh, tiếng van thật lớn vang lên, Thiết Huyết Hồ Doanh trái phải tách ra, một đội thẳng đến Ly quốc, một đội tiến tới Huyết Sa trang.

Chương 1933: Đồ diệt địch nhân (1)

Quân đoàn vô địch như thế, lập tức đạp không mà đi, giống như tia chớp, bổ hư không tiến lên.

– Quân đoàn âm binh này cũng quá vô địch rồi…

Nhìn qua Thiết Huyết Hồ Doanh rời đi, người không biết lai lịch của nó thì thào lẩm bẩm.

Ở chân trời xa xa, có lão tổ truyền thừa Mị Linh cổ xưa thì thào:

– Trong truyền thuyết quân đoàn này ngay cả quân đoàn Tiên Đế cũng bị giết lùi lại phía sau, cho dù bọn họ đã chết, cho dù bọn họ hóa thành âm binh, nhưng mà, vẫn vô địch đương thời! Đây là quân đoàn vô địch chính thức.

Thiết Huyết Hồ Doanh xuất chinh, tất cả đều trở nên không có lo lắng. Phải biết rằng bọn họ năm đó đối mặt quân đoàn Tiên Đế cũng đối kháng trực diện, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, không người có thể ngăn.

Hôm nay cho dù Ly quốc, Huyết Sa trang cường đại trở lại, vẫn không phải đối thủ của Thiết Huyết Hồ Doanh.

Oanh — oanh — oanh —

Trong vòng một ngày này, cả phiến hải vực lay động, sóng biển trùng thiên, giống như biển cả gào thét dữ tợn.

– Giết —

Trong ngày này, Ly quốc cùng Huyết Sa trang đều vang lên âm thanh chém giết điên cuồng, tiếng cảnh báo dồn dập vang vọng trong tổn địa, phòng ngự tổ địa bay lên.

Nhưng mà cho dù Ly quốc, Huyết Sa trang có dốc toàn bộ lực lượng, nhưng mà các tinh nhuệ và đệ tử đều xông pha chiến trường, tất cả lão tổ xuất thế nghênh địch, nhưng mà dưới móng sắt tuyệt tình của Thiết Huyết Hồ Doanh, bọn họ vẫn không thể cải biến vận mệnh thế lực của mình.

– Giết —

Đến cuối cùng, tiếng kêu chém giết càng ngày càng yếu, những Hải Yêu may mắn sống sót trên chiến trường càng ngày càng ít, máu tươi nhuộm đỏ vùng biển, vô số cỗ thi thể tại Ly quốc, Huyết Sa trang phiêu dạt trên biển.

Oanh — một tiếng vang thật lớn, cuối cùng Thiết Huyết Hồ Doanh đánh vỡ tổ địa Ly quốc, Huyết Sa trang, trong vòng một đêm, Ly quốc cùng Huyết Sa trang tan thành mây khói, từ nay về sau xóa tên trong Long Yêu Hải, cho dù có đệ tử sống sót, nhưng mà mất đi tổ địa, đối với bọn họ mà nói đã mất đi tất cả.

Vào một ngày trước, mười vạn đại quân Ly quốc, Huyết Sa trang viễn chinh Động Đình hồ, đối với Ly quốc, Huyết Sa trang mà nói, lúc này rất tin tưởng, sĩ khí mười phần.

Đối với bọn họ mà nói. Tiêu diệt Động Đình hồ, không chỉ chiếm tài nguyên của Động Đình hồ thành của mình, càng có thể đoạt nữ nhân Động Đình hồ làm nô. Dùng huyết thống ưu tú của Nhân tộc sinh sôi hậu đại cho chúng tộc bọn họ.

Có thể nói, Ly quốc, Huyết Sa trang thời điểm xuất chinh đều là nhiệt huyết sôi trào, chờ chiến thắng trở về, sau đó ở trong trướng bồng ăn uống vui chơi, tận hưởng thụ thác loạn điên cuồng.

Nhưng mà bọn họ lại thật không ngờ, viễn chinh lần này biến thành lần viễn chinh cuối cùng của bọn họ, biến thành căn nguyên họa diệt môn.

