1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 332 [Chương 1656 đến Chương 1660]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 332 [Chương 1656 đến Chương 1660]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1656: Đối cứng Đế binh (2)

Lúc này, Cửu Giới tổng sứ ngồi ở phía trên hoàng tọa trong Đế thành, hắn bễ nghễ bát phương, Thần Vương chi uy tràn ngập, để cho người ta kính sợ mười phần, đệ tử Phi Tiên giáo thì tả hữu sắp xếp, bốn phía cũng có không ít tu sĩ cường giả của các đại giáo truyền thừa, bọn họ đều là đại giáo cương quốc muốn leo lên đùi Phi Tiên giáo.

Lý Thất Dạ bước vào Đế thành bỏ hoang này, sắc mặt Cửu Giới tổng sứ cực kỳ khó coi, Lý Thất Dạ làm như vậy nào chỉ là khiêu khích Phi Tiên giáo bọn hắn, nào chỉ là nhục nhã Phi Tiên giáo bọn hắn, đây quả thực là hung hăng quất hắn một bạt tai.

Nhìn thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, hai mắt Cửu Giới tổng sứ phát lạnh, đối với hắn mà nói, bất luận như thế nào, đều phải diệt trừ tiểu bối trước mắt này, hiện tại, không chỉ là bởi vì tên tiểu bối trước mắt này nhục nhã Phi Tiên giáo bọn hắn, càng là bởi vì, hắn nhất định phải vì truyền nhân Phi Tiên giáo trải bằng con đường, nếu không, có một ngày tên tiểu bối trước mắt này thành tựu Tiên Đế, chỉ sợ đối với Phi Tiên giáo bọn hắn là một loại tai nạn.

– Phi Tiên giáo mà thôi, cũng dám ở trước mặt ta diễu võ dương oai!

Lý Thất Dạ cao lập ở phía trên thiên không, lạnh lùng nhìn lấy Cửu Giới tổng sứ.

Lúc này, không người nào dám nói cái gì, cũng không có người cảm thấy Lý Thất Dạ phách lối cuồng vọng, nhìn thấy mười ba mệnh cung, bất kể là ai, cũng không thể không thừa nhận Lý Thất Dạ có được vốn liếng phách lối cuồng vọng.

– Tiểu bối, ngươi, ngươi đừng cuồng!

Lúc này, đệ tử Phi Tiên giáo lệ quát một tiếng, mặc dù bọn hắn minh bạch Lý Thất Dạ cường đại cùng đáng sợ, nhưng mà, đối với đệ tử Phi Tiên giáo mà nói, không cho phép bất luận kẻ nào khiêu khích Phi Tiên giáo bọn hắn!

– Quỳ xuống!

Hai mắt Lý Thất Dạ hé ra, trong nháy mắt đế thế oanh thiên, trấn áp chư thiên, giờ khắc này, Lý Thất Dạ liền là chúng thần chi đế, thống ngự vạn giới, chúng sinh đều phải phục bái.

Phanh… một tiếng, tất cả đệ tử Phi Tiên giáo ở đây thân bất do kỷ, hai đầu gối lập tức quỳ dưới đất, mặc dù có đệ tử Phi Tiên giáo muốn giãy dụa đứng lên, nhưng mà, ở dưới đế thế trấn áp chư thiên, bọn hắn đều đứng không dậy nổi.

Bị trấn áp đến quỳ xuống không chỉ có đệ tử Phi Tiên giáo, còn có không ít tu sĩ cường giả bốn phía, những tu sĩ cường giả kia lưu ở nơi này, vốn là muốn leo lên đùi Phi Tiên giáo, nhưng mà, bây giờ ở dưới đế thế vô địch, bọn hắn đều té quỵ dưới đất, trong bọn họ thậm chí là có Đại Hiền thế hệ trước.

Kết quả như vậy, để không ít người vừa thẹn vừa giận, trong bọn họ không thiếu chúa tể một phương, hôm nay lại quỳ rạp xuống trước mặt một vãn bối, đây đối với bọn hắn mà nói, quả thực là một loại sỉ nhục.

Cử động lần này của Lý Thất Dạ để Cửu Giới tổng sứ khó coi tới cực điểm, Lý Thất Dạ làm như vậy đơn giản chính là cho hắn một hạ mã uy, hung hăng đánh nát thần uy của hắn.

Dưới cuồng nộ, Cửu Giới tổng sứ một bước đạp vào bầu trời, huyết khí đáng sợ chống ra một thế giới.

– Tiểu bối, ngươi không cảm thấy ngươi quá ngông cuồng sao?

Lúc này, Cửu Giới tổng sứ lạnh lùng nói:

– Thành tựu của ngươi, đích thật là kinh người, nhưng mà, Phi Tiên giáo, ngươi là vĩnh viễn không chọc nổi. Con đường tương lai, ngươi phải đi còn rất dài, cùng Phi Tiên giáo ta là địch. . .

– Ta bây giờ không phải là chọc rồi sao?

Lý Thất Dạ nhìn Cửu Giới tổng sứ một chút, bá khí trùng thiên, đế uy trấn thế, nhìn xuống Cửu Thiên Thập Địa, lạnh lùng nói ra:

– Thế giới lớn hơn nữa, cũng không có người Lý Thất Dạ ta không chọc nổi!

– Cuồng vọng!

Cửu Giới tổng sứ không nhịn được, hét lớn một tiếng, xuất thủ trấn áp xuống, trong nháy mắt, thiên mệnh oanh minh, từng đầu đại đạo vô thượng hiển hiện, Cửu Giới tổng sứ xuất thủ chính là Thiên mệnh bí thuật!

Không hổ là Thần Vương của Phi Tiên giáo, xuất thủ liền là Thiên mệnh bí thuật, nội tình như thế, này nào chỉ là nói rõ tự tin của hắn, cái này cũng nói rõ Phi Tiên giáo đáng sợ.

Một vị Thần Vương, xuất thủ chính là Thiên mệnh bí thuật trấn sát xuống, đây là đáng sợ bực nào, dưới một chiêu, trong nháy mắt chôn vùi âm dương, nấu cạn vạn đạo, vỡ vụn luân hồi.

Coi như là Thần Vương cùng một cấp bậc, đối mặt một chiêu như vậy của Cửu Giới tổng sứ, sắc mặt cũng sẽ kinh hãi, hóa giải không được một chiêu này.

Nhưng mà, đối với một chiêu như thế, Lý Thất Dạ thậm chí ngay cả mí mắt cũng không có vẩy một cái, tiện tay khẽ đẩy, xuất thủ chính là Tá Long Thủ, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, tuỳ tiện liền tháo xuống một chiêu Thiên mệnh bí thuật này.

Sắc mặt Cửu Giới tổng sứ lập tức đại biến, biết gặp kình địch, dù vãn bối trước mắt không có cảnh giới Thần Vương, nhưng, hắn dựa vào mười ba mệnh cung, liền có thể khiêu chiến Thần Vương.

Ở Đậy mọi thứ đều do Ngự Kiếm Học được trong quá trình làm kẻ gác cửa điện âm nhé…! Đôi khi là nhìn ,thấy,nghe sau đó đôi chứng gì đã học rùi mới viết nhé …!

– Tiểu bối, ngươi thật sự là đủ mạnh, nhưng mà thế gian, người mạnh hơn ngươi rất nhiều.

Cửu Giới tổng sứ lạnh lùng nói, lúc này, một thanh Đế binh rơi vào trong tay.

Đế binh trong tay hắn, rủ xuống từng đạo từng đạo đế uy, mỗi một sợi thiên uy như là Ngân Hà, có thể áp sập toàn bộ thế giới.

Đế binh ở trong tay của hắn, tựa như muốn tỉnh lại, đáng sợ đến để cho người ta run rẩy. Mặc dù nói, đây không phải Tiên Đế chân khí, nhưng mà, ở trong tay Cửu Giới tổng sứ, hết thảy đều trở nên không tầm thường.

– Tiểu bối, nhận lấy cái chết!

Cửu Giới tổng sứ cũng không nói nhiều, thét dài một tiếng, vọt lên cửu thiên, Đế binh đánh xuống, “Phanh” một tiếng, thời điểm Đế binh oanh sát xuống, hư không băng diệt, đế quang xông lên chín tầng trời, tinh thần vẫn lạc, tràng diện cực kỳ đáng sợ, tựa như là tận thế.

Đặc biệt là một kích của Đế binh, đánh nát hư không, thời điểm xuất hiện lỗ đen vô cùng to lớn, toàn bộ thiên địa trong nháy mắt tối sầm lại, tựa hồ mặt trời bị chém xuống.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người bị dọa đến hồn phi phách tán, dưới đế uy vô địch như thế, rất nhiều người bị trấn áp đến phục bái trên mặt đất, muốn bò lên cũng không được.

“Phanh” một tiếng vang thật lớn, sóng âm cường đại trùng kích lên, lật ngược tất cả mảnh vỡ trong hư không, ở dưới lực trùng kích này, ngay cả lỗ đen cũng lập tức băng diệt, toàn bộ bầu trời tựa hồ bị đánh về nguyên điểm, một mảnh mênh mông.

Ngay trong không gian hoàn toàn mờ mịt, tất cả mọi người thấy được một màn rung động, chỉ thấy Lý Thất Dạ một quyền đối cứng Đế binh, giờ khắc này, rất nhiều người chỉ sợ là cả một đời cũng không cách nào quên một màn trước mắt kia.

Tất cả mọi người nhìn thấy, một quyền của Lý Thất Dạ chặn Đế binh, trong tay hắn không có bất kỳ bảo vật gì, tay không tấc sắt.

Vạn Đạo Quyền, Kim Cương Bất Diệt Quyền! Quyền này, Kim Cương bất diệt, dù là Đế binh, cũng hủy không được nắm đấm của Lý Thất Dạ, dựa vào lực lượng của mười ba mệnh cung, Lý Thất Dạ ngạnh sinh thừa nhận một kích của Đế binh.

– Tay không tiếp Đế binh, còn là một kích của Thần Vương.

Nhìn thấy một màn dạng này, không biết bao nhiêu người rung động, đừng bảo là thế hệ trẻ tuổi, coi như là Thần Vương, cũng không có khả năng tay không đón lấy một kích Đế binh của Cửu Giới tổng sứ.

Chương 1657: Ngũ Đế (1)

Tay không tiếp Đế binh, cái này mặc kệ là đối với ai, cũng là kỳ tích, đừng bảo là cấp bậc có khoảng cách, coi như là cùng một cấp bậc, cũng không có người dám tay không tiếp Đế binh.

– Đối với mười ba mệnh cung mà nói, hết thảy đều thành chuyện đương nhiên.

Có Thần Vương xa xa nhìn thấy một màn dạng này, chỉ có thể cảm khái nói.

– Lăn…

Hai mắt của Lý Thất Dạ hé ra, thể phách sáng chói, trong nháy mắt này, Phá Khung Phủ Thể bộc phát, Hận Địa Vô Hoàn!

Phá Khung Phủ Thể, đây chính là thể chất lực lớn vô tận, thể này vừa ra, có thể lật tung đại địa, xé nát thiên vũ.

Phanh… một tiếng vang thật lớn, dù là Đế binh, ở dưới Phá Khung Phủ Thể, cũng không cách nào trấn áp Lý Thất Dạ, một tiếng vang thật lớn, Đế binh bị đập bay ra ngoài.

Cả người Cửu Giới tổng sứ đều bị ném bay, cuồng phun một ngụm máu tươi, vào lúc này, Thần Vương cũng không đủ dùng.

Một màn này làm cho tất cả mọi người không khỏi ngạt thở.

– Ngay cả Đế Đồ cũng đánh không ra, lại dám ở trước mặt ta dõng dạc.

Lý Thất Dạ lạnh cười một tiếng, từ trên trời giáng xuống, dưới một chân, đạp diệt vạn đạo, băng toái tinh thần.

Trấn Ngục Thần Thể, lúc này, Trấn Ngục Thần Thể ở trên người Lý Thất Dạ thi triển đi ra, hoàn toàn làm cho không người nào có thể tưởng tượng, Thần Ma gào thét, tất cả mọi người nhìn thấy thiên đạo cũng vì đó vỡ nát.

Đồng dạng Tiên thể, trên người Lý Thất Dạ thi triển ra, cái kia hoàn toàn trở nên không tầm thường, hoàn mỹ không một tì vết, làm cho không người nào có thể khiêu khích, tiên khí trùng thiên, lúc này Tiên thể ở trên người Lý Thất Dạ thi triển ra, đây mới thực sự là Tiên thể.

Phanh… một tiếng vang thật lớn, thiên khung vỡ vụn, một chân vô địch củ Lý Thất Dạ đạp xuống, vỡ nát hết thảy, nhưng mà, một chân này không thể đem Cửu Giới tổng sứ ép thành thịt vụn, một chân này bị đỡ được.

Ở trong nháy mắt sinh tử, Cửu Giới tổng sứ tế ra một tấm Tiên Đồ! Theo “Ông” một tiếng, Tiên Đồ sáng chói, đi ra năm thân ảnh vô thượng vĩ ngạn, năm thân ảnh vĩ ngạn vô cùng này chặn một chân kia của Lý Thất Dạ.

Năm thân ảnh cao to hiển hiện, năm cỗ đế uy vô cùng cường đại trong nháy mắt trấn áp toàn bộ Đế Ma tiểu thế giới, ở dưới năm cỗ đế uy này, thiên địa vạn vật lập tức trở nên vô cùng nhỏ bé, nhật nguyệt tinh thần đều u ám vô quang.

Năm thân ảnh vĩ ngạn, đây là đế uẩn của năm vị Tiên Đế. Thời điểm đế uẩn của năm vị Tiên Đế xuất hiện ở nơi này, bất kể là ai, đều hãi nhiên thất sắc.

– Ngũ Đế Đồ!

Nhìn thấy tấm Tiên Đồ này, có người biết nhìn hàng không khỏi hét lên một tiếng.

Ngũ Đế Đồ, truyền thuyết là Tiên Đế của Phi Tiên giáo lưu lại. Truyền thuyết, Phi Tiên Đế là người thứ nhất vẽ xuống hình của mình, về sau bốn đời Tiên Đế của Phi Tiên giáo đều tuần tự vẽ xuống bức họa của mình.

Có thể tưởng tượng, nội tình của một vị Tiên Đế, cái này đã đầy đủ kinh thiên, nội tình của năm vị Tiên Đế, cái này hoàn toàn làm cho không người nào có thể tưởng tượng.

Ở dưới thân ảnh của năm vị Tiên Đế, coi như là Thần Ma cũng phục bái, cũng run rẩy.

Thấy Ngũ Đế Đồ của mình chặn được Lý Thất Dạ, Cửu Giới tổng sứ không khỏi thở dài một hơi, Ngũ Đế Đồ là đòn sát thủ của hắn.

Mặc dù nói, đế uẩn chưa chắc so với Đế binh cường đại, thậm chí ở một loại ý nghĩa nào đó tới nói, Đế binh so với đế uẩn càng cường đại, hơn nữa, cường đại không chỉ một chút xíu. Vấn đề là, Cửu Giới tổng sứ đánh không ra Đế Đồ!

– Nội tình mà thôi!

Lý Thất Dạ mở ra mi tâm. “Ông” một tiếng, một cái đại thủ từ trong thức hải của Lý Thất Dạ ló ra, đại thủ này vừa vươn ra, bá diệt vạn thế, coi như là chúng thần của Cửu Thiên Thập Địa cũng bị loại khí thế bá diệt này uy hiếp!

Bá diệt vạn thế duỗi bàn tay ra, năm thân ảnh vô thượng nhất thời sáng tối chập chờn, nghe được “Soạt” một tiếng, cái đại thủ bá diệt vạn thế kia dễ như trở bàn tay liền thu Ngũ Đế Đồ.

– Không có khả năng…

Nhìn thấy một màn đáng sợ như vậy, đám người hét lên một tiếng, ngay cả Cửu Giới tổng sứ cũng không khỏi hãi nhiên thét lên, sắc mặt tái nhợt.

Đó căn bản là chuyện không thể nào, ngoại nhân căn bản là không thu được Ngũ Đế Đồ của Phi Tiên giáo bọn hắn. Ai có thể đem đế uẩn trấn áp xuống dưới? Cái này căn bản là chuyện không thể nào!

Nhưng mà, dạng chuyện không thể nào này lại phát sinh.

Đương nhiên, không có ai biết, mặc dù đế uẩn đáng sợ. Nhưng mà, thức hải của Lý Thất Dạ có vô số Tiên Đế gia trì, đó là đồ vật càng thêm đáng sợ.

Phải biết, ngay cả bọn người Phi Tiên giáo Thôn Nhật Tiên Đế, Bá Diệt Tiên Đế cũng từng gia trì qua thức hải cho Lý Thất Dạ, vừa rồi đại thủ bá diệt vạn thế vươn ra kia, chính là Bá Diệt Tiên Đế gia trì.

Thử nghĩ một chút, Bá Diệt Tiên Đế xuất thủ, còn không thu được Ngũ Đế Đồ của Phi Tiên giáo sao?

– Đi…

Ngay trong nháy mắt Lý Thất Dạ thu Ngũ Đế Đồ, bên người Cửu Giới tổng sứ đột nhiên bị người mở ra thời không chi môn, một tiếng quát khẽ vang lên.

Cửu Giới tổng sứ không cần suy nghĩ, trong nháy mắt xông vào thời không chi môn, bỏ trốn mất dạng, ở thời điểm này, hắn ngay cả môn hạ đệ tử cũng không để ý tới.

Ngũ Đế Đồ rơi vào trong tay địch nhân, đây đối với hắn mà nói, quả thực là một loại tai nạn, hắn phải trước giữ được tính mạng cái đã.

– Hừ…

Nhìn thấy Cửu Giới tổng sứ bỏ trốn mất dạng, Lý Thất Dạ hừ lạnh một tiếng, tiện tay đem Ngũ Đế Đồ đưa cho Trần Bảo Kiều ở bên người.

Lúc này, ở trong Đế thành bỏ hoang, đệ tử của Phi Tiên giáo quỳ xuống, quỳ còn có đông đảo cường giả của các đại giáo cương quốc, mặc dù bọn hắn không nguyện ý quỳ gối ở nơi này, nhưng mà, ở dưới đế thế vô địch của Lý Thất Dạ, bọn hắn căn bản là không có cách giãy dụa đứng lên.

Tại thời khắc này, Cửu Giới tổng sứ bỏ trốn mất dạng, cái này khiến đệ tử Phi Tiên giáo cũng không khỏi vì đó tuyệt vọng, Phi Tiên giáo bọn hắn trước giờ mọi việc đều thuận lợi, nhưng mà, hôm nay ngay cả tổng sứ của bọn hắn cũng bị người giết đến bỏ trốn mất dạng, đây quả thực là vỡ nát lòng tin của bọn hắn.

Lúc này, tất cả mọi người nín thở, vào hôm nay, mặc kệ ngươi là đại nhân vật không tầm thường cỡ nào, mặc kệ ngươi là tồn tại vô địch cỡ nào, ở chỗ này, vào lúc này, đều ngoan ngoãn ngậm miệng lại!

Lý Thất Dạ nhìn xuống đám đệ tử Phi Tiên giáo quỳ trên mặt đất, nở nụ cười nói ra:

– Hôm nay, ta sẽ không giết các ngươi. Ta không giết các ngươi, đây không phải là bởi vì ta nhân từ, ta lưu cho các ngươi một mạng, là vì để các ngươi cút về nói cho những lão già của Phi Tiên giáo kia. Thời đại Lý Thất Dạ ta ở thế gian, thế gian có bao xa, liền cút bao xa cho ta, nếu không, dám ngăn đường ta, ta tự mình đi đạp nát Phi Tiên giáo của các ngươi! Còn nữa, ai dám động đến Tẩy Nhan Cổ Phái, ta sẽ để bọn hắn hối hận vì đi đến thế giới này!

Chương 1658: Ngũ Đế (2)

Lời nói này bá khí đến không cách nào dùng ngôn từ để hình dung, trăm ngàn vạn năm đến nay, ai dám uy hiếp Phi Tiên giáo, ai dám nói đạp nát Phi Tiên giáo, nhưng mà, hôm nay Lý Thất Dạ chính là bá khí như vậy, ở trước mặt người trong thiên hạ uy hiếp Phi Tiên giáo.

Dạng bá khí này, dạng cường hoành này, thật sự là rối tinh rối mù, ai cũng vì đó im ắng, ai cũng không dám thốt một tiếng.

Lúc này, coi như là đệ tử của Phi Tiên giáo muốn mở miệng quát lên, muốn vì Phi Tiên giáo của mình lật về một chút tôn nghiêm, nhưng mà, bọn hắn bị trấn áp đến nỗi ngay cả đứng lên cũng không nổi, chỉ có thể ngoan ngoãn quỳ ở nơi đó, hết thảy đều trở nên nhu nhược.

– Lăn…

Lý Thất Dạ quát lạnh một tiếng, thu hồi đế thế.

Đám đệ tử Phi Tiên giáo quỳ trên mặt đất như được đại xá, lập tức xoay người rời đi, không dám dừng lại mảy may, còn dừng lại, cũng chỉ thêm mất mặt xấu hổ.

Về phần cường giả đại giáo khác, càng là ngay cả cái rắm cũng không dám thả, lộn nhào trốn đi xa xa, đối với bọn hắn mà nói, giờ phút này thế gian có bao xa, bọn hắn liền chạy bao xa, không nguyện ý gặp lại đệ nhất hung nhân.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn đám người một chút, bất kể là ai, mặc kệ cách Lý Thất Dạ xa xôi bao nhiêu, thời điểm bị ánh mắt lạnh lùng của hắn khẽ quét qua, rất nhiều người đều không khỏi run một cái, trong nội tâm run rẩy.

Vào hôm nay, coi như là Thần Vương cũng sợ Lý Thất Dạ, dù ngươi là Thần Vương, cũng không nguyện ý cùng đệ nhất hung nhân là địch, hắn thật sự quá đáng sợ.

Lý Thất Dạ mang theo các nàng Mai Tố Dao, xoay người rời đi, không có chút dừng lại.

– Khó trách ngay cả Mai Tố Dao cũng nguyện ý đi theo, nếu ta có thể gặp được dạng chủ nhân này, ta cũng nguyện ý đi theo.

Có một vị truyền nhân xuất thân từ đại giáo mỹ lệ động lòng người, nhìn lấy bóng lưng bọn người Lý Thất Dạ đi xa, cũng không khỏi thì thào nói.

Sau khi bọn người Lý Thất Dạ đi xa, lúc này mọi người mới thở dài một hơi, vào hôm nay, địa phương có Lý Thất Dạ xuất hiện, bất kỳ người nào đều sẽ rất áp lực, Lý Thất Dạ vừa đứng ở nơi đó, giống như là một Thần Ma đặt ở trong lòng mọi người.

Lý Thất Dạ đi xa, có một ít đệ tử thiên tài của đại giáo cương quốc lấy lại tinh thần, chậm rãi bò lên.

– Đi thôi, trở về đi, chúng ta đều trở về đi.

Dù là thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi, lúc này cũng không khỏi nản lòng thoái chí.

– Công tử, chúng ta cứ thế mà đi sao? Không tiếp tục đào bảo vật?

Có người bên cạnh không khỏi nói ra.

Đại giáo truyền nhân không khỏi đắng chát cười một tiếng, nhìn qua nơi xa, thất hồn lạc phách nói:

– Đào bảo? Bảo vật để làm gì? Người không địch lại, đây mới thực sự là vô địch, ta vẫn là đi Nam Sơn chăn thả a.

Thành tựu của Lý Thất Dạ, đối với mọi người đả kích quá lớn, đặc biệt là thiên tài thế hệ trẻ tuổi đã từng hùng tâm tráng chí, càng là bị đả kích, thậm chí để cho người ta tuyệt vọng.

Ở lúc sau, truyền ngôn trải qua Lý Thất Dạ đả kích, có rất nhiều thế hệ trẻ tuổi nhao nhao trở về tông môn, đóng cửa không ra, không nguyện ý bàn lại sự tình tranh đoạt thiên mệnh, bởi vì bọn họ biết ở một thế này, bọn hắn hoàn toàn không có cơ hội, bọn hắn hoàn toàn tuyệt vọng.

Ngay cả Cơ Không Vô Địch, sắc mặt cũng tái nhợt, hắn cắn chặt răng, không nói hai lời, xoay người rời đi.

– Mười ba mệnh cung a…

Lúc này, coi như là Lâm Thiên Đế cũng vô pháp rộng rãi.

– Vô vọng, chúng ta tuyệt đối đánh không lại Lý Thất Dạ, hắn quá mạnh.

Chiến Sư luôn luôn không nói bại cũng vô lực nói ra.

– Mười ba mệnh cung a…

Lâm Thiên Đế cũng không khỏi thất thần, thật vất vả lấy lại tinh thần, hắn nhìn lên bầu trời, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Xem ra sư huynh của ta nguy rồi, chỉ sợ cũng khó mà cùng Lý Thất Dạ tranh phong.

– Mặc kệ, coi như biết rõ thất bại, chúng ta cũng phải cùng Lý Thất Dạ tái chiến một trận.

Chiến Sư thở một hơi thật dài, nói ra:

– Chúng ta muốn bại lẽ thẳng khí hùng, bại nhất thanh nhị sở! Chúng ta tuyệt không làm kẻ hèn nhát sợ chiến.

– Coi như bại, cũng phải chiến một trận!

Lâm Thiên Đế cũng chỉ có thể cắn răng kiên cường xuống, nói ra:

– Một trận chiến này, chúng ta quang minh chính đại chiến một trận, cho dù bại, cũng không có cái gì mất mặt!

– Mất mặt? Có thể cùng mười ba mệnh cung chiến một trận, đây cũng là vinh quang đi, cả đời này cũng không tính sống vô dụng rồi, chỉ có thể nói, không phải chúng ta quá yếu, mà là địch nhân quá mạnh.

Chiến Sư không khỏi đắng chát cười một tiếng, tự giễu nói ra.

Lúc này, bọn hắn đều có chút tuyệt vọng, thành tựu của Lý Thất Dạ đối với bọn hắn đả kích quá lớn, bất kể như thế nào, bọn hắn vẫn phải kiên trì, y nguyên kiên cường, không giống những người khác, lập tức trở nên nản lòng thoái chí.

Lý Thất Dạ không để ý tới đám người, mang theo các nàng Lý Sương Nhan đi Chư Đế thành.

Chư Đế thành, chính là một tòa Đế thành vô cùng to lớn, có thể nói, tại Đế Cương không có Đế thành nào so với Chư Đế thành càng thêm to lớn.

Chư Đế thành, truyền thuyết là ở thời đại xa xôi, chính là thành trì do Đế Chủ thống trị, ở chỗ này, Đế Chủ đã từng thống ngự toàn bộ Đế Cương.

Bao nhiêu năm qua đi, Chư Đế thành vô chủ, cả tòa Đế thành to lớn thoạt nhìn có chút u ám không sáng, không có loại đế thế phóng lên tận trời kia.

Ở trên không Chư Đế thành, cao cao treo lấy một cái đế chung vô cùng to lớn, cái đế chung này không biết bao lâu không có bị gõ vang qua, phía trên đế chung hiện đầy màu xanh đồng.

Cái đế chung này trong truyền thuyết chỉ có Đế Cương Đế Hoàng mới có thể gõ vang, những người khác mặc kệ ngươi cường đại đến mức nào, cũng không thể gõ vang đế chung.

Lý Thất Dạ đi tới bên ngoài Chư Đế thành, hắn nhìn thoáng qua đế chung cao cao treo ở trên bầu trời, sau đó nhẹ nhàng gõ một cái.

Keng, keng, keng. . .

Đế chung vang, từng tiếng chung truyền khắp toàn bộ Đế Cương, ở trong Đế Cương, mỗi một Đế binh đều nghe được thanh âm đế chung.

Trên thực tế, đế chung này không phải Đế Hoàng trong Đế Cương mới có thể gõ vang, chỉ có người có được đế kiếm mới có thể gõ vang đế chung, lúc này Lý Thất Dạ gõ vang đế chung, là vì triệu kiến ba vị Đế Hoàng có được đế kiếm khác.

Yết yết yết…

Theo đế chung bị gõ vang, cửa thành đóng chặt của Chư Đế thành từ từ mở ra. Phiến đế môn này cũng không biết bao lâu không có mở ra, thời điểm nó mở ra, một cỗ khí tức viễn cửu đập vào mặt.

– Các ngươi ở lại bên ngoài.

Lý Thất Dạ phân phó các nàng Mai Tố Dao, sau đó một mình bước vào Chư Đế thành.

Các nàng Lý Sương Nhan không nói hai lời, lưu ở bên ngoài Chư Đế thành.

Rất nhiều người nhìn thấy một màn dạng này, cũng không khỏi hết sức ngạc nhiên, cho tới nay, ngoại nhân căn bản là mở không ra cửa thành của Chư Đế thành, dù là Thần Hoàng cũng không được, nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ lại dễ dàng mở ra cửa thành của Chư Đế thành

Chương 1659: Tam đại Đế Hoàng

– Đầu tiên là Ma Sách Cung, hiện tại là Chư Đế thành, đệ nhất hung nhân thật sự là quá tà môn, tựa hồ thế gian không có gì có thể làm khó được hắn.

Có người không khỏi thì thào nói.

– Thế gian còn có chuyện gì so với mười ba mệnh cung càng thêm tà môn?

Người đứng ở bên cạnh hắn nói:

– Ngay cả mười ba mệnh cung cũng có, những chuyện khác, vậy liền không tính là cái gì.

Nghe được lời như vậy, người này cũng không khỏi cười khổ một cái, đích thật là như thế, thế gian không có gì so với mười ba mệnh cung càng tà môn, so với mười ba mệnh cung, cái khác trở nên không đáng giá được nhắc tới.

– Tà Phật, Ma Vương, Đế Hoàng, vậy mà có thể biến hóa tự do như thế, đạo tâm của Lý Thất Dạ đến tột cùng là như thế nào a.

Cũng có cường giả kiến thức uyên bác không khỏi hiếu kỳ, thì thào nói.

Mặc kệ Lý Thất Dạ làm Ma Vương, hay làm Đế Hoàng, coi như thân phận của hắn có thể giả mạo. Nhưng mà, ma khí, đế thế, loại vật này không cách nào giả vờ, loại vật này, ngươi nhất định phải có một khỏa ma tâm, một khỏa đế tâm mới được.

Đông, đông, đông. . .

Thời điểm rất nhiều người đều hiếu kì, bầu trời run lên một cái, một chi thiết kỵ bay tới, đây chính là một chi đội ngũ Đế binh khổng lồ.

Cầm đầu chi đội ngũ này là một vị Đế Hoàng đế thế ngập trời. Đế Hoàng này mù một con mắt, mà một con mắt khác lại đặc biệt yêu dị.

Vị Đế Hoàng này chính là một trong Đế Cương quốc tam đại Đế Hoàng… Tà Nhãn Đế!

Mặc dù Đế Cương quốc có không ít đế quốc, nhưng mà lần này Lý Thất Dạ gõ vang đế chung, chỉ có Đế Hoàng của tam đại đế quốc mới có thể có mặt!

Chi đội ngũ này trong nháy mắt lao vụt đến bên ngoài Chư Đế thành, Tà Nhãn Đế nhảy xuống chiến xa, phân phó Đế binh nói:

– Lưu tại ngoài thành.

Nói xong, liền đi vào trong Đế thành.

Tà Nhãn Đế mới vừa đi vào, nghe được “Oanh” một tiếng, một chi đội ngũ khác chạy tới, đứng đầu chi đội ngũ này là một vị Đế Hoàng thoạt nhìn nho nhã, đây là một trong Đế Cương tam đại Đế Hoàng… Nhất Hiệt Đế.

Sau khi Nhất Hiệt Đế đến, cũng đem đội ngũ của mình lưu ngoài Chư Đế thành, một thân một mình bước vào Chư Đế thành.

Không bao lâu, vị Đế Hoàng cuối cùng trong Đế Cương tam đại Đế Hoàng… Bách Thắng Đế, hắn cũng đến, hắn cũng như hai vị Đế Hoàng trước, đem đội ngũ của mình lưu ở bên ngoài Chư Đế thành, một mình tiến nhập nội thành.

Ở trong Đế thành, Lý Thất Dạ mặc đế y, cao cao ngồi ở nơi đó, nhìn lấy ba vị Đế Hoàng đến.

– Chiến Đế, ngươi cuối cùng vẫn là trở về.

Ba vị Đế Hoàng ngồi xuống, Nhất Hiệt Đế chậm rãi nói.

Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, vẫn cao cao tại thượng ngồi ở nơi đó, đế thế của hắn so với ba vị Đế Hoàng càng cường đại.

– Hắc…

Tà Nhãn Đế không khỏi cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Chiến Đế, ngươi một ngoại nhân, ngươi cảm thấy thích hợp ở chỗ này phát lệnh thi hào sao?

Đối với Tà Nhãn Đế cười lạnh, Lý Thất Dạ chỉ là chậm rãi liếc nhìn hắn một chút, nói ra:

– Tà Nhãn, chớ ở trước mặt ta âm dương quái khí. Ta có phải ngoại nhân hay không, cái này có trọng yếu không? Trọng yếu là ta có một khỏa đế tâm, đế tâm mạnh mẽ hơn ngươi!

Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, lạnh lùng nói:

– Nếu như ngươi không phục, có thể đứng ra khiêu chiến ta, ta sẽ hút khô đế thế toàn thân ngươi, để ngươi từ một tên lính quèn bắt đầu làm lại! Ta tin tưởng, tại Đế Cương là có rất nhiều Đế Hoàng vui lòng chấp chưởng đế kiếm trong tay ngươi!

Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, không nguyện ý lại nói tiếp. Ở trước mặt Chiến Đế, hắn chỉ là một vãn bối. Huống chi, Lý Thất Dạ nói cũng đúng, ở chỗ này, là thân phận gì không trọng yếu, trọng yếu là có một khỏa đế tâm.

Chiến Đế đạt được đế kiếm, hắn liền đạt được Đế Cương thừa nhận! Trên thực tế, hắn cũng là ngoại nhân duy nhất trong trăm ngàn vạn năm đến nay được Đế Cương thừa nhận.

– Mọi người không dễ dàng tụ cùng một chỗ, có chuyện dễ thương lượng, dễ thương lượng.

Bách Thắng Đế hoà giải nói.

– Con người của ta luôn luôn đều là dễ nói chuyện.

Lý Thất Dạ lười biếng ngồi ở chỗ đó, vẫn là cao cao tại thượng nói ra:

– Nhưng mà, nếu có người muốn khiêu chiến quyền uy, vậy hết thảy liền trở nên không dễ thương lượng.

Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, mặc dù trong lòng hắn hoặc nhiều hoặc ít đối với Chiến Đế có ý kiến, nhưng, cũng không nguyện ý cùng Chiến Đế vạch mặt, dù sao, Chúng đế chi quốc cường đại là toàn bộ Đế Cương đều biết đến.

– Không biết lần này Chiến Đế trở về là có tính toán gì không?

Nhất Hiệt Đế vội đổi một cái chủ đề, nói ra.

Chúng đế chi quốc phong ấn ở trong núi tuyết, rất lâu không hiện thế, đây đối với Đế Cương mà nói, là một chuyện tốt, đặc biệt là đối với tam đại đế quốc.

Bách Thắng Đế cũng thử dò xét hỏi thăm:

– Phải chăng Chiến Đế cố ý đạp vào Chinh Đồ!

Tại Đế Cương, đã có một đoạn thời gian thật lâu không có đế quốc đạp vào Chinh Đồ.

– Chẳng lẽ các ngươi không muốn đạp vào Chinh Đồ.

Lý Thất Dạ nhìn bọn người Bách Thắng Đế một chút, lạnh nhạt nói.

Nhất Hiệt Đế giương mắt muốn nói, nhưng mà, cuối cùng hắn chỉ nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

– Ta là muốn!

Bách Thắng Đế nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

– Nhưng mà, so với các đế quốc đạp vào Chinh Đồ, đế quốc chúng ta vẫn là không đủ khả năng, cho nên, ta muốn cố gắng nhịn mấy thời đại, lại đạp vào Chinh Đồ.

Đối với Đế binh mà nói, đối với tất cả mọi người trong Đế Cương mà nói, thời gian, không là vấn đề, bọn hắn chính là không bao giờ thiếu thời gian, bình thường nếu như bọn họ không phải chiến tranh, nếu như không phải đào quáng, vậy chỉ có ngủ say.

– Ngươi cảm thấy có khả năng sao?

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Ngươi cảm thấy có cơ hội nhịn mấy thời đại sao?

– Lời này của ngươi là có ý gì?

Coi như là Tà Nhãn Đế cũng không khỏi trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ, lập tức hỏi.

– Đối với chúng ta mà nói, thời gian không là vấn đề, chúng ta không thiếu nhất là thời gian.

Lý Thất Dạ nói:

– Nhưng mà, cái kia đều đã là quá khứ, đây chẳng qua là sự tình trước kia. Hiện tại, đối với chúng ta mà nói, đối với toàn bộ Đế Cương mà nói, thời gian đặc biệt trân quý.

– Chiến Đế lời này…

Lúc này, hai vị Đế Hoàng khác cũng không khỏi giật nảy cả mình, Bách Thắng Đế nhìn Lý Thất Dạ hỏi.

– Táng Phật cao nguyên sẽ không cho các ngươi thời gian.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Bằng vào ta đánh giá sơ qua, Táng Phật cao nguyên rất có thể ở một thế này động thủ.

– Cái này chỉ sợ là suy đoán của ngươi mà thôi.

Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, không phải mười phần tin tưởng nói.

Lý Thất Dạ lãnh đạm nhìn hắn một chút, nói ra:

– Tà Nhãn, ngươi cảm thấy ta có tất yếu lừa gạt ngươi sao? Nếu như ta muốn đoạt hết thảy của ngươi, cần đùa nghịch âm mưu sao? Dựa vào một khỏa đế tâm của ta, ta liền có thể chấp chưởng đế thế của toàn bộ Đế Cương, mượn Đế Cương, ta hút khô đế thế của ngươi, đây còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay!

Chương 1660: Lựa chọn (1)

Tà Nhãn Đế sầm mặt lại, hừ lạnh một tiếng, mặc dù không phục, nhưng không thể không thừa nhận, nếu như Lý Thất Dạ thật muốn hút khô đế thế của hắn, hắn liền mất đi hết thảy, từ một tên lính quèn bắt đầu lần nữa.

– Các ngươi không nên quên, ta là có thể tùy tâm tiến đến, cũng có thể tùy tâm ra ngoài.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói.

– Đối với Táng Phật cao nguyên, đối với lão hòa thượng kia, ta so với các ngươi hiểu rõ hơn, ta đã gặp qua hắn, hắn đã có chuẩn bị tùy thời chiến một trận!

Lúc này, bọn người Tà Nhãn Đế cũng không khỏi nhìn nhau một chút, nếu như nói, Táng Phật cao nguyên thực tình chuẩn bị khai chiến, đây đối với bọn hắn mà nói, thời gian không chờ ta, trước kia, bọn hắn nhiều nhất chính là thời gian, hiện tại lập tức trở nên thời gian cấp bách.

– Không biết Chiến Đế có gì chỉ giáo?

Nhất Hiệt Đế mở miệng nói.

Lý Thất Dạ nhìn lấy ba người bọn họ, chậm rãi nói ra:

– Lần này đến, ta chính là cùng các ngươi thương lượng chuyện này, Chúng đế chi quốc của ta, có thể cùng tam đại đế quốc của các ngươi liên thủ, cùng nhau đạp vào Chinh Đồ.

– Cùng nhau liên thủ?

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, bọn người Tà Nhãn Đế cũng không khỏi tim đập thình thịch, Chúng đế chi quốc cường đại, bọn hắn là nhất thanh nhị sở, huống chi, Chúng đế chi quốc có đế vương kim là nhiều đến có thể hù chết người.

– Bất quá, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.

Lý Thất Dạ nhìn lấy ba vị Đế Hoàng, chậm rãi nói ra:

– Đạp vào Chinh Đồ, Chúng đế chi quốc chúng ta có thể mang hộ các ngươi một đoạn đường, nhưng, ta có điều kiện.

– Điều kiện ra sao?

Nghe Lý Thất Dạ nói, Tà Nhãn Đế nhìn lấy Lý Thất Dạ, thần thái cẩn thận.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

– Điều kiện của ta rất đơn giản, ta muốn ba đế quốc các ngươi làm tiên phong!

– Nói tới nói lui, là muốn chúng ta làm pháo hôi.

Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, nói ra:

– Chúng ta làm tiên phong cho ngươi, Chúng Đế Chi Quốc các ngươi là ngư ông đắc lợi, chuyện như vậy, chúng ta là sẽ không làm.

Lý Thất Dạ chỉ lạnh lùng nhìn Tà Nhãn Đế một chút, nói ra:

– Tà Nhãn, bao nhiêu năm qua đi, ngươi đã sống bao nhiêu năm tháng rồi? Ánh mắt của ngươi vẫn thiển cận như vậy, những tuế nguyệt ngươi sống này, thật sự là sống vô dụng rồi.

– Ngươi…

Bị Lý Thất Dạ lạnh lẽo nhìn như thế, Tà Nhãn Đế lập tức giận dữ, không khỏi đứng lên, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ.

– Mọi người dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý.

Nhất Hiệt Đế vội hoà giải nói:

– Mọi người tụ tập cùng một chỗ, cũng không phải chuyện dễ dàng, có chuyện gì, chúng ta có thể ngồi xuống hảo hảo thương lượng, làm gì hai ba câu liền trở mặt?

Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, mặc dù bất mãn, nhưng vẫn là ngồi xuống.

Lý Thất Dạ nhìn lấy bọn người Nhất Hiệt Đế, nói ra:

– Đạp vào Chinh Đồ, tứ đại đế quốc liền trên cùng một con thuyền, mọi người là đồng tâm hiệp lực, không có pháo hôi hay không pháo hôi gì. Các ngươi có Chúng Đế Chi Quốc của ta làm hậu thuẫn, mới có thể để cho đế quốc các ngươi an toàn hơn! Ở trên Chinh Đồ, chỉ có hậu thuẫn cường đại như Chúng Đế Chi Quốc, mới có thể để cho các ngươi tránh lo âu về sau.

– Không phải ta xem nhẹ các ngươi, coi như tam đại đế quốc các ngươi liên thủ, các ngươi cảm thấy tam đại đế quốc các ngươi có mấy phần chắc chắn vượt qua? Lại nói, tam đại đế quốc các ngươi liên thủ, đế vương kim trong tay các ngươi đầy đủ sao?

Nói đến đây, Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn bọn hắn.

– Chúng ta liên thủ, cũng không phải không thể, nhưng mà, Chúng Đế Chi Quốc cường đại, đây là sự tình chúng ta biết rõ, nếu Chiến Đế không thể bảo hộ cho chúng ta. Chúng ta lại như thế nào tin được Chúng Đế Chi Quốc các ngươi đây?

Bách Thắng Đế không khỏi trầm ngâm nói.

– Bách Thắng a Bách Thắng.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói ra:

– Ánh mắt của các ngươi, vĩnh viễn là thiển cận như vậy. So với những đại đế phía trước, các ngươi vẫn là có khoảng cách không nhỏ, đó cũng không phải nói, các ngươi không đủ cường đại, mà là nói, ánh mắt của các ngươi. Kiến thức của các ngươi, quá nhỏ hẹp. Điểm này cũng không trách các ngươi, dù sao, mấy đại đế đời trước, đều là từ bên người Đế Chủ đi ra, bọn hắn so với các ngươi biết được càng nhiều, hiểu được càng nhiều!

Lý Thất Dạ nhìn lấy bọn người Bách Thắng Đế, nói ra:

– Ánh mắt của các ngươi, một mực dừng lại ở trên một mẫu ba phần đất kia. Đối với các ngươi mà nói, các ngươi chính là muốn bảo trụ đế vị của các ngươi. Bảo trụ đế quốc của mình.

– Các ngươi cảm thấy Chúng Đế Chi Quốc của ta có khả năng động thủ với các ngươi, hoặc là nói, đoạt tài nguyên của các ngươi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Nếu như ta thật muốn động thủ với các ngươi, cần dùng tới hiện tại sao? Năm đó thời điểm Chúng Đế Chi Quốc của ta cùng mấy đời đế quốc trước ngang hàng, các ngươi chẳng qua là tiểu quốc mà thôi. Ở đời sau, nếu như ta muốn nhất thống Đế Cương, vậy cũng không phải việc khó gì!

– Vì cái gì ta không có nhất thống Đế Cương, lời nói không khách khí, điểm ấy thiên địa, còn dung không được ta. Đối với chút quyền thế ấy, ta căn bản không có hứng thú. Nếu như ta thực tình luyến quyền, còn đến phiên tam đại đế quốc các ngươi quật khởi sao?

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn lấy bọn người Nhất Hiệt Đế, lạnh giọng nói ra:

– Đối với ta mà nói, chút quyền thế của các ngươi, không đáng giá được nhắc tới.

Lý Thất Dạ nói lại ngạo lại cuồng, nhưng mà, lần này ngay cả Tà Nhãn Đế cũng không có lên tiếng phản đối.

– Chúng Đế Chi Quốc nguyện cùng tam đại đế quốc của các ngươi liên thủ, ta chỉ là hi vọng mọi người có thể vượt qua Chinh Đồ, chỉ đơn giản như vậy.

Lý Thất Dạ nhìn lấy bọn hắn, lạnh lùng nói ra:

– Nếu như ta muốn đánh ý định gì, ta đối với tam đại đế quốc các ngươi có mưu đồ gì, ta cần đùa nghịch thủ đoạn sao? Trăm vạn thiết kỵ của Chúng Đế Chi Quốc ta trực tiếp phát binh liền có thể, không bao lâu, trăm vạn thiết kỵ của ta liền có thể bình định tam đại đế quốc các ngươi!

Trong lúc nhất thời, ba người Tà Nhãn Đế bắt đầu trầm mặc, mặc dù bọn hắn không tình nguyện, nhưng mà, không thể không thừa nhận, Chúng Đế Chi Quốc đích thật là có được thực lực như vậy.

Trầm mặc rất lâu sau, lên tiếng trước nhất chính là Nhất Hiệt Đế, hắn chậm rãi nói:

– Đế quốc của ta, nguyện ý cùng Chúng Đế Chi Quốc liên thủ, cộng đồng đạp vào Chinh Đồ.

– Nếu thời gian không chờ ta, vậy liền lên Chinh Đồ đi, đây là kết cục của chúng ta.

Bách Thắng Đế nói:

– Đế quốc của ta cũng nguyện ý cùng lên đường.

Sau một lúc lâu, Tà Nhãn Đế trầm giọng nói:

– Vậy coi như có một phần của đế quốc ta.

– Rất tốt, đây là cử chỉ sáng suốt.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

– Hi vọng mọi người cùng nhau vượt qua gian nan, mặc kệ bờ bên kia là cái gì chờ chúng ta, chí ít, chúng ta là dũng cảm tiến tới!

Song phương đàm thương tốt, tứ đại đế quốc liền định ra hiệp nghị, cộng đồng liên thủ đạp vào Chinh Đồ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cản ơn bạn ketmet99 và 1 số bạn khác đề cử bộ truyện này trong chuyên mục đao tu ...Ừm .... mình chả biết nói gì ngoài 2 chữ ( Cảm ơn )Nhưng mình vẫn không thay đổi quyết định của mình vì đơn giản main chính không xứng thành 1 Đao Tu chân chính...!Bất kỳ truyện thuộc thể loại nào main nghịch thiên đến mức nào đi nữa nhưng 1 lòng không hướng đến Đao Đạo thì không xứng danh từ hiệu Đao Tu..!Main chính Diệp Thiên là 1 người truy cầu lực lượng giống bộ truyện Đế Tôn ( main chính Giang Nam -- Bộ truyện này Giang Tuyết đã từng nói 1 câu kinh điển " Dã Tâm người lớn Bao Nhiều thì Thiên Đạo nhỏ bấy nhiêu"Haizz tất cả bộ truyện liên quan đến Thuần Tu ( Kiếm - Đao - Đan - Thương..) đều phải có nói hướng đến mục tiêu của mình nhé bạn ^^!...
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện đã được fix rồi nhé bạn ^^!Có 2 sever nhé ( Đổi Giọng đọc tương đương đổi sever khác nhé bạn )Chúc bạn nghe truyện vui vẻ
https://audiosite.net
Tandeptry 1 ngày trước
Không nghe được ad ơi
https://audiosite.net
Cập nhật Sever Singapore Hoàn Tất nhé chư vị mong các chư vị f5 hoặc tải lại bô truyện để cập nhật đường truyền link mới nhất nhé ^^!Rất xin lỗi bị sự bất tiện này ^^!
https://audiosite.net
Sever US đang bảo trì Khẩn Cấp ( chưa biết lý do)Mình đang khắc phục upload lại Sever SingaporeTruyện đang khắc phục nhé bạn
https://audiosite.net
Lợi nguyễn 1 ngày trước
Sao từ tập 104 trở lên không nghe được nữa ad
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 1 ngày trước
Truyện hay nhất là giọng đọc đi vào lòng người.
https://audiosite.net
Chào bạn về tính năng nghe tiếp hoạt động tốt khi bạn không sử dụng chặn theo dõi hoặc chặn quảng cáo.! ( ví dụ: Trình duyệt cốc cốc và trình duyệt ẩn danh )Lý do: Rất đơn giản bạn để chế độ ẩn danh chặn theo dõi thì hệ thống sẽ không biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu chính vì vậy không thể lưu. Lưu ý: ở phần play audio có text Thông báo đó bạn làm theo là ok vẫn nghe tiếp được như mong muốn nhé bạn ^^!Chúc bạn nghe truyện vui vẻ ^^
https://audiosite.net
Huy anh 2 ngày trước
Ad ơi, sao nghe truyện, bấm dừng rồi quay qua quay lại nó lại load lại tập 1, phải mất thời gian dò xem đang nghe tới đâu để nghe tiếp.Có cách nào để web ghi nhớ tập mình đã nghe để nghe tiếp không?
https://audiosite.net
Ok bạn :)Truyện này đã có bản dịch do Vân Anh ủng hộ tụn mình đang làm lại rồi nhé ^^!Tối này là hoàn tất nhé bạn ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Mình đã fix lại all rồi nhé
https://audiosite.net
Trí 2 tuần trước
Reset lại từ chương 5 giúp với ad. Thanks