Đế Bá Audio Podcast
Tập 345 [Chương 1721 đến Chương 1725]
❮ sautiếp ❯Chương 1721: Trường Sinh Thể đại thành
Lúc này tất cả mọi người cảm giác thi thể Đạp Không Tiên Đế nắm giữ càn khôn trong tay, tất cả mọi người cảm thấy thiên địa vào lúc này cực kỳ yếu ớt. Dường như thi thể Đạp Không Tiên Đế thi thể dùng sức nắm chặt là có thể bóp nát thiên địa.
Giờ này khắc này, quản chi là thi thể Đạp Không Tiên Đế cũng chỉ là thi thể mà thôi, nhưng mà đế uy trấn áp chư thiên, cả Nhân Hoàng Giới quỳ xuống một mảng lớn, dưới Thần Vương đều quỳ rạp, không ai có thể thừa nhận uy áp vô biên của Tiên Đế.
– Tiên Đế —
Vào lúc này quỳ rạp xuống có không ít cường giả hô to.
– Tốt —
Nam Đế hưng phấn, thét dài một tiếng, cười nói:
– Để cho ta kiến thức ngươi cường đại cỡ nào.
Lời nói vừa vang lên, huyết khí của hắn không chút giữ lại bao phủ bầu trời, rung chuyển vô số ngân hà, đáng sợ hơn là mệnh cung nhảy lên tồn tại với thiên địa.
– Mười một mệnh cung —
Có người nhìn rõ mệnh cung của Nam Đế thì hoảng sợ quát to một tiếng, giật mình nói:
– Tuyên cổ kỳ tích.
Có được mười một mệnh cung, tu sĩ như vậy được xưng là tuyên cổ kỳ tích, hiện tại Nam Đế trước mặt có được mười một mệnh cung, một đế trữ mười một mệnh cung còn cách Tiên Đế một đường, đây là tồn tại cường đại cỡ nào.
Vào thời điểm này, người biết rõ truyền thuyết Nam Đế đã hiểu rõ, vì cái gì Nam Đế từng được người ta gọi là thiên tài khó lường, thiên phú cao tới mức tuyên cổ hiếm thấy.
Lúc này tất cả mọi người ngừng thở, khiêu chiến Tiên Đế, tuyên cổ tới nay, người có thể khiêu chiến Tiên Đế thành công rải rác không có mấy, trước mắt chỉ là thi thể Tiên Đế lại có thể dễ dàng chém giết Thần Hoàng.
Nhưng mà tất cả mọi người biết rõ, Nam Đế trước mặt tuyệt đối có tư cách khiêu chiến Tiên Đế!
Lúc này Lý Thất Dạ mí mắt nhảy lên, nhìn Nam Đế phân phó:
– Tiểu Quách, lui ra, đã có người đối phó hắn!
Nam Đế ánh mắt lóe lên, cảm giác được cái gì, nhìn qua thi thể Đạp Không Tiên Đế, cảm khái nói:
– Đáng tiếc!
Sau đó không nói hai lời lui ra ngoài.
Đột nhiên xuất hiện biến hóa này làm cho mọi người chấn động, nếu như nói ở chỗ này ai có đủ tư cách đấu với thi thể Đạp Không Tiên Đế, khẳng định không phải Nam Đế không còn ai.Nguồn truyện audio Podcast
Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ lại bảo Nam Đế lui ra, điều này thật sự làm cho mọi người không thể tưởng tượng nổi.
“Phanh” một tiếng, hư không nứt vỡ, ngay lúc mọi người không hiểu xảy ra chuyện gì, đột nhiên thi thể Đạp Không Tiên Đế xoay người lại, hắn quay người lại thiên địa nghiêng theo, tinh vũ chập chờn, thân thể của hắn khẽ động có thể đánh nát thời không.
Lực lượng cường đại như thế làm cho rất nhiêu người rung động không nói nên lời, thời điểm này tất cả mọi người ý thức được đâu mới là tồn tại vô địch.
Trong thời gian cực ngắn, tại Đông Bách Thành, tại Thiên Đạo viện đột nhiên xuất hiện một bóng dáng, một người bước ra một bước, một bước đạp qua Đông Bách Thành, một bước đạp qua trung tâm vực, lập tức đi vào vòm trời trên Tẩy Nhan Cổ Phái.
Thi thể Đạp Không Tiên Đế đối mặt với người đột nhiên xuất hiện này, cho dù là thi thể Đạp Không Tiên Đế lúc nhìn người đột nhiên xuất hiện này cũng trở nên ngưng trọng..
Một người con gái, hoàn toàn không có biện pháp để hình dung nữ tử này. Nếu như nói bình thường là một loại xinh đẹp, như vậy xinh đẹp như vậy phát huy cực kỳ tinh tế trên người nữ tử này, phát huy đến cực hạn.
Nữ tử trước mắt bất kể là bình thường hay là xinh đẹp, thời điểm nàng xuất hiện trước mặt người đời, thế nhân chỉ có thể ngưỡng mộ, không có bất kỳ người nào dám khinh nhờn.
Lúc này cô gái trước mặt tỏa ra hào quang, tia sáng này thập phần nhu hòa, không chói mắt chút nào, nhưng mà chính hào quang như thế lại thắp sáng cả Nhân Hoàng Giới, thời điểm tia sáng chiếu khắp Nhân Hoàng Giới, tất cả mọi người cảm giác được một loại lực lượng vĩnh hằng, ôn nhuận như vậy, thật là xa xôi.
Đắm chìm trong hào quang này, tất cả mọi người cũng cảm giác mình như chửa sanh trong thiên địa, ở chỗ này không có thời gian trôi qua, không có tuế nguyệt làm già đi, tất cả như trở về tuyên cổ, dường như thời gian chưa từng trôi qua, tất cả mọi người đang ở điểm đầu tính mạng, tất cả chỉ mới bắt đầu, vĩnh viễn không chấm dứt.
– Trường Sinh Thể —
Tắm rửa trong hào quang nhu hòa này, có một Thần Hoàng phục hồi tinh thần lại, từ trong đó hiểu rõ ảo diệu, hoảng sợ hét lớn:
– Đây là đại thành tiên thể trong truyền thuyết, Trường Sinh Thể đại thành!
– Trường Sinh Thể đại thành —
Nghe được lời này, tất cả mọi người rung động, vô số tu sĩ cho tới tán tu cho đến Thần Hoàng cũng bị chấn động không nhẹ, thậm chí có thể nói nghe được một Tiên Đế lâm thế còn rung động hơn nhiều.
– Trường Sinh Thể —
Một Đại Hiền cổ xưa thất thần, thì thào nói:
– Trường Sinh Thể đại thành, chẳng lẽ nàng đã đạt tới trường sinh bất tử trong truyền thuyết sao?
Trong khoảng thời gian ngắn, thế nhân thất thần, cho dù là Bộ Liên Hương, Mục Thiếu Đế cũng thất thần, Trường Sinh Thể đại thành, chuyện này quá rung động, rung động hơn cả gặp đế thi.
Tuyên cổ đến nay, đại thành tiên thể có không ít, có Trấn Ngục Thần Thể đại thành, có Kim Cương Bất Diệt Thể đại thành, nhưng mà Trường Sinh Thể đại thành thì chưa từng nghe nói qua.
Trong giới tu sĩ có một cách nói, Trường Sinh Thể đại thành còn khó hơn thành tựu Tiên Đế ngàn vạn lần, trên thực tế cũng đúng như thế, trong năm tháng dài dằng dặc, Tiên Đế xuất hiện một người lại một người, nhưng mà chưa từng có người nào nghe qua có ai đạt tới Trường Sinh Thể đại thành.
Hôm nay tất cả mọi người nhìn thấy kỳ tích như vậy, đây là tuyên cổ kỳ tích, một Trường Sinh Thể đại thành.
– Trường Sinh Thể đại thành, nàng thật sự trường sinh bất tử sao?
Rất nhiều người đều thất thần, đặc biệt là thế hệ trước càng bị kích thích thứ đồ vật sâu nhất trong nội tâm.
Cho tới nay, bao nhiêu người truy cầu trường sinh bất tử, đặc biệt là tu sĩ càng cường đại thì đều gặp phải vấn đề như nhau —- tử vong!
Nhưng mà đối với tồn tại cường đại mà nói, không nguyện ý đối mặt nhất chính là tử vong, cho nên cho tới nay có rất nhiều cường giả truy cầu trường sinh bất tử, nhưng mà cho tới bây giờ chưa từng nghe nói có ai thành công.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy Trường Sinh Thể đại thành, chuyện này làm cho tất cả cường giả nhìn thấy hy vọng, hoặc là nói có trường sinh bất tử chính thức.
Nhìn nữ tử trên bầu trời, không có ai biết Trường Sinh Thể đại thành có thật sự trường sinh bất tử như trong truyền thuyết hay không.
– Nàng là ai —
Nhìn qua nữ tử trên bầu trời, rất nhiều người hai mặt nhìn nhau, không có ai biết người kia là ai, không có ai biết nàng lai lịch gì! Thậm chí có thể nói chưa từng có ai nhìn thấy nàng.
Nhưng mà nữ tử yên lặng vô danh lại đạt tới Trường Sinh Thể đại thành, chuyện này làm cho tất cả mọi người cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi.
Lý Thất Dạ nhìn Ma Cô trên bầu trời, hắn cũng lộ ra bộ dáng tươi cười, nụ cươi này ngay cả hắn cũng không cách nào hình dung, hắn nhìn lên không trung và thất thần, thì thào nói:
– Ta dùng ngươi làm vẻ vang, dùng ngươi làm kiêu ngạo!
Chương 1722: Ma Cô vô địch (1)
Trong tuế nguyệt dài dằng dặc tới nay, hắn bồi dưỡng được quá nhiều tồn tại vô địch, cho dù là Tiên Đế, đối với hắn mà nói cũng không phải một việc khó, nhưng mà cho tới nay, chuyện làm hắn cảm thấy khó thành công nhất chính là bồi dưỡng Trường Sinh Thể đại thành.
Cho tới nay Lý Thất Dạ đã từng nếm thử, bất luận là người có đạo tâm hay thiên phú cao bực nào, nhưng mà cuối cùng nhất đều không thể tu luyện thành Trường Sinh Thể.
Nhưng mà tiểu nữ hài năm đó không được người ta xem trọng nhất, rất nhiều người đều cho rằng nàng là tiểu nữ hài ngu ngốc, thậm chí là tiểu nữ hài ngày cả phụ mẫu cũng từ bỏ, chưa từng có người nào nghĩ nàng lại kiên trì không ngừng, cuối cùng nhất sáng tạo tuyên cổ kỳ tích, kỳ tích duy nhất thuộc về nàng.
Trong năm tháng xa xôi, cho dù Lý Thất Dạ còn là âm nha, đối với tiểu nữ hài không thể hiểu được một câu khẩu quyết cũng không ôm hy vọng gì, nhưng mà đôi mắt cầu học như khát của nàng lại đả động hắn, từ ý nào đó mà nói, ngay từ đầu hắn chỉ đáng thương nàng mà thôi.
Nhưng mà chưa từng có ai nghĩ tới, một tiểu nữ hài ngay từ đầu không hiểu được một câu khâu quyết cuối cùng nhất lại tu luyện thành Trường Sinh Thể, Trường Sinh Thể đại thành, hoàn thành chuyện tuyên cổ tới nay chưa từng có ai hoàn thành, ngay cả Tiên Đế cũng không thể thực hiện được!
– Đây là chuyện làm ta đáng kiêu ngạo nhất đời này.
Nhìn qua Ma Cô trên bầu trời, Lý Thất Dạ cũng phải thì thào nói.
Một người thất bại sẽ từ bỏ, cho dù là âm nha vĩnh viễn không buông bỏ cũng phải buông tha, nhưng mà Ma Cô làm cho hắn nhìn thấy hy vọng, làm cho hắn chứng nhận tuyên cổ kỳ tích, có thể nói Lý Thất Dạ xem nàng là kiêu ngạo.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, bồi dưỡng một Tiên Đế không tính là cái gì, bồi dưỡng được một Trường Sinh Thể đại thành đó mới là chuyện đáng kiêu ngạo nhất đời.
Nhìn qua Ma Cô trên bầu trời, Tam Quỷ Gia cũng chấn động, thì thào:
– Đại Hiền đỉnh phong Trường Sinh Thể đại thành! Cũng quá mạnh mẽ rồi, cho dù Tiên Đế còn sống cũng có thể hoành kích!
Hoành kích Tiên Đế, đây là một lời rất nặng, không phải ai cũng có thể hoành kích Tiên Đế, cho dù là Thần Hoàng vô địch cũng không thể hoành kích Tiên Đế.
Tam Quỷ Gia cũng không phải là người dễ dàng kết luận, nhìn thấy Ma Cô trên bầu trời, hắn biết đây là tồn tại đáng sợ cỡ nào, cho dù là Tiên Đế còn tồn tại, Trường Sinh Thể đại thành cũng không sợ.
– Thiên Đạo viện Ma Cô nha, chỉ nghe kỳ danh, chưa từng gặp lần nào, hôm nay nhìn thấy đúng là tam sinh hữu hạnh.
Ngay cả Nam Đế nhìn thấy Ma Cô cũng phải kính nể không thôi.
Trên thực tế, bất kể là ai có thể luyện Trường Sinh Thể đại thành. Đều đáng được người ta tôn kính.
Cho dù là tồn tại như Bộ Liên Hương khi nhìn thấy Ma Cô cũng phải chấn động, nàng cũng giật mình nói:
– Trường Sinh Thể hoàn mỹ không tỳ vết, đúng là quá không thể tưởng tượng, tiên thể như thế quả thật không thể khiêu khích, nàng ở trạng thái này, hoành kích Tiên Đế hoàn toàn không nói chơi!
Nói đến đây nàng cũng nhìn qua Lý Thất Dạ.
Bộ Liên Hương có được thiên phú tam thánh, nàng cũng là người tu luyện qua tiên thể. Nàng hiểu tiên thể cực kỳ khắc sâu, hiện tại nàng xem xét Trường Sinh Thể của Ma Cô, nàng đã biết rõ đây là ý vị như thế nào.
Trường Sinh Thể như thế chưa từng xuất hiện qua. Bộ Liên Hương hiểu rõ ràng, muốn tu luyện tiên thể hoàn mỹ không tỳ vết, như vậy phải cần tiên thể thuật nguyên vẹn không tỳ vết, dùng tiên thể thuật mà nói không có tiên thể thuật gì vượt qua tiên thể thuật trong Thể Thư, đây là tiên thể thuật hoàn mỹ nhất thế gian.
Cho nên nhìn thấy Ma Cô, Bộ Liên Hương biết rõ tác phẩm tuyệt thế vô song này chỉ có xuất từ trong tay Lý Thất Dạ mà thôi.
– Hoành kích Tiên Đế!
Nghe được Tam Quỷ Gia nói thì mọi người thất thần, hoành kích Tiên Đế cường đại như vậy, đối với tất cả mọi người mà nói đây đã vượt qua phạm trù không thể tưởng tượng, đây không phải lĩnh vực bọn họ có khả năng chạm tới.
Ông!
Vào thời điểm này thi thể Đạp Không Tiên Đế rốt cục động thủ, hắn vừa ra tay, không có diễn biến đế thuật, không có trấn áp chư thiên, một tay đâm thủng hư không, một tay đâm vào trái tim Ma Cô.
Chỉ một kích bình thường và trực tiếp nhất này, tất cả mọi người run rẩy, chỉ một kích này đủ làm Thần Hoàng không thể ngăn cản được, chỉ sợ sẽ bị đâm thủng lồng ngực.
Nhưng mà đối mặt một kích như thế, Ma Cô ngay cả nhúc nhích cũng không cần, thậm chí không có ra tay, trên người nàng bắn ra hào quang nhu hòa chớp động không thôi.
Cứ như vậy, hào quang nhu hòa chớp động liên tục, nhưng mà thế gian trôi qua cực kỳ lâu, trôi qua không biết năm tháng, vào lúc này không quản một cái nháy mắt, tất cả mọi người sinh ra ảo giác, dường trong nháy mắt đã trôi qua vạn năm.
Quản chi bàn tay Đạp Không Tiên Đế cách Ma Cô rất gần, nhưng mà bọn họ biết khoảng cách không phải là vấn đề. Bàn tay kia cách Ma Cô xa xôi như vạn năm.
Thời điểm bàn tay đâm về phía Ma Cô cần phải vượt qua dòng sông thời gian thật dài, cần vượt qua hơn mười vạn năm, kể từ đó thời gian sẽ hủy diệt tất cả.
Tất cả mọi người có thể nhìn thấy cảnh cực kỳ quỷ dị, trong khoảng cách gần trong gang tấc đó, bàn tay trở nên vô cùng chậm chạp, còn chậm chạp hơn cả ốc sên, quỷ dị hơn là, bàn tay này từ từ biến giá, bàn tay sinh ra đầy nếp nhăn sau đó da tróc ra, tới cuối cùng cơ bắp cũng tróc ra.
Mặc dù nói bàn tay thi thể Đạp Không Tiên Đế tái nhợt không có huyết sắc, nhưng mà trước đó không có nửa điểm dấu vết già yếu. Vào thời điểm này bàn tay vượt qua thời không, quản chi là bàn tay Tiên Đế cũng trở nên già yếu.
Nhìn thấy làn da cơ bắp Đạp Không Tiên Đế tróc ra, tất cả mọi người hít khí lạnh, thân thể Tiên Đế không phải người và vật nào có thể phá hủy, thậm chí có thể nói thân thể Tiên Đế còn cường đại hơn Tiên Đế chân khí, nhưng mà hiện tại bàn tay Đạp Không Tiên Đế làn da và cơ bắp khô héo, có thể nói là cảnh đáng sợ cỡ nào.
– Lực lượng thời gian!
Có đại nhân vật ý thức được cái gì đó, thì thào nói:
– Đối với Trường Sinh Thể mà nói, không đáng giá nhất là thời gian, quý giá nhất cũng là thời gian.