Bọn họ thật không ngờ, mười vạn đại quân của bọn họ không những không thể tiêu diệt Động Đình hồ, ngược lại còn bị âm binh của Động Đình hồ tiêu diệt.

Trong vòng một đêm, Ly quốc, Huyết Sa trang hai đại truyền thừa tan thành mây khói, rung động tất cả Hải Yêu.

Tuy Ly quốc, Huyết Sa trang so ra kém xa hải thần truyền thừa. Nhưng mà bản thân bọn họ rất cường đại, trong vùng biển này, thực lực Ly quốc cùng Huyết Sa trang có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng mà, hôm nay nói diệt là diệt, hơn nữa còn bị âm binh tiêu diệt.

Cuối cùng nhất, Thiết Huyết Hồ Doanh trở lại dưới chiến kỳ, bọn họ vẫn lạnh lùng như vậy. Vẫn khắc nghiệt như thế, bất cứ thời điểm nào, bọn họ đều giống như đắm chìm trong biển máu.

Nhìn qua âm binh như vậy, vô số người cũng lạnh lẽo rung động, khí tức khắc nghiệt này phát ra từ sâu trong người, bọn họ quá sợ hãi, đây mới thực sự là thiết huyết, đây mới thực sự là cỗ máy chiến tranh!

– Ai thèm thuồng Động Đình hồ, nhớ rõ một điểm cho ta!

Đứng dưới chiến kỳ. Lý Thất Dạ lạnh lùng nói.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lý Thất Dạ nói chuyện làm người ta hít thở không thông. Đặc biệt là trước đó Hải Yêu muốn đục nước béo cò càng rung động lạnh lẽo, mồ hôi lạnh đầm đìa.

Những Hải Yêu muốn đục nước béo cò, trong nội tâm âm thầm may mắn, may mắn chính mình không có xông lên phía trước, nếu không, kết cục Ly quốc, Huyết Sa trang chính là kết cục của bọn họ.

“‘Rầm Ào Ào’ –” lúc này hồ nước Động Đình hồ phún dũng lên, Thiết Huyết Hồ Doanh chìm vào trong nước, chậm rãi chìm vào đáy hồ, sau đó biến mất, bọn họ quay về Động Đình hồ, dung làm một thể với Động Đình Hồ, đối với âm binh mà nói, Động Đình hồ còn thì bọn họ còn.

“Ông” một tiếng, tuyệt thế đại trận của Động Đình hồ mở ra, Tam Xoa Kích bay vào trong đại trận, đại trận khép lại, Tam Xoa Kích cũng biến mất trong đáy hồ.

Rất nhiều Hải Yêu hâm mộ nhìn qua Tam Xoa Kích, cho dù có cường giả hải thần truyền thừa nhìn thấy cảnh này cũng rất hâm mộ, bởi vì đã từng có hải thần làm nhái Tam Xoa Kích, lại không có thể thành công. Tuy mọi người đều biết, trước mắt Tam Xoa Kích là một kiện đồ nhái, nhưng mà nó là thập phần cường đại, làm sao không khiến người ta hâm mộ.

Nhưng mà hâm mộ thì hâm mộ, vào thời điểm này chẳng có kẻ nào dám đánh chủ ý Tam Xoa Kích, trừ phi là không muốn sống.

– Đây là nội tình nha.

Nhìn qua âm binh biến mất trong đáy hồ, nhìn qua Tam Xoa Kích chìm vào trong hồ, có Đại Hiền thế hệ trước thì thào nói ra:

– Khó trách cho tới nay không người nào dám đánh chủ ý lên Động Đình hồ. Nội tình của Động Đình hồ này, ai dám dễ dàng động tới bọn họ cơ chứ.

Đệ tử Động Đình hồ rung động nhìn qua cảnh này, bọn họ chưa từng có nghĩ tới Động Đình hồ của mình có nội tình như vậy, bọn họ chưa từng nghĩ tới, Động Đình hồ có lực lượng như thế.

Cuối cùng, “‘Rầm Ào Ào'” một tiếng, ngân hồ cũng biến mất, chiến kỳ bay vào đại sảnh nghị sự, lại nằm trên vách tường.

