Đế Bá Audio Podcast
Tập 353 [Chương 1761 đến Chương 1765]
❮ sautiếp ❯Chương 1761: Khổng Cầm Như (1)
– Ta biết rõ ngươi là người chưởng chấp Cẩm Tú Cốc hiện tại, với tư cách cốc chủ Cẩm Tú Cốc, ngươi tại Cẩm Tú Cốc đúng là có đầy đủ quyền lực.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra.
Sắc mặt nữ tử thần bí đại biến, lui về phía sau một bước, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:
– Làm sao ngươi biết ta là cốc chủ Cẩm Tú Cốc! Ngươi trước kia gặp qua ta sao?
Nhưng mà nàng cẩn thận suy nghĩ, nàng cùng Lý Thất Dạ chưa từng gặp qua, bọn họ cũng không nhận ra nhau, ít nhất trước đó nàng tuyệt đối chưa gặp qua Lý Thất Dạ.
– Ngươi nghĩ nhiều!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Ta chưa từng gặp ngươi, nhưng mà lạc ấn trong huyết thống của ngươi, ta biết ngay ngươi là cốc chủ Cẩm Tú Cốc, trên người của ngươi chảy huyết thống cổ xưa.
Nữ tử thần bí lập tức trầm mặc, thậm chí có thể nói nội tâm của nàng phát lạnh, nam tử bình thường trước mặt này quá đáng sợ.
Lý Thất Dạ ngồi trên hải mã, chống tay nhìn qua nữ tử thần bí, tùy ý nói:
– Mặc dù nói ngươi là cốc chủ Cẩm Tú Cốc, nhưng mà tại Cẩm Tú Cốc ngươi cũng không có quyền lực tuyệt đối, có chút chuyện còn cần chư vị lão tổ cộng đồng định đoạt, vấn đề ta nói ngươi có hiểu hay không?
– Vấn đề gì?
Nữ tử thần bí thoát miệng hỏi.
– Nếu như nói, đám lão tổ Cẩm Tú Cốc các ngươi không nhất trí quyết định với nhau, bọn họ chỉ muốn biến ta thành ngựa giống, chỉ muốn mang huyết thống đế tử sinh sôi trong Cẩm Tú Cốc, như vậy, đối với chuyện này ngươi có cái nhìn gì?
Lý Thất Dạ nói ra.
Nữ tử thần bí bắt đầu trầm mặc, Lý Thất Dạ hoài nghi như thế không phải không có đạo lý, Cẩm Tú Cốc bọn họ thu thập huyết thống ưu tú nhất thiên hạ, nếu như nói có nhân tộc huyết thống đế tử, như vậy Cẩm Tú Cốc sẽ không bỏ qua.
– Hoặc là nói có một ngày, đám lão tổ hứa gả ngươi cho ta, làm nha hoàn ấm giường cũng tốt, làm lão bà cũng được, tóm lại chính là công cụ sinh nở, ngươi cảm thấy ngươi nghĩ thế nào? Ngươi có phải cũng đồng ý làm nữ nhân của ta hay không?
Lý Thất Dạ nói ra.
– Ta…
Nữ tử thần bí há miệng muốn nói, nhưng lại im lặng, trong khoảng thời gian ngắn, nàng không biết nói gì cho phải.
Đúng như Lý Thất Dạ đã nói, rất nhiều chuyện, không phải nàng một người nói tính toán, mặc dù nói chính nàng muốn cải biến, nhưng mà đi tới cuối cùng nàng vẫn cần cả tông môn ủng hộ.
Như Lý Thất Dạ đã ví dị, nếu như có huyết thống đế tử của Lý Thất Dạ, vạn nhất, Cẩm Tú Cốc thật sự sẽ mang huyết thống này kéo dài xuống, thậm chí nói, Cẩm Tú Cốc chọn trúng nàng với tư cách lô đỉnh, như vậy với tư cách cốc chủ nàng không thể có quyết định gì khác.
Lý Thất Dạ nhìn qua nữ tử thần bí, nhàn nhạt cười cười, nói ra:
– Ngươi muốn đạt được cái gì trên người ta? Huyết thống đế tử hay là một Tiên Đế còn sống và hai huyết thống đế tử?
– Ngươi nghĩ đến quá nhiều, ngươi là huyết thống đế tử của nhân tộc, ta chỉ hy vọng ngươi có thể đi ra một con đường to lớn hơn.
Nữ tử thần bí hít sâu một hơi nói ra.
– Ta hiểu!
Lý Thất Dạ ánh mắt nhảy lên thoáng một phát, nhàn nhã nói:
– Ngươi bắt ta ra khỏi Hoàng Kim Tự cũng không phải chủ ý của Cẩm Tú Cốc, mà là chủ ý của ngươi. Xem ra ngươi muốn làm một cải biến, cảm biến với Cẩm Tú Cốc, hoặc là nói…
-… Ngươi hy vọng mang huyết thống Cẩm Tú Cốc hóa cho mình dùng, làm cho bản thân Cẩm Tú Cốc trở nên cường đại hơn, mà không hề như Cẩm Tú Cốc hiện tại, dùng dựa vào huyết thống kéo đại cục của Thiên Linh Giới.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Tiểu nữ nhân, đây cũng không phải là thay đổi, là biến đổi, đây là lay động căn cơ của Cẩm Tú Cốc!
– Ngươi làm sao ngươi biết?
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, sắc mặt nữ tử thần bí hoảng sợ. Thậm chí có thể nói, trong mắt của nàng mang theo sát ý.
Chuyện như vậy nàng chưa từng nói qua với ai, nàng từng lập chí cải biến lập trường của Cẩm Tú Cốc tại Thiên Linh Giới, nhưng mà nàng chỉ âm thầm quyết định mà thôi, quyết định này chỉ có mình nàng biết.
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:audio coi am
– Tiểu nữ nhân. Xem ra ngươi muốn diệt khẩu a, đây cũng không phải là hành động sáng suốt, cẩn thận là ta diệt ngươi.
