1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 379 [Chương 1891 đến Chương 1895]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 379 [Chương 1891 đến Chương 1895]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1891: Giản gia

– Lý huynh, Hồng Hồ chủ, chư vị đạo hữu, vào trong trước, vào trong trước đã.

Giản Tiểu Thiết thấy Lý Thất Dạ cùng đám người Hồng Thiên Trụ đồng hành, vội vã mời bọn họ nói rằng.

Giản Tiểu Thiết tự mình đón chào, điều này làm cho Hồng Thiên Trụ và đệ tử Động Đình hồ cũng không khỏi cảm thấy trên mặt có ánh sáng. Giản Tiểu Thiết là Giản gia truyền nhân, tuy rằng hắn rất ít ở bên ngoài lộ mặt. Thế nhưng địa vị rất cao, bình thường để tự hắn tới nghênh tiếp đều là Hải Thần Truyện Thừa, Tiên Đế Đạo Thống khách nhân.

Bọn hắn bây giờ được Giản Tiểu Thiết tự mình đón chào, có thể nói là để cho bọn họ tăng thêm không ít mặt mũi.

Lúc rời đi, bước qua bên cạnh Huyết Sa Thiếu trang chủ, Lý Thất Dạ chỉ là phong khinh vân đạm liếc nhìn Huyết Sa Thiếu trang chủ một cái, không mặn không lạt nói rằng:

– Thần châu này một loại thạch châu tàn bích, bình thường ta chỉ lấy dùng làm đồ lót chuồng, không đáng một văn.

Đối với kẻ cùng mình đối địch, Lý Thất Dạ không lưu tình chút nào, căn bản cũng không cần chừa cho hắn tình cảm. Không cần cho hắn bậc thang xuống đài.

Mọi người đều biết lời này của Lý Thất Dạ là hướng về phía Huyết Sa Thiếu trang chủ nói. Bất quá ân oán cá nhân như vậy không người nào dám xen mồm vào.

Bị Lý Thất Dạ nói thẳng mặt một câu như thế, Huyết Sa Thiếu trang chủ nhất thời sắc mặt khó coi tới cực điểm, nét mặt già nua đỏ bừng, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Thượng Quan Phi Long cũng lập tức rời khỏi theo, bọn họ nếu tiếp tục ở lại, sẽ càng thêm khó chịu, càng thêm mất mặt.

– Lý huynh lần đầu tiên tới Giản phủ ta, nếu là Lý huynh và chư vị không ngại, theo tiểu đệ đi một chút làm sao?

Giản Tiểu Thiết đem đám người Lý Thất Dạ dẫn vào Giản phủ, sau đó liền vì Lý Thất Dạ dẫn đường.

Sớm đã quen thuộc Giản phủ, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà gật đầu, lạnh nhạt nói:

– Đi một chút cũng tốt.

Giản phủ diện tích rất rộng, thậm chí có thể nói, ở trong Giản phủ, nó là tự thành động thiên, nơi đây hết sức rộng lớn, nó không chỉ là một tòa phủ đệ, càng chính xác ra, nó là một khối tổ địa.

Ở trong Giản phủ, không ngừng có cổ điện lão các, càng có sơn phong giang hà, ở chỗ này, có nước sông vờn quanh, ở chỗ kia có kỳ phong nổi lên, ở chỗ nọ lại có thác nước chảy…

Theo Giản Tiểu Thiết hành tẩu ở trong Giản phủ, đây cũng là để Động Đình hồ đệ tử mở rộng tầm mắt, bọn họ ngay từ đầu cho rằng Giản phủ chỉ là một tòa phủ đệ mà thôi, thật không ngờ ở bên trong Giản phủ dĩ nhiên là tự thành sơn hà.

Nhìn thấy một màn trước mắt như vậy, Động Đình hồ đệ tử trong lòng ngoại trừ chấn động ra, cũng không khỏi có điều cảm ngộ, Giản gia cường đại cũng không phải là chỉ có hư danh.

Theo Giản Tiểu Thiết hành tẩu ở trên khối thổ địa quen thuộc này, Lý Thất Dạ chỉ là nhẹ nhàng thở dài một tiếng, ở trong lòng hắn cảm giác không nói ra lời.

Cho tới nay, Giản gia đều hoan nghênh hắn trở về, ở trình độ nào đó mà nói, Giản gia cũng là ở trong tay hắn đế tạo, thế nhưng, từ sau khi chôn cất Giản Văn Tâm, hắn đã không muốn trở lại nữa, bởi vì đi tới Giản gia, trong lòng của hắn luôn luôn không khỏi hiện lên một câu nói kia.

– Thiên địa quá xa vời, làm một con kiếm ở trong thiên địa, cũng không có cái gì không tốt.

Ở một khắc sinh mệnh cuối cùng, nàng đã nói như vậy.

Bất quá, cuối cùng, nàng còn nói một câu, nói rằng:

– Đại nhân, ta biết ngươi chí tại thiên địa, chí ở tận cùng thế giới, sau khi ta an nghỉ, ngươi là có thể đi được xa hơn, đi được nhanh hơn, đây là kết cục của ta, cũng là kết cục tốt nhất!

Nghĩ đến nàng nói như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng mà lắc đầu, chuyện đã qua, cuối cùng đã thành quá khứ, hết thảy đều tùy nó đi. Một khắc cuối cùng, hắn không trách Giản Văn Tâm, cũng không trách Hồng Thiên nữ đế.

Duy nhất đáng tiếc là, Hồng Thiên vẫn luôn là một nha đầu vô cùng bướng bỉnh, ở cuối cùng đi xa trong cuộc sống, nàng vẫn như cũ không muốn trở về đầu, nàng chính là quật cường như thế. Cũng chính bởi vì nàng quật cường, mới thành tựu cả đời nàng rực rỡ.

– Lý huynh, ngươi làm sao vậy?

Vừa đi vừa vì mọi người giảng giải Giản Tiểu Thiết thấy Lý Thất Dạ không yên lòng, không khỏi hỏi nói.

Lý Thất Dạ phục hồi tinh thần lại, nhàn nhạt cười, nói rằng:

– Không có việc gì, ta chỉ là hơi mệt chút, muốn đi về nghỉ ngơi trước thôi.