Thiên địa yên tĩnh, một hồi chiến tranh chấm dứt, rất nhiều người đều cho rằng trận chiến tranh này sẽ là Động Đình hồ bị diệt, lại có người nào nghĩ tới chiến tranh này bị diệt là Ly quốc cùng Huyết Sa trang.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn tất cả mọi người, nhưng sau xoay người rời đi, trở lại trong Động Đình hồ. Đám người Hồng Thiên Trụ lập tức đuổi theo, cũng đi theo quay trở lại Động Đình hồ.

Thấy Lý Thất Dạ rời khỏi, rất nhiều người cũng buông lỏng một hơi.

– Thằng này quá nghịch thiên, nếu như Thiên Linh Giới có hắn, chỉ sợ Nhân tộc Thiên Linh Giới trong thế hệ này sẽ có hắn là Tiên Đế.

Có lão nhân nhìn qua Lý Thất Dạ biến mất, thì thào nói ra.

– Không phải hắn là Tiên Đế thì không có ai.

Tu sĩ Nhân tộc đương nhiên cao ngạo, nói ra:

– Hắn đã khống thụ giả, lại là vương giả của Động Đình hồ, càng là đế tử Tiên Đế truyền thừa, ở kiếp này không phải hắn là Tiên Đế, còn có kẻ nào.

Đương nhiên, rất nhiều tu sĩ Nhân tộc căn bản không biết lai lịch Lý Thất Dạ là gì, bọn họ chỉ thuận miệng nói nói mà thôi, trong mắt bọn họ, chỉ cần Lý Thất Dạ có thể trở thành Tiên Đế, đó chính là vinh quang của Nhân tộc, bất luận tán dương gì với Lý Thất Dạ đều không đủ.

Chương 1934: Đồ diệt địch nhân (2)

Có rất nhiều Hải Yêu cũng trầm mặc, sắc mặt cũng không dễ nhìn, dù sao gần đây Lý Thất Dạ thật sự đả kích sĩ khí Hải Yêu quá nhiều.

Trước đó không lâu, Lý Thất Dạ cùng Khổng Tước Thụ liên thủ huyết luyện Nghiễm Hải Ngư, hôm nay, Lý Thất Dạ lại mượn âm binh Động Đình hồ và Tam Xoa Kích tiêu diệt Ly quốc cùng Huyết Sa trang.

Lý Thất Dạ làm những chuyện này là đả kích sĩ khí của Hải Yêu, làm cho Hải Yêu thở không ra hơi.

– Hải Yêu chúng ta cũng có tuyệt thế thiên tài.

Rất nhiều Hải Yêu đều cảm thấy Lý Thất Dạ khí diễm rất cao, bị ép tới mức nín thở, liền không nhịn được nói ra.

– Đúng vậy, tuyệt thế thiên tài của chúng ta còn chưa ra tay đấy.

Có Hải Yêu lập tức nói:

– Chúng ta còn có Già Hải Thiên Tử cùng Thất hải Nữ Võ Thần, đồn đãi Già Hải Thiên Tử tiên thể đại thành, ngay cả Tiên Đế đều có thể hoành kích, nếu như Già Hải thiên tử trở thành hải thần, cầm Tam Xoa Kích trong tay, vậy càng thêm vô địch.

– Cũng không cần trướng uy phong của kẻ địch, diệt sĩ khí của mình.

Có Hải Yêu thế hệ trước cũng động viên người của mình, nói ra:

– Thất Hải Nữ Võ Thần cũng vô địch, Thất hải Nữ Võ Thần là thiên tài vô song tinh thông bảy đại thức, đương thời có ai địch nổi nàng chứ? Chỉ cần nàng sử dụng bảy đại thức, cho dù là Thần Hoàng cũng nhượng bộ lui binh.

– Đúng thế!

Có Hải Yêu vội vàng phụ họa nói:

– Thất Võ Các bảy đại thức, đây là thức thuật vô địch, cho dù là Tiên Đế thiên mệnh bí thuật cũng không thể so, nhớ năm đó, hải thần Thất Võ Các từng dùng bảy đại thức chiến Tiên Đế, hỏi thế gian, có ai hoàn toàn tiếp được bảy đại thức.

– Bảy đại thức vừa ra, thiên hạ vô địch.

