Đế Bá Audio Podcast
Tập 315 [Chương 1571 đến Chương 1575]
❮ sautiếp ❯Chương 1571: Đế Ma tiểu thế giới xuất thế
Phật hải vô biên, bất kể là ai, lội nhập cái phật hải này, đều có thể cảm nhận được chính giữa phật hải có một lực hấp dẫn trí mạng, nó có thể đem bất luận tín ngưỡng gì hút tới, đem bất luận tưởng niệm gì hút tới, ở trong quá trình này, tín ngưỡng của ngươi, tưởng niệm của ngươi, đều sẽ bị độ hóa, sẽ bị hóa thành phật ý thuần chính nhất.
Tình huống như vậy là mười phần đáng sợ, thử nghĩ một cái, mặc kệ ngươi là ma, hay là tồn tại khác, mặc kệ ngươi tín ngưỡng Huyết tộc, hay là tín ngưỡng Nhân tộc, nhưng mà, nếu như nói, một khi linh hồn ngươi xuất khiếu, một khi lội nhập phật hải, ngươi liền lập tức bị độ hóa, lập tức trở thành đệ tử Phật gia.
Ở thời điểm này, huyết khí trấn nhục thân, chân mệnh thủ tâm thần, đây là mười phần cần thiết, nếu không, ngươi sẽ lập tức xuất gia, trở thành Linh Sơn tử đệ.
– Lại có mấy người biết, đây chính là bí mật mà Linh Sơn có thể trường sinh.
Linh hồn của Lý Thất Dạ tưởng niệm ngao du bên trong phật hải, chậm rãi nói ra.
Linh Sơn trường sinh, một mực là một bí mật, mặc dù nói, Linh Sơn thập bát tự không thể để cho ngươi chân chính vĩnh sinh, nhưng mà, chỉ cần ngươi quy y phật môn, bị Linh Sơn độ hóa, ngươi liền có thể sống thời gian rất lâu, một khi ngươi phi thăng, tiến nhập Phật quốc, vậy liền có thể được đến vĩnh sinh trong truyền thuyết.
Ở trong quá trình này, bất luận ngươi là bị độ hóa, hay là tự mình phật hóa, hoặc là phi thăng, đều sẽ có một điểm giống nhau, huyết khí khô cạn, thọ nguyên hao hết, bỏ túi da, cuối cùng được đến phật hóa, thu hoạch được trường sinh.
Mặc kệ là đối với người sống, hay là đối với tu sĩ mà nói, huyết khí khô cạn, thọ nguyên hao hết, đây là biểu tượng của tử vong, nhưng mà, tại Linh Sơn mà nói, lại thành biểu tượng dục hỏa trùng sinh.
Linh hồn thần niệm của Lý Thất Dạ hành tẩu, ở bên trong phật hải mênh mông, có một lực hấp dẫn trí mạng, hút lấy linh hồn thần niệm của Lý Thất Dạ hướng trung ương phật hải mà đi, lực hấp dẫn trí mạng này cũng không thô bạo, tương phản, nó rất ôn nhu, tựa như mẫu thân ôm ấp, để cho người ta tưởng niệm, để cho người ta muốn với tới. . .
Đối mặt lực hấp dẫn trí mạng này, Lý Thất Dạ bất vi sở động, linh hồn thần niệm của hắn từng bước một đi hướng trung ương phật hải, mà ở trong quá trình này, Phật pháp tựa như nước biển, một lần lại một lần tắm linh hồn thần niệm, muốn đem linh hồn thần niệm của Lý Thất Dạ độ hóa, muốn đem linh hồn thần niệm của Lý Thất Dạ dẫn vào phật môn.
– Ta chính là phật, ý niệm của ta, chính là Phật pháp, chỗ ta đi, chính là phật địa.
Linh hồn thần niệm của Lý Thất Dạ thổ chân ngôn, trấn áp Phật pháp muốn độ hóa hắn, ở trong phật hải mênh mông ngạnh sinh bổ ra một đầu đại đạo, phật hải căn bản là độ hóa không được Lý Thất Dạ.
Sau khi bổ ra con đường, Lý Thất Dạ đi thật lâu, rốt cục, đi tới trung ương Phật pháp, ở nơi đó, phật sóng ức vạn trượng phóng lên tận trời, ở nơi đó, nước biển đảo lưu, chảy lên thiên không, chảy lên thiên khung.
Ở chỗ sâu nhất trong thiên khung kia, có một hình bóng mông lung, một Phật Chủ vô thượng ngồi ở nơi đó, ở nơi đó, hắn diễn sinh vô tận Phật quốc, ở nơi đó, hắn thành chúa tể vũ trụ càn khôn!
Vô cùng vĩ ngạn, vô cùng cao thượng, nhìn thấy một tôn Phật Chủ dạng này, chỉ sợ là vô số người đều sẽ trong nháy mắt phục bái, trong nháy mắt quy y phật môn, bởi vì Phật lực quá cường đại, cường đại đến có thể trong nháy mắt độ hóa Thần Hoàng!
Lúc này, linh hồn thần niệm của Lý Thất Dạ cũng hứng chịu ảnh hưởng, run rẩy một cái, quang mang sáng tắt, Lý Thất Dạ hừ lạnh một tiếng, ý niệm chuyển động, trong nháy mắt trấn áp, đạo tâm vô địch trong nháy mắt giữ vững hết thảy, trấn áp Phật lực độ hóa.
Nhìn lấy hình bóng mông lung phía trên thiên khung kia, Lý Thất Dạ lầm bầm nói ra:
– Độ hóa thời đại này đến thời đại khác, ta cũng muốn nhìn thấy ngày ngươi xuất thủ đó, cũng đừng cho ta đoạt trước, bằng không thì, ngươi sẽ không có cơ hội nữa.
Ở trên thiên khung xa xôi, cái phật ảnh mông lung kia không có bất cứ động tĩnh gì, tựa hồ, hắn ngồi ở nơi đó, tuyên cổ bất biến, vĩnh hằng bất biến! Tựa hồ, đây mới thật sự là vĩnh sinh.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua, không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi, rời đi phật hải này.
Sau khi linh hồn thần niệm rời đi phật hải, ở trong phòng, thân thể Lý Thất Dạ bỗng nhúc nhích, tiếp theo, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, hắn không khỏi lầm bầm nói:
– Táng Phật cao nguyên a Táng Phật cao nguyên, nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma!
Ngay lúc này, đột nhiên Linh Sơn truyền đến một tiếng Phật hiệu, một tiếng Phật hiệu này vang dội toàn bộ Táng Phật cao nguyên.
Một tiếng Phật hiệu vang dội Linh Sơn, vang dội Táng Phật cao nguyên, lập tức, vô số sinh linh trong Táng Phật cao nguyên bị kinh động.
Tại thời khắc này, Táng Phật cao nguyên là phật quang vô tận phóng lên tận trời, ở thời điểm này, rất nhiều người đều xông ra ngoài, muốn nhìn một chút chuyện gì xảy ra.
Tại thời khắc này, xuất hiện dị tượng kinh người, chỉ gặp mỗi một địa phương, mỗi một tấc đất ởTáng Phật cao nguyên đều hiện lên một thế giới khác.
Cái thế giới này dãy núi chập trùng, vô cùng tráng lệ, cái thế giới này ở dưới phật quang bao phủ, để cho người ta nhìn cũng không rõ ràng, nhưng mà, trong mơ hồ, y nguyên có thể nhìn thấy thế giới này có thành quách, có lâu vũ, có cổ điện, trong lúc mơ hồ, có thể khiến người ta nhìn thấy ở trong thế giới này còn có phi cầm tẩu thú, có sinh linh khác.
Phật quang bao phủ hết thảy, để người ta khó thấy rõ ràng toàn cảnh của thế giới này, nhưng mà, ở bên trong thế giới mông lung kia, có một đồ vật có thể thấy rõ ràng, đó là một tòa phật tự, một tòa phật tự trấn thủ ở trong thế giới này.
Toà phật tự kia cũng không hùng vĩ, thậm chí có thể nói, nó đã rất cũ kỹ, nhưng mà, một tòa phật tự này tựa hồ là trấn thủ lấy thế giới kia.
Thời điểm thế giới này hiển hiện, phật tức mênh mông vô tận trên Táng Phật cao nguyên tràn vào bên trong phật tự, sau khi tòa phật tự này hấp thu đại lượng phật tức, trở nên càng thêm cường đại, càng thêm trấn áp thế giới kia.
Thời điểm một cái thế giới như vậy hiện lên ở Táng Phật cao nguyên, tựa hồ là cùng Táng Phật cao nguyên trùng hợp, cho nên, lúc này rất nhiều người nhao nhao đưa tay đi sờ thế giới kia, chỉ là, vừa sờ một chút, lại không có cái gì, tựa hồ là huyễn cảnh.
– Ma Quật xuất hiện.
Thời điểm thế giới này xuất hiện, rất nhiều người liền xông ra ngoài.
– Đế Ma tiểu thế giới, Linh Sơn cuối cùng đem thế giới này phóng xuất.
Nhìn thấy thế giới này hiển hiện, thế hệ trước không khỏi cảm khái nói.
– Đi mau, tìm cửa vào, ai đoạt được phật liên, người đó liền được đại kỳ ngộ.
Có một vị Đại Hiền có kinh nghiệm lập tức mang theo vãn bối xông ra Phật thành.
– Ma Giới a, có lẽ, đây chính là nguyên nhân Táng Phật cao nguyên được xếp vào mười hai Táng Địa.
Có giáo chủ không khỏi thì thào nói.
Chương 1572: Truyền thuyết Đế Ma tiểu thế giới (1)
Cái thế giới trước mắt này, có rất nhiều xưng hô, có người xưng nó là Ma Quật, có người xưng nó là Ma Giới, nhiều người hơn xưng nó là Đế Ma tiểu thế giới.
Truyền thuyết, Đế Ma tiểu thế giới là thế giới bị Linh Sơn phong cấm, nếu như Linh Sơn không đem nó phóng xuất, nó liền vĩnh viễn sẽ không xuất hiện, nhưng mà, mỗi một thời đại, Linh Sơn đều sẽ đem Đế Ma tiểu thế giới phóng xuất.
Lúc này, Lý Thất Dạ cũng đi ra cửa phòng, ngẩng đầu nhìn thế giới hiển hiện kia, hắn không khỏi lộ ra tiếu dung nhàn nhạt nói:
– Đế Ma tiểu thế giới, ta sắp tới rồi, ngươi chuẩn bị xong chưa?
– Rất nhiều người đi đoạt phật liên, đại gia đi không?
Tư Không Thâu Thiên một mực canh giữ ở cổng vẫn là tin tức rất linh thông, lúc này, hắn cũng nhìn lấy thế giới hiển hiện, không khỏi hỏi Lý Thất Dạ.
– Sẽ.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, ánh mắt rơi vào phía trên tòa phật tự trong Đế Ma tiểu thế giới, tựa hồ, toà phật tự này hấp dẫn hắn sâu đậm, tựa như tình nhân hấp dẫn ánh mắt của hắn.
– Lão Vô tự.
Gặp Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào toà phật tự kia, Tư Không Thâu Thiên không khỏi nói ra:
– Truyền thuyết, là phật tự đáng sợ nhất, có người nói, nó so với Lạn Đà tự còn muốn đáng sợ.
– Xem ra ngươi đối với nó biết được không ít nha.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhìn lấy Tư Không Thâu Thiên vừa cười vừa nói.
Lão Vô tự, coi như rất nhiều người nghe qua cái tên này, nhưng mà, người chân chính hiểu rõ nó ít càng thêm ít, tại Táng Phật cao nguyên, người người nghe nhiều nên thuộc chính là Linh Sơn thập bát tự, Lạn Đà tự, về phần Lão Vô tự, thì lộ ra rất lạ lẫm.
– Ha ha, ta cũng là nghe trưởng bối trong cốc nói.