– Cũng tốt.Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Giản Tiểu Thiết vội đáp lời nói:

– Ta đã cho người vì đoàn của Lý huynh chuẩn bị khách phòng, nếu Lý huynh mệt mỏi, vậy ngày mai lại đi, ngày mai cũng là ngày lão tổ tông xuất quan, đến lúc đó ta bồi Lý huynh đi gặp lão tổ tông một lần.

Đối với lời này, Lý Thất Dạ cũng chỉ là thản nhiên cười, cũng không nói gì.

Mà Động Đình hồ đệ tử nghe được Giản Tiểu Thiết nói như vậy, cũng không khỏi hâm mộ nhìn Lý Thất Dạ. Giản gia lão tổ tông đó là một vị thiên thần hoàng, làm một vị thần hoàng rất giỏi, không phải ai cũng có thể gặp được, bản thân được thiên thần hoàng tiếp kiến, điều này có thể nói cũng là một loại vinh hạnh.

Giản Tiểu Thiết dẫn đám người Lý Thất Dạ quay về khách phòng, bất quá, bọn họ còn chưa có trở lại khách phòng, ở trên đường đã gặp một người.

– Nương nương, hắn chính là Lý Thất Dạ.

Lúc này, Thượng Quan Phi Long cùng với Huyết Sa Thiếu trang chủ dẫn hai nữ tử đến đây, hai cô gái này có thể nói là khuynh quốc khuynh thành, nhan dung của các nàng có thể nói là để những nữ tử như Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương buồn bã thất sắc.

Hai cô gái này, một lung linh xinh đẹp, một là quyến rũ cao quý, xinh đẹp không thể tả, khiến người nhìn thấy thần hồn điên đảo, đặc biệt nữ tử ăn mặc phượng y quyến rũ cao quý, trên người nàng phát ra phong vận thành thục của thiếu phụ lay động lòng của người ta.

Hai cô gái này để Hồng Ngọc Kiều các nàng hơi bị ảm nhiên không chỉ là vẻ mỹ lệ của các nàng, còn có trên người các nàng phát ra khí thế cường đại mà lăng nhân.

Nữ tử lung linh xinh đẹp, chính là từng đạo thần vương quang hoàn tạo ra, tuy rằng nàng mảnh khảnh thon thả khiến người ta có một loại cảm giác yếu đuối, thế nhưng, khi nàng quanh thân thần hoàn tạo ra, lại khiến cho khí thế bao trùm thiên địa, thần vương chi uy khiến lòng người sợ hãi. Nàng chính là Hải Loa Hào đệ nhất thiên tài Thượng Quan Phi Yến, cũng là tỷ tỷ của Thượng Quan Phi Long!

Một cô gái khác còn lại là quyến rũ quý khí, mặc phượng y, giá cũng đủ chương hiển thân phận của nàng, nàng quanh thân hiện lên thần quang, đặc biệt của nàng sau đầu hình như là có một vòng thần kính hiện lên như nhau, như vậy một vòng thần kính tựa hồ là có thể rọi sáng thế gian tất cả, mà chính là như vậy một vòng thần kính, vừa tựa hồ tràn đầy mị lực, năng hấp dẫn người khác hồn phách như nhau.

Nàng chính là tiểu thiếp Trầm Hải Thần Vương thích nhất Công Tôn Mỹ Ngọc. Công Tôn Mỹ Ngọc cũng không phải là bình hòa chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, khi nàng còn chưa có gả cho Trầm Hải Thần Vương ở Thâm Hác Hải đã là một thiên tài thanh danh lan xa.

Chương 1892: Đàm tiếu phong vân (1)

Công Tôn Mỹ Ngọc thiên phú cực cao, nàng đem mị linh đặc hữu thiên phú thần chiếu tu luyện đến xuất thần nhập hóa, đặc biệt nàng có một đôi mị nhãn, nàng đem mị lực của mình tu luyện đến cực hạn, nghe đồn nàng tu luyện Thần Chiếu Mị Nhãn có thể nhiếp tâm hồn người, cũng có thể khống chế người khác.

Lúc này, Thượng Quan Phi Long đem Công Tôn Mỹ Ngọc đưa tới, chỉ vào Lý Thất Dạ nói với Công Tôn Mỹ Ngọc rằng.

Thấy Thượng Quan Phi Yến và Công Tôn Mỹ Ngọc, Hồng Thiên Trụ không khỏi biến sắc, bởi vì ấn oán giữa Lý Thất Dạ cùng với Công Tôn Mỹ Ngọc hắn cũng có nghe thấy, hắn cũng nghe nói Lý Thất Dạ từng giết tỳ nữ thương yêu nhất bên cạnh Công Tôn Mỹ Ngọc Công Tôn Thiến Nhi.

Đột nhiên phát sinh chuyện như vậy, Giản Tiểu Thiết cũng không khỏi nhíu mày một cái, hắn cũng không phải người sợ phiền toái, thế nhưng, Thượng Quan Phi Long cùng với Huyết Sa Thiếu trang chủ làm vậy rõ ràng là châm ngòi thổi gió, điều này khiến hắn có chút không hài lòng.

– Chính là ngươi giết tỳ nữ của ta!

Công Tôn Mỹ Ngọc ánh mắt vừa rơi xuống ở trên người Lý Thất Dạ, mắt phượng phát lạnh, không giận mà uy.

– Ai?

Lý Thất Dạ lão thần khắp nơi, thật vất vả mới thu hồi ánh mắt, rơi vào trên người Công Tôn Mỹ Ngọc, lạnh nhạt nói.

– Công Tôn Thiến Nhi!

Công Tôn Mỹ Ngọc lạnh lùng nói rằng:

– Chính là nữ hài tử ở rãnh biển không đáy bị ngươi giết chết.

– Nga, là có một người như vậy.

Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, nói rằng:

– Đáng tiếc, nàng không nên động thủ với ta, ta đối với địch nhân chưa bao giờ thủ hạ lưu tình.

– Giết người thì đền mạng!