Bất kể là Hải Yêu là chột dạ, hay là động viên chính mình, đều khen ngợi:

– Thế gian chưa từng có người nào ngăn cản bảy đại thức nguyên vẹn, chỉ sợ Tiên Đế đều không được. Hừ, một vãn bối, càng không có khả năng tiếp được bảy đại thức.

Thất Võ Các bảy đại thức vẫn là truyền kỳ, đã từng có truyền thuyết, bảy đại thức vừa ra, thiên hạ vô địch.

Trong Thiên Linh Giới, vẫn có người cho rằng, nếu như ai có thể luyện qua bảy đại thức, cho dù không cần trở thành hải thần, cũng có thể hoành kích Tiên Đế, đây là thức thuật vô địch thế gian!

– Hỏi thế gian, như thế nào là vô địch, chỉ có bảy đại thức.

Có Hải Yêu nói xong lời cuối cùng, hắn cũng không biết là chính mình nói khoác, hay thật là như thế.

Trên thực tế, những Hải Yêu này đang liều mạng khoa trương bảy đại thức, bọn họ cũng không biết cái gì là bảy đại thức, thậm chí ngay cả bảy đại thức thế nào cũng không biết.

Bởi vì Thất Võ Các bảy đại thức vẫn rất ít xuất thế, đã từng có người nói qua, người nhìn thấy bảy đại đã không còn sống trên đời, bởi vì không ai có thể tiếp được nguyên vẹn bảy đại thức!

– Hừ, tiên thể thì như thế nào, bảy đại thức thì như thế nào, chúng ta có Lý Thất Dạ.

Có Nhân tộc thấy Hải Yêu tại nói khoác bảy đại thức, trong nội tâm khó chịu, không khỏi lạnh lùng nói.

– Hừ, Lý Thất Dạ cũng không thể vô địch đến cuối cùng, Thiên Linh Giới này tàng long ngọa hổ, không nói Hải Yêu chúng ta, tại Bích Dương Hải, lại có bao nhiêu thủ tổ hậu đại, lại có bao nhiêu vô địch huyết thống đây, tại Thâm Hác Hải, Mị Linh chính là sủng nhi của ông trời, bọn họ nhất định là vô địch.

– Đúng vậy nha, Nhân tộc các ngươi không nên quên Mị Linh, tại Thâm Hác Hải, bao nhiêu Mị Linh cường đại không màng danh lợi, không nói Trầm Hải Thần Vương, đồn đãi nói Cổ Linh Đảo Thuần Dương Tử đã là kim cương bất diệt thể đại thành, tuy người ta danh khí không lớn, nhưng chỉ là người ta ít xuất hiện mà thôi, cũng không phải tất cả nhân vật vô địch đều cao ngạo, chính thức vô địch, đó là ít xuất hiện.

Có Hải Yêu phản bác nói.

Hôm nay đối với Hải Yêu mà nói, thật là một ngày không sống khá giả, khí diễm Hải Yêu bọn họ hoàn toàn bị Lý Thất Dạ đè xuống, cho nên cho dù không có biện pháp là địch với Lý Thất Dạ, cũng phải nói khoác về Hải Yêu của mình.

Thấy Hải Yêu một bộ “Cao thủ tại dân gian”, tu sĩ Nhân tộc sáng suốt không có lại mở miệng, bởi vì như thế là đắc tội Thụ tộc, Mị Linh, vậy càng không có chỗ dừng chân.

– Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi.

Đương nhiên như Giản Long Vệ là người biết rõ ội tình thì không quan tâm tới những lời nói khoác kia, hắn nói:

– Ở kiếp này, Hải Yêu cũng tốt, Mị Linh cũng được, nếu như những người kia vẫn tự cho rằng chủng tộc của mình vô địch, chờ bị huyết tẩy đi, nói không chừng, huyết tẩy năm đó lại tái diễn…

Trong Động Đình hồ, vẫn trong nghị sự đại điện, Lý Thất Dạ lại ngồi trên ghế chủ vị, hắn ngồi ở chỗ kia, quản chi là thần thái tự nhiên, quản chi là bình tĩnh tự tại, đều cho người ta cảm giác không giận tự uy.

Hắn ngồi ở chỗ kia, chính là cao cao tại thượng, áp đảo chư đế chúng thần, phát lệnh thi hào, không ai dám không theo.

