1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 367 [Chương 1831 đến Chương 1835]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 367 [Chương 1831 đến Chương 1835]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1831: Cười cười nói nói (2)

Nhưng mà Lý Thất Dạ một hơi giết phó giáo chủ Song Đồng Giáo Phó và trưởng lão Xà Thụ tộc, rất nhiều người cũng không dám đi trêu chọc hắn, tất cả mọi người hiểu rõ, tiểu tử Nhân tộc trước mặt là kẻ hung ác, tâm ngoan thủ lạt, không phải Đại Hiền căn bản không phải đối thủ của hắn, cũng không đủ nội tình, đi trêu chọc hắn cũng là tự tìm đường chết.

Lý Thất Dạ bước vào Khổng Tước Địa, thẳng lên đỉnh núi cao, đi tới vị trí Khổng Tước Thụ, hắn tế Vạn Lô Thần ra, khống chế hỏa diễm.

“Bồng” một tiếng, lò lửa phun ra, vào thời điểm này Vạn Thần Lô của Lý Thất Dạ giống như một con suối, lò lửa phun ra ngoài tiến vào trong lòng đất.

Nói đến kỳ quái, lò lửa phun ra ngoài, chảy vào mặt đất, nhưng mà không có đốt cháy từng ngọn cây cọng cỏ, lò lửa lại rực rỡ như thế, nhưng nó hết lần này tới lần khác giống như nước chảy vào mặt đất, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt, dưới tình huống cỏ cây rậm rạp như vậy, không có làm tổn thương cây cỏ nào thì đủ thấy hắn khống chế tinh diệu cỡ nào.

– Ngự hỏa thuật thật tốt!

Nhìn thấy lò lửa chảy vào trong vùng đất, cho dù không phải dược sư, cho dù không hiểu Lý Thất Dạ đang làm gì, nhưng mà nhìn thấy không tổn thương cỏ cây, cũng có thể biết thủ đoạn khống hỏa đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh rồi.

Lò lửa từ trong Vạn Lô Thần bắn ra ngoài, càng phun càng mạnh mẻ, càng phun càng nhanh hơn, giống như một con sông to lớn, trên thực tế nói là một đám lửa cũng không phải, mà là núi lửa bộc phát.

Nhưng mà nó không có tính hủy diệt như núi lửa, trái lại thời điểm lò lửa phun ra ngoài, mang đến một loại cảm giác mát lạnh giống như nước suối.

Trong khoảng thời gian ngắn, lò lửa giống như có sinh mệnh, nó chảy qua sơn lĩnh, chảy qua khe rãnh, chảy qua đồng bằng, chỉ một thời gian ngắn hỏa diễm đã bao phủ cả Khổng Tước Địa.

Mà lò lửa này giống như nước chảy vào biển cả, nó chảy vào mặt biển nhưng không có bị nước dập tắt, càng giống như có sinh mệnh bao phủ mặt biển, dường như nó muốn dung làm một thể với biển cả.

Sau khi cả mặt biển bao trùm trong biển lửa, lúc này lò lửa của Lý Thất Dạ cũng sinh ra biến hóa, giữa Vạn Lô Thần có chất lỏng chảy ra, chât lỏng mang theo ánh lửa, trong ngọn lửa dường như có pháp tắc chảy xuôi, dường như những pháp tắc này có sinh mệnh, nó có thể kéo chất lỏng chảy từ Khổng Tước Địa, chảy vào trong biển.

Chất lỏng này giống như bệnh trùng bao phủ cả Khổng Tước Địa cùng mặt biển, rất nhiều người ngửi được mùi thơm nhu có như không, mùi thơm này cho người ta cảm giác sảng khoái không nói nên lời, giống như làm cho máu người ta trở nên nhu hòa.

Không ít người trong hải vực chú ý tới Lý Thất Dạ, lúc này nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người đều cảm thấy kỳ quái, không biết Lý Thất Dạ đnag làm cái gì.

Cuối cùng nhất, có người nhịn không được, từ xa hỏi Lý Thất Dạ:

– Lý đạo hữu, xin hỏi ngươi đang làm cái gì vậy?

Lý Thất Dạ vẫn khống chế Vạn Lô Thần, phong khinh vân đạm nói:

– Không có làm gì, thọ nguyên Khổng Tước Thụ kiệt suy, đang chết héo, ta tục thọ cho nó, giúp nó sống sót.

– Tục thọ cho Khổng Tước Thụ?

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, tu sĩ hỏi câu này mở to mắt ra, hắn cho rằng mình nghe lầm, cũng nhịn không được hỏi lần nữa:

– Thật sự tục thọ cho Khổng Tước Thụ?

– Có gì không thể?

Lý Thất Dạ chỉ lạnh nhạt nhìn qua hắn, sau đó không hề để ý tới, tiếp tục chưởng khống Vạn Lô Thần, tiếp tục rót lửa vào trong đại địa.

– Tục thọ cho Khổng Tước Thụ?

Rất nhiều người nghe xong câu này cũng nhìn qua Lý Thất Dạ, thậm chí có người nhìn Lý Thất Dạ giống như kẻ đần.

Có dược sư không nhịn được hỏi:

– Cho dù ngươi là dược sư, ngươi cũng nên biết tục thọ cho Khổng Tước Thụ có ý vị như thế nào a? Tục thọ cho Khổng Tước Thụ không chỉ nghịch thiên hành sự, thậm chí có thể nói là chuyện không thể hoàn thành, độ khó không thua gì tục thọ cho Tiên Đế, không chỉ nói ngươi, cho dù là dược đế cũng bất lực.

Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, chẳng muốn lại nói tiếp, tiếp tục khống chế lò lửa, hắn chậm rãi khống chế lò lừa bao phủ Khổng Tước Địa và biển rộng.

– Hắc, khẩu khí thật là lớn.

Có một Thánh Chủ của Mị Linh tộc cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Tục thọ cho Khổng Tước Thụ, đây quả thực là chuyện hoang đường viễn vông, cho dù là dược đế cũng không cách nào hoàn thành được.