Tuy cự ly rất ngắn, nhưng mà lại cách xa nhau mười vạn năm, Đạp Không Tiên Đế còn sống còn có thể vượt qua thời gian này, nhưng mà thi thể Đạp Không Tiên Đế tuyệt đối không thể vượt qua khoảng cách này.
Trong thời gian cực ngắn đó, thi thể Đạp Không Tiên Đế thu bàn tay về, nhưng mà thời điểm này Ma Cô động, nàng không có ra tay, nàng cũng không có công kích thi thể Đạp Không Tiên Đế.
Ma Cô chỉ đi từng bước, mỗi bước nàng đi rất nhanh, một bước một cước ấn, thời điểm này dưới chân Ma Cô xuất hiện con đường đại đạo, một con đường mà ngay cả Tiên Đế cũng không thể lẫn tránh, thời gian đại đạo.
Lúc này thi thể Đạp Không Tiên Đế lọt vào thời gian đại đạo, thời điểm đứng trong thời gian đại đạo, lập tức có âm thanh “Tư, tư, tư” vang lên, thân thể của hắn từ từ biến chất, làn da càng ngày càng nhăn, thậm chí bắt đầu tróc ra.
Chương 1723: Ma Cô vô địch (2)
Đây là lực lượng thời gian, không có công kích, không có trấn áp, Ma Cô cần làm chỉ là chờ thời gian trôi qua mà thôi.
Nhưng mà thế gian không có gì đáng sợ hơn thời gian, thời gian thúc ngươi già, lúc ấy thời gian trôi đi hết, ý nghĩa ngươi từ từ suy bại, thậm chí là đi về hướng tử vong.
Oanh!
Vào thời điểm này thi thể Đạp Không Tiên Đế thu hồi tất cả diễm quang lại, chúng hóa thành cái kén, đây là cái kén lực lượng thiên địa, cái kén này ngăn cản thời gian trôi qua.
Tư, tư, tư…
Nhưng mà quản chi có kén che chở, vẫn là không ngăn được thời gian trôi qua, thời gian là vô ảnh vô hình, mặc kệ ngươi dùng cái gì phòng ngự, mặc kệ ngươi dung cái gì ngăn cản đều không thể ngăn cản được thời gian trôi qua.
“Ông” một tiếng, thời điểm cái kén không thể ngăn cản thời gian trôi qua, cơ hồ tất cả diễm mang mở ra, lập tức thi thể Đạp Không Tiên Đế càng bước càng nhanh, truy đuổi Ma Cô.
Lúc này đối với thi thể Đạp Không Tiên Đế mà nói, chỉ có đuổi theo Ma Cô, chém giết Ma Cô mới có thể giải quyết thời gian trôi qua, nếu không quản chi là chiêu thức mạnh nhất thế gian, phòng ngự vô địch, tất cả không thể ngăn cản được thời gian trôi qua.
Tiên Đế tốc độ nhanh cỡ nào, hắn có thể vừa sải bước vượt cửu giới, nhưng mà trong thời gian đại đạo, khoảng cách đã không phải là vấn đề, Ma Cô và thi thể Đạp Không Tiên Đế cách xa nhau không phải khoảng cách, mà là thời gian, thời gian hơn mười vạn năm.
Nhưng mà mặc kệ thi thể Đạp Không Tiên Đế nhanh cỡ nào đều không thể đuổi kịp Ma Cô, mà ở trong thời gian trôi qua, hắn nhanh hơn thì thân thể biến chất càng nhanh, hắn có thể nói là trong nháy mắt vượt qua vạn năm.
Âm thanh xì xì vang lên, lúc này cơ bắp thi thể Đạp Không Tiên Đế bắt đầu tróc ra, ngay cả Tiên Đế chân khí không thể chém được thân thể Tiên Đế thâncũng bắt đầu suy bại trong thời gian đại đạo, thi thoảng thừa nhận hào quang từ thời gian đại đạo.
Oanh một tiếng vang thật lớn, lúc này thi thể Đạp Không Tiên Đế đình chỉ truy đuổi, hắn vẫy tay một cái, vạn đạo thiên địa ngưng kết thành một đạo môn, “Ông” một tiếng, Tiên Đế luyện chế đạo môn đã mở ra.
Lúc này Đạp Không Tiên Đế lập tức xuyên qua đạo môn, xuất hiện tại vòm trời khác, nhưng mà “Ông” một tiếng, thời gian vẫn trôi qua, cho dù Đạp Không Tiên Đế xuyên qua nơi nào vẫn không trôn thoát thời gian, hắn vẫn ở trong thời gian đại đạo, thời gian vẫn đang trôi qua.
Loại quyết đấu cấp bậc này đã không cách nào lẩn tránh, trừ phi ngươi có thể chạy trốn tới nơi không có thời gian, không có bắt đầu, không có chấm dứt, nếu không cho dù ngươi ở nơi nào, cửu giới cũng tốt, thiên ngoại cũng được, đều không thể lẩn tránh thời gian đại đạo.
“Phanh”, hiện tại tất cả diễm quang của Đạp Không Tiên Đế tạo thành một kích, một kích này diễn biến đại đạo chung cực áo nghĩa, một kích này thiên địa bị hủy, rung chuyển cửu giới, vô số sinh linh trên Nhân Hoàng Giới dưới một kích này run rẩy quỳ lạy.
Một kích của Tiên Đế mang theo uy lực không thể tưởng tượng! Một kích này vô số sinh linh sẽ chết.
Tiếng “Răng rắc” vỡ vụn vang lên, thi thể Đạp Không Tiên Đế đánh nát một bộ phận thời gian đại đạo, nhưng mà điều này cũng không có dùng gì, bộ phận vỡ vụn trong nháy mắt được thời gian thay thế, thời gian vĩnh viễn sẽ tồn tại, quản chi ngươi đánh nát một phần thời gian, thời gian sau đó vẫn tiếp tục chảy xuôi.
Oanh — oanh — oanh –
Thi thể Đạp Không Tiên Đế không ngừng dùng đại đạo làm búa nện thời gian đại đạo, mỗi lần hắn nện xuống có thể hủy diệt thế gian, nếu như búa này nện xuống trung tâm vực, chỉ sợ thế gian không chỉ đơn giản không còn trung tâm vực nữa.
Thi thể Đạp Không Tiên Đế không ngừng nện xuống, thời gian đại đạo dưới chân hắn không ngừng vỡ vụn, nhưng mà cho dù là đập nhỏ thời gian đại đạo vẫn không có bất kỳ tác dụng nào, thời gian cuối cùng vẫn trôi qua, ngươi đập nhỏ đi chỉ là hiện tại, tương lai sẽ tiếp tục tiến tới.
Cho dù thi thể Đạp Không Tiên Đế không ngừng nện như điên, nhưng mà thời gian vẫn không dừng, thi thể Đạp Không Tiên Đế vẫn bị thời gian ăn mòn, làn da nhăn nheo, cơ thịt tróc ra, thậm chí một ít nơi yếu ớt của thi thể đã tróc ra chỉ còn thấy xương.
Thi thể Đạp Không Tiên Đế không ngừng nện thời gian đại đạo, cả thiên địa lay động, bất luận là ở trung tâm vực hay ở nơi khác tại Nhân Hoàng Giới, dưới lực lượng này sinh linh không ngừng lo sợ.
Không ngừng nện xuống, vô số sinh linh đều cảm giác như tận thế hàng lâm, vô số sinh linh cũng sợ hãi, sợ hãi một búa như thế nện lên đầu của bọn họ, nếu như bị búa này nện trúng, mặc kệ là dạng địa phương gì, là dạng tồn tại nào, chỉ sợ cũng sẽ nhanh chóng tan thành mây khói.
Lúc này không biết bao nhiêu người trong lòng âm thầm cầu nguyện, hy vọng trận chiến tranh này sớm chấm dứt, làm cho sinh linh trong thiên hạ sớm thoát ly bể khổ.
Ma Cô đi tới từng bước, mỗi khi nàng bước đi, thời gian đại đạo lại tăng thêm vạn năm, mỗi một bước của nàng thời gian lẳng lặng trôi qua. Dường như đây là một loại yên lặng, thiên địa yên lặng, chỉ có thời gian mới có thể tiếp tục chuyển động.
Lúc này mặc kệ thi thể Đạp Không Tiên Đế điên cuồng nện búa như thế nào, hắn đều không thể chính thức hủy diệt thời gian đại đạo. Không thể phủ nhận với tư cách thi thể Tiên Đế, hắn thật sự rất cường đại, nhưng mà hắn cuối cùng không phải Tiên Đế chân chính, với tư cách đế thi hắn có khoảng cách không nhỏ với Ma Cô.
Nhìn thấy cảnh này, ngay cả thi thể Đạp Không Tiên Đế cũng không thể tránh được, chuyện này làm cho rất nhiều người hít khí lạnh, cho dù là Thần Hoàng cũng cảm thấy mình nhỏ bé.
Cho nên sâu trong đế thống tiên môn, có Thần Hoàng ngủ say vô số tuế nguyệt cũng từ dưới đất bò lên, nhìn qua quang cảnh trên bầu trời thì hít khí lạnh, thì thào nói:
– Hoàn mỹ không tỳ vết đại thành tiên thể, Đại Hiền đỉnh phong đã có thực lực như vậy, cảnh giới như thế cho dù Tiên Đế còn sống đều hoàn toàn có thể hoành kích! Thế gian trừ Tiên Đế ra, không ai có tư cách là địch với nàng.
Oanh — một tiếng vang thật lớn, chỉ trong nháy mắt, thi thể Đạp Không Tiên Đế thôn phệ lực lượng thiên địa bắn ngược ra, cùng lúc đó thân thể của hắn lập tức bắn ra thi khí vô cùng vô tận, thi khí vừa xuất hiện có thể nghe được âm thanh “Tư” vang lên lên, ngôi sao trên vòm trời cũng bị thi khí hủ hóa!
– Đế thi sát khí —
Nhìn thấy cảnh này, cho dù Thần Hoàng cũng biến sắc, quát to một tiếng.
Truyền thuyết, khi đế thi tích lũy thi khí tới mức độ nhất định có thể lập tức hủy diệt Thần Hoàng, chuyện đáng sợ như thế không ai có thể tưởng tượng.
Không hề nghi ngờ, thi thể Đạp Không Tiên Đế đã trải qua xử lý, thậm chí có khả năng bị phong ấn qua, nếu không với thi khí đáng sợ như thế, Đạp Không Sơn đã sớm tan thành mây khói.
Nhưng mà hiện tại thi thể Đạp Không Tiên Đế đột phá phong ấn, lập tức bộc phát tất cả thi khí của mình, trong thời gian cực ngắn, tất cả thi khí đan vào với đại đạo tạo thành đế kiếm, một thanh đế kiếm nửa đen nửa trắng, thời điểm đế kiếm như thế hiển hiện làm thiên địa rung động, vạn đạo pháp tắc như nước lũ trút xuống.
Chương 1724: Đế thi vẫn lạc
Phanh — một tiếng vang thật lớn, một kiếm chém xuống, kiếm này có thể hủy diệt thế gian, dưới một kiếm này, cho dù là tồn tại như Tam Quỷ Gia cũng phải run rẩy.
Oanh —
Đế kiếm rốt cuộc cũng chém nát thời gian đại đạo, hào quang năm màu từ thời gian đại đạo phân tán ra, thập phần xinh đẹp, thập phần tráng lệ.
Loong coong —
Vào lúc này thi thể Đạp Không Tiên Đế lại chém một kiếm thẳng vào Ma Cô, một kiếm này quá nhanh, nhanh tới mức tồn tại như Tam Quỷ Gia cũng không thể nhìn rõ một kiếm này chém ra như thế nào.
Ngay vào lúc thi thể Đạp Không Tiên Đế sắp chém kiếm này vào người Ma Cô, thời điểm kiếm này còn cách Ma Cô gần trong gang tấc thì dừng lại.
Trong thiên địa người có năng lực nhìn thấy năng lực này đều phải hít khí lạnh, một kiếm này quá kinh khủng, một kiếm này tuyệt đối có thể chém giết tất cả thần linh trên thế gian.
Nhưng mà một kiếm này vào lúc chém Ma Cô thì thế gian yên tĩnh, hơn nữa yên tĩnh này trở nên dài đằng đẳng. Lúc này thời gian trôi qua như bị kéo dài tới trăm vạn năm.
Thời gian thoáng cái trở nên xa xôi như vậy, “Ông” một tiếng, thời gian vô cùng vô tận lập tức bắn ra ngoài, cực kỳ hung mãnh, trong nháy mắt này Ma Cô lại biến mất.
Nếu như nói thời gian đại đạo vừa rồi là dòng suối chảy róc rách, hiện tại thời gian đại đạo chẳng khác gì hồng thủy ngập trời, có thể đẩy hủy tất cả mọi thứ trên thế gian.
Dùng thời gian trăm vạn năm làm đơn giản, lập tức trôi qua trăm vạn năm, mà thời gian trăm vạn năm quét qua thi thể Đạp Không Tiên Đế.
Trên thực tế Ma Cô cũng không có biến mất, thậm chí có thể nói nàng vẫn đứng ở nơi đó, nhưng mà cùng một địa phương lại không cùng thời gian, đứng ở nơi đó Ma Cô đã cách đó cả ngàn vạn năm rồi.
Từ khoảng cách này, Ma Cô và đế kiếm chém nàng gần trong gang tấc, nhưng mà từ thời gian mà nói, cả hai cách nhau ngàn vạn năm, đế kiếm chém căn bản không thể chạm vào Ma Cô.
– Ah —
Thời gian trăm vạn năm trôi qua trên thi thể Đạp Không Tiên Đế, vốn là thi thể không có sinh mạng cũng phải hét lên.
Vào thời điểm này tất cả mọi người nhìn thấy một màn thần kỳ, thời gian trăm vạn năm xuyên qua, thi thể Đạp Không Tiên Đế lập tức phân giải, hóa thành vô số quang hạt, vô số quang hạt này bị cuốn theo dòng sông thời gian, biến mất vô tung.
– Không —
Nhìn thấy cảnh này, chiến tướng còn sót lại của Đạp Không Sơn hét lên một tiếng, không cách nào tiếp nhận kết cục như thế.
Oanh — oanh — oanh –
Từng âm thanh nổ vang vang vọng thiên địa, thi thể Đạp Không Tiên Đế bị thời gian trăm vạn năm phân giải thành quang hạt, tất cả lực lượng mà hắn thôn phệ từ đâu tới đây đều trở về nơi đó.
Vào thời điểm này, Nhân Hoàng Giới khôi phục ánh sáng, mặt trời vẫn đọng ở trên vòm trời, trăng sáng vẫn ẩn trong thanh minh, ngôi sao vẫn lóe lên sâu trong màn đêm.
Nhìn thấy thiên địa như cũ, nhật nguyệt tinh thần sáng ngời, cảm giác chân thật như thế làm cho người ta có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa yên tĩnh tới cực điểm, bất kể là trung tâm vực hoặc là cả Nhân Hoàng Giới, thoáng cái đều yên tĩnh, dường như cả Nhân Hoàng Giới tiếng kim châm cũng có thể nghe được.
Vào thời khắc này, dường như tiếng hít thở dừng lại, dòng sông thời gian dừng chảy, chim chóc cũng dừng hót… Tất cả giống như không còn âm thanh.
Vào lúc này sinh linh trong thiên địa không dám hít thở, cơ hồ tất cả sinh linh yên tĩnh nhìn qua Ma Cô trên bầu trời, một nữ tử bình thường, bình thường đến tới mức trở thành xinh đẹp nhất thế gian.
Bất kể là ai, trong nội tâm rung động tới khó tin, từ đầu tới cuối Ma Cô đều không có ra tay, nàng chỉ sử dụng thời gian đại đạo, cứ như vậy hủy diệt thi thể Tiên Đế.
Tồn tại cường đại như vậy, Thần Hoàng cũng tốt, lão bất tử lánh đời không ra cũng tốt, vào thời điểm này cũng phải đứng ở xa xa kính ngưỡng Ma Cô.
– Hoành kích Tiên Đế thật sự tồn tại, ngay tại đương thời.
Có lão bất tử thế hệ trước thì thào tự nói.
Hoành kích Tiên Đế, đây là chủ đề nặng nề cỡ nào, trăm ngàn năm qua tới nay, xuất hiện tồn tại hoành kích Tiên Đế cũng không nhiều, nhưng mà cho dù hoành kích Tiên Đế tồn tại, có một ít vẫn không có kết cục tốt, dù sao là địch với Tiên Đế cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Đối với vô số người mà nói, hoành kích Tiên Đế chỉ là truyền thuyết mà thôi, rất nhiều người đều chưa từng gặp qua hoành kích Tiên Đế, nhưng mà hôm nay tất cả mọi người đã kiến thức được cái gì là hoành kích Tiên Đế.
– Tiên thể hoàn mỹ không tỳ vết, một người hoành thế, ai có thể vượt qua.
Tam Quỷ Gia thất thần, thì thào tự nói.
Tam Quỷ Gia nói lời này điểm tỉnh không ít người, đặc biệt là một ít người cường đại cũng nghe ra ý tứ trong đó.
Thử nghĩ xem, một tồn tại hoành kích Tiên Đế hộ đạo cho Lý Thất Dạ, thử hỏi thế gian còn có người nào dám tranh giành thiên mệnh với Lý Thất Dạ sao? Giống như Tam Quỷ Gia đã nói, một người hoành thế, ai dám vượt qua?
Lý Thất Dạ với tư cách đệ nhất hung nhân, thế hệ trẻ không thắng được, nhưng mà một ít tồn tại cỗ xưa nghĩ rằng, đó cũng không phải đại biểu Lý Thất Dạ là vô địch chân chính, Đạp Không Sơn có suy nghĩ này, Phi Tiên Giáo cũng có suy nghĩ này.
Cho nên mới có cuộc vây công hôm nay, thế hệ trẻ không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, cho nên thế hệ trước muốn tìm cơ hội liên thủ chém giết Lý Thất Dạ, như vậy từ nay về sau, tranh giành thiên mệnh sẽ đổi chủ.
Hiện tại một tồn tại hoành kích Tiên Đế xuất hiện, hơn nữa vị hoành kích Tiên Đế này nói rõ đã đứng bên cạnh đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ!
– Đương thời Lý Thất Dạ tất thành Tiên Đế.
Cho dù có Thần Hoàng từng có suy nghĩ tiêu diệt Lý Thất Dạ, lúc này cũng phải thất thần, chỉ có thể ngoan ngoãn thu hồi ý định của mình, kẹp cái đuôi ngoan ngoãn làm người.
– Vào hôm nay, ai dám ngăn cản đường Lý Thất Dạ, không nói trước bản thân Lý Thất Dạ mạnh bao nhiêu, chỉ Ma Cô, Trung châu công chúa, Nam Đế thậm chí là Mục Thiếu Đế đứng bên cạnh hắn đã không ai có thể địch lại.
Có người nhìn qua Nam Đế trên bầu trời, nhìn qua Ma Cô, lại nhìn qua Bộ Liên Hương bên người Lý Thất Dạ, bọn họ chấn động mạnh một cái, thì thào nói:
– Đây có thể xem như đoàn đội hộ đạo mạnh nhất hay không?
– Không —
Hồi lâu sau, rốt cuộc đệ tử Đạp Không Sơn phục hồi tinh thần lại, lúc này không cần Tam Quỷ Gia động thủ, cả Đạp Không Sơn đã sụp đổ rồi.
Nhìn thấy thi thể Đạp Không Tiên Đế tan thành mây khói, các đệ tử Đạp Không Sơn đặt mông ngồi xuống đất, bọn họ sụp đổ chính là tự tin và tôn nghiêm của mình, tất cả mọi thứ đã phá hủy, tan biến theo thi thể Đạp Không Tiên Đế tan thành mây khói.
Bao nhiêu năm đến nay, đệ tử Đạp Không Sơn đều lấy xuất thân Đạp Không Sơn làm kiêu ngạo, dùng tổ sư Đạp Không Tiên Đế làm vẻ vang, đối với đệ tử Đạp Không Sơn mà nói, Đạp Không Tiên Đế chính là đồ đằng tinh thần của bọn họ, chính bởi vì có Đạp Không Tiên Đế, mới có tất cả của Đạp Không Sơn.
Chương 1725: Duy ngã độc tôn
Nhưng mà khi thi thể Đạp Không Tiên Đế tan thành mây khói, tất cả của bọn họ đã sụp đổ, lúc này cho dù Tam Quỷ Gia không có ra tay đồ diệt Đạp Không Sơn, Đạp Không Sơn cũng đã vô lực tái chiến, bọn họ đã biến thành thịt cá trên thớt.
– Tất cả đều chấm dứt.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn qua thiên địa, lúc này hắn chỉ bình tĩnh đứng trên bầu trời, nhưng mà bất kể là ai nhìn thấy hắn cũng phải kính sợ.
Từ hôm nay trở đi, cho dù là thần thánh phương nào, truyền thừa nào nhìn thấy Lý Thất Dạ đều phải đi vòng qua, không ai dám khiêu khích.
– Đại sư huynh vô địch —
Đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái thật lâu phục hồi tinh thần lại, kêu to lên, lúc này không ngừng vui sướng, có không ít đệ tử khóc thét lên.
Trước đó không lâu Tẩy Nhan Cổ Phái từng bị vây khốn, sinh tử một đường, nhưng mà từ khi Lý Thất Dạ trở về ngăn cơn sóng dữ, cứu Tẩy Nhan Cổ Phái, đồ diệt địch nhân, Đạp Không Sơn, Thanh Huyền cổ quốc các quái vật khổng lồ đều bị đại sư huynh đồ diệt.
Cho dù là đám người Cổ Thiết Thủ thế hệ trước cũng thở dài không thôi, nhớ năm đó Tẩy Nhan Cổ Phái suy nhược lâu ngày, đau khổ sinh tồn dưới bóng mờ của Thánh Thiên giáo.
Đối với thế hệ trước như bọn họ mà nói, Đạp Không Sơn, Thanh Huyền cổ quốc chính là quái vật khổng lồ, nếu như truyền thừa như thế xâm phạm, bọn họ cũng không dám nghĩ nhiều, chắc chắn sẽ tan thành mây khói.
Nhưng mà tất cả đã cải biến, tất cả cách cục đều cải biến, từ khi Lý Thất Dạ trở về. Đạp Không Sơn, Thanh Huyền cổ quốc đều không còn ý nghĩa. Trong một đêm tan thành mây khói, cho dù là Phi Tiên Giáo không ai bì nổi vẫn bị lưu đày vĩnh cửu!
Đây là thực lực nào, vô địch ra sao? Đây là thực lực, đây là vô địch, thực lực chân chính, vô địch chân chính.
Một trận chiến kết thúc, tất cả không còn lo lắng, Bạch Kiếm Chân, Lý Sương Nhan các nàng mang theo đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái công phá Thánh Thiên giáo, đánh Thánh Thiên giáo thành mảnh nhỏ, khiến Tẩy Nhan Cổ Phái trong một đêm đoạt lại ranh giới đã mất.
Cho dù từng có đại giáo cương quốc năm đó chiếm ranh giới Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng mà vào hôm nay, những đại giáo cương quốc này đều ngoan ngoãn dâng trả ranh giới năm xưa, thậm chí là đưa một phần ranh giới của mình bồi tội.
Trong vòng một đêm, Tẩy Nhan Cổ Phái không chỉ đoạt lại ranh giới năm đó, càng mở rộng ranh giới không ít.
Vào hôm nay cả vùng đất này không có bất cứ truyền thừa nào đánh chủ ý lên Tẩy Nhan Cổ Phái, đại giáo truyền thừa từng chiếm ranh giới Tẩy Nhan Cổ Phái đều nhao nhao đưa người tới Tẩy Nhan Cổ Phái thỉnh tội, đương nhiên bọn họ căn bản không thể gặp Lý Thất Dạ, chỉ có thể nhìn thấy Cổ Thiết Thủ mà thôi.
Ngày hôm nay, đối với rất nhiều đại giáo cương quốc mà nói là một ngày rất giày vò, rất nhiều đại giáo cương quốc tiến về Tẩy Nhan Cổ Phái thỉnh tội, đặc biệt là các thế lực từng chiếm ranh giới của Tẩy Nhan Cổ Phái hoặc từng là địch với Tẩy Nhan Cổ Phái càng hận không thể tới Tẩy Nhan Cổ Phái dập đầu nhận tội, không ít đại giáo cương quốc nhao nhao tiến cống Tẩy Nhan Cổ Phái.
Đối với rất nhiều đại giáo cương quốc mà nói, đặc biệt là thế lực từng phụ thuộc Thanh Huyền cổ quốc, Thánh Thiên giáo môn mà nói, chỉ cần có thể cầu được Tẩy Nhan Cổ Phái tha thứ, mọi chuyện đều tốt xử lý.
Vào hôm nay không có người nào dám là địch với Tẩy Nhan Cổ Phái, Đạp Không Sơn, Thanh Huyền cổ quốc chính là vết xe đổ tốt nhất, đế thống tiên môn nói diệt là diệt, ngay cả Phi Tiên Giáo đều bị lưu đày.
Một trận chiến kết thúc, thiên hạ khiếp sợ, Nhân Hoàng Giới lâm vào yên tĩnh trong thời gian dài, rất nhiều người trong thời gian ngắn khó khôi phục lại từ trong khiếp sợ.
Trong một đêm này, vô số tu sĩ trong thiên hạ trầm mặc, bất luận là khí phách của Lý Thất Dạ hay là Ma Cô vô địch, chuyện này đều uy hiếp cả Nhân Hoàng Giới.
– Đương thời, thiên tài có sáng chói hơn nữa cũng chỉ là đá ke chân của Lý Thất Dạ mà thôi.
Cuối cùng nhất có lão tổ đế thống tiên môn triệu hồi thiên tài đắc ý nhất của môn phái tới, bảo đệ tử thiên tài của mình không được xuất thế.
Phát triển đến bây giờ, những lão tổ này cũng hiểu, cho dù là ai tranh giành thiên mệnh với Lý Thất Dạ cũng là chuyện ngu xuẩn nhất, chỉ sợ môn hạ đệ tử của bọn họ xuất sắc hơn nữa, kiệt xuất hơn nữa, đến cuối cùng cũng chỉ là một bộ xương khô trên con đường Lý Thất Dạ đi thông Tiên Đế mà thôi.
Tẩy Nhan Cổ Phái lúc này rất an bình, rất tường hòa, cho dù đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái có hưng phấn cũng an tĩnh lại, bởi vì Ma Cô xuất hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái thì tất cả trở nên tường hòa và an bình.
Trong phòng cũng chỉ có Lý Thất Dạ và Ma Cô, Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia nhìn qua Ma Cô, nhìn qua nữ tử xinh đẹp tới cực hạn này, hắn cảm khái thở dài một hơi.
– Lão sư, ta thật thành công.
Lúc này Ma Cô khó che dấu vui sướng trong lòng của mình.
Nhìn qua Ma Cô, Lý Thất Dạ cũng lộ ra dáng tươi cười, cũng nói:
– Trường Sinh Thể đại thành nha, tuyên cổ kỳ tích, so sánh với ngươi, Tiên Đế tính là cái gì, chúng thần được coi là cái gì? Cái gì đạo tâm vô cùng kiên định, cái gì thiên phú tuyệt thế vô song, tất cả cũng chỉ là mây bay mà thôi.
– Đều là công lao của lão sư, không có lão sư chỉ điểm, sẽ không có thành tựu của ta hôm nay.
Ma Cô ngồi bên người Lý Thất Dạ, hết sức cao hứng nói ra, lúc này nàng chỉ là một tiểu nữ hài, nàng có một tấm lòng son không thay đổi.
– Không —audio coi am
Nhìn qua Ma Cô, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:
– Không phải công lao của ta, đây là công lao của ngươi, công lao như thế cũng chỉ có mình ngươi hưởng mà thôi, ta làm tất cả chỉ là dệp hoa trên gấm.
Nói xong hắn lại vuốt nhẹ mái tóc mềm của nàng.
– Lão sư, thế gian cũng chỉ có ngươi mới truyền thụ vô thượng chi thuật cho ta, thế gian cũng chỉ có ngươi không kỳ thị ta, thế gian cũng chỉ có ngươi không khinh mạn ta.
Ma Cô nhìn qua Lý Thất Dạ, nàng nói lời này rất bình thản, tất cả với nàng năm đó mà nói chỉ là nước chảy, cho dù cực khổ hơn nữa, trong lời của nàng cũng quy về bình thản, nàng không bị những chuyện này ảnh hưởng, nàng có tính trẻ con và rất khoái hoạt mà thôi.
Lời nói này làm nội tâm Lý Thất Dạ không nhịn được sinh ra buồn bả.
Thành tựu của Ma Cô thành tựu sặc sỡ loá mắt, thậm chí có thể nói nàng hôm nay đã có thể khinh thường cả Tiên Đế, muôn đời đến nay chưa từng ai thành công, nàng lại thành công, nàng mới là người đáng tự hào nhất.
Nhưng mà lại có mấy người biết rõ, sau lưng những thành tựu của nàng có bao nhiêu chua xót không muốn người ta biết. Tiểu cô nương kia năm đó trong mắt thế nhân, trong mắt thân nhân chính là phế vật, ngu xuẩn, ngu ngốc không thể thành khí!
Cho dù là phụ mẫu thân sinh cũng phải tuyệt vọng về nàng, đều buông tha nàng, cuối cùng lúc nàng tuyệt vọng nhất đã gặp được âm nha.
– Tất cả những chuyện này là công lao của ngươi.