Công Tôn Mỹ Ngọc ánh mắt phát lạnh, lộ ra sát khí, lạnh lùng nói rằng:

– Ta muốn lấy đầu của ngươi đến tế nàng trên trời có linh thiêng.

Thấy Công Tôn Mỹ Ngọc muốn đối với Lý Thất Dạ động thủ, Huyết Sa Thiếu trang chủ và Thượng Quan Phi Long không khỏi có chút vui vẻ, hai người bọn họ cũng không khỏi nhìn có chút hả hê, bọn họ chờ Lý Thất Dạ bị Công Tôn Mỹ Ngọc chém giết.

Đối với lời nói như vậy, Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười nồng đậm, nhếch lông mày một cái, nhìn Công Tôn Mỹ Ngọc, lại nhìn một chút Thượng Quan Phi Yến, rồi nhìn thoáng qua Huyết Sa Thiếu trang chủ và Thượng Quan Phi Long, sau đó nhàn nhã nói rằng:

– Ngươi là một mình động thủ, hay là toàn bộ cùng lên đây? Ta cảm giác được các ngươi toàn bộ lên vẫn tương đối tốt, miễn cho ta vừa ra tay đã thu thập các ngươi, quá lãng phí thời giờ của ta.

Lý Thất Dạ nói như vậy nhất thời để Thượng Quan Phi Yến sắc mặt trầm xuống, đám người Thượng Quan Phi Long càng căm tức Lý Thất Dạ hơn.

Mà Giản Tiểu Thiết lại không khỏi có chút cười khổ, chọc tới một Công Tôn Mỹ Ngọc đây đều đã là một chuyện phiền phức, hiện tại ngay cả Thượng Quan Phi Yến cũng đắc tội.

Về phần mấy người Hồng Thiên Trụ càng là thoáng cái nói không ra lời, bọn họ đều có chút ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi. Công Tôn Mỹ Ngọc chính là tấm tựa Trầm Hải Triều, Thượng Quan Phi Yến càng xuất thân từ Hải Loa Hào, bất kể là Trầm Hải Triều hay là Hải Loa Hào, đều không ai có thể chọc nổi.

Hiện tại Lý Thất Dạ chọc một cái tới cả Trầm Hải Triều và Hải Loa Hào, đây quả thực là quá điên cuồng, đây quả thực là xem địch nhân không là cái gì.

– Có đảm lược.

Thượng Quan Phi Yến mắt đẹp phát lạnh, Thần Vương Chi Hoàn trên người nàng càng thêm xán lạn, nàng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, chậm rãi nói rằng:

– Nghe nói ngươi là Khổng Tước Thụ khống cây người, Khổng Tước Địa truyền nhân, ta cũng muốn xem ngươi thừa kế Khổng Tước Thụ có mấy thành bản sự, cũng dám khiêu khích bản tọa!

– Thần vương mà thôi, có gì đáng kể.

Đối với Thượng Quan Phi Yến nói, Lý Thất Dạ đều lười nhìn đến các nàng, chậm rãi nói rằng:

– Ta ngày hôm nay vừa tới, không muốn máu nhuộm Giản gia, nếu như thức thời, hiện tại liền cút, bằng không, sẽ chém tươi các ngươi!

Lời này trực tiếp mà lại khí phách, nhất thời khiến người ta không nói được lời nào, Giản Tiểu Thiết đều da đầu tê dại, đây quả thực là lửa cháy đổ thêm dầu!

– Khẩu khí thật là lớn, vậy để bản tọa nhìn một chút!

Công Tôn Mỹ Ngọc còn chưa nổi bão, mà Thượng Quan Phi Yến đã trợn mắt hạnh lên, trong nháy mắt sát khí dạt dào, một bước đứng ra, Thần Vương Chi Hoàn nghiền ép toàn bộ tràng diện, khiến người ta trong nháy mắt không thở nổi.

– Chư vị, chư vị.

Ngay trong nháy mắt song phương muốn động thủ, Giản Tiểu Thiết vội vàng xen ngang giữa hai bên, chắn trước mặt Lý Thất Dạ, cũng là chặn lại Thượng Quan Phi Yến.

Giản Tiểu Thiết vội vã ôm quyền đối với Lý Thất Dạ và Thượng Quan Phi Yến, Công Tôn Mỹ Ngọc cười làm lành nói rằng:

– Lý huynh, Thượng Quan cô nương. Công Tôn nương nương, mọi người lui một bước thế nào? Lùi một bước biển rộng trời cao. Ngày hôm nay vui mừng như thế, mọi người ban cho chút mặt mũi. Lúc đó cười mà qua, cười mà qua.

Đối với ân oán giữa Lý Thất Dạ cùng với Thượng Quan Phi Yến, Công Tôn Mỹ Ngọc. Giản Tiểu Thiết làm một ngoại nhân, hắn không muốn đi can thiệp, bất quá, trước khi Giản gia lão gia tử đại thọ, hắn đương nhiên không hy vọng máu nhuộm Giản gia, đây là đại điềm xấu.

– Thượng Quan muội muội, tạm thời tha cho hắn một cái mạng chó, để cái đầu của hắn tạm gửi ở trên cổ của hắn. Chờ lão gia tử đại thọ, sau đó lại lấy mạng chó của hắn cũng không trễ.

Coi như là Lý Thất Dạ giết tỳ nữ của mình, Công Tôn Mỹ Ngọc đều tạm thời nhịn xuống khẩu khí này.

Dù sao, Giản gia lão gia tử đại thọ đã gần đến, ở trước khi Giản gia lão gia tử đại thọ, ở bên trong Giản phủ đánh đánh giết giết quá nể mặt mũi của Giản gia, chỉ sợ là bản thân Công Tôn Mỹ Ngọc rất được Trầm Hải Thần Vương sủng ái, nàng ở phía sau vẫn là biết phép tắc.

– Coi như ngươi gặp may mắn.

Thượng Quan Phi Yến cuối cùng vẫn là cho Giản Tiểu Thiết tình cảm, nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói rằng:

– Nếu không phải Giản công tử cầu tình cho ngươi. Ngày này sang năm, chính là ngày giỗ của ngươi.

