Đế Bá Audio Podcast
Tập 259 [Chương 1291 đến Chương 1295]
❮ sautiếp ❯Chương 1291: Kim Ô chiến y
Vào lúc này, mọi người mới phát hiện Kim Ô Thái tử mặc một bộ hoàng kim vũ y. Hoàng kim vũ y này tựa như là lông vũ hoàng kim bện thành, nhu hòa mà sắc bén, một món hoàng kim vũ y như vậy thoạt nhìn là mười phần mềm mại, nhưng mà, từng mảnh từng mảnh lông chim như bông lại sắc bén như vậy, tựa hồ có thể đâm xuyên tất cả.
– Kim Ô chiến y!
Có người thấy rõ hoàng kim vũ y trên người Kim Ô Thái tử, không khỏi nghẹn ngào quát to một tiếng.
Thời điểm nghe được cái tên “Kim Ô chiến y” này, không ít thế hệ trước biến sắc, có người lầm bầm nói ra:
– Truyền thuyết đây là từ trên người Kim Ô tộc Thủy tổ lột ra lông vũ tế luyện thành chiến y!
Nâng lên Thủy tổ Kim Ô tộc, rất nhiều người đều biến sắc, mặc dù nói, Thủy tổ Kim Ô tộc không phải Tiên Đế, nhưng truyền thuyết nói đã từng là một vị tồn tại có thể hoành kích Tiên Đế!
Kim Ô chiến y, chính là trấn tộc chi bảo của Kim Ô tộc, mặc vào chiến y này, không chỉ là để công phạt cực kỳ sắc bén, có thể đâm xuyên hết thảy, hơn nữa có thể làm cho tốc độ phát huy đến cực hạn.
Kim Ô Thái tử một thân kiêm song môn chi trường, dung hợp tinh hoa của hai đại tuyệt thế chi thuật, hắn đã là Thánh Hoàng đỉnh phong, khi hắn mặc vào Kim Ô chiến y, vậy thì càng thêm không giống với lúc trước, hoàn toàn có thể khiêu chiến Đại Hiền.
Gặp Kim Ô Thái tử mặc Kim Ô chiến y chém giết Thánh Hoàng kia, không ít người cũng vì đó biến sắc, không có Đế binh, cùng Kim Ô Thái tử mặc Kim Ô chiến y là địch, Thánh Hoàng cường đại hơn nữa, đó cũng là tự tìm đường chết, dù là Đại Hiền bình thường, cũng chưa chắc nguyện ý đi trêu chọc hắn.
– Còn có người không phục sao?
Hai mắt sắc bén vô cùng của Kim Ô Thái tử lạnh lùng nhìn đám người chung quanh một chút, tại thời khắc này hắn là không che giấu sát khí cùng ngang ngược của mình chút nào!
Rất nhiều người ở đây trong lòng đối với Kim Ô Thái tử ngang ngược là rất khó chịu, nhưng mà, tại thời khắc này, phần đông tu sĩ cường giả đều lựa chọn nhượng bộ, không muốn đi trêu chọc Kim Ô Thái tử, trừ khi là đế thống tiên môn, nếu không, đại giáo cương quốc bình thường đối địch với Đề Thiên Cốc, cái kia chính là tự tìm đường chết!
– Người nào đang ồn ào.
Ngay lúc này, một thanh âm lười biếng vang lên, không biết lúc nào, cửa chủ phủ đã đứng một thanh niên.
– Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy thanh niên đứng ở cửa ra vào, trong đám người lập tức vang lên một trận bạo động, vô số ánh mắt đều tụ tập ở trên người Lý Thất Dạ.
Tại thời khắc này, để không ít người lại nhìn thấy hi vọng, mọi người đều biết, Lý Thất Dạ là một đại hung nhân, gặp thần giết thần, hiện tại tất cả mọi người kỳ vọng Lý Thất Dạ cùng Kim Ô Thái tử xung đột.
Đứng ở cửa ra vào, Lý Thất Dạ chỉ là lười biếng nhìn Cửu Đầu Sư Đế cùng Sư yêu quân đoàn một chút, nói ra:
– Làm sao vậy, đem nơi này bao bọc vây quanh, muốn đem chủ phủ này chuyển về trong nhà ngươi sao?
Cửu Đầu Sư Đế lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói ra:
– Chư đế thống tiên môn chung khải Bệ Ngạn hiệp nghị, chung đẩy Nhị đệ ta chủ trì đại cục, cho nên, ở trước khi Nhị đệ ta chưa tới, bất kỳ người nào cũng không được tới gần chủ phủ!
– Cái gì đế thống tiên môn, cút qua một bên cho ta.
Lý Thất Dạ khoát tay một cái, nói ra:
– Bệ Ngạn thành ta quyết định, ta cho ai danh ngạch, người đó liền có danh ngạch, cái gì Bệ Ngạn hiệp nghị, trong mắt ta chả là cái cóc khô gì!
Lý Thất Dạ nói lập tức để sắc mặt của Cửu Đầu Sư Đế khó coi tới cực điểm, hắn nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, lạnh lẽo âm u nói ra:
– Lý Thất Dạ, ngươi quyết tâm cùng đế thống tiên môn là địch sao?
– Đế thống tiên môn, Lý Thất Dạ ta sợ qua đế thống tiên môn nào! Cút cho ta, nếu không giết sạch các ngươi!
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, không thèm quan tâm nói.
– Thống khoái, chính là bá khí như vậy, hung nhân liền là hung nhân.
Có người nhịn không được vì Lý Thất Dạ hoan hô một tiếng, coi như trước kia có người nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt, ở thời điểm này, theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ không biết là đáng yêu bao nhiêu, chí ít so với bọn người Diệp Khuynh Thành này đáng yêu nhiều lắm.
– Lý Thất Dạ…
Một tiếng gầm lên giận dữ, nổ nát thiên khung, lúc này Kim Ô Thái tử lao đến, khí thế hùng hổ, cả người ôm theo sát khí kinh đào hải lãng.