Trong nghị sự đại điện, tất cả trưởng lão, hộ pháp, đường chủ của Động Đình đều dự họp, lúc này bọn họ đều lẳng lặng ngồi vào vị trí của mình, cung kính nhìn qua Lý Thất Dạ trước mặt.

Trên tường vẫn treo vài bức họa, tại trung ương treo chiến kỳ. Trước kia, chớ nói trưởng lão hộ pháp của Động Đình hồ, cho dù là đệ tử nhìn thấy bích họa chỉ sợ cũng không quan tâm.

Nhưng mà hôm nay mặc kệ người Động Đình hồ phương nào, nhìn qua bích họa và chiến kỳ trên tường, kính sợ tự nhiên sinh ra, bất luận kẻ nào đi vào nghị sự đại điện, đều sửa sang lại xiêm y, thu liễm tư thái, không dám có chút bất kính.

Bởi vì nơi này là địa phương đại biểu vinh quang của tổ tiên, bởi vì, nơi này là đại biểu cho quyền uy cao nhất Động Đình hồ.

Bốn Đại Hiền tổ bị trảm, chư vị lão tổ bị cấm, cảnh này khiến Động Đình hồ từ tới bây giờ vẫn chấn động, cơ cấu quyền lực của Động Đình hồ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lý Thất Dạ ngồi trên ghế, không giận mà uy, hắn lạnh lùng nhìn qua tất cả người ở đây, lúc này bất kể là nguyên lão Động Đình hồ hay là trưởng lão, trong mắt Lý Thất Dạ đều cảm thấy sống lưng lạnh toát, vô cùng khiếp sợ.

– Qua ngày hôm nay, các ngươi cũng hiểu vinh quang của Động Đình hồ là thế nào, các ngươi cũng có thể hiểu trách nhiệm của các ngươi…

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:

– Qua hôm nay, ta gia trả vinh quang tổ tiên của các ngươi trở lại. Đem quyền hành Động Đình hồ trả cho các ngươi, đem vận mệnh Động Đình hồ cũng giao ra.

– … Về sau, Động Đình hồ là uy hiếp thiên hạ, chiếu rọi cửu châu, hay là tiếp tục luân lạc như một đám chó hoang tranh đoạt một chút xương cốt quyền thế, kết cục thế nào, vận mệnh ra sao sẽ do các ngươi quyết định.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua mọi người chung quanh nói ra:

– Vận mệnh Động Đình hồ, tương lai Động Đình hồ đang nằm trong tay của các ngươi, nằm trong tay người trẻ tuổi, mà không phải trong tay những lão già khọm hai mắt bị quyền thế che mờ!

Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua các đệ tử ưu tú như Hồng Ngọc Kiều.

Chương 1935: Mở ra chương mới

Nếu là trước kia, luận đại sự, không chỉ nói hộ pháp đường chủ, cho dù là trưởng lão cũng khó có quyền dự hợp, đa số đại sự đều do các lão tổ bí mật quyết định.

Lúc này đây ngay cả đám người Hồng Ngọc Kiều là đệ tử trẻ tuổi ưu tú cũng được quyền tham gia nghị sự.

– Tổ tiên của các ngươi, đánh hạ căn cơ vô cùng vững chắc cho các ngươi, tổ tiên của các ngươi, cho các ngươi vinh quang vô thượng.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:

– Hôm nay, ta trọng khải vinh quang tổ tiên của cá ngươi, trọng khải trụ cột mà tổ tiên các ngươi lưu lại. Nếu có át chủ bài như vậy, các ngươi đều là bùn nhão không làm thành tường, như vậy Động Đình hồ sống hay chết, là sinh hay là diệt, tất cả là chuyện của các ngươi.

– Công tử, ngươi yên tâm, từ hôm nay trở đi, chúng ta tuyệt đối sẽ không bôi nhọ vinh quang tổ tiên, tuyệt đối sẽ không để liệt tổ liệt tông mất mặt, chúng ta là người thế hệ này, nhất định tuân thủ nghiêm ngặt thiết luật truyền thừa, kế thừa thiết minh, dùng chân mệnh mà thề, nói là làm, tuyệt không cô phụ kỳ vọng của công tử.

Sau khi Lý Thất Dạ nói xong, Hồng Thiên Trụ phục bái dưới đất, tiếng nói hữu lực, mà Hồng Thiên Trụ nói rõ như thế, là dùng chân mệnh mà thề.

Đây đối với Hồng Thiên Trụ mà nói, đây là đại biến cách lớn nhất của Động Đình hồ, nếu như bỏ qua cơ hội trước mắt, muốn làm lại từ đầu còn khó hơn lên trời..

Biết thời thế, chư vị trưởng lão hộ pháp đều nhìn nhau, cuối cùng chư vị trưởng lão hộ pháp đều nhao nhao đi theo Hồng Thiên Trụ quỳ dưới đất, dùng chân mệnh hứa thề, nói ra:

– Động Đình hồ chúng ta sẽ chấp hành thiết luật truyền thừa, kế thừa thiết minh, thề không nói hối hận.

– Rất tốt, các ngươi có quyết tâm như thế, đó là tốt nhất, nhưng mà các ngươi không nên bội nhọ huyết thống vinh quang vô thượng của tổ tiên các ngươi.

Lý Thất Dạ chậm rãi gật đầu nói nói.

Các nguyên lão, trưởng lão, hộ pháp đường chủ đều là nhân vật quyền lực trong Động Đình hồ hiện tại, bọn họ lúc này dùng chân mệnh hứa thề, hứa hẹn lịch đại thế hệ chấp hành truyền thừa thiết minh, đối với Động Đình hồ sẽ mở ra một trang sách mới.

– Động Đình hồ, là tổ tiên Hứa, Lâm, Hồng, Trương mấy thế gia vọng tộc cộng đồng sáng tạo, các ngươi là thuộc về hậu đại của Thiết Huyết Hồ Doanh, cho nên các ngươi phải nhớ kỹ, tại Động Đình hồ, không chỉ có Hứa, Lâm, Hồng, còn có Trương!

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Ta mặc kệ năm đó lão tổ các ngươi làm sao chia cắt mười tám ổ, nhưng nhớ kỹ cho ta, từ hôm nay trở đi, mười tám ổ là tài sản của cả Động Đình hồ, không phải thuộc về tài sản riêng của dòng họ nào đó! Nên giao ra thì phải giao ra.

Trương Bách Đồ cũng ở đây, Lý Thất Dạ nói như vậy, làm cho đám người Hồng Thiên Trụ và thế hệ trước cảm thấy xấu hổ, năm đó tổ tiên Hứa, Lâm, Hồng mấy thế gia vọng tộc liên thủ, bài xuất Trương thị ra ngoài, chia cắt mười tám ổ.

– Công tử, Hồng thị từ hôm nay sẽ giao bảy ổ trả lại cho Động Đình hồ, động thiên đường khẩu phân phối, tất cả theo thiết luật làm chuẩn.

Hồng Thiên Trụ vội vàng nói ra.

Trên thực tế, trong mấy thế gia Động Đình hồ, Hồng thị thực lực rất cường đại, mười tám ổ bọn họ chiếm bảy đại ổ, hôm nay Hồng Thiên Trụ lại là người đầu tiên nguyện ý trả lại cho Động Đình hồ.

– Lâm thị cũng nguyện ý giao năm đại ổ trả lại.

Ngay cả Hồng Thiên Trụ đều nguyện ý trả lại bảy ổ mà mình chiếm, lúc này những người khác cũng tiến lên, nguyện ý trả những ổ chia cắt lại cho Động Đình hồ.

Lý Thất Dạ chỉ gật gật đầu, nói ra:

– Các ngươi có quyết tâm như vậy, đó là tốt nhất, nhưng mà tương lai Động Đình hồ đều nằm trong tay các ngươi, hoàn toàn dựa vào các ngươi. Các ngươi mấy thế gia vọng tộc nên đoàn kết nhất trí, giống như tổ tiên các ngươi, nếu không, chỉ vì lợi ích cực nhỏ mà đấu ngươi sống ta chết, như vậy, Động Đình hồ sẽ đi về hướng diệt vong không xa. Cho dù địch nhân không diệt các ngươi, Động Đình hồ cũng sẽ diệt trong tay các ngươi.

Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho không ít trưởng lão mặt mo nóng rát, Động Đình hồ không phải là không có nội tình, không phải là không có át chủ bài, đáng tiếc từ khi những hiền tổ kia xuất hiện, mang tât cả tâm tư đều đặt vào nội đấu, cũng chính bởi vì như vậy, làm cho người bên ngoài đều cho rằng Động Đình hồ có thể lấn, bọn họ rõ ràng có át chủ bài cường đại, đến cuối cùng, ngay cả Ly quốc, Huyết Sa trang là truyền thừa như thế cũng tuyên bố muốn diệt bọn họ.

– Tứ đại chiến binh, đã trở về vị trí cũ, thiết luật truyền thừa, cũng bắt đầu dùng lại.
audio coi am

Lý Thất Dạ nhìn qua bọn họ, nói:

– Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ nghênh đón ngày mới, ta có thể giúp các ngươi chỉ có như thế, tương lai thuộc về các ngươi.

Nói xong lời này, hắn đi khỏi ghế dựa, quay đầu nhìn qua chiến kỳ và bức họa trên tường, sau đó đi ra khỏi nghị sự đại đường.

Lý Thất Dạ đi ra khỏi nghị sự đại đường, Hồng Thiên Trụ và tất cả trưởng lão hộ pháp cũng trầm mặc, bọn họ cũng cúi đầu xuống, tâm sính trăm vị.

Lý Thất Dạ là một ngoại nhân, hắn có thể nắm giữ lấy âm binh Động Đình hồ của bọn họ, hắn có thể ngự giá Tam Xoa Kích, hơn nữa dùng thực lực của chính mình trấn áp tất cả người của Động Đình hồ.

Nhưng mà hắn một người ngoại, cả Động Đình hồ bày ở trước mặt hắn, hắn còn không thèm nhìn, căn bản là không tham luyến quyền thế Động Đình hồ của bọn họ, lại càng không đi yêu cầu tài nguyên của Động Đình hồ.

Mà trái lại chính bọn họ, Động Đình hồ rõ ràng là thuộc về tất cả mọi người, nhưng mà vì tư tâm của mình, vì dục vọng bản thân mà tàn sát lẫn nhau, xa lánh lẫn nhau, làm Động Đình hồ chia rẽ.

Bọn họ với tư cách đệ tử Động Đình hồ, với tư cách con cháu Hồng, Hứa, Lâm, Trương mấy thế gia vọng tộc, vậy mà không có xem Động Đình hồ như nhà mình, chẳng qua là nơi chia cắt tài nguyên mà thôi.

Bất luận nhìn từ mặt nào, đều đầy đủ làm cho bọn họ xấu hổ, bọn họ thẹn với liệt tổ liệt tông.

Mà xấu hổ này, không ít trưởng lão hộ pháp cũng nắm chặt nắm đấm của mình, nhà mình, mình cũng không đi quý trọng, người nhà mình, mình cũng không đi bảo hộ, như vậy dựa vào cái gì người khác xem trọng ngươi?

Động Đình hồ là nhà bọn họ, là nhà của mỗi đệ tử, không thuộc về bất cứ người nào, không phải tài sản riêng của ai, cả Động Đình hồ là thuộc về mỗi con cháu, mỗi đệ tử.

Lý Thất Dạ cũng không có lập tức rời khỏi Động Đình hồ, hắn ở lại Động Đình hồ vài ngày, hắn cảm thụ khí tức thiên địa nơi đây, hưởng thụ đầm nước này.

Đối với Lý Thất Dạ mà nói, hoặc là đây là cơ hội cuối cùng, hoặc là lần cuối cùng hắn đứng ở Động Đình hồ, trong tương lai, hắn hoặc là không trở về đây, thời điểm rời đi, Lý Thất Dạ nghỉ ngơi ở đây vài ngày xem như lưu niệm.

Nhìn qua hồ nước lăn tăn, trong long Lý Thất Dạ thở dài một hơi, bao nhiêu anh linh mai táng trong đáy hồ này, thời khắc bọn họ chết già, bọn họ mai táng thân thể chính mình, tế luyện anh linh bản thân, đem mình hóa thành âm binh, vĩnh cửu ngủ say trong đáy hồ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