– Phải nói là các ngươi vận khí không tệ.

Lý Thất Dạ ôn nhu cười nói rằng:

– Ta ngày hôm nay không muốn giết người, bằng không…

Nói đến đây, hai mắt hắn lóe lên ánh sáng lạnh.

– Lý huynh, bên này mời, bên này mời!

Giản Tiểu Thiết đều có chút da đầu tê dại, hắn thật đúng là sợ bọn họ vài ba lời bất hòa lại muốn đánh nhau, vội vàng khuyên Lý Thất Dạ, vì hắn dẫn đường.

Lý Thất Dạ cũng không có làm khó Giản Tiểu Thiết, hắn ngày hôm nay vừa mới trở về. Cũng không muốn giết người, bằng không nào đến phiên Công Tôn Mỹ Ngọc các nàng ở trước mặt hắn lộ ra sát khí. Lấy tính tình của hắn mà nói. Ai đối với hắn lộ sát khí, hắn sẽ giết không tha!

Mấy người Hồng Thiên Trụ cũng không khỏi thở dài một hơi, Lý Thất Dạ cùng với Thượng Quan Phi Yến các nàng đối chọi gay gắt, bọn họ đều không thở nổi. Nếu là bọn họ thực sự đánh nhau, vậy tuyệt đối không phải chuyện đùa.

– Hồng đương gia…

Ngay khi đám người Hồng Thiên Trụ vội vã đuổi kịp Lý Thất Dạ, còn chưa đi được mấy bước, Thượng Quan Phi Yến đã gọi lại Hồng Thiên Trụ, nàng lạnh lùng nói rằng:

– Nghe nói Hồng đương gia đối với hai nhà liên hôn có thành kiến?

Chương 1893: Đàm tiếu phong vân (2)

Nghe được nói như vậy, Hồng Thiên Trụ không khỏi da đầu tê dại, thế nhưng, hắn đành phải đình chỉ cước bộ, hắn không thể làm gì khác hơn là ôm quyền nói rằng:

– Thượng Quan cô nương, cũng không phải nói ta đối với món hôn sự này có thành kiến, việc này liên quan đến chung thân đại sự nhi nữ hai nhà, có thể nói là chuyện liên quan trọng đại, cần phải bàn bạc kỹ hơn, rồi mới nói.

– Động Đình hồ chư lão các ngươi đều đã đồng ý, đệ đệ ta cũng hết sức vui vẻ, Ly Quốc ta cũng là nguyện kết thành đám hỏi này, Hồng đương gia còn có gì cần bàn bạc kỹ hơn đây?

Thượng Quan Phi Yến gây sự, có thể nói là khí thế lăng nhân.

Nói đến đây, Thượng Quan Phi Yến không khỏi nhìn Hồng Ngọc Kiều một cái, nói rằng:

– Hồng đương gia, chẳng lẽ là con gái ngươi không muốn? Cho rằng là Ly Quốc ta không xứng với Hồng gia các ngươi!

– Cái này, không, ta không phải có ý tứ như thế. . .

Hồng Thiên Trụ không khỏi cười khan một tiếng, hắn ở trong lòng cũng không muốn cùng với Ly Quốc liên hôn, đây là dẫn sói vào nhà! Thế nhưng, hiện tại ngay cả đám lão tổ tông đều đã đồng ý, hắn muốn từ chối cũng khó khăn.

– Yêu, Hồng gia muội tử, chuyện tốt đẹp như vậy ngươi cũng không muốn?

Lúc này, Công Tôn Mỹ Ngọc cũng mở miệng hát đệm nói rằng:

– Thượng Quan gia công tử chính là nhân trung chi long, Ly Quốc cũng là Long Yêu Hải đại giáo, cùng ngươi có thể nói là xứng đôi. Huyết thống Hồng gia của ngươi, coi như là có thể xứng đôi Thượng Quan công tử, mới có thể vì Ly Quốc truyền xuống hậu đại ưu tú. . .

Đối với Thượng Quan Phi Yến gây sự, Hồng Ngọc Kiều ở trong lòng chính là rất khó chịu, bây giờ bị Công Tôn Mỹ Ngọc vừa nói như vậy, trong lòng Hồng Ngọc Kiều lại càng thêm căm tức, cũng không phải nàng muốn gả cho Thượng Quan Phi Long, bây giờ bị Công Tôn Mỹ Ngọc vừa nói như vậy, giống như là nàng với cao Ly Quốc vậy.

Trên thực tế, từ thần thái của Thượng Quan Phi Yến đến xem, cũng là giống như nàng với cao Ly Quốc vậy, điều này càng khiến Hồng Ngọc Kiều phản đối món hôn sự này hơn, trong lòng càng căm tức.

– Thượng Quan cô nương, hôn sự của bản thân ta, tự ta làm chủ!

Hồng Ngọc Kiều cũng không phải dạng dễ tính, lạnh lùng lên tiếng đáp lời Thượng Quan Phi Yến.

Thượng Quan Phi Yến chỉ là lạnh lùng nhìn Hồng Ngọc Kiều một cái, chậm rãi nói rằng:

– Hôn nhân đại sự, xác nhận từ trưởng bối làm chủ, nếu Hồng gia chư tổ đều đồng ý, ngươi nghe theo an bài là được…

– Ly Quốc thì tính là cái thá gì…

Ngay khi Thượng Quan Phi Yến khí thế lăng nhân gây sự, Lý Thất Dạ xoay người lại, cắt đứt Thượng Quan Phi Yến nói, chậm rãi nói rằng:

– Nếu Hồng gia không muốn gả, liền cút cho ta, chớ lấy tư thái cứt chó đó đè người! Người của Hồng gia ta không phải Ly Quốc ngươi có thể xứng với!

Lời này của Lý Thất Dạ trực tiếp oanh Thượng Quan Phi Yến, điều này làm cho Thượng Quan Phi Yến nhất thời lửa giận vọt lên, Thượng Quan Phi Long càng nhịn không được nhảy dựng lên, nhịn không được quát dẹp đường:

– Họ Lý, ngươi cũng không phải người của Hồng gia, loại chuyện này mắc mớ gì tới ngươi, chuyện của Hồng gia còn chưa tới phiên ngươi đến làm chủ!

Thượng Quan Phi Yến ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói rằng:

– Tiểu bối vô tri, bản tọa mặc dù không muốn máu nhuộm nơi đây, nhưng, dựa vào lời này của ngươi, nên vả miệng.

– Chỉ bằng vào ngươi?

Lý Thất Dạ ung dung cười, một bước đứng, chậm rãi nói rằng:

– Ngươi nói không sai, ngày hôm nay ta đích xác không muốn giết người, cũng không muốn máu nhuộm nơi đây, cũng tốt, vậy vả miệng trước đã!

– Lý huynh, Lý huynh…

Lý Thất Dạ muốn động thủ, Giản Tiểu Thiết vội vàng ngăn cản hắn, chỉ thiếu điều không ôm lấy hắn ngăn không xông lên giáo huấn Thượng Quan Phi Yến.

– Lý huynh, cho tiểu đệ một chút mặt mũi được chứ? Lý huynh xem ở trên cái mặt mỏng này của ta, tất cả mọi người lui lại một bước, ngày hôm nay không nói chuyện ân oán, mọi người có ân oán gì, liền chậm lại vài ngày sau giải quyết?

Giản Tiểu Thiết không khỏi vẻ mặt đau khổ, đều sắp sửa muốn cầu khẩn.

Lý Thất Dạ nhìn Giản Tiểu Thiết một cái, sau đó lạnh nhạt nói:

– Ngày hôm nay ta không muốn giết người, tốt nhất để các nàng cút cho ta xa một chút, qua ngày hôm nay, giết không tha!

Nói xong, đã xoay người rời đi.

Nhìn Lý Thất Dạ xoay người rời đi, Giản Tiểu Thiết không khỏi thở dài một hơi, trên thực tế, Giản Tiểu Thiết cũng không biết, Lý Thất Dạ đã cho hắn đầy đủ tình cảm, đổi lại là bình thường, hắn căn bản cũng không quan tâm, nói giết người sẽ giết người!

Ngày hôm nay là ngày đầu tiên Lý Thất Dạ trở về, trong thời gian rất dài, hắn rốt cục lần thứ hai bước chân vào Giản gia, hắn cũng không muốn vừa về tới Giản gia đã động thủ giết người, máu nhuộm Giản phủ.

Bị Lý Thất Dạ gây náo như vậy, Hồng Thiên Trụ cũng không khỏi thở dài một hơi, cùng Động Đình hồ đệ tử bước nhanh đuổi kịp Lý Thất Dạ.

– Hồng đương gia…

Ngay khi Hồng Thiên Trụ muốn rời khỏi, Thượng Quan Phi Yến lạnh lùng nói rằng:

– Ngươi vẫn nên nghĩ lại, đại sự như thế, chớ bị một ngoại nhân xen vào, chuyện này đối với Động Đình hồ mà nói, cũng không phải là một chuyện tốt.

Lời này của Thượng Quan Phi Yến không chỉ là gây sự, thậm chí là có ý uy hiếp. Hồng Thiên Trụ đương nhiên có thể nghe hiểu được lời này, vừa nghe đến nói như vậy, thân thể hắn không khỏi hơi bị cứng đờ, nhưng, hắn không nói gì thêm, bước nhanh theo Lý Thất Dạ rời khỏi.

Trong lòng Hồng Thiên Trụ cũng là hết sức bất đắc dĩ, vì việc này, mấy ngày nay hắn cũng đã tự mình quay về Động Đình hồ một chuyến, hắn từng hướng chư vị lão tổ du thuyết, thế nhưng cũng không có ý nghĩa.

Mặc dù nói, chuyện hôn nhân này Hồng Thiên Trụ cũng không hy vọng ký thác cho người khác, thế nhưng, hiện tại hắn cũng không khỏi muốn ký thác Lý Thất Dạ. Nếu như không có người có thể ngăn cản được Thượng Quan Phi Yến, chỉ sợ là Hồng Ngọc Kiều gả cho Thượng Quan Phi Long đã thành định cục.

Hồng Ngọc Kiều cũng không muốn gả cho Thượng Quan Phi Long, mà bản thân Hồng Thiên Trụ cũng không có năng lực cải biến số phận của nữ nhi mình, dưới tình huống như vậy, Hồng Thiên Trụ có chút được ăn cả ngã về không, nắm lấy Lý Thất Dạ cái cọng rơm cứu mạng này.

Hồng Ngọc Kiều cũng là một đường trầm mặc, nàng không khỏi có chút mê man, nàng cũng không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt, nàng tuyệt đối là không muốn gả cho Thượng Quan Phi Long, thế nhưng, nếu như Hồng gia lão tổ không thay đổi chủ ý, chỉ sợ vận mệnh của nàng từ nay đã thành định cục.

– Lý huynh, không cần cùng với các nàng cứng đối cứng, có đôi khi vu hồi cũng là một loại chiến thuật.

Ở trên đường, đồng dạng làm nhân tộc, Giản Tiểu Thiết cũng là hảo tâm nhắc nhở Lý Thất Dạ nói rằng:

– Ở Long Yêu Hải, nhân tộc cuối cùng là bị vây thế yếu, nơi này là thiên hạ của Hải yêu, Lý huynh nếu là cùng đám người Hải Loa Hào cứng đối cứng, chỉ sợ là sớm muộn cũng phải chịu thiệt.

Chương 1894: Lâm cô nương

Đối với Giản Tiểu Thiết nói, Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười một chút, lạnh nhạt nói:

– Tiểu thiết, ta ngày hôm nay vừa mới trở về, loại chuyện chó má này sẽ không muốn đi đại khai sát giới, để nó qua đi, nhưng, qua ngày mai, ai lại không có mắt, coi như là ở trong Giản phủ, ta cũng vẫn sẽ giết sạch bọn họ như thường.

Lý Thất Dạ nói như vậy để Giản Tiểu Thiết trong lúc nhất thời không biết nói gì, hắn vốn là hảo tâm nhắc nhở Lý Thất Dạ, nhưng, Lý Thất Dạ căn bản không để ở trong lòng.