Nhìn lấy Kim Ô Thái tử sát khí rào rạt lao đến, Lý Thất Dạ chỉ là liếc mắt nhìn hắn, nói ra:
– Nha, đây không phải con gà tây chạy trối chết kia sao? Làm sao vậy, lần trước Vô Song không có đem ngươi giết chết, hiện tại lại chạy đến nhảy nhót!
Lý Thất Dạ nói như vậy đơn giản liền là bóc chỗ đau của Kim Ô Thái tử, đâm vết sẹo của Kim Ô Thái tử! Cho nên, vừa nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, hai mắt của Kim Ô Thái tử đều phun ra lửa.
– Ha ha, dạng này mới là thích nhất.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bóc chỗ đau của Kim Ô Thái tử, có người trong lòng đặc biệt thoải mái, mười phần âm u cười cười.
– Họ Lý, lăn ra đây, bản tọa muốn đánh với ngươi một trận!
Kim Ô Thái tử nghiến răng nghiến lợi, cuồng hống một tiếng, giờ khắc này, hắn hận không thể lột da Lý Thất Dạ, ăn thịt Lý Thất Dạ, uống máu Lý Thất Dạ.
– Có đúng không, xem ra lần này ngươi là lòng tin mười phần, tựa như có thể giết chết ta vậy, không nên quên vết xe đổ.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhàn nhã nói ra:
– Lần trước ngươi may mắn chạy trốn, lần này, chỉ sợ sẽ không có may mắn như thế.
– Hừ, khẩu xuất cuồng ngôn!Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Cửu Đầu Sư Đế cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói ra:
– Có nữ nhân vì ngươi làm chỗ dựa, liền thật cho mình vô địch sao? Không có Tiễn Vô Song vì ngươi hộ giá, chỉ sợ ngươi chẳng phải là cái gì!
– Đúng, cái gì đệ nhất hung nhân, đơn giản chỉ là hư danh mà thôi, cùng Kim Ô điện hạ so sánh, cùng Diệp công tử so sánh, không đủ thành đạo.
Trong đám người, có thanh âm sâu kín vang lên.
Ở thời điểm này, y nguyên có người phản bội, thừa cơ hội này đập mông ngựa của bọn người Kim Ô Thái tử, hắn là muốn nhờ vào đó trèo lên bọn người Kim Ô Thái tử, nói không chừng có thể mò được chỗ tốt.
Bọn người Kim Ô Thái tử sở tác sở vi để không ít người trong nội tâm khó chịu, đối với dạng người phản bội này, trong đám người có không ít người nhìn hằm hằm, mà người này lại mặt dạn mày dày hắc hắc cười một tiếng.
– Lý Thất Dạ, có can đảm lăn ra chiến một trận, trốn ở dưới váy nữ nhân có tài ba gì!
Lúc này, Kim Ô Thái tử chỉ vào Lý Thất Dạ rống lên một tiếng, cuồng ngạo nói ra:
– Ngươi không phải là không dám ra ứng chiến chứ, bên người đã không có nữ nhân vì ngươi làm chỗ dựa, có phải làm con rùa đen rút đầu hay không!
Kim Ô Thái tử thua ở trong tay Tiễn Vô Song, để tự tôn của hắn nát đầy đất, lúc này, hắn muốn từ trên thân Lý Thất Dạ tìm về cân bằng, muốn từ trên thân Lý Thất Dạ đòi lại vinh quang của mình, muốn dùng máu tươi của Lý Thất Dạ đến nhiễm sỉ nhục của mình.
Chương 1292: Chiến kim ô (1)
Ha ha, nếu như ngươi sợ chiến, hiện tại đầu hàng cũng được!
Kim Ô Thái tử không khỏi âm trầm cười một tiếng, khuôn mặt kia vốn là anh tuấn có chút vặn vẹo, cười lạnh nói ra:
– Từ dưới háng ta bò qua, bản tọa liền tha thứ ngươi!
Kim Ô Thái tử nói như thế, để không ít người nhìn nhau một chút, cái này khiến tất cả mọi người minh bạch, Kim Ô Thái tử đây là muốn cùng Lý Thất Dạ liều chết, thậm chí có thể nói không chết không thôi.
– Thật sao?
Đối với Kim Ô Thái tử gọi chiến, Lý Thất Dạ cũng không tức giận, vẫn là thong dong tự tại, chậm rãi đi ra nói:
– Ngươi đã tràn đầy tự tin, vậy ta liền chiến ngươi một chút, nếu ta không xuất thủ, thật đúng cho rằng ta tham sống sợ chết, thật đúng cho là ta làm rùa đen rút đầu.
– Yên tâm, bản tọa sẽ không giết ngươi!
Kim Ô Thái tử hai mắt mãnh liệt, lành lạnh cười một tiếng, có chút tàn nhẫn nói ra:
– Chờ bản tọa đánh bại ngươi, sẽ để cho ngươi sống không bằng chết, bản tọa sẽ dùng xích sắt đem ngươi khóa lại, coi như chó tới sai bảo!
– Kim Ô huynh tưởng tượng như vậy thật sự là quá tuyệt vời, một con người chó, đó tuyệt thế là vô song, đến lúc đó, Kim Ô huynh không bằng lấy cho nó một cái tên, liền gọi ‘đệ nhất hung khuyển’ đi.
Lúc này Cửu Đầu Sư Đế cũng vỗ tay cười một tiếng, phụ họa Kim Ô Thái tử.
Hai người bọn họ kẻ xướng người hoạ, cố ý chế giễu chế nhạo Lý Thất Dạ, đặc biệt là Cửu Đầu Sư Đế, hắn cùng Diệp Khuynh Thành là huynh đệ kết bái, hắn càng hi vọng Kim Ô Thái tử cùng Lý Thất Dạ không chết không thôi! Cho nên, hắn thừa dịp cơ hội khó được này châm ngòi thổi gió.
– Ngươi quá nhiều lời.
Lý Thất Dạ trở tay liền là một quyền, ngay cả nhìn cũng chẳng muốn đi xem Cửu Đầu Sư Đế một chút, một quyền thẳng đánh về phía Cửu Đầu Sư Đế.
– Hừ…
Cửu Đầu Sư Đế hừ lạnh một tiếng, tay kết Sư Tử Ấn, sư rít gào cửu thiên, từng đầu thần sư đạp không mà lên, thẳng chém về phía một quyền này của Lý Thất Dạ.
Phanh một tiếng, nhưng mà, ở dưới một quyền này của Lý Thất Dạ, quản chi là thần sư vô địch, cũng y nguyên đánh không lại một quyền này, theo một tiếng vang thật lớn, tất cả thần sư đều ở dưới một quyền này băng diệt.
“Phanh” một tiếng, Cửu Đầu Sư Đế Sư Tử Ấn vỡ nát tại chỗ, hắn bị chấn đến phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay tứ tung ra ngoài.
Quyền này chính là lấy Phá Khung Phủ Thể diễn biến thành, quyền này vừa ra, không chỉ là vô cùng kiên duệ, hơn nữa lực lớn vô tận, dưới một quyền, có thể vỡ nát hết thảy!
– Giết…
Sư yêu quân đoàn hộ chủ sốt ruột, rống to một tiếng, thiên quân vạn mã xông lại, muốn đem Lý Thất Dạ ép diệt.
– Một đám sâu kiến mà thôi!
Lý Thất Dạ gặp thiên quân vạn mã đạp nát hư không xông lại, cười lạnh một tiếng, giữa thạch hỏa điện quang này, trên người Lý Thất Dạ hiện lên từng đôi cánh tay, thời điểm cánh tay hiển hiện, Cửu Giới từ từ bay lên, Cửu Giới chi lực đều tụ tập ở bên trong Thiên Thủ Vạn Tí này.
– Vạn Tướng Trảm…
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm cười một tiếng, Thiên Thủ Vạn Tí hợp lại, “Phanh” một tiếng, vô tận hồ quang trảm lướt qua, đạo hồ quang này, siêu việt hết thảy, chém xuống thiên địa, chặt đứt vạn pháp.
Vạn Tướng Trảm, đây là bất thế chi thuật của Thiên Thủ Sấu Thân Cửu Giới, dưới một trảm, từng cái đầu bay lên, Cửu Giới chi lực đều tụ tập ở dưới một trảm này, đừng nói là một đám sư yêu, coi như là một đoàn Thánh Hoàng cũng sẽ bị chém giết trong nháy mắt.
Thời điểm từng cái đầu lăn xuống đất, cổ bị chém đứt mới phun ra trụ trụ máu tươi, theo một trận “ba, ba, ba” tiếng ngã xuống đất vang lên. Sư yêu quân đoàn có vô số cỗ thi thể không đầu ngã trên mặt đất, máu tươi nhuộm hồng cả đại địa!
Sư yêu quân đoàn từng để cho Cửu Đầu Sư Đế tự cho là ngạo, tại thời khắc này ngay cả cơ hội liên kết thành Sư trận cường đại nhất của bọn hắn cũng không có. Ở dưới một chiêu của Lý Thất Dạ đều bị tàn sát.
Mùi máu tươi xông vào mũi, không ít người không khỏi sởn hết cả gai ốc, rất nhiều người đều lui về sau mấy bước, có người lầm bầm nói ra:
– Đệ nhất hung nhân, quả nhiên là đại hung! Quả nhiên là điên rồi.
– Chớ có làm càn!
Kim Ô Thái tử gặp Lý Thất Dạ xuất thủ chém Sư yêu quân đoàn, hắn cuồng hống một tiếng, trong nháy mắt, hắn hóa thành một đạo hoàng kim quang mang. Đạo hoàng kim quang mang này quá nhanh, hơn nữa vô cùng kiên duệ, để cho người ta thấy không rõ tốc độ ám sát hướng Lý Thất Dạ.
Coi như là Đại Hiền nhìn thấy một màn dạng này, cũng không khỏi biến sắc, tốc độ kinh thế như thế, sát phạt bén nhọn như thế, cho dù có bảo vật cường đại hơn nữa hộ thể cũng khó thoát khỏi cái chết.
Nhưng mà, ngay ở giữa thạch hỏa điện quang này, hư không tựa như là vỗ một cái, lồng ngực của Lý Thất Dạ lập tức sáng chói. Trấn Ngục Thần Thể, Phi Tiên thể, Vô Cấu thể, Phá Khung Phủ Thể tứ đại Tiên thể trong nháy mắt bị khởi động.
Trong nháy mắt này, tựa hồ thời gian đình trệ. Tất cả động tác đều chậm lại, trong nháy mắt này, Lý Thất Dạ biến mất, coi như là Đại Hiền cũng thấy không rõ tốc độ của Lý Thất Dạ, mà Kim Ô Thái tử mặc Kim Ô chiến y trong nháy mắt này cũng tựa hồ trở nên chậm lại.
Chí ít, cùng tốc độ của Lý Thất Dạ so sánh, tốc độ của Kim Ô Thái tử là chậm như ốc sên, không đủ thành đạo.
Phanh một tiếng vang lên, một thanh âm kinh thiên tựa hồ đem tất cả mọi người đình trệ ở bên trong thời gian kéo lại, không có người thấy rõ ràng đây là chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Kim Ô Thái tử đã bị đâm đến bay lên cao cao, máu tươi bắn tung tóe, coi như là Kim Ô chiến y, cũng không cách nào che chở hắn.
Trấn Ngục Thần Thể, nặng vô lượng, nghiền ép hết thảy; Phi Tiên thể, nhanh vô cực, siêu việt hết thảy; Vô Cấu thể, không gì có thể cản, vạn pháp tránh lui; Phá Khung Phủ Thể, sắc bén không thể đỡ, lực đạo vô tận!
Tứ đại thể hợp nhất, uy lực to lớn, không thể tưởng tượng, coi như Kim Ô chiến y cường đại hơn nữa cũng không thể che chở Kim Ô Thái tử, phải biết, Phá Khung Phủ Thể là thể chất sắc bén nhất, đồng thời cũng là lực lượng lớn nhất thế gian, nó đã từng đâm rách qua Đế binh!
Kim Ô Thái tử cuồng phun máu tươi, bị đụng lên cao cao, nhưng mà, lại ở trong chớp nhoáng này, thời gian đình trệ, ở dưới Phi Tiên thể tiểu thành của Lý Thất Dạ, Kim Ô tộc vì tốc độ mà tự ngạo đã không đáng giá được nhắc tới, dù Kim Ô Thái tử mặc Kim Ô chiến y gia tốc cũng như nhau không được!
Phanh một tiếng, dưới một tiếng vang thật lớn, thời gian đình trệ lại một lần nữa chảy xuôi, tất cả mọi người nhìn thấy một màn rung động không cách nào quên, chỉ thấy Lý Thất Dạ thân ở không trung, một chân đạp xuống, nặng nề đạp ở trên người Kim Ô Thái tử.
Dù Kim Ô chiến y trên người Kim Ô Thái tử hiện lên vô số vũ y, hiện lên vô tận pháp tắc của Kim Ô tộc, y nguyên không thể ngăn trở một cước này, tiếng xương vỡ “răng rắc” vang lên, dù có Kim Ô chiến y che chở, Kim Ô Thái tử y nguyên bị đạp vỡ xương cốt cả người.
Chương 1293: Chiến kim ô (2)
Cuối cùng “Phanh” một tiếng, cả người Kim Ô Thái tử từ trên cao rơi xuống, nặng nề đụng vào mặt đất, xô ra một cái hố to.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tràng diện trở nên vô cùng yên tĩnh, Kim Ô Thái tử cường đại mọi người đều biết, thế hệ trẻ tuổi, ngoại trừ Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam, không người có thể đối địch với hắn, hắn mặc Kim Ô chiến y, càng làm cho hắn có được tư cách khiêu chiến Đại Hiền bình thường.
Nhưng mà, tại thời khắc này, Kim Ô Thái tử ở trước mặt Lý Thất Dạ chỉ có phần bị đánh, ở dưới tốc độ của Lý Thất Dạ, ở dưới công phạt vô địch của Lý Thất Dạ, cái gì một thân kiêm hai môn chi trường, cái gì tan tinh hoa hai môn tuyệt thế chi thuật, cái gì Kim Ô chiến y, đều trở nên không đáng giá được nhắc tới.
Một màn trước mắt này, thật sự là quá rung động, cái này để người ta nghĩ tới trước đó không lâu Mai Ngạo Nam một thuẫn đánh bại hết mười tám Thiên Thiếu, so với Mai Ngạo Nam, Lý Thất Dạ tựa hồ càng thêm bá khí!
Lúc này, Kim Ô Thái tử nằm ở nơi đó, máu tươi của hắn nhuộm hồng cả Kim Ô chiến y, tại thời khắc này, hắn cũng không thể tin được, hắn không tiếp thụ được sự thực như vậy!
Đối với hắn mà nói, thua ở trong tay Tiễn Vô Song, là hắn quá khinh địch, không mang theo binh khí cường đại, lần này hắn đặc biệt mặc Kim Ô chiến y mà đến, nhưng mà, kết quả lại làm cho hắn không thể nào tiếp thu được.
Ở trước mặt Lý Thất Dạ, hắn căn bản không có lực phản kích, hắn căn bản chỉ có phần bị đánh, tốc độ hắn tự cho là ngạo, ở trước mặt Lý Thất Dạ trở nên không đáng giá được nhắc tới.
– Ngày đó ta để Vô Song xuất thủ, cái kia bất quá là ma luyện kinh nghiệm lâm trận của Vô Song mà thôi.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Kim Ô Thái tử nằm dưới đất một chút, nói ra:
– Chỉ bằng ngươi, còn chưa đủ tư cách trở thành đối thủ của ta! Loại cấp bậc này còn danh xưng là Đề Thiên Cốc đệ nhất thiên tài. Chỉ có thể nói Đề Thiên Cốc các ngươi xuống dốc. Không thể tìm ra một truyền nhân ra dáng!
Lời nói này quá cuồng ngạo, tại thế hệ trẻ tuổi đương thời, không có mấy người dám càn rỡ phê bình Đề Thiên Cốc như vậy, nhưng mà lúc này, thời điểm Lý Thất Dạ nói lời bình, không người nào dám lên tiếng, không người nào dám nói một câu.
– A…
Kim Ô Thái tử cuồng hống quát to một tiếng, bên trong mắt hắn tràn ngập không cam lòng, tràn đầy kiên quyết, tràn đầy sát phạt.
Phốc một tiếng, trong nháy mắt này, thân thể Kim Ô Thái tử lập tức xương vỡ, máu tươi nhuộm hồng cả Kim Ô thánh y, vào lúc này, chân mệnh của Kim Ô Thái tử vậy mà bốc cháy lên.
Từng đạo từng đạo bí thuật pháp tắc hiển hiện, trong nháy mắt này, Kim Ô Thái tử hao hết thọ huyết, thời điểm thọ huyết bị hao hết, tựa hồ là phản tổ quy chân, khí tức thương cổ mãng hoang vô tận phóng lên trời.
Máu tươi nhuộm hồng cả Kim Ô chiến y lập tức trở nên chói mắt, mỗi một giọt máu tươi tựa hồ như là hồng ngọc. Nghe được “Tư” một tiếng vang lên, tất cả máu tươi thấm vào bên trong Kim Ô chiến y.
– Thu…
Một tiếng Kim Ô thét dài vang lên, tại thời khắc này, Kim Ô chiến y vọt lên bầu trời, hóa thành một Tam Túc Kim Ô, khi Tam Túc Kim Ô này xông lên thiên không, hai cánh mở ra, che đậy Cửu Thiên Thập Địa.
“Bồng” một tiếng, Tam Túc Kim Ô này gánh vác lấy ngàn vạn mặt trời, thái dương tinh hỏa vô tận tàn phá bừa bãi lấy Cửu Thiên Thập Địa, đốt cháy toàn bộ thiên vũ, ngôi sao bên trong thiên vũ cũng lập tức bị thiêu đến hôi phi yên diệt.
– Kim Ô Thủy tổ sao?
Một màn hủy thiên diệt địa như thế, để không ít người trực tiếp quỳ trên mặt đất, Tam Túc Kim Ô trong nháy mắt trấn áp toàn bộ thiên địa, người đạo hạnh cạn, ở dưới khí thế vô địch như thế, chỉ có thể là quỳ bái, căn bản không chịu đựng nổi thần uy như thế.
– Cái này, đây là có chuyện gì?
Nhìn thấy Tam Túc Kim Ô che đậy cửu thiên, coi như là Thánh Hoàng cũng hãi nhiên.
– Kim Ô tộc thủy huyết a, đây là dùng bí thuật phát huy uy lực lớn nhất của thủy huyết, triệu hoán Thủy tổ chi uy của Kim Ô chiến y!
Có người nhìn thấy Tam Túc Kim Ô phía trên thiên khung, cũng biến sắc nói.
Truyền thuyết, Thủy tổ Kim Ô tộc đã từng đối địch với Tiên Đế, tự phong là vô thượng Chân Thần, danh xưng cùng Tiên Đế sánh vai!
– Hô…
Tam Túc Kim Ô há miệng liền phun ra thái dương tinh hỏa mênh mông giống như biển lớn, muốn hủy diệt hết thảy, thời điểm thái dương tinh hỏa cuồn cuộn chiếu nghiêng xuống, vô số tu sĩ trong Bệ Ngạn thành cũng không khỏi sợ chết khiếp.
– Má ơi…
Có cường giả thét chói tai lên, muốn chạy ra Bệ Ngạn thành, nhưng mà, đây hết thảy đều trễ, ở dưới thái dương tinh hỏa đáng sợ như thế, chỉ sợ Đại Hiền cũng sẽ bị thiêu đến hôi phi yên diệt.
“Ông” một tiếng, trong nháy mắt này, Lý Thất Dạ tế ra Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, Phong Thiên Ngũ Đạo Môn phóng lên tận trời, trong nháy mắt phong bế Cửu Thiên Thập Địa, ở bên trong một trận tiếng vang “oanh, oanh, oanh”, chặn thái dương tinh hỏa chiếu nghiêng xuống.
Oanh oanh oanh… thái dương tinh hỏa vô cùng vô tận giống như vô số thiên thạch vũ trụ, một lần lại một lần đánh thẳng vào Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, nhưng mà, trong lúc nhất thời không cách nào xông phá phòng tuyến của Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.
Phong Thiên Ngũ Đạo Môn là vô thượng chi vật, đã từng phong qua một giới, thái dương tinh hỏa cường đại hơn nữa nó cũng có thể phong được.
– Một con hỏa điểu, cũng dám xưng vô thượng Chân Thần, không biết tự lượng sức mình.
Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, một trận tiếng oanh minh vang lên, biển máu ngập trời, Âm Dương Huyết Hải hiển hiện, Kim Dương dược không, huyết nguyệt chìm nổi, vào lúc này, thọ huyết của Lý Thất Dạ bàng bạc vô tận, hắn lấy huyết khí tuyệt luân vô bỉ thúc giục Phong Thiên Ngũ Đạo Môn!
Mỗi một đạo môn của Phong Thiên Ngũ Đạo Môn đều có một cái đồ án, tại thời khắc này, mỗi một cái đồ án đều sống lại, từ bên trong mỗi một cái đồ án vọt ra một sinh linh cổ lão mà thần bí.
Phanh phanh phanh… năm con sinh linh từ Phong Thiên Ngũ Đạo Môn nhảy ra đến, rung động thiên địa, mỗi một con sinh linh đều nương theo lấy pháp tắc cổ lão, bọn chúng tản ra khí tức đáng sợ mà thần bí, tựa hồ, bọn chúng là chúa tể thời đại vô cùng cổ lão!
Thôn Nhật Điểu, Thực Nguyệt Lang, Phệ Tinh Nghĩ, Già Thiên Bằng, Tỏa Địa Thử! Đây là sinh linh mà Phong Thiên Ngũ Đạo Môn phủ bụi.
Năm con sinh linh cổ lão đạp không mà ra, trong nháy mắt đánh về phía Tam Túc Kim Ô, Tam Túc Kim Ô gáy dài một tiếng, hai cánh khẽ vỗ, cắt rơi tinh thần cửu thiên, thái dương tinh hỏa nhấc lên sí diễm ức vạn trượng, đốt diệt trăm vạn dặm tinh hà, tựa hồ, tại thời khắc này nó là một Chân Thần vô thượng, cử chỉ ở giữa, đồ ức vạn sinh linh.
Tam Túc Kim Ô, đây chính là Thần thú cổ xưa mà cường đại, tại thời đại cổ lão, đã từng quét ngang một phương Thiên Vực.
Nhưng mà, sinh linh trong Phong Thiên Ngũ Đạo Môn so với Tam Túc Kim Ô càng thêm cổ lão, lai lịch càng thêm kinh thiên, chỉ là một con liền đầy đủ ứng phó Tam Túc Kim Ô, huống chi lúc này là năm con đồng xuất.
Chương 1294: Trảm Kim Ô đồ Sư Đế (1)
Xùy… thanh âm xé rách vang lên, năm con sinh linh cổ lão hung hãn đến rối tinh rối mù, xé rách thiên khung, hủy diệt thời gian, bọn chúng nhào tới, trấn áp Tam Túc Kim Ô, ở bên trong thời gian ngắn ngủi đem Tam Túc Kim Ô phân thây, bất luận Tam Túc Kim Ô phản kháng như thế nào, cũng không thể chống đỡ được năm con sinh linh cổ lão đánh giết.
Trong nháy mắt, Tam Túc Kim Ô bị năm con sinh linh cổ lão đánh giết chia ăn, tràng diện mười phần rung động, máu tươi ngập trời, một con Tam Túc Kim Ô sắp chết giãy giụa, rung động trái tim tất cả mọi người.
– Không…
Thời điểm Tam Túc Kim Ô bị đánh giết, Kim Ô Thái tử dùng thủy huyết triệu hoán Thủy tổ thần uy cũng ở một khắc này hôi phi yên diệt, tại một khắc cuối cùng, Kim Ô Thái tử y nguyên không cam lòng kêu thảm một tiếng.
Hắn lấy bí thuật bạo phát thủy huyết, triệu hoán Thủy tổ chi uy, đối với hắn mà nói, Tam Túc Kim Ô vừa ra, có thể chiến Thần Vương. Nhưng mà, tại thời khắc này, Tam Túc Kim Ô lại bị sống sờ sờ đánh giết chia ăn, hắn thua triệt để, thậm chí bồi tính mạng của mình!
Tại thời khắc này, người ở chỗ này đều bị uy hiếp, một con Tam Túc Kim Ô cứ như vậy bị đánh giết chia ăn, đây là sự tình hung hãn cỡ nào, bá đạo cỡ nào, để trong nội tâm bất luận kẻ nào đều phát lạnh.
Lúc này, Lý Thất Dạ thu hồi Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, nhàn nhạt nói ra:
– Nếu mang lên bản mệnh chân khí của Kim Xà Tiên Đế còn có chút cân lượng! Một bản thể chi binh của Ngụy Thần, sao đủ thành đạo.
Kim Ô Thái tử đây là chết cũng không nhắm mắt, hắn mặc Kim Ô chiến y mà đến, có được thực lực chiến Đại Hiền, nhưng mà, y nguyên thua ở trong tay Lý Thất Dạ, một khắc cuối cùng, hắn thậm chí là thiêu đốt chân mệnh của mình, triệu hoán Tam Túc Kim Ô, đối với hắn mà nói. Chỉ cần giết chết Lý Thất Dạ, hắn nguyện ý nỗ lực bất cứ giá nào!
Nhưng mà, không nghĩ tới, cuối cùng chính hắn vẫn là hôi phi yên diệt! Coi như là ở một khắc cuối cùng trước khi chết, hắn cũng như cũ không cam lòng, có lẽ, chính như Lý Thất Dạ nói, nếu như hắn mang đến bản mệnh chân khí của Kim Xà Tiên Đế, lại phối hợp thêm hắn tu luyện vô thượng chi thuật của Kim Xà Tiên Đế, nói không chừng có thể đồ diệt Lý Thất Dạ!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Bệ Ngạn thành yên tĩnh tới cực điểm, tất cả mọi người nhìn đều Lý Thất Dạ, cũng không khỏi biến sắc. Trước đó, tất cả mọi người là nghe qua truyền thuyết cảu Lý Thất Dạ.
Lực lay Dược quốc, một câu diệt tam giáo, đây đều là chiến tích hung hãn mà máu tanh, nhưng mà, không thể tận mắt thấy một lần, truyền thuyết chung quy là truyền thuyết, hôm nay gặp Lý Thất Dạ xuất thủ, làm rung động trái tim tất cả mọi người ở đây.
– Đã tới, còn muốn đi sao?
Ngay lúc này, Cửu Đầu Sư Đế muốn vô thanh vô tức đào tẩu, hắn cũng bị sợ vỡ mật, mặc dù lấy thực lực mà nói, hắn tự phụ sẽ không thua Kim Ô Thái tử, nhưng mà, Kim Ô Thái tử mặc Kim Ô chiến y, thậm chí là triệu hoán Tam Túc Kim Ô, cuối cùng cũng chết thảm.
Cho nên, Cửu Đầu Sư Đế muốn thừa cơ hội này vô thanh vô tức chạy ra Bệ Ngạn thành, đáng tiếc, tốc độ của hắn nhanh, tốc độ của Lý Thất Dạ nhanh hơn, trong nháy mắt, Lý Thất Dạ chặn đường đi của Cửu Đầu Sư Đế, nhìn hắn một cái, lười biếng vừa cười vừa nói.
Lúc này, vô số ánh mắt rơi vào trên người Cửu Đầu Sư Đế, mà lúc này, sắc mặt Cửu Đầu Sư Đế cũng khó coi tới cực điểm, ở thời điểm này, hắn là đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan.
Tại vừa rồi, hắn là khí thế khinh người, hùng hổ dọa người, nguyên nhân rất đơn giản, hắn có lực lượng, hắn dựa vào Sư yêu quân đoàn của mình, tuyệt đối có thể quét ngang đại giáo cương quốc, mà sau lưng của hắn còn có Đề Thiên Cốc, Thạch Phong quốc… dạng đế thống tiên môn này làm chỗ dựa, Dược quốc, Tiễn Long thế gia không xuất thế, không người nào dám đối địch với bọn hắn.
Nhưng mà, hiện tại Sư yêu quân đoàn của hắn triệt để băng diệt, Kim Ô Thái tử nâng đỡ hắn lại chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ, hiện tại hắn có thể nói là không có át chủ bài nào có thể đánh!
Cửu Đầu Sư Đế hắn cũng là một phương đại nhân vật, càng là một đời thiên tài, hôm nay xám xịt đào tẩu, còn bị Lý Thất Dạ bắt được, đây đối với hắn mà nói, là anh danh một thế bị hủy.
Cửu Đầu Sư Đế hít vào một hơi thật dài, hắn vẫn duy trì khí thế một đời Hoàng giả, vẫn là phong thái một đời thiên tài, hắn chậm rãi nói ra:
– Lý đạo hữu, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, chớ khinh người quá đáng. . .
– Ngươi sai, trong mắt ta, đối địch với ta, núi xanh tất diệt, nước biếc tất hủy, cái gì tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, đối với ta mà nói, kia là nói nhảm.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói ra:
– Ngươi đã lựa chọn đối địch với ta, vậy liền chuẩn bị kỹ càng giác ngộ tử vong.
Cửu Đầu Sư Đế hít thở một cái thật sâu, hắn ưỡn lồng ngực một chút, chậm rãi nói ra:
– Lý đạo hữu, đại đạo ba ngàn, Đế lộ đằng đẵng, chắc chắn sẽ có ngày gặp nhau, Nhị đệ ta thống có trăm vạn tinh nhuệ, có bách giáo chung sức. . .
– Được rồi, đừng khiêng ra chỗ dựa đến làm ta sợ.
Lý Thất Dạ đánh gãy Cửu Đầu Sư Đế, nói ra:
– Diệp Khuynh Thành tính là thứ gì? Coi như là Đề Thiên Cốc ở trong mắt ta cũng không đáng giá được nhắc tới, huống chi chỉ là Diệp Khuynh Thành. Hiện tại ngươi xuất thủ còn có thể bị chết tôn nghiêm một chút, nếu không, ta lột da của ngươi, kéo gân của ngươi! Để ngươi sống không bằng chết!
Cửu Đầu Sư Đế hít thở một cái thật sâu, tại thời khắc này, hắn biết mình là không có đường lui có thể lựa chọn, hắn nhìn lấy Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
– Ta muốn cùng Lý đạo hữu tay không tấc sắt đánh cược một lần, không biết Lý đạo hữu có dám ứng chiến hay không.
Cửu Đầu Sư Đế thông minh, hắn biết Lý Thất Dạ có được bảo vật vô thượng, cho nên, hắn lựa chọn cùng Lý Thất Dạ tay không tấc sắt đánh cược một lần, nếu như vậy, hắn còn có một tia hi vọng sống sót!
– Tốt, đã ngươi có lòng tin, vậy liền ra tay đi.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, đứng chắp tay, phong khinh vân đạm.
Cửu Đầu Sư Đế lập tức dấy lên hi vọng, hắn cuối cùng cũng là một đời thiên tài, hắn đối với mình có tự tin rất lớn, hắn thét dài một tiếng, sư hống cửu thiên, hét lớn:
– Mở…
Trong nháy mắt, cả người hắn hóa thành một đầu hoàng kim sư tử.
Đây là một đầu hoàng kim sư tử to lớn, hoàng kim sư tử so với Thần Sơn còn muốn to lớn, một chân liền có thể đạp nát một ngọn núi, khi nó lao vụt mà đến, tựa như có thể đạp nát hết thảy trước mắt.
Oanh oanh oanh… lập tức, thiên địa lay động, trong nháy mắt này, một đầu hoàng kim sư tử biến thành ngàn vạn đầu hoàng kim sư tử, thiên địa hóa thành hải dương hoàng kim sư tử, ngàn vạn đầu hoàng kim sư tử thôn phệ hủy diệt hết thảy.
Chương 1295: Trảm Kim Ô đồ Sư Đế (2)
Nhiều hoàng kim sư tử đánh giết mà đến như vậy, đây là khủng bố cỡ nào, là làm người ta kinh ngạc run rẩy cỡ nào, có thể nói, ngàn vạn đầu hoàng kim sư tử đánh giết mà đến , có thể đem một đầu Thần thú đánh giết chia ăn!
– Vạn sư bá thế, đây là bất thế chi thuật của Cổ Sư đế quốc.
Có người nhìn thấy ngàn vạn đầu hoàng kim sư tử vồ giết về phía Lý Thất Dạ, không ai có thể ngăn cản, rất có khí thế gặp thần trảm thần, gặp ma đồ ma, sắc mặt cũng không khỏi trắng bệch.
Đối mặt ngàn vạn đầu hoàng kim sư tử đánh giết mà đến, Lý Thất Dạ đứng chắp tay, sau đó xòe tay phải ra, trong nháy mắt hóa quyền, trong nháy mắt này, vô tận thời không đều bị Lý Thất Dạ giữ ở trong quyền, khi Lý Thất Dạ lại một lần nữa trương quyền, “Ông” một tiếng, toàn bộ thời không hóa thành lỗ đen vô cùng đáng sợ.
Phanh, phanh, phanh. . .
Giữa thạch hỏa điện quang này, một trận thanh âm băng diệt vang lên, quản chi là ngàn vạn đầu hoàng kim sư tử đánh giết mà đến, đều lập tức bị lỗ đen đáng sợ thôn phệ, hoàng kim sư tử bị thôn phệ, ở trong hắc động lập tức bị xoắn thành mảnh vỡ.
– Không…
Cuối cùng, Cửu Đầu Sư Đế kêu thê lương thảm thiết vang lên, tại thời khắc này, hoàng kim sư tử biến mất, hắn bị lỗ đen xoắn đến huyết nhục văng tung tóe, tiếp theo là trong nháy mắt chôn vùi, ngay cả cặn bã cũng không có lưu lại.
Quyền này chính là do Thôn Thiên Ma Thể một trong thập nhị Tiên thể diễn hóa, quyền này vừa ra, thôn phệ hủy diệt hết thảy, hết thảy đều trốn không thoát quyền này!
– Một đầu bệnh sư mà thôi, cũng dám xưng đế!
Lý Thất Dạ một quyền hủy Cửu Đầu Sư Đế, phong khinh vân đạm nói.
Cửu Đầu Sư Đế coi như là đến chết cũng không biết, luận vật lộn, không có người nào là đối thủ của Lý Thất Dạ, Vạn Đạo Quyền của hắn liền có thể trấn áp hết thảy đối thủ, Trấn Phong Thương Thiên Quyền của hắn càng là vạn thế vô địch, về phần Tiên thể của hắn, cái kia chính là quét ngang hết thảy!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Bệ Ngạn thành yên tĩnh tới cực điểm, không biết bao nhiêu người thời điểm nhìn lấy Lý Thất Dạ, ánh mắt cũng thay đổi, không khỏi trở nên có chút e ngại.
Trước đó, dù mọi người nghe qua truyền thuyết của Lý Thất Dạ, nhưng chỉ sợ rất nhiều người sẽ không sợ Lý Thất Dạ, nhưng mà, hiện tại không đồng dạng, tận mắt thấy Lý Thất Dạ đồ sát, trong lòng mọi người thật sự hiểu, tên trước mắt này, tuyệt đối là một hung nhân coi trời bằng vung, ai dám chọc hắn, hắn liền sẽ diệt ai!
– Đệ nhất hung nhân, quả nhiên là tên đến thực quy!
Có người nhìn lấy Lý Thất Dạ, không khỏi thì thào nói.
Lúc này, Lý Thất Dạ đứng ở trước chủ phủ, nhìn đám người một chút, nói ra:
– Tất cả giải tán đi, nên làm cái gì thì làm cái đó đi, tất cả ốc xá lâu vũ của Bệ Ngạn thành hướng các ngươi mở ra, chỉ cần các ngươi có thực lực cùng cơ duyên liền được, nhưng mà, chủ phủ ai cũng không cần mơ mộng, nơi này ta quyết định!
Coi như là rất nhiều người không cam lòng, nhưng mà, bọn hắn cũng không thể tránh được, dạng hung nhân này ngay cả Đề Thiên Cốc truyền nhân cũng dám giết, còn có ai hắn không dám giết?
Lý Thất Dạ lẳng lặng ngồi ở trước chủ phủ, nhắm mắt dưỡng thần, không còn đi để ý tới những chuyện khác.
Ở thời điểm này mặc dù y nguyên có người đối với chủ phủ chưa từ bỏ ý định, nhưng mà, Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ đó, không người nào dám tiến lên nếm thử, ai cũng không muốn đi sờ cái rủi ro này, nếu bị hung nhân này giết chết, vậy liền quá uổng phí.
Rốt cục, ở dưới Lý Thất Dạ chờ đợi, một chiếc xe ngựa lái vào Bệ Ngạn thành, đây là một cỗ xe ngựa bình thường, thoạt nhìn cũng không có quá nhiều địa phương làm cho người chú mục.
Nhưng khi trên xe ngựa đi xuống một nữ tử, lập tức hấp dẫn ánh mắt vô số tu sĩ trong Bệ Ngạn thành, nhìn thấy nữ tử trước mắt, trong lúc nhất thời không biết có bao nhiêu người vì đó thần hồn điên đảo, không biết có bao nhiêu người vì đó sợ hãi thán phục!
Nữ tử trước mắt, hoàng trụ vô song, tựa hồ nàng là Tiên tử lạc trần gian, tựa như là không ăn khói lửa, cùng nữ tử trước mắt so sánh, nữ tử mỹ lệ đến đâu tựa hồ cũng trở nên tục khí.
– Minh tiên tử…
Có người nhận ra nữ tử trước mắt, thấy được dung nhan tuyệt thế của nàng, thấy được vô thượng phong thái của nàng, trong lúc nhất thời không khỏi vì đó thất hồn lạc phách, thì thào nói.
– Trong truyền thuyết Thạch Dược giới đệ nhất mỹ nhân…
Nhìn thấy nữ tử trước mắt, có người nhịn không được sợ hãi thán phục nói.
Minh Dạ Tuyết, người tới chính là Dược quốc truyền nhân Minh Dạ Tuyết, nàng đến, hấp dẫn vô số ánh mắt, để vô số người vì đó thần hồn điên đảo.
Ở dưới vô số ánh mắt tập trung, Minh Dạ Tuyết đi xuống xe, đi tới trước mặt Lý Thất Dạ, êm ái nói ra:
– Ta đến chậm.
Bất luận thời điểm gì, nàng đều là phong thái tuyệt thế, bất luận là lúc nào, nàng đều là để cho người ta thần hồn điên đảo.
Luận mỹ mạo, Long Kinh Tiên sẽ không thua Minh Dạ Tuyết , bất quá, so với Minh Dạ Tuyết, Long Kinh Tiên luôn luôn ít một chút gì đó. Nếu như nói Long Kinh Tiên là một tinh linh, như vậy, Minh Dạ Tuyết liền là tiên tử dưới ánh trăng.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, vì nàng vuốt lấy mái tóc, nói ra:
– Đi vào đi, một ngày này đợi rất lâu rồi, một mực đi lên phía trước, đừng e sợ, ngươi coi như là về nhà, thời điểm ngươi có thể đi đến nhất cuối, ngươi liền có thể lĩnh ngộ chân lý trong đó.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cùng Minh Dạ Tuyết động tác thân mật, không biết có bao nhiêu người vì đó hâm mộ, vì đó ghen ghét. Coi như là thiên tài không ai bì nổi, cũng không có loại cơ hội thân cận Minh Dạ Tuyết này.
Minh Dạ Tuyết nhẹ gật đầu, đôi mắt sáng nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
– Ngươi đã nói muốn cho ta biết một ít chuyện.
– Nha đầu, ta sẽ không lừa gạt ngươi, đáp án ngay ở trước mắt ngươi.
Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung, bao dung, yêu thương, hết thảy đều ở trong tiếu dung này, hắn nói ra:
– Đi theo tâm của mình, đi theo cảm giác của mình, ngươi liền sẽ biết câu trả lời.
Minh Dạ Tuyết nhìn lấy Lý Thất Dạ, hít thở một cái thật sâu, cuối cùng kiên định nhẹ gật đầu, mở ra bộ pháp, hướng chủ phủ đi đến.
Thời điểm Minh Dạ Tuyết bước vào chủ phủ, đại môn nặng nề mở ra, trong nháy mắt, nàng đi vào bên trong chủ phủ.
Tất cả mọi người nhìn lấy hết thảy, có người thậm chí là hận không thể tiến lên. Mượn cơ hội này xông vào bên trong chủ phủ, nhưng mà Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, không người nào dám lỗ mãng.
Sau khi đại môn chủ phủ đóng chặt, Lý Thất Dạ nhìn nhìn nơi xa, Mai Ngạo Nam vẫn không có xuất hiện, bất quá, Lý Thất Dạ cũng không định đi chờ đợi nàng, bởi vì hắn đã cùng thạch nhân nói tốt, thời điểm Mai Ngạo Nam đến, nàng cũng có thể vào.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ ngồi lên xe ngựa, Hoàng Ngưu Long lôi kéo hắn chậm rãi rời Bệ Ngạn thành, ở dưới mọi người chú mục, xe ngựa chậm rãi từ trong tầm mắt mọi người biến mất.