Nữ tử thần bí lui về phía sau vài bước, nam nhân trước mặt thật đáng sợ, còn đáng sợ hơn tưởng tượng của nàng rất nhiều, không có thứ gì thoát được đôi mắt của hắn, ở trước mặt hắn nàng giống như khỏa thân, không có mảnh vải che thân
Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhìn qua mặt biển xa xa, nhàn nhạt nói:
– Ý chí rất tốt, nhưng nhất định không thành công, cũng không thích hợp.
Nữ tử thần bí giương mắt muốn nói, lại im lặng, nhưng cuối cùng nàng vẫn không nhịn được, nói:
– Vì cái gì không thích hợp?
– Bởi vì nơi này là Thiên Linh Giới.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Nếu như nói, huyết thống Cẩm Tú Cốc do chính ngươi dùng, để cho cường giả Cẩm Tú Cốc xuất hiện lớp lớp. Thậm chí là bồi dưỡng được Tiên Đế, ngươi cảm thấy các chủng tộc khác của Thiên Linh Giới sẽ xem thế nào?
Nói đến đây. Lý Thất Dạ nhìn qua nàng, nói:
– Chỉ sợ sẽ có rất nhiều truyền thừa cam tâm tình nguyện diệt Cẩm Tú Cốc các ngươi. Chia cắt huyết thống các ngươi.
Nữ tử thần bí bắt đầu trầm mặc, qua một hồi lâu, nàng hỏi:
– Sẽ không có những biện pháp khác sao?
Không biết vì cái gì, nàng bắt đầu thỉnh giáo Lý Thất Dạ.
– Vậy còn phải xem ngươi suy nghĩ thế nào.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Phương pháp tốt nhất, thời cơ thành thục thì dời xa Thiên Linh Giới, Cẩm Tú Cốc các ngươi có được huyết thống, có được tài nguyên, đổi lại nơi nào khác sẽ cường đại hơn. Dù sao Thiên Linh Giới không phải đất của nhân tộc, đa số nhân tộc không sống ở Thiên Linh Giới.
Nữ tử thần bí bắt đầu trầm mặc, dời xa Thiên Linh Giới, suy nghĩ này nàng chưa phải không có nghĩ qua, cho dù nàng có một ngày có thể nghĩ thông suốt, cho dù nàng muốn dời xa Thiên Linh Giới, lão tổ Cẩm Tú Cốc cũng không đồng ý, dù sao Cẩm Tú Cốc truyền thừa rất nhiều năm tại Thiên Linh Giới, Cẩm Tú Cốc tại Thiên Linh Giới có trụ cột vô cùng vững chắc, Cẩm Tú Cốc đã cắm rễ ở Thiên Linh Giới.
Một khi dời xa Thiên Linh Giới, như vậy đây là chặc đứt căn cơ, làm cố gắng của các tiên hiền Cẩm Tú Cốc trôi theo dòng nước.
– Muốn thay đổi thì phải có dũng khí tuyệt thế, ngay cả dũng khí cũng không có thì chỉ là nói suông.
Lý Thất Dạ nhìn qua cảnh biển xa xa nói ra.
Nữ tử thần bí trầm mặc, cuối cùng nàng ngẩng đầu lên, nhìn qua Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:
– Ngươi thật sự xuất thân từ Thiên Linh Giới sao?
Lúc này nữ tử thần bí mới ý thức tới cái gì, nam nhân trước mặt thập phần đáng sợ, tuy không cách nào nhìn ra đạo hạnh của hắn, nhưng mà lâm nguy không sợ, chuyện này nói rõ bản thân hắn cường đại, quan trọng hơn là, nam nhân trước mắt hiểu biết rất đáng sợ, người như vậy ở bất cứ thời đại nào, nơi nào cũng sẽ danh chấn thiên hạ.
Chương 1762: Khổng Cầm Như (2)
Nhưng mà trước đó, nàng chưa từng có nghe nói qua cái tên Lý Thất Dạ, cho nên chuyện này làm cho nàng có suy nghĩ lớn mật, hoài nghi nam nhân này cũng không phải người Thiên Linh Giới, mà là từ giới khác tới.
– Tiểu nữ nhân, ngươi còn không tính là đần, ngươi có thể trở thành cốc chủ Cẩm Tú Cốc cũng có chút tài năng.
Lý Thất Dạ cười lên.
Việc này đạt được Lý Thất Dạ chính miệng chứng minh là đúng, nội tâm nữ tử thần bí chấn động, há miệng muốn nói.
Nhưng mà Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát khoát tay, nói ra:
– Ta đến từ đâu không trọng yếu, trọng yếu là, ngươi chỉ cần nhớ kỹ một câu, không nên ngăn cản đường của ta, nếu không ngăn đường của ta, niệm ngươi là nhân tộc, nói không chừng có chút chuyện ta có thể giúp ngươi một tay, nếu như ngươi ngăn cản đường của ta, cho dù ngươi là nhân tộc, ta cũng sẽ diệt ngươi.
Nữ tử thần bí hít thật sâu, nàng chậm rãi nói ra:
– Ta và ngươi cũng không lợi ích xung đột.
Đối với lời này Lý Thất Dạ chỉ cười mà không nói.
Nữ tử thần bí trầm mặc, sau đó triệt hồi thủ đoạn che đậy, lộ ra chân thân, cúi đầu trước Lý Thất Dạ:
– Tiểu nữ tử Khổng Cầm Như, trước đây không biết Lý công tử chính là cao nhân, có chỗ mạo phạm.
Nữ tử thần bí lộ ra chân thân, dùng thành tâm bẩm báo, nàng đang cố ý kết giao Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, nữ tử trước mắt thật sự xinh đẹp, luận tư sắc, không thua gì Lý Sương Nhan các nàng, đương nhiên so sánh với Bộ Liên Hương, Minh Dạ Tuyết còn kém một chút.
Nữ tử trước mặt dáng ngươi tuyệt hảo, ai nhìn qua cũng phải tỏa sáng, bộ ngực sữa cao ngất, rất tròn no đủ, dáng người cao gầy, bắp chân thon dài, bờ mông săn chắc.
Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, cười cười, nói ra:
– Hậu nhân Khổng gia, gần đây rất không tệ, Khổng gia truyền tới đời ngươi xem như có người kế tục.
Khổng Cầm Như há miệng muốn nói, nhưng mà cuối cùng chỉ thở dài.
Lý Thất Dạ nhìn ra xa, chậm rãi nói ra:
– Ngươi có cầu với ta cũng tốt, vô cầu cũng được, nhưng mà ngươi phải làm một chuyện.
Khổng Cầm Như nàng không biết nói cái gì cho tốt, nàng đã không phải lần đầu lĩnh giáo sự bá đạo của nam nhân này, hắn căn bản không phải thỉnh cầu nàng làm việc, mà là yêu cầu nàng làm việc. Nàng là người đứng đầu một thế lực, cho dù đảo chủ Hoàng Kim Tự cũng không dám ra lệnh cho nàng, yêu cầu nàng.
Khổng Cầm Như hít thở sâu một hơi, nói ra:
– Không biết Lý công tử cần ta làm cái gì?
– Tìm một người cho ta.
Lý Thất Dạ nhìn ra xa, chậm rãi nói ra:
– Dùng nhân mạch Cẩm Tú Cốc tại Thiên Linh Giới, tìm kiếm một người trong Thiên Linh Giới chắc không khó chứ?
Trong lòng Khổng Cầm Như xem như buông lỏng, nàng giờ phút này hiểu rõ, Lý Thất Dạ căn bản không phải bị nàng bắt đi, mà là hắn ngay từ đầu đã có ý định này cho nên đi theo nàng.
Thời điểm này, trong nội tâm Khổng Cầm Như rùng mình, dường như tất cả đang nằm trong tay của hắn, thiên địa có lớn cũng nằm trong tay của hắn. Nàng cũng không biết tại sao có cảm giác như vậy, tóm lại trải qua một phen tiếp xúc, nàng cảm thấy nam nhân này quá đáng sợ, có thể nắm giữ tất cả.
Khổng Cầm Như hít một hơi, gật gật đầu, nói ra:
– Chỉ cần người Lý công tử tìm đang ở Thiên Linh Giới, chúng ta nhất định có thể tìm ra manh mối cho Lý công tử.
Lý Thất Dạ cũng tùy tâm gật đầu, nói ra:
– Điểm này ta vẫn tin tưởng, nếu như nói tại Thiên Linh Giới có người mà Cẩm Tú Cốc tìm không thấy, như vậy truyền thừa khác không tìm được.
Nói xong chuyện đó, Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Cầm Như, cười cười, nói ra:
– Thời điểm ngươi bắt ta là có dạng suy nghĩ gì, thiết lập đường lui ở đâu?
Khổng Cầm Như há miệng muốn nói, nhưng không biết nói cái gì cho tỉ mỉ, cuối cùng, nàng đành phải nói ra:
– Đường lui của ta tại Khổng Tước Địa.
Nghe được lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Xem ra, ngươi cũng không có tính toán mang ta về Cẩm Tú Cốc, đây là tính toán mang ta giấu đi.
Lý Thất Dạ nói như vậy, làm cho Khổng Cầm Như dở khóc dở cười, nhưng mà đúng như Lý Thất Dạ đã nói, nàng thật không có tính toán mang Lý Thất Dạ về Cẩm Tú Cốc.
Cẩm Tú Cốc tại Thâm Hác Hải, nếu như nàng muốn bắt Lý Thất Dạ mang về Cẩm Tú Cốc thì không cần đi Khổng Tước Địa.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Vậy đi Khổng Tước Địa a, Khổng Tước Địa chính là trạm đầu tiên.
Khổng Cầm Như không nói cái gì nữa, nàng đi trước dắt ngựa dẫn đường, tất cả động tác vô cùng tự nhiên, chẳng có gì đột ngột cả.
Vào thời khắc này nàng cảm thấy giật mình, nàng cũng không nghĩ tới tất cả tự nhiên như thế. Nàng chính là cốc chủ Cẩm Tú Cốc nha, tại Thiên Linh Giới này, nàng là nhân vật có phân lượng, hôm nay vậy mà dẫn ngựa cho người ta, chuyện này nếu ai nhìn thấy cũng không thể tưởng tượng nữa.
– Tiểu nữ tử, lên đây đi, đừng có mà đứng đó lề mề!
Lý Thất Dạ ngồi trên hải mã, vỗ vỗ hải mã nói ra.
Khổng Cầm Như nhìn qua Lý Thất Dạ, nàng cũng không nói gì, thả người bay lên, ngồi sau lưng Lý Thất Dạ, tự nhiên hào phóng.
Lý Thất Dạ gối lên ngực nàng, lún vào trong khe rãnh giữa ngặ, chậm rãi nói:
– Đi thôi!
Khổng Cầm Như lập tức tức muốn thổ huyết, nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ sẽ thương hương tiếc ngọc, sợ nàng lặn lội đường xa đi bộ, nhưng mà, hắn chỉ muốn xem nàng như gối đầu mà thôi.
Lúc này Khổng Cầm Như có xúc động đá nam nhân này xuống ngựa, nhưng mà sau chuyện vừa rồi thì tức giận cũng tan, nàng hoàn toàn không có biện pháp với nam nhân này.
Cuối cùng nhất Khổng Cầm Như chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, thúc hải mã tiến lên phía trước.
Hải mã dưới thân là hải mã cực phẩm, tốc độ cực nhanh, khó với bắt bẻ, đặc biệt là trong nước biển càng không ai có thể đuổi theo, đến như tia chớp, đi như tia chớp.
– Vừa rồi ngươi nói vì sao Thiên Linh Giới không phải là nhà của nhân tộc?
Tùy ý hải mã chạy đi. Khổng Cầm Như nhìn qua Lý Thất Dạ đang gối đầu trong ngực của nàng, lòng có nghi vấn nói.
– Vốn cũng không phải là nơi thích hợp ở lại.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Mặc dù nói hiện tại chín giới bị phong bế, cho dù cửu giới không phong bế, Nhân tộc thích định cư nơi khác, trăm ngàn năm qua, Nhân tộc lui tới Thiên Linh Giới từng xuất hiện khống ít thế hệ danh tiếng vô địch, nhưng mà đa số đều không thành lập truyền thừa tại Thiên Linh Giới, tình nguyện đi tới nơi xa hơn.
– Nói thực, nói đến điểm này ta cũng phải bội phục dũng khí của thủy tổ Cẩm Tú Cốc các ngươi, lựa chọn xây dựng truyền thừa tại Thiên Linh Giới, đây là dũng khí cực lớn.
Nói đến đây Lý Thất Dạ mở mắt nhìn qua Khổng Cầm Như.
– Vì cái gì không thích hợp định cư?
Khổng Cầm Như hỏi. Dùng chính cảm giác của nàng mà nói, Thiên Linh Giới không có vấn đề gì, ít nhất nàng xem ra rất thích ở đây.
– Nguyên nhân rất nhiều.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Nói thí dụ như Nhân tộc trời sanh thích ở lục địa, đặc biệt là nơi rộng lớn và dày đặc, Thiên Linh Giới khắp nơi đều là biển, không thích hợp thiên tính của Nhân tộc; lại nói thí dụ như, Nhân tộc tại Thiên Linh Giới suy nhược lâu ngày, xa không bằng Mị Linh, Thụ tộc, Hải Yêu.
Chương 1763: Nhân tộc chỉ là khách qua đường
– Chuyện này cũng không phải nguyên nhân căn bản, đúng không.
Khổng Cầm Như cũng có thể từ đó nghe ra một ít đầu mối, nói ra:
– Nếu như Tiên Đế thật muốn xây dựng truyền thừa tại Thiên Linh Giới, có thể dịch chuyển thiên địa, căn bản không cần ở biển cả.
– Ngươi không ngu ngốc.
Lý Thất Dạ gối lên bộ ngực sữa đẫy đà, nhắm hai mắt, chậm rãi nói ra:
– Đúng vậy, đây không phải nguyên nhân căn bản. Trọng điểm là Thiên Linh Giới không phải thế giới Nhân tộc chúng ta, lui tới cuối cùng vẫn phải rời đi, tại đây không phải gốc rễ của chúng ta.
– Cụ thể bởi vì sao?
Khổng Cầm Như khiêm tốn thỉnh giáo, nàng với tư cách cốc chủ Cẩm Tú Cốc, nhưng mà hôm nay so sánh với nam nhân trước mặt, nàng cảm giác mình học thức rất nông cạn.
– Gốc rễ của thế giới này!
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Ngược dòng tìm hiểu, phải ngược dòng tìm hiểu thứ đồ vật quá xa xưa, đã lâu tới mức không ai nhớ rõ.
– Nói dễ hiểu một chút.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
– Vì cái gì chỉ có Thiên Linh Giới mới có Thụ tộc cùng Hải Yêu chứ? Vì cái gì Thụ tộc cùng Hải Yêu không thể rời khỏi Thiên Linh Giới, cho dù bọn họ ra khỏi Thiên Linh Giới, cuối cùng nhất vẫn phải quay về Thiên Linh Giới…
-… Giống như thụ tổ vậy, cường đại đến cảnh giới của bọn họ, có thể sánh vai Tiên Đế, nhưng mà cuối cùng nhất bọn họ vẫn trở về Thiên Linh Giới, bọn họ vẫn cắm rễ trên vùng đất này, hóa thành đại thụ chống đỡ thiên địa, che chở hậu nhân, đây là vì sao?
Lý Thất Dạ nói, dẫn tới Khổng Cầm Như suy nghĩ sâu xa, trước đó chuyện này với người Thiên Linh Giới mà nói là bình thường, giống như thường thức, không có gì phải nghĩ, nhưng mà tại thời khắc này, chuyện này làm cho người ta ý vị sâu xa.
– Thế giới này rốt cục không phải thế giới chúng ta, đây là thế giới Thụ tộc, đây là thế giới Hải Yêu.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Tại thế giới này, Nhân tộc chúng ta chỉ là khách qua đường mà thôi, đa số người đều rời đi, chỉ có số ít người lưu lại.
– Vậy Mị Linh thì sao, Mị Linh vẫn đứng vững ở đây mà không ngã.
Khổng Cầm Như nói ra.
Tại Thiên Linh Giới, thực lực Mị Linh thậm chí còn cường đại hơn Hải Yêu, Thụ tộc, bọn họ cắm rễ ở thiên địa này, một chút cũng không bị ảnh hưởng, không có suy nhược lâu ngày.
– Mị Linh?
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:
– Mị Linh chính là con cưng của ông trời, có nhiều thứ Nhân tộc chúng ta không thể so sánh với Mị Linh, ít nhất đối với nhiều người mà nói là thế. Hơn nữa Mị Linh có nội tình trong thế giới này cũng không phải ngươi có khả năng tưởng tượng.
– Không rõ.
Khổng Cầm Như nói ra:
– Tuy ta đang ở Thiên Linh Giới, nhưng mà tư liệu có ghi lại nói, Nhân tộc có thể sinh sôi nảy nở trong vô số thiên địa, có thể cắm rễ ở bất cứ đâu.
– Lời này nói không sai.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Nếu như nói Mị Linh là con cưng của ông trời, như vậy Nhân tộc chính là đinh đóng vào tim ông trời, Nhân tộc đi tới chỗ nào sẽ cắm rễ tại đó, sẽ đóng đinh ở đó, ngươi có thể hình dung Nhân tộc như châu chấu. Hơn nữa năng lực sinh nở của Nhân tộc không chủng tộc nào sánh bằng.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ mở mắt nhìn nàng, nói ra:
– Đó cũng không phải nói Nhân tộc không thể cắm rễ tại Thiên Linh Giới, giống như lời trước đã nói, không có đại lục, số lượng rất thưa thớt, đây không phải vấn đề, nếu như Nhân tộc muốn cắm rễ, chỉ sợ không ai cản nổi.
– Nói đến nói đi, vẫn chỉ là một câu!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ thở ra, nói:
– Tại đây cuối cùng không phải thế giới của Nhân tộc, Nhân tộc ở chỗ này chỉ là khách qua đường. Nếu như người đi qua tám giới khác, cho dù không phải người vô cùng cường đại, trong bản năng bọn họ cũng không muốn ở lại Thiên Linh Giới, cắm rễ tại giới này…
-… Đến cuối cùng, một ít Nhân tộc không thể rời đi hoặc là không bỏ được, chỉ có thể cắm rễ tại Thiên Linh Giới này. Cũng có người quyết tâm lưu lại cắm rễ ở đây, phải ở chỗ này lớn mạnh, giống như Cẩm Tú Cốc của ngươi.
Lý Thất Dạ thở dài một hơi, nói ra:
– Về phần Tiên Đế cường đại, có chút chuyện bọn họ cũng nhìn thấu, không muốn ở chỗ này cắm rễ.
– Vì cái gì?
Khổng Cầm Như nghe ra chút gì đó, nói:
– Thiên Linh Giới rốt cuộc cất giấu bí mật gì? Sau lưng chuyện này có câu chuyện gì sao?
Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Cầm Như, qua một hồi lâu, chậm rãi nói ra:
– Có chút chuyện, không phải ngươi có thể hiểu được, cũng không phải ngươi có năng lực đi lý giải, biết được càng nhiều, có đôi khi cũng không phải chuyện tốt, biết được ít đó là hạnh phúc. Giống như ngươi như bây giờ, cảm giác Thiên Linh Giới rất thích định cư, đây là chuyện tốt cỡ nào, là hạnh phúc ra sao.
– Tuy ta không biết, nhưng mà chuyện này cũng không thể ngăn trái tim ham học hỏi nha.
Khổng Cầm Như nhìn qua Lý Thất Dạ, chân thành nói:
– Ngươi có thể chỉ điểm sai lầm cho ta mà.
Lý Thất Dạ ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn qua gương mặt đẹp của nàng, sau đó cười lên, lại gối trở về, gối lên bộ ngực mềm mai, ngửi mùi hương ngọt ngào, nói:
– Biết rõ thì thế nào, ngươi có thể đi cải biến sao? Đây là thế giới có thứ mà Tiên Đế không thể cải biến, huống chi là ngươi. Nếu như ngươi muốn thay đổi, rất đơn giản, dời Cẩm Tú Cốc ra khỏi Thiên Linh Giới, đây là cải biến.
– Vậy còn những Nhân tộc khác?
Đối với Lý Thất Dạ nói thế, Khổng Cầm Như nói ra.
– Nhìn bầu trời.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại tự tại nói ra:
– Chỉ cần là nơi có tính mạng, sẽ có Nhân tộc, không chỉ nói ngươi chỉ là một tu sĩ, cho dù ngươi là tạo hóa, ngươi cũng không cách nào quản được tất cả mọi chuyện, Nhân tộc rải khắp cửu thiên thập địa, ngươi có thể quản từng nơi được sao?
Lý Thất Dạ cười lên, nói:
– Nếu như ngươi thực suy nghĩ vì Nhân tộc, như vậy chuyển ra khỏi Thiên Linh Giới đi. Ngươi có thể tưởng tượng, Cẩm Tú Cốc các ngươi đưa ra ngoài bao nhiêu huyết thống, tại Thiên Linh Giới lưu lại bao nhiêu Nhân tộc? Lại có bao nhiêu người bởi vì Cẩm Tú Cốc các ngươi mà ở lại Thiên Linh Giới?
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Khổng Cầm Như trầm mặc, trong nội tâm nặng trịch. Cẩm Tú Cốc là truyền thừa cường đại nhất của Nhân tộc trong Thiên Linh Giới, nàng trở thành cốc chủ thì gánh trách nhiệm nặng nề, bất kể là cố ý hay vô ý, nàng đều cho rằng tới một mức độ nào đó, Cẩm Tú Cốc sẽ gánh vách đại nhậm của Nhân tộc..
– Thế gian, cứu được không phải chúa thế chủ, cho dù là chúa cứu thế, có thể cứu được thế giới cũng cứu không mỗi một người.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Nếu như ngươi muốn có tư cách này, muốn đi cải biến, không nên đưa ánh mắt đặt lên cục diện nhỏ kia, mà là đặt lên đại cục.
– Ta sẽ nhớ kỹ.
Khổng Cầm Như hít một hơi thật sâu, trịnh trọng gật đầu. Lý Thất Dạ nói lời này càng làm quyết tâm của nàng kiên định, nàng cần làm ra cải biến.
Lý Thất Dạ gối lên nơi mềm mại, nhắm mắt lại, chỉ cười mà thôi, nên nói hắn cũng nói, về phần vận mệnh tương lai thế nào phải xem tạo hóa.
Chương 1764: Khổng Tước Địa
Nhân tộc, tại Thiên Linh Giới có thể nói là chủng tộc hiếm có, trừ tán lạc các nơi trong Thiên Linh Giới ra, Nhân tộc có hai căn cứ nổi danh.
Một chính là Cẩm Tú Cốc uy danh hiển hách, Cẩm Tú Cốc có được ranh giới số một số hai Thiên Linh Giới, cho nên tại Cẩm Tú Cốc tụ tập rất nhiều Nhân tộc, trong đó có tu sĩ, cũng có phàm nhân…
Đương nhiên, nếu bàn về huyết thống Nhân tộc ưu tú, như vậy, đương nhiên sẽ xuất ra từ Cẩm Tú Cốc, hơn nữa Cẩm Tú Cốc cũng có nhiều huyết thống ưu tú của Nhân tộc nhất Thiên Linh Giới. Tại Cẩm Tú Cốc không tìm được huyết thống phù hợp, nơi khác của Thiên Linh Giới càng không tìm thấy.
Hai, trừ Cẩm Tú Cốc ra, Nhân tộc tại Thiên Linh Giới còn có một căn cứ khác, căn cứ này chính là Khổng Tước Địa.
Nhưng mà hôm nay Khổng Tước Địa đã xuống dốc, đã kém Cẩm Tú Cốc, truyền thuyết Khổng Tước Địa thời điểm phồn vinh nhất, so với Cẩm Tú Cốc còn phồn vinh gấp mười lần.
Khổng Tước Địa là một khối đại lục vạn dặm. khối đại lục này nếu đặt ở tám giới khác chẳng tính là cái gì, chỉ có thể nói là ranh giới một quốc gia mà thôi.
Nhưng mà Thiên Linh Giới chính là biển mênh mông, khắp nơi đều là thế giới của biển, cho nên khối đại lục vạn dặm tại Thiên Linh Giới mà nói đã là đại lục rất rộng rồi.
Phóng nhãn cả Khổng Tước Địa chỉ thấy dãy núi phập phồng, cây cối xanh um tùm, khiến cho cả Khổng Tước Địa tràn ngập sinh cơ. Tại Khổng Tước Địa, chỉ thấy khói bếp lượn lờ, gà gáy chó sủa phập phồng không ngớt.
Khổng Tước Địa, đây là một nơi đầy truyền thuyết, thật lâu trước kia nơi này không gọi là Khổng Tước Địa, về sau bị đổi tên là Khổng Tước Địa, đó là bởi vì Khổng Tước thụ tổ.
Truyền thuyết thật lâu trước đó, Khổng Tước Địa là một khối tiểu đại lục, chỉ có hơn trăm dặm mà thôi, khi đó nói nơi này là đại lục không bằng nói là hòn đảo hơi lớn một chút.
Về sau Khổng Tước thụ tổ tọa hóa phản tổ, quay về đại địa thì cắm rễ tại đây, hắn luyện hóa cả hải vực này, khiến cho hải vực này biến thành đại lục vạn dặm.
Từ đó về sau, Khổng Tước Địa phồn vinh, thừa nhận che chở của Khổng Tước Thụ. Nhân tộc an cư đời này sang đời khác, rất phồn vinh.
Theo lý mà nói. Khổng Tước thụ tổ với tư cách Thụ tộc, hắn có lẽ nên mở thiên địa cho Thụ tộc mới đúng, nhưng mà Khổng Tước thụ tổ quay về đại địa thì mở đại địa tại nhân tộc.
Truyền thuyết có câu chuyện thế này. Khổng Tước thụ tổ tại khi còn bé chẳng qua là Thụ tộc lang thang, hắn rất bế đã bị cha mẹ bỏ rơi, về sau hắn lang thang tới đại lục này, được một đôi vợ chồng lương thiện thu lưu, nuôi dưỡng hắn thành người.
Sinh trưởng ở chỗ này, về sau có tu sĩ Nhân tộc chỉ dạy Khổng Tước thụ tổ tu hành, dẫn hắn vào thế giới tu sĩ rộng lớn, mở cánh cửa chưa từng có cho hắn thấy.
Khi Khổng Tước Thụ tộc ngày càng cường đại, hắn hành tẩu Thiên Linh Giới, hành tẩu cửu giới, nhưng mà hắn cuối cùng vẫn xem đại lục này là nhà của mình.
Quản chi cuối cùng nhất Khổng Tước thụ tổ trở thành một đời thụ tổ, cuối cùng nhất hắn vẫn xem nơi này là nhà của mình. Mặc dù nói Khổng Tước thụ tổ xuât thân từ Thụ tộc, nhưng mà hắn một mực xem mình là nhân tộc.
Cuối cùng nhất, Khổng Tước thụ tổ tọa hóa phản tổ, tuy hắn không truyền thừa Thụ tộc, nhưng mà hắn cuối cùng vẫn cắm rễ tại đây, luyện hóa hải vực, mở Khổng Tước Địa trở nên rộng lớn, Nhân tộc an cư lạc nghiệp.
Lý Thất Dạ ngồi trên hải mã gối lên ngực sữa của Khổng Cầm Như, nhắm mắt dưỡng thần, giống như mọi chuyện chẳng liên quan gì tới hắn.
Lúc này Khổng Cầm Như phủ kín chân thân, làm cho không người nào có thể nhìn ra chân diện mục của nàng. Nàng là cốc chủ Cẩm Tú Cốc, nàng đương nhiên không hy vọng bị người khác nhìn ra chân thân. Nếu không làm cho Hoàng Kim Tự biết rõ cốc chủ nàng đoạt cô gia của mình đi, vậy thật phiền phức.
– Tới Khổng Tước Địa rồi.
Hải mã đạp vào lục địa, Khổng Cầm Như chậm rãi nói ra.
Nghe thấy hương thơm bùn đất, cảm thụ khí tức của đại lục, khí tức hoa cỏ cây cối, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ hít sâu vài hơi, mở mắt ra nhìn.
Đây là nơi xanh biếc, phóng nhãn nhìn lại, dãy núi phập phồng, ngọn núi cao dọa người, thẳng vào vòm trời, giống như người khổng lồ đứng ở đó, cho người ta cảm giác không nói rõ nên lời.
Người khác xem xét Khổng Tước Địa không thấy gì. Nhưng mà Khổng Tước Địa trong mắt Lý Thất Dạ trước đã khác, Lý Thất Dạ nhìn thấy chập tối.
Mặc dù nói Khổng Tước Địa xanh um tùm, sinh cơ bừng bừng, nhưng mà trong mắt Lý Thất Dạ thì Khổng Tước Địa chẳng khác gì gốc cây già cực lớn, mặc dù nói nhánh cây, cành lá vẫn tươi tốt, nhưng thân cây đã già, tuổi đã cạn, sắp chết rồi.
– Khổng Tước Địa, Khổng Tước Thụ cuối cùng vẫn có ngày chết héo, ngày hôm nay không xa.
Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Tước trước mặt nói ra.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Khổng Cầm Như bắt đầu trầm mặc, trong nội tâm không dễ chịu.
Thụ tổ tọa hóa phản tổ, quay về đại địa, cắm rễ sâu trong lòng đất che chở hậu nhân.
Điểm này chính là khác nhau giữa thụ tổ cùng Tiên Đế, Tiên Đế cuối cùng sẽ rời khỏi, nhưng mà thụ tổ sẽ lưu lại, đời đời truyền thừa xuống.
Nhưng mà thụ tổ cắm rễ ở đại địa, thế thế đại đại truyền thừa không có nghĩa thụ tổ bất tử, cho dù là thần thụ cũng có ngày chết héo.
Từ khi thụ tổ cắm rễ ngày nào đó, hắn lại dùng phương thức khác sống lại, mặc dù là như thế, y nguyên không phải trường sinh, y nguyên không có khả năng bất tử.
Cuối cùng có một ngày, thụ tổ cũng sẽ chết đi, cuối cùng có một ngày thụ tổ cũng sẽ chết héo, nhưng mà ngày hôm nay với phàm nhân, đối với tu sĩ mà nói quá dài dằng dặc, quá xa xôi.
Thụ tổ có thể sống từ thời đại này qua thời đại khác, cuối cùng nhất đi đến cuối tính mạng, chêt héo.
– Tương lai, nhân tộc tại Thiên Linh Giới chỉ còn một căn cứ.
Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Cầm Như nói ra.
Khổng Cầm Như bắt đầu trầm mặc, nàng đành phải bất đắc dĩ nói:
– Hoặc là hai qua đời người nữa, Khổng Tước Thụ sẽ từ từ chết héo, Khổng Tước Địa cũng sẽ từ từ sụp đổ.
Thụ tổ tọa hóa phản tổ, luyện hóa đại địa, nhưng mà sẽ có ngày hắn chết đi, hắn năm đó luyện hóa đại địa, có bộ phận lục địa sẽ sụp đổ khi thụ tổ chết đi.
– Nên đi vẫn phải đi, nên dời xa thì phải dời xa.
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói.
Khổng Cầm Như há miệng muốn nói, nhưng mà cuối cùng lại thở dài. Trên thực tế chuyện này đã xảy ra trong thời gian dài, ở chỗ này không ít tu sĩ Nhân tộc đã rời đi.
Phải biết rằng, Khổng Tước thụ tổ che chở Khổng Tước Địa, nơi này từng cực kỳ phồn vinh, ở chỗ này đã từng có vài truyền thừa cường đại của Nhân tộc.
Nhưng mà khi Khổng Tước Thụ ngày từng ngày già đi, mấy truyền thừa cường đại của Nhân tộc cũng bắt đầu xuống dốc, mấy truyền thừa nhao nhao dời xa Khổng Tước Địa, trước kia bọn họ cũng không phải chuyển ra khỏi Thiên Linh Giới, chính đi nơi khác kiếm chỗ, càng có truyền thừa phụ thuộc Mị Linh, Thụ tộc, Hải Yêu.
Chương 1765: Khổng Tước Thụ (1)
Trên thực tế tại Khổng Tước Địa rất nhiều tu sĩ đều hiểu, Khổng Tước Thụ thời gian không nhiều lắm, cho nên có năng lực đều mang đi, lưu lại hoặc là tu sĩ không có năng lực hoặc phàm nhân, hoặc là người quyến luyến nơi này thật sâu.
Hải mã chậm rãi tiến lên phía trước, ở chỗ này thôn xóm ẩn hiện, cũng có tiểu thôn trang nhỏ tán lạc trong các dãy núi phập phồng, thời điểm khói bếp bay lên làm cho người ta có cảm giác như thế ngoại đào viên.
Mặc dù nói Cẩm Tú Cốc tại Khổng Tước Địa cũng có phân đàn, nhưng mà Khổng Cầm Như hiện tại đã không tiện đi phân đàn. Nhưng mà thỏ khôn có ba hang, tại Khổng Tước Địa, Cẩm Tú Cốc không chỉ có một hơi đặt chân.
Khổng Cầm Như mang theo Lý Thất Dạ đi vào trong một căn nhà cấp bốn trong thôn trang, chủ nhân nơi này là tán tu, trên thực tế là đệ tử Cẩm Tú Cốc.
– Không biết Lý công tử có tính toán gì không?
Sau khi dàn xếp Lý Thất Dạ xong, Khổng Cầm Như hỏi.
– Nếu như có thể, ta chờ tin tức của ngươi.
Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Cầm Như, nói ra:
– Chỉ cần ngươi có ta tìm ra người ta cần tìm, ta sẽ rời đi,
Khổng Cầm Như há miệng muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn nuốt vào bụng, cuối cùng nàng gật gật đầu, nói ra:
– Công tử yên tâm, ta đã mang tin tức truyền xuống, chỉ cần có hành tung người công tử cần tìm sẽ có tin tức ngay.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, thực lực Cẩm Tú Cốc hắn vẫn tin tưởng, nếu như nói có người tại Thiên Linh Giới mà Cẩm Tú Cốc không tìm thấy, như vậy không có bất cứ thế lực nào tìm ra hành tung của Tô Ung Hoàng.
– Ngày mai ta sẽ từ biệt Khổng Tước Thụ a.
Thời điểm Khổng Cầm Như muốn rời khỏi thì Lý Thất Dạ nói ra.
Khổng Cầm Như dừng bước lại, xoay người, nói ra:
– Ngày mai ta cùng công tử đi Khổng Tước Phong.
– Cũng được!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:
– Chuẩn bị cho ta chút hương khói, hoặc là, sau lần bái tế này sẽ không còn có cơ hội.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho Khổng Cầm Như nội tâm trầm xuống, nàng nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra:
– Ta sẽ.Nguồn truyện audio Podcast
Mặc kệ Khổng Cầm Như có nguyện ý tiếp nhận sự thật này hay không, nhưng mà Khổng Tước Thụ thật sự gần chết héo.
Khổng Tước Phong, Khổng Tước thụ tổ tọa hóa cây này biến thành chỗ ở lại của Khổng Tước Thụ.
Khổng Tước Thụ rất cao, thẳng vào mây xanh, cắm vào vòm trời, cả tòa Khổng Tước Thụ xem ra là cự nhân trên phiến cổ thụ này, che chở cả Khổng Tước Địa.
Leo lên Khổng Tước Phong, chỉ thấy nơi này bằng phẳng, giống như là một tiểu võ đài, thậm chí có thể nói đá trên đỉnh núi bị mài sáng bóng.
Đây là nơi tu sĩ nhân tộc đấu nhau nhờ Khổng Tước Thụ chứng giám cho nên được giữ gìn và mài giũa sáng bóng.
Lý Thất Dạ sớm tới bái tế Khổng Tước Thụ, trên thực tế đối với hắn mà nói, đây là đưa tiễn thụ tổ lần cuối.
Khổng Tước Thụ muốn chết héo, đó là chuyện sớm muộn, sau khi Khổng Tước Thụ chết khô thì tất cả tan thành mây khói, thế gian không còn có dấu vết của Khổng Tước thụ tổ.
Khi Lý Thất Dạ cùng Khổng Cầm Như đi lên đỉnh núi bái tế Khổng Tước Thụ, sớm đã có người tới đây bái tế rồi.
Khổng Tước Thụ nhìn qua cũng không cao lớn, cao ba trượng có thừa, thân cây già nua, vỏ cây vừa già lại vừa cứng, vỏ cây vỡ ra như long lân, tuy đã mất đi sáng bóng nhưng người ta vẫn cảm nhận nó cứng rắn vô ngần.
Lúc này trước mặt Khổng Tước Thụ có khói xanh lượn lờ, có người nhen nhóm hương khói, bái tế Khổng Tước Thụ.
Đến đây một thanh niên bái tế, thanh niên này ăn mặc áo đay, tuy thanh niên này không có triển lộ khí tức cường đại, nhưng mà thời điểm hắn chớp mắt thì lực lượng vô cùng bàng bạc hiện ra.
Toàn thân thanh niên này tỏa ra khí tức cây cối, làm cho người ta muốn tới gần, hiển nhiên là người Thụ tộc.
Sau lưng thanh niên này có ba lão nhân, ba lão nhân này khí huyết mênh mông, khí tức cực kỳ cường đại, không cần nhìn cũng biết là cường giả.
Mà có ba lão giả đi theo, có thể thấy thân phận thanh niên này bực nào.
Trên thực tế những năm gần đây. Có rất nhiều tu sĩ nhân tộc từng ở lại Khổng Tước Địa hoặc là địa phương khác đều không ngừng tới bái tế Khổng Tước Thụ, bởi vì vi mọi người đều biết, không lâu sau Khổng Tước Thụ sẽ từ từ chết héo.
Tu sĩ nhân tộc Thiên Linh Giới cảm ơn Khổng Tước thụ tổ che chở nhân tộc nhiều thời đại, tại Khổng Tước Địa này giúp người ta an cư lạc nghiệp.
Sau khi thanh niên bái tế, đứng trước Khổng Tước Thụ, nhìn khói xanh bay lên mà không nói.
Khi Lý Thất Dạ cùng Khổng Cầm Như trèo lên đỉnh núi, thanh niên đứng đó trầm mặc một lúc, nói:
– Chúng ta đi thôi.
Nói xong, mang theo ba vị lão giả xoay người rời đi.
Thời điểm thanh niên rời đi cũng khom người chào Lý Thất Dạ cùng Khổng Cầm Như, thập phần khách khí, xem như chào hỏi nhau.
Lý Thất Dạ cũng không nói gì.
Khổng Cầm Như nhìn thanh niên và ba lão giả rời đi, lại nói:
– Hắn là Đằng Tề Văn, một trong các truyền nhân của thành Thiên Đằng, vài năm trước đã bước vào cảnh giới Đại Hiền, thật là trẻ tuổi.
Khổng Cầm Như nói ra.
Khổng Cầm Như che đậy chân thân, thanh niên vừa rồi không nhận ra lai lịch Khổng Cầm Như, nhưng mà Khổng Cầm Như làm cốc chủ Cẩm Tú Cốc cho nên biết rõ tu sĩ trong thiên hạ.
Lý Thất Dạ không nói gì, đi thẳng tới trước Khổng Tước Thụ, buông hương khói, nhìn qua Khổng Tước Thụ đang tàn lụi, bắt đầu trầm mặc.
Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ thở dài, nói:
– Trường sinh quá mức xa xôi, cho dù đối với thụ tổ mà nói, cuối cùng nhất vẫn không tránh được một kiếp này.
Nói xong, Lý Thất Dạ nhen nhóm hương khói, báy Khổng Tước thụ tổ, đối với hắn mà nói, Khổng Tước thụ tổ cũng là tồn tại khó lường, huống chi còn che chở nhân tộc nhiều thời đại.
Khổng Cầm Như cũng đi lên bái tạ, cung kính từ đáy lòng.
Sau khi bái tế xong, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt vỏ cây Khổng Tước Thụ, cuối cùng nghe “Tư” một tiếng, bàn tay Lý Thất Dạ như nước chảy hòa tan vào thân cây.
Lý Thất Dạ nhắm hai mắt, lẳng lặng yên đứng ở nơi đó như ngủ.
Qua một hồi lâu sau, Lý Thất Dạ thu tay, mở mắt ra.
– Không vượt qua năm vạn năm, Khổng Tước Thụ sẽ chết héo.
Lý Thất Dạ đưa ra kết luận.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho nội tâm Khổng Cầm Như chấn động, đối với nàng mà nói còn nhanh hơn, nàng cho rằng Khổng Tước Thụ ít nhất còn chống được hai ba thời đại.
– Chỉ có thể chống năm vạn năm?
Khổng Cầm Như thất thần nói ra.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
– Nói đúng ra, miễn cưỡng có thể sống qua được bốn vạn năm, bốn vạn năm sau thì khó chống mà chết héo. Bốn vạn năm sau có thể chèo chống bao lâu phải xem nó quyến luyến nơi này thế nào. Bất kể nói như thế nào thì ngày đó sẽ tới.
Cuối cùng Khổng Cầm Như thở dài:
– Thụ tổ cũng có ngày chết héo, ai cũng không thể vãn hồi, chỉ có thể nói hy vọng ngày hôm nay tới chậm một chút.
– Ai nói?
Đứng dưới Khổng Tước Thụ, Lý Thất Dạ chỉ cươi nhạt, nói ra:
– Những chuyện này còn phải xem là với ai, nghịch thiên tục thọ, đây không phải không thể.