Giản Tiểu Thiết vì mấy người Lý Thất Dạ chuẩn bị xong phòng nghỉ, sau khi dàn xếp xong cho Lý Thất Dạ bọn họ, Giản Tiểu Thiết lúc này mới cáo từ rời đi.

Giản Tiểu Thiết có thể nói là nhiệt tình chu đáo, hắn nhiệt tình chu đáo như vậy, điều này không chỉ là bởi vì thọ lễ của Lý Thất Dạ quý trọng, đồng thời cũng là bởi vì mọi người đều là nhân tộc, cho nên đối với đoàn của Lý Thất Dạ càng thêm chiếu cố.

Về phần Hồng Thiên Trụ và Động Đình hồ đệ tử, càng được hưởng lây của Lý Thất Dạ. Lúc này đây Giản phủ chiêu đãi bọn hắn, có thể nói là quy cách rất cao, theo cấp bậc quý khách, quy cách như vậy ở Giản phủ mà nói, bình thường chiêu đãi khách nhân của Hải Thần Truyện Thừa, Tiên Đế Đạo Thống.

Nếu là đám người Hồng Thiên Trụ đến đây chúc thọ, chỉ sợ không nhận được quy cách chiêu đãi như vậy.

Đám người Hồng Thiên Trụ theo Lý Thất Dạ ở lại, trong bọn họ có người vui có người buồn, những đệ tử khác đa số là vui mừng, có thể vào Giản phủ, đối với bọn hắn mà nói đều là tốt chuyện. Nếu là có thể cùng với đệ tử Giản phủ tương giao, đó lại càng là một chuyện tốt, dù sao mọi người đều là nhân tộc, sẽ ít bài xích lẫn nhau hơn. Ở trên điểm này, Động Đình hồ trẻ tuổi vẫn tương đối đoàn kết, không giống thế hệ trước lục đục với nhau.

Như Hồng Thiên Trụ, Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương người có tâm sự chính là đêm dài dằng dặc, Hồng Ngọc Kiều và Lâm cô nương đều vì hôn sự của mình mà lo lắng, Hồng Ngọc Kiều căn bản cũng không muốn gả cho Thượng Quan Phi Long. Lâm cô nương cũng không muốn gả, nàng vốn là cùng với Huyết Sa Thiếu trang chủ không hề quen biết. Huống chi, Huyết Sa trang vẫn thanh danh không tốt, nàng gả qua đó chỉ sợ là làm lô đỉnh, Huyết Sa trang e rằng càng nhiều là vì huyết thống thánh diệu của nàng.

Thế nhưng, hai người các nàng lại không cách nào cải biến vận mạng của mình, các nàng đều có chút tuyệt vọng, lúc này, các nàng cũng không khỏi đồng thời nghĩ đến một người Lý Thất Dạ!

Trên thực tế, đối với các nàng mà nói, Lý Thất Dạ cũng là một người xa lạ, các nàng đối với Lý Thất Dạ hoàn toàn không biết gì cả. Các nàng cũng chỉ biết Lý Thất Dạ đến từ chính Khổng Tước Địa mà thôi. Mặc dù là như vậy, Lý Thất Dạ lại cho các nàng hảo cảm.

Đặc biệt Lý Thất Dạ đứng về bên phía các nàng. Ngăn chặn món hôn sự này của các nàng, điều này càng khiến các nàng thêm hi vọng. Trong lúc vô tình, khiến trong lòng các nàng âm thầm cầu khẩn, các nàng hi vọng Lý Thất Dạ cái người xa lạ này có thể nghịch sửa số phận của mình.

Về phần Hồng Thiên Trụ, vậy thì càng không cần phải nói thêm. Đối với hắn mà nói, đêm càng dài đằng đẵng, hắn nghĩ. Không chỉ là hôn nhân của nữ nhi mình, không chỉ là số phận của môn hạ đệ tử, hắn nghĩ đến càng nhiều hơn chính là số phận của Động Đình hồ!

Mặc dù nói, hắn là đương gia của Động Đình hồ, thế nhưng, hắn tự thân quyền lực hữu hạn, đặc biệt mấy thế gia vọng tộc đám lão tổ môn làm theo ý mình, để hắn khó lòng trù tính chung toàn bộ Động Đình hồ, ở dưới cục diện như vậy muốn cho Động Đình hồ cường đại lên, vậy đơn giản chính là nói suông.

Càng làm cho Hồng Thiên Trụ lo lắng là lợi ích của bản thân. Động Đình hồ lão tổ thậm chí là không tiếc để huyết thống ưu tú bên trong tộc mình gả cho ngoại tộc, cùng với ngoại tộc liên thủ. Đây là dẫn sói vào nhà.

Ở trong bọn họ an bình nhất chỉ sợ là Trương Bách Đồ, đối với Trương Bách Đồ mà nói, hiện tại hắn đã rất thỏa mãn, ở trong lòng hắn mong muốn không nhiều lắm, hắn thầm nghĩ cần cù cầu đạo mà thôi, do đó, khi trong bọn hắn, tối nay ngủ được an ổn nhất không phải Trương Bách Đồ thì chẳng còn ai khác.

Ngày thứ hai dậy thật sớm, Hồng Thiên Trụ đã đi tiếp các tân khách khác tới Giản phủ chúc thọ. Để lại đám vãn bối Hồng Ngọc Kiều ở phòng.

Sau khi Hồng Thiên Trụ rời khỏi, mấy người Hồng Ngọc Kiều cũng không có ai quen thuộc. Bọn họ muốn đi tìm Lý Thất Dạ, muốn hỏi một chút Lý Thất Dạ có an bài gì, thế nhưng, khi bọn hắn đi tới tiểu viện Lý Thất Dạ ở lại, Lý Thất Dạ đã đi mất.

– Trương sư huynh, Lý công tử đâu?

Không có thấy Lý Thất Dạ, Hồng Ngọc Kiều không khỏi hỏi nói.

Trương Bách Đồ lắc đầu, nói rằng:

– Ta cũng không biết, vào lúc rất sớm Lý công tử đã rời đi, hắn chưa nói muốn đi đâu?