Tư Không Thâu Thiên xoa xoa đôi bàn tay, cười nói ra:
– Nếu đại gia không chê tiểu nhân khoe khoang, tiểu nhân liền nói.
Lý Thất Dạ không khỏi cười một tiếng, nói ra:
– Không có việc gì, muốn nói thì nói đi.
Tư Không Thâu Thiên nhìn lấy Lão Vô tự, không khỏi hung hăng nuốt nước miếng một cái, giống như nó là một khối thịt kho tàu.
– Được rồi, ngươi cũng đừng có ý đồ với nó, chỉ bằng ngươi? Còn chưa đủ tư cách đi lên, càng đừng nói có ý đồ với nó. Nhân Vương muốn lên không khó, nhưng, ngươi còn không có tư cách kia.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Tư Không Thâu Thiên cười khan, hắn gãi gãi đầu, nói ra:
– Cái này tiểu nhân cũng biết, chút bản lãnh này của tiểu nhân đích thật là lên không được Lão Vô tự, nghe nói, trước kia người đi lên, trên cơ bản là Tiên Đế.
– Cũng không nhất định cần Tiên Đế, Thần Hoàng chí cường cũng có thể lên, Chân Thần cũng có thể lên.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lão Vô tự, ánh mắt trở nên thâm thúy, nói ra:
– Bất kể là ai, nơi này đích thật là đáng giá đi một lần.
Mặc dù biết không cách nào đi lên, nhìn lấy Lão Vô tự, Tư Không Thâu Thiên y nguyên nhịn không được nuốt nước miếng một cái, nói ra:
– Nghe nói Phi Dương Tiên Đế từng đi qua Lão Vô tự, hơn nữa còn mang đi một tượng Phật đá, có phải thật vậy hay không.
– Chuyện này sao, truyền thuyết nói thế nào.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Tư Không Thâu Thiên không khỏi nói:
– Có truyền ngôn nói, Phi Dương Tiên Đế đi Lão Vô tự, nói đến thiên hoa loạn trụy, cuối cùng hắn vậy mà thuyết phục một tượng Phật đá, để tượng Phật đá này theo hắn rời đi Lão Vô tự, rời đi Táng Phật cao nguyên.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Cái truyền thuyết này có thể nói là thật, bất quá, có một ít chi tiết, không phải ngoại nhân biết.
– Chi tiết như thế nào?
Nghe được lời như vậy, Tư Không Thâu Thiên lập tức lên tinh thần, không khỏi hỏi.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Trong này liên quan đến một bí mật, Phi Dương Tiên Đế đích thật là thắng, bất quá, hắn không phải đi cược một trận đại cục chung cực kia, chính xác mà nói, hắn là đem một tượng Phật đá lừa gạt đi ra. Bất kể nói thế nào, Phi Dương Tiên Đế đích thật là khó lường, hắn chỉ dựa vào ba tấc lưỡi liền đem tượng Phật đá lấy ra, đây tuyệt đối được xưng tụng là sự tình có thành tựu nhất trong cuộc đời Phi Dương Tiên Đế.
– Loại này ta nghe nói qua.
Tư Không Thâu Thiên giật mình một cái, nói ra:
– Truyền thuyết, bên trong Lão Vô tự có một kiện đồ vật, đồ vật này cực kỳ nghịch thiên, Tiên Đế cũng thèm chảy nước miếng. Ta nghe lão tổ trong cốc nói qua sự tình có quan hệ tới đánh cược chung cực, truyền thuyết Hạo Hải Tiên Đế cược qua cái này.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, nói ra:
– Hạo Hải Tiên Đế đích thật là vô cùng kinh diễm, vạn cổ đến nay, coi như hắn kém Kiêu Hoành Tiên Đế, kém Phi Tiên Đế. Nhưng hắn kinh diễm có thể cùng Phi Dương Tiên Đế so sánh.
– Năm đó, Hạo Hải Tiên Đế đích thật là nhập Lão Vô tự khiêu chiến, hắn tham gia trận đánh cược chung cực này, đáng tiếc, cuối cùng hắn không có thể thắng.
Ánh mắt Lý Thất Dạ thâm thúy, nhìn lấy Lão Vô tự, chậm rãi nói ra:
– Bất quá, Hạo Hải Tiên Đế cũng thật là không tầm thường. Cuối cùng, hắn lấy tư thái vô địch rời đi Lão Vô tự. Có thể nói, tham gia dạng đánh cược này không thắng lại có thể lấy tư thái vô địch rời đi, cái này đích xác là sự tình khó khăn, coi như là Tiên Đế, cũng không dễ dàng.
– Cái này quá ghê gớm.
Tư Không Thâu Thiên cũng không khỏi nhiệt huyết sôi trào, hắn cũng không khỏi xoa xoa đôi bàn tay, đánh cược cấp bậc Tiên Đế, đây là chung cực bực nào, hắn không khỏi nói ra:
– Ta nghe lão tổ trong cốc nói qua. Truyền thuyết, về sau Hạo Hải Tiên Đế cả đời không còn dám bước vào Táng Phật cao nguyên.
– Có thể nói như vậy. Coi như Hạo Hải Tiên Đế thật muốn trở về, cũng không về được.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Bất quá, nếu như hắn trở lại, đây không phải một chuyện tốt, này sẽ để tâm hắn sinh ma chướng, cho nên, hắn không nguyện ý trở lại.
– Bên trong Lão Vô tự ở là hạng người gì đây? Vậy mà có thể làm cho một đời Tiên Đế cả đời không còn dám bước vào Táng Phật cao nguyên nửa bước.
Nghe được lời như vậy, Tư Không Thâu Thiên cũng không khỏi thất thần, thì thào nói.
– Không, đây không phải người nào, mà là một kiện đồ vật.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lão Vô tự lầm bầm nói ra:
– Tựa như ngươi nói vậy, một kiện đồ vật ngay cả Tiên Đế cũng thèm chảy nước miếng.
– Món đồ kia ở trong Lão Vô tự sao?
Nghe được lời như vậy, Tư Không Thâu Thiên cũng không khỏi nước bọt chảy ròng, cái này rất giống là một vị tiểu thâu nhìn thấy tuyệt thế bảo vật đang ở trước mắt.
– Lời này không tính đúng, cũng không tính sai.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Cái ấm kia, không tính tại Lão Vô tự, nhưng mà, muốn gặp nó, là nhất định phải trải qua Lão Vô tự, Lão Vô tự là một cái mấu chốt.
– Đó nhất định là một cái tiên ấm.
Tư Không Thâu Thiên hung hăng nuốt từng ngụm nước bọt, có chút cười ngây ngô, nói ra:
– Nếu tiên ấm như vậy cho ta sờ một chút, cả đời này cũng đáng.
– Cho ngươi sờ một chút?
Lý Thất Dạ liếc hắn một chút, nhàn nhạt nói ra:
Chương 1573: Truyền thuyết Đế Ma tiểu thế giới (2)
Không nói trước ngươi có tư cách lên Lão Vô tự hay không, coi như ngươi có tư cách lên Lão Vô tự, cũng không nhất định có thể nhìn thấy cái ấm sứt này, lui một vạn bước mà nói, ngươi có thể nhìn thấy cái ấm sứt kia, đừng bảo là bị ngươi sờ một chút, coi như ngươi nhìn một chút, hắc. . .
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười hắc hắc vài tiếng.
– Sẽ như thế nào?
Tư Không Thâu Thiên nghe được lời như vậy, trong nội tâm không khỏi ngứa một chút, nhịn không được nói ra:
– Chẳng lẽ ta nhìn tiên ấm một chút liền sẽ chết sao?
Lý Thất Dạ cười nói ra:
– Chết ngược lại là không có chết, bất quá, có khả năng sống không bằng chết! Thứ này, không phải ai cũng có thể đụng, nó giống như là kiếm hai lưỡi, nếu như ngươi có thể điều khiển, như vậy, nó có thể thành toàn hết thảy, nếu như ngươi không thể điều khiển, như vậy, nó sẽ ép khô ngươi! Đến lúc đó, đối với ngươi mà nói, chết, không đáng sợ, ngược lại là một loại giải thoát! Đáng sợ nhất là, ngươi muốn chết cũng không chết được, không chỉ là không chết được, là thời gian rất lâu cũng không chết được!
– Tựa như loại bị đánh nhập Địa Ngục, muôn đời không được siêu sinh trong truyền thuyết kia?
Nghe được lời như vậy, Tư Không Thâu Thiên không khỏi giật mình một cái, có chút rùng mình.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, không có trả lời Tư Không Thâu Thiên, hắn nhìn nơi xa một chút, nói ra:
– Phật liên muốn ra, nên là thời điểm ta xuất thủ.
– Đại gia, ta lưu lại canh cổng.
Tư Không Thâu Thiên vội vỗ ngực nói.
Lý Thất Dạ gật đầu một cái, đạp không mà đi, trong nháy mắt biến mất ở chân trời, hướng phương hướng Linh Sơn bay đi.
– Phật liên muốn xuất.
Trên thực tế, ở thời điểm này, một tin tức truyền khắp toàn bộ Táng Phật cao nguyên, tại Táng Phật cao nguyên, rất nhiều người đều đang tìm phật liên.
Ngay từ đầu, thế hệ trẻ tuổi còn không biết phật liên là cái gì, nhưng mà, sau khi trải qua trưởng bối điểm tỉnh, liền lập tức đi tìm phật liên.
Thời điểm Đế Ma tiểu thế giới bị mở ra, sẽ có một đóa phật liên xuất hiện, đóa phật liên này ở trong Đế Ma tiểu thế giới có tác dụng lớn, cho nên, hiện tại tất cả mọi người muốn lấy được cái này.
Ở bên ngoài Linh Sơn có một chỗ không xa, nơi đó trước kia vốn là một sơn cốc khô cạn, toàn bộ sơn cốc lõm đi xuống, nhưng mà, hiện tại sơn cốc này lại nghênh đón kim tuyền.
Phốc thông phốc… kim tuyền từ sơn cốc tuôn ra, ở bên trong thời gian ngắn ngủi, sơn cốc này hóa thành một cái hồ lớn, ở dưới ánh nắng bao phủ, nước hồ vốn là kim sắc càng thêm kim quang xán lạn.
Bên trong ngắn ngủn nửa ngày thời gian, vô số tu sĩ cường giả tràn vào nơi này.
Bởi vì rất nhiều người đều đoán được phật liên sẽ ở nơi này xuất hiện, hơn nữa lối vào Đế Ma tiểu thế giới cũng tất sẽ xuất hiện ở đây.
Trong lúc nhất thời, bốn phía hồ lớn này, bất luận là trên trời hay dưới đất, đều có thể nói là đầy ắp người, ở chỗ này, huyết khí trùng thiên, khí thế cuồn cuộn, tu sĩ lớn nhỏ ở chỗ này có thể nói là chen phá đầu.
Ở bốn phía hồ lớn, có tu sĩ độc đứng hư không, cũng có tu sĩ đem chiến thuyền to lớn mở ra thiên không, cũng có người độc chiếm một ngọn núi, cũng có tu sĩ ngồi dưới cây. . .
Ở chỗ này, xuất hiện không ít cường giả, Thánh Hoàng Đại Hiền đều có, thế hệ trẻ tuổi đương thời uy danh hiển hách, càng là không có khả năng vắng mặt.
Cơ Không Vô Địch, Lâm Thiên Đế, Chiến Sư, Bảo Trụ Nhân Hoàng đều ở đây, có thể nói, bọn hắn là người sớm nhất tới chỗ này, ngay cả Băng Ngữ Hạ cũng tới.
Băng Ngữ Hạ ngồi ở phía trên thần xa, nàng một bộ nam trang, sau khi đến, nhìn quanh bốn phía, chậm rãi nói ra:
– Xem ra ta là không có tới trễ.
Băng Ngữ Hạ đến, độc chiếm một phương, những người khác cũng không dám cùng với nàng đoạt.
Trên thực tế, ở chỗ này đám người như Cơ Không Vô Địch, Chiến Sư, Lâm Thiên Đế đều là độc chiếm một phương, cường giả khác, mặc kệ là thế hệ trẻ tuổi hay thế hệ trước, cũng không nguyện ý cùng bọn họ đoạt.
Mấy thiên tài trước mắt này, tương lai tất có một cái trở thành Tiên Đế, tất cả mọi người không muốn đi đắc tội bọn hắn, huống chi, phía sau bọn hắn có thế lực vô cùng cường đại!
Lúc này, bốn phía miệng hồ lớn, sóng ngầm cuồn cuộn, ngoại trừ thế hệ tuổi trẻ như đám người Cơ Không Vô Địch ra, còn có một chút Đại Hiền cường đại ở chỗ này, trong bóng tối, càng là có Thần Vương không nguyện ý lộ mặt.
Dù nói, ở chỗ này có không ít Đại Hiền thậm chí là Đại Hiền đã bước vào Đại Thế đạo muốn đoạt phật liên, nhưng mà, mặc kệ là đám người Cơ Không Vô Địch, hay Bảo Trụ Nhân Hoàng, đối với Đại Hiền thế hệ trước, bọn hắn vẫn là không chỗ sợ, vẫn là đã tính trước.
Cho nên, rất nhiều người nhìn thấy đám người Cơ Không Vô Địch tự tin như thế, trong lòng bọn hắn cũng không khỏi vì đó run lên, ý vị này đám người Cơ Không Vô Địch cũng là có người hộ đạo cường đại tới.
Nếu như lấy đạo hạnh mà nói, thế hệ trẻ tuổi Cơ Không Vô Địch chưa chắc có thể cùng Đại Hiền thế hệ trước, đặc biệt là Đại Hiền đã bước vào Đại Thế đạo, hoặc là Thần Vương tranh phong, nhưng mà, người hộ đạo phía sau bọn hắn, lại có thể để bất luận kẻ nào cũng vì đó kiêng kị, dù là Thần Vương cũng như thế.
– Còn kém Mai tiên tử, Bạch Kiếm Chân không có tới.
Nhìn thấy đám người Cơ Không Vô Địch đều tới, có người không khỏi thì thào nói.
– Nếu Mai tiên tử cùng Bạch Kiếm Chân đều tới, như vậy, thế hệ tuổi trẻ Nhân Hoàng giới có tư cách trở thành Tiên Đế nhất đều tụ tập đủ.
Coi như thế hệ trước cũng không thể không thừa nhận.
– Còn có một cái Tà Phật.
Có người nhịn không được nói một câu.
– Tà Phật tới.
Ngay lúc này, không biết ai kêu một tiếng, mọi người nhìn lại, quả nhiên gặp Tà Phật chạy như bay tới, dưới chân hắn là một đóa tường vân, thoạt nhìn hắn thật giống Phật Chủ đã được đến phi thăng.
Lý Thất Dạ rơi vào một ngọn núi, không ít ánh mắt đều tụ tập ở trên người hắn, gần đây hắn uy danh chi long, thậm chí là lấn át đám người Cơ Không Vô Địch.
Lúc này, rất nhiều người đều nhìn Lý Thất Dạ, đặc biệt là Bảo Trụ Nhân Hoàng, ánh mắt càng là băng lãnh, bất quá, lần này hắn khó được chịu đựng không có xuất thủ.
– Đại chiến muốn bắt đầu.
Nhìn thấy thiên tài thế hệ tuổi trẻ đều tụ tập ở đây, có người ngửi thấy mùi máu tươi, bắt đầu rời xa hồ lớn, không nguyện ý sát lại gần như vậy, để miễn cho bị tai bay vạ gió.
Coi như là ở dưới ánh mắt mọi người nhìn soi mói, Lý Thất Dạ cũng bình chân như vại, độc đứng một ngọn núi, nhìn lấy nước hồ kim quang lóng lánh, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
– Kiếm Thần tới…
Lý Thất Dạ đến không bao lâu, không biết ai kêu một tiếng, rất nhiều người nhao nhao nhìn quanh.
Đương đại, đủ tư cách xưng Kiếm Thần, cũng chỉ có Bạch Kiếm Chân mà thôi, lúc này, Bạch Kiếm Chân ôm kiếm mà đến, phản phác quy chân, nàng từng bước một đi tới, không ai dám ngăn cản con đường của nàng, nhao nhao nhường ra một con đường cho nàng.
Chương 1574: Khô phong tôn giả (1)
Luận chiến tích, Bạch Kiếm Chân có lẽ không bằng Bảo Trụ Nhân Hoàng, hắn là khiêu chiến thiên hạ, luận thần uy, nàng không bằng Cơ Không Vô Địch, hắn là tam thánh chi tư, ngạo ở cửu thiên, nhưng mà, Bạch Kiếm Chân lại làm rất nhiều người kiêng kị.
Bởi vì có một câu nói: Cuồng Kiếm vừa ra, gặp thần giết thần, gặp ma đồ ma. Không người nào nguyện ý nhìn thấy thời điểm Bạch Kiếm Chân cuồng bạo, bởi vì có người nói, thời điểm nàng cuồng bạo thật là đáng sợ, ngay cả Bảo Trụ Nhân Hoàng ở trong từng tràng khổ chiến có thể toàn thân trở ra cũng bị nàng truy sát đến lên trời không đường, xuống đất không cửa.
Sau khi Bạch Kiếm Chân đến, nàng chỉ là ánh mắt lạnh lùng quét qua, sau đó không để ý tới đám người, một mình ngồi xuống dưới một thân cây.
Tất cả cường giả đều tụ tập ở chỗ này, trong lúc nhất thời, bầu không khí ngưng trọng tới cực điểm, tất cả mọi người ý thức được, một trận huyết chiến tuyệt đối là tránh không được.
– Phật liên còn chưa hiện, muốn đánh một trận trước hay không.
Lúc này, ánh mắt của Băng Ngữ Hạ quét qua, vừa cười vừa nói.
Bất quá, trong lúc nhất thời, không có người xuất thủ, Cơ Không Vô Địch ngạo nghễ mà đứng, Lâm Thiên Đế tùy ý tự nhiên, Chiến Sư bất vi sở động, Bảo Trụ Nhân Hoàng sừng sững như phong.
– Không có ý nghĩa.
Gặp đám người Cơ Không Vô Địch đều ẩn nhẫn, Băng Ngữ Hạ biết trong lúc nhất thời là không đánh được, trừ khi là phật liên xuất hiện. Băng Ngữ Hạ lười nhác lại đi nhìn đám người Cơ Không Vô Địch, ánh mắt của nàng rơi vào trên người Lý Thất Dạ.
Lúc này, Lý Thất Dạ chính là bộ dáng của Sở Vân Thiên, Băng Ngữ Hạ đương nhiên là không nhận ra hắn. Nhưng mà, không biết vì cái gì, Băng Ngữ Hạ luôn cảm thấy Tà Phật trước mắt này cho nàng một loại cảm giác quen thuộc, nhưng mà, cụ thể là cảm giác quen thuộc thế nào, nàng nói không nên lời.
Băng Ngữ Hạ luôn cảm thấy Tà Phật trước mắt này mình tựa như là ở nơi nào gặp qua, nhưng mà, ở nơi nào gặp qua, nàng là nói không được.
– Hiện tại, thật là thiên hạ của người trẻ tuổi.
Nhìn thấy đám người Cơ Không Vô Địch độc chiếm một phương, có giáo chủ thế hệ trước nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lựa chọn rời khỏi, không cùng bọn hắn tranh giành phật liên, thối lui đến chân trời quan sát.
Mà ở thời điểm này, bất luận là đám người Cơ Không Vô Địch, hay là Lâm Thiên Đế, mặc kệ mọi người trước kia có ân oán như thế nào, bọn hắn đều lựa chọn ẩn nhẫn, chờ đợi phật liên xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, không khí khẩn trương tràn ngập một phương thiên không này, mà thời điểm bầu không khí khẩn trương, một lão giả đạp không mà đến, sau khi lão giả này đến, quan sát bốn phía một phen, lại nhìn hồ nước một chút.
Cả người lão giả này tràn ngập một cỗ Đại Hiền chi uy, khí thế hết sức kinh người, hơn nữa hắn đến, rất là cao điệu, tựa hồ không sợ cùng người là địch.
– Khô Phong Tôn Giả.
Nhìn thấy lão giả này, có người nhận ra lai lịch của hắn, lầm bầm nói ra:
– Không nghĩ tới dạng người có thân phận như hắn, vậy mà cũng đầu phục Phi Thiên Thánh Nữ.
Nguyên lai, lão giả này cũng coi là một Đại Hiền có uy danh, hắn cũng coi là xuất thân từ đại môn phái, rất nhiều người tôn xưng là Khô Phong Tôn Giả.
Làm một Đại Hiền, hắn vốn không có khả năng đi đầu quân một vãn bối, đặc biệt loại thiên tài giống như Phi Thiên Thánh Nữ không cách nào cùng đám người Cơ Không Vô Địch so sánh kia, nhưng mà, vị Khô Phong Tôn Giả này lại đầu phục Phi Thiên Thánh Nữ.
Bởi vì vị Khô Phong Tôn Giả này muốn mượn sứ giả phía sau Phi Thiên Thánh Nữ bái nhập Phi Tiên giáo, dù là trở thành ngoại vi đệ tử của Phi Tiên giáo, cái này cũng sẽ vì tông môn mình trải bằng con đường.
Trên thực tế, có mấy Đại Hiền cường đại nguyện ý vì Phi Thiên Thánh Nữ hộ đạo, đều là bởi vì nhìn trúng sứ giả Phi Tiên giáo phía sau Phi Thiên Thánh Nữ, muốn cùng Phi Tiên giáo đáp lên quan hệ, vì tương lai tông môn trải đường.
Cái tư thái này của Khô Phong Tôn Giả, không có người nói cái gì, đám người Cơ Không Vô Địch cũng không muốn đi nói cái gì, lấy thân phận cùng thực lực của đám người Cơ Không Vô Địch, căn bản là không đem Phi Thiên Thánh Nữ để ở trong lòng, bất quá, bọn hắn cũng không muốn đi trêu chọc Phi Tiên giáo sau lưng Phi Thiên Thánh Nữ.
Dù sao, bất kể là ai, nếu như muốn trở thành Tiên Đế, đối địch với Phi Tiên giáo, vậy liền quá không sáng suốt.
Khô Phong Tôn Giả là đến vì Phi Thiên Thánh Nữ dò đường, hắn nhìn một phen, gặp phật liên còn chưa ra, đang chuẩn bị rời đi, nhưng, ánh mắt của hắn đột nhiên rơi vào trên người Tà Phật.
– Ngươi chính là Tà Phật kia.
Khô Phong Tôn Giả đi tới trước mặt Lý Thất Dạ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói ra.
Khô Phong Tôn Giả đột nhiên hướng Lý Thất Dạ bão nổi, cái này khiến rất nhiều người đều không khỏi nhìn qua bên bọn hắn, có người lầm bầm nói ra:
– Rốt cục muốn khởi phong ba.
– Giống như tất cả mọi người gọi ta như vậy.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra.
– Là ngươi dùng tà thuật hại chết đám người Nam Thiên Thiếu Hoàng!
Khô Phong Tôn Giả hùng hổ dọa người nói.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Nếu như ngươi nói phải, cái kia giống như thật là có chuyện như vậy.
Lý Thất Dạ loại bộ dáng không đem mình để ở trong lòng này, để sắc mặt Khô Phong Tôn Giả lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, trầm giọng nói ra:
– Hòa thượng, ngươi đã là người xuất gia, liền không nên quấy ân oán trong hồng trần, bây giờ ngươi đến hóa giải trận ân oán này còn kịp, nếu không, coi như ngươi nhảy ra hồng trần, cũng không chỗ dừng chân.
Nghe được Khô Phong Tôn Giả nói như vậy, rất nhiều người đều nín thở, rất nhiều người đều biết, Nam Thiên Thiếu Hoàng là làm việc cho Phi Thiên Thánh Nữ, Nam Thiên Thiếu Hoàng bị Tà Phật hại chết, Phi Thiên Thánh Nữ tuyệt đối không có khả năng liền để chuyện này đi qua như thế, nếu không, nàng như thế nào lập uy tại Nhân Hoàng giới!
– Há, nói như vậy, còn có thể hóa giải ân oán.
Lý Thất Dạ không khỏi vừa cười vừa nói.
Khô Phong Tôn Giả lạnh lùng nói ra:
– Lúc này nếu như ngươi theo ta đi hướng Thánh nữ quỳ xuống nhận tội, có lẽ Thánh nữ sẽ tha thứ ngươi một mạng, xử lý nhẹ tay, nếu không…
Nói đến đây, hắn cười lạnh một tiếng.
– Nếu không thì như thế nào đây?
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra.
Khô Phong Tôn Giả lạnh lùng nói:
– Nếu không, dù ngươi nhảy ra phương ngoại, thế gian cũng không có nơi ngươi sống yên ổn! Hoặc là, hiện tại bản tọa tự mình động thủ, đánh gãy hai chân của ngươi, kéo ngươi đi gặp Thánh nữ.
– Nói như vậy, ngươi là rất có lòng tin đánh gãy hai chân của ta.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra.
Tất cả mọi người nhìn lấy Lý Thất Dạ cùng Khô Phong Tôn Giả, hoặc là, có người muốn nhìn Phật pháp của Tà Phật một chút.
– Hòa thượng, mặc dù ngươi Phật pháp vô song, nhưng, hành tẩu thế gian, dựa vào không phải Phật pháp, nếu ngươi không ngoan ngoãn hướng Thánh nữ chịu đòn nhận tội, lão phu tự mình xuất thủ, đánh gãy tay chân của ngươi, kéo ngươi gặp Thánh nữ.
Chương 1575: Khô phong tôn giả (2)
Liên quan tới sự tình của Nam Thiên Thiếu Hoàng, Khô Phong Tôn Giả cũng đã được nghe nói, nhưng mà, trong lòng của hắn xem thường, hắn thấy, Nam Thiên Thiếu Hoàng đạo hạnh quá thấp, đạo tâm không kiên, Phật pháp có thể đem hắn mê hoặc, loại tiểu bối này, thật sự là quá yếu.
– A Di Đà Phật…
Lúc này, Lý Thất Dạ hợp thành chữ thập, trong nháy mắt, vô lượng phật quang từ toàn thân hắn nở rộ, trong chớp mắt này, trên người hắn nở rộ phật quang chiếu rọi khắp nơi.
Ở thời điểm này, vô cùng vô tận phật quang chiếu sáng thiên địa, phật âm từ trên trời rơi xuống, sinh Kim Liên, thiên hoa loạn trụy, lúc này, phật vận vô cùng cường đại luật động lên toàn bộ Táng Phật cao nguyên, Lý Thất Dạ hóa thành một tôn Phật Chủ.
– Đi…
Thời điểm Lý Thất Dạ nói Phật hiệu, rất nhiều người đều cảm thấy không ổn, trong nháy mắt trốn xa, không nguyện ý tới gần Lý Thất Dạ, để miễn cho bị Phật pháp của hắn chi phối.
Ở bên trong phật quang vô cùng vô tận, Khô Phong Tôn Giả trong nháy mắt bị dìm ngập, ở bên trong phật vận vô cùng cường đại luật động, cả người Khô Phong Tôn Giả cứng đờ, hắn lập tức chìm vào phật hải, bên trong phật hải vô tận của Táng Phật cao nguyên, quản chi hắn là một Đại Hiền, tại thời khắc này cũng thân bất do kỷ, trong nháy mắt bị độ hóa.
– Ma giả, nghiệp chướng nặng nề, nên tru!
Lúc này, Lý Thất Dạ miệng phun chân ngôn, phật chỉ hạ xuống, phật âm trận trận, nói ra:
– Đi, kim cương phục ma.
– Thiện tai, thiện tai.
Sau khi Lý Thất Dạ hạ xuống phật chỉ, Khô Phong Tôn Giả vậy mà hợp thành chữ thập, sau đó xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.
Phật quang của Lý Thất Dạ biến mất, hắn lại khôi phục bộ dáng bình thường như vừa rồi, tựa hồ, vừa rồi cái kia bất quá là ảo giác của mọi người mà thôi.
– Cứ như vậy?
Nhìn thấy Khô Phong Tôn Giả rời đi, có người không khỏi có chút thất vọng, mọi người còn tưởng rằng Khô Phong Tôn Giả sẽ tự sát, nghĩ đến Phật pháp của Tà Phật cũng bất quá như thế.
– Không, không chỉ như vậy.
Lúc này, có Đại Hiền trông về Phật thành phía xa thì thào nói.
– A…
Ngay lúc này, Phật thành vang lên kêu thảm, tại chỗ ở của Phi Thiên Thánh Nữ, máu tươi bắn tung tóe, sau khi Khô Phong Tôn Giả trở về, đối với người bên cạnh Phi Thiên Thánh Nữ đại khai sát giới!
– Xảy ra chuyện!
Có người xa xa nhìn thấy Phật thành động tĩnh, lập tức chạy về Phật thành xem náo nhiệt, không ít cường giả cũng nhao nhao mở thiên nhãn, muốn xem là chuyện gì xảy ra.
– Khô phong, ngươi điên rồi sao!
Rốt cục, Khô Phong Tôn Giả giết chóc kinh động đến Đại Hiền bên người Phi Thiên Thánh Nữ, có Đại Hiền cuồng hống một tiếng, lập tức ngăn cản Khô Phong Tôn Giả.
Oanh oanh oanh…
Trong lúc nhất thời, trời đất quay cuồng, Đại Hiền ở giữa quyết đấu trong nháy mắt đánh đến trên bầu trời, phá vỡ thiên khung, bảo binh phanh đụng, tinh hỏa bắn tung tóe chiếu sáng thiên không.
– A…
Cuối cùng, một tiếng hét thảm vang lên, Khô Phong Tôn Giả rốt cục bị Đại Hiền bên người Phi Thiên Thánh Nữ ám sát, một trận phong ba quỷ dị lúc này mới hạ màn.
Bên hồ lớn, rất nhiều giáo chủ Đại Hiền đều xa xa nhìn thấy, lúc này, đám người rùng mình, nhao nhao nhìn về phía Lý Thất Dạ.
Tại thời khắc này, không ít người giống như là thuỷ triều lui lại, cùng Lý Thất Dạ duy trì khoảng cách đầy đủ.
Nếu như nói, Lý Thất Dạ lấy Phật pháp độ hóa đám người Nam Thiên Thiếu Hoàng, vậy chỉ có thể nói đám người Nam Thiên Thiếu Hoàng còn trẻ, đạo hạnh nông cạn, đạo tâm không kiên.
Nhưng mà, Đại Hiền như Khô Phong Tôn Giả, vừa đối mặt, liền bị Lý Thất Dạ độ hóa, vậy liền quá kinh khủng. Nếu như Lý Thất Dạ xuất thủ độ hóa chúng sinh, cái kia không phải là có thể trong nháy mắt độ hóa vô số cường giả!
Nghĩ đến hạ tràng giống như Khô Phong Tôn Giả, rất nhiều người là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không dám tới gần Lý Thất Dạ, theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ so với ác ma còn đáng sợ hơn.
Lúc này, đám người Cơ Không Vô Địch cũng là sắc mặt nghiêm túc, Tà Phật đáng sợ, lại một lần nữa phá vỡ dự liệu của bọn hắn! Tà Phật so với bọn hắn tưởng tượng còn muốn đáng sợ.
Coi như Chiến Sư lấy đạo tâm kiên định mà xưng, hắn cũng không có nắm chắc, nếu Tà Phật thật muốn độ hóa hắn, hắn cũng không xác định mình có thể giữ vững đạo tâm hay không!
Lý Thất Dạ chỉ là cười nhạt một tiếng, hắn nắm giữ chân lý của Táng Phật cao nguyên, ở chỗ này, hắn có thể chấp chưởng hết thảy Phật pháp, tại Táng Phật cao nguyên, trừ khi là tồn tại trong phật hải kia xuất thủ, nếu không, ai đến hắn cũng có thể dùng Phật pháp trấn áp độ hóa!
Lúc này, không ít người cách Lý Thất Dạ xa xa, rất nhiều người đều sợ hãi nhìn lấy Lý Thất Dạ, nhìn thánh tăng trước mắt không giống hòa thượng này, trong nội tâm cũng không khỏi run rẩy.
Mặc dù mọi người đều biết Táng Phật cao nguyên Phật pháp đáng sợ, mọi người đều biết Linh Sơn độ hóa, nhưng mà, dưới tình huống bình thường, thánh tăng hoặc Bồ Tát của Linh Sơn thập bát tự là sẽ không chủ động đi độ hóa người khác.
Hiện tại, Lý Thất Dạ là một Bồ Tát du đãng bên ngoài Linh Sơn, có thể một câu độ hóa Đại Hiền, loại tồn tại này, bất kể là ai gặp được đều sẽ sợ hãi, đều sẽ rùng mình, coi như là Đại Hiền cũng muốn cách người như vậy xa xa.
Mặc dù những tuyệt thế thiên tài như Cơ Không Vô Địch không có tránh né, vẫn đứng ngạo nghễ ở nơi đó, nhưng mà, lúc này, thần thái của bọn hắn cũng rất ngưng trọng, một câu độ hóa Đại Hiền, dù đối với những tuyệt thế thiên tài như bọn hắn tới nói, Lý Thất Dạ cũng quá nguy hiểm.
– Uy, ngươi đây là mượn lực lượng của Táng Phật cao nguyên, hay là lực lượng của chính ngươi?
Lúc này Băng Ngữ Hạ nhìn lấy Lý Thất Dạ, có mấy phần tò mò nói ra.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Băng Ngữ Hạ, lộ ra tiếu dung nói:
– Cái này có trọng yếu không? Chỗ ta ở, khắp nơi là phật thổ, ta nói, câu câu là Phật pháp, nơi ta đi, Kim Cương Bồ Tát đều là tùy tùng. Ta chấp Phật pháp, ta chưởng Phật đạo, ta truyền đạo, thiên hạ đều là phật tử.
Lời này nghe cuồng vọng tự đại, đây quả thực là đem mình làm thành Phật Chủ, nhưng mà, giờ khắc này, không có người sẽ cảm thấy Tà Phật trước mắt này là cuồng vọng tự đại, ngược lại cảm thấy Tà Phật trước mắt rất kinh khủng.
– Ta cũng muốn thử phật đạo của ngươi một chút.
Băng Ngữ Hạ kích động, không che giấu khiêu chiến của mình chút nào.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
– Nha đầu, ta không hứng thú độ ngươi. Coi như độ ngươi, tác dụng cũng không lớn, ngươi Tiệt Thiên chi đạo, không thích hợp Phật gia chi đạo.
Lý Thất Dạ lời này vừa rơi xuống, sắc mặt Băng Ngữ Hạ lập tức ngưng tụ, thần thái nghiêm một chút, một đôi tú mục trong nháy mắt phun ra nuốt vào lấy thần quang nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, bởi vì người biết Tiệt Thiên chi đạo của nàng ít càng thêm ít, đây là nàng từ Tiệt Thiên Bi ngộ ra đồ vật. Hiện tại Tà Phật trước mắt này cho tới bây giờ chưa thấy qua, vậy mà một ngụm nói toạc ra Tiệt Thiên chi đạo của nàng, này làm sao không cho nàng thần thái nghiêm nghị đây.