Nghe nói như vậy, Lý Thất Dạ càng không có hứng nói thêm cái gì, tiếp tục khống chế lò lửa.

Nhưng mà Lý Thất Dạ nói lời này khiến tu sĩ Nhân tộc tâm thần chấn động, giật mình dường như nhìn thấy hy vọng, nhịn không được nói ra:

– Đạo hữu, thật sự có thể sao? Thực có thể tục thọ cho Khổng Tước Thụ sao?

Đối với Nhân tộc mà nói, không hy vọng nhìn thấy Khổng Tước Thụ đi về hướng tử vong, nếu như Khổng Tước Thụ chết, Nhân tộc sẽ hoàn toàn mất đi Khổng Tước Địa.

– Sẽ! truyện kiếm tu audio

Lý Thất Dạ chỉ nhàn nhạt nói.

– Hắc, loại giả thần giả quỷ này cũng có người tin.

Có Hải Yêu cười lạnh, nói ra:

– Loại lời này ai tin tưởng chính là ngu ngốc, ai cũng biết, trăm ngàn năm qua, có ai tục thọ cho thụ tổ chưa? Chưa từng có, đây là chuyện không có khả năng thành công. Theo ta thấy, hắc, đây nói không chừng là thủ thuật che mắt cái gọi là tục thọ cho Khổng Tước Thụ chỉ là ngụy trang mà thôi, nói không chừng đang vụng trộm mưu đồ làm loạn.

Đối với tất cả tu sĩ tới nơi này, bọn họ tới nơi này là làm gì? Đương nhiên là tới đoạt bảo, có thể nói, tất cả mọi người ở chỗ này chờ là chờ Khổng Tước Thụ chết héo, chờ ngày đó sẽ tới.

Hiện tại Lý Thất Dạ nói muốn tục thọ cho Khổng Tước Thụ, lời này ai cũng không thích nghe, Lý Thất Dạ không phải đang đoạn tài lộ của mọi người hay sao? Đây quả thực chính là công địch của mọi người.

– Đúng, hừ, tục thọ cho Khổng Tước Thụ, quả thực chính là nói chuyện hoang đường viển vông, có mục đích không muốn ai biết a.

Không ít người nhao nhao cười lạnh phụ họa.

Nghe được mọi người nói thế, tu sĩ Nhân tộc vừa xuất hiện hy vọng cũng trở nên dao động, bọn họ cảm thấy tục thọ cho Khổng Tước Thụ là chuyện không có khả năng thành công, dù sao, trăm ngàn năm qua chưa từng có ai thành công bao giờ.

Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ chẳng muốn đi để ý tới, hắn chỉ nhìn qua những tu sĩ Nhân tộc vốn không nhiều kia, nhàn nhạt nói:

– Nơi này là nơi thị phi, tất có đại hung xuât hiện, đến lúc đó máu tươi nhuộm đỏ biển xanh, thi cốt nhồi vào rãnh biển, nhanh chóng rời đi, từ đâu tới đây thì về nơi đó đi.

Nghe nói như thế, những tu sĩ Nhân tộc nhìn nhau, trong bọn họ có người do dự, trừ một hai người rời khỏi ra, những người khác lưu lại.

Đối với bọn họ mà nói, Lý Thất Dạ nói ra sức thuyết phục không bao lớn, bọn họ cũng không thập phần tin tưởng Lý Thất Dạ.

– Hắc, hắc, hắc, chính là tiểu bối Nhân tộc dám ở đây nói ẩu nói tả, dám ở chỗ này nói chuyện giật gân, không biết sống chết.

Chương 1832: Kim Ô Vương

Lúc này, một tiếng nói u ám vang lên.

Sau đó nước biển vỡ ra, trên mặt biển xuất hiện một lối đi, một lão giả đi ra trong nước biển, theo sau hắn có hơn mười tên mặc trang phục văn võ đại thần, mỗi một người đều khí huyết tràn đầy, vô cùng bất phàm.

Sau lưng lão giả này là một cái mai rùa lớn, hắn giữ lại hai chòm râu, nhìn qua là một con rùa tinh.

Cứ việc nói, lão giả này lớn lên rất trơn trượt, xem ra là con rùa đen thành tinh, nhưng mà đôi mắt nhỏ màu xanh lại bắn ra hàn quang, vừa nhìn đã biết là nhân vật hung ác, tuyệt đối là người tâm ngoan thủ lạt.

– Quy tướng —

Nhìn thấy lão giả này, có người kinh hô một tiếng, thì thào nói:

– Tị Trần Dương cũng muốn chen vào một tay.

Nhìn thấy lão giả trước mặt mang theo đám thủ hạ dưới tay. Không ít tu sĩ đang chờ trên mặt biển cảm thấy áp lực.

Rát nhiều tu sĩ và môn phái tới nơi này chính là chờ Khổng Tước Thụ chết héo thì phân một chén canh. Trước đây mặc dù có không ít đại giáo cương quốc xuất hiện. Nhưng mà truyền thừa như Tị Trần Dương chưa xuất hiện qua.

Hiện tại Tị Trần Dương Quy tướng đã tới, như vậy các truyền thừa khác như Hoàng Kim Tự, như Vô Cấu Tam Tông chỉ sợ cũng sẽ tới phân một chén canh.

Nếu thật là truyền thừa như Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông tới đây chiếm chén canh, chỉ sợ các đại giáo cương quốc khác muốn phân chén canh cũng không dễ dàng. Về phần tiểu môn tiểu phái cùng tán tu chỉ có thể đứng sang một bên, căn bản không có tư cách tranh đoạt bảo vật.

Quy tướng chính là tể tướng Tị Trần Dương, là một viên mãnh tướng dưới tay Lâm đạo trưởng, cũng có thể nói là phụ tá đắc lực của Lâm đạo trưởng, hắn từng vì Lâm đạo trưởng chúa tể đại cục Tị Trần Dương. Đồng thời, Quy tướng bản thân tu hành cũng cực kỳ cường đại, hắn đã là một Đại Hiền, uy danh hiển hách.

– Một con rùa mà thôi. Ít ở đây nói luyên thuyên, nếu không, bắt ngươi nấu súp rùa.

Lý Thất Dạ lười biếng nhìn qua Quy tướng nói ra.

Lý Thất Dạnói lời này lập tức sắc mặt Quy tướng khó coi tới cực điểm, hắn bổn tướng là con rùa đen thành đạo, thuộc về đại yêu, nhưng mà hắn ghét nhất người khác gọi hắn là con rùa.

– Tiểu súc sanh, ngươi giết đồng tử của chủ nhân nhà ta, hiện lại mở miệng nhục mạ Tị Trần Dương, tội đáng chết vạn lần, mặc kệ ngươi là xuất thân môn phái nào, đều khó thoát khỏi cái chết!

Quy tướng chỉ vào Lý Thất Dạ quát lạnh nói:

– Nếu ngươi muốn chết thống khoái, nhanh tới đây quỳ trên đất thúc thủ chịu trói, nếu không, bổn tướng sẽ bầm nát ngươi ra báo thù cho đồng tử.

– Tể tướng đại nhân, tiểu súc sanh lưu cho ta —

Quy tướng vừa dứt lời, một tiếng hét lớn từ chân trời xuất hiện, hỏa diễm cuồn cuộn, giống như có biển lửa trên bầu trời.

Nghe được tiếng thét dài vang lên, một người lăng không nhìn qua bầu trời, sóng nhiệt cuồn cuộn, như nấu biển cả, giống như muốn nấu nước biên rối lên.

Khi người này đạp vào Khổng Tước Địa, nhiệt độ đáng sợ thiêu đốt mặt đất, cây cối bốn phía nhanh chóng bị thiêu cháy.

Đây là một người trung niên, hai mắt trung niên này mang theo khí thế không giận mà uy. Nam tử trung niên này cũng không có ý thu liễm huyết khí của mình, huyết khí quét ngang, thập phần cường đại, trên người của hắn mặc một cái đạo bào sinh ra thần hoàn, giống như là thần vương.

Mà thần hoàn này quay quanh liên tục, hiển hiện một con Kim Ô to lớn, trên lưng Kim Ô đeo bầu trời, cho người ta cảm giác thiên liêng thần thánh.

– Kim Ô Vương, sư đệ Thái Dương Vương!

Nhìn thấy nam tử trung niên này, có người hét to lên.

– Thái Dương Tông đến, Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông sẽ tới a!

Có người thì thào nói.

Nam tử trung niên bước vào Khổng Tước Địa, khí thế như cầu vồng, hắn một bước bước vào Khổng Tước Phong nhìn qua Lý Thất Dạ, hai mắt lộ ra sát cơ đáng sợ.

– Tể tướng đại nhân, tiểu súc sanh này giết sư điệt của ta, xem tình cảm chúng ta, lưu mạng chó của hắn cho ta, ta muốn lấy hắn chó của hắn đi gặp sư huynh.

Kim Ô Vương nhìn Quy tướng nói ra.

– Nếu Thái Dương Vương muốn đầu chó tiểu súc sinh này, Vương gia xin cứ tự nhiên, chỉ cần lưu thi thể của tiểu súc sinh này cho bổn tướng mang về phục mệnh là được.

Quy tướng vội vàng cười nói.

Kim Ô Vương và Quy tướng nói với nhau một câu, giống như xem Lý Thất Dạ đã là người chết, căn bản chưa đủ thành đạo.

Trên thực tế, rất nhiều người cũng không phủ nhận thực lực của Kim Ô Vương. Kim Ô Vương tuy là sư đệ Thái Dương Vương, trên thực tế hắn bái vào Thái Dương Vương sớm hơn Thái Dương Tông, thậm chí có người nói Thái Dương Vương đã sớm đạt tới cảnh giới Đại Hiền.

Tại Thái Dương Tông, sắp xếp tư lịch bối phận, chính là dùng thực lực mà nói, mà không phải ai nhập môn sớm nhất thì làm sư huynh.

Cho dù Kim Ô Vương bởi vì thể chất không thể tu luyện Thái Dương Thể, thực lực không bằng Thái Dương Vương, nhưng mà hắn đã đạt tới Đại Hiền, đi cho tới hôm nay, hắn đã là phổ thế Đại Hiền, còn cường đại hơn Quy tướng.

Kim Ô Vương là Đại Hiền muốn lấy mạng Lý Thất Dạ, chuyện này làm cho không ít người ngừng thở, tất cả mọi người có thể suy đoán, Lý Thất Dạ cũng có được thực lực Đại Hiền, hắn so với Kim Ô Vương mà nói, ai mạnh ai yếu?

– Chỉ sợ Kim Ô Vương chiếm hữu ưu thế.

Có người xem trọng Kim Ô Vương, thì thào nói:

– Dù sao Thái Dương Tông là tiên thể truyền thừa, sừng sững trăm ngàn năm không ngã, hơn nữa Kim Ô Vương xuất thân Mị Linh, bất luận là thể chất hay là mệnh hồn đều chiếm ưu thế tiên thiên.

Không ít người nghe được lời này cảm thấy có lý, dù sao Kim Ô Vương có được nhiều bảo vật, xuất thân từ danh môn đại giáo, chuyện đã này cho Kim Ô Vương ưu thế mà không ai cũng có được.

Keng — keng — keng —

Lúc này trong tay Kim Ô Vương xuất hiện một sợi dây xích, dây xích mang theo hào quang đỏ thẫm, hào quang lập lòe làm cho người ta cảm thấy phát lạnh, hào quang nóng bỏng như đâm vào mắt của người ta.

Hai tay Kim Ô Vương cầm lấy lấy khóa sắt, lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói:

– Là chính ngươi quỳ xuống thúc thủ chịu trói hay để bổn vương tự động thủ, xuyên qua xương tỳ bà của ngươi sau đó kéo đi như kéo chó?

Cánh tay Lý Thất Dạ cầm cầm lấy Vạn Lô Thần, nhưng mà mí mắt của hắn mở ra, sau đó lười biếng nói:

– Hoặc là tới nhận lấy cái chết, hoặc là cút đi, đừng có quấy rầy ta.

Kim Ô Vương nghe lời này đã tức giận run rẩy, hắn giận dữ, hắn thân là vương giả vô thượng, lại bị một tiểu bối Nhân tộc quát tháo trách móc, hắn quát một tiếng, nói ra:

– Tiểu súc sanh, nhận lấy cái chết!

Kim Ô Vương vừa nói ra lời này, một tiếng “Keng” vang lên, dây xích trong tay của hắn đâm tới giống như cái đuôi bò cạp đâm vào bả vai Lý Thất Dạ, muốn đâm xuyên qua xương tỳ bà của Lý Thất Dạ.

Keng —

Một tiêng vang vang lên, cũng không có cảnh đâm xuyên qua xương tỳ bà của Lý Thất Dạ, mà là khóa sắt Kim Ô Vương lại rơi vào trong tay Lý Thất Dạ.

Chương 1833: Nghiễm Hải tộc trưởng (1)

– Qua đây —

Lý Thất Dạ quát một tiếng, hắn kéo dây xích, dây xích vốn nằm trong tay Kim Ô Vương không ngờ lập tức khóa cổ tay Kim Ô Vương lại. “Bồng” một tiếng, Kim Ô Vương thân bất do kỷ bị kéo tới chỗ Lý Thất Dạ.

Phanh —

Một tiếng trầm trọng vang lên, thân thể Kim Ô Vương nặng nề đụng lên Khổng Tước Thụ, Kim Ô Vương đâm mạnh vào làm ánh mắt nổ đom đóm.

Ách —

Kim Ô Vương còn chưa có khôi phục từ trong hoa mắt, dây xích lại vượt qua Khổng Tước Thụ, thoáng cái ghìm chặt cổ của hắn.

– Không —

Kim Ô Vương muốn kêu một tiếng, nhưng mà hắn còn chưa kêu xong, tứ chi của hắn run rẩy, trong thời gian ngắn đó, hắn bị Lý Thất Dạ quấn ở lên cành Khổng Tước Thụ sau đó sống sờ sờ xiết chết hắn, chân mệnh của hắn muốn phá thể mà ra nhưng không có cơ hội, bị phong ấn trong người, hắn cứ thế ngạt thở mà chết đi.

Biến hóa này quá nhanh, rất nhiều người cũng còn không có kịp phản ứng, Kim Ô Vương đã bị xiết chết.

– Đi —

Nhìn thấy Kim Ô Vương bị sống sờ sờ xiết cổ chết trên Khổng Tước Thụ, sắc mặt Quy tướng đại biến, quát một tiếng, mang theo đám văn võ đại tương sau lưng bỏ chạy.

Hô —

Lúc này một dây xích như chân long bay tới, Quy tướng và văn võ đại thần của hắn còn chưa kịp trốn xuống nước, khóa sắt thoáng quấn quanh cổ của hắn, nghe được âm thanh “Phanh, phanh, phanh” vang lên, Quy tướng và đám văn võ đại tướng bị treo lên Khổng Tước Thụ.

– Không —

Đám người Quy tướng sợ tới mức hồn phi phách tán, quát to một tiếng, nhưng mà bọn họ không thể kêu được nữa, cũng bị treo trên Khổng Tước Thụ, xiết cổ mà chết.

Trong khoảng thời gian ngắn, trên Khổng Tước Thụ treo Kim Ô Vương, Quy tướng và thủ hạ, bất luận là Kim Ô Vương hay là Quy tướng, đôi mắt mở to ra, không cam lòng chết đi.

Kim Ô Vương cùng Quy tướng tới đây là vì báo thù cho đệ tử, nhưng mà bọn họ không ngờ thù lớn chưa trả đã khiến bọn họ mất mạng.

Đám người Kim Ô Vương cùng Quy tướng thật sự đã đánh giá thấp thực lực của Lý Thất Dạ, trong mắt bọn họ xem ra, một tiểu bối Nhân tộc yên lặng vô danh cho dù có thực lực thì mạnh cỡ nào chứ, cũng chỉ là Đại Hiền bình thường mà thôi, căn bản không có khả năng cường đại hơn bọn họ, nếu thật đánh thì bọn họ thắng chắc.

Nhưng mà bọn họ có nằm mơ cũng không nghĩ tới bản thân lại không ngăn được một chiêu của Lý Thất Dạ, thậm chí bọn họ chết thế nào cũng không rõ ràng, vô cùng oan khuất.

Nhìn thấy trên Khổng Tước Thụ treo vô số cỗ thi thể, có người sởn hết cả gai ốc, sợ hãi trong nội tâm làm bọn họ run rẩy.

Nhìn thấy trên Khổng Tước Thụ treo vô số cỗ thi thể, có người rung động thì thào nói:

– Đây chính là thiên tài tuyệt thế ngang trời xuất thế a, lại là thiên tài có thể so sánh với Trầm Hải Thần Vương, Thất Hải Nữ Võ Thần, Tốc Đạo Thiên Thần, Già Hải thiên tử sao?

Trầm Hải Thần Vương, Thất Hải Nữ Võ Thần, Tốc Đọa Thiên Thần, Già Hải thiên tử chính là đương kim thiên tài trẻ tuổi cường đại nhất Thiên Linh Giới, bốn người bọn họ được xưng là thế hệ trẻ có cơ hội trơ thành Tiên Đế nhất Thiên Linh Giới.

– Có phải sánh vai với dám người Tốc Đạo Thiên Thần hay không còn không được biết, nhưng mà dùng cái nhìn của ta, chỉ sợ hắn có thể sánh vai với Lâm đạo trưởng, Thái Dương Vương.

Một đại nhân vật nhìn qua Lý Thất Dạ và suy đoán.