Không có thấy Lý Thất Dạ, Hồng Ngọc Kiều các nàng không khỏi có chút thất vọng, đám Động Đình hồ đệ tử bọn họ không khỏi nhìn nhau một cái, cuối cùng Hồng Ngọc Kiều quyết định nói rằng:

– Chúng ta đi ra ngoài đi một chút đi, nhận thức Giản gia đệ tử cũng tốt.

Lâm cô nương đám Động Đình hồ đệ tử này cũng gật đầu đồng ý, đối với bọn hắn mà nói đây là một cơ hội tốt, cùng với Giản gia đệ tử quen biết một chút. Điều này đối với Động Đình hồ mà nói cũng là một chuyện tốt.

– Trương sư huynh, chúng ta cùng nhau đi thôi.

Cứ việc Trương Bách Đồ cùng với Động Đình hồ đệ tử không đi lại gần như vậy, thế nhưng Hồng Ngọc Kiều cũng không bỏ mặc hắn.

Hồng Ngọc Kiều đám Động Đình hồ đệ tử này kết bạn rời khỏi tiểu viện, muốn đi Giản gia các nơi một chút.

– Thế muội, các ngươi cũng đi ra ngoài chơi sao?

Nhưng mà, Hồng Ngọc Kiều bọn họ mới đi không bao xa, đã gặp Thượng Quan Phi Long và Huyết Sa Thiếu trang chủ.

Huyết Sa Thiếu trang chủ thấy Lâm cô nương, càng là hai mắt sáng ngời, tựa như chó sói đói nhìn chằm chằm Lâm cô nương, hắn vừa cười vừa nói:

– Ta cùng với Thượng Quan huynh quen thuộc Giản gia hơn, chúng ta kết bạn đồng hành đi.

Mấy người Hồng Ngọc Kiều không thích cùng với hai người Thượng Quan Phi Long kết bạn, thế nhưng, lại không tiện lập tức mở miệng cự tuyệt.

May mắn là, vừa lúc đó Giản Tiểu Thiết tới, lúc này mới để bầu không khí hòa hoãn xuống.

– Chư vị sớm như vậy đã đi ra, Lý huynh đâu?

Giản Tiểu Thiết hôm nay vốn có dự định lại dẫn mấy người Lý Thất Dạ đi thêm một chút, càng tìm hiểu một chút Giản gia.

Lý Thất Dạ lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, không nói một câu nào, giống như đã đi vào cõi thần tiên phiêu miểu, tựa hồ không có nghe được Giản Tiểu Thiết nói.

Trước mặt Lý Thất Dạ bày một bàn cờ, bàn cờ này tán loạn không gì sánh được, căn bản là thấy không rõ thế cờ như thế nào. Bởi vì thế cờ này hết sức thái quá, hết sức sai lầm, giống như là tiểu hài tử tùy ý bày ra.

Chương 1895: Phân thân toái cốt (1)

Ở một chỗ khác đang ngồi là một bức tượng khắc, từ hình thái mà xem, bức tượng này hẳn là một nữ tính, thế nhưng, bức tượng điêu đắc thập phần không rõ, hoàn toàn khiến người ta không nhìn rõ được dung nhan của nữ tử này.

Nhưng, lại nhìn kỹ đường cong của bức tượng này, tựa hồ không phải tượng sư có ý định đem đường cong và đường viền điêu đắc không rõ như thế. Mà là nữ tử này có ý định không cho người thấy dung mạo của nàng. Là bản thân nàng không muốn biểu diễn chân dung của mình trước mặt hậu thế. Nàng biến mất mình hình dáng, ẩn vào phía sau màn, giống như là Lư Sơn trong mây mù, khiến cho không ai có thể nhìn trộm chân diện mục của nàng.

Lý Thất Dạ vẫn là lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, vẫn là không động đậy chút nào, hắn tựa như đã hóa đá, tựa hồ hoàn toàn không có phát hiện mấy người Giản Tiểu Thiết tiến đến.

– Lý huynh, ngươi là làm sao vào được?

Giản Tiểu Thiết đưa mắt nhìn ngó xung quanh một lần, phát hiện bên trong cổ viện không có người nào, hắn không khỏi kỳ quái, nếu như không có người của Giản gia hắn mở ra cổ viện này, chỉ sợ là ngoại nhân không cách nào tiến đến.

Nhưng mà, Lý Thất Dạ vẫn là ngồi ở chỗ kia, cũng vẫn không động đậy. Không biết hắn là bị thế cờ trước mặt làm cho mê hoặc, hay là bởi vì cái gì, nói chung, hắn tựa như không nghe được Giản Tiểu Thiết nói.

Mấy người Hồng Ngọc Kiều cũng không khỏi hơi bị kỳ quái, Lý Thất Dạ sáng sớm đã rời đi, dĩ nhiên chạy đến nơi đây cùng với một bức thạch điêu chơi cờ, bọn họ nhìn thế cờ một chút, trước mắt thế cờ như vậy căn bản là mất trật tự không gì sánh được, căn bản khiến người ta nhìn không ra huyền diệu hay manh mối gì cả.

– Công tử, ngươi không sao chứ?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngây ngốc ngồi ở chỗ kia, đối với Lý Thất Dạ có hảo cảm cường liệt, Lâm cô nương không khỏi cúi người xuống, nhẹ nhàng hỏi Lý Thất Dạ một câu, thần thái thập phần ôn nhu.

Lý Thất Dạ vẫn là ngồi ở chỗ kia. Không trả lời Lâm cô nương hỏi, tựa hồ hắn đã trở thành một bức tượng rồi.

Thấy Lâm cô nương đối với Lý Thất Dạ ôn nhu. Huyết Sa Thiếu trang chủ nhất thời ghen tị, ánh mắt phát lạnh, hắn lạnh lùng cười, nói rằng:

– Hừm, một bức tượng khắc, một ván phá kỳ mà thôi, cần gì phải ở chỗ này giả thần giả quỷ. Thực sự cho rằng mình là thông thiên tạo hóa, làm một cái phá kỳ là có thể tìm hiểu cửu thiên đại đạo sao? Hừ, một tên giả thần giả quỷ, cũng dát vàng lên mặt của mình.

Nghe được Huyết Sa Thiếu trang chủ nói như vậy, Lâm cô nương vốn là chán ghét hắn thì càng mất hứng, nàng cau mày, nói rằng:

– Lý công tử chẳng qua là ở chỗ này suy nghĩ mà thôi, ai nói hắn là giả thần giả quỷ đây.

– Hắc, suy nghĩ?

Lâm cô nương lên tiếng thay cho Lý Thất Dạ. Huyết Sa Thiếu trang chủ càng ghen tuông ngập trời, hắn lãnh sâm cười, khinh thường nói:

– Trước mắt cũng chính là một bức phá tượng mà thôi. Có gì để suy nghĩ, chỉ có hạng ngu ngốc mới đối với bức phá tượng như thế ngồi suy nghĩ. Nói không chừng, bức phá tượng này là từ trong đống rác rưởi nào đó nhặt được, hắc, một bức phá tượng uận tượng công không tượng công, luận nghệ thuật không nghệ thuật, rác rưởi không đáng một văn tiền, chỉ có kẻ ngu ngốc mới có thể đối với bức phá tượng như vậy chậm rãi suy nghĩ.

Huyết Sa Thiếu trang chủ vừa nói ra lời này, Giản Tiểu Thiết nhất thời sắc mặt trầm xuống, chỉ bất quá, hắn là một người có tu dưỡng. Không có ở trước mặt mọi người trở mặt mà thôi.

Đáng tiếc, Huyết Sa Thiếu trang chủ bị tức giận làm mê muội đầu óc. Hắn bị ghen tuông trong lòng che đậy hai mắt, căn bản cũng không có nghĩ đến nhiều lắm, cũng căn bản không lưu ý đến thần thái của Giản Tiểu Thiết.

Thượng Quan Phi Long cũng cười lắc đầu nói rằng:

– Thiếu trang chủ, ngươi cũng không cần cười nhân gia, nhân gia có chút cổ quái cũng là chuyện bình thường. Ngươi nói đúng đấy, đối với một bức tượng đá ngây ngốc, chuyện này cũng không có gì, cũng chính là một loại bệnh tâm thần mà thôi. Nghe nói, loại bệnh này ở Long Yêu Hải có một thần y có thể chữa trị.

Lý Thất Dạ năm ba lần phá hư chuyện tốt của hắn cùng với Hồng Ngọc Kiều, Thượng Quan Phi Long đã sớm đối với Lý Thất Dạ có thành kiến, thậm chí là hận không giết được Lý Thất Dạ, do đó, hiện tại hắn cũng nhân cơ hội cười nhạo Lý Thất Dạ một phen.

– Bệnh tâm thần?

Huyết Sa Thiếu trang chủ hung ác cười, nói rằng:

– Đối mặt với loại tượng đá này ngây ngốc, nào chỉ là bệnh tâm thần. Chỉ có hạng người hành vi biến thái, khẩu vị rất nặng, cực kỳ hèn mọn hạ lưu mới có thể đối với một bức tượng xấu đến không thể xấu hơn được có ý nghĩ kỳ quái, chỉ có quái vật mới có thể đối với một bức tượng quái vật sản sinh hứng thú và ý niệm hèn mọn trong đầu!

Lúc này đây, Huyết Sa Thiếu trang chủ thật là bị ghen tuông che đậy hai mắt, hoàn toàn mất đi lý trí, xuất khẩu đó là không chút cố kỵ nào, căn bản cũng không có nghĩ tới lời của mình thoáng cái đã đắc tội người khác.

Do đó Huyết Sa Thiếu trang chủ lời vừa nói ra, Giản Tiểu Thiết sắc mặt nhất thời đại biến, vừa rồi khi Thượng Quan Phi Long đang cười nhạo Lý Thất Dạ, Giản Tiểu Thiết còn không thể nói gì, dù sao đây là ân oán cá nhân giữa Thượng Quan Phi Long với Giản Tiểu Thiết.

Thế nhưng, hiện tại Huyết Sa Thiếu trang chủ nói không chỉ nhục nhã Lý Thất Dạ, cũng là ô nhục bức tượng khắc này, mà bức tượng này đối với Giản gia bọn hắn mà nói, có tính tượng trưng không tầm thường, vậy làm sao có thể không khiến cho Giản Tiểu Thiết sắc mặt đại biến đây.

Huyết Sa Thiếu trang chủ còn chưa nói hết lời, Lý Thất Dạ thoáng cái đã đứng lên, đi ra ngoài.

– Yêu, có phải là trong lòng có quỷ hay không, bị ta nói trúng rồi, do đó xấu hổ không cách nào tiếp tục giả bộ, muốn chạy trốn nha.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ không nói được một lời xoay người rời đi, Huyết Sa Thiếu trang chủ không khỏi cười lớn một tiếng, trong lòng có vui vẻ như giành thắng lợi.

Thượng Quan Phi Long cũng là phụ họa vừa cười vừa nói:

– Đây xem như hắn có tự mình hiểu lấy, bằng không Thiếu trang chủ vạch trần ý niệm xấu xa trong đầu hắn, thì càng để hắn không còn chỗ sống yên thân.

– Lăn ra đây.

Lúc này Lý Thất Dạ đứng ở bên ngoài cổ viện, lạnh lùng nói rằng:

– Lăn ra đây nhận lấy cái chết, chớ để cho tiện huyết của các ngươi làm bẩn nơi thanh tĩnh này!

Lý Thất Dạ vừa nói như thế, để Huyết Sa Thiếu trang chủ đang lửa giận ngút trời cũng càng là giận dữ, cười lạnh nói rằng:

– Họ Lý, ta sợ ngươi sao, hươu chết vào tay ai, còn không nói rõ được đây.

Nói liền xông ra ngoài.

– Hay, đừng tưởng rằng tổ thụ đệ tử đã thực sự cho rằng mình có thể hoành hành thiên hạ.

Thượng Quan Phi Long cũng cười lạnh một tiếng, theo đó liền xông ra ngoài.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 5 ngày trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 5 ngày trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 6 ngày trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 2 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 2 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi