Đế Bá Audio Podcast
Tập 327 [Chương 1631 đến Chương 1635]
❮ sautiếp ❯Chương 1631: Giao dịch (2)
– Vậy ngươi cho rằng ma sĩ chúng ta nên truy cầu cái gì?
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nhìn lấy Lý Thất Dạ nói ra.
– Nói cho đúng, là ngươi, mà không phải ma sĩ, bởi vì tuyệt đại đa số ma sĩ cũng không biết mình phải đối mặt là cái gì, bọn hắn chỉ là theo sau túc mệnh, đạp vào Trảm Ma Đài, leo lên bờ bên kia, thông hướng một ngoại giới khác, cứ như vậy.
Lý Thất Dạ nói ra.
– Nhưng, ngươi không giống.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Khí Ma Vương, nói ra:
– Ngươi biết một ít đồ vật mà bọn hắn không biết, chính như ngươi một mực ẩn nhẫn đến bây giờ, ngươi một mực không lên Trảm Ma Đài, bởi vì trong lòng ngươi không có nắm chắc, có lẽ nói, ngươi biết kết cục khi không thành công!
– Thật sao?
Thiên Khí Ma Vương chỉ là lạnh lùng nói, không có phủ nhận, cũng không có khẳng định.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:
– Ma sĩ cũng tốt, Đế binh cũng được, coi như là thánh tăng, có lẽ đều có một cái kết cục. Giống như ma sĩ các ngươi tới nói, không có thất tình lục dục như phàm nhân chúng ta, các ngươi không có huyết nhục, lời nói không dễ nghe một điểm, các ngươi là người chết, người chết sống lại!
– Không nói trước các ngươi không thể rời bỏ Đế Ma tiểu thế giới, cũng không nói sau khi các ngươi rời Đế Ma tiểu thế giới liền sẽ hôi phi yên diệt, tựa như đám hòa thượng trên Táng Phật cao nguyên kia không thể rời Táng Phật cao nguyên. Nhưng, lui một vạn bước tới nói, nếu như có thể rời đi Đế Ma tiểu thế giới, ma sĩ các ngươi sẽ ra Đế Ma tiểu thế giới sao?
Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương nói ra.
– Ma sĩ có tâm nguyện của ma sĩ, cái thế giới này, cũng tự nhiên có số mệnh của nó.
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nói.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Thiên Khí a Thiên Khí, lời này của ngươi cùng những người khác nói một chút, cũng chẳng có gì, ta có thể trở thành Ma vương, có thể trèo lên cấp bậc này, tự nhiên ta có đạo lý của ta. Thản nhiên mà nói, chúng ta hẳn là nên mở cửa nói thẳng, đối với ngươi và ta, đều có chỗ tốt, nói không chừng, ta có thể cho ngươi một ít nhắc nhở không tưởng tượng được, ngươi cũng có thể cho ta một ít linh cảm.
– Thật sao?
Thiên Khí Ma Vương cũng không vì thế mà thay đổi, lạnh lùng nói.
– Mặc kệ là Ma sĩ, hay Đế binh, các ngươi đều không máu không thịt, lại có thể trường sinh, chúng ta không nói vấn đề vì cái gì các ngươi có thể một mực sống đến bây giờ, bởi vì đối với ta mà nói, đây không phải bí mật.
Lý Thất Dạ cười nói ra:
– Để cho chúng ta đến nói chuyện bản năng của các ngươi, bản năng chỗ sâu nhất trong lòng các ngươi. Có lẽ nói, ma sĩ khác không biết bản năng chân chính của mình là cái gì, bọn hắn không biết vì cái gì bờ bên kia hấp dẫn lấy bọn hắn như thế, có lẽ bọn hắn không biết là cái gì thúc đẩy bọn hắn muốn đi một thế giới khác.
– Nhưng, Thiên Khí, ngươi lại biết một ít.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Khí Ma Vương nói ra:
– Ma sĩ cũng tốt, Đế binh cũng được, các ngươi đều không thuộc về Cửu Giới, bởi vì các ngươi không có sinh mệnh, các ngươi không có cách nào cùng chúng ta hỉ nộ ái ố! Cho nên, các ngươi cần một thế giới có thể có hỉ nộ ái ố của các ngươi, miêu tả chuẩn xác hơn, các ngươi không chỉ là cần trường sinh bất tử, các ngươi còn cần làm một người sống sờ sờ, không phải khôi lỗi. . .
– . . . Có lẽ, tại thế giới kia, không có Ma sĩ, cũng không có Đế binh, chỉ có người sống, có tình cảm, có buồn giận, có thống khổ, cũng có khoái hoạt, đồng thời, cũng có thể trường sinh bất tử, cái này, liền là nhạc viên, nhạc viên mà vạn cổ đến nay vô số người theo đuổi!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Có lẽ, lên Trảm Ma Đài, đến một thế giới khác, tất cả mọi người giải thoát rồi, từ một ý nghĩa nào đó tới nói, đây là phục sinh, đây là trùng sinh!
– Cái này, chính là bản năng của các ngươi, chính là bởi vì đồ vật bản năng nhất này, thúc đẩy các ngươi leo lên Trảm Ma Đài, thông hướng một thế giới khác.
Nói đến đây, thần thái của Lý Thất Dạ không khỏi trịnh trọng lên.
– Ta không biết bản năng gì.MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..
Thiên Khí Ma Vương nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Đối với ta mà nói, đối với ma sĩ mà nói, đây chỉ là tâm nguyện, đây chỉ là số mệnh của thế giới này.
– Ha ha, a, a, Thiên Khí, ngươi cùng ta nói số mệnh, cùng ta nói tâm nguyện?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra:
– Có nhiều thứ, có thể lừa gạt được người khác, nhưng không giấu diếm được ta, ta rất rõ ràng, ta biết thế giới này là hình thành thế nào, cho nên, trong mắt ta, không có tâm nguyện, cũng không có số mệnh.
– Ta biết, đây là một kế hoạch, một kế hoạch vô cùng to lớn, một kế hoạch thi hành trăm ngàn vạn thời đại, vẫn luôn đang yên lặng tiếp tục kéo dài.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Khí Ma Vương nói.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lại không khỏi dừng một chút, cuối cùng, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:
– Cái này như Táng Phật cao nguyên, kéo dài thời đại này đến thời đại khác, chỉ vì một cái truy cầu mà thôi.
– Ngươi đã cảm thấy ngươi nói tinh chuẩn như thế, vậy ngươi cho rằng Táng Phật cao nguyên kế hoạch là cái gì?
Rốt cục, Thiên Khí Ma Vương mở miệng nói.
– Thiên Khí, không cần phải cùng ta nói lời khách sáo.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Táng Phật cao nguyên muốn làm gì, hoặc là nói, Đế Thích muốn làm gì, ta nhất thanh nhị sở. Chúng ta làm tiếp một cái giao dịch như thế nào, ngươi đem lời mà năm đó Ma Chủ nói nói cho ta biết, ta có thể nói cho ngươi bí mật của Táng Phật cao nguyên.
– Hừ.
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng hừ một cái, nói ra:
– Xem ra ngươi không chỉ muốn chìa khoá của Ma Sách Cung, ngươi dẫn ta đi ra, còn muốn thăm dò sự tình của Ma Chủ.
– Thẳng thắn mà nói, ta đối với Ma Chủ của các ngươi không có hứng thú quá lớn, bởi vì nên biết, ta đều biết.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:
– Ta chỉ muốn biết, năm đó Ma Chủ nói với ngươi cái gì.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Khí Ma Vương nói:
– Nếu như ta không có đoán sai, năm đó trước khi Ma Chủ ra đi, đã từng một mình triệu kiến qua ngươi, hơn nữa, đơn độc cùng ngươi nói một ít chuyện không có cùng Ma vương khác nói! Đây là đồ vật ta muốn biết!
Nghe được lời này của Lý Thất Dạ, ánh mắt Thiên Khí Ma Vương lập tức mãnh liệt, ma khí tứ ngược, mười phần đáng sợ, đôi ma nhãn của hắn nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ bất vi sở động, thản nhiên ngồi ở nơi đó, nói ra:
– Ngươi không cần phải làm ra dạng thần thái này, trong lòng ngươi rõ ràng, ngươi không làm gì được. Lại nói, chuyện này không tính là bí mật gì, Ma vương khác cũng biết, chỉ bất quá, bọn hắn không biết Ma Chủ đến tột cùng nói với ngươi cái gì mà thôi.
Chương 1632: Ma Giới tân bí
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Trăm ngàn vạn năm, sau khi Ma Chủ đi thế giới kia, có rất nhiều ma sĩ đi theo leo lên Trảm Ma Đài, cũng có rất nhiều Ma vương nhao nhao leo lên Trảm Ma Đài, bọn hắn đều rời Ma Giới. Nhưng mà, ngươi lại một mực án binh bất động, ngươi lại một mực lưu ở Ma Giới, một mực đem mình chôn xuống. Chịu đựng qua thời đại này đến thời đại khác!
– Thẳng thắn mà nói, cũng không phải là ta xem thường ngươi.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Khí Ma Vương nói ra:
– Ta đã từng thống kê qua Ma vương trong Ma Giới, ngươi không phải Ma vương ưu tú nhất, ngươi cũng không phải Ma vương cường đại nhất. Nhưng mà, có thể khẳng định là, ngươi hẳn là Ma vương có thể ẩn nhẫn nhất! Cho nên, Ma Chủ mới có thể chọn trúng ngươi, mà ngươi, một mực lưu lại Ma Giới. Chỉ có chờ đến thời điểm ngươi hoàn toàn nắm chắc, mới lên Trảm Ma Đài!
Thiên Khí Ma Vương y nguyên thần thái băng lãnh, chỉ là nhìn lấy Lý Thất Dạ, không nói lời nào.
– Ngươi có thể đem lời nói của Ma Chủ nói cho ta biết, ta cho ngươi biết bí mật của Táng Phật cao nguyên.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Khí Ma Vương nói ra.
Thiên Khí Ma Vương nhìn Lý Thất Dạ một hồi, lắc đầu nói ra:
– Không hứng thú, đồng thời, ta cũng sẽ không đem chìa khoá của Ma Sách Cung cho ngươi mượn.
Nói xong, đem đồ vật của Lý Thất Dạ ném về cho Lý Thất Dạ.
– Thiên Khí a Thiên Khí.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Ngươi thật đúng là có kiên nhẫn, bất quá, ta nhắc nhở ngươi một câu, coi như ngươi lại có kiên nhẫn, nhưng mà, thời cơ cũng không đợi ngươi.
– Lời này của ngươi là có ý gì?
Thiên Khí Ma Vương không khỏi nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ nói.
Lý Thất Dạ thản nhiên ngồi ở nơi đó, nhàn nhã nói ra:
– Thiên Khí, ngươi cảm thấy mình không chết, cho nên có nhiều thời gian. Ngươi có thể chờ đợi, hoặc là nói, ngươi cảm thấy mình có thể chờ đợi đến tất cả mọi người lên Trảm Ma Đài, ngươi chậm chậm đến cũng không muộn . Bất quá, hiện tại ta cho ngươi biết, ngươi tối đa chỉ có một hai thời đại mà thôi.
– Nói chuyện giật gân.
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nói ra:
– Ma Giới bất diệt, vạn thế vĩnh hằng, trăm ngàn vạn năm đến nay đều là như thế.
– Thật sao?
Lý Thất Dạ cười nói ra:
– Ngươi cảm thấy Táng Phật cao nguyên sẽ chờ đến vạn thế sau sao? Đế Thích hắn sẽ chờ đến vạn thế sao?
– Bọn hắn không thể chờ lại như thế nào?
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nói:
– Nếu Táng Phật cao nguyên có thể diệt đi Đế Ma tiểu thế giới, cái kia đã sớm diệt, trăm ngàn vạn năm đi qua, coi như Táng Phật cao nguyên phong cấm Đế Ma tiểu thế giới, Đế Ma tiểu thế giới y nguyên vĩnh tồn.
– Thiên Khí a Thiên Khí, ngươi y nguyên không rõ.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói ra:
– Táng Phật cao nguyên sẽ không tiêu diệt các ngươi, Đế Thích cũng sẽ không hủy đi Đế Ma tiểu thế giới.
– Nhưng mà…
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Khí Ma Vương, hai mắt phát lạnh, lạnh lùng nói ra:
– Đế Thích sẽ chiến đến cuối cùng! Táng Phật cao nguyên sẽ hoàn thành sứ mạng của bọn hắn! Từ khi Táng Phật cao nguyên bị dựng lên, là đợi đến một ngày này!
Nghe được Lý Thất Dạ nói, Thiên Khí Ma Vương không khỏi biến sắc.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Tựa như chúng ta mới vừa nói kia, vạn cổ đến nay, mặc kệ là thời đại viễn cổ đến không cách nào ngược dòng tìm hiểu, hay là thời đại Thần Thoại, lại hoặc là hiện tại, vĩ nhân đều thăm dò hai chủ đề, trường sinh bất tử, chiến đến cuối cùng! Ta hôm nay có thể đem thứ này nói cho ngươi, đã nói lên con người của ta rất có thành ý!
– Táng Phật cao nguyên, cuối cùng rồi sẽ động thủ, không vượt qua ba thời đại.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Đến lúc đó, Ma Giới cũng tốt, Đế Cương cũng được, toàn bộ Đế Ma tiểu thế giới, chẳng qua là quân cờ bị Táng Phật cao nguyên cột vào trên chiến xa mà thôi.
Giờ khắc này, sắc mặt Thiên Khí Ma Vương băng lãnh, Lý Thất Dạ đem lời nói đến đây, hắn đã biết sắp xảy ra chuyện gì.
– Như vậy, đi đến hôm nay, Ma sĩ cũng tốt, Đế binh cũng được, các ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là sớm một chút leo lên Chinh Đồ, đạp vào Trảm Ma Đài, hoặc là bị trói trên chiến xa của Táng Phật cao nguyên, trở thành pháo hôi của Đế Thích!
Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương thần thái băng lãnh nói ra.
– Ngươi là Ma vương, ngươi hẳn là cảm thụ được, lực lượng của Táng Phật cao nguyên đã cường đại cỡ nào.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Như vậy, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, dùng ngón tay đi tính toán, ngươi cái gọi là trường sinh bất tử, ngươi còn có thể có bao nhiêu thời gian đây?
Giờ khắc này, Thiên Khí Ma Vương không khỏi bắt đầu trầm mặc, hoặc là, chính như Lý Thất Dạ nói, bọn họ đích xác là thời gian không nhiều lắm.
Qua một hồi lâu, Thiên Khí Ma Vương nhìn lấy Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:
– Ngươi muốn từ bên trong Ma Sách Cung lấy được cái gì?
– Cái này không trọng yếu.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:
– Ngươi chỉ cần cho ta mượn chìa khóa là được rồi.
– Ngươi phải biết, nhập Ma Sách Cung, không chỉ là chế ngự nhân số, hơn nữa, ngươi cũng chỉ có thể lấy một đồ vật.
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nói.
– Cái này ta biết, ta đã điều tra đến nhất thanh nhị sở, nếu như ta không chuẩn bị mà đến, liền sẽ không cùng ngươi mượn chìa khoá.
Lý Thất Dạ nói ra.
Thiên Khí Ma Vương nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ một hồi lâu, nói ra:
– Ngươi cảm thấy ngươi sẽ thành công sao? Ta không cho rằng như vậy.
Ở thời điểm này, hắn đã ẩn ẩn đoán được Lý Thất Dạ muốn cái gì.
– Sẽ, ta đã làm Ma vương, lại làm Đế vương, ta liền chú định sẽ thành công.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhàn định tự tại nói ra.
Cuối cùng, Thiên Khí Ma Vương trầm mặc thật lâu, hắn chậm rãi lấy ra một chìa khoá màu đen, nói.
– Ngươi mở Ma Sách Cung, chìa khoá ở lại bên trong, nó tự nhiên sẽ trở lại trong tay của ta.
Lý Thất Dạ đem món đồ kia ném cho Thiên Khí Ma Vương, nở nụ cười nói ra:
– Ngươi rốt cục nghĩ thông suốt, đây là một chuyện tốt, một ít gì đó lưu tại Ma Sách Cung, cũng không có tác dụng, bởi vì các ngươi vĩnh viễn thu thập không đủ những vật kia.
Thiên Khí Ma Vương hừ lạnh một tiếng, thu món đồ kia của Lý Thất Dạ.
– Bất quá, ta còn có một chút đồ chơi nhỏ.
Lý Thất Dạ cười đem ma nguyện của bọn người Mộc Kiếm Thánh Ma lấy ra, nói:
– Khi ngươi leo lên Trảm Ma Đài, mang lên những vật này, đây cũng là sau khi ngươi rời đi thế giới này làm một chút sự tình.
Thiên Khí Ma Vương hừ lạnh một tiếng, liền nhận những ma nguyện kia. Ngay cả trận giao dịch này cũng đạt thành, ma nguyện chỉ là việc nhỏ, hắn cũng lười đi so đo.
– Rất đáng tiếc, ta vẫn muốn biết Ma Chủ nói với ngươi cái gì, bất quá, ngươi đã không nguyện ý giao dịch, ta cũng không miễn cưỡng.
Lý Thất Dạ đứng lên, nói ra.
– Nếu như ngươi thật muốn biết, ngươi có thể đi hỏi Ma Chủ.
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng nói.
– Nếu có ngày đó, ta hiểu rồi.
Chương 1633: Nhập ma sách cung (1)
Lý Thất Dạ cười nói ra:
– Bất quá, nếu quả như thật có ngày đó, như vậy, năm đó Ma Chủ nói với ngươi cái gì, cái kia đều trở nên không trọng yếu. Bởi vì thật đến ngày đó, ta đã biết tất cả bí mật.
Thiên Khí Ma Vương lạnh lùng hừ một cái, không nguyện ý bàn lại vấn đề này.
Lý Thất Dạ cũng xoay người rời đi, muốn rời khỏi miếu cổ.
– Ngươi truy cầu là cái gì, mục tiêu của ngươi là cái gì?
Thời điểm Lý Thất Dạ vừa đạp tới cửa, sau lưng truyền đến thanh âm lạnh lùng của Thiên Khí Ma Vương.
Lý Thất Dạ dừng bước, xoay người lại, nhìn lấy Thiên Khí Ma Vương.
Thiên Khí Ma Vương cũng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói ra:
– Ngươi từ Cửu Giới tới nơi này, ngươi có thể thành Ma vương, ngươi có thể thành Đế vương, ngươi có thể một mực trường sinh! Như vậy, ngươi theo đuổi là cái gì? Chỉ vì bảo vật sao? Lại hoặc là, chỉ vì muốn biết bí mật trong này.
– Không…
Lý Thất Dạ lắc đầu, trịnh trọng nói ra:
– Ta muốn giết đến cuối cùng, ta muốn vô cùng đơn giản, chỉ cần một đáp án!
Nói xong, xoay người rời đi, rời đi miếu cổ.
Thiên Khí Ma Vương nhìn qua bóng lưng của Lý Thất Dạ, thật lâu không nói, qua rất lâu sau đó, lầm bầm nói ra:
– Trường sinh bất tử, chiến đến cuối cùng, cuối cùng, là vì cái gì đây? Tại bờ bên kia, chờ lấy chúng ta, lại là cái gì đây. Bệ hạ, hi vọng ngươi đã bình an đến.
Thời điểm dứt lời, Thiên Khí Ma Vương cũng biến mất, tựa hồ, hắn chưa từng có xuất hiện qua nơi này.
– Công tử, không có sao chứ.
Phía ngoài Lý Sương Nhan các nàng nhìn thấy Lý Thất Dạ đi ra, cũng không khỏi thở dài một hơi, nhao nhao nghênh đón.
Lý Thất Dạ ở lại bên trong lâu như vậy, các nàng cũng không khỏi lo lắng, sợ Lý Thất Dạ thật cùng Thiên Khí Ma Vương liều mạng, bất quá, từ tự tin đối với công tử, các nàng một mực ở lại bên ngoài, không có giết vào.
– Có thể có chuyện gì, chút chuyện nhỏ này, Thiên Khí còn không đến mức muốn động thủ với ta, coi như động thủ, hắn cũng chiếm không được tiện nghi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Tốt, thu lại cổ kiệu, không cần giả bộ Thiên Khí Ma Vương nữa.
Lý Thất Dạ phân phó Lý Sương Nhan các nàng nói:
– Chúng ta đi Ma Sách Cung.
Ngay cả Mai Tố Dao cũng không khỏi hỏi một tiếng, nói ra:
– Chúng ta có thể vào sao?
Lý Thất Dạ nhìn các nàng một cái, cười nói ra:
– Bốn người các ngươi, không nhiều không ít, vừa vặn có thể vào, nếu như nhiều hơn nữa, chỉ sợ lại không được.
Lý Thất Dạ mang theo Lý Sương Nhan các nàng tiến về Ma Sách Cung, lần này, hắn lộ ra chân thân, không còn là Thiên Khí Ma Vương.
Ở chân núi Ma Sách Cung, mặc dù bọn người Chiến Sư đã sớm rời đi, nhưng mà, y nguyên có tu sĩ ở lại nơi đó, bởi vì có không ít kẻ đến sau đều thử nghiệm, nhìn xem có thể mở ra Ma Sách Cung hay không.
Bất quá, mặc kệ là đối với ai, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, mặc kệ ngươi thiên phú khó lường đến cỡ nào, đều như cũ không cách nào mở ra Ma Sách Cung.
– Lý Thất Dạ lại tới.
Khi Lý Thất Dạ còn không có đi vào chân núi, sớm đã có người phát hiện hắn, có người lập tức hét lớn.
Hiện tại uy danh đệ nhất hung nhân đã là không ai bằng, hiện tại quang mang của đệ nhất hung nhân đã che khuất các tuyệt thế thiên tài khác.
Cho nên, mặc kệ Lý Thất Dạ đi tới chỗ nào, đều sẽ làm người khác chú ý, mặc kệ là đi tới chỗ nào, đều sẽ để cho người ta kiêng kị ba phần.
– Đệ nhất hung nhân lần nữa trở về, không phải là hướng về phía Ma Sách Cung tới chứ.
Có người xa xa nhìn thấy bọn người Lý Thất Dạ, không khỏi thì thào nói.
– Giống như không ai có thể mở ra Ma Sách Cung, đệ nhất hung nhân có thể làm sao?
Cũng có người nhịn không được nghi vấn nói.
Có cường giả Nam Xích Địa không khỏi nói ra:
– Cái này khó nói, đệ nhất hung nhân quá tà môn, thử nghĩ một chút Thần Chiến Sơn Đệ Nhất Phong là tà môn bực nào, bao nhiêu người không thể leo lên, bọn người Lâm Thiên Đế cũng không được, nhưng mà, đệ nhất hung nhân lại leo lên đệ nhất phong.
– Ha ha, ta cảm thấy đệ nhất hung nhân có thể làm, hắn tuyệt đối có thể sáng tạo kỳ tích. Nếu như đệ nhất hung nhân cũng không được, như vậy, không có bất kỳ người nào có thể làm, tại đương thời, còn có ai có thể so sánh được đệ nhất hung nhân.
Có người không khỏi nói ra
Ở trong thời gian thật ngắn, theo danh tiếng đệ nhất hung nhân của Lý Thất Dạ truyền xa, Lý Thất Dạ đã có được người ủng hộ, có một ít người đối với hắn rất là sùng bái.
Đặc biệt là đối với một ít tu sĩ thế hệ trẻ tuổi mà nói, đệ nhất hung nhân đánh bại tất cả tuyệt thế thiên tài như Cơ Không Vô Địch, lại thu phục đệ nhất mỹ nữ Mai Tố Dao. Nói cường đại, có đầy đủ cường đại, nói diễm phúc, có đầy đủ diễm phúc.
Cái này có thể không cho một ít tu sĩ thế hệ trẻ tuổi vì đó sùng bái sao?
Thời điểm bọn người Lý Thất Dạ đi tới dưới chân núi Ma Sách Cung, người ở chỗ này đều nhao nhao nhường ra cho bọn hắn một con đường, không có bất kỳ người nào dám ngăn cản con đường của đệ nhất hung nhân.
Nhìn lấy đệ nhất hung nhân đi tới, tất cả mọi người dưới núi không khỏi ngừng thở, không người nào dám thốt một tiếng, loại thần uy này, tại thế hệ trẻ tuổi đã là không ai bằng.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Ma Sách Cung trên ngọn núi, nhàn nhạt nói ra:
– Đi thôi, chúng ta đi lên.
Nói xong, ở phía trước dẫn đường.
Lý Sương Nhan các nàng cũng đi theo phía sau Lý Thất Dạ.
Leo lên ngọn núi của Ma Sách Cung cũng không phải là một chuyện dễ dàng, bởi vì Ma Sách Cung đã từng là địa phương Ma Chủ hiệu lệnh Ma Giới. Nơi này bị phong cấm trấn áp, cho nên, muốn leo lên sơn phong, cần phải có thực lực cường đại.
Nhưng bất luận là đối với Lý Thất Dạ mà nói, hay là đối với Lý Sương Nhan các nàng mà nói, leo lên sơn phong, cái này cũng không phải khó gì.
Thời điểm mọi người thấy bọn người Lý Thất Dạ hành tẩu đến bên ngoài Ma Sách Cung, vô số ánh mắt đều rơi vào trên người Lý Thất Dạ, tất cả mọi người ngừng thở.
Thậm chí có thể nói không ít người trái tim đều cao cao treo lên, có người có lẽ không hy vọng Lý Thất Dạ thành công. Nhưng mà, cũng không ít người muốn nhìn đến kỳ tích. Trăm ngàn vạn năm đến nay, một mực không ai có thể mở ra Ma Sách Cung, nếu như hôm nay có người mở ra Ma Sách Cung, như vậy, đây tuyệt đối là một kỳ tích, đối với bọn hắn mà nói, nếu như bọn hắn có thể gặp loại kỳ tích như thế này, đây cũng là một loại vinh quang.
Ma Sách Cung cung môn rất phổ thông, cũng rất đơn giản, không có trang trí dư thừa, hai phiến cung môn màu đen, cũng không biết là dùng thần kim gì tạo thành, thoạt nhìn đặc biệt nặng nề, hơn nữa hai phiến cung môn đều không có lỗ khóa, thoạt nhìn căn bản không giống như là dùng chìa khoá có khả năng mở ra.
Lúc này, nhìn hai phiến cung môn trước mắt, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, lầm bầm nói ra:
– Ma Sách Cung, năm đó Ma Chủ vẫn còn, có thể tưởng tượng nó rầm rộ.
Chương 1634: Nhập ma sách cung (2)
– Có ghi chép nói, Ma Sách Cung, Chư Đế thành, đã từng mười phần hưng thịnh, không biết là có như thế hay không.
Mai Tố Dao cũng không khỏi nói.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật gật đầu, nói ra:
– Không sai, năm đó Ma Sách Cung, Chư Đế thành, giống như là Lạn Đà tự hôm nay, có lẽ chuẩn xác hơn tới nói, như Phật quốc hôm nay.
Nghe được lời như vậy, Mai Tố Dao các nàng cũng có thể tưởng tượng, hôm nay Lạn Đà tự là chấp chưởng toàn bộ Táng Phật cao nguyên, mà toàn bộ Táng Phật cao nguyên chính là có ức vạn tăng lữ.
Lúc này, Lý Thất Dạ buông tay, nghe được “Rắc” một tiếng vang lên, thời điểm chìa khoá rời tay bay ra, cửa cung vậy mà lộ ra một cái lỗ khóa, tiếp lấy nghe được “Răng rắc” một tiếng, chìa khoá cắm vào, vang lên thanh âm mở khóa.
Két két két… ở thời điểm này, cung môn nặng nề của Ma Sách Cung từ từ mở ra, con đường thông hướng Ma Sách Cung xuất hiện ở dưới chân bọn người Lý Thất Dạ.
– Đi theo ta vào.
Lý Thất Dạ lấy xuống chìa khoá, bước lên con đường thông hướng nội cung, phân phó nói.
Trong nháy mắt, bọn người Lý Thất Dạ biến mất ở bên trong Ma Sách Cung, tiếp theo, thanh âm “két két két” vang lên, Ma Sách Cung nặng nề đóng kín.
Tại chân núi, mọi người rung động mà nhìn một màn trước mắt này, dù có một ít người trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng mà, khi thấy Ma Sách Cung mở ra, y nguyên chấn động.
– Thật mở…
Coi như là người cho rằng Lý Thất Dạ có thể lập nên kỳ tích cũng không dám tin vào hai mắt của mình, thì thào nói.
Rất nhiều người đều không khỏi hít một hơi lãnh khí, lầm bầm nói ra:
– Đệ nhất hung nhân không khỏi quá nghịch thiên đi, vậy mà có thể mở ra Ma Sách Cung.
Đương nhiên, người khác cũng không biết Lý Thất Dạ cùng Thiên Khí Ma Vương giao dịch, Lý Thất Dạ cho Thiên Khí Ma Vương đồ vật, đây chính là cực kỳ khó lường.
Trần Huyết Tiên Đế dùng đồ vật kia đến chuộc tính mệnh của Bạo Phong Thần, cái này đủ thấy đồ vật kia là khó lường bực nào. Trên thực tế, đồ vật này Lý Thất Dạ đã từng muốn lưu lại cho mình dùng, nhưng mà, cuối cùng hắn vẫn làm ra lựa chọn, bởi vì hắn không chỉ là cần một kiện bảo vật đơn giản như vậy, hắn cần một đáp án!
– Có thể đi vào Ma Sách Cung, đây chẳng phải là tùy ý chọn tuyển bảo vật của chủ nhân Ma Giới trong truyền thuyết sao.
Có người gặp bọn người Lý Thất Dạ biến mất trong Ma Sách Cung, không khỏi thèm chảy nước miếng nói.
– Thế hệ trẻ tuổi vô địch, nhân tuyển Tiên Đế tương lai, lại có thể sáng tạo kỳ tích, bảo vật tùy thời đều có, đổi lại là ta, cũng nguyện ý đi theo đệ nhất hung nhân. Chỉ tiếc, đệ nhất hung nhân chướng mắt ta.
Có nữ tu sĩ mỹ lệ làm rung động lòng người cũng không khỏi vì đó cảm khái nói.
Sự tình Lý Thất Dạ mở ra Ma Sách Cung ở trong khoảng thời gian ngắn truyền khắp Đế Ma tiểu thế giới, không ít người vì đó xôn xao, không ít người chấn động.
– Đương thời Tiên Đế, không phải đệ nhất hung nhân không ai có thể hơn, thế hệ trẻ tuổi, người nào là đối thủ của hắn, hơn nữa, hắn sáng tạo ra kỳ tích này đến kỳ tích khác, mở ra Ma Sách Cung, leo lên Đệ Nhất Phong, những kỳ tích này đều chỉ thuộc về hắn, chuyện hắn làm sẽ không thua kém bất kỳ một Tiên Đế nào lúc tuổi còn trẻ, thậm chí là càng kinh diễm.
Có người không khỏi cảm thán nói.
Ngay cả Cơ Không Vô Địch nghe được tin tức như vậy, hắn cũng không khỏi sắc mặt đại biến.
– Kẻ này chưa trừ diệt, tất thành hậu hoạn.
Coi như là Cửu Kiếm lão nhân, cũng biến sắc, chậm rãi nói ra.
Cơ Không Vô Địch hai mắt mãnh liệt, nói ra:
– Nào chỉ là hậu hoạn! Lý Thất Dạ còn, ta thành Tiên Đế, tất vô vọng. Nếu cùng những người khác tranh giành Tiên Đế, bất kể là ai, ta đều có nắm chắc, nhưng Lý Thất Dạ, ta nhìn không thấu!
– Nhanh chóng trừ bỏ thì tốt hơn.
Cửu Kiếm lão nhân cũng là thần thái ngưng trọng, chậm rãi nói ra:
– Nếu hắn lông cánh đầy đủ, trở thành Đế trữ, chỉ sợ muốn trừ bỏ hắn liền khó khăn, hắn thật đi đến một bước kia, bên trong Cửu Giới không biết có bao nhiêu Thần Hoàng sẽ đầu nhập vào hắn! Đến lúc đó, diệt trừ địch nhân, căn bản không cần hắn động thủ.
– Lão tổ có chắc chắn trừ bỏ hắn hay không.
Cơ Không Vô Địch trầm giọng nói.
Lúc này Cơ Không Vô Địch cảm thấy Lý Thất Dạ lưu càng lâu, đối với hắn lại càng bất lợi, đối với hắn mà nói, theo Lý Thất Dạ càng ngày càng cường đại, cơ hội hắn tranh đoạt thiên mệnh liền càng xa vời.
– Cái này…
Cửu Kiếm lão nhân trầm ngâm một chút, nói ra:
– Bằng vào ta quan sát, thiết nhân kia đích thật là rời đi, hiện tại cũng không biết phía sau Lý Thất Dạ còn có những người khác vì hắn hộ đạo hay không.
– Mời đệ nhất chiến tướng xuất thủ.
Cơ Không Vô Địch không khỏi nói ra:
– Đệ nhất chiến tướng xuất thủ, có thể trảm Lý Thất Dạ, coi như là có Thần Hoàng vì hắn hộ đạo, cũng không được.
Đệ nhất chiến tướng, đây là chiến tướng cường đại nhất dưới trướng Đạp Không Tiên Đế, truyền thuyết, hắn cùng Đạp Không Tiên Đế khoảng cách cũng không lớn.
– Không dễ dàng như vậy.
Cửu Kiếm lão nhân cười khổ một cái, nói ra:
– Không ai có thể mời được đệ nhất chiến tướng, chí ít, bằng ta là không được, trừ khi là Đạp Không Sơn có tai hoạ ngập đầu, nếu không, không ai có thể mời được đệ nhất chiến tướng.
– Lão tổ phải chăng thử một chút?
Cơ Không Vô Địch trầm ngâm nói ra:
– Ta cùng với lão tổ liên thủ, cho họ Lý trở tay không kịp.
– Không vội, chúng ta đợi người.
Cửu Kiếm lão nhân trầm giọng nói.
– Lão tổ có cứu binh?
Cơ Không Vô Địch hỏi.
Cửu Kiếm lão nhân nở nụ cười, nói ra:
– Nhanh thôi, Lý Thất Dạ giết tám vị lão tổ của Thanh Huyền cổ quốc, lại giết Thần Tổ đệ tử Thần Mộng Hồi, Thanh Huyền cổ quốc tuyệt đối sẽ không bỏ qua, mà Lý Thất Dạ còn giết sứ giả Phi Tiên giáo, Phi Tiên giáo tuyệt đối là sẽ không bỏ qua cho hắn.
– Tính thời gian một chút, đám lão tổ Thanh Huyền cổ quốc cùng Phi Tiên giáo tổng sứ cũng sắp đến, ta đã đưa tin cho bọn hắn, nếu bọn họ đến Đế Ma tiểu thế giới, ta sẽ cùng bọn hắn trao đổi.
Cửu Kiếm lão nhân nói ra.
Nghe được Cửu Kiếm lão nhân nói như vậy, Cơ Không Vô Địch không khỏi thở dài một hơi, nếu có đầy đủ lực lượng, nhất định có thể diệt trừ Lý Thất Dạ.
– Bất kể như thế nào, bất luận nỗ lực như thế nào, đều phải diệt trừ Lý Thất Dạ.
Cơ Không Vô Địch đối với Cửu Kiếm lão nhân nói như thế.
Lúc này, Cơ Không Vô Địch đối với diệt trừ Lý Thất Dạ quyết tâm là mười phần kiên định, đối với hắn mà nói, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải diệt trừ Lý Thất Dạ.
Tiên Đế chi tranh, từ trước đến nay đều rất tàn khốc. Mặc dù nói, rất nhiều Tiên Đế chi tranh, là Đế trữ cùng Đế trữ chiến tranh, chỉ có Đế trữ dám trực diện với địch nhân cường đại nhất của mình, chỉ có Đế trữ đánh bại địch nhân, đây mới là vương đạo trở thành Tiên Đế.
Trên thực tế, trăm ngàn vạn năm đến nay, Tiên Đế chi tranh vẫn luôn nương theo âm mưu, đằng sau mỗi một Đế trữ đều có một đám tùy tùng cùng người hộ đạo cường đại.
Chương 1635: Lai lịch của Lâm Thiên Đế (1)
Trăm ngàn vạn năm đến nay, cũng không ít thiên tài kinh tài tuyệt diễm chết thảm dưới âm mưu, ám sát, đánh lén, chỉ có trong loại tàn khốc này chiến đến cuối cùng, mới có thể trở thành Tiên Đế.
Trên con đường Tiên Đế, đánh lén, ám sát thường sẽ bị người phỉ nhổ, nhưng mà, hôm nay Cơ Không Vô Địch đã không quản được những thứ này, đối với hắn mà nói, chỉ cần giết Lý Thất Dạ, hắn nguyện ý nỗ lực bất cứ giá nào, hơn nữa hắn thấy, chỉ cần hắn có thể trở thành Tiên Đế, như vậy, về sau ai sẽ để ý loại chuyện này! Lại có ai dám nói đến chuyện này đây!
– Lý Thất Dạ a Lý Thất Dạ, thật sự là nhìn không thấu được ngươi, ngươi đến tột cùng là cường đại cỡ nào đây.
Sau khi nghe được tin tức như vậy, Lâm Thiên Đế đang cùng Chiến Sư khổ luyện cũng không khỏi vì đó cảm khái nói ra.
– Rất cường đại, cường đại đến không phải ngươi ta có thể suy đoán.
Coi như là Chiến Sư cũng không khỏi nói ra.
Chiến Sư từng nhập Thiên Đạo Viện, vào lúc đó, hắn là học sinh của Thánh Thế Viện, mặc dù nói vào lúc đó hắn cũng không có cùng Lý Thất Dạ kết bạn, nhưng, lúc ấy hắn đối với sự tích của Lý Thất Dạ là nhất thanh nhị sở.
– Xem ra, một thế này thật không tịch mịch.
Lâm Thiên Đế không khỏi cảm khái nói ra:
– Một thế này, chỉ sợ sư huynh của ta là gặp đối thủ mạnh mẽ, nếu hắn không cẩn thận đối mặt, chỉ sợ sẽ thua chạy.
– Xem ra Lâm huynh là rất rộng rãi.
Chiến Sư cười nói với Lâm Thiên Đế.
– Ngươi ta thổ lộ tâm tình, cũng không có cái gì phải giấu diếm.
Lâm Thiên Đế cười cười, nói ra:
– Xuất thân của ta Chiến huynh cũng biết. Giống như Chiến huynh nói, ta đi đến hôm nay, cũng không có cái gì không bỏ xuống được, cũng không có cái gì không rộng rãi.
Chiến Sư nhìn lấy Lâm Thiên Đế, không khỏi nói ra:
– Lâm huynh cứ như vậy cam tâm từ bỏ thiên mệnh chi tranh? Tiên Đế, mặc kệ là người nào có hùng tâm đều muốn được.
– Chính xác nói đến, ta là chưa từng có nghĩ tới đoạt thiên mệnh, ta chưa từng có nghĩ tới thành Tiên Đế. Cơ hội này không phải vì ta chuẩn bị, là vì sư huynh của ta mà chuẩn bị.
Lâm Thiên Đế vừa cười vừa nói.
– Ta cũng không phải là người tự coi nhẹ mình, ta nhìn Lâm huynh cũng không phải một người tự coi nhẹ mình.
Chiến Sư nói ra:
– Coi như sư huynh của Lâm huynh cường đại tới đâu, theo ta nhìn, Lâm huynh cũng có cơ hội tranh đoạt thiên mệnh.
– Không, so với sư huynh của ta, ta có chênh lệch rất lớn.
Lâm Thiên Đế nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Chí ít lấy hiện tại mà nói, ta không cách nào siêu việt sư huynh của ta.
Chiến Sư lắc đầu nói ra:
– Ta lại không cho rằng như vậy, trở thành Tiên Đế. Nhiều khi, thường thường trọng yếu nhất không phải thiên phú, trọng yếu là đạo tâm. Mặc dù nói, thiên phú là không thể thiếu, nhưng mà, đạo tâm so với thiên phú quan trọng hơn. Đạo tâm không kiên, thiên phú kinh diễm đến đâu, vậy cũng chẳng qua là đồ hữu kỳ biểu mà thôi. Vạn cổ đến nay, bao nhiêu thiên tài kinh tài tuyệt diễm bởi vì đạo tâm không kiên, không chịu đựng nổi thất bại đả kích, cuối cùng thua ở dưới tâm ma của mình.
– Chỉ có dũng cảm đi về phía trước, không ngại mưa gió, lúc này mới có khả năng trở thành Tiên Đế.
Chiến Sư nói đến đây, ánh mắt trở nên thâm thúy, cả người càng kiên quyết hơn.
Chiến Sư nhìn lấy Lâm Thiên Đế nói ra:
– Bất luận thiên phú, bất luận tài tình, bất luận đạo tâm, Lâm huynh cũng không thiếu, Lâm huynh có điều kiện, cũng có tư cách tranh đoạt thiên mệnh.
– Tông môn chọn là sư huynh của ta, mà không phải lựa chọn ta.
Thiên Lâm đế nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Ta sẽ không làm người chặn đường tông môn, ta cũng sẽ không ngăn cản con đường của sư huynh.
Chiến Sư cũng không tán đồng nói ra:
– Bằng vào ý kiến của ta, Lâm huynh cũng không phải là loại người cổ hủ, vì sao có ý nghĩ như thế đây? Mệnh ta do ta không do trời!
– Ta đã rất thỏa mãn.
Lâm Thiên Đế cười nói ra:
– Ta có thể đi đến hôm nay, ta có hôm nay, đây đều là tông môn ban tặng. Tông môn đã xem trọng sư huynh, ta liền nhường đường cho hắn, hi vọng hắn không cô phụ tông môn hi vọng, trở thành một đời Tiên Đế.
– Lâm huynh đã vô tâm tranh giành Tiên Đế, làm sao còn muốn chiến Lý Thất Dạ.
Chiến Sư nói ra:
– Lâm huynh đã không tranh giành thiên mệnh, Lâm huynh hẳn là rời khỏi trò chơi này, đây là một con đường tàn khốc.
– Vậy cũng là ta vì tông môn tận thêm chút sức đi, liền để ta đến dò xét thử nội tình của Lý Thất Dạ, vì sư huynh ta tranh thủ một cơ hội.
Lâm Thiên Đế cười nói ra:
– Lại nói, không đánh mà lui, đây không phải phong cách của ta! Ta muốn cùng Lý Thất Dạ đến một trận chiến chân chính, không phải một hai chiêu liền bị hắn đánh bại! Suy tàn như thế, ta không cam tâm.
– Ta cũng không cam tâm.
Chiến Sư cũng không muốn bàn lại vấn đề này, cười nói ra:
– Bị Lý Thất Dạ một hai chiêu đánh bại, ngay cả chuyện gì xảy ra cũng không biết, vậy liền quá không cam tâm! Bất kể như thế nào, chúng ta đều dò xét ngọn nguồn của Lý Thất Dạ một cái! Coi như bị đánh bại, cũng muốn bại minh bạch, biết mình bị đánh bại thế nào!
– Không sai, để cho chúng ta liên thủ, đánh với Lý Thất Dạ một trận.
Lâm Thiên Đế cũng không khỏi hào sảng, cười to nói ra.
Chiến Sư cười ha hả, nói ra:
– Nếu chúng ta có thể đánh bại Lý Thất Dạ, như vậy, tương lai tranh đoạt thiên mệnh, liền là trận chiến giữa ngươi và ta.
– Nếu như quả thật có một ngày như vậy, ta tất tranh giành thiên mệnh.
Lâm Thiên Đế cũng cười ha hả, lời này thành phần đùa giỡn càng nhiều hơn một chút.
– Nếu quả thật đi đến một ngày như vậy, Lâm huynh, ngươi nhớ kỹ, ta sẽ không hạ thủ lưu tình.
Chiến Sư ánh mắt kiên định, trịnh trọng nói.Tuyệt Thế Vũ Thần là bộ truyện được yêu thích…! Nói đến lâm phong kẻ xuyên không trời sinh song hồn ( đây là thuyết mưu mê dị của tác giả khiến mọi người đọa lạc a…) Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Lâm Thiên Đế cười to, hào khí ngất trời, nói ra:
– Yên tâm, Chiến huynh, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, chúng ta chiến đến trời sập!
Mặc dù lúc này Lâm Thiên Đế hào khí ngất trời, trong lòng nhẹ nhàng thở dài, hắn biết sẽ không có ngày đó, mặc kệ có thể đánh bại Lý Thất Dạ hay không, tương lai hắn đều phải nhường đường cho sư huynh hắn, tông môn cho hắn hết thảy hôm nay, hắn không thể làm tông môn thêm phiền toái, hắn càng không có khả năng ngăn cản con đường của sư huynh hắn.
Dù sao, tông môn chọn là sư huynh hắn, mà không phải hắn, mà đối với chính hắn mà nói, tông môn cho hắn hết thảy, hắn không thể vong ân phụ nghĩa!
Lý Thất Dạ mang theo Lý Sương Nhan các nàng bước vào Ma Sách Cung, dọc theo con đường đi về phía trước, từng tòa cung điện từ trong mắt bọn họ lướt qua.
Từ bên ngoài thoạt nhìn, Ma Sách Cung chỉ là một tòa cung điện, trên thực tế thực sự không phải như thế, bên trong Ma Sách Cung tự thành động thiên, ở chỗ này, có từng tòa cung điện.
Khi đi vào trong Ma Sách Cung, bọn người Lý Sương Nhan đều cảm nhận được một cỗ khí tức trấn áp người, cỗ khí tức này tựa hồ đến từ bản thân Ma Sách Cung, lại tựa hồ đến từ một loại lực lượng khác.