Thái Dương Vương cùng Lâm đạo trưởng cũng chỉ là đương kim thiên tài trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Bích Dương Hải mà thôi, nhưng mà hai người bọn họ so với Thất Hải Nữ Võ Thần, Tốc Đạo Thiên Thần thì còn khoảng cách.

Lúc này Lý Thất Dạ vẫn cầm lấy Vạn Lô Thần, lười biếng nhìn qua rất nhiều người, nhàn nhã nói:

– Có ai quen với Tị Trần Dương cùng Thái Dương Tông thì chuyển cáo một chút, người là ta giết, có bản lĩnh thì tới Khổng Tước Địa tìm ta tính sổ, đừng có co trứng lại làm kẻ hèn nhát.

Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm, cũng đưa mắt nhìn nhau, Lý Thất Dạ đang trần trụi khiêu khích Tị Trần Dương, Thái Dương Tông, đây là không chết không thôi với Tị Trần Dương, Thái Dương Tông đấy.

Nếu như nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, cho dù Lâm đạo trưởng cùng Thái Dương Vương có hàm dưỡng, có khoan hồng độ lượng cũng khó mà bỏ qua cho Lý Thất Dạ, nếu không Tị Trần Dương cùng Thái Dương Tông của bọn họ sau này không cần dừng chân trong Bích Dương Hải được rồi.

Cho dù Lý Thất Dạ không khiêu khích như thế, cũng sẽ có người mang tin tức Kim Ô Vương, Quy tướng chết thảm truyền về Thái Dương Tông, Tị Trần Dương thật nhanh.

Ở bên ngoài Khổng Tước Địa, người đi tới đây càng ngày càng nhiều, Lý Thất Dạ căn bản là không để ý tới những người này, hắn tiếp tục chưởng lô, dùng lửa bao phủ cả Khổng Tước Địa cùng biển cả.

Bây giờ đối với Lý Thất Dạ mà nói, mọi sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội, chỉ cần gió đông tới thì hắn sẽ tục thọ cho Khổng Tước Thụ.

Cuối cùng, từ khi Lý Thất Dạ luyện hóa. Hắn lò lửa chậm rãi dung nhập vào trong đất đá và nước biển Khổng Tước Địa,, tât cả hỏa diễm biến mất không thấy gì nữa.

Sau khi hỏa diễm dung nhập vào mặt nước và đất đá, Lý Thất Dạ thu hồi Vạn Lô Thần, hắn ngồi dưới Khổng Tước Thụ, nhắm mắ dưỡng thần, yên lặng chờ đợi.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ lẳng lặng yên ngồi ở dưới Khổng Tước Thụ và không có ý định rời đi, không ít trong lòng người rùng mình.

– Thật là to gan. Lại dám là địch với Tị Trần Dương, Thái Dương Tông, dám ở đây chờ địch nhân tới tìm, là lực lượng bực nào cho ngươi dũng khí lớn như thế?

Trên thực tế rất nhiều người đều nhìn tiểu tử Nhân tộc này không vừa mắt, đồng thời là địch với Tị Trần Dương, Thái Dương Tông, lại còn nhắm mắt ngồi ở đó, vẫn bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay, trong mắt mọi ngươi đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Dám đồng thời là địch với Tị Trần Dương, Thái Dương Tông, hoặc là chính mình cường hoành tới mức rối tinh rối mù. Hoặc là bản thân hắn đạt tới mức vô địch.

Nhưng mà trong Nhân tộc tại Thiên Linh Giới, truyền thừa mạnh nhất là Cẩm Tú Cốc. Nhưng mà Cẩm Tú Cốc không có khả năng là địch với Tị Trần Dương, Thái Dương Tông, mọi người hiện tại rất hiếu kỳ rằng tiểu tử Nhân tộc này tới từ đâu..

– Nghe nói Thái Dương Tông cùng Tị Trần Dương đã chuẩn bị làm một hồi, tuyệt đối sẽ không tha thứ Lý Thất Dạ.

Có người tin tức linh thông biết được tin tức, lập tức nói với người bên cạnh mình.

Đối với tin tức dạng này thì mọi người không kỳ quái, môn hạ đệ tử bị giết, lại bị Lý Thất Dạ khiêu khích cùng nhục nhã, Tị Trần Dương cùng Thái Dương Tông tuyệt đối không nuốt trôi cục tức này.

Nhưng mà rất nhiều người rất hiếu kỳ, chuyện làn này rốt cuộc Tị Trần Dương cùng Thái Dương Tông sẽ động dụng dạng sát thủ thế nào. Hoặc là Thái Dương Vương và Lâm đạo trưởng tự mình ra tay?

Chương 1834: Nghiễm Hải tộc trưởng (2)

Nhưng mà rất nhiều ngươi còn chưa chờ được Tị Trần Dương cùng Thái Dương Tông ra tay với Lý Thất Dạ. Đã có người tời tìm Lý Thất Dạ gây phiền toái.

– Tiểu nhi Nhân tộc, trả mạng cho con của ta!

Một tiếng rống to vang vọng thiên địa, một tiếng rống to này từ dưới đáy biển vọng lên, làm mọi người chấn động.

“‘Rầm Ào Ào’, ‘Rầm Ào Ào’, ‘Rầm Ào Ào’…”

Từng âm thanh phá nước bay lên, sóng biển bắn lên trên cao giống như vạn mã bôn đằng, thanh thế cực kỳ to lớn.

“‘Rầm Ào Ào’ — ‘Rầm Ào Ào’ — ‘Rầm Ào Ào’ –”

Lúc này một đám cá bay ra, rất nhiều cá lớn tay cầm xuyên, bộ dáng hung ác, diện mục dữ tợn. Ngàn vạn con cá như thế đều lao lên, giống như ngàn vạn đầu ác long phá nước mà ra.

Trừ một phần hung ngư lao lên cao, còn có rất nhiều thân cá đầu người hoặc là toàn thân đã hóa thành hình người lướt sóng mà tới, khí thế hung hung, dường như có thể xé rách tất cả những gì ngăn cản đường của bọn họ..

– Nghiễm Hải Ngư —

Nhìn thấy đám cá từ xa lao tới, có người nghẹn ngào hét lớn.

Nhìn thấy nhiều Nghiễm Hải Ngư như vậy, rất nhiều người sắc mặt đại biến, nhiều tu sĩ chờ đợi trên biển, đại giáo cương thủ nhao nhao lui lại, đều nhao nhao nhường đường cho ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư, trước mặt Nghiễm Hải Ngư trước mặt, không người nào dám ngăn đường của chúng, nếu không một khi chọc giận Nghiễm Hải Ngư, chỉ sợ sẽ bị ngàn vạn đầu cá lao tới ăn xương cốt không thừa.

Tất cả mọi người nhao nhao lui về phía sau, thậm chí là cách xa vòng tròn mà Lý Thất Dạ đã vẽ, nhường vị trí của mình cho Nghiễm Hải Ngư lao tới.

Nghiễm Hải Ngư hung tàn, thiên hạ thế nhân đều nghe nói qua, ai cũng không muốn trở thành mỹ vị của Nghiễm Hải Ngư huống chi ngăn cản đường của Nghiễm Hải Ngư là chuyện Nghiễm Hải Ngư tức giận nhất.

Trong nháy mắt thiên quân vạn mã của Nghiễm Hải Ngư đã vây quanh Khổng Tước Địa, cả hải vực đều bị Nghiễm Hải Ngư chiếm lấy, bọn chúng muốn ngăn cản tất cả đường lui, không để cho Lý Thất Dạ chút cơ hội chạy trốn nào cả.

Sau đó âm thanh ‘Rầm Ào Ào’ vang lên, chỉ thấy bọt nước phóng lên trời, bọt nước nâng từng nhánh đội ngũ cường đại, từng nhánh đội ngũ này còn cường đại hơn cả Nghiễm Hải Ngư trên mặt nước, những bọt nước nâng Nghiễm Hải Ngư không phải hóa thành hình người thì cũng đã có được thân người.

Mà đi đầu đội ngũ này là một lão giả, lão giả này đầu đội vương miện, mặc long bào, đôi mắt tỏa ra hung quang đáng sợ, làm cho người ta nhìn thấy đã biết là nhân vật hung tàn.

– Nghiễm Hải tộc trưởng —

Nhìn thấy lão giả trên bọt nước, có người thì thào nói.

Nhìn qua ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư trước mặt, không biết bao nhiêu người ngừng thơer, cũng có người đánh giá ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư trước mặt này, Nghiễm Hải Ngư vây khốn Khổng Tước Địa chỉ sợ cũng hơn trăm vạn.

Lúc này ánh mắt Nghiễm Hải tộc trưởng nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn lộ ra hung quang đáng sợ, đôi mắt này thật giống như định ăn tươi nuốt sống đôi thủ, rất nhiều người một khi bị hung quang của hắn nhìn chằm chằm vào, hai chân mềm nhũn ra.

Vào lúc này rất đông tu sĩ ở xa xa cảm thấy mình đã ở đủ an toàn, có người nghe qua chuyện của Lý Thất Dạ cũng biết, Lý Thất Dạ tại Thiển Hải Than đã từng ăn long cân qua, thậm chí là lấy đầu của Nghiễm Hải thái tử xuống, hôm nay Nghiễm Hải tộc trưởng dẫn đầu Nghiễm Hải Ngư đến tìm Lý Thất Dạ tính sổ, đây là chuyện không có gì lạ.

– Nghiễm Hải tộc trưởng tự thân xuất mã, đây là không chết không ngớt nha.

Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người nghĩ thầm.

– Có thể không không chết không ngớt sao?

Có tu sĩ từng đi qua tàn phá mị cảnh nói:

– Lý Thất Dạ ở trước mặt quần hùng thiên hạ ăn long cân cũng bỏ đi, hắn còn ở trước mặt nhiều người lấy đầu Nghiễm Hải thái tử, dùng cái hộp đựng đưa trở về Nghiễm Hải tộc. Thù này đã là không đội trời chung, náo đến trình độ này, chỉ sợ không phải Lý Thất Dạ chết, chính là Nghiễm Hải Ngư diệt.

Nghe nói như vậy, rất nhiều người chấn động, Nghiễm Hải Ngư gần đây rất hung tàn, hơn nữa thường ôm làm một đoàn, Lý Thất Dạ giết Nghiễm Hải thái tử, Nghiễm hải tộc sẽ chiến đấu tới cùng, dùng tính hung tàn của Nghiễm Hải Ngư thì cuối cùng không phải Lý Thất Dạ chết, chính là Nghiễm Hải Ngư vong, thâm cừu đại hận như thế chỉ sợ bất kể là ai cũng không che chơ Lý Thất Dạ.

– Một khi là địch với Nghiễm Hải Ngư, chỉ sợ chỉ có một con đường, cuối cùng nhất chỉ sợ là chết.

Nhìn thấy trăm vạn Nghiễm Hải Ngư vây quanh cả hải vực này, có ngườithì thào nói.

Bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu người đã từng là địch với Nghiễm Hải Ngư, thậm chí có người đánh đến hang ổ Nghiễm Hải Ngư, thái hang ổ Nghiễm Hải Ngư thành từng khối nhỏ.

Nhưng mà mặc kệ người cường đại cỡ nào, truyền thừa cường đại cỡ nào, cuối cùng đều không thể tiêu diệt Nghiễm Hải Ngư, thậm chí đến hậu đại, Nghiễm Hải Ngư sau khi sinh sôi nảy nở lại phản công địch nhân, ngược lại diệt hậu đại của địch nhân.

– Nhân tộc tiểu nhi, là ngươi tới nhận cái chết hay bổn tọa bắt sống ngươi.

Lúc này Nghiễm Hải tộc trưởng nghiến răng nghiến lợi nói:

– Nếu như chính ngươi quỳ nhận lấy cái chết, bổn tọa sẽ sống sờ sờ tra tấn ngươi tới chết, nếu bổn tọa tự tay bắt sống ngươi, đến lúc đó không chỉ là muốn ngươi sống không bằng chết, càng giết thập tộc của ngươi. Không cần biết ngươi xuất thân thế lực nào, không cần biết ngươi là lai lịch gì, Nghiễm hải tộc ta sẽ đuổi giết ngươi tới chân trời góc biển, giết sạch tất cả tộc nhân của ngươi, giết sạch tất cả người có liên quan tới ngươi.

Nghiễm Hải tộc trưởng nói ra lời này làm rất nhiều người lạnh lẽo, mọi người đều biết, Nghiễm Hải Ngư là có thù tất báo, một khi kết thù với chúng, chính là không chết không ngớt, bọn chúng rất hung tàn.

Lúc này Lý Thất Dạ ở dưới Khổng Tước Thụ đứng lên, lười biếng nhìn qua Nghiễm Hải Ngư chật ních cả mặt biển, hắn cười lên, nói:

– Nghiễm Hải Ngư? Chỉ là những con kiến hôi mà thôi, không ngờ lại dám vênh váo tận trời như thế, đến cuối cùng cũng là một đám trứng mềm sợ cường lấn yếu mà thôi.

– Ngươi thật sự cho rằng Nghiễm Hải Ngư các ngươi dựa vào người đông thế mạnh thì thật sự có thể vô địch không cố kỵ?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Bao nhiêu năm qua, có bao nhiêu vị Tiên Đế, có bao nhiêu vị hải thần, có bao nhiêu vị thụ tổ muốn ăn long cân, chính là tiện tay bắt lấy, chọn Nghiễm Hải Ngư nhiều mỡ nhất, cạo vẩy cá, gọt thành phiến, lấy long cân, ăn long cân sau đó lại dùng đồ biển ăn no nê, lại uống súp xương cá, đây là chuyện mỹ vị cỡ nào, thích ý cỡ nào…

– … Đáng tiếc, Nghiễm Hải Ngư các ngươi bị Tiên Đế, hải thần ăn long cân, nấu canh cá, Nghiễm Hải Ngư các ngươi ngay cả cái rắm cũng không dám phóng, xem như không phát hiện, chỉ có gặp phải môn phái nhỏ, Nghiễm Hải Ngư các ngươi mới hung hăng càn quấy không ai bì nổi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười lắc đầu.

Chương 1835: Đồ sát trăm vạn (1)

Nhìn đến đây, Lý Thất Dạ lạnh nhạt nhìn Nghiễm Hải tộc trưởng, cười lên, nói ra:

– Một đám trứng dái mềm mà thôi, mỗi ngày lại nói khoác mình hung ác cỡ nào, hoành hành bá đạo cỡ nào, đi đến cuối cùng còn không phải một đám trứng dái mềm giả danh môn hay sao?

Lý Thất Dạ nhìn qua Nghiễm Hải Ngư nói đầy khinh thường, người trong hải vực này nghe xong trợn mắt há hốc mồm, không có người nào dám miệt thị Nghiễm Hải Ngư như thế.

Nhưng mà cũng có không ít người trong nội tâm âm thầm ủng hộ, đặc biệt là một ít tu sĩ và môn phái truyền thừa từng bị Nghiễm Hải Ngư lăng nhục nghe Lý Thất Dạ miệt thị Nghiễm Hải Ngư, trong nội tâm cảm thấy đặc biệt thoải mái, đặc biệt thống khoái, có thể nói Lý Thất Dạ nói chính là tiếng lòng của bọn họ.

Trên thực tế rất nhiều người cũng biết, Nghiễm Hải Ngư hung tàn là xem đối tượng, cũng không phải nói Nghiễm Hải Ngư đối với bất kỳ người nào, bất kỳ môn phái nào hung tàn như thế, nói thí dụ như, như Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các cự đầu này, Nghiễm Hải Ngư sẽ không đi trêu chọc, nếu không Nghiễm Hải Ngư sớm cũng không biết bị Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các truyền thừa Tiên Đế, Thụ tộc, Hải Yêu đồ diệt bao nhiêu lần.

Mà một khi các môn phái thực lực không đủ, Nghiễm Hải Ngư sẽ dùng người đông thế mạnh, giết không dứt, cho nên thường thường ăn thiệt thòi trong tay Nghiễm Hải Ngư chỉ hừ lạnh không nói.

– Đúng thế, hừ, đồn đãi nói năm đó Cổ Thuần Tứ Mạch đại thành tiên thể đặc biệt ưa thích ăn long cân, nhưng mà chưa từng nghe nói Nghiễm Hải Ngư đánh Cổ Thuần Tứ Mạch báo thù bao giờ.

Có tu sĩ bất mãn với Nghiễm Hải Ngư không nhịn được lải nhãi.

Trưởng bối của tu sĩ này sợ tới mức che miệng của hắn lại, tát cho hắn kotoj cái, thấp giọng trách móc nói:

– Ngươi chán sống rồi hay sao, cho dù chính ngươi chán sống cũng đừng có liên lụy tới tông môn.

Lý Thất Dạ nói chuyện này làm mặt mo Nghiễm Hải tộc trưởng tức giận biến thành màu gan heo, hắn bị tức lồng ngực muốn nổ tung, toàn thân run rẩy.

Về phần trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, hai mắt càng phun lửa, vô số ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nếu như ánh mắt có thể giết người. Như vậy Lý Thất Dạ không biết đã chết bao nhiêu lần.

– Tộc trưởng, để cho chúng ta xé nát tiểu súc sinh này ăn đi, để cho trăm vạn huynh đệ ăn thịt của hắn, uống máu hắn, nhai xương hắn!

Có Nghiễm Hải Ngư phẫn nộ hét to lên.

– Đúng, để cho chúng ta ăn thịt hắn, uống máu hắn, nhai xương hắn —

Trong khoảng thời gian ngắn, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư phẫn nộ hét to, tiếng gầm giận dữ bao phủ thiên địa, rung động biển cả.

Cảm nhận được lửa giận của trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, không biết có bao nhiêu tu sĩ cũng hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt, Nghiễm Hải Ngư hung ác, bọn họ hôm nay xem như nhìn thấy rồi.

– Ăn thịt ta, uống máu ta, nhai xương ta?

Nghe được lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:

– Chỉ bằng một đám trứng dái mềm các ngươi sao? Không nói các ngươi có trăm vạn đại quân, nuế như tất cả Nghiễm Hải Ngư của Thiên Linh Giới các ngươi tới nơi này, cho dù là hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư tới tìm ta báo thù, Lý Thất Dạ ta cũng không đặt các ngươi vào trong mắt!

Trực tiếp khiêu khích Nghiễm Hải Ngư, chuyện này làm cho rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, không nói trước mắt có trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, nhân vật cấp nguyên lão của Nghiễm Hải Ngư cũng có hơn mười người, kể cả Nghiễm Hải tộc trưởng cũng ở đây cả, Nghiễm Hải Ngư lúc này có hơn mười Đại Hiền, chớ nói chi còn có trăm vạn đại quân.

– Tiểu súc sanh, hôm nay bổn tọa muốn ngươi sống không bằng chết. Hôm nay Nghiễm Hải tộc chúng ta muốn đập nát xương cốt của ngươi, hút khô cốt tủy của ngươi!

Nghiễm Hải tộc trưởng rống to một tiếng nói:

– Các con, uống sạch máu của hắn, móm xương của hắn cho ta.

– Giết —

Trong khoảng thời gian ngắn, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư đều tức giận, điên cuồng hét lên một tiếng sau đó như sóng to gió lớn lao thẳng về phía Khổng Tước Địa, bọn hắn bản thân chính là sóng to gió lớn, cả thiên địa cũng chấn động theo.

Chúng lao thẳng tới Khổng Tước Địa, giống như muốn đập nát Khổng Tước Địa.

Đối mặt trăm vạn đại quân Nghiễm Hải Ngư trùng kích, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, Vạn Lô Thần nơi tay, “Ông” một tiếng, Vạn Lô Thần tế ra, nghe được tiếng “Ông” một, pháp tắc hiển hiện.

‘Rầm Ào Ào’, ‘Rầm Ào Ào’, ‘Rầm Ào Ào’…

Trong thời gian cực ngắn này, biển cả to lớn xuất hiên từng bọt nước bao phủ các nơi, bọt nước này giống như bàn tay, thoáng cái bắt lấy dám Nghiễm Hải Ngư đang xung phong, trăm vạn Nghiễm Hải Ngư không có con nào là ngoại lệ, cho dù là Nghiễm Hải tộc trưởng cũng không ngoại lệ, đều bị bọt nước hóa thành bàn tay bắt đi.

– Khai mở —

Trăm vạn Nghiễm Hải Ngư cả kinh, bọn chúng nhao nhao ra tay chém về bàn tay bọt nước này, nhưng mà vô số bọt nước đã bị Lý Thất Dạ luyện thành thành một thể với đại dương và mặt đất, Nghiễm Hải Ngư lại làm sao có thể chém chết.

– Chậm rồi —

Nhìn thấy trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, Lý Thất Dạ ôn nhu cười lên, nghe được tiên “Bồng” nổ vang, đột nhiên trong thiên địa hiện ra một lò lửa, những lò lửa này hóa thành từng bàn tay lớn, từ trên trời giáng xuống bắt lấy đầu của Nghiễm Hải Ngư.

– Ah —

Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng thiên địa, vô số tiếng kêu thảm thiết đan vào cùng một chỗ, khiến cho hải vực này hóa thành địa ngục đáng sợ, tiếng kêu thảm thiết phập phồng không ngớt truyền ra chung quanh, làm cho bất luận kẻ nào cũng cảm thấy mình đang đưa thân vào địa ngục.

Nghe được tiếng “Phốc, phốc, phốc” vang lên, bàn tay bọt nước và bàn tay hỏa diễm cắt đầu của từng đầu Nghiễm Hải Ngư, thậm chí đầu lâu và xương sống cũng bị kéo ra ngoài, cả tràng diện cực kỳ rung động, cực kì khủng bố.

– Không —

Nghiễm Hải tộc trưởng điên cuồng hét lên một tiếng, thân thể của hắn bị kéo dài ra, hắn muốn thoát khỏi bàn tay bọt nước và bàn tay hỏa diễm, nhưng mà quản chi hắn là Đại Hiền cũng không thể thành công.

Cuối cùn Nghiễm Hải Ngư tộc trưởng hét thảm “Ah” một tiếng, hắn cũng không thoát được vận mệnh bị ngắt đầu, đầu lâu Nghiễm Hải tộc trưởng mang theo xương sống bị rút ra khỏi cơ thể.

– Tính mạng như thế, lãng phí như thế, thật sự là đáng tiếc.

Lý Thất Dạ cười cười, nghe được “Bồng” một tiếng, lò lửa lưu chuyển, bọt nước hóa thành lò lửa, lập tức luyện hóa thân thể trăm vạn Nghiễm Hải Ngư, thân thể tan thành mây khói, huyết khí lập tức bị rèn luyện, thoáng cái bị hút vào trong Vạn Lô Thần.

Lúc này lò lửa trên bầu trời hóa thành khóa sắt mang theo pháp tắc khóa từng bộ xương cá trên cao.

Nhìn thấy cảnh này cũng không thể dùng đồ sộ để hình dung, nói là khủng bố còn đúng hơn, trăm đầu cá hợp với xương sống lưng nằm trên không trung, không chỉ đồ sộ, càng làm cho người ta nổi da gà.

Ọe —truyện Ma Tu audio

Nhìn thấy một màn khủng bố như thế, rốt cục làm cho người ta không nhịn nổi, há miệng phun ra, có không ít tu sĩ bị dọa chạy ra xa xa.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 5 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 5 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 1 tuần trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin