Đế Bá Audio Podcast
Tập 316 [Chương 1576 đến Chương 1580]
❮ sautiếp ❯Chương 1576: Sóng gió nổi lên
Cái gì mới thích hợp Phật gia?
Băng Ngữ Hạ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra, nàng muốn từ nhất cử nhất động của Tà Phật trước mắt này tìm một ít đầu mối.
– Nàng…
Lúc này Lý Thất Dạ tiện tay điểm một cái, chỉ Bạch Kiếm Chân ngồi dưới tán cây.
Sau khi Bạch Kiếm Chân đến, nàng ngồi ở dưới cây, ôm kiếm mắt cúi xuống, hiện tại đột nhiên Lý Thất Dạ chỉ nàng, ánh mắt nàng trông lại, tựa như hai thanh thần kiếm.
– Băng nữ nhân.
Băng Ngữ Hạ cũng không nghĩ tới Tà Phật coi trọng Bạch Kiếm Chân như thế. Không khỏi hiếu kỳ, nói ra:
– Vì sao ngươi muốn tuyển nàng đây?
– Bởi vì nàng ngộ ra được Cuồng Kiếm.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:
– Phật cũng có Kim cương giận dữ. Phật nộ Cuồng Kiếm, này sẽ để cho nàng đi đến đỉnh phong, tạo hóa đuổi sát Dạ Đề Tiên Đế năm đó.
Lúc này, một đôi tú mục của Bạch Kiếm Chân thâm thúy vô cùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nàng không có tức giận, ngược lại là lâm vào trầm tư thật lâu.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng nói ra:
– Nếu ngươi nhập môn hạ của ta, ta chỉ ngươi một con đường sáng. Trong tương lai, như bọn hắn, đều không phải là đối thủ của ngươi, kiếm vừa ra, đều sẽ bại trận.
Nói xong, tiện tay chỉ bọn người Cơ Không Vô Địch một cái.
Lý Thất Dạ nói như vậy, đây là trần trụi khiêu chiến bọn người Cơ Không Vô Địch. Sắc mặt Cơ Không Vô Địch lạnh lẽo, Bảo Trụ Nhân Hoàng là ánh mắt mãnh liệt, Chiến Sư bất vi sở động, Lâm Thiên Đế phong khinh vân đạm.
Rất nhiều người nghe Lý Thất Dạ nói, không khỏi hít một hơi lãnh khí, Tà Phật này khẩu khí thật lớn, thái độ cũng quá cường hoành, đây là một hơi đem bọn người Cơ Không Vô Địch đắc tội.
Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, Bạch Kiếm Chân không nói lời nào, nàng chỉ ôm kiếm mà ngồi, cuối cùng, lại chậm rãi thõng xuống tầm mắt, tựa hồ không hỏi mọi chuyện bên ngoài.
– Phi Thiên Thánh Nữ tới.
Lúc này, không biết ai kêu một tiếng, chỉ gặp một chiếc Kim Thuyền nhảy lên không mà đến, trong nháy mắt bám vào trên không hồ nước.
Ở phía trên Kim Thuyền, đứng một thiếu nữ, đây chính là Thánh Thiên Giáo đương thế truyền nhân Phi Thiên Thánh Nữ! Sau lưng Phi Thiên Thánh Nữ có ba vị lão hủ, ba vị lão hủ này không thu liễm khí tức của mình chút nào, Đại Hiền chi uy thao thao bất tuyệt, như kinh đào hải lãng, trực kích trời cao.
Mặc dù nói, ba vị lão hủ này thái độ quá kiêu ngạo, nhưng mà, y nguyên có không ít người trong nội tâm run lên, bởi vì ba vị trước mắt này cũng không phải Đại Hiền phổ thông, đều là Đại Hiền đã bước vào Đại Thế đạo, mặc dù không bằng Thần Vương, nhưng mà, loại tồn tại bất hủ giống bọn hắn, mặc kệ ai cũng kiêng kị ba phần.
– Phi Thiên Thánh Nữ a.
Nhìn lấy thiếu nữ ngạo nghễ đứng ở phía trên Kim Thuyền, có người không khỏi thì thào nói.
Nhìn lấy Phi Thiên Thánh Nữ, không ít người kiêng kị, Phi Thiên Thánh Nữ không chỉ có ba vị tồn tại bất hủ trước mắt, sau lưng nàng còn có một Thần Vương.
Mọi người đều biết, mặc dù thiên phú của Phi Thiên Thánh Nữ không tồi, nhưng mà, lấy thực lực của Thánh Thiên Giáo, còn không thể để ba vị tồn tại bất hủ cùng một Thần Vương vì nàng hộ đạo.
Nhưng mà, hiện tại giá trị bản thân của Phi Thiên Thánh Nữ hoàn toàn không giống, sứ giả Phi Tiên giáo chính là cô phụ của Phi Thiên Thánh Nữ, mà Phi Tiên giáo muốn hàng thế tại Nhân Hoàng giới, nếu như tại một thế này, Phi Tiên giáo có thể lại bồi dưỡng được Tiên Đế, nhất thống Cửu Giới, hết thảy đều trở nên không đồng dạng!
Lúc này, rất nhiều người phản ứng đầu tiên là nhìn lấy Lý Thất Dạ, tất cả mọi người minh bạch, Phi Thiên Thánh Nữ đây là muốn đến gây sự với Tà Phật.
– Ngươi chính là Tà Phật dùng yêu thuật giết hại Nam Thiên Thiếu Hoàng, mê hoặc Khô Phong tôn giả đúng không.
Lúc này, Phi Thiên Thánh Nữ lạnh lùng nhìn xuống Lý Thất Dạ, tư thái mười phần cao ngạo.
Cái này cũng không trách Phi Thiên Thánh Nữ cao điệu trương dương, tại trước kia, coi như nàng làm truyền nhân Thánh Thiên Giáo, coi như tại Đại Trung Vực rất có danh khí, nhưng mà, cũng xa xa không cách nào cùng thiên tài tuyệt thế như bọn người Cơ Không Vô Địch so sánh.
Nhưng mà, hiện tại không đồng dạng, Phi Tiên giáo muốn tới, cô phụ của nàng trở về, nàng được tuyển chọn, bái nhập Phi Tiên giáo là chuyện sớm hay muộn, tương lai nàng rất có thể tiếp chưởng vị trí của cô phụ nàng, trở thành sứ giả của Phi Tiên giáo tại Nhân Hoàng giới.
Trong vòng một đêm, để cho giá trị bản thân nàng tăng gấp trăm lần, trong vòng một đêm, để cho nàng trở thành đại nhân vật cùng bọn người Cơ Không Vô Địch bình khởi bình tọa.
Này làm sao có thể không cho Phi Thiên Thánh Nữ tự tin bành trướng đây, lại nói, hiện tại nàng cũng muốn dựng nên uy vọng của mình, để cho người khác không dám khiêu khích tôn uy của nàng, cho nên, nàng cần cầm một người tới khai đao, không hề nghi ngờ, Tà Phật trước mắt kia thành mục tiêu của nàng.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Phi Thiên Thánh Nữ cao cao tại thượng, lộ ra tiếu dung.
Ở thời điểm này, tất cả mọi người ngừng thở, về phần bọn người Cơ Không Vô Địch, cũng là ôm tâm tính xem náo nhiệt, đặc biệt là đối với Bảo Trụ Nhân Hoàng, Cơ Không Vô Địch mà nói, bọn hắn đương nhiên vui lòng nhìn thấy Lý Thất Dạ cùng Phi Thiên Thánh Nữ xung đột.
Một khi Tà Phật cùng Phi Tiên giáo kết thù, vậy liền ý nghĩa tương lai Tà Phật cũng chỉ có một con đường chết, mặc kệ hắn tương lai cường đại cỡ nào, đều sẽ bị Phi Tiên giáo diệt trừ!
– Tốt ngươi cái yêu tăng, cũng dám yêu ngôn hoặc chúng, cũng dám lấy tà thuật mê hoặc giết hại đệ tử Phi Tiên giáo, muôn lần chết không chuộc tội.
Sắc mặt Phi Thiên Thánh Nữ băng lãnh, quát khẽ nói.
Lời nói của Phi Thiên Thánh Nữ để rất nhiều người đều nhìn nhau một chút, mọi người đều biết, mặc kệ là Nam Thiên Thiếu Hoàng hay là Khô Phong Tôn Giả, cũng không phải đệ tử Phi Tiên giáo, hiện tại Phi Thiên Thánh Nữ cho Tà Phật một cái chụp mũ, đây là nhất định muốn để Tà Phật cùng Phi Tiên giáo kết thù!
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, lắc đầu nói ra:
– Vãn bối nho nhỏ, liền biết cầm lông gà làm lệnh tiễn, cáo mượn oai hùm, Phi Tiên giáo còn không thu ngươi làm đệ tử, đã dương oai diễu võ, nếu ngươi làm sứ giả Phi Tiên giáo, đây chẳng phải là hiệu lệnh Nhân Hoàng giới rồi?
Lý Thất Dạ nói như vậy, để sắc mặt Phi Thiên Thánh Nữ khó coi tới cực điểm, Lý Thất Dạ nói như vậy đơn giản là xem thường nàng, lập tức đâm trúng địa phương tự ti nhất của nàng, nàng không muốn được nghe nhất!
Mặc dù có không ít người sợ hãi Tà Phật, nhưng mà, hiện tại Tà Phật nói, để trong lòng không ít người âm thầm hoan hô, trên thực tế, trong lòng rất nhiều người cũng không quen nhìn Phi Thiên Thánh Nữ loại cáo mượn oai hùm này, chẳng qua là mọi người kiêng kị Phi Tiên giáo phía sau nàng, không nguyện ý cùng nàng kết thù mà thôi.
Hiện tại Tà Phật nói ra tiếng lòng của mọi người, để không ít người trong nội tâm cảm thấy thống khoái vô cùng.
– Yêu tăng, thứ không biết chết sống!
Phi Thiên Thánh Nữ tức giận đến run rẩy, nhịn không được đối với Lý Thất Dạ phẫn nộ quát.
Chương 1577: Một câu địch Thần Vương (1)
Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Phi Tiên giáo là một đời không bằng một đời, một đám lão đầu năm đó nằm ở trong quan tài không xuất thế, hậu thế chỉ toàn bồi dưỡng được phế vật? Nếu như loại đồ chơi này cũng có thể làm sứ giả, Phi Tiên giáo sẽ xuống dốc, nước sông ngày một rút xuống.
– Yêu tăng, cũng dám mở miệng chửi bới Phi Tiên giáo, nên ngũ mã phanh thây, Tam lão, cầm xuống yêu tăng này, dùng cực hình trừng phạt, lấy chính danh tiếng Phi Tiên giáo.
Lúc này Phi Thiên Thánh Nữ quát lên.
Lúc này, ba vị tồn tại bất hủ bước ra một bước, trong nháy mắt hướng Lý Thất Dạ bức tới, bọn hắn trong nháy mắt bạo phát huyết khí kinh đào hải lãng, bản mệnh chân khí hiển hiện, rủ xuống pháp tắc, muốn nhờ vào đó né qua Phật pháp mê hoặc.
Theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ sử dụng Phật pháp, là mê hoặc nhân tâm, cho nên, bọn hắn phong bế ngũ thức, Phật pháp của Lý Thất Dạ liền không cách nào mê hoặc đạo tâm của bọn họ.
Ba vị bất hủ vừa ra trận liền lấy bản mệnh chân khí của mình phong bế ngũ thức, che chở mình, cái này khiến tất cả mọi người không khỏi ngừng thở, tất cả mọi người muốn nhìn một chút phương pháp như vậy có thể phá Phật pháp của Lý Thất Dạ độ hóa hay không.
– Yêu tăng, thúc thủ chịu trói!
Ba vị tồn tại bất hủ phong bế ngũ thức, ba cái đại thủ che trời, phong tuyệt bát phương, không cho Lý Thất Dạ bất luận cơ hội bỏ chạy gì, hướng Lý Thất Dạ chộp tới.
Ba cái đại thủ chộp tới, trong nháy mắt toàn thân Lý Thất Dạ nở rộ phật quang vô tận, phật quang vô cùng nóng bỏng chiếu đến người không mở hai mắt được.
Tại thời khắc này, Lý Thất Dạ tựa như chi phối lấy toàn bộ Táng Phật cao nguyên, hắn liền là Phật Chủ vô thượng.
– A Di Đà Phật…
Lý Thất Dạ một tiếng Phật hiệu, miệng phun chân ngôn, trong nháy mắt kéo ra vô tận Phật lực của Táng Phật cao nguyên, toàn bộ phật tức của Táng Phật cao nguyên trong nháy mắt bị Lý Thất Dạ nắm giữ trong tay.
– A Di Đà Phật…
Nhận lấy vô thượng phật đạo của Lý Thất Dạ kéo động, lúc này ngàn vạn tòa phật tự, ức vạn cao tăng của toàn bộ Táng Phật cao nguyên đều đồng tuyên một tiếng Phật hiệu.
Biến hóa như thế, làm cho sinh linh cả Táng Phật cao nguyên cũng không khỏi run rẩy một cái, tất cả mọi người rùng mình.
Ngay lúc vạn tự đồng ca, Lý Thất Dạ nâng một chưởng lên, Phật lực toàn bộ Táng Phật cao nguyên bị hắn kéo theo, một cái phật chưởng vô cùng to lớn xuất hiện ở trên bầu trời, một chưởng này che xuống, để chúng thần cũng vì đó run rẩy.
Oanh… một tiếng vang thật lớn, một chưởng băng không trung, phật chưởng rơi xuống, nghiền ép hướng ba tồn tại bất hủ.
– Mở…
Gặp phật chưởng to lớn trấn áp mà đến, ba vị tồn tại bất hủ cuồng hống một tiếng, bọn hắn không chút nào giữ lại, tất cả huyết khí đều đánh đi ra, dùng một chiêu cường đại nhất đánh về phía phật chưởng, muốn ngăn trở một chưởng đáng sợ này.
Phanh… một tiếng vang lên, toàn bộ Táng Phật cao nguyên đều run rẩy một cái, ở trên mặt đất lưu lại một cái chưởng ấn to lớn, toàn bộ chưởng ấn to lớn tựa như là dùng đao khắc ra, mỗi một đường cong đều là mười phần tinh tế, quỷ phủ thần công.
Về phần ba vị tồn tại bất hủ, lúc này đã hóa thành một bãi máu tươi, thi cốt không còn.
– Má ơi…
Nhìn thấy một màn dạng này, không biết có bao nhiêu người hai chân như nhũn ra, bắp chân run lập cập, ba vị tồn tại bất hủ, ở dưới một cái phật chưởng hóa thành một bãi máu tươi, thi cốt không còn sót lại chút gì, cái này quá kinh khủng đi.
Nhìn thấy một màn dạng này, coi như là bọn người Cơ Không Vô Địch sắc mặt cũng đại biến, cho tới nay, bọn hắn cho rằng Lý Thất Dạ chỉ có thể lấy Phật pháp độ hóa người khác, không nghĩ tới, tiện tay một cái phật chưởng liền tiêu diệt ba vị tồn tại bất hủ.
– Mượn Phật lực của Táng Phật cao nguyên.
Nhìn thấy một chưởng này của Lý Thất Dạ, sắc mặt Lâm Thiên Đế đại biến, hai mắt trở nên vô cùng thâm thúy, đây đối với bọn hắn mà nói, cái này quá kinh khủng.
Trong lúc nhất thời, thiên địa yên tĩnh. Trước đó, chỉ sợ là rất nhiều người cho rằng Tà Phật chỉ lấy Phật pháp độ hóa người khác, nhưng mà hiện tại Tà Phật lại một lần nữa xuất thủ, cái này phá vỡ dự liệu của tất cả mọi người.
Ba vị tồn tại bất hủ một chiêu cũng không có ngăn trở, cứ như vậy bị đập thành một bãi máu tươi, bất kể là ai, nhìn thấy một màn dạng này, cũng không khỏi rùng mình.
Lúc này, Phi Thiên Thánh Nữ cũng không khỏi biến sắc, vừa rồi nàng lưng tựa Thần Vương, có thể nói là bảo trì không sợ hãi, không có nghĩ tới là. Ba vị tồn tại bất hủ ngay cả một chưởng cũng không có đón lấy.
Lúc này, Lý Thất Dạ đã đạp không mà đi, trong nháy mắt đi tới trước Kim Thuyền của Phi Thiên Thánh Nữ, nở nụ cười, nói ra:
– Ngươi nói ta nên độ hóa ngươi, hay là đem ngươi bóp chết đây?
Sắc mặt Phi Thiên Thánh Nữ đại biến, không khỏi lui về sau mấy bước, trong lòng sinh ra sợ hãi. Chỉ trong nháy mắt, một hình bóng ngăn ở trước mặt Phi Thiên Thánh Nữ.
Đây là một lão giả áo đay, khi lão giả này xuất hiện trong nháy mắt, thiên không tựa như lâm vào hắc ám, đôi mắt lão giả này lấp lóe hào quang màu xanh lục, để cho người ta không rét mà run.
– Thần Vương…
Có người sắc mặt đại biến, nhịn không được quát to một tiếng. Lúc này, coi như là vị lão giả kia không có huyết khí ngập trời, không có Thần Vương chi uy nghiền ép thiên địa, nhưng mà, trên người hắn phát ra từng sợi từng sợi khí tức, cũng làm cho trong lòng mọi người run lên một cái.
– Dạ Hạt Thần Vương!
Nhìn thấy vị lão giả này, có một vị Đại Hiền thế hệ trước sắc mặt đại biến, thì thào nói.
– Tiểu hữu, xin dừng bước.
Lúc này vị lão giả người xưng Dạ Hạt Thần Vương kia lấy bóng đêm che đậy hết thảy. Để tránh bị Phật pháp của Lý Thất Dạ độ hóa, hắn ngăn ở trước mặt Phi Thiên Thánh Nữ, trầm giọng nói ra.
– Một tôn Thần Vương.
Lý Thất Dạ nhìn Dạ Hạt Thần Vương trước mắt, nở nụ cười, nói ra:
– Mặc dù hỏa hầu rất miễn cưỡng, nhưng dù sao cũng mạnh hơn Thần Vương tự phong.
Dạ Hạt Thần Vương không có mở miệng, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, giống như là độc hạt trong đêm tối đang ngó chừng con mồi, tùy thời đều chuẩn bị lấy độc ngao cho địch nhân một kích trí mạng.
– Đáng tiếc, một tôn Thần Vương, tiếu ngạo phong vân, không hảo hảo bảo dưỡng tuổi thọ, lại chạy tới làm chó săn cho người, chờ có một ngày, coi như ngươi dựa vào Phi Tiên giáo, cũng không có cái gì ghê gớm, Phi Tiên giáo, không có khả năng che chở tông môn ngươi đời đời kiếp kiếp.
Lý Thất Dạ khoan thai cười nói.
Lúc này, mọi người đều nín thở nhìn một màn trước mắt này, Tà Phật đáng sợ, tất cả mọi người đã lĩnh giáo, hiện tại tất cả mọi người muốn nhìn một chút, Thần Vương có thể ngăn trở Tà Phật hay không.
Dạ Hạt Thần Vương không nói gì, vẫn là lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, chờ đợi thời cơ, cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
Chương 1578: Một câu địch Thần Vương (2)
Đứng ở sau lưng Dạ Hạt Thần Vương, Phi Thiên Thánh Nữ kéo ra một đoạn khoảng cách đầy đủ an toàn, ở bên trong khoảng cách an toàn, nàng rốt cục yên lòng, có Thần Vương che chở, dũng khí của nàng liền tăng lên.
– Thần Vương, trảm yêu tăng này cho ta, ta muốn lấy đầu của hắn đi gặp sứ giả.
Nghĩ đến mình vừa rồi chật vật, Phi Thiên Thánh Nữ xấu hổ thành giận, quát lên.
Dạ Hạt Thần Vương không có động thủ, hắn vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hắn đang tìm kiếm cơ hội, hắn giống như là độc hạt dưới bóng đêm. Lấy thực lực cùng thân phận của hắn, sẽ không bởi vì câu nói đầu tiên của Phi Thiên Thánh Nữ mà lập tức động thủ.
– Lấy đầu của ta?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, vừa dứt lời, hợp thành chữ thập, nói ra:
– Ngã phật từ bi…
Trong nháy mắt, phật quang bao phủ thiên địa, phật vận luật động của toàn bộ Táng Phật cao nguyên đều bị hắn kéo theo.
– Giết…
Giữa thạch hỏa điện quang này, Dạ Hạt Thần Vương xuất thủ, ở thời điểm này hắn không thể không ra tay, hắn vừa ra tay, liền là hàn mang lướt qua, tựa như hàn tinh lướt qua bầu trời đêm, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng, một đạo hàn mang như vậy vút không mà qua, không biết bao nhiêu người trái tim nhảy mạnh, rất nhiều người đều cảm giác buồng tim của mình bị đâm xuyên.
Nhưng mà, ngay giữa thạch hỏa điện quang này, tựa như là ức vạn thánh tăng đồng ca Phật pháp, dưới chân Lý Thất Dạ có một đóa Kim Liên “Ba” một tiếng nở rộ, ngay trong nháy mắt này, Kim Liên nộ phóng.
Tất cả mọi người vẫn không rõ đây là chuyện gì xảy ra, Dạ Hạt Thần Vương biến mất, hắn trong nháy mắt không thấy.
Ở thời điểm này, mọi người mới phát hiện, Kim Liên dưới chân Lý Thất Dạ là sinh trưởng ở bên trong phật hải vô cùng vô tận, mà bờ bên kia phật hải lại ở Linh Sơn.
– Ở nơi đó…
Có một vị Đại Hiền thế hệ trước ở thời điểm này mới nhìn rõ ràng, xa xa chỉ Linh Sơn.
Lúc này, mọi người mới phát hiện Dạ Hạt Thần Vương bị vây ở Linh Sơn, ở nơi đó, Linh Sơn liền là bờ bên kia của phật hải.
Dạ Hạt Thần Vương cũng kinh hãi, bởi vì hắn một cước bước ra Linh Sơn, liền trong nháy mắt lâm vào phật hải mênh mông, vĩnh viễn đi không ra mảnh phật hải này, cái này dọa đến hắn không thể không thu hồi bước chân.
Lúc này sắc mặt Dạ Hạt Thần Vương trắng bệch, hắn biết gặp được đối thủ vô cùng đáng sợ, chỉ cần một câu Phật pháp, liền có thể đem hắn vĩnh viễn trục xuất!
Một màn này, làm cho sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến, coi như là bọn người Cơ Không Vô Địch cũng sắc mặt đại biến, một câu Phật pháp liền trục xuất một Thần Vương, cái này đáng sợ hơn bất cứ thứ gì.
Trong lúc nhất thời, thiên địa yên tĩnh đến đáng sợ, ngay cả một cây ngân châm rơi xuống đất cũng có thể nghe được, ở thời điểm này, mặc kệ là nghịch thế thiên tài, hay là tồn tại cường đại trốn ở trong tối không có ra mặt, đều bị chấn động.
Soạt, soạt, soạt. . .
Ngay trong nháy mắt tất cả mọi người bị chấn động đến nói không ra lời, đột nhiên từng đợt tiếng nước vang lên.
Ở trong hồ lớn, nước hồ quay cuồng một hồi, một đóa phật liên từ trong hồ nước chậm rãi xông ra, cả đóa hoa sen cực kỳ thần thánh, chính là một đóa hoa sen như vậy, làm cho lòng người sinh kính sợ.
– Phật liên…
Nhìn thấy một đóa hoa sen từ trong hồ nước xông ra, có người hét lên một tiếng.
Trong nháy mắt, đóa phật liên trong hồ nước hấp dẫn ánh mắt mọi người, trong chớp mắt này, vô số người không khỏi kích động, trong nháy mắt này, cổ cổ huyết khí phóng lên tận trời, trên bầu trời Táng Phật cao nguyên tụ tập huyết khí đáng sợ, huyết khí trên bầu trời giống như là Bạo Phong Hải Dương, bất cứ lúc nào cũng sẽ đem thiên không xé rách!
Lý Thất Dạ nhìn thấy phật liên, lộ ra tiếu dung, là người đầu tiên động thủ, một bước đạp về phật liên, tại thời khắc này, phật liên đã là thứ thuộc về hắn, ai đến đoạt cũng không được.
Oanh…
Ngay lúc Lý Thất Dạ đạp về phật liên, trong nháy mắt có mấy cỗ nhân mã xuất thủ, những người này toàn bộ là cường giả âm thầm ẩn núp, là cường giả chân chính, đây là nhân vật cấp bậc lão tổ, ít nhất là tồn tại bất hủ, bên trong xuất thủ, thậm chí có một vị là Thần Vương, Thần Vương chi uy hạo nhiên.
Cái này còn không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là, bên trong mấy cỗ lực lượng vô địch xuất thủ kia, có một cỗ là đế uy xé rách hết thảy, một kiện Đế binh đánh tới, nghiền nát thiên địa vạn pháp, để mọi người có xúc động quỳ xuống đất cúng bái!
– Đế binh…
Cảm nhận được cỗ đế uy này, đông đảo tu sĩ đã sớm thối lui đến góc trời, không nguyện ý gia nhập trận phân tranh này hai chân đều run lên một cái, đứng không vững.
Một Thần Vương mang Đế binh đánh lén, một kích này có thể nghĩ đáng sợ cỡ nào.
Đột nhiên, mấy phe nhân mã xuất thủ đánh lén, những đại nhân vật trốn ở trong tối kia đều đã từng là hạng người uy danh hiển hách, nhưng mà, bọn hắn ở thời điểm này đều kéo da mặt, đối với Tà Phật phát động đánh lén.
Đối với bọn hắn mà nói, Tà Phật một câu phật ngữ liền trục xuất Thần Vương, chuyện này quá đáng sợ, cho nên, bọn hắn muốn mượn thủ đoạn đánh lén giết đến hắn trở tay không kịp, muốn nhất cử diệt trừ Tà Phật.
– A Di Đà Phật…
Lý Thất Dạ miệng phun chân ngôn, vô lượng phật quang nổ tung, toàn bộ Phật lực của Táng Phật cao nguyên đều bị Lý Thất Dạ rút ra, coi như là Phật lực vô cùng vô tận bên trong Linh Sơn cũng bị Lý Thất Dạ nắm giữ! Tại thời khắc này, Lý Thất Dạ liền là Phật Chủ, chi phối lấy toàn bộ Táng Phật cao nguyên.
– Ân…
Một tiếng hét lớn, như kim cương trấn ma, ức vạn tăng nhân trên Táng Phật cao nguyên đều đồng quát một tiếng chân ngôn, Phật pháp thao thao bất tuyệt tựa như thác nước nghịch không vọt lên, trấn thủ tất cả sinh linh trong thiên địa.
Oanh… một tiếng vang thật lớn, thiên không giáng xuống một chữ “Phật” kim quang xán lạn, chữ “Phật” này có phật uy vô thượng, trong nháy mắt nghiền ép hết thảy Cửu Thiên Thập Địa.
– A…
Tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương vang lên, mấy lộ nhân mã đánh lén Lý Thất Dạ bị phật tự vô thượng này nghiền sát trong nháy mắt, máu tươi bay tung tóe, huyết nhục vẩy xuống, từ đầu đến cuối, bọn hắn đều không có lộ mặt, đến chết tất cả mọi người cũng không biết bọn hắn là thần thánh phương nào, cho dù chết cũng không để lại toàn thân, chết không có chỗ chôn.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, đế uy oanh thiên, bên trong nhân mã tập kích, chỉ có Thần Vương kia sống sót, hắn chấp chưởng Đế binh, đỡ được chữ “Phật” này, nhưng mà, hắn cuồng phun máu tươi, mọi người đều nghe được thanh âm xương vỡ “răng rắc”.
Coi như là có Đế binh che chở, vị Thần Vương này cũng bị trấn áp nát xương, lúc này, hắn lập tức bạo lộ chỗ ẩn thân, rốt cuộc không trốn nữa.
Lúc này vị Thần Vương kia cũng là hồn phi phách tán, làm một Thần Vương, xuất thân đế thống tiên môn, chấp chưởng Đế binh, hắn thậm chí có tự tin khiêu chiến Thần Hoàng không có Đế binh, nhưng mà, hôm nay lại bị một vãn bối tuỳ tiện trấn áp.
Chương 1579: Một người chống vạn địch
Vị Thần Vương này ngự lấy Đế binh xoay người bỏ chạy, không nguyện ý lại dừng lại nửa bước, đối với hắn mà nói, Tà Phật đáng sợ vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn.
– Phật giận dữ, kiếm đãng thiên.
Lý Thất Dạ nở rộ vô tận phật quang, chiếu sáng toàn bộ Táng Phật cao nguyên, hắn miệng phun chân ngôn, Phật pháp diễn hóa, ức vạn tăng nhân trên Táng Phật cao nguyên vì hắn tụng kinh, Táng Phật cao nguyên đời đời tích lũy phật tức đều gia trì ở trên người hắn.
Chân ngôn rơi xuống, xòe tay phải ra, một sợi phật quang nở rộ, tựa như là một gốc phật thụ khỏe mạnh, “Tranh” một tiếng, kiếm động cửu thiên, phật kiếm quét ngang mà qua, sao trời bị đánh mở, Ngân Hà bị chém đứt, một kiếm diệu Cửu Châu, dưới một kiếm, Thần Ma đều cúi đầu.
Xùy… máu tươi cao cao phún lên, đầu của Thần Vương lăn xuống trên mặt đất, tiếp lấy “Ba” một tiếng, đầu lăn đến rất xa rất xa, đôi mắt kia trợn trừng lên, hắn trong nháy mắt trốn xa vạn dặm, y nguyên tránh không khỏi phật kiếm.
Thần Vương một mực ngự Đế binh bỏ chạy, phòng ngự đại giảm, sau khi hắn bị chém giết, Đế binh không có dừng lại chút nào, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.
Trong lúc nhất thời, thiên địa yên tĩnh, phật liên lẳng lặng lơ lửng ở phía trên hồ nước, tại thời khắc này, không người nào dám vượt qua lôi trì một bước, Lý Thất Dạ một bước bước lên phật liên, nhẹ nhõm tự tại đứng trên phật liên.
Giờ khắc này, Lý Thất Dạ kéo theo toàn bộ phật tức của Táng Phật cao nguyên, toàn bộ phật vận của Táng Phật cao nguyên vì hắn mà rung động, khi hắn đứng trên phật liên, hắn lộ ra vô cùng thần thánh, lộ ra vô thượng, bất kể là ai, một khi dựa vào gần hắn, liền có một cỗ xúc động phục bái quy y.
Mặc dù, Lý Thất Dạ đã chấp chưởng Phật pháp, bao phủ lại Phật lực, không độ hóa chúng sinh, nhưng mà, hắn phát tán ra phật tức, vẫn là mười phần đáng sợ, không người nào dám tuỳ tiện tới gần.
– Nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma.
Tại Phật thành, Nam Đế xa xa nhìn thoáng qua, nói ra:
– Hắn chính là phật, có thể chấp chưởng toàn bộ Táng Phật cao nguyên, không biết có bao nhiêu thứ không biết chết sống lại muốn đi chịu chết.
Lý Thất Dạ đứng ở trên phật liên, toàn bộ thiên địa lộ ra vô cùng yên tĩnh, không người nào nguyện ý tới gần hắn nửa bước, về phần Phi Thiên Thánh Nữ, không biết lúc nào đã sớm bỏ trốn mất dạng.
– Còn có người muốn tới đoạt phật liên sao?
Ánh mắt Lý Thất Dạ quét qua đám người, chậm rãi nói.
Lúc này, đông đảo cường giả đều là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không người nào dám vượt qua lôi trì nửa bước, lúc này, mặc kệ là Cơ Không Vô Địch, hay là Chiến Sư, hoặc là Bảo Trụ Nhân Hoàng, bọn họ đều trầm mặc im lặng, sắc mặt khó coi tới cực điểm.
– Tốt a, ngã phật từ bi, xem ra các ngươi đều là không cam tâm, vậy thì tốt, ta cho người trẻ tuổi các ngươi một cơ hội.
Lý Thất Dạ nhìn lấy chữ đám người Cơ Không Vô Địch sắc mặt băng lãnh, nhưng lại không cam tâm cứ như vậy rời đi, hắn nở nụ cười nói ra:
– Ngươi, ngươi, ngươi còn có các ngươi, cùng nhau lên đi.
Nói xong, Lý Thất Dạ tùy ý điểm đám người Cơ Không Vô Địch một cái, bao gồm Băng Ngữ Hạ cùng Bạch Kiếm Chân.
Lý Thất Dạ lời này vừa ra, tất cả mọi người động dung, ở trong sân tuyệt thế thiên tài có Cơ Không Vô Địch, Chiến Sư, Lâm Thiên Đế, Bảo Trụ Nhân Hoàng, Băng Ngữ Hạ, Bạch Kiếm Chân.
Hiện tại Tà Phật lại muốn lấy sức một mình khiêu chiến tất cả mọi người bọn hắn, này làm sao không khiến tất cả mọi người bọn hắn động dung đây, dạng tư thái này mới thật sự là vô địch.
– Đây quả thực là đệ nhất nhân trong thế hệ tuổi trẻ a, ai tới sánh vai!
Có Đại Hiền không khỏi thì thào nói.
Tại thế hệ trẻ tuổi, ai dám mở miệng lấy sức một mình khiêu chiến tất cả mọi người Cơ Không Vô Địch đây? Tại trước kia chỉ sợ là không có, hôm nay, Tà Phật lại làm chuyện như vậy.
Lúc này, đám người Cơ Không Vô Địch, Chiến Sư cũng không khỏi trầm mặc, coi như những tuyệt thế thiên tài bọn hắn vô cùng cường đại, bọn hắn có đầy đủ tự tin, nhưng mà, tại thời khắc này, bọn hắn cũng không có nắm chắc, bởi vì trong nội tâm bọn họ nhất thanh nhị sở, Tà Phật trước mắt có thể chấp chưởng toàn bộ Táng Phật cao nguyên, hắn có thể dùng lực lượng của toàn bộ Táng Phật cao nguyên đến trấn áp tất cả mọi người bọn hắn.
– Có thể thử một lần.
Dù lúc này đám người Cơ Không Vô Địch cũng không có nắm chắc, nhưng mà, Băng Ngữ Hạ không khỏi buông ra mỹ nhân trong lồng ngực, đi ra thần xa.
Lúc này, Bạch Kiếm Chân ôm kiếm ngồi dưới tàn cây cũng lập tức đứng lên, trong đôi mắt đẹp tách ra kiếm mang, khi kiếm mang của nàng vừa ra, lộ ra kiếm ý đáng sợ, trong nháy mắt này, cả người Bạch Kiếm Chân thay đổi một bộ dáng, nàng giống như là một thanh hàn kiếm ra khỏi vỏ, sắc bén vô cùng, bất kể là ai nhìn, trong nội tâm đều phát lạnh.
– Bản tọa tới trước.
Lúc này, Bảo Trụ Nhân Hoàng quát khẽ một tiếng, cái thứ nhất bước tới khiêu chiến Lý Thất Dạ. Hắn làm cái thứ nhất xuất thủ, là muốn giải khai khẩu khí trong lòng kia, hắn hai lần khiêu chiến Lý Thất Dạ, đều bị thiệt lớn.
Lần thứ nhất, hắn đối với lực lượng độ Phật đoán chừng không đủ, kém chút bị Tà Phật này độ hóa, lần thứ hai lại gặp Nam Đế, bị một chỉ đánh bại.
– Can đảm lắm.
Nhìn thấy Bảo Trụ Nhân Hoàng làm cái thứ nhất đứng ra khiêu chiến mình, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Mặc dù một mực nhìn ngươi không vừa mắt, hôm nay ngã phật từ bi, có thể tha cho ngươi một mạng.
– Đừng cuồng!
Bị Tà Phật coi là thịt cá trên thớt gỗ, Bảo Trụ Nhân Hoàng cuồng hống một tiếng, hắn chinh chiến bát phương, khiêu chiến thiên hạ vô số cường giả, hôm nay bị Tà Phật coi thường như vậy, thật sự là vô cùng nhục nhã!
Ông… một tiếng, một sợi quang mang nở rộ, Bảo Trụ Nhân Hoàng cuồng hống rơi xuống, một kiện bảo vật hiện lên ở phía trên đỉnh đầu của hắn, vật này trắng noãn như ngọc, rủ xuống đế uy thánh khiết mà có thể trấn áp chư thiên thần ma.
– Đế binh.
Nhìn thấy trên đỉnh đầu Bảo Trụ Nhân Hoàng treo bảo vật, mặc dù không có người nhận ra lai lịch của nó, nhưng mà, coi như người lại không biết nhìn hàng cũng biết đây là một kiện Đế binh.
Mọi người đều biết, Bảo Trụ Thánh Tông chưa từng đi ra Tiên Đế, nhưng mà, hiện tại Bảo Trụ lại nắm giữ Đế binh, cái này đích xác là một sự tình đáng giá để cho người ta nghiền ngẫm.
– Cách làm rất thông minh, xương ngón tay một vị Tiên Đế tu luyện Trấn Ngục Thần Thể rèn luyện Tiên Đế Bảo khí, vừa lẩn tránh độ hóa, lại để uy lực Trấn Ngục Thần Thể của ngươi tiêu thăng.
Nhìn lấy món Đế binh trên đỉnh đầu Bảo Trụ Nhân Hoàng kia, Lý Thất Dạ nở nụ cười, hắn đương nhiên biết đây là Đế binh của ai.
– Phong!
Lúc này, Bảo Trụ Nhân Hoàng không nói nhiều nói, cuồng hống một tiếng, toàn thân dâng trào hào quang, từng sợi từng sợi hào quang từ Trấn Ngục Thần Thể bạo phát đi ra trấn áp Cửu Thiên Thập Địa, ngay cả hư không cũng run rẩy lên, toàn bộ thiên địa ảm đạm phai mờ.
Chương 1580: Chỉ có quét ngang (1)
Lúc này, Bảo Trụ Nhân Hoàng trong nháy mắt hóa thành lồng giam vô cùng to lớn, quang mang hắc ám quanh quẩn lấy lồng giam này, thời điểm cái lồng giam này vừa ra, nhật nguyệt tinh thần đều trong nháy mắt mất đi hào quang.
“Phanh” một tiếng vang lên, khi cái lồng giam này hạ xuống, hư không vỡ vụn, ở dưới lồng giam trấn áp, không có tồn tại gì có thể hoàn chỉnh không tổn hao, coi như là Thần Ma ở trong lồng giam, cũng chỉ có vĩnh thế bị trấn áp phần.
Bảo Trụ Nhân Hoàng xuất thủ chính là đem Trấn Ngục Thần Thể phát huy đến cực hạn, để bất luận kẻ nào thấy được cũng không khỏi sợ hãi, Trấn Ngục Thần Thể trấn áp tuyệt đối là đáng sợ nhất, một khi bị trấn áp xuống dưới, đại đạo vỡ nát, vạn pháp gào thét.
– A Di Đà Phật…
Đối mặt lồng giam của Trấn Ngục Thần Thể, Lý Thất Dạ ngay cả nhúc nhích cũng không, chỉ là dài tuyên Phật hiệu, hai tay kết ấn, hóa thành một cái Phật ấn.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, ngàn vạn phật đạo pháp tắc của toàn bộ Táng Phật cao nguyên phóng lên tận trời, mỗi một đạo pháp tắc như là thác nước, phía trên mỗi một đạo pháp tắc đều có khắc họa hình chúng phật. Cảnh tượng như vậy là vô cùng hùng vĩ, thoạt nhìn giống như là vô tận thác nước nghịch xông lên thiên không, bên trong thác nước hiện lên từng tôn phật ảnh.
“Keng” một tiếng, ở trong chớp mắt, ngàn vạn phật đạo pháp tắc kết thành một cái Phật ấn, cái Phật ấn này vừa xuất hiện, làm cho tất cả mọi người trên Táng Phật cao nguyên đều cảm thấy Táng Phật cao nguyên chìm xuống, tựa hồ Táng Phật cao nguyên vô cùng rộng lớn, cũng không chịu đựng nổi trọng lượng của Phật ấn này.
Phanh… một tiếng vang thật lớn, lồng giam của Trấn Ngục Thần Thể không thể trấn áp lại Lý Thất Dạ, ngược lại ở dưới Phật ấn đập, toàn bộ lồng giam vỡ nát, cả người Bảo Trụ Nhân Hoàng bị oanh đến bay ra ngoài, cuồng phun máu tươi, dù Trấn Ngục Thần Thể cực kỳ cứng rắn, cũng y nguyên để rất nhiều người nghe được thanh âm xương vỡ “răng rắc”.
Bảo Trụ Nhân Hoàng trong nháy mắt bị nện bay ra chân trời, trong nháy mắt biến mất.
– Bảo Trụ Nhân Hoàng thật là xui xẻo.
Nhìn thấy một màn dạng này, rất nhiều người đều trầm mặc, Bảo Trụ Nhân Hoàng ba lần khiêu chiến Tà Phật, cuối cùng đều rơi xuống hạ tràng thất bại.
Lúc này, đám người Cơ Không Vô Địch đều nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, vì đó trầm mặc, bởi vì bọn họ cũng không có sách lược đối phó Lý Thất Dạ, nhưng mà, không đánh mà chạy, cái này lại không phải phong cách của bọn hắn.
Lý Thất Dạ nhìn lấy đám người Cơ Không Vô Địch, cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Các ngươi là cùng nhau lên, hay là từng bước từng bước đến đây.
– Ta đến…
Băng Ngữ Hạ đứng dậy, không nói nhiều, đầu ngón tay một quyển, liền “Oanh” một tiếng vang lên, đột nhiên, có một tấm bia đá vô cùng to lớn từ trên trời giáng xuống, phía trên khắc họa vô số cổ văn, khi mặt bia đá này hạ xuống, thiên địa bị phong, vạn đạo bị phong.
Trong nháy mắt này, Băng Ngữ Hạ cắt đứt hết thảy, vạn pháp đã mất đi lực lượng, vạn đạo đã mất đi màu sắc, thậm chí có thể nói, trong nháy mắt này, Băng Ngữ Hạ là cắt đứt liên hệ giữa Lý Thất Dạ cùng Táng Phật cao nguyên, tựa hồ, trong nháy mắt này, Lý Thất Dạ không còn cách nào chấp chưởng lực lượng của Táng Phật cao nguyên, hắn đã mất đi Táng Phật cao nguyên che chở.
– Thành công không?
Nhìn thấy một màn dạng này, không biết bao nhiêu người vì đó vui vẻ, bởi vì Tà Phật quá nghịch thiên, rất nhiều người đều muốn nhìn đến kỳ tích đánh bại hắn.
Gặp Băng Ngữ Hạ vừa ra tay liền cắt đứt hết thảy thế gian, thậm chí ngay cả lực lượng của Táng Phật cao nguyên cũng bị nàng cắt đứt, ba người Cơ Không Vô Địch, Lâm Thiên Đế, Chiến Sư đều thất kinh, Băng Ngữ Hạ thủ đoạn như vậy bọn họ đều là lần thứ nhất nhìn thấy.
“Ba” một tiếng, nhưng mà, không có người nhìn thấy Tà Phật xuất thủ như thế nào, một bàn tay của hắn lại xuyên qua thời gian, coi như là bia đá cắt đứt hết thảy, cũng không thể đoạn tuyệt bàn tay này.
Bàn tay này xuyên qua hết thảy, trong nháy mắt là một tay đập vào mông đẹp của Băng Ngữ Hạ, một tay vỗ xuống, bóp một cái, là dạng tùy ý kia, dạng tùy tâm kia.
Băng Ngữ Hạ trong nháy mắt nhảy ra, đáng sợ nhìn lấy Lý Thất Dạ, Tà Phật không chỉ lấy tư thái không thể nào xuyên qua Tiệt Thiên của nàng, càng làm cho nàng giống nhìn thấy quỷ chính là, động tác này chỉ có một người biết làm!
– Nha đầu, chờ ngươi luyện Tiệt Thiên đến không tì vết lại khiêu chiến ta, hiện tại ngươi còn kém rất xa rất xa.
Lý Thất Dạ vỗ vỗ tay mang theo dư hương, vừa cười vừa nói.
Băng Ngữ Hạ nhảy ra vòng chiến, nhìn Tà Phật trước mắt, trong nháy mắt này, nàng minh bạch rất nhiều rất nhiều, khó trách Tà Phật trước mắt thoạt nhìn rất quen mắt, tựa như là nơi nào thấy qua.
Băng Ngữ Hạ không chiến, lúc này, ba người Cơ Không Vô Địch nhìn nhau một chút, hít thở một cái thật sâu, ba người đồng thời bước ra.
Ba người Cơ Không Vô Địch đồng thời đứng dậy, mỗi người thủ một phương, tạo thành hình chữ phẩm, muốn đối với Lý Thất Dạ phát động thế công bọc đánh, bọn hắn muốn đồng thời cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
Nếu như nói, ba người Cơ Không Vô Địch cũng không chiến thắng được Tà Phật, như vậy, kết quả như vậy cũng quá để cho người ta tuyệt vọng, nếu quả thật là như thế, tương lai muốn tranh thiên mệnh sẽ càng thêm khó khăn.
Lúc này, thời gian yên tĩnh tới cực điểm, tất cả mọi người ngừng thở nhìn lấy một màn này, đây đã là đỉnh phong chi chiến của thế hệ tuổi trẻ, tất cả mọi người muốn nhìn một chút trận chiến này sẽ như thế nào.
Cơ Không Vô Địch, Lâm Thiên Đế, Chiến Sư, ba người bọn họ đều nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Bọn hắn đều không có lập tức động thủ. Bọn hắn đều đang tìm kiếm sơ hở của Lý Thất Dạ, muốn cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
– Xem ra, các ngươi là không có ý định xuất thủ trước.
Lý Thất Dạ nhìn thấy ba người Cơ Không Vô Địch đều đang tìm kiếm sơ hở của mình, hắn nở nụ cười, nói ra:
– Thôi được, vậy ta liền xuất thủ trước.
Nói xong, hai tay hợp thành chữ thập, trong nháy mắt, vô số phật quang nở rộ. Vô tận Phật hiệu vang lên, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ thánh tăng trên Táng Phật cao nguyên đều vì hắn tụng kinh, đều vì hắn thiện xướng.
Tại thời khắc này, phật quang đem ba người Cơ Không Vô Địch, Lâm Thiên Đế, Chiến Sư bao phủ, ở bên trong phật quang, bọn hắn đều muốn đúc lên một tầng kim sắc.
Nhìn thấy phật quang bao phủ ba người Cơ Không Vô Địch, ngay cả người quan chiến ở xa cuối chân trời sắc mặt cũng đại biến, quát to.
– Vô Lượng Thiên Tôn…
Chỉ trong nháy mắt, Lâm Thiên Đế thét dài, miệng hát vô thượng Tiên Kinh, trong nháy mắt, thiên không giáng xuống tiên quang, tựa như thiên khung mở ra một cái tiên giới, tiên quang rủ xuống muốn chiếu sáng cả Táng Phật cao nguyên.
– Lâm Thiên Đế thật sự là khó lường, vậy mà có thể lấy một môn tiên thuật khác kháng trụ Phật pháp độ hóa.
Nhìn thấy Lâm Thiên Đế miệng tụng Tiên Kinh, trên bầu trời rủ xuống tiên quang muốn tịnh hóa phật quang, có người không khỏi thì